nguoiduatinabc
09-26-2019, 10:27
Hầu hết gia chủ thường cảm thấy lo lắng khi tổ chức tiệc. Có những người hứa sẽ đến mà không đến, có người không mời th́ trách móc. Mời khách mà khách không đến th́ chẳng thể vui được.
https://www.intermati.com/forum/attachment.php?attac hmentid=1459785&stc=1&d=1569493613
Cô dâu chú rể buồn thiu v́ số bàn tiệc dư ra hơn 1/3.
"Ai cũng xác nhận với em là sẽ cố gắng đến dự, sẽ có mặt mà sao giờ vắng thế?". Chú rể phân trần giọng trầm buồn.
Rất nhiều lần tôi đi tiệc gặp phải t́nh trạng "hứa mà không đến". Những bàn tiệc không có người ngồi. Phải chăng đó là "văn hóa" hứa cho vui để lấy ḷng nhau, ngại từ chối khi đă biết chắc ḿnh không đến được. Câu trả lời "Có" hay "Không" vẫn c̣n khó nói?
Ai từng tổ chức liên hoan, sự kiện hay có đám tiệc th́ mới hiểu được cảnh gia chủ nóng ḷng chờ đợi khách. Một số khách VIP mà gia chủ phải đợi đến th́ mới khai tiệc được" th́ càng khổ hơn.
Có lần nhân viên của tôi mời đám cưới. Cậu ta mạnh dạn đưa ra lời đề nghị "cô bác, anh chị vui ḷng xác nhận tham gia qua số điện thoại/ email... Để chúng tôi phục vụ chu đáo hơn". Để rồi sau đó nhận nhiều gạch đá, lời bàn tán xôn xao. Nhưng theo tôi đó là sự cần thiết.
Khi tổ chức sự kiện ǵ th́ gia chủ luôn muốn "tốt nhất", "chu đáo nhất", "ngon nhất"... Thế nhưng, không ít khách nhận được thư mời lại tỏ ra khá thờ ơ, đi cũng được không cũng được, đến mấy giờ cũng được, không một lời phản hồi... Tại sao không mạnh dạn từ chối khi đă biết thực sự chúng ta chắc chắn bận không đến dự được?
Sẽ rất buồn nếu tiệc cưới ai đó mà khách đến không đông đủ như ước vọng của gia chủ. Thường họ không quan tâm lắm đến quà tặng mà chỉ mong có mặt cho vui. Không ǵ giá trị bằng buổi tiệc có đầy đủ các khách mời, gia chủ sẽ hănh diện và hạnh phúc lắm. Đương nhiên, trong cuộc sống th́ đôi lúc chúng ta cũng không tránh khỏi bận công việc hay bệnh tật đột xuất. Thế nhưng, một tin nhắn từ chối kèm lời chúc cũng đủ để gia chủ thấy được sự tôn trọng và quan trọng hơn nữa là không chuẩn bị quá lăng phí thức ăn dư thừa.
Ngược lại việc mời không đến th́ lại có một số khách "ham vui" ngẫu hứng kéo theo nhiều bạn bè "đến cho đông vui, chứ ăn uống bao nhiêu"... Mà không hề có sự thông báo nào cho gia chủ. Khi đến bất ngờ, người đến dự đông hơn dự kiến th́ lại không có ghế để ngồi. Gia chủ cũng loay hoay rất tội nghiệp. Đương nhiên "ham vui" trong trường hợp này là điều tốt. Nhưng sẽ vui hơn nếu có báo trước để gia chủ chuẩn bị chu đáo.
"Không mời th́ trách móc, mời th́ không đi". Đó là câu nói chúng ta vẫn thường nghe. Tại sao trong một xă hội văn minh, công nghệ thông tin rất tiện lợi cho chúng ta dễ dàng nhanh chóng truyền đi thông điệp cho nhau, nhưng vẫn c̣n những bàn tiệc không có chủ nhân đến ngồi? Để rồi thức ăn dư thừa, để rồi sự chuẩn bị chu đáo của gia chủ rơi vào hụt hẫng.
Tôi tin chắc rằng không ai muốn khi đến lượt ḿnh tổ chức tiệc tùng cũng bị rơi vào t́nh trạng tương tự, phải vậy không?
https://www.intermati.com/forum/attachment.php?attac hmentid=1459785&stc=1&d=1569493613
Cô dâu chú rể buồn thiu v́ số bàn tiệc dư ra hơn 1/3.
"Ai cũng xác nhận với em là sẽ cố gắng đến dự, sẽ có mặt mà sao giờ vắng thế?". Chú rể phân trần giọng trầm buồn.
Rất nhiều lần tôi đi tiệc gặp phải t́nh trạng "hứa mà không đến". Những bàn tiệc không có người ngồi. Phải chăng đó là "văn hóa" hứa cho vui để lấy ḷng nhau, ngại từ chối khi đă biết chắc ḿnh không đến được. Câu trả lời "Có" hay "Không" vẫn c̣n khó nói?
Ai từng tổ chức liên hoan, sự kiện hay có đám tiệc th́ mới hiểu được cảnh gia chủ nóng ḷng chờ đợi khách. Một số khách VIP mà gia chủ phải đợi đến th́ mới khai tiệc được" th́ càng khổ hơn.
Có lần nhân viên của tôi mời đám cưới. Cậu ta mạnh dạn đưa ra lời đề nghị "cô bác, anh chị vui ḷng xác nhận tham gia qua số điện thoại/ email... Để chúng tôi phục vụ chu đáo hơn". Để rồi sau đó nhận nhiều gạch đá, lời bàn tán xôn xao. Nhưng theo tôi đó là sự cần thiết.
Khi tổ chức sự kiện ǵ th́ gia chủ luôn muốn "tốt nhất", "chu đáo nhất", "ngon nhất"... Thế nhưng, không ít khách nhận được thư mời lại tỏ ra khá thờ ơ, đi cũng được không cũng được, đến mấy giờ cũng được, không một lời phản hồi... Tại sao không mạnh dạn từ chối khi đă biết thực sự chúng ta chắc chắn bận không đến dự được?
Sẽ rất buồn nếu tiệc cưới ai đó mà khách đến không đông đủ như ước vọng của gia chủ. Thường họ không quan tâm lắm đến quà tặng mà chỉ mong có mặt cho vui. Không ǵ giá trị bằng buổi tiệc có đầy đủ các khách mời, gia chủ sẽ hănh diện và hạnh phúc lắm. Đương nhiên, trong cuộc sống th́ đôi lúc chúng ta cũng không tránh khỏi bận công việc hay bệnh tật đột xuất. Thế nhưng, một tin nhắn từ chối kèm lời chúc cũng đủ để gia chủ thấy được sự tôn trọng và quan trọng hơn nữa là không chuẩn bị quá lăng phí thức ăn dư thừa.
Ngược lại việc mời không đến th́ lại có một số khách "ham vui" ngẫu hứng kéo theo nhiều bạn bè "đến cho đông vui, chứ ăn uống bao nhiêu"... Mà không hề có sự thông báo nào cho gia chủ. Khi đến bất ngờ, người đến dự đông hơn dự kiến th́ lại không có ghế để ngồi. Gia chủ cũng loay hoay rất tội nghiệp. Đương nhiên "ham vui" trong trường hợp này là điều tốt. Nhưng sẽ vui hơn nếu có báo trước để gia chủ chuẩn bị chu đáo.
"Không mời th́ trách móc, mời th́ không đi". Đó là câu nói chúng ta vẫn thường nghe. Tại sao trong một xă hội văn minh, công nghệ thông tin rất tiện lợi cho chúng ta dễ dàng nhanh chóng truyền đi thông điệp cho nhau, nhưng vẫn c̣n những bàn tiệc không có chủ nhân đến ngồi? Để rồi thức ăn dư thừa, để rồi sự chuẩn bị chu đáo của gia chủ rơi vào hụt hẫng.
Tôi tin chắc rằng không ai muốn khi đến lượt ḿnh tổ chức tiệc tùng cũng bị rơi vào t́nh trạng tương tự, phải vậy không?