Đế chế Hitler được coi là đế chế tàn bạo nhất trong lịch sử nhân loại, gây ra những nỗi kinh hoàng trong cuộc sống của người dân. Góp phần vào sự tàn bạo đó là đầu óc của những kẻ tri thức, có tài nhưng vô cùng độc ác trong bộ máy chính quyền của Hitler. Những tên “đồ tể” giả danh tri thức đó là ai?
Gestapo dưới thời Đức Quốc xã là một trong số những lực lượng cảnh sát mật tàn ác nhất thế giới. Ít ai biết rằng, thành viên của lực lượng cảnh sát mật (mật vụ) của Gestapo là những người thuộc tầng lớp trung lưu trẻ tuổi, tốt nghiệp ngành luật, thậm chí có người còn có bằng tiến sĩ.
Thông thường, người ta vẫn cho rằng học thức, giáo dục là "thức ăn" tốt cho tâm hồn. Tuy nhiên, với thành viên Gestapo thì khác. Học vấn đã nhuộm đen trái tim của chúng, khắc sâu định kiến và khiến chúng trở nên sắt đá khi thực hiện những vụ trấn áp kẻ thù nội bộ của Đức Quốc xã bằng bất kỳ biện pháp tàn độc nào cần thiết. Mật vụ Gestapo có mặt ở mọi nơi, trở thành một loại "cảnh sát ý nghĩ" luôn khiến mọi người sợ hãi và nơm nớp vì lo sợ bị theo dõi. Trong thực tế, ở giai đoạn đỉnh điểm, Gestapo chỉ có chưa đầy 16.000 nhân viên hoạt động để làm nhiệm vụ trong một quốc gia 70 triệu dân. Năm 1937, ở Dusseldorf, Gestapo có 126 nhân viên để giám sát 500.000 dân. Thành phố Essen có 650.000 dân và chỉ có 43 nhân viên Gestapo. Các thành phố lớn khác ở Đức cũng tương tự. Những thành phố xa xôi thậm chí còn không hiện diện cơ quan cảnh sát mật này.
Những người bất đồng chính kiến, những kẻ gây rối, những người cộng sản, người đồng tính luyến ái, dân gipxi, người Do Thái... đều là những đối tượng được coi là có xu hướng không tuân theo Đức Quốc xã. Gestapo được huấn luyện và mặc định phải tiêu diệt đến cùng những "thành phần kẻ thù của quốc gia". Khi đó, bộ mặt tàn ác của những "tri thức" này sẽ lộ nguyên hình là những "đồ tể" khát máu.
Các thẩm vấn viên của Gestapo thường dùng nhục hình như: Rút móng tay hay ép tinh hoàn của đối tượng trong dụng cụ ép tỏi để moi thông tin. Trong ngục tối, tù nhân bị lột truồng, bị cùm tay vào một thanh sắt treo bằng xích từ trần nhà. Cai ngục đẩy tù nhân đu đưa chầm chậm. Mỗi nhịp đẩy, một cai ngục khác lại dùng xà beng phang vào mông tù nhân. Trong lúc đó, một người khác tra khảo tù nhân. Màn cho tù nhân "chơi xích đu" kể trên cứ lặp đi lặp lại cho đến khi tù nhân ngất xỉu.
Tù nhân sẽ được làm cho tỉnh dậy và để rồi ngất tiếp. Màn tra tấn cứ tiếp tục cho đến khi tù nhân chỉ còn là cái xác đầy máu. Thi thể nát bấy của họ bị kéo lê trên sàn xi măng và đưa ra ngoài. Một phụ nữ trẻ nhớ lại quãng thời gian kinh hoàng dưới tay Gestapo. Khi đó, cô bị lôi vào hầm và bị bắt nằm vắt qua một cái bàn. Sau đó, hai gã đàn ông thay nhau đánh vào lưng trần bằng một cái gậy cho đến khi cô không thể chịu đựng được nữa. Gestapo bắt cô vì cô là thành viên của một giáo phái Thiên Chúa giáo bị Đức Quốc xã cấm vì không thực hiện nghĩa vụ quân sự và chào Hitler. Người phụ nữ này nhớ lại: "Tôi đã thú nhận rằng tôi làm việc phi pháp chống chính phủ Hitler vì tôi muốn được nhận án tử hơn là bị tra tấn tới chết".
vbf @ sưu tầm