1 Triệu tấn chất thải sẽ cho trút xuống khu vực gần bảo tồn biển Ḥn Cau. Các loài thuỷ sinh kéo nhau đến nơi an toàn. Thật đau xót khi nghe câu hỏi :" Sao ḿnh phải chết hả mẹ?".
Chưa hết cơn bàng hoàng nay lại hay tin người ta xin đổ tiếp xuống nơi này gần 2,4 triệu tấn nữa, bọn chúng lăn ra co giật. Chết đến đít rồi. Và vẫn như muôn loài, chúng tính chuyện ra đi.
Bọn ốc, ṣ, trai, vẹm biết thân phận lù đù chậm chạp, nên kéo nhau đi trước, sợ nước tới chân nhảy không kịp. Cá mú, cá hồng, tôm he, tôm hùm, tôm vỗ, tôm rào bịn rịn tạm biệt hang hốc trong rạn san hô chúng trú ngụ bao đời nay...
Lũ cá nục, cá chuối, cá đuối, cá d́a, cá thu, cá bớp, cá ngân, cá cờ... thường ngày lăng xăng vô tâm vô tư nay cũng tư lự, quẩn quanh với đám cỏ biển đỏ, lam, hồng, tía. Đây là nhà. Phải bỏ nhà mà đi. Nay mai nơi này thành nghĩa địa chôn đám tảo thướt tha này rồi.
Nhưng chúng c̣n có chân đi. Chỉ đám san hô nh́n nhau trân trối. Đi đâu? Chân đâu mà đi, phải chịu chôn sống thôi!
Một nhánh san hô mềm, c̣n non, thơ ngây hỏi mẹ: “Sao ḿnh phải chết hả mẹ?”.
Mẹ san hô ôm con ŕ rào trong ḍng nước: “Họ dám bức tử thiên nhiên, rồi chính họ cũng phải chết, con ạ”.