Rất có thể, sự đối lập trong quan điểm thiết kế là ngọn nguồn của mâu thuẫn giữa Chanel và Dior.
Mỗi nhà mốt hàng đầu hành tinh là đại diện cho một tư duy xuất chúng, một cái tôi cao ngút ngàn hay một kẻ độc tài có gu thẩm mỹ trác tuyệt. Sự tự tin của ''con chim đầu đàn'' mỗi thương hiệu đem tới cho họ thành công nhưng cũng mang không ít phiền toái cho đối thủ, mà cụ thể ở đây là bản tính thích khẩu nghiệp.
Trước khi chúng ta có những câu xéo xắt hài hước của Gianni Versace dành cho Miucci Prada, hay thói sân si kém duyên của Stefano Gabbana, làng mốt từng chứng kiến một Gabrielle Bonheur Chanel mạnh miệng huỷ hoại sự tự tin, cũng như tài năng của Christian Dior chỉ v́ những bất đồng quan điểm xoay quanh cách tôn vinh cơ thể phái nữ.
Nhắc tới mối thâm thù này là phải đề cập tới năm 1947 - thời điểm mà biên niên sử ngành thời trang xuất hiện cái tên Christian Dior như luồng gió mát lành và mới mẻ, vực dậy làng mốt sau Thế chiến thứ 2 bởi sáng tạo tuyệt vời The New Look. Không chỉ gây chấn động bởi lối thiết kế duyên dáng và chưa từng có trước đây, Dior định nghĩa lại sự nữ tính bằng kiểu corset nâng ngực, phồng, xếp tầng và kết cấu khá phức tạp. Chính ông cũng từng bộc bạch: ''Tôi không có thích chủ nghĩa thực dụng đâu, cái tôi thích là một giấc mơ thời trang thanh lịch''.
Và điều trái khoáy là, ngay ở đây, "bà đầm" Chanel cũng tôn vinh nét đẹp thanh lịch nhưng theo cách thực dụng nhất. Sinh ra dưới cḥm sao Sư Tử với ḷng tự tôn c̣n cao bằng vạn toà tháp Eiffel xếp chồng lên nhau, Coco Chanel không khỏi "ngứa mắt" trước phát biểu thẳng và thật của hậu bối.
Cũng phải nói qua một chút về tư duy thời trang hai "cây đa cây đề" này. Trong khi Christian Dior tạo nên chiếc Bar Jacket hay corset bó chẽn, ôm lấy thân h́nh hoặc chí ít là trưng trổ tất tần tật vẻ đẹp nữ giới (theo như chuẩn mực cái đẹp mà xă hội quan niệm); th́ Chanel lại lấy nữ quyền làm gốc, giải phóng cơ thể phụ nữ bằng những bộ đồ dáng suông rộng răi, che hết mọi ưu điểm lẫn khuyết điểm. Điều mà nữ cường nhân này muốn là dùng thời trang để nói lên quyền b́nh đẳng - thứ mà vốn bị xem nhẹ trong xă hội ở mọi thời kỳ.
Nếu những thiết kế của Chanel (ảnh trái) tạo điều kiện để cơ thể người mặc "bơi" trong đó, th́ đồ của nhà Dior lại cứ bó chẽn vào
Nực cười trước góc nh́n về h́nh thức của đàn em, quư bà đáng kính thở dài: "Look how ridiculous these women are, wearing clothes by a man who doesn’t know women, never had one, and dreams of being one" (Tạm dịch: Nh́n mấy bà cô đó lố bịch chưa ḱa! Mặc đồ từ một nam nhân chẳng hiểu phụ nữ, chưa từng cặp kè với cô nào, và lại c̣n mơ tưởng để được trở thành phụ nữ).
Christian Dior vốn là một người đồng tính, bởi vậy lời giễu cợt ngoa ngoắt trên không khác ǵ đ̣n công kích xu hướng tính dục của ông. Chưa hết, bà tiếp tục bồi thêm mấy cú: "Ôi dào! Dior có làm đồ cho phụ nữ đâu, anh ta chỉ 'nâng' nó lên thôi!" (ư mỉa mai thiết kế corset nâng ngực của Dior), hay là "Trông mấy cô nàng diện đồ Dior giống như một chiếc ghế bành cũ ấy!".
Có người hỏi th́ Chanel nói, mà có người chọc vào "chỗ ngứa" th́ Chanel phải bỉ bôi đă cái miệng th́ thôi. Bà thẳng thắn nêu lên quan điểm: Christian Dior đă làm tốt nhiệm vụ là đưa phụ nữ trở về thời điểm cách đó một thế kỷ, khi mà mọi kiểu trang phục được sáng tạo nhằm chèn ép h́nh thể phái yếu. Điều đó có nghĩa rằng, ngay tới chiếc áo khoác Bar yêu kiều mang tính biểu tượng cũng chỉ là cỗ máy tra tấn trong mắt Coco Chanel.
Mang những đặc điểm khác nhau về silhouette (vẻ tổng thể của một bộ trang phục khi mặc chúng trên cơ thể), hai nhà mốt đă tạo nên những chiến tuyến khác nhau, khốc liệt nhưng đầy thú vị
Ngay thời điểm Karl Lagerfeld chịu trách nhiệm sáng tạo nghệ thuật ở ngôi nhà Chanel, ông bị chỉ trích dữ dội v́ bó chẽn và thu ngắn, xẻ tà những bộ suit, hay đưa lên sàn diễn hàng loạt bikini hở bạo
Màn "vơ mồm" hoành tráng với phần thắng nghiêng về Gabrielle Bonheur Chanel đă trở thành giai thoại trong làng mốt, đủ hay ho để được lưu truyền tới muôn đời. Hai thương hiệu tượng trưng cho tinh hoa sáng tạo của ngành may mặc nước Pháp này chẳng những "tức nhau tiếng gáy" mà c̣n tranh nhau tới đối tượng khách hàng. Dior được cưng chiều ở Châu Âu nhưng chịu phận lép vế khi tới Mỹ, c̣n Chanel th́ hoàn toàn ngược lại.
Phải chăng, cuộc đối đầu này đă được số phận an bài, nhằm khiến thế giới thời trang vốn đă khắc nghiệt lại càng thêm ồn ào hơn?