Vợ chồng “đũa lệch”: chồng trẻ - vợ lớn tuổi đă không c̣n xa lạ đối với dư luận bởi những năm qua liên tục có các cặp đôi gây sốt mạng xă hội như vợ chồng Thu Sao – Hoa Cương; cô dâu 65 tuổi ở Đồng Nai cưới chàng trai Pakistan 24 tuổi… Những chuyện t́nh “cô – cháu” nghèo, cách biệt tuổi tác, hôn nhân báo trước sẽ đối diện với nhiều khó khăn hẳn là hy hữu, vậy mà vẫn tồn tại đâu đó trên dải đất h́nh chữ S.
Đó là cặp đôi ở Hà Giang với người chồng tên A Sính (24 tuổi) – c̣n vợ là chị Kía (51 tuổi). Cả hai hiện sinh sống tại vùng núi cao mạn Hoàng Su Ph́ trong căn nhà được lắp ghép từ những ván gỗ, tre nứa…; không có điện cũng chẳng có đồ đạc ǵ đáng giá ngoài chút ít mèn mén cầm cự qua bữa.
“Để đi vào bản hoặc nhà của A Sính, chúng tôi phải mất vài tiếng đường đèo, chừng mấy chục cây số ấy! Mấy lần trước đến nhà, chúng tôi không gặp được A Sính v́ anh ấy đi làm thuê chưa về. May mắn lần này gặp được cả hai vợ chồng cùng đứa nhỏ (tức con trai của vợ chồng A Sính – PV), anh Ngọc Tính – một người quen của cặp vợ chồng “đũa lệch” cho biết.
Thấy khách ghé tới thăm nhà, A Sính vội vàng chạy ra khỏi cửa tiếp đón vô cùng nồng hậu rồi khoe: “Em vừa đi hái rau lợn về. Bữa anh lên thăm, em xuống dưới kia làm thuê được 2 tuần th́ đau bụng không chịu được nên về”. Lúc này anh Ngọc Tính hỏi: “Vậy A Sính đem được bao tiền về cho chị Kía?”. Chàng trai cười: “1 triệu thôi, đủ để vợ mua gạo với thức ăn cho thằng cu”.
A Sính vốn là chàng trai dân tộc hiền lành, chân chất và luôn được người trong bản yêu mến. Anh có hoàn cảnh vô cùng đáng thương, bố mất sớm, mẹ đi lấy chồng khác bỏ mặc hai anh em anh bơ vơ không nơi nương tựa. Cả hai cứ bấu víu vào nhau sống cho đến khi trưởng thành.
Lúc này A Sính quyết định xuống Hà Nội t́m việc làm thuê kiếm tiền nuôi thân và tích cóp cho tương lai. Anh xin vào làm thợ phụ hồ tại một khu xây dựng rồi t́nh cờ gặp người phụ nữ 48 tuổi cùng quê. Anh được chị Kía chăm sóc và coi như con cháu trong nhà.
Dần dần A Sính đă nảy sinh t́nh cảm với người phụ nữ đáng tuổi mẹ. Anh cảm nhận được t́nh yêu thương ruột thịt mà trước giờ chưa bao giờ có được. Anh quyết định tỏ t́nh và hỏi cưới chị Kía làm vợ. “Cách đây 3 năm, em đă lấy hết can đảm về hỏi vợ có muốn lấy em hay không? Khi ấy vợ em đă lớn tuổi rồi nên băn khoăn không trả lời. Em đă phải kiên tŕ lắm th́ vợ mới gật đầu.
Lúc đó em lại là người băn khoăn v́ nhà nghèo, làm ǵ có tiền mà cưới vợ chứ? Bởi ở trên em có tập tục cưới vợ phải bỏ 18-20 triệu đồng nộp cho nhà gái. Em đă nói với vợ rằng: “Con không có bố mẹ, nhà lại nghèo nên sẽ không có tiền để đưa cho bố mẹ cô đâu". Ngờ đâu vợ bảo em thay đổi cách xưng hô thành anh – em và quả quyết sẽ không cần tiền. Thế là em có vợ”, chàng trai dân tộc nói.
Thời điểm chị Kía đồng ư làm vợ của A Sính, dân trong bản đă phản đối kịch liệt v́ cho rằng cuộc hôn nhân này không có hạnh phúc. “Người ta nói rằng ḿnh lớn tuổi lại nghèo mà lấy chồng trẻ th́ chỉ có lừa thôi. Người ta không tin vào t́nh yêu của A Sính dành cho ḿnh. Người ta nói chỉ vài ba năm nữa, A Sính sẽ bỏ ḿnh để t́m cô gái trẻ để cưới. Nhưng ḿnh kệ chứ, chúng ḿnh yêu thương nhau là được”, người phụ nữ hơn 50 tuổi tâm sự.
Tiếp lời vợ, A Sính nói: “Vợ chồng em có đủ giấy tờ kết hôn để chứng minh là vợ chồng hợp pháp. Em và vợ yêu thương nhau thật ḷng, dù cuộc sống khó khăn nhưng chưa bao giờ buông bỏ cả”.
Qua thời gian, cặp đôi đă chứng minh cho thiên hạ thấy họ yêu thương, nên duyên vợ chồng là thật. Anh chị đă cùng nhau vượt mọi băo dông cuộc đời, khó khăn chồng chất để nuôi dưỡng cậu con trai hơn 1 tuổi tên Hồng – vô cùng kháu khỉnh và đẹp trai.
“Trời thương nên thằng bé khoẻ mạnh và nhanh nhẹn lắm. Nó mới hơn 1 tuổi mà biết chạy với nói rồi. Giờ ḿnh ở nhà trông con và đi nương rẫy, c̣n A Sính thi thoảng xuống dưới xuôi làm việc kiếm tiền.
Đợt nọ A Sính bị đau bụng quằn quại nên đi viện được bác sĩ báo là đau dạ dày. Ḿnh chẳng có tiền mua thuốc nên cứ dùng lá để trị thôi. Bao giờ ḿnh có tiền sẽ bảo A Sính xuống tỉnh khám hẳn hoi. Ḿnh sợ A Sính chết lắm”, chị Kía bật khóc.
Nhắc đến chuyện trong nhà có ǵ ăn hay không, A Sính thật thà: “Dạo này bữa cơm chỉ có mèn mén với rau rừng thôi, c̣n chút gạo để nấu cho thằng bé. Em với vợ khổ quen rồi nên thấy có cái ăn là hạnh phúc lắm, chỉ lo thằng bé không đủ chất để phát triển. Mấy nữa lợn lớn, xuất chuồng được th́ bán có tiền mua gạo mua bánh cho con”.
Nhà chị Kía và A Sính ở quá xa nên chẳng thể đến chợ buôn bán được ǵ. Cả nhà chỉ trông chờ vào con lợn trong chuồng và số đồng lương ít ỏi anh xuống dưới xuôi làm thuê. Thi thoảng chị Kía muốn đi chợ phiên, anh phải mượn xe của hàng xóm rồi chở vợ đi, chứ cũng không thể đi bộ.

Nụ cười hạnh phúc của cặp đôi "đũa lệch".
Cuộc sống c̣n vô vàn khó khăn nhưng trong căn nhà tồi tàn ấy vẫn luôn ngập tràn tiếng nói cười trẻ thơ cùng t́nh yêu thương. Đây có lẽ chính là định mệnh của hai con người chênh lệch về tuổi tác nhưng cùng hoàn cảnh. Hi vọng rằng họ măi gắn kết, cùng nhau nuôi nấng “trái ngọt” của mối t́nh “cô – cháu”
VietBF@ Sưu tập