Nhân viên bảo vệ rừng - Anh Nguyễn Nhất Chung bị kẻ xấu tấn công trên đường đến chốt lưu động bảo vệ rừng đến hỏng một mắt. Nhưng anh vẫn gắn bó với "nghiệp" bảo vệ rừng.
Từng cận kề nguy hiểm tính mạng, bị đánh trọng thương đến hư một con mắt, nhưng với ư chí, nghị lực, anh Nguyễn Nhất Chung đă vượt qua mọi khó khăn, gian khổ, quyết bám rừng, bám chốt bảo vệ rừng.
Ngồi dưới tán cây neem (c̣n được gọi là xoan Ấn Độ, cây sầu đâu) trước Trạm quản lư bảo vệ rừng Phước Diêm, do Ban quản lư rừng pḥng hộ ven biển Thuận Nam quản lư, anh Chung kể lại câu chuyện kinh hoàng ập đến với anh cách đây 3 năm.
Đầu tháng 4-2021, anh được điều động tới chốt lưu động bảo vệ rừng tại mũi Sừng Trâu trên tuyến đường ven biển Mũi Dinh - Cà Ná để phối hợp với các lực lượng tuần tra, truy quét việc khai thác, vận chuyển trái phép lâm sản trên địa bàn huyện Thuận Nam.
"Khoảng 7h tối 4-4-2021, tôi đi xe máy đến chốt trực th́ có 3 - 4 thanh niên chạy xe máy với tốc độ cao đuổi theo. Thấy nguy hiểm, tôi đă quay đầu xe về trạm để báo cáo th́ bất ngờ những người này chặn đầu, pha đèn vào mắt tôi. Tiếp đó họ dùng hung khí tấn công vào vùng mặt khiến tôi bất tỉnh" - anh Chung nhớ lại.
Khi tỉnh lại, anh Chung mới biết ḿnh bị trọng thương: găy xương hàm, hỏng mắt bên trái.
Sau sự việc xảy ra, anh Chung phải trải qua 5 lần phẫu thuật và phải xa rừng hơn 1 năm.
"Sau 5 lần phẫu thuật, tôi vẫn c̣n 3 ốc vít cố định xương hàm và trán. Biết ḿnh bị mất vĩnh viễn một con mắt, tôi vô cùng đau khổ. Người mẹ 70 tuổi khóc suốt ngày đêm, vợ th́ phải nghỉ làm ở nhà chăm tôi" - anh Chung tâm sự.
Điều khiến anh Chung c̣n bức xúc là đă gần 4 năm trôi qua nhưng những kẻ gây thương tích nghiêm trọng, khiến anh mất một con mắt vẫn chưa được t́m ra và trừng trị trước pháp luật.
Sau khi phẫu thuật, anh Chung được chuyển về nhà để tiếp tục điều trị, nhưng do di chứng khiến anh phải ra vào bệnh viện ở TP.HCM mỗi năm 2 lần để tái khám, lấy thuốc.
Điều an ủi lớn nhất đối với anh Chung là suốt những ngày tháng nằm điều trị ngoại trú, lănh đạo đơn vị, đồng nghiệp luôn ở bên cạnh, hỗ trợ mọi thứ có thể, từ chi phí điều trị đến công việc hằng ngày.
Do sức khỏe hạn chế nên anh Chung không c̣n được đi rừng, đơn vị sắp xếp công việc phù hợp ở Trạm quản lư bảo vệ rừng Phước Diêm cho anh.
"Nhiều khi đang ngồi ăn cơm với anh em ở trạm, nghe nguồn tin báo có người vào rừng đào cây cảnh, vận chuyển lâm sản trái phép, theo quán tính, tôi vứt chén, đứng lên khoác vào bộ áo ngành. Nhưng rồi chợt nhớ sức khỏe của ḿnh..." - anh Chung xót xa bỏ lửng câu nói.
Bây giờ, anh Chung chỉ tham gia công tác tuần tra bảo vệ rừng tại một số địa điểm gần. Ngoài ra, anh c̣n tích cực tham gia các hoạt động, phong trào do đơn vị, địa phương tổ chức.