Thực sự, tôi đă phải đấu tranh tâm lư khá nhiều, suưt chút nữa để cảm xúc nhất thời chi phối. Nếu không có cuộc điện thoại đó, có lẽ tôi đă xảy ra sai lầm.
Vợ đang mang bầu 4 tháng đứa con thứ hai, tôi không muốn đi chơi và để cô ấy ở nhà, nhưng cô ấy không chịu. Vợ khuyến khích tôi đi Đà Nẵng với cơ quan đợt này v́ cô ấy biết tôi là quản lư, chịu trách nhiệm tổ chức chuyến du lịch này.
Chúng tôi kết hôn gần 5 năm và hoàn toàn hài ḷng với người bạn đời của ḿnh. Tôi là trưởng pḥng một công ty xây dựng có tiếng, vợ làm kế toán cho cơ quan nhà nước. Kinh tế của chúng tôi khá ổn định. Đặc biệt, chúng tôi đều thấu hiểu nhau và nhận ra ḿnh đă cưới đúng người.
Ngày ra sân bay, mặc dù tôi đă dặn vợ không cần dậy sớm, cô ấy cần dành thời gian nghỉ dưỡng nhiều hơn, vợ vẫn chuẩn bị đồ ăn sáng và hôn tạm biệt chồng. Nhóm đi của đoàn tôi có tất cả 17 người thuộc pḥng kế hoạch và pḥng hành chính do tôi phụ trách.
Về cơ bản, anh em cơ quan đều quư mến, tôn trọng nhau và sống rất vô tư. Duy chỉ có cô gái tên Hiền là nhân viên mới vào làm, thích tôi ra mặt.
Biết tôi đă có vợ nhưng cô ấy luôn tỏ thái độ quan tâm, chăm sóc trên mức quư mến b́nh thường. Điều đó khiến tôi ái ngại, anh chị em trong cơ quan ai cũng nh́n ra. V́ thế, tôi cố ư giữ khoảng cách với Hiền để tránh gây ra hiểu lầm không đáng có.
Buổi tối đầu tiên ở Đà Nẵng, chúng tôi vui chơi, ăn uống vô cùng vui vẻ. Hiền uống khá nhiều và có biểu hiện say. Tôi bảo một chị dẫn Hiền về pḥng nghỉ sớm. Số c̣n lại, trong đó có tôi, vẫn tiếp tục ngồi nhậu vui vẻ. Khi trở về đă khá khuya, tôi giật ḿnh v́ thấy Hiền ngồi ở cửa pḥng khách sạn đợi tôi.
Tôi cúi xuống lay vai Hiền gọi dậy, cô ấy bật đứng lên, ngă vào ṿng tay tôi và khóc. Hiền nói, cô ấy yêu tôi, sao tôi không chịu để ư đến t́nh cảm của cô ấy? Không biết do men rượu hay do không khí tràn đầy sự mờ ám giữa một nam - một nữ trong đêm khuya vắng, tôi thấy tim ḿnh đập rất nhanh.
Tôi có một cảm giác xao xuyến kỳ lạ dâng lên trong ḷng. Tại giây phút đó, tôi thừa nhận, tôi bị Hiền hấp dẫn. Tôi mở cửa pḥng, d́u Hiền vào trong. Tôi nghe được cả tiếng tim ḿnh đập dồn dập liên hồi. Chợt có tiếng chuông điện thoại vang lên, cắt đứt bầu không khí nóng bừng đang tràn ngập khắp pḥng, đó là vợ và con gái tôi gọi đến.
Tiếng con gái lanh lảnh chào bố, rồi vợ tôi phân bua: "Em biết muộn rồi, nhưng con kêu nhớ anh không chịu ngủ, em đành gọi để cho con nghe tiếng anh".
Tôi chợt thấy ḷng ḿnh dịu lại. Cảm giác nhộn nhạo vừa diễn ra trong người khiến tôi thấy ḿnh có lỗi. Tôi nhẹ nhàng mở cửa bước ra ngoài, hít một hơi thật sâu cho trái tim b́nh tĩnh trở lại.
Tôi gơ cửa pḥng cậu nhân viên bên cạnh, lấy lư do say quá xin ngủ nhờ. Sáng hôm sau, Hiền gặp tôi tại quầy buffet, lí nhí nói xin lỗi v́ đă làm phiền tôi.
Thấy tôi im lặng, Hiền hỏi tôi thật nhỏ: "Anh không thích em một chút nào sao?". Rồi không đợi tôi trả lời, Hiền nói tiếp: "Nhưng em nể anh, thật sự tôn trọng người đàn ông như anh".
Tôi không biết Hiền có nh́n ra tôi đang đỏ mặt hay không, nhưng thực t́nh tôi thấy ngượng v́ lời khen của cô ấy. Tôi đă phải đấu tranh khá nhiều, chính tôi cũng suưt chút nữa để cảm xúc nhất thời chi phối. Nếu không có cuộc điện thoại của vợ con đêm qua khiến tôi bừng tỉnh, có lẽ tôi đă xảy ra sai lầm.
Biết đâu sai lầm đó sẽ dẫn đến những bi kịch tệ hại sau này. Tôi gật đầu chào Hiền rồi bước đi, chưa bao giờ cảm thấy nhẹ nhơm đến thế.
Tôi nhận ra, cuộc sống này là một chuỗi những trách nhiệm và cám dỗ, giống như thử thách mà cuộc đời buộc tôi phải bước qua. Điều đó thật khó, nhưng nếu vượt qua được thử thách này, bản thân sẽ có cảm giác vô cùng tự hào.
VietBF@ sưu tập
|