Hanna
11-16-2016, 03:14
VBF-Một khách du lịch đă nói rằng xe cộ Việt Nam bấm c̣i như chơi nhạc. Nhưng nếu bạn thật sự tham gia giao thông bạn sẽ thấy c̣i bấm inh ỏi, khó chịu nhức đầu. Ai đến đây cũng nên sắm một bộ bông bịt tai th́ hay hơn.
Đến Việt Nam vào năm 2013, Sophie cho rằng nhiều du khách sẽ cần đến máy trợ thính khi tiếp xúc với văn hóa dùng c̣i tham gia giao thông của người bản địa.
http://intermati.com/hanna/2016/11m/15d/55.jpg
Trở về từ chuyến du lịch Việt Nam, Sophie cảm thấy như thính giác của cô mới được khôi phục. Lư do khiến cô lăng tai không phải v́ tiếng chào hàng như hét của những tiểu thương, hay tiếng nhạc xập x́nh từ quán bar, mà chính là những hồi c̣i xe không ngớt trên phố phường Việt Nam. Ảnh: Sophie Saint.
http://intermati.com/hanna/2016/11m/15d/56.jpg
Những âm thanh hỗn tạp dai dẳng đó dần đi vào tâm trí của Sophie, khiến cô quen thuộc đến nỗi không thể chịu đựng được sự yên tĩnh của nơi nào khác sau khi rời Việt Nam. Sophie cho rằng nếu du khách càng quen với đường sá Việt Nam, mọi người sẽ dần ngộ ra ư nghĩa của những tiếng c̣i. Đó là một kiểu giao tiếp của những người đi đường để đảm bảo phần lớn tai nạn chỉ suưt xảy ra. Ảnh: Vicky Philpott.
http://intermati.com/hanna/2016/11m/15d/57.jpg
Sau thời gian quan sát và học hỏi “kỹ năng sinh tồn” khi người bản địa lái xe, Sophie hiểu rằng hệ thống biển báo giao thông không phát huy hết tác dụng và mỗi tiếng c̣i lại mang một thông điệp riêng như: “Tránh đường cho tôi!”, “Cẩn thận, đồ ngốc!”, “Này, tôi đang đi sau anh đấy…”, “Sao anh đi chậm thế? Vừa lái xe vừa nhắn tin à?”, hay “Tôi đang tăng tốc ngay sau anh và chuẩn bị vượt đấy”. Ảnh:Tuyết Hạnh.
http://intermati.com/hanna/2016/11m/15d/58.jpg
Điều này khá mới mẻ với Sophie v́ người địa phương nhấn c̣i để thể hiện nhiều cung bậc cảm xúc và có lộ tŕnh nhất định, khác hoàn toàn với văn hóa phương Tây khi c̣i được dùng để bày tỏ sự tức giận mù quáng, hung hăng hay nóng vội. Ảnh: James Clark.
http://intermati.com/hanna/2016/11m/15d/59.jpg
Sau vô số lần ngồi yên sau trên xe máy, Sophie mất một tuần để học cách dùng c̣i như người bản địa, thậm chí sau đó ngón tay cô không lúc nào rời nút bấm c̣i. Cô nhận thấy bấm c̣i có nhiều mục đích như báo hiệu có người sắp đi từ ngơ nhỏ ra đường lớn, giúp mọi người dễ dàng đi lại ở những đoạn cua khuất tầm nh́n, hay cảnh báo lũ trẻ chơi bên vệ đường rằng có xe sắp tới. Sophie cho rằng “dàn nhạc giao hưởng” di động trên đường phố Việt Nam có thể khiến du khách phải đeo máy trợ thính khi rời khỏi đất nước này. Ảnh: Travelettes.
Đến Việt Nam vào năm 2013, Sophie cho rằng nhiều du khách sẽ cần đến máy trợ thính khi tiếp xúc với văn hóa dùng c̣i tham gia giao thông của người bản địa.
http://intermati.com/hanna/2016/11m/15d/55.jpg
Trở về từ chuyến du lịch Việt Nam, Sophie cảm thấy như thính giác của cô mới được khôi phục. Lư do khiến cô lăng tai không phải v́ tiếng chào hàng như hét của những tiểu thương, hay tiếng nhạc xập x́nh từ quán bar, mà chính là những hồi c̣i xe không ngớt trên phố phường Việt Nam. Ảnh: Sophie Saint.
http://intermati.com/hanna/2016/11m/15d/56.jpg
Những âm thanh hỗn tạp dai dẳng đó dần đi vào tâm trí của Sophie, khiến cô quen thuộc đến nỗi không thể chịu đựng được sự yên tĩnh của nơi nào khác sau khi rời Việt Nam. Sophie cho rằng nếu du khách càng quen với đường sá Việt Nam, mọi người sẽ dần ngộ ra ư nghĩa của những tiếng c̣i. Đó là một kiểu giao tiếp của những người đi đường để đảm bảo phần lớn tai nạn chỉ suưt xảy ra. Ảnh: Vicky Philpott.
http://intermati.com/hanna/2016/11m/15d/57.jpg
Sau thời gian quan sát và học hỏi “kỹ năng sinh tồn” khi người bản địa lái xe, Sophie hiểu rằng hệ thống biển báo giao thông không phát huy hết tác dụng và mỗi tiếng c̣i lại mang một thông điệp riêng như: “Tránh đường cho tôi!”, “Cẩn thận, đồ ngốc!”, “Này, tôi đang đi sau anh đấy…”, “Sao anh đi chậm thế? Vừa lái xe vừa nhắn tin à?”, hay “Tôi đang tăng tốc ngay sau anh và chuẩn bị vượt đấy”. Ảnh:Tuyết Hạnh.
http://intermati.com/hanna/2016/11m/15d/58.jpg
Điều này khá mới mẻ với Sophie v́ người địa phương nhấn c̣i để thể hiện nhiều cung bậc cảm xúc và có lộ tŕnh nhất định, khác hoàn toàn với văn hóa phương Tây khi c̣i được dùng để bày tỏ sự tức giận mù quáng, hung hăng hay nóng vội. Ảnh: James Clark.
http://intermati.com/hanna/2016/11m/15d/59.jpg
Sau vô số lần ngồi yên sau trên xe máy, Sophie mất một tuần để học cách dùng c̣i như người bản địa, thậm chí sau đó ngón tay cô không lúc nào rời nút bấm c̣i. Cô nhận thấy bấm c̣i có nhiều mục đích như báo hiệu có người sắp đi từ ngơ nhỏ ra đường lớn, giúp mọi người dễ dàng đi lại ở những đoạn cua khuất tầm nh́n, hay cảnh báo lũ trẻ chơi bên vệ đường rằng có xe sắp tới. Sophie cho rằng “dàn nhạc giao hưởng” di động trên đường phố Việt Nam có thể khiến du khách phải đeo máy trợ thính khi rời khỏi đất nước này. Ảnh: Travelettes.