Lúc c̣n yêu th́ Hướng chẳng tiếc lời nịnh nọt khen vợ, nhưng khi hết t́nh cảm, anh dùng đủ lời lẽ để xúc phạm cô.
Lấy Linh được 4 năm th́ Hướng bắt đầu đổi tính đổi nết. Anh có nhân t́nh bên ngoài. Ban đầu th́ Hướng c̣n giấu giếm nhưng rồi sau đó anh chẳng ngần ngại công khai chuyện bồ bịch.
Linh đă nhiều lần khóc cạn nước mắt v́ Hướng. Cô đau ḷng v́ không khuyên nhủ được chồng rồi cũng nhiều lần chịu đựng sự vũ phu của Hướng.
Biết anh đă hết thương cạn yêu ḿnh, cũng chẳng thể níu kéo được nữa, Linh đề nghị ly hôn. Quyết định này Linh đă suy nghĩ rất nhiều, nhưng xem chừng nó chính xác là sự giải thoát cho cô và anh.
Cầm tờ ly hôn từ tay vợ, Hướng có hơi bất ngờ, anh luôn nghĩ rằng dù ḿnh có tác quai tác quái như thế nào th́ Linh cũng không dám bỏ anh.
Nhưng cuối cùng anh lại vênh váo đắc thắc:"Ly hôn xong tôi tha hồ lấy các em trẻ đẹp xinh tươi, nhưng cô là gái 1 chồng th́ ai thiết. Là đồ bỏ đi mà thôi. Ở vậy hoặc cùng lắm cũng chỉ là vợ bé của ông già 70-80 tuổi".
Nghe những lời đay nghiến của chồng, Linh chẳng buồn cáu giận nữa. Cô đáp lại b́nh tĩnh:"Anh thích lấy những cô gái trẻ th́ phải về chăm sóc cung phụng nó. Tôi lấy được ông già th́ con cháu họ lại phải chăm sóc nịnh bợ tôi.
Trái đất tṛn chẳng biết đâu mà lần. Ngộ có ngày chúng ta cùng lấy người trong một nhà th́ anh lại phải gọi tôi là bà, c̣n phải xem sắc mặt tôi để hành xử. Tôi thấy ưng mắt th́ mới chia tài sản cho.
Cái ngữ anh, vợ chăm sóc hầu hạ đến tận miệng c̣n giăy đành đạch lên không ưng ư th́ không biết lúc phải nai lưng hầu hạ cô cháu của tôi sẽ thế nào. Nghĩ thôi tôi thấy hài hước rồi".
Nói xong câu đó Linh bỏ về pḥng mặc kệ Hướng giận sôi người.
Quả thực từ ngày anh mải mê vui thú bên ngoài, mọi việc trong nhà đều đến tay Linh làm hết. Cô vấn đối xử đằng nội đằng ngoại đâu ra đấy. Hướng chẳng những không giúp vợ anh c̣n lấy của nhà đi cho nhân t́nh.
Linh chẳng hiểu nổi anh ta dương dương tự đắc cái ǵ khi lúc nào cũng chỉ tay năm ngón c̣n việc anh làm lại như mèo mửa chẳng đâu vào với đâu. Quả nhiên ly hôn được hơn 2 năm th́ Linh nghe tin Hướng lại "đường ai nấy đi" với cô vợ mới.
Một lần t́nh cờ gặp lại Hướng, anh ta vẫn tính khí như ngày nào, thái độ luôn khinh khỉnh coi thường người khác.
Hướng nói:"Trông cô có vẻ béo đẹp ra hơn so với ngày trước đó nhỉ. Không biết ông già nào mà chăm sóc tốt thế?".
Linh cười mỉa mai:"Cảm ơn anh nhưng rất tiếc tôi lại chẳng được lấy ông ngoại nhà người ta để sau có cơ hội chia tài sản cho anh. Chồng tôi đây, một kĩ sư trẻ tuổi, có học thức và hơn ai đó cả một bầu trời nhân cách".
Chưa kịp để Hướng phản ứng, Linh tiếp lời:"Anh ham mê của lạ và ngày chỉ thấy vợ già nua xấu xí. Nhưng anh chẳng biết những ǵ người vợ đă hi sinh cho gia đ́nh, lại càng không biết cách đối xử và chăm sóc họ.
Nếu ḿnh tôi th́ có thể cho rằng tại anh, tại ả. Chuyện hôn nhân của chúng ta không trọn vẹn là do lỗi của 2 đứa. Nhưng sau đó th́ sao, anh nay bỏ vợ này, mai chia tay cô khác. Cuối cùng có ai bên cạnh?
Xem lại đi Hướng, anh cũng chẳng c̣n trẻ. Anh có ngoại h́nh? Có địa vị? Có tiền không?. Tất cả câu trả lời là không th́ nên khiêm tốn một chút, t́m và yêu cô gái nào đó chân thành. Không th́ cuộc đời anh măi lông bông chẳng đâu vào đâu như thế này".
Linh khoác tay chồng mới của ḿnh bước đi đầy khoan thai. Bỏ mặc Hướng chết chân một chỗ, ḷng cảm thấy nhục nhă ê chề v́ những lời Linh nói!
VietBF@ sưu tập
|