Nhà ông hàng xóm của tôi có 5 cô con gái.
Ông gọi nhà mình là cái hố chôn bom nổ chậm.
Hồi trước lúc chỉ có 4 quả bom, vợ chồng ông cố gắng chạy chữa lắm để có một cậu quý tử.
Lúc vợ ông mang thai, ông trang hoàng nhà cửa. Trồng hoa quanh nhà. Để chào đón cậu con trai chào đời. Ông chắc mẩm vậy.
Lúc vợ ông nhận kết quả thì té ra là một quả bom nữa. Ông chán đời. Về nhà hoại hết luống hoa. Ông mắng đổng lên: Cái nhà này vậy là chẳng được tích sự gì.
Mỗi lần sang uống rượu với bố tôi, ông lại kêu ca phàn nàn số ông khổ. Không có đứa con trai để uống rượu cùng. Không có người chăm lo tuổi già.
Bố tôi cũng khuyên, người trong khu cũng nói nam nữ giờ bình đẳng lắm rồi nhưng ông vẫn bỏ ngoài tai.
Rồi một lần, ông đi xây theo công trình tháng rưỡi mới về nhà. Ông cười phà phà. Ông mua quà cho mấy đứa con gái. Rồi khen lấy khen để. Nhà mình như thế lại có phúc mẹ chúng nó ạ.
Ông sang uống rượu với bố tôi mới lại kể chuyện:
"Đi ra ngoài mới biết chuyện thiên hạ như thế nào bác ạ.
Chỗ tôi làm có một ông có 3 thằng con trai. Ban đầu tôi là tôi ngưỡng mộ lắm. Nhưng ai ngờ đâu ông ấy bảo ba thằng con của ông đều là phá gia chi tử. Ông ấy bị bọn dân anh chị vào nhà siết nợ mấy lần vì 3 thằng con phá hoại. Chúng đập phá nhà cửa, bắt cả mấy con lợn để đổi ra tiền. Lão chán đời, bán hết đất trả hết nợ cho 3 thằng con rồi từ mặt đi theo công trình.
Giờ tôi cũng nghĩ lại. Con nào cũng là con mình bác ạ. Con trai mà hư hỏng thế thì bố mẹ tổn thọ chứ nhờ vả cái nỗi gì. Mấy đứa con tôi đứa nào cũng ngoan, quan tâm với phụ giúp bố mẹ. Tôi phải vui chứ đúng không bác."
Ông cười khoái chí lắm.
Con cái là lộc trời cho. Quan trọng là dạy nó sống có ích cho đời hơn việc quan trọng giới tính của nó.
VietBF@sưu tập
|