Một cô gái gốc Việt quyết định bỏ công việc văn pḥng ổn định để tận hưởng những tháng ngày khám phá thế giới bên ngoài cùng với người mẹ của ḿnh, khiến cô trở thành freelancer (người làm việc tự do) trong lĩnh vực sáng tạo nội dung và viết về du lịch, bởi cô được sinh ra tại Hà Nội, cô mồ côi từ khi mới chào đời. Cuộc đời của cô đă hoàn toàn thay đổi sau khi được một phụ nữ Ireland độc thân nhận nuôi.
Una-Minh đến Paris cùng mẹ. (Ảnh: Una-Minh Kavanagh)
Cô gái tên là Una-Minh Kavanagh, sinh năm 1991, chỉ 6 tuần sau khi lọt ḷng, cô đă bay hàng ngàn km tới Ireland. Đó là chuyến đi đầu tiên trong đời, đó có thể đă tiếp lửa cho đam mê du lịch của cô về sau này, theo Lonelyplanet.
Tuổi thơ của cô đầy ắp t́nh yêu thương bên ông ngoại và mẹ, những người đă nuôi dưỡng t́nh yêu sáng tạo, tri thức và niềm yêu thích du lịch trong cô. Mẹ của Una-Minh là giáo viên về hưu, bà luôn thích đi đây đó. Sở thích khám phá miền đất mới lạ bắt đầu từ khi cô đến Canada và Hy Lạp.
Bà Noreen, mẹ của Una-Minh trong chuyến thăm Việt Nam. (Ảnh: Una-Minh Kavanagh)
Những cuộc phiêu lưu vẩn c̣n tiếp tục trong những năm tháng cô ngồi trên ghế nhà trường. Đến khi tốt nghiệp trung học, cô cùng mẹ đến thăm 11 quốc gia như Ai Cập, Thổ Nhĩ Kỳ… và trở lại Việt Nam vào năm 1998. Những chuyến đi tạm dừng khi cô vào đại học và tốt nghiệp rồi bắt đầu đi làm.
Bà Noreen và Una-Minh ở Kerry. (Ảnh: Una-Minh Kavanagh)
Với tính cách năng động, Una-Minh sớm nhận ra ḿnh không phù hợp với công việc chôn chân ở chốn công sở từ 9h đến 17h, cô quyết định bỏ công việc văn pḥng ổn định để tận hưởng những tháng ngày khám phá thế giới bên ngoài cùng mẹ. Cô trở thành freelancer (người làm việc tự do) trong lĩnh vực sáng tạo nội dung và viết về du lịch.
Bà Noreen và Una-Minh cầm chứng chỉ Camino. (Ảnh: Una-Minh Kavanagh)
Từ đó, cô và mẹ bắt đầu khám phá những miền đất mới và đă đi qua 29 quốc gia. Những năm đồng hành cùng nhau, hai mẹ con càng thêm thấu hiểu và gần gũi nhau. Đó là những ngày tháng hạnh phúc mà cô cảm thấy ḿnh sống có ích và tận dụng hành tŕnh này để ở bên mẹ của ḿnh.
Cô muốn dành hết thời gian ở bên mẹ, bởi cô chia sẻ rằng, người Ireland thường để dành mọi thứ đến phút cuối mới nói chuyện về những vấn đề trong đời, mới mở ḷng với cha mẹ về cuộc sống hay những giấc mơ, tiếc nuối. Cô không muốn điều tương tự xảy ra với mẹ con cô. Nên hai mẹ con đă thẳng thắn tâm sự về chuyện sống chết và điều ǵ sẽ đến. Nỗi sợ hăi không khiến cô và mẹ chùn bước mà như động lực để cả 2 mẹ con cô cùng tiến bước về phía trước.