Ông khách lạ - VietBF
 
 
 
News Library Technology Giải Trí Portals Tin Sốt Home

HOME

NEWS 24h

ZONE 1

ZONE 2

Phim Bộ

Phim Lẻ

Ca Nhạc

Breaking

Go Back   VietBF > Other News|Tin Khác > Stories, Books | Chuyện, Sách


Reply
 
Thread Tools
  #1  
Old  Default Ông khách lạ
Một ông khách tới ngă giá qua đêm. Ổng đội nón che gần nửa khuôn mặt, mang kính trắng, khó đoán tuổi. Vả lại đêm đă xuống, mọi thứ nh́n không c̣n rơ ràng.
Kinh nghiệm trong nghề dạy tôi không có một khách làng chơi nào đàng hoàng cả. Nên tôi luôn ở thế cảnh giác. Và dĩ nhiên phải bịa ra một câu chuyện lâm ly về ḿnh khi khách hỏi.

Ông khách này cũng hỏi. Nhưng tôi im lặng. Trong đầu nghĩ ông bỏ tiền mua th́ thỏa măn ngay đi rồi biến. Đừng hỏi lung tung, mệt lắm.

"Cô không muốn kể cũng không sao. Bây giờ ḿnh nằm bên nhau và ngủ nha".

Hả? Ông khách này coi bộ kỳ.

"Dạ, tùy anh" - tôi đáp.

"Đó thấy chưa, tôi biết là cô sẽ nói chuyện mà!".

Trong giọng ông khách có niềm vui. Tôi không c̣n hồi hộp. Mỗi khi tiếp khách là tôi hồi hộp. Nhưng lần này lại khác. Cơn hồi hộp tự biến mất.

Tôi nằm. Nhắm mắt. Chờ cơn vồ vập của khách. Thân xác này c̣n có nghĩa lư ǵ. Chờ hoài. Chờ hoài. Rồi ngủ quên. Gần sáng, tôi giật ḿnh tỉnh ngủ. Ông khách không c̣n bên cạnh. Nghĩ là ông đi vệ sinh nên tôi nằm chờ. Hơn mười phút vẫn không thấy động tĩnh ǵ. Tôi nhổm dậy. Lần này mới tin chắc là ông khách đă bỏ đi. Tôi ngơ ngác. Suốt đêm qua ông khách đă không làm ǵ. Lần đầu tiên tôi gặp một ông khách như vậy. Hay là tôi nằm mơ? Tôi lần t́m ví. Tiền ông khách đưa hôm qua c̣n đây. Lạ. Chuyện ông khách đêm qua cứ ám ảnh tâm trí tôi suốt ngày hôm đó.

Một tuần sau, ông khách lại tới.

Khi đă nằm bên nhau, ông khách nói:

"Lần trước bận việc nên tôi về sớm. Thấy cô ngủ say nên không đánh thức".

"Dạ, em xin lỗi. Hôm đó em mệt quá".

Tôi định hỏi "sao ông kỳ vậy" nhưng lại thôi. Như hiểu được ư tôi, ông khách cười:

"Cô thấy tôi kỳ kỳ phải không. Tôi không kỳ đâu. Tôi là vậy đó".

Trời ơi, người vậy mà không kỳ. Tôi nghĩ thầm.

"Anh bỏ tiền ra để ngủ với em mà sao không…".

"Th́ tôi đă ngủ với cô. Cô không đồng ư sao?" - ông khách cười.

"Không phải, ư em là...".

"Tôi hiểu ư cô... Nhưng thay v́..., tôi thích tṛ chuyện với cô, được không?".

"Dạ, chỉ tṛ chuyện thôi sao?".

"Đúng rồi, nếu cô thấy thích... c̣n không cũng không sao, cô đừng quá bận tâm".

"Dạ, em... em... không biết tṛ chuyện... em... em...".

Tôi nói thật ḷng. Tôi không biết tṛ chuyện.

"Kể chuyện phải thích mới kể được. Nếu thấy chưa th́ thôi. Nằm ngủ vậy" - ông khách nói.

Chúng tôi tắt đèn. Pḥng yên lặng. Tiếng cành lá khua ngoài cửa sổ. Trời hôm nay gió nhiều, ảnh hưởng một cơn áp thấp. Tôi cảm thấy khó ngủ. Bên tôi, ông khách thở đều đều. Có lẽ đêm nay cũng không có ǵ. Cơn hồi hộp không về. Tôi cảm thấy b́nh yên như ngày xưa trong nhà ḿnh. Đă lâu lắm tôi mới có cảm giác này. Nước mắt chợt ứa ra. Tôi nhớ mẹ, nhớ em Tí của tôi vô cùng.

Năm mười bốn tuổi, tôi mất trinh. Tôi bị một lăo dê xồm đáng tuổi cha tôi dụ dỗ. Tôi thường qua nhà học cùng con gái lăo. Thỉnh thoảng gặp bữa, bạn rủ tôi ở lại ăn cơm. Lui tới nhiều lần nên tôi như con cháu trong nhà. Một sáng, tôi qua nhà nhưng không có bạn. Lăo nói con ở lại ăn chè đậu đen nước đường, ngon lắm. Lăo đưa tôi một ly đầy. Ăn xong, đầu tôi cứ ngầy ngật. Lăo mở video cho coi. Phim toàn cảnh hôn hít. Tôi sợ quá định chạy về nhưng hai chân nặng trịch không bước đi nổi. Thế rồi lăo đè tôi xuống nền nhà. Tôi vùng vẫy. Khóc hết nước mắt. Lăo mặc lại áo quần cho tôi. Lăo hết dỗ tới dọa sẽ giết nếu nói cho ai biết.

Buổi sáng đó cứ ám ảnh tôi. Nằm ngủ, tôi gặp toàn ác mộng. Cuối năm đó, tôi quyết định bỏ học. Tôi nói với mẹ theo bạn lên thành phố kiếm việc làm. Tôi không có cha. Cha bỏ đi khi tôi c̣n nhỏ. Nhà chỉ có mẹ, tôi và con Tí em tôi, mười một tuổi. Mẹ tôi không nói ǵ, đôi mắt rầu rầu. Tôi nắm hai vai con Tí: "Tí ở nhà ngoan với mẹ nghe. Chị lên thành phố kiếm tiền mua đồ đẹp cho Tí". "Tí không thèm đồ đẹp. Tí thích có chị". "Thôi mà, chị đi kiếm tiền cho Tí, cho mẹ. Mẹ rất cần tiền, Tí biết không… Chị hứa sẽ về sớm". Con Tí rớm nước mắt: "Chị hứa với Tí đi. Chị ráng về sớm nghen!".

Tôi lên thành phố. Vừa chân ướt chân ráo bước xuống xe th́ có ông xe ôm sà lại: "Em về đâu lên xe anh chở… T́m việc làm à, anh giới thiệu cho, nhiều việc làm lắm, hoàn toàn miễn phí". Tôi nh́n hắn ḍ hỏi. Thấy vậy, hắn cười: "Yên tâm đi, không ai lừa em đâu. Có chỗ này đang cần người phụ quán ăn, cơm ngày ba bữa, lương trăm ngàn đồng/ngày". Hắn chở tôi đi ṿng vèo một hồi rồi dừng trước một ngôi nhà to, bên ngoài treo tấm bảng "Restaurant Mây Ngàn". Hắn dẫn tôi vào một căn pḥng kín mít, nói đứng đó rồi biến mất. Tôi chờ khá lâu nhưng không thấy hắn trở lại. Nh́n quanh, trong ánh sáng mờ mờ tôi thấy trên tường treo nhiều h́nh con gái ăn mặc hở hang. Một nỗi sợ lan nhanh khắp người tôi. Đèn pḥng chợt sáng. Một phụ nữ đến nói đi theo bà. Tôi được dẫn đến một căn hầm v́ nó nằm dưới mặt đất, thiếu ánh sáng. Trong pḥng có mấy cô gái trạc tuổi tôi. Tôi được cho ăn cơm và ngủ một giấc dài mê mệt.

Sáng hôm sau, tôi được dắt lên gặp người quản lư nhà hàng. Đó là một phụ nữ mập, lùn, bự phấn. Người ta gọi "má Hai", "má ḿ". Bà nói công việc của tôi là tiếp khách đến ăn uống. Lương mỗi ngày một trăm ngàn, tháng trả một lần. Tiền khách "bo" nếu có, phải nộp về cho quản lư, cuối tháng tùy theo ít hay nhiều mà được thưởng thêm.

Tôi không biết uống bia. Tôi không biết tiếp khách. Tôi c̣n nhỏ. Tôi không quen thế giới xa lạ này. Thế giới tôi không h́nh dung ra trong trí óc non nớt của tôi. Tôi từ chối và xin ra khỏi đây. Chưa nói hết câu th́ bà má ḿ nạt ngang: "Muốn rời khỏi th́ phải trả tiền chuộc hai triệu đây!". "Tiền chuộc nào, con đâu mượn". Bà cười gằn: "Tiền chuộc cho thằng xe ôm dắt mối đó, hiểu chưa cưng". Nghe vậy tôi ̣a khóc. Má ḿ đổi giọng: "Con tạm làm một thời gian rồi má sẽ cho về bộ phận bếp". Tôi đ̣i chuyển ngay. Mụ đập bàn: "Muốn đi phải trả hai triệu tiền c̣ dẫn mối, hai triệu ăn ở mấy ngày nay". Cặp mắt mụ long lên làm tôi sợ. Tôi nín re, không dám đ̣i đi nữa. Chỉ biết khóc thầm đêm đêm.

Một tháng sau, má ḿ gọi tôi lại nói phải "tiếp khách". Tôi sợ, khóc nức nở. "Sao bù lu bù loa vậy? Bộ thứ dám bỏ nhà đi như mày mà c̣n trinh à?". Mụ nhốt và bỏ đói tôi. Tôi thà chết đói chứ không bao giờ tiếp khách. Tôi căm thù bà, căm thù suốt đời.

Trong quán có tay dắt gái tên Tấn, khoảng ba mươi tuổi, tỏ ra có cảm t́nh với tôi. Hắn rủ tôi trốn theo hắn. Tôi gật đầu ngay. Một tối, thừa lúc má ḿ ra ngoài, hắn mở cửa pḥng đưa tôi đi trốn. Hắn chở tôi bằng xe máy tới một nhà trọ tồi tàn nằm sâu trong con hẻm nhỏ miệt G̣ Vấp. Tôi không có ai quen ở thành phố nên phải ở chung với hắn như vợ chồng. Lúc này, tôi mới biết hắn nghiện ma túy. Lúc lên cơn, hắn có thể giết người. Tôi buôn bán đầu tắt mặt tối cũng không đủ cho hắn thỏa cơn nghiện. Hắn bắt đầu giở thói vũ phu. Hắn đánh đập tôi. Và đau đớn hơn, hắn bắt tôi đi làm gái để nuôi hắn. Tôi bỏ trốn nhiều lần nhưng không thoát. Bởi ngoài Tấn c̣n bọn đàn em tai mắt của hắn. Tiền kiếm được trong ngày bị hắn lột sạch. Tôi cố giấu trong mọi ngóc ngách cơ thể của ḿnh, hắn cũng t́m ra. Mà không t́m ra hay t́m ra ít, có chút nghi ngờ là hắn nắm tóc tôi đập vào tường b́nh bịch.

Đêm đêm tôi khóc. Tôi nhớ mẹ, nhớ em Tí. Tôi hứa sẽ sớm về với Tí, sẽ cho Tí nhiều tiền. Mà đă năm năm chưa lần nào về. Tôi không dám về. V́ c̣n mặt mũi nào nh́n mẹ, nh́n em.

Tôi mở mắt. Ông khách đă đi lúc nào. Tiền khách trả c̣n nằm trong ví. Tôi hé cửa sổ nh́n xuống đường. Trong ḷng tôi chợt đầy lên một cảm xúc khó tả. Hay là tôi mong người khách trở lại.

Hơn một tháng rồi ông khách không lại. Tại sao lại trông chờ một khách làng chơi kia chứ. Tôi đâu c̣n là một cô gái mới lớn. Dẫu biết vậy nhưng ḷng tôi vẫn thắc thỏm hằng đêm.

Và rồi một đêm kia, ông khách đă đến. Tôi có một chút ǵ như luống cuống. Nằm bên tôi, ông khách nói:

"Anh về quê có chút việc, mới lên hôm nay" - ông khách đổi cách xưng hô.

"Hèn ǵ lâu..." - tôi cười bối rối.

"À, sẵn dịp anh có ghé nhà em thăm mẹ và em Tí".

"Hả, trời ơi! Thật sao?" - tôi kêu lên.

"Có lá thư em Tí viết cho chị nè. Em Tí giờ lớn bộn lắm".

Tôi ngồi dậy đón lá thư từ tay ông khách. Đúng là chữ của Tí rồi. Tí viết: "... Thương nhớ chị Hai lắm. Tưởng chị Hai đi biệt tăm, mẹ và Tí buồn lắm. Hôm qua anh Hai t́m đến nhà, mẹ và Tí mừng hết lớn luôn. Anh Hai nói chị vẫn mạnh khỏe, do bận công việc nên chưa về thăm mẹ được, hứa cuối năm sẽ về. Nghe vậy, mẹ vui lắm. Tí cũng vui. Mà chị làm ǵ có nhiều tiền cho mẹ và Tí vậy? Mẹ cầm tiền của chị mà khóc...". Tôi bật khóc. Nước mắt cứ trào ra, không thể đọc tiếp lá thư.

Ông khách đến ngồi cạnh tôi:

"Lau mắt đi em, Nguyệt".

Tôi nhận chiếc khăn từ tay ông khách.

"Nguyệt à, từ khi anh nghe em kể cuộc đời em, anh muốn đưa em ra khỏi nơi này. Em hăy đi cùng anh nhé?".

"Em sợ tên Tấn biết sẽ giết em mất…".

"Đừng sợ, đă có anh! Anh đă có nhà, hăy về ở với anh" - ông khách t́m tay tôi bóp nhẹ.

Sáng hôm sau, tôi nói với Tấn đi chợ mua sắm vài thứ cần thiết. Hắn cẩn thận chở tôi đến chợ, đứng đợi. Tôi vào chợ, lẻn ra bằng ngơ khác, đón xe ôm chạy thẳng đến địa chỉ anh Nhơn (tên ông khách) dặn.

Anh Nhơn đứng sẵn trước nhà. Tôi xuống xe. Anh Nhơn đưa tôi vào và khép cửa.

Với số vốn anh Nhơn cho, tôi sắm một gánh chè đậu đen nước đường bán quanh xóm cũng đủ sống.

Tới lúc này, tôi mới biết anh Nhơn là một nhà sư.

VietBF@sưu tập

goodidea
R9 Tuyệt Đỉnh Tôn Sư
Release: 08-06-2023
Reputation: 5491


Profile:
Join Date: Mar 2020
Posts: 39,743
Last Update: None Rating: None
Attached Thumbnails
Click image for larger version

Name:	5.jpg
Views:	0
Size:	161.4 KB
ID:	2253275  
goodidea_is_offline
Thanks: 65
Thanked 2,401 Times in 2,015 Posts
Mentioned: 0 Post(s)
Tagged: 0 Thread(s)
Quoted: 10 Post(s)
Rep Power: 44 goodidea Reputation Uy Tín Level 5goodidea Reputation Uy Tín Level 5goodidea Reputation Uy Tín Level 5goodidea Reputation Uy Tín Level 5goodidea Reputation Uy Tín Level 5goodidea Reputation Uy Tín Level 5goodidea Reputation Uy Tín Level 5goodidea Reputation Uy Tín Level 5goodidea Reputation Uy Tín Level 5goodidea Reputation Uy Tín Level 5goodidea Reputation Uy Tín Level 5goodidea Reputation Uy Tín Level 5goodidea Reputation Uy Tín Level 5goodidea Reputation Uy Tín Level 5goodidea Reputation Uy Tín Level 5goodidea Reputation Uy Tín Level 5goodidea Reputation Uy Tín Level 5goodidea Reputation Uy Tín Level 5goodidea Reputation Uy Tín Level 5
Reply

User Tag List


Facebook Comments


 
iPad Tablet Menu

HOME

Breaking News

Society News

VietOversea

World News

Business News

Other News

History

Car News

Computer News

Game News

USA News

Mobile News

Music News

Movies News

Sport News

ZONE 1

ZONE 2

Phim Bộ

Phim Lẻ

Ca Nhạc

Thơ Ca

Help Me

Sport Live

Stranger Stories

Comedy Stories

Cooking Chat

Nice Pictures

Fashion

School

Travelling

Funny Videos

NEWS 24h

HOT 3 Days

NEWS 3 Days

HOT 7 Days

NEWS 7 Days

HOT 30 Days

NEWS 30 Days

Member News

Tin Sôi Nổi Nhất 24h Qua

Tin Sôi Nổi Nhất 3 Ngày Qua

Tin Sôi Nổi Nhất 7 Ngày Qua

Tin Sôi Nổi Nhất 14 Ngày Qua

Tin Sôi Nổi Nhất 30 Ngày Qua
Diễn Đàn Người Việt Hải Ngoại. Tự do ngôn luận, an toàn và uy tín. V́ một tương lai tươi đẹp cho các thế hệ Việt Nam hăy ghé thăm chúng tôi, hăy tâm sự với chúng tôi mỗi ngày, mỗi giờ và mỗi giây phút có thể. VietBF.Com Xin cám ơn các bạn, chúc tất cả các bạn vui vẻ và gặp nhiều may mắn.
Welcome to Vietnamese American Community, Vietnamese European, Canadian, Australian Forum, Vietnamese Overseas Forum. Freedom of speech, safety and prestige. For a beautiful future for Vietnamese generations, please visit us, talk to us every day, every hour and every moment possible. VietBF.Com Thank you all and good luck.


All times are GMT. The time now is 19:29.
VietBF - Vietnamese Best Forum Copyright ©2006 - 2024
User Alert System provided by Advanced User Tagging (Pro) - vBulletin Mods & Addons Copyright © 2024 DragonByte Technologies Ltd.
Log Out Unregistered

Page generated in 0.09220 seconds with 15 queries