* Đáng suy ngẫm : Vì sao người Nhật Bản không ăn xin cho dù túng thiếu đến mấy . Tokyo không có cảnh người tàn tật ra đường ngửa tay xin tiền . Thậm chí cũng không có đứa trẻ nào ngả mũ xin ăn .
Tuy nhiên , nhiều người dân Nhật bản đã từ chối nhận trợ cấp từ chính sách nhân đạo . Bởi vì họ cảm thấy làm vậy , mình sẽ mất đi lòng tự trọng hay nhân phẩm của bản thân . Người Nhật Bản không ăn xin cho dù họ có thiếu thốn đến đâu . Khác hẳn ở nhiều nơi trên thế giới .
Theo số liệu thống kê :
- Tokyo có khoảng 2.000 người vô gia cư .
Hè năm ngoái tôi có dịp đến thăm bến tàu Edogawa tại Tokyo là dịp để ngắm nhìn nhà của người vô gia cư . Mỗi khi có mưa ! Xung quanh bến tàu lại khá sạch sẽ , cạnh đó có một mảnh đất công để không . Nên người vô gia cư chọn trú ngụ tại đây .
Bến tàu Edogawa là nơi cư trú của nhiều người vô gia cư Tokyo . Nhà của họ đơn sơ với tấm ni lông dày màu xanh da trời che phủ ở trên . Ai cũng có một cái giường nhỏ một chiếc vô tuyến , nồi cơm nhỏ và vài đồ vật dụng lặt vặt khác . Tôi không biết làm sao họ lại có được một chiếc máy phát điện nhỏ .
Hàng ngày , người vô gia cư ở Tokyo đi lượm ve chai tại các ga tàu điện : Nhặt báo do người khác đọc xong ném vào thùng rác hoặc vứt luôn ở ghế ngồi . Gần ga tàu điện cũng có một quầy bán tạp chí đã ra vài ngày trước đó , với mức giá chỉ bằng nữa giá bìa cho những ai muốn giết thời gian . Và tất nhiên không có thanh tra nào tại Tokyo đi kiểm tra việc này .
Đa phần người vô gia cư đều đã cao tuổi , số ít có lứa tuổi trung niên . Họ có thể từng là nhân viên văn phòng , tự doanh hoặc chủ doanh nghiệp nhỏ . Nhưng vì một lý do nào đó , cuộc đời họ đi theo lối rẽ này để sống trên đường phố .
Ông lão cho biết , hiện giờ ông hài lòng về cuộc sống thong dong không ràng buộc đã một năm qua .
Chính phủ Nhật Bản có chính sách đãi ngộ đặc biệt cho người ngoài , gọi là "trợ cấp nhân sinh". Người nghèo không đủ điều kiện sinh tồn , có thể đến chính quyền địa phương để xin trợ cấp dưới chính sách này .
Tại Tokyo chính sách "trợ cấp nhân sinh" hàng tháng sẽ hỗ trợ người vô gia cư hay người nghèo :
- 120.000 Yên gần (gần 1.000 đô la) đủ để trang trải cuộc sống ở mức tối thiểu . Tuy nhiên nhiều người Nhật Bản đã từ chối nhận trợ cấp từ chính sách nhân đạo . Bởi vì họ cảm thấy làm vậy mình sẽ mất đi lòng tự trọng hay nhân phẩm của bản thân .
Nhật Bản là đất nước không có người ăn xin . Một hòn đảo với những điều thật khác thường so với nhiều nước khác .
Khi tôi hỏi Giáo sư xã hội học Shimada tại đại học Kyio , ông ấy trả lời rất đơn giản :
- Thứ nhất : Người Nhật Bản rất tự trọng . Họ thà chết đói còn hơn xin bố thí .
- Thứ hai : Những người ăn xin luôn là đối tượng bị coi thường nhất ở đất nước mặt trời mọc .
- Và cuối cùng là tinh thần võ sĩ đạo Samurai của Nhật Bản không cho phép họ làm vậy . Họ luôn ghi nhớ một quan niệm truyền thống :
- Một người cho dù đến bước đường cùng , cũng không bao giờ nhục chí !
VietBF@sưu tập
|