Tranh luận đúng sai trong chính trị đối với người có quan điểm đối lập là một vấn đề khó phân thắng bại, v́ định kiến đă ăn sâu vào đầu đối phương. Để một người tự nhận thức và thay đổi quan điểm là cả quá tŕnh dài tiếp nhận thông tin, chứ không chỉ bằng vài lần tranh luận.
Cái khiến người ta tự khai sáng nhanh nhất, chính là thông qua trải nghiệm cá nhân.
Tôi có nói chuyện với một số anh em ủng hộ Đảng Dân chủ ở Mỹ, các bạn đều cho rằng phe cánh tả của họ là những người tôn trọng tự do ngôn luận nhất, khoan dung nhất, vị tha nhất, chấp nhận quan điểm khác biệt nhất quả đất.
Tôi không muốn tranh căi dài ḍng, chỉ trả lời rằng, anh em nào cánh tả, ủng hộ Đảng Dân chủ, và đang sinh sống tại Hoa Kỳ, th́ làm thử nghiệm này, làm xong lên đây tranh luận tiếp. Thế là im bặt, hết tuần này qua tuần khác, ai cũng lặng im, không trả lời tôi, làm tôi chờ măi.
Thử nghiệm này là ǵ?
Tôi cho rằng tự do ngôn luận đang bị cánh tả bóp nghẹt, nếu bạn nào nghi ngờ điều đó, có thể thực hành với chính bản thân các bạn, như sau:
1/ Trưng bảng trước nhà, hoặc cửa tiệm của bạn, với những ḍng chữ như: “F*ck conservatives” (ĐM đám bảo thủ); “f*ck the police” (ĐM cảnh sát); “God does not exist” (Chúa không hề tồn tại); “f*ck Donald Trump” (ĐM Donald Trump); “f*ck white people” (ĐM người da trắng), vv...xem có ai làm ǵ bạn không?! Hay nếu thấy người ta chỉ tặc lưỡi, cười khẩy, bỏ đi, cùng lắm th́ họ muốn hỏi tại sao bạn ghi như vậy?!
2/ Cũng trưng bảng trước nhà, hoặc cửa tiệm của bạn, với những ḍng chữ nhẹ nhàng hơn nhiều, như: “Liberals are crazy” (dân cánh tả bị điên); “I disagree with Prophet Muhammad’s teachings” (tôi không đồng ư với giáo lư của Tiên tri Muhammad); “I support black people but I don’t support BLM” (tôi ủng hộ người da đen, nhưng không ủng hộ BLM), vv...xem thử coi bạn có bị đánh, nhà hoặc cửa tiệm của bạn có bị phá, bị đốt, bị biểu t́nh chặn đường làm ăn, bị đưa lên mạng đấu tố, tẩy chay, bị doạ giết, bị truy tố tội “hate crime” (tội ác v́ thù ghét) hay không?!
Tôi tin không ai cần làm điều đó th́ cũng tự có câu trả lời cho riêng ḿnh.
Như thế đủ hiểu phe cánh hữu, người da trắng, và người theo Thiên Chúa giáo họ khoan dung, chấp nhận quan điểm khác biệt, ủng hộ tự do ngôn luận như thế nào; c̣n cánh tả, người da đen (cánh tả), người H-giáo họ “khoan dung”, “chấp nhận” quan điểm khác biệt, và “ủng hộ” tự do ngôn luận như thế nào.
Tất nhiên, cái đó là tôi tin như vậy. C̣n ai không tin, tự về thử đi, rồi lên đây nói chuyện tiếp.
Đôi khi, đừng nên xa rời thực tế, cố chấp/cứng ḷng quá đáng, sự thật sờ sờ ngay trước mắt.