Có nằm mơ tôi cũng không nghĩ ḿnh lấy được người vợ vừa thành đạt, xinh đẹp, giỏi giang như cô ấy. Nói ra thật xấu hổ chứ đúng là không ngờ cô ấy lại chấp nhận lấy một người thua kém mọi mặt như tôi. Nhưng cho đến đêm tân hôn, mọi chuyện mới khiến tôi tá hoả và hoang mang
Tôi quê ở một tỉnh xa, về Hà Nội học đại học xong th́ ở lại làm việc luôn. Thú thật, sức học của tôi cũng tàng tàng thôi, không có ǵ quá nổi bật, lại chẳng quen ai nên ra trường mất nguyên năm đầu tôi bất bơ xin đi làm bảo vệ rồi chạy bàn linh tinh. Đến năm thứ 2, tôi đỗ phỏng vấn vào một công ty truyền thông, lương tuy không cao nhưng cũng ổn định.
Tôi làm ở công ty này 3 năm th́ nghỉ việc, bởi có chút vấn đề, hơn nữa cảm thấy chán, muốn thay đổi môi trường. Tôi xin sang công ty khác, lần này không khó khăn lắm v́ tôi có kinh nghiệm rồi, lại làm được việc.
Sau khi làm ở công ty này được hơn năm th́ có giám đốc mới chuyển về. Giám đốc mới trẻ măng, hơn tôi 3 tuổi, vẫn c̣n độc thân.
Tôi cũng không biết v́ sao chị lại thích tôi. Mới đầu tôi cũng không để ư, nhưng về sau thấy chị chủ động tấn công, chủ động tạo cơ hội gần gũi, không bao giờ xưng chị mà chỉ xưng tên với tôi. Nhờ có chị ưu ái, công việc của tôi thuận lợi hơn hẳn.
Sau này, cũng chính giám đốc bày tỏ t́nh cảm với tôi. Lúc đầu tôi từ chối v́ sợ người đời định kiến, nhưng không phủ nhận về sau tôi có t́nh cảm với cô ấy thật. Chúng tôi yêu nhau lén lút chừng gần 1 năm là công khai, đồng thời tính chuyện cưới xin luôn.
Cô ấy xinh đẹp, sắc sảo, thành đạt và tất nhiên là giàu có. Mới đầu, tôi ở thuê trong căn pḥng trọ giá rẻ, nhưng từ khi công khai yêu cô ấy th́ tôi chuyển về căn chung cư của cô ấy sống cùng. Mọi thứ trong cuộc sống của tôi đều một tay cô ấy lo liệu, thú thực nhiều lúc tôi cũng mặc cảm lắm, nhưng cô ấy nói đừng nghĩ ǵ, sau này cưới nhau, vợ chồng không thương nhau, không chia sẻ nhau th́ c̣n lo cho ai nữa.
Thế rồi chúng tôi cũng cưới nhau, tôi cứ tưởng bố mẹ cô ấy sẽ phản đối tôi, ai ngờ lại đồng ư ngay, vun vào rất nhiệt t́nh. Chuyện cỗ bàn, cô ấy bảo tôi chỉ cần tự lo đúng cỗ ở quê, c̣n tiền ảnh, nhẫn hay đám báo hỷ trên này cô ấy lo liệu tất.
Thế nhưng ngày vui ngắn chẳng tày gang, ngay đêm tân hôn đó, sau khi vừa gần gũi xong (hai chúng tôi cũng từng gần gũi nhiều rồi), vậy mà vừa nằm xuống. Tự dưng cô ấy khóc nức nở, tôi vỗ về hỏi làm sao, vợ thú nhận một chuyện khiến tôi sững sờ. Cô ấy nói ḿnh bị vô sinh.
Tôi đắng họng, hỏi cô ấy biết từ bao giờ. Vợ nói từ lâu rồi, từ ngày mới học xong đại học, cô ấy từng yêu một người, đă đinh cưới nhưng đi khám th́ biết cô ấy buồng trứng đa nang khó có con nên nhà kia hủy hôn, cô ấy ở vậy cho đến khi gặp tôi.
Nghe vợ nói, tôi giận kinh khủng, cảm giác rơ ràng ḿnh bị cho vào tṛng. Nh́n cô ấy khóc, tôi có chút thương cảm, nhưng cứ nghĩ đến chuyện cô ấy bày đủ tṛ lừa để cưới tôi là tôi không chịu nổi. Tôi nên làm ǵ đây?