Người cũ và chồng tôi hiện tại, cùng tỉnh, cùng học một thời gian và thân nhau như những người anh em ruột thịt. Năm 2012, người cũ - anh ấy ra đi ở tuổi 23! Và tôi, 22 tuổi!....
Trong số rất nhiều những người bạn của anh ấy, chỉ có chồng tôi hiện tại, trở thành con nuôi của bố mẹ anh ấy! Và tôi cũng vậy! Thế là chúng tôi có cùng một bố mẹ!
8 năm, là quăng thời gian tôi và chồng tôi quen biết nhau tại nhà bố mẹ, từ một kỷ niệm buồn như thế! Mỗi năm chúng tôi đều gặp nhau 1 - 2 lần, 1 là ngày giỗ anh (người cũ), hoặc là ngày Tết về thăm bố mẹ! 8 năm, 8 cái Tết tôi di chuyển quăng đường gần 300km, để về thăm bố mẹ anh vài ngày!!! Đến nỗi bố mẹ đẻ tôi c̣n phải nói rằng: "Từ ngày bạn mất, bố mẹ cũng như mất cả con"... Tôi hiểu chỉ là bố mẹ muốn tôi không c̣n vương vấn ǵ nữa để t́m cho ḿnh một hạnh phúc mới!
Cũng trong 8 năm ấy, tôi và chồng tôi chỉ giao tiếp với nhau kiểu:
- Anh ạ!
- Ừ,...!
Hoặc:
- Về lâu chưa?
- Vâng em mới về!
Hết!
....................................
Cho đến năm thứ 9....
- Ê, mày có ăn Pate không?
- Có anh!
- Thế mai anh đi qua Hà Nội, anh mang lên cho nhé! Mày ra uống với anh cốc bia rồi cầm về!
- Oke anh!
Bắt đầu định mệnh của cuộc đời tôi là như thế!
Anh, một người đàn ông không phải gu của tôi! Chẳng hiểu sao lại va vào nhau giữa thế giới mấy tỷ người!
Sau lần đó, tôi và anh nói chuyện nhiều hơn, câu chuyện cũng chủ yếu là nói về người cũ! Dần dần, cũng không hiểu mối liên hệ nào, đă kết nối chúng tôi lại với nhau!
Trong 8 năm ấy, tôi cũng đă cố gắng mở ḷng với một vài người để t́m hiểu, có người khi biết chuyện tôi từng có một người bạn trai đă mất th́ vội vàng rời đi, có người thấy tôi hay về thăm bố mẹ nuôi th́ ghen tuông cả với người đă mất, hay có người thật ḷng yêu tôi th́ gia đ́nh lại không đồng ư, họ e ngại rằng người cũ mất có phần nào đấy do tôi theo góc nh́n của tâm linh! Và tôi tự áp đặt cho ḿnh cái suy nghĩ "t́nh duyên trắc trở, lận đận...."!
Nhưng với chồng tôi hiện tại, anh hiểu rơ nhất câu chuyện của tôi, anh trân trọng tôi v́ cách sống đằng sau câu chuyện ấy! Có lẽ đó cũng là lư do lớn nhất để tôi chọn anh (tất nhiên là vẫn có những cảm xúc của t́nh yêu).
Một lư do quan trọng không kém, tác động không nhỏ vào quyết định lấy chồng của tôi! Là mẹ chồng! Lần đầu tiên về gặp mẹ, (cái này tôi nghe kể lại), mẹ hỏi chồng tôi:
- Đứa nào đấy, sao tao thấy quen thế!
Chồng tôi nói sơ sơ về tôi. Mẹ nói tiếp:
- Thảo nào tao thấy quen thế, 4 năm trước đám cưới bé D (em gái người cũ) tao ngồi cùng mâm nó!
Ôi giời ơi 4 năm, mà mẹ vẫn thấy tôi quen! 😂
Và đặc biệt, mẹ không hề để tâm đến câu chuyện trước đó! Vậy là tôi chốt, ḿnh đă t́m được chân ái của cuộc đời rồi!
Lần đầu tiên anh chở tôi về nhà bố mẹ nuôi, vẫn việc đầu tiên là thắp một nén nhang! Sau đó chồng tôi nói câu chuyện của 2 đứa. Mẹ đă bật khóc, bởi gia đ́nh, đă gộp lại thành gia đ́nh! Mẹ bảo, nếu hai đứa đi lấy chồng khác, vợ khác, bố mẹ sẽ mất dần 2 đứa! Nhưng giờ 2 đứa lấy nhau, bố mẹ măi măi có 2 đứa con này! Hôm ấy là những giọt nước mắt hạnh phúc!
Và kết quả cho câu chuyện ấy đến hiện tại! Là một em bé Pate ra đời! T́nh cờ hơn nữa, ngày tháng sinh của em bé, cũng là ngày tháng sinh của anh (người cũ của tôi và cũng là tri kỷ của chồng tôi)....
Những ai biết câu chuyện của tôi, đều tin rằng, anh ấy ở thế giới bên kia, đă rất kén chọn thay tôi, và giúp tôi t́m được một gia đ́nh chồng phù hợp nhất! Ở cái tuổi mà ai cũng nghĩ rằng sắp ế, à đâu, sắp ǵ nữa... 😅 tuổi 30!
Đó là một gia đ́nh được bạn bè của tôi gọi là "gia đ́nh chồng quốc dân"...
C̣n tôi gọi đây là định mệnh cuộc đời!
VietBF©sưu tập
|
|