troopy
09-16-2018, 15:17
Mẹ có thể có nhiều c̣n nhưng con chỉ có một mẹ. Đă là phận làm con th́ bạn hăy một lần trong đời đọc những câu chuyện rất ngắn sau có thể làm thay đổi cuộc đời bạn.
http://intermati.com/forum/attachment.php?attac hmentid=1274920&stc=1&d=1537110793
1. Nhan sắc
Tốt nghiệp đại học, ở thành phố đi làm. Tháng rồi, mẹ vào thăm. Mừng và thương. Mẹ khen: “Bạn gái con xinh.”
Cuối tháng lănh lương. Dẫn người thương đi shopping. Em bảo: “Mỹ phẩm của hăng này tốt nhất. Những loại rẻ tiền khác đều không nên dùng v́ có hại cho da, giống mẹ anh đó, mẹ bị nám hết anh thấy không?…”
Chợt giật ḿnh. Mẹ cả đời lam lũ, nắng gió với cái ăn, cái mặc, nào đă biết phấn son màu ǵ.
2. Chữ nghĩa
Mẹ tần tảo cho con không lớn. Vai Mẹ nặng hơn khi con vào đại học.
Bao năm học xa nhà, tuần nào con cũng viết thư thăm Mẹ, Mẹ cầm thư con rơt nước mắt v́ vui, nhưng Mẹ có biết con nói ǵ đâu!
Mẹ đâu biết chữ!
3. Để mẹ lo
Trong một gia đ́nh đông con:
– “Mẹ ơi!! Con muốn mua xe máy, mẹ mua cho con nhé!”
– “Con muốn học Anh văn!”
– “Con muốn mua một cái váy mới!”
– “Con cần một cái laptop mẹ à!”
– “Ừ, để mẹ lo”
20 năm sau:
– “Mẹ ơi! Con muốn làm chính trị gia, mẹ ủng hộ con nhé!”
– “Con muốn học thạc sĩ, mẹ lo cho con nhé!”
– “Con muốn làm ca sĩ!”
– “Con muốn mở công ty điện tử!”
– “Ừ, để mẹ lo”
10 năm sau:
– “Mấy đứa có khỏe không?”
– “Con chuẩn bị đi họp rồi, mẹ sang nhà chú Ba chơi nha!”
– “Con sắp đi làm đồ án, mẹ sang nhà em Tư nha”
– “Con đi lưu diễn, mẹ sang nhà chú Út nha!”
– “Con bận rộn rối trí lắm mẹ à! Hic…”
– “Ừ, để mẹ tự lo…”
4. Con nuôi
Thầy giáo lớp một thảo luận với lớp về một bức h́nh chụp, có một cậu bé màu tóc khác mọi người trong gia đ́nh. Một học sinh cho rằng cậu bé trong h́nh chính là con nuôi.
Một cô bé nói: “Ḿnh biết tất cả về con nuôi đấy”. Một học sinh khac hỏi: “Thế con nuôi là ǵ?” Cô bé trả lời: “Con nuôi nghĩa là ḿnh lớn lên từ trong tim Mẹ ḿnh chứ không phải từ trong bụng”.
5. T́m
Vừa sinh ra đă vào trại mồ côi, trừ tiếng khóc chào đời, chồng tôi không hề khóc thêm lần nào nữa. Năm 20 tuổi, qua nhiều khó khăn, Anh t́m được Mẹ, nhưng v́ danh giá và gia đ́nh hiện tại nên bà đành chối bỏ con.
Anh ngạo nghễ ra đi, không rơi một giọt lệ. Hôm nay 40 tuổi, đọc tin Mẹ đăng báo t́m con, Anh chợt khóc. Hỏi tại sao khóc, Anh nói: “Tội nghiệp mẹ, 40 năm qua chắc Mẹ c̣n khổ tâm hơn Anh.”
6. Bữa ăn
Trong năm đứa con của Má, chị nghèo nhát. Chồng mất sớm, con đang tuổi ăn học. Gần tới lễ thượng thọ 70 tuổi của Má, cả nhà họp bàn xem nên chọn nhà hàng nào, bao nhiêu bàn, mời bao nhiêu người.
Chị lặng lẽ đến bên Má “Má ơi, má thèm ǵ, để con nấu má ăn?”. Chưa tan tiệc Má xin phép về sớm v́ mệt. Anh cũng chặc lưỡi: “Sao Má chẳng ăn ǵ?”. Về nhà, mọi người t́m Má. Dưới bếp,Má đang ăn cơm với tô canh chua lá me và đĩa bống kho tiêu Chị mang đến.
7. Tiền cứu trợ
Lũ. Mẹ nhắn lên “…Nhà ngập, con đừng về!”
Mỗi ngày, con cùng những người bạn trong đội công tác xă hội của trường cầm thùng lạc quyên vào các giảng đường, lớp học nhận tiền cứu trợ đồng bào miền Tây.
Truyền h́nh vẫn tiếp tục đưa tin và h́nh ảnh lúc lụt ở các tỉnh đồng bằng sông Cửu Long, trong đó có quê ḿnh. Con số người và của cải mất mát cứ tăng dần. Con sốt ruột, nôn nóng.
Hôm qua, cả nhà bác ba kéo nhau lên ở tạm nhà chị Hai. Con sang hỏi thăm. Ra về, bác gái gởi cho một gói mỏng và bảo: “Tiền cứu trợ, ba mẹ con gởi lên cho con đó!”
8. Cua rang muối
Khi xưa nhà c̣n nghèo, mẹ hay mua cua đồng giả làm cua rang muối. Cua đồng cứng nhưng mẹ khéo tay chiên gịn, đủ gia vị nên thật ngon. Thấy các con tranh nhau ăn, mẹ nhường. Các con hỏi, mẹ bảo: Răng yếu. Giờ các con đă lớn, nhà khá hơn, chúng mua cua biển gạch son về rang muối mời mẹ. Các con nói vui:
– Cua rang muối thật đó mẹ.
Rồi chúng ăn rất ngon. Riêng mẹ không hề gắp. Các con hỏi, mẹ cười móm mém:
– C̣n răng đâu mà ăn?!
9. Quán nghèo
Quán rất nghèo, lèo tèo dăm chai nước. Hiếm hoi mới có vài người khách.
Con trai càu nhàu:
– Chín mười năm rồi, chẳng thấy lời lăi ǵ cả, chỉ tổ nhọc thân. Đă bảo u dẹp quách đi cho rồi. Rơ khổ.
Bà mất v́ lao phổi. Con trai dỡ quán bỏ, thấy một cuộn giấy cất kỹ trên hốc kèo. Mở ra, một ḍng chữ nghuệch ngoạc: “Lăi của quán, dành cho con”. Gần ba triệu. Tờ giấy run bần bật.
VietBF © sưu tầm
http://intermati.com/forum/attachment.php?attac hmentid=1274920&stc=1&d=1537110793
1. Nhan sắc
Tốt nghiệp đại học, ở thành phố đi làm. Tháng rồi, mẹ vào thăm. Mừng và thương. Mẹ khen: “Bạn gái con xinh.”
Cuối tháng lănh lương. Dẫn người thương đi shopping. Em bảo: “Mỹ phẩm của hăng này tốt nhất. Những loại rẻ tiền khác đều không nên dùng v́ có hại cho da, giống mẹ anh đó, mẹ bị nám hết anh thấy không?…”
Chợt giật ḿnh. Mẹ cả đời lam lũ, nắng gió với cái ăn, cái mặc, nào đă biết phấn son màu ǵ.
2. Chữ nghĩa
Mẹ tần tảo cho con không lớn. Vai Mẹ nặng hơn khi con vào đại học.
Bao năm học xa nhà, tuần nào con cũng viết thư thăm Mẹ, Mẹ cầm thư con rơt nước mắt v́ vui, nhưng Mẹ có biết con nói ǵ đâu!
Mẹ đâu biết chữ!
3. Để mẹ lo
Trong một gia đ́nh đông con:
– “Mẹ ơi!! Con muốn mua xe máy, mẹ mua cho con nhé!”
– “Con muốn học Anh văn!”
– “Con muốn mua một cái váy mới!”
– “Con cần một cái laptop mẹ à!”
– “Ừ, để mẹ lo”
20 năm sau:
– “Mẹ ơi! Con muốn làm chính trị gia, mẹ ủng hộ con nhé!”
– “Con muốn học thạc sĩ, mẹ lo cho con nhé!”
– “Con muốn làm ca sĩ!”
– “Con muốn mở công ty điện tử!”
– “Ừ, để mẹ lo”
10 năm sau:
– “Mấy đứa có khỏe không?”
– “Con chuẩn bị đi họp rồi, mẹ sang nhà chú Ba chơi nha!”
– “Con sắp đi làm đồ án, mẹ sang nhà em Tư nha”
– “Con đi lưu diễn, mẹ sang nhà chú Út nha!”
– “Con bận rộn rối trí lắm mẹ à! Hic…”
– “Ừ, để mẹ tự lo…”
4. Con nuôi
Thầy giáo lớp một thảo luận với lớp về một bức h́nh chụp, có một cậu bé màu tóc khác mọi người trong gia đ́nh. Một học sinh cho rằng cậu bé trong h́nh chính là con nuôi.
Một cô bé nói: “Ḿnh biết tất cả về con nuôi đấy”. Một học sinh khac hỏi: “Thế con nuôi là ǵ?” Cô bé trả lời: “Con nuôi nghĩa là ḿnh lớn lên từ trong tim Mẹ ḿnh chứ không phải từ trong bụng”.
5. T́m
Vừa sinh ra đă vào trại mồ côi, trừ tiếng khóc chào đời, chồng tôi không hề khóc thêm lần nào nữa. Năm 20 tuổi, qua nhiều khó khăn, Anh t́m được Mẹ, nhưng v́ danh giá và gia đ́nh hiện tại nên bà đành chối bỏ con.
Anh ngạo nghễ ra đi, không rơi một giọt lệ. Hôm nay 40 tuổi, đọc tin Mẹ đăng báo t́m con, Anh chợt khóc. Hỏi tại sao khóc, Anh nói: “Tội nghiệp mẹ, 40 năm qua chắc Mẹ c̣n khổ tâm hơn Anh.”
6. Bữa ăn
Trong năm đứa con của Má, chị nghèo nhát. Chồng mất sớm, con đang tuổi ăn học. Gần tới lễ thượng thọ 70 tuổi của Má, cả nhà họp bàn xem nên chọn nhà hàng nào, bao nhiêu bàn, mời bao nhiêu người.
Chị lặng lẽ đến bên Má “Má ơi, má thèm ǵ, để con nấu má ăn?”. Chưa tan tiệc Má xin phép về sớm v́ mệt. Anh cũng chặc lưỡi: “Sao Má chẳng ăn ǵ?”. Về nhà, mọi người t́m Má. Dưới bếp,Má đang ăn cơm với tô canh chua lá me và đĩa bống kho tiêu Chị mang đến.
7. Tiền cứu trợ
Lũ. Mẹ nhắn lên “…Nhà ngập, con đừng về!”
Mỗi ngày, con cùng những người bạn trong đội công tác xă hội của trường cầm thùng lạc quyên vào các giảng đường, lớp học nhận tiền cứu trợ đồng bào miền Tây.
Truyền h́nh vẫn tiếp tục đưa tin và h́nh ảnh lúc lụt ở các tỉnh đồng bằng sông Cửu Long, trong đó có quê ḿnh. Con số người và của cải mất mát cứ tăng dần. Con sốt ruột, nôn nóng.
Hôm qua, cả nhà bác ba kéo nhau lên ở tạm nhà chị Hai. Con sang hỏi thăm. Ra về, bác gái gởi cho một gói mỏng và bảo: “Tiền cứu trợ, ba mẹ con gởi lên cho con đó!”
8. Cua rang muối
Khi xưa nhà c̣n nghèo, mẹ hay mua cua đồng giả làm cua rang muối. Cua đồng cứng nhưng mẹ khéo tay chiên gịn, đủ gia vị nên thật ngon. Thấy các con tranh nhau ăn, mẹ nhường. Các con hỏi, mẹ bảo: Răng yếu. Giờ các con đă lớn, nhà khá hơn, chúng mua cua biển gạch son về rang muối mời mẹ. Các con nói vui:
– Cua rang muối thật đó mẹ.
Rồi chúng ăn rất ngon. Riêng mẹ không hề gắp. Các con hỏi, mẹ cười móm mém:
– C̣n răng đâu mà ăn?!
9. Quán nghèo
Quán rất nghèo, lèo tèo dăm chai nước. Hiếm hoi mới có vài người khách.
Con trai càu nhàu:
– Chín mười năm rồi, chẳng thấy lời lăi ǵ cả, chỉ tổ nhọc thân. Đă bảo u dẹp quách đi cho rồi. Rơ khổ.
Bà mất v́ lao phổi. Con trai dỡ quán bỏ, thấy một cuộn giấy cất kỹ trên hốc kèo. Mở ra, một ḍng chữ nghuệch ngoạc: “Lăi của quán, dành cho con”. Gần ba triệu. Tờ giấy run bần bật.
VietBF © sưu tầm