Chuyện xảy ra cách đây hơn 100 năm (1900 hồi đó).
Thầy hiệu trưởng xuống lớp XXX, ngoắc tay: Em Hồ Chí Minh (HCM) hết giờ học xuống văn pḥng gặp tui!
Hết giờ học...
Hiệu trưởng: Tại sao em lại đi biểu t́nh chống Pháp?
HCM: Da, tại em thấy Pháp nó xâm lược nước ḿnh, mọi người xuống đường biểu t́nh, em cũng phải đi biểu t́nh!
Hiệu trưởng: Biểu t́nh cái ǵ... C̣n nhỏ th́ lo học đi... Chuyện chống Pháp đă có nhà nước lo (nhà Nguyễn lo)!
HCM: Nhưng em thấy nhiều người yêu nước như Phan Châu Trinh, Phan Bội Châu đi biểu t́nh bị nhà Nguyễn bắt, sao em tin nhà Nguyễn được!
Hiệu trưởng: em phải tuyệt đối tin vào nhà Nguyễn... Hai ông Phan đó là thành phần phản động, giả vờ chống Pháp, chống phá nhà Nguyễn!
HCM: Nhưng công dân phải có quyền biểu đạt ḷng yêu nước, nói lên tiếng nói của ḿnh!
Hiệu trưởng: Em ngu quá, có biết biểu t́nh lúc này là tạo thời cơ cho tụi phản động Cộng sản nó làm loạn không, có nh́n thấy cách mạng Tân Hợi bên Tàu bị bạo loạn không, bị phần tử xấu, kích động giật dây đó... phải tin tưởng vào nhà Nguyễn... đừng có làm t́nh h́nh rối ren thêm nữa!
HCM: Vậy em phải làm sao hả thầy?
Hiệu trưởng: Có tiền th́ góp tiền cho nhà Nguyễn mua vũ khí, trang bị quân đội, đó mới là yêu nước. Thế nhé... c̣n biểu t́nh nữa là tui đuổi học đấy!
HCM thất thểu ra về... c̣n nghe tiếng bàn tán sau lưng, mấy người bạn của HCM nhỏ to "HCM là tên phản động, nó kích động dân ḿnh bạo loạn chống nhà Nguyễn, chứ chống Pháp quái ǵ đâu... chuẩn bị tố lên quan huyện bỏ tù nó thôi các bạn."