Ông Hột có 1 người con riêng và bà Giàu cũng có 6 người con riêng với chồng cũ. Là người làm mướn cho nhà ông, bà đă nhiều lần từ chối t́nh cảm nhưng ông vẫn nhất quyết theo đuổi.
Ông Huỳnh Văn Hột (74 tuổi) và bà Lê Thị Giàu (66 tuổi, quê Cần Thơ) đến với nhau trong hoàn cảnh rất đặc biệt. Cách đây 34 năm, bà Giàu từ Sóc Trăng đến Hậu Giang cắt lúa thuê. Chồng mất, nuôi 6 con nhỏ, bà bấm bụng chịu cảnh làm mướn khổ cực, kiếm kế sinh nhai. Nhưng khi tới, cánh đồng rộng đă khoán giao gần hết cho người khác. Bà Giàu định bỏ về song lại nghĩ “lỡ mất công đến, giờ về kiếm đâu tiền nuôi con?”. Bà quyết ngồi ở lại chờ xem có ai thuê tuốt lúa nữa không.
Đang ngồi đợi th́ thấy có cụ bà xách thùng nước nặng đang cho heo ăn. Bà Giàu nhanh miệng liền hỏi: “Bà ơi đưa đây con xách giùm cho, sao bà cực vậy con bà đâu?”. Cụ bà đáp, con cái đi làm xa, 2-3 ngày mới về, nhà cửa neo người nên không có ai giúp. Bà Giàu nghe vậy nhiệt t́nh đỡ đần, cho heo ăn thay. Lúc ra về, bà nắm tay nắm chân cụ bà rồi dặn: “Bà ơi bà đừng đi mần nữa, lỡ vậy rồi té th́ sao?”.
Cụ bà ḍm người phụ nữ, cười tủm tỉm: “Trời ơi, phải chi con ở lại gần đây với bà th́ tốt biết bao nhiêu”. Tới chiều, cụ bà gọi bà Giàu lại ăn cơm cùng gia đ́nh. Tối hôm đó, ông Huỳnh Văn Hột (lúc đó 40 tuổi) cũng vừa đi làm về tới nơi. Vừa về, ông liền vào pḥng đóng cửa nghỉ ngơi. Chỉ có cụ bà (mẹ ông Hột) vẫn ngồi tiếp chuyện, bà dặn: “Bay cứ ở đây, để đứa nào kêu công đi cắt lúa, bà sẽ lănh giùm con”.
Nhưng lúc ấy bà Giàu và ông Hột không mảy may để ư ǵ tới nhau, thậm chí bà Giàu c̣n thấy ghét.
“Chưa nói chuyện nên làm sao mà có t́nh cảm. Ổng ăn nhậu riết, đen thui, ốm nhom, đâu được như bây giờ. Về thấy ông say sỉn không ưa nổi”, bà Giàu kể về ấn tượng đầu với người chồng thứ hai.
34 năm trước, gia đ́nh ông Hột nhận bà Giàu về tuốt lúa thuê
Những ngày sau đó, bà Giàu ở lại nhận tuốt lúa cho nhà ông Hột, cứ 2 ngày được khoán 1 công đất. Nh́n cánh đồng bao la, bà đứng khóc v́ công việc cực nhọc, làm không biết khi nào mới xong. Nhưng rồi bà lại thấy ấm ḷng v́ được nhà chủ đối xử tốt.
“Ông ấy cũng rộng răi. Trưa nào cũng mua sương sáo cho tôi ăn nhưng tôi không ăn. Thay v́ ḿnh ăn một miếng th́ thôi ráng cắt lúa cho khỏi thua người ta”, bà Giàu bộc bạch.
Thấy người phụ nữ từ chối món sương sáo, ông Hột lấy làm lạ nên gặng hỏi một người quen. Người này nói: “Trời ơi con quỷ đó nó mần ghê lắm, sáng 1 chén cơm, chiều 1 chén cơm mà nuôi tới 6 đứa con đó”.
Thấy nữ giúp việc tần tảo, chịu khó, ông Hột lại càng thương, từ đó bắt đầu để ư bà Giàu nhiều hơn. Ông khuyên bà đừng đi cắt lúa nữa, ở lại cơm nước cho gia đ́nh, ông sẽ trả lương bằng tiền công cắt thuê. Nhưng bà Giàu từ chối, v́ chồng mới mất được 3 năm, bà sợ làng xóm người đời dị nghị.
Lời dặn dành cho “chàng rể” 40 tuổi
Thầm thương trộm nhớ, ngày ngày, ông Hột vẫn kiên tŕ đem đồ ăn lên cho bà Giàu. “Tôi thương bà ấy, thương cả đám con. Người ta bảo bả có 6 đứa sáp vô làm chi? Nhưng ḿnh làm cha của mấy đứa nhỏ, chẳng phải hạnh phúc sao?”, ông Hột nói.
Ông đem t́nh cảm bộc bạch với bà Tám - người mối lái rằng muốn lên hỏi cưới bà Giàu. Tới ngày cắt xong ruộng lúa, ông âm thầm theo về tận tận nhà cha mẹ chồng bà Giàu.
Bố chồng bà Giàu thấy ông Hột liền cười, hỏi ướm: “Giờ nó thương bay nó muốn lên cưới, bay có đồng ư không?”. Nhưng bà Giàu lắc đầu v́ lúc đó chưa có t́nh cảm.
Người đàn ông tiếp tục quay về phía ông Hột dặn ḍ tiếp: “Nếu bay thương nó thật ḷng th́ lên nhà chị sui (ở Cần Thơ) rồi bay nói. Nó là con người ta, tao cưới nó cho con tao nhưng con tao chết rồi. Tao đâu dám tự động gả, biết nó chịu hay không rồi lỡ chị sui trách tao th́ sao. Chừng nào người ta chấp nhận, bay cứ việc xuống đây. Miễn yêu thương, nuôi cháu nội tao nổi th́ tao vẫn gả như thường”.
Ông Hột nghe xong th́ “im ru, tái mặt”. Nghe lời dặn, qua hôm sau, ông tiếp tục lên Cần Thơ hỏi vợ. Mẹ bà Giàu đáp: “Má nói con nghe, con thương con má là má đồng ư rồi. Nhưng má không dám gả đâu con. Con về hỏi ông sui xem đồng ư không, chứ tao gả con đi rồi sao dám quyết. Chồng nó chết nhưng nó đă là con người ta rồi”.
Nghe tới đây, ông Hột mừng khấp khởi tṛng ḷng. Được sự đồng ư của hai bên gia đ́nh, ông Hột và bà Giàu nên duyên vợ chồng. Đám cưới do bố mẹ chồng cũ của bà Giàu lo liệu chu đáo. Bà Giàu gửi gắm 3 đứa con lớn cho nhà nội, c̣n 3 đứa nhỏ theo chân bà về nhà chồng mới.
Âm thầm hy sinh, giữ lửa hôn nhân 34 năm
Một năm sau, ông Hột và bà Giàu có thêm 1 đứa con chung. Gánh vác gia đ́nh có bầy con nheo nhóc, bà Giàu đôi lúc muộn phiền v́ cuộc sống phức tạp giữa câu chuyện mẹ kế - con chồng. Con riêng của ông Hột và con riêng của bà Giàu thường đánh lộn, tranh giành đồ khiến bà khó bề phân xử.
“Thằng nhỏ (con riêng của ông Giàu) cũng xéo xắt. Nhưng tôi không dám nói với ông. V́ con người ta 1 đứa, con ḿnh 6 đứa lận mà. Ông đi làm, ḿnh về nói với ông lỡ ông cọc lên uưnh thằng nhỏ. Nó quay ra hận ḿnh thêm, vậy đâu có được”, bà Giàu tâm sự.
Hôn nhân 34 năm ǵn giữ lửa ấm nhờ sự chịu đựng, hy sinh cao cả của nàng dâu hiền hậu. Cuộc sống sau này khá giả, những đứa con nay đă khôn lớn, trưởng thành. Mối quan hệ giữa mẹ kế - con chồng cũng không c̣n những bất đồng. Sự quan tâm chân thành, ấm áp khiến con riêng của ông Hột dần thay đổi, yêu quư và thương mẹ kế nhiều hơn.
Người đàn ông 74 tuổi cũng gửi lời cảm ơn tới vợ đă đồng hành nuôi dạy các con nên người. Trong bức thư, ông viết những lời nhắn nhủ đong đầy t́nh cảm: “Em yêu của anh! Chúng ta kết nghĩa t́nh yêu khi cả hai cùng trải qua mất mát lớn. Có lẽ anh đă thương em từ lần đầu gặp, đặc biệt khi biết em chèo xuồng xuyên đêm, tha phương cầu thực nuôi 6 đứa con. Em không nề hà vất vả... Những đứa con thành đạt như bây giờ đều nhờ có em. Chúng ḿnh đều lớn tuổi cả rồi, một ngày em uống 6 cữ thuốc. Anh mong em vui vẻ, bớt cáu, bớt la anh v́ mỗi lần như vậy em lại mệt. Anh muốn chúng ḿnh sống măi khỏe mạnh bên nhau. Anh thương em".
VietBF@ Sưu tập