23 Tết, nàng lại ra bến sông, vừa thả vài con cá tiễn ông Táo về chầu Ngọc Hoàng, vừa bồi hồi nhớ lại kỉ niệm xưa ngay nơi thời sinh viên hai đứa hẹn ḥ, chiều chiều ra ngắm những con tàu chầm chậm qua.
Giờ đây hai bên đă chật kín biệt thự, ḍng người tấp nập nhưng vẫn c̣n đó băi cỏ, hàng dừa ngày xưa trao anh nụ hôn đầu. Cũng tại nơi này, anh cầm tay nàng mắt long lanh ngấn nước ngày chia tay ra trường thề thốt:
"Dù thế nào đi nữa, anh cũng đưa em đến cuối cuộc đời".
Mới đó mà đă hơn 20 năm, đường đời xô đẩy mỗi đứa một nơi nhưng cũng loanh quanh trong TP này.
Nàng bần thần nh́n những con cá chưa kịp ḥa vào sông đă bị mấy cha lượn thuyền quanh đó vớt lên bán lại.
Chợt từ xa, bóng dáng quen quen sững lại nh́n nàng, qua lớp khẩu trang nhưng cũng không thể nào lẫn được. Anh đó ư! Vẫn dáng cao gầy, bụi bặm.
Anh lại gần, nàng bối rối, hơn 40 tuổi rồi nhưng t́nh đầu làm sao quên?
Anh đưa cho nàng túi đầy những con cá chép vàng óng, nói khẽ, vẫn giọng ngọt ngào năm xưa
"Anh thấy em từ khi năy nhưng cứ đứng nh́n. Em cứ thả cho thỏa thích, chẳng bao nhiêu đâu".
Nàng ứa nước mắt, vậy là anh đă đợi nàng năy giờ, biết nàng thích cá chép vàng từ ngày ấy và lại tặng cho nàng cả túi cá đầy.
Nghẹn ngào, nàng cầm lấy từ từ thả và cứ ước ǵ thời gian quay trở lại. Anh vẫn đứng đợi, nàng không biết nói ǵ chỉ khẽ hỏi
"Anh khỏe không? Lâu lắm rồi anh nhỉ!".
Anh vẫn cười cười bâng quơ những câu không đầu không cuối và đến lúc phải chia tay.
Nàng tạm biệt ra về nhưng cũng có ư xem anh có theo ḿnh không.
Vừa mấy bước, anh đă với theo
"Này em... này em ơi!".
Nàng định chạy, sợ lại xao ḷng có lỗi với chồng đang chờ ở nhà nhưng có ǵ như níu bước.
Anh tới gần, lắp bắp "Cho anh xin... cho anh xin... tiền cá. Dạo này dịch bệnh anh thất nghiệp, gần Tết ra phụ vợ bán cá phóng sinh ngoài cổng chùa gần bến này. Thôi chỗ quen biết anh bớt em 50k chứ không lấy tiền vợ anh lại bảo mê gái lú lẫn. Em thông cảm nhé!".
Nàng ngơ ngác, thẫn thờ lục ví đưa anh cả tờ 500k rồi bước đi như người không hồn.
Phía sau, anh tiếp tục lên thuyền vớt những con cá vừa thả đem lên để anh và vợ bán cho khách khác...
VietBF@sưu tập