Lần đầu gặp bố chồng, tôi sững sờ nh́n người đàn ông ấy rồi lao đến cho ông cái tát trời giáng. Trước đó bố chồng vui lắm, cứ mong con dâu có thai thật sự và cũng hẹn sẽ đến nhà con trai chơi.
Khi tôi và chồng yêu nhau, anh cũng chẳng hề giấu giếm t́nh cảnh éo le của gia đ́nh ḿnh. Anh kể, bố mẹ anh ly hôn từ khi anh mới là cậu bé học lớp 6. Lư do là bởi bố anh lăng nhăng với hết người phụ nữ này đến người phụ nữ khác. Mẹ anh không chịu nổi người đàn ông như vậy nên đă ly hôn.
Những ngày sau ly hôn, anh ở với mẹ trên thành phố c̣n bố anh nghe nói sang nước ngoài xuất khẩu lao động. Sau đó ông tái hôn với một người phụ nữ gốc Việt khác. Cả hai đều định cư hẳn ở bên nước ngoài nhiều năm nay.
Mặc dù nhà chỉ có 1 mẹ 1 con nhưng sau cưới mẹ chồng vẫn mua nhà cho 2 con ở riêng rất thoải mái. Do không phải làm dâu nên t́nh cảm của mẹ chồng – con dâu rất tốt đẹp. Cuối tuần chúng tôi mới về thăm bà. Thi thoảng bà cũng sang nhà các con ăn bữa cơm đầm ấm.
Bao năm qua mẹ chồng tôi cũng chẳng đi thêm bước nữa. Bà bảo, đă mất hết niềm tin vào đàn ông. Bà và chồng cũ cũng cắt đứt mọi liên lạc từ ngày 2 người ly hôn. Chỉ chồng tôi và ông mới nối lại quan hệ cha con mấy năm gần đây. Thỉnh thoảng 2 cha con vẫn chat riêng với nhau. Những ngày lễ lớn hay các dịp trọng đại, tôi vẫn thấy ông gửi quà hoặc tiền cho.
Biết con trai vẫn c̣n liên lạc với người chồng phụ bạc, mẹ chồng tôi tỏ ư không hài ḷng. Song bà cũng không ra mặt cấm cản v́ bảo máu mủ ruột thịt sẽ phải t́m tới nhau. Nhưng bà cảnh giác ông ấy không tốt đẹp như chúng tôi tưởng bề ngoài đâu.
Cho tới tuần trước, bố anh thông báo sẽ về nước trong 2 tuần để giải quyết công việc riêng. Chồng khoe tôi có dấu hiệu có bầu như trễ kinh, chuột rút, buồn nôn, đi tiểu nhiều lần… nên đang nghi có bầu mà chưa dám thử thai. Bố chồng vui lắm, cứ mong con dâu có thai và cũng hẹn sẽ đến nhà con trai chơi. Do sau 3 năm kết hôn, lần đầu tiên được gặp mặt ông nên tôi cũng nôn nóng lắm, không biết ông là người như thế nào.
Ấy vậy mà khi bố chồng xuất hiện trước cửa nhà, tôi uất nghẹn khi nh́n thấy ông. Tôi c̣n lao tới tát ông 2 cái trời giáng rồi gào lên:
“Sao lại là ông chứ? Ông đă khiến gia đ́nh tôi tan nát hết biết không?”.
Bố chồng kinh hăi nh́n tôi ú ớ:
“Con nói ǵ, cháu nói ǵ… cơ. Mà con là ai?”.
Tôi chua hát nói rằng, một kẻ cướp vợ như ông ấy th́ làm sao mà nhớ được tôi là ai. Rồi tôi nói cho ông ta nghe, tôi là con của bố Đạt mẹ Hà ở địa chỉ X. Năm xưa chính ông ấy đă tằng tịu với mẹ đẻ tôi. Bố tôi nh́n thấy 2 người t́nh cảm đèo nhau ngoài đường đă uất nghẹn và gặp tai nạn giao thông hôm ấy mà ra đi măi măi.
Tôi c̣n khẳng định: “Dù bao năm trôi qua, dù ông đă quên tôi là ai, dù khuôn mặt ông ta có thay đổi nhưng tôi th́ vẫn nhận ra ông”.
|