Sở hữu nhan sắc “khuynh thành đảo quốc”, bất cứ ai gặp cũng đều say mê và điên đảo, là đề tài bất tận trong thi ca và được người sau hết mực ngợi ca nhưng những hồng nhan dưới đây lại ẩn chứa những điều bí ẩn về cuộc sống của ḿnh. Mỗi người mỗi vẻ đẹp, đại diện cho từng dân tộc khác nhau nhưng họ đều là những biểu tượng về sắc đẹp của các nền văn minh trên thế giới.
4. Tây Thi
Tây Thi, đứng đầu tứ đại mỹ nhân Trung Hoa, nàng được coi là biểu tượng điển h́nh cho sắc đẹp hồng nhan họa thủy thời phong kiến. Tên thật la Thi Di Quang, nàng làm nghề dệt vải ở chân núi Trữ La thuộc nước Việt thời Xuân Thu. Với sắc đẹp “trầm ngư”, Tây Thi được ghi nhận là người con gái có công lớn trong việc giúp Pham Lăi, Văn Chủng và Việt vương Câu Tiễn đánh bại vua Ngô là Phù Sai.
Tương truyền, Tây Thi đẹp đến nỗi ngay cả khi nàng nhăn mặt cũng khiến người ta mê hồn. Khi nàng giặt áo bên bờ sông, bóng nàng soi trên mặt nước sông trong suốt làm nàng thêm xinh đẹp. Cá nh́n thấy nàng, say mê đến quên cả bơi, dần dần lặn xuống đáy sông. Từ đó, người trong vùng xưng tụng nàng là "Tây Thi Trầm Ngư".
5. Điêu Thuyền
Điêu Thuyền - nhân vật nổi tiếng trong tiểu thuyết Tam Quốc diễn nghĩa cũng là một trong những người đẹp của bộ tứ mỹ nhân Trung Hoa.
Sắc đẹp của Điêu Thuyền được ví là "bế nguyệt" (khiến trăng phải xấu hổ mà giấu ḿnh đi).
Dù được cho là nhân vật hư cấu từ tiểu thuyết, nhưng h́nh tượng Điêu Thuyền vẫn được văn hóa dân gian trân trọng và lưu giữ, được đúc kết tái hiện lại trong các câu chuyện liên quan đến Đổng Trác và Lă Bố trong văn hóa Trung Hoa.
6. Vương Chiêu Quân
Một trong Tứ đại mỹ nhân Trung Quốc, Vương Chiêu Quân với sắc đẹp “lạc nhạn” (làm cho chim sa) đi vào lịch sử như một biểu tượng cho sắc đẹp và tinh thần ḥa b́nh sâu sắc.
Sự quên ḿnh của nàng đóng vai tṛ quan trọng trong việc mang lại ḥa b́nh suốt 60 năm giữa hai nước láng giềng Hán và Hung Nô.
Truyền thuyết "Chiêu quân xuất tái" nói rằng, khi Chiêu Quân đi ngang một hoang mạc lớn, ḷng nàng chan chứa nỗi buồn vận mệnh cũng như ĺa xa quê hương.
Nhân lúc ngồi lưng ngựa buồn u uất, liền đàn "Xuất tái khúc". Có một con ngỗng trời bay ngang, nghe nỗi u oán cảm thương trong khúc điệu liền ruột gan đứt đoạn và sa xuống đất. Từ "lạc nhạn" trong câu "Trầm ngư lạc nhạn" do đó mà có.
7. Dương Quư Phi
Dương Quư Phi là một cung phi của Đường Minh Hoàng được xếp vào một trong Tứ đại mỹ nhân của lịch sử Trung Quốc.
Trong một lần thưởng hoa, nh́n thấy Mẫu Đơn, Nguyệt Quư nở rộ, nàng buông lời than thở: "Hoa à, hoa à! Ngươi mỗi năm mỗi tuổi đều có lúc nở, c̣n ta đến khi nào mới có được ngày ấy?".
Lời chưa dứt, lệ đă tuông rơi; nàng chạm vào hoa, hoa chợt thu ḿnh, lá xanh cuộn lại. Nào ngờ, nàng sờ phải là loại hoa trinh nữ (cây xấu hổ).
Lúc này, có một cung nga nh́n thấy, người cung nga đó đi đâu cũng nói cho người khác nghe việc ấy. Từ đó, mọi người gọi Dương Ngọc Hoàn là "tu hoa".
vbf @ sưu tầm