Quá ṭ ṃ, dù chưa xin phép anh, tôi vẫn mở cuốn sổ ra xem. Tôi không thể ngờ đọc đến ḍng nào, nước mắt tôi rơi lă chă ḍng ấy. Từng câu, từng chữ như chứa đựng hết tâm tư, t́nh cảm của anh.
Từ khi làm cùng công ty, tôi đă luôn ngưỡng mộ và thầm thích anh. Anh có vẻ ngoài khôi ngô, trong công việc th́ quyết đoán, giao tiếp khéo léo. Dù trong đời sống, anh có là người khô khan, tôi vẫn muốn chinh phục, để anh trở thành một nửa của ḿnh.
Sau hơn một năm liên tục hỗ trợ ăn ư với anh trong công việc cũng như không ngại thể hiện t́nh cảm, quan tâm và chăm sóc anh mọi lúc mọi nơi, cuối cùng, chúng tôi cũng trở thành một cặp. Khỏi phải nói, tôi vui sướng đến mức nào. Các nữ đồng nghiệp khác đều tỏ ra ngưỡng mộ với tôi v́ anh là chàng trai mà bao cô gái mơ ước.
Suốt hai năm bên nhau, chúng tôi như "h́nh với bóng" v́ vừa là người yêu, vừa là cộng sự. Mặc dù vậy, t́nh cảm giữa chúng tôi không nồng nàn, thắm thiết như các cặp đôi khác mà nhẹ nhàng, từ tốn hơn. Sở dĩ như vậy v́ anh là người khá lạnh lùng, không thích thể hiện t́nh cảm, trong khi tôi th́ ngược lại.
Do quá yêu anh nên tôi chấp nhận tôi sẽ là người chủ động trong mọi việc và dần quen với sự khô khan của bạn trai. Mỗi lần đi ăn, đi chơi hay vào ngày lễ Tết, dịp kỷ niệm..., tôi luôn là người lên kế hoạch, mua quà cáp.
Đôi lúc, nh́n bạn bè xung quanh được bạn trai chiều chuộng, tôi cũng có chút chạnh ḷng.
Nhưng tôi lại nhanh chóng trấn an bản thân rằng không sao cả, con người không có ai hoàn hảo, tôi không nên tham lam, đ̣i hỏi quá nhiều ở anh.
Yêu nhau hai năm, chúng tôi đều ngấp nghé ngưỡng 30 tuổi. Tôi nghĩ đây là thời điểm phù hợp để tiến tới hôn nhân. Bàn chuyện này với anh, có vẻ anh không mấy hào hứng.
Tuy nhiên, xưa nay tính anh vẫn vậy, trong chuyện t́nh cảm thường là do tôi chủ động. V́ thế, tôi đă trao đổi với hai bên phụ huynh và họ đều ủng hộ tôi, thúc giục anh mau chóng tổ chức đám cưới. Dưới sự thuyết phục và sức ép từ mọi người, anh cũng nghe theo, cho tôi toàn quyền quyết định.
Những ngày này, dù bận rộn chuẩn bị cưới xin, tôi vẫn rất hào hứng, hạnh phúc v́ t́nh yêu của tôi có được cái kết viên măn. Trong lúc đang dọn dẹp pḥng anh, mua thêm đồ đạc, trang trí để sau này về ở chung, tôi t́nh cờ phát hiện một quyển sổ màu hồng nữ tính ở ngăn bàn làm việc.
Quá ṭ ṃ, dù chưa xin phép anh, tôi vẫn quyết định mở ra xem. Hóa ra đây là nhật kư của anh và quyển sổ này do bạn gái cũ của anh tặng. Tôi không thể ngờ rằng, đọc đến ḍng nào, nước mắt tôi rơi lă chă ḍng ấy. Từng câu, từng chữ như chứa đựng hết tâm tư, t́nh cảm của anh và đây mới là con người thật của anh - thứ mà tôi chưa bao giờ được biết.
Tôi đă ngồi suốt mấy tiếng đồng hồ để đọc không sót một chữ nào trong cuốn nhật kư. Nhờ đó, tôi biết được anh và bạn gái cũ từng yêu nhau 3 năm nhưng cô ấy đă... mất cách đây 4 năm. Đó là mối t́nh đầu mà anh không bao giờ quên đến nỗi anh rất nâng niu cuốn sổ này, thường xuyên viết những ḍng tâm sự như bức thư gửi đến người cũ.
Anh kể cho cô ấy từng mốc sự nghiệp anh đạt được, anh kể cả chuyện quen tôi và thậm chí c̣n... xin phép cô ấy cho anh được yêu tôi. Anh nói cô ấy vẫn măi là người mà anh yêu nhất. Mọi sự lựa chọn sau này đều không mang nhiều ư nghĩa. Anh mong cô ấy thông cảm và tha thứ cho anh, rồi đến một ngày cả hai sẽ được đoàn tụ với nhau.
Tôi như rụng rời chân tay bởi chưa từng biết đến sự tồn tại của cô gái ấy. Hóa ra anh không lạnh lùng, khô khan như tôi tưởng, chỉ là tôi không phải cô ấy, không phải đối tượng được anh ưu tiên thể hiện t́nh cảm. Sự cố gắng không ngừng của tôi hai năm qua chẳng là ǵ cho với cô ấy.
Tôi đang cầm cuốn nhật kư th́ bạn trai về nhà.
Vừa nh́n thấy vậy, anh nhanh chóng giật lấy quyển sổ và liên tục mắng tôi. Anh trách tôi tự ư lục lọi đồ của anh, không được phép đọc nhật kư của anh. Đặc biệt, tôi không có quyền phán xét hay hỏi bất cứ câu ǵ về cô ấy.
Mặc cho tôi khóc lóc, đau khổ, có vẻ như bạn gái cũ chính là giới hạn của anh. Sự điềm tĩnh bấy lâu nay của anh dường như mất hết. Anh quát tôi trẻ con, ấu trĩ: "Giờ em c̣n đi ghen tỵ với người đă mất nữa à?".
Anh nói như thế th́ tôi chịu rồi. Tôi là vợ sắp cưới của anh, tôi nghĩ tôi có quyền được nghe mọi chuyện, được anh giải thích. Nhưng không, những ǵ tôi nhận được chỉ là sự trách mắng, rằng tôi đă làm sai.
Tôi đang thực sự phân vân với cuộc hôn nhân của ḿnh. Liệu tôi có quá mù quáng khi yêu anh và muốn tiến xa với anh. Tôi biết, ḿnh sẽ măi măi ở vị trí sau cô ấy. Nhưng cô ấy đă mất rồi, tôi so sánh hay ghen tỵ th́ có nên không?
VietBF@ sưu tập
|
|