Vợ của Albert Einstein thường khuyên ông phải ăn mặc đàng hoàng hơn khi tới chỗ làm. Ông luôn phản bác lại rằng:
- “Tại sao nhỉ? Mọi người ở đó đều biết tôi mà”.
Khi Einstein tới dự một cuộc họp lớn, bà lại nài nỉ ông hăy mặc những bộ đồ đẹp đẽ hơn. Ông lại bảo:
- "Tại sao chứ? Ở đấy có ai biết tôi đâu!"
Người ta thường yêu cầu Albert Einstein giải thích thuyết tương đối. Ông phân trần:
- "Bạn giơ tay trên bếp ḷ, một phút dài như một giờ. Bạn ngồi với một cô nàng xinh đẹp, một giờ chỉ như một phút. Ấy chính là sự tương đối!”
Một hôm, hồi c̣n làm việc tại đại học Princeton, khi đang trên đường về, ông quên mất địa chỉ nhà ḿnh. Tài xế taxi không nhận ra ông. Ông hỏi anh ta có biết nhà của Einstein không. Anh ta đáp rằng:
- "Ai mà không biết địa chỉ của Einstein chứ nhỉ? Ai ở Princeton này chả rơ. Ông muốn gặp ông ấy à?"
Và Einstein nói:
- “Tôi là Einstein đây. Tôi quên địa chỉ nhà ḿnh rồi, anh chở tôi về đó được không?”
Tài xế chở ông về và c̣n chẳng lấy tiền cước xe.
Có lần, Einstein đi tàu hỏa từ Princeton và người soát vé đi xuống để bấm vé của các hành khách. Khi anh ta tới chỗ Einstein, ông t́m trong túi áo vest. Chẳng thể nào ṃ ra được tấm vé, ông chuyển sang túi quần. Không thấy, ông lại t́m trong cặp nhưng cũng không có luôn. Và rồi tiếp đến, ông t́m cả chiếc ghế bên cạnh ḿnh. Vẫn chẳng thấy ǵ. Người soát vé nói:
- “Tiến sĩ Einstein, tôi biết ngài mà. Chúng tôi đều biết ngài. Tôi chắc rằng ngài đă mua vé rồi. Xin đừng lo lắng ǵ cả”.
Einstein gật đầu một cách lịch sự. Người soát vé tiếp tục đi tới những hàng ghế phía sau. Lúc sắp sang toa khác, anh ta quay lại và thấy nhà vật lư vĩ đại của chúng ta vẫn đang loay hoay quỳ xuống t́m tấm vé. Anh ta vội vă đi tới và bảo:
- “Thưa tiến sĩ Einstein, xin đừng lo mà, tôi biết ngài là ai mà. Không vấn đề ǵ đâu. Ngài không cần vé đâu. Tôi tin là ngài đă mua vé rồi”.
Einstein nh́n anh ta và nói:
- "Anh bạn trẻ, tôi cũng biết tôi là ai mà. Nhưng tôi quên béng mất ḿnh đang đi đâu rồi”.
******
Khi Charlie Chaplin cầu hôn Ooana O'Neil, anh ấy 53 tuổi và cô ấy 18 tuổi. Người nghệ sĩ vĩ đại nói, "Hăy cưới anh để anh dạy em cách sống và dạy anh cách chết. "Cô ấy trả lời, "Không, Charlie, em sẽ cưới anh để anh có thể dạy em cách lớn lên và dạy anh cách trẻ măi. "Họ sống với nhau 34 năm và có 8 đứa con.
"Một lần,- vua hề Charlie Chaplin kể, - tôi đi tàu điện ngầm New York. Về đến nhà, tôi phát hiện ra trong túi có một chiếc đồng hồ vàng. Tôi không làm sao hiểu nổi nó rơi vào túi tôi như thế nào. Tôi quyết định mang tới đồn cảnh sát. Ngày hôm sau, tôi nhận được một bức thư: “Ngài Chaplin kính mến! Tôi là một kẻ móc túi chuyên nghiệp. Hôm qua, trong tàu điện ngầm, tôi đă lấy trộm chiếc đồng hồ vàng của một quư ông, nhưng khi nh́n thấy ngài, tôi quyết định tặng ngài và bỏ nó vào túi của ngài”.
Một năm trôi qua, cảnh sát không t́m ra tên trộm lẫn chủ nhân của chiếc đồng hồ, nên họ đă gửi lại nó cho tôi. Các báo viết về điều đó, và ít lâu sau, tôi nhận được bức thư thứ hai: “Ngài Chaplin kính mến! Cách đây một năm, tôi đi tàu điện ngầm và bị đánh cắp mất chiếc đồng hồ. Đọc báo, tôi biết một kẻ móc túi nào đó đă tặng ngài. Xin ngài hăy giữ lấy chiếc đồng hồ của tôi, thưa ngài Chaplin. Và v́ tôi cũng ngưỡng mộ tài năng phi thường của ngài không kém ǵ kẻ móc túi, xin gửi ngài chiếc dây đeo của nó”.
Lời trăn trối của vua hề Charlot.
Trước lúc mất ở tuổi 88, vua hề Charlie Chaplin phát biểu 4 điều như sau:
1. Không có ǵ vĩnh cửu trong thế giới này, kể cả những phiền muộn của chúng ta.
2. Tôi thích đi dạo dưới trời mưa, v́ không ai có thể nh́n thấy nước mắt của tôi.
3. Ngày mất mát lớn nhất trong cuộc đời là ngày chúng ta không cười.
4. Sáu bác sĩ giỏi nhất trên thế giới là : mặt trời, sự nghỉ ngơi, luyện tập, ăn kiêng, ḷng tự trọng, bạn bè.
Hăy thực hiện 4 điều đó trong tất cả các giai đoạn của cuộc đời ḿnh và hăy tận hưởng cuộc sống khỏe mạnh...
Nếu bạn nh́n thấy mặt trăng, bạn nh́n thấy vẻ đẹp của Thượng đế...
Nếu bạn nh́n thấy mặt trời, bạn nh́n thấy sức mạnh của Thượng đế...
Nếu bạn nh́n thấy tấm gương, bạn nh́n thấy tác phẩm đẹp nhất của Thượng đế.
Hăy tin điều đó. Tất cả chúng ta là du khách. Thượng đế là hăng du lịch của chúng ta, người quyết định lộ tŕnh, đặt chỗ, định hướng... Hăy tin Thượng đế và tận hưởng cuộc sống.
Cuộc đời là một chuyến du hành. V́ vậy hăy sống ngày hôm nay! Ngày mai có thể sẽ không đến.
******
Khi Einstein gặp Charlie Chaplin:
Einstein nói:
- "Tôi rất ngưỡng mộ nghệ thuật của ông, nhất là sự phổ quát trong ấy. Ông chẳng cần nói ǵ... Vậy mà cả thế giới vẫn hiểu được."
Charlie Chaplin đáp lời:
- “Đúng vậy. Nhưng danh tiếng của ông c̣n vĩ đại hơn mà. Cả thế giới ngưỡng mộ ông, dù chẳng ai hiểu được ông nói ǵ."
******
Một vị giáo sư đại học đă thách thức sinh viên của ḿnh bằng câu hỏi "Chúa đă tạo ra mọi thứ tồn tại? " Một sinh viên đă trả lời: " Vâng, ngài đă làm!" Và ông hỏi tiếp “Chúa tạo ra mọi thứ?" Sinh viên trả lời. "Vâng, thưa ngài", Vị giáo sư nói , "Nếu Chúa tạo ra mọi thứ, th́ Chúa tạo ra cái ác v́ cái ác tồn tại, và theo hiệu trưởng mà tác phẩm của chúng ta xác định chúng ta là ai th́ Chúa là cái ác". Cậu học sinh trở nên lặng người trước câu trả lời như vậy. Vị giáo sư khá hài ḷng về bản thân ,với các sinh viên rằng ông đă chứng minh thêm một lần nữa rằng đức tin tôn giáo chỉ là một huyền thoại mà thôi !
Bấy giờ, một sinh viên khác giơ tay và nói: "Tôi có thể hỏi giáo sư một câu hỏi được không?""Tất nhiên," giáo sư trả lời.
-Thưa giáo sư, thế lạnh có tồn tại không?"
-Đây là dạng câu hỏi ǵ ? Đương nhiên là tồn tại. Bộ Anh chưa chưa từng bị lạnh sao?"
Các sinh viên khác cười khúc khích trước câu hỏi của chàng trai trẻ. Anh sinh viên trả lời:
-Thực ra, thưa giáo sư, lạnh không tồn tại. V́ theo định luật vật lư, cái mà chúng ta coi là lạnh trong thực tế là không có nhiệt. Mọi cơ thể hay vật thể đều dễ bị nghiên cứu khi nó có hoặc truyền năng lượng, và nhiệt là thứ làm cho cơ thể hoặc vật chất có hoặc truyền năng lượng. Độ không tuyệt đối (-460 độ F) là tổng không có nhiệt; tất cả vật chất trở nên trơ và không có khả năng phản ứng ở nhiệt độ đó. Nên lạnh không tồn tại. Chúng ta đă tạo ra từ này để mô tả cảm giác của chúng tôi nếu chúng tôi không có nhiệt. "
Cậu sinh viên nói tiếp: "Thưa giáo sư, bóng tối có tồn tại không? "Giáo sư trả lời" Tất nhiên là có."
Cậu học sinh trả lời giáo sư "Một lần nữa thầy sai rồi ạ, bóng tối cũng không tồn tại. Bóng tối thực chất là không có ánh sáng. Ánh sáng th́ chúng ta có thể nghiên cứu, nhưng không phải bóng tối. Thực tế chúng ta có thể sử dụng lăng kính Newton để chia ánh sáng trắng thành nhiều màu và nghiên cứu các bước sóng khác nhau của mỗi màu. Bạn không thể đo được bóng tối. Một tia sáng đơn giản có thể đột nhập vào thế giới bóng tối và chiếu sáng nó. Làm thế nào bạn có thể biết một không gian nhất định tối đến mức nào? Bạn đo lượng ánh sáng hiện tại. Điều này đúng không? Bóng tối là một thuật ngữ được con người sử dụng để mô tả những ǵ sẽ xảy ra khi không có ánh sáng."
Cuối cùng người thanh niên hỏi giáo sư: "Thưa Giáo sư , cái ác có tồn tại không?"
Bây giờ với một cử chỉ ngập ngừng, giáo sư trả lời, "Tất nhiên như tôi đă nói rồi. Chúng ta thấy điều đó hàng ngày. không ǵ khác ngoài cái ác. "
Cậu học sinh trả lời: "Cái ác không tồn tại, thưa ngài, hoặc ít nhất nó không tồn tại đối với chính nó. Cái ác chỉ đơn giản là sự vắng mặt của Chúa. Nó giống như bóng tối và lạnh lẽo, một từ mà con người đă tạo ra để mô tả sự vắng mặt của Thượng đế. Thượng đế không tạo ra cái ác. Cái ác không giống như đức tin, hay t́nh yêu tồn tại giống như ánh sáng và sức nóng. Cái ác là kết quả của những ǵ xảy ra khi con người không có t́nh yêu của Thượng đế hiện diện trong trái tim của ḿnh. Nó giống như cái lạnh ập đến Khi không có nhiệt hoặc bóng tối đến khi không có ánh sáng mà thôi "
Vị Giáo sư ngồi xuống trầm ngâm , không t́m ra câu trả lời đối đáp với sinh viên của ḿnh tiếp nữa .
Albert Einstein là tên của chàng sinh viên trẻ hỏi ,đáp với Giáo sư
*****
Đă bao giờ các bạn hoặc chúng ta từng đặt ra câu hỏi: tại sao các thiên tài Newton; Leibnitz; Einstein; Chaplin; Shakespeare, Milton, và Pasternak; Whitney, McCormick, Edison, và Ford; Jane Addams, Florence Nightingale, và Albert Schweitzer.... chỉ có thể xuất hiện ở Anh, Hoa Kỳ, Đức .... mà không thể xuất hiện ở Trung Quốc, Liên Xô, Việt Nam hay Bắc Triều Tiên?
Điều dễ dàng nhận thấy là không ai trong số các thiên tài ấy phục vụ trong chính quyền, hưởng bổng lộc của chính quyền và nói tiếng nói của chính quyền. Các thiên tài kiệt xuất ấy chỉ nghiên cứu, sáng tạo và cống hiến cho sự tiến bộ của nhân dân, không nghiên cứu, sáng tạo và cống hiến cho bất cứ chính quyền nào.
Những thành tựu kiệt xuất của các thiên tài đó là sản phẩm của khối óc thiên tài, của những quan điểm táo bạo đi ngược lại số đông, của một môi trường xă hội cho phép sự đa dạng và khác biệt.
Những quốc gia không chấp nhận những quan điểm táo bạo đi ngược lại số đông, không cho phép sự đa dạng và khác biệt sẽ không bao giờ xuất hiện nhân tài, không bao giờ xuất hiện thiên tài.