Gặp Năm Sài G̣n, Thạc sĩ Tủn reo lên:
– Tớ sắp có bằng tiến sĩ!
– Thế à? Bằng của Viện Hàn lâm Khoa học – Xă hội chứ?
– Ai thèm bằng cấp của cái viện chết tiệt ấy.Bằng ngoại hẳn hoi.
– Bằng của California Southern University phải không?
– Chính xác. Phen này bà con sẽ nể tớ. Tiến sĩ ngon hơn thạc sĩ.
– Đề tài luận án là ǵ?
– Đó là: “Cái ngon của thịt chuột cống”.
– Úi trời, cậu dám xơi thịt chuột cống ư? Không sợ ung thư à?
– Sợ ǵ. Tớ xơi cả trăm con rồi, có sao đâu. Ngon hơn cả thịt cầy.
– Khi nào có bằng tiến sĩ, nhớ khao tớ nhé.
– Yên tâm. Tớ sẽ khao cậu một bữa tiệc linh đ́nh toàn thịt chuột cống.
Mấy tuấn sau, Năm Sài G̣n chợt đọc thấy bản tin trên báo, cho hay thạc sĩ Tủn đă bị mưa lớn cuốn mất tích trong khi đang ṃ bắt chuột dưới cống. Năm Sài G̣n thở dài:
-
– Tủn ơi là Tủn!