Anh rất thương vợ con. Anh giỏi giang, một tay anh lo cho cả gia đ́nh, họ hàng. Con anh đi du học nước ngoài. Anh em nội ngoại ai khó khăn về tài chính đều được anh giúp đỡ. Lời nói của anh luôn có uy tín, trọng lượng. Những người ở gần anh luôn được hưởng lợi, dù ít dù nhiều.
Tính anh quyết đoán, rơ ràng đâu ra đấy. Anh rất ghét sự nhập nhèm, không minh bạch.
Anh rất đàn ông, cứng cáp, đứng mũi chịu sào, dám làm, và dám chịu trách nhiệm.
Nhưng với chị, vợ anh, là hậu phương của anh, th́ lại khác.
Anh quản lư tất cả. Từ Zalo, Facebook, tới tin nhắn, cuộc gọi. Từ thẻ tín dụng, tới tiền mặt chi dùng hàng ngày. Tất cả đều nằm trong sự kiểm soát của anh.
Anh mua cho chị điện thoại đắt nhất, váy áo giày dép xịn nhất, mỹ phẩm tốt nhất, nữ trang đủ loại, không thiếu thứ ǵ.
Đi làm về tới nhà, việc đầu tiên anh làm là t́m xem vợ đang ở đâu, lúc ấy anh mới yên tâm.
Anh không cho chị đi làm. Chỉ cần chị làm việc nhà, chăm sóc gia đ́nh cho tốt là được.
Anh bao bọc cho vợ con, mọi việc đều theo sự xắp xếp của anh.
Chị quanh quẩn với những việc không tên, bạn bè cũng rơi rụng dần.
Những lúc chồng con đi vắng, chị như cái bóng trong nhà. Không gian im ắng, như muốn nuốt lấy chị.
Chị thấy buồn. Chị xem phim, nghe nhạc. Nhưng anh bảo toàn là xướng ca vô loài, nhăng nhít, rồi cấm chị cả việc đó.
Anh gắn Camera khắp nhà. Nhất cử nhất động đều nằm trong sự giám sát của anh.
Chị giống như tù nhân bị anh giam lỏng. Anh thật sự yêu chị, và chăm sóc chị theo cách của anh.
Chị như con chim xinh đẹp bị nhốt ở trong lồng sơn son dát vàng, nhưng không bao giờ được hót...
VietBF@sưu tập
|