Phát hiện bố ngoại t́nh, tiểu tam là người tôi không thể ngờ. Tôi t́nh cờ phát hiện bố ngoại t́nh. sau sự cố bất ngờ. Thật đau ḷng, nhân t́nh của bố lại là người rất thân thiết với tôi.
Bố tôi năm nay 50 tuổi. Nếu những việc làm của bố không gây hại cho cuộc sống vốn dĩ nhiều nỗi đau của tôi và mẹ, tôi sẽ chọn im lặng như mọi lần.
Ông có tật trăng hoa. Tôi lớn lên trong những trận căi vă, đánh ghen của mẹ. Sau mỗi lần như thế, bố lại níu áo mẹ van xin. Nhưng rồi đâu lại vào đó.
Mỗi khi đăi công nhân hay có tiệc tùng, ông lại nhậu say. Và khi say, nhất định ông phải đến quán bia ôm, cà phê đèn mờ, massage kích dục, t́m gái đứng đường.
Có lần, ông c̣n tán tỉnh rồi ngoại t́nh với người phụ nữ góa chồng cách nhà tôi không xa. Lần đó mẹ tôi giận lắm. Bà quyết định ly hôn.
Nhưng vẫn là đàn bà dễ mủi ḷng. Khi bị bố đem tôi ra dọa, bà lại yếu ḷng. Mẹ sợ tôi bị chê là đứa không cha, sợ một ḿnh không đủ sức nuôi con, sợ tôi không ai dạy bảo sẽ hư...
Dẫu vậy, trái tim của mẹ đă chai sạn cảm xúc. Mẹ c̣n yêu thương ǵ bố tôi nữa. Bà sống với ông như thể chỉ để cho tôi có đủ cha đủ mẹ.
Bà không ghen, không nặng nhẹ ǵ bố và mặc kệ ông nhậu nhẹt, chơi bời. Bà chỉ ra điều kiện: “Ăn chơi ở đâu tôi mặc kệ nhưng đừng dắt của nợ nào về nhà này”.
Và đúng là bố tôi đă không dắt ai về nhà thật. Chỉ là người ta tự t́m đến với ông mà thôi. Chuyện xảy ra khi tôi đang chuẩn bị tốt nghiệp đại học. Thời gian này, đứa bạn thân thường đến nhà tôi chơi. Nó khá xinh lại cởi mở nên sớm thân quen với bố mẹ tôi.
Sau vài lần bạn đến nhà, tôi đă thấy bố có ǵ đó rất lạ. Ông bỗng nhiên chu đáo lạ thường. Không chỉ ăn mặc lịch sự, chải chuốt, bố c̣n gọt trái cây, mua nước ngọt, trà sữa cho chúng tôi ăn, uống.
Bố cũng chủ động đề nghị lái xe đưa chúng tôi đi chơi. Mỗi lần như thế, bố thường lấy điện thoại chụp ảnh cho tôi và bạn.
Sau đó, bẵng đi một thời gian, tôi không thấy bạn đến nhà nữa. Gặp ở trường, tôi cũng thấy bạn rất lạ. Khi gặp nhau, bạn tỏ vẻ ngại ngùng, thậm chí t́m cớ lánh mặt, không dám nh́n thẳng vào tôi.
Chưa hiểu chuyện ǵ xảy ra với bạn, tôi lại nghe bố mẹ căi nhau. Mẹ tôi mắng như tát nước vào mặt bố rằng bà nghe người ta đồn ông đem tiền đi bao nuôi gái trẻ.
Đương nhiên ông chối đây đẩy. Không bắt được quả tang, mẹ tôi nói cho hả cơn giận rồi bỏ về nhà ngoại. Như mọi lần, tôi im lặng trở về pḥng.
Tuy nhiên câu nói “ông đem tiền đi bao nuôi gái trẻ” của mẹ khiến tôi rất ṭ ṃ. Tôi hiểu tính bố. Từ trước đến nay, ông chỉ bóc bánh trả tiền hoặc tán tỉnh mấy bà góa chứ chưa bao giờ bao nuôi gái trẻ.
Tôi suy nghĩ rất nhiều v́ nếu đây là sự thật, hạnh phúc, kinh tế gia đ́nh tôi sẽ chao đảo. Tôi lặng lẽ quan sát bố. Một lần, ông đang cầm điện thoại nhắn tin cho ai đó th́ ấm nước sôi, trào ra ng̣ai.
Ông giật ḿnh, bỏ điện thoại xuống ghế sofa đến tắt bếp, lấy nước pha cà phê. Đúng lúc này, điện thoại bố tôi hiện lên hàng loạt tin nhắn mùi mẫn của cô gái nào đó.
Tôi đánh liều gơ ḍng chữ: “Anh đang dở tay, em gọi video ḿnh tṛ chuyện nhé. Nhà không có ai đâu” rồi bấm nút gửi.
Không đầy 1 phút tôi đă nhận được cuộc gọi. Gạt nút trả lời, tôi ngỡ ngàng khi nh́n thấy cô bạn thân của ḿnh đang mặc bộ đồ ngủ gợi cảm hiện lên màn h́nh. Thấy tôi, bạn cũng sững sờ rồi vội vàng tắt máy.
Nhưng tôi đă kịp hiểu tất cả. Tôi chụp lại hết tin nhắn của 2 người. Tôi nói chuyện với mẹ và mẹ đồng ư sẽ chọn cách ly hôn. Chúng tôi không thể sống thêm bên cạnh con người chỉ đem lại những nỗi đau không thể chữa lành ấy nữa.
VietBF@ sưu tập
|