Với những đứa trẻ c̣n thiếu nhận thức về thế giới, những nét vẽ nguệch ngoạc có thể bộc lộ cách con nh́n nhận về thế giới và các mối hiểm nguy tiềm tàng.
Muốn con cái "hoá rồng, hoá phượng" là ước muốn chung của tất cả cha mẹ. Cũng v́ thế, khi điều kiện kinh tế cho phép, nhiều phụ huynh sớm cho con đi học các lớp bồi dưỡng, mong trẻ lớn lên thành tài.
Khi đó, kết quả khả quan là trẻ thực sự tiếp thu được kiến thức, rèn luyện năng khiếu đặc biệt. Tuy nhiên, hệ quả xấu là con mất hứng thú với việc học, lăng phí tiền bạc và điều đáng sợ hơn cả là con gặp tổn thương tâm lư sau những giờ lên lớp. Trường hợp của cô nhóc Đường Đường (3 tuổi) dưới đây là ví dụ đáng tiếc như thế.
Theo lời mẹ Đường Đường, con gái mới 3 tuổi nhưng đă bộc lộ niềm yêu thích và năng khiếu trong lĩnh vực hội hoạ. Thấy con gái ham thích vẽ tranh, mẹ Đường Đường đă đăng kư cho con ḿnh tham gia lớp mỹ thuật. Chứng kiến con vui vẻ đi học thêm mỗi ngày, mẹ Đường Đường cũng cảm thấy vui trong ḷng.
Tuy nhiên thời gian gần đây, sau khi trở về từ lớp học vẽ, Đường Đường đă trầm tính hơn hẳn. Nếu như trước kia cô nhóc thích nói chuyện cùng gia đ́nh th́ giờ đây Đường Đường suốt ngày nhốt ḿnh trong pḥng. Đường Đường không c̣n xem TV, ăn ít đi và dường như ngày càng sống nội tâm hơn.
Nhận thấy biểu hiện bất thường của con gái, mẹ Đường Đường đă gọi điện cho giáo viên, hỏi thăm t́nh h́nh của đứa trẻ. Dù giáo viên khẳng định không có chuyện ǵ xấu xảy ra với Đường Đường nhưng người mẹ không thể ngừng lo lắng.
Sau đó, khi lấy cuốn tập vẽ của Đường Đường từ lớp học mỹ thuật, bà mẹ đă phát hiện có chuyện ǵ đó chẳng lành. Ở một trang cuối của tập vẽ, con gái vẽ h́nh một người đàn ông đang nắm chân đứa trẻ khác. Trong khi đó ở bức tranh thứ hai lại miêu tả rơ ràng cô bé đang nằm khóc dưới mặt đất.
Mẹ Đường Đường suy đoán con gái có thể đang bị bắt nạt ở trường, do đó bà không do dự nhấc điện thoại báo cảnh sát, sau đó đến ngay trường mẫu giáo, đón gái về nhà. Tại cơ quan điều tra, nam giáo viên thừa nhận từng có ư nghĩ xấu với Đường Đường nhưng anh ta chưa làm hại cô bé. Ngoài ra, các bác sĩ đă kiểm tra cơ thể của Đường Đường và họ thở phào khi cô nhóc vẫn an toàn. Tuy nhiên, các chấn thương tâm lư của Đường Đường vẫn cần được gia đ́nh quan tâm và điều trị cẩn nhận.
Trên thực tế, Đường Đường không phải đứa trẻ duy nhất bị tấn công khi rời xa ṿng tay cha mẹ. Cha mẹ có thể nhanh chóng phát hiện con cái có đang an toàn không thông qua việc để ư từng thay đổi nhỏ của đứa trẻ. Chẳng hạn như với cha mẹ Đường Đường, họ đă phát hiện con gái đang gặp nguy hiểm thông qua những bức tranh của con.
Thông quan việc quan sát bức tranh của trẻ, phụ huynh có thể nghe thấy "tiếng ḷng" của con bằng một vài cách nhận diện sau đây:
- Màu sắc yêu thích đại diện cho tính cách của đứa trẻ
Theo các nhà tâm lư học, những đứa trẻ thích màu đỏ thường có trí nhớ tốt, thích bộc lộ cảm xúc trực tiếp như dễ khóc khi buồn, nhảy cẫng lên vui sướng khi gặp chuyện hạnh phúc. Những đứa trẻ này cũng đ̣i hỏi nhiều hơn từ bố mẹ so với bạn bè đồng trang lứa.
Đứa trẻ thích màu xanh dương có tính cách vui vẻ. Song, chúng thường dễ coi bản thân là "trung tâm vũ trụ" và không thích hợp tác với giáo viên và cha mẹ. Nếu đứa trẻ thích màu xanh lá cây hơn khi vẽ, điều này có nghĩa con có ư thức bảo vệ bản thân mạnh mẽ và tâm lư tương đối ổn định.
Ở diễn biến khác, đứa trẻ thích màu hồng có xu hướng hát và nhảy tốt, thích thể hiện bản thân và ngoan ngoăn. Tuy nhiên, con thường có tâm hồn nhạy cảm, cảm xúc dễ thay đổi nếu nhận lời phê b́nh tiêu cực.
- Nội dung của bức tranh là cách trẻ nh́n nhận về thế giới
Trong câu chuyện của Đường Đường, cô nhóc bị thầy giáo tấn công nhưng không biết làm sao diễn đạt cảm xúc đúng cách cho cha mẹ. Cũng v́ thế, thông qua những nét vẽ và màu sắc, cô bé đă trực tiếp đưa nỗi đau của ḿnh vào trong tác phẩm và may mắn được người mẹ nhận ra. Nói cách khác, với những đứa trẻ c̣n thiếu nhận thức về thế giới, bức tranh có thể bộc lộ cách con nh́n nhận về thế giới và các mối hiểm nguy tiềm tàng.
Bên cạnh đó, trẻ nhỏ c̣n rất thích vẽ những thứ chúng thích chẳng hạn như chiếc ô tô, món ăn hàng ngày... Thông qua bức tranh của con, phụ huynh có thể thấu hiểu mong muốn và kỳ vọng từ sâu bên trong của bé từ đó có những món quà bất ngờ cho trẻ.
Bên cạnh việc quan sát bức tranh con vẽ, phụ huynh cũng nên để ư sự thay đổi nhỏ trong hành vi và biểu cảm của con sau khi từ trường về nhà để nhận ra điều bất thường của trẻ. Chẳng hạn như sau khi đi lớp, quần áo của bé có bị rách không, con có đau ở đâu, sao con đột nhiên chuyển từ trạng thái vui vẻ sang tức giận, cặp của con có bị hư hỏng bất thường... Tất cả đều là dấu hiệu cho thấy con bạn đang bị tấn công khi rời xa ṿng tay cha mẹ.
Tất nhiên, cha mẹ không chỉ nên chú ư đến những điều bất thường của con mà cũng nên dành cho trẻ những lời yêu thương và cái ôm ngọt ngào mỗi ngày. Những cử chỉ quan tâm dù nhỏ nhất cũng rút ngắn khoảng cách giữa cha mẹ và con cái, đồng thời khiến trẻ yêu thích việc đến trường và sống tích cực hơn.
VietBF@Sưu tầm