Để khẳng định tên tuổi của ḿnh trong giới giang hồ ở miền Nam lúc bấy giờ, nhiều tay du đăng sừng sỏ đă lấy biệt danh là Vơ Ṭng, La Thành, Đơn Hùng Tín, Tiểu Lư Quảng…
Nghèo nhưng giàu chữ tín
Giống hệt nhân vật thầy giáo Hai Thành trong vở cải lương
Đời cô Lựu, giang hồ Sài G̣n thời Pháp thuộc hầu hết là những tá điền dốt đặc cán mai, không chịu nổi ách áp bức bóc lột của bọn cường hào ác bá mà bỏ đi làm cướp. Những người này trôi dạt lên Sài G̣n – Chợ Lớn sống lang thang, ban ngày làm cu li, tối đến hành nghề đạo tặc.
Thời kỳ này, khắp Nam kỳ lục tỉnh không có tay giang hồ nào quậy phá làng xóm hay trộm chó bắt gà cả. Họ sống rất anh hùng, trọng nghĩa, khinh tài, khiến cho chính quyền thực dân Pháp cùng đám tay sai ăn ngủ không yên, luôn t́m cách bắt bớ và tiêu hủy các băng nhóm giang hồ để diệt trừ hậu họa.
Vào những năm 1920-1930, lănh địa giới giang hồ gồm Chợ Lớn, Lăng Ông - Bà Chiểu, Xóm Thuốc (G̣ Vấp), bến phà Thủ Thiêm, cầu Sắt (Đa Kao) và bến xe Lục tỉnh. Giới giang hồ đầu thế kỷ 20 đều có bản lĩnh, vơ nghệ đầy ḿnh, không bao giờ ỷ đông hiếp yếu. Đáng nói phải kể đến những cuộc đụng độ của
Bảy Viễn với
Mười Trí, quyền sư
Mai Thái Ḥa với
Tư Ngang tại
“hăng phân Khánh Hội" (quận 4),
"thầy ngải" Nguyễn Nhiều cùng trùm du đăng khu ḷ heo Gia Định Phillip ở cầu Sơn (Thị Nghè)…
Giang hồ Sài G̣n trước 1975 tuy nghèo nhưng giàu chữ tín, cư xử rất nghĩa khí. Họ ít nhiều chịu ảnh hưởng từ các nhân vật trong các pho truyện Tàu được bán khắp các bến xe do nhà in Tín Đức Thư Xă ấn hành. Để khẳng định tên tuổi, không ít tay du đăng sừng sỏ lấy biệt danh là
Vơ Ṭng, La Thành, Đơn Hùng Tín, Tiểu Lư Quảng, Triệu Tử Long, Đông Phương Sóc…
Long tranh hổ đấu
Thời đó có truyền tụng về 2 câu chuyện vô cùng nổi tiếng về giới giang hồ Sài G̣n. Chuyện đầu tiên xảy ra năm 1936,
trùm du đăng Bảy Viễn v́ tội cướp tiệm vàng nên bị đày ra đảo Côn Lôn, bị biệt giam tại pḥng 5 và đụng độ với
Khăm Chay, một tướng cướp trên núi Tà Lơn, vơ nghệ cao cường và được chúa đảo Bouvier đỡ đầu với chính sách dùng tù Miên trị tù Việt.
Trong cuộc so tài,
Bảy Viễn dùng cú đá xỉa bằng năm đầu ngón chân trúng điểm nhân trung (yếu huyệt) của
Khăm Chay khiến cho hắn bị dập sống mũi, môi, găy răng, máu tuôn xối xả. Từ đó,
cọp rằn Khăm Chay lặn mất tăm.
Chuyện thứ 2 là khi thủ lĩnh B́nh Xuyên
Ba Dương đề nghị
Sáu Cường ủy lạo gạo, tiền nuôi binh đánh Tây. Sáu Cường có chân to như chân voi đă dơng dạc tuyên bố:
"Nếu Ba Dương chịu nổi một cước th́ muốn bao nhiêu gạo cũng được". Sau khi chấp nhận, trận thư hùng đă diễn ra tại bến xe An Đông. Sở hữu ngoại h́nh nhỏ con, nhưng khi Sáu Cường xuất chiêu Ba Dương luồn lách uyển chuyển như con rắn, dùng
"xà tấn" để tránh né đ̣n đồng thời dùng
"hạc quyền" chạm vào hạ bộ đối phương.
Sáu Cường liên tục tung 3 cú đá mạnh nhanh như điện đều bị né tài t́nh, c̣n Ba Dương đánh trúng nhẹ hạ bộ với ngụ ư cảnh cáo. Biết đụng trúng cao thủ, trùm giang hồ bến xe An Đông dừng quyền, nghiêng người cúi đầu cung kính trước Ba Dương và giao kèo trước đó được hai tay anh chị thực thi chóng vánh.
Lớp giang hồ mới xuất hiện
Giang hồ theo kiểu anh hùng trong phim kiếm hiệp Trung Quốc dần bị xóa sổ sau khi chế độ Diệm – Nhu bị đảo chính và triệt hạ. Đến những năm đầu 60, trào lưu
“Làn Sóng Mới” (Le Nouvel Vague) từ phương Tây đổ về, một số tay anh chị bắt đầu xuất hiện trở lại, chia nhau hùng cứ những khu vực manh mún ở Sài G̣n.
Báo chí Sài G̣n thường xuyên đề cập cụm từ
"hippies choai choai", ư nói những người trẻ ăn mặc theo kiểu cao bồi miền Tây Texas (Hoa Kỳ) với quần jeans, áo sơ mi ca rô sọc to xanh đỏ, giày ống cao gót, tóc dài phủ cả gáy, phóng
xe máy Sachs như điên trên đường phố, miệng ph́ phèo điếu
thuốc lá Salem.
Cứ tối đến, nhóm giang hồ tới pḥng trà, vũ trường giá
“hạt dẻ” như Anh Vũ, Bồng Lai, Melody, Lai Yun (Lệ Uyển), Arc En Ciel (khu Tổng Đốc Phương), ngă tư Bảy Hiền, hồ bơi Chi Lăng, Victoria (Phú Nhuận)… Họ sẵn sàng gây sự, đập phá, đâm chém để khẳng định ḿnh là dân có
"máu mặt".
Đầu thập niên 60, sau cuộc chính biến lật đổ Ngô triều, trật tự đô thị Sài G̣n càng khó kiểm soát. Nhiều thành phần
“cao bồi” xuất hiện khẳng định tên tuổi, có thể kể đến
Cà Na ở khu Tân Định,
Bích “Pasteur”, Búp “Moderne”, B́nh “thẹo”, Lộc “đen”, Hân “Faucauld”, Sáu “già”, Nhă “xóm chùa”…
Vùng đất màu mỡ quận 1 do
“Tứ đại thiên vương” Lê Đại, Huỳnh Tỳ, Ngô Văи Cái, Nguyễn Kế Thế chia nhau cai quản. Quận 3 th́ có
Minh “nhảy dù”, Cẩm “Mambo”, Lâm “thợ điện”, Hùng “mặt mụn”. Quận 5 th́ có
Tín Mă Nàm (Nàm Chẩy), Sú Hùng, Hổi Phọng Kiên, Trần Cửu Can, Ngô Tài…
Đáng chú ư, giới giang hồ Sài G̣n thập niên 60 – 70 c̣n xuất hiện một
“bóng hồng sát thủ”. Đó chính là
Lệ Hải, người t́nh một năm của ông trùm
Đại “Cathay”.
Lê Hải có xuất thân trâm anh thế phiệt, con nhà giàu có gia giáo lại là cựu nữ sinh trường Marie Curie, thi đỗ tú tài I. Năm 17 tuổi, Lệ Hải đă có bằng lái xe, hằng đêm lướt đến các vũ trường trên chiếc Toyota Corolla màu đỏ cánh sen bóng lộn.
Lê Hải làm người t́nh của bác sĩ Nghiệp, một thầy thuốc có ngoại h́nh, trí thức, người luôn có mặt cạnh
Đại “Cathay” ở các pḥng trà, động hút. Sau này,
Lệ Hải được bác sĩ Nghiệp sang tay cho
Đại “Cathay” trong một đêm sinh nhật thác loạn tổ chức ở
pḥng trà Lido trên đại lộ Trần Hưng Đạo, Q.5. Chỉ sau một đêm mặn nồng,
Lệ Hải bỏ nhà đi theo cùng
Đại “Cathay”, sống như vợ chồng.
Tuy nhiên, chỉ một năm sau
Lệ Hải cũng bỏ người t́nh, cặp kè với nhiều nhân vật giàu có thế lực, vừa thỏa măn t́nh lại dễ moi tiền. Chẳng bao lâu sau,
Lệ Hải lột xác thành nữ chúa trong giới giang hồ, được
Đạt “ba thau” xăm trổ cho h́nh bông hồng đỏ dưới rốn và con rắn phùng mang nơi ngực trái.
Tháng 4/1975, sân bay Biên Ḥa bị VC đánh chiếm,
Lệ Hải vội vă cùng chồng hờ, một ông chủ salon xe người Hoa giàu nứt đố đổ vách, mua tàu vượt biển di tản qua Úc, sau đó sang Anh định cư. Sau khi chồng hờ đột tử, Lệ Hải sống lặng lẽ, cô độc trong ṭa biệt thự xa hoa, lộng lẫy, không con cái cũng chẳng có người thân đến cuối đời.
Sưu tầm