Tôi rời Việt Nam vào ngày cuối tháng 4/1975 và đến được trại tị nạn ở Philippines.
Ở đó buổi tối tôi hay ra nhà cḥi ngồi nghe một bạn trẻ, đi đứng mang theo đôi nạng, ôm đàn cất giọng trầm ấm hát những t́nh khúc của Trịnh Công Sơn, những lời ca quen thuộc mà nhiều người ngồi quanh thỉnh thoảng cũng cất tiếng hát theo.
Thời gian tạm sống trong trại tị nạn không lâu, nhưng anh bạn trẻ cũng đă cùng nghệ sĩ La Thoại Tân đứng ra tổ chức văn nghệ giúp vui cho đồng bào ở đó.
Đến Mỹ, vài năm sau tôi gặp lại anh cũng với đôi nạng, đứng trên sân khấu trước vài ngh́n khán giả ngồi kín Center for the Performing Arts ở San Jose.
Hôm đó nghe anh hát và nhiều người đă rưng rưng nước mắt.
Đó là h́nh ảnh Việt Dzũng trong ca khúc “Một chút quà cho quê hương” do chính anh sáng tác mà lời ca đă xoáy sâu vào tâm thức người tị nạn của những năm 1980-81, đă đưa nhạc anh vào ḷng người Việt.
Sáng thứ Sáu 20/12/2013 Việt Dzũng đột ngột từ trần tại Little Saigon, nam California v́ bệnh tim, hưởng dương 55 tuổi. Tiếng hát và lời Kinh
Tin anh mất gây bàng hoàng xúc động trong cộng đồng v́ hàng ngày giọng anh vang vang trên sóng phát thanh ở hai miền nam bắc California.
Trong những tuần lễ trước đó anh c̣n tham gia các sinh hoạt từ thiện và tranh đấu cho tự do, dân chủ, nhân quyền tại Việt Nam. Hè vừa qua anh lên San Jose cùng với Nam Lộc làm MC cho chương tŕnh gây quỹ giúp thương phế binh Việt Nam Cộng ḥa.
Sinh ngày 8/9/1958 ở Sài G̣n, Việt Dzũng có tên khai sinh Nguyễn Ngọc Hùng Dũng là con của cố bác sĩ Nguyễn Ngọc Bảy, nguyên sĩ quan và dân biểu Quốc hội Việt Nam Cộng hoà.
Mẹ là bà Nguyễn Thị Nhung, cựu giáo sư trường trung học Gia Long, Sài G̣n.
Anh được biết đến nhiều nhất qua một số ca khúc viết trong những năm đầu cuộc đời tị nạn vào đầu thập niên 1980, khi làn sóng vượt biển đang lên cao và ở quê nhà những trại cải tạo học tập đọa đầy, những vùng kinh tế mới lầm than được dựng lên: Em gởi về cho anh dăm bao thuốc lá Anh đốt cuộc đời cháy ṃn trên ngón tay Gởi về cho mẹ dăm chiếc kim may Mẹ may hộ con tim gan quá đọa đầy Gởi về cho chị dăm ba xấp vải Chị may áo cưới hay chị may áo tang Gởi về cho em kẹo bánh thênh thang Em ăn cho ngọt v́ đời nhiều cay đắng Con gởi về cho cha một manh áo trắng Cha mặc một lần khi ra pháp trường phơi thây Gởi về Việt Nam nước mắt đong đầy Mơ ước một ngày quê hương sẽ thanh b́nh…
Lời ca là những trải nghiệm đau buồn của người Việt xa xứ, của thân nhân, bạn bè ở quê nhà. Những ca từ đă trở thành bất tử trong ḷng người hải ngoại cũng như trong trí nhớ của nhiều người tại quê nhà vào những năm đất nước c̣n khép kín và bài hát được các đài quốc tế chuyển về Việt Nam qua sóng phát thanh.
Lời ca là nỗi ḷng của người ra đi gửi nhớ thương về quê nhà qua những thùng quà trong đó chứa đựng biết bao thương nhớ, ngọt bùi, đắng cay.
Những sáng tác đầu của Việt Dzũng là về đời tị nạn, về hành tŕnh vượt biển chênh vênh trên sóng dữ, chao đảo giữa sống chết: Lời kinh đêm ôi lời kinh đêm Lời kinh buồn như tiếng mẹ thở dài… Thuyền mong manh ôi đời lênh đênh Thuyền bấp bênh cuộc sống mơ hồ Lời kinh cầu từng ngày quen thuộc Lời mẹ buồn giữa tiếng Nam-mô… Trời chơ vơ ôi người bơ vơ Người vẫn ôm mảnh ván rũ mục Lời kinh cầu từng hồi nấc nghẹn Lời mẹ buồn giữa tiếng Amen Người buông xuôi về nơi đáy nước Người có mộng một nấm mộ xanh Biển ngây ngô hay biển man rợ Biển có buồn hay biển chỉ làm ngơ
Khủng khiếp hơn khi con tàu lạc hướng, hết thức ăn và nước uống khiến người phải ăn thịt người để sống sót: Sáng dậy em điểm tâm bằng đôi con mắt Đêm về em ngậm ngùi gặm khúc xương tay Em hỡi em biển vẫn đầy Sao em uống máu cho ngậm ngùi chua cay…
Việt Dzũng không chỉ viết lên nỗi đau hành tŕnh tị nạn mà c̣n những hoài niệm cố hương: Tôi muốn mời em về thăm lại Bấm Hà Nội xưa Cổ Ngư chiều đổ lá trong mưa buồn lưa thưa Tôi muốn mời em về thăm lại Sài G̣n xưa Duy Tân chiều say nắng uống môi nồng hương xưa Tôi muốn mời em về thăm lại căn nhà xưa Có mẹ ngồi đầu đó sợi tóc bạc đong đưa Tôi muốn mời em về, nhưng quê hương tôi quá xa Bên kia bờ Thái B́nh bao la…
Và dù sống xa quê hương anh luôn hănh diện là người Việt và nhắn nhủ các bạn trẻ hăy nói lên niềm tự hào ḿnh là người Việt Nam: Này hỡi anh thanh niên sao gục mặt âm thầm Sao anh ngại không nh́n nhận gịng giống Lạc Long Này hỡi cô sinh viên sao ngại ngùng không lời Sao cô ngại không nh́n nhận đây nước Việt tôi Này hỡi dân tôi ơi xin rũ lời nghi ngại Xin vỗ ngực oai hùng nhận tôi là người Việt Nam
Việt Dzũng có khiếu nhạc và thích sinh hoạt từ những ngày c̣n ở trường trung học Taberd Sài G̣n và đă đạt giải nhất thi đua văn nghệ của trường.
Đến Hoa Kỳ anh đă sáng tác, tham gia ban nhạc đồng quê Mỹ – country music – và năm 1978 đoạt giải nhất trong một cuộc thi nhạc ở tiểu bang Iowa.
Khi những ca khúc viết về người tị nạn Việt Nam của anh được rộng răi biết đến trong cộng đồng, cùng lúc với sự xuất hiện của nữ nhạc sĩ Nguyệt Ánh th́ Việt Dzũng và Nguyệt Ánh đă trở thành đôi song ca chuyên chở lời ca đấu tranh vào ḷng người hải ngoại: Em vẫn mơ một ngày nào Anh với em chung t́nh bạc đầu Trên quê hương nghèo, trong khu rừng già Trước mái nhà cờ vàng bay phất phơ Bên mái hiên ta ngồi chuyện tṛ Khoai nướng thơm hương t́nh ruộng đồng. Con thơ ngoan hiền, ê a đánh vần Vê en nờ (VN) là Việt Nam kiêu hùng…
Những ca từ trong “Em vẫn mơ một ngày về” của Nguyệt Ánh đă được đôi song ca hát vang trong các sinh hoạt văn nghệ đấu tranh của người Việt hải ngoại từ thập niên 1980.
Năm 1985 Việt Dzũng, Nguyệt Ánh cùng với một số nghệ sĩ khởi xướng Phong trào Hưng Ca, ôm đàn và đem tiếng hát đi khắp nơi trên thế giới để kêu gọi cho tự do, dân chủ và nhân quyền cho dân Việt. Đă có 40 CD hùng ca của Việt Dzũng và Nguyệt Ánh được phát hành và trong suốt ba thập niên qua đôi song ca đă quyết tâm tranh đấu chống cộng sản trên mặt trận văn hoá, văn nghệ. Giọng nói thân quen
Ngoài sinh hoạt văn nghệ qua hơn 400 ca khúc, Việt Dzũng c̣n được biết đến qua lănh vực truyền thông.
Anh từng làm việc trong nhiều toà báo như Người Việt, Nhân Chứng, Tay Phải, Việt Nam Thương Mại. Đầu thập niên 1990 anh làm xướng ngôn viên cho đài phát thanh Little Saigon Radio, năm 1996 lập ra Radio Bolsa và cùng với Minh Phượng đă trở thành những giọng nói thân quen trong cộng đồng.
Cách làm truyền thông của anh không là đọc tin tức một cách đóng khung, mà có những khi vui đùa thân mật trong lúc đưa tin nên có sự gần gũi với thính giả qua sóng phát thanh.
Anh cũng nổi tiếng qua vai tṛ em-xi, cùng với Nam Lộc, Thùy Dương, Orchid Lâm Quỳnh trong các chương tŕnh ca nhạc do trung tâm Asia sản xuất với nội dung gồm nhiều ca khúc viết về người lính Việt Nam Cộng ḥa, về hành tŕnh t́m tự do của người Việt.
Những sản phẩm văn nghệ này bị nhà cầm quyền Hà Nội lên án là xuyên tạc đất nước và lo sợ nội dung có ảnh hưởng tâm lư với người trong nước.
Việt Dzũng ra đi, anh để lại cho đời dấu ấn đậm nhất trong băng nhạc đầu tiên chủ đề “Kinh tị nạn” phát hành năm 1980 với 100 ngh́n bản đă được đón mua.
Cuốn băng có “Một chút quà cho quê hương” và “Lời kinh đêm” với ca từ phản ánh một thời đau thương và đă măi măi đi vào ḷng người Việt. Tác giả dạy đại học cộng đồng và là một nhà báo tự do hiện sống tại vùng Vịnh San Francisco, California. bbc
An nghỉ nhé Việt Dzũng, bạn sống măi trong ḷng người Việt không chấp nhận bọn cộng sản. Chỉ đau một điều bọn liếm trôn Việt cộng nhan nhăn Bolsa vẫn sống nhởn nhơ.
The Following User Says Thank You to nguoidan For This Useful Post:
An nghỉ nhé Việt Dzũng, bạn sống măi trong ḷng người Việt không chấp nhận bọn cộng sản. Chỉ đau một điều bọn liếm trôn Việt cộng nhan nhăn Bolsa vẫn sống nhởn nhơ.
The Following User Says Thank You to duyle For This Useful Post:
Lời Kinh Đêm khóc cho đời tị nạn.
Lời kinh cầu ôi da diết, thê lương.
Anh đă sống, anh đă thương và anh vẫn nhớ.
Nhớ cảnh đời cơ cực, lẫn đau thương.
Quê hương anh, quê hương của triệu người.
Nay chôn vùi bởi quân Cộng tham tàn.
Anh ra đi, lời anh luôn c̣n đó.
Hăy chung ḷng giải phóng cho quê hương.
Một cánh tay không làm nên lịch sử.
Một tấm ḷng không xóa nổi bạo quyền.
Hỡi những ai là con cháu Lạc Hồng.
Hăy chung ḷng xây dựng lại quê hương.
Diễn Đàn Người Việt Hải Ngoại. Tự do ngôn luận, an toàn và uy tín. V́ một tương lai tươi đẹp cho các thế hệ Việt Nam hăy ghé thăm chúng tôi, hăy tâm sự với chúng tôi mỗi ngày, mỗi giờ và mỗi giây phút có thể. VietBF.Com Xin cám ơn các bạn, chúc tất cả các bạn vui vẻ và gặp nhiều may mắn.
Welcome to Vietnamese American Community, Vietnamese European, Canadian, Australian Forum, Vietnamese Overseas Forum. Freedom of speech, safety and prestige. For a beautiful future for Vietnamese generations, please visit us, talk to us every day, every hour and every moment possible. VietBF.Com Thank you all and good luck.