Nỗi buồn của ông bố đơn thân. Khi vợ chồng chia tay, anh Lê Văn Tám một ḿnh nuôi con và tưởng đó là nỗi đau lớn nhất đời, cho đến khi con gái phát hiện ung thư giữa năm nay.
Dạo đó, mỗi tối, trong căn pḥng trọ nhỏ ở quận Tân B́nh, TP HCM, con gái anh Tám là Lê Nguyễn Đan Thư, 11 tuổi, thường xuyên kêu đau đầu, bỏ ăn, nôn ra máu. Nh́n tay chân con, ông bố 34 tuổi thấy nhiều vết bầm tím lạ, dù chẳng va đập.
Một ngày, anh phải đưa con đến bệnh viện Nhi đồng Thành phố cấp cứu. Nguyên nửa tháng trời, anh Tám thức trông con. Chiếc xe ba gác dùng làm kế sinh nhai đành bỏ xó. "Chăm con không khó ǵ v́ từ khi con c̣n nhỏ, tôi đă chăm sóc bé rồi. Chỉ là tôi buồn quá", người đàn ông đơn thân, nói.
Các bác sĩ kết luận bé Đan Thư mắc bệnh bạch cầu cấp ḍng tủy M2, một dạng ung thư. Bạch cầu cấp ḍng tủy bắt đầu trong tủy xương (phần mềm bên trong xương, nơi tạo ra các tế bào máu mới), và trong hầu hết các trường hợp, các tế bào ung thư nhanh chóng đi ra máu tuần hoàn. Đôi khi, các tế bào ung thư có thể lan ra một số cơ quan khác trong cơ thể như gan, lách, hạch, hệ thần kinh trung ương...
Dặn ḿnh phải mạnh mẽ, nhưng suốt giai đoạn đầu con điều trị, đêm nào anh Tám cũng khóc. "Tôi cứ nghĩ cuộc sống của ḿnh trước giờ bất hạnh lắm rồi, nhưng không phải'', anh nói.
Ba năm trước, vợ anh Tám đưa đơn ra ṭa đề nghị ly hôn sau những bất đồng không thể ḥa giải. Nghe vợ nói ḿnh được quyền nuôi con, anh đồng ư kư để cô t́m hạnh phúc mới. Với chiếc xe ba gác, Tám một ḿnh rong ruổi đất Sài thành nuôi con ăn học. Đan Thư từ đó trầm lặng hẳn, chẳng bao giờ hỏi bố lư do mẹ sống riêng, dù ông bố nghĩ con hiểu chuyện. Anh biết ơn con v́ lẽ đó.
Hôn nhân kết thúc gây chấn động tâm lư lớn với anh Tám. ''Người khác giải tỏa bằng rượu, nhưng tui không biết uống'', anh nói. Anh gói ghém đồ đạc rời TP HCM, cùng con gái về quê ở Nông Sơn, Quảng Nam, sống bên ba mẹ để tạm quên buồn phiền.
Anh Tám và con gái lúc c̣n khỏe mạnh và khi bé điều trị tại bệnh viện. Ảnh nhân vật cung cấp
Khi cân bằng được tâm lư, Tám trở lại TP HCM làm việc, nhưng Covid ập đến, hai cha con lại về quê. Hai năm dịch bệnh, số tiền tích cóp chẳng c̣n. Đầu năm nay, khi dịch bệnh lắng xuống, cha con anh hăm hở trở lại Sài thành bắt đầu lại. Hàng ngày, anh Tám đi làm tối muộn mới về, cô bé 11 tuổi nấu ăn đợi ba.
Có bữa hai ba con ăn quán. Có bữa, cô bé như reo khi nh́n thấy ba treo trên xe lủng lẳng túi chân gà, ḅ xào phô mai,... những món yêu thích của ḿnh. Khi hai cha con dần t́m thấy niềm vui th́ bé Đan Thư phát hiện bị ung thư.
Người đàn ông sinh ra trong gia đ́nh nông dân có 8 anh chị em phải nhờ sự trợ giúp của người thân để con tiền chữa trị cho con. Bé Đan Thư lấy máu, truyền hóa chất nên nôn ói, xanh xao, sốt, lên cơn co giật. Anh Tám khổ tâm nhất là nh́n thấy đấy mà chẳng làm ǵ được để con bớt đau đớn.
''Tôi ước giá như ḿnh có thể chịu đau thay con một lúc thôi cũng đỡ'', anh nói. Truyền hóa chất nhiều khiến mái tóc dày, đen mượt, là niềm tự hào của Đan Thư cứ rụng hoài.
Tóc rơi từng mảng xuống sàn nhà nên cô y tá phải cắt, cạo trọc. Bé ngồi khóc cả buổi chiều, làm nước mắt người cha chảy theo. "Mai này khỏe tóc con sẽ mọc lại thôi'', anh ôm lấy con an ủi.
Hai tháng ở TP HCM chỉ có chi, không thu, anh Tám biết nếu tiếp tục cuộc sống như vậy, cơ hội sống của con anh càng mong manh. V́ vậy, giữa tháng 9, anh chuyển bé về bệnh viện Ung Bướu Đà Nẵng điều trị, nhờ mẹ đă ngoài 70 tuổi đến bệnh viện trông cháu. Tám quay lại TP HCM chạy xe ba gác kiếm tiền điều trị cho con.
Thay v́ làm đủ ăn, nay anh chạy xe đến đêm muộn mới về. Ai thuê ǵ làm được anh cũng nhận lời, "miễn sao không sai trái và có thêm tiền". ''Mỗi tháng hăn gửi cho tui 5-7 triệu, nhưng tháng nào hết tháng đó. Giờ tui với ba nó già rồi, chỉ có công chăm cháu, chẳng có tiền giúp'', bà Nguyễn Thị Lẫm, 69 tuổi, mẹ anh Tám, nói.
Bà Lẫm bị đau lưng, sức yếu, nhưng có lần cháu sốt cả tuần, bà thức trắng đêm lau người, cho uống thuốc. Khi thấy sức khỏe không thể ở thêm trong bệnh viện, bà nhờ người nhà ở Quảng Nam ra thay ca.
Bà Lẫm chăm cháu tại bệnh viện Ung Bướu Đà Nẵng, hôm 26/11. Ảnh nhân vật cung cấp
''Giờ nội con bé cũng già rồi. Tôi sợ nhất là bà không trụ được, chẳng ai chăm con cho tôi đi làm kiếm tiền chữa trị cho bé nữa'', anh Tám tâm sự.
Tháng trước, t́nh trạng của Đan Thư trở nặng, anh Tám nhận điện, tim đập chân run, đặt vé máy bay về gấp. Chăm con suốt một tuần, qua cơn nguy kịch, ông bố lại trở lại TP HCM. ''Mẹ bé đă lập gia đ́nh rồi nên không thể chăm con bé được, cũng không có điều kiện chu cấp kinh tế'', anh Tám nói.
Anh Lê Văn Thành, 27 tuổi, một đồng hương của bố con bé Đan Thư đang sống ở TP HCM cho biết, anh Tám vốn hiền lành, sống nặng t́nh nên khi con bị bệnh, anh gầy rộc v́ suy sụp tinh thần và lao lực kiếm tiền. "Con bé cũng yêu ba, cần ba nên có bữa nó truyền hóa chất mệt, hối ba về với con. Xót con, anh Tám vừa vào TP HCM được một tuần, lại bay về. Chạy đi chạy về miết nên thu nhập cũng chẳng được bao nhiêu", anh Thành kể.
Tối tối, sau một ngày làm việc, điều anh Tám mong chờ nhất là cuộc gọi với con gái. Những câu hỏi của anh lặp lại mỗi ngày, đầy sốt sắng. "Con khỏe rồi. Ba ráng khỏe, đi làm kiếm tiền rồi về thăm con nha", bé Đan Thư đáp lời và động viên bố. Ḷng người cha như dịu lại, trầm ngâm ngắm con qua màn h́nh.
Khi cuộc điện thoại kết thúc, Tám quay về nghe tiếng thở dài của ḿnh trong pḥng trọ nhỏ. Anh xem hết những bức ảnh hai cha con, những video bé Đan Thư gửi cho, rơi nước mắt lúc nào không hay.
"Tôi ước ǵ có một công việc thu nhập tốt hơn ở Đà Nẵng để có thể vừa đi làm, vừa ở bên con, bảo bọc con mỗi ngày. Tôi rất sợ điều không may đến, tôi chẳng c̣n cơ hội bên con", người cha giọng nghẹn lại.
VietBF@ sưu tập