Hôm nay nhà cu Bi vui lắm, v́ có bà ngoại và cậu ba lên chơi. Mẹ chuẩn bị nhiều món ăn ngon để đăi cả gia đ́nh.
Đồ ăn dọn lên bàn, bà nội của cu Bi lấy đồ ăn để đút cho nó, nó cười típ cả mắt ngồi xuống ghế đàng hoàng. Bởi mẹ bảo, nếu ngoan sẽ cho cu Bi về ngoại chơi một tuần. Nó mừng lắm v́ sang năm nó vào lớp một th́ ít được nghỉ mà .
Nói vậy chứ ngồi ăn mới được mấy muỗng là nó bỏ chạy, bà nội cứ phải chạy theo và năn nỉ nó ăn thêm. Bà ngoại nó thấy vậy liền la lên một tiếng, nó và cả bà nội phải giật ḿnh luôn. Nó ứa nước mắt nuốt không trôi miếng cơm, bà nội lại ôm nó vào ḷng vuốt vuốt vào lưng :
- Cháu bà ngoan nào, bà thương, bà thương !
Và rồi... vẫn như mọi khi, chén cơm vẫn thừa một ít, bà nội lại ăn cho hết chén cơm của cháu bỏ lại. Bất chợt, bà ngoại cu Bi nói :
- Ôi trời, ǵ mà gớm thế, sao chị lại ăn được vậy cơ chứ ?
Mẹ và cậu ba của cu Bi hết hồn v́ câu nói của bà ngoại ! C̣n bà nội đỏ mặt, cúi xuống dấu đi sự (ngượng ngùng) :
- Của cháu ḿnh ăn thừa th́ ḿnh ăn chứ chị, bỏ đồ ăn là mang tội đó chị !
Lúc cu Bi đi ngang qua pḥng của mẹ, nó nghe mẹ khóc và nói chuyện với bà ngoại với cậu ba :
- Sao mẹ có thể nói ra những lời đó được chứ, con nhớ như in nhà ḿnh rất nghèo không đủ ăn phải chạy ăn từng bữa mà. C̣n nhà bà nội nó giàu từ đời ông cố nội ḱa, mà lại là nhà có học thức. Nhưng họ thương con thương cháu nội c̣n hơn cả bản thân họ ḱa. Cu Bi hay là vợ chồng con chỉ sổ mũi thôi là họ đă lo không ngủ được ḱa ... Thôi, con chỉ nói vậy thôi, tuỳ mẹ và em tự hiểu. Con quư mẹ chồng không phải v́ tiền bạc và cơ ngơi này, mà con quư trọng và yêu thương họ v́ bản chất sống của họ, mẹ và em có biết không?
Cu Bi nghe vậy, rón rén vào pḥng ngủ với bà nội, nó hứa từ nay nó sẽ ăn hết thức ăn mà bà nội đút và sẽ không làm nũng bắt nội hát ru và chạy theo xe đạp của nó như mọi ngày nữa. Nó sẽ làm được, để cô hai chú tư của nó mua quà, dẫn anh chị và em bé về chơi cùng v́ cô chú đă hứa với nó vậy mà !
VietBF@sưu tập
|