Cha mẹ cần chú ư đến những thay đổi về hành vi, cảm xúc của con.
Nhiều đứa trẻ v́ tuổi c̣n quá nhỏ nên chưa biết cách diễn đạt cảm xúc, tâm trạng của ḿnh. Thay vào đó, trẻ sẽ dùng các phương thức khác để biểu đạt tâm trạng, chẳng hạn như vẽ tranh. Chính v́ vậy khi nh́n thấy các bức tranh con vẽ, cha mẹ đừng vội bỏ qua mà hăy chú ư thật kỹ.
Một câu chuyện xảy ra ở Trung Quốc đă khiến nhiều bậc cha mẹ phải suy nghĩ. Theo đó, một bà mẹ có con gái chuẩn bị đi học tiểu học. Trước khi vào năm học mới, chị đăng kư cho con tham gia một lớp nghệ thuật dành cho trẻ em.
Tuy nhiên trong tiết học mỹ thuật thứ ba, cô giáo đă khuyên chị tốt nhất nên đưa con đi khám bác sĩ. Thấy vậy, người mẹ vội hỏi có chuyện ǵ đă xảy ra. Cô giáo liền lấy bức tranh đứa trẻ vẽ trong lớp ra cho người mẹ xem. Trong bức tranh là đứa trẻ đứng cùng bố, bên cạnh một ngôi nhà, giữa là hai cái cây.
Bức tranh của đứa trẻ
"Không có cô trong tranh, dạo này cô có đánh mắng con không?”, câu nói của cô giáo khiến người mẹ giật ḿnh. Tuy nhiên chị lập tức phủ nhận và cho biết con gái rất nghe lời ḿnh. Tuy nhiên, chị vẫn lo lắng, về nhà suy nghĩ không thôi. Hôm sau, chị đưa con đi khám tâm lư.
Tại đây, bác sĩ đă phân tích bức tranh: "Hăy nh́n những chiếc lá, ḥn đá và băi cỏ trong bức tranh, tất cả đều được tạo thành từ những đường nét lộn xộn. Cửa bên hông của ngôi nhà đang mở, phía trước đang đóng, c̣n cửa sổ mở. Không hề có người mẹ trong bức tranh.
Điều này có nghĩa là gần đây đứa trẻ đă phải chịu rất nhiều áp lực tâm lư, muốn trốn khỏi ngôi nhà này và tránh xa mẹ, không c̣n sẵn sàng tin tưởng vào gia đ́nh".
Sau khi nghe bác sĩ tâm lư chia sẻ, người mẹ thú nhận, kể từ khi con đi học mẫu giáo, chị không cho con chơi tṛ chơi nào mà thường xuyên giục con đọc sách, học bài. Thời gian biểu của con quả thật khác hẳn với những đứa trẻ cùng trang lứa.
Nếu như không có cô giáo phát hiện ra sự việc và bác sĩ tâm lư phân tích th́ có lẽ người mẹ đă tiếp tục tạo áp lực cho con.
Qua câu chuyện của hai mẹ con này, các chuyên gia tâm lư đă đưa ra lời khuyên đến các bậc cha mẹ. Đó là cần phải chú ư nhiều hơn đến những thay đổi cảm xúc và hành vi của con. Bên cạnh đó, cha mẹ cũng cần chú ư đến những thay đổi ở cuộc sống xă hội của con. Nếu con đang chơi với một người bạn mà đột nhiên không chơi nữa th́ cha mẹ cũng phải để ư và hỏi han cặn kẽ, giúp con phân tích, giải quyết vấn đề.
Nh́n chung, cha mẹ cần phải dành nhiều thời gian chú ư đến con. Đừng để con trẻ xảy ra chuyện rồi mới hối hận th́ đă quá muộn!
VietBF@ Sưu tập