Lần đầu tiên họp phụ huynh cho con, cô giáo mầm non nói với người mẹ: "Con trai chị có bệnh tăng động, cháu không ngồi yên trên ghế được 3 phút."
Trên đường trở về nhà, con trai hỏi mẹ cô giáo đă nói ǵ. Người mẹ nói với con trai:
"Cô giáo nói con trai mẹ trước đây không ngồi trên ghế được một phút, giờ con đă ngồi được 3 phút rồi, con có tiến bộ."
Tối hôm đó, cậu bé ăn hẳn 2 bát cơm mà không cần mẹ bón. Không lâu sau, cậu bé vào tiểu học. Đi họp phụ huynh cho con, cô giáo nói:
"Cả lớp có 50 em, trong lần kiểm tra toán này, con chị xếp thứ 48, có thể con có một chút vấn đề về trí tuệ."
Trở về nhà, cô nói với con: "Cô giáo nói chỉ cần con chú ư một chút, con sẽ xếp trước 48 bạn"
Nghe mẹ nói vậy, ánh mắt cậu bé lóe sáng, gương mặt ủ rũ bỗng giăn ra. Ngày hôm sau đi học, cậu đi sớm hơn hẳn ngày thường.
Khi con lên cấp hai, người phụ nữ vẫn không tránh được những buổ họp phụ huynh. Trước khi về, giáo viên nói với chị: "Theo kết quả học tập hiện nay của con, việc thi vào trung học phổ thông sẽ hơi khó."
Trên đường về, chị xoa vai con và nói: "Cô giáo nói, chỉ cần con nỗ lực hơn nữa, rất có hy vọng là con sẽ đỗ vào trường công lập."
Rồi cũng đến ngày cậu bé tốt nghiệp trung học phổ thông.
Đến khi trường đại học có thông báo kết quả thi, cậu bé từ trường trở về, mang theo giấy thông báo trúng tuyển một trường đại học danh tiếng đưa cho mẹ, nước mắt rưng rưng:
"Mẹ, con không phải là một đứa trẻ thông minh nhưng mẹ luôn ở bên cạnh cổ vũ, động viên, ghi nhận con."
Lúc đó, người mẹ đă ôm con thật chặt, những giọt nước mắt lẫn lộn vui buồn lăn dài trên má.
• Một lời nói hay sưởi ấm ba đông, nửa lời ác nghiệt lạnh sáu tháng ṛng.
• Một lời an ủi động viên sẽ giúp người khác có thêm động lực, niềm tin, hướng đến những điều tích cực.
• Một lời cổ vũ khích lệ có thể thay đổi được quan niệm và hành động của người khác, từ đó có thể thay đổi cả vận mệnh, số phận của con người.
• Chúng ta luôn nói yêu thương con cái và dành cho chúng những ǵ tốt đẹp nhất. Nhưng đôi khi cái chúng cần nhất ở ta lại chỉ là sự ghi nhận, cổ vũ và khích lệ mà thôi.
VietBF@sưu tập