Liệu Đối tác chiến lược toàn diện với Mỹ sẽ đem lại lợi ích kinh tế ǵ cho VN ?
Câu trả lời luôn cho anh em là Big Zero, hoặc là rất ít, căn bản ko đáng kể ǵ so với việc trước khi kí kết Hiệp định( ví dụ trước kia VN bán cá, bán thuỷ sản sang Mỹ th́ sau khi kí chắc bán thêm dc tí nhưng về căn bản ko có ǵ thay đổi).
Ae cần bớt đọc báo chí Việt+, hay nghe bọn "Ngạo nghễ" nó xạo lol về việc kí kết Hiệp định Đối tác chiến lược với Mỹ là làm cho đất nước VN này phát triển kinh tế vùn vụt, hoá rồng, hoá hổ ngay, v́ Mỹ sẽ giúp VN trở thành trung tâm công nghệ sx Chip bán dẫn của Châu Á.
KO có giấc mơ đó đâu v́ 2 lí do căn bản sau đây:
1. Chip bán dẫn là ngành công nghệ cao cấp, độc quyền, sức mạnh bí mật của Mỹ. Để thiết lập ngành công nghệ này, ko chỉ có riêng Mỹ mà bao gồm Hà Lan, Đức, Nhật, Hàn Quốc, Đài Loan v...v nắm giữ những công nghệ sx chip then chốt. Mỗi quốc gia kể trên đều nắm 1 khâu then chốt trong chuỗi sx này làm cho việc chôm chỉa bí mật công nghệ chip rất khó.
Đây chính là lí do v́ sao ngành công nghiệp chip, máy tính, điện tử của TQ rơi vào khốn đốn khi bị Mỹ cấm vận công nghệ. TQ đổ hàng tỷ tỷ USD vào để phát triển ngành công nghiệp chip bán dẫn mà vẫn chưa làm chủ được công nghệ chế tạo chip tiên tiến (VN tuổi ǵ mà đ̣i chen chân vào ? )
Để nằm trong chuỗi sản xuất này th́ các quốc gia buộc phải là các nền kinh tế phát triển, tŕnh độ KH-KT cao và là đồng minh thân cận với Mỹ. Việt Nam vừa ko đủ tŕnh độ KH-KT vừa kém phát triển lại ko phải đồng minh thân cận với Mỹ th́ dĩ nhiên Mỹ sẽ vĩnh viễn never, ever share hay chia sẻ bất cứ bí mật công nghệ nào của dây chuyền khép kín này cho Việt Nam cả.
2. Muốn xây dựng ngành công nghiệp chip bán dẫn nói chung hay phát triển công nghệ nói chung th́ ko có chuyện chỉ làm đồng minh của Mỹ là dc. V́ đồng minh của Mỹ nhưng mà ko có năng lực, ko có tŕnh độ như Philipine th́ muôn đời cũng chỉ là nơi để Mỹ đặt căn cứ rồi trả tiền thuê đất.
C̣n muốn trở thành Hàn Quốc, Nhật Bản hay Đài Loan th́ các quốc gia đó đều phải tự lực xây dựng nội lực của nền Khoa học nước nhà chính là từ việc phát triển Giáo dục, KHKT. Sau đó mới có cái gốc để trở thành đối tác và làm ăn cùng với Mỹ.
Cái này nó tương tự, như khi ae có 1 người bạn chơi rất thân từ thuở nhỏ đi, nhưng khi lớn lên cậu bạn đó chả chịu học hành, phát triển sự nghiệp ǵ cả, tối ngày chỉ đam mê, ăn chơi cờ bạc. Nếu như chúng ta có trở thành giám đốc doanh nghiệp, nhưng liệu khi đó có muốn làm ăn, muốn rủ rê người bạn nằm xưa làm ăn với ḿnh ko ? Hay lúc đó chúng ta làm ăn với những người khác có tŕnh độ, có khả năng ?
Ở đây cũng tương tự, kể cả Mỹ có muốn chia sẻ đưa Vn vào trong chuỗi dây chuyền công nghệ sx Chip của ḿnh. Th́ liệu, với t́nh trạng toàn dân đua nhau học Ielts; trong khi đó kiến thức công nghệ, Toán, Lư, Hoá KHKT hoàn toàn là con số 0. Các chuyên ngành Kĩ sư cơ khí, chế tạo mạch điện tử bán dẫn v...v điểm tuyển sinh thấp lè tè ? Th́ VN lấy đâu ra nguồn nhân lực để đáp ứng nhu cầu của Mỹ ?
Ko những thế, phát triển giáo dục chỉ là bước đầu tiên. Cái quan trọng nhất là các công nghệ sx Chip bán dẫn phải nằm ở những công ty tư nhân có tŕnh độ Khoa học công nghệ cao. Tức là VN bản thân phải có những công ty tầm cỡ thế giới về sx linh kiện điện tử th́ lúc đó sinh viên ra trường mới có đất dụng vơ, học hỏi và vận dụng kiến thức đă học ở trường đại học.
Ví dụ để Đài Loan trở thành trung tâm sx Chip của thế giới; th́ bản thân trước đó Đài Loan đă có hàng loạt các công ty sx linh kiện điện tử hàng đầu thế giới tầm cỡ như Asus (chuyên laptop, linh kiện máy tính v...v), Transcend (chuyên USB, bộ nhớ v...v) và rất rất nhiều các công ty nổi tiếng khác của Đài Loan.
Nh́n lại xem Việt Nam ngoài những công ty "sx chip bán dẫn tiến tŕnh 1km, rộng vài trăm m2, cao mấy chục tầng" th́ nền kinh tế VN làm ǵ có công ty nào sx nổi cái bản mạch tivi cho ra hồn ? Hay toàn nhập bản mạch, linh kiện từ TQ về để xạo lol rằng hàng VN sx ? Rồi th́ niềm tự hào Vsmart, Bphone của VN rốt cuộc là hàng Quảng Châu loại 3 đóng mác, dán nhăn lùa gà, chứ có phải Vn sx đâu ?
Tóm lại, như đă phân tích ở trên Đối tác chiến lược toàn diện chỉ đơn thuần những khẩu hiệu mang tính chất ngoại giao là chính. Kí kết cái này về căn bản là để Vn cân bằng giữa TQ và Mỹ trên Biển Đông. C̣n về căn bản thực chất như đă phân tích ở trên cả về Kinh tế và Khoa học kĩ thuật ko có cái ǵ rơ ràng và đáng kể cả.
Với tŕnh độ ae Việt Nam th́ chỉ nên tập trung đánh hàng TQ, dựa vào TQ mà làm ăn phát triển (như xuất khẩu nông sản), mong để trở thành nơi cung cấp sp nông sản, nguyên liệu thô cho TQ; cố gắng mà học TQ những công nghệ sx cơ bản như dệt may, gia công chế tạo nhỏ lẻ thôi.
Thế là phù hợp, thiết thực với tŕnh độ, khả năng của anh em; c̣n mấy thứ công nghệ cao của Mỹ th́ muôn đời ae ko bao giờ đủ tŕnh để làm cả đâu.
Sống ở trên đời phải biết ḿnh là ai chứ lị.
NguyenHoang