"NGHE CHUYỆN TÁN DÓC CỦA ĐẠI GIA TRỒNG BƠ": Lại chuyện cà phê Việt-Mỹ - VietBF
 
 
 

HOME

NEWS 24h

ZONE 1

ZONE 2

Phim Bộ

Phim Lẻ

Ca Nhạc

Breaking
News Library Technology Giải Trí Portals Tin Sốt Home

Go Back   VietBF > World Box| Thế Giới > Viet Oversea|Tin Hải Ngoại


Reply
 
Thread Tools
  #1  
Old  Default "NGHE CHUYỆN TÁN DÓC CỦA ĐẠI GIA TRỒNG BƠ": Lại chuyện cà phê Việt-Mỹ
Không ngờ cà phê Mỹ và cà phê Tây được nhiều người bình luận. Người thì cho rằng, Hoa Kỳ là một xứ nổi tiếng về tiêu thụ, nên họ bị bắt buộc phải chạy đua theo cuộc sống Mỹ. Người thì khen cà phê Pháp xuất sắc, lại có người nhảy vào cho rằng cà phê Việt Nam là số một.

Nói chuyện cà phê lại minh họa toàn là "gái đẹp" không!!

Không ai bắt buộc anh phải tậu cái xe xịn để đi hay mặc cái áo hàng xịn. Đó là quyết định do cá nhân. Anh chạy xe Mercedes nhưng cứ phập phồng lo sợ bị sa thải, mất việc là sẽ mất tất cả. Trong một khi anh chạy chiếc xe quèn, phẩm giá của anh ta cũng đâu có thua gì người chạy xe xịn. Chúng ta bị lôi cuốn, ám ảnh từ giới truyền thông quảng cáo, con buôn cho rằng nếu chạy xe xịn, ở biệt phủ là hình ảnh người đã và đang thành đạt!!! Nhiều người trước đây phải nhịn ăn để mua cái ví LV nhưng nay đồ giả thấy bán tràn lan, đeo cái ví nổi tiếng của công ty này dù có xịn đi nữa, người ta vẫn cho là đồ giả.

Trong cuốn The Millionaire Next Door, giáo sư Thomas Stanley kể lại rằng: trong quá trình nghiên cứu về người Mỹ giàu tại Hoa Kỳ, ông ta có mời 1 số triệu phú đi ăn cơm tiệm. Ông tưởng rằng người giàu thích ăn ở tiệm sang trọng nên mời đấn các tiệm sang trọng. Ai ngờ đa số triệu phú này lại không quen ăn ở tiệm sang trọng, không biết sử dụng loại nĩa nào để ăn cá, ăn cua. Cuối cùng họ chọn món hamburger, ăn bốc cho gọn.

Lại "trang trí" với hình người đẹp!

Cuốn sách nói trên giải thích rắng, chúng ta thường lầm tưởng người giàu là phải như thế này như thế kia. Đa số người giàu thường không muốn ai biết đến họ. Cho nên khi ra đường, không ai biết họ là dân nhà giàu "triệu phú". Thật ra người đang chạy xe xịn chưa chắc là đã giàu có. Họ chỉ mượn tiền ngân hàng để mua nhà cao xe xịn để tạo hình dáng là người thành đạt, giàu có nhưng chưa chắc họ có 1,000 USD trong trương mục ngân hàng. Một người phụ nữ trong rất đẹp nhưng một khi gội bỏ lớn son phấn, có thể chỉ thấy là da cóc, mụn tàn nhang đủ loại hay tóc bị rụng gần hết.

Cho nên nước Pháp, Hoa Kỳ hay Thụy Sĩ tuy không trồng được cà phê nhưng lại bán số lượng cà phê nhiều nhất trên thế giới. Người Anh quốc muốn trồng cà phê ở Ấn Độ nhưng không được nên đành bắt người Ấn Độ trồng trà, để bán cho thuộc địa. Có người mở miệng ra là chê đời sống bên Mỹ nhưng có một điểm lạ là khắp nơi trên thế giới đều muốn đi cư sang Hoa Kỳ để lập nghiệp "đổi đời".

Trong cuộc đời, nếu anh muốn giàu thì chỉ cần bớt đòi hỏi một tí là giàu có. Mình có quen một anh H.O., sang Hoa Kỳ định cư. Gia đình anh ta được housing, welfare và foods stamps. Anh cảm thấy là thật đầy đủ, so với những gì mà anh đã sống những năm trong tù Việt Cộng. Tiền già nhận được hàng tháng, anh đem một ít tiền, gửi về Việt Nam cho chùa hay bà con. Mỗi lần họp mặt, em út của anh ta nghe anh ta kể lại chuyện họ hàng ở Việt Nam ra sao. Không phải những họ hàng gần mà từ làng ở Huế đâu đó mà anh chưa bao giờ nghe hay gặp mặt vì gia đình anh đã dọn vào Sàigòn sinh sống từ lâu. Anh ta hỏi xin mấy người em đóng góp một chút để anh ta gửi về làm quà cho những người nghèo khó. Mình thấy anh ta giàu vì không đòi hỏi nhiều, không phải khổ sở lao đao với cuộc sống.

Chuyện cà phê, lại chèn ảnh "lạ", nói rằng chắc chùa đâu đó ở Thái Lan!!

Trong cuốn sách của giáo sư Stanley cho biết, có nhiều người sống ở trong những biệt thự đồ sộ, lương làm nữa triệu đô một năm nhưng lại tiêu xài đến trên 600,000 USD. Vậy thì, ai giàu ai nghèo đây? Bởi vậy, tùy theo nhân sinh quan của mỗi cá nhân.

Mình đã từng sống ở Pháp, Ý Đại Lợi, Thụy Sĩ, Anh quốc và nay Hoa Kỳ. Theo ý mình, khi chúng ta biết định nghĩa cuộc sống của mình ra sao thì sống ở quốc gia nào mình cũng không có gì thay đổi nhiều. Từ khi rời Việt Nam mình đều sống như những năm đầu ở Pháp, không đòi hỏi gì nhiều. Không hút thuốc, không uống rượu, không thích tìm tòi ăn cơm ngon, mua đồ cũ chợ trời về bận. Lấy vợ, vợ mua thì bận không thì cứ bận áo quần cũ.

Ở Hoa Kỳ cũng như ở Ý Đại Lợi hay Thuỵ Sĩ. Sướng hay khổ là do mình tự quyết định. Phật có dạy, "Dục là khởi đầu của sự đau khổ". Ông ta từ bỏ cương vị Hoàng tử, sống trong nhung lụa nhưng vẫn phải bỏ vợ con đi tìm Tứ Diệu Đế. Mỗi người trong chúng ta là kiến trúc sư kiêm kỹ sư của đời mình nên không thể nào đổ lỗi cho môi trường sống hay vợ con. Anh muốn đi xe xịn thì phải trả cái giá đi xe xịn, anh muốn ăn cao lâu tửu vị thì bệnh hoạn đến vì rượu và thuốc lá không tốt cho cơ thể của chúng ta.

Ở Hoa Kỳ, anh có thể sống như một người Pháp bình thường, mướn nhà ở, dùng tiền đi làm để đi chơi, nghỉ hè như thế hệ trẻ ngày nay tại Hoa Kỳ. Đi viếng Sơn Đoòng mình có gặp mấy cô gái từ Việt Nam, thành đạt. Thay vì lo lấy chồng, sinh con đẻ cái, họ dùng thời gian đi du lịch, trải nghiệm cuộc sống. Đó là lối sống của họ, không có gì trái phải gì cả.

Còn Việt Nam thì mình không nghĩ có thể sống được lâu dài ở Việt Nam vì không quen. Hút thuốc khắp nơi, thêm chuyện nhậu nhẹt ngày đêm. Thứ nhất là sống ở Cali này, cũng như sống ở Việt Nam, nói tiếng Việt hàng ngày ăn thức ăn Việt hàng ngày nên không có nhu cầu về Việt Nam để uống cà phê số 1. Có thể ở quê thì tạm được vài tháng vì dù sao không khí vẫn tốt hơn các thành phố đầy rẫy tiếng còi đinh tai nhức óc, khói xe mù mịt đến ngộp thở!

Còn bạn nghĩ như thế nào???

Theo lời kể của "đại gia trồng bơ Nam Cali"
VIETBF Diễn Đàn Hay Nhất Của Người Việt Nam

HOT NEWS 24h

HOT 3 Days

NEWS 3 Days

HOT 7 Days

NEWS 7 Days

trungthuc
R7 Tuyệt Đỉnh Cao Thủ
Release: 12-17-2023
Reputation: 27424


Profile:
Join Date: Jul 2020
Location: California
Posts: 8,384
Last Update: None Rating: None
Attached Thumbnails
Click image for larger version

Name:	IMG_0491.jpeg
Views:	0
Size:	26.9 KB
ID:	2311266  
trungthuc_is_offline
Thanks: 344
Thanked 4,557 Times in 2,660 Posts
Mentioned: 17 Post(s)
Tagged: 0 Thread(s)
Quoted: 313 Post(s)
Rep Power: 14 trungthuc Reputation Uy Tín Level 7trungthuc Reputation Uy Tín Level 7
trungthuc Reputation Uy Tín Level 7trungthuc Reputation Uy Tín Level 7trungthuc Reputation Uy Tín Level 7trungthuc Reputation Uy Tín Level 7trungthuc Reputation Uy Tín Level 7trungthuc Reputation Uy Tín Level 7trungthuc Reputation Uy Tín Level 7trungthuc Reputation Uy Tín Level 7trungthuc Reputation Uy Tín Level 7trungthuc Reputation Uy Tín Level 7trungthuc Reputation Uy Tín Level 7trungthuc Reputation Uy Tín Level 7trungthuc Reputation Uy Tín Level 7trungthuc Reputation Uy Tín Level 7trungthuc Reputation Uy Tín Level 7trungthuc Reputation Uy Tín Level 7trungthuc Reputation Uy Tín Level 7trungthuc Reputation Uy Tín Level 7trungthuc Reputation Uy Tín Level 7trungthuc Reputation Uy Tín Level 7trungthuc Reputation Uy Tín Level 7trungthuc Reputation Uy Tín Level 7
Old 12-17-2023   #2
trungthuc
R7 Tuyệt Đỉnh Cao Thủ
 
Join Date: Jul 2020
Location: California
Posts: 8,384
Thanks: 344
Thanked 4,557 Times in 2,660 Posts
Mentioned: 17 Post(s)
Tagged: 0 Thread(s)
Quoted: 313 Post(s)
Rep Power: 14
trungthuc Reputation Uy Tín Level 7trungthuc Reputation Uy Tín Level 7
trungthuc Reputation Uy Tín Level 7trungthuc Reputation Uy Tín Level 7trungthuc Reputation Uy Tín Level 7trungthuc Reputation Uy Tín Level 7trungthuc Reputation Uy Tín Level 7trungthuc Reputation Uy Tín Level 7trungthuc Reputation Uy Tín Level 7trungthuc Reputation Uy Tín Level 7trungthuc Reputation Uy Tín Level 7trungthuc Reputation Uy Tín Level 7trungthuc Reputation Uy Tín Level 7trungthuc Reputation Uy Tín Level 7trungthuc Reputation Uy Tín Level 7trungthuc Reputation Uy Tín Level 7trungthuc Reputation Uy Tín Level 7trungthuc Reputation Uy Tín Level 7trungthuc Reputation Uy Tín Level 7trungthuc Reputation Uy Tín Level 7trungthuc Reputation Uy Tín Level 7trungthuc Reputation Uy Tín Level 7trungthuc Reputation Uy Tín Level 7trungthuc Reputation Uy Tín Level 7
Default

Thêm chuyện về: "Cà phê Mỹ ngon cà phê Tây?"

(Minh họa)
Hôm qua thấy có tấm ảnh khiến cho mình suy nghĩ về đời sống bên Pháp đã bỏ lại và đời sống bên Mỹ minh đang sống. Tấm ảnh trên chụp ghép 2 hình ảnh về chuyện uống cà phê. Tấm trên thấy một tiệm cà phê đơn độc, bãi đậu xe không có một chiếc xe và một hàng xe hơi nối đuôi nhau đợi mua cà phê mà người Mỹ gọi là drive thru. Không cần phải đậu xe lại, cứ đến chổ có cái speaker, tài xế chỉ việc gọi loại cà phê nào, mấy ly rồi chạy đến cửa sổ trả tiền, rồi chạy đến cuối tiệm chờ lấy cà phê đem đi uống trên xe.

Hình ảnh thứ hai, chụp khung cảnh một tiệm cà phê ở Paris, nổi tiếng "Les Deux Magots" trên đại lộ Saint Germain, gần trường mình theo học. Thiên hạ ngồi bàn sát đường lộ. Mùa đông dù có lạnh, có máy sưởi bằng gas, thưởng thức ly cà phê, và tán gẫu. Mình không biết tỷ lệ bệnh trầm cảm bên Tây có ít hơn bên Hoa Kỳ hay không. Người Mỹ nhiều khi rất cô độc vì đất rộng người thưa, nhiều người ở những nơi chả có thằng Tây con đầm nào hết. Nhiều vùng chạy xe cả tiếng mà không gặp một bóng người.

Cũng uống cà phê nhưng một bên thì một mình ngồi trong xe và một bên thì ngồi đối ẩm với bạn bè hay người yêu. 2 hình ảnh trên mình đều đã có trải qua. Khi xưa, ở Paris, lâu lâu đi bộ với cô bạn, cũng hay ghé cà phê "hai ông quan" hay chỗ khác uống trà hay lái xe ở Cali ghé mua thức ăn cho thợ hay mấy đứa con. Mình không uống cà phê nên không phải đợi mua cà phê hay la cà ở mấy quán cà phê ở Cali. Có anh bạn, học ở Đà Lạt khi xưa, năm khi mười hoạ, hú một tiếng chạy ra quán cà phê ngồi chém gió với anh ta.

Nói chuyện cà phê bên Tây, lại post hình cô đào Brigitte Bardot thời con "xuân sắc"! Chán Mớ Đời

Về già khi nhìn lại thì xem lối sống nào hay hơn thì chịu thua, không thể trả lời được. Ở Bolsa khi có bạn, muốn chém gió thì hú nhau ra khu Phước Lộc Thọ uống cà phê. Mình thấy ở Phước Lộc Thọ có cả bàn cờ tướng để mấy ông đánh cờ. Quanh năm trời nắng ấm.

Người Pháp hay quan tâm đến việc đi chơi, nghỉ hè nhiều hơn là để dành tiền mua nhà hay để làm giàu. Nhân sinh quan cũng như điều kiện xã hội rất khác với bên Hoa Kỳ. Có lẻ do văn hóa lịch sử, xuất phát từ một giai cấp địa chủ và một gia cấp tá điền từ lâu đời. Dân giàu có thì có suy nghỉ khác hơn nhiều so với tá điền bắt nguồn từ cái gọi là "Mặt Trận Bình dân" (Front Populaire). Chính quyền này khởi đầu cho việc người Pháp làm việc được quyền nghỉ hè mỗi năm. Một ý tưởng lạ vào thời ấy đã ăn sâu vào đầu óc của người Pháp.

Dạo còn sinh viên, hè mình làm việc ở ngân hàng tại Paris, thế chổ cho mấy người khác đi nghỉ hè. Cứ đến tháng 7 là có phân nữa số nhân viên đi nghỉ hè, và đến tháng 8, sẽ đến một phân nữa còn lại kia sẽ đi, cho nên sinh viên đi làm được 2 tháng hè, lương SMIC. Thấy mấy người đi hè về thì cả 2 tuần đầu, chỉ nghe nói chuyện về chuyến đi nghỉ hè, rồi 2 tuần sau đó lại tính toán đến chuyện đi nghỉ hè sang năm, chưa nói đến các ngày lễ trong năm, bắt cầu luôn qua cuối tuần. Thí dụ, ngày lễ ông thánh nào đó nhằm vào ngày thứ 4 thì họ nghỉ luôn thứ 4, thứ 5 đến thứ hai tuần sau mới đi làm lại. Tháng 5 bên Tây nghỉ mệt thở, chả ai muôn đi làm cả.

Bên Âu châu chỉ có 35% người dân làm chủ căn nhà, số người kia thì chỉ biết mướn nhà nên sẽ làm giàu cho đám chủ nhà từ đời này sang đời nọ. Bên Mỹ thì tỷ lệ người có nhà gấp đôi số bên Tây. Nếu có nhà thì thế hệ con cháu sẽ được hưởng căn nhà, đỡ vất vã hơn trong tương lai, không phải mướn nhà và có khả năng theo học đại học và con cháu sẽ dễ kiếm việc với mức lương cao.

Điển hình khi người Mỹ trở về từ mặt trận của Đệ nhị Thế chiến, chính phủ ra đạo luật trợ giúp cho họ được ưu tiên trở lại đại học, và mua nhà. Người Mỹ da trắng hưởng được quyền lợi này trong khi các cựu chiến binh da màu thì chỉ có 5% lại được hưởng các quyền lợi này. Sau mấy thế hệ thì người Mỹ da trắng đã thoát nghèo sớm hơn người Mỹ da màu.

Hệ thống phúc lợi bên Tây thì cao hơn bên Mỹ, về già thì có tiền già, đau ốm sẽ có chính phủ lo. Không có tiền thì vào viện dưỡng lão cũng được chính phủ lo chu đáo hết. Vấn đề là xứ Tây này bắt đầu có ít người đi làm để đóng thuế cho những người đã về hưu, mà bây giờ họ lại càng sống lâu hơn xưa. Không biết tình trạng này sẽ kéo dài được bao lâu. Các ngọn sóng ngầm sẽ đánh vật cả xã hội trong tương lai.

Qua Hoa Kỳ thì không thấy người Mỹ đi nghỉ hè nhiều, tối đa là 2 tuần. Có ngày nghỉ nhưng thiên hạ lại muốn đi cày vì cần tiền để trả tiền nợ ngân hàng hay sợ bị mất việc. Muốn cho chủ thấy mình siêng năng nhất là người Á đông. Do đó căn bệnh về tinh thần của người Mỹ rất cao. Họ uống thuốc giảm đau, trầm cảm đủ loại. Khi xưa, mình hay ghé thăm mấy người bán nhà cho mình thay vì gửi ngân phiếu, mình ghé lại đưa cho họ ngân phiếu. Họ rất mừng rỡ vì con cháu đã đi mất tiêu. Ở nhà hai vợ chồng nhìn nhau, không muốn mỏi miệng để cãi vả nhau vì đã hết hơi sau bao nhiêu sinh sống với kẻ nội thù.

Ai cũng có xe hơi, theo tiêu chuẩn mua trước, trả sau nên người Mỹ làm việc mệt thở để có đủ tiền trả nợ. Thức ăn thì rẻ so với bên châu Âu nên họ cũng ăn mệt nghỉ. Họ ăn trên xe vì không có thời gian. Cứ như đoàn quân Mông cổ của Thành Cát Tư hãn, vừa cởi ngựa vừa ăn và ngủ. Họ làm việc ngày đêm, làm ngày chưa đủ tranh thủ làm đêm, 2-3 job để có thật nhiều tiền mà tiêu sắm, trả nợ. Họ sợ bị sa thải vì bị mất việc là sẽ mất đi tất cả trong khi tại Âu châu các nhân viên rất khó bị sa thải, mất cả năm trời mới sa thải được nhân viên.

Bọn Tây nói về chuyện ăn uống là nghề của họ. Mỗi lần mình được mời đến nhà bạn ăn cơm là phải mất đến tối thiểu là 4 tiếng. Ăn khai vị rồi đến súp, món chính rồi xà lách, phô mát đến tráng miệng rồi cà phê, thêm cognac cho tiêu cơm,.. Bữa cơm chiều là bữa chính trong ngày. Trong tuần họ có thể nấu ăn nhanh nhưng vào cuối tuần, ăn cơm là một cách thư giãn của họ. Ăn bao nhiêu món thì uống bao nhiêu loại rượu. Đại loại như khi ăn phô mát Camembert, mình thấy Tây uống với rượu trắng, thậm chí họ uống cidré. Họ kỵ uống Beaujolais và rượu đỏ khi ăn loại phô mát này. Mà Tây có trên 400 loại phô mát. Mình thích phô mát Brie, tương tự như Camembert, mềm mềm nhưng Tây lại uống với rượu đỏ vùng Bordeaux. Thế là ngọng. May mà mình rời Tây sớm chớ ở lâu chắc cũng điên điên, lo ăn uống bu-xua-la-mua như "Tây Đui" vậy! Mình cũng không uống rượu nên khỏi mất công lựa rượu này nọ. Cứ nước lạnh thì không cần chọn lựa ra loại gì.

Ở Cali mình nhận thấy dạo này người Việt bắt đầu uống rượu thay vì bia Heineken, không hiểu vì lý do nào. Trước đây, khi mời thân hữu đến nhà, phải mua bia thì nay thấy bia bị ế độ, vấn đề là không biết mua loại rượu nào vì thức ăn Việt Nam, hằm bà lằn, khó phân biệt. Chắc phải cần mấy bác nào ở Pháp giải thích như ăn bánh nậm thì nên uống loại rượu gì. Bác Michel, cho em xin ý kiến vì cuối năm mụ vợ tổ chức ăn mừng Năm Mới. Nước mắm át hết các mùi vị của rượu. Mình thấy bọn Tây như lúc ăn thịt thì họ uống rượu đỏ, ăn cá thì uống rượu trắng và tùy loại rượu vùng nào nữa. Còn người Việt mình thì nhận thấy họ bỏ đá cục vào ly rượu, uống hằm bà lằn, đỏ trắng loạn xà ngầu. Tây mà thấy chắc bị đứng tim. Ở Hoa Kỳ, muốn đi học một lớp về uống rượu, phải mất độ 15,000 USD trong vòng đôi ba tháng với chứng chỉ tốt nghiệp!

Người Mỹ không có kiểu cọ về chuyện ăn uống như người Pháp. Họ ăn hamburger, hot dog, uống bia khi có bạn bè đến nhà thì nướng thịt ăn thôi, kẹp bánh mì, xịt ketchup và mù tạc. Trong cuốn The Millionaire Next Door, giáo sư Stanley cho biết, trong quá trình nghiên cứu các triệu phú Mỹ thì nhận ra một việc, các triệu phú Mỹ không màng đến chuyện ăn uống. Mời họ vào một tiệm ăn sang trọng, họ không biết phải dùng loại muỗng nĩa nào để ăn nên thường chọn món hamburger hay beefsteak và khoai tây chiên cho gọn! Chán Mớ Đời!

Mình thấy nhiều nhóm trên mạng, lâu lâu rủ nhau họp mặt, uống cà phê rất hay. Có dịp để chém gió rồi chém phở gà, giúp đời sống vui vẻ hơn trên con đường hoàng hôn đời người. Muốn uống cà phê miễn phí vào ngân hàng của mình, lúc nào họ cũng có máy làm cà phê uống miễn phí hay các dealer bán xe. Còn nước cũng vậy, khỏi phải tốn tiền.

Khi xưa, ở New York hay bên Tây, qua Cali ăn thèm cơm Việt Nam đã luôn. Ở đây riết ớn mấy tiệm ngoài Bolsa. Chỉ thích ăn tại nhà do thân hữu nấu thôi.

Đến lễ Tạ ơn thì họ làm con gà tây đút lò, không có hương vị lắm hay đặt mua một con ở tiệm. Người Việt, mấy bà nấu hay mua thức ăn ở Bolsa nên đi riết ăn cũng ớn vì biết món này món nọ đặt từ quán nào ở Bolsa. Bà xả có mấy bà bạn thích nấu đồ ăn nên mình thích đi, còn nghe mấy người nào, biết họ mua ở tiệm đem về thì ngồi nhà đợi vợ cho khoẻ. Dân Huế thì bò ra quán Huế, dân Nam thì bò ra quán Nam và tương tự với quán Bắc.

Nhập gia tuỳ tục, nhập giang tuỳ khúc cho nên không thể chê bai bên Tây bên Mỹ vì cái nghiệp của mình phải định cư tại Hoa Kỳ. Nói chung mình thích đời sống tại Hoa Kỳ hơn, có lẻ quen lâu năm nhưng nếu phải trở về Tây ở thì mình cũng không ngại.
trungthuc_is_offline   Reply With Quote
The Following User Says Thank You to trungthuc For This Useful Post:
tcdinh (12-18-2023)
Reply

User Tag List


Facebook Comments


 
iPad Tablet Menu

HOME

Breaking News

Society News

VietOversea

World News

Business News

Other News

History

Car News

Computer News

Game News

USA News

Mobile News

Music News

Movies News

Sport News

ZONE 1

ZONE 2

Phim Bộ

Phim Lẻ

Ca Nhạc

Thơ Ca

Help Me

Sport Live

Stranger Stories

Comedy Stories

Cooking Chat

Nice Pictures

Fashion

School

Travelling

Funny Videos

NEWS 24h

HOT 3 Days

NEWS 3 Days

HOT 7 Days

NEWS 7 Days

HOT 30 Days

NEWS 30 Days

Member News

Tin Sôi Nổi Nhất 24h Qua

Tin Sôi Nổi Nhất 3 Ngày Qua

Tin Sôi Nổi Nhất 7 Ngày Qua

Tin Sôi Nổi Nhất 14 Ngày Qua

Tin Sôi Nổi Nhất 30 Ngày Qua
Diễn Đàn Người Việt Hải Ngoại. Tự do ngôn luận, an toàn và uy tín. Vì một tương lai tươi đẹp cho các thế hệ Việt Nam hãy ghé thăm chúng tôi, hãy tâm sự với chúng tôi mỗi ngày, mỗi giờ và mỗi giây phút có thể. VietBF.Com Xin cám ơn các bạn, chúc tất cả các bạn vui vẻ và gặp nhiều may mắn.
Welcome to Vietnamese American Community, Vietnamese European, Canadian, Australian Forum, Vietnamese Overseas Forum. Freedom of speech, safety and prestige. For a beautiful future for Vietnamese generations, please visit us, talk to us every day, every hour and every moment possible. VietBF.Com Thank you all and good luck.


All times are GMT. The time now is 08:03.
VietBF - Vietnamese Best Forum Copyright ©2006 - 2024
User Alert System provided by Advanced User Tagging (Pro) - vBulletin Mods & Addons Copyright © 2024 DragonByte Technologies Ltd.
Log Out Unregistered

Page generated in 0.13169 seconds with 15 queries