nguoiduatinabc
12-13-2017, 04:51
Hoàn cảnh của người đàn ông tật nguyền khiến ai cũng phải xót xa. Dù mắc bệnh, tay chân co quắp nhưng người đàn ông vẫn đi bán vé số kiếm tiền nuôi mẹ già. Một người đàn ông giàu nghị lực, là một tấm gương đáng để học hỏi.
http://vietbf.com/forum/attachment.php?attac hmentid=1147055&stc=1&d=1513140692
Bị động kinh, trí năo chậm phát triển, phát âm khó khăn, tay chân co quắp nhưng suốt 7 năm qua, ông Nguyễn Văn Sang (tên thường gọi Chuối, 47 tuổi, ngụ khu Thạnh Ḥa, P.Phú Thứ, Q.Cái Răng, TP.Cần Thơ) lặn lội bán vé số kiếm tiền nuôi mẹ già.
Cụ Nguyễn Thị Thông (66 tuổi, mẹ ông Chuối) kể, bà có 3 người con, Chuối là con cả, lúc mới sinh trông ông bụ bẫm như trái chuối nên cả nhà quen gọi là Chuối. Lúc lên 6 tuổi, Chuối bị bại liệt, gia đ́nh chạy chữa hết bệnh viện này đến bệnh viện khác mới giữ được sự sống cho ông. Nhưng cũng từ đó, mặt ông bị nghiêng hẳn một bên, tay chân co quắp, không thể phát âm rơ… nên suốt ngày chỉ ở trong nhà.
Năm 2010, ba ông Chuối qua đời v́ bệnh tật, từ đó ông xin mẹ đi bán vé số cho đến nay. “Chuối xin tôi đi bán vé số. Tôi nói chân con yếu, đi đứng khó khăn sao bán được nhưng nó vẫn quyết tâm đi bán. Nhiều người thấy thương cho hoàn cảnh của nó nên giúp đỡ, mua giùm đôi ba tờ. Chủ đại lư vé số Ba Thanh v́ thương nên cứ sáng sớm lại đến bến đ̣ đón nó đưa đến địa điểm bán, chiều lại rước về bến đ̣”, cụ Thông nói.
Mỗi sáng sớm, người dân xóm chài lại thấy ông Chuối bước từng bước khó khăn đi đ̣ sang bến Ninh Kiều bán vé số. Với 100 vé, ông phải lặn lội khắp các con hẻm, góc phố. Mỗi lần có khách mua, ông đều cố gắng nói hai chữ cảm ơn. Đi bán từ sáng sớm đến tối mịt, tiền lời kiếm được khoảng 100.000 đồng ông dúi hết vào tay mẹ, thỉnh thoảng xin chừa lại một ít để mua quà cho con của người em trai út. “Chuối thương đứa cháu nhỏ lắm. Về đến nhà là kêu cháu lại hôn. Quà cho cháu có khi là con khủng long, xe lửa, bánh, kẹo…”, cụ Thông cho biết.
Khi tiếp xúc với chúng tôi, v́ nói năng quá khó nên ông Chuối viết trên giấy để trả lời. Song, đôi tay co quắp khiến ông cặm cụi từng nét khó khăn: “Tôi thích nhạc bolero, làm có tiền về cho mẹ tôi rất hănh diện, mẹ là nhất trên đời”…
Sống gần nhà ông Chuối, ông Chung Văn Nghiệm chia sẻ: “Hoàn cảnh gia đ́nh anh Chuối rất đáng thương, căn nhà cũng do nhà hảo tâm tài trợ. Hằng ngày, dù sức khỏe tốt hay đau yếu anh đều cầm cọc vé số đi bán, nhiều lúc bị kẻ xấu giật mất, phải kiếm tiền bù lại cho đại lư. Anh Chuối hiền lành, dù tật nguyền nhưng vẫn đi bán vé số kiếm tiền về nuôi mẹ. Đâu phải ai trong hoàn cảnh đó cũng có thể làm được như vậy. Tôi rất nể phục t́nh yêu thương mẹ của anh Chuối, đó là một tấm gương mà người làm con như tôi phải noi theo”.
Ông Hồ Thanh Dũng, phó khu vực Thạnh Ḥa, P.Phú Thứ, nhận xét: “Hoàn cảnh gia đ́nh anh Chuối rất khó khăn, mẹ già thường xuyên bệnh tật, c̣n anh đi bán vé số, kiếm được bao nhiêu tiền đều đưa cho mẹ.
Địa phương cũng thường xuyên vận động các nhà hảo tâm ủng hộ phát quà cho người nghèo, lúc nào cũng để dành cho gia đ́nh anh Chuối một phần. Anh Chuối là một tấm gương về nghị lực, về t́nh mẫu tử thiêng liêng”.
http://vietbf.com/forum/attachment.php?attac hmentid=1147055&stc=1&d=1513140692
Bị động kinh, trí năo chậm phát triển, phát âm khó khăn, tay chân co quắp nhưng suốt 7 năm qua, ông Nguyễn Văn Sang (tên thường gọi Chuối, 47 tuổi, ngụ khu Thạnh Ḥa, P.Phú Thứ, Q.Cái Răng, TP.Cần Thơ) lặn lội bán vé số kiếm tiền nuôi mẹ già.
Cụ Nguyễn Thị Thông (66 tuổi, mẹ ông Chuối) kể, bà có 3 người con, Chuối là con cả, lúc mới sinh trông ông bụ bẫm như trái chuối nên cả nhà quen gọi là Chuối. Lúc lên 6 tuổi, Chuối bị bại liệt, gia đ́nh chạy chữa hết bệnh viện này đến bệnh viện khác mới giữ được sự sống cho ông. Nhưng cũng từ đó, mặt ông bị nghiêng hẳn một bên, tay chân co quắp, không thể phát âm rơ… nên suốt ngày chỉ ở trong nhà.
Năm 2010, ba ông Chuối qua đời v́ bệnh tật, từ đó ông xin mẹ đi bán vé số cho đến nay. “Chuối xin tôi đi bán vé số. Tôi nói chân con yếu, đi đứng khó khăn sao bán được nhưng nó vẫn quyết tâm đi bán. Nhiều người thấy thương cho hoàn cảnh của nó nên giúp đỡ, mua giùm đôi ba tờ. Chủ đại lư vé số Ba Thanh v́ thương nên cứ sáng sớm lại đến bến đ̣ đón nó đưa đến địa điểm bán, chiều lại rước về bến đ̣”, cụ Thông nói.
Mỗi sáng sớm, người dân xóm chài lại thấy ông Chuối bước từng bước khó khăn đi đ̣ sang bến Ninh Kiều bán vé số. Với 100 vé, ông phải lặn lội khắp các con hẻm, góc phố. Mỗi lần có khách mua, ông đều cố gắng nói hai chữ cảm ơn. Đi bán từ sáng sớm đến tối mịt, tiền lời kiếm được khoảng 100.000 đồng ông dúi hết vào tay mẹ, thỉnh thoảng xin chừa lại một ít để mua quà cho con của người em trai út. “Chuối thương đứa cháu nhỏ lắm. Về đến nhà là kêu cháu lại hôn. Quà cho cháu có khi là con khủng long, xe lửa, bánh, kẹo…”, cụ Thông cho biết.
Khi tiếp xúc với chúng tôi, v́ nói năng quá khó nên ông Chuối viết trên giấy để trả lời. Song, đôi tay co quắp khiến ông cặm cụi từng nét khó khăn: “Tôi thích nhạc bolero, làm có tiền về cho mẹ tôi rất hănh diện, mẹ là nhất trên đời”…
Sống gần nhà ông Chuối, ông Chung Văn Nghiệm chia sẻ: “Hoàn cảnh gia đ́nh anh Chuối rất đáng thương, căn nhà cũng do nhà hảo tâm tài trợ. Hằng ngày, dù sức khỏe tốt hay đau yếu anh đều cầm cọc vé số đi bán, nhiều lúc bị kẻ xấu giật mất, phải kiếm tiền bù lại cho đại lư. Anh Chuối hiền lành, dù tật nguyền nhưng vẫn đi bán vé số kiếm tiền về nuôi mẹ. Đâu phải ai trong hoàn cảnh đó cũng có thể làm được như vậy. Tôi rất nể phục t́nh yêu thương mẹ của anh Chuối, đó là một tấm gương mà người làm con như tôi phải noi theo”.
Ông Hồ Thanh Dũng, phó khu vực Thạnh Ḥa, P.Phú Thứ, nhận xét: “Hoàn cảnh gia đ́nh anh Chuối rất khó khăn, mẹ già thường xuyên bệnh tật, c̣n anh đi bán vé số, kiếm được bao nhiêu tiền đều đưa cho mẹ.
Địa phương cũng thường xuyên vận động các nhà hảo tâm ủng hộ phát quà cho người nghèo, lúc nào cũng để dành cho gia đ́nh anh Chuối một phần. Anh Chuối là một tấm gương về nghị lực, về t́nh mẫu tử thiêng liêng”.