Log in

View Full Version : Sưu tầm


Pages : 1 [2] 3 4 5 6 7 8

florida80
12-10-2019, 21:27
Người Việt Nam nào đă từng sống dưới chế độ cộng sản có lẽ cũng đều đă trải qua những cảnh phải tranh đấu với thiên nhiên để sống c̣n chẳng khác ǵ Bear Gryllss trong chương tŕnh truyền h́nh “Man vs Wild” (người chống chọi với thiên nhiên).


Ngày nay, sau gần nửa đời người sống ở xứ người, ư thức hơn về những đ̣i hỏi của phép vệ sinh, nhất là vệ sinh trong ẩm thực, học được đôi chút về nếp sống văn minh, tôi không thể hiểu được tại sao ḿnh đă có thời ăn uống bừa băi như thế trong 5 năm sống dưới chế độ cộng sản.


Tôi hiểu được phần nào phản ứng, cách suy nghĩ và ngay cả phán đoán gay gắt của ông Joel Brinkley, giáo sư chuyên ngành báo chí thuộc trường đại học Stanford, Hoa kỳ, về cách ăn uống hiện nay của người Việt Nam trong nước. Theo ông giáo sư đă từng đoạt giải Pulitzer này, sở dĩ người Việt Nam “hung hăng, hiếu chiến” là v́ ăn nhiều thịt.





Giáo sư Brinkley đă đưa ra nhận xét trên đây sau một chuyến du lịch 10 ngày xuyên qua nhiều nơi tại Việt Nam. Viết trên báo The Chicago Tribune, ông Brinkley cho rằng du khách đến Việt Nam hầu như chẳng c̣n thấy bóng dáng thú nuôi hay động vật hoang dă nữa bởi v́ đa số đều đă bị người Việt Nam hiện nay săn t́m để xơi tái.


Ông viện dẫn những cuộc chiến của Việt Nam Cộng Sản với Trung Quốc và Campuchia để kết luận rằng v́ thường xuyên ăn thịt cho nên người Việt Nam hung hăng hơn nhiều so với người dân các nước lân bang.



Dĩ nhiên, bài viết của ông giáo sư của trường đại học danh tiếng Stanford trên đây đă tạo ra một làn sóng phản đối mạnh mẽ từ người Việt khắp nơi trên thế giới, khiến báo The Chicago Tribune phải chính thức lên tiếng xin lỗi.


Không phải quơ đũa cá nắm, nhưng bất cứ người Việt hải ngoại nào về thăm Việt Nam một lần cũng đều nhận thấy người Việt Nam sống dưới chế độ cộng sản hiện nay “khác” với người Việt Nam trước năm 1975.






Khác nhiều thứ lắm. Khác nhất là cách ăn uống. Như ông bác sĩ ở Bệnh viện Hữu Nghị Hà Nội trên đây đă nói, nhiều người Việt Nam trong nước hiện nay “ăn để chết”. Nghe như một nghịch lư. Nhưng thực tế là như vậy. Không chết dần chết ṃn trong thân xác, th́ cũng chết từ từ trong nhân cách.




Người Tây Phương có lư để nói rằng “we are what we eat” (tạm dịch: ăn cái ǵ th́ người như vậy). Tính khí của người ăn chay trường chắc chắn khác với kẻ nhậu nhẹt quanh năm ngày tháng. Người ăn uống điều độ hẳn cũng có tư cách khác với kẻ ăn uống bừa băi, vô độ.


Người Việt Nam chúng ta thường nói: “miếng ăn là miếng tồi tàn”. Kỳ thực, tự nó, miếng ăn là điều tốt. Miếng ăn nuôi thân xác, tạo sự gặp gỡ, giúp thể hiện t́nh liên đới và chia sẻ. Có tồi tàn chăng là trong tư cách của con người mà thôi. Chỉ biết tới cái bụng của ḿnh, chỉ biết ăn cho sướng cái lỗ miệng mà chẳng màng đến sức khỏe, bệnh tật và những hệ lụy đối với người thân và xă hội, ăn như thế đúng là ăn để chết và chết tồi tàn.





Trong một bài viết về cái ăn, tiến sĩ Nguyễn Hưng Quốc cho rằng dân tộc Việt Nam bị “ám ảnh” bởi cái ăn. Chuyện ǵ cũng quy về cái ăn. Từ nào cũng có thể được ghép với chữ ăn. Thật ra, ông bà ta không hẳn theo triết lư hiện sinh, nhưng đă có lư để xem cái ăn như chuyện quan trọng nhất trong đời người, cho nên mới xếp việc “học ăn” lên đầu của mọi thứ học. Cứ như “học ăn” được th́ chuyện ǵ cũng học được hết!



Chúa Nhật vừa qua, trong giờ Thánh lễ, tôi đă bị “thu hút” bởi cái miệng của một bé gái khoảng một tuổi, ngồi với cha mẹ ở băng ghế phía trước. Trong các nhà thờ Úc, người ta thường thiết kế một chỗ đặc biệt ở phía cuối dành riêng cho thơ nhi đi cùng cha mẹ. Ngồi trong một “lồng kiếng” như thế, trẻ con tha hồ la hét. Nhưng cũng có nhiều bậc cha mẹ phá lệ, mang trẻ thơ đến ngồi ḥa đồng trong đám đông. Gặp lúc muốn nghe bài giảng của vị linh mục th́ trẻ thơ, dù có dễ thương cách mấy, cũng làm cho ḿnh khó chịu.

florida80
12-10-2019, 21:28
Nhưng khi vị linh mục giảng mà ḿnh có chăm chú cách mấy cũng chẳng hiểu ǵ th́ trẻ thơ, dù có quậy phá cỡ nào, cũng vẫn là “thiên thần” cứu nguy khỏi cơn…ngủ gục. Vị thiên thần ở trước mặt tôi quả đă mang lại cho tôi nhiều giây phút “thoải mái” trong giờ lễ. Cô bé có cái miệng thật xinh. Có lúc cô nói bi bô. Có lúc cô quay xuống cười với vợ chồng tôi. Nhưng động tác chính của cô vẫn là cầm bất cứ món ǵ cũng cho vào miệng, không riêng miệng ḿnh mà c̣n nhét vô miệng cha mẹ nữa một cách thật dễ thương.


Tan lễ, khi bàn đến cái miệng của cô bé thiên thần trong nhà thờ, nhà tôi nhắc lại hai điểm nổi bật trong tư tưởng của cha đẻ phân tâm học Sigmund Freud (1856-1939). Theo ông, đời người có hai giai đoạn: giai đoạn tuổi thơ tập trung vào cái miệng; cái ǵ cũng đưa vào miệng. Giai đoạn trưởng thành lại xoay quanh tính dục; bản năng tính dục chi phối mọi sinh hoạt của con người; động lực đàng sau mọi hoạt động của con người luôn là tính dục.


Vai tṛ của tính dục trong cuộc sống con người, theo quan niệm của Freud, có thể c̣n trong ṿng tranh căi. Nhưng về vai tṛ của cái miệng ở tuổi thơ và ngay cả trong tuổi trưởng thành, th́ quả thật tôi thấy khó chối căi được. Trong thân thể con người, miệng không phải là cơ phận quan trọng nhất sao? Và trong các chức năng của miệng, ăn không phải là sinh hoạt chính sao?


Đâu phải chỉ có người Việt Nam mới xem “chuyện ăn” là điều quan trọng nhất trong cuộc sống con người. Tôi nghĩ đến câu chuyện ông bà nguyên tổ loài người Adam và Eva bị cám dỗ trong vườn địa đàng. Cơn cám dỗ đầu tiên của hai ông bà này, dù có giải thích như thế nào đi nữa, vẫn xoay quanh chuyện ăn. Điều này cho thấy cám dỗ lớn nhất trong đời người có lẽ vẫn là chuyện ăn uống.


Cũng trong Kinh Thánh, tôi đọc được rằng cơn cám dỗ đầu tiên mà Chúa Giêsu phải trải qua sau 40 đêm ngày chay tịnh cũng chính là về cái ăn. Ma quỉ dụ dỗ Ngài: hăy biến những ḥn đá trước mặt thành bánh mà ăn!


Tôi không biết Chúa Giêsu có phải là một người thích ăn uống nhậu nhẹt không. Nhưng rất nhiều những sinh hoạt chính của Ngài được ghi lại trong Kinh Thánh lại liên quan đến chuyện ăn uống. Hẳn Ngài cũng đă nhiều lần ngồi vào bàn nhậu để chén thù chén tạc với phường thu thuế cho nên những kẻ chống đối Ngài rêu rao rằng Ngài là một tên “bợm nhậu”. Chắc chắn Chúa Giêsu phải xem chuyện ăn uống là điều quan trọng trong cuộc sống con người cho nên trong rất nhiều bài giảng, Ngài thường xử dụng h́nh ảnh của bữa tiệc hay tiệc cưới. Rơ ràng nhất là trước khi chết, nghi thức mà Ngài muốn trối lại cho các môn đệ để cử hành và tưởng nhớ đến Ngài cũng chính là một bữa tiệc (thường gọi là Tiệc Ly).


Ngày nay, mỗi lần gặp nhau trong các thánh lễ Chúa Nhật, các tín hữu Kitô cũng lập lại nghi thức “ăn uống” ấy. Đỉnh điểm của đời sống tôn giáo của họ là một bữa ăn. Họ lập lại bữa ăn ấy không chỉ để tưởng niệm Đấng Cứu Độ, mà c̣n để tự nhắc nhở rằng cuộc sống tự nó phải là một bàn ăn trong đó mọi người đều được mời gọi ngồi bên nhau và chia sẻ cho nhau. Cuộc sống vẫn măi măi là một trường dạy “học ăn”.



Trong lúc trà dư tửu hậu, khi chia sẻ với bạn bè thân quen, tôi thường nói rằng, với tôi, trong các thứ học th́ học làm người là điều khó nhất. Người, theo một định nghĩa mà tôi vẫn cho là xác đáng nhất, là “một con vật có lư trí”. Xét dưới nhiều phương diện, con người chẳng khác con thú bao nhiêu.


Có khác chăng là bởi con người có lư trí và luôn phải hành động theo lư trí. Vứt cái lư trí đi th́ con người sẽ hành động chẳng khác ǵ thú vật. Cụ thể là chuyện ăn uống. Hăy thử tưởng tượng: khi ta tạm nghỉ chơi với lư trí để được tự do ăn uống như súc vật, chuyện ǵ xảy ra nếu không phải là: con người chỉ c̣n biết “ăn để chết”.





Có lẽ v́ học làm người là chuyện khó nhất trong cuộc sống và trong học làm người th́ ăn lại là chuyện phải học suốt cả một đời, cho nên trong tôn giáo nào cũng có chuyện ăn chay. “Ăn chay” chính là “học ăn”. Ăn như thế nào để “ăn không phải để chết” mà là để sống và sống sung măn trong nhân cách vậy.

florida80
12-10-2019, 21:28
Xế Chiều Rồi, Ráng Giữ Sức Bà Ơi - Đại Nguyên









Xế chiều rồi tôi vẫn nắm tay bà
Kể từ khi tôi gọi bà là vợ
Đă đi qua biết bao mùa hoa nở
Những bổng trầm sắc thái của t́nh yêu.

Xế chiều rồi hai chiếc bóng liêu xiêu
Gợi tôi nhớ về một thời tuổi trẻ
Nắm tay tôi, bà ngượng ngùng thỏ thẻ:
“Người ta chịu rồi, c̣n hỏi làm chi”.


Xế chiều rồi tôi vẫn nắm bà đi
Dẫu chỉ là những bước cao bước thấp
Nhớ khi xưa tôi nhắc nhiều, bà vấp
Để bây giờ bà khập khểnh bước chân.


Xế chiều rồi tôi thấp thỏm băn khoăn
Ḿnh đông con mà thân già cô quạnh
Chúng giàu sang mà đẩy đùn, tị nạnh
Đ̣i chia mảnh vườn hương hỏa tổ tiên.


Xế chiều rồi ḷng tôi nặng ưu phiền
Mấy thằng con chỉ biết nghe lời vợ
Chúng chỉ mong vợ con không đói khổ
Tôi với bà mấy khi được quan tâm.


Xế chiều rồi, tôi lại nghĩ mông lung
Tôi đi trước hay là bà đi trước
Nhỡ tôi đi rồi, ai d́u bà bước
Tội nghiệp bà sẽ đơn chiếc, lẻ loi.


Xế chiều rồi, ráng giữ sức bà ơi
Tôi chỉ mong mấy đứa con tỉnh ngộ
Chúng học lại những ǵ trong sách vở
Để đánh vần....“chữ hiếu”...kịp người ta!




Đại Nguyên - Australia



at 4:30 PM

florida80
12-10-2019, 21:29
“Không Ai Trong Chúng Ta Có Thể Tránh Được Cái Chết..."










“Không ai trong chúng ta có thể tránh được cái chết...””:



Nam diễn viên từng đoạt giải Oscar "Richard Gere" luôn là tâm điểm chú ư của người hâm mộ. Ông là thần tượng ở mọi nơi trên thế giới và về ông không cần tới bất kỳ một quảng cáo nào. Gần đây, một đoạn nhật kư của ông trong Facebook đă gây ra một cơn băo về cảm xúc. Hàng trăm ngàn người đă chia xẻ bài viết của ông, rất nhiều người trong số đó không phải là các fan hâm mộ của Richard. Ṭa soạn của chúng tôi: Strength-Mind xin cung cấp cho các bạn một bản dịch của đoạn hồi kư tuyệt vời này:





1.- "Mẹ của một trong những người bạn của tôi luôn luôn duy tŕ một lối sống lành mạnh. Bà chỉ ăn những thức ăn sạch và bổ dưỡng, không uống rượu và không hút thuốc lá, thường xuyên tập thể dục và rất sợ ra nắng mặt trời mà không có kem bảo vệ. Bà thường xuyên tham khảo ư kiến chuyên gia dinh dưỡng và vật lư trị liệu, sinh hoạt đúng theo quy định của họ. Có thể nói rằng bà luôn chăm chút cho sức khỏe của ḿnh.




Bà bây giờ 76 tuổi, và bà được chẩn đoán là bị ung thư da và ung thư tủy xương. Hơn nữa, bà c̣n mắc thêm chứng loăng xương ở giai đoạn nghiêm trọng..."




2.- "Cha của bạn tôi không hề từ chối bất kỳ một điều ǵ đối với bản thân. Ông chưa bao giờ chơi thể thao và rất thích ăn ngon, ông thậm chí c̣n phết bơ trực tiếp lên những miếng thịt hun khói. Ông tự cho phép ḿnh uống rượu và tắm nắng trên băi biển cho đến khí da bắt đầu bong ra như bánh nướng.




Có thể nói rằng trong cả cuộc đời của ḿnh, ông ấy không hề đếm xỉa đến những lời khuyên của các bác sĩ và sống tự do theo sở thích của ḿnh. Hiện nay ông đang ở tuổi 81, và bác sĩ nói rằng nhiều người trẻ c̣n phải ghen tỵ với sức khỏe của ông".




Dù có cố gắng đến đâu đi chăng nữa th́ bạn cũng không thể thoát khỏi chất độc bên trong ḿnh. Sớm hay muộn nó sẽ quật ngă bạn. Nói như người mẹ bị bệnh nan y của bạn tôi: “Nếu như tôi biết trước cuộc sống của tôi sẽ kết thúc thế này, tôi sẽ không bao giờ nghe các bác sĩ, và sẽ sống hạnh phúc.”




Đó là cuộc sống, và không ai trong số chúng ta sẽ thoát khỏi định mệnh. V́ vậy, không nên coi bản thân ḿnh như một cái ǵ đó thứ cấp. Trong khi có thời gian, hăy sống trong niềm vui của ḿnh. Bởi v́ ngày mai có thể sẽ quá muộn.




V́ vậy, hăy làm những ǵ bạn muốn. Hăy ăn ngon, hăy tắm nắng dưới ánh mặt trời, hăy lười biếng nếu muốn. Hăy là ngớ ngẩn và kỳ lạ, nhưng là chính ḿnh. Bởi v́, không ai trong chúng ta có đủ thời gian cho tất cả mọi thứ c̣n lại!"

florida80
12-10-2019, 21:29
Trong những lời đơn giản này ẩn chứa ư nghĩa sâu sắc. Nếu những ḍng này làm bạn có một cái nh́n mới về cuộc sống của bạn, hăy chia sẻ chúng với bạn bè của ḿnh.




P/s : Cứ hồn nhiên như cô tiên và sống theo những ǵ trái tim bạn, cơ thể bạn mách bảo. Làm việc thiện tâm giúp người, giúp đời sống vui vẻ . Hăy luôn nhớ rằng khi chết chả ai mang theo được cái ǵ cả...




Nguồn: Lê Hoài Anh

florida80
12-10-2019, 21:30
Thanksgiving, Cám Ơn Ai? - Chu Tất Tiến







Mỗi năm, khi lá Thu đă không c̣n rụng nữa, khí lạnh tràn về cùng với những đợt mưa nhỏ, ḷng người Việt lưu vong ở hải ngoại lại bùi ngùi, xúc động, muốn dâng lên Trời Đất lời Tạ Ơn chân thành.


Điều đầu tiên mà chắc chắn chúng ta sẽ cùng nhau nhớ tới để dâng lên lời Tạ Ơn là Đất Mẹ Việt Nam, nơi sinh ra chúng ta, nuôi dưỡng chúng ta qua nhiều giai đoạn huy hoàng, b́nh yên, hay loạn lạc, để chúng ta trưởng thành với những biến chuyển ấy, từ đó mà ḷng yêu Tổ Quốc, yêu Dân Tộc mỗi ngày mỗi dâng cao trong máu, trong tim chúng ta không rời.



Chúng ta cũng tạ ơn Các Đấng Anh Hùng, Các Vị Vua Dũng Cảm đă tạo ra giải giang sơn gấm vóc này. Sau đó là Tạ Ơn ngàn triệu chiến sĩ, quân dân, đồng bào đă chiến đấu không ngừng để bảo vệ đất tổ, từ những ngày mà quần đen, áo vải, chân đất, với tầm vông vạc nhọn cho đến ngày mà quân phục trang nghiêm, với quân cụ tối tân, đă xông pha ngoài trận tuyến, cương quyết không để một tấc đất lọt vào tay giặc, thi hành lời Vua Lê Thánh Tông đă phán: “Nếu người nào dám đem một thước, một tấc đất của tổ tiên làm mồi cho giặc, th́ tội phải tru di!"



Tạ ơn các chiến sĩ, đồng bào, quân dân các cấp, địa phương quân, hay nghĩa quân, những chiến sĩ vô danh đă hiên ngang trước mũi súng quân thù, chấp nhận hy sinh oanh liệt, chỉ để bảo vệ một góc phố, một con đường. Tạ ơn các Thương Binh, những người đă để lại trận địa một phần thân thể, và tuy đời sống hiện tại vẫn là tù ngục, là bỏ quên, nhưng vẫn sống hiên ngang như thuở nào. Tạ ơn những người mẹ lính, vợ lính đă cùng chia sẻ với con hay chồng, không một lời trách móc, than thở, chỉ âm thầm chịu đựng những đau thương, khốn khó hay tang tóc.



Tạ ơn những người phụ nữ, đi lính không lương, nhưng cũng lao vào chiến trận, tiếp đạn cho chồng, và đă ngă gục trên chiến hào, với những ḍng máu đỏ Lạc Hồng tươm trên áo trắng. Tạ ơn những người thiếu phụ, dấn thân vào chợ trời, bán dần đồ đạc trong nhà, thậm chí bán cả nhà để mua lon gạo xấy, gói bột, thuốc men, rồi lặn lội đường xa, núi thẳm, bất chấp sinh mệnh mong manh, để tiếp tế thực phẩm, thuốc men cho người chồng sống sót, chờ ngày trở về, cho dù thân tàn ma dại. Tạ ơn những người vợ kiên trinh, cương quyết từ chối những mời mọc, cám dỗ của quỷ đỏ, thà chết đói theo chồng, chứ không chịu làm vợ quân cướp nước.



Tạ ơn các Chiến Sĩ Hải Quân Việt Nam Anh Hùng đă hy sinh khi bảo vệ Hoàng Sa, một phần máu thịt của Tổ Quốc, đồng thời cũng ghi ơn tất cả những chiến binh đă bị đạn quân xâm lược hạ gục khi làm nhiệm vụ giữ ǵn đảo xa. Tạ ơn dân Việt, đă không ngừng hát vang những lời “Hoàng Sa – Trường Sa Là Của Việt Nam” trên các góc phố, con đường đầy bọn quỷ đỏ không c̣n tính người, với tay đấm, chân đá, với dùi cui và súng đạn.



Tạ ơn những người Dân Oan, những người tranh đấu cho Tự Do, Dân Chủ, các thanh niên, thiếu nữ, Luật Sư, Linh Mục, Mục Sư, các Ḥa Thượng, Thượng Tọa Phật Giáo hay các Tu sĩ Phật Giáo Ḥa Hảo, Cao Đài vẫn không ngừng kêu gọi Tự Do Tôn Giáo cho Việt Nam, bất chấp thủ đoạn tàn độc của bọn quỷ đỏ, bất chấp bị bắt cóc, bị tù đầy, bị những bản án khắc nghiệt hơn thời Thực Dân, Phong Kiến. Quư vị, dù tay không tấc sắt, dù không phải là lính chiến nhưng tính anh hùng không kém những tráng sĩ Việt Nam. Quư vị đă làm sống lại tinh thần Hai Bà Trưng, Bà Triệu, Triệu Quang Phục, Lư Bôn, Lư Bí, Đinh Tiên Hoàng, Lư Thường Kiệt, Lê Lợi, Quang Trung. Một số các thanh niên, thiếu nữ trẻ đă làm cho dân Việt thấy lại h́nh ảnh Trần Quốc Toản hiên ngang, tay kiếm vung lên chặt đầu quân cướp nước.

florida80
12-10-2019, 21:31
Đặc biệt, năm nay, tạ ơn những Anh Linh Thiên Thần Mũ đỏ, đă lặng lẽ hy sinh từ nhiều thập niên, xương cốt bị di chuyển nhiều nơi, măi cho đến ngày hôm nay, mới được nhận thức và an nghỉ tại quê người, trong nỗi cảm phục lẫn đau đớn, xót xa của chiến hữu và đồng bào hải ngoại.



Sau hết nhưng không phải chót hết, là lời Tạ Ơn Nước Mỹ đă mở rộng ṿng tay, đón tiếp trên cả triệu người Việt Nam bị buộc phải rời bỏ quê hương. Tạ Ơn Nước Mỹ đă tạo ra chương tŕnh Di Tản Nhân Đạo để đón những người được thân nhân bảo lănh, trốn chế độ bạo tàn Cộng Sản. Và chúng ta, những cựu quân nhân, cựu tù Cộng Sản, không thể không dâng lời Tạ Ơn Nước Mỹ, với chương tŕnh H.O. đă giúp chúng ta rời khỏi nhà tù lớn của Cộng Sản, để t́m lại cuộc sống mới nơi xứ người, đem lại tương lai cho thế hệ hậu duệ, giúp cho thế hệ thứ hai và những thế hệ tiếp nối rạng danh xứ người.



Từ đó, tên tuổi Việt Nam không những vang dội trên nước Mỹ mà c̣n trên toàn thế giới. Xin ngả mũ, nghiêng ḿnh kính chào Tượng Nữ Thần Tự Do, biểu tượng của tính nhân đạo của người Mỹ, đă cho chúng tôi, những người c̣n sống sót qua các trại tù khổ sai của Cộng Sản, một tương lai không ngờ tới, khi mà thân thể, tinh thần của chúng tôi, tưởng đă suy sụp, cạn kiệt qua năm tháng tù đầy, một hạnh phúc nh́n con cháu chúng tôi phát triển tươi đẹp trên xứ sở này.
Một lần nữa, Tạ Ơn Nước Mỹ. Thanks to America. We owe you our lives.


Chu Tất Tiến

florida80
12-10-2019, 21:31
Chị Hai Của Tôi - Năng Khiếu









Ba tôi mất sớm, để lại cho mẹ một đàn con côi cút. Được bốn năm, th́ đất nước xảy ra cơn chính biến. Những tháng ngày đen tối, mẹ tôi vất vả, xoay sở buôn bán bấp bênh, trong một xă hội không an b́nh. Anh Tư tôi bàn với mẹ t́m đường vượt biên.


Anh Tư và em út, ra đi vào đầu thập niên 1980. Được cô tôi nhanh chân làm “người di tản buồn” năm 1975, bảo trợ hai anh em từ trại tỵ nạn Thái Lan vào Pennsylvania. Mười năm sau anh Tư bảo lănh mẹ tôi qua đoàn tụ, được hai năm th́ gia đ́nh chị Hai Nhàn định cư diện HO.24, tại California nắng ấm, mẹ tôi ở với chị từ ngày đó. Rồi lần lượt người trước rước người sau, chúng tôi đến Hoa Kỳ theo diện O.D.P. để được quây quần bên mẹ.

*

Hiệp Định Genève ngày 20/7/1954 chia đôi đất nước. Ba mẹ tôi vai đeo tay nải, lưng cơng chị Nhàn theo hàng triệu người miền Bắc di cư, xuống tàu há mồm vào Nam. Ba tôi tiếp tục nghề “gơ đầu trẻ” một thời gian, rồi nhập ngũ theo lệnh động viên của chính phủ VNCH. Tôi không nhớ năm nào, chỉ biết ba tôi thuyên chuyển đến nhiều nơi khác nhau. Chị em chúng tôi được sinh ra ở những nơi ba đến làm việc, đứa th́ ở Biên Ḥa, đứa B́nh Dương. Có đứa ở Kontum, thuở thiếu thời mộc mạc như cánh lan rừng. Đứa th́ ở Pleiku, thành phố đầy lính, người dân luôn sống trong không khí của tiền đồn, của lửa đạn và chiến tranh. Tại phố núi này ba tôi bị thương, chuyển từ nhà thương Quân Đoàn II về Bệnh Viện Cộng Ḥa, mẹ tôi đi theo để nuôi ba. Được hai tháng, th́ Tết Mậu Thân 1968, thừa lúc mọi người nghỉ Tết không đề pḥng, Cộng Sản đă bất ngờ tấn công những nơi xung yếu và quan trọng của quân lực VNCH. Nhà tôi nằm ngay tầm giao tranh, cháy thành tro. May mà chị Hai Nhàn dắt chúng tôi chạy thoát. Ba được giải ngũ. Mẹ trở lại Pleiku, đem chúng tôi vào Sai g̣n và dừng chân tại đây luôn.


Ba mẹ tôi có mười người con, chết một c̣n chín, sáu gái ba trai. Sau mẹ, chị Nhàn là người tôi yêu quư nhất. Mẹ tôi kể, Ba chọn tên Nhàn cho chị, để vần với tên An của mẹ. Chị Nhàn là cả, nhưng theo người miền Nam, chúng tôi gọi là chị Hai. Tôi là con thứ năm, có nước da ngăm ngăm, nên được gọi là Năm Đen.

florida80
12-10-2019, 21:32
Chị Hai hơn tôi tám tuổi, ngày ấy càng lớn trông chị càng xinh đẹp, với đôi mắt đen và mái tóc dài thả ngang vai. V́ ba tôi là nhà giáo, nên ba luôn quan tâm vấn đề học vấn cho con cái. Chị Hai Nhàn ở vào cái thời mà con gái phải chịu ảnh hưởng Nho Giáo “Tam Ṭng Tứ Đức” và lập gia đ́nh ở lứa tuổi đôi mươi, nên mười bảy, mười tám tuổi, chị đă có nhiều đám mai mối dạm hỏi, v́ tính nết đoan trang và siêng năng. Nhưng ba tôi vẫn cho chị được phép cắp sách đến trường, không phải đi “gánh vác” sớm như các bạn cùng trang lứa.


Sau này dù chị em chúng tôi đều đă có gia đ́nh riêng. Nhưng những năm tháng gian nan vất vưởng, chị em đùm bọc nhau để sống, mẹ cũng lao đao v́ cuộc mưu sinh, đă thành vết kư ức in hằn trong tôi.

Ngày ba tôi mất, chị Nhàn hai mươi, em út mới hai tuổi. Chị thương mẹ vô cùng, chị bỏ học để đi làm và sát cánh bên mẹ lo toan mọi bề. Đêm đêm nh́n mẹ ngồi lặng lẽ trước h́nh ba trên bàn thờ, không gian như chùng xuống, chị Hai đến bên mẹ an ủi tṛ chuyện, ôm đôi vai gầy, cầm bàn tay khẳng khiu của mẹ, chị hứa không đi lấy chồng để ở bên mẹ suốt đời.




Năm đó mẹ tôi mới bốn mươi hai, có một bác bạn thân của ba, vợ chết từ ngoài Bắc, chỉ có ba bố con di cư vào Nam. Bác nói với mẹ tôi rằng: “Tôi với anh nhà là chỗ thân t́nh, không may anh ấy đă ra đi. Tôi muốn được ghé vai gánh bớt gánh nặng cho chị”. Mẹ tôi nghĩ đến cảnh con anh, con tôi, con chúng ta. Lành ít, dữ nhiều, nên mẹ cảm ơn bác, rồi ở vậy nuôi đàn con mồ côi cho đến hết đời.




Chị Hai tôi tốt nghiệp, khóa Tu Nghiệp Công Chức tại Học Viện Quốc Gia Hành Chánh. Năm 1970 chị trúng tuyển vào làm thư kư Bộ Ngoại Giao Việt Nam Cộng Ḥa, nằm trên đường Alexandre de Rhodes Saigon, gần nhà thờ Đức Bà, nên sáng nào trước khi vào làm việc, chị cũng ghé nhà thờ viếng Ḿnh Thánh Chúa và cầu nguyện. Chị cần kiệm, không chưng diện, lănh được bao nhiêu tiền đưa hết cho mẹ. Hàng tháng Bộ NG bán cho nhân viên, một bao gạo 50 kư theo tiêu chuẩn chính phủ, chị ràng sau xe Honda Dame chở về, để mẹ nuôi các em. Bốn đứa bé nhất: Giáo 9 tuổi, Hường 7 tuổi, Vy 5 tuổi, Út Trí 3 tuổi, đó là lứa tuổi mà các em cần sự dạy dỗ, giám sát của người lớn, mà mẹ th́ mải buôn bán đầu tắt mặt tối từ sáng sớm tới chiều muộn mới về, chỉ có chị em chúng tôi thay nhau, đứa lớn coi đứa bé, nên các em quấn quưt bên chị.




Ngoài những lúc đi làm, chị dành thời giờ chăm sóc các em, chị ngồi cặm cụi may cho từng đứa, từ chiếc áo, chiếc quần mới, để ngày cuối tuần, chị dẫn các em đến công viên chạy tung tăng, hoặc vào sở thú cho các em xem voi xem khỉ, rồi ôm các em vào ḷng mà ứa nước mắt. Ngày Tết Trung Thu, chị chở ba em nhỏ đến nơi chị làm việc, để lănh bánh Trung Thu, mà Bộ NG dành cho con em của nhân viên. Ngày lễ nghỉ, chị hay đổ bánh xèo cho chúng tôi ăn, đó là món bánh vừa rẻ vừa ngon mà chúng tôi rất thích. Nên chúng tôi c̣n gọi là chị Hai bánh xèo.

florida80
12-10-2019, 21:32
V́ nhà tôi ở Bảy Hiền sau chợ Tân b́nh, nên thuận tiện việc học hành cho các em, chỉ được một hai người lên đai học, c̣n lại đều tốt nghiệp cấp ba. Đó là vốn liếng quư giá cho các em bước chân vào đời. Chúng tôi thật may mắn được làm em của chị. Nhưng tiếng lành đồn xa, vừa măn tang ba đă có hai ba đám ngỏ lời, cũng là chỗ người làng quen biết. Họ rỉ rón với mẹ: “Tôi thấy cháu vừa được người được nết, nên muốn kết t́nh thông gia với bà ?...”.

Mẹ trả lời: “Cảm ơn bà đă để ư đến con tôi, để tôi ḍ ư cháu xem”.

Nhưng chị đều từ chối, không nhận lời. V́ c̣n trách nhiệm với đàn em…




Rồi một hôm, cậu Năm em họ của mẹ, biết chị Hai tôi đang làm việc tại Bộ NG, trong Nha Nghiên Cứu Sưu Tầm, phụ trách việc gửi đến các nơi cần thiết, những cuốn sách “Ngoại Giao Kỷ Yếu”. Có tựa đề: “Hiệp Định về Chấm Dứt Chiến Tranh, Lập Lại Ḥa B́nh ở Việt Nam” (Kư tại Paris ngày 27-01-1973) nên cậu đă dẫn một người bạn là sĩ quan an ninh, đang làm việc tại Bộ Tổng Tham Mưu, đến nhờ chị dẫn vào ông Giám Đốc, xin cuốn sách đó. Cuộc gặp lần ấy đă kết thành duyên phận giữa chị Hai tôi và anh Rể. V́ từ đó anh theo cậu đến nhà tôi, để t́m hiểu chị, mà những đứa em nhỏ bé, đứa th́ ôm vai đứa bá cổ, như người anh đi xa mới về. Vài tháng sau bố anh đến, nói chuyện với mẹ tôi thật lâu. Để đêm về, tôi thấy chị hay trở ḿnh, đôi lúc thở dài. Rồi mẹ khuyên chị: “Thân con gái chỉ có một thời! Anh em th́ ‘kiến giả nhất phận’. Mai sau các em khôn lớn, chúng phải lo bổn phận gia đ́nh. Về già con ṿ vơ một ḿnh cô đơn”. Và chị đă vâng lời mẹ



Sau này, nói về cuốn sách “Ngoại Giao Kỷ Yếu” mà anh chị quen nhau, đối với chị buồn nhiều hơn vui.

Tại sao? Chị Hai giải thích: Cuốn sách “Hiệp Định Ba Lê, là một Hiệp Định không có lợi cho miền Nam. Vào giai đoạn ấy các bên tham chiến và Hoa Kỳ, đều muốn mưu t́m một giải pháp ḥa b́nh. Tuy nhiên, Sau năm năm trời thương thuyết (1968 tới 1973), nhằm chấm dứt chiến tranh. Buộc các bên ngưng bắn, để Mỹ rút về nước trong danh dự. Nhưng thực chất Cộng Sản Việt Nam đă không thi hành nghiêm chỉnh, không thực hiện những điều khoản đă thỏa thuận. Chỉ vài tháng sau khi Hiệp Định Paris 27-01-1973 được kư kết, CS Bắc Việt đă vi phạm, xua quân tấn công Việt Nam Cộng Ḥa.



V́ chủ trương thay đổi chiến lược của chính phủ Hoa Kỳ và quyền lợi riêng tư, mà Mỹ đă không giữ lời hứa, là sẽ phản ứng mạnh mẽ, nếu Bắc Việt vi phạm Hiệp Định. Mỹ cũng không giúp VNCH chống đỡ những cuộc tấn công từ miền Bắc. Không tiếp tục viện trợ vũ khí, đạn dược. Để rồi miền Nam thiếu súng đạn, thiếu tất cả mọi thứ. Trong khi miền Bắc được tiếp tế bởi Liên Xô và Trung Cộng. Sự chênh lệch về phương diện quân sự, là điểm khởi đầu dẫn tới sự cáo chung của miền Nam, đưa đến thảm họa năm 1975”. Gieo bao đau thương cho dân lành. Trong đó có gia đ́nh chị Hai tôi.

*

Chị Hai tôi tên là Nhàn, nhưng chị lại vất vả lắm, chị cứ mải miết ở nhà nuôi các em. Khi bạn bè cùng tuổi đă tay dắt, tay bồng, chị mới lập gia đ́nh. Giáng sinh năm 1973, chị tôi lên xe hoa theo chồng. Bước chân đi mà nước mắt lưng tṛng, chị quay lại dặn ḍ:

“Em ơi! Em ở lại nhà,
Vườn dâu em đốn mẹ già em thương.
Mẹ già một nắng hai sương,
Chị đi một bước trăm đường xót xa…” (NB)

florida80
12-10-2019, 21:33
Chẳng bao lâu đất nước đổi chủ. Anh rể phải đi tù, như những người sĩ quan VNCH khác. Chị lại bồng con đi thăm nuôi chồng trong tù “cải tạo”. Bươn chải trong xă hội mới. Nhưng chị luôn an phận và chấp nhận, để làm tṛn bổn phận dâu con trong một gia đ́nh “Tứ đại đồng đường” sống chung một mái nhà “đi thưa về tŕnh”, mà vẫn đầm ấm yên vui.

“Gái có công th́ chồng chẳng phụ”. Sau sáu năm tù đày, anh rể tôi được thả về, anh rất yêu thương quư mến chị. Nên khi sang đến Mỹ, anh cùng với chị thay chúng tôi phụng dưỡng mẹ già. V́ thời trẻ mẹ tôi vất vả lo cho đàn con, đă làm ảnh hưởng đến sức khỏe về già. Nhưng nhờ anh chị chăm sóc chu đáo, mẹ được an vui bên con cháu trong tuổi hạc.




Bảy gia đ́nh ở Cali và hai gia đ́nh bên Texas, thành đại gia đ́nh kể cả dâu rể cháu chắt, năm, sáu chục người. Mỗi dịp lễ, cửa nhà anh chị lại rộng mở, đón chúng tôi qui tụ về đầy đủ bên mẹ. Chị Hai tôi là đầu tàu, lại ở Mỹ gần 30 năm, nên quá quen thuộc với những ngày lễ truyền thống, từ New year, Thanksgiving đến Christmas…. Chị tỉ mỉ gói từng món quà nhỏ, bánh kẹo hay đồ chơi, rồi đặt ra những tṛ giải trí, có thưởng, khiến không khí đêm giáng sinh rộn ră tiếng nói cười. Ngày Mother’s Day, hay Tết chúng tôi tụ họp chúc mừng mẹ, trong niềm vui đoàn tụ, quây quần bên bàn ăn, thưởng thức những món Việt Nam tự tay chị Hai nấu như: Phở gà, hủ tíu Nam Vang, dê giả cầy… Chị đă để hết tâm sức vào làm với cả tấm ḷng yêu thương, nên rất ngon. Chúng tôi cứ áy náy, nhà ḿnh đông quá làm chị Hai cực. Nhưng chị nói: “Một năm có vài ngày lễ, các em về đầy đủ, thấy mẹ vui là chị mừng. Hăy trân quư những giây phút đoàn viên này”.




Đặc biệt những đứa cháu lớn lên tại Mỹ, cứ mong đến ngày Thanksgiving để được ăn gà tây bác Hai nướng. Có năm chị tính đổi món khác, nhưng các cháu phản đối, rồi nhao nhao lên nói: -Con thích ăn Turkey bác Hai nướng. Con thích nhân nhồi trong con gà hơn…. Mà thật, năm nào con gà nướng của chị cũng được con cháu, chiếu cố tận t́nh, chỉ chừa lại bộ xương. Hôm nào đầy đủ mặt “bá quan văn vơ”, lễ tạ ơn chị phải nướng hai con gà mới đủ.

Tôi c̣n nhớ năm 2014, mùa lễ Thanksgiving đầu tiên mới qua Mỹ. Ông xă tôi vừa xin được việc assembler trong hăng điện tử vài tháng, cũng được tặng một con gà tây 19 lbs, như mọi người. Ổng khệ nệ bưng con gà bự tổ chảng về nhà, loay hoay với con gà măi, không biết phải làm sao? Tôi bèn gọi điện thoại hỏi chị Hai, th́ may quá chị cười rồi bảo: “C̣n hai ngày nữa mới tới ngày lễ, trước nhất em bỏ nó vào ngăn đá. Sáng sớm mai lấy ra ‘xả đá’, ngày mốt mang qua đây, chị sẽ chỉ cho em cách chế biến thành món thật ngon mà em chưa từng được ăn”.




Đúng ngày lễ tôi đem con gà đến. Chị bảo tôi ngâm trong nước lạnh, cho đến khi thịt thật mềm.Thấy chị rinh con gà nặng chịch mà ái ngại, tôi vụng về đỡ lấy tính làm, nhưng coi bộ được phục vụ mọi người là niềm vui của chị, tôi đành làm “thợ vịn”. Vừa làm chị vừa chỉ cho tôi hết những bí quyết và kinh nghiệm mà chị đă nướng con “gà gô” này nhiều lần.




Chị bảo tôi lấy sẵn một chén muối và năm trái chanh. Rồi chị xát muối vào thân con gà chà thật kỹ, xong xả nước âm ấm, làm như vậy nhiều lần cho hết chỗ muối. Sau đó tiếp tục xát chanh khắp thân gà, nhất là ở (nách) bên dưới cánh, chị dùng ngón tay kỳ cọ như tắm cho em bé, tôi thấy ghét nổi lều bều trên mặt nước đen ng̣m, như người ở dơ lâu ngày không tắm. Xát chanh xả nước lạnh nhiều lần như vậy, khi nào ra nước trong mới được. Chị nói: “Da gà tây dầy lắm không sợ rách. Thân nó lớn bằng một con heo sữa, mà không bao giờ được tắm như heo, nên gà tây sau khi nhổ lông, ghét tích lũy nhiều ngày để lại mùi hôi ŕnh. Tôi tính như vậy là chị rửa hết gần một tiếng đồng hồ, thật công phu.




Trong khi chị Hai kỳ cọ, massage cho con gà, th́ tôi bóc hành lột tỏi, rồi thái mỏng được một chén nhỏ. Xé gói gia vị có tên BAG’N SEASON- Original Chicken để sẵn. Kế đến múc ba muỗng gia vị trong lọ, có tên Perfect Pinch-Original Chicken, thêm hai muỗng soup nước mắm, một lon Cocorico, một lon nước soup gà. Cho hết các thứ hỗn hợp Đông, Tây này vào một tô lớn quậy đều, sẽ tạo nên một sự ḥa hợp hương vị thơm ngon

florida80
12-10-2019, 21:33
Đợi con gà ráo nước. Chị đặt nằm ngửa tênh hênh trên một cái khay, xối hết tô nước hỗn hợp lên con gà. Sau đó khoảng mười lăm phút, lại múc nước dưới khay rưới từ ức xuống, cho tới quá trưa gà thấm đều. Chị mở oven lên 350 độ F, rồi đặt con gà vào ḷ cho đến khi nóng chảy mỡ, th́ múc nước juices từ con gà tiết ra dội lại khắp con gà, vớt hành tỏi bỏ lên ức gà cho thơm, khoảng 30-40 phút rưới một lần. Cho đến khi gà vàng đều, kéo khay ra khỏi ḷ lật úp gà xuống để nướng phía lưng.




Phần tôi được chị phân công làm nhân nhồi trong bụng con gà. Tôi quay lạp xưởng cho chảy mỡ, rồi bỏ hành hương thái mỏng vào phi cho thơm, cho tôm khô đă ngâm sẵn vào, sau đó cho gị lụa thái hột lựu đảo đều, thêm chút nước mắm. Khi xôi vừa chín tới, liền trộn nhân vào, ghế nhiều lần cho ngấm đều, thành xôi thập cẩm.




Sau cùng chị mang gà ra lần cuối, lật ngửa con gà để nhồi nhân vào bụng, ém chặt lại, đút ḷ nướng tiếp, cho đến khi con gà thành màu vàng nâu rất đẹp. Chị nói gà đă chín rồi, hai chị em khiêng gà ra khỏi ḷ. Như vậy là chị nướng một con gà khoảng năm tiếng đồng hồ.




Chị đặt con gà vào khay mới, múc hết nước ở khay cũ ra tô, để dùng làm nước sốt, ăn với khoai tây nướng, hoặc bắp hộp trộn cheese. Con gà tây nóng hổi hấp dẫn được đặt chễm chệ trên bàn, giữa các món ăn của mọi người đóng góp. Nào là: Khoai tây nghiền trắng, cạnh Salads xanh, carrots đỏ, bánh ḿ vàng óng bơ. C̣n thêm mấy món Việt Nam, chả gị, nem nướng…. Để pḥng ai không ăn quen thức ăn Mỹ. Nhưng đắt hàng nhất là miếng ức gà, chị ướp sao mà ngon, mà bùi như miếng gan heo, không c̣n hôi mùi gà tây.




Buổi tối Thanksgiving hôm ấy thật ấm cúng bên mẹ, chúng tôi nói lên ḷng biết ơn. Nhờ Anh Tư bảo lănh đợt đầu cho ba người. C̣n ba đứa sau mẹ đậu quốc tịch, anh chị Hai bỏ thời giờ đi làm giấy tờ, tôi là đứa con cuối cùng đến Mỹ trong chín đứa con của mẹ. Đối với tôi bữa tiệc “Tạ ơn” đầu tiên trên đất nước Hoa Kỳ, Thật ư nghĩa và sâu sắc, từ món gà tây đút ḷ, chị Hai đă tỉ mỉ chỉ bảo, làm em nhớ lại những ngày chúng em c̣n thơ dại, đă được chị chăm sóc dậy dỗ. Trong hoàn cảnh ấy khiến tôi xúc động đến trào nước mắt.




Tạ ơn Thiên Chúa đă cho chúng con đến được xứ sở này. Cảm ơn ba mẹ, đă sinh ra, nuôi nấng dạy dỗ chúng con nên người. Cảm ơn anh chị em đă cùng tôi lớn lên trong gia đ́nh đông đúc. Cảm ơn anh chị Hai đă cho chúng em sống chung, những ngày tháng c̣n ngỡ ngàng mới định cư. Cảm ơn anh rể đă san sẻ t́nh thương của anh cho chúng em, ngay từ những ngày đầu tiên anh mới quen chị. Đến nhà để t́m hiểu gia cảnh, mà anh đă giang tay ôm hết những đứa em bé nhỏ, côi cút của chị vào ḷng và thương yêu như ruột thịt, anh đă đánh trúng vào tâm lư của chị Hai, đă làm chị của em cảm động, để rồi cùng anh nắm tay d́u dắt chúng em cho tới ngày nay.




Cảm ơn đất Nước Hoa Kỳ đă cưu mang gia đ́nh tôi, từ những ngày cơ cực, cùng hàng triệu người Việt tỵ Nạn, để được sống tự do, được học hỏi, để có công ăn việc làm ổn định. Cảm ơn những người bạn làm cùng sở, và những người bản xứ chung quanh, đă đối xử tử tế với tôi.

*

Lễ Thanksgiving năm nay mẹ tôi không c̣n nữa. Mẹ đă bỏ chúng con ra đi thanh thản, an nhiên tự tại, trong ngôi nhà ấm cúng tại thành phố Westminster, trong ṿng tay hiếu thảo của anh chị Hai và bên tiếng khóc tiếc thương, của đàn con cháu đông đúc nơi xứ người.

Chị Hai ơi! Em xin thay mặt tất cả các anh chị em, cám ơn chị với trăm ngàn lời, nói sao cho vừa. Chúng em luôn thương yêu chị thật nhiều. Chắc trên thiên đàng, mẹ rất hài ḷng với người con gái lớn của mẹ. Xin mẹ cầu cùng Chúa, phù hộ cho chị em chúng con nhiều hơn.

Năng Khiếu

florida80
12-10-2019, 21:34
Già Khú... Đế! - BS Đỗ Hồng Ngọc









Ghi chú: 1 Tháng 10 là Ngày NGƯỜI CAO TUỔI. Có bạn trách sao thấy cứ viết đề tài trẻ con hoài! Vậy nên, có bài “Già khú… đế” này riêng tặng bạn bè tôi, những người đang hoặc sẽ… “khú đế”. Trên 70 tuổi mới nên đọc...

Đỗ Hồng Ngọc




1. “Già khú” là giai đoạn một, thêm một bước nữa th́ gọi là “già khú… đế”. Khú, Từ diển tiếng Việt bảo là “để thâm lại và có mùi hôi”, thí dụ dưa khú, tức là một thứ dưa để lâu quá, sắp hư. Khú đế là “vua” của khú, hơn hẳn các khú!




Thật là một sai lầm lớn khi ta nghĩ rằng già sẽ đến từ từ, cứ từ từ mà thích nghi, mà giải quyết mọi chuyện lần lượt. Không đâu. Già nó xồng xộc trên trời rơi xuống, dưới đất vọt lên. Không những xồng xộc nó c̣n gia tốc, tàn bạo như cơn sóng vỗ vào bờ đá, vội vă để mau chóng nhập vào ḍng nước cuồn cuộn đuổi theo sau. Nó mạnh mẽ và tàn nhẫn, tung tóe, tan tác, lắng ch́m, không một chút xót thương. Nó lănh đạm bởi nhiệm vụ nó phải thế. Nó thú vị bởi nó không phân biệt. Giàu nghèo sang hèn, da trắng da đen… C̣n ta, ta chần chờ, chểnh măn, làm ngơ… Hăy đợi đấy. Đi đâu mà vội… Không đâu! Một hôm già bỗng chuyển hệ sang già…khú, rồi khú đế đột ngột làm đảo lộn mọi thứ tính toan. Quên tuốt những kư ức, lẫn lộn điều nọ với điều kia, thứ này với thứ khác, tai không nghe rơ, nói không trôi chảy, mắt không nh́n tinh… như làn sóng đă bắt đầu tung tóe!




Già đến đột ngột và tàn bạo. Như một cơn động đất, không cần phải hỏi han, không cần báo trước. Như một cơn băo dữ, thổi ào qua, cuốn tất cả không thương tiếc. Khi nó khú đế, nó sẵn sàng làm ta trở nên lố bịch, buồn cười, ngớ ngẩn, đáng thương. Khi nh́n quanh những người già khú đế mà… c̣n khỏe, ta nghĩ ta chắc cũng sẽ như họ. C̣n lâu. Số người như vậy rất hiếm.


Nhưng, như vậy phải chăng làm ta sẽ nh́n đời bi quan ? Không đâu. Trái lại. Nó làm cho cuộc sống của ta có chất lượng hơn, có ư nghĩa hơn. Người ta không cảm nhận được thời gian v́ thực ra chẳng có thời gian.




2. Thỉnh thoảng gặp người bạn thân lâu ngày chưa gặp lại, thấy bạn sao mà nhăn nheo, già khú, hỏi mới biết c̣n nhỏ hơn ḿnh vài tuổi! Bạn kể cho nghe chuyện đôi khi gặp lại « người xưa » của bạn, tưởng

t́nh ngỡ đă quên đi như ḷng cố lạnh lùng,

người ngỡ đă xa xăm bỗng về quá thênh thang…

Ai dè không vậy.

Đôi mắt huyền xưa, chiếc mũi dọc dừa…

bây giờ khuôn trăng đầy đặn, nét ngài nở nang;

vai gầy guộc nhỏ, từng ngón xuân nồng,,, bây giờ chuối ngự…

C̣n ta th́ sao? Nguyên Sa bảo ta chỉ có thể đo đếm tuổi ḿnh qua ánh mắt cố nhân. Thử nh́n vào gương. Có ǵ khác lạ đâu nào? Ấy là bởi ḿnh quen nhau quá rồi nên chẳng kịp thấy đổi thay. Thế nhưng, đă không c̣n những dấu chân chim ở khóe mắt mà hằn sâu như vạn lư trường thành… Khóe miệng th́ nặng nề trễ xuống như bị sức hút của quả đất. Ở một nơi không có trọng lực chắc không đến nỗi?




Bạn nhắc toàn chuyện nửa thế kỷ trước… Nào đi cắm trại Suối Lồ Ồ với Nguyễn Ngu Í, Lê Phương Chi, Hồ Xích Tú, Nguyễn Công Thuần, Quách Giao…, nào lang thang chợ sách vỉa hè Saigon, “truy lùng” sách quư, nào cà phê chiều tím, chiều nhớ thương ai… Mấy đứa cháu nội mười bảy mười tám ra ṿng tay chào bác, chào bác… Bạn quắc mắt: “Ông” chớ sao lại bác! Thấy chưa, tụi nó gọi ông bằng ông nội mà gọi tui bằng bác, thấy chưa?

florida80
12-10-2019, 21:35
Bạn có khoảng đất rộng chơi cây kiểng một thời. Cả một vườn mai vàng rực cho những ngày Tết nay đà xơ xác. Căn nhà rộng đă nhường cho các con, cất một mái nho nhỏ bên cạnh như một cái am cốc, một tủ sách, một cái TV, và nhất định không xài điện thoại di động, vi tính… Đủ rồi đó, nay mai, sẽ dọn dần về những căn nhà nhỏ hơn, nhỏ hơn nữa. Rồi cùng mà cười. Bạn nói đă làm xong di chúc. Và cũng đă căn dặn, rải xuống sông Soài Rạp, quê nhà.


Phone cho người bạn ở tận miền Trung xem bạn đă khú ra sao. Bạn đi vắng. Không biết đi đâu. Chị càu nhàu. Hỏi “t́nh h́nh” sao rồi? Chịu hổng nổi ổng. Chị nói. Tôi chỉ muốn “cắn” ổng mấy cái! Ấy, chớ, đừng. Đừng cắn. Chị mà cắn ổng người ta tưởng chị “mê” ổng lắm đó. Tục ngữ có câu: “Yêu nhau lắm cắn nhau đau” mà, nhớ không? Hồi xưa hai ông bà mê nhau như điếu đổ! Anh bạn làm thầy giáo, một nhà thơ rất dễ thương, lấy bút hiệu con gái để dễ đăng những bài thơ mượt mà trên các báo thời đó. Giờ anh đi lai rai chỗ bạn bè, em cháu, những chốn chùa chiền…




3. Nhân có bác sĩ Thịnh ở Mỹ về , chúng tôi ơi ới gọi nhau rôm rả ở một quán hải sản thành phố. Theo lời một anh bạn, quán hải sản có cấu trúc mỗi pḥng như một khoang thuyền để mọi người lắc lư cùng sóng gió.




Thiệt là tay bắt mặt mừng. Nhiều khi ngớ ra. Biết mặt mà quên tên. Biết tên mà quên mặt. Học chung với nhau dưới mái trường y khoa Saigon đằng đẵng bảy năm trời, không thể không quen, vậy mà đôi lúc cũng ngỡ ngàng, chưng hửng! Người th́ hom hem… người th́ béo ị… người bạc trắng, người cà khêu… Ôi cái thời sinh viên y khoa hào hoa phong nhă, tếu táo vung trời! Có lẽ do cái sự học y dài lâu và nghiệt ngă, tiếp cận bao nỗi con người… nên bọn y khoa nổi tiếng là tiếu lâm hạng nhứt, mặc dù học hành nghiêm túc chẳng ai bằng! Nhớ thời đó, ai vào y khoa cũng bị đặt cho một cái “biệt danh”, cái “hỗn danh”, cái “tục danh” chịu hổng nổi, rồi chết cứng với tên gọi đó suốt đời. Bạn bè gặp nhau chỉ cần kêu một tiếng th́ cả một dĩ văng ùa về…! Tên có thể quên chớ tục danh th́ khó mà không nhớ. Thịnh, là Thịnh Văn Chương, “Chương c̣m”. Qua Mỹ mất tên, c̣n họ, “Doctor Thịnh”! Tại sao c̣m? Bởi c̣n có Chương chuột. Tại sao chuột? Nh́n nó giống…chuột, thế thôi. C̣m nay đă hết c̣m, chuột nay không c̣n chuột. Thế mà cái “tục danh” c̣n đeo đẳng măi làm nhớ cái anh ốm nhom, ḷm c̣m mà nhanh nhẹn, cái anh thấp lùn mà lém lĩnh, thông minh…. C̣n anh bạn Mai cao nḥng, ngất ngưỡng, h́nh như có lúc làm ban đại diện lớp, được gọi là “Mai vói” (phát âm theo tiếng Nam bộ!), bởi ai muốn nói chuyện với anh cũng phải vói lên một chút!. Rồi bạn C – có lẽ v́ nghiêm trang, ít khi đùa giỡn – nên được gọi là “ C bặc”. Nhưng chuyện của anh bây giờ là một tấm gương luôn được bạn bè nhắc tới. Anh bị đủ thứ bệnh, toàn bệnh nặng, biến chứng tùm lum, mấy phen tưởng đă xong, thế rồi anh quyết định tự xây cho ḿnh một cái kim tĩnh… Từ đó anh khỏe hẳn ra, không thèm bệnh, không thèm chết nữa!




Bỗng có bạn hỏi, Lộc bây giờ ở đâu? Lộc nào? Lộc nào? Nhao nhao lên. Lộc “tr” hả? Đang ở Úc, rồi Q heo, rồi H “nám”, để khác với Hưng “Rhade”, Hưng “mù”… Rồi Cường, Môn, Thăng, Bá… kẻ c̣n người mất. Cả đám bác sĩ vào trường y nửa thế kỷ trước bây giờ đều trên dưới bảy mươi không mấy ai là không bệnh tật! Đă bệnh th́ toàn thứ dữ. Bác sĩ mà! Nhồi máu cơ tim, nong, stent, by pass… tai biến mạch máu năo, tiểu đường, thận, khớp,…


Nhưng thật lạ lùng, bạn bè cũ cứ ngồi với nhau một lúc nhắc những chuyện xưa bỗng dưng ai nấy đều trẻ lại không ngờ. Trẻ như không hề có thời gian.




BS Đỗ Hồng Ngọc

florida80
12-10-2019, 21:36
C̣n Lại Ǵ Sau Khi Chết? - Khuất Đẩu









Chết là hết.
Th́ đúng là hết thở.
Hết nói. Hết cười.
Hết ăn. Hết ngủ.
Hết sướng. Hết khổ.
Nhiều thứ hết lắm.
Cả một đời đều chấm hết.




Nhưng hăy c̣n cái xác kia, vẫn chưa hết làm khổ cho những người c̣n sống.

Cả một đống việc. Nào mua sắm áo quan, nào lo nhà đ̣n, nào mời thầy tụng hay cha cố làm lễ, …rồi phải thay người chết vái lạy trả lễ những người đến phúng điếu.




Giờ, có cái mốt để Phật dẫn đường như police ngồi xe phân khối lớn, cầm gậy chạy trước các đoàn xe đón đưa khách VIP. Sau Phật là các vị ḥa thượng, áo vàng sáng lóe, bàn tay trắng múp với năm ngón chuối ngự vừa lần tràng hạt vừa tụng niệm ê a. Đội kèn ta th́ ỉ eo xàng xê liu cống. Đội kèn tây th́ nhạc Trịnh đi đâu loanh quanh cho đời mỏi mệt… rồi xây mồ ốp đá, rồi cúng thất cúng tuần … bia rượu đăi đằng.




Đúng là mệt muốn…chết luôn!




Tôi chỉ mong một chiếc ḥm gỗ tạp, bốn cậu con trai khiêng ra xe, rồi vèo một cái ra nghĩa địa, không trống không kèn, lấp đất thế là xong. Chỉ sợ, bị làng nước cười chê là bất hiếu, chúng nó lại phải bày ra đủ tṛ!




Đám tang của người Việt ḿnh, đă mấy ngàn năm bắt chước Tàu ồn ào không chịu được, là vậy đó. Muốn thoát Trung, th́ ngay sau cái chết hăy tổ chức tang lễ như người Tây, yên lặng và trang nghiêm, buồn nhưng không bă.




Nhưng đấy là gia tang của thường dân, to hơn một chút là của đại gia, c̣n quốc tang của các vị trong tứ trụ th́ cực kỳ hoành tráng, khỏi phải nói.




Mới đây, ngài nguyên chủ tịch nước không phải “đang sống bỗng sang từ trần” mà chờ hoài đến hơn 100 năm mới chịu đi gặp Bác. Nhà tang lễ ở Hà Nội sáng choang với hàng trăm vị chức sắc đă mất chức hay đang tại chức, c̣m lê đen bóng lộn, sắp hàng hai theo cấp bực lớn trước nhỏ sau, lần lượt đến phúng viếng. Trong không khí làm ra vẻ thành kính nhưng không được linh thiêng, nên có một vị nhoẻn miệng cười rất tươi khiến cho báo chí vừa giật ḿnh vừa thích thú.




Mạng xă hội, cái mạng mà người đứng đầu văn hóa tư tưởng của đảng bảo đó là cái xa lộ có nhiều làn, nhà nước muốn cho chạy làn nào chỉ được chạy làn đó, lạng quạng là bị cảnh sát tư tưởng tuưt c̣i. Thế mà không hiểu sao, lại cứ bàn tán khen chê ́ xèo đến cả tháng trời mới dứt.




Ngoài của ch́m của nổi, các ngài c̣n để lại một thứ mà các vị trong bộ cờ tờ ai cũng muốn nhưng không dễ ǵ tranh được. Như chiếc ghế số 2 của ngài Đại Quang. Theo nhẽ th́ bà chị phó được quyền ngồi lên cho sướng một đời, nhưng v́ không có chân trong bộ cờ tờ nên cực chẳng đă ngài tổng bí, dù đang nhễ nhại mồ hôi v́ phải đốt ḷ, vẫn phải mỗi ghế ngồi một chút, hết tổng sang chủ, rồi hết chủ sang tổng, thành ra cụ cứ loay hoay hoài, chẳng c̣n th́ giờ đâu mà làm việc nhớn.

florida80
12-10-2019, 21:36
Sống ngót nghét đến bốn phần năm thế kỷ, tôi nhận ra một điều đáng buồn của những tên độc tài. Đó là sống và chết trong lo sợ.

Sợ bị mưu sát.

Sợ bị trả thù.

Ngất ngưởng trên đỉnh quyền lực tên nào cũng tưởng cái bóng của ḿnh bao trùm hết cả thế giới. Có biết đâu rằng khi lịch sử sang trang, th́ những cái bóng cho dù đồ sộ như của Hitler, của Lê Nin, Stalin, Mao Trạch Đông…cũng không thể tồn tại trong bóng tối.




Có lẽ sớm nhận ra như thế, nên Phidel Castro, là một nhà hùng biện trước khi trở thành một kẻ độc tài, đă không cho làm quốc tang, không xây lăng, không dựng tượng, chỉ để một tảng đá trên mộ mà thôi.




Những tượng Lênin bị kéo ngă ở đông Âu, ở Mông cổ chắc hẳn đă làm ông giật ḿnh, nên chi mới có một sự thu xếp phải nói là khiêm tốn và rất khôn ngoan như vậy.




Các bạo chúa ngày xưa c̣n hơn thế nữa. Như Tần Thủy hoàng. Dù đă xây cả một cung điện ngầm với hàng trăm cung phi bị chôn sống cùng với hơn 3000 lính đất nung, vẫn phải ngụy trang thành một ngọn đồi cao và to, trồng cây gây rừng măi đến cuối thế kỷ 20 mới có một anh nông dân nghèo t́nh cờ khám phá.




C̣n Tào Tháo, nổi tiếng là một kẻ gian hùng, th́ mộ chôn dấu ở đâu đến nay vẫn là một bí mật c̣n hơn cả phần không được chiếu sáng của mặt trăng.




Sau khi chết, cái gọi là miệng đời, tức là những phẩm b́nh của hậu thế, sẽ quật đập tơi bời những cái uy danh hăo, lột truồng ra để phơi bày sự thật.




Stalin, hiu hiu tự cho ḿnh là kẻ chiến thắng phát xít, Mao Trạch Đông tự phong là người cầm lái vĩ đại, sau khi chết, hóa ra là những tên đồ tể giết người. Số người chết dưới tay họ nhiều gấp nhiều lần số người chết trong thế chiến thứ hai.




Trở lại đời thường, một người có cuộc sống hẩm hiu, là nhạc sĩ Trúc Phương, khi chết, tài sản chỉ có mỗi một đôi dép cùn. Thế nhưng cái ông để lại là hàng trăm nhạc phẩm, vẫn được tiếp tục hát qua nhiều thế hệ.




Nữ Điêu khắc gia Điềm Phùng Thị để lại cho nước Pháp và xứ Huế quê hương những pho tượng đẹp và những mẫu tượng để xếp h́nh độc đáo. Suốt một đời, bà chỉ ca tụng cái đẹp và t́nh mẫu tử, th́ không một kẻ ngu nào dám đập phá tượng của bà.




C̣n Yersin, một ông tây thuộc địa, đă chọn xóm Cồn Nha Trang nghèo đói và nhiều bệnh tật, để sống, để yêu thương và để chết, th́ tượng của ông cũng không bao giờ bị xô ngă v́ đă được dựng giữa trái tim của những người dân đă để tang cho ông như tang cha.




Vậy th́, nếu không đủ sức đủ tài làm cho đời đẹp hơn, th́ cũng xin đừng v́ cái ác cái hèn mà làm cho đời xấu hơn.




Hăy trân trọng cái lưu danh muôn thuở và phải biết sợ cái lưu xú vạn niên.




Khuất Đẩu

florida80
12-10-2019, 21:38
Một Ch́a Khóa Của Hạnh Phúc: Ḷng Khoan Dung






Một người cứ luôn luôn bị tỉnh dậy vào buổi đêm, v́ một giấc mơ cứ lặp đi lặp lại. Anh ta thấy ḿnh bơi trong một cái hồ, bơi giỏi như một vận động viên. Tuy nhiên, cái hồ rất rộng mà chân tay anh ta th́ mỏi, anh ta khó ḷng bơi tới được bờ. Bỗng nhiên, cha anh ta bơi thuyền đến gần, đưa tay ra, bảo anh ta bám lấy. Anh ta nhớ lại hồi nhỏ thường bị bố mắng mỏ, thậm chí đánh đ̣n, nên mỉm cười khô khan và nói : “Cảm ơn bố, cứ kệ con!”.

Anh ta bơi tiếp, cố hết sức hướng về phía bờ. Rồi anh ta nh́n thấy một người khác bơi thuyền lại gần. Đó là cô em gái. Cô em gái quăng một chiếc phao về phía anh ta và bảo : “Anh dùng phao đi!”. Nhưng nhớ lại rất nhiều lần cô em gái hỗn hào ương bướng căi lời ḿnh, anh ta lắc đầu và xua tay.

Sau những nỗ lực lớn lao, cuối cùng anh ta cũng vào được đến bờ. Anh ta nằm vật ra trên băi cát ướt, sự mệt mỏi làm đầu óc trở nên lơ mơ, c̣n chân tay th́ không cử động nổi. Một đám đông người tụ tập quanh anh ta. Khuôn mặt nào anh ta cũng thấy quen. Đó là gia đ́nh, họ hàng, bè bạn của anh. Người th́ muốn đưa anh vào bệnh viện, người th́ muốn đốt lửa, người th́ muốn lấy bộ quần áo khô và khăn cho anh lau… Nhưng cứ khi mỗi người định làm ǵ, anh ta lại nhớ lại những khi con người đó đối xử không tốt với ḿnh. Và “Không, cảm ơn”- Anh ta lại nói – “Cứ kệ tôi”. Anh gượng đứng dậy, quần áo ướt sũng, dính đầy cát, chân tay ră rời, mệt mỏi đi xa đám đông.

Sau khi liên tục nằm mơ thấy giấc mơ đó trong ṿng vài đêm, anh ta liền đi hỏi bà, người duy nhất chưa bao giờ làm ǵ không tốt với anh, và người mà anh tin tưởng sẽ không bao giờ làm ǵ không tốt với anh cả.

- Bà không phải là người biết ư nghĩa của những giấc mơ – bà anh nói – Nhưng bà nghĩ cháu đang giữ trong đầu quá nhiều bực bội và hằn học.

- Bực bội ư? Hằn học ư? Không thể thế được! – Anh ta kêu lên - Nếu có th́ cháu phải cảm thấy chứ!

Bà của anh ngồi yên và b́nh tĩnh đáp :

- Những cố gắng của cháu và hồ nước trong giấc mơ chính là những ǵ cháu đang phải cố gắng trong tâm trí cháu. Cháu cần sự giúp đỡ, cháu muốn được quan tâm, nhưng cháu thấy không ai đủ tốt cho cháu tin tưởng. Cháu đă bơi được tới bờ một lần, nhưng c̣n những lần khác th́ sao ? Sự khoan dung không phải là những điều mà chúng ta làm cho người khác, mà chúng ta làm cho chính chúng ta đấy thôi. V́ khi chúng ta không có ḷng khoan dung, có phải là chúng ta đă xây dựng trong tâm trí ḿnh những bực bội và tức giận ngày càng lớn đó không?

Có một câu nói: “Bạn không phải là người hoàn hảo, nên bạn cũng có những sai lầm. Nếu bạn khoan dung những sai lầm của người khác đối với bạn, bạn cũng sẽ được những người khác tha thứ những sai lầm của bạn

florida80
12-10-2019, 21:39
Thời Gian Nào Có Đợi Ai!...









Thời gian nào có đợi ai !
Cuối đời bước ngắn bước dài tới nơi !



- 60 đang tuổi ăn chơi; Sáng, trưa, chiều, tối; hết ngồi lại đi.

- 60 là tuổi dậy th́. Rất mê bác sĩ, thuốc ǵ cũng nghe.

- 60 thích gặp bạn bè; Liền anh liền chị, dưa lê buôn dài

- 60 là tuổi thành tài. Được con bổ nhiệm trông vài nhân viên.

- 60 là tuổi thần tiên. Một ḿnh lo liệu chẳng phiền cháu con.

- 60 là tuổi trăng tṛn. Thoái hóa xương khớp mạch c̣n vữa xơ.

- 60 là tuổi mộng mơ. Đêm đêm thao thức nằm chờ b́nh minh.




- 70 sang tuổi si t́nh; Mắt nh́n đắm đuối một h́nh hóa hai .

- 70 như giọt sương mai; Chăm chỉ luyện tập kéo dài tuổi xuân.

- 70 chưa muốn dừng chân; Vẫn ham tranh luận chuyện gần chuyện xa.

- 70 tuổi vẫn chưa già; Nếp nhăn trên trán, ấy là sợi yêu




Tô hồng khóe mắt hơi nhiều; Mắt đỏ chứng tỏ t́nh yêu mặn mà.

Mai đây về với ông bà; Ngồi sau nải chuối ngắm gà khỏa thân.

Chẳng ai sống măi cơi trần; góp vui một chút mừng xuân gọi là.

Mấy vần thơ thẩn nôm na; Mừng bà móm mém thành hoa hậu rồi.




Gặp nhau th́ hăy cứ vui. Mấy câu để chúc mọi người an khang

florida80
12-10-2019, 21:39
Có Nên Về Thăm Lại Việt Nam Hay Không? - Đỗ Trường







Vậy là 9 năm tôi mới được trở về Việt Nam. Thời gian dài phải ngăn cách với quê hương ấy, nguyên nhân có lẽ bởi bài “Không Cảm Thấy Tự Hào Khi Là Người Việt…“ của tôi, viết về thực trạng sĩ hão, tự sướng trong cộng đồng người Việt cùng một số nhược điểm của Đại sứ quán Việt Nam tại Đức. Và từ đó, tôi không nhận được Visum nhập cảnh vào Việt Nam, dù đã có vài lần đệ đơn. Mãi đến năm 2013, Lãnh sự quán Việt Nam ở Frankfurt/M cấp giấy miễn thị thực có giá trị 5 năm, một cách bất ngờ, khi tôi đặt đơn.



Nhưng cảm hứng về nước lúc đó trong tôi không còn nữa. Gần đây do gia đình, bạn bè thúc giục, nên tôi đã đặt vé của hãng hàng không Vietnam Airlines theo lịch trình: Ngày mùng một Tết từ phi trường Frankfurt bay về Hà Nội vào sáng mùng hai Tết Ất Mùi 2015. Ngày 7-3-2015 (dương lịch) từ Hà Nội bay vào Sài Gòn. Và ngày 12-3- 2015 từ Sài Gòn về thẳng Đức.




Máy bay hạ cánh xuống phi trường Nội Bài vào 6 giờ 40 sáng mùng hai tết. Trời Hà Nội hửng nắng, sân bay vừa xây xong còn ngai ngái mùi vôi vữa. Tôi bước ra khỏi máy bay với tâm trạng buồn vui lẫn lộn. Vui, bởi anh chị em tôi đang đứng chờ ngoài khung cửa kính kia. Buồn, bởi có thể tôi sẽ bị trục xuất ngay về Đức như một số trường hợp khác, dù đã có Visa nhập cảnh hay giấy miễn thị thực…




Và ngày tết, dường như nhân viên an ninh làm việc cũng nhanh gọn hơn. Hộ chiếu của tôi được rọi qua máy…chỉ một phút chờ đợi, người sỹ quan trẻ cộp con dấu nhập cảnh chắc nịch vào trang bên cạnh giấy miễn thị thực. Cầm lại cuốn hộ chiếu, bước chân tôi nhẹ như trên không, bởi đã nhìn thấy những cánh tay đang vẫy của các anh, các em và các cháu tôi đằng sau hàng rào chắn trước mặt.

Đường về nhà rút ngắn lại không hẳn vì ngày tết Hà Nội ít xe cộ và vắng lặng hơn, mà còn bởi nỗi mừng và những câu chuyện không đầu, không cuối nổ như ngô rang trên xe…





Hơn hai tuần trôi đi quá nhanh, những kỷ niệm đẹp với gia đình, bạn bè cũ, mới gieo vào lòng và dính chặt trong tâm khảm tôi. Tuy nhiên, từ sau ngày mùng 6 tết thỉnh thoảng lại có những cú điện thoại tự xưng với những cái tên lạ hoắc nhận là bạn bè tôi ở Đức gửi đến anh và em tôi. Công an hộ tịch nơi em tôi cư ngụ, nhắn tôi ra đăng ký tạm trú. Và lần cuối công an quận và thành phố mời anh tôi ra để trao đổi về tôi. Tôi muốn đi cùng, nhưng anh nói không cần thiết. Khi trở về, tôi hỏi, anh cười không tỏ vẻ bực bội: Không có vấn đề gì. Nhưng nhìn gương mặt anh, tôi nghĩ, anh cố kìm nén cảm xúc.




Thứ bảy ngày 7-3- 2015 gia đình và bạn bè tiễn tôi ra sân bay Nội Bài khá đông. 12 giờ tôi đến quầy Check vé và hành lý cho chuyến bay 13 giờ15 phút vào Sài Gòn. Khi cô nhân viên hãng hàng không kiểm tra đi kiểm tra lại vé và cầm hộ chiếu đi đâu đó một lúc, tôi đã có cảm giác chẳng lành. Nhưng sợ mọi người lo lắng, nên tôi im lặng. Ngay sau đó, tôi từ biệt mọi người để vào phòng chờ cách ly. Lúc này, trong phòng khá đông người chờ đi Huế và Đà Lạt. Loanh quanh một hồi, tôi đứng vào hàng chờ cửa số 9, khi nghe thông báo hành khách đi Sài Gòn ra máy bay từ cửa này. Khoảng chừng 12 giờ 30 phút, hành khách bắt đầu rục rịch lên máy bay. Tôi xốc lại túi đeo trên vai, định bước đi. Từ phía sau, hai công an vọt lên chặn lại và bảo: Mời anh đi theo chúng tôi có chút việc. Tôi hiểu, việc chẳng lành đã đến. Tuy trong lòng rất bực, nhưng tôi vẫn giữ được bình tĩnh:

florida80
12-10-2019, 21:40
Các anh làm thế này, sẽ lỡ chuyến bay của tôi.




- Không mất nhiều thời gian của anh đâu.




Hai người công an dẫn tôi vào căn phòng phía sau cửa hàng ăn và bán đồ lưu niệm. Trong phòng có mấy người an ninh trẻ và một người mặc thường phục khó đoán tuổi. Bởi nhìn rất hom hem, lưng còng còng hình con tôm. Đầu tóc bơ phờ, da sần sùi nổi mụn. Dường như bộ quần áo không hợp với khổ người, làm chiếc đũng quần bò lùng phùng sau đít như con nít đang đeo tã vậy.




Vừa bước chân vào phòng, một trong hai người cảnh sát đề nghị tôi cho kiểm tra hộ chiếu và đưa điện thoại cho anh ta. Đưa cuốn hộ chiếu, còn điện thoại ở trong túi quần, tôi lấy ra, cầm trên tay. Bất ngờ, anh ta thò tay rút mạnh, lấy đi. Tôi giải thích, đây là tài sản và bí mật cá nhân và điện thoại này chỉ có thể sử dụng được ở Đức. Thật vậy, trong thời gian ở Hà Nội, tôi sử dụng điện thoại của anh tôi, trước khi vào phòng chờ, tôi đã đưa lại cho anh ấy. Anh ta bảo, em cũng không muốn như vậy, nhưng vì nhiệm vụ, mong anh “Nguyên“ thông cảm, hợp tác. Tôi hơi bị sững người bởi bị gọi nhầm tên:




- Tôi tên Trường, Đỗ Trường.




Anh ta xin lỗi và cầm cuốn hộ chiếu, điện thoại đưa cho người mặc thường phục.

Tôi nhìn thẳng vào người này, hỏi: Anh là ai? Bởi lúc đó tôi vẫn nghĩ, anh ta là người chỉ điểm, hay người bụi đời lang thang nào đó. Khi anh ta chìa cái thẻ đỏ và tự giới thiệu là Tuấn, tôi mới tin đó là công an. Và sau này, tôi mới biết Tuấn là trưởng ca trực hôm đó. Tôi hỏi Tuấn lý do và nhắc lại câu:




- Các anh làm thế này sẽ lỡ chuyến bay của tôi.




- Chúng tôi sẽ bố trí cho anh đi chuyến tới.




Và Tuấn nhấn mạnh: Chúng tôi giữ anh lại, bởi anh không đăng ký tạm trú. Anh có biết luật pháp Việt Nam, người nước ngoài nhập cảnh phải đăng ký tạm trú không? Tôi bảo không biết, hơn nữa tôi không ở một nơi cố định, khi ở nhà anh chị em, khi ở nhà bè bạn, hoặc về thăm quê. Vâng! Có thể đây là lỗi, nhưng tôi tin, nó không phải lý do chính các anh giữ tôi.




Tuấn không trả lời ngay, mà đưa cuốn hộ chiếu cho người công an đứng cạnh, bảo đi lấy lại hành lý của tôi. Rồi quay lại: Anh “Nguyên“ những bài viết của anh sâu sắc lắm. Anh cứ ở Hà Nội, rồi về thẳng Đức, có lẽ đỡ rắc rối cho chúng tôi và anh.

Lúc này, tôi không nghĩ Tuấn cũng nhầm tên tôi, mà sự nhầm lẫn này dường như có chủ đích. Có thể họ nghi tôi còn một bút danh khác tên Nguyên, hay họ đang đi tìm người tên Nguyên chăng? Tôi nhắc cho Tuấn biết, tên tôi là Đỗ Trường. Và tôi lại nhận được một lời xin lỗi từ Tuấn.




Như vậy, họ cố tình ngăn cản không cho tôi vào Sài Gòn, những truyện, bài viết phê bình của tôi mới là nguyên nhân họ giữ tôi lại. Tuy nhiên tôi vẫn bình tĩnh: Là người dốt về chính trị và cũng không thích chính trị, nên những bài viết của tôi chỉ là tư tưởng cũng như suy nghĩ cá nhân mà thôi.




Tuấn cười, đọc anh, tôi không nghĩ anh là người dốt chính trị. Và chúng tôi cũng biết gia đình dòng họ bên ngoại anh có nhiều người có công với đất nước, chế độ và đã nắm giữ nhiều chức vụ quan trọng của Đảng và nhà nước. Tuy nhiên anh lại có những suy nghĩ rất khác…

Đang diễn thuyết, chuông điện thoại chợt reo, Tuấn bước ra ngoài nói chuyện. Cùng lúc, người công an trẻ đã đẩy xe hành lý của tôi về. Lúc sau, Tuấn quay lại cùng ba người công an và bảo tôi:




- Chúng ta chuyển sang khu T2 để làm việc.




- Như vậy, buộc tôi phải chuyển, phải không anh Tuấn?




- Mong anh hết sức thông cảm, lệnh của cấp trên, tôi cũng không muốn như vậy.

florida80
12-10-2019, 21:40
Theo tôi là bốn nhân viên an ninh đi xuống tầng dưới để ra ô tô chạy sang khu T2. Hành lý của tôi đã được cho lên thùng, tôi ngồi giữa hai người an ninh ở hàng ghế dưới. Tuấn lùi lại, đi xe sau. Xe đến khu T2, khi bước vào thang máy, tôi hỏi người an ninh trẻ đẩy xe hành lý: Tại sao lại đưa tôi lên đây?




Anh ta bảo, có lẽ tối nay, anh bị trục xuất về Đức. Rồi anh ta kể: Hôm mùng hai tết, trước giờ máy bay hạ cánh 4 tiếng, bọn em đã biết anh về, từ hãng hàng không. Dù trong diện còn cấm, nhưng xét thấy đã lâu anh không về, hơn nữa là ngày tết, do vậy để cho anh nhập cảnh. Nếu anh đừng đi Sài Gòn, có lẽ điều rắc rối này không xảy ra.




Tôi được đưa vào căn phòng hình như dưới tầng hầm. Phòng khá rộng, trong cùng có một công an mặc thường phục đang ngồi làm việc. Từ giữa phòng có chiếc bàn dài nối liền đến bức tường bên trái. Xung quanh lẩn quất khá nhiều máy móc, đồ đạc. Nhìn vào ta có thể nghĩ ngay, đó là nơi thẩm vấn hay hỏi cung của cơ quan công quyền. Góc đối diện với cửa ra vào, kê một bộ sofa nhỏ. Để hành lý vào phòng, mấy người an ninh bảo tôi nghỉ ngơi, tý nữa quay lại dẫn đi ăn.




Ngồi xuống sofa, mùi sơn tường hôi nồng làm tôi hơi khó thở. Khi tôi hỏi người cảnh sát có thể mở cửa phòng ra không. Lúc này, anh ta mới ngẩng mặt lên. Một thanh niên còn rất trẻ. Anh ta bảo, khu này do Nhật vừa xây xong, do vậy chỗ nào cũng nặng mùi sơn, mùi hóa chất cả. Tuy vậy, anh ta vẫn đứng dậy mở hé cửa ra vào và đưa cho tôi chai nước, bảo: Chú uống đi cho đỡ khô cổ. Trong câu chuyện, tôi biết bố anh ta ít tuổi hơn tôi và đang làm thợ nấu ăn (Chefkoch) cho một nhà hàng ở München (CHLB Đức) cách nhà tôi chừng 400 km. Không biết do tính nghiệp vụ hay do còn trẻ, anh ta nói chuyện và có những câu hỏi khá (hồn nhiên?) ngây ngô về nước Đức cũng như cuộc sống. Khi tôi cho biết mức lương (khoảng chừng) của người thợ nấu ăn (như bố anh ta) ở thành phố München, làm anh ta giật mình: Bố cháu lương cao thế mà chẳng bao giờ nói với cháu. Lần này, dứt khoát cháu phải xin tiền bố để mua ô tô…




Chừng nửa giờ sau, Tuấn cùng mấy người đến bảo tôi đi ăn. Tuy bụng cũng như người còn ấm ách, căng phồng, nhưng muốn thoát ra khỏi căn phòng bí bức này, tôi đi theo họ. Tuấn đưa tôi vào quán ăn trên tầng cao, trước mặt là những tấm kính trong suốt. Ngồi đây, có thể quan sát được những chuyến bay đang cất và hạ cánh. Quán lúc này khá đông khách, nhưng chủ yếu vẫn là sắc màu an ninh cảnh sát. Trong khi chờ đợi đồ ăn, Tuấn thông báo, tôi sẽ phải trở về Đức trong chuyến bay hãng hàng không Vietnam Airlines vào 22h 30 tối nay. Tuy đã lường trước, nhưng tôi vẫn không kìm được cảm xúc của mình:




- Như vậy, các anh cố tình trục xuất, trong khi tôi được phép nhập cảnh của chính phủ Việt Nam. Và chương trình du lịch, quyền con người của tôi đã bị các anh chà đạp… Vậy ai là người ký quyết định trục xuất này và nó đâu?

florida80
12-10-2019, 21:41
Mặt Tuấn dường như không có một chút biểu cảm:

- Chúng tôi chỉ là những người chấp hành lệnh (miệng) từ cấp trên và phải làm cái điều không muốn này. Hơn hai tuần, chắc chắn anh đã đủ thời gian thăm thú gia đình và bạn bè. Chúng tôi theo anh cũng mệt mỏi lắm rồi. Rất may, anh không tham gia hội họp, tổ chức nào. Gỉa dụ như anh cố tình đi Sài Gòn, điều đó bất lợi cho anh, cho bạn bè anh và cả chúng tôi nữa.

Biết nói tiếp cũng vô ích, nên tôi lặng im nhìn đĩa cơm rang đang bốc khói, mà nghẹn đắng không thể ăn…




Tôi buộc phải chấp nhận về Đức, sau đó đề nghị Tuấn thông báo cho bạn tôi ở Sài Gòn và gia đình tôi khỏi lo lắng. Tuấn chấp nhận, nhưng đến tối, tôi hỏi lại. Tuấn bảo, cấp trên chỉ cho phép điện cho bạn tôi ở Sài Gòn, không phải ra đón tôi. Còn không được phép thông báo cho gia đình tôi biết, tôi sẽ bị trục xuất về Đức.




Ăn xong, Tuấn bảo tôi: Bây giờ phải về phòng, người của bộ xuống làm việc với anh. Tôi đứng dậy, định trả tiền, Tuấn đưa tay ngăn lại, tiền ăn trách nhiệm chúng tôi phải trả.

Tôi và hai người công an vừa về phòng, thấy Tuấn cùng ba an ninh trên Bộ vào. Sắp xếp chỗ ngồi, máy móc xong, họ mời tôi ra bàn. Ba nhân viên an ninh ngồi liền nhau, đối diện với tôi qua chiếc bàn dài. Người ngồi trong cùng lớn tuổi nhất và có vẻ là cấp trên. Hai người còn lại còn khá trẻ, khoảng chừng ba lăm, bốn mươi. (Buổi tối, trước khi lên máy bay về Đức, có một an ninh cho tôi biết, cả ba đều trong phòng (tổ) Tây Âu thuộc Cục tình báo, Bộ công an. Người lớn tuổi đang phụ trách an ninh của sứ quán Việt Nam tại Đức.)




Ngồi xuống ghế, tôi nói luôn:

- Nếu đây là cuộc hỏi cung, tôi cần luật sư và người giám định của Đại sứ quán Đức.




Người lớn tuổi nhất trả lời:

- Ở đây không như ở Đức, không có luật sư và người của sứ quán.




- Nếu vậy, tôi coi đây là cuộc nói chuyện bình thường, nếu các anh muốn. Và tôi không trả lời câu hỏi của các anh, nếu tôi không thích.




Cả ba đều im lặng. Người lớn tuổi lên tiếng trước:

- Anh cho biết một chút về bản thân mình?




- Tôi không trả lời anh câu hỏi này.




- Vậy nói về những truyện ngắn và bài viết của anh nói xấu ngành công an, nói xấu lãnh tụ và dùng từ ngữ nặng nề mạt sát đường lối đối ngoại của nhà nước, ở đây là vấn đề biên giới hải đảo.




- Tôi xin nhắc lại, đã nhiều lần tôi nói và viết, là người dốt cũng như không thích chính trị, do vậy những bài viết phê bình của tôi là tư tưởng, suy nghĩ cá nhân có thể đúng, sai cũng là chuyện bình thường

florida80
12-10-2019, 21:41
Người an ninh ngồi ngoài cùng đọc một đoạn về truyện ngắn “Tiếng Khóc Của Xuân“ tôi viết cách nay đã trên một phần tư thế kỷ và cho rằng, nói xấu chủ tịch Hồ Chí Minh. Thật ra, truyện này tôi viết về thân phận của một cô kỹ nữ, xuất thân từ gia đình gia giáo. Ngày còn nhỏ cô nhận được nhiều phiếu bé ngoan Bác Hồ. Lớn lên cô bị chính xã hội này xô đẩy, từ một nữ sinh hiền lành thành kỹ nữ bán dâm. Trong cùng cực không lối thoát (của đêm giao thừa) bị truy bắt vào trại phục hồi nhân phẩm, cô đã hóa điên nhảy lên bàn múa may quay cuồng, xé nát những phiếu bé ngoan và giật ảnh Hồ Chủ Tịch vứt toẹt xuống đất… Hình ảnh này có nhiều cách hiểu. Hiểu như thế nào là cảm nhận hay nhận thức của mỗi người đọc. Tôi đề nghị các anh, không nên hiểu một cách máy móc, rồi đánh giá một cách chủ quan vội vàng.




Viên an ninh ngồi giữa cho rằng, truyện ký “Chuyện Ở Quê“ của tôi nói xấu ngành công an. Truyện này, tôi viết từ câu chuyện có thật của một người sĩ quan công an trẻ quê Hưng Yên, tham gia phá vụ án buôn ma túy ở vùng núi phía Bắc. Do vào vai con buôn ma túy, nên anh đã phải hút, sau đó bị nghiện. Chuyên án kết thúc, anh bị sa thải khỏi ngành bởi chưa cai dứt cơn nghiện. Câu chuyện này, tôi muốn chuyển tải đến người đọc về tình người trong một xã hội đảo điên nói chung, chứ không nhất thiết một con người hay một ngành…




Tôi đang nói, viên an ninh này, bất ngờ đập tay xuống bàn, quát: Anh đừng có ngụy biện nữa…




Quả thật, khi viết có khi tôi nổi nóng hoặc công kích đến tận cùng những vấn đề mình cho là không đúng. Ngược lại, ngoài đời với gia đình, bạn bè, kể cả những người xa lạ, dường như tôi ít khi nổi cáu mà thường hay kìm chế, nín nhịn. Nhưng trước hành động của viên an ninh này, làm tôi nổi nóng đứng dậy chỉ tay:




- Cậu chỉ đáng tuổi em út, con cháu tôi, sao lại vô lễ vậy!




Viên an ninh ngồi trong cùng và mấy công an đứng ngoài đến can ngăn, buộc cậu ta xin lỗi và chống chế một cách lạc lõng: Em vẫn gọi anh là anh đấy chứ!

Tuy nhiên, viên an ninh này vẫn tiếp tục diễn thuyết: Đã trải qua nhiều năm học tập ở Đức và đã đi thăm thú nhiều nơi. Từ thực tế này, nên anh ta nhận thấy, dù chúng tôi đã mang quốc tịch Đức, nhưng chỉ được coi là công dân hạng hai…




- Vâng! Đây là suy nghĩ của cá nhân anh, với chúng tôi không tự ti như vậy. Xã hội Đức đã mở cửa cho tất cả những tài năng và mọi cố gắng của bất kỳ ai đều đem lại kết quả. Như phó thủ tướng Đức gốc Việt, hoặc như hai con gái tôi cựu cầu thủ bóng bàn đội tuyển trẻ quốc gia CHLB Đức, hiện đang chơi cho hạng nhất của Đức (1Bundesliga) như các anh đã biết và còn nhiều gương mặt con em gốc Việt trên nhiều lãnh vực khá. Bản thân chúng tôi gần ba mươi năm sống và làm việc ở Đức chưa khi nào bị hàng xóm kỳ thị. Mà ngược lại, tuy chỉ là một thợ lắc chảo, rót bia, nhưng bằng sự cố gắng của mình, chúng tôi đã có nhà riêng cuộc sống rất ổn định trước sự tôn trọng của xã hội và con người. Cái chính, chúng tôi được nói, được quyền phê phán bất kỳ ai, khi cảm thấy việc làm của họ không đúng…




Viên an ninh lớn tuổi cắt ngang lời tôi và cho rằng bài “Tổ Quốc Tôi Con Tàu Đã Mắc Cạn“ đã có những suy nghĩ sai lệch đường lối lãnh đạo của Đảng về biên giới hải đảo. Trong đó có những câu sắc và nặng nề như yếu hèn, nhu nhược để gán cho các cấp lãnh đạo. Tôi khẳng định, bài viết này phê phán hành động bỉ ổi, đê tiện, vô học của Lê Hồng Cường, một lãnh đạo hội người Việt. Ông này, đã nhảy lên sân khấu giật thơ về biên giới hải đảo của nhà thơ Thế Dũng đang đọc, trong ngày biểu chống giặc Tàu.

Để chứng minh cho tài năng, đường lối lãnh đạo uyển chuyển của Đảng, của Hồ Chủ Tịch, viên an ninh này đã đưa hình ảnh Lê Lợi đã lấy mỡ viết trên lá, để kiến cắn đục thành tên mình, thu phục lòng người, đã làm nên chiến thắng. Vậy có đáng tự hào không?

florida80
12-10-2019, 21:42
Vâng! Tôi rất tự hào về Lê Lợi. Tuy nhiên, có thể không đồng ý với sự so sánh cũng như những suy nghĩ của các anh, nhưng tôi vẫn ngồi nghe các anh nói và tôn trọng những suy nghĩ đó.

Cũng vẫn viên an ninh này, cho rằng, bài viết “Không Cảm Thấy Tự Hào Khi Là Người Việt…“ của tôi tuy hay, nhưng với cái tựa đề này không thể chấp nhận được. Đột nhiên, anh ta rút bản copy bài “Tùy Anh, Từ Tháng Tư Buồn Đến Nỗi Đau Biệt Xứ“ hỏi tôi:




- Anh quen Tùy Anh từ khi nào?




- Biết tên tuổi nhau từ mấy chục năm trước. Gặp nhau chỉ một lần vào mùa hè năm ngoái, khi cùng nhau đón nhà thơ Trần Trung Đạo, tác giả của bài “Đổi Cả Thiên Thu Tiếng Mẹ Cười“ từ Mỹ sang, như tôi đã viết trong bài.




- Anh nghĩ sao về Hòa Thượng Thích Như Điển?




- Là người có kiến thức uyên thâm, viết nhiều, rất đáng kính.




- Anh có biết chùa Viên Giác thuộc Giáo hội VN thống nhất, chứ không vào Giáo hội VN?




- Với tôi thuộc về đâu không quan trọng. Không thích chính trị, nên tôi không để ý điều này. Biết rằng, lúc nào tôi cũng gọi Hòa Thượng Thích Như Điển là thày và xưng con.




- Anh có hay đi chùa không?




- Rất ít, vì không có thời gian.




- Kể cả chùa Linh Thíu?




- Tôi chưa bao giờ đến chùa này.




- Tôi có đọc truyện “Sau Tiếng Chuông Chùa“ anh có nhắc đến chùa này.




- Đó chỉ là một truyện ngắn.




- Anh có quen Người Buôn Gió?




- Gặp một lần, khi nhà xuất bản Vipen ra mắt tập Thơ Người Việt Ở Đức.




- Anh thấy những bài viết của Người Buôn Gió thế nào?




- Ít đọc, nên tôi không thể nói nhiều.




- Văn của Lê Minh Hà thế nào?




- Tôi chưa đọc, nên không thể nói.




- Còn văn của Nguyễn Văn Thọ?




- Đã đọc một số truyện ngắn, nhưng không phải là thứ văn tôi thích.




- Sa Huỳnh là tên hay bút danh?




- Tôi không biết, bởi chỉ gặp Sa Huỳnh có một lần.




Anh ta lẩm bẩm:

- Có lẽ là tên thật. Ở Đức hình như ít có người dùng bút danh. Anh nhận xét gì về thơ Sa Huỳnh?




- Sa Huỳnh viết nhiều, nhưng nếu anh ấy không đổi cách viết (bút pháp) thì thơ anh ấy chỉ dừng ở dạng nghiệp dư cộng đồng.

florida80
12-10-2019, 21:43
Còn thơ Nguyễn Thế Dũng?




- Nhà thơ Thế Dũng họ Vũ. Tôi thích đọc thơ của anh ấy. Nhất là thơ viết trước đây.




- Ngoài ra, thơ ở Đức phải kể đến ai?


- Thu Hà và An Giang.




- Thu Hà Berlin?




- Không! Thu Hà Cottbus.




- Ở Leipzig, chắc anh biết Thời báo của Nguyễn Sỹ Phương?




- Tôi có nghe nói, nhưng chưa bao giờ đọc.




- Anh thích đọc thơ của nhà thơ nào nhất ở trong nước?




- Trần Mạnh Hảo.




- Còn văn?




- Bảo Ninh, Võ Thị Hảo.




Buổi làm việc kết thúc, chúng tôi đề nghị anh nên tham gia vào hội văn nghệ người Việt ở Đức và hội văn nghệ trong nước. Viên an ninh (Sứ quán VN ở Đức) bảo tôi như vậy.




Tất nhiên, tôi từ trối điều này.




Viên an ninh ngồi ngoài cùng chợt đứng dậy, bảo: Để trình báo với cấp trên, chúng tôi đề nghị anh viết cho mấy chữ đại loại như, sau khi suy nghĩ lại, anh nhận ra những bài viết của mình là không đúng và từ nay không viết những bài như vậy nữa. Tôi không thể giúp các anh việc này, những bài viết là tư tưởng, suy nghĩ cá nhân của tôi, đúng sai tùy thuộc nhận thức mỗi người. Người ngồi trong cùng bảo: Ngay từ đầu anh đã nói mình dốt về chính trị, thì anh cứ viết cho mấy chữ, do không hiểu chính trị, nên anh có những bài viết sai vậy thôi. Tôi goặc lại, tuy dốt và không thích chính trị, nhưng tôi có chính kiến riêng của mình. Viên an ninh trẻ ngồi giữa đưa bút giấy: Nếu anh không viết, bọn em không thể khép hồ sơ, nói thế nào với Chef đây! Tính cả nể của tôi hơi bị dao động nên cầm bút giấy, thấy vậy viên an ninh ngồi trong đọc: Cộng hòa xã hội chủ nghĩa VN…Tôi ngắt lời, với tôi không có cụm từ này. Và tôi viết: “Tên tôi Đỗ Trường địa chỉ CHLB Đức, những bài viết của tôi là suy nghĩ cá nhân có thể đúng, sai. Tôi là người dốt và không thích chính trị, do vậy tôi không tham gia bất cứ đảng phái, tổ chức, hội đoàn nào. Hà Nội ngày 7-3-2015 Đỗ Trường” Đưa tờ giấy cho viên an ninh ngồi giữa, đọc xong anh ta bảo, ngắn quá, anh có thể viết dài hơn chút nữa không? Tôi từ chối. Viên an ninh ngồi trong kẹp tờ giấy vào tập hồ sơ và bảo, đủ rồi.




Tôi trở lại chiếc ghế nửa nằm, nửa ngồi nói chuyện cuộc sống người dân châu Âu với viên an ninh trẻ đang ngồi phía trong căn phòng.




Bảy giờ tối, thiếu tá an ninh tên (Hoàng?) đến đưa tôi đi ăn. Vẫn cái nhà hàng buổi trưa. Hoàng bảo, em đã ăn rồi, anh thích ăn gì thì gọi. Tôi gọi cơm trắng ăn với cá kho và rau muống luộc. Trong bụng đói cồn cào, lúc này trong người cũng có một chút thanh thản hơn, nhưng khi đưa miếng cá, thìa cơm vào miệng, tôi chợt thấy gai gai rờn rợn, bởi nhớ lời anh tôi, một người qúa am hiểu về nghiệp vụ công an, dặn từ mấy hôm trước: Chú bị đeo bám như vậy, vào khách sạn nhà hàng ăn uống nhớ phải cẩn thận, thằng Tàu bây giờ nó sản xuất nhiều thuốc lú lắm đấy.




Tôi và Hoàng về phòng một lúc, Tuấn mang vé máy bay đến và bảo Hoàng đẩy hành lý của tôi ra làm thủ tục. Tuấn nói, cấp trên vẫn chưa cho phép liên lạc với gia đình tôi. Tôi vẫn im lặng, dù có to tiếng phản đối cũng vô ích, bởi chắc chắn sẽ nhận được câu trả lời muôn thuở, chúng tôi không muốn như vậy, đây là lệnh của cấp trên…




Hoàng quay về, đưa cho tôi vé máy bay và giấy gửi hành lý. Tôi hỏi hộ chiếu, Hoàng bảo, tý nữa ra máy bay Tuấn sẽ trả lại. Tôi lại nửa nằm nửa ngồi trên ghế, nghe Hoàng kể chuyện xuyên rừng bắt ma túy ngày còn làm việc ở công an Nghệ An. Kể chán Hoàng hỏi tôi về giá cả xe ô tô và cuộc sống người dân ở Đức…

florida80
12-10-2019, 21:43
22 giờ Tuấn đến. Hoàng, Tuấn và người an ninh trẻ đưa tôi ra máy bay. Tôi được đưa ra cửa ưu tiên, không phải kiểm tra người. Đến gần cầu thang máy bay, tôi phải dừng lại, chưa được phép lên. Chờ mọi người đã lên hết, máy bay sắp chuyển bánh, Tuấn đưa hộ chiếu và trả lại điện thoại cho tôi và hỏi: Tâm trạng của anh bây giờ thế nào? Tôi bảo, buồn vì nhục cho đất nước, vui bởi sắp gặp lại vợ con. Nếu bây giờ các anh có để tôi đi sài Gòn, tôi cũng không đi nữa, bởi không còn một chút cảm hứng nào. Tuấn cười, hy vọng lần sau chúng ta gặp nhau, không trong hoàn cảnh như thế này.

Tôi bước đi còn nghe thấy tiếng Tuấn báo cáo trong điện thoại: Chuyên án đã kết thúc.




Vâng! Một kẻ viết văn tép riu, không hội hè, đảng phái như tôi mà công an Việt Nam phải lập đến cả chuyên án, thì thật nực cười và quá lãng phí tiền thuế của dân.

Và tôi ngoảnh đầu lại, vẫn thấy có hai người công an mặc sắc phục, lẽo đẽo theo tôi vào tận buồng máy bay. Tìm được chỗ ngồi và tôi định mở điện thoại, xem có thể gọi hoặc gửi thư về Đức cho vợ con, nhưng đã có tiếng nhắc nhở, để an toàn cho chuyến bay, đề nghị hành khách tắt điện thoại.

Tôi ngồi lật xem lại cuốn hộ chiếu, con dấu công an hủy giấy miễn thị thực của mình do nhà nước Việt Nam cấp, đỏ chót còn chưa ráo mực, làm tôi nghĩ đến quyền lực và công an hóa chính quyền của xã hội đương thời (Việt Nam).






Sáu giờ sáng, máy bay hạ cánh xuống phi trường Frankfurt. Tôi mở máy, gọi điện cho vợ con. Vợ tôi nói trong tiếng nấc, các con đã chờ tôi ở sân bay. Trong lúc chờ lấy hành lý tôi điện thông báo và xin lỗi bạn tôi và anh chị nhà thơ Trần Mạnh Hảo, Giáng Tiên ở Sài Gòn là tôi đã bị trục xuất về tới Đức.




Nghe tôi kể sơ sự việc, nhà thơ Trần Mạnh Hảo nổi khùng: Ai cho chúng nó quyền thẩm định văn chương và tước đoạn quyền tự do của con người. Chú lành quá để chúng bắt nạt. Người khác là không để yên như vậy đâu. Vâng! Không hiểu sao, em không thể nổi điên lên trước việc làm ấy của họ. Có lẽ cái tính của em như vậy rồi.




Lên xe, tôi mở FB liên lạc với bạn bè, gặp ngay nhà thơ, nhạc sĩ Nguyễn Trọng Tạo hỏi:

- Trường ơi! Em đang ở đâu đấy? (Bởi hôm thơ rằm tháng giêng gặp anh rất vội ở Văn Miếu, bắt tay hẹn gặp nhau vào những ngày tới)




- Em đã bị an ninh Việt Nam trục xuất về Đức.




- Sao vậy?




- Mới đầu họ bảo vì em không đăng ký tạm trú nên tạm giữ. Sau đó vì văn thơ của em có vấn đề, nên trục xuất.




- Lại lý do chẳng khác gì mấy bao cao su cũ và ai cho quyền họ thẩm định văn chương? Thật là, không ai làm xấu hổ đất nước bằng họ…




Trên đường về, tôi hỏi các con tôi, sao biết ba về bằng chuyến bay này?




Các cháu kể: Khi các bác ở Việt Nam báo tin sang, ba có thể đã bị an ninh Việt Nam bắt giữ, chúng con đã liên lạc với sứ quán Đức ở Hà Nội. Họ bảo, sau 24 tiếng, nếu ba không được thả, họ sẽ vào cuộc. Tuy nhiên, sau đó họ liên lạc với hàng không Việt Nam, và biết có tên ba trong danh sách bay về Đức vào 22 giờ 30. Tiếp sau đây, họ cần bản tường trình của ba, lý do bị bắt và trục xuất. Trong thời gian đó an ninh Việt Nam đối xử với ba như thế nào…


Bước chân vào nhà, gặp bà vợ mũi xanh mét, (dù đã ba mươi năm sống và mang quốc tịch Đức) miệng nửa khóc nửa cười, rít lên: Ông đã tởn chưa? Thơ với chả văn, từ nay tôi phải kiểm soát ông chặt chẽ hơn nữa.




Vâng! Vậy là tôi lại phải viết văn trộm trong cái rọ ngày càng bị xiết chặt hơn. Hỡi ông an ninh Việt Nam! Ông là ai, mà cấy vi trùng sợ hãi giỏi đến như vậy.


Đỗ Trường

florida80
12-10-2019, 21:44
Động Cửa Thiền









Đầu xuân, chùa làng nghi ngút hương trầm, thiện nam tín nữ chen chúc nhau vào chánh điện dâng hương bái Phật





Người ra kẻ vào ngược xuôi như bất tận, mặt ai nấy đều vui tươi phấn chấn, y rằng cuộc đời này không hề có đau khổ lo toan. Nhưng rồi, mọi người phải cau mày nhíu mặt khi trông thấy một cô gái lạ lùng đang lảng vảng ngoài sân chùa, hệt hư người từ hành tinh xa lạ mới xuống thăm trái đất.




Cô gái lạ lùng v́ nổi bật giữa đám đông do có một sắc đẹp mê hồn, phải công nhận là tuyệt thế giai nhân. Dáng cao hơn một thước bảy. Tóc đen óng ả phủ dài xuống lưng. Những ṿng đo lư tưởng. Đầy đặn và trắng trẻo. Gương mặt khả ái, sáng sủa. Nếu không là hoa hậu hoa khôi, th́ cũng là người mẫu tầm cỡ ngôi sao. Không ai có thể nhăn mặt bực ḿnh trước cái Đẹp bao giờ. Có điều, chỉ v́ cô gái đă tự chọn cho ḿnh bộ trang phục quá độc đáo, quá quái gở. Chiếc váy ngắn cũn cỡn, tưởng như không c̣n kiểu nào ngắn hơn, khoe cặp gị dài khêu gợi. Chiếc áo thun bó sát ôm lấy thân trên bốc lửa, thân áo trước và thân áo sau được liền lạc với nhau chỉ bằng hai sợi dây mỏng mảnh vắt qua hai bên bờ vai tṛn trịa và đầy đặn. Đẹp không chê vào đâu được, nhưng nếu cô ta đang đứng trên sàn diễn, hoặc đi trên phố cờ hoa rực rỡ ngoài kia. Đằng này, cô ta lại xuất hiện ngay chốn già lam tôn nghiêm thanh tịnh mới gây nên những nỗi bất b́nh từ những người chung quanh. Sự phẩn nộ, ghê sợ hiện rơ trên gương mặt những ai nh́n thấy cô gái, nhưng chưa ai lên tiếng thẳng thắn góp ư với con người lạ lùng, chỉ mới nghe những lời chê trách đàm tiếu nho nhỏ phía sau lưng người đẹp.




Một anh huynh trưởng gia đ́nh Phật tử bước lại bên cô gái bằng sự nổ lực phi thường, can đảm tột bực, đưa cho cô ta một chiếc áo tràng màu lam, giọng nhă nhặn:


- Chào chị, chị vui ḷng mặc chiếc áo này vào, nếu cần th́ chị có thể mặc luôn về nhà, tôi rất lấy làm hân hạnh khi được tặng chị nhân ngày đầu năm mới!


Cô gái tṛn xoe đôi mắt, nh́n anh huynh trưởng, rồi nh́n chiếc áo tràng với vẻ kinh ngạc, thản nhiên lắc đầu.


Anh huynh trưởng bực bội, giứ chiếc áo tràng tới, nói:


- Chị làm ơn mặc vào giùm cho. Đừng để mọi người khó chịu, và đừng để chư tăng nh́n thấy được mà tổn đức đó!


Cô gái nhíu cặp chân mày lá liễu, hỏi cộc lốc:


- V́ sao?


Anh huynh trưởng không c̣n tự chủ được, cáu gắt:


- Chị c̣n chưa hiểu v́ sao ư? Nơi đây là chốn tôn nghiêm, không phải chỗ chợ búa hay sân khấu kịch trường, cho nên trang phục trên người chị không phù hợp chút nào, rất chướng mắt mọi người. Chị thật t́nh không biết, hay giả bộ không biết?


Cô gái ph́ cười, một nụ cười tươi tắn tuyệt đẹp, lắc đầu:


- Biết làm ǵ để vướng? Ai thấy chướng th́ đừng nh́n. Mấy người đi chùa lễ Phật bái tăng

florida80
12-10-2019, 21:44
hay là đến đây để nh́n ngắm nhau? Ai tu nấy chứng, hăy để cho tôi yên!


Anh huynh trưởng cứng họng, không biết phải xử sao, trong lúc nhất thời đành đứng đực ra đó với chiếc áo tràng trên tay. Thời may, có một vị sư trẻ bước lại đứng trước cô gái, xá dài một cái, cất giọng từ tốn:

-A Di Đà Phật! Cửa Từ Bi luôn rộng mở để phổ độ chúng sanh, không phân biệt giàu nghèo sang hèn, trẻ già nữ nam… Nhưng, đừng v́ vậy mà xem thường chốn thanh tịnh, tạo nên phiền toái. Đi với Bụt mặc áo cà sa, đi với ma mặc áo giấy, chị ăn mặc như vậy mà vào chùa, có khác nào báng bổ đạo giáo, xúc phạm Tam Bảo? Mong chị hoan hỷ mặc áo tràng vào cho…




Cô gái cười duyên dáng, hỏi:

- Thầy thấy tôi ăn mặc thế nào?

Vị tăng trẻ lúng túng:

- Ờ… th́… rất hở hang … không nghiêm túc kín đáo…và…

Cô gái đưa tay vuốt mái tóc, ưỡn bộ ngực đầy sức sống, thản nhiên nói:

- Thầy tu hành mà c̣n chấp quá! Tâm của thầy c̣n động lắm. Lục căn của thầy chưa được tinh tấn, vẫn c̣n vướng điều phàm tục. Tốt hơn hết, thầy nên đóng cửa nhập thất để khỏi nh́n thấy những điều bất thanh bất tịnh ở phụ nữ đàn bà!


Vị tăng trẻ xanh mặt, cúi đầu, mắt nh́n chăm chăm xuống đất, bước đi lẫn vào đám đông Phật tử ngược xuôi ngoài sân… Cô gái cười nửa miệng, quay sang hỏi anh huynh trưởng:

- Anh có vui ḷng chỉ cho tôi tịnh thất của sư trụ tŕ không? Tôi đang rất muốn được vào vấn an ngài, và thỉnh giáo đôi điều…

Anh huynh trưởng nhíu mày nghĩ ngợi, tặt lưỡi:

- Dẫn chị vào tịnh thất của thầy trụ tŕ th́ thật là không nên chút nào. Nhưng, có lẽ phải làm điều dại dột này, v́ chắc t́nh huống oái oăm khó xử như bây giờ, chỉ có thầy mới đủ đạo lực khai tâm điểm đạo cho chị thấy được phải trái!


Nói rồi, anh ta mời cô gái đi theo ḿnh, băng qua đám đông, vào phía dăy nhà sau chánh điện. Anh ta dừng lại trước cửa một căn pḥng, quay sang nói với cô gái:

- Chị vui ḷng đứng chờ ở đây một lát, để tôi vào cáo bạch với thầy trước, khi nào thầy đồng ư tiếp khách, tôi sẽ ra mời chị vào. Được chứ?

- Ô-kê!

Anh huynh trưởng nhún vai ngán ngẫm, đưa tay gơ cửa ba cái. Bên trong có tiếng vọng ra: "Ai? Cần ǵ?". Anh huynh trưởng cao giọng:

- Bạch thầy, con là Tâm Tịnh, huynh trưởng gia đ́nh Phật tử, có việc rất hệ trọng cần cáo bạch với thầy ạ!








Bên trong pḥng vang lên giọng sang sảng:

-Tâm Tịnh đó ư? Vào đi, cửa không khoá!

Anh huynh trưởng mở cửa, bước nhanh vào trong và đóng lẹ cánh cửa lại. Cô gái đứng tủm tỉm cười, chờ đợi với vẻ háo hức. Chừng mười phút sau, cửa mở, anh huynh trưởng bước ra, nói:

- Chị được phép vào. Nhớ giữ ư giữ tứ một chút nhé!

Cô gái cười khẩy, bước vào pḥng. Một vị tăng tuổi độ lục tuần đang ngồi trên chiếc phản mun đen bóng trong tư thế kiết già, ánh mắt sáng rực rọi chiếu thẳng vào mặt vị khách mới vào. Cô gái chấp tay xá ba cái, thưa:

- Bạch thầy, con có thắc mắc xin thầy điểm giáo…

- Cứ hỏi. Đây nghe.

- Bạch thầy, con ăn mặc như thế này, vào chùa lễ Phật bái tăng, lại bị mọi người chê trách chỉ trích, bị tăng phê b́nh bắt lỗi, xin hỏi thầy ai đúng ai sai?

- Ai cũng đúng. Ai cũng sai.

- Bạch thầy, người phàm cố chấp đă đành, nhưng người đă xuất gia tu hành mà vướng mắc những chuyện lễ nghi giáo điều để đi bắt bẻ con, xin hỏi thầy là đúng hay sai?

- Vừa sai, vừa đúng!

- Sao là sai? Sao là đúng?

- Sai, v́ tu hành mà chấp nhặt những điều nhỏ nhặt. Đúng, v́ giữ ǵn thanh tịnh cho chốn già lam tôn nghiêm, đó là bổn phận, là nhiệm vụ phụng sự Tam Bảo, hoằng dương Chánh Pháp!

- Con từng nghe rằng, ngọn cờ phấp phới bay, thật ra cờ không bay mà gió bay, nhưng thật ra gió chẳng động mà do Tâm của con người đang động. Phải vậy chăng?

florida80
12-10-2019, 21:45
Thật hay! Thật hay!

- Vậy, theo thầy th́ con ăn mặc ra sao?

- B́nh thường.

- Đáng trách hay đáng khen ạ?

- Hợp thời trang. Hiện đại. Gọn gàng. Tiết kiệm. Nếu người mặc không hề thấy ngượng nghịu, không chút gượng gạo, không phải âu lo, thong dong khứ đáo xuất nhập như rồng đạp mây, th́ thật là đáng khen ngợi. Nếu mặc vào mà luôn thấy bị g̣ bó, thấy như bị mang của nợ, mang xích xiềng, không thoải mái đi đứng nằm ngồi th́ thật là đáng thương, tội nghiệp, chứ không đáng trách!


Cô gái cười khanh khách ra điều thích thú. Sư trụ tŕ bật cười ha hả, tiếng cười tự tại vang động như đă rung chuyển cả giàn ngói rong rêu của tịnh thất. Rồi im lặng như tờ. Cô gái cất tiếng:

- Thầy thật cao thâm, vững như bàn thạch!

- Có phải đó là mục đích chính của cô khi ghé thăm bổn tự?

- Im lặng, tức đă thú nhận.



- Cô mang một chút am hiểu giáo lư nhà Phật, một chút kiến thức cơ bản về sự Tĩnh Động, cố tâm cố ư vào chùa để thử thách cái Tâm Đạo của tăng ni giáo đồ. Sự cố ư làm cho người khác chao đảo tâm ư chính là ác tâm, chính là động rồi đó!


- Bạch thầy, quả đúng là con động. Nhưng đâu phải thấy người động mà ḿnh phải động theo, phải vậy không thầy?


- Phải nhớ quanh cô đều là những chúng sanh đang tu, c̣n tu, chứ chưa có ai đắc đạo, chưa ai giải thoát được ḿnh!


- Chỉ có thầy là tĩnh thôi sao?


- V́ đây là tịnh thất. Tâm người phải tĩnh, phải tịnh.


- Thầy không trách con về chuyện ăn mặc này thật sao?


- Không trách, mà c̣n khen. Áo quần chỉ là ngoại vật. Chúng vô tri vô giác, không tội t́nh ǵ. Chúng là vật ngoại thân, không là một bộ phận của thân thể con người…


- Và thân thể con người cũng chỉ là giả tạm…


- Chỉ là đất, nước, gió, lửa hội tụ tạo nên. Thân xác này c̣n là thứ bên ngoài, huống chi là quần với áo, xiêm với y?



- Chỉ cái Tâm bên trong mới là quan trọng?


- Tính động đều từ nơi ấy. Cho nên, nếu cô đă có gan ăn mặc hở hang thiếu thốn vải vóc để vào cửa thiền, th́ hăy phát huy thêm bản lĩnh mà trút bỏ hết xiêm y giả tạm ra khỏi tấm thân giả tạm ngay nơi đây đi!

- Trút bỏ hết đi!


Sư trụ tŕ quát lên. Cô gái giật bắn ḿnh, vội quỳ mọp xuống, đầu dập đất mấy cái. Sư lại quát:


- Trút hết. Rồi đi ra ngoài, dạo một ṿng văn cảnh mau đi!


- Bạch thầy… con không dám. Con không dám .Con xin dập đầu tạ tội. Đội ơn thầy đă khai tâm điểm đạo!







… Anh huynh trưởng đứng chờ ngoài hành lang với ruột nóng gan sôi, cứ như đang đứng trên tổ kiến bồ nhọt. Và rồi, cánh cửa tịnh thất đă mở toang. Cô gái lạ lùng đă bước ra ngoài với vẻ mặt rạng rỡ tươi vui. Lạ lùng hơn, trên người cô ta đang mặc một chiếc áo nhật b́nh của tăng chúng. Cô gái cười chào anh huynh trưởng, bước thoăn thoắt hướng về phía chánh điện. Anh huynh trưởng lè lưỡi, bước nhón chân lại khép cánh cửa tịnh thất thật nhẹ nhàng. Rồi anh chấp tay xa ba cái về phía bên trong cánh cửa vô tri, nói:


- Quả đúng là chỉ có thầy mới trị được quỷ sứ ma vương!


Anh ta thở phào nhẹ nhơm. Đầu năm vui thật. Thật là vui.




Không biết tác giả

florida80
12-10-2019, 21:46
Chất Xơ - BS Nguyễn Ư Đức










Hỏi


Tôi cứ nghe nói rằng chất xơ rất tốt cho sức khỏe và có thể làm giảm chất béo trong máu. Tôi bị cao mỡ đă hơn năm nay và đang uống thuốc để hạ mà vẫn c̣n cao. Vậy tôi có nên ăn thêm chất xơ không và ăn những thức ăn nào để có chất xơ. Năm nay tôi đă hơn 60 tuổi rồi và đọc tuần báo Trẻ mỗi tuần.


- Nguyễn Thị Mai (Sachse)


Đáp


Thưa bà,


Chất xơ là một hỗn hợp chất tinh bột nằm trong màng tế bào của các loại thực vật.


Có 2 loại chất xơ:




- Loại không ḥa tan trong nước, có trong các loại hạt nguyên trạng, vỏ các loại hạt, rau, trái cây. Các chất này hút rất nhiều nước.


- Loại ḥa tan trong nước, có trong rau trái, gạo đỏ, yến mạch oats, lúa mạch (barley).


Nói chung, chất xơ có nhiều trong:


- Lá xanh của các loại rau. Cuống lá có nhiều xơ hơn rễ và củ;


- Thực vật tươi, không chế biến


- Vỏ các loại hột và vỏ rau trái cây;


- Hạt nẩy mầm (giá đậu).


Các chất này đều không được tiêu hóa và có rất ít giá trị dinh dưỡng. Tuy nhiên khi ăn vào th́ chất xơ có một số tác dụng tốt được nhiều người tin theo và khoa học thực nghiệm cũng phần nào đồng ư. Chúng tôi xin tóm lược như sau để bà cũng như độc giả tuần báo Trẻ đọc, cho vui.






1. Chất xơ với táo bón:


V́ không ḥa tan trong nước và khi được ăn với nhiều nước, chất xơ có thể là môn thuốc an toàn và hữu hiệu để pḥng tránh bệnh táo bón. Nó làm mềm và tăng lượng phân để bộ tiêu hóa dễ dàng thải ra khỏi cơ thể. Ngoài ra, khi vào đến ruột già, nó được vi sinh vật tranh nhau ăn, tạo ra nhiều hóa chất có hơi (gas). Các hơi này kích thích ruột già làm người ta mót “đi cầu”. Một nhận xét cụ thể là trâu ḅ ăn cỏ, rơm rất nhiều chất xơ nên phẩn rất to và mềm.






2. Chất xơ với bệnh viêm túi ruột già:


Trên vách ruột già thường nổi lên những túi nhỏ tư tẹo, mà theo bác sĩ Lauren V. Ackerman của đại học Nữu Ước th́ hầu như người lớn nào cũng có. Mỗi khi thức ăn bị ngưng đọng trong những túi đó th́ gây ra t́nh trạng viêm túi ruột già (diverticulosis).


V́ không ḥa tan trong nước, chất xơ có thể ngăn ngừa sự thành h́nh các túi nhỏ đó bằng cách giảm thiểu sự táo bón và giảm sự căng phồng của ruột già trong việc tống khứ chất phế thải.


Tại Western General Hospital bên Ái Nhĩ Lan, người ta có thể ngăn ngừa sự tái phát ở bệnh nhân mới giải phẫu bệnh viêm túi ruột bằng cách cho ăn nhiều chất xơ.

florida80
12-10-2019, 21:46
3. Chất xơ với ung thư ruột già:


Ung thư ruột già hiện giờ đứng hạng thứ nh́ trong các loại ung thư ở Mỹ và gây tử vong cho nhiều chục ngàn người mỗi năm. Dinh dưỡng đă được nhắc nhở đến như một cách để pḥng ngừa bệnh này.






Viện Ung thư Quốc gia Hoa Kỳ và nhiều tổ chức y tế công tư khác chủ trương và khuyến khích bằng cách giảm tiêu thụ chất béo và tăng thực phẩm có chất xơ. Các khuyến cáo này được kết quả của nhiều nghiên cứu khoa học hỗ trợ.


Có hàng chục cuộc khảo sát đă chứng minh chất xơ có khả năng pḥng ngừa bệnh ung thư ruột già. Một cuộc nghiên cứu ở bệnh viện Nữu Ước năm 1989 cho thấy là chất xơ ngăn chận sự xuất hiện của các mụn thịt thừa (polyp) ở ruột già và hậu môn. Những mụn này có khuynh hướng phát triển thành bướu ung thư.


Viện Ung thư Quốc Gia Hoa Kỳ, Hội Ung Thư Hoa Kỳ khuyên nên dùng từ 25- 30 gr chất xơ mỗi ngày.






4. Chất xơ với bệnh tim mạch:


Bác sĩ James Anderson của Đại Học Y khoa Kentucky, Hoa Kỳ đă dành nhiều chục năm nghiên cứu công dụng chất xơ với bệnh tim mạch và tiểu đường. Theo ông ta, chất xơ nhất là từ lúa mạch, giảm cholesterol bằng cách làm gan bớt chế tạo mỡ béo LDL và tăng HDL.


Một nghiên cứu khác cho người t́nh nguyện ăn nhiều bơ th́ cholesterol lên rất cao, nhưng khi thêm chất xơ vào khẩu phần th́ cholesterol giảm xuống tới 20%. Cholesterol cao trong máu đă được coi như nguyên nhân gây một số bệnh tim mạch và là đề tài của nhiều nghiên cứu khoa học cũng như câu chuyện để nói khi mọi người gặp gỡ.






5. Chất xơ với bệnh tiểu đường:


Tiểu đường là một nhóm bệnh trong đó đường glucose ở máu lên cao. Bệnh này do hoặc thiếu Insulin hoặc giảm tác dụng của Insulin trong cơ thể. Bệnh rất phổ biến và đưa đến nhiều điều không tốt cho sức khỏe, khả năng làm việc, phẩm chất đời sống con người. Nó cũng ảnh hưởng tới nền kinh tế quốc gia v́ số bệnh ngày càng gia tăng, người bệnh hoạn nhiều, rất tốn kém cho sự chăm sóc lâu dài.


Theo kết quả các nghiên cứu của các bác sĩ James W. Anderson, thực phẩm có chất xơ có nhiều khả năng b́nh thường hóa đường trong máu, giảm đường sau bữa ăn, tăng công hiệu của Insulin. Theo ông ta, loại chất xơ ḥa tan trong nước rất công hiệu v́ nó tạo ra một lớp keo (gel) lỏng ngăn không cho đường hấp thụ vào ruột và có thể làm giảm đường trong máu tới 30%.


Người mắc bệnh tiểu đường cũng hay bị chứng vữa xơ động mạch v́ triglyceride lên cao. Bác sĩ Anderson cho hay chất xơ có thể làm giảm loại mỡ này và mỡ xấu LDL và làm tăng mỡ lành HDL.






6. Chất xơ với bệnh mập ph́:


Người bị ph́ mập thường v́ ăn nhiều, nhất là chất mỡ, mà lại không sử dụng, nên năng lượng dư thừa tích tụ trong cơ thể. Tiết chế ăn uống là điều cần thiết để giảm kư.


Phần nhiều thực phẩm giàu chất xơ đều nghèo chất béo, không có chất dinh dưỡng cho nên là món ăn lư tưởng cho những người muốn xuống cân.


Ngoài ra, thực phẩm giàu chất xơ cần thời gian lâu hơn để ăn nhai, không được tiêu hóa và hấp thụ ở bao tử, thường làm người ta no mau và no lâu, do đó giảm nhu cầu ăn nhiều, một điều kiện để khỏi mập ph́.


Chất xơ thiên nhiên có công hiệu hơn viên chất xơ.






7. Chất xơ với bệnh ung thư vú:


Một nghiên cứu mới đây của Hội Sức Khỏe Mỹ Quốc (American Health Foundation) ở thành phố Nữu Ước cho thấy là cám lúa ḿ (wheat bran) rất giàu chất xơ không ḥa tan trong nước, có khả năng giảm thiểu lượng estrogen trong máu. Từ đó người ta suy đoán rằng chất xơ trong cám lúa ḿ có thể giảm thiểu nguy cơ mắc bệnh ung thư vú. Các khảo sát về vấn đề này đang c̣n tiếp diễn.


Coi như vậy th́ bà thấy chất xơ rất tốt cho cơ thể.


Riêng trường hợp của bà th́ chúng tôi đề nghị là bà vẫn phải tiếp tục dùng thuốc hạ chất béo do bác sĩ cho toa, đồng thời cũng giảm tiêu thụ chất béo từ động vật và năng vận động cơ thể. Làm được như vậy th́ cholesterol sẽ giảm và bà có thể tránh được một số bệnh. Bà nên dùng các loại thực phẩm có nhiều chất xơ mà tôi đă nêu ra ở đầu bài viết.


Kính chúc bà và gia đ́nh được mọi sự b́nh an.





BS Nguyễn Ư Đức

florida80
12-10-2019, 21:53
Ông nhà bếp chen vô một chuyện khác. Ông kể năm rồi, ông phải mổ van tim. Bà vợ ngồi kế bên than: “Ông ơi, ông chết tôi chết theo”


Ông hoảng hồn: “Thôi bà ơi, để tôi đi một ḿnh cho thanh thản, khỏi phải đi chung, khỏi phải căi với bà.”







Nếu quí bạn nào thật sự muốn sống hạnh phúc, chết b́nh an th́ hăy đọc mấy Sáu Điều Răn dưới đây của Hội Những Người Sợ Vợ (đọc được trên báo, xin phép và cám ơn tác giả):


1. Kính vợ đắc thọ. Sợ vợ sống lâu. Nể vợ bớt ưu sầu. Để vợ lên đầu là truờng sinh bất tử.


2. Đánh vợ nhừ tử, là đại nghịch bất đạo. Vợ hỏi mà nói xạo là trời đất bất dung


3. Chê vợ lung tung là ngậm máu phun người. Gặp vợ mà không cười, là có mắt mà không tṛng


4. Để vợ phiền ḷng, là tru di tam tộc. Vợ sai mà hằn học là trời đánh thánh đâm.


5. Vợ gọi mà ngậm câm, là ḷng lang dạ sói. Để vợ nhịn đói là tội nhân thiên cổ.


6. Để vợ chịu khổ là bất tài vô dụng. Trốn vợ đi ăn vụng là ngũ mă phân thây…


C̣n ông nào không muốn sống kiểu này, th́ kiếp sau xin đầu thai làm đàn ông Á Châu, để đánh vợ cho da

florida80
12-10-2019, 22:04
Bốn Mươi Năm Kể Từ Đó - Thu Tâm










Kỷ niệm 40 năm Việt Nam miền Nam rơi vào tay cs. TT xin mời quư Thầy Cô và quư anh chị, bạn cùng TT hồi tưởng lại một đoạn đời gian truân và


đau thương khó quên.

Thu Tâm.





Đă bước qua năm thứ bốn mươi sau khi cuộc chiến xâm lấn tương tàn trên quê hương kết thúc, sao tôi vẫn ngậm ngùi khi thời gian trôi dần đến ngày kỷ niệm đau buồn ấy ! Bốn mươi năm và c̣n bao lâu nữa để xóa nḥa ? Bốn mươi năm hận tủi cho người Việt Tự Do tha phương và cũng bằng ấy năm đau khổ cho người c̣n mang trong ḷng chút t́nh yêu thương đất nước. Cứ đến thời gian này là chuyện năm xưa, h́nh ảnh bi thương cũ cứ như cơn ác mộng lại sống lại, tưởng chừng chuyện mới vừa xảy ra hôm qua đây thôi!




ÁC MỘNG KINH HOÀNG

Thứ Sáu 14 Tháng Ba –1975, hai Samsonite quần áo đă sẵn sàng cho cả gia đ́nh . Chúng tôi đang chờ chuyến máy bay khởi hành ra Nha Trang để thăm bà Cô đang hấp hối. Đêm ấy anh ở lại trực trong Quân Đoàn, tôi nằm đọc sách đến gần mười hai giờ khuya mới tắt đèn, đang mơ màng thiếp đi th́ bật choàng tỉnh hoảng hồn bởi tiếng đập cửa dồn dập cùng tiếng chồng tôi gọi lớn bên ngoài . Tôi run bắn người không biết chuyện ǵ xảy ra, nhưng cửa vừa mở anh th́ đă mang theo cả cơn gió lạnh thổi bay vào nhà vừa đi vừa lên tiếng hối thúc:

- Thành phố mất rồi, phải di tản ngay. Bạn anh đă lo được máy bay, em chuẩn bị quần áo và sắp xếp đồ đạc cần thiết cho hai mẹ con, lấy thêm mấy hộp sữa bỏ vào va- li, mặc thêm áo lạnh vào. nhanh lên kẻo không kịp!? Để anh lo việc khác !...




Nh́n theo chồng đang nhanh tay gỡ h́nh ảnh trên bàn thờ gói lại bỏ vào vali, tôi lùng bùng cả hai tai đứng chết lặng. Tôi hiểu anh, vốn dĩ là người con rất có hiếu nên nếu không phải là việc hệ trọng th́ không bao giờ anh dẹp bỏ bàn thờ Cha Mẹ như thế. Sự bất ngờ làm ḷng bấn loạn cả lên, tôi cuống cuồng quên đầu quên đuôi không biết đang làm ǵ… chùm ch́a khóa vừa mới cầm đây lại lạc mất nơi nào t́m không ra, mở cánh tủ ra lại đóng vào v́ không biết mang ǵ đi theo mà bỏ vật ǵ lại ! Tôi tiếc ngẩn ngơ bộ khuôn bánh đủ loại vừa mới sắm định sẽ làm thử đăi bạn cuối tuần, chiếc tủ đầy sách quư hai vợ chồng đă dành dụm chọn lọc bao công lao trong mấy năm trời , đă khiến bạn bè từng trầm trồ và mượn đọc nhiều lần … Tôi quyến luyến biết bao nhiêu căn nhà với vườn cây nhỏ đầy trái trĩu cành đang mùa chín, và dưới cây bơ tươi tốt xanh um kia đă chôn chiếc nhau của đứa con trai đầu ḷng …Tất cả phải bỏ lại vĩnh viễn sao !

Thấy tôi ngơ ngác như người mất hồn, anh lại hối :

- Nhanh lên bế con ra xe đi em, để anh xách vali đồ đạc cho.




Ôm đứa con mới hai tuổi đang khóc v́ c̣n ngái ngủ, tôi mở cửa trước ra và giật ḿnh khi thấy đèn pha của mấy chiếc xe jeep đang chiếu sáng cả một góc sân. Cư xá chúng tôi ở chỉ có chín căn, mọi người đang hấp tốc hối hả chất cả gia đ́nh cùng đồ đạc cần thiết lên xe, tiếng dục dă gọi nhau í ới càng khiến tôi luống cuống thêm. Bước lên xe, gặp Mẹ, em gái và cháu ngồi đầy band ghế sau, tôi thật bất ngờ và cảm động. Dù biết xưa nay chồng tôi luôn là một người rất chu đáo và có t́nh nghĩa, nhưng lần này tôi lại vô cùng cám ơn anh khi đă làm được chuyện mà ngay cả tôi là con ruột cũng không hề nghĩ ra trong hoàn cảnh bối rối . Th́ ra trước khi chạy về nhà , chồng tôi đă đến đón Mẹ tôi, cô em gái cùng đứa con nhỏ một tuổi. Trên xe bây giờ đầy đủ tám người kể cả cô bé con nuôi mười ba tuổi của vợ chồng tôi. Chúng tôi cùng ba gia đ́nh bạn của anh nữa chất lên bốn chiếc xe jeep khởi hành đi về hướng phi trường .

florida80
12-10-2019, 22:08
Trời Pleiku nửa đêm vào tháng Ba c̣n lạnh, sương giá núi rừng len vào tận xương tủy khiến tôi ôm sát thêm đứa con nhỏ . Nh́n Mẹ tôi, mái tóc xơ xác bạc trắng với đôi mắt thất thần làm tôi thấy quặn ḷng v́ thương Mẹ . Cũng chiến tranh đă cướp Bố tôi đi, bỏ lại đàn con thơ bảy đứa khiến Mẹ tôi từ một thiếu phụ xinh đẹp biến thành bà già trong có vài năm. Mẹ một ḿnh bươn chải vất vả , bỏ ngoài mọi sự cám dỗ để nuôi con ăn học khôn lớn. Mẹ lại âm thầm chịu đựng sự cô đơn khi các con chắp cánh bay đi hết, căn nhà lớn và ngôi vườn tuổi thơ đầy các loại cây ăn trái của chúng tôi đă vắng ngắt tiếng chơi đùa, căi cọ của anh em chúng tôi từ bao giờ ! Mẹ vào ra quạnh quẽ âm thầm, dù vợ chồng tôi cố gắng mỗi tuần đều bế con về thăm, thấy Mẹ cười vui và đùa với cháu ngoại tôi cũng vui theo. Nhưng nh́n ánh mắt mẹ thăm thẳm khi đến giờ từ giă khiến ḷng tôi măi ray rứt …

- Ầm !

Tiếng nổ lớn cùng nháng lửa chói ḷa xóa tan màn đêm đen trước mắt . Tim tôi đập mạnh muốn rớt ra ngoài. Mọi người nhao nhao không dấu được vẻ kinh hoàng trên nét mặt.

- Pháo kích rồi !




Chồng tôi vừa la to vừa đạp thắng gấp làm mọi người ngả nghiêng, mấy đứa nhỏ khóc thét lên v́ bị giật ḿnh sợ hăi. Không biết có phải may mắn hay Phật Trời phù hộ, trái đạn pháo kích rơi ngay sau lưng chỉ cách chiếc xe cuối cùng khoảng hơn mười mét nhưng chệch vào phía bụi cây to bên đường. Đám đất bị xới lên , cây cối bị chặt ngang vung văi chung quanh ! Không hiểu sao, gần thế mà miểng đạn lại né tránh chúng tôi! Tuy vậy cũng đủ để khiến đám đàn bà và trẻ con run cầm cập. Hú vía, may mắn không ai bị ǵ cả! Chỉ mất mươi phút khựng lại xem xét rồi đoàn xe lại nối nhau chạy tiếp trên con đường trải nhựa đầy ổ gà nhấp nhô. Một thời gian căng thẳng không biết bao lâu nữa trôi qua, bọn trẻ con bắt đầu nằm thiêm thiếp ngủ. Chúng tôi ngồi im nhưng trong ḷng bồn chồn, thấp thỏm, Mẹ và tôi nhắm mắt lâm râm lời cầu nguyện .




Đêm Cao Nguyên đầu tháng Hai Âm lịch bầu trời tối đen như mực, chỉ có những ánh sao đêm mờ nhạt trên cao tít thỉnh thoảng nhấp nháy như trêu chọc chúng tôi. Đêm đen luôn đồng lơa với hiểm nguy, mọi điều bất trắc đang ŕnh rập chung quanh sẵn sàng bủa vây nhóm người nhỏ bé yếu đuối. Ánh đèn pha của xe sáng quắc xé màn đêm , nhưng lại làm tăng thêm nỗi lo sợ trong ḷng tôi lúc này. Tôi cố căng mắt nh́n vào chiếc kim của đồng hồ đeo tay, gần một giờ sáng, không biết bao giờ mới đến được chỗ máy bay đậu!. Con đường từ nhà ra phi trường chỉ độ mấy cây số mà sao đi lâu thế! Tôi muốn buột miệng nêu thắc mắc với chồng tôi, nhưng nh́n nét mặt căng thẳng nghiêm trang của anh tôi lại không dám cất lời.

- Ầm !




Mặt đất như bị rung chuyển, ngực tôi tức muốn nghẹn thở, lại thêm một màn mưa đất đá với cây cối phủ ngập trên mui vải của chiếc xe jeep. Chiếc xe thứ nhất vừa vượt qua một đoạn nên thoát nạn trong đường tơ kẽ tóc, nhưng chiếc xe thứ hai của đoàn th́ gần như dập nát hết, văng miểng tứ tung khiến chúng tôi một phen khiếp vía đến cứng người. Trái pháo lần này cày tung mặt đường thành một lỗ hổng lớn phía trước. Một sự thần kỳ may mắn đă cứu thoát cả gia đ́nh người bạn và ngay cả gia đ́nh tôi nữa. Trước lúc đó mấy phút, xe người bạn bị trục trặc máy phải dừng lại và tất cả bốn người trên đó đă bước xuống hết, chia nhau đi về phía xe của vợ chồng tôi chỉ cách mươi mét cùng chiếc xe hàng cuối cùng để ngồi chung . May mà chồng tôi chưa cho xe khởi động, ai nấy thẫn thờ xanh mặt, đám trẻ thức giấc mắt mở to không dám khóc .Nhưng tất cả người lớn chúng tôi, những người vừa thoát qua một cuộc sinh tử kề bên đă xúc động rơi nước mắt . Cảm tạ ơn Trên !




Trước đây sự hiểu biết c̣n mơ hồ khi nghe trong Radio hay đọc trong báo chí về sự tàn phá của chiến tranh, Nhưng bây giờ tôi mới cảm nhận được phần nào về sự khốc liệt của bom đạn đang ở bên cạnh ḿnh. Đúng là thực tế lúc nào cũng hơn hẳn sách vở v́ được tận mắt chứng kiến. Tôi đă cảm nhận được sự sợ hăi làm tê điếng cả thần kinh và thể xác. Trong nỗi xúc động, tôi thấy vô cùng cảm phục và yêu quư, kính trọng hơn những người lính Việt Nam Cộng Ḥa ngoài chiến trận. Họ đă can trường âm thầm hy sinh cả mạng sống để bảo vệ đất nước cùng sự yên b́nh cho người dân lành, ngày đêm chấp nhận đối diện với hiểm nguy, gian khổ… Tôi chợt ngộ ra, nằm giữa cái sống chết mới thấy cuộc đời thật vô thường! Không thể đi tiếp được v́ mặt đường đă hư hại khó mà vượt qua trong đêm tối như thế này! Hơn nữa người già ,trẻ con đă quá mệt mỏi và kinh hoàng v́ chưa đầy nửa tiếng đă có hai lần xuưt chết v́ bị pháo kích. Chúng tôi đành bỏ cuộc.

florida80
12-10-2019, 22:08
Về tới nhà đă gần hai giờ sáng, tôi thiếp đi trong mệt mỏi, hơn nữa cái thai hành khiến tôi bủn rủn cả tay chân không đứng vững nổi. Khi tỉnh dậy th́ chồng tôi đă đi từ lúc nào. Tôi lo cho con ăn và thay quần áo vừa xong th́ anh về, báo cho tôi một tin mới qua cuộc họp khẩn cấp. Họ đă quyết định : Dời cả BộTư Lệnh Quân Đoàn II về Nha Trang, thành phố Pleiku sẽ bỏ ngỏ từ hôm nay !!!, Vali sắp vội vàng vài thứ từ hồi đêm c̣n đó, tôi ngẩn ngơ mở ra rồi đóng lại! Trong tâm trạng rối bời. tôi thẫn thờ vào ra trong căn nhà thân yêu để ngậm ngùi, cố ghi vào trí óc h́nh ảnh cuối cùng nơi vợ chồng tôi đă sống những ngày hạnh phúc ngắn ngủi. Ḷng thêm quặn thắt khi chồng tôi cho biết anh được lệnh phải ở lại với một vài Sĩ Quan khác v́ một nhiệm vụ đặc biệt: phá hủy toàn bộ tài liệu. Rồi sau đó tự lo liệu bản thân !? Trong khi các ông lớn và cấp trên đă lẳng lặng cùng bầu đoàn thê tử bay từ hôm qua ra Nha Trang hết rồi ! Tôi cố kềm ḍng nước mắt uất nghẹn v́ thương chồng !Có phải đây là kỷ luật bắt buộc phải chấp hành của đời quân ngũ, dù vô lư và bất công?

Nh́n anh lăng xăng tỏ vẻ b́nh thản, nhưng tôi biết trong ḷng anh cũng đang bấn loạn.




Chín giờ sáng Thứ Bảy 15 -3 – 75. Cuộc chia ly đầy bất trắc không hẹn được ngày gặp lại trong ngậm ngùi thinh lặng, anh im lặng lái xe đưa mẹ con tôi lên máy bay, nhưng lần này đi hướng khác. Sau đó tôi mới được biết v́ để tránh sự chú ư của đám đông nên nơi hẹn ở một băi cỏ nào đó chứ không ra phi trường. Chiếc vận tải Chinook như con cá voi to lớn kềnh càng nằm lẻ loi giữa nắng nhạt, các cánh quạt đang quay vù chờ đợi. Vào lọt trong khoang rồi tôi mới hoàn hồn ngó ra, nghe nhói trong ḷng khi không c̣n nh́n thấy chồng tôi cùng cảnh vật bên ngoài nữa. Ḷng máy bay rỗng tuếch, chỉ có bảy gia đ́nh bạn của anh và mấy mẹ con tôi, toàn đàn bà trẻ con với hành lư nhẹ tênh vài túi xách hay vali nhỏ đựng ít quần áo…Lời anh dặn ḍ vẫn văng vẳng bên tai , tôi gục đầu trên cánh tay để tự thấy ḿnh đầy nỗi thương cảm. Nước mắt cứ tuôn không ngừng, tôi thấy thương chồng và thương con quá. Đứa bé mới hai tuổi đầu dù không biết được chuyện ǵ đang xảy ra với mẹ , nhưng khi thấy tôi khóc nó lấy bàn tay bé xíu lau nước mắt cho tôi và ngọng nghịu dỗ :

- “Mẹ nín đi , ai làm mẹ khóc vậy , con mua kẹo cho mẹ ăn nha !?”

Tiếng của con dại càng khiến tôi nghẹn ngào, nước mắt càng chảy dài không ngưng được. Ôm con trong tay,tôi cảm nhận được hơi ấm truyền qua như một sức mạnh giúp tinh thần tôi vững lại.




Về đến Nha Trang, Bác tôi – đổi từ Nha Động Viên II Saigon ra mấy năm trước - ra đón trong vẻ mặt lo âu khi thấy có mấy mẹ con tôi . Có lẽ Bác sợ tôi buồn nên không nhắc đến tên chồng tôi. Thu xếp chỗ ở cho mọi người xong, Bác điện thoại liên lạc khắp nơi ḍ hỏi tin tức, nhưng cả tuần lễ vẫn không biết được ǵ hơn. Chồng tôi vẫn chưa thấy tăm hơi, c̣n mất! Hiện tại không c̣n chuyến máy bay nào từ Pleiku ra Nha Trang nữa, không biết làm xong nhiệm vụ anh xoay sở làm sao !Pleiku đă bỏ ngỏ, thành phố tràn ngập người hỗn loạn từ khắp nơi đổ về và trộm cướp hoành hành, anh có b́nh yên trong hỗn loạn ,có thoát ra được khỏi thành phố khi phương tiện di chuyển đă bị cắt hết ? Ruột tôi nóng như lửa, mỗi ngày thấp thỏm ngồi bên Bác chờ điện thoại!

florida80
12-10-2019, 22:09
Tạ ơn Trên, anh về đến vào ngày thứ tám, lái xe qua bao nhiêu chặng đường nguy hiểm, và năm ngày sau người em rể của tôi cũng về tới. Nghe hai người kể lại chuyến đi hăi hùng cận kề thần chết, từ con sông Ba xác người bập bềnh che kín mặt nước, từ tỉnh lộ Bảy máu chảy thành sông...Tại đây, cả dân lẫn quân không biết đă bao nhiêu ngàn người bị Cộng Sản bắn xối xả khi đang trên đường chạy nạn, xác chết chất thành đống hai bên đường ! Của cải ,bao b́ ngổn ngang nằm phơi dưới nắng trước những thân xác không hồn… Có những đứa trẻ thơ một ḿnh gào khóc bên xác mẹ đầy ruồi nhặng bu đen ! Đứa khác th́ thân xác xơ giữa nắng bụi mù, máu lửa cố t́m chút sữa trên bầu vú xám ngoét khô đét của mẹ v́ cơn đói!. Đứa th́ lạc hết người thân đang gào la kêu gọi ! Đứa nằm chết với đôi mắt kinh hoàng mở to …. Đoạn đường lịch sử mang tên “ Đại Lộ Kinh Hoàng ”này, cộng thêm cái chết tức tưởi của gần chục ngàn người dân vô tội trong cái Tết Mậu Thân 1968 ở Huế đă đánh dấu thành tích khát máu đáng ghê tởm, sự dă man tàn bạo của con người Cộng sản Việt Nam.



MÁU VÀ NƯỚC MẮT

Nhưng chiến sự nào đă yên, tin dồn dập về Nha Trang thất thủ, Thành phố biển cũng bắt đầu hỗn loạn không kiểm soát nổi! Sau hai tuần lễ tạm dung, nỗi mừng v́ sự đoàn tụ chưa vơi, chúng tôi phải một lần nữa bỏ lại tất cả những ǵ mới sắm sửa cho cuộc sống để gạt nước mắt chia tay người ở người đi..Chồng tôi là quân nhân nhất là trong thời chiến, nhiệm vụ ràng buộc khiến anh không thể v́ gia đ́nh mà quên trách nhiệm! Đă biết bao người cùng chịu cảnh ly tan và vất vả hơn nhiều trong thời gian này khi chạy loạn bằng đường bộ, chúng tôi c̣n may mắn hơn được sắp xếp lên một chuyến bay . Tôi chợt nghĩ, nếu lúc đó phải chạy giặc bằng đường bộ, có lẽ ḿnh không c̣n có mặt trên dương thế để ngồi đây viết những hàng chữ này !




Và đây phi trường Nha Trang buổi sáng 29 - 3 -75 . Lần đầu tiên tôi thấy cảnh ghê rợn bày ra trước mắt mà đến măi mấy mươi năm sau khi nhớ lại c̣n rùng ḿnh. Trên đường vào cổng, người ta đông chưa từng thấy chen lấn xô đẩy hầu như đạp lên nhau để vượt qua, dẫm bừa lên trên những vũng máu rải rác đây đó của người vừa bị trúng đạn pháo kích. Tiếng kêu khóc gào la rên rỉ lẫn lộn tạo thành âm thanh khủng khiếp, người cứu thương không xuể, hơn nữa chính người có nhiệm vụ giờ này cũng phải lo cho gia đ́nh ḿnh , đâu c̣n đủ tâm trạng để làm việc xă hội! Sự sống c̣n đă khiến con người phải trở nên nhẫn tâm đối với đồng loại có phải là tự nhiên trong bản năng ?! Tiếng đạn pháo kích không ngưng và người bị trúng thương ngă thêm tới tấp với máu đổ lênh láng đến chóng mặt. Cảnh vật trước giờ phút này mới đau thương làm sao! Tôi hoa mắt, đúng run rẩy, với sức khỏe này làm thế nào ḿnh có thể vượt qua đám người kia chứ đừng nói lên được trên máy bay! Nh́n về chiếc vận tải bốn động cơ C-130 đồ sộ mà có người đă từng ví là “Hercules” ngập bóng người, cửa sau máy bay như cái miệng há to của con quái vật đang ngoạm ngấu nghiến đám người không nhận ra h́nh thù một ai. Chung quanh trên dưới đều bị bu kín như kiến, ai cũng cố gắng t́m cho ḿnh và cho người nhà một chỗ bám nên càng hỗn loạn hơn. Kẻ mạnh luôn thắng thế, phía cửa sau đuôi máy bay nhiều người bị xô đẩy rớt xuống mặt đường ngă chồng lên nhau, tiếng thét lẫn tiếng chửi rủa inh ỏi. Người phi công bạn hợp cùng chồng tôi đă dùng hết sức vẹt đám đông đang đeo cứng ở cửa trước mới đưa được toàn bộ gia đ́nh gồm Mẹ tôi, gia đ́nh cô em thêm hai mẹ con tôi, với cô con nuôi cả thảy bảy người lên an toàn. Ḷng khoang đă chật như nêm, khó khăn để len chân vào phía trong hơn nữa, nhưng gần cửa may mắn c̣n được đủ chỗ để đặt mấy chiếc va-li, mọi người mồ hôi mồ kê nhễ nhại đành nhường nhau ngồi tạm trên đó. Tôi mệt nhoài thở dốc, nh́n quanh thấy ḿnh lọt thỏm giữa lố nhố người kẻ đứng người ngồi. Ngồi chết cứng một chỗ rồi tôi mới thảng thốt sực nhớ chưa kịp nói lời từ biệt với chồng, ngay cả lời dặn ḍ cũng quên luôn! Tôi cố ngoái đầu nh́n ra cửa t́m, anh đă mất hút đâu đó giữa rừng người ?! Phút chia ly đầy bi kịch không thể ngờ có được trong đời, biết bao giờ gặp lại nữa đây? Đạn pháo th́ vô t́nh, mẹ con tôi đă thoát nhưng riêng anh và đồng đội đang c̣n nhiệm vụ đâu thể bỏ đi! Thương chồng, tôi lại bỗng dưng đầm đ́a nước mắt xót xa…




Tiếng động cơ ồn ào ḥa lẫn tiếng người la hét, máy bay quá sức tải nên khó khăn để cất cánh lên được. Trong khoang người người đứng ngồi ép chặt vào nhau như cá hộp xếp lớp, mồ hôi ướt dầm mặt mũi áo quần nồng nặc khó thở, lồng ngực tôi muốn nổ tung v́ bị ngộp, tôi cố ngóc đầu lên cao để lấy hơi …Máy bay rung chuyển, đám đông vẫn treo tọng teng ở cửa sau, cửa trước không chịu rời bỏ tay, người này bị gạt xuống th́ người khác lại bám lên. Cảnh tượng hỗn độn chen lấn không dứt và người ta vẫn cố dù biết không thể nào …nhưng cuối cùng chiếc C-130 cũng nặng nề rời khỏi mặt đất được , nhiều người bị bỏ lại, số người đeo bám sau đuôi bị hất mạnh xuống đường, mặc cho tiếng khóc la vang trời. Máy bay lên cao rơi thêm vài người nữa, chắc lại có số người bị thương nặng ! Kẻ đi người ở lại, lạc mất nhau rồi cha mẹ anh em ơi, biết làm sao để t́m gặp lại mai này!! Sức chứa so với trọng lượng đă vượt tầm cho phép quá xa, v́ an toàn nên dù không muốn cũng khó mà tránh được sự nhẫn tâm! Tôi xót xa khóc không lên tiếng , thương cho số người kém may mắn đang lăn lộn gào thét ở dưới mặt đất kia, nửa đang trên cùng chuyến bay với tôi. Ai đă gây ra cảnh chia ly tang tóc cho người dân của tôi đây? Những người dân miền Nam hiền lành chân chất yêu thanh b́nh , bây giờ đang chịu cảnh đọa đầy trần gian !

florida80
12-10-2019, 22:09
Gió thổi lồng lộng qua khung cửa mở, bốn cánh quạt quay hết tốc độ và máy bay nặng nề lên cao dần bỏ lại thành phố Nha Trang một thời yên ả nên thơ. Một vùng đất kỷ niệm yêu dấu ngày nào, tất cả đang xa dần nhỏ dần rồi mất hút trong tầm mắt nhạt nḥa của tôi … Saigon vẫn náo nhiệt trong không khí thanh b́nh khi tôi về đến nơi, phố xá vẫn tấp nập trong ánh đèn sáng choang và thanh niên thiếu nữ tươi cười chở nhau bát phố dập d́u. Ḷng tôi rối như tơ. H́nh ảnh bất cứ người mặc quân phục nào cũng khiến tôi liên tưởng đến người chồng đang tṛng ṿng nguy hiểm. Trú tạm trong nhà anh trai ở đường Minh Mạng, nhưng mỗi ngày tôi bế con lên nhà Bác ở Trương Minh Giảng - nơi gia đ́nh anh chồng tôi cũng chạy từ Tuy Ḥa vào tá túc – để cùng hỏi thăm và chờ mong tin tức. Ngày qua ngày trong sự cồn cào lo sợ, trong căng thẳng nặng nề, tôi tưởng chừng thời gian như đứng lại, phần bị thai hành nên tôi không ăn uống ǵ được.Đứa con trai bé bỏng của tôi thật là đáng thương, không quấy phá nhưng v́ nhớ cha mấy ngày nên luôn gọi “Bố ơi!” Tiếng gọi vô t́nh như nhắc nhở của con dại tăng thêm bồn chồn và làm tôi mất ngủ thêm. Trời Saigon đầu tháng Tư oi bức lạ thường , mặc dù từng sống ở đây nhiều năm trước khi theo chồng về vùng Cao Nguyên, nhưng tôi vẫn cảm thấy không quen được với không khí ngột ngạt khó thở này. Cái thai đang lớn dần từng ngày và chân tay đứa bé mỗi lúc một hoạt động mạnh hơn khiến tôi khổ sở. Đêm đến đằng sau lưng tôi là đống chăn gối chất cao để dựa. Giấc ngủ đến thật khó khăn v́ đủ thứ lư do!




Chập choạng tối ngày 7 tháng Tư, cơm chiều đă xong và mọi người đang quân quần xem TV trong nhà. Một ḿnh tôi ra balcony ngồi cho mát. Tôi bàng hoàng nghẹn lời khi nhận rơ ra dáng đi cùng khuôn mặt quen thuộc đen sạm nắng gió của anh đang đến gần, tuy bộ quân phục vẫn ngay ngắn trên người nhưng toàn mồ hôi và bụi bậm. Tôi nấc lên từng hồi trong ṿng tay ôm của người chồng thân yêu. Anh không nói ǵ chỉ vỗ nhẹ trên lưng tôi như dỗ dành. Mới hơn một tuần lễ mà trông anh ốm hẳn đi, khuôn mặt hốc hác với hai hố măt sâu hoắm, Người nhà nghe tiếng đổ ra quây chung quanh hỏi thăm, lúc đó tôi mới hoàn hồn và lắng nghe anh nói. Câu trả lời vắn tắt nhưng tôi hiểu rơ chuyến đi của anh đă trải qua nhiều gian nan mới tới nơi được. Anh là người chuyên lo cho người khác c̣n bản thân th́ xem nhẹ , tôi đă nhiều lần khóc hết nước mắt v́ cái tính đó của anh. Mấy ngày sau anh mới nói riêng với tôi, t́nh h́nh trở nên lộn xộn không kiểm soát được khi cả thành phố Nha Trang rơi vào tay CS, anh đă cùng mấy người bạn t́m tàu chạy ra Phú Quốc, mọi người rủ nhau cùng thoát đi luôn ra hải phận Quốc Tế. Nhưng anh không muốn để lại gia đ́nh và vợ con nên một ḿnh tự t́m xe về Saigon .Tôi không biết nói sao, chỉ biết nh́n chồng rươm rướm lệ v́ cảm động.




Hai hôm nữa, sau khi anh đi tŕnh diện đơn vị về tôi nhận thấy ở anh nét buồn và lo âu dù anh không hé lộ. Hóa ra quyết định rời Nha Trang về Saigon đă khiến anh bị thêm một tội nặng khác, mà ông xếp lớn tên Vân của anh đă hăm dọa: Nếu mọi sự trở lại yên b́nh, chồng tôi và số anh em bị ở lại sau cùng sẽ bị cho vào tù v́ tội rời bỏ nhiệm sở khi chưa được phép?! Buồn cho đất nước mất, mà cũng buồn cho ông xếp này v́ đă không c̣n dịp để ông ta ra oai với cấp dưới ! Và càng đáng trân trọng các vị chỉ huy liêm khiết một đời sống chết với quê hương và đồng đội anh em đến giờ phút cuối. Thiếu Tướng Nguyễn Khoa Nam, Chuẩn Tướng Lê Nguyên Vĩ, Chuẩn Tướng Lê văn Hưng, Chuẩn Tướng Trần văn Hai, Thiếu Tướng Phạm văn Phú. Năm vị Tướng kiêu hùng đáng kính nể lần lượt dung súng tự kết liễu cuộc đời. Ngoài ra c̣n có Đại Tá Đặng sĩ Vinh cùng toàn thể gia đ́nh bảy người đă tự vẫn chỉ sau hai tiếng khi lệnh buông súng được ban ra.. Đại tá Hồ Ngọc Cẩn anh dũng chiến đấu tới giờ phút sau cùng , không chịu đầu hàng và cuối cùng bị bắt và xử bắn . Những khẩu súng oanh liệt một thời trong tay những vị tướng tá tài ba, nay trong cơn bất biến lại quay ngược lại tự kết liễu cuộc đời của chủ nhân!. Có phải đây đúng là câu “Sinh nghề tử nghiệp” mà ông bà xưa đă nói.? Những vị tướng tá thà tự sát , không chịu rơi vào tay kẻ thù , hay cúi đầu khi thất trận… Đây mới là những anh hùng xứng đáng được nêu danh và sống măi trong ḷng người dân Việt.




Sáng 27 - 4, Bác tôi từ Nha Trang về đến Saigon , khi gặp chúng tôi liền nói :

- Ngày mốt 29-4 này c̣n chuyến bay. Hai vợ chồng cháu có cùng Bác đi qua Mỹ th́ chuẩn bị. Nếu hai cháu có đi th́ Bác mới đi …




Mấy anh em nh́n nhau ngầm hỏi ư kiến, anh suy nghĩ v́ không muốn rời xa Cha Mẹ già, anh em. Và cuối cùng là quyết định: Sống chết cùng nhau! Thế là toàn bộ đă ở lại . Điều này làm tôi ân hận măi khi cả Bác tôi cùng toàn thể anh em trong gia đ́nh người ra Bắc vào tù khổ sai cộng sản từ tám năm đến mười ba năm, người trong Nam bị giam cầm khổ nhục từ ba đến chín năm …Cộng sản có các danh từ lừa đảo, mị dân là “tập trung cải tạo”. Tất cả chiến sĩ VNCH, kể cả nhân viên hành chánh được gọi là “Ngụy quân, ngụy quyền” đều vào tù để trả “nợ máu với nhân dân” !?




Những ngày cuối tháng Tư Saigon lộn xộn hẳn, mọi người hối hả xôn xao… Đài Phát Thanh báo tin giữ mỗi giờ cho biết các tỉnh miền Trung lần lượt rơi vào tay CS Bắc Việt. Dân chạy loạn từ khắp nơi về mang theo đủ mọi tin mới làm kinh hoàng thêm. Người dân Saigon đă nghe được âm thanh tiếng đạn pháo thật gần. Chồng tôi cùng bạn đồng ngũ mỗi ngày đều ra ngoài nghe ngóng tin tức, t́nh h́nh mỗi ngày một xấu thêm. Người ta chỉ lo chạy lấy người nên bây giờ xe hơi, xe máy vô chủ vất ngổn ngang đầy đường không ai thèm để ư. Nhà bỏ hoang vô chủ khắp nơi…Ṭa Đại Sứ hàng hàng lớp lớp người chờ đợi ngoài cổng, ai cũng đành bỏ hết của cải nhà cửa tranh nhau t́m cách nhanh chóng để rời khỏi quê hương ḿnh. Tại sao Cộng Sản đi đến đâu là người dân phải bỏ chạy đến đó? Năm 1954 cả triệu người đă chạy từ Bắc vào Nam, bây giờ cả miền Nam cũng không c̣n được yên ổn nữa rồi, c̣n nơi nào để dung thân ? Thương cho người dân Việt ngàn đời vất vả, nạn cộng sản càng làm cho người Việt thêm khốn cùng !

florida80
12-10-2019, 22:10
BA MƯƠI THÁNG TƯ,


Tiếng Trung Tướng –Tổng Thống một ngày - Dương văn Minh mồn một trên đài phát thanh kêu gọi toàn chiến sĩ buông súng khiến chúng tôi bàng hoàng. Thế là hết ! Không ai ngờ trước được miền Nam Việt Nam sẽ mất hoàn toàn vào tay cộng sản một cách vô lư đến thế. Sự hy sinh của biết bao chiến sĩ Việt Nam Cộng Ḥa và đồng minh suốt nhiều năm đă trở thành vô nghĩa sao! Mấy anh em ngồi nh́n nhau buồn rũ rượi, không khí trong căn nhà nhỏ vốn đă trầm lắng lại càng ảm đạm hơn. Dù trong chiếc Radio tiếng đàn tiếng hát của Trịnh công Sơn đang rộn ră bài ca chiến thắng, nhưng tai tôi như ù đi chẳng c̣n nghe thấy ǵ …




Ba mươi tháng Tư, ngày chấm dứt chiến tranh đất nước, cũng là ngày khởi đầu của nỗi đoạn trường cho người dân miền Nam Việt Nam .Thời gian đáng ghi nhớ đó đứng lại cũng như tờ lịch lịch sử 30 – 4 - 75 đă vĩnh viễn nằm sâu trong tâm khảm mọi người. Với tôi, đó tựa như cơn hồng thủy máu và nước mắt đă bất ngờ ập xuống cuốn phăng đi tất cả những ǵ đẹp nhất, đáng quư nhất, chỉ để lại toàn đổ nát tan thương không thể cứu văn kể cả t́nh người lẫn đạo đức con người! Cơn lũ bạo tàn đă và vẫn hoành hành ngày một nặng hơn suốt bốn mươi năm qua khiến quê hương tôi càng thêm tả tơi rách nát, lem luốc. Mỗi lần nghĩ đến, sao nghe nặng trong tim một nỗi đau, nỗi nhớ…nhưng lại ngần ngại bước chân quay về ! Mỗi năm, có một ngày Ba mươi Tháng Tư đứng nghiêm trang dưới lá Quốc Kỳ Vàng bay phấp phới trong nắng mai ,để ngậm ngùi tưởng nhớ một thời dĩ văng vừa hùng tráng vừa đau thương, để có đôi phút nghẹn ngào mặc niệm cho những người đă tử chiến v́ Tổ Quốc, Và cũng để mặc niệm cho những người đă v́ hai chữ Tự Do mà bỏ ḿnh trên khắp nẻo đường , sông biển. Ôi! Một vết thương sâu không bao giờ lành miệng, một vết thương âm ỉ rướm máu gây nhức nhối một đời… Việt Nam ngày nay vẫn c̣n, trong băng hoại và ngày một nhỏ dần ,nhưng trong tôi quê hương thân yêu từ dạo đó đă là một nơi chốn xa lạ, lạc loài …

Thu Tâm

florida80
12-12-2019, 23:11
Tu Tại Gia










Có ba người cùng tôn giáo, một là nhà truyền giáo, một là tài xế lái xe đ̣ và một nông dân có vợ và 10 con. Ba người đều thâm niên 40 năm chức nghiệp, đă qua đời trùng hợp cùng giờ, cùng một ngày và cùng được lên tŕnh diện Chúa để xin vào thiên đàng. Ba người cùng tới cửa một lúc nên Thánh Phê-rô mới nói: Các anh đều đến cùng một lúc, hăy tự nhường nhịn nhau, vậy anh nào muốn vào trước ?







Nhà Truyền Giáo nói: "Hai anh dành cho tôi vào trước được không?" Bác tài và anh nông dân kính nể vị lănh đạo tinh thần, chẳc hẳn người có nhiều công lao, nên đồng thanh cất tiếng cùng một lúc: chúng tôi xin nhường ngài vào trước.







Nhà truyền giáo rất lấy làm hănh diện thấy ḿnh được nhường, cúi đầu chào thánh Phê-rô và chững chạc tiến vào cửa Thiên Cung quỳ trước Thiên Nhan tâu :



- Tấu lạy Chúa, con là nhà truyền giáo làm việc thay thế các Tông Đồ, suốt 40 năm chuyên lo rao giảng Lời Chúa nhân từ cho giáo dân, xin cho con được vào Thiên Đàng trước.







Chúa ngắm Nhà Truyền Giáo một cách rất tŕu mến, xuất khẩu thành thơ, Ngài phán :



- Bốn mươi năm dạy dỗ Lời Cha



Con giảng giáo dân ngủ gật gà



Đâu hiểu Phúc Âm mà áp dụng



Ra ngoài tạm nghỉ, đợi chờ ta.







Nhà truyền giáo lủi thủi lui ra, bác tài xế nói với anh nông dân: "Chú nhường cho tớ vào trước nhé v́ tớ thường chở chú đi đây... đó đó." Anh nông dân gật đầu chấp nhận vào sau chót.







Bác tài nhanh nhẩu cũng cúi đầu chào thánh Phê-rô, rồi tiến vào cửa Thiên Cung quỳ xuống, ngẩng mặt lên chiêm ngưỡng Chúa và tâu :



- Tấu lạy Chúa: Con làm tài xế lái xe đ̣, suốt 40 năm con phục vụ đồng bào, chuyên chở vợ đi thăm chồng, con đi thăm cha, đem t́nh thương yêu đến với mọi người. Thỉnh xin Chúa cho con được vào Thiên Đàng sớm.







Chúa nh́n anh tài xế, Ngài mỉm cười : Ừ, kể ra con cũng có nhiều công to đáng được thưởng, tuy nhiên con tạm ra ngoài nghỉ, chờ Cha xem kỹ lại một số hồ sơ vừa tŕnh lên thưa con, kiện tụng v́ bị thương dập mũi, trầy trán. . . ǵ đó mà Cha chưa kịp xem hết; cũng xuất khẩu thành thơ, Ngài phán :



- Xe đ̣ chuyên chở khách đi xa



Thăm viếng chồng, cha cũng tuyệt mà



Đáng thưởng Thiên Đàng nhờ lái giỏi!



Mỗi lần con thắng . . . chúng kêu Ta!"







Bác tài xế cũng chưa được vào, phải lui ra và ngồi chờ.







Đến lượt anh nông dân, anh rụt rè sợ sệt v́ nghĩ bụng hai người có công lớn như vậy mà chưa được vào. C̣n ḿnh chỉ có cày sâu cuốc bẫm trồng trọt để nuôi vợ, nuôi con, đâu có công lao ǵ…làm sao vào nổi Thiên Đàng, nên rất hồi hộp lo âu..! Anh trịnh trọng cúi đầu chào thánh Phê-rô và nhỏ nhẹ thưa; bẩm ngài, con được phép và chưa? Thánh Phê-rô gật đầu và nói :



- Con hăy vào tŕnh diện Chúa đi.







Anh nông dân rụt rè tiến vào, c̣n cách cửa thiên cung cả trăm bộ anh đă qùy xuống và di chuyển bằng hai đầu gối, gần đến cửa anh cúi rạp đầu khúm núm tâu :



- Bẩm lạy Cha nhân từ: Con là một nông dân dốt nát, nghèo hèn, bốn mươi năm chỉ biết, cày sâu cuốc bẫm, trồng trọt để nuôi vợ và 10 đứa con, bữa tối c̣n phải phụ bà xă rửa chén, cuối tuần c̣n phải lau nhà nữa. Xin Cha rộng ḷng thương cho con được nương náu dưới mái nhà yêu mến của Cha là sung sướng lắm rồi. Con xin t́nh nguyện làm bất cứ việc ǵ con cũng xin vâng theo...!



- Chúa nh́n anh nông dân tŕu mến Ngài phán: Con quả thực có công lớn, v́:



- Làm chồng chiều vợ tuyệt vời thay



Nhịn nhục khôn ngoan đáng bậc thầy!



Chỉ bốn mươi năm con chịu... nổi



Thiên Đàng, Cha thưởng bước vô ngay.







Qua câu chuyện dí dỏm trên, cho phép ta suy luận. Bất cứ ở trong địa vị nào dù quan trọng hay không quan trọng, mỗi người chúng ta đều là một Tông Đồ của Thiên Chúa. Sự khiêm tốn hoàn thành sứ vụ của ḿnh, không phân biệt dù lớn hay nhỏ đều có là giá trị, chứ không phải giá trị ở chức vụ. « …sau khi đă làm tất cả những ǵ theo lệnh phải làm, th́ hăy nói: Chúng tôi là những đầy tớ vô dụng, chúng tôi chỉ làm việc bổn phận đấy thôi. » (Lc 17,10)







Chúng ta có yêu thương nhau, chúng ta mới biết nhường nhịn nhau. V́ có "khôn ngoan" mới biết nhịn nhục. V́ sự nhịn nhục và tha thứ sẽ làm cho t́nh yêu được bền vững, gia đ́nh ḥa thuận, mà gia đ́nh chính là nền tảng của xă hội; là một giáo xứ nhỏ trong những giáo xứ của Giáo Hội. Quả thực xứng đáng là bậc thầy vậy !

florida80
12-12-2019, 23:11
Cảm Tác







Thiên Đàng, nhà của Chúa Trời



Là nơi quê thật tuyệt vời, Ngài ban



Cho ai trách nhiệm chu toàn



Yêu thương chân lư, khôn ngoan thực hành.



Bần cùng hay bậc trâm anh



Tề gia khéo léo, mới rành trị dân.



Trần gian Thiên Ư vâng tuân



Đời đời hạnh phúc hồng ân chan ḥa.



Ngày về Thiên Quốc hoan ca



Thiên Thần mở cửa, Chúa Cha chúc lành.







Hoài Việt Nguyễn Vĩnh Tường







Sưu tầm

florida80
12-12-2019, 23:12
An Lạc Sau Khi Bứng Gốc Khổ Đau.


















Khi nói đến an lạc, trước phải nói đến đau khổ. Nếu nói an lạc suông, quí vị lại tưởng là ḿnh thảnh thơi lắm, rồi không cố gắng tu hành.

V́ vậy khi chúc quí Phật tử một năm mới hoàn toàn an lạc, chúng tôi sẽ nói rơ nguồn gốc đau khổ của con người hiện tại và vị lai. Nếu biết được nguồn gốc đau khổ, ḿnh nhổ phăng bứt gốc bứt rễ nó lên th́ an lạc sẽ đến, an lạc thật sự.


Tất cả Phật tử chúng ta là con Phật phải nh́n thấy đúng như cái nh́n cái thấy của đức Phật. Sau khi giác ngộ rồi, đức Phật thấy rơ được bản chất của con người như thế nào, Ngài đem ra chỉ dạy để chúng ta thức tỉnh biết rơ được con người ḿnh. Khi biết rơ được con người ḿnh th́ chúng ta mới biết làm sao để hết khổ và làm sao để đến an lạc thật sự, đó là gốc của sự tu. Nếu chúng ta không biết bản chất của ḿnh là vui hay khổ cứ sống lây lất qua ngày, đua đ̣i theo những h́nh thức vật chất, chúng ta phải tạo nghiệp thọ khổ, chẳng những đời này mà c̣n kéo dài không biết bao nhiêu kiếp nữa. V́ ḷng từ bi, đức Phật muốn cho mọi người hết khổ, nên trước tiên Ngài chỉ rơ nguồn gốc đau khổ. Thấy được nó, chúng ta mới có thể đào bới nó lên được. Nếu không thấy nó, chúng ta muốn cầu vui mà cái vui không bao giờ đến, v́ chúng ta có biết cái khổ đâu mà bới lên. Thành ra muốn vui mà con người cứ khổ, cái khổ cứ tràn tới măi măi. Chính con người ở thế gian đang là như vậy, lúc nào cũng chúc mừng nhau năm mới được an vui hạnh phúc, nhưng đến cuối năm quí vị thấy có an vui hạnh phúc không? Luôn luôn chúc nhau an vui hạnh phúc mà kết quả lại không có an vui hạnh phúc chi hết, mà trái lại nhiều khổ đau, nhiều bực bội. Chúc như vậy chỉ là chúc suông thôi. Ở đây chúng tôi muốn quí Phật tử thật sự sang năm này là một năm quí Phật tử tạo nên một cội nguồn của sự an lạc. Muốn tạo nên cội nguồn an lạc đó trước tiên quí Phật tử phải biết nguồn gốc đau khổ là cái ǵ? Biết được nó rồi chúng ta mới có thể bứng gốc bứng rễ nó để thành an lạc.


Nguồn gốc đau khổ là cái ǵ? Trong đạo Phật, lúc nào đức Phật cũng muốn chỉ cho mọi người thấy được lẽ thật của kiếp sống con người. Chúng ta cứ t́m những điều quanh quẩn bên ngoài mà những điều đó dù chúng ta thấy được lẽ thật của chúng, cũng là lẽ thật bên ngoài thôi; c̣n bản thân chúng ta chưa biết chưa thấy đó là một khuyết điểm lớn lao. V́ vậy đức Phật nói rơ bản chất của con người là khổ hay vui? - Khổ! Vừa nghe thoáng qua chúng ta cảm thấy bi quan, nhưng đó là sự thật.


V́ sao bản chất con người là đau khổ? Đức Phật dạy đau khổ chia ra hai phần:


1. Đau khổ do sự cảm thọ.


2. Đau khổ do ḷng tham ái. Như vậy chúng ta cần xác định lại kiếp sống con người là đau khổ, chớ không phải là an vui. Đức Phật dạy những đau khổ của con người là do

florida80
12-12-2019, 23:14
Sanh, già, bệnh, chết.
- Ái biệt ly khổ.
- Oán tắng hội khổ.
- Cầu bất đắc khổ.
- Ngũ ấm xí thạnh khổ.


Chúng ta ở trên thế gian này thật là khổ. Trong cuộc sống quí vị muốn một trăm điều, kết quả được bao nhiêu? Nhiều lắm là hai chục điều thôi tức là có hai chục phần trăm được như ư. Đó là tôi nói ưu đó, có khi c̣n chưa được như vậy nữa! C̣n tám chục phần trăm là bất như ư, tức là không toại nguyện, mà không toại nguyện là đau khổ. Nh́n tổng quát, đức Phật nói cuộc đời con người là đau khổ, sanh là khổ. Đó là cái khổ thứ nhất. Già có khổ không? Có ai nói già mà vui đâu! Già th́ thân thể yếu gầy bệnh hoạn, rồi răng rụng da nhăn, chân mỏi gối dùn, đi đứng lụm cụm, đủ chuyện phiền hà, nên nói già là khổ. Bệnh có vui không? Bệnh là khổ rồi, không ai chối được.


C̣n chết th́ sao? Là đại khổ! Như vậy thử kiểm lại ở trần gian này, có người nào thoát khỏi sanh lăo bệnh tử hay không? Ai cũng sanh ra rồi già đi, ai cũng phải bệnh hoạn rồi cuối cùng là chết. Không một ai thoát khỏi bốn điều này, cho nên nói kiếp người đau khổ là như vậy.





Đến ái biệt ly: thương mà xa ĺa. Những người ḿnh thương rất là thương mà xa ĺa, có ǵ khổ cho bằng! Có người nào khỏi xa ĺa thân nhân ḿnh đâu, thân nhất là cha mẹ, vợ chồng, anh em, bạn bè, có lúc cũng phải xa ĺa. Như vậy gọi là ái biệt ly khổ. Oán tắng hội khổ: ghét mà gặp mặt nhau cũng khổ. Những người ḿnh không thích, không muốn thấy mặt mà cứ ở ngay trước mắt ḿnh hoài th́ làm sao vui được! Cầu bất đắc khổ: mong cầu mà không được như ư cho nên khổ. Cái khổ thứ tám là ngũ ấm xí thạnh khổ. Năm ấm sắc, thọ, tưởng, hành, thức cấu hợp thành thân này, luôn luôn chống đối, bất an cho nên đau khổ. Tám điều khổ vừa kể trên, chúng ta đều phải đa mang suốt cuộc đời, không thiếu sót một điều nào. Có ai khỏi sanh già bệnh chết? Có ai không xa ĺa người thương, không gặp gỡ người ḿnh ghét? Có ai cầu điều ǵ được điều nấy đâu? Tám điều khổ của con người là sự thật, không chối căi được. Đau khổ là một lẽ thật không làm sao tránh được, nó luôn luôn theo dơi ép ngặt khiến chúng ta bất an. Nếu có gượng cười gượng vui, chỉ trong giây lát rồi cũng khổ. Ví dụ như khi gặp bạn bè vui tươi chốc lát, đến lúc về nhà đau chân, mỏi lưng… cảm thấy khổ thân. Như gặp người thân th́ mừng rỡ, nhắc lại người xa cách th́ than khóc. Gặp người ḿnh thích th́ tươi cười, gặp người ḿnh ghét th́ bực bội. Cả ngày vui buồn thay đổi luôn luôn, điều vui th́ ít, đau khổ th́ nhiều. Bản chất con người là đau khổ. Đức Phật gọi đó là Khổ đế: Khổ là một lẽ thật không chối căi được. Tám điều khổ do đâu mà ra? Gốc từ cảm thọ mà ra. Cảm thọ chia ra làm hai phần:




1. Cảm thọ sai biệt của sáu căn rồi chấp nê sanh đau khổ.

2. Cảm thọ do đuổi theo thú vui rồi giành giật sanh đau khổ.




V́ sao cảm thọ sai biệt của sáu căn gây nên đau khổ? Chúng ta ai cũng có sáu căn: mắt, tai, mũi, lưỡi, thân và ư. Sáu căn này có những cảm thọ ngoại cảnh không giống nhau.

Thí dụ như mắt chúng ta nh́n thấy sự vật, nếu vị nào có con mắt nghệ thuật, khi nh́n b́nh hoa đặt trên bàn th́ trầm trồ khen hoa trưng đẹp mắt. Nhưng một người khác không có mắt nghệ thuật nh́n mấy nhánh hoa lưa thưa ngả nghiêng không có ǵ đẹp cả. Người bảo đẹp, người cho là xấu, hai người không đồng ư nhau rồi sanh bực tức tranh căi. Con mắt xúc chạm với sắc trần, người thấy đẹp, người thấy xấu là do cảm thọ sai biệt mà ra. Như vậy ai đúng? Nếu không ai đúng th́ sao lại tranh căi? Thật là vô lư. Mỗi người có cái thấy không giống nhau. Do cái thấy khác nhau, rồi không đồng ư với nhau nên sanh căi rầy. Nguyên do là v́ chúng ta không có nhận xét đúng đắn.

Đến cảm thọ sai biệt của lỗ tai. Thí dụ hai ba người bạn ngồi chơi, một người kể chuyện phải quấy trong xóm, rồi nói: Những người nghèo thật đáng thương. Người bạn khá giả nghe nói như vậy th́ vẫn b́nh tĩnh, trong khi người bạn nghèo cho rằng ḿnh bị khinh khi. Cùng nghe một câu chuyện, mà một người th́ không bị xúc phạm, c̣n một người th́ bị tự ái, bị mặc cảm. Lời nói có giá trị bằng nhau, nhưng khi nghe rồi sự cảm thọ khác nhau, nên sanh vui buồn khác nhau. Một người cho rằng không có chỉ trích người nghèo, một người cho rằng ḿnh nghèo nên bị khinh khi, hai người không đồng ư nhau nên sanh căi vă. Đó là do sự cảm thọ sai biệt của lỗ tai.

florida80
12-12-2019, 23:14
Sự cảm thọ của mũi có giống nhau không? Như người miền Nam nghe mùi sầu riêng nói: thơm quá! Nhưng người miền Trung bảo: hôi quá! Cùng một mùi sầu riêng người nói thơm, người nói hôi. Như vậy ai đúng? Người nói mùi sầu riêng là thơm sẽ căi với người kia. Người nói mùi sầu riêng là hôi sẽ căi lại. Hai người sẽ đi đến ẩu đả nhau. Ai đúng? Ai sai? Người bàng quan ngoại cuộc nếu ở miền Nam th́ cho rằng người ngửi thơm là đúng, nếu ở miền Trung th́ cho người ngửi hôi là đúng. Do sự huân tập khác nhau nên sự cảm thọ có sai biệt. Sự tranh căi đúng sai thật là vô ích, không khôn chút nào hết, lại làm buồn ḷng nhau, chẳng phải nguồn gốc của đau khổ sao? Buồn giận nhau, không ngó mặt nhau, gọi là oán tắng hội, đau khổ từ đó mà sanh.

Sự cảm thọ của lưỡi cũng khác nhau! Thí dụ cô đầu bếp làm thức ăn. Cô nấu canh nêm nếm đàng hoàng rất là vừa ư. Nhưng v́ cô quen ăn mặn nên những người quen ăn lạt chê là nêm canh quá mặn. Cô đầu bếp tức giận nghĩ ḿnh nấu nướng kỹ lưỡng, nêm nếm vừa ăn lắm mà c̣n bị chê trách! Chung qui chỉ v́ thói quen của cái lưỡi người quen ăn mặn, người quen ăn lạt mà thôi. Người quen ăn mặn cảm thấy vừa miệng th́ người quen ăn lạt cho là mặn và ngược lại, người quen ăn lạt cảm thấy vừa ăn th́ người quen ăn mặn cho là lạt. Như vậy lấy đâu làm tiêu chuẩn? V́ sao lại căi nhau cho sự cảm thọ của ḿnh là đúng? Mỗi người có khẩu vị khác nhau. Cùng một thức ăn, người khen ngon, người chê dở. Người thích món ăn này, người thích món ăn kia, v́ mỗi người có cảm thọ riêng biệt theo thói quen của ḿnh. Chẳng những chúng ta có thói quen đời này mà c̣n cả thói quen của đời trước nữa.

Thí dụ có người khi cha mẹ sanh ra chỉ ăn chay lạt, không ăn thịt cá được. V́ lư do ǵ? Có phải là cảm thọ quá khứ c̣n lại, nên không thích mùi thịt cá. Lại có người cha mẹ bảo ăn chay, th́ thích dùng thức ăn mặn. Như vậy là do thói quen của mọi người, hoặc ở hiện tại, hoặc đă huân tập trong quá khứ. Chúng ta không nên chủ quan bắt buộc người khác phải giống ḿnh. Nhưng ở trên thế gian này phần đông chúng ta đều chủ quan muốn ai cũng giống ḿnh, nhất là con cái trong nhà. Nếu con trong nhà làm khác ư cha mẹ, cha mẹ sẽ bực tức giận trách rầy la, tạo bao điều đau khổ trong gia đ́nh. Tất cả cũng do sự cảm thọ sai biệt mà ra. Cảm thọ của thân như thế nào? Cũng riêng biệt tùy theo mỗi người.




Thí dụ hai người ở chung một căn pḥng, một người mập béo, một người gầy ốm. Căn pḥng có một cửa sổ, khi trời vừa mát người gầy ốm cảm thấy lạnh vội đi đóng cửa sổ… Người mập béo nghĩ thế nào? Cảm thấy bực bội, khí trời nóng bức vừa dịu mát lại đóng cửa sổ, không giận sao được! Rồi hai người căi vă nhau, có khi đi đến ẩu đả. Như vậy lẽ thật ở đâu? Đó là do cảm thọ sai biệt của thân nên người ta bất đồng ư với nhau rồi sanh bất ḥa, đó là nguồn gốc đau khổ.

Thứ sáu là cảm thọ của ư. Điều này là quan trọng hơn hết. Cảm thọ của ư là gồm nghiệp của quá khứ và thói quen của hiện tại. Mỗi người chúng ta sống trong hoàn cảnh gia đ́nh và xă hội khác nhau nên được sự giáo dục và hiểu biết khác nhau. Người thấy thế này là phải, người thấy thế kia là phải.

Thí dụ: Một người sanh trong gia đ́nh theo đạo Phật từ thuở bé, một người sanh trong gia đ́nh theo đạo Chúa từ thuở bé. Hai người ngồi nói chuyện với nhau, do sự huân tập khác nhau nên có những cảm nghĩ khác nhau. Người tin Chúa cho đạo Chúa là đúng, không chấp nhận đạo Phật. Người tin Phật cho đạo Phật là hay, không chấp nhận đạo Chúa. Hai người tranh luận với nhau, có những quan điểm bất đồng, bực bội căi vă lẫn nhau. Đó là nguồn gốc của đau khổ.

Đến đời sống của vợ chồng trong gia đ́nh cũng vậy. Người chồng có sự huân tập của người nam, lo việc rộng lớn ngoài xă hội, người vợ có sự huân tập của người nữ, lo việc tỉ mỉ trong nhà. Hai vợ chồng có hai huân tập khác nhau, nên thường không đồng ư kiến với nhau. Ai cũng thấy ḿnh là đúng, người kia là sai, nên không ai chịu thua ai, cuối cùng đi đến ly dị, hậu quả là con phải chịu đau khổ! Nguyên do từ đâu? Chỉ do sự cảm thọ sai biệt, rồi chấp chặt cho quan niệm của ḿnh là đúng, bắt người khác phải nghe phải thấy như ḿnh, phải có những cảm nghĩ những hiểu biết như ḿnh. Nếu không đồng ư nhau th́ lắc đầu than thở: Sao không có ai là bạn tri kỷ với ḿnh! Thử hỏi trên thế gian này có mấy người tri kỷ giống ḿnh như một? Chắc là không rồi, vậy mà buộc ḷng phải sống chung nhau thật là quá đau khổ! Thế th́ phải làm sao cho hết đau khổ! Chỉ đừng chấp nê là hết đau khổ! Cùng một mùi trái cây tôi ngửi cho là thơm cũng đúng, chị cho là hôi cũng đúng theo thói quen của mỗi người, như vậy ḥa nhau, tránh được sự tranh căi.

florida80
12-12-2019, 23:15
Cùng một thức ăn chị nếm nghe mặn, tôi nghe lạt, cả hai đều đúng theo thói quen của cả hai, tất nhiên ḥa nhau không có tranh căi v.v… Nếu c̣n chủ trương sai biệt cho ḿnh là đúng, người là sai, là c̣n tranh căi, c̣n đau khổ. Nhận chịu sự đau khổ là khôn hay không khôn? Quả thật không khôn. Nhưng nếu ai bảo là ḿnh ngu th́ ḿnh lại nổi giận lên, có phải là mâu thuẫn không? Nếu c̣n chấp nê là c̣n đau khổ. Hiểu như vậy rồi, chúng ta phải thông cảm với nhau, bỏ qua tất cả những sự sai biệt để sống ḥa thuận với nhau từ trong gia đ́nh đến ngoài xă hội. Nếu biết chấp nê là sai quấy th́ phải mạnh dạn dẹp tự ái đến xin lỗi người, làm ḥa với nhau th́ cuộc đời sẽ bớt được nhiều đau khổ. Những người đến tôi để thưa kiện, đều than không ai thông cảm với ḿnh hết. V́ chấp sự cảm thọ của ḿnh là đúng th́ làm sao có người thông cảm với ḿnh được! Nếu buông tất cả chấp nê th́ mọi người đều thông cảm với ḿnh. Chúng ta tu phải biết rơ lẽ thật đó, bỏ tất cả sự chấp nê do cảm thọ sai biệt, th́ đau khổ tự dứt. Không phải cầu Phật ban cho điều ǵ, không phải cầu xin nơi miếu này lăng kia, mà phải biết rơ nguồn gốc của đau khổ là do sự cảm thọ sai biệt của sáu căn, rồi chấp chặt vào đó, rồi tranh đấu, giành giật, hơn thua với nhau, cuối cùng là đau khổ. Biết như vậy chúng ta buông xả tất cả sự chấp nê là chúng ta hết đau khổ.




Nguyên nhân thứ hai của đau khổ là đuổi theo thọ lạc. Hiện giờ chúng ta đang sống, ai cũng muốn cuộc đời được hạnh phúc. Thử hỏi quí vị cái ǵ là hạnh phúc? Chúng ta chỉ nói đến hạnh phúc mà không biết cái ǵ là hạnh phúc? Được ăn ngon, mặc đẹp là hạnh phúc chăng? Được nhiều tiền của, ở nhà to rộng là hạnh phúc chăng? Được những ǵ ḿnh mong muốn là hạnh phúc chăng? Quí vị thử kiểm lại những điều đó có phải là hạnh phúc thật hay không? Con người ai cũng mơ ước hạnh phúc, mơ ước măi mà không bao giờ toại nguyện. V́ sao?





Thí dụ: Khi đang đói chúng ta nghĩ có một bữa cơm ngon, hạnh phúc biết mấy! Nhưng khi được bữa cơm ngon, ăn đầy đủ rồi, hạnh phúc c̣n không? Hạnh phúc qua mất rồi! Như vậy hạnh phúc chỉ có trong chốc lát thôi, rồi qua mất không c̣n. Đang đi bộ, chúng ta nghĩ được một chiếc xe đạp đi, chắc là hạnh phúc lắm. Nhưng khi được chiếc xe đạp đi lọc cọc ba bốn hôm rồi nó hư, lúc đó có hạnh phúc không? Như vậy hạnh phúc không bền, không thật, mà thế gian cứ đuổi theo cho nó là bền là thật! Hạnh phúc qua rồi mất, đuổi theo cái qua rồi mất th́ hạnh phúc ấy quả là không thật. Biết hạnh phúc không thật mà chúng ta mơ ước nó hoài, th́ mơ ước đó trở thành hăo huyền.




Khi chúng ta mơ ước một điều ǵ, nghĩ rằng khi được nó hạnh phúc biết bao! Nhưng khi được rồi, c̣n hạnh phúc nữa không? Có ǵ hạnh phúc hơn, khi làm mệt nhọc được nằm nghỉ một chốc lát, hạnh phúc biết mấy? Nhưng nếu bị bắt buộc nằm một ngày, c̣n hạnh phúc hay không? Nếu nằm một ngày không được đi đâu, lúc ấy cũng bực bội. Thành thử hạnh phúc không có thật, nó chỉ có trong một giai đoạn nào thôi. Thí dụ chúng ta đang gánh gồng hết sức là nặng, nếu có ai đỡ gánh giùm ḿnh, lúc ấy chúng ta cảm thấy nhẹ bổng lên, hạnh phúc biết mấy! Nhưng nếu hết gánh rồi đi một lúc, chúng ta không c̣n thấy hạnh phúc nữa. Như vậy hạnh phúc chỉ có trong chốc lát. Trong lúc khổ đau, qua được cơn khổ đau tạm gọi là hạnh phúc. Hạnh phúc là do qua cơn khổ đau, chớ nó không có thật. Cái không thật mà chúng ta tưởng chừng cả đời hưởng hoài th́ làm sao có được.




Chúng ta hiện giờ mong mỏi ước mơ là mong mỏi ước mơ cái ǵ? Ước mơ hạnh phúc. Ước mơ hạnh phúc là ước mơ được: một là ăn ngon, hai là mặc đẹp, ba là được những nhu cầu sung túc, bốn là được tiền bạc dồi dào, năm là được gia đ́nh sung sướng vui vẻ v.v… Những điều ước mơ đó được rồi mất, không c̣n nguyên vẹn măi. Như vậy hạnh phúc có hay không? Chúng ta mong muốn những điều đó phải lâu bền măi măi, nhưng trên thế gian này đâu có điều ǵ lâu bền măi măi. Như vậy suốt cuộc đời ḿnh bị chúng chỉ huy sai sử. Như mỗi sáng thức dậy, chúng ta chuẩn bị lo cho bữa ăn sáng, rồi đến bữa trưa và bữa chiều. Chúng ta chạy loanh quanh t́m kiếm những thức ăn cho vừa miệng, tức là suốt ngày chạy theo cái thọ lạc của lưỡi. Những thức ăn vừa miệng khi để vào lưỡi có cảm giác ngon, nhưng khi nuốt qua rồi cảm giác ấy không c̣n nữa. Như vậy mà chúng ta cứ chạy theo cái thọ lạc, chạy măi không có ngày cùng, cho đến ngày nhắm mắt cũng chưa vừa ư.




Đến cảm thọ của lỗ mũi, lỗ tai, con mắt cũng vậy. Cái nhà nh́n thấy phải đẹp, chậu hoa, chậu kiểng phải vừa mắt v.v… Như vậy con người chạy t́m cái thọ lạc suốt cuộc đời không có ngày cùng. Thọ lạc là tạm bợ giả dối không thật. Đuổi theo thọ lạc tức là gởi gắm, hiến dâng đời ḿnh cho cái giả dối. Vậy mà chúng ta thấy hài ḷng chạy theo nó từ năm này sang năm khác, rồi cả một cuộc đời bị thọ lạc của sáu căn sai sử. Cả một cuộc đời chạy theo thọ lạc, nếu có ai ngăn chận th́ nổi giận ngay.

Thí dụ: Đi chợ thấy bó rau ngon, chúng ta vừa ngồi xuống lựa, chợt có người đến mua trước, th́ căi vă nhau liền. Có chậu kiểng đẹp chưa kịp hỏi giá, chợt có người khuân đi, chúng ta bực bội ngay. Chỉ v́ thọ lạc của sáu căn mà chúng ta giành giật, hơn thua, tranh đấu với nhau cả đời không dứt. Có phải thọ lạc đă chỉ huy lôi cuốn cả cuộc đời ḿnh không? Cũng v́ thọ lạc mà chúng ta phải hận thù oán ghét lẫn nhau. Cảm thọ lạc nguyên là vô thường. V́ cái vô thường đó chúng ta lại gây chuyện hơn thua, phải quấy, tranh giành với nhau, có phải là việc làm đúng chân lư hay không? Vậy mà chúng ta bị nó chi phối hoàn toàn không c̣n giây phút nào rảnh rỗi. Quí vị thường nói: cả ngày tôi không rảnh, là tại sao? Chỉ v́ đuổi theo thọ lạc: muốn ăn mặc vừa ư, muốn thấy nghe vừa ư v.v… rồi chúng ta xoay quanh hết ngày này đến tháng kia không rảnh phút nào. Cảm thọ đă chỉ huy cả một cuộc đời chúng ta, lại gây ra bao nhiêu hận thù đau khổ! Ái cũng là nguồn gốc của khổ đau. Trong nhà Phật, ái chia làm ba thứ:

florida80
12-12-2019, 23:15
1. Ái ngă. 2. Ái thân thuộc. 3. Ái sự nghiệp tiền của.




Ái ngă là khổ. Có ai không tự thương ḿnh đâu, dù ḿnh có xấu đi nữa, con mắt lệch một bên hay lỗ mũi xẹp một chút, ḿnh cũng thương ḿnh. Nếu biết ḿnh đẹp, th́ ḿnh càng thương ḿnh hơn nữa, ái ngă chặt hơn nữa. V́ thương ḿnh nên những ǵ ḿnh muốn mà không được th́ khổ. Như ḿnh muốn trẻ nghe nói già là rầu, ḿnh muốn khỏe mạnh mà bị bệnh hoạn là khổ, ḿnh muốn sống lâu nghe nói sắp chết lại càng đau đớn. V́ quá thương ḿnh cho nên bị bốn cái sanh già bệnh chết làm khổ. Ái ngă là gốc của bốn khổ vậy. Ái thân thuộc có hai cái khổ. Một là ái biệt ly khổ. V́ quá thương người thân thuộc mà phải chia ĺa nên chúng ta đau khổ. Có ái th́ có tắng, tức là có yêu th́ có ghét theo sau. Nên người nào yêu nhiều th́ ghét cũng nhiều. V́ yêu nhiều nên người ḿnh yêu ḿnh thương tha thiết, người ḿnh ghét ḿnh cũng ghét đắng cay không muốn nh́n mặt.




V́ vậy ḿnh khổ với người ḿnh thương bao nhiêu, ḿnh cũng khổ với người ḿnh ghét bấy nhiêu. Cho nên ái biệt ly khổ đi đôi với oán tắng hội khổ. Đó là hai cái khổ do ái thân thuộc. Ái tài sản sự nghiệp cũng là nguồn gốc của đau khổ. Có ai muốn gia sản của ḿnh càng ngày càng kiệt quệ đâu! Ai cũng muốn gia sản của ḿnh càng ngày càng to lớn. Muốn mà không được như ư th́ đau khổ, tức là cầu bất đắc khổ. Như vậy quí vị thử kiểm điểm lại có phải tám cái khổ của chúng ta đều nằm trong ái mà ra: ái ngă, ái thân thuộc và ái sự nghiệp tiền của. Ái của ḿnh cạn th́ tám cái khổ theo đó mà chết.




Thấy rơ gốc của đau khổ, chúng ta phải làm cách nào nhổ cái gốc đó lên. Trong nhà Phật dạy muốn nhổ gốc của đau khổ, nghĩa là muốn dứt khổ, chúng ta phải thấy rơ bản chất của thọ và ái cho tường tận. Thử hỏi quí vị cảm thọ khổ và cảm thọ vui có thật hay không? Cảm thọ của sáu căn qua rồi mất, đâu có thật! Thí dụ một bài hát thật là hay, khi nghe qua lỗ tai rất là thích thú, nhưng nghe hát qua rồi mất, đâu c̣n măi bên tai. Một thức ăn ngon ăn rất vừa miệng, nhưng khi qua lưỡi rồi cũng mất, có c̣n măi đâu v.v… Bản chất của tất cả cảm thọ là vô thường, tức là tạm bợ giả dối. Biết rơ cảm thọ là vô thường giả dối, chúng ta ưng làm tớ đuổi theo nó, hay muốn làm chủ không lệ thuộc vào cảm thọ? Nếu giành được quyền làm chủ cảm thọ th́ vui, nếu bị cảm thọ làm chủ th́ khổ.

Quí vị nên can đảm chọn quyền làm chủ cảm thọ th́ trọn một năm nay nhất định quí vị hết khổ, hoàn toàn an lạc. Bản chất của ái có thật hay không? Ái là thương, thương yêu là nghĩ tới thân này nó lâu dài bền bỉ, nhưng bản chất của thân là vô thường. Thương yêu nó chỉ là thương yêu cái tạm bợ mà thôi. Thương yêu sự nghiệp cũng vậy, sự nghiệp là vô thường, thương yêu thân thuộc, thân thuộc cũng là vô thường. Những điều ḿnh thương yêu đó đều vô thường, không có bền lâu. Chúng ta lại thương yêu những cái vô thường hay sao? Hay là chúng ta thương yêu cái ǵ lâu dài vĩnh cửu? Thí dụ khi đi chợ mua những vật cần dùng quí vị chọn những thứ bền tốt hay những thứ tạm tạm xài vài ba hôm rồi lại hư? Dĩ nhiên chúng ta lựa những vật dùng bền tốt, những ǵ tạm tạm chúng ta không mua.




Cũng như vậy, biết thân là vô thường, sự nghiệp là vô thường, những người thân thuộc là vô thường, chúng ta ôm ấp thương yêu chúng nó để làm ǵ? Khi những giọt mưa từ mái nhà rơi xuống nổi lên những bong bóng lóng lánh, quí vị thương chúng nó hay không? Nếu thương, chúng nó bể th́ sao? Bong bóng nước cũng lóng lánh, hạt kim cương cũng lóng lánh, cả hai đều lóng lánh, quí vị thương cái nào hơn? - Thương hạt kim cương hơn, tại sao? V́ nó lâu bền. Chúng ta thương cái ǵ lâu bền. Như vậy thân này vô thường, sự nghiệp vô thường, những người thân thuộc của ḿnh cũng vô thường th́ ḿnh phải thương hay không? Ḿnh thương cái nào không vô thường, cái giải thoát không sanh tử, đó mới là cái ḿnh thương. Những cái vô thường chúng ta thương hoài cũng không được ǵ, v́ chúng nó sẽ hoại và sẽ mất. Chúng ta đeo đuổi cưu mang cái vô thường, hay đeo đuổi cưu mang cái thoát khỏi vô thường? Có một cái thoát khỏi vô thường chúng ta không thương, lại thương cái vô thường làm ǵ?




Chúng ta học đạo phải dùng trí nhận xét thấy cái ǵ bản chất là vô thường là tạm bợ th́ cái đó không có giá trị, qua rồi mất mà có giá trị ǵ! Đă không giá trị, chúng ta đeo đuổi, cưu mang nó làm ǵ? Cái làm cho ḿnh được măi măi an vui tự tại giải thoát, cái đó mới là chân thật. Biết cái vô thường rồi, chúng ta phải xoay lại cái chân thật vĩnh cửu.

florida80
12-12-2019, 23:16
Khi trước, chúng tôi hay kể câu chuyện “Cô Công chúa nũng nịu”. Thuở xưa có cô Công chúa rất được vua cha yêu quí. Một hôm nhân buổi trời mưa, Công chúa ngồi nh́n những giọt nước từ mái nhà rơi xuống, làm nổi lên những bong bóng rất đẹp, Công chúa thích quá nhưng không nói, v́ bản chất hay làm nũng Công chúa vào pḥng nằm, mặt mày ủ dột. Nhà vua có Công chúa là con duy nhất, thương con vô cùng. Đến giờ cơm, thấy con không ra dùng bữa, nhà vua nóng ruột vào pḥng thăm hỏi: Con ốm hay sao, không ra dùng cơm? Công chúa không trả lời. Đến lượt Hoàng hậu vào năn nỉ, Công chúa cũng không đáp lại. Hỏi han nài nỉ măi, sau cùng Công chúa nũng nịu thưa: “Con muốn có xâu chuỗi bong bóng nước đeo vào cổ, con mới hết bệnh.” Vua cha chiều con rất mực. Nghĩ ḿnh là vua muốn ǵ lại chẳng được, nhà vua bèn ra lệnh cho tất cả quần thần: “Ai kết được xâu chuỗi bằng bong bóng nước cho Công chúa đeo th́ sẽ được phong quan tước, chia đất đai cho.”

Đăng bảng lâu ngày mà không ai dám lănh. Sau cùng có một ông lăo đến gỡ bảng, nhận xâu một chuỗi bong bóng nước cho Công chúa đeo. Ông lăo được giới thiệu với Công chúa. Nàng rất đỗi vui mừng nói: “Nếu lăo xâu cho tôi chuỗi bong bóng nước để đeo, tôi sẽ hết bệnh ngay.” Ông lăo nói: “Thưa thật với Công chúa, tôi già, con mắt lờ, nên lựa không được những hạt bong bóng đẹp. Vậy ngày mai, khi trời mưa, tôi mời Công chúa ra mái hiên chọn những hạt bong bóng nào đẹp nhất, Công chúa lượm đưa tôi xâu cho.”

Sáng hôm sau, trời mưa, ông lăo và nàng Công chúa ra mái nhà, những giọt mưa từ trên rơi xuống nổi bong bóng, Công chúa đưa tay vớt lấy…, vớt măi đến trưa mà không được hạt nào! Ông lăo đứng chờ, chờ măi không có hạt bong bóng nào để xâu! Cuối cùng, quá mệt mỏi Công chúa nói: “Thôi, tôi không thích bong bóng này nữa.” Nhà vua mừng quá bảo: “Để ta cho con xâu chuỗi bằng kim cương con đeo.”




Ư nghĩa câu chuyện vừa kể như thế nào? Tất cả chúng ta có phải là Công chúa đó không? Chúng ta cứ nắm bắt những ảo ảnh vô thường, nắm bắt măi cả đời mệt nhoài mà chẳng được ǵ. Rồi chúng ta vào chùa cầu xin Phật cứu con. Đức Phật sẵn ḷng từ bi cứu độ, cho chuỗi kim cương thứ thật. Chúng ta chỉ chịu nhận thứ thật khi nào chúng ta đă mệt nhoài với những thứ tạm bợ hư dối. Đức Phật tuy lấy ví dụ một câu chuyện rất trẻ nhỏ nhưng đúng với bệnh của chúng sanh. Chúng ta giống y nàng Công chúa đó. Khi chúng ta thức tỉnh biết trở về với Phật, Phật sẽ chỉ cho chúng ta cái chân thật.




Nếu chúng ta sống được với nó, cái chân thật ấy c̣n măi, không bao giờ mất. Người Phật tử muốn hết khổ phải thấy rơ bản chất của đau khổ không có thật. Bản chất của đau khổ là ái và thọ, cả hai đều không thật. Càng đuổi theo chúng càng đau khổ thôi. Nếu biết dừng lại, đau khổ sẽ bớt từ từ cho đến một ngày nào chúng ta ĺa hẳn nó, không c̣n đau khổ nữa. Nhân nghe câu nào trong kinh Kim Cang mà Lục Tổ ngộ đạo? Trong kinh Kim Cang, Phật dạy phương pháp an trụ tâm: “Bất ưng trụ sắc sanh tâm, bất ưng trụ thanh, hương, vị, xúc, pháp sanh tâm, ưng vô sở trụ nhi sanh kỳ tâm.” Ngay đây Lục Tổ ngộ, rồi từ đó về sau Ngài hết khổ luôn.

Muốn sanh tâm cầu Vô thượng Bồ-đề th́ đừng dính với sắc, thanh, hương, vị, xúc, pháp. Sáu trần không dính là an trụ tâm. Đó là hạnh phúc tuyệt vời. Nếu c̣n dính với sáu trần là c̣n bất an, c̣n đau khổ. Nếu chúng ta không kẹt không chấp vào cảm thọ của sáu căn, tức là chúng ta được giải thoát. Cũng chính trong kinh Kim Cang đức Phật có dạy: “Phàm sở hữu tướng giai thị hư vọng, nhược kiến chư tướng phi tướng tức kiến Như Lai.” Những ǵ có tướng đều là vô thường, vô thường là tạm bợ, hư dối. Nếu thấy các tướng không phải tướng là thấy Phật. Tại sao? Tỉ dụ hiện giờ thấy một món vật đẹp, chúng ta biết rơ nó là duyên hợp hư dối; một vật ǵ quí, nó là duyên hợp hư dối, một thức ăn ngon, nó là duyên hợp hư dối. Biết rơ được như vậy, đó là có trí tuệ giác ngộ.

Trí tuệ giác ngộ tức là Phật. Thấy tất cả tướng không phải tướng tức là thấy tất cả vật đều không thật, tất cả đều là duyên hợp hư dối. Thấy rơ như thế là thấy Phật, không phải t́m Phật ở đâu xa. Nếu thấy Phật th́ hết khổ. Nếu muốn hết khổ chúng ta phải biết rơ bản chất của thọ và ái là vô thường, hư dối. Chúng ta phải diệt hết, nhổ sạch gốc của thọ và ái, th́ ngang đó chúng ta được an lạc.

Niềm vui không phải từ bên ngoài đem đến, không phải do sự giàu sang sung sướng lắm tiền nhiều của, mà vui v́ biết phá bỏ những mê chấp sai lầm. Buông bỏ những sai lầm, đó là trí tuệ tỉnh giác, đó tức là Phật. Tu theo Phật cốt để giác ngộ. Giác ngộ cho nên không lầm không mê, tức nhiên không khổ. Hết ngu mê là sáng suốt, sáng suốt tức là hết khổ.




(lythuyết Phật học

florida80
12-12-2019, 23:17
Trung Đạo: Con đường Sắc Không







Người ta nói con đường Phật giáo là con đường Trung Đạo, tức là “con đường giữa”.

Và nói đến “con đường giữa” là chúng ta nghĩ đến “chừng mực”, như là “đừng uống rượu thái quá, uống vừa đủ thôi.” Nhưng “chừng mực ngay ở giữa” không phải là “Trung Đạo” của Phật gia, mà đó là “Trung Dung” của Khổng giáo.




Trung Đạo, con đường giữa, của Phật giáo là:
Sắc chẳng khác Không, Không chẳng khác Sắc

Sắc tức là Không, Không tức là Sắc

(Bát Nhă Tâm Kinh)


Có mà là Không, không mà là Có.

Tức là ta không “chấp có”, tức là không bám vào “có”, mà cũng chẳng “chấp không”, tức là không bám vào “không”.

Không chấp vào hai cực đoan “có, không”, chọn con đường giữa (có mà là không, không mà là có), đó là Trung Đạo.

Cho nên:

- Anh yêu em tha thiết v́ em có đó, nhưng em vẫn là mộng ảo bọt bóng nên anh sẽ không điên v́ ghen mà đi giết người.

- Tôi yêu tiền v́ tiền có đó và làm được nhiều điều, nhưng tiền vẫn là mộng ảo bọt bóng nên tôi sẽ không đi ăn cướp để có tiền.

“Có mà là không, không mà là có” là vậy đó.




Đó cũng là vô chấp, vô trụ của Phật gia.

Vô chấp là có thể làm mọi điều mà không chấp vào đâu (Chứ vô chấp không có nghĩa là không làm ǵ).

Vô trụ là có thể đứng bất ḱ nơi đâu, nhưng không dính cứng vào đâu (Chứ vô trụ không có nghĩa là không đứng ở đâu cả, không có lập trường ǵ cả).




Con chim “trụ” (đứng) ở khắp nơi–cành cây, sân cỏ, tảng đá– nhưng chẳng “trụ” (dính cứng) vào đâu cả, nên chim mới có thể tự do đi lại và bay lượn khắp trên trời dưới đất.

Đó là Trung Đạo của Phật gia. Đó là tự do tuyệt đối—có ở khắp nơi, nhưng chẳng dính vào đâu cả.




Và có lẽ đó cũng là vô chấp của Thiên chúa gia: “Ghét tội nhưng yêu người có tội”. Tội th́ vẫn ghét, nhưng vẫn yêu người có tội như tất cả mọi người khác.

Chúc các bạn luôn vô trụ trên con đường Trung Đạo.




Sưu tầm

florida80
12-12-2019, 23:17
Biết Sống







Sống lâu và sống đẹp th́ ai cũng thích, nhưng biết sống cho đẹp và có ư nghĩa để đời sau được hạnh phúc th́ phải học tập và rèn luyện. Một người “biết sống”có lẽ cần theo những điều sau đây:




- Giữ tâm b́nh thản, trước những biến động của cuộc sống. Để được vậy, hăy cầu xin hằng ngày cho được sự b́nh an trong tâm hồn. - Đừng sân si giận hờn đối với những ǵ không xảy ra như ư ḿnh. - Đừng say mê quá đáng những ǵ của ḿnh và tham đắm những ǵ không phải của ḿnh. - Đừng có ư hại người và vật.- Sống hết ḷng và chân thật, mặc chuyện đời dối trá. - Sống tỉnh táo, không đua đ̣i, mặc chuyện đời chen lấn say mê.




- Ăn uống có tiết độ, nhai nhuyễn và nhất là đừng sử dụng những thực phẩm có hóa chất chiều theo cảm giác. - Suy niệm Lời Chúa trong thinh lặng mỗi ngày. - Mỉm cuời nhiều lần trong ngày. dù có lúc nghĩ đến những vui buồn của quá khứ - Đừng nghe và nói những câu chuyện vô ích. - Hăy nỗ lực làm những ǵ mà ḿnh nghĩ là đẹp ḷng Chúa hơn. -




- Đừng có những ư nghĩ so sánh…, v́ sao? V́ mọi chuyện ở đời này đều có nguyên nhân do Chúa sắp đặt. So sánh khiến tâm hồn ta sinh ra mặc cảm hay đua đ̣i mệt mỏi. Ta hăy nỗ lực thực hiện những cái đẹp trong khả năng Chúa ban để chúng trở thành hiện thực trong đời sống của ta, dưới nhiều h́nh thức sống động khác nhau. - Đừng để ư đến chuyện xấu của người khác, v́ lúc ấy điều xấu trong tâm ḿnh có cơ hội khởi lên, làm cho tâm ḿnh vẩn đục và nét mặt của ḿnh mất đi vẻ thánh thiện tươi vui của một Kitô-hữu.




- Ta phải biết thực tập lắng nghe và học hỏi. Học hỏi từ cuộc sống và lắng nghe những biến đổi của những cảm thức trong tâm hồn, trong từng nhịp thở, để có khả năng biết rằng, những ǵ ta không muốn người khác làm cho ḿnh, th́ cũng không bao giờ làm cho người khác. - Đời người chỉ tồn tại trong từng hơi thở, nên ta phải sống đẹp, sống hết ḷng và thảnh thơi trong từng hơi thở, để mỗi hơi thở đều có khả năng đưa ta đi đến đời sống cao thượng. Một đời người được xem là lăng phí, là v́ họ lăng phí ngay trong từng hơi thở của chính họ. - Phải biết nuôi dưỡng ư thức “sống cùng” và “sống với” mọi người, nếu không có ư thức này, ta sẽ bị cảm giác cô đơn đánh lừa và sẽ bị chết đói trong cảm giác ấy. - Ta đừng khởi tâm tranh giành với bất cứ ai, v́ ở đời nầy không có ai là số một, và cũng chẳng có ai là quan trọng cả.




- Phải hiểu tính chất hay thay đổi của con người và vạn vật. Không có ai là xấu hoặc tốt một cách quá đáng, v́ mọi sự xấu tốt ở đời đều tự thay đổi khi có cơ duyên, và hăy vững tin rằng Chúa ban cho ta thiên thần bản mệnh để giúp ta không rơi vào cạm bẫy của ma quỷ. - Phải tự biết khả năng và giới hạn của ḿnh trong lúc tiếp xử với mọi người và muôn vật, để khỏi rơi vào những lầm lỗi đáng tiếc, dẫn đến tâm ân hận. – Hăy đầu tư những ǵ tốt đẹp vào tâm thức… bằng Lời Chúa, bằng gương các thánh. Một khi nguồn vốn ấy phát triển lớn mạnh trong đời sống của ta, th́ chẳng một lợi nhuận nào trong xă hội có thể chiếm hữu ḷng ta được.




- Hăy nghĩ đến những ǵ tốt đẹp mỗi ngày khi mặt trời lên và lúc mặt trời khuất bóng. - Mỗi ngày nên dành một giờ để thực tập làm những việc khó làm, nhằm nuôi dưỡng những ư chí và nghị lực trong ta hầu có thể vượt qua những trở ngại “đi theo Chúa Giêsu”. - Đừng tự phong thánh cho ḿnh và cũng đừng để ai phong thánh ḿnh, mà phải biết tạo điều kiện cho những hạt giống thánh thiện trong tâm hồn ḿnh được biểu hiện ra trong hành động, trong đức tin và hăy giúp cho những hạt giống thánh nơi người khác cũng được sinh khởi. - Đừng nói nhiều về đạo đức hay bác ái, mà hăy sống bác ái và đạo đức ngay trong những hành động của chính ḿnh đối với mọi người và muôn vật. –




Cuộc sống lâu dài và đẹp nhất là cuộc sống được nuôi dưỡng bởi t́nh yêu.. và giản dị một điều là chỉ có t́nh yêu mới đẹp lâu dài...




Sưu Tầm và Tổng Hợp

florida80
12-12-2019, 23:18
Khốn Khổ Nước Tôi







"…Khốn khổ nước tôi
Mê tín th́ vô hạn
Tôn giáo th́ nông cạn…"


Tác giả mấy câu thơ vừa dẫn ở trên là Khalil Gibran, thi sĩ xứ Liban (Lebanon)- ông cũng là người viết câu thơ bất hủ:

"Cảm ơn đời mỗi sớm mai thức dậy
Ta được thêm ngày nữa để yêu thương…"




(Wake at dawn with winged heart
and give thanks for another day of loving…)


Chưa hết, câu nói trứ danh của Tổng thống Mỹ, J.F. Kennedy:



“Đừng hỏi nước Mỹ đă làm ǵ cho bạn mà hăy hỏi bạn đă làm ǵ cho nước Mỹ” cũng xuất phát từ ư một bài thơ của Khalil Gibran, nhưng có lẻ bài thơ Pity the Nation dưới đây mới kinh khủng về sức tiên tri của nó, không chỉ ở đất nước ông mà nhiều xứ sở khác.


Pity the Nation -
(Khalil Gibran)

“Pity the nation that is full of beliefs and empty of religion.
Pity the nation that wears a cloth it does not weave
and eats a bread it does not harvest.

Pity the nation that acclaims the bully as hero,
and that deems the glittering conqueror bountiful.

Pity a nation that despises a passion in its dream,
yet submits in its awakening.

Pity the nation that raises not its voice
save when it walks in a funeral,
boasts not except among its ruins,
and will rebel not save when its neck is laid
between the sword and the block.

Pity the nation whose statesman is a fox,
whose philosopher is a juggler,
and whose art is the art of patching and mimicking

Pity the nation that welcomes its new ruler with trumpeting,
and farewells him with hooting,
only to welcome another with trumpeting again.

Pity the nation whose sages are dumb with years
and whose strongmen are yet in the cradle.

Pity the nation divided into fragments,
each fragment deeming itself a nation.”

(The Garden of the Prophet – 1934)

***




Bản dịch:

Khốn khổ nước tôi
Mê tín th́ vô hạn
Tôn giáo th́ nông cạn

Khốn khổ nước tôi
Mặc áo ḿnh không dệt
Ăn gạo ḿnh không trồng
Uống rượu ḿnh không làm

Khốn khổ nước tôi
Ca ngợi côn đồ là anh hùng
Gọi kẻ xâm lăng là bạn vàng

Khốn khổ nước tôi
Trong mơ th́ ghét cay ghét đắng
Tỉnh dậy lại đầu hàng

Khốn khổ nước tôi
Chỉ dám nói năng khi đưa tang
Chỉ dám khoe khoang di sản hoang tàn
Chỉ dám phản kháng khi đầu sắp ĺa khỏi cổ

Khốn khổ nước tôi
Chính khách xảo quyệt như chó sói
Triết gia tung hứng chữ làm xiếc
Nghệ thuật bắt chước chắp và vá

Khốn khổ nước tôi
Kèn loa tưng bừng rước kẻ cai trị mới
Rồi tống cổ chúng bằng la hét phản đối
Rồi lại tưng bừng kèn loa đón kẻ cai trị khác

Khốn khổ nước tôi
Vĩ nhân càng nhiều tuổi càng lú
Thánh nhân chờ măi chưa ra đời

Khốn khổ nước tôi
Cứ chia năm xẻ bảy chơi
Phe nào cũng xưng ḿnh là nước

(Người dịch ẩn danh, v́ một lư do nào đó)


at 8:07 PM

florida80
12-12-2019, 23:19
Những Điều Học Được Từ Cuộc Sống.









Tôi đă từng biết rằng, quan tâm đến người khác là điều tưởng chừng như dễ nhưng lại khó thể hiện nhất.




- Tôi đă từng học rằng, mỗi lần được chia sẻ nỗi đau của người đang trong cơn tuyệt vọng, cũng là lúc tôi cảm nhận được ḿnh là người có ư nghĩa trong cuộc sống này.Tôi đă từng hiểu rằng, khi biết yêu thương và gieo hy vọng cho người khác, bản thân tôi cũng sẽ cảm thấy yêu cuộc sống này hơn.




- Tôi đă từng nhận ra rằng, chữa lành những nỗi đau về tâm hồn cũng quan trọng chẳng kém ǵ chữa trị bệnh tật của cơ thể.




- Tôi đă từng nghiệm ra rằng, nếu không biết cách quan tâm đến bản thân ḿnh, tôi cũng sẽ không biết cách quan tâm đến người khác.




- Tôi đă từng nhận ra rằng, những khi phải nằm một ḿnh trong bệnh viện yên tĩnh, chúng ta mới có cơ hội suy ngẫm và nh́n nhận lại về những điều đă qua để sống tốt hơn cho ngày mai.




- Tôi đă từng học được rằng, ngay cả cơ thể cũng biết lắng nghe những ǵ bạn nói. Nếu bạn luôn suy nghĩ đúng đắn, có thái độ lạc quan trước mọi hoàn cảnh, th́ cơ thể bạn cũng sẽ luôn được khoẻ mạnh.




- Tôi đă từng hiểu rằng, khi thật ḷng yêu thương một ai đó, chúng ta sẽ tận tuỵ chăm lo cho người đó mà chẳng bao giờ tính toán so đo.




- Tôi đă từng thấy rằng, thời gian vẫn cứ lặng lẽ trôi qua dù cho tôi sống vui vẻ lạc quan hay ch́m đắm trong thất vọng bi quan.




- Tôi đă từng học được rằng, có thể chúng ta không thay đổi được thực tế trong cuộc sống nhưng điều quan trọng là chúng ra phải biết xác định và t́m hướng đi của ḿnh chứ không cam chịu chờ đợi thụ động trong sự bất măn, chán chường.




- Tôi đă từng học được rằng, thành công lớn nhất của con người là giúp những người xung quanh khám phá tiềm năng của họ.




- Tôi đă từng nhận ra rằng, điều quan trọng nhất không phải là luôn để tâm đến những phức tạp của cuộc sống, mà hăy xác định cụ thể từng bước những việc ḿnh phải làm.




- Tôi đă từng hiểu đươc rằng, sự tha thứ không bao giờ là đủ, nhưng sự chỉ trách thù hằn, vạch lá t́m sâu, dù chỉ một chút , cũng đă quá thừa.




- Tôi đă từng hiểu được rằng, sự thật ḷng của người nói, quan trọng hơn lời nói.




- Tôi đă từng hiểu được rằng mỗi ngày trôi qua, chúng ta vừa phải đương đầu với những thử thách, nhưng cũng đừng để vuột mất những điều tốt đẹp có thể sẽ không bao giờ trở lại.




- Tôi đă từng thấm thía rằng, mỗi người đều có khả năng chuyển đổi những đau khổ và ưu phiền trong cuộc sống của ḿnh thành niềm vui và hạnh phúc thực sự.




Sưu tầm

florida80
12-12-2019, 23:19
Việt Nam Sẽ Mất Thêm ...Vài Thế Hệ !!!








Những hiện tượng gần đây xảy ra trong hành xử nhỏ nhặt nhất của tương tác xă hội (nạn hôi của, lừa đảo, chụp giựt, côn đồ, vô cảm...) cho thấy Việt Nam c̣n mất ít nhất vài ba thế hệ nữa mới sản sinh một đa số văn minh và có đạo đức dân sự .




Theo phong tục mùa xuân nên nói toàn chuyện lạc quan để lấy hên, nhưng không thể bịt mắt để mơ mộng về ‘tiền rừng bạc biển', về ‘tự hào dân tộc' hay về ‘quốc gia công nghiệp cho 2020'. Với tôi, ư nghĩa của mùa xuân là sự định giá chuẩn xác vị trí của ḿnh và đem lại một kế hoạch bài bản để thực hiện nghiêm túc, đem lại một mùa xuân đích thực cho quê hương.




Dĩ nhiên đến một lúc nào đó, những chùm hoa mai, hoa cúc...rồi sẽ đâm chồi, những con chim trốn tuyến rồi lại quay về cố hương và những hy vọng mới về một tương lai tốt đẹp hơn sẽ đến trong ḷng số đông. Nhưng hiện nay, ngay tại quê hương, chúng ta vẫn phải trực diện với những vấn nạn chưa giải quyết được, dù vài tín hiệu cho thấy sự đổi thay cũng gần kề.




Hai điểm sáng duy nhất của kinh tế xứ này, và dĩ nhiên chúng sẽ đem theo những điều chỉnh về chính trị xă hội, là sự phát triển mạnh của khu vực FDI (đầu tư từ nước ngoài) và TPP (hiệp định thương mại xuyên Thái B́nh Dương). Sự kư kết và thực hiện TPP được nhiều chuyên gia tiên liệu vào cuối năm 2014 sẽ mở rộng thị trường may mặc, giầy dép...và đương nhiên cũng lôi kéo thêm nhiều FDI trong lĩnh vực này.




Trong khi đó, giá tăng của FDI sẽ tạo thêm công ăn việc làm cho công nhân, cho họ một thu nhập cao hơn, kích thích tiêu dùng và ổn định xă hội. Các đầu tư nước ngoài cũng gián tiếp ảnh hưởng đến thị trường chứng khoán và bất động sản, hạ thấp áp lực về nợ xấu ngân hàng và ngân sách chính phủ.




B́nh rượu cũ

Ở b́nh diện khác có những thử thách quá lớn như " năm con voi to tướng trong pḥng" có thể giảm thiểu, ngay cả phá vỡ, tác dụng của hai "con én" FDI và TPP, đang lẻ loi trong mùa xuân mới. Năm con voi đó là:

Kinh nghiệm khi nh́n qua Trung Quốc và những cố gắng cải cách gần đây của ông Tập Cận B́nh và nhóm lănh đạo bao quanh là một sự thất vọng của hành động nửa vời. Khi nhất định giử cơ chế chính trị và quyền lợi của nhóm tư bản đó qua sự chủ đạo của doanh nghiệp nhà nước, mọi thay đổi về kinh tế sẽ hời hợt và chỉ gia tăng lợi thế của khu vực FDI.

Thực ra, nhóm lănh đạo Trung Quốc cũng không đủ quyền lực để lựa chọn. Ngày xưa, khi ông Đặng Tiểu B́nh thực hiện "cải cách" kinh tế Trung Quốc c̣n nghèo và nhóm lợi ích rất thưa thớt. Ngay nay đối thủ của ông Tập mạnh và giàu hơn nhiều. Mọi người thỏa hiệp là "bứt dây động rừng" nên có lẽ họ không thực sự muốn thay đổi.

Chỉ số "giàu nghèo", "thành phố - nông thôn" ,"các tỉnh Đông - Tây"... vẫn rất nhiều khác biệt và sự bất măn của đa số của dân Tàu nghèo vẫn ám ảnh an sinh xă hội. Kinh tế sẽ vẫn bế tắc về lâu dài và mọi thay đổi đang được đẩy lùi về phía sau để một thế hệ trẻ mới của Trung Quốc tự lo liệu.

Việt Nam đang sao chép kịch bản tái cấu trúc này của Trung Quốc.

florida80
12-12-2019, 23:20
Yếu kém của khu vực tư nhân

Sau tám năm thử thách khi gia nhập WTO, các doanh nghiệp tư nhân Việt vẫn bộc lộ nhiều yếu kém, dù cạnh tranh trên sân nhà, với chi phí điều hành và vẫn bảo vệ với nhiều đặc lợi trong nhiều lănh vực.

Ngoài việc sản suất gia công và tiến bộ trong nông nghiệp, thành quả về tài chánh cho thấy sự thua yếu trong quản trị, thiếu sót về quản trị, thiếu sót vế sáng tạo, nhất là kiến thức kinh nghiệm về biển lớn ngoài kia. Thử tách lớn nhất vẫn là một tư duy "xin - cho", làm ăn theo quan hệ ...đă mọc rễ sau 80 năm của bao cấp, tiểu nông và gia đ́nh.

Không một thương hiệu Việt nào có thể thâm nhập thị trường Âu Mỹ dù lợi thế nguyên liệu về gạo, càphê, giầy dép, nội thất...rất dồi dào. Thay đổi t́nh thế là việc làm khả thi, những sẽ mất rất nhiều năm ngay cả thập kỷ.




Yếu tố thời gian

Trong khi đó, những tiến bộ về công nghệ mới, hệ thống quản trị, nguồn lực tài chánh ...của thế giới không ngừng tăng tốc. Trong định chế cạnh tranh tự do, không ai chờ đợi Việt Nam tái cấu trúc để cúng song hành. Điều này có nghĩa là sự cách biệt về kinh tế của các nước đang và đă phát triển so với các nước tụt hậu sẽ mỗi ngày càng lớn.

Với thông tin đa dạng và cập nhận từng giây qua Interner, áp lực đ̣i hỏi từ dân chúng, từ nhu cầu mới, từ thu nhập.... sẽ vô cùng lớn lao, gây bất ổn trầm trọng cho an ninh xă hội.




Giáo dục văn hóa

Một yếu tố quan trọng và luôn luôn là khởi điểm cho mọi phát triển hiện đại là dân trí h́nh thành từ nền giáo dục khai phóng tự do. Những hiện tượng gần đây xảy ra trong hành xử nhỏ nhặt nhất của tương tác xă hội (nạn hôi của, lừa đảo, chụp giựt, côn đồ, vô cảm...) cho thấy Việt Nam cón mất ít nhất vài ba thế hệ nữa mới sản sinh một đa số văn minh và có đạo đức dân sự .

Hiện tượng du học cao độ chẳng qua là một h́nh thức tỵ nạn v́ hệ thống giáo dục trong nước gần như không c̣n điểm sáng. Sự tuyệt vọng của các bậc phụ huynh, cô thầy cũng như con em học sinh hiện rơ qua từng lời kêu cứu trên mọi mạng truyền thông, trái hay phải. Nền giáo dục hiện tại c̣n tiếp tục th́ chuyện phát triển đất nước cho kịp đà tiến của nhân loại vẫn chỉ là một chuyện "chém gió", càng nói nhiều càng thấy khôi hài.




Môi trường an sinh

Quan trọng hơn hết, để có cuộc sống khả dĩ chấp nhận được, con người cần một môi trường bảo bọc yến ấm của gia đ́nh, bạn bè, tha nhân. Khi chúng ta phải đối diện hàng ngày với thực phẩm pha trộn hóa chất độc hại, nước và không khí ô nhiễm tệ hại, trộm cướp từ những người quen hay sơ, phong b́ đều đều cho các cơ quan... th́ tâm không an và thân xác th́ phó mặc cho may rủi. Ngay cả khi vào bệnh viện, không ai biết những ǵ sẽ xẩy ra cho ḿnh v́ một hệ thống y tế cực kỳ xuống cấp trên mọi góc độ.




Alan Phan/ Theo Sài G̣n Tiếp Thị

Tiêu đề bài báo do Tuần Việt Nam đặt

florida80
12-12-2019, 23:23
T́m Hiểu Về "Bác Thằng BẦN"






Cuộc chiến của một 'vua' cờ bạc

Si Guoqi không phải thần bài, nhưng chỉ nh́n qua anh có thể nói chính xác những lá bài hay quân mạt chược mà người đối diện có trong tay. Anh không dùng tài nghệ để kiếm tiền, mà để cứu những con bạc khát nước.


Mọi chuyện bắt đầu từ năm 2008, khi gia đ́nh Si suưt chút nữa đă lao xuống bờ vực phá sản bởi cơn nghiện cờ bạc của vợ anh, cô Cheng Juan. 5 năm qua, vợ chồng anh không chỉ cứu sống chính ḿnh, mà c̣n giúp hơn 7.000 người khác từ bỏ thói quen đốt tiền và vùi ḿnh trong những canh bạc không lối thoát.


"Lượng người nghiện đánh bạc đang tăng rất nhanh", Si, 40 tuổi, người mới trở về từ chiến dịch pḥng chống cờ bạc kéo dài một tháng ở Hồi Hột, khu tự trị Nội Mông, nói. "Tuy nhiên, điều này không ảnh hưởng tới niềm tin của tôi vào cuộc chiến chống cờ bạc. Tôi đă coi đây là sự nghiệp của ḿnh".



Hành tŕnh 'thoát nghiện'


Năm 2002, vợ chồng Si quyết định chuyển nhà tới thành phố Bộc Dương, tỉnh Hà Nam. Hai người nhanh chóng dồn tiền và khai trương một tiệm làm đầu nhỏ. Chỉ ba năm sau, họ đă gây dựng được một sự nghiệp vững vàng với ba salon làm đẹp lớn và kiếm được khoảng 600.000 tệ (gần 100.000 USD) mỗi năm.


Tuy nhiên, vận may của gia đ́nh Si bắt đầu tiêu tan khi Cheng dính vào cơn nghiện mạt chược. Ban đầu, cô chỉ chơi để giải trí, nhưng chẳng bao lâu sau, Cheng đâm nghiện và sẵn sàng dành cả ngày cho cuộc đỏ đen.


"Tôi đă nhiều lần ngăn cản cô ấy. Nhưng Cheng cứ liên tục thất hứa và tiếp tục đánh bạc", Si nói.


Mọi chuyện lên tới đỉnh điểm vào năm 2008, khi Cheng bị thua tới 10.000 tệ trong một sới bạc. Thay v́ từ bỏ, cô lại quyết tâm "ăn thua đủ" bằng cách vay mượn thêm từ bạn bè. Ngay trong tối hôm đó, Cheng tiếp tục thua thêm 300.000 tệ và phải kư khế ước vay nợ. Si chỉ biết chuyện khi Cheng đă đẩy mọi việc đi quá xa. Gia sản cũng như t́nh vợ chồng của hai người đứng bên bờ vực tan vỡ.


"Chúng tôi tranh căi tối ngày. Cô ấy đă làm mất gần như toàn bộ số tiền tiết kiệm. Tôi thậm chí c̣n nghĩ tới cả chuyện ly hôn", Si nói. Để trả nợ và kiếm sống, họ đă phải bán toàn bộ số tài sản đă mất công tích cóp bấy lâu.



Vài ngày sau, Si t́nh cờ bắt gặp Zheng Taishun, một chuyên gia chống cờ bạc, trên truyền h́nh. Ông Zheng là người đă phát hiện ra rất nhiều mánh khóe và thủ thuật trong cờ bạc, và vốn hiểu biết của ông khiến Si tin rằng vợ anh hẳn cũng là một trong những nạn nhân của tṛ lừa đảo này.


"Tôi biết ḿnh phải cứu cô ấy, nếu không muốn cả gia đ́nh ḿnh bị hủy hoại", anh nói. Si làm việc đó bằng cách đưa vợ tới chỗ Zheng và mời ông tham gia vài ván bài với họ. Dù "tay nghề" của Cheng có giỏi tới đâu, cô cũng không thắng nổi Zheng, dù chỉ một lần. Suốt hai giờ "đấu trí", Zheng luôn đoán trúng mọi quân bài mà cô đang có.


"Tôi hiểu ra rằng mỗi loại h́nh cờ bạc đều có một mánh khóe riêng. Zheng đă giúp tôi sáng mắt", Cheng cho biết, nói thêm rằng cô đă thề sẽ không bao giờ chi thêm dù chỉ một xu cho việc đánh bạc.



Cuộc chiến chống cờ bạc


Để bày tỏ ḷng biết ơn, vợ chồng Si đă tham gia câu lạc bộ chống cờ bạc của Zheng và dồn mọi tâm huyết để giúp đỡ các nạn nhân khác.


Họ tới Thành Đô, Tứ Xuyên, và thuê một căn hộ trong thành phố để mở một pḥng tư vấn. Khách hàng đầu tiên là một thanh niên 30 tuổi, và giữa họ đă nhanh chóng nổ ra một trận căi vă, chỉ sau vài phút tṛ chuyện.


"Ban đầu rất khó khăn, v́ người ta không thể hiểu tại sao chúng tôi lại làm việc này. Suốt 4 tháng nỗ lực, chỉ có vài người tới gặp chúng tôi", Si nói.



T́nh h́nh dần thay đổi sau khi một đài truyền h́nh ở Thành Đô t́m thấy vợ chồng Si và hẹn phỏng vấn với họ. Nhờ sức lan tỏa của truyền thông, điện thoại của Si sau đó đă liên tục rung chuông, ngay cả trong dịp tết âm lịch năm 2009.


Nhưng thành công đến quá nhanh lại khiến hai vợ chồng lo lắng về hiệu quả thực sự của việc tuyên truyền. "Tôi nhận ra rằng thuyết phục bằng lời là chưa đủ", Si thừa nhận.



Và để khắc phục điều này, Si bắt đầu gặp gỡ những chuyên gia trong nghề và cải thiện kỹ thuật của bản thân. Sau hàng tháng tập luyện, anh đă trở thành một con bạc "cứng tay" và có thể đem nó ra để thuyết phục các khách hàng.


"Ban đầu, tôi chỉ hy vọng có thể kéo vợ ra khỏi cơn nghiện bằng cách đưa cô ấy vào chiến dịch chống cờ bạc. Nhưng dần dần, tôi nhận ra ḿnh không thể ngừng lại, khi ngày càng nhiều người tới chỗ tôi", Si nói.



Để gia tăng uy tín, vợ chồng Si lập một website chuyên cung cấp cách thức để thoát khỏi cơn nghiện cờ bạc. Cho tới nay, họ đă chi khoảng 600.000 tệ để theo đuổi chiến dịch này, thậm chí c̣n chuyển tới một căn nhà nhỏ hơn để tiết kiệm tiền.


Nguyên tắc làm việc của họ là không bao giờ chấp nhận dù chỉ một xu từ các khách hàng. Thậm chí vợ chồng Si c̣n từ chối cả những bữa cơm thân mật.


Sự nổi tiếng cũng đi kèm với những mối đe dọa. Ḥm thư và điện thoại của hai vợ chồng thường xuyên bị ngập lụt bởi các lời lẽ thù địch từ các băng nhóm cờ bạc bịp

florida80
12-12-2019, 23:28
Giới cờ bạc ngầm thậm chí c̣n móc nối với cả cảnh sát", Si cho biết, nói thêm rằng nỗ lực của chính phủ không đủ để ngăn chặn tệ nạn này. "Tôi dám khẳng định rằng phần lớn các tổ chức cờ bạc đều dính líu tới ma túy và mại dâm."







Vợ chồng Si Guoqi và Cheng Juan.





Zhang Qianwei, một chủ doanh nghiệp ở Bắc Kinh, từng mất hơn 30 triệu tệ v́ đánh bạc. Sự nghiệp sụp đổ, Zhang c̣n bị vợ ly hôn và phải sống khổ sở với cậu con trai mới 4 tuổi.

T́nh h́nh bắt đầu thay đổi từ mùa đông năm 2011, khi mẹ Zhang t́nh cờ bắt gặp Si trên truyền h́nh, đang tŕnh bày về các mánh khóe trong bài bạc và mạt chược. Nhờ sự chỉ dẫn của Si, bà quyết định đưa con trai tới trung tâm phục hồi chức năng ở thành phố Trịnh Châu, tỉnh Hà Nam.

"Ban đầu tôi không tin anh ta", Zhang nói. "Nhưng suốt hai tháng tôi ở trung tâm, ngày nào anh cũng ấy tới và giảng giải về cách những tay chủ ṣng bạc lừa gạt các con bạc khát nước như chúng tôi."

Sự chân thành của Si cuối cùng cũng khiến Zhang phải mở ḷng. "Anh ấy có một trái tim ấm áp", Zhang nói. "Si không phải kiểu người đem con bỏ chợ. Anh ấy giúp chúng tôi hết lần này tới lần khác."

"Tôi không bảo các bạn ngừng đánh mạt chược hoặc thôi chơi bài, nếu việc đó có thể giúp các bạn giải trí. Nhưng cờ bạc không được phép gây ảnh hưởng tới công việc, sức khỏe và gia đ́nh của các bạn", Si nói.

"Bạn có thể thắng một lần, nhưng bạn sẽ thua trong những lần sau. Rồi chính tay bạn sẽ hủy hoại sự nghiệp và gia đ́nh của ḿnh", anh nói thêm.






Quỳnh Hoa (Theo Global Times)



at 11:11 PM

florida80
12-12-2019, 23:29
Muốn Thành Công Không Thể Lười Biếng



Thông qua truyện tranh ngắn và đầy ư nghĩa này, tác giả muốn truyền tải một thông điệp: “trên con đường thành công không có dấu chân của kẻ lười biếng”.

Mời các bạn cùng thưởng thức câu chuyện đầy ư nghĩa này :








Khởi đầu, mọi người đều phải gánh một cây thập giá nặng đè lên vai và chậm chạp bước về phía trước.





Trên đường đi một thanh niên dần dần dừng lại và suy nghĩ…




Chúa ơi, nó nặng quá! Cho con đẽo bớt nó được không…






Và anh ngồi đẽo khí thế, trong khi những người khác vẫn nỗ lực kéo…






Chẳng mấy chốc anh vác cây thập giá lên và vượt qua những người khác…






Nhưng đi được một chặng, anh thấy nó vẫn c̣n nặng…






… anh đă cầu nguyện, cho con đẽo thêm chút nữa để đi được dễ dàng hơn!






V́ vậy, anh cắt bỏ một phần của nó! Cảm ơn Chúa, để anh cảm thấy thoải mái hơn!






Nhưng khi đến hẻm núi, anh phải dừng lại và suy nghĩ: “Làm sao vượt qua nó đây”?



Aha! Thật bất ngờ, đột nhiên xuất hiện ở phía trước của một rănh sâu và rộng! Không có cầu mương, không có cách nào xung quanh nó. Spiderman hay Superman đă không đến để cứu anh ta …








Anh đứng nh́n những người khác dùng cây thập giá lớn làm cầu và vượt qua hẻm núi một cách dễ dàng…






… th́ anh cũng thử, nhưng… cây thập giá của anh nhỏ quá…






Không thể đi tiếp, anh khụy xuống đất, ăn năn và hối hận v́ “tính lười biếng” của ḿnh.




Chính v́ cái tâm muốn được thoải mái an nhàn, chàng trai trẻ này đă không nhẫn nại để vượt qua những khó khăn trên con đường mà ḿnh đang đi. Khi đến vực thẳm, anh không có cách nào vượt qua nó. Cũng như trong cuộc sống, chúng ta thường phàn nàn về những bất hạnh và khổ đau mà ḿnh gặp phải. Đến khi những chuyện thống khổ xảy ra, chúng ta không có can đảm để đối diện và thường gục ngă.




Thông qua câu chuyện trên, chúng ta học được một bài học sâu sắc: “Để thành công th́ không có con đường tắt”.

florida80
12-12-2019, 23:31
Xin Lỗi Cô! - Tự Trị Bệnh - Sao Nam Trần Ngọc B́nh








Tựa đề trên là một bài viết ngắn, kể về kiểu lừa bịp qua điện thoại. Bài tiếp theo, tác giả kể việc tự trị chứng bệnh đau thần kinh toạ. Sao Nam Trần Ngọc B́nh là cựu sĩ quan VNCH, giảng viên trường Sinh ngữ quân đội, cựu tù cải tạo. Ông cũng là tác giả sách "Hành Tŕnh về Phương Đông" do "Xây Dựng" xuất bản năm 2010. Mới nhất, là cuốn "Within & Beyond" do tác giả viết bằng Anh ngữ.



* * *


Nước Mỹ đứng đầu thế giới về khoa học kỹ thuật. Tuy nhiên trong đời sống ở bên Mỹ cũng không thiếu những kỹ thuật lừa đảo mà nếu không cẩn thận nạn nhân chỉ "ôm đầu máu" mà khóc hận nhưng đă quá trễ.


Nhiều cảnh báo đă được đưa ra nhưng vẫn có người bị xập bẫy v́ cái bẫy êm quá hay v́ thiếu cảnh giác hay v́ không hiểu lối sống ở Mỹ.


Bài 1: Đừng Mong Lừa Đảo



Xin lỗi Cô!


Sáng nay July 24, 2014 tôi cũng gặp một trường hợp nay xin kể lại cho bà con nghe chơi mà đề pḥng!

Chuông điện thoại reo. Bắt máy. Phía bên kia đầu giây một giọng nữ tự giới thiệu:

- Ông B́nh! Tôi là Jane làm việc cho hăng Internet mà Ông đang xử dụng dịch vụ. Hôm nay tôi mang tiền đến cho Ông đây! Ông nghĩ thế nào?

- Tiền à? Thế th́ quư quá! Vậy cô gởi check cho tôi chăng? Hay thế nào đây Cô?

- Đúng vậy! Tôi mang tiền đến cho Ông vậy Ông không mừng à?

- Mừng chứ! Nhưng Cô cứ nói ṿng vo hoài tôi làm sao hiểu nổi! Cô làm khó tôi đấy nhé!

- Dạ, không! Tôi hạ tiền hàng tháng cho Ông nay c̣n $18.00 đô/tháng thôi!

- Thế th́ c̣n ǵ bằng! Tôi có phải cam kết điều ǵ không?

- Không! Không! Ông không phải cam kết bất cứ điều ǵ cả! Không phải mua bất cứ cái ǵ của hăng tôi! Sau hai năm th́ tiền phí hàng tháng sẽ trở lại như cũ. Ông bằng ḷng chứ?

Bằng ḷng quá đi chứ! Này nhé: không cam kết, không phải mua bất cứ cái ǵ của hăng của Cô thế th́ c̣n ǵ bằng?

- H́nh như Cô là người rao hàng xuất sắc th́ phải!

- Vâng! Đúng thế!

- Cô cho tôi hỏi Cô câu này nhé! Cô có thể cho tôi cái giá 15.00 đô/tháng không?

- Được! Được! Tôi sẽ cho Ông cái giá đó nhưng Ông phải cho tôi một con số để tham khảo.




Cô Mỹ lừa này tưởng tôi đă mắc câu nên bồi thêm:

- Nếu không có số tham khảo (reference number) th́ tôi làm sao nói với hảng của tôi được. Ông nhớ cho, Ông phải cho tôi cái số tham khảo nhé!

- Ô! Cô nói ǵ lạ vậy. Cô là saleslady Cô làm quảng cáo cho hảng của Cô mà Cô lại bảo tôi cho Cô cái số để tham khảo là sao? Nghe nó kỳ kỳ! Này Cô! Tôi đâu biết Cô là ai! Cô nói Cô là Chủ Tịch hay Tổng Giám Đốc của cái công ty quỷ tha ma bắt nào đó tôi cũng chẳng biết nó ở đâu mà kiếm. Này Cô telemarketing qua phone th́ thiếu ǵ những người lừa đảo. Cô lại nhè tôi mà lấy làm mục tiêu. Cô đúng là kẻ lừa đảo qua phone rồi. Cô cứ nhắm người lớn tuổi mà lừa. Lối lừa này xưa rồi! Quỷ tha ma bắt Cô cho rồi. Cám ơn Cô nhé. Cô đi lừa người khác đi. Mà Cô chả lừa được ai nữa đâu. Tôi sẽ cho bạn bè tôi hay để Cô khỏi tốn công tốn sức giở chiêu lừa mấy ông già bà cả nữa nhe!




Như một bóng ma phía đầu giây bên kia chẳng thấy ai trả lời.

florida80
12-12-2019, 23:32
Bài 2: Tự trị Bệnh




Đau Thần Kinh Toạ




Sau khi xoa mấy cái đốt sống ở cổ và lựa thế vặn cái cổ kêu đánh rốp một cái bà chiropractor cho biết như thế là việc điều trị đă xong và tôi có thể ra về, khi nào đau quá, cho Bà hay và Bà ấy sẽ tính tiếp.




Không để Bà ấy tính tiếp v́ tôi vẫn đi bộ mỗi sáng lối một giờ để cho máu huyết lưu thông trong các vi ti huyết quản ở gần cổ chân theo như một bài báo trên internet. Theo bài này th́ "ngưởi già đôi chân già trước" nên muốn sống khỏe mạnh, ít bịnh tật th́ người có tuổi phải đi bộ ít nhất là 30 phút và tối đa là 60 phút mỗi ngày. Nhờ tôi tập đi bộ mỗi ngày nên khi bị bịnh ĐTKT (Đau Thần Kinh Tọa) nên việc đi bộ đă thành thói quen lại vô t́nh phù hợp với chỉ dẫn là đi bộ để trị bịnh ĐTKT!




Trước khi bị bịnh ĐTKT th́ tôi vẫn thường đi bộ mỗi ngày 1 giờ. Sau khi bị bịnh ĐTKT khi tôi bước chân để đi th́ cái chân bên phải cứ nổi loạn và không chịu cất bước nhưng tôi không chịu đầu hàng và cắn răng chịu cái đau chạy từ gót chân lên tới đinh đầu và tôi bắt cái chân phải phải theo ư tôi.Thế là cái đau từng bước một phải đầu hàng, phải chịu thua và giảm dần từ 10 xuống 9, rồi 8, rồi 7 v... v..., theo mỗi bước chân, nếu lấy con số từ 1 tới 10 để đo độ giảm đau này và đến phút thứ 30 th́ tôi cảm thấy mỗi bước đi của tôi trở nên b́nh thường y như trước, y như là tôi được lên Thiên Đàng vậy, nếu Thiên Đàng có thật trên cơi Nhân Gian đầy Bịnh và Tật này.




Khỏang nửa tháng sau khi ngưng tới Pḥng Mạch th́ tôi nhận được hồ sơ bịnh. Mở ra th́ bà Chiropractor phê là tôi bị bịnh Đau Thần Kinh Tọa. Đọc mấy chữ này th́ tôi mừng hết lớn v́ như thế th́ bịnh trạng của tôi không đến nỗi nào tôi có thể tự chữa được, bằng cách làm sao cho mấy đốt sống ở cổ dăn ra là tôi hết bịnh.




Khi gơ vào trang Google để t́m hiểu xem tại sao tôi lại bị bịnh Đau Thần Kinh Tọa (ĐTKT) này th́ tôi mới biết là bịnh ĐTKT có 4 nguyên nhân chính theo như tôi hiểu là nặng như sau:




- Đốt sống nơi ngang thắt lưng bị hẹp lại




- Sự thoái hóa của đĩa đệm nơi cột sống




- Đĩa đệm cột sống bị trượt đè lên đĩa khác




- Khi có thai




Về cách trị bịnh ĐTKT th́ trong trang web chữ Anh của Google cũng có nói đi bộ c̣n trong trang web chữ Việt th́ không thấy đề cập tới cách đi bộ để chữa bịnh ĐTKT!




Một nguyên nhân khác khiến gây ra bịnh ĐTKT là do ngủ trên cái nệm mềm. Đây là nguyên nhân căn bịnh của tôi! Như vậy bịnh của tôi thuộc loại nhẹ và không cần phải đi làm CAT scan hay MRI như những bịnh nhân bị nặng.




Sau khi biết bịnh t́nh của tôi so với mấy nguyên nhân chính trên th́ tôi giảm được mối lo canh cánh trong tâm.




Hàng ngày mỗi sáng tôi vẫn quỳ hai đầu gối trên sàn nhà, hai đầu gối cách nhau vừa phải, và tập thở bốn thời theo Yoga bằng cách ngửa cái cổ ra đằng sau rồi từ từ hít vào cho đến khi cái cổ không c̣n ngửa ra đằng sau được nữa th́ từ từ cúi đầu ra đằng trước và từ từ thở ra, như đă được chỉ rơ trong cuốn "Phương Pháp Dưỡng Sinh của bác sĩ Nguyễn văn Hửởng và Huỳnh uyển Liên.




Nếu các bạn ra thư viện ở thành phố ḿnh cư ngụ th́ thế nào cũng mượn được quyển "The Fountain of Youth" của tác giả lPeter Kelder. Thế tập này là "thức thứ 3" trong cuốn này. Cuốn này ở Việt Nam đă dịch ra là "Suối Nguồn Tươi Trẻ", chỉ tiếc là cuốn này không chỉ rơ cách thở 4 thời.




Theo như suy luận của tôi với động tác này th́ tự nhiên cái đoạn cong của đốt xương sống ở cổ sẽ hết bị kẹt và sẽ thẳng ra như cũ.




Chả thế mà sau hai tháng tập luyện chuyên cần tôi đă có thể đi lại b́nh thường không c̣n bị cái đau buốt lên tận óc hành hạ nữa.




Theo như tôi hiểu cái dây thần kinh tọa này trong dân gian người ta gọi là “cái nhượng” chạy dọc từ cái mông xuống tận gót chân.

florida80
12-12-2019, 23:33
Trước 30/04/75 có một chuyện t́nh thương tâm giữa một ông là Trưởng Ty, của một Quận ngoại thành phố Saigon với một cô gái c̣n son trẻ.




Sau ngày 30/04/75 khi bị tù ở Trại Tù Long Giao Tỉnh Long Khánh tôi ở chung một Tổ với một anh bạn tù xuất thân từ Trường Vơ Bị Quốc Gia Đà Lạt. Thấy anh đi khập khiễng tôi hỏi th́ anh cho biết trong một cuộc hành quân anh bị một viên đạn làm đứt cái nhượng. Nhờ viên Đại Úy Cố Vấn da đen biết rơ t́nh trạng vết thương nên đă xin tải thương anh về Bịnh Viện của quân đội Mỹ. Viên Cố Vấn Mỹ đen tận tụy với bạn này hộ tống anh tới nơi và yêu cầu nơi đây nối lại cái nhượng cho anh nên anh mới không bị què một chân và chỉ đi khập khiễng thôi, lúc đó Việt Nam chưa học được cách nối nhượng chân.




Nếu bạn cũng bị ĐTKT như tôi và cũng với nguyên nhân là nằm ngủ trên cái nệm mềm th́ bạn hăy tự chữa bằng cách tập thế quỳ gối cùng với tập thở 4 thời và đi bộ một giờ mỗi ngày. Hai việc này chẳng khó ǵ và cũng chẳng hao tốn ǵ cả, bạn có thể thử tập xem sao.




Để tiện cho quư vị tôi xin lập lại cách thở 4 thời: Thời thứ nhất từ từ hít vào cho đến khi không khí đầy phổi th́ vẫn tiếp tục hít vào mà không đóng thanh quản và không ngưng thở là thời kỳ thứ hai và đếm từ 1 tới 10 hay 20 hoặc 30 tùy theo sức chịu đựng của cơ thể của bạn.




Mục đích là để cho máu đen từ cơ thể chạy lên hai lá phổi của bạn có thời giờ "ăn" oxy để biến thành máu đỏ rồi trở lại cơ thể để đi nuôi các tế bào. Sau đó từ từ thở ra như con c̣ đáp xuống cánh đồng là thời kỳ thứ ba. Thời kỳ thứ tư là hít vào và thở ra b́nh thường cho đến khi nhịp tim đập trở lại b́nh thường v́ khi bạn thở bốn thời tim bạn đập nhanh hơn b́nh thường, khi nhịp tim trở lại b́nh thường th́ bạn bắt đầu cái thở thứ hai.


Cần nhớ là nếu bạn thở đúng th́ bạn sẽ cảm thấy máu mà thực ra là máu có nhiều oxy chạy rần rần trong hai mạch máu ở hai cánh tay hoặc bạn sẽ cảm thấy mười đầu ngón tay tê tê. Nếu bạn thở sai th́ sẽ thấy nhức đầu và phải tập thở lại cho đúng cách.


Chúc bạn mau hết bịnh.




Sao Nam Trần Ngọc B́nh



at 4:44 PM

florida80
12-12-2019, 23:36
TÓM TẮT ĐẠO PHẬT Trong Vấn Đáp Khoảng 5 Phút "Rất Hay"








Tỳ khưu Dhammika


B́nh Anson lược dịch




Lược dịch từ bài "Basic Buddhism: A Five-Minute Introduction" (Căn bản Phật giáo: Giới thiệu trong năm phút), trong quyển "Good Question, Good Answer" (Khéo Vấn, Khéo Đáp) của Bhikkhu Dhammika, ấn bản Internet (http://www.buddhanet.net/).




---*---

Hỏi: Phật Giáo là ǵ?




Đáp: Phật Giáo là một tôn giáo có khoảng 300 triệu tín đồ trên khắp thế giới. Danh từ Phật Giáo (Buddhism) phát nguồn từ chữ "buddhi", có nghĩa "giác ngộ", "thức tỉnh". Phật Giáo phát nguồn từ hơn 2,500 năm trước, khi Ngài Siddhattha Gotama (Sĩ-đạt-ta Cồ-đàm), hay Đức Phật, tự ḿnh giác ngộ vào lúc 35 tuổi.




Hỏi: Có phải Phật Giáo chỉ thuần là một tôn giáo?




Đáp: Đối với nhiều người, Phật Giáo không phải chỉ là một tôn giáo mà c̣n có thể xem như là một triết học, hay đúng hơn, đó là "một lối sống". Gọi Phật Giáo là một triết học, v́ danh từ "triết học - philosophy" có nghĩa là "sự yêu chuộng trí tuệ", và con đường của đạo Phật có thể tóm tắt như sau:




(1) sống có đạo đức,

(2) nhận thức rơ ràng về mọi ư nghĩ và hành động, và

(3) phát triển sự hiểu biết và trí tuệ.




Hỏi: Phật Giáo giúp tôi bằng cách nào?




Đáp: Phật Giáo giải thích mục đích của đời sống, giải thích hiện tượng bất công và bất b́nh đẳng trên thế gian, và cung ứng một phương cách thực hành hay một lối sống để đưa đến hạnh phúc thật sự.




Hỏi: Tại sao Phật Giáo trở nên phổ biến?




Đáp: Phật Giáo ngày càng phổ biến ở các nước Tây phương v́ nhiều lư do. Thứ nhất là v́ Phật Giáo có những giải đáp cho nhiều vấn đề trong các xă hội vật chất hiện đại. Tiếp đến, cho những ai có chú tâm, Phật Giáo cung ứng một sự thông hiểu sâu sắc về tâm trí con người và các cách trị liệu tự nhiên, mà các nhà tâm lư nổi tiếng trên thế giới đều công nhận là rất cao cấp và rất hiệu quả.




Hỏi: Đức Phật là ai?




Đáp: Ngài Siddhattha Gotama sinh ra vào năm 563 trước Tây Lịch, trong một hoàng tộc tại Lumbini, nay thuộc xứ Nepal. Vào năm 29 tuổi, Ngài nhận thức rằng tiện nghi vật chất và an ninh trong thế gian không bảo đảm hạnh phúc; v́ thế, Ngài đi t́m học các lời dạy, tôn giáo và triết học thời đó, để t́m kiếm ch́a khóa đưa đến hạnh phúc. Sau sáu năm học tập và hành thiền, Ngài t́m ra con đường "Trung Đạo" và giác ngộ. Sau khi chứng đắc, Ngài dùng quảng đời c̣n lại tại thế gian để truyền giảng các nguyên lư trong đạo Phật -- gọi là Pháp, hay Chân lư, cho đến khi Ngài nhập diệt vào năm 80 tuổi.




Hỏi: Có phải Đức Phật là Thượng Đế?




Đáp: Không, Ngài không là Thượng Đế, và Ngài cũng không tuyên bố như thế. Ngài là người giảng dạy con đường đưa đến giác ngộ, từ kinh nghiệm thực chứng của Ngài.




Hỏi: Phật tử có tôn thờ các thần tượng không?




Đáp: Những người Phật tử tỏ ḷng tôn kính các h́nh ảnh của Đức Phật, nhưng không tôn thờ, cũng không van xin những điều lợi lạc. Một pho tượng Phật ngồi trong tư thế với hai tay dịu dàng đặt trên vế, với nụ cười từ bi, nhắc nhở chúng ta nỗ lực phát triển t́nh thương và an định nội tâm. Lễ lạy tượng Phật là để tỏ ḷng biết ơn về các lời dạy của Ngài.




Hỏi: Tại sao nhiều quốc gia Phật Giáo lại nghèo như vậy?




Đáp: Không hẳn đúng như vậy. Nhật Bản là một quốc gia có truyền thống Phật Giáo sâu đậm và ngày nay cũng là một quốc gia có kinh tế giàu mạnh. Thái Lan, với Phật giáo là quốc giáo, cũng có một nền kinh tế tương đối vững mạnh và phát triển. Tuy nhiên, chúng ta cần biết rằng một trong các điều dạy của Phật Giáo là tài sản của cải không bảo đảm được hạnh phúc, và tài sản của cải cũng không bao giờ thường c̣n. Dân chúng trong bất kỳ quốc gia nào cũng chịu đau khổ, cho dù họ giàu sang hay nghèo nàn. Chỉ những người nào thông hiểu các lời dạy trong Phật Giáo th́ mới có thể t́m được hạnh phúc thật sự.




Hỏi: Có phải có nhiều tông phái Phật Giáo không?




Đáp: Có nhiều tông phái trong Phật Giáo là v́ có những khác biệt về văn hóa và truyền thống lịch sử của mỗi quốc gia. Tuy nhiên, căn bản của Phật Giáo vẫn không thay đổi, đó là Pháp hay Chân lư.




Hỏi: Có phải các tôn giáo khác đều sai lầm?




Đáp: Phật Giáo là một hệ thống tín ngưỡng có tính bao dung đối với các tín ngưỡng hay tôn giáo khác. Phật Giáo chấp nhận các lời giảng đạo đức của các tôn giáo khác, nhưng Phật Giáo c̣n tiến xa hơn, bằng cách cung ứng một mục tiêu dài hạn trong sự hiện hữu của chúng ta, qua trí tuệ và sự hiểu biết thật sự. Phật Giáo chân chính th́ rất bao dung, và không quan tâm chi đến các nhăn hiệu như là "tín hữu Ky-tô giáo", "tín hữu Hồi giáo", "tín hữu Ấn-độ giáo", hay "Phật tử". V́ vậy, trong lịch sử, không bao giờ có các cuộc thánh chiến mang danh Phật Giáo. Cũng v́ thế mà những người Phật tử không đi truyền giảng hay cải đạo người khác; họ chỉ giảng giải nếu được ai hỏi đến.




Hỏi: Phật Giáo có tính khoa học không?




Đáp: Khoa học là tri thức được kết hợp thành hệ thống, qua các dữ kiện được quan sát và thực nghiệm và đề ra các định luật tổng quát của thiên nhiên. Cốt lơi của Phật Giáo phù hợp với định nghĩa đó, bởi v́ Tứ Diệu Đế hay Bốn Sự Thật Thâm Diệu, có thể được thử nghiệm và minh chứng bởi bất kỳ người nào, và ngay chính Đức Phật cũng đă từng nói với các đệ tử rằng họ phải thực chứng các lời dạy của Ngài, mà không nên chỉ tin suông. Phật Giáo dựa nhiều trên trí tuệ, hơn là ḷng tin.




Hỏi: Đức Phật đă dạy những ǵ?




Đáp: Đức Phật đă giảng dạy rất nhiều đề tài, nhưng các điều căn bản trong Phật Giáo có thể tóm tắt trong Tứ Diệu Đế và Bát Chánh Đạo.




Hỏi: Diệu đế thứ nhất là ǵ?




Đáp: Khổ Đế, chân lư thâm diệu đầu tiên, nói rằng đời sống là đau khổ, nghĩa là phải chịu đau đớn thể xác, già nua, bệnh hoạn, rồi chết. Ta cũng phải chịu đau khổ về mặt tâm lư như cô đơn, phiền giận, bực bội, sợ hăi, bối rối, thất vọng, sân hận. Đây là một sự kiện hiển nhiên, không thể chối căi. Đây là thực tế khách quan, không phải bi quan; v́ bi quan là mong đợi những điều ǵ trở nên tệ hại. Mặt khác, Phật Giáo giải thích cách thức giải quyết các đau khổ đó và cách thức để có hạnh phúc thật sự.

florida80
12-12-2019, 23:36
Hỏi: Diệu đế thứ nh́ là ǵ?




Đáp: Tập Đế, chân lư thâm diệu thứ nh́, dạy rằng tất cả mọi đau khổ đều do ái dục và tham thủ. Ta sẽ bị phiền khổ nếu ta mong đợi người khác phải tuân theo ư muốn của ḿnh, phải làm giống như ḿnh, nếu ta không được những ǵ ḿnh muốn, v.v. Ngay cả khi ta muốn và được, điều này cũng không bảo đảm có hạnh phúc. Tâm khát khao ham muốn cướp đoạt của ta niềm vui được thỏa ḷng và hạnh phúc. Thay v́ kiên tŕ chiến đấu để thành đạt điều mong muốn, hăy cố gắng sửa đổi chính cái ḷng ước muốn của ḿnh.




Hỏi: Diệu đế thứ ba là ǵ?




Đáp: Diệt Đế, chân lư thâm diệu thứ ba, là có thể chấm dứt đau khổ và đạt được trạng thái thỏa ḷng và hạnh phúc. Khi ta dứt bỏ ái dục, vốn là vô ích, và tập sống từng ngày, chúng ta bắt đầu sống an vui và tự do. Chúng ta sẽ có nhiều th́ giờ và năng lực để giúp đỡ người khác. Trạng thái ấy được gọi là Niết Bàn.




Hỏi: Diệu đế thứ tư là ǵ?




Đáp: Đạo Đế, chân lư thâm diệu thứ tư, là con đường đưa đến chấm dứt đau khổ. Con đường này gọi là Bát Chánh Đạo.




Hỏi: Bát Chánh Đạo là ǵ?




Đáp: Đó là con đường gồm 8 yếu tố chân chánh: Chánh Kiến, Chánh Tư Duy, Chánh Ngữ, Chánh Nghiệp, Chánh Mạng, Chánh Tinh Tấn, Chánh Niệm, và Chánh Định. Đây là con đường của đạo đức và tỉnh thức -- qua lời nói, ư nghĩ và hành động, và phát triển trí tuệ bằng sự nhận thức rơ ràng về Tứ Diệu Đế và bằng sự tăng trưởng ḷng từ bi.




Hỏi: Ngũ giới là ǵ?




Đáp: Đây là năm điều giới luật đạo đức của Phật Giáo. Đó là: không sát hại, không lấy của không cho, không tà dâm, không nói dối, và không dùng các chất say làm lu mờ trí óc.




Hỏi: Nghiệp là ǵ?




Đáp: Nghiệp hay "nghiệp-quả" là một định luật cho biết rằng mỗi một nguyên nhân đều tạo ra một hậu quả, có nghĩa là các hành động của ta đều có những hậu quả. Định luật đơn giản này đă giải thích nhiều vấn đề: sự bất công trên thế gian, tại sao có người sinh ra lại có phế tật, có người lại có nhiều tài năng, có người có đời sống rất ngắn ngủi. Nghiệp cho thấy tầm quan trọng về việc tất cả chúng ta phải chịu trách nhiệm về các hành động của chính ḿnh, trong quá khứ và hiện tại. Làm thế nào để thử nghiệm tác động nghiệp quả của các hành động của ta? Câu trả lời được tóm tắt bằng cách hăy nh́n xem 3 điểm chính: (1) ư định đằng sau của mỗi hành động, (2) hậu quả của hành động đó vào chính ḿnh, và (3) hậu quả của hành động đó vào những người khác.




Hỏi: Trí tuệ là ǵ?




Đáp: Trong Phật Giáo, Trí tuệ phải được phát triển cùng với Từ bi. Trong một cực đoan, bạn có thể là một người tốt bụng nhưng khờ dại, và trong một cực đoan khác, bạn có thể có nhiều kiến thức nhưng lại không có t́nh cảm. Phật Giáo dạy ta nên giữ thật sự cân bằng và trọn vẹn cả hai, phải trau giồi cả trí tuệ lẫn và từ bi. Trí tuệ cao nhất là thấy rơ ràng rằng trên thực tế, mọi hiện tượng đều không hoàn toàn, không thường c̣n, và không có một thực thể cố định. Trí tuệ thật sự không phải chỉ v́ tin vào những ǵ được dạy, mà phải chứng nghiệm và thông hiểu chân lư và thực tế. Trí tuệ đ̣i hỏi phải có một tâm ư rộng mở, khách quan, không cố chấp. Con đường của Phật Giáo đ̣i hỏi phải can đảm, nhẫn nhục, mềm dẻo và thông minh.

florida80
12-12-2019, 23:37
Hỏi: Từ bi là ǵ?




Đáp: Từ bi bao gồm các phẩm hạnh của ḷng san sẻ, sẵn sàng an ủi người khác, thiện cảm, chăm lo và ưu tư. Trong Phật Giáo, ta chỉ thật sự cảm thông người khác khi nào ta thật sự cảm thông chính ḿnh, qua trí tuệ.




Hỏi: Tôi phải làm thế nào để trở thành một Phật tử?




Đáp: Bất cứ ai cũng có thể t́m hiểu và thực nghiệm các lời dạy của Đức Phật. Ngài dạy rằng lời giải đáp cho mọi vấn đề của chúng ta là ở bên trong chúng ta, không phải ở bên ngoài. Ngài nói với các đệ tử không được tin ngay vào lời dạy của Ngài, mà họ phải tự thử nghiệm các lời dạy đó. Như thế, mỗi người tự có quyết định và tự chịu trách nhiệm về các hành động và sự hiểu biết của ḿnh. Điều này cho thấy Phật Giáo không phải là một tập hợp cố định các tín điều cần phải được chấp nhận trọn vẹn. Đây là những lời dạy để mỗi người tự t́m hiểu, học tập và áp dụng theo t́nh huống riêng của ḿnh.

florida80
12-12-2019, 23:37
Nghiệp Nặng và Sự Cứu Độ Của Đức Phật - Nguyễn Xuân Chiến









1- Một bậc trưởng lăo, thọ giới Tỳ-kheo và tu hạnh đầu đà (khổ hạnh) đă hơn 50 năm. Ngài là niền tin và là tấm gương sáng cho nhiều Phật tử. tuy đă lớn tuổi, nhưng Ngài vẫn thường xuyên giữ chánh mạng, chưa hề bỏ quên khất thực hóa duyên, dù chỉ một ngày.




Hôm nọ tin dữ loan truyền khắp thành phố khiến mọi người sửng sốt: Khi đi hóa duyên trở về, ngài đă gặp tai nạn bất ngờ, một chiếc xe gắn máy đụng phải. Ngài đă thâu thần nhập diệt ngay tại hiện trường.

Chúng tôi nghe rất nhiều Phật tử x́ xào to nhỏ: “Ngài tu hành tinh tấn và nghiêm túc, tại sao lại chết thảm như vậy? Chắc là nghiệp của Ngài quá nặng? Nghiệp nặng?

Một vị Ni sư gần 60, xuất gia từ nhỏ, giới hạnh nghiêm túc, luôn phát tâm hoằng pháp, bố thí, cúng dường. Hôm nọ ngồi sau xe gắn máy, té xuống bị xe hơi cán dập nửa thân ḿnh. Tuy vậy Ni sư vẫn c̣n tỉnh táo, chắp tay niệm Phật và căn dặn đệ tử nên tha thứ cho ngời tài xế vừa gây án, xong mới nhẹ nhàng tắt thở.


Người bạn tôi vô cùng rúng động, vội vă về tường thuật mọi sự và gào to: “Không thể chịu nổi, một người tu hành như vậy sao lại nhận lấy nghiệp nặng như thế?”

Tôi chờ anh ta hết xúc động mới nói: “anh c̣n nhớ không, trong kinh sách Phật dạy rơ: ‘Chết như thế nào và chết trong hoàn cảnh nào đều là do quả báo quá khứ từ vô lượng kiếp, chúng ta phàm phu không thể can dự được.




Không phải chết trên giường là tốt hơn trên hiện trường tai nạn, tất cả chỉ là lư do để ta xa rời thân xác này để đi tới kiếp sống khác’. Anh là người Phật tử có hành tŕ, tất nhiên không nên đặt tâm vào chuyện được chết trong t́nh trạng ưng ư, mà tốt nhất là được chết khi “nhất tâm bấn loạn”, khi tâm định tĩnh, khi làm chủ tâm thức lúc lâm chung – phải thế chứ?


C̣n nữa, một nữ Phật tử gần như trọn đời tu tại gia, thọ giới Bồ tát, ăn chay trường, ngoài ra luôn luôn tham gia từ thiện không bao giờ tiếc lẫn tài sản và công sức.

Thế nhưng, khi về già, thân th́ mang trọng bệnh, gia cảnh nghèo túng, mà đạo hữu càng lúc càng thưa dần. Đă thế con cái đứa th́ bị tai nạn, đứa th́ làm ăn thất bại, phải bỏ xứ mà đi, khiến bà ta chỉ c̣n chiếc bóng thui thủi, sớm chiều chỉ biết vui với xâu chuỗi hột. Nhiều nguời chép miệng dè bỉu: “nghiệp nặng!”.

Trong cuộc sống và cả trong những buổi đàm luận chuyện đạo, chúng ta thường nghe những người xung quanh hay thốt lên hai chữ “nghiệp nặng”. Từ ngữ này được sử dụng để kết thúc một câu chuyện đời, một mẫu tin thời sự, hoặc để phê phán hành vi kém cỏi của một cá nhân nào đó.




Ở đây, chúng tôi không đánh giá việc làm ấy là đúng hay sai. Mà chỉ đơn giản thảo luận đến ư nghĩa của từ ngữ Nghiệp nặng theo quan điểm Phật giáo mà chúng tôi được học mà thôi. C̣n những ai muốn t́m hiểu sâu xa về Nghiệp th́ xin kiếm t́m trong kho tàng kinh sách Phật giáo, hoặc có thể tham vấn các bậc tôn túc.

florida80
12-12-2019, 23:38
Phải chăng một thực thể gọi là “Nghiệp nặng” hay là không?

“Nghiệp” là một danh từ triết học Ấn Độ có trước khi Đức Thích Ca xuất hiện. Ư nghĩa cơ bản của nó là “hành động” hoặc “thói quen”.

Nhưng khi được Đức Thích Ca sử dụng để tŕnh bày giáo lư do Ngài giác ngộ dưới gốc cây Bồ đề, th́ từ ngữ này đă mang nhiều ư nghĩa khác biệt, phong phú hơn và thâm áo hơn. Hôm nay, chúng tôi chỉ hạn chế bài viết này trong hai từ ngữ “nghiệp nặng” mà chúng ta hay sử dụng một cách tùy tiện, dễ dăi!




“Nghiệp nặng” cũng là một từ ngữ hết sức hàm hồ đa nghĩa, v́ luôn lệ thuộc vào văn cảnh , hoặc tùy thuộc vào hệ thống triết học, tư tưởng mà nó phải diễn giải. Thói thường, người ta chỉ hiểu “nghiệp nặng” nghĩa là nghiệp chướng nặng nề, hoặc là: gặp phải quả báo tệ hại, xấu xa khốn khổ.

Theo quan điểm thế gian (của những người chưa tin Phật và học Phật) th́: kẻ nào nghèo nàn túng thiếu, bệnh hoạn tật ách, tai nạn cấp kỳ, gia đạo bất an, nghịch cảnh đau đớn, đời sống khó khăn, t́nh cảm bấn loạn, sinh hoạt đời thường không được ổn định v.v.. th́ bị thiên hạ gọi là “ kẻ có nghiệp chướng nặng nề” hoặc là “kẻ bị nghiệp nặng”

Phật giáo không hề nh́n nhận một cách thiển cận và thiếu sót như vậy.


3- Nhưng Phật giáo có rất nhiều loại nhận thức tùy thuộc vào nhiều nền giáo lư; tư tưởng khác biệt. Xin được tŕnh bày lần lượt như sau:

Theo quan điểm nguyên thủy, một chúng sanh được gọi là nghiệp nặng khi kẻ ấy không có điều kiện để thực hiện một nếp sống giải thoát. Mà mục tiêu của giải thoát là chứng dắc thánh quả A-la-hán (đạt tâm vô ngă), chấm dứt sự thọ nghiệp.


Vậy ta có thể kết luận rằng: ngài A-la-hán ra, tất cả chúng sanh chưa giải thoát đều là nghiệp nặng cả, v́ c̣n sinh tồn bởi nghiệp lực chứ không bằng tâm thái vô ngă (Ngay cả những bậc đắc Tu-đà-hoàn, Tư-đà-hàm, A-na-hàm cũng c̣n sống bằng nghiệp lực nói chung và chưa đạt Vô ngă).

Trên đây là giáo lư dành cho bậc xuất gia, c̣n người tại gia (những người đă được thọ Tam quy và tŕ Ngũ giới) th́ ngoài việc bố thí cúng dường và đặt bát cho chư Tăng, Ni , th́ phải nỗ lực thọ tŕ Bát quan trai để được sanh Thiên ( sanh lên cơi Trời). Vậy ai không thường xuyên thọ tŕ Bát quan trai, sẽ không được “sanh Thiên”, như vậy có thể bị gọi là nghiệp nặng.




4- C̣n quan điểm Đại thừa th́ sao?

Đại thừa Phật giáo luôn luôn đặt trọng tâm nơi việc phát khởi Vô thượng Bồ-đề-tâm để giải thoát luân hồi sanh tử cho bản thân và để cứu độ tất cả chúng sanh khác, giúp mọi chúng sanh thành Phật như ḿnh.

Vậy kẻ nào không thể liên tục phát khởi Vô-thượng Bồ-đề tâm hoặc không tạo điều kiện để ḿnh cùng mọi chúng sanh thành tựu trí giác Phật-đà, th́ kẻ ấy vẫn là n gười đa mang nhiều nghiệp chướng nặng nề.

Đó là ư nghăi tạm thời của hai chữ “nghiệp nặng” được tŕnh bày tổng quát qua giáo lư Đại thừa.

Ngoài ra, tùy theo pháp môn tu hành mà người ta có thể diễn giải từ ngữ Nghiệp nặng theo nhiều ư nghĩa khác nhau, có thể sử dụng trong những văn cảnh khác nhau

florida80
12-12-2019, 23:38
5- Ví dụ, Thiền tông chủ trương: “Trực chỉ nhân tâm, kiến tánh thành Phật” là tiêu chí cho tất cả môn đồ, đệ tử, không loại trừ bất cứ ai. Vậy kẻ nào chưa “thấy tánh”, nghĩa là chưa bắt gặp “cái mặt mày của ḿnh trước khi cha mẹ sinh ra” (ngôn ngữ nhà Thiền gọi là: chưa nhận chân được cái bản lai diện mục của ḿnh), và chưa thành tựu khả năng thành Phật th́ là một kẻ nghiệp nặng.




Dẫu là ḥa thượng, đại đức, thiền sư, tổ sư, nếu người nào c̣n lẩn quẩn bên ngoài cửa Đốn Ngộ th́ c̣n trầm luân sanh tử, nên gọi người ấy là kẻ có nghiệp chướng nặng nề, đáng thương đáng trách!

Hoa nghiêm tông lấy “Ly thế gian, nhập pháp giới”làm yếu chỉ tu hành. Người nào c̣n bị vương mắc bởi dây trói ngũ dục, bị ràng buộc bởi phiền năo chướng và sở tri chướng. c̣n dính líu đến những lợi ích thế gian và ngay cả những hiệu quả xuất thế gian, mà chưa nhập thế tánh siêu việt b́nh đẳng bất khả tư nghị của pháp giới th́…Hoa nghiêm tông gọi kẻ ấy c̣n nghiệp chướng nặng nề .

Thiên thai giáo tức Pháp Hoa tông th́ lấy “Khai thị ngộ nhập Phật tri kiến” làm mục tiêu và cơ sở tu hành cho tất cả tín đồ.




Vậy, kẻ nào chưa ngộ nhập Phật tri kiến mà c̣n đang sống với quan điểm thế gian, nh́n mọi sự vật bằng con mắt phàm tục, đầy ư thức phân biệt, tách bạch thiện ác tốt xấu chỉ v́ thiếu thốn chất liệu từ bi, chưa phát huy năng lực trí tuệ của Phật, th́ vẫn là kẻ nghiệp chướng nặng nề, chưa liễu ngộ được tông chỉ của Thiên Thai giáo nói riêng và chưa cảm nhận diệu nghĩa của nhà Phật nói chung.


Pháp Tướng môn tức là Duy Thức tông th́ lấy “Nhiếp vạn pháp quy về Chân Duy Thức Tánh” ( tất cả không ngoài thức) làm cốt lơi cho sự hành tŕ, đồng thời làm cứu cánh tối hậu cho cuộc sống. Người nào chưa có khả năng thực hiện Chân Duy Thức Tánh, th́ gọi kẻ ấy c̣n nghiệp chướng nặng nề.


Luật Tông lấy “Nhiếp thân ngữ ư vào Thi-la-tánh” làm tông chỉ. Nghĩa là đi đứng nằm ngồi, tất cả mọi sinh hoạt, cử động , lời nói, tư tưởng, đều an trú trong Giới Tánh. Nếu chưa biểu hiện được như thế, th́ Luật Tông gọi kẻ ấy c̣n nghiệp chướng nặng nề.

Tam Luận tông lấy “Ĺa Có và Không, thẳng vào Trung đạo” làm tông chỉ, rồi tiến tới “siêu Tử Củ, tuyệt Bách Phi” làm cứu cánh tối hậu. Ai biểu hiện trái ngược lại, nghĩa là c̣n vướng víu cái Có của phàm phu, hoặc cái Không của Thánh nhân, th́ ta gọi kẻ ấy c̣n nghiệp chướng nặng nề.




6- Pháp môn Tịnh độ th́ sao?

Người theo Pháp môn Tịnh độ, niệm Phật cầu sanh Tây Phương Cực lạc th́ phải lấy “Tín Nguyện Hạnh” làm điều kiện chính yếu cho việc tu hành, và chấp nhận “ Một đời văng sanh, được bất thối chuyển” làm mục tiêu cuối cùng cho việc niệm Phật. Dù là tăng, tục, nam, nữ đều không biệt lệ.

Tín là ḷng tin chuyên nhất về sự cứu độ của chư Phật.

Nguyện là ư nguyện mong muốn được trở về sinh sống tại cơi tịnh độ.

Hạnh là, thường xuyên xưng niệm nam mô A Di Đà Phật liên tục, không gián đoạn.

Ai không có khả năng thực hiện được Tín Nguyện Hạnh và khi lâm chung không đuợc văng sanh Cực Lạc, th́ tông phái này sẽ gọi kẻ ấy là nghiệp chướng nặng nề v́ “c̣n vướng lụy”, phải ở lại thế gian, lăn lộn trong ba cơi sáu đường.




7- Đặc biệt ở Tịnh độ Nhật Bản, chư vị Tổ sư như Ngài Nhất Biến, Pháp Nhiên và Thân loan, đều cực lực tuyên dương 2 phần:

I- Danh hiệu Nam mô A Di Đà là phương tiện thù thắng, vừa là cứu cánh tối thượng, vừa là chỗ quy túc cho mọi hành vi, tư tưởng và lời nói của hành giả.

II- Bản nguyện A Di Đà có khả năng vĩ đại là cứu vớt

florida80
12-12-2019, 23:39
tất cả kẻ “nghiệp nặng, phước khinh, chướng sâu, huệ cạn”, Hết thảy chúng sanh không phẩm tâm linh cần thiết cho mọi chúng sanh không phân biệt.


Do đó chúng ta chớ quên rằng, trong Pháp môn Tịnh độ các Tổ sư vô cùng hân hoan, thích thú khi che chở cho những kẻ thường bị thế gian miệt thị là nghiệp chướng nặng nề, là đôn căn hạ trí, là ươn hèn yếu đuối.

V́ Đức Phật A Di Đà luôn ưu ái những người tội lỗi, nghiệp nặng, va luôn luôn đối xử với họ bằng ḷng bi mẫn đặc biệt:

Nhưng thật ra, ngoại trừ những bậc thánh vào ra sanh tử cốt thị hiện để cứu độ chúng sanh th́…tất cả chúng sanh đều là kẻ nghiệp nặng hết thảy.




8- Tóm lại, từ ngữ “nghiệp nặng”không có chỗ đứng trong ḷng người Phật tử (v́ ai cũng là kẻ nghiệp nặng, dưới những h́nh thức khác nhau, trong những lốt vỏ khác nhau, trong những vị thế khác nhau-th́ cần chi phải luận bàn vô ích đến một sự kiện rất ư là hiền thiện như vậy?) hoặc nói cách khác:

Đạo Phật không có sự phân biệt “nghiệp nặng” hay là “nghiệp nhẹ”. V́ trái lại, kẻ nào nghiệp càng nặng, càng được Phật cứu độ một cách khẩn trương, càng được ưu ái bởi Bản Nguyện A Di Đà một cách triệt để, hoàn măn.

Ḥa thượng Quảng Khâm, một cao tăng trong thiền môn thời nay, đă dạy rằng:

“Danh hiệu Nam Mô A Di Đà Phật chứa đựng vô biên năng lực bất khả tư ngh́, há không thể tẩy rửa mọi nghiệp chướng của chúng sanh dẫu sâu nặng tới đâu chăng nữa hay sao?

Vậy mà chúng ta chớ e sợ ḿnh nghiệp chướng nặng nề, mà hăy tự hỏi: chúng ta hành tŕ sáu chữ hồng danh đă thực thà, chân thật hay chưa?


Lại nữa, Đức Phật A Di Đà tựa như Bà Mẹ tràn đầy yêu thương, thế nên đứa con nào gặp phải nguy nan, khốn cùng, tai họa thê thảm mà lớn tiếng kêu cứu th́ Bà mẹ ấy đương nhiên phải quan tâm ngay lập tức, phải bày tỏ ḷng xót xa và cứu trợ cấp kỳ. Và điều này cũng không phải khó hiểu!


Cho nên chúng ta đừng ngại rằng ḿnh nghiệp nặng, mà cũng đứng miệt thị kẻ khác là “nghiệp nặng”, v́ nếu chủ trương như vậy, e rằng chúng ta dường như chưa hiểu và chưa tin vào Bản Nguyện A Di Đà! Ngài Thân Loan lại bảo:

May mắn thay cho những kẻ chất chứa nhiều ác nghiệp, bởi v́ họ sẽ được Đức Phật cứu độ khẩn cấp!

Bởi v́ tôi là một chúng sanh không chồng nghiệp nặng, tôi c̣n biết ơn sâu xa hơn đối với Bản Nguyện, nó đích thực được thiết lập ra để cứu độ tôi.

(Trích Sông Lửa Sông Nước của Taitetsu Unno, bản dịch An Cư)

Vâng, phài một danh hiệu thù thắng nhiệm màu như vậy, mới thừa khả năng cải biến tâm linh chún ta, chuyển hóa cái tâm dơ bẩn xấu ác này trở thành Niết-bàn vi diệu, bằng cách vận chuyển những kẻ u mê ám chướng tội lỗi nghiệp nặng sang định cư tại cơi Cực lạc chứ?




9- Chúng ta cần khẳng định rằng đạo Phật không những chỉ dành cho những người thông minh, đạo đức (hạng này rất ít, không mấy người), mà là đặc biệt dành cho những con người yếu đuối trước cám dỗ của tội lỗi, cưu mang lắm nghiệp nặng, hành vi xấu ác, tâm lư mê đắm. Nhờ vậy, mới làm sáng tỏ đức từ bi vô hạn của chư Phật, chư Bồ Tát.

Như Angulimala từng giết 999 người, c̣n âm mưu sát hại Đức Phật Thích Ca, thế mà c̣n được Phật khai ngộ và dạy dỗ cho đến khi chứng đạo.

Như Yasa, một công tử giàu có đam mê dục lạc, vẫn được Ngài thâu nhận làm đệ tử, rồi chẳng bao lâu đă chứng quả. Như Châu-lợi Bàn-đà-già là người u mê, si độn , vẫn được Phật đưa vào giáo đoàn. Sau này trở thành người có tài biện luận sắc sảo, nổi tiếng là bậc Nhớ Nghĩa Hay đệ nhất.


Cho nên chúng ta nên lạc quan, không cần biết nghiệp ḿnh nhẹ hay nặng, hăy hành tŕ chắc thật và luôn tin tưởng tuyệt đối vào sự cứu độ không giới hạn của chư Phật.





Nguyễn Xuân Chiến

florida80
12-12-2019, 23:40
Sự Khác Biệt Dí Dỏm Giữa Đàn Ông Và Phụ Nữ










“Đàn ông đến từ sao Hỏa, đàn bà đến từ sao Kim”, họ dường như đến từ hai hành tinh khác biệt, thậm chí đối lập nhau “chan chát”, nhưng sự khác biệt làm nên nét hấp dẫn. Hăy cùng khám phá sự khác biệt muôn thuở giữa hai giới.



Bộ ảnh “Man Meets Woman” (Đàn ông gặp phụ nữ) của nhà thiết kế người Đức gốc Hoa - Yang Liu (38 tuổi) là một sự khai thác bằng h́nh ảnh một chủ đề quen thuộc - sự khác biệt giữa đàn ông và phụ nữ.



Bộ ảnh là câu trả lời thú vị cho sự khác biệt rất cơ bản giữa đàn ông và phụ nữ, là một minh chứng rơ nét cho việc “đàn ông đến từ sao Hỏa, đàn bà đến từ sao Kim”. “Man Meets Woman” là cuốn sách gây ấn tượng thứ hai của Yang Liu, sau bộ ảnh “East Meets West” (Đông gặp Tây) nói về sự khác biệt văn hóa giữa giữa phương Đông và phương Tây.



Chia sẻ về cuốn sách ảnh mới này, Yang Liu cho biết: “Chúng ta đang sống trong một thời đại có những thay đổi không ngừng của xă hội, trong đó, sự khác biệt về giới cũng ngày càng trở nên đa dạng. Tuy vậy, sự khác biệt về giới dù có đa dạng, mới mẻ đến đâu, nó vẫn có sự liên quan với những ǵ vốn đă tồn tại từ hàng thế kỷ nay”.



Những h́nh ảnh xuất hiện đối xứng nói về sự khác biệt nam - nữ trong bộ ảnh của Yang Liu rất đơn giản, dễ hiểu và cũng rất gợi mở, đem lại cho người xem cảm giác hài hước, thú vị:













Khi nh́n vào gương, đàn ông luôn “ảo tưởng” về nhan sắc bản thân, họ hay nghĩ ḿnh đẹp hơn thực tế.
Phụ nữ ngược lại, khi nh́n vào gương dễ có cảm giác bất an. Thường ngay lập tức, họ tập trung vào những yếu điểm trên cơ thể, thậm chí, tự tưởng tượng ra và phóng đại những khiếm khuyết “ảo” của ḿnh.










Cuộc nói chuyện qua điện thoại giữa hai người đàn ông thường rất ngắn gọn, trước khi cầm máy lên, họ đă biết cần phải nói ǵ, và họ cũng thường chỉ gọi điện thoại cho người đàn ông khác khi có vấn đề cần đối thoại. Giải quyết xong vấn đề đó, họ sẽ cúp máy ngay.




Phụ nữ th́ khác, họ có thể gọi điện cho cô bạn thân mà chẳng cần lư do, đơn giản chỉ v́ thấy nhớ, thấy muốn nói chuyện. Trong câu chuyện của họ hội tụ đủ mọi chủ đề chuyện phiếm. Có thể ban đầu gọi điện v́ có chuyện cần nói, nhưng từ điểm khởi đầu, đến khi kết thúc, chủ đề đă được lái đi cả chục lần. Sự lắt léo, “hiểm hóc” trong cách chuyển chủ đề chuyện phiếm của phụ nữ cũng… loằng ngoằng như cách người ta quấy một nồi cháo, có lẽ thuật ngữ “nấu cháo điện thoại” từ đây mà ra!











Khi đi du lịch, đàn ông mang những thứ thực sự cần thiết, nhiều khi mang thiếu đồ v́ đơn giản đàn ông nghĩ rằng, thiếu th́ đi mua, ở đâu chẳng sẵn.



Phụ nữ th́ khác, họ luôn cẩn thận mang thừa so với nhu cầu thực, số đồ họ dùng trong cả chuyến đi thường chẳng bao giờ hết số đồ họ đă kỳ công chuẩn bị mang theo.









Đàn ông không bao giờ hiểu nổi tính năng của những món đồ trang điểm.
Phụ nữ không bao giờ hiểu nổi chức năng của những thiết bị sửa chữa.










Ở các nước phương Tây, khi một người đàn ông ở nhà làm nội trợ, để vợ ra ngoài kiếm tiền, họ được coi là người đàn ông hiện đại của thế kỷ mới, biết hy sinh v́ gia đ́nh, dũng cảm phá bỏ những quan niệm truyền thống.


Trong khi đó, một người phụ nữ ở nhà chăm con, lo toan việc gia đ́nh, để chồng ra ngoài làm ăn, lại bị coi là người phụ nữ quá truyền thống, không năng động, “an phận thủ thường”.

florida80
12-12-2019, 23:40
Khi bước vào một cuộc cạnh tranh, đàn ông tập trung vào ưu thế của bản thân, nhiều khi, họ đánh giá ḿnh mạnh hơn thực tế.





Trong khi đó, phụ nữ thường nghĩ về những yếu điểm của ḿnh, nhiều khi, họ lo lắng và cho rằng ḿnh kém hơn so với thực tế.











Đàn ông chỉ có thể làm một việc một lúc.
Phụ nữ có thể làm nhiều việc một lúc.








Đàn ông dù yêu nhiều người đến mấy, anh ta cũng hiếm khi có cảm giác “thôi, thế là quá đủ rồi”. Đối với đàn ông, dường như càng yêu nhiều họ càng ham hố chinh phục. Đối với đàn ông, có thể nói số lượng người yêu… “càng nhiều, càng ít”, bởi đàn ông là giống loài “không bao giờ biết đủ”.






Ngược lại, phụ nữ với mong muốn sớm ổn định cuộc sống, luôn cảm thấy bất an, mệt mỏi mỗi khi bước qua một mối t́nh. Đối với họ, yêu nhiều là một bi kịch và có khi dù chỉ trải qua vài ba mối t́nh nhưng đối với họ đó đă là cả một chặng đường dài, là sự truân chuyên “không hề nhẹ”.










Trong mối quan hệ t́nh cảm, đàn ông quan tâm nhiều tới t́nh dục c̣n phụ nữ đánh giá cao những cảm xúc khi yêu











“Đàn ông yêu bằng mắt”, v́ vậy, đối với họ, người phụ nữ lư tưởng thường gắn liền với vẻ đẹp nhan sắc, sự quyến rũ h́nh thể. Đàn ông từ thuở 15 tới năm 60, cơ bản vẫn chỉ thích phụ nữ đẹp.



Phụ nữ ngược lại, thuở 15, nàng yêu người đàn ông lăng mạn, biết đàn ca sáo nhị, rót vào tai nàng những bản t́nh ca, tặng hoa nàng vào tất cả các dịp quan trọng và có khi chẳng nhân dịp ǵ.


Thuở 20, nàng yêu người đàn ông có trái tim nồng nhiệt, yêu nàng tha thiết và… ḿnh đầy cơ bắp.

30 tuổi, nàng đă thực tế hơn, nàng yêu người đàn ông biết kiếm tiền mang về cho ḿnh.


40 tuổi, nàng nhận thấy tiền tự ḿnh cũng có thể kiếm được, lúc này nàng yêu người đàn ông đầy tri thức, đầy am hiểu.


50 tuổi, lúc này, mọi tham vọng của người phụ nữ đă trôi đi, nàng chỉ cần đơn giản một người đàn ông biết… phục vụ (những nhu cầu tối thiểu của nàng), biết chăm sóc nàng khi nàng cần.

60 tuổi, nàng chính thức khẳng định rằng trên đời này không có người đàn ông lư tưởng, nàng tự phủ nhận tất cả những tiêu chỉ ḿnh đă từng đặt ra. Lúc này, nàng chỉ muốn yên thân nghỉ ngơi và chẳng c̣n thiết tha yêu đương ǵ nữa.










Phụ nữ luôn là đề tài trong những sản phẩm thông tin dành cho cả hai giới












H́nh ảnh được phân chia với hai màu riêng biệt. Màu xanh tượng trưng cho suy nghĩ của đàn ông và màu hồng tượng trưng cho suy nghĩ của phụ nữ










Khi đàn ông giận, khi đàn ông buồn, họ im lặng. Sự im lặng của đàn ông khiến phụ nữ sợ.
Khi phụ nữ giận, khi phụ nữ buồn, họ khóc. Nước mắt là vũ khí của phụ nữ.





Theo Distractify




at 11:40 PM

florida80
12-12-2019, 23:41
Bí Quyết Hạnh Phúc








Có biết yêu thương th́ con người mới thực sự triển nở, và t́m gặp lại chính ḿnh. Có biết yêu thương th́ con người mới biết vui sống, và t́m được hạnh phúc đích thực trong cuộc sống.




Trước cổng một nghĩa trang nọ, người ta thấy có một chiếc xe Roll Royce sang trọng dừng lại. Người tài xế tiến lại người giữ cổng và nói: xin anh giúp một tay cho người đàn bà này xuống xe v́ bà ta yếu quá không đi được nữa. Vừa ra khỏi xe, người đàn bà tự giới thiệu và nói với người giữ cổng nghĩa trang:

- Từ hai năm qua, mỗi tuần, tôi là người đă gửi cho anh 5 đô-la để mua hoa và đặt trên mộ con trai tôi, nhưng nay các bác sĩ bảo rằng, tôi không c̣n sống được bao lâu nữa, nên tôi đến đây để chào từ biệt và cảm ơn anh đă mua hoa giùm tôi.

Thế nhưng, người đàn bà không ngờ rằng người giữ cổng nghĩa trang trả lời như sau:

- Thưa bà, tôi lấy làm tiếc rằng bà đă làm công việc ấy!

Người đàn bà cảm thấy như bị ai đó vả vào mặt. Nhưng bà vẫn c̣n đủ b́nh tĩnh hỏi lại người thanh niên:

- Tại sao lại lấy làm tiếc về cử chỉ đẹp như thế?

Người thanh niên giải thích:

- Thưa bà, tôi lấy làm tiếc v́ những người chết như con trai bà, chẳng bao giờ c̣n thấy được một cánh hoa nào nữa !

Bị chạm tự ái, người đàn bà liền cao giọng:

- Anh có biết anh đă làm tổn thương tôi không?

Người thanh niên b́nh tĩnh trả lời:

- Thưa bà, tôi xin lỗi, tôi chỉ muốn nói với bà rằng có rất nhiều người đang cần đến những cánh hoa của bà hơn. Tôi là hội viên của một tổ chức chuyên đi thăm những người già lăo, các bệnh nhân trong viện dưỡng lăo, các bệnh viện. Chính họ mới là những người đang cần đến những cánh hoa của chúng ta, họ có thể nh́n thấy và ngửi được cánh hoa ấy.

Nghe thế, người đàn bà ngồi bất động trên chiếc xe sang trọng một lúc, rồi ra hiệu cho tài xế mở máy. Vài tháng sau người đàn bà trở lại nghĩa trang. Nhưng lần này không cần ai giúp đỡ, bà tự động bước xuống xe với một dáng vẻ vui tươi nhanh nhẹn hơn, và điều đáng ngạc nhiên hơn nữa, một nụ cười rạng rỡ, bà nói với người thanh niên giữ cổng:

- Chú đă có lư, tôi mang hoa đến cho những người già lăo, bệnh tật. Quả thật, điều đó đă làm cho họ được hạnh phúc. Nhung người thực sự hạnh phúc chính là tôi. Cac bác sỹ không biết được bí quyết làm tôi khỏe mạnh lại. Nhưng tôi đă khám phá ra cái bí quyết ấy, tôi đă t́m ra lẽ sống.




***

“Giúp đỡ người khác là giúp đỡ chính ḿnh”. Đó cũng là khuôn vàng thước ngọc của Chúa Giêsu: “cho th́ có phúc hơn là nhận lănh” (CV 20, 35). Bởi v́, trao ban cho người tức là trao ban cho ḿnh. Một ngạn ngữ Anh cũng nói một cách tương tự: “điều tôi tiêu đi là tôi có, điều tôi giữ lại là tôi mất, điều tôi cho đi là tôi được”. Đó là lư luận của t́nh yêu. T́nh yêu lớn lên theo mức độ của sự trao ban. Có biết yêu thương th́ con người mới thực sự triển nở, và t́m gặp lại chính ḿnh. Có biết yêu thương th́ con người mới biết vui sống, và t́m được hạnh phúc đích thực trong cuộc sống.




***

Lạy Chúa, con hằng khao khát hạnh phúc đích thực. Xin cho con luôn xác tín rằng con chỉ cảm nhận được hạnh phúc trong những cử chỉ trao ban mà thôi.

Xin cho trái tim con luôn rung lên những nhịp đập yêu thương, cho bàn tay con luôn rộng mở để trao ban cho những ai đang cần đến con trợ giúp, như Chúa đă từng cứu con trong những cơn khốn khó. Amen.

florida80
12-12-2019, 23:57
Bạn Biết Gì Về Thuốc?








1. Thuốc, đặc biệt là các loại kháng sinh, panadol và các loại viên sủi, cơ thể của bạn phải mất 6 tháng mới đào thải hết toàn bộ độc tố phát sinh ra từ 1 viên thuốc.


2. Độc tố từ thuốc có thể làm bạn bị mục xương, viêm loét dạ dày, suy thận, viêm gan, mất trí nhớ, táo bón, tiêu chảy, viêm ruột, nhiễm độc máu,…

3. V́ sao mỗi lọ thuốc đều ghi tránh xa tầm tay trẻ em?

4. V́ sao mỗi lọ thuốc khi muốn uống đều phải có sự chỉ định, kê toa từ bác sĩ?

5. V́ sao các vận động viên trên thế giới đều không được dùng thuốc trước những ngày thi đấu?

6. Thuốc không tốt như bạn nghĩ và thuốc không phải là cách tốt nhất để giúp bạn khỏe mạnh.

7. Thuốc giết chết vi khuẩn có hại, đồng thời cũng giết luôn tế bào sống trong cơ thể của chúng ta.

8. Hóa trị giết chết tế bào ung thư nhưng sau đó bệnh nhân cũng sẽ mất rất sớm v́ hóa trị cũng đă giết luôn tế bào sống.

HĂY XÂY DỰNG CƠ THỂ BẰNG DINH DƯỠNG, BẰNG VẬN ĐỘNG.

Sưu tầm

florida80
12-13-2019, 20:23
8 sự thật khó tin về ngành công nghiệp sôcôla

Giáng sinh sắp đến cũng là thời điểm rất nhiều người chọn sôcôla làm món quà cho các bé hoặc người yêu. Sôcôla với vị ngọt đắng ḥa quyện đă trở thành món tráng miệng phổ biến toàn cầu, thậm chí c̣n là một trong những biểu tượng của t́nh yêu. Bạn có ṭ ṃ muốn biết 8 sự thật đáng ngạc nhiên về ngành công nghiệp sôcôla không?





(Ảnh: Jonathan Borba/ Pexels)


1. Phải mất khoảng 400 hạt ca cao để tạo ra 1 pound (453,59 g) sôcôla

Sôcôla là hỗn hợp giữa ca cao và bơ ca cao, được cho thêm đường, sữa, và những chất khác vào, cuối cùng được đóng thành dạng thanh. Sôcôla c̣n có thể được chế thành thức uống (được gọi là ca cao hay sôcôla nóng). Thức uống này được người Aztec và người Maya phát minh ra đầu tiên rồi được lan truyền rộng răi khắp châu Âu.


2. Trung b́nh, mỗi cây ca cao mỗi năm sinh ra số trái đủ để tạo ra 1 – 3 pound sôcôla

Cây ca cao cho năng suất trung b́nh từ 20 đến 30 quả mỗi năm. Mỗi quả chứa 20 đến 40 hạt ca cao, nghĩa là mỗi năm mỗi cây ca cao sẽ có từ 400 đến 1.200 hạt. V́ phải mất khoảng 400 hạt ca cao để tạo ra một pound sôcôla, điều này tương đương mỗi cây sẽ tạo ra 1 đến 3 pound sôcôla.


3. Thụy Sĩ là nước tiêu thụ sôcôla lớn nhất thế giới

Thụy Sĩ được biết đến là nơi tiêu thụ sôcôla nhiều nhất trên thế giới. Tại đây, hăng La Maison Cailler Chocolaterie cho ra đời ḍng sản phẩm dựa trên nhân vật hư cấu Willy Wonka, xuất hiện ở bộ phim nổi tiếng Charlie and The Chocolate Factory. Nhà máy xây dựng dây chuyền sản xuất tựa một trang viên, xung quanh bao bởi đồng cỏ xanh tốt với nguồn sữa tươi được lấy từ 2.000 con ḅ ăn cỏ trong bán kính 20 dặm. Tại chuyến tham quan, du khách được chứng kiến toàn bộ các công đoạn như nhào nặn, tạo h́nh… qua lớp kính bảo vệ trong suốt. Người Mỹ tiêu thụ một lượng sôcôla ấn tượng trong các ngày lễ như Halloween, lễ Phục sinh và ngày lễ T́nh nhân. Nhưng người châu Âu th́ yêu thích sôcôla mỗi ngày. Thụy Sĩ đứng đầu danh sách ở mức tiêu thụ 19,4 pound/người/năm. Theo sát phía sau là Đức (17,8 pound/người/năm), Ireland (17,4 pound/người/năm), Vương quốc Anh (16,8 pound/người/năm) và Thụy Điển (14,6 pound/người/năm).


4. Sản lượng ca cao toàn cầu ước tính sẽ đạt mức cao kỷ lục trong năm nay: 4,85 triệu tấn

Do điều kiện thời tiết thuận lợi, sản lượng ca cao có khả năng đạt mức cao kỷ lục vào năm 2019, nhưng đây không hẳn là tin tốt cho ngành công nghiệp sôcôla. Bởi số lượng bán ra quá lớn sẽ khiến sản phẩm bị trượt giá. Bờ biển Ngà tiếp tục là nhà sản xuất ca cao lớn nhất thế giới, với ước tính 2,12 triệu tấn cho vụ thu hoạch năm nay.




(Ảnh: Pexels)


5. Trong khi các nhà sản xuất sôcôla lớn tiếp tục chiếm lĩnh thị trường, doanh số sôcôla ‘siêu cao cấp’ đang tăng trưởng đều đặn qua từng năm

Một báo cáo năm 2016 phân tích thị trường kẹo sôcôla Mỹ cho thấy doanh số sôcôla siêu cao cấp (loại sôcôla được bán ở mức hơn 1,5 đô la mỗi ounce hoặc hơn 24 đô la mỗi pound) đạt 55 triệu đô la trong năm đó, tăng 15,4% so với năm trước. Thị trường sôcôla cao cấp 1,9 tỷ đô la đă tăng 4,6% trong năm 2016 và thị trường sôcôla 8,9 tỷ đô la hàng ngày chỉ tăng 0,3% trong năm 2016. Ngày nay, người tiêu dùng đă chuyển từ ‘ăn no mặc ấm’ sang ‘ăn ngon mặc đẹp’, không có ǵ bất ngờ khi họ sẵn sàng chi nhiều tiền hơn để thưởng thức sản phẩm chất lượng hơn. Không những thế, các nhà kinh doanh online không cần mở cửa hàng, lại dễ dàng chuyển sôcôla đến tận nhà cho khách ở mọi khu vực. Chúng ta hoàn toàn có thể nếm những món ăn cao cấp ở mức giá hợp lư nhờ phương thức bán hàng ngày nay đă thay đổi.


6. Ngành công nghiệp đang tiếp tục phát triển mỗi năm, nhưng nông dân trồng ca cao kiếm được ít hơn 1 đô la mỗi ngày

The Guardian báo cáo rằng các công nhân trong ngành công nghiệp sôcôla trung b́nh kiếm được dưới 1 đô la/ngày. Họ thường phải làm việc trong điều kiện nắng nóng không có bóng râm và tiếp xúc với lượng lớn thuốc trừ sâu. Nông dân là người chịu gánh nặng khi ca cao mất mùa nhưng chỉ nhận được 6% giá bán của mỗi thanh sôcôla, c̣n các nhà sản xuất và nhà bán lẻ giữ 80%.




(Ảnh: Jonathan Borba/ Pexels)


7. Bùng nổ nạn phá rừng

Thời báo Seattle đưa tin rằng ở Tây Phi, nơi sản xuất hai phần ba ca cao của thế giới, nạn phá rừng nhiệt đới đang tăng chóng mặt trong những thập kỷ qua. Bờ Biển Ngà đă mất 80% rừng trong 50 năm qua. Vấn nạn xảy ra bởi nông dân nghèo t́m cách mở rộng vùng đất trồng trọt cho ḿnh.

8. Hơn 2 triệu trẻ em đang lao động tại các trang trại ca cao
Đầu năm nay, Washington Post báo cáo rằng các công ty sôcôla lớn nhất thế giới tiếp tục ngó lơ yêu cầu loại bỏ lao động trẻ em khỏi chuỗi cung ứng ca cao. Tham khảo một câu chuyện trong báo cáo của Bộ Lao Động Hoa Kỳ năm 2015, hơn 2 triệu trẻ em ở vùng trồng ca cao ở Tây Phi đang phải bán sức lao động trong điều kiện nguy hiểm. Các em phải sử dụng dao rựa, mang vác nặng và phun thuốc trừ sâu.

(Ghi chú: 1 pound = 0.45359237 kilograms)

florida80
12-13-2019, 20:28
Học quên để nhớ cho nhiều - Bảo Châu







Học quên để nhớ cho nhiều
Bảo Châu



Cần khôn ngoan lựa chọn lưu giữ cái ǵ và xóa đi những cái ǵ, nói cách khác, phải biết quên. Đừng tiếc nuối. Quên có lợi lắm chứ. Quên những hận thù để cuộc sống được thanh thản. Quên những cái nhỏ nhen của người khác để giữ ǵn những mối quan hệ được bền lâu, quên những phiền muộn để lạc quan trong cuộc sống.

Nhớ và quên

Khi một h́nh ảnh lọt vào mắt, một mùi hương xông vào mũi, một câu chuyện lọt vào tai, một vị cay đụng vào chót lưỡi…chúng liền được bộ năo kỳ diệu của chúng ta tiếp nhận, mă hóa rồi lưu vào một vùng nào đó, mà các nhà khoa học c̣n chưa khẳng định, rất có thể liên quan đến nhiều vùng như thùy trán, thùy thái dương, đồi thị, hải mă…của nó. Đến lúc ta muốn nhớ lại, tựa như làm động tác “click” chuột máy tính lập tức những ǵ đă lưu giữ được truy xuất từ các kho và chuyển đến các trung tâm phát ngôn và vận dụng ở các vỏ năo tương ứng để thực hiện thông tin…Đó là cái mà người ta gọi là trí nhớ.

Trí nhớ không vĩnh cửu. Để càng lâu, nó càng mờ nhạt, đến một thời điểm nào đó, gọi nó không ra tŕnh diện nữa, v́ bị thời gian xóa mất rồi. Ấy là quên.

Nhớ và quên ở mỗi người một khác, cũng như hệ số thông minh hay nét mặt mỗi người không giống nhau. Trí nhớ tốt sẽ rất có lợi, giúp ích nhiều cho học tập khi c̣n trẻ, trong công việc lúc đi làm và lợi ích thật không kể xiết. Có những trí nhớ rất khó phai mờ. Cụ X đă 90, nhớ măi một nụ cười hiền dịu của bà mẹ mất năm cụ là đứa trẻ lên hai. Bà Y không quên nét mặt đểu cáng của tên “yêu râu xanh” toan làm hại bà lúc nhỏ xíu. Đa số cặp vợ chồng nhớ như in “Cái buổi ban đầu lưu luyến ấy, Ngàn năm chưa dễ mấy ai quên” (Thế Lữ) của mối t́nh đầu.

Người ta thường cho rằng trí nhớ rất bền nếu nó đầy ấn tượng, in đậm hoặc gặp hàng ngày, nhưng cũng không nhất thiết phải thế. Gặp hàng ngày đấy, nhưng hỏi, mấy ai nhớ trên hai đồng tiền có h́nh vẽ ǵ. Tương truyền, nhà bác học Lê Quư Đôn, trên đường đi sứ sang Tàu nghỉ qua đêm ở nhà một ông chánh tổng (hồi ấy chưa có khách sạn 5 sao), ṭ ṃ đọc quyển sổ ghi nợ thuế thân của ông ta. Hàng ngh́n suất đinh, đâu ít. Đi sứ về, khi Lê Quư Đôn ghé qua, ông ta khóc khóc mếu mếu cho hay nhà bị cháy, điều ông ta lo hơn cả không phải là tài sản bị mất mà là quyển sổ nợ thuế, căn cứ đâu mà đ̣i. Lê Quư Đôn cười, bảo ông ta mang sổ trắng ra, đọc vanh vách cho ghi lại, không sót một con số, một cái tên. Vậy, đâu phải quyển sổ ghi nợ tuy chẳng phải là một tác phẩm văn chương tuyệt tác hấp dẫn thế mà Lê Quư Đôn tiên sinh nhớ măi?

Chắc bạn sẽ bảo, truyện xưa, chỉ là truyền thuyết. Th́ đây, chuyện vừa xẩy ra tại Hà Nội. Trung tuần tháng 3, ông Eran Katz, một học giả Israel, người có tên trong Sách kỷ lục Guinness biểu diễn trước cử tọa khả năng đọc lại 500 con số một khán giả đưa ra chỉ sau một lần nghe. Những con số khô khan ấy chẳng in đậm ấn tượng nào.

Nhớ th́ không giải thích được th́ quên cũng tương tự, ở mỗi người mỗi khác. Nhưng quên thường cũng có nguyên nhân. Cái gọi là “đăng trí bác học” về tính hay quên, đi giầy chiếc đen chiếc trắng chẳng qua là các vị đầu to mắt cận ấy dành tất cả trí tuệ cho nghiên cứu khoa học mà quên ba cái chuyện lẻ tẻ đó thôi.

Nói như vậy th́ quên cũng là một thành phần của nhớ. Hệ thần kinh tự bảo vệ ḿnh bằng cách quên. Thông thường, nó biết cách xóa những thông tin ít liên hệ với những thông tin khác mà nó “cảm thấy” không quan trọng. Chẳng biết câu thơ “Tôi hay quên nghĩa là tôi đă nhớ/Phải có ǵ để nhớ mới hay quên” xuất xứ từ đâu, nhưng quả là đúng. Tất nhiên, cũng “quá thể đáng” nếu sự nhớ và quên mất cân bằng đến mức nguy hiểm như ca dao “Nhớ ai nhớ măi thế này/Nhớ đêm quên ngủ, nhớ ngày quên ăn”.

Cho nên, hăy nhớ những ǵ cần nhớ, quên những cái nên quên…Song trong Tâm lư học có quy luật “Càng cố quên th́ lại càng nhớ măi”. Đó là nghịch lư của những cuộc t́nh dang dở.

Quên tâm lư và quên bệnh lư

Dường như dung lượng của trí nhớ có hạn, chứ chỗ nào mà chứa được hết những thông tin cuộc sống ào ạt đổ vào. Bộ nhớ cũng phải dọn dẹp, thanh lư bớt bằng cách quên. Tuy nhiên cũng có ranh giới để biết thế nào là quên b́nh thường (c̣n gọi là quên tâm lư), quên không b́nh thường (gọi là quên bệnh lư).

Nếu đôi khi bạn ra đường, bấm khóa cửa rồi mới biết quên ch́a khóa ở trong nhà, gặp một người bạn cùng học cấp hai mà chẳng nhớ được tên, mất bao công cặm cụi nấu một món đặc sản dành cho ngày sinh nhật ông xă mà quên nêm muối, bỏ mất cặp vé xem showbiz Hồ Ngọc Hà…th́ đừng vội lo, đó chỉ là sự quên tâm lư hết sức b́nh thường. Đăng trí cũng là một tính cách của những người vô tư, ít quan tâm đến nhiều sự việc, có thể gây những chuyện nực cười cũng chỉ là chuyện b́nh thường. Cũng có người hay quên mang tính di truyền mà những người thân cũng bị mắc. Quên do tuổi tác mà không che đậy được bằng các thủ thuật thẩm mỹ cũng hoàn toàn không có ǵ đáng lo ngại. Chú ư là khi người phụ nữ mang bầu cũng hay quên hơn những khi b́nh thường.

Hay quên kiểu này giới y học c̣n gọi là quên lành tính. Thế nhưng nếu sự quên diễn ra thường xuyên, nhất là quên những thứ trước không hề quên, quên những việc làm hàng ngày, quên tắt ṿi nước, bếp ga khi ra khỏi nhà, quên đón con để nó gào khản cổ nơi nhà trẻ…th́ cũng nên cảnh giác. Chúng có thể là mầm mống của sự suy giảm trí tuệ, là bước đầu của bệnh Alzheimer. Khi trở thành bệnh lư, tính hay quên hàng ngày càng trầm trọng, biểu hiện rơ rệt nhất khi khó định được phương hướng, đi đường bị lạc, không tập trung nỗi khi theo dơi các sự kiện (xem phim, đọc báo…).

Nếu bạn đến pḥng khám, th́ tại đây, bạn sẽ được bác sĩ làm những test chuẩn, kiểm tra trí nhớ để phát hiện bệnh nếu nó thực sự xẩy ra.

Đă gọi là bệnh th́ có nhiều mức độ, nhiều loại h́nh từ việc quên hết những hồi ức về quá khứ đến mức nhớ những sự kiện cũ nhưng mất khả năng tạo ra được trí nhớ mới. Mức độ cao nhất là bệnh Alzheimer – dạng sa sút trí tuệ phổ biến nhất hiện nay, bắt đầu bằng việc quên những việc đơn giản, mới diễn ra, quên tên các đồ vật, tên bạn bè, người thân, quên đường đi lối lại…rồi dẫn đến biến đổi nhân cách, tính khí thay đổi thất thường, hoài nghi tất cả. Các triệu chứng ngày càng nặng lên đến lúc không thể tự chăm sóc bản thân ḿnh.

Bệnh quên có các nguyên nhân khác nhau và đương nhiên đều liên quan đến năo. Loại trừ nguyên nhân muôn thuở là “già th́ ai chẳng lẫn”, bệnh quên có thể gây ra do chấn thương đầu, do nghiện rượu, do trầm cảm mà không điều trị, do hậu quả của một trận đột quỵ, do sai sót trong giải phẫu năo, do sử dụng lâu dài một loại thuốc nào đó…bạn chẳng thường nghe chuyện những anh thương binh từ chiến trường trở về, bị chấn thương sọ năo không nhớ được quê hương bản quán, không nhận ra cha mẹ, vợ con, thậm chí không nhớ được chính tên ḿnh và chẳng biết ḿnh là ai, đó sao? Bạn chẳng thấy những ông già to béo, phương phi ngồi trong những chiếc ghế bành nh́n trân trân vào khoảng không với đôi mắt trống rỗng, vô hồn, quên cả động tác đánh răng, rửa mặt, đường đi ngay trong nhà và người thân kẻ thuộc đó sao? Ông già ấy sống trong sự cầm tù của bệnh lú lẫn mang tên Alzheimer.

Hăy biết quên

Quên là hiện tượng tự nhiên. Chẳng khác ǵ một máy tính, dung lượng bộ nhớ của chúng ta dường như có hạn. Nếu bạn muốn “Save” cái này th́ phải nhấn phím “Delete” để xóa bớt cái kia, mà thông thường thời gian tự động giúp ta điều đó. Có nhà tâm lư tính toán - chẳng biết có đúng không, - cứ sau 24 giờ, 50% lượng thông tin nạp vào bộ nhớ sẽ bị xóa. Những chú chuột thí nghiệm t́m thức ăn trong mê lộ đă chứng minh cho chúng ta thấy rằng để có trí nhớ tốt, số Nơron trong vùng hải mă trên năo phải ít đi.

Vấn đề là cần khôn ngoan lựa chọn lưu giữ cái ǵ và xóa đi những cái ǵ. Nói cách khác, phải biết quên. Đừng tiếc nuối. Quên rất có lợi. Quên những hận thù để cuộc sống được thanh thản. Quên những cái nhỏ nhen của người khác để giữ ǵn những mối quan hệ được bền lâu, quên những phiền muộn để lạc quan trong cuộc sống…

Một câu chuyện trong “Cổ học tinh hoa” kể, đời nhà Tống bên Tàu có một anh chàng mắc phải bệnh quên; buổi sáng lấy ǵ của ai, buổi chiều đă quên; hôm nay cho ai cái ǵ, ngày mai đă quên; ra đường quên cả đi, ở nhà quên cả ngồi; trước có làm những ǵ, bây giờ quên hết, bây giờ đang làm ǵ, sau này cũng quên hết. Cạy cục chạy chữa măi bao nhiêu năm trời, anh ta mới khỏi. Nhưng từ đó, anh luôn nổi cơn giận dữ, luôn bực bội, chửi vợ, đánh con, gây gỗ với hàng xóm láng giềng. Nói chung là anh ta sống không yên.

Người ta bèn hỏi anh v́ cớ ǵ như vậy, anh ta nói:

“Lúc trước ta có bệnh quên, th́ trong ḷng ta thản nhiên khoan khoái, giời đất có hay không, ta cũng chẳng cần biết. Nay hết bệnh, ta lại nhớ cả những việc vài mươi năm về trước, việc c̣n, việc mất, việc được, việc hỏng, việc thương, việc vui, việc yêu, việc ghét, trong ḷng lúc nào cũng muôn mối ngổn ngang bời bời nổi lên. Bây giờ dù muốn quên đi một chút, một lát mà không thể được”

Cứ ǵ phải bảo đời Tống đời Đường cho xa xôi, chuyện bây giờ đây thôi. Quên được những ǵ đáng quên, quả là một hạnh phúc. Nhưng làm thế nào để quên. Lại xin kể chuyện “Cháo lú” - bát cháo trong các câu chuyện Phật giáo mà Diêm Vương cho các linh hồn ăn trước khi đi đầu thai để quên hẳn kiếp trước.

Chuyện kể rằng: Ngày xửa ngày xưa có cặp vợ chồng mở quán cơm. Muốn làm giàu nhanh, hai vợ chồng bàn nhau: Khách hàng vào, cuối bữa, ḿnh sẽ khuyến mại cho một món cháo lú làm đetxe, nấu thật ngon. Họ ăn xong bát cháo lú ấy quên béng hành lư mang theo. Vợ chồng ḿnh cuỗm luôn, tiền th́ lấy, đồ th́ bán. Chúng hí hửng coi là diệu kế. Vừa lúc mấy ông lái ô tô Mercedes, xách ka-táp vào nhậu bằng tiền chùa. Mụ vợ thập tḥ xem âm mưa của chúng kết quả ra sao, mừng húm thấy họ ăn bát cháo lú quá ngon lành, c̣n tḥm thèm nữa. Quả nhiên…Mụ vợ chạy vào ôm chồng hôn vào má cái chụt, nhanh nhẩu báo tin:

- Chúng đi rồi. H́ h́…cháo lú ḿnh nấu thật hiệu nghiệm. H́ h́…

Anh chồng nhảy cẫng:

- Ok. Very good, em yêu! Vậy chúng quên những ǵ…

Mụ vợ toe toét:

- H́ h́, chúng quên trả tiền…

Chuyện không kể tiếp nhưng chắc “em yêu” bị sưng má v́ ở đời thiếu ǵ gă chồng vũ phu.

Cháo lú hiện chẳng thấy bán ở quán cơm nào, nhưng nếu trên đời này có món cháo lú thật th́ cũng chưa biết người đời sẽ loạn đến mức nào.

Muốn đỡ quên, xin chọn cách ăn

Doremon xưa, có chiếc bánh ḿ in cả cuốn sách, Nobita chỉ việc ăn chiếc bánh ḿ đó là yên tâm vào pḥng thi. Có quá nhiều cuốn sách, bài báo viết về cách cải thiện trí nhớ, nghĩa là dạy cách người ta khỏi quên, chẳng có vị quân sư nào dạy cho người ta cách…biết quên.

Nói chung, người ta bảo để nhớ tốt phải tập trung, phải liên tưởng điều ḿnh cần nhớ với những hiện tượng khác. Gạt bỏ mọi thứ rườm rà, phải biết tạo ấn tượng cho điều cần nhớ, thư giăn tốt, ngủ đủ giấc…và cả chọn cách ăn uống nữa.

Bạn thấy không, trong câu chuyện về nồi cháo lú kể trên, đúng hay sai chẳng biết, chỉ biết các cụ ngày xưa đă nói lên một ư là, thực phẩm có tác dung đến trí năo. Chúng có tác dụng để quên th́ cũng có tác dụng để nhớ.

Ngày nay các nhà dinh dưỡng cũng đề cập nghiêm túc đến việc “ăn để nhớ lâu”. Họ bảo: Những thực phẩm tốt cho trí nhớ là những thực phẩm giàu đường như chuối, mít, cung cấp glucôzơ cho năo, đặc biệt là vùng trí nhớ và các nơron thần kinh, là thực phẩm giàu hydratcacbon như ngũ cốc, hoa quả, và rau xanh, như cà chua, bắp cải tím, dưa đỏ chứa cả những Vitamin C, B, A, E, nguyên tố Mg giúp năo hoạt động tốt, tránh lo âu, phiền muộn, là thực phẩm giàu DHA và axit béo omega-3 có nhiều trong cá, cải thiện chức năng của dây thần kinh…Uống th́ có chè, cacao, nhưng tránh cà phê v́ đồ uống này làm tăng huyết áp, nhịp tim và gây stress.

Ồ, những thứ ấy cũng…dễ ăn đấy chứ. Ăn là cách chữa bệnh thú vị nhất, phải không bạn!?

florida80
12-13-2019, 20:29
Ư Thức và Mạt-Na Thức


Trong 8 thức của Duy Thức học Phật giáo, Ư thức là thức thứ 6, c̣n Mạt-na là thức thứ 7. Vậy hai thức này giống và khác nhau như thế nào ?

Ư thức (conciousness)

Ư thức là một thức tổng hợp nhận biết và xử lư tiền ngũ thức (thấy, nghe, ngửi, nếm, cảm giác tiếp xúc thân thể) để thành một một nhận thức tổng hợp, phân biệt rơ ràng từ đó phát sinh khái niệm về vật chất, cảnh giới tinh thần, tư tưởng, tập quán, văn hóa, triết học, tôn giáo, khoa học, tất cả những cái tạo ra nền văn minh nhân loại. Tóm lại ư thức dựng lên cảnh giới vật chất và tinh thần của con người.

Cơ sở của ư thức là lục căn (mắt, tai, mũi, lưỡi, thân thể, năo bộ) và lục trần (sắc, thanh, hương, vị, xúc, pháp). Lục căn tiếp xúc với lục trần phát sinh ra lục thức bao gồm tiền ngũ thức và ư thức như nói trên. Một điểm cực kỳ quan trọng là năo bộ tiếp xúc với pháp phát sinh ra toàn bộ cuộc sống xă hội văn minh của con người. Theo Phật pháp th́ cuộc sống xă hội đời thường của con người không phải là có thật mà chỉ là tưởng tượng phát sinh từ bộ máy cực kỳ tinh xảo của thân tứ đại của con người trong đó bộ phận quan trọng nhất là bộ năo. Clip sau đây minh họa điều đó.






Vạn Pháp Duy Thức

Mạt-na thức (Manas)

Khi bộ năo của một con người ngừng hoạt động th́ cả vũ trụ tưởng tượng của người đó hoàn toàn sụp đổ, cái xác đốt th́ thành tro, chôn th́ thành đất. Một vấn đề được đặt ra là nghiệp và thần thức (神識vijñānanā) là ǵ, chứa ở đâu mà lại có sự luân hồi tái sinh? Câu trả lời là nó chứa ở thức thứ 7 tức là Mạt-na thức.

Mạt-na thức là thức chấp ngă, nó cho rằng toàn bộ lục căn, lục trần, lục thức đều là nó. Chẳng những thế toàn bộ các kiếp sống của vô lượng vô biên kiếp quá khứ, hiện tại và tương lai cũng đều là nó. Nghiệp của quá khứ, hiện tại sẽ dẫn tới kiếp lai sinh của nó, triền miên vô tận như thế, Phật giáo gọi là luân hồi tái sinh. Cơ thể vật chất tiêu vong nhưng thần thức vẫn c̣n và nó đi đầu thai ở một cơ thể mới. Theo Phật pháp, Có 6 đường để cho thần thức đi đầu thai tùy theo nghiệp lực của nó gồm : người trời (thiên nhân天人deva), a-tu-la (阿修羅asura) người (nhân loại人类manussa), súc sinh (畜生tiracchānayo ni), ngạ quỷ (餓鬼petta) và địa ngục (地獄niraya).

Trong trường hợp thần thức đầu thai vào nhân đạo (đường làm người) và trong một số trường hợp đặc biệt, người tái sinh nhớ lại được tiền kiếp th́ giới khoa học có thể xác nhận được tiền kiếp và kiếp lai sinh như hai trường hợp sau đây :

Câu chuyện tái sinh của Suresh Verma- BBC 1980


https://drive.google.com/file/d/12cT...ZRY7y3eeV/view


Câu chuyện tái sinh của Shanti Devi- India 1926-1987- Dr. Kirti Swaroop Rawat


https://drive.google.com/file/d/18z7y0mw4b38ON_yT5N1 StZdxOsa9nis_/view


Duy Thức Học Phật giáo giải thích rằng thức chấp ngă của một chúng sinh tức là Mạt-na thức bao gồm cả 7 thức, trong đó Ư thức là thức hiện hành của hiện tại chỉ chiếm một phần nhỏ, c̣n thông tin hay dữ liệu của vô lượng kiếp quá khứ th́ ẩn tàng, nằm tiềm ẩn trong thức thứ 7. Ư thức không nhớ không biết về dữ liệu này cho đến khi bị kích thích v́ một nguyên nhân nào đó, chẳng hạn bị thôi miên hay có một sự gợi nhớ nào đó, như gặp một cảnh lạ nhưng nó lại cảm thấy rất quen, th́ nó sẽ nhớ lại các tiền kiếp xa xưa. Để dễ h́nh dung, chúng ta hăy mượn tin học để giải thích cho dễ hiểu.

Ư thức giống như bộ nhớ RAM (Random Access Memory= Bộ nhớ truy xuất ngẫu nhiên), đây là bộ nhớ hoạt động, dữ liệu từ ổ đĩa cứng (thí dụ cho Mạt-na) phải được đưa vào RAM (thí dụ cho Ư thức) th́ dữ liệu đó mới hoạt động, mới hiện ra màn h́nh hoặc ra loa phát âm.

Thức chấp ngă của một chúng sinh chứa dữ liệu thông tin vô lượng kiếp của một chúng sinh là rất lớn, nó giống như một ổ đĩa cứng khổng lồ dung lượng không giới hạn.

Tàng thức hay A-lại-da thức (Alaya)

Khi nói tới vấn đề số lượng không giới hạn, chúng ta phải đi tới khái niệm không có số lượng (non quantity). Phật pháp dùng thuật ngữ bất nhị để mô tả khái niệm này. Bất nhị không phải là hai hay số nhiều mà cũng không phải là một, bất nhị chính là không có số lượng.

Để dễ hiểu về khái niệm này, chúng ta nên mượn một thí nghiệm khoa học về liên kết lượng tử (quantum entanglement) để mô tả, cụ thể là thí nghiệm do bà Maria Chekhova của đại học Moscow tiến hành năm 2012. Bà làm thí nghiệm cho một hạt photon xuất hiện đồng thời ở 100.000 vị trí khác nhau.





Maria Chekhova


Như vậy 100.000 hạt photon đó không phải là một v́ rơ ràng có tới 100.000 hạt, con số c̣n có thể lên tới vô tận. Nhưng đó cũng không phải là nhiều v́ nguồn gốc chỉ là một hạt. 100.000 hạt đó không phải hoàn toàn giống nhau v́ vị trí của mỗi hạt trong không gian là khác nhau, những đặc điểm khác của mỗi hạt cũng có thể khác nhau chút ít, chẳng hạn nếu spin của hạt gốc xoay sang phải th́ spin của các hạt khác xoay sang trái.

Mỗi hạt photon có thể đại biểu cho một chúng sinh, tất cả các hạt đều có chung một nguồn gốc.

Đưa ra thí nghiệm này để chúng ta có hiểu được tất cả chúng sinh đều có chung một nguồn gốc là Phật tánh, hay nói cách khác, một Phật tánh có thể biểu hiện thành vô lượng chúng sinh, tuy bề ngoài chúng có vẻ rất khác nhau nhưng bản thể là không khác.

Nguyên lư bất nhị hay không có số lượng dẫn chúng ta đến thức thứ 8 gọi là A-lại-da thức hay c̣n gọi là Tàng thức. Thức này chứa dữ liệu thông tin của tất cả chúng sinh. Như vậy đứng về mặt hạn chế, hữu vi, có số lượng, th́ Mạt-na chứa dữ liệu của một chúng sinh riêng biệt, giống như một ổ đĩa cứng. C̣n đứng về mặt vô hạn, không có số lượng th́ Mạt-na cũng là A-lại-da, chứa dữ liệu của vô lượng chúng sinh. Điều đó có nghĩa là một chúng sinh trải qua vô lượng kiếp cũng tương đương với vô lượng chúng sinh trong vô lượng kiếp bởi v́ thời gian không có thật, không gian không có thật, số lượng cũng không có thật.

Một hạt photon cũng là vô lượng hạt photon. Giống như tất cả ổ đĩa cứng đều liên thông với nhau thành mạng khổng lồ Internet. H́nh ảnh IoT (Internet of Things= Internet kết nối vạn vật) cho chúng ta khái niệm tương đối cụ thể về A-lại-da thức hay Tâm vô lượng, hàng tỷ con người và hàng tỷ đồ vật đều kết nối với nhau, tương tác với nhau qua mạng 5G chẳng hạn, giống như vô lượng chúng sinh trong Tam giới có sự liên kết dính líu với nhau (quantum entanglement) qua một làn sóng vô h́nh mà thí nghiệm liên kết lượng tử đă cho chúng ta một khái niệm rơ ràng.

Tuy phân biệt chia ra thành 8 thức cho tiện mô tả nhưng 8 thức vẫn là đồng nhất thể và có thể gọi chung là Tâm (Citta). Tâm bao gồm cả 8 thức đó. Vô lượng vô biên chúng sinh vẫn chỉ là một tâm. Tâm là bản thể c̣n Tam giới và vô lượng chúng sinh là dụng. Thể và Dụng tuy rất khác nhau nhưng không phải là hai nên Phật giáo gọi là Bất nhị.

Năng lực khác nhau của Ư thức và Mạt-na thức

Khi nói Nhất thiết duy tâm tạo hay tâm tạo ra vật chất, chúng ta rất khó tin, tin không nổi bởi v́ làm thế nào ư thức tạo ra vật chất được ? Đó là vấn đề năng lực của ư thức có giới hạn.

Năng lực của Ư thức giới hạn hơn Mạt-na thức v́ nó chỉ có sức mạnh hiện hành của bộ năo. Bộ năo con người trung b́nh có 86 tỷ tế bào, nhưng không phải toàn bộ tế bào năo đều đồng thời hoạt động. Một số nhà đặc dị công năng nói rằng chỉ có từ 5-10% tế bào năo thực sự hoạt động tạo ra ư thức hiện hành trong cuộc sống hàng ngày, c̣n phần lớn tế bào ở trong trạng thái ngủ yên hoặc chỉ hoạt động cầm chừng giống như chiếc điện thoại di động của chúng ta, nó thường không hoạt động hết công suất. Phần không hoạt động này tương ứng với tiềm thức và tiềm năng.

Tiềm năng và tiềm thức này thuộc về sức mạnh của Mạt-na thức, nó bao gồm những tập khí (thói quen) của nhiều kiếp trước, những nghiệp lực của quá khứ, nó có sức mạnh điều khiển chúng ta lớn hơn và sâu xa hơn ư thức. Tiềm thức này quyết định bản sắc của mỗi con người. Một con người thông minh hay ngu tối, sở thích như thế nào là do tiềm thức quyết định, nó ảnh hưởng tới ư thức và dẫn dắt con người đi theo một lộ tŕnh rất nhiều trường hợp là không theo mong muốn của ư thức.

Khi một người bị thôi miên hay có một cơ duyên nào gợi nhớ th́ phần tiềm thức này bị đánh thức và người đó nhớ lại những tiền kiếp trong quá khứ mà b́nh thường người đó không hề ư thức, không hề biết. Như video sau :

Câu chuyện tái sanh của Swarnlata Mishra sinh năm 1948 tại India


https://drive.google.com/file/d/1FVK8iGOHCsI6XTPBX-56QPUimkot6-4J/view


Những nhận thức của con người chúng ta về thế giới chung quanh cũng là do tập quán, tập khí nhiều đời quy định mà Phật giáo gọi là thế lưu bố tưởng tức là tưởng tượng đă lưu truyền phổ biến trên thế gian, nhiều người có cùng một nhận thức như nhau (cộng nghiệp) nên cho rằng đó là khách quan, thật ra đó chỉ là chủ quan tập thể, chủ quan giống nhau của một số đông người.

Chẳng hạn, kết quả cuộc tranh luận khoa học trong thế kỷ 20 giữa hai nhà khoa học hàng đầu thế giới là Albert Einstein và Niels Bohr cho chúng ta thấy rằng hạt cơ bản như photon hay electron không hề có sẵn đặc trưng như vị trí, khối lượng, điện tích, số đo spin. Chỉ khi có người quan sát các đặc trưng đó mới xuất hiện. Như vậy hạt electron với các đặc trưng mà các nhà khoa học đo đạc được chỉ là tưởng tượng, là chủ quan tập thể của con người chứ không phải có thật. Và các cấu trúc nguyên tử, phân tử, cố thể vật chất, thân thể của chúng ta, cũng chỉ là tưởng tượng chứ không phải có thật. Tưởng tượng đó không phải của ư thức mà là của Mạt-na thức, nó sâu xa hơn, mạnh hơn, tác động quyết định hơn.

Vậy có ǵ chứng tỏ vật chất chỉ là tưởng tượng chứ không phải hoàn toàn có thật ? Không phải hiện giờ vật chất như cái nhà, cái xe là có thật. Không phải chỉ khi nhà và xe hoàn toàn tan ră th́ vật chất mới mất đi. Mà ngay bây giờ nhà và xe cũng không có thật, PG nói là đương thể tức không当体即空 (cái đang hiện hữu cũng là không).

Tánh không là bản thể của vật chất. Vật chất không có thực thể.

florida80
12-13-2019, 20:30
Ăn sữa chua vào 3 khung giờ này
c̣n tốt hơn uống thuốc bổ



Ăn sữa chua đúng thời điểm không chỉ giúp cơ thể khỏe mạnh mà c̣n giúp da đẹp hẳn lên.

Sữa chua có thể xem là nguồn dinh dưỡng cực có lợi cho cơ thể. Thế nhưng tùy từng thời điểm mà sự hấp thụ dinh dưỡng từ sữa chua sẽ khác nhau. Cùng t́m hiểu 3 thời điểm "vàng" nên ăn sữa chua để hưởng lợi cao nhất cho sức khỏe và sắc đẹp bạn nhé.

Sau bữa ăn từ 1 – 2 giờ: lợi khuẩn phát triển tốt hơn






Khi bụng đói, hàm lượng axit trong dạ dày cao sẽ tiêu diệt các lợi khuẩn có trong sữa chua. V́ thế, tác dụng của sữa chua đối với sức khỏe và làm đẹp cũng giảm đi ít nhiều.

Thế nhưng nếu ăn sữa chua vào lúc quá no th́ khả năng bạn bị tăng cân là rất cao. Do sữa chua có nhiệt lượng cao hơn nhu cầu của cơ thể sau khi ăn no nên rất dễ làm bạn tăng cân.

Thời gian thích hợp để ăn sữa chua là sau bữa ăn từ 1 – 2 giờ. V́ lúc này dịch vị dạ dày đă bị loăng, độ PH trong dạ dày sẽ là môi trường rất thích hợp cho lợi khuẩn phát triển tối đa nên tốt hơn cho sức khỏe và sắc đẹp rất nhiều.

Ăn sữa chua buổi xế chiều: chống bức xạ và giảm căng thẳng






Đối với những bạn thường xuyên làm việc máy tính, sử dụng điện thoại lâu, ngồi xem ti vi nhiều giờ liền th́ việc nạp sữa chua vào buổi xế chiều là rất có lợi cho cơ thể. Hàm lượng vitamin B cao trong sữa chua sẽ giúp cơ thể tăng sức đề kháng chống lại những tổn hại do bức xạ do các thiết bị điện tử gây ra.

Hơn nữa, chính thành phần Tyrosine trong sữa chua c̣n giúp cơ thể xoa dịu những căng thẳng mệt mỏi sau một buổi sáng hoạt động vất vả. Bạn sẽ nhanh chóng lấy lại năng lượng để hoạt động hiệu quả, khỏe khoắn và năng động hơn.

Ăn sữa chua buổi tối: hấp thụ canxi tốt nhất






Hàm lượng canxi trong sữa chua tương đương với sữa thường. Đặc biệt nhờ hàm lượng acid lactic cao và khả năng giữ canxi hiệu quả nên sữa chua thúc đẩy cơ thể hấp thụ canxi tốt hơn.

Trong khi đó, thời điểm từ nữa đêm đến rạng sáng, các nhân tố ảnh hưởng tới việc hấp thụ canxi tương đối ít nên rất có lợi cho việc hấp thụ canxi cho cơ thể. Do đó, trước khi ngủ 1-2 tiếng là thời điểm ăn sữa chua tốt nhất cho cơ thể hấp thụ canxi tối đa góp phần giúp xương chắc khỏe và tăng chiều cao hơn hẳn.

Sữa chua là ǵ?

Sữa chua hay da-ua (từ tiếng Pháp yaourt) là sản phẩm bơ sữa được sản xuất bởi vi khuẩn lên men của sữa. Mọi loại sữa có thể dùng để làm sữa chua, nhưng trong cách chế tạo hiện đại, sữa ḅ được dùng nhiều nhất. Sữa chua đặc và yaourt là sản phẩm lên men lactic từ sữa ḅ tươi, sữa bột hay sữa động vật nói chung sau khi đă khử chất béo và thanh trùng vi khuẩn gây bệnh bằng phương pháp tiệt trùng Pasteur ở nhiệt độ 80-90°C.

Sữa chua chứa rất nhiều các khoáng chất như canxi, vitamin C, vitamin D, kẽm, axit lactic và probiotic.

florida80
12-13-2019, 20:31
Monday, January 13, 2014




Hăy Sống Trong Hạnh Phúc Dù Cuộc Đời Không Như Mơ







Nữ nhà văn Mỹ Hellen Keller đă từng nói: “Tôi đă khóc v́ không có giày để đi cho đến khi tôi nh́n thấy một người không có chân để đeo giày.”



Nếu bạn hỏng xe dọc đường, phải cuốc bộ vài dặm mới t́m ra được người giúp đỡ - Hăy nghĩ tới những ai liệt cả đôi chân, luôn khao khát được bước đi như bạn.

Đó là lúc khó khăn của bạn, đôi chân của bạn có thể đưa bạn đến bất cứ nơi đâu, đó là hạnh phúc và may mắn khi bạn sinh ra trên đời được có quyền đứng trên đôi chân của ḿnh để đi. Khi không may đôi chân phải nặng nề hơn trên con đường đang bước th́ hăy chớ vội nản ḷng, khó chịu bởi đằng kia có rất rất nhiều người đang khao khát được bước và được đi như bạn dù chỉ một bước chân....


Nếu bạn cảm thấy đời ḿnh bị mất mát và băn khoăn về ư nghĩa kiếp người - Xin bạn hăy biết ơn cuộc sống v́ có nhiều người đă không được sống hết tuổi trẻ của ḿnh để có những trải nghiệm như bạn.


Đừng bao giờ nghĩ rằng ḿnh kém may mắn trong cuộc đời này, hăy biết trân trọng từng phút giây khi được sinh ra trên cuộc đời này.


Nếu bạn cảm thấy ḿnh là nạn nhân của những ai hay cay nghiệt, dốt nát, nhỏ nhen, nghi kỵ - Hăy nhớ rằng việc đời có khi c̣n tệ hại hơn thế rất nhiều.

Sống là động nhưng ḷng không dao động.

Mỗi sớm mai thức dậy việc đầu tiên mà ta phải làm là hăy nở một nụ cười thật tươi để trả lại cho cuộc sống đă cho ta được sinh ra trên cuộc đời này, có được một đôi chân vững chăi để bước đi, có được một đôi tay lành lặn để ôm ấp những người mà ta yêu thương, có được một đôi mắt sáng để nh́n ngắm thế giới xung quanh, có được niềm tin và nghị lực trong mỗi chặng đường đời để cảm thấy ḿnh hạnh phúc dù ở trong hoàn cảnh nào. Hăy biết nâng niu và trân trọng từng phút giây mà bạn đang có để biết yêu thương được đong đầy như thế nào trong cuộc đời ḿnh.

HIỆN TẠI CỦA BẠN ĐANG LÀ MỘT NIỀM MƠ ƯỚC CỦA NHIỀU NGƯỜI, XIN HĂY TRÂN TRỌNG VÀ SỐNG TRỌN VẸN NGAY THỰC TẠI, BÂY GIỜ VÀ Ở ĐÂY




Sưu tầm

florida80
12-13-2019, 20:32
Giàu Nghèo Do Đâu



Quán Thế Âm Bồ Tát










Tại sao có giàu nghèo, sang hèn trên thế gian này? Sang hèn, giàu nghèo có phụ thuộc vào tôn giáo, dân tộc, hay học thức hay không?


Tất cả mọi việc đều có nhân của nó. Phải có gieo nhân giàu sang th́ mới hái được quả giàu sang. Vậy nhân giàu sang là ǵ? Đó là nhân bố thí và tôn trọng người. Nhân bố thí là biết cho đi và chia sẽ những ǵ ḿnh có từ tiền tài vật chất cho đến bố thí thời gian, công sức, lời nói ái ngữ, sự hiểu biết kinh nghiệm,...

Ngoài ra nhân giàu sang là biết sống không tham lam trộm cắp, cờ bạc dù là một vật nhỏ như cây kim; sống không ích kỷ, hẹp ḥi và bủn xỉn.


Đức bố thí là một đức hạnh tuyệt vời của con người, ai sống vời ḷng thương yêu th́ luôn luôn muốn giúp đỡ tất cả mọi người dù có hay không hoạn nạn hoặc đau khổ,...


Đức bố thí giúp diệt ḷng ích kỷ, bủn xỉn, tham lam trộm cắp và hẹp ḥi của con người. Chính Đức bố thí giúp cho con người gieo được nhân thiện có quả cuộc sống giàu sang đầy đủ. Những ai có cuộc sống nghèo đói là do thiếu đức bố thí. Do vậy giàu nghèo trên thế gian này không phải phụ thuộc và tôn giáo, học thức, dân tộc ( v́ ai cũng thấy trong tất cả mọi tôn giáo đều có người nghèo người giàu dù là dân tộc nào, có học hay không có học) mà chính là đức hiếu sinh bố thí.




Bố thí với ḷng thương yêu th́ vô cùng đẹp, v́ khi bố thí chỉ nghĩ đến niềm vui và hạnh phúc của người nhận, c̣n người bố thí lấy niềm vui và hạnh phúc của người nhận làm niềm vui và hạnh phúc cho ḿnh. Chính niềm vui và hạnh phúc đó sẽ theo ta măi măi đến cuối cuộc đời.




Ví dụ: Nhà ḿnh trồng bông, người ngoài đi ngang nhà thấy bông đẹp, thích và hái, không xin phép. Ḿnh thấy vậy th́ hăy lấy đó làm niềm vui, v́ bông ḿnh trồng đem niềm vui đến cho người khác. Nếu được th́ nói ngay những lời nói yêu thương “nếu cô thích th́ hái thêm về cắm trong nhà cho đẹp”. Nếu ḿnh nghĩ rằng ḿnh trồng bông chỉ để cho ḿnh ngắm thôi, chỉ để cho ḿnh hái thôi th́ ḿnh sống quá ích kỷ hẹp ḥi. C̣n khi ḿnh luôn sống biết chia sẽ những ǵ đẹp nhất, ngon nhất, tốt nhất cho người khác, ai thích cái ǵ ḿnh đang có th́ ḿnh luôn sẵn sàng cho đi, đó là ḿnh sống biết đem niềm vui đến cho người.




Khi người ta muốn cái ǵ mà đạt được toại nguyện th́ ai cũng vui. Ngay khi khi biết người khác muốn ǵ mà ḿnh đáp ứng ngay th́ ḿnh sẽ đem niềm vui đến cho họ. Đâu phải khi cho tiền người nghèo ḿnh mới vui đâu.




Ai biết sống yêu thương th́ hằng ngày có hằng trăm ngh́n cách để đem niềm vui đến cho mọi người. Đó là sống yêu thương. Khi các bạn sống yêu thương th́ mới nhận ra rằng sao chúng đơn giản, dễ dàng, gần gủi đến thế mà ḿnh đă bỏ qua và không biết từ bao lâu nay. Đức này là đức ly tham bố thí.




• Giúp người đừng tính thời gian. Đang giúp người th́ giúp cho trọn, cho xong rồi nghỉ. Thấy người vẫn làm th́ ḿnh cùng làm cho xong, đừng nghĩ rằng đă đến giờ nghỉ phải thôi việc. Khi ḿnh cùng làm chung với người cần giúp đỡ đến khi xong việc th́ ḿnh sẽ thấy sự vui mừng của họ. Đức này là đức bố thí.




• Sống biết cho đi những ǵ ḿnh thích nhất, ngon nhất, tốt nhất, đẹp nhất, quí nhất, kể cả hạnh phúc của ḿnh cho người khác, không phân biệt thân sơ và kẻ thù. Nếu ḿnh vui khi có những thứ thích nhất, ngon nhất, tốt nhất, đẹp nhất, quí nhất th́ người khác cũng vậy, cho nên trước khi cho ai vật ǵ th́ hăy lấy những thứ ḿnh thích nhất, ngon nhất, tốt nhất, đẹp nhất và quí nhất cho người khác.

florida80
12-13-2019, 20:33
Ví dụ ḿnh thích uống nước trái cây th́ hăy mời người nước trái cây thay v́ nước lạnh, ḿnh thích ăn trái cây th́ hăy mời người trái tươi tốt ngon mà ḿnh thích,… Như người mẹ thương yêu con cái luôn để giành những thứ tốt đẹp, ngon, mới, quí giá nhất cho con ḿnh. Đức này là đức tôn trọng bố thí.




• Mua đồ vật mà rẽ quá th́ trả tiền thêm. Ở Việt Nam có nhiều người từ quê ra chợ thị trấn bán vài món rau hay trái cây vườn kiếm thêm tiền mua gạo. Họ bán rẽ hơn chợ và nh́n trông rất tội nghiệp. Có nhiều người mua thấy vậy khi trả tiền th́ trả hơn một chút hoặc không cần tiền thối lại. Đó là một hành động sống thương yêu khéo léo thật là hay. Đây là đức bố thí.




• Nếu có dư vật ǵ không dùng th́ hăy cho đi, đừng để giành cất giữ. Biết có c̣n sống đến ngày mai không mà cất giữ làm ǵ. Có rất nhiều người đang cần những thứ ta có. Có rất nhiều cơ quan từ thiện sẵn sàng nhận những vật người khác cho để đem cho lại những người cần đến, hoặc bên Mỹ mỗi vùng có những website freecycle hoặc craiglist giúp cho mọi người tận dụng lại những đồ cũ hoặc dư thừa của người khác. Có thể đối với một người một vật là cũ hay vô dụng, nhưng đối với người khác lại là vật hữu dụng. Đây là đức buông xả bố thí.




• Đừng nghĩ rằng vật ǵ cũng có thể bán, tiền bạc sẽ làm cho chúng ta đánh mất t́nh thương. Nếu có dư giả tiền của th́ khi dư cái ǵ hay muốn thay đổi cái ǵ mới th́ nên cho đi cái cũ, đừng nghĩ rằng bán rẽ c̣n hơn cho không, nhất là anh em trong gia đ́nh th́ không nên buôn bán dù đó là chiếc xe hơi hay căn nhà. Đây là đức hiếu sinh bố thí.




• Dù cho người giàu hay người nhiều tiền cũng cần giúp đỡ, đừng đánh giá người qua h́nh tướng hay tài sản mà bỏ qua cơ hội sống thương yêu. Người nhiều tiền cũng lo lắng, buồn phiền, sợ hăi, cũng bệnh, già, chết, cũng chỉ có hai tay… như mọi người khác. Người giàu là người sống biết đủ. Người nhiều tiền chưa chắc là người giàu v́ họ vẫn thấy chưa đủ, luôn nghĩ cách t́m ra tiền. Đây là đức hiếu sinh bố thí.




• Giúp người đừng sợ đêm khuya, mưa hay giông băo. Vùng nông thôn Bắc Việt có vài nhà có điện thoại. Một lần chủ nhà nghe chuông reo và được nhờ nhắn hàng xóm cách vài căn, tuy trời đêm hôm mưa lạnh, người chủ vẫn khoác áo vào đi gọi. Thật là t́nh nghĩa xóm làng. Đây là đức bố thí.




• Sẵn ḷng giúp chổ ăn chổ ở cho những thí sinh lên thành phố thi đại học, nếu có khả năng th́ cung cấp chổ ở miễn phí cho sinh viên học đại học 5 năm và nếu có khả năng hơn nữa th́ cung cấp học bổng cho học sinh, sinh viên nghèo. Có khi sinh viên phải lên thành phố thuê nhà để sống và học, nếu v́ lư do ǵ đó không đủ tiền trả tiền trọ th́ chúng ta thương yêu họ và cho họ sống nhờ đến khi có tiền rồi trả cũng được hoặc trả bao nhiêu cũng được tùy khả năng. Khi con người không c̣n bị nô lệ cho đồng tiền th́ chúng ta thấy ḿnh đem hạnh phúc và niềm vui đến cho bao nhiêu người hằng ngày. Đức này là đức hiếu sinh bố thí.




• Khi đọc báo thấy có nhiều người bất hạnh nghèo đang bệnh tật cần tiền mua thuốc hay làm phẩu thuật, những vùng nghèo cần xây dựng hay thiếu thiết bị cho trường học. Nếu có khả năng chúng ta nên giúp ngay, đừng để cơ hội qua đi, để rồi đánh mất một cơ hội sống thương yêu. Đức này là đức hiếu sinh bố thí.




• Có ai nhờ giúp việc ǵ th́ đang bận hay tính làm việc ǵ cũng dời lại làm sau. Khi có ai nhờ làm việc ǵ là người đó tin tưởng ḿnh, hy vọng vào sự giúp đỡ của ḿnh, vậy chúng ta hăy sống thương yêu và đừng làm cho người khác thất vọng. Người có ḷng thương yêu luôn sẵn sàng vui vẻ giúp người mà không bao giờ nghĩ rằng người khác lợi dụng ḷng tốt của ḿnh. Đây là đức hoan hỷ bố thí.

florida80
12-13-2019, 20:33
• Có khi chúng ta cho ai đó mượn tiền hay mượn đồ vật mà trả chậm th́ chúng ta cũng vui vẻ, đừng hối thúc hay hỏi họ. Ai cũng có lúc khó khăn, ḿnh cũng có lúc như vậy th́ chớ nên làm khó người. Nếu ai cho mượn tiền hay mượn vật ǵ th́ nên nhớ rằng nếu chẳng may người mượn v́ lư do nào đó không trả được th́ ḿnh cũng sẵn ḷng cho họ luôn. C̣n không tính được chuyện này th́ thà không cho mượn v́ khi gặp chuyện không may xảy ra th́ t́nh cảm sẽ bị mất, kể cả anh em, bạn bè, vợ chồng, cha mẹ và con cái. Có thể ḿnh không nói ra nhưng người mượn cũng cảm thấy khó chịu. Đức này là đức tỉnh giác bố thí.




• Sống biết yêu thương mọi người và các loài vật sống xung quanh ḿnh. Loài vật nào cũng cần có sự sống, loài vật nào cũng phải kiếm ăn hằng ngày. Kiếm ăn rất khổ cực. Ḿnh đây cũng phải khổ cực đi làm hằng ngày kiếm tiền mua thức ăn th́ mọi người, mọi loài vật đều như vậy. Nếu có dư đồ ăn th́ ḿnh chia sẻ cho người khác, cho loài vật khác. Như vừa rồi trên TV có thống kê số tiền thu nhập của tổng thống Mỹ Obama trong đó ông có nhận 1.4 triệu đô cho giải Nobel, số tiền này ông tặng cho các quỹ từ thiện, ngoài ra c̣n một phần thu nhập của ông cũng đă làm từ thiện. Đức này là đức hiếu sinh bố thí.




• Khi sống với đức bố thí người bố thí nên biết cám ơn người nhận bố thí. Có thể câu nói này hơi lạ, xin các bạn đọc mẫu chuyện này. Thành La Phiệt thời Đức Phật có ông Hoàng rất hung bạo. Thêm vào đó quyền thế và địa vị của ông có thể giúp ông thủ tiêu tội án trước pháp luật, chưa một lời phải nào, một đạo giáo nào cảm hóa được ông. Một hôm ông gặp Phật. Đức Phật dạy cho ông niệm Phật: “Hăy tưởng niệm Phật đà, hăy từ bi thương người, hăy hùng lực cứu người”.




Đêm hôm ấy, ông suy nghĩ mông lung, ông nghĩ: “Nhớ Phật phải nhớ đến người nghèo khổ, tưởng Phật phải tưởng đến người nghèo khổ. Rồi mới sáng, ông đi t́m Phật. Giữa đường ông gặp một người hành khất ốm liệt bên vệ đường. Không suy nghĩ ông đến ân cần hỏi han và dốc hết tiền trong túi ra cho. Người ấy e sợ cám ơn rối rít. Nhưng ông chỉ bảo: V́ tưởng nhớ Phật nên tôi giúp anh. Anh nhận tiền này khiến tôi được phước, thế là tôi ơn anh chứ nào anh ơn ǵ tôi? Người hành khất nghe thế, lấy làm lạ v́ không lạ ǵ tính nết của ông và uy danh của đức Phật nữa. Bỗng nhiên người ấy cất tiếng niệm: “NAM MÔ BỔN SƯ THÍCH CA MÂU NI PHẬT” (kính lễ đấng giác ngộ). Ông Hoàng cũng bất giác niệm theo và đi mau t́m Phật. Khi gặp được Ngài, ông thuật rơ đầu đuôi mọi việc. Nghe xong đức Phật mỉm cười hiền từ bảo : Phải! Niệm Phật ông phải tưởng niệm người nghèo khó là để giúp đỡ họ. Tưởng niệm người nghèo khó, để giúp đỡ họ là tưởng niệm Phật đó.




Qua câu chuyện trên chúng ta thấy dù một người hung bạo, bảo thủ, kiêu mạn đến đâu cũng có tấm ḷng thương yêu. Chính ḷng thương yêu sẽ thay đổi tâm tánh của họ. Một vấn đề nữa chính là Phật dạy niệm Phật chính là sống như đời sống của Phật biết yêu thương mọi người, biết sống đạo đức không làm khổ ḿnh, khổ người và khổ các loài vật, đó chính là niệm Phật. Niệm Phật như vậy mới đúng là có ư nghĩa, là có trí tuệ.




Chính điều này mới thực tế, mang đến hạnh phúc thật sự. Đức Phật thường nói: “Trí tuệ ở đâu th́ giới luật ở đó, giới luật ở đâu th́ trí tuệ ở đó, giới luật làm thanh tịnh trí tuệ, trí tuệ làm thanh tịnh giới luật” Giới luật của đạo Phật chính là đạo đức, là đức hạnh của con người. Ai sống có đạo đức, chính người đó có trí tuệ. Đức này là đức bố thí khiêm tốn và đức minh mẫn.




(Theo blog Chánh Kiến)

florida80
12-13-2019, 20:34
Chữ “Phúc” - Trầm Thiên Thu
















Chữ PHÚC (Phước) liên quan chữ ĐỨC. Chữ Đức thường “đi trước” chữ Phúc. Có Đức th́ mới có Phúc. Nhưng Việt ngữ thường nói Phúc Đức. Muốn có Phúc phải có Đức, muốn có Đức phải có Tâm, cái Tâm phải bền bỉ nên liên quan chữ Nhẫn.


Chữ Phúc là biểu tượng của sự may mắn, niềm sung sướng, thường dùng là Hạnh Phúc. Từ lâu, người Á Đông đă có nhiều h́nh tượng biểu thị chữ Phúc, như ngày nay người ta c̣n thấy trong nhiều vật trang trí, kiến trúc, và cả trên y phục.




Theo phong tục văn hóa Trung quốc, người ta thường treo hoặc dán chữ “Phúc” để cầu “Phúc” cho gia đ́nh trong năm mới. Nhưng chữ Phúc lại được treo ngược, nghĩa là nó bị “đảo”, mà âm “phúc” và âm “đảo” đọc liền nhau sẽ trở thành “phúc đáo” (“đáo” là “đến”), tức là “phúc đến nhà”. Nghịch mà hóa thuận, ngược mà lại tốt.

Chữ Phúc bao gồm những điều tốt lành. Kinh Thi nói về “ngũ phúc” (năm điều phúc) là: (1) 富 [giàu], (2) 安 寧 [yên lành], (3) 壽 [thọ] (4) 攸 好 德 [có đức tốt], (5) 考 終 命 [vui hết tuổi trời]. Có nhiều sách nói “ngũ phúc” là: 富 (phú), 貴 (quư), 壽 (thọ), 康 (khang), 寧 (ninh).

Về vấn đề Phúc và Đức, chuyện cổ tích “Chiếc Cầu Phúc Đức” kể rằng...

Ngày xưa có anh chàng chuyên sống về nghề ăn trộm. Trong nhà c̣n có mẹ già phải nuôi. Tuy có lúc được nhiều, có lúc được ít, nhưng trong nhà không bao giờ có của để dành, hai mẹ con thường phải chịu bữa no, bữa đói.

Một hôm, nhân ngày giỗ cha, mẹ chàng ôn lại cho chàng nghe cuộc đời của ông và cha chàng. Xưa kia ông nội của chàng cũng làm nghề ăn trộm, có đêm kiếm được những món rất đáng giá, nhưng khi nhắm mắt xuôi tay cũng không để lại cho cha chàng được chút ǵ.




Rồi đến đời cha chàng. Lớn lên, không biết chọn nghề ǵ khác tốt hơn, cha chàng lại nối nghề ông cụ, đến đêm lại đi ŕnh ṃ hết làng trên xóm dưới mà cũng không bao giờ kiếm được nổi hai bữa cho hai vợ chồng và đứa con. Rồi cha chàng chết đi cũng không có ǵ để lại. Nay đến đời chàng, lao theo cái nghề này đă hai chục năm rồi mà tay trắng vẫn hoàn trắng tay. Đă vậy, chàng cũng không t́m được nổi một người vợ, mặc dầu đă gần bốn chục tuổi.




Ôn lại đời cha ông xưa và nh́n cuộc đời ḿnh, chàng không khỏi ngán ngẩm. Một đêm, chàng đến ŕnh nhà ông thầy đồ ở xóm bên, định ăn trộm cái thủ lợn mà một nhóm học tṛ mang đến biếu. Ŕnh măi tới khuya, ông thầy vẫn chưa đi ngủ, ông đọc hết trang sách này tới trang sách khác. Chợt ông thầy đọc tới câu: “Tích thiện chi gia tất hữu dư hương; tích bất thiện chi gia tất hữu dư ương”. Chàng bụng bảo dạ: “Phải chăng ông cha ta làm nghề thất đức nên để khổ nhục lại cho ta?”. Rồi chàng tự trả lời: “Phải, quả thật đúng như vậy”. Đoạn chàng chạy một mạch về nhà, quyết từ bỏ nghề ăn trộm.




Sáng hôm sau, chàng vác búa vào rừng hái củi và mang ra chợ bán. Công việc rất vất vả, hái được một gánh củi chàng phải đổi một bát mồ hôi để có được một món tiền mua gạo, nhưng chàng thấy an tâm hơn mọi ngày. Tuy vậy, đi đến đâu, chàng cũng nghe tiếng người x́ xào: “Cẩn thận đấy! Cái thằng ba đời ăn trộm đă đến đó!”. Cái tiếng “ba đời ăn trộm” làm cho chàng buồn bă. Chàng nghĩ: “Từ nay ta phải làm những việc ǵ phúc đức th́ họa may mới xóa được mấy tiếng đó”.

florida80
12-13-2019, 20:35
Chàng bắc cầu ngồi xuống kể lại ngọn ngành câu chuyện được Thần Gió đưa đi lấy vàng cho cả nhà nghe, mọi người reo mừng sung sướng. Từ đó, mẹ con chàng bắc cầu bắt đầu trở nên giàu có, chàng mời hai vợ chồng người anh kết nghĩa ở lại và cùng nhau làm ăn. Ít lâu sau, vợ viên quan vơ có thai, đến ngày sinh, chị sinh được một bé trai. Hai vợ chồng mừng vô kể. Ít lâu sau, chàng bắc cầu cũng lấy vợ, có con, và sống hạnh phúc đến già.

Câu chuyện này nhắc chúng ta phải từ bỏ quá khứ tội lỗi, cố gắng tu thân tích đức để được hưởng phúc ấm!




Khi chúng ta (Giáo hội Chiến đấu) mừng kính chư vị hiển thánh (Giáo hội Chiến thắng) và tưởng niệm các linh hồn nơi luyện h́nh (Giáo hội Đau khổ), đó là dịp xem lại các Mối Phúc Thật của Đức Giêsu Kitô. Các thánh đă sống trọn các mối phúc nên đang được hưởng phúc trường sinh, điển h́nh là các vị thánh tử đạo Việt Nam – và hàng trăm ngàn vị tử đạo Việt Nam khác. Việc tôn phong một Kitô hữu nào đó là “tôi tớ Chúa”, là “bậc đáng kính”, là “chân phước” (á thánh, thánh nhỏ), hoặc “thánh” (hiển thánh, thánh lớn) chỉ là kiểu “thủ tục hành chính” cho hợp lệ để công khai hóa đối với Giáo hội hữu h́nh, chứ các vị đó đă là thánh từ trước khi “được” chúng ta “công nhận” rồi.




C̣n các linh hồn là các vị thánh tương lai, chắc chắn các ngài cũng sẽ hưởng phúc trường sinh nay mai, trong đó có thân bằng quyến thuộc của chính mỗi chúng ta. Các thánh và các linh hồn nơi luyện h́nh đều đă là những phúc nhân – người có phúc. Mỗi dịp lễ cầu hồn, rất nhiều linh hồn được hưởng nhờ Ḷng Thương Xót của Chúa, và trên trời lại hân hoan tiếp nhận vô vàn các Tân Thánh Nhân. Tạ ơn Thiên Chúa yêu thương vô vàn!

Theo nghĩa đó của Công giáo, chúng ta có hai dạng phúc: Phúc-hiện-tại và Phúc-tương-lai. Phúc-hiện-tại là t́nh trạng của các thánh đang ở Thiên đàng, Phúc-tương-lai là t́nh trạng của các linh hồn đang được thanh tẩy nơi luyện h́nh.




PHÚC HIỆN TẠI

Tŕnh thuật Mt 5:1-12 là Bản Tuyên Ngôn Độc Lập của Thiên Quốc do chính Chúa Giêsu soạn thảo, và là Đệ Nhất Tuyên Ngôn so với bất kỳ Bản Tuyên Ngôn nào của các quốc gia trên thế giới. Bản Tuyên Ngôn này ngắn nhất, ít điều khoản nhất, mỗi điều khoản cũng ngắn gọn, nhưng lại chính xác nhất và độc nhất vô nhị. Bản Tuyên Ngôn này c̣n được gọi là Bát Phúc, Tám Mối Phúc Thật, hoặc Bài Giảng Trên Núi.

Bản Tuyên Ngôn Thiên Quốc này chỉ bao gồm 8 điều khoản:

1. Phúc thay ai có tâm hồn NGHÈO KHÓ, v́ Nước Trời là của họ.

2. Phúc thay ai HIỀN LÀNH, v́ họ sẽ được Đất Hứa làm gia nghiệp.

3. Phúc thay ai SẦU KHỔ, v́ họ sẽ được Thiên Chúa ủi an.

4. Phúc thay ai KHÁT KHAO nên người công chính, v́ họ sẽ được Thiên Chúa cho thoả ḷng.

5. Phúc thay ai XÓT THƯƠNG người, v́ họ sẽ được Thiên Chúa xót thương.

6. Phúc thay ai có TÂM HỒN TRONG SẠCH, v́ họ sẽ được nh́n thấy Thiên Chúa.

7. Phúc thay ai XÂY DỰNG HOÀ B̀NH, v́ họ sẽ được gọi là con Thiên Chúa.

8. Phúc thay ai BỊ BÁCH HẠI v́ sống công chính, v́ Nước Trời là của họ.

florida80
12-13-2019, 20:36
Sau khi phục sinh, Chúa Giêsu có thêm “mối phúc thứ chín” v́ thấy Tông đồ Thomas không tin lời kể của các bạn, Chúa Giêsu nói: “Phúc thay những người không thấy mà tin!” (Ga 20:29). Mối phúc này có thể coi như “mối phúc tổng hợp” của tám mối phúc kia. V́ khi đă tin thật ḷng th́ người ta không ngại ǵ với tám thứ kia.

Những người chưa có hoặc không có đức tin đích thực th́ chẳng thể nào tin nổi, v́ những ǵ Chúa Giêsu cho là Phúc th́ toàn là những thứ “không b́nh thường”, không giống ai, hoàn toàn ngược đời, hết sức kỳ quặc, và chắc hẳn họ sẽ cho là khùng, là điên, là ngu xuẩn, là dại dột,… Chúa Giêsu biết vậy nên Ngài thường có kiểu nói nghe chừng “tưng tửng” thế này: “Ai có tai th́ nghe!” (Mt 11:15; Mt 13:9; Mt 13:43). Đại Sư Giêsu độc chiêu thật đấy! Ai mà không có tai chứ? Ấy thế mà nào có nghe, cũng như có mắt mà không thấy: “Họ nh́n mà không nh́n, nghe mà không nghe không hiểu” (Mt 13:13; Lc 8:10).




Chúa Giêsu rất giản dị, có kiểu nói ai cũng hiểu, ngay cả người mù chữ cũng hiểu. Nghe rất sướng lỗ tai! Ngài c̣n nói thêm như phần mở rộng: “Phúc thay anh em khi v́ Thầy mà bị người ta sỉ vả, bách hại và vu khống đủ điều xấu xa. Anh em hăy vui mừng hớn hở, v́ phần thưởng dành cho anh em ở trên trời thật lớn lao. Quả vậy, các ngôn sứ là những người đi trước anh em cũng bị người ta bách hại như thế” (Mt 5:11-12).

Thánh Gioan cho biết thị kiến về “một trăm bốn mươi bốn ngàn người được đóng ấn, thuộc mọi chi tộc con cái Ít-ra-en” (Kh 7:2-4). Các thánh mà chỉ bi nhiêu ư? Không phải vậy. Con số 144.000 nghĩa là rất nhiều, chứ không mang nghĩa “số đếm” như cách tính của loài người. Vả lại, theo ngôn ngữ Kinh Thánh khải huyền, 144 là con số hoàn hảo, v́ 12 x 12 = 144. Họ là ai? Sách Khải Huyền cho biết: “Họ là những người đă đến, sau khi trải qua cơn thử thách lớn lao. Họ đă giặt sạch và tẩy trắng áo ḿnh trong máu Con Chiên” (Kh 7:13-14). Đó chính là các thánh mà Giáo hội Lữ hành chúng ta vẫn mừng kính vào ngày 1 tháng 11 hằng năm.




PHÚC TƯƠNG LAI

Phúc-tương-lai là Phúc mà các linh hồn nơi luyện h́nh sẽ có lúc được hưởng khi nào “măn hạn tù giam”. Phúc-tương-lai cũng là Phúc dành cho chúng ta, những người đang trên đường lữ hành, cố gắng chiến đấu ngoan cường để có ngày chiến thắng vẻ vang như các thánh.

Thánh Gioan Tông đồ cho biết một thị kiến khác: “Tôi thấy những người chết, lớn cũng như nhỏ, đứng trước ngai. Sổ sách đă mở sẵn; rồi một cuốn khác cũng đă mở ra: đó là Sổ Trường Sinh. Các người chết ĐƯỢC xét xử tuỳ theo việc họ đă làm, chiếu theo những ǵ đă được ghi chép trong sổ sách. Biển trả lại những người chết nó đang giữ; Tử thần và Âm phủ trả lại những người chết chúng đang giữ, và mỗi người CHỊU xét xử tuỳ theo các việc đă làm. Tử thần và Âm phủ bị quăng vào hồ lửa. Hồ lửa này là cái chết thứ hai. Ai không có tên ghi trong Sổ trường sinh th́ bị quăng vào hồ lửa” (Kh 20:12-15). Việt ngữ thật hay khi diễn tả hai cách thụ động: ĐƯỢC dùng cho điều tốt, tích cực; CHỊU (bị) dùng cho điều xấu, tiêu cực.




Các linh hồn nơi luyện h́nh là những người đă được cấp Visa-Trường-Sinh chính thức, chắc ăn 100%, chỉ c̣n chờ “chuyến-bay-đại-xá” trực chỉ Thiên Quốc mà thôi. Có một phần an tâm. Chưa an tâm trọn vẹn v́ “chưa được diện kiến Tôn Nhan Chúa”, đó là điều ray rứt và khắc khoải nhất của các linh hồn c̣n phải sống xa cách Thiên Chúa. Khi sinh thời, Thánh Tiến sĩ Giám mục Augustinô đă cảm nghiệm: “Hồn con chỉ được nghỉ ngơi khi nào được an nghỉ trong Chúa”. Và ngài cũng đă nuối tiếc: “Con yêu Chúa quá muộn màng!”.

Các linh hồn nơi luyện h́nh, và tất cả chúng ta, chỉ là những người vô danh tiểu tốt, thiểu năng và bất tài, chẳng làm được việc ǵ cho ra hồn, thế nên chẳng hề có “tiếng” mà cũng chẳng hề có “miếng”. Nhưng thật là diễm phúc cho chúng ta v́ Thiên Chúa không xét chi đến “tiếng” hoặc “miếng”, mà chỉ tính công-trạng-âm-thầm: “Thiên Chúa là Đấng không vị nể ai, nhưng cứ theo công việc mỗi người mà xét xử” (1 Pr 1:17). Và thị kiến của Thánh Gioan Tông đồ cũng minh định: “Một con ngựa trắng, và người cỡi ngựa mang tên là Trung Thành và Chân Thật, Người theo công lư mà xét xử và giao chiến” (Kh 19:11).

Cứ an tâm và cố gắng sống, đừng lo không ai biết đến ḿnh. Người Việt vẫn thường có cách ví von: “Văn hay chữ tốt không bằng ngu dốt lắm tiền”. Câu này “thâm” lắm, làm “đau” lắm, nhưng cũng thực tế lắm. Tuy nhiên, Chúa Giêsu đă nhắc nhở: “Nếu người ta được cả thế giới mà phải thiệt mất mạng sống th́ nào có lợi ǵ? Hoặc người ta sẽ lấy ǵ mà đổi mạng sống ḿnh? (Mt 16:26; Mc 8:34; Lc 9:22). Giỏi mà kiêu căng th́ có ǵ giỏi? Giỏi mà phải mất Chúa th́ ích chi? Thế th́ thà dốt nát mà được Chúa c̣n hơn! Chức quyền có ích ǵ nếu không nhằm mục đích yêu thương và phục vụ? Có chức quyền mà không hành động theo Ư Chúa, chỉ theo ư ḿnh, làm vinh danh ḿnh, th́ thật là bất hạnh!

Ai cũng phải quyết tâm nên thánh, v́ không nên thánh là phụ t́nh Chúa, là lăng phí Giá Máu Cứu Độ của Đức Kitô. Cứ quẳng gánh lo đi mà vui sống, vô tư th́ sẽ thoải mái, và an tâm với điều này: “Nếu chúng ta đă cùng chết với Đức Kitô, chúng ta cũng sẽ cùng sống với Người” (Rm 6:8). Được “sống với Đức Kitô” là làm thánh đấy. Đơn giản thôi! Nhưng chắc chắn rằng, dù các thánh, dù các linh hồn nơi luyện ngục, và cả chúng ta, không ai không có “dấu đau khổ” khắc trên trán đâu. Đó là chữ Phúc!

florida80
12-13-2019, 20:36
Chữ PHÚC của các Kitô hữu là chữ THẬP (+), tức là Thập Giá (†). Một nhánh thẳng đứng là hướng tới Thiên Chúa, một nhánh ngang là hướng tới tha nhân. Hai hướng đều liên kết bằng chữ YÊU – kính mến và thương mến. Chữ Yêu rất quan trọng, v́ đó là một trong ba nhân đức đối thần. Vả lại, nhân đức này thường gọi là Đức Ái, cần cả đời này và đời sau, và c̣n măi đời đời. Hai nhân đức đối thần khác (đức tin và đức cậy) chỉ có ở đời này, không c̣n ở đời sau. Ước ǵ mỗi chúng ta khả dĩ nói như Thánh Phaolô: “Mea Gloria est Crux Christi – Vinh dự của tôi là Thập Giá Đức Giêsu Kitô” (Gl 6:14). Đó mới là chữ PHÚC quan trọng nhất!




TRẦM THIÊN THU

florida80
12-13-2019, 20:38
5 Thông Điệp Bí Ẩn Trong Lá Quốc Kỳ Mỹ







Cho đến năm 1912, lá cờ của nước Mỹ đă trải qua nhiều phiên bản khác nhau với những thông điệp gắn với lịch sử và văn hóa của đất nước này qua từng giai đoạn.


H́nh ảnh lá quốc kỳ với những ngôi sao và sọc đỏ trắng được treo ở khắp mọi nơi từ các ṭa nhà chính phủ, trong thể thiếu của nước Mỹ cùng với bài quốc ca The Star-Spangled Banner.


Nhưng không nhiều người thành phố, trường học... như một phần không iết rằng, trước đó, đă có nhiều h́nh ảnh khác nhau được dùng làm quốc ḱ Mỹ; chỉ đến năm 1777, mẫu cờ với những ngôi sao và sọc trắng đỏ mới chính thức được công nhận là lá cờ quốc gia của siêu cường số 1 thế giới sau này.




Hơn nửa khoảng thời gian 234 năm lịch sử của lá cờ là những thiết kế với sự hoán đổi cách sắp xếp các ngôi sao. Chính những thiết kế không hề bị ràng buộc bởi một quy tắc cứng nhắc nào như vậy đă khiến nhà nghiên cứu nghệ thuật lịch sử Andrew Graham-Dixon phải thốt lên rằng mỗi lá cờ là một tác phẩm nghệ thuật đích thực.
"Họ đă không có một tiêu chuẩn cho việc thiết kế, điều này đă làm nên sự khác biệt trong mỗi lá cờ", Andrew cho biết - “Quốc kỳ của mỗi nước đều cố định như những biển số hay logo, nhưng ở Mỹ th́ khác, lá cờ là nơi những người thiết kế gửi gắm sự sáng tạo hay cảm xúc của họ."


Bí mật của những ngôi sao

Chuyên gia nghiên cứu những lá cờ cổ Jeff Bridgeman cho biết: "Những kư tự đơn giản đầu tiên của lá cờ là 13 ngôi sao cùng với 13 vạch trắng đỏ, cả 2 đều tượng trưng cho các bang đầu tiên hợp nên nước Mỹ."









Những ngôi sao tượng trưng cho các bang của nước Mỹ.




Từ đó, các ngôi sao biểu trưng cho các bang của đất nước này và được tăng lên mỗi khi có một bang mới gia nhập vào Hợp chủng quốc. Chính phủ Hoa Kỳ không quy định về việc sắp xếp những ngôi sao trên lá cờ cho đến năm 1912; v́ thế những người thiết kế đă biến chúng thành những h́nh thù khác nhau - một ngôi sao lớn, ṿng tṛn hay trong những hàng ngang, thậm chí một số ngôi sao đại diện cho những bang đầu tiên c̣n nằm đúng vị trí bang đó trên bản đồ.



Cơn thịnh nộ của phương Bắc




Suốt thời kỳ nội chiến, lá cờ chính là minh chứng rơ ràng nhất cho sự phân biệt Nam - Bắc trong giai đoạn hỗn loạn nhất trong lịch sử của nước Mỹ.

Những chàng trai vùng núi Green – Green Mountain Boys là biệt danh của các binh sĩ đến từ vùng Vermont. Theo chuyên gia Bridgeman th́ lá cờ là sản phẩm của một phụ nữ có con phục vụ trong lực lượng quân đội Vermont dùng để bày tỏ ḷng căm phẫn của ḿnh đối với miền Nam.








Lá cờ của liên minh miền Bắc trong cuộc nội chiến.




Trong lá cờ này chỉ có 20 ngôi sao chứ không phải 34 hay 35 hoặc 36 vào khi kết thúc cuộc nội chiến. Người thiết kế đă bỏ qua lời cảnh báo của Abraham Lincoln về điều không nên làm - đó là loại bỏ những ngôi sao tượng trưng cho các bang miền Nam. Người phụ này hẳn đă mất một hoặc vài người con trai trong cuộc nội chiến; v́ thế bà đă thốt lên: “Không, bọn chúng phải biến đi. Tôi sẽ không cho những ngôi sao đại diện cho chúng vào lá do chính tay tôi làm.”

florida80
12-13-2019, 20:39
Sự thách thức của miền Nam

Lá cờ của liên minh miền Nam được h́nh thành ngay sau khi kết thúc cuộc nội chiến 1861-1865, khi miền Nam bị đánh bại. Những ngôi sao được đặt trong h́nh chữ thập, biểu tượng của liên minh miền Nam; đó là một cách tinh tế để thể hiện sự đồng ḷng của nhân dân miền Nam. Họ đang khéo léo ẩn ḿnh trong những ngôi sao và sọc trắng đỏ.



Andrew đă ví h́nh ảnh này như những tiếng hét thách thức của người miền Nam: “Lá cờ như muốn nói: chúng tôi đă bị ép phải tham gia liên bang, nhưng trong sâu thẳm chúng tôi vẫn là những người miền Nam.”

Đây là điều rất thú vị khi một h́nh ảnh tưởng rằng rất cứng nhắc như một lá cờ lại có khả năng thể hiện được nhiều khía cạnh khác nhau của cuộc nội chiến.










Đến nay người ta vẫn c̣n thấy những lá cờ như thế phấp phới bay ở những bang miền Nam nước Mỹ



Ánh sao chói lọi




Lá cờ nổi tiếng nhất của nước Mỹ đă hơn 200 tuổi, điểm đặc biệt của nó chính là kích thước khổng lồ. Năm 1813 trong cuộc chiến của người Mỹ với những kẻ thống trị, một trận đánh ác liệt dự kiến sẽ diễn ra tại pháo đài McHenry tại Baltimore, Maryland.

Người sĩ quan lănh đạo đă yêu cầu có một lá cờ mà người Anh có thể dễ dàng nh́n thấy từ khoảng cách xa; hơn nữa dùng lá cờ để quy tụ và củng cố tinh thần người dân và các binh lính dưới quyền.








Lá cờ khổng lồ 9x12.8m được trưng bày tại bảo tàng.





Do yêu cầu này mà người thợ thủ công làm cờ Mary Pickersgill và những phụ tá trẻ của ḿnh đă mất nhiều tuần để làm nên lá cờ có kích thước 9x12.8m. Từ đó, lá cờ được gọi với cái tên Ánh sao chói lọi - Star-Spangled Banner, hiện tại nó đang được trưng bày tại bảo tàng Smithsonian ở thủ đô Washington.



Lá cờ trắng và nghệ thuật hiện đại



Vài thập kỷ sau khi nước Mỹ chọn được cho ḿnh h́nh mẫu chuẩn quốc kỳ, nghệ sĩ Jasper Johns đă lấy nó làm ư tưởng để sáng tác nên tác phẩm lá cờ trắng – White Flag vào năm 1955. Hiện lá cờ đặc biệt này đang được trưng bày tại bảo tàng nghệ thuật Metropolitan, New York.

Nhà nghiên cứu Graham-Dixon cho biết tác phẩm là cách Jasper thể hiện cảm nhận của ông về nước Mỹ, nó được ra đời vào thời kỳ lộng quyền của Thượng nghĩ sĩ McCarthyite - tác giả là một người đồng tính và theo cánh tả.









Lá cờ trắng nổi tiếng của Jasper Johns




Jasper chưa bao giờ nói rơ ư nghĩa tác phẩm của ḿnh, nhưng Graham-Dixon cho rằng những ngôi sao đă bị làm trắng nhằm thể hiện sự hoài nghi về những người yêu nước cánh hữu của nước Mỹ. Tác phẩm được thể hiện bằng sáp ong trên những lớp giấy báo, tờ quảng cáo và thư dành cho biên tập viên của nhiều tờ báo khác nhau.


Nguyên nhân Jasper sử dụng lá cờ làm nguồn cảm hứng sáng tác là bởi, không như những quốc gia khác nơi lá cờ chỉ xuất hiện vào những dịp đặc biệt; ở Mỹ, lá cờ là vật dụng xuất hiện hàng ngày và ở khắp mọi nơi, nó đă trở thành h́nh ảnh quen thuộc trong đời sống người dân Mỹ.

Theo Graham-Dixon: “Với một quốc gia có diện tích khổng lồ như Mỹ, ngoài việc là điểm nhấn, nơi quy tụ của mọi tầng lớp người dân Mỹ, lá cờ c̣n là h́nh ảnh thể hiện cho sự đoàn kết và ḷng yêu nước của quốc gia này."








Tùng Đ́nh

florida80
12-13-2019, 20:40
Khi Ḿnh Phán Xét Người Khác - BS Nguyễn Thượng Chánh









29/07/2014
Bs Nguyễn Thượng Chánh





Trong cuộc sống hằng ngày, chúng ta thường có khuynh hướng hay phán xét, khen, chê, phê b́nh hoặc chỉ trích người khác. Vậy có khi nào ḿnh tự xét lại ḿnh hay không?

“Họ có ư kiến về mỗi người nhưng chẳng có một ai làm họ vừa ḷng hết. Không thề có được ḷng khoan dung, phán xét là một cách để chứng tỏ rằng họ tồn tại.”


(“ls ont une opinion sur chacun, et nul ne trouve grâce à leurs yeux. Incapables de tolérance, le jugement est devenu pour eux une façon d’exister.”) Laura Lil - Je juge tout le monde -
Psychologie.com


* * *

Các bộ mặt của phán xét

Phán xét có thể bằng lời nói, bằng lời viết, bằng cử chỉ, bằng thái độ khinh khi, bĩu môi, tảng lờ đi, hoặc đôi khi chỉ cần nghĩ thầm trong bụng mà thôi.


Phán xét có thể đúng, sai, thiên vị, chủ quan hoặc khách quan.


Dường như phán xét tiêu cực, v́ ganh ghét đố kỵ, để đả phá, để trả thù, để cho đở tức, để ngạo mạn, chỉ trích cho bỏ ghét... thường dễ xảy ra hơn là phán xét xây dựng, thiên về khuyến khích để giúp người khác sửa sai, tránh lỗi lầm, để nâng tinh thần, hoặc để khen thưởng một người nào đó.


Nên nhớ là sự tức giận là vũ khí của kẻ yếu hèn (la colère est l’arme des faibles).





Phán xét thường chịu ảnh hưởng của t́nh cảm cá nhân, thương hay ghét, tùy theo cách nh́n một vấn đề, tùy theo sự hiểu biết hay tri thức, tùy khung cảnh xă hội, tùy quyền lợi cá nhân, quan điểm chánh trị hay tín ngưỡng của mỗi người.




Phán xét có thể thay đổi theo thời gian và không gian.




Đó là chưa kể trong xă hội cũng có một hạng người lúc nào cũng hay nói móc ḷ, bác bỏ, vạch lá t́m sâu, chê bai bất cứ lời nói, ư kiến hay việc làm của người khác. Theo họ th́ tất cả đều sai hết duy chỉ có họ mới đúng mà thôi. Phải chăng họ đang mắc chứng xáo trộn nhân cách ái kỷ (narcissisme).




Nói điều tiêu cực, chê bai người khác là một bản năng tự vệ




Nói xấu, nói lời nghịch nhĩ, có cử chỉ, hành vi bạo lực được xem là những phản ứng tự vệ để khỏi bị mất mặt và thua thiệt

florida80
12-13-2019, 20:40
Bản chất con người rất phức tạp v́ nó được uốn nắn bởi t́nh cảm tốt và xấu: thương ghét, tham lam, ham muốn, ganh tị, ghen tương, suy b́, so sánh hơn thua, tranh chấp hơn người.




Dĩ nhiên khi nói xấu, chúng ta phản ảnh với những ǵ ḿnh đang mang trong người, khi th́ tiêu cực khi th́ tích cực. Khi tiêu cực, chúng ta muốn tung ra cho người khác nỗi khổ của chính bản thân ḿnh. Khi chúng ta thấy người khác đau khổ, bị nhục nhă th́ các nỗi niềm khổ dau khổ của chính ḿnh cũng sẽ được vơi đi. Chúng ta vui sướng khi thấy người khác thua thiệt và đang ở vị thế yếu kém.




Phán xét có chủ đích




Ngoài ra c̣n vấn đề khen chê giả dối v́ xă giao, để lấy ḷng, để kiếm điểm, để nâng bi, nịnh bợ, thượng đội hạ đạp, nghèo th́ đạp, giàu th́ ganh. Trước mặt th́ khen nhưng sau lưng th́ bĩu môi, nhăn mặt, nhíu mày, nháy nháy con mắt, nói lén chê bai tới tấp... thật đúng là hạng đạo đức giả, xoay theo chiều gió.




Khi phán xét người khác là ḿnh tự phán xét chính ḿnh (Juger l’autre, c’est porter un jugement sur soi. Norbert Chatillon, Psychanalyste)




Xin đúc kết lại vấn đề phán xét theo cái nh́n của khoa tâm lư học và khoa phân tâm học (psychanalyse) đăng trong tạp chí: Psychologie Magazine no 27 Nov 2008




Khi chúng ta phán xét bất cứ việc ǵ của người khác chúng ta sẽ tự ḿnh làm tiêu ṃn năng lực một cách vô ích thay v́ có thể giữ chúng lại để tô điểm cho cuộc sống tinh thần của ḿnh được thêm phần tươi đẹp và phong phú hơn.




Vậy tại sao chúng ta có tật hay phán xét kẻ khác? Theo nhà phân tâm học N. Chatillon th́ chính sự tương đồng hoặc sự khác biệt với người khác làm ḿnh bối rối khó chịu và ḿnh không thể xác định được căn tánh (identité) của chính ḿnh. Vậy cách tự vệ tốt nhất là ḿnh phải tấn công người ta qua việc phán xét họ thẳng thừng không thương tiếc.




Trước khi phán xét người khác th́ nên tự hỏi ḿnh có trong sạch hơn người kia không?




(Người nào tự cho rằng ḿnh là trong sạch, hăy ném cục đá đầu tiên vào người đàn bà)




"Let the person among you who is without sin be the first to throw a stone at her." John 8:7




Trong Kinh Thánh St Luc có viết: “Tại sao các ông để ư tới hạt bụi trong mắt người ta nhưng lại bỏ qua khúc gỗ nơi mắt của ḿnh?”




Chỉ trích ít nhưng phải chỉ trích cho đúng.




Từ việc chỉ trích để xây dựng dến việc kết tội th́ cũng không mấy xa nhau, chỉ cần có thêm đôi ba chữ mà thôi.




Phán xét được xem là có ích khi nó giúp ḿnh cải thiện và xây dựng căn tánh của ḿnh. Trong trường hợp nầy sự phán xét sẽ giúp chúng ta có được cái nh́n chính chắn về xă hội quanh ta.




Phán xét trở nên độc hại khi nó rơi vào cực đoan, khinh mạn, để hạ và để chà đạp người khác, để che lấp bớt cái dở, cái yếu kém của ḿnh hầu có được cảm giác thượng tôn hơn người.




Loại phán xét đả phá rất có hại v́ nó có thể dẫn dắt chúng ta rơi vào sự chối từ người khác.




Phán xét rất chủ quan và chịu ảnh hưởng của định kiến.




Tuy vậy, phán xét cũng rất cần thiết. Nó giúp chúng ta có “ư kiến” nhưng đôi khi nó có thể trở thành một lối khinh miệt đưa đến sự kết tội người khác.

florida80
12-13-2019, 20:41
Mặc dù thành kiến là cội nguồn của sai lầm và bất công, nhưng triết gia Đức Immanuel Kant (1724- 1804) cũng đă nhắc nhở chúng ta cần phải có bổn phận phán xét. Đó là trường hợp phải phán xét kẻ sát nhân và những kẻ phạm tội t́nh dục, hiếp dâm, v.v... Đây là những trọng tội trong xă hội.




Theo các nhà phân tâm học th́ chúng ta thường có khuynh hướng hay phán xét những hành động vô luân (immorale) nếu trong tiềm thức chúng ta cũng có tư tưởng tương tợ như thế. Có thể nói rằng đây cũng là một cách để ḿnh tự trừng phạt lấy ḿnh.

“Anh kia say sưa tối ngày”, câu phán xét nầy có mục đích giúp chúng ta quên đi ḿnh cũng là dân ghiền, nghiện ngập nicotine, thuốc lá, chocolat v.v...

“cha nội đó lái xe ẩu tả quá...”

So sánh ḿnh khác người. “Anh kia sao làm biếng quá”, khi phán xét như thế ḿnh muốn chứng tỏ là ḿnh siêng hơn họ. Người ta nghĩ sai, làm trật, họ khác ḿnh. Vậy là ḿnh là người nghĩ đúng làm đúng.

Cũng có thể ḿnh so sánh điểm tương đồng và sự giống nhau với họ. “Ông giám đốc cùng tuổi với tôi và cũng là bạn học của ḿnh hồi trung học.”




“Bác sĩ kia quá tài ba quá. Hồi nhỏ, tôi và ổng ở cùng chung một xóm bên Phú Nhuận đó.”




Đây là một sự so sánh, một lối lư luận quá đơn giản và có lợi.




Chúng ta thường phán xét những ǵ ở người khác?




- Bề ngoài, sự giàu sang:




Phán xét bề ngoài của một người có nghĩa là ḿnh nghi ngờ về h́nh ảnh của chính ḿnh. Tôi có khá hơn họ, đẹp hơn họ không? Tôi có thua kém họ không? Qua việc phán xét, ḿnh quên đi trong chốc lát những yếu điểm của chính ḿnh. Ḿnh chỉ chú tâm vào kẽ hở của người khác.




Phán xét có thể bắt nguồn từ sự ganh tị: con nhỏ đó tuy đẹp nhưng nó có vẻ không mấy thông minh, không có nết, lẳng lơ quá…




Người đó rất giàu có nhưng lại hết sức keo kiệt và bủn xỉn. Không bao giờ chịu giúp đở ai hết...

florida80
12-13-2019, 20:42
- Sự thông minh:




Tính thông minh đồng nghĩa với cường tráng (virilité) ở người đàn ông.




Phán xét sự thông minh của một người đàn ông th́ cũng như đem hoạn (hay thiến) anh ta.




Đề cao trí thông minh của một người đồng nghĩa là ḿnh có đủ tư cách để xác nhận sự thông minh của họ. Đây là thái độ chịu thua của ḿnh.




- Cách hành xử:




Tấn công vào lối cư xử lố bịch của một người là một cách gián tiếp để ḿnh tự xác định là lúc nào ḿnh cũng đàng hoàng, ngon lành hơn họ và đồng thời ḿnh thuộc vào nhóm người có tư cách.




Thái độ nầy cho thấy chúng ta có một tâm địa hẹp ḥi hoặc là chúng ta sợ bị thải trừ ra khỏi xă hội.




Đứng về mặt giao tế, một người tốt, có giáo dục là một người mà chúng ta có thể giao tiếp được.




Ư niệm nhờ giáo dục (gia đ́nh và học đường) mà một người trở nên tốt là những ư niệm chúng ta hấp thu được từ lúc nhỏ và cũng là điều mà chúng ta thường hay truyền đạt lại cho lớp con cháu.




- Ư kiến:




Phán xét về ư kiến cũng là một loại phán xét rất phổ biến. Trong các sách dạy cách xử thế chúng ta đều thấy lời khuyên bảo nên tôn trọng ư kiến của người khác mặc dù ḿnh không đồng ư với họ.




Văn hào Pháp Voltaire (1694-1778) đă nói một câu để đời “Tôi có thể không đồng ư với những ǵ anh nói ra, nhưng tôi sẽ bảo vệ quyền phát biểu của anh cho đến cùng.” (I do not agree with what you have to say, but I'll defend to the death your right to say it.)




Bá nhơn bá tánh hay trăm người trăm ư và xin đừng quên hiện nay có 7 tỉ người đang sống trên thế giới.




Ngoài ra cũng có thể có một hạng người có thái độ ba phải, nay nói thế nầy mai nói thế khác... ư kiến họ thường có khuynh hướng xoay theo chiều gió.




Tại sao họ phải nghĩ xấu về người khác?




1) Bằng mọi giá, hắn ta không từ khước bất cứ cách ǵ miễn được thành công




Thí dụ: “Bạn có biết không, nghe nói ông A có thời đă ngồi tù về tội lường gạt.”




Theo nhà xă hội học Jean Bruno Renard th́ người nói xấu cố t́nh gieo rắc những t́n không tốt về một người nào đó và họ cho rằng đó là tin có cơ sở đáng tin cậy.




Cho dù nguồn tin có đúng hay sai đi nữa th́ người nói xấu vẫn có thể chứng minh thái độ ngay t́nh, ư tốt của anh ta (hay chị ta) muốn thông tin, cảnh báo thiên hạ về một mối hiểm nguy.




2) Để tạo mối giao tiếp xă hội




Kẻ nói xấu cố tạo cho họ một cái vỏ thiện cảm: các lời chỉ trích của hắn ta đều có vẻ có ích lợi. Nó chứng tỏ hắn ta cũng biết được một cái ǵ đó ở nạn nhân với ngụ ư là hắn ta khá hơn người đó rất nhiều.




Chỉ trích người khác, có nghĩa gián tiếp là ḿnh nói điều tốt về ḿnh và cả cho những người chịu nghe ḿnh kể.




Sau những câu nói xấu đều có tiềm ẩn cái ư sau đây: Tôi kể cho bạn nghe chuyện đó v́ tôi không phải là hạng người như thế và cũng tại v́ tôi biết các bạn cũng không phải như vậy.

florida80
12-13-2019, 20:42
3) V́ họ thiếu ḷng tự trọng




Tại sao không tạo mối giao tiếp xă hội bằng cách kể những chuyện có tính cách tốt và xây dựng? Theo nhà tâm lư học Isabelle Filliozat: «kẻ nói xấu người khác có cảm giác là hắn ta chẳng có cái ǵ riêng tư để kể hết.» Hắn ta nói chuyện về một người bạn láng giềng, về một người đồng nghiệp v́ không c̣n chuyện nào khác để kể, v́ hắn nghĩ rằng nếu đem chuyện ḿnh ra kể th́ chả có ǵ hấp dẫn hết.




Những lời nói xấu nhắm vào người khác là một báo hiệu của một t́nh trạng tuyệt vọng (détresse) của một người không c̣n ḷng tự tin và tự trọng nữa (confiance et estime de soi).




4) V́ họ thích nói xấu người khác




Thiếu ḷng tự tin vào chính ḿnh sẽ kéo theo t́nh trạng họ không dám tự khẳng định (s’affirmer).




Trong đời sống, họ luôn luôn mang tâm sân hận, tức giận, bực bội và từ đó tạo nên sự giận dữ.




Nếu họ nh́n nhận là họ tức giận th́ đó chẳng khác nào họ xác nhận sự yếu hèn của họ hay sao?




Ngựi đời thường nói sự tức giận là vũ khí của kẻ hèn yếu đó sao.




V́ vậy, từ vô thức họ chĩa mũi dùi vào người khác, đặc biệt là vào những người tài giỏi, những người thành công và may mắn hơn họ.« Con đó có tài nghệ ǵ đâu, chẳng qua là do chạy chọt đút lót, nhờ phe đảng, nhờ quen lớn mà thôi… »




5) V́ phóng chiếu (par projection)




Trong nhiều trường hợp khác, họ nói những ǵ mà họ ghét và kinh tỡm nhất trong chiều sâu của họ. Thí dụ: Bà đó tham lam quá, thằng đó có tính quy kỷ (égocentrique). Nó tưởng nó là trung tâm của vũ trụ.




Theo nhà phân tâm học Philippe Grimbert: «Ḿnh sẽ phịa ra hay chỉ đích danh cho mọi người biết những nét mà ḿnh không ưa, ḿnh không chịu đựng được v́ đó chẳng qua là những khía cạnh ḿnh đang mang trong người mà chính ḿnh cũng không có thể nào chấp nhận được.»




Sự nói xấu dựa trên hiện tượng tâm lư học gọi là phóng chiếu: ḿnh gán cho người khác một phần của chính ḿnh mà ḿnh từ chối không chấp nhận hay ḿnh ư thức rằng không thể nào nhận biết nó được.

florida80
12-13-2019, 20:43
Các tôn giáo nghĩ ǵ về vấn đề phán xét




Thiên Chúa giáo:




Chỉ có Chúa mới có quyền phán xét con người.




Matthew 7:1 (NIV)

“Do not judge, or you too will be judged

Matthew 7:2–5 (NIV)

For in the same way you judge others, you will be judged, and with the measure you use, it will be measured to you.

Đức Giáo Hoàng nói: Đừng phán xét - anh chị em không phải là Thiên Chúa đâu!

http://www.vietcatholic.net/News/Html/125686.htm




Trong thánh lễ sáng thứ Hai 23 tháng 6 tại nhà nguyện Santa Marta, Đức Thánh Cha Phanxicô khuyên các tín hữu hăy từ bỏ thái độ xăm xoi, phán xét người khác. Ngài gọi đó là thái độ của những kẻ giả h́nh đang bị Satan xúi giục.




Đức Thánh Cha giải thích rằng:




“Khi phán xét người khác, ta đặt ḿnh vào vị trí của Thiên Chúa, là Vị thẩm phán duy nhất. Nếu ai hy vọng một ngày nào đó những hành vi phạm tội của ḿnh được tha thứ, th́ đừng phán xét người khác.”

Phật giáo



Phải có một cái nh́n đúng đắn và trong sáng (vision juste et nette).


Theo như cư sĩ Nguyên Giác Phan Tấn Hải cho biết:


“Đức Phật không hề nói đừng bao giờ phán xét người khác. Câu đó là của Chúa Jesus trong Kinh Thánh.


Ngược lại, Đức Phật yêu cầu đánh giá người khác, để t́m bạn tốt, và tránh xa bạn xấu. Có hai chỗ có thể đọc về Thiện Tri Thức:


TĂNG NHẤT A-HÀM


Hán dịch: Tam tạng Cù-đàm Tăng-già-đề-bà, người Kế Tân, thời Đông Tấn

Việt dịch: Thích Đức Thắng; Hiệu chú: Tuệ Sỹ


20. PHẨM THIỆN TRI THỨC

http://www.phatviet.com/dichthuat/kinhtang/tangnhat/tang_020.htm

Tự Điển Phật Giáo - Đại Tạng Kinh:

Thiện tri thức

http://tudien.daitangkinhvi etnam.org/index.php?title=Thi% E1%BB%87n_tri_th%E1% BB%A9c


“Mặt khác, Đức Phật yêu cầu tự do trạch vấn, nghi ngờ (nghĩa là đánh giá -- judging) ngay cả đạo sư. Trong Kinh Kalama: "Này các Kalama, chớ có tin v́ nghe truyền thuyết, chớ có tin v́ theo truyền thống, chớ có tin v́ nghe người ta nói, chớ có tin v́ được Kinh Tạng truyền tụng, chớ có tin v́ nhân lư luận, chớ có tin v́ nhân suy luận, chớ có tin sau khi suy tư về những dữ kiện, điều kiện, chớ có tin theo thiên kiến, định kiến, chớ có tin v́ thấy thích hợp với khả năng, chớ có tin v́ vị Sa môn là bậc Đạo Sư của ḿnh.(http://www.thuvienhoasen.or g/haytuminhthapduoc.ht m)

...tự ḿnh là ngọn đèn cho chính ḿnh, tự ḿnh y tựa chính ḿnh, không y tựa một cái ǵ khác, dùng chánh pháp làm ngọn đèn, dùng chánh pháp làm chỗ nương tựa, không nương tựa một cái ǵ khác”. (Ngưng trích)




Kết Luận

Tây phương có câu: Nếu không nói ra được những điều ǵ tốt đẹp th́ tốt hơn hết là đừng nên nói ǵ hết. (If you can’t say something nice, don’t say anything at all).

Theo Phật giáo, người biết đạo phải giữ tâm trong Bát chánh đạo, không nghĩ xấu, nói xấu, nói lén người khác.

Phê phán người khác th́ dễ, xét lỗi lầm của ḿnh th́ khó. Chung quy cũng từ cái Tâm của ḿnh mà ra.


Nếu chúng ta biết mở rộng cơi ḷng, th́ bất cứ ai, kể cả người đă làm ḿnh bực ḿnh điên dại, đều có thể là bậc thầy của ḿnh. (Sư nữ Pema Chodron)./.

If we learn to open our hearts, anyone, including the people who drive us crazy, can be our teacher.” ~Pema Chodron

Pema Chưdrưn is a notable American figure in Tibetan Buddhism. A disciple of Chưgyam Trungpa Rinpoche, she is an ordained nun, author, and teacher in the Shambhala Buddhist lineage which Trungpa founded.(Wikipedia)

florida80
12-14-2019, 22:06
Già Đầu C̣n Mê Nhạc Sến - Vũ Thế Thành









“… và cũng thời gian, khoảng hơn chục năm sau, tôi thấy bạn bè , những kẻ từng mỉa mai tôi về nhạc sến, mỗi lần đi hát karaoke chúng lại chọn nhạc sến. Càng xỉn càng hát nhạc sến, hát không giấu diếm, hát say mê, hát như thể chỉ c̣n cá nhân chúng nó trên đời. H́nh như khi xỉn người ta quên mất ḿnh đang mặc áo vest đeo cà vạt.”

Vũ Thế Thành (trích trong tập tùy bút “Những thằng già nhớ mẹ”)






“Người từ ngàn dặm về mang nỗi sầu…”

(Thu sầu- Lam Phương)


Hồi nhỏ tôi mơ làm…kép cải lương. Ước mơ “khủng” này không xuất phát từ giọng ca đầy “tiềm năng” của tôi mà đơn giản v́… tiền. Một thằng nhóc 8- 9 tuổi mơ số tiền lớn cỡ cát xê danh ca Út Trà Ôn th́ hơi không b́nh thường. Nhưng đó là nguyên nhân gần, chứ nguyên nhân sâu xa là tôi bị nhiễm máu giang hồ lục tỉnh.




Coi cải lương th́ tôi có cơ hội đi “ăn theo” mấy bà chị, nhưng xem xi nê, dù xoay sở cách mấy tôi cũng đành phải coi… cọp. Tôi thường lê la ở rạp Văn Cầm gần cầu Kiệu, thấy anh chị nào quởn quởn là lẩn theo như em út vào xem ké. Giao du với đám nhóc gần đó, tôi cũng biết thêm vài mánh xem cọp, chẳng hạn chỉ cần mua một vé, một thằng vào trước, rồi lẩn ra góc rạp đưa vé đă xé cho thằng khác, có sẵn cái cùi vé vất đi, dán sơ xịa vào, rồi tỉnh bơ ch́a cho ông soát vé vào rạp, rồi lại tiếp tục tuồn vé cho thằng sau….




Trót lọt vài lần, tôi về xóm, họp bè bạn, hănh diện tuyên bố trưa chủ nhật này sẽ dẫn chúng đi xem phim Ben Hur với chiếc vé…thần. Cả bọn hào hứng, bàn tán, và ngưỡng mộ. Buồn thay! Một thằng em với điệu bộ lúng túng của kẻ phạm tội lần đầu đă làm hỏng chuyện, không qua mặt nổi ông soát vé ngờ nghệch nhất. Thế là cả lũ bị điểm mặt từng tên, thất bại ê chề…


Trưa chủ nhật nằm chèo queo trên căn gác gỗ, gặm nhấm nỗi hờn quê độ với bè bạn, ê ẩm cả người. Tôi vớ đại tờ báo “Kịch Trường” của bà chị, đọc qua loa để xua đi nỗi buồn. Mắt tôi chợt sáng lên khi đọc thấy tin Út Trà Ôn vừa kư contrat ba bốn chục vạn ǵ đó với một gánh hát. Trời đất! Vé xi nê chỉ có 3 đồng, và như điện xẹt, tôi ư ử vài câu vọng cổ, rồi bỗng mơ mộng ḿnh thành kép hát cải lương mà không cần biết ḥ xự xang xê cống ra sao, cũng chẳng cần biết giọng ca ḿnh là cái thá ǵ. Có tiền, tôi sẽ bao cả bọn đi xem xinê, không chỉ một lần mà nhiều lần, bao cả bè bạn bà con của chúng luôn, sẽ mua đậu phộng da cá mang vào rạp ăn vặt, mua cả hạt é, xi rô đá nhận để giải khát,… Cứ thế và cứ thế tôi ch́m vào giấc ngủ trưa với giấc mơ hào hiệp.


Cải lương dính dáng với tuổi thơ tôi như vậy đó, chẳng yêu chẳng ghét. Nó như một chiếc cầu nối để tôi mơ mộng nhiều thứ.

Năm tháng trôi qua, ở cái tuổi xem xi nê không c̣n hào hứng đứng dậy vỗ tay nữa, tôi xoay qua nghe nhạc lăng mạn. Thời sinh viên ai chẳng uống cà phê nghe nhạc, mà nghe nhạc ǵ mới được. Phải là nhạc cổ điển, nhạc tiền chiến, nhạc trữ t́nh, lời lẽ ẩn dụ, êm ái như thơ,… Cái gout nhạc ngon lành này đă vô t́nh (?) vạch ra một ranh giới mù mờ giữa cái gọi là nhạc “hàn lâm”, và phía kia là nhạc sến. Một đàng là của giới có học, thưởng thức điệu nghệ. Đàng kia của giới b́nh dân, lời lẽ giản dị, phơi bày, âm điệu dễ nghe, dễ hát, thường là điệu bolero, rumba, habanera,..

florida80
12-14-2019, 22:07
Chữ "Sến" hàm ư chê bai diễu cợt một kiểu cách bày tỏ nào đó: “Thằng này ăn mặc“sến” quá!”, và người ta cũng có thể nói: “Thằng này ăn mặc “cải lương” quá!”. Theo cách hiểu đời thường, chữ “sến” đồng nghĩa với “cải lương”. Đụng tới “cải lương” là tôi thấy…phiền, dù sao đó cũng là kư ức của một thời hào hiệp. Nhạc sến và cải lương có quan hệ mật thiết, chẳng phải người ta nói là tân cổ giao duyên đấy sao! Tôi không yêu cũng không ghét cải lương hay nhạc sến. Nói đúng ra, hồi đó tôi mơ hồ thấy nhạc sến cũng không tệ, chỉ có điều không dám nói ra điều đó với ai.

Những năm sau 75 lắm chuyện đổi đời. Một buổi khuya lạng quạng về nhà trong cơn say, tôi chợt nghe văng vẳng, giọng hát của ai đó:

“Có người con gái buông tóc thề,

Thu về e ấp chuyện vu quy…”

Bài hát đúng là sến, giọng hát cũng sến, nhưng làm tôi ngẩn người… Cái âm u kinh viện của đống sách triết học, chỉ muốn với tay lên cơi trên, khiến tôi thờ ơ với chút tâm tư giản dị và hết sức đời thường của một thiếu nữ. Chợt nhớ đến đám bạn, sau 75, bỗng nhiên ào ào lấy vợ lấy chồng để gọi là “thích nghi với t́nh thế ”, hay chờ ngày ra đi. Con hẻm nhỏ ngoằn ngoèo c̣n đọng những vũng nước mưa. Như vừa thấm thía ra điều ǵ đó, tôi dừng chân, dựa tường nghe đến hết bản nhạc: “ …Có ai ngồi đếm mùa nhung nhớ, nỗi niềm đầy lại vơi, mỗi mùa tiễn đưa một người…”. (Nỗi buồn gác trọ – Mạnh Phát (?) )




“Nỗi buồn gác trọ” làm tôi liên tưởng đến một bản nhạc khác (không nhớ tựa đề), lơm bơm vài câu thế này: “… Em biết thân em phận gái nghèo hèn, mà lỡ yêu thương ai rồi, cầm bằng như áng mây trôi…”. Chuyện t́nh tan vỡ v́ thân phận giàu nghèo, giai cấp có đầy trong cuộc sống. Nỗi đau được bày tỏ qua tiếng nhạc bằng ngôn ngữ đời thường dù hơi thiếu chất thơ một chút, th́ liệu có nên lănh đạm chỉ v́ nó là nhạc sến ?


Nhạc Việt nhiều khi nghe hay là do ca từ. Ca từ trong nhạc Trịnh Công Sơn cứ ngắt câu chấm xuống hàng là thành bài thơ. Nhạc Việt có chất thơ, có vần có điệu, có lẽ do ảnh hưởng ca dao hay hát ả đào chăng? Vần điệu của ca từ có thể đưa đến ư, đến nhạc, để rồi vần điệu đẻ ra nỗi ḷng, chứ chưa chắc nỗi ḷng đẻ ra vần điệu. Sự trộn lẫn này khó bóc tách. Nếu nghe nhạc không lời, mà trước đó chưa hề biết lời của bản nhạc, th́ nhạc Việt nghe hơi khó một chút. Nhạc và lời cấu thành bản nhạc khó tách rời.


Nhạc Tây h́nh như thiên về nhạc hơn lời, và không phải bản nhạc nào của Tây cũng có ca từ hay như bài Sacrifice của Elton John (lời B. Taupin), hay bản Papa của Paul Anka. Ca từ của nhạc Beatles hay Abba nếu dịch ra tiếng Việt th́ nghe chán phèo, nhưng âm điệu của nó lại nghe rất hấp dẫn, chả thế mà nó được cả triệu triệu người trên thế giới ưa chuộng, hẳn là v́ nhạc chứ không phải v́ lời.

Ca từ trong nhạc sến mộc mạc, giản dị, cũng trời trăng mây nước, nhưng không nhiều ẩn dụ, nghe là hiểu, khỏi cần suy đoán. Và trong t́nh huống cụ thể nào đó, những lời lẽ đơn sơ đó ngấm ngay vào tâm hồn người nghe, mà khỏi cần tưởng tượng hay suy diễn thêm cho phiền phức.




Tôi được mời đi dự đám cưới. Chú rể là Việt kiều, trạc ngoài 40, không biết đă qua đ̣ lần nào chưa, không tiện hỏi. Tôi bên nhà gái, nên vào bàn tiệc kính nhi viễn chi, ăn uống từ tốn, nói năng từ tốn cho phải phép. Tiệc cưới ồn ào, tưng bừng, hát ḥ,… khỏi nói. Cô dâu chú rể lăng xăng bàn này bàn nọ. Gần cuối bữa tiệc, những người ở bàn bên cạnh, chắc đều là bạn chú rể, đứng lên, nâng ly và hát, cả cô dâu chú rể cũng hát, không đàn không trống, họ hát theo nhịp cái muỗng gơ vào ly :



“…Một mai qua cơn mê, xa cuộc đời bềnh bồng tôi lại về bên em…”

florida80
12-14-2019, 22:07
Họ hát đồng ca, nhớ ǵ hát nấy, nương lời nhau mà hát. Tôi có cảm tưởng như một người trong cặp uyên ương này, hoặc cả hai, vừa vượt qua sóng gió nào đó để đi đến ngày hôm nay. Bỗng nhiên tôi thấy hào hứng buột miệng hát theo:

“…T́nh người sau cơn mê vẫn xanh, dù bao tháng năm đau thương dập vùi…”


Một kiểu cách chúc mừng đám cưới ư nghĩa quá! Lời ca giản dị, không công thức, không sáo ngữ, không một ban nhạc hoành tráng nào, và không một siêu ca sĩ nào theo kịp…

Ngôn ngữ điêu luyện nhiều khi che đậy một cái ǵ đó không thực, không chừng gọi đó là “sến trí tuệ” cũng được.

Thú nhận ḿnh mê nhạc sến chẳng phải là chuyện dễ dàng. Cái sĩ diện (hăo) của thằng tự cho ḿnh là trí thức coi vậy chứ bự lắm. Có lần ngồi nhâm nhi cà phê với một bậc đàn anh, thuộc loại tài hoa, trí dũng song toàn, tôi buột miệng: “Khi người yêu tôi khóc” của Trần Thiện Thanh nghe cũng không đến nỗi…”. Ông huynh trưởng phán lạnh tanh: Tớ không hiểu v́ sao Sĩ Phú lại hát bản này”. Tôi tịt ng̣i. Miếng trầu đưa ra chưa kịp quết vôi, không có duyên để chia sẻ đề tài “nhạc sến”. Câu chuyện cũng hơn 30 năm trôi qua rồi…



Những năm sau này đi hát karaoke với bè bạn, tôi thường chọn nhạc sến. Bọn chúng dĩ nhiên chẳng bỏ qua cơ hội để chế diễu. Tôi cũng ngượng, mặc dù đă cố giải thích (để chữa thẹn) rằng, chẳng hạn “…Nếu v́ t́nh yêu, Lan có tội ǵ đâu, sao vướng vào sầu đau…” là câu hay nhất của bài hát Chuyện t́nh Lan và Điệp.




Thời gian làm tôi chai mặt, ĺ đ̣n hơn để khẳng định rằng ḿnh thích nhạc sến, và cũng thời gian, khoảng hơn chục năm sau, tôi thấy bạn bè, những kẻ từng mỉa mai tôi về nhạc sến, mỗi lần đi hát karaoke chúng lại chọn nhạc sến. Càng xỉn càng hát nhạc sến, hát không giấu diếm, hát say mê, hát như thể chỉ c̣n cá nhân chúng nó trên đời. H́nh như khi xỉn người ta quên mất ḿnh đang mặc áo vest đeo cà vạt.


Tôi chưa hề ngộ ra rằng nhạc sến hay. Đối với tôi, cải lương hay nhạc sến là cả một khoảng trời kư ức không thể chối bỏ, đă nằm sẵn đâu đó trong tiềm thức rồi, khỏi cần phải ngộ hay chưa ngộ. Nhạc hiệu của chương tŕnh tuyển lựa ca sĩ mỗi sáng Chủ nhật tại rạp Quốc Thanh:“Trời hôm nay thanh thanh, gió đưa cành mơn man tà áo…”, đă lâu lắm rồi không nghe, mà sao vẫn nhớ, nhớ cả lúc đó mặc quần xà lỏn, cầm khúc bánh ḿ, vừa gặm, vừa nghe radio, vừa hát theo cơ mà … Thế th́ việc ǵ phải úp úp mở mở, nửa phủ nhận, nửa thừa nhận. Đó là hành tŕnh vượt qua nỗi… “sợ hăi”, nói thẳng ra là vượt qua cái hèn, cái thể diện dỏm của một thằng trí thức dỏm. Không dám trung thực với chính ḿnh không gọi là dỏm th́ gọi là ǵ? Vấn đề là thời gian, sớm hay muộn công khai thừa nhận giá trị vốn có của nhạc sến. Như thế tôi vẫn c̣n thua xa những người thích nhạc sến từ thưở đầu đời cho đến hết…đời.




T́nh huống dưới đây là giọt nước tràn ly khiến tôi nhảy vọt qua nỗi “sợ hăi”. Cách nay đă lâu, tôi đi dự đám tang của người thân. Đội kèn Tây được mời đến để thổi nhạc vào lúc di quan đă chơi bài Trở về cát bụi của Lê Dinh. Bản này tôi đă nghe sơ xịa ở đâu đó rồi. Hôm đó ban nhạc đang chơi bỗng nhiên dừng thổi và cả chục tay nhạc công bỗng cất tiếng hát.

“… Sống trên đời này, người giàu sang cũng như người nghèo khó.

Trời đă ban cho, ta cám ơn Trời dù sống thương đau

Mai kia chết rồi, trở về cát bụi giàu khó như nhau

Nào ai biết trước số phận ngày sau ông trời sẽ trao…”

Giọng hát ồm ồm của mấy ông thổi kèn nghe như tiếng loa trầm rách màng, vậy mà tôi nghe như mới, nghe như nuốt từng lời, tưởng như người quá cố đang tâm t́nh với ḿnh trước giờ vĩnh biệt.

“… Người ơi xin nhớ cát bụi là ta, mai này chóng phai…”


Trịnh Công Sơn cũng có bản nhạc Cát bụi với lời lẽ hoa mỹ đầy tính triết học hơn nhiều, nhưng tôi phải thu hết can đảm để thú nhận rằng, bài Trở về cát bụi của Lê Dinh đă thấm vào người tôi nhiều hơn. Bây giờ nghe lại, vẫn thấy phê, vẫn thấy gần gũi trong từng cách ứng xử của đời người.




Người thích nhạc sến cũng nhiều, người xem thường nó cũng không ít, dù ngấm ngầm không nói thẳng ra. Nhưng cho dù thế nào, có một đề tài không ai dám cà khịa xem thường, đó là những bản nhạc nói về mẹ. Mấy bà mẹ đơn giản như ḍng sữa, là lời ru, bóng mát, là vườn rau, trái dừa,… Nói triết lư cao siêu quá mấy bà mẹ không hiểu, mà có hiểu cũng không thấy thoải mái, v́ ḷng mẹ đầy bản năng, đơn sơ như con gà mẹ xù cánh cho lũ gà con ẩn nấp trước diều hâu. Bài Ḷng mẹ của Y Vân, v́ vậy vẫn được xem là bản nhạc về mẹ kinh điển được mọi người ưa thích, kể cả những bà mẹ cũng thích bài đó, chứ chưa hẳn đă là Huyền thoại mẹ hay Ca dao mẹ của TCS

florida80
12-14-2019, 22:08
Hăy nghe một anh chàng xa nhà, Tết không về quê được, nhớ mẹ thế này:

“Giờ đây chắc mẹ già tóc bạc nhiều

Sớm chiều vườn rau vườn cà,

Mẹ biết nhờ cậy vào tay ai?…”

(Mùa xuân của mẹ – Trịnh Lâm Ngân)

Nghe cái giọng rên rỉ là biết thằng con này…dóc tổ. Y mà có về được, ôm bà già một cái, tŕnh diễn cái màn quét nhà, rồi th́ mắt trước mắt sau lẻn đi chè chén với chúng bạn. Y mà có bạn gái nữa th́ coi như xong… Biền biệt! Mà bà mẹ cần ǵ điều đó, thấy thằng con về là mừng quưnh lên, rờ tay rờ chân nó, thấy c̣n lành lặn đầy đủ là thiếu điều vái Trời vái Phật rồi, trông mong ǵ thằng con rớ tới vườn rau vườn cà…

Không về được th́ thằng con hứa hẹn tiếp :



“Dẫu ǵ rồi con cũng về

Chỉ bên mẹ là mùa xuân thôi…”

Tâm sự của thằng con nghe thật sến, thật năo ḷng, mà sao như t́m thấy tâm trạng của chính ḿnh trong đó…


Mẹ tôi mất. Năm ngoái là cái Tết đầu tiên không có bà. Căn nhà ở Sài G̣n quá nhiều kư ức quen thuộc làm tôi ngại. Giao phó hết việc nhà, tôi chuồn lên nhà Đà Lạt một ḿnh. Tết nhất khỏi đi khách và cũng khỏi tiếp khách, nằm nhà đọc sách cho khỏe.

Tối giao thừa, một đĩa trái cây, vài cành hoa ngắt dưới vườn, thắp nén nhang trên bàn thờ mẹ… Thế là đủ. Tôi mở nhạc, nhâm nhi ly rượu vang đón giao thừa. Cũng chỉ là những bản nhạc xưa thôi, có bản nghe quen, có bản lâu lắm rồi mới nghe lại, và đến bản Đường xưa lối cũ

“Đường xưa lối cũ, có tiếng tiêu, tiếng tiêu ru ḷng ai…”

Bà ca sĩ Kim Anh này cũng lạ, càng già giọng hát càng ấm, càng buồn… Bài hát của Hoàng Thi Thơ có đoạn :



“… Khi tôi về, nghẹn ngào trong nắng,

Tưởng gặp mẹ tôi rưng rưng đứng đón con về,

Nào ngờ mẹ tôi ra đi bên kia cuộc đời

Không lời từ ly cuối cùng trước khi phân kỳ

Chạnh ḷng thương nhớ…”

Hai chữ chạnh ḷng bỗng dưng chùng xuống, thả ra thật nhẹ, nhẹ như hơi thở… đă làm “người hùng” ngă ngựa: Nước mắt rơi đêm giao thừa!


Ca sĩ Hương Lan, trong một cuộc phỏng vấn về nhạc sến đă bực bội: “Cũng như từ “cải lương” vậy, đó là một loại h́nh nghệ thuật, sao mọi người có thể tùy tiện sử dụng mỗi khi muốn chê cái ǵ đó (sao sến quá, sao cải lương quá). Tôi xem đó là sự chọc ghẹo, coi thường và nhục mạ rất tệ hại, nếu không nói là vô văn hóa…”



Bà Hương Lan à, xin đừng nóng… Nhạc sến hay cải lương hiểu theo nghĩa tốt đẹp th́ nó vẫn tốt đẹp. Vàng thiệt đâu sợ lửa. Nhạc sến cũng như nhạc hàn lâm, có bài hay, có bài không hay, tùy theo cảm nhận của mỗi người.




Nhạc sến là vậy đó, nhưng ca sĩ sến th́ khác. Ca sĩ sến cho dù có hát nhạc hàn lâm th́ vẫn là… sến (thứ thiệt), khi mà giọng hát phải cố gào thét cho khàn ra. Cung cách giả tạo như thế không thể bày tỏ cho nỗi ḷng thực. Tương tự, Dạ cổ hoài lang mà được hát với giọng opera th́ chắc trời…sập. Chưa ai qua nổi Hương Lan với giọng hát da diết ở bản nhạc này cả.


Dạo gần đây một số bậc thức giả đă đánh giá nhạc sến một cách tích cực hơn, ra cái điều thông cảm với quần chúng đám đông, nhưng vẫn chỉ là cái nh́n từ trên xuống. Xin lỗi! Nhạc sến có giá trị riêng của nó, mà không cần đến bất kỳ một chiếu cố nào cả. Âm nhạc cần có sự đồng cảm, từ người sáng tác, người chơi nhạc, người hát và người nghe. Một khi bắt nhịp được với lời ca tiếng nhạc của nhau, th́ sự chia sẻ có thể bắt đầu.

Âm nhạc là món ăn tinh thần, vấn đề là có hợp khẩu vị hay không mà thôi. Gà tây nhúng sữa, kẹp phô mai đút ḷ chắc ǵ đă bắt mồi hơn cá lóc nướng trui?

florida80
12-14-2019, 22:09
Những Niềm Tin Huyễn Hoặc Liên Quan Sức Khỏe - BS. Hồ Ngọc Minh






(H́nh minh họa: Getty Images)




Qua nhiều năm tháng, chúng ta thu thập được khá nhiều kiến thức về các “tập tục” hay thói quen được tin là tốt cho sức khoẻ. Một số khiến thức được truyền miệng từ thế hệ trước sang qua thế hệ sau, gọi là kiến thức “dân gian”. Một số khác thoạt nghe rất ư là khoa học, rất ư là logic, nhưng thật ra không có một bằng chứng khoa học nào hỗ trợ hết, hoặc nếu có th́ đă lỗi thời. Ở thời đại Internet và mạng xă hội, kiến thức “dân gian” và kiến thức “khoa học” về sức khoẻ, lẫn lộn với nhau, loạn cào cào, thượng vàng hạ cám, khó phân biệt chính tà. Những quan niệm, tập tục, thói quen về sức khoẻ cần phải được định nghĩa lại cho đúng. Một số niềm tin huyễn hoặc nầy đă được tác giả đề cập qua nhiều bài viết trước đây.
1.Giải độc và tẩy rửa cơ thể

Những luận cứ về giải độc và tẩy rửa nội tạng của cơ thể là vô căn cứ. Gần đây rất nhiều người trong giới thượng lưu Mỹ, các “ngôi sao” điện ảnh, gọi là celebrities và nhiều công ty sản xuất thực phẩm đă không ngừng cổ xuư cho ư tưởng dùng một số nước trái cây, sinh tố, trà, hay bột dược thảo để tẩy uế, để tẩy độc ra khỏi cơ thể.




Ư tưởng sạch sẽ và mạnh khoẻ, không có độc tố thoạt nghe rất ư là hấp dẫn và quyến rũ, nhưng, thật ra cơ thể của chúng ta đă thường xuyên giải độc từng phút từng giây nhờ vào năm cơ phận chính, lá gan, hai trái thận, đường ruột, lá phổi, và lớp da, trong đó lá gan và trái thận đóng phần quan trọng nhất. Bạn không cần làm một điều ǵ khác, có chăng chỉ tạo thêm việc cho cơ thể phải… giải độc v́ những thứ lằng nhằng nầy.

Để tiết kiệm tiền, nên uống nước lạnh để giúp cơ thể giải độc là đủ.
2.Uống nước trái cây, nước rau cải


Ở đây muốn nói đến loại “máy sinh tố juicer” chỉ vắt nước trái cây nhưng bỏ chất xơ. Thật ra, chất xơ mới là thành phần chính có lợi cho sức khoẻ, giúp ta no lâu, giảm cholesterol, giảm lượng đường trong máu. Nước juice trái lại chỉ chứa nhiều đường trong đó. Tốt hơn hết là ăn và nhai trái cây, rau cải tươi.






Nước juice trái cây chứa nhiều đường. Tốt hơn hết là ăn và nhai trái cây, rau cải tươi. (H́nh minh họa: Getty Images)



3.Uống nước lạnh có vắt chanh để giải độc và điều hoà độ pH

Hiểu theo thuyết âm dương, ngũ hành, hay hiểu theo sự cân bằng giữa nồng độ acid và kiềm, các tế bào trong cơ thể bao giờ cũng ở mức độ băo ḥa, không nóng không lạnh, không âm không dương, không acid hay kiềm tính quá độ. Một cơ thể khỏe mạnh, là một cơ thể không bị mất cân bằng đi xa quá điểm trung hoà, thí dụ như nồng độ acid pH hơi kiềm một chút chẳng hạn.

Nước chanh không thay đổi độ pH, của cơ thể. Chỉ cần nước lạnh là đủ. Có chút chanh để dễ uống nước, nhưng không nhất thiết phải có để giải độc.

florida80
12-14-2019, 22:09
Uống thuốc vitamin C để trị cảm cúm

Lư thuyết uống vitamin C để trị cảm cúm được đề xuất bởi khoa học gia từng lănh giải Nobel, Linus Pauling, nhưng không có một nghiên cứu nào chứng minh điều ấy. Có chăng, uống nhiều vitamin C lại tăng oxidant free radicals chứ không giảm đi so với ăn trái cây. Khi cảm th́ nên uống nước nhiều, và ăn cam tươi.
5.Uống nhiều thuốc bổ, antioxidants

Khoảng 40% dân Mỹ, rất trung kiên, uống thuốc bổ mỗi ngày. Tuy nhiên nghiên cứu mới năm 2013, cho thấy không có một bằng chứng nào chứng tỏ uống thuốc bổ, thậm chí đa sinh tố multivitamin, có thể giúp chống bệnh tật như đau tim hay ung thư, hay làm cho ta khỏe hơn cả.

Thuốc antioxidants cũng thế. Mặc dù một số thức ăn như trái cây, có chứa antioxidants giúp đỡ cho cơ thể, nhưng uống thuốc th́, ngược lại, có thể làm tăng nguy cơ bị ung thư, v́ chính thuốc làm tăng oxidants do phản ứng dây chuyền.
6.Uống thuốc bổ biotin để bớt rụng tóc và tốt móng tay

Đúng, là những người thiếu chất biotin th́ sẽ rụng tóc và móng tay dễ bị găy. Nhưng, t́nh trạng thiếu biotin chỉ xảy ra khi chúng ta bị đói dài hạn, lâu ngày. Ở Mỹ, không dễ ǵ bị đói như ở những nơi bị chiến tranh như Phi Châu hay Syria. Uống thuốc bổ chỉ mắc công cho cơ thể phải, giải độc mà thôi.
7.Sợ ăn bột ngọt

Rất nhiều websites của Mỹ, đả phá, cho rằng bột ngọt là chất độc. Thật ra không có một bằng chứng ngộ độc bột ngọt nào xảy ra cả. Theo những nghiên cứu mới, một số người than phiền bị bị nhức đầu, nôn mửa, tức ngực, hồi hộp v́ ăn bột ngọt, trên thực tế họ chỉ ăn đường mà không biết. Dĩ nhiên, cũng không nên nấu nướng quá nhiều bột ngọt, không tốt, nhưng một tí để thêm hương vị cũng chẳng sao.
8.Súc rửa âm đạo

Hiện nay ở các hiệu thuốc Tây đều có bán các loại thuốc, nước để súc rửa âm đạo. Thật ra, môi trường âm đạo luôn luôn được tự động giữ sạch. Càng súc với rửa, càng làm xáo trộn môi trường ấy, dễ đưa đến bệnh nhiễm trùng.
9.Súc rửa ruột già

Có nhiều người tin rằng phải bơm nước, có khi “tưới ṿi” cả 15 gallons, để tẩy rửa ruột già. Thật ra, đường ruột của chúng ta làm việc rất đắc lực để tẩy uế hằng ngày. Xịt nước với áp suất cao vào ruột già, chỉ làm cho ta dễ bị lủng ruột, hại thận mà thôi.
10.Xem nhiều h́nh ảnh trên mạng xă hội, Instagram về xuống cân

Không thiếu ǵ những h́nh ảnh được “ chia sẻ” trên mạng lưới xă hội khoe thân thể gọn, đẹp, eo thon này nọ. Mạng xă hội có thể giúp ta động viên tinh thần trong thời gian ngắn, nhưng sự đua tranh cuối cùng sẽ làm tổn thương về tâm thần, mất tự tin, gây bệnh trầm cảm, v́ nghĩ là ḿnh không thể đạt được một thân h́nh đẹp như người trên mạng.


Người Mỹ có câu “If it ain’t broke, don’t fix it.” và “Keep it simple” có nghĩa là, nếu không hư th́ đừng có sửa, và hăy giữ mọi thứ đơn giản. Càng đơn giản càng tốt khi nói đến sức khoẻ.




BS. Hồ Ngọc Minh

florida80
12-14-2019, 22:15
Tại Sao Không Nên Ăn 3 Bữa Một Ngày?









Khi quyết định ăn hay không, hăy lắng nghe dạ dày của bạn chứ đừng nh́n đồng hồ bởi răm rắp thực hiện ngày đủ ba bữa chưa chắc đă tốt cho sức khỏe.



Theo nhà nghiên cứu lịch sử Abigail Carroll, những bữa ăn ngày nay xuất phát từ ảnh hưởng cấu trúc văn hóa của người di cư châu Âu tác động đến người Mỹ bản địa. Thói quen ăn ba bữa một ngày bắt nguồn từ sự áp đặt của người di cư Châu Âu khi họ đến Mỹ định cư. Những người bản địa Mỹ thường ăn bất cứ khi nào họ đói chứ không phải lúc đồng hồ chỉ giờ sáng, trưa hay tối. Sau cuộc cách mạng công nghiệp, con người bắt đầu biến bữa giữa ngày thành bữa trưa chính và bữa sau giờ làm thành bữa tối, rồi dành chỗ cho bữa ăn sau giấc ngủ vào buổi sáng.




Trong cuốn sách mới của ḿnh tên là "Three Squares: The Invention of the American Meal", bà Carroll nói rằng người châu Âu định cư trên đất Mỹ ăn vào những giờ quy củ. Họ xem điều này là văn minh hơn người bản địa - những người ăn uống theo ư thích, dùng thực phẩm theo mùa và thi thoảng c̣n nhịn đói.




Đến nay chưa có bằng chứng nào cho thấy việc ăn uống đúng giờ, đủ bữa đảm bảo cho sức khỏe. Chẳng hạn, theo bà Carroll, bữa sáng được coi là bữa ăn quan trọng trong ngày có thể là hệ quả từ các chiến dịch quảng cáo của các công ty ngũ cốc và nước trái cây.




Thực tế, một nghiên cứu năm 2014 do Đại học Bath (Anh) cho thấy, một người dù ăn sáng hay không cũng chẳng ảnh hưởng đến tổng lượng calo họ tiêu thụ trong ngày. Những người ăn sáng nạp nhiều calo hơn người bỏ bữa nhưng lại loại bỏ lượng calo thừa vào cuối ngày, nghĩa là tổng lượng tiêu thụ calo như nhau.




Nghiên cứu mới cho thấy bỏ bữa và nhịn đói có thể thực sự có lợi cho sức khỏe, giúp giảm cân và củng cố hệ thống miễn dịch. Nghiên cứu tương tự của Đại học Alabama (Anh) cho thấy ăn sáng hay không chẳng tạo sự khác biệt nào đến người ăn kiêng đang cố gắng giảm cân.




Thử nghiệm trên chuột cho thấy, những con chuột được nuôi bằng chế độ ăn giàu chất béo, với các bữa cách nhau tầm 8 tiếng, chẳng hạn từ 9h sáng tới 17h chiều sẽ khỏe mạnh và mảnh mai hơn so với những con chuột khác ăn cùng lượng thực phẩm như vậy nhưng các bữa ăn cách nhau ngắn hơn.




Một nghiên cứu đăng tải năm 2010 trên tạp chí dinh dưỡng của Anh cho thấy, một người dù ăn ba bữa lớn hay 6 bữa nhỏ hơn một ngày th́ cũng không tạo sự khác biệt về tổng lượng calo họ nạp vào. Các nhà nghiên cứu thấy không có sự khác biệt giữa cân nặng hay nội tiết giữa hai nhóm. Năm ngoái, một nghiên cứu của Đại học Warwick cũng cho kết quả, không có sự khác biệt giữa những phụ nữ ăn hai bữa mỗi ngày và nhóm ăn năm bữa một ngày.




Nghiên cứu mới cho thấy, việc nhịn ăn có thể thực sự tốt cho sức khỏe. Phe ủng hộ chế độ ăn theo tỷ lệ 5:2, tức giới hạn thực phẩm chỉ 500 calo vào hai ngày trong một tuần, nói rằng việc hạn chế thức ăn này giúp giảm cân, tăng tuổi thọ và làm huyết áp thấp hơn.

Một nghiên cứu cho thấy nhịn đói hai ngày hay hơn nữa có thể giúp khởi động lại hệ thống miễn dịch, đặc biệt nếu nó đă bị hư hỏng do tuổi tác hay điều trị ung thư.




Valter Longo, một chuyên gia về tuổi thọ tại Đại học Southern California cho biết, khi bạn đói ngấu, cơ thể sẽ cố gắng tiết kiệm năng lượng. Một trong những việc nó có thể làm để tiết kiệm năng lượng là tái chế nhiều tế bào miễn dịch không cần thiết nữa, đặc biệt là những tế bào đă bị phá hủy.




Nhóm nghiên cứu của ông đă phát hiện ra rằng, nhịn đói 2-4 ngày mỗi 6 tháng buộc cơ thể phải ở h́nh thức sinh tồn, sử dụng nguồn mỡ và đường dự trữ, phá bỏ những tế bào già cỗi. Cơ thể sau đó sẽ gửi một tín hiệu báo các tế bào gốc phải tái sinh và xây dựng lại toàn bộ hệ thống cơ thể.






Vương Linh (Theo Medicaldaily.com)

Nguồn: *********.net

florida80
12-14-2019, 22:16
Friday, February 17, 2017




Em Vẫn C̣n Djin









Một cô gái khi ra ṭa ly dị đời chồng thứ năm, cô đề nghị ṭa xác nhận cho cô vẫn c̣n… “Din”. Ṭa yêu cầu lư do th́ cô ̣a lên khóc và nói :

- Em khổ lắm ! Mang tiếng là có năm đời chồng nhưng em có được cái nào đâu. Đời chồng thứ nhất của em là anh cán bộ tuyên huấn “Nói mà không làm”. Đời chồng thứ hai là anh cán bộ kế hoạch “Vạch ra mà không thực hiện”. Chồng thứ ba của em là anh cán bộ bảo tàng “Không được sờ vào hiện vật”. Đời chồng thứ tư là anh cán bộ bảo mật lúc nào cũng “Niêm phong chặt chẽ”. Rút kinh nghiệm bốn đời chồng trước, xem phim h́nh sự em thấy các anh h́nh sự là những con người của hành động v́ vậy đời chồng thứ năm em quyết định lấy anh cán bộ h́nh sự. Tưởng ngon, nào ngờ tránh vỏ dưa lại gặp phải vỏ dừa. Em lại gặp phải anh “Giữ nguyên hiện trường”. Thế là đă 5 lần kết hôn mà em vẫn c̣n din. Nghe đương sự tŕnh bày ṭa chấp nhận lời đề nghị hợp lư đó nhưng hỏi thêm : Nếu phải đi bước nữa th́ đương sự sẽ chọn đối tượng nào?




Lập tức cô gái trả lời :

- Lần này là em sẽ lấy anh đạp xích lô v́ cứ lên là anh ấy …đạp.

Năm đời chồng vẫn c̣n din

Nếu đi bước nữa em t́m Xích lô.

Sưu tầm

florida80
12-14-2019, 22:17
Mẹ Kiếp: Đứa Nào Bán Nước? - Bùi Bảo Trúc









Thư gởi bạn ta,


Đứa nào bán nước? Đoạn video xem được trong internet về chuyến đi mới đây của một nhóm người đến đảo Song Tử Tây, một hải đảo thuộc quần đảo Trường Sa, cho thấy cảnh một sĩ quan hải quân Cộng Sản Việt Nam đứng giải thích cho những người trong chuyến đi về một cột mốc bằng xi măng dựng trên đảo.


Bằng giọng Bắc đặc sệt, người quân nhân này vừa chỉ vào tấm bia xi măng vừa nói rằng cột mốc là một bằng cớ quan trọng có thể dùng để trưng ra làm bằng cớ về chủ quyền của Việt Nam trên đảo. Anh ta chỉ vào tấm bia có từ ngày 22 tháng 8 năm 1956 do hải quân Việt Nam Cộng Ḥa dựng lên nhân một chuyến đi thị sát nghiên cứu và thăm đảo. Tấm bia ghi rơ quần đảo Trường Sa thuộc tỉnh Phước Tuy của Việt Nam Cộng Ḥa. Anh ta nói rằng tấm bia rất quan trọng v́ nó chứng minh chủ quyền của Việt Nam trên đảo. Anh ta nói thêm đó là bằng chứng lịch sử xác thực do hải quân của “chế độ cũ”, tức là chế độ Ngô Đ́nh Diệm dựng lên. Kế đó, anh nói thêm đó là tấm bia ghi rơ Việt Nam Cộng Ḥ̣a chứ không phải Cộng Ḥ̣a Xă Hội Chủ Nghĩa Việt Nam. Rồi anh chỉ vào một chi tiết khác của tấm bia và nói đó là biểu tượng của “ngụy quân Sài G̣̣n và chính phủ Ngô Đ́nh Diệm.”




Mẹ kiếp, các con muốn dùng những thứ ấy trong những tranh chấp về lănh thổ với Bắc Kinh th́ trước hết, các con phải thay đổi ngay cái lối ăn nói mất dậy, vô giáo dục của các con. Tiếp tục gọi chính phủ ở miền nam vĩ tuyến thứ 17 là “ngụy quyền” th́ các tài liệu, lập luận của các con liên quan đến Trường Sa và Hoàng Sa sẽ không có giá trị ǵ hết.




Các con coi Việt Nam Cộng Ḥa là “ngụy quyền”, là “chính quyền lập ra để chống lại chính quyền hợp pháp của nhân dân chống xâm lược”. Các con coi chỉ có các con mới là chính quyền hợp pháp (tức là chính phủ Việt Nam Cộng Ḥ̣a của cả hai nền cộng ḥa ở nam vĩ tuyến 17 là bất hợp pháp) th́ tại sao các con lại lôi các tài liệu bằng chứng lịch sử của chính quyền “ngụy” ra để chống lại lập luận xâm lược của Tầu Đỏ bây giờ?




Các con phải bỏ ngay cái lối ăn nói mất dậy, vô giáo dục của cả nhà các con mỗi khi nói về các chính phủ ở nam vĩ tuyến 17 trước năm 1975 th́ mới có thể trưng ra những bằng cớ hợp pháp về chủ quyền của Việt Nam tại các đảo Hoàng Sa và Trường Sa. Làm như thế mới có được sức mạnh đoàn kết của toàn dân mà các con rất cần vào lúc này. Phải công khai nh́n nhận các nỗ lực và hy sinh của người dân và quân đội Việt Nam Cộng Ḥa đối với toàn vùng lănh thổ của đất nước.




Ngày nào mà các con không chịu công nhận và ghi ơn những hy sinh của các chiến sĩ Hải quân Việt Nam Cộng Ḥa ở Hoàng Sa trong trận hải chiến kéo dài từ ngày 17 đến ngày 19 tháng 1 năm 1974, và tiếp tục cái lối ăn nói mất dậy gọi Việt Nam Cộng Ḥa là “ngụy”, th́ ngày đó các con sẽ vẫn chỉ là một bọn phản quốc, sẵn sàng cắt đất, dâng đảo ngoài khơi và sẵn sàng ăn cứt cho bọn Tầu Cộng.




Nên nhớ tấm bia của quân đội Việt Nam Cộng Ḥa dựng lên ngày 22 tháng 8 năm 1956 không có nghĩa là chỉ từ ngày đó trở đi, chủ quyền của Việt Nam mới có trên đảo, mà c̣n cả trước đó nữa. Bắc Kinh không hề có bất cứ một chứng cớ nào có thể đưa ra về chủ quyền của chúng trên các đảo này.




Nhưng cái này khó hơn cho các con trong những tranh căi về lănh thổ với Bắc kinh. Tấm bia của Việt Nam Cộng Ḥa dựng lên ngày 22 tháng 8 năm 1956 th́ ngày 14 tháng 9 năm 1958, tức là sau ngày dựng tấm bia hai năm, th́ thủ tướng của các con gửi cha nó một công hàm cho Chu Ân Lai nói rằng nhà nước của các con “ghi nhận và tán thành bản tuyên bố ngày 4 tháng 9 năm 58 của chính phủ nước Cộng Ḥa Nhân Dân Trung Hoa, quyết định về hải phận của Trung quốc”.




Cũng trong bức công hàm ô nhục đó, Phạm Văn Đồng c̣n viết thêm là sẽ “chỉ thị cho các cơ quan nhà nước tôn trọng quyết định của Bắc Kinh trong mọi quan hệ với nước Cộng Ḥa Nhân Dân Trung Hoa trên mặt bể”.




Rành rành ra như thế rồi th́ làm thế nào các con vô hiệu hóa được cái công hàm khốn nạn đó. Chính thủ tướng của các con đă ngu xuẩn và nhanh nhảu viết bức công hàm đó chỉ 10 ngày sau khi Bắc kinh tuyên bố láo lếu về chủ quyền của bọn chúng, và t́nh nguyện nh́n nhận, tôn trọng quyết định ngang ngược xâm lăng của bọn Tầu.




Đến nay, các con mới quưnh quáng không biết ăn làm sao, nói làm sao v́ cái miệng mắc bố nó cái quai công hàm bán nước của Phạm Văn Đồng. Trong khi đó, sau 38 năm các con vẫn chưa dám nói về trận hải chiến ở Hoàng Sa và các hy sinh của hải quân Việt Nam Cộng Ḥa. Các con vẫn không dám gọi thẳng bọn Tầu khốn nạn là bọn xâm lược th́ các con chống Tầu thế chó nào được, và các con vẫn tiếp tục đàn áp những tiếng nói yêu nước khi người dân Việt lên tiếng về việc lănh thổ của cha ông bị bọn chó Bắc kinh xâm chiếm th́ các con sẽ không bao giờ có được hậu thuẫn và ủng hộ rất cần của toàn dân để chống lại Trung quốc.

Mẹ kiếp bây giờ đă thấy rơ đứa khốn nạn chó dại nào bán nước cầu vinh chưa?

Bùi Bảo Trúc

florida80
12-14-2019, 22:18
V́ Sao TT Trump Bị Chống Đối Từ Nhiều Phía? - Thiện Ư










Tân tổng tống Hoa Kỳ Donald Trump đă nhậm chức từ ngày 20/1 với nhiều sóng gió do có sự chống đối dữ dội từ nhiều phía. T́nh h́nh này khiến người ta có cảm tưởng 100 ngày của “thời kỳ trăng mật” có thể biến thành “thời kỳ mật đắng” đối với ông Trump. Câu hỏi được nhiều người đặt ra là v́ sao tân tổng thống Mỹ bị chống đối từ nhiều phía như vậy?




Theo nhận định của tôi, sự chống đối này có cả những nguyên nhân chủ quan lẫn khách quan.

1. Cung cách xử sự, lời ăn tiếng nói bộc trực, bốp chát trong thời kỳ tranh cử cũng như sau khi nhậm chức của Tổng thống Trump đă gây bất măn trong nhiều giới khác nhau. Thêm vào đó là sự uất ức của những cử tri ủng hộ bà Hillary Clinton, ứng viên Tổng thống Đảng Dân chủ đă bị ông Trump đánh bại một cách hoàn toàn bất ngờ nhờ chiếm đa số phiếu cử tri đoàn, tuy thua Bà Clinton 3 triệu phiếu cử tri công dân. Hệ quả thực tế là đă đưa đến các cuộc biểu t́nh ngay vào ngày nhậm chức 20/1/2017 ở thủ đô Washington và nhiều nơi khác. Một ngày sau đó trên 1 triệu phụ nữ cũng tuần hành tại Washington và nhiều thành phố khác trên toàn nước Mỹ để đ̣i tôn trọng nữ quyền và phản đối vị tổng thống mới v́ những lời nói của Ông Trump trong thời kỳ tranh cử bị họ coi là xúc phạm đến nhân phẩm phụ nữ…




2. Trong tuần đầu tiên sau ngày nhậm chức, ông Trump đă liên tiếp ban hành một số sắc lệnh hành pháp liên quan đến những vấn đề đối nội cũng như đối ngoại nhằm thực hiện những lời hứa khi tranh cử nhằm làm đẹp ḷng giới cử tri đă bầu cho ông, bất kể có sự đụng chạm đến lợi ích của nhiều giới trong đó có giới truyền thông, chính giới cũng như dân thường trong nước và ở các nước bạn cũng như thù.




Về đối nội, sự chống đối đă tăng mạnh sau khi ông Trump kư ba sắc lệnh hành pháp có ảnh hưởng đến quyền lợi hiện tại cũng như tương lai của các di dân nhập cư hợp pháp cũng như bất hợp pháp vào Hoa Kỳ. Tất cả có tác dụng như “đổ thêm dầu vào lửa” thổi bùng các mâu thuẫn trước đó với nhiều giới, làm bùng phát các cuộc biểu t́nh chống đối trên đường phố. Nhiều bài viết của giới truyền thông, sự tham gia phản đối của chính giới dân biểu, nghị sĩ tiểu bang, liên bang của cả hai Đảng Cộng ḥa và Dân chủ, tư pháp (ṭa an tiểu bang, liên bang…), sự lên tiếng của luật sư, giáo sư đại học… phê phán tân Tổng thống Trump theo chiều hướng tiêu cực, bất lợi cho ông. Họ tố cáo ông Trump vi phạm Hiến pháp và đang gây chia rẽ sâu sắc và nhiều hậu quả tai hại khác về đối nội cũng như đối ngoại cho nhân dân và đất nước, v́ các sắc lệnh của ông đă nhắm thẳng vào những vấn đề gai góc mà các tổng thống tiền nhiệm dù thuộc Đảng Dân chủ hay Đảng Cộng ḥa thường né tránh hay t́m cách giải quyết một cách dè dặt, thận trọng để tránh bị phản ứng.




Sắc lệnh thứ nhất liên quan đến di trú là đă cắt ngân khoản của liên bang bao lâu nay tài trợ cho các thành phố đă lập khu tạm trú (sanctuary cities) chứa chấp các di dân nhập cư bất hợp pháp vào Hoa Kỳ; hay từ chối trục xuất các di dân bất hợp pháp có tiền án. Điều nghịch lư là t́nh trạng phi pháp theo kiểu “phép vua thua lệ làng” này đă tồn tại bao lâu nay tại Hoa Kỳ, một quốc gia được coi là dân chủ bậc nhất thế giới, mà các chính quyền trước dù thuộc Đảng Cộng Ḥa hay Dân Chủ đều thả nổi, bao che nhân danh ḷng nhân đạo hay t́m cách giải thích Hiến pháp và luật pháp theo chiều hướng phù hợp; mà thực ra không dám giải quyết mạnh bạo, dứt điểm, phần lớn v́ lư do kinh tế nơi một số tiểu bang nặng về nông nghiệp và một số ngành nghề cần sử dụng nhân công không muốn mất nguồn nhân lực với lương thấp để có lợi nhuận cao.




Sắc lệnh thứ hai là quyết định xây dựng một bức tường ở biên giới để ngăn chặn người Mexico xâm nhập bất hợp pháp vào Hoa Kỳ. Thật ra sắc lệnh này chỉ là việc tiếp tục thực hiện một biện pháp mà các chính quyền trước đă từng làm, nhưng không triệt để v́ nhiều lư do, thứ nhất là v́ vấn đề phí tổn, thứ nh́ là tính khả thi và hiệu quả thật sự của một bức tường như thế.




Sự chống đối từ phía những người gốc di dân hợp pháp hay đă được hợp pháp hóa hay vẫn đang sống trọng t́nh trạng bất hợp pháp, đến từ nhiều nước, đa phần là từ Mexico giới với Hoa Kỳ và một số nước Nam Mỹ… Những người này cùng với các thành phần dân chúng bất măn khác với tân Tổng thống Trump, đă xuống đường biểu t́nh chống lại hai sắc lệnh hành pháp có ảnh hưởng đến đời sống của họ; và tất nhiên giới truyền thông bất măn với ông Trump đă không bỏ lỡ cơ hội khai thác các cuộc biểu t́nh này để tấn công ông.

florida80
12-14-2019, 22:19
Sắc lệnh thứ ba có hiệu lực cấm vô hạn định di dân từ Syria nhập cảnh Hoa Kỳ và tạm ngưng tiếp nhận dân tị nạn từ các nước khác trong ṿng 120 ngày và trong 90 ngày tạm cấm mọi công dân nhập cảnh Hoa Kỳ từ 7 nước: Iran, Iraq, Libya, Somalia, Sudan, Syria và Yemen. Mục đích của sắc lệnh nói là để tăng cường thủ tục thanh lọc di dân kỹ càng hơn. Sắc lệnh này bị phản ứng mạnh của công luận và giới truyền thông, báo chí, tư pháp Hoa Kỳ và các nước, bị coi là có sự phân biệt đối xử với người nhập cư v́ lư do tôn giáo, vi phạm Hiến pháp và truyền thống nhân đạo lâu đời của một quốc gia h́nh thành và phát triển đến văn minh, tiến bộ và giầu mạnh như hôm này là nhờ sự đóng góp công sức của di dân qua bao thế hệ.




Thật ra, sắc lệnh thứ ba này cũng chỉ là một biện pháp thanh lọc các phần tử khủng bố tín đồ Hồi giáo cực đoan để bảo vệ dân chúng và an ninh quốc gia mà Tổng thống Trump cho là xuất phát từ các các nước trong vùng Trung Đông. Nhưng sẽ không bị chống đối nếu như không phải do cách làm của ông Trump và không làm trong bối cảnh hiện nay. V́ trước đây trong lịch sử Hoa Kỳ cũng như gần đây, mỗi khi nền an ninh Hoa Kỳ bị đe dọa, chính quyền của các tổng thống tiền nhiệm cũng từng ban hành các luật lệ tương tự. Tỷ như thời Tổng thống Barrack Obama, cũng đă có quyết định canh chừng tương tự và nêu đích danh 7 nước Hồi giáo như trong sắc lệnh của Tổng thống Trump.




Về đối ngoại, sự chống đối bên ngoài của một số chính quyền bắt nguồn từ việc Tổng thống Trump ngay tuần lễ đầu tiên đă đưa ra những quyết định liên quan đến quan hệ kinh tế và an ninh quốc tế đa phương, quay về quan hệ song phương. Đó là quyết định rút ra khỏi Hiệp định Đối tác xuyên Thái B́nh Dương (thường gọi tắt là TPP) liên quan đến 11 quốc gia khác đă kư chung với Hoa Kỳ sau 6 năm đàm phán. Đồng thời muốn xét lại Hiệp ước NAFTA giữa Hoa Kỳ, Canada và Mexico đă được thực thi trong 16 năm qua… Đó cũng là ư định duyệt xét lại vai tṛ của Hoa Kỷ trong tổ chức NATO…




Tựu trung, theo nhận định của chúng tôi, mọi sự chống đối quyết liệt của nhiều giới từ trong nước đến bên ngoài đối với ông Trump đều bắt nguồn từ:




1. Cá tính quá đặc biệt, cung cách xử sự không giống bất cử tổng thống Hoa kỳ tiền nhiệm nào, thể hiện trong quan hệ với các giới thiếu tế nhị, đă tạo ra nhiều mâu thuẫn nên mỗi khi có cơ hội là bị nhiều giới tập trung tấn công.




2. Cơ hội mới đây làm gia tăng cường độ và phạm vi chống đối Tổng thống Trump là khi ông ban hành ngay trong tuần lễ đầu tiên một loạt ba sắc lệnh liên quan đến vấn đề nhạy cảm như di trú và kiểm soát, chế tài di dân nhập lậu và ngăn ngừa những kẻ khủng bố xâm nhập, đe dọa nền an ninh quốc gia Hoa Kỳ. Nếu ông Trump không nóng vội, chỉ cốt làm hài ḷng các cử tri đă bỏ phiếu cho ông, mà thực hiện từ từ trong 100 ngày đầu những vấn đề nhạy cảm th́ có thể đă không gặp sự chống đối cao độ và lan rộng như hiện nay và có thể kéo dài trong những ngày tháng tới.




3. Nh́n cung cách hành xử của tân Tổng thống Donald Trump những người ủng hộ tin rằng ông là người có bản lănh, dám nghĩ, dám làm, sẵn sàng chấp nhận mọi hậu quả và đương đầu với mọi sự tấn công khốc liệt từ nhiều phía, trên nhiều mặt, trong cũng như ngoài nước. Họ nói ông Trump đang hành xử chức vụ tổng thống Hoa Kỳ như một nhà cách mạng chứ không phải là một chính trị gia v́ ông không có kinh nghiệm chính trị, mà dường như ông cũng không muốn học hỏi kinh nghiệm chính trị của ai cả.




Liệu tổng thống thứ 45 của Hoa kỳ Donald Trump có vượt qua được những khó khăn trở ngại đă bắt đầu và đang tiếp diễn, để đạt mục tiêu của ḿnh sau nhiệm kỳ đầu 4 năm hay không? Chúng ta cần chờ xem ít ra là sau 100 ngày đầu của nhiệm kỳ (2017-2021).

* Các bài viết được đăng tải với sự đồng ư của Đài VOA nhưng không phản ánh quan điểm hay lập trường của Chính phủ Hoa Kỳ.




Thiện Ư

www.voatiengviet.com/a/

florida80
12-14-2019, 22:19
Sự Khác Biệt Giữa Virus Và Vi Khuẩn, Sự Lây Lan Và Cách Pḥng Ngừa









Virus và vi khuẩn đều là những nguyên nhân gây bệnh chủ yếu khi hệ miễn dịch của con người bị suy yếu. Chúng ta nên biết rơ sự khác nhau giữa virus và vi khuẩn để có cách pḥng và điều trị bệnh hợp lư khi bị bệnh do vi khuẩn hoặc virus gây ra.




1. Virus (Vi rút) là ǵ

Vi rút là những sinh vật nhỏ li ti, muốn nh́n thấy chúng phải nhờ kính hiển vi điện tử. Vi rút lớn lên và phát triển chỉ khi chúng sống trong tế bào sống. Sống ngoài tế bào sống, vi rút sẽ tự hủy diệt, không thể phát triển, trừ khi chúng sống trong tế bào động vật, thực vật hay vi khuẩn. Vi rút gây bệnh cho người và vật do thở hay nuốt vào, đột nhập vào lỗ hổng trên da.

Virus bao gồm vật liệu di truyền (DNA hoặc RNA) bao quanh bởi một lớp phủ bảo vệ của protein. Có khả năng bám vào các tế bào và nhận được bên trong chúng.









Virus có thể xâm nhiễm vào tất cả các dạng sinh vật, từ động vật, thực vật cho tới vi khuẩn và vi khuẩn cổ. Virus được t́m thấy ở hầu hết mọi hệ sinh thái trên Trái Đất và là dạng có số lượng nhiều nhất trong tất cả các thực thể sinh học. Một virus có kích thước trung b́nh vào khoảng 1/100 kích cỡ trung b́nh của một vi khuẩn.




Nguồn gốc của virus:

– Dựa vào cấu tạo: Virut do sự kết hợp giữa các đại phân tử protêin và axit nuclêic, nằm giữa ranh giới của vật thể sống và không sống.

– Dựa vào lối sống kí sinh bắt buộc: Virut bắt nguồn từ một loại vi sinh vật sống kí sinh thoái hóa dần các cơ quan không cần thiết.


– Dựa vào cách nhân lên: Virut có thể là một đoạn gen hay một bào quan nào đó đă tách ra hoạt động độc lập. khi kí sinh lại, chúng có thể nhân lên hay xen cài vào nhiễm sắc thể của tế bào.









– Theo thuyết tiến hóa: Từ các chất vô cơ dưới tác dụng của nhiệt độ cao, áp suất lớn, và những thời ḱ địa chất lâu dài, khí hậu biến đổi, các chất hữu cơ h́nh thành từ đơn giản đến phức tạp (CH4,CO2,NH3 —> các nucleotic —> chuỗi nu —> axít amin —> protein —> các dạng sống) dấu mốc quan trọng là sự h́nh thành các hạt côa-xéc-va có màn bán thấm, có khả năng trao đổi chất với môi trường và có khả năng sinh sản. Đây là một dạng sống khá giống với virút. Dần dần hoàn thiện, 1 phần là những con vi rút thời nay, phần c̣n lại tiến hóa thành những dạng phức tạp hơn.




2. Vi khuẩn là ǵ


Vi khuẩn thuộc loại đơn bào, có ở khắp mọi nơi, chỉ một giọt sữa chua là có thể chứa 100 triệu vi khuẩn. Hầu hết các vi khuẩn sinh sản bằng cách phân bào ( một tế bào tách làm đôi ). Vi khuẩn giữ vai tṛ quan trọng trong quá tŕnh tiêu hóa của người và vật, giúp hóa mùn cây cối và súc vật chết, giúp cho tiến tŕnh lên men hiệu quả.

florida80
12-14-2019, 22:20
Có khoảng 40 triệu tế bào vi khuẩn trong một gram đất và hàng triệu tế bào trong một mm nước ngọt. Ước tính có khoảng 5×1030 vi khuẩn trên Trái Đất, tạo thành một lượng sinh khối vượt hơn tất cả động vật và thực vật. Vi khuẩn có vai tṛ quan trọng trong tái chế chất dinh dưỡng như cố định nitơ từ khí quyển và gây thối rữa sinh vật khác.

Trong vùng dinh dưỡng quanh cách mạch nhiệt dịch và lỗ phun lạnh, vi khuẩn cung cấp những chất dinh dưỡng cần thiết cho sự sống bằng cách biến đổi các hợp chất ḥa tan như hydro sulphua và metan thành năng lượng, chúng có thể phát triển mạnh ở nơi sâu nhất trên Trái Đất là rănh Mariana. Các nghiên cứu khác liên quan cũng chỉ ra rằng chúng có thể sống bên trong các đá ở độ sâu 1900 feet bên dưới đáy biển và cách ngoài khơi bờ biển tây bắc Hoa Kỳ.


3. Sự khác nhau giữa vi khuẩn và virus









* Vi khuẩn gây viêm nhiễm nhưng diệt được

Vi khuẩn c̣n được gọi là vi trùng, chúng hiện diện khắp nơi trong đất, nước và ở dạng cộng sinh với các sinh vật khác. Một số là tác nhân gây bệnh và gây ra bệnh uốn ván, thương hàn, giang mai, tả, bệnh lây qua thực phẩm và lao. Một số nhiễm khuẩn có thể lan rộng ra khắp cơ thể và trở thành bệnh toàn thân. Bệnh do vi khuẩn lây nhiễm qua tiếp xúc, không khí, thực phẩm, nước và côn trùng.




Vi khuẩn gây viêm nhiễm nhưng diệt được mầm bệnh, bệnh do bị nhiễm khuẩn có thể trị bằng thuốc kháng sinh, được chia làm hai nhóm là diệt khuẩn (bacteriocide) và ḱm khuẩn (bacteriostasis), với liều lượng mà khi phân tán vào dịch cơ thể có thể tiêu diệt hoặc ḱm hăm sự phát triển của vi khuẩn.




* Kháng sinh vô tác dụng với vi rút

Vi rút chỉ có thể sống và phát triển được khi xâm nhập vào bên trong tế bào của sinh vật khác (người, động vật và cây cỏ) và khi ra khỏi kư chủ, vào môi trường ngoài (nước, không khí…) chúng sẽ không sống được lâu.



Ngày nay, khoa học đă phát hiện có khoảng 2.000 loài vi rút khác nhau, trong đó có khoảng 300 loài có khả năng gây bệnh cho người như AIDS, viêm gan B và C, sốt xuất huyết, bại liệt, bệnh dại, đậu mùa, cúm…









Khác với vi khuẩn, vi rút đánh vào hệ miễn dịch của cơ thể nên điều trị bằng kháng sinh không có tác dụng mà chỉ có thể chống lại bằng cách tiêm vắc xin. Riêng các loại vi rút gây cúm, v́ chúng biến chủng rất nhanh nên vắc – xin chế từ vi rút năm này lại không hữu hiệu với cùng vi rút ấy cho năm tới. V́ thế các loại vắc xin hiện có không ngừa được virus cúm A (H1N1).

Khi thời tiết chuyển mùa hay trở lạnh sẽ là điều kiện thuận lợi để vi rút gây bệnh.




4. Tại sao kháng sinh không điều trị được bệnh do virut?



Năm 1928, tại Bệnh viện Saint Mary (London), Alexander Plemming phát hiện ra chất kháng sinh diệt khuẩn và đặt tên là penicillin. Loại kháng sinh này được t́m ra từ nấm Penicillium notatum. Sau đó có rất nhiều nhà nghiên cứu về kháng sinh penicillin và đến năm 1943, dự án sản xuất penicillin được Chính phủ Mỹ chấp nhận và từ đây kháng sinh penicillin chính thức ra đời, cứu sống được vô vàn người mắc bệnh nhiễm khuẩn.




Từ penicillin, nhiều nhà nghiên cứu đă t́m ṭi ra vô vàn các loại kháng sinh khác nhau và đă xếp chúng thành nhiều nhóm dựa vào cấu tạo và cơ chế tác dụng đối với vi khuẩn

florida80
12-14-2019, 22:20
Kháng sinh đối với virut th́ như thế nào?



Do cấu tạo virut hoàn toàn khác biệt với tế bào vi khuẩn và nó không phải là một tế bào hoàn chỉnh bởi cấu tạo đơn giản hơn rất nhiều so với tế bào vi khuẩn chỉ là bộ gen (hoặc DNA hoặc RNA) bao quanh là lớp vỏ protein chứa nhiều kháng nguyên, v́ vậy được gọi là “phi tế bào”. Do cấu tạo đặc biệt đó nên bắt buộc virut phải sống kư sinh bên trong tế bào túc chủ mà nó xâm nhiễm, bởi v́ virut không có hệ thống enzym hoàn chỉnh nên không thể tự tạo ra năng lượng cho ḿnh hoặc tự sinh sôi nảy nở được. Do đó, để tồn tại và phát triển th́ virut phải xâm nhập vào trong các tế bào khác (tế bào túc chủ) và “gửi” các vật liệu di truyền của ḿnh.









Khi vào cơ thể, áo protein bị loại bỏ, chỉ hoạt động bởi ARN hoặc ADN của nó, không có cách ǵ để nhận biết. Hơn nữa, kháng sinh diệt được vi khuẩn v́ vi khuẩn kư sinh ngoài tế bào nên kháng sinh có thể diệt nguyên vi khuẩn, c̣n virut nằm trong vật chất di truyền của tế bào túc chủ cho nên nếu kháng sinh diệt virut th́ đồng nghĩa với diệt cả tế bào của túc chủ (người hoặc động vật). V́ vậy, nếu thuốc kháng sinh muốn tấn công virut sẽ phải biết chọn lọc không tấn công vào các bộ phận “tầm gửi” này (tức là không tấn công vào tế bào túc chủ) và đây thực sự là cản trở cực lớn. Hơn thế nữa, virut c̣n có khả năng nằm ẩn ḿnh vài năm trong tế bào trước khi phát bệnh.










Để thay v́ dùng kháng sinh không có tác dụng đối với virut, các nhà khoa học đă nghiên cứu thành công một số thuốc diệt virut dựa trên cơ sở sự hiểu biết về cấu trúc và cơ chế xâm nhiễm, nhân lên trong tế bào túc chủ của virut. Tuy vậy, virut luôn thay đổi h́nh dạng và do đó luôn có khả năng kháng lại thuốc, đó là những điều bất lợi cho việc dùng thuốc tiêu diệt chúng.


5. Virus và vi khuẩn lây lan như thế nào

– Một người bị lạnh có thể lây nhiễm vi khuẩn/virus bằng cách ho hoặc hắt hơi.

– Vi khuẩn hoặc virus có thể được lây lan bằng cách chạm hoặc bắt tay với người khác.

– Chạm vào thức ăn với bàn tay bẩn cũng sẽ cho phép virus hoặc vi khuẩn từ ngoài lây lan tới ruột.

– Lây qua dịch cơ thể: như máu, nước bọt và tinh dịch, có thể chứa các vi sinh vật, ví dụ bằng cách tiêm hoặc quan hệ t́nh dục (đặc biệt là các bệnh nhiễm trùng do virus như viêm gan hoặc AIDS).









– Virus lây lan theo nhiều cách; virus thực vật thường được truyền từ cây này sang cây khác qua những loài côn trùng hút nhựa cây như rệp vừng; trong khi virus động vật lại có thể được truyền đi nhờ những côn trùng hút máu. Những sinh vật mang mầm bệnh như vậy được gọi là những vector.

Virus cúm lan truyền thông qua ho và hắt hơi. Norovirus và rotavirus, nguyên nhân chính của bệnh viêm dạ dày-ruột siêu vi, lây lan qua đường phân-miệng và truyền từ người này sang người khác thông qua tiếp xúc, cũng như xâm nhập vào cơ thể qua thức ăn hay nước uống.


HIV là một trong vài loại virus lây nhiễm thông qua quan hệ t́nh dục và tiếp xúc với máu bị nhiễm bệnh. Mỗi virus chỉ có thể xâm nhiễm vào một số dạng tế bào vật chủ nhất định, gọi là “biên độ vật chủ” (host range); biên độ này có thể rất hẹp hoặc rất rộng, tùy vào số lượng những sinh vật khác nhau mà virus có khả năng lây nhiễm.

florida80
12-14-2019, 22:21
dịch nhằm loại bỏ virus xâm nhiễm. Những phản ứng miễn dịch cũng có thể được tạo ra bởi vắc-xin, giúp tạo ra miễn dịch thu được nhân tạo đối với một virus xâm nhiễm nhất định.

Tuy nhiên, một số virus, bao gồm những loại gây ra AIDS và viêm gan siêu vi, lại có thể trốn tránh những phản ứng trên và gây ra sự nhiễm bệnh măn tính. Đa phần các chất kháng sinh không có hiệu quả đối với virus, dù vậy cũng đă có những loại thuốc kháng virus được phát triển.


6. Làm thế nào để tránh nhiễm trùng









– Rửa tay thật kỹ (thường là một trong những cách tốt nhất để tránh bị cảm cúm).

– Bắt tay với người bị cảm lạnh là nguy hiểm, do đó, tránh dụi mắt hoặc mũi của bạn sau đó.

– Thức ăn phải được nấu chín hoặc làm lạnh càng nhanh càng tốt.

– Rau và thịt phải được lưu giữ riêng và chuẩn bị trên thớt riêng biệt.



– Khi bị cảm cúm, hoặc hắt hơi, sổ mũi cần chuẩn bị khăn giấy, khăn cá nhân để ngăn chặn đưa virus, vi khuẩn ra ngoài môi trường. Cần luyện thói quen ho vào cánh tay áo (nếu không có khăn giấy) và khạc nhổ vào giấy vệ sinh rồi gói lại cho vào thùng rác.









– Một số sinh vật bị giết khi thức ăn được nấu chín, nhưng chúng vẫn có thể để lại các chất độc hại có thể gây ra tiêu chảy và nôn mửa. Hạn chế ăn các thức ăn để qua đêm, v́ dù đun sôi, vi khuẩn có thể chết, nhưng độc tố gây bệnh do vi khuẩn tạo ra trong thực phẩm vẫn c̣n.

– Việc sử dụng bao cao su trong quan hệ t́nh dục làm giảm khả năng lây lan bệnh qua đường t́nh dục.

– Giữ phong cách sống và tinh thần tốt để có hệ miễn dịch khỏe mạnh.




7. Một số bệnh do vi rút gây ra và cách pḥng bệnh


Tiêu chảy do vi rút: Bệnh tiêu chảy mùa đông do Rota vi rút gây ra và thường chỉ kéo dài trong 3 – 7 ngày. Khi bị bệnh thường có biểu hiện sốt nhẹ, hơi mệt, nôn, tiêu chảy, ở trẻ em có quấy khóc… Người bệnh đi ngoài nhiều lần, phân lỏng, màu vàng chanh hoặc trắng lẫn dịch nhầy, có khi như màu hoa cà, hoa cải. Là một bệnh thông thường, nhưng nếu bị tiêu chảy kéo dài dẫn đến mất nước, mất điện giải trầm trọng có thể dẫn tới tử vong nếu không được bù nước, bù điện giải kịp thời. Hiện nay, chưa có trị liệu đặc hiệu đối với vi-rút Rota.









Hiện nay đă có vacxin ngừa Rotavirus, 60% nguyên nhân gây tiêu chảy cấp ở trẻ sơ sinh và trẻ em. Bạn nên cho bé đi uống vacxin từ tháng thứ 2 sau sinh.




Sốt do vi rút: Các triệu chứng sốt vi rút điển h́nh là ban đầu sốt nhẹ khoảng 38 – 38,5 độ C, sau đó bùng lên sốt cao đến 39 độ C hoặc cao hơn. Nhiều người đau họng, ho hắng nhẹ, đau nhức ḿnh mẩy, vă mồ hôi, mệt mỏi. Thường sau 5 – 6 ngày, bệnh sẽ tự khỏi. Về điều trị, chỉ cần dùng thuốc hạ sốt khi sốt cao, hoặc dùng các loại thuốc cảm để chữa triệu chứng đau nhức, sổ mũi, ho… Ngoài ra nên súc miệng nước muối và nhỏ mũi thường xuyên. Không nên dùng kháng sinh.




Sốt vi rút là bệnh dễ lây, nhất là trong gia đ́nh và công sở, nơi dùng điều ḥa không khí. Do đó, người bị sốt vi rút nên hạn chế tiếp xúc với người khác, nhất là trẻ em. Nếu mệt nặng, nên nghỉ làm. Những người xung quanh nên pḥng bệnh bằng cách nhỏ nước muối, ăn nhiều hoa quả giàu vitamin C và bảo vệ sức khỏe. Để cơ thể có sức đề kháng tốt cần ăn uống phong phú, đủ dinh dưỡng, ăn thức ăn dễ tiêu như cháo, súp… ngoài ra nên uống nhiều nước, nước lọc, nước hoa quả…




8. Cách pḥng ngừa các bệnh do vi khuẩn, virus gây ra



Bạn cần có một phong cách sống lành mạnh, tinh thần tích cực để giúp hệ miễn dịch khỏe mạnh. V́ khi hệ miễn dịch yếu th́ vi khuẩn hoặc virus nào cũng có thể tấn công bạn. Bạn cần thực hiện 8 điều tốt sau đây nhé:

florida80
12-14-2019, 22:21
Ăn tốt: đủ dinh dưỡng, cân bằng, hợp lư, tươi, sạch, an toàn,

– Uống đủ nước và đúng cách.

– Ngủ tốt: ngủ đúng giờ, pḥng thoáng khí, đông ấm, hè mát, ngủ sâu giấc.

– Tập tốt: Tập thể dục và vận động hàng ngày, để thúc đẩy quá tŕnh trao đổi chất và đào thải độc tố.

– Nghĩ tốt: suy nghĩ tích cực, lạc quan, để có sức khỏe tinh thần tốt.

– Môi trường sống tốt: xanh, sạch, đẹp



– Học tốt: học các kiến thức chăm sóc, bảo vệ và pḥng bệnh mỗi ngày.

– Làm tốt: Làm tốt công việc của bạn để có tài chính tốt đảm bảo cho bản thân và gia đ́nh.



Chúc các bạn luôn vui khỏe và hạnh phúc!




Nguồn: khoemoivui.com

florida80
12-15-2019, 18:32
3 Cách Đối Nhân Xử Thế Giúp Bạn Sống An Vui







Có ba từ nên nhớ trong đầu để bạn có cuộc sống an vui. Mỗi từ là một câu chuyện tôi muốn chia sẻ với bạn. Mong rằng nó sẽ giúp bạn vượt qua những mệt mỏi hằng ngày.


Bắt đầu bằng từ thứ nhất nhé: KHÔNG CHỐNG ĐỐI




Ở Nhật Bản có vị thiền sư Bạch Ẩn Huệ Hạc, được nhiều người kính trọng và có rất nhiều người thường đến nghe ông ta dạy về thiền. Rồi một hôm bỗng nhiên có tin một thiếu nữ trẻ, con một người hàng xóm của ông mang thai.




Khi bố mẹ trách mắng và tra hỏi ai là cha đứa trẻ, cô đánh liều nói với cha mẹ rằng, đó là con của thiền sư Bạch Ẩn Huệ Hạc. Rất tức giận, bố mẹ cô dẫn cô tới gặp Bạch Ẩn và dùng những lời lẽ nặng nề cáo buộc ông là cha đứa trẻ mà con gái ho đang mang. Ông chỉ trả lời ngắn gọn “Thật thế ư?”




Tin về vụ tai tiếng lan nhanh khắp thị trấn và bay xa ra những vùng lân cận. Uy danh của thiền sư giảm sút, không mấy người c̣n muốn đến học với ông nữa, nhưng ông vẫn không nao núng. Khi đứa bé được sinh ra, bố mẹ mang hài nhi đến cho Bạch Ẩn và đ̣i ông nuôi dưỡng nó. Vị thiền sư chẳng nói ǵ, chỉ nhận lấy đứa trẻ, yêu thương và chăm sóc.




Một năm sau, cô gái trẻ ăn năn thú nhận với bố mẹ rằng, người cha thực sự của đứa trẻ là nột chàng thanh niên bán thịt ngoài chợ. Quá ân hận, họ t́m đến Bạch Ẩn để xin lỗi và mong ông tha thứ. “Chúng tôi rất ân hận, chúng tôi đến để xin đứa bé về. Con tôi nói rằng ngài không phải là cha đứa bé.” Ông trao đứa bé cho họ và cũng chỉ nói “Thật thế ư?”

Bạn hiểu ǵ về câu nói “Thật thế ư” này? Hăy tưởng tượng nếu đó không phải là Bạch Ẩn mà là bạn, th́ bạn sẽ phản ứng như thế nào trong t́nh huống đó?




Vị thiền sư đă phản ứng với mọi chuyện một cách thản nhiên. Dù sự giả dối hay sự thật, dù tin tốt hay tin xấu cũng cùng một cách như nhau. Ông cứ để giây phút hiện tại diễn ra, và ông chọn không tham gia vào những bi kịch trong đời sống. Đó là tâm không chống đối.




Ta thường có xu hướng đ̣i hỏi áp đặt hoàn cảnh theo đúng ư ḿnh, khi thực tế không diễn ra như vậy, tâm chống đối trong ta bắt đầu khởi sinh “Sao đường lại kẹt xe, sao xe lại lủng lốp, sao trời lại đổ mưa…”. Bạn bắt đầu nh́n mọi thứ như một thảm họa.




Chống đối là cách bạn biến ḿnh thành nạn nhân. V́ khi phản kháng lại những ǵ đang xảy ra, bạn sẽ lệ thuộc vào nó. Càng chống đối cuộc sống, bạn càng gặp nhiều khó khăn hơn.




Elise MacCormic nói “Khi thôi phảng kháng lại những điều không thể tránh khỏi, ta sẽ tự giải phóng một nguồn năng lượng giúp ta tạo dựng cuộc sống tươi đẹp hơn”.




Với bạn th́ sao, khi những điều bất như ư xảy ra, liệu bạn có b́nh thản chấp nhận và ḥa hợp với nó để mọi chuyện nhanh chóng tốt hơn không!?


Chúng ta đến với từ thứ hai nhé! – KHÔNG PHÁN XÉT

Đó là câu chuyện về một người đàn ông thông thái trúng số một chiếc xe, gia đ́nh và bạn bè đến chúc mừng. “Ồ, ông quả là người may mắn!” Ông mỉm cười trả lời “Có lẽ thế”. Trong mấy tuần đó ông rất vui vẻ với chiếc xe mới của ḿnh.

Một ngày kia, có tay say rượu đụng vào xe của ông ta trên xa lộ, và ông phải vào bệnh viện v́ bị thương ở nhiều chỗ. Gia đ́nh và bạn bè chạy đến bảo “ông quả là không may”. Ông lại mỉm cười nói “có lẽ thế”.

florida80
12-15-2019, 18:32
Khi ông đang nằm ở bệnh viện, có cơn mưa lớn đổ xuống, đất lở vào ban đêm cuốn theo nhà cửa của ông xuống biển. Bạn bè và gia đ́nh lại tới “Ông thật may mắn khi ở bệnh viện”. Ông lại đáp “có lẽ thế”.




Câu nói Có lẽ thế của người đàn ông thông thái này nói lên thái độ từ chối b́nh phẩm phán xét những điều đang xảy ra. Thay v́ phán xét hoàn cảnh, ông chấp nhận hiện tại đúng như chính nó.

Người Ấn Độ có một quy tắc tâm linh “Bất cứ điều ǵ xảy ra th́ đó chính là điều nên xảy ra”. Không có điều ǵ tuyệt đối, không có điều ǵ chúng ta trải nghiệm lại nên khác đi cả. Thậm chí cả với những điều nhỏ nhặt ít quan trọng nhất. Những ǵ đă xảy ra chính là những ǵ nên xảy ra và phải xảy ra giúp chúng ta học ra bài học để tiến về phía trước. Bất kỳ t́nh huống nào trong cuộc đời mà chúng ta đối mặt đều tuyệt đối hoàn hảo, thậm chí cả khi nó thách thức sự hiểu biết và bản ngă của chúng ta.




Tương tự vậy, đừng vội vàng phán xét một việc ǵ là tốt hay xấu. Thái độ phán xét cuộc sống chỉ khiến bạn thêm gay gắt và khốn khổ hơn mà thôi. B́nh tâm đón nhận mọi điều đang xảy ra mới chính là nghệ thuật để có cuộc sống an vui, khoáng đạt. Nhớ điều này bạn nhé!


Đây là từ thứ ba: KHÔNG RÀNG BUỘC


Ngày xưa ở Trung Đông có một vị vua luôn khổ sở v́ những cảm xúc vui buồn thất thường của ḿnh. Một điều nhỏ nhặt nhất cũng làm cho ông cảm thấy kích động, tạo nên những phản ứng mạnh mẽ ở nơi ông. Nhà vua thường rơi vào cảm giác buồn chán thất vọng. Một ngày kia, quá mệt mỏi với cuộc sống chính ḿnh, ông cố t́m cách thoát ra khỏi t́nh trạng đó. Vua cho mời một nhà thông thái có tiếng đến. Nhà vua nói với ông: “Ông có thể cho ta điều ǵ đó mang lại cho ta sự quân b́nh, yên tĩnh và sáng suốt cho cuộc sống của ta không. Ta sẽ trả cho ông với bất cứ giá nào”. Nhà thông thái trả lời: “Thần sẽ tặng cho bệ hạ nếu ngài hứa là sẽ tôn trọng nó”.




Nhà vua hứa sẽ làm theo lời ông dặn. Ông trao cho nhà vua một chiếc ṿng bằng vàng nhỏ. Chiếc ṿng có khắc ḍng chữ “Chuyện này rồi cũng sẽ qua”. Nhà vua thắc mắc hỏi, điều đó có nghĩa là ǵ? Nhà thông thái không trả lời mà chỉ bảo: “Ngài nhớ luôn mang chiếc ṿng này. Dù có chuyện ǵ xảy ra, trước khi ngài cho rằng chuyện đó là tốt hay xấu, hăy nhớ đưa tay chạm vào chiếc ṿng và đọc lên những chữ này. Ngài sẽ luôn được b́nh yên.”



Chuyện này rồi cũng sẽ qua là câu nói đơn giản mà có sức mạnh. Những chữ khắc trên chiếc ṿng này không hẳn là khuyên ta không nên vui mừng v́ những điều tốt đẹp. Chúng cũng không có ư tạo ra niềm an ủi cho bạn khi lâm vào t́nh huống khó khăn. Chúng có một mục đích sâu hơn, giúp bạn nhận thức được tính chất ngắn ngủi tạm thời của mọi t́nh huống. Bởi dù điều tốt hay xấu đều sẽ không măi măi.




Không ràng buộc không có nghĩa là bạn không c̣n t́m thấy niềm vui với những điều tốt lành trong thế gian này. Mà thái độ này giúp ta cảm nhận niềm vui của mỗi sự việc sâu sắc hơn. Khi hiểu và chấp nhận tính tạm thời của mọi sự, ta có thể cảm thấy niềm vui khi nó thể hiện mà không ràng buộc vào nó, không lo sợ bị mất đi.




Ư nghĩa của câu nói này sẽ trở nên rơ ràng hơn khi ta nh́n lại bối cảnh của hai câu chuyện trước đây. Câu chuyện thứ nhất về vị thiền sư luôn trả lời những điều mà người ta vu khống cho ngài bằng câu nói “thật thế ư?”; thể hiện thái độ bất phản kháng trong nội tâm của ngài trước mọi t́nh huống, tức là chấp nhận tất cả những ǵ đang xảy ra mà không chống đối.




Câu chuyện thứ hai về người đàn ông luôn trả lời gọn lỏn “có lẽ thế”, cho thấy cái khôn ngoan khi trong ḷng không có sự phán xét. C̣n câu nói “chuyện này rồi cũng sẽ qua” trong câu chuyện này, đề cập đến tính chất tạm thời của mọi chuyện xảy đến cho bạn trong đời sống, để giúp bạn có thái độ không tham đắm.




Không chống đối, không phán xét, và không ràng buộc là ba khía cạnh của thứ tự do chân thật của một lối sống an nhiên tỉnh thức. Trong cuộc sống, những lúc bất tịnh khởi sinh trong tâm khiến bạn không quản lư được cảm xúc của ḿnh, hăy nhớ đến ba từ này, có thể nó sẽ giúp bạn b́nh tâm sáng suốt hơn để vượt qua.


Sưu tầm

florida80
12-15-2019, 18:33
23 Điều Vô Lư Chỉ Có Ở Việt Nam - Triết Học Đường Phố










Ở Việt Nam có những thứ và những điều vô cùng vô lư nhưng v́ những thứ đó đang ở Việt Nam nên ai cũng cho rằng nó có lư và không có vấn đề ǵ. Có những thứ và những điều mà chỉ có ở Việt Nam, không có nước nào có. Hy vọng nhiều người sẽ nhận ra. Danh sách như sau:





1. Sổ hộ khẩu. Trên thế giới chỉ có 3 nước áp dụng chính sách này, cả 3 nước đều là 3 cường quốc của thế giới, là thiên đường. Đó là Việt Nam, Trung Quốc và….Bắc Hàn. Tôi thật sự không hiểu nổi mục đích của cái sổ hộ khẩu là ǵ, trừ việc làm mồi kiếm ăn cho mấy anh chị Công An. Nếu bạn nào có thế giải thích trong 1 câu “tại sao chúng ta lại có sổ hộ khẩu” tui chết liền. Ở xứ khác khi sinh ra chỉ có giấy khai sinh rồi lớn lên làm cái thẻ, hộ chiếu. Vài nước th́ dùng bằng lái xe làm chứng minh. Muốn đi đâu th́ đi, nước củs ḿnh mà. Tại sao mỗi lần chuyển địa phương là phải đi khai tạm trú, kt3. Mấy cái này là ǵ tui hiểu tui chết liền.




2. Đi mua xe đi đăng kư tên ḿnh phải dùng sổ hộ khẩu vè đăng kư tại nơi thường trú (nơi đăng kư hộ khẩu). Nó vô lư ở chỗ này. Bạn là dân Lạng Sơn chuyển công tác vô làm ở Cà Mau, bạn muốn mua xe máy và đứng tên bạn, lỡ xe có bị trộm th́ người ta biết xe đó là của ḿnh. Nhưng ở Việt Nam th́ nếu mua ở Cà Mau th́ dân Lạng Sơn phải chở xe về Lạng Sơn đăng kư. Có cái nước nào khác trừ Việt Nam làm vậy không? Có ai biết th́ nói nha, tại tui khờ lắm, hiểu biết về thế giới bên ngoài Việt Nam kém nữa.





3. Cảnh sát giao thông kiểm tra xe nếu không có đủ giấy tờ sẽ bị giam xe. Tại sao người lái xe phải chứng minh xe đó là của người lái? Sao CSGT không chứng minh điều ngược lại. Phi logic. C̣n việc giam xe th́ tui chưa biết xứ nào khác làm vậy hết.





4. Thuế “chuyển đổi mục đích sử dụng đất”. Tui chưa biết xứ nào khác có cái thuế quái dị như vậy. Đây là loại thuế làm cản trợ quá tŕnh công nghiệp hóa của đất nước. Bạn là một nông dân có 100 mét vuông đất nông nghiệp. Bạn muốn dùng 50m2 đó để xây cái hang. Bạn phải đi tới Sở Tài Nguyên Môi Trường nộp đơn chuyển đổi mục đích sử dụng đất. Số tiền đó cộng với bôi trơn đút lót th́ gần bằng giá bán thị trường rồi. Thế th́ bạn phải bán đi 50 m2 c̣n lại. Nghĩa là cái thuế này làm mọi thứ liên quan tới đất đai mắc gấp đôi. Một trong những thứ khùng điên nhất.





5. Đi nộp giấy tờ phải đi công chứng rồi phải có con tem xác nhận. Đă vậy c̣n phải xin xỏ mấy bé mấy *** ** làm hành chính nữa chứ.





6. Đi “xin” việc ở cơ quan nhà nước, công ty quốc doanh và một số công ty tư nhân phải nộp “sơ yếu lư lịch”. Sơ yếu lư lịch yêu cầu bạn phỉ ghi rơ về gia đ́nh và bản thân: Trước và sau 1975 đă và đang làm ǵ. Tui và gia đ́nh tui làm ǵ trước sau 1975 th́ liên quan ǵ tới năng lực yêu cầu của công việc?





7. Đi làm tự thiện phải (nộp đơn) “xin phép” Ủy Ban Nhân Dân và Mặt Trận Giải Phóng địa phương. Trời ơi, đă đi từ thiện, là bỏ tiền túi ḿnh ra cho người khác, đă vậy c̣n phải đi xin giấy phép là sao? Độc Lập Tự Do Hành Phúc đâu rồi?

florida80
12-15-2019, 18:33
8. Tham gia các giải thể thao ở tỉnh (và vài thành phố) phải có hộ khẩu và sổ tạm trú ở đó. Thể thao Thái Lan đang phát triển với quy vô chinh phục Châu Á. Trong khi đó ở Việt Nam các nhà làm thể thao hỏi “hộ khẩu con đâu?”. Thấy có ngu không?





9. Đi du lịch hoặc ở khách sạn nhà nghỉ phải đưa hộ chiếu hoặc Chứng Minh Thư cho tiếp tân. Ở xứ khác tui chỉ tŕnh cái thẻ Master hoặc Visa. Nếu đưa hộ chiếu th́ họ photocopy xong rồi đưa lại chứ không giữ. Tui chưa biết cái xứ nào làm vậy, trừ Việt Nam.





10. Trước giải, buổi, hội hay chương tŕnh ǵ cũng phải giới thiệu danh sách mấy quan có mặt. Đă vậy danh nghĩa dài ḍng lê thê. Có cần phải đọc tên từng người một, chờ từng người một đứng dậy ngồi xuống không. Tui thật sự không hiểu cái logic. Tui chưa bao giờ thấy 1 giải hay trận thể thao nào ở nước ngoài làm vậy.





11. Các trung tâm thể thao trưng khẩu hiệu “rèn luyện thể thao theo giương Bác Hồ vĩ đại”. Sao xứ Mỹ không trưng khẩu hiệu “tập luyện theo gương George Washington vĩ đại”? Bác Hồ hồi đó có tập thể thao mà sao tui không biết ta. Chuột cơ tay đô nữa, giờ tui mới biết. Phải ráng tập để nói theo gương Bác Hồ Vĩ Đại mới được.





12. Tất cả các giấy tờ hành chính pháp lư phải có ḍng chữ này ở trên “Cộng Ḥa Xă Hội Chủ Nghĩa Việt Nam – Độc Lập Tự Do Hạnh Phúc”. Giấy xin phép nghỉ học cũng vậy, giấy báo cáo cũng vậy luôn. Xứ khác có vậy không ta?





13. Đi toilet ở Bến Xe (Miền Đông, Miền Tây, tỉnh, thành phố) mỗi lần phải trả 2,000 VND.





14. Toilet công cộng thường không có giấy vệ sinh. Vậy người ta dung ǵ để chùi *** ta?





15. Làm xong cái hội thảo hay chương tŕnh ǵ lớn chút cũng phải nói : “Cảm ơn các lănh đạo đă tạo điều kiện.”





16. Quân Đội đi làm kinh tế: Viettel, MB Bank, Xăng Dầu Quân Đội, Binh Đoàn 318 Dầu Khí. Tui thật sự không hiểu. Quân đội ǵ mà làm kinh tế kinh doanh?





17. Quân Đội tham gia thể thao thành tích chuyên nghiệp. Tui chưa biết quân đội nước nào khác làm vậy.





18. Cảnh Sát Nhân Dân tham gia thể thao thành tích chuyên nghiệp.





19. Quân Đội phong hàm sĩ quan cho vận động viên đạt thành tích. Mặc dù chưa bao giờ qua trường lớp đào tạo sĩ quan, chưa bao giờ có kinh nghiệm cầm lính, chưa bao giờ có kinh nghiệp chiến trường. Hàm sĩ quan vô nghĩa vậy sao? Bạn là cha mẹ th́ có cho con ḿnh vô cái quân đội như vậy không? Vận động viên đạt thành tích thể thao th́ liên quan ǵ tới phong hàm sĩ quan quân đội? Tui chưa biết quân đội xứ nào khác làm vậy hết.





20. Đi xin việc làm vô mấy cơ quan nhà nước hay quốc doanh phải lót tiền, cả trăm triệu hơn chứ không kém. Có xứ nào khác làm vậy không ta?





21. Đánh thuế kinh doanh trên facebook. Cái này miễn ư kiến.





22. Sinh viên học ĐH hay CD cũng phải học 1.5 năm lư thuyết kinh tế triết học Marx – Lenin và tư tưởng Hồ Chí Minh. 1.5 năm của cuộc đời mà sinh viên sẽ không lấy lại được.





23. Và cuối cùng, Đảng Cộng Sản đấu tranh hy sinh cả triệu người dân trong cuộc chiến chống Pháp, Mỹ Ngụy v́ lư tưởng của chủ nghĩa xă hội, chủ nghĩa cộng sản, nhưng cuối cùng lại dùng chủ nghĩa tư bản và kinh tế thị trường để làm giàu. Vậy cả triệu người Việt đă chết làm ǵ. Cuộc chiến đó có nghĩa ǵ?





Ku Búa Triết học đường phố

florida80
12-15-2019, 18:34
Điều Tôi Muốn Biết













Tôi không quan tâm bạn mưu sinh thế nào mà chỉ muốn biết bạn khao khát điều ǵ và có dám mơ ước đạt được điều ḿnh đang khao khát không...

Tôi không quan tâm bạn bao nhiêu tuổi mà chỉ muốn biết bạn có dám như một kẻ ngốc liều ḿnh v́ t́nh yêu, v́ những ước mơ và v́ một chuyến phiêu lưu để được tồn tại trong cuộc đời này không...


Tôi không cần biết điều ǵ mới phù hợp với ước mơ của bạn mà chỉ muốn biết bạn đă dám đối mặt với nỗi đau bị cuộc đời dối trá hay lại khép chặt ḷng ḿnh v́ e sợ lại một nỗi đau khác...





Tôi muốn biết bạn có dám ngồi lại với nỗi đau của tôi hay của chính bạn; có dám khiêu vũ thật điên cuồng để sự say mê tràn ngập đến tận đầu ngón tay và ngón chân của ḿnh mà không cần phải e dè giữ ư, phải thực tế hay phải luôn nhớ đến những giới hạn của con người...




Tôi không quan tâm câu chuyện bạn kể có thật hay không mà chỉ muốn biết bạn có dám làm thất vọng người khác để thành thật với bản thân ḿnh... Liệu bạn có thể chịu đựng bị kết tội phản bội mà vẫn không phản bội lại chính nhân cách của ḿnh... Liệu bạn sẽ trung thực và v́ thế sẽ đáng được tin cậy chứ...




Tôi muốn biết liệu bạn có nhận ra vẻ đẹp dù cho hằng ngày nó chẳng hề xinh đẹp, và liệu bạn có thể quyết định cuộc đời ḿnh mà không cần sự hiện diện của Chúa...




Tôi muốn biết liệu bạn sẽ chịu đựng được thất bại của lẫn bạn và tôi, đứng bên bờ hồ mà hét vang đến tận trời cao là “có”...




Tôi muốn biết liệu bạn có thể thức dậy dù sau đêm dài đau khổ, thất vọng, kiệt sức và ră rời mà làm những ǵ phải làm cho các con của bạn không...




Tôi không quan tâm bạn là ai hay làm sao đến được đây. Tôi chỉ muốn biết liệu bạn có thể sát cánh cùng tôi trong lửa đỏ và sẽ không chùn bước thoái lui...




Tôi không quan tâm bạn đă học ở đâu, những ǵ và của ai. Tôi chỉ muốn biết liệu bạn có thể một ḿnh đối diện với bản thân chân thật như người bạn bạn có bên ḿnh trong những giây phút đơn độc...







Sưu tầm

florida80
12-15-2019, 18:35
Vài Mẹo Vặt Khi Chơi Bài Ở CASINO.




"Mánh" chơi bài ở Las Vegas
Lindsey Galloway










Với khẩu hiệu ‘Cái ǵ xảy ra ở Vegas th́ ở lại Vegas’, không có ǵ ngạc nhiên khi Thành phố Tội lỗi này có nhiều bí mật nhất về việc làm thế nào để thắng trên các ṣng bạc. Trên trang mạng hỏi đáp Quora, một số người sành sỏi đă phá vỡ quy luật im lặng và chia sẻ một số điều mà các ṣng bạc ở Las Vegas không cho bạn biết.





Uống rượu th́ chắc chắn sẽ thua bạc


Mặc dù nhiều du khách đến chơi bài ở Vegas có thể nghĩ rằng được uống miễn phí là quyền lợi nhưng việc tiếp bia rượu cho khách là một chiến thuật rất rơ ràng của các ṣng bài. “Trừ phi anh có tửu lượng cao, nếu không rượu vào sẽ làm giảm khả năng phán đoán và cảm nhận của anh,” ông Jon Mixon, người lớn lên ở Nevada, nói, “Nếu anh muốn thắng bạc, anh cần phải không đụng tới giọt rượu nào.”






Ṣng bạc có lợi thế trong bất cứ tṛ nào

Những người góp ư trên Quora đều nhắc đi nhắc lại các ṣng bạc có lợi thế đối với tất cả các tṛ chơi của họ nhưng lợi thế này thay đổi tùy tṛ. Ilya Veygman, một kỹ sư phần mềm ở California, và Jenn Tseng, vốn làm việc trong ngành điều hành khách sạn ở Las Vegas, đồng ư rằng bàn quay roulette là tṛ có tỷ lệ thắng ít nhất trong các tṛ chơi trên bàn được ưa thích.

Tṛ chơi có tỷ lệ thắng cao nhất, theo Don Dawson, một cư dân Las Vegas, là bài x́ tố. “Tṛ nào cũng có lợi cho chủ ṣng. Chỉ có bài x́ tố là ṣng không lấy tiền trực tiếp của người chơi,” ông nói, “Bạn muốn ăn hay thua bao nhiêu là hoàn toàn tùy thuộc vào bạn và tài chơi bài của bạn.”







Phải đặt tiền tối đa khi chơi máy đánh bạc (slots) để thắng lớn



“Nếu bạn chơi tṛ slots, không có lư do ǵ đặt tiền thấp nhất,” Tseng nói. “Đặt tiền nhiều nhất th́ mới ăn nhiều nhất.” Số tiền đặt tối đa thường là gấp hai hay ba lần giá đưa ra, ví dụ, số tiền đặt cược tối đa đối với máy 25 cent thường là 50 hay 75 cent.



Các ṣng bạc được thiết kế để làm bạn mất phương hướng
T́m đường đi ra khỏi ṣng bạc không phải là điều dễ dàng một khi bạn đă bước vào. “Các ṣng bạc đều được thiết kế theo kiểu mê cung,” Veygman nói, “Bạn sẽ lạc v́ người ta muốn bạn như thế. Sau đó bạn chụp lấy một chiếc ghế tại một máy đánh bạc hay một ṣng x́ dzách và rồi xong. Bạn sẽ mất một số tiền v́ đánh bạc.
Cũng chính v́ lư do đó, bạn sẽ không bao giờ nh́n thấy chiếc đồng hồ nào ở trong các ṣng bạc. “Họ không muốn bạn nói rằng: ‘Muộn rồi. Đến lúc về rồi.’,” Garrick Saito, một người sống ở Los Angeles, nói. “Bạn chơi lâu chừng nào th́ bạn càng có khả năng thua nhiều chừng đó.”

florida80
12-15-2019, 18:35
Thắng rồi đi ngay
Theo tất cả các ư kiến th́ cách thực tế duy nhất có thể ăn được tiền tươi từ các ṣng bài ở Vegas là biết dừng lại khi bạn đang thắng. “Bạn chỉ có thể thắng được một hai lần trong suốt thời gian chơi,” Mixon nói, “Và khi bạn thắng th́ hăy đứng dậy và đi về. Nếu bạn không về th́ bạn sẽ thua hết số tiền đă thắng và c̣n thua nhiều hơn số đó.”

Sưu tầm



at 3:02 PM

florida80
12-15-2019, 18:36
Đầu Năm Ăn Món "Thăng Hoa Phát Lộc"









Đặt tên nghe "kêu" vậy chớ thật ra là món bông cải xào với cà chua đó quư bạn ơi! Bởi v́ "bông" là "hoa" th́ ḿnh cho là thăng hoa đi. C̣n cà chua màu đỏ thắm tượng trưng cho phúc lộc. Do đó bà bếp nảy ư gọi món này bằng cái mỹ danh "thăng hoa phát lộc" . Món này cũng là một món vegeterian rất healthy.




Vật liệu :

- 1 cái bông cải trung b́nh cắt ra từng bông nhỏ

- Vài trái cà chua chín đỏ nhưng đừng quá chín như cà nấu bún riêu

- 1 củ hành xắt múi (nếu ăn chay th́ không để củ hành) (cũng là thực vật mà sao không ăn chay được, vô lư quá)



















Cách làm :

Bắt nước sôi trụng sơ cải bông, đổ ra rổ.

Cho dầu vào chảo, đảo sơ củ hành cho thơm, xúc ra, trút cải bông vô xào trước rồi tới cà chua, chế chút nước sôi cho cà mau chín. Nêm 1 muỗng cà phê muối, nửa muỗng cà phê đường, 2 muỗng cà phê dầu hào. Cho củ hành vào xào chung. Sau đó khuấy 2 muỗng cà phê bột bắp rưới lên cho sền sệt. Chờ bột trong (chín) tắt lửa, nhắt ra khỏi ḷ.

Xúc ra dĩa, trang trí với ng̣ tàu.









Chúc quư bà nội trợ một năm mới cơm lành canh ngọt, nghĩa đen lẫn nghĩa bóng.




Bon appétít!

florida80
12-15-2019, 18:37
Soi Ngón Áp Út Biết Tính Cách và Tương Lai Của Bạn








Ngón áp út có đường vân danh lợi chứng tỏ bạn đầu óc nhanh nhạy, có vân phiền năo chứng tỏ bạn rất nhạy cảm...



1. Vân quư nhân

Trên ngón áp út có vân quư nhân chứng tỏ tính cách của bạn rất ấm áp, có kỹ năng về giao tiếp, nhân duyên tốt, dễ đạt được ḷng tin và thấu hiểu của người khác, dễ nhận được sự giúp đỡ của bạn bè và tiến đến thành công.


2. Vân cẩn thận

Ngón áp út có đường vân cẩn thận chứng tỏ bạn thông minh và trưởng thành, bạn nghiêm khắc với bản thân, làm việc cẩn thận và thực tế, thường dựa vào sự nỗ lực của ḿnh để có cuộc sống phú quư.




3. Vân 3 đường

Vân 3 đường trên ngón áp út chứng tỏ thời vận trung niên của bạn rất tốt, sự nghiệp thuận lợi, t́nh yêu ngọt ngào, hôn nhân mỹ măn.


4. Vân danh lợi

Ngón áp út có đường vân danh lợi chứng tỏ bạn có đầu óc nhanh nhạy, giỏi kinh doanh, dễ kiếm tiền và biết quản lư tiền bạc, có thể dựa vào năng lực quản lư và kiếm tiền để đạt được tiền tài và danh vọng.


5. Vân phiền năo

Có vân phiền năo trên ngón áp út chứng tỏ bạn rất nhạy cảm, dễ bị tổn thương về t́nh cảm, nội tâm có nhiều vướng mắc không rơ ràng xoay quanh chuyện t́nh cảm và cần có người giúp đỡ.


6. Vân danh tiếng

Có vân danh tiếng trên ngón áp út chứng tỏ bạn có năng khiếu về văn học và nghệ thuật, rất dễ đạt được danh tiếng trên con đường nghệ thuật và học vấn, bạn luôn tự hoàn thiện bản thân trong quá tŕnh theo đuổi khát vọng, danh tiếng v́ thế cũng ngày càng vang xa.


Chocopie (theo Sina)

florida80
12-15-2019, 18:38
Ư Nghĩa Của 5 Ngón Tay









1. Ngón cái:

Đây là yếu tố quan trọng nhất của ban tay. Một ngón cái yếu ớt hay mạnh mẽ cho thấy một tính cách tương tự. Nếu ngón cái to đến thống lĩnh cả bàn tay, đó là người thích cai trị.

Ngón cái trung b́nh bắt đầu từ giữa bàn tay, dài tương đương ngón út, cho thấy một cái tôi ôn ḥa, nhạy cảm trước nhu cầu của người khác, và có thể nói giùm họ nếu cần.

Ngón cái cao đến gần đốt giữa ngón trỏ cho thấy một cái tôi quá đáng, nếu to ngang nữa th́ người này nhiều tham vọng và quyết đạt mục tiêu. C̣n ngón cái dài nhưng thon thể hiện người có tham vọng không rơ ràng v́ thiếu động cơ.

Ngón cái thấp thể hiện người thực tế, có thể không trí thức lắm và một cái tôi bé nhỏ.

Ngón cái có hai phần, nếu phần trên dài hơn, trái tim sẽ điều khiển cái đầu. Ngược lại, bạn là người chỉ dựa vào lư trí. Phần trên cồng kềnh hay nặng nề chứng tỏ người này rất ngoan cố trong những đ̣i hỏi, thậm chí có thể hiếp đáp người khác.

Ngón cái càng dẻo, ứng xử càng linh hoạt. Ngón cái cứng nhắc cho thấy một người khó thay đổi nhưng đáng tin cậy. Tuy nhiên, một ngón cái có thể uốn cong cảnh báo một khả năng phóng đại sự thật.




2. Ngón trỏ:

Thể hiện mức độ kiêu hănh. Ngón càng dài, sự kiêu hănh càng cao, có thể dẫn đến kiêu ngạo. Những người này tin rằng ḿnh luôn đúng. Đây là mẫu người làm lănh đạo, luôn khát khao quyền lực.

Ngón trỏ ngắn thể hiện người thích theo đuôi người khác. Họ thường rất e ngại, khó có quyết định riêng v́ sợ mất mặt. Ngón trỏ trung b́nh cho thấy sự tự tin vừa đúng mức.




3. Ngón giữa:

Thể hiện người có tinh thần trách nhiệm. Người có ngón giữa càng dài rất đáng tin cậy, có xu hướng nhận lấy nhiều gánh nặng trên vai ḿnh. Có thể v́ vậy mà suy nghĩ về cuộc đời có phần kém tươi.

Ngón giữa ngắn cho thấy người hay né tránh trách nhiệm. Đặc biệt, một ngón giữa rất ngắn là biểu hiện của “bệnh” không thể hết ḿnh. Mẫu người này khó có thể nảy sinh ư muốn lập gia đ́nh.




4. Ngón đeo nhẫn:

Thể hiện khả năng sáng tạo và cảm xúc. Ngón này có chiều dài trung b́nh cho thấy đó là một người có tính nghệ sĩ vừa mức, cảm xúc thăng bằng.

Ngón này dài sẽ biểu hiện một người không xa lạ với những xúc cảm quá căng, có vẻ như c̣n lớn hơn cả cuộc đời họ.

Ngón đeo nhẫn ngắn cho thấy người này có vẻ khá thờ ơ và phải rất vất vả mới thể hiện được cảm xúc của ḿnh. Họ cũng cảm thấy khó mà chấp nhận được những nhu cầu cảm xúc của người khác.




5. Ngón út:

Thể hiện khả năng giao tiếp của bạn. Để xác định chiều dài ngón út, nên cụp bàn tay lại sao cho chân các ngón bằng nhau và so ngón út với ngón đeo nhẫn. Một ngón út trung b́nh sẽ chạm tới vạch đốt trên của ngón đeo nhẫn, cho thấy đối tượng ít gặp khó khăn trong giao tiếp.

Ngón út dài là dấu hiệu của một nhà ngoại giao hạng siêu, có thể “tán” chuyện và chắc chắn sôi nổi, cũng có thể thông minh vượt mức. Người có ngón út ngắn ngại giao tiếp, có thể hơi trẻ con trong giọng nói, cách nói.

Ngón út có dáng thẳng thể hiện sự trung thực. Một ngón út khúc khuỷu thể hiện người phóng đại hoặc tệ hơn là dối trá.

Ngón út cách biệt hẳn với những ngón khác th́ chứng tỏ người đó có tinh thần tự lập rất cao.




Sưu tầm



at 11:45 PM

florida80
12-15-2019, 19:08
Cờ Vàng Trong Trái Tim Tôi - Destiny Nguyễn







Tôi lớn lên trong nỗi nhọc nhằn của mẹ, trên đôi gánh trĩu nặng trên vai bà.Tôi lớn lên mười năm đầu tiên trong đời không có người cha thân yêu bên cạnh. Tôi lớn lên vào cái thời mà không ai được nhắc đến 4 chữ VNCH. Tôi lớn lên 10 năm dưới mái trường XHCN, mỗi tuần tôi và các bạn cùng trang lứa vẫn hát vang vang bài chào quốc kỳ nhưng chẳng hiểu ǵ về lá cờ và cũng chưa một thầy cô giáo nào của CS dạy cho học sinh về nguồn gốc của lá cờ cả (măi đến sau này tôi mới hiểu v́ sao).


Cho đến một ngày gia đ́nh tôi đặt chân đến xứ sở tự do trên tinh thần "nhân đạo "của hai bên chính phủ, và cũng từng ấy năm kể từ ngày Sài G̣n thất thủ mới được thấy cảnh "chung một nhà".

Thế là thế hệ những người như tôi một lần nữa lớn lên nhưng trong một xă hội hoàn toàn khác hẳn ở VN. Những ngày đầu bỡ ngỡ nơi xứ người tôi có rất nhiều thứ phải học, phải thay đổi nên chưa bao giờ để ư đến lá cờ ba tôi trân trọng treo ngay giữa nhà. Sau đó vài năm do c̣n trẻ nên tôi cũng bắt kịp nhịp sống và hoà nhập với cuộc sống ở đây. Khi đó tôi bắt đầu nhận thức những ǵ diễn ra xung quanh ḿnh.


Cái mà hằng ngày đập vào mắt tôi đó là lá cờ của Mỹ, nó hiện hữu khắp nơi từ các cơ quan chính phủ, trường học, bệnh viện, văn pḥng cảnh sát, nhà thờ v.v..và rất nhiều nơi trên mọi nẻo đường đến cả nhà ở của người dân. Ngày lễ ngày tết người dân tự ư thức treo cờ chứ không cần ai nhắc nhở. Cũng không phải riêng về việc treo cờ mà cả trong sinh hoạt thường ngày, trong những hoạt động nơi công cộng cũng như trong việc tổ chức xă hội t́nh cảm của công dân Mỹ đối với lá cờ của họ rất đồng thuận và trân trọng.


Ngày tháng trôi qua tôi bước vào ngưỡng cửa đại học và quyết định trở thành công dân Mỹ. Một điều bắt buộc khi trở thành công dân Mỹ là phải biết sơ lược về lịch sử của Mỹ và nguồn gốc của lá cờ. Và giờ đây tôi mới hiểu v́ sao người Mỹ họ yêu nước, yêu lá cờ đến thế. Người ta yêu lá cờ v́ nó đại diện cho vô số điều tốt đẹp ở phía sau. Tự do, dân chủ, nhân quyền, cũng như sự đồng ḷng của tất cả người dân trong việc tạo ra một xă hội công bằng, văn minh và thịnh vượng. Một xă hội mà trong đó mỗi người đều có quyền lựa chọn cuộc sống cho riêng ḿnh và quyền thực hiện ước mơ của ḿnh.


Nh́n cách người Mỹ đối xử với lá cờ nước họ làm tôi giật ḿnh nh́n lại tôi cũng có một đất nước, một quê hương nhưng sao tôi không biết ǵ về lá cờ của ḿnh. Rồi tôi nhớ đến lá cờ ba tôi treo ở nhà sao không thấy giống lá cờ mà khi c̣n cắp sách đến trường tôi vẫn thấy nó nhỏ xíu, bạc màu, cũ kỷ nơi sân trường trên chính nơi chôn nhau cắt rốn của ḿnh ? Tôi đem tâm tư nặng trĩu về nhà hỏi ba tôi. Th́ ra đất nước tôi, dân tộc tôi có một chiều dài lịch sử bi thương đến như vậy. Sau những ǵ ba tôi nói tôi bắt đầu đi t́m hiểu, tôi lật tung hết những quyển sách trong thư viện Mỹ nói về VNCH. Tôi đi ngược ḍng lịch sử của miền Nam VN t́m về hai chế độ đệ I và đệ II VNCH. Càng t́m hiểu tôi càng thấy xót xa phía sau lá cờ vàng ba sọc đỏ ấy là máu và nước mắt của rất nhiều đồng bào đỗ xuống chỉ cho một miền Nam ḥa b́nh và tự do.


Tổ quốc nghiêng ḿnh tiễn biệt một người con

florida80
12-15-2019, 19:09
Anh ngă xuống giữa Sài G̣n không để lại đủ họ tên

Nhưng lịch sử ngh́n năm sau vẫn nhớ.

Trung Tá Long !

Mây vẫn bay trên đầu anh mỗi chiều, mỗi sớm

Mặt trời mọc mỗi ngày làm lóng lánh giọt sương mai

Như nước mắt mẹ già nhỏ xuống xác con trai

Như ánh mắt chị nh́n chồng trong giờ vĩnh biệt

Đất vẫn một màu nâu đậm đà như t́nh người dân Việt

Nơi anh nằm hoa cỏ vẫn xanh tươi.

Máu anh rơi để làm đẹp cuộc đời

Tô thắm đường các em sẽ đến

Các em là thuyền nhờ có anh là bến

Trong cuộc hải hành này anh là ngọn hải đăng soi

Đường tự do dù c̣n lắm chông gai

Nhưng đă có anh mang niềm tin đi trước

Cám ơn anh, người con yêu đất nước

Đă truyền lại cho muôn đời hơi thở Việt Nam.

( Trích Hơi thở Việt Nam, thơ Trần Trung Đạo)


Tôi yêu lá cờ VNCH từ những hiểu biết của riêng tôi nh́n về thực trạng VN trong chế độ CS sau bốn mươi năm ngày càng tồi tệ. Tôi may mắn đang sống trong một xă hội luôn bảo vệ phụ nữ và trẻ em rồi nh́n lại thân phận người phụ nữ nơi quê nhà bị chà đạp nhân phẩm một cách thô bạo và trắng trợn, nh́n những em bé thơ vô tội không đủ ăn,không đủ mặc, ngay cả khi vừa chào đời cũng bị vứt vào thùng rác.

Vậy th́ các bạn trẻ VN ơi các bạn chào cờ mỗi tuần mà có bao giờ đi t́m hiểu về lá cờ đó hay không?

Ngày nay tôi thấy các bạn xem phim Mỹ rất nhiều nhưng có khi nào các bạn để ư trong bất cứ một cuốn phim nào của người Mỹ cũng đều thấp thoáng lá cờ của họ trong đó c̣n phim ảnh của VN th́ sao?


Thế đấy ! chính ḷng yêu nước, yêu lá cờ của người Mỹ đă dạy tôi yêu lá cờ vàng ba sọc đỏ v́ ngoài sự nhân bản ra nó c̣n mang nặng cả t́nh yêu quê hương, yêu mảnh đất ḿnh sinh ra và lớn lên.


Có một lần khi đi làm Report cho buổi lễ Vinh Danh QLVNCH trong quốc hội tiểu bang VA tôi vô cùng xúc động khi bước vào pḥng làm việc của thượng nghị sĩ Black. Ngay cạnh bàn làm việc của ông có 4 lá cờ mà một trong 4 lá cờ đó là cờ VNCH. Tôi vui mừng đến nỗi cứ kéo tay Thiếu Tướng Trần Quang Khôi đến đấy đứng làm mẫu cho tôi chụp h́nh. Rồi những lần đi vận động nhân quyền cho VN trong Quốc Hội Mỹ, biểu t́nh trước Toà Bạch Ốc chỉ cần tôi cầm lá cờ vàng trong tay là người ta biết tôi đang làm ǵ.

Có thể mỗi người có một quan điểm riêng về lá cờ nhưng riêng tôi dù tôi có ủng hộ một lá cờ nào khác đi nữa trong tim tôi vẫn có lá cờ vàng vi ít nhất cho đến bây giờ nó vẫn là một lá cờ chính nghĩa, ngoài ra nó c̣n có một phần xương máu của ba tôi, của những đồng đội ông. Nó có cả nước mắt của bà nội tôi, của mẹ tôi khóc con, chờ chồng.


Tôi cảm ơn nước Mỹ đă cho tôi có cơ hội nói những ǵ ḿnh muốn nói, tôi cảm ơn người dân Mỹ đă dạy tôi biết trân quư một lá cờ và cũng chính v́ vậy mà tôi có cơ hội t́m về cội nguồn lịch sử và yêu quư cha mẹ tôi hơn !!!




Destiny Nguyễn

florida80
12-15-2019, 19:11
3 Cách Đối Nhân Xử Thế Giúp Bạn Sống An Vui







Có ba từ nên nhớ trong đầu để bạn có cuộc sống an vui. Mỗi từ là một câu chuyện tôi muốn chia sẻ với bạn. Mong rằng nó sẽ giúp bạn vượt qua những mệt mỏi hằng ngày.


Bắt đầu bằng từ thứ nhất nhé: KHÔNG CHỐNG ĐỐI




Ở Nhật Bản có vị thiền sư Bạch Ẩn Huệ Hạc, được nhiều người kính trọng và có rất nhiều người thường đến nghe ông ta dạy về thiền. Rồi một hôm bỗng nhiên có tin một thiếu nữ trẻ, con một người hàng xóm của ông mang thai.




Khi bố mẹ trách mắng và tra hỏi ai là cha đứa trẻ, cô đánh liều nói với cha mẹ rằng, đó là con của thiền sư Bạch Ẩn Huệ Hạc. Rất tức giận, bố mẹ cô dẫn cô tới gặp Bạch Ẩn và dùng những lời lẽ nặng nề cáo buộc ông là cha đứa trẻ mà con gái ho đang mang. Ông chỉ trả lời ngắn gọn “Thật thế ư?”




Tin về vụ tai tiếng lan nhanh khắp thị trấn và bay xa ra những vùng lân cận. Uy danh của thiền sư giảm sút, không mấy người c̣n muốn đến học với ông nữa, nhưng ông vẫn không nao núng. Khi đứa bé được sinh ra, bố mẹ mang hài nhi đến cho Bạch Ẩn và đ̣i ông nuôi dưỡng nó. Vị thiền sư chẳng nói ǵ, chỉ nhận lấy đứa trẻ, yêu thương và chăm sóc.




Một năm sau, cô gái trẻ ăn năn thú nhận với bố mẹ rằng, người cha thực sự của đứa trẻ là nột chàng thanh niên bán thịt ngoài chợ. Quá ân hận, họ t́m đến Bạch Ẩn để xin lỗi và mong ông tha thứ. “Chúng tôi rất ân hận, chúng tôi đến để xin đứa bé về. Con tôi nói rằng ngài không phải là cha đứa bé.” Ông trao đứa bé cho họ và cũng chỉ nói “Thật thế ư?”

Bạn hiểu ǵ về câu nói “Thật thế ư” này? Hăy tưởng tượng nếu đó không phải là Bạch Ẩn mà là bạn, th́ bạn sẽ phản ứng như thế nào trong t́nh huống đó?




Vị thiền sư đă phản ứng với mọi chuyện một cách thản nhiên. Dù sự giả dối hay sự thật, dù tin tốt hay tin xấu cũng cùng một cách như nhau. Ông cứ để giây phút hiện tại diễn ra, và ông chọn không tham gia vào những bi kịch trong đời sống. Đó là tâm không chống đối.




Ta thường có xu hướng đ̣i hỏi áp đặt hoàn cảnh theo đúng ư ḿnh, khi thực tế không diễn ra như vậy, tâm chống đối trong ta bắt đầu khởi sinh “Sao đường lại kẹt xe, sao xe lại lủng lốp, sao trời lại đổ mưa…”. Bạn bắt đầu nh́n mọi thứ như một thảm họa.




Chống đối là cách bạn biến ḿnh thành nạn nhân. V́ khi phản kháng lại những ǵ đang xảy ra, bạn sẽ lệ thuộc vào nó. Càng chống đối cuộc sống, bạn càng gặp nhiều khó khăn hơn.




Elise MacCormic nói “Khi thôi phảng kháng lại những điều không thể tránh khỏi, ta sẽ tự giải phóng một nguồn năng lượng giúp ta tạo dựng cuộc sống tươi đẹp hơn”.




Với bạn th́ sao, khi những điều bất như ư xảy ra, liệu bạn có b́nh thản chấp nhận và ḥa hợp với nó để mọi chuyện nhanh chóng tốt hơn không!?

florida80
12-15-2019, 19:11
Chúng ta đến với từ thứ hai nhé! – KHÔNG PHÁN XÉT

Đó là câu chuyện về một người đàn ông thông thái trúng số một chiếc xe, gia đ́nh và bạn bè đến chúc mừng. “Ồ, ông quả là người may mắn!” Ông mỉm cười trả lời “Có lẽ thế”. Trong mấy tuần đó ông rất vui vẻ với chiếc xe mới của ḿnh.

Một ngày kia, có tay say rượu đụng vào xe của ông ta trên xa lộ, và ông phải vào bệnh viện v́ bị thương ở nhiều chỗ. Gia đ́nh và bạn bè chạy đến bảo “ông quả là không may”. Ông lại mỉm cười nói “có lẽ thế”.




Khi ông đang nằm ở bệnh viện, có cơn mưa lớn đổ xuống, đất lở vào ban đêm cuốn theo nhà cửa của ông xuống biển. Bạn bè và gia đ́nh lại tới “Ông thật may mắn khi ở bệnh viện”. Ông lại đáp “có lẽ thế”.




Câu nói Có lẽ thế của người đàn ông thông thái này nói lên thái độ từ chối b́nh phẩm phán xét những điều đang xảy ra. Thay v́ phán xét hoàn cảnh, ông chấp nhận hiện tại đúng như chính nó.

Người Ấn Độ có một quy tắc tâm linh “Bất cứ điều ǵ xảy ra th́ đó chính là điều nên xảy ra”. Không có điều ǵ tuyệt đối, không có điều ǵ chúng ta trải nghiệm lại nên khác đi cả. Thậm chí cả với những điều nhỏ nhặt ít quan trọng nhất. Những ǵ đă xảy ra chính là những ǵ nên xảy ra và phải xảy ra giúp chúng ta học ra bài học để tiến về phía trước. Bất kỳ t́nh huống nào trong cuộc đời mà chúng ta đối mặt đều tuyệt đối hoàn hảo, thậm chí cả khi nó thách thức sự hiểu biết và bản ngă của chúng ta.




Tương tự vậy, đừng vội vàng phán xét một việc ǵ là tốt hay xấu. Thái độ phán xét cuộc sống chỉ khiến bạn thêm gay gắt và khốn khổ hơn mà thôi. B́nh tâm đón nhận mọi điều đang xảy ra mới chính là nghệ thuật để có cuộc sống an vui, khoáng đạt. Nhớ điều này bạn nhé!


Đây là từ thứ ba: KHÔNG RÀNG BUỘC


Ngày xưa ở Trung Đông có một vị vua luôn khổ sở v́ những cảm xúc vui buồn thất thường của ḿnh. Một điều nhỏ nhặt nhất cũng làm cho ông cảm thấy kích động, tạo nên những phản ứng mạnh mẽ ở nơi ông. Nhà vua thường rơi vào cảm giác buồn chán thất vọng. Một ngày kia, quá mệt mỏi với cuộc sống chính ḿnh, ông cố t́m cách thoát ra khỏi t́nh trạng đó. Vua cho mời một nhà thông thái có tiếng đến. Nhà vua nói với ông: “Ông có thể cho ta điều ǵ đó mang lại cho ta sự quân b́nh, yên tĩnh và sáng suốt cho cuộc sống của ta không. Ta sẽ trả cho ông với bất cứ giá nào”. Nhà thông thái trả lời: “Thần sẽ tặng cho bệ hạ nếu ngài hứa là sẽ tôn trọng nó”.




Nhà vua hứa sẽ làm theo lời ông dặn. Ông trao cho nhà vua một chiếc ṿng bằng vàng nhỏ. Chiếc ṿng có khắc ḍng chữ “Chuyện này rồi cũng sẽ qua”. Nhà vua thắc mắc hỏi, điều đó có nghĩa là ǵ? Nhà thông thái không trả lời mà chỉ bảo: “Ngài nhớ luôn mang chiếc ṿng này. Dù có chuyện ǵ xảy ra, trước khi ngài cho rằng chuyện đó là tốt hay xấu, hăy nhớ đưa tay chạm vào chiếc ṿng và đọc lên những chữ này. Ngài sẽ luôn được b́nh yên.”



Chuyện này rồi cũng sẽ qua là câu nói đơn giản mà có sức mạnh. Những chữ khắc trên chiếc ṿng này không hẳn là khuyên ta không nên vui mừng v́ những điều tốt đẹp. Chúng cũng không có ư tạo ra niềm an ủi cho bạn khi lâm vào t́nh huống khó khăn. Chúng có một mục đích sâu hơn, giúp bạn nhận thức được tính chất ngắn ngủi tạm thời của mọi t́nh huống. Bởi dù điều tốt hay xấu đều sẽ không măi măi.




Không ràng buộc không có nghĩa là bạn không c̣n t́m thấy niềm vui với những điều tốt lành trong thế gian này. Mà thái độ này giúp ta cảm nhận niềm vui của mỗi sự việc sâu sắc hơn. Khi hiểu và chấp nhận tính tạm thời của mọi sự, ta có thể cảm thấy niềm vui khi nó thể hiện mà không ràng buộc vào nó, không lo sợ bị mất đi.

florida80
12-15-2019, 19:17
Ư nghĩa của câu nói này sẽ trở nên rơ ràng hơn khi ta nh́n lại bối cảnh của hai câu chuyện trước đây. Câu chuyện thứ nhất về vị thiền sư luôn trả lời những điều mà người ta vu khống cho ngài bằng câu nói “thật thế ư?”; thể hiện thái độ bất phản kháng trong nội tâm của ngài trước mọi t́nh huống, tức là chấp nhận tất cả những ǵ đang xảy ra mà không chống đối.




Câu chuyện thứ hai về người đàn ông luôn trả lời gọn lỏn “có lẽ thế”, cho thấy cái khôn ngoan khi trong ḷng không có sự phán xét. C̣n câu nói “chuyện này rồi cũng sẽ qua” trong câu chuyện này, đề cập đến tính chất tạm thời của mọi chuyện xảy đến cho bạn trong đời sống, để giúp bạn có thái độ không tham đắm.




Không chống đối, không phán xét, và không ràng buộc là ba khía cạnh của thứ tự do chân thật của một lối sống an nhiên tỉnh thức. Trong cuộc sống, những lúc bất tịnh khởi sinh trong tâm khiến bạn không quản lư được cảm xúc của ḿnh, hăy nhớ đến ba từ này, có thể nó sẽ giúp bạn b́nh tâm sáng suốt hơn để vượt qua.


Sưu tầm

florida80
12-15-2019, 19:30
Ư nghĩa của câu nói này sẽ trở nên rơ ràng hơn khi ta nh́n lại bối cảnh của hai câu chuyện trước đây. Câu chuyện thứ nhất về vị thiền sư luôn trả lời những điều mà người ta vu khống cho ngài bằng câu nói “thật thế ư?”; thể hiện thái độ bất phản kháng trong nội tâm của ngài trước mọi t́nh huống, tức là chấp nhận tất cả những ǵ đang xảy ra mà không chống đối.




Câu chuyện thứ hai về người đàn ông luôn trả lời gọn lỏn “có lẽ thế”, cho thấy cái khôn ngoan khi trong ḷng không có sự phán xét. C̣n câu nói “chuyện này rồi cũng sẽ qua” trong câu chuyện này, đề cập đến tính chất tạm thời của mọi chuyện xảy đến cho bạn trong đời sống, để giúp bạn có thái độ không tham đắm.




Không chống đối, không phán xét, và không ràng buộc là ba khía cạnh của thứ tự do chân thật của một lối sống an nhiên tỉnh thức. Trong cuộc sống, những lúc bất tịnh khởi sinh trong tâm khiến bạn không quản lư được cảm xúc của ḿnh, hăy nhớ đến ba từ này, có thể nó sẽ giúp bạn b́nh tâm sáng suốt hơn để vượt qua.


Sưu tầm

florida80
12-15-2019, 20:10
Điều Tôi Muốn Biết













Tôi không quan tâm bạn mưu sinh thế nào mà chỉ muốn biết bạn khao khát điều ǵ và có dám mơ ước đạt được điều ḿnh đang khao khát không...

Tôi không quan tâm bạn bao nhiêu tuổi mà chỉ muốn biết bạn có dám như một kẻ ngốc liều ḿnh v́ t́nh yêu, v́ những ước mơ và v́ một chuyến phiêu lưu để được tồn tại trong cuộc đời này không...


Tôi không cần biết điều ǵ mới phù hợp với ước mơ của bạn mà chỉ muốn biết bạn đă dám đối mặt với nỗi đau bị cuộc đời dối trá hay lại khép chặt ḷng ḿnh v́ e sợ lại một nỗi đau khác...





Tôi muốn biết bạn có dám ngồi lại với nỗi đau của tôi hay của chính bạn; có dám khiêu vũ thật điên cuồng để sự say mê tràn ngập đến tận đầu ngón tay và ngón chân của ḿnh mà không cần phải e dè giữ ư, phải thực tế hay phải luôn nhớ đến những giới hạn của con người...




Tôi không quan tâm câu chuyện bạn kể có thật hay không mà chỉ muốn biết bạn có dám làm thất vọng người khác để thành thật với bản thân ḿnh... Liệu bạn có thể chịu đựng bị kết tội phản bội mà vẫn không phản bội lại chính nhân cách của ḿnh... Liệu bạn sẽ trung thực và v́ thế sẽ đáng được tin cậy chứ...




Tôi muốn biết liệu bạn có nhận ra vẻ đẹp dù cho hằng ngày nó chẳng hề xinh đẹp, và liệu bạn có thể quyết định cuộc đời ḿnh mà không cần sự hiện diện của Chúa...




Tôi muốn biết liệu bạn sẽ chịu đựng được thất bại của lẫn bạn và tôi, đứng bên bờ hồ mà hét vang đến tận trời cao là “có”...




Tôi muốn biết liệu bạn có thể thức dậy dù sau đêm dài đau khổ, thất vọng, kiệt sức và ră rời mà làm những ǵ phải làm cho các con của bạn không...




Tôi không quan tâm bạn là ai hay làm sao đến được đây. Tôi chỉ muốn biết liệu bạn có thể sát cánh cùng tôi trong lửa đỏ và sẽ không chùn bước thoái lui...




Tôi không quan tâm bạn đă học ở đâu, những ǵ và của ai. Tôi chỉ muốn biết liệu bạn có thể một ḿnh đối diện với bản thân chân thật như người bạn bạn có bên ḿnh trong những giây phút đơn độc...







Sưu tầm

florida80
12-15-2019, 20:11
Trâu Nước Cao Thượng








Trong một khu rừng lớn ở Ấn Độ, có một con trâu nước không khác ǵ một vị Bồ Tát hóa thân.


Con trâu nước này không giống đồng loại của nó. Với một màu da đen xanh, nó có một thái độ nghiêm túc và trang trọng, lại có bản tính nhân từ và hiền hậu, giàu ḷng thương người, biết chịu đựng và nhẫn nhục.


V́ thế có những con thú nhỏ nghịch ngợm hay phá quấy nó bằng những tṛ đùa ác độc, hay ức hiếp, làm nhục nó, coi nó có chịu đựng được không.

Có một con khỉ xấu tính và ngu đần, thấy con trâu nước này dễ bắt nạt nên thường hay cưỡi lưng nó nhảy múa đùa giỡn không một chút sợ hăi. Hơn nữa, nó c̣n kiêu mạn mắng trâu rằng:




- Con trâu già xấu xí kia, ta không sợ mi đâu! Mi có khác ǵ cục đá ngu si bị vất bỏ bên bờ ao cho thiên hạ đánh đập chửi rủa, vậy mà sao cứ đứng chết tiệt, đực mặt ra đó không có phản ứng ǵ cả!




Không cần biết trâu đang ăn cỏ hay đang làm việc, con khỉ càng ngày càng phóng túng, lộng hành. Có lúc nó cưỡi lên đầu, lên sừng trâu mà phóng uế, có lúc nó khoa chân múa tay trên lưng trâu, thậm chí lấy cây thọc vào tai trâu, động đậy không ngừng. Trong lúc trâu đang ngâm ḿnh trong ao tắm, th́ nó lấy hai tay bịt mắt trâu lại không cho thấy đường đi, làm đủ cách ngăn không cho trâu hưởng cái vui thú của sự tắm mát.




Trâu nước nhẫn chịu mọi sự nghịch quấy của khỉ, tuy khỉ càng ngày càng lộng hành, một khắc cũng không tha nhưng trâu từ đầu chí cuối không một lần phát ra một lời oán than hay độc ác.




Không hiểu bằng cách nào mà chuyện trâu nước nhẫn nhục này lại đến tai trời Đế Thích. Có một hôm, trong lúc con khỉ đang quấy phá trên lưng trâu nước, trời Đế Thích bỗng hiện ra trước mặt trâu thở dài nói:




- Trâu nước! Với sức mạnh của ngươi, ngươi chỉ búng một cái là con khỉ hung hăng kia chết toi. Tại sao ngươi lại cứ nhẫn nhục chịu đựng cho nó bắt nạt đủ mọi bề như thế? Không lẽ ngươi không biết sức mạnh của chính ḿnh hay sao? Tại sao không dạy cho nó một bài học đích đáng?




- Chính thế, tôi biết sức mạnh của của tôi có thể đập tan một con khỉ, nhưng tôi không muốn dùng sức mạnh ấy mà đối phó với một con vật nhỏ yếu. Giá như nó mạnh bằng tôi hay hơn tôi th́ tôi đă không nhẫn nhục với nó như thế.




Trời Đế Thích lại khuyên trâu nước:




- Ngươi nhẫn nhục như thế tuy rất cao thượng, nhưng ngươi lại sẽ bị cái bọn vô lại ấy ngược đăi hoài, không có ngày nào thoát được tay chúng.




- Tôi đang tu thiện pháp, chỉ sợ không tu được, làm sao dám làm hại một con thú vật khác? Tôi muốn đem hạnh nhẫn nhục ấy mà đánh thức lương tâm của chúng nó. Mặc dù con khỉ này không hiểu được bài học không lời của tôi, nhưng khi nó bị người khác xử phạt đích đáng th́ tự nhiên nó sẽ hối cải và hiểu ra.




Trời Đế Thích nghe thế, rất lấy làm kính phục, lớn tiếng tán thán:




- Trâu nước cao thượng kia! Thực hành nhẫn nhục với một nghị lực kiên cố chính là cái tâm của Bồ Tát dùng để hành đạo, chính loài người cũng phải tôn ngươi lên làm thầy. Nhẫn nhục được th́ không có tâm sân hận, mà không sinh tâm sân hận th́ giữ được trí tuệ, mà có trí huệ th́ không có ǵ là không làm được. Hạnh nhẫn nhục của ngươi đă làm cho Trời, người phải tôn kính.




Nói xong trời Đế Thích thuận tay nắm cổ con khỉ trên lưng trâu, giận dữ mà mắng rằng:




- Này con khỉ ngu si, quả báo đau khổ sẽ giáng xuống đầu mi, chưa chịu mau thông ra nữa hay sao?




Nói xong trời Đế Thích rời trâu nước nhẫn nhục mà trở về thiên cung.




Về sau trâu nước được hưởng hạnh phúc, và cuộc đời của con khỉ th́ vô cùng bi thảm!


Dùng nhẫn nhục đối xử với người không có nghĩa là chịu thua họ, mà là chiến thắng họ một cách chân chính.




Diệu Hạnh dịch (Theo Phật Giáo Cố Sự Đại Toàn)




at 1:59 AM

florida80
12-15-2019, 20:12
Chuyện Đời Thường











Sáng nay một bệnh nhân nam 50 tuổi, làm ruộng, quê ở Tiền Giang đến khám bệnh xin thử mỗi đường huyết. Ḿnh mới hỏi :


- Sao chú muốn thử đường huyết?

- V́ tôi sụt cân nhanh, người ta nói do bệnh tiểu đường.

- Đă bỏ công từ quê lên đây, sao chú không khám tổng quát luôn? Giả sử thử máu có kết quả bị đái tháo đường th́ cũng phải xem chức năng gan, chức năng thận, và đánh giá biến chứng mới điều trị được chứ.

Ḿnh vừa giải thích vừa nh́n bệnh nhân, và ḿnh hiểu vẻ ngập ngừng đắn đo ấy, có lẽ bệnh nhân nghèo.

- Dạ, thử hết mấy thứ đó bao nhiêu bác sĩ?

- Bệnh viện công giá rẻ lắm. Chú đi thử đi.




Khi ḿnh cầm kết quả phim phổi trên tay, tự nhiên ḿnh nghẹn lời. Dù rằng mỗi ngày ḿnh tiếp xúc với rất nhiều bệnh nhân với đủ loại bệnh tật khác nhau.

- Chú hút thuốc nhiều không?

- Cỡ 1 gói 1 ngày. Bữa nào buồn hút nhiều hơn.

- Chú uống rượu nhiều không?

- Mỗi ngày, nhưng chủ yếu vui chơi với anh em, người vài xị.

- Chú có vợ con ǵ không?

- Dạ, một vợ, 3 con. Nhưng nhà có vài công ruộng, nên tụi nó bỏ lên B́nh Dương làm công nhân hết rồi.




- Cháu nghĩ chú nên qua khám bệnh viện Phạm Ngọc Thạch.

- Tôi bị lao hả bác sĩ.

- Cháu cũng hy vọng là lao. Nhưng ....

- Bác sĩ cứ nói đại đi. Tôi ở quê lên khám bệnh cực lắm.

- Cháu cũng nghĩ đây là khối u. Nhưng chú biết đó, có u lành u ác. Mà u ác bây giờ có thể trị được.

- Ư bác sĩ là ung thư phổi hả?

- Chưa chắc đâu. Phải làm thêm xét nghiệm, sinh thiết ... mới có thể kết luận.






Một khỏang im lặng kéo dài. Ḿnh nh́n khuôn mặt bệnh nhân từ trắng bệch chuyển sang tím tái và khoăng 15 phút sau mới trở lại như b́nh thường.

- Ung thư phổi th́ sống được bao lâu bác sĩ?

- Chưa chắc đây là ung thư. Nhưng nếu là ung thư th́ có thể vài tháng, vài năm... Tuỳ vào cơ địa mỗi người, tuỳ vào đáp ứng điều trị.

- Tại sao lại là tôi chứ?

- Tại sao không là chú?

- Tại ....




Lại một khỏang im lặng kéo dài. Ḿnh không nỡ mời bệnh nhân kế tiếp dù sáng thứ hai rất đông.

florida80
12-15-2019, 20:12
Wednesday, February 25, 2015




Người Dân Xứ "Nẩu" - Sông Lô







Nói đến chữ “Nẫu” thường th́ thiên hạ hay đem nó ra đùa hay ghẹo để mua vui một cách vô thưởng vô phạt hơn là nghiêm túc đề cập đến một loại thổ âm miền Trung nghe là lạ đến quê mùa so với những thổ âm khác trong cộng đồng dân tộc Việt.



Có nhiều người cứ thắc mắc chữ "Nẫu" có nghĩa là ǵ? Và từ „Nẫu“ có mang ư nghĩa miệt thị hay không?

Xin trả lời, ư nghĩa có miệt thị hay không là tùy cách nhận thức và tŕnh độ của mỗi người, nó chẳng những được đánh giá ở tha nhân mà c̣n chính ngay cách cảm nhận ở người dân Nẫu.




C̣n chữ nẫu từ đâu mà có? Đây cũng là một loại „chuyện dài nhiều tập“ người viết xin trích ngắn gọn ra đây từ tài liệu ghi được trong bài viết „Xứ Nẫu“ của tác giả Phan Thanh B́nh như sau:




Năm 1578, chúa Nguyễn Hoàng cử Phù nghĩa hầu Lương Văn Chánh làm Trấn biên quan có bổn phận đưa lưu dân nghèo không sản nghiệp khai khẩn vùng đất mới từ nam đèo Cù Mông đến đèo Cả (tỉnh Phú yên bây giờ). Sau 33 năm khai phá vùng đất mới, h́nh thành làng mạc, năm 1611 chúa Nguyễn Hoàng thành lập phủ Phú Yên gồm hai huyện Đồng Xuân và Tuy Ḥa. Năm 1629, chúa Nguyễn Phúc Nguyên nâng cấp phủ Phú Yên thành dinh Trấn Biên . Do đặc điểm của vùng đất mới c̣n hoang hóa, dân cư thưa thớt nên các đơn vị hành chính của vùng biên viễn có những nét đặc thù. Dưới cấp huyện có cấp Thuộc, dưới Thuộc là các đơn vị hành chính nhỏ hơn như Phường, Nậu, Man.




Phường là các làng nghề có quy mô như phường Lụa, phường Sông Nhiễu. Nậu là tổ chức quản lư một nhóm nhỏ cùng làm một nghề, người đứng đầu gọi là đầu Nậu.




Ví dụ: “Nậu nguồn” chỉ nhóm người khai thác rừng, “Nậu nại” chỉ nhóm người làm muối, “Nậu rổi” chỉ nhóm người bán cá, “Nậu rớ” chỉ nhóm người đánh cá bằng rớ vùng nước lợ, “Nậu cấy” chỉ nhóm người đi cấy mướn, “Nậu vựa” chỉ nhóm người làm mắm...




Do sự phát triển của xă hội Đàng Trong, năm 1726, chúa Nguyễn Phúc Chú (1697-1738) cử Đại kư lục chính danh Nguyễn Đăng Đệ quy định phạm vi, chức năng của các đơn vị hành chính. Các đơn vị hành chính như “Thuộc”, “Nậu” bị xóa bỏ.




Khái niệm thành tố chung cấp hành chính “Nậu” được biến nghĩa dùng để gọi người đứng đầu trong đám người nào đó và sau này dùng để gọi đại từ nhân xưng ngôi thứ ba.




Từ “Nậu” không xuất hiện độc lập mà chỉ có mặt trong các tổ hợp danh ngữ:

Ví dụ:




Mất chồng như nậu mất trâu

Chạy lên chạy xuống cái đầu chôm bơm.

- Tiếc công anh đào ao thả cá

Năm bảy tháng trời nậu lạ tới câu.

- Ai về nhắn với nậu nguồn

Mít non gởi xuống cá chuồn gởi lên.




Từ chữ “Nậu” ban đầu, phương ngữ Phú Yên-B́nh Định tỉnh lược đại từ danh xưng ngôi thứ ba (cả số ít và số nhiều) bằng cách thay từ gốc thanh hỏi. Ví dụ: Ông ấy, bà ấy được thay bằng: “ổng”, “bả”. Anh ấy, chị ấy được thay bằng: “ảnh”, “chỉ”.




Và thế là “Nậu” được thay bằng “Nẩu”.




Nẫu đă đi vào ca dao B́nh Định, Phú Yên khá mượt mà, chân chất:




Ai nề sông núi Phú Yên

Cho nẫu nhắn gở nỗi niềm nhớ quê




Phương ngữ Thuận Quảng (Thuận Hóa - Quảng Nam) với “mô, tề, răng, rứa, chừ”, vượt qua đèo B́nh Đê (ranh giới B́nh Định - Quảng Ngăi) được đổi thành “đâu, kia, sao, vậy, giờ”.




Và đặc trưng ngữ âm của vùng Nam Trung bộ (B́nh Định - Phú Yên) không phân biệt rạch ṛi cách phát âm dấu hỏi và dấu ngă. Đặc biệt, bà con vùng biển từ Hoài Nhơn (B́nh Định) đến Gành Đỏ (Sông Cầu-Phú Yên), các âm dấu ngă đều phát âm thành dấu hỏi.




Riêng đồng bằng Tuy Ḥa, khi phát âm không phân biệt được dấu hỏi và dấu ngă. Bởi vậy, “Nẩu” hay được phát âm là “Nẫu”.

florida80
12-15-2019, 20:13
Đồng bằng Tuy Ḥa trù phú, nhiều nhà giàu trong vùng cho con cái đi học chữ phương xa. Các vị có chữ nghĩa viết chữ “Nẩu” theo phát âm quen miệng thành chữ “Nẫu”.




Nói nôm na, tiếng Nẫu là tiếng địa phương của vùng B́nh Định và Phú Yên có nghĩa là họ, hay người ta, v́ là "đại từ nhân xưng" nó nằm ở vị trí ngôi thứ ba vừa số ít mà cũng vừa số nhiều. Ví dụ thay v́ hỏi „Hôm nay người ta đi đâu mà nhiều vậy? „ th́ người dân B́nh Định và Phú Yên hỏi là „Hôm nay nẫu đi đâu mà nhiều dậy?“ hay „Cái nhà này là của họ“ th́ dân Nẫu sẽ nói là „Cái nhà nhà này là của nẫu“.




Chính v́ vậy mà khi ḥa cùng tất cả tiếng nói của mọi miền đất nước th́ tiếng nẫu sẽ không lạc vào đâu được, thậm chí c̣n dùng những từ hoàn toàn khác với những từ thông dụng, ví dụ thay v́ nói „Vào tận trong đó“ th́ nói là „Dô tuốt trỏng“ hay hỏi "vậy hả?" th́ hỏi là „dẫy na?“, "dẫy ngheng" (vậy nghen hay thế nhé), "dẫy á" (vậy đó), "chu cha wơi" (trời đất ơi) v.v...




Cũng vậy, nếu có một chàng trai xứ khác nào đó có quan hệ t́nh cảm với một cô gái người xứ Nẫu nhưng t́nh của chang này c̣n lấn cấn theo kiểu „Mặt trong th́ đă mặt ngoài c̣n e“ hay vẫn c̣n „ú ớ việt gian“ th́ cũng có thể sẽ nhận được câu nói chân chất với khí phách, ngang tàng, dám nói mà cũng dám làm sau đây từ phía người đẹp. Yêu không yêu th́ thâu, cứ dứt phát đi (Ư nói yêu không yêu th́ thôi, cứ nói dứt khoát đi).




Mất chồng như nẫu mất trâu

Ư nói mất chồng như người ta mất trâu




Hay




Thương chi cho uổng công t́nh

Nẫu dề xứ nẫu bỏ ḿnh bơ vơ

Bơ vơ đừng ngại bơ vơ

Nẫu dề Nẫu sẽ viết thơ cho ḿnh




Ư nói thương làm chi cho uổng cái t́nh của ḿnh, người ta sẽ về xứ của họ rồi bỏ lại ḿnh bơ vơ ... người ta đi về thế nào cũng sẽ viết thơ đừng có ngại.




Có một câu chuyện cười về „Nẫu“ cũng xin kể ra đây,




Một anh du khách đi đến xứ nẫu, hỏi cô gái cấy lúa bên đường.

- Cô ơi, cho hỏi thăm, ruộng này của ai vậy?

- Ruộng nẫu đó anh!

-Cái nhà đằng kia của ai vậy em?

- Của nẫu đó anh!

-Vậy chiếc xe Honda kia?

-Cũng của nẫu đó anh!

Đang lúc đó có chiếc phi cơ đang bay trên trời anh du khách mới hỏi thêm,

- Vậy c̣n máy bay kia là của ai?

- Cũng của nẫu luôn đó anh!

Anh du khách trố mắt: -"Trời, ông Nẫu là ông nào mà giàu quá vậy ta!"




Xứ nẫu quê tôi có ḥn núi Nhạn, có Núi Đá Bia, có đèo Cả, Cù Mông, có Vũng Rô, có đập Đồng Cam, có đồng lúa mênh mông c̣ bay thẳng cánh“. Xứ Nẫu quê tôi c̣n có sông Ba, ḥn Chùa, có đầm Ô Loan, vịnh Xuân Đài, có những rừng dừa xanh nằm trên băi biển cát vàng, tạo nên những phong cảnh thiên nhiên hài ḥa và hùng vỹ. Nói chung nó chẳng khác nào như một nước Việt Nam thu nhỏ v́ nó có tất cả, từ vịnh, gành, đầm, vũng đến biển, đảo, núi rừng cùng với cả một vùng đồng bằng được mệnh danh là vựa lúa miền Trung. Nó c̣n có cả vùng trung du, vùng, cao nguyên với núi cao rừng thẳm và cũng bắt nguồn từ đó nó đă đi vào ca dao, dân ca, thi ca, văn học nuôi dưỡng tâm hồn người dân tôi qua nhiều thế hệ.




Một tay cầm biển rộng

Một tay nắm trời cao

Quê tôi đứng giữa tự hào

Đất Phú Yên giữ một màu Việt Nam




Hay




Chiều chiều mây phủ Đá Bia

Đá Bia mây phủ chị kia mất chồng

Lẽ loi như ngọn Núi Sầm,

Lặng yên như mặt nước Đầm Ô Loan




C̣n đánh giá dân xứ Nẫu như thế nào th́ mời bạn đọc xem những mẩu đối thọai dưới đây :




-Ở hoài xứ nẫu, đâm ra tôi cũng dần biết nói tiếng nẫu, mến người xứ nẫu. Người xứ nẫu ăn cục nói ḥn, nhưng chắc thiệt. Cái khí chất ăn sóng, nói gió của những cư dân đất này cũng góp vào tiếng nẫu cái mạnh mẽ trong sắc thái ngôn ngữ, cái độ nồng như mang theo cả gió

florida80
12-15-2019, 20:13
Hiện giờ em sống trong một khu toàn là dân "nẫu", họ rất giàu có nhưng mà vô cùng tiết kiệm, thấy mà phát oải luôn, các học tṛ của em th́ xuất xứ đủ mọi miền bắc trung nam, nhưng em thấy học tṛ xứ nẫu thông minh vượt trội, nhưng có điều tính cách hơi cực đoan và khó gần gũi. Không biết gái "nẫu" có dể thương không hử các bác?




-Rất dễ thương nhưng thường nóng tánh và đá song phi rất giỏi nhưng biết chiều chồng và lo cho gia đ́nh đồng thời sức chịu đựng rất cao.




-Tôi lang thang Quy Nhơn, Tuy Phước rồi vào Sông Cầu, Tuy Ḥa... một thời gian nên cũng có nhiều kỷ niệm với vùng đất này. Con gái "nẫu" thường khép kín và khá nghiêm trọng. Họ quan hệ với ai th́ rơ ràng, rành mạch (khá khuôn phép và phong kiến). Khi đă "thương" rồi th́ họ cực kỳ bền nhưng để cho họ "ghét" rồi th́ coi như là xong.




-Dân "nẫu" có cái ít "đĩ miệng" như dân ở phía ngoài nhưng cũng không bộc trực, gan ruột để ra ngoài như dân miền Nam (chính cống). Dân vùng "nẫu" có điểm rất đặc biệt là họ rất sợ bị "nói". Làm cái ǵ cũng sợ hàng xóm, láng giềng, xă hội ḍm ngó. Nói chung họ bị những khuôn phép cũ kỹ ràng buộc và tai miệng thiên hạ chi phối khá nặng nề.




-Dân Nẫu nói chung là dân đặc biệt rạch ṛi trong cuộc chiến VN. Theo và chống cả hai phía CH và CS rất cực đoan. Có những người bỏ cả gia đ́nh để đi theo VC và có những người bỏ cả gia đ́nh để chống VC.




-Giai thoại đàn bà con gái B́nh Định "đi quyền, đánh roi" xuất hiện trên sách báo chỉ là phóng đại. Không phải đàn bà con gái B́nh Định ai cũng... "có nghề" cả đâu. "




Có một nhạc phẩm hát theo thể loại hát cḥi, đó là một thể loại hát dân gian chỉ ở dân Phú Yên, dân B́nh Định hay nói cách khác là dân Nẫu mới có được. Chính nghệ sĩ hài nỗi tiếng Hoài Linh đă đưa lên sân khấu hài qua giọng bi ai đặc xệt chấc Nẫu với nhiều ư vị mang tính văn hóa phi vật thể trù phú dân gian.




Vâng, chính dân Phú Yên được người ta mệnh danh là dân xứ "Nẫu", đó là tiếng nói đặc trưng của quê tôi mà nhạc phẩm Trách Thân một thể loại dân ca Phú Yên B́nh Định sau đây được hát theo điệu Cḥi, diễn tả cái phong cách riêng của người dân xứ Nẫu hiền ḥa chấc phát mà cũng nhiều t́nh cảm.




Trách Thân




Thân nè, trách thân nè. Thân sao chớ lận đận nè, ḿnh nè, trách ḿnh nè, số phận chớ sao hẩm hiu.




Chớ bởi thân tui, tui cực khổ, tui eo nghèo nên vợ tui nó mấi (mới) không ở nữa mà nó theo chứ Nẫu rầu (rồi)




Em ơi chớ bi (bây) giờ mà em ở ḱa nâi (nơi) đâu? Chớ để cho Qua (anh) nè Qua (Anh) trông đứng nữa trông ngầu (ngồi) rầu (rồi) canh phia (khuya).




Chớ hầu (hồi) nào qua Phú Lỡ (Phú Lễ) eng (ăn) ẩu (ổi) chua, chớ xuống Đại Lănh, uống nước ngót (ngọt), chớ qua Ḥn Dùa (Ḥn Dừa), eng (ăn) mực neng (nang). Chớ bây giờ em không ngó nữa em không ngàng đến chồng nghèo nó cực khổ mà gian nan nó cơ hàn...




Hầu (hồi) nào chớ em thất nghiêp, em đi làng (lang) thang chớ anh thấy em nữa tậu (tội) nghiệp anh di mang anh nuôi rày.

Chớ hầu (hồi) nào em bán nước đá rầu (rồi) anh đi may hai đứa ḿnh nè, chung sống chứ không biết ngày rầu (rồi) mai sau.

Chớ hầu (hồi) nào em bắt ốc rầu (rồi) anh hái rau. ư bây giờ, em đở (để) lại mấu (mối) sầu này cho Qua...

Hầu (hồi) nào trái chuối chín... cũng kấng (cắn) làm ba, chớ trái cam tươi cũng kấng (cắn)... Làm bốn, nửa trái cà cũng kấng (cắn) làm năm

Chớ bây giờ em lấy Nẫu chớ em ân (ăn) nằm, em bỏ Qua chớ Qua hiu quạnh,vấi (với) năm canh Qua một ḿnh...




Anh bây giờ, khoé mắt sầu cứ rùng (rung) rinh có giọt lợ (lệ) sầu, giọt lợ (lệ) tham (thảm) như nước trong b́nh nó tuôn ra

Anh bây giờ, như con Cuốc nó kêu tù qua chớ nó lẻ đâu (đôi), nó lẻ bạn, í quớ chú cha ơi.... là buồn!




Cũng vậy, bài thơ „Nghĩa T́nh“ dưới đây cũng là một điển h́nh nói lên được khía cạnh t́nh cảm của người dân xứ Nẫu quê tôi




Nghĩa T́nh




Tôi cứ (cưới) bà từ thở (thuở) mừ (mườ)i lăm

Vợ chồng hủ hỉ ăn nằm với nhau

Nhớ hầu nào bà ốm bà đau

Tôi lo thang thuốc cho bà mau chóng lành

Bây giờ bà béo nước bà ngọt canh

Bà quên đi cái nghĩa ba sinh thuở nào

Tôi nói ra chẳng phải tính công lao

Tôi nuôi bà mập ú cặp nhủ bà tṛn inh

Bây giờ bà giờ bạc nghĩa bạc t́nh

Để tôi ngậm đắng cũng chịu đành vậy thôi

Gia tài chẳng có là bao

Chỉ có cái cối giả gạo của tôi với bà

Mai này lỡ có ra ṭa

Bà rinh cái cối tôi na cái chày

Đêm về ngẫm nghĩ gác tay

Cái cối bà lạnh lẽo mới sang mượn cái chày của tôi




Nói chung văn hóa xứ Nẫu quê tôi không những chỉ thể hiện qua điệu hát cḥi than trách thân phận năo nùng ai oán như trên, cũng không những chỉ thể hiện qua những tuồng hát bộ mộc mạc dể dải cùng với những ngọn tháp Chàm trầm mặc với „Bao nhiêu vật đổi sao dời, tháp Chàm kia cũng ngậm ngùi phong rêu“ mà c̣n thể hiện rơ nét qua ngôn ngữ không lạc vào đâu của nó.......... Dẫy ngheng (thế nhé).




Sông Lô

(trích " Xứ Nẫu")

florida80
12-16-2019, 20:18
Cái Chuông Nhạc









Một câu chuyện cảm động, nói lên t́nh cha con. Để chúng ta tin được rằng, dẫu có tạm thời xa cách nhau, nhưng rồi máu cũng chảy về tim, nước cũng trở về nguồn. Như người cha và cô con gái ở đây, tiếng nhạc chuông đă làm sống lại t́nh phụ tử.
Như Sao.


Ông Pappy là chủ một cửa tiệm bán đồ cổ. Đă từ lâu, ông giữ kín một nỗi buồn riêng.

Một hôm, trong lúc đang lau chùi cái đèn lồng để chuẩn bị giao cho khách hàng, bỗng ông nghe tiếng nhạc của cái chuông treo ở cửa tiệm. Ông thích điệu nhạc của nó và muốn chia sẻ với khách hàng nên đă treo nó lên.

Ban đầu ông không nh́n thấy ai, măi một lúc sau mới có một mái tóc gợn sóng mềm mại nhô lên ở trước quầy hàng. Đó là một cô bé xinh xắn dễ thương hăy c̣n nhỏ xíu.

– Ông giúp được ǵ cháu đây, hở cháu bé? Ông Pappy cảm thấy ḷng vui hẳn lên.

– Thưa ông, cô bé ngước cặp mắt màu nâu lên nh́n ông. “Cháu muốn mua một món quà cho ông cháu.”

Ông Pappy gợi ư:

– Ông cháu có thích đồng hồ bỏ túi không. Ông có một cái hăy c̣n mới, tốt lắm.

Cô bé không trả lời. Nó đi quanh pḥng rồi tới bên cánh cửa đưa bàn tay nhỏ bé cầm lấy tay nắm. Nó lắc nhẹ cánh cửa để nghe tiếng nhạc vang lên. Mặt cô bé chợt bừng sáng, nó nói: “Chính là cái này đây. Mẹ cháu nói ông cháu thích âm nhạc lắm.”




Ông Pappy khựng lại. Ông không muốn làm cô bé thất vọng nhưng đành phải nói:

– Xin lỗi cháu. Ông không bán cái chuông này được. Hay cháu lấy cái hộp đồ chơi này cho ông cháu, chắc ông cháu thích v́ nó cũng phát ra nhạc.

Cô bé nh́n cái hộp rồi lắc đầu.

– Chắc là không đâu ạ.

Để cho cô bé hiểu và khỏi buồn, ông kể cho nó nghe là con gái của ông từng chơi cái chuông này và v́ vậy ông không muốn bán.

Cô bé tỏ vẻ xúc động, mắt rưng rưng. Nó nói:

– Cháu hiểu rồi, ông ạ. Cháu cảm ơn ông.

Trong giây lát ông Pappy chợt nghĩ tới gia đ́nh ḿnh. Vợ ông mất đă lâu. Con gái ông sau một lần giận gia đ́nh đă bỏ đi nước ngoài sinh sống. Đă mười năm trôi qua, ông không được tin tức ǵ của cô con gái.

Rồi ông tự nhủ với ḿnh: con gái ông đă bỏ đi vậy sao ông không để cái chuông cho người khác – một người có thể chia sẻ nó với những người mà họ thương yêu.

– Khoan đă, cháu ạ, ông kêu lên với cô bé lúc nó mở cửa và tiếng nhạc lại vang ngân. Ông bằng ḷng bán cái chuông. Cháu đừng buồn nữa nha.

Cô bé vui mừng vỗ tay reo:

– Ôi, cháu cảm ơn ông.

– Được rồi. Ông Pappy cũng cảm thấy vui vui trong ḷng dù biết rồi đây ḿnh sẽ nhớ cái chuông lắm. Nhưng ông bảo này, cháu phải hứa là giữ ǵn cái chuông cẩn thận. Rồi ông lấy cái chuông xuống, lau chùi sạch bụi và cho vào một cái túi giấy, trao vào tay cô bé.

florida80
12-16-2019, 20:19
Cháu xin hứa. Cô bé nói. Nhưng chợt nó nh́n ông Pappy, ánh mắt lo lắng.

– Nhưng ông ơi, giá của cái chuông này là bao nhiêu vậy? Cô bé hỏi.

– Vậy cháu có bao nhiêu tiền nào? Ông Pappy hỏi, với nụ cười tinh nghịch.

Cô bé chỉ có trong tay 2 đô la 47 xu. Nh́n thấy vậy, ông Pappy nói như reo:

– Chà chà, cháu thiệt là may mắn. Giá của cái chuông đó vừa đúng 2 đô la 47 xu.

Cô bé đi rồi, ông Pappy cứ ngẩn ngơ suốt buổi. Ông nhớ cái chuông và điệu nhạc của nó. Cho tới giờ chuẩn bị đóng cửa, bỗng ông lại nghe tiếng chuông ngân nga. Ông cho rằng ḿnh tưởng tượng, nhưng nh́n ra cửa ông thấy cô bé lúc sáng lại xuất hiện Cô bé đang cầm cái chuông lắc lắc, miệng mỉm cười.

– Ǵ thế này? Cháu đổi ư rồi sao?

– Không ạ. Cô bé vừa nói vừa cười. Mẹ cháu bảo cái chuông này là dành cho ông.

Trước khi ông Pappy kịp nói thêm lời nào th́ mẹ cô bé bước vào. Mắt cô ấy có ngấn lệ và cô nh́n ông nói.

– Con chào bố!

C̣n cô bé th́ kéo nhẹ gấu áo ông.

– Ông ơi, khăn tay đây, ông lau mắt đi.




Nguồn:baotreonline. com

florida80
12-16-2019, 20:21
Ai Biết Ra Đi Là Vĩnh Biệt
«Con xin lỗi Bố Mẹ nhiều Mẹ ơi"

"Con đường đi nước ngoài không thành"

"Mẹ ơi"

"Con thương Bố Mẹ nhiều"

"Con chết v́ không thở được"




Phạm thị Trà My ráng hết sức trong lúc hấp hối gởi về gia đ́nh message cuối cùng. Người đọc “Con chết v́ không thở được” khó tránh khỏi thắt ḷng, đau nhói trong tim v́ thương cảm. Trà My chết v́ thiếu không khí trên đường đi t́m nơi thông thoáng, dễ làm ăn, dễ kiếm nhiều tiền.




Cùng với Trà My c̣n có 38 người nữa. Họ đều là người Việt nam? C̣n chờ tin chánh thức của Cảnh sát Anh. Nếu thân nhơn của nạn nhơn cung cấp cho cảnh sát Anh đầy đủ thông tin về nạn nhơn th́ công việc nhận diện sẽ mau chống, giải quyết được khó khăn cho cảnh sát.

Nghe nói cùng chuyến vượt biên này c̣n 2 xe nửa v́ số người đi tất cả là 110 người. Họ đă tới Anh an toàn? Mừng cho họ hưởng được phước đức!




Tin 39 người chết ngộp trong thùng ướp lạnh của xe tải khám phá tại Essex, ngoại ô phía Đông Luân đôn, đă làm cả thế giới bàng hoàng. Thủ tướng Anh đă phải thốt lên «Thật đúng là một thảm kịch ngoài sức tưởng tượng và nó làm nát ḷng người. Những người tổ chức đưa người đi sẽ phải bị truy t́m và đưa ra công lư». Nhưng không biết thảm kịch lại có khả năng làm cho đảng cộng sản và Nhà nước Hà nội có phản ứng tâm lư không? Có thật ḷng suy nghĩ nguồn gốc những cái chết này? Và một lúc nào đó, có quyết tâm giải quyết rốt ráo thảm nạn này hay không?




Chiếc cam-nhông quan tài

Theo cảnh sát Anh, chiếc cam nhông vào cảng Purfleet trên bờ sông Tamise lúc 00 giờ 30. Nó đi từ Zeebrugges, bờ biển phía Tây-nam Bỉ. Theo cảnh sát, cũng chiếc xe này, hôm thứ bảy trước đó, đă tới cảng Holyhead, phía Tây nước Anh, nơi qua Irlande.

Phía Bỉ đồng thời cũng mở cuộc điều tra cho biết container có lẽ đă được móc ở Reebrugges nhưng không biết cam-nhông đó dừng lại Bỉ bao lâu.


Cảnh sát Anh vừa cho biết cam-nhông lấy số đăng bạ ở Bulgarie (Bulgary). Thủ tướng Bulgarie, Ông Bovko Borissov, xác nhận xe mang số Bulgarie do một ngưới Ái-nhỉ-lan đứng tên nhưng từ đó, cam-nhông chưa vào lảnh thổ Bulgarie ngày nào. Không có liên hệ ǵ với Bulgarie ngoài tấm bảng số xe. Thường th́ xí nghiệp Âu châu chọn đăng bạ ở Bulgarie cho nhẹ thuế vụ.

Tài xế Mo Robinson, 25 tuổi, người bắc Ái-nhỉ-lan, bị bắt v́ tội giết người không cố sát để đưa ra Ṭa xét xử.




Tội chống nhân loại

Cảnh 39 người chết ngộp và đông lạnh trong xe cam-nhông được phát hiện tại khu kỷ nghệ thành phố Essex hôm 23/10/2019 sau đó, do dư luận xúc cảm mănh liệt, đă làm dấy lên những lời kêu gọi từ khắp nơi đ̣i hỏi phải tranh đấu chống lại những tổ chức đưa người đi để lấy tiền. Tổng trưởng Nội vụ Anh, Ông Priti Patel, cho biết Sở Ngơại kiều sẽ làm việc chặc chẻ vói cảnh sát để t́m hiểu thảm kịch đó đă có thể xảy ra như thế nào? Tại Quốc hội, khi đề cặp tới đề tài di dân lậu, ông tuyên bố “Thảm kịch 39 người chết, thật sự là một thứ tội chống nhơn loại kinh khủng nhứt mà hiện nay chúng ta đang chứng kiến”.


Ông Gerald Tatzgern, Trưởng Pḥng chống nạn đưa người đi lậu của Áo, báo cáo con số di dân mượn đường xuyên qua các xứ balkan ngày nay đang gia tăng mạnh. Nó khó tránh khỏi sẽ là thảm nạn như vụ hôm thứ tư vừa rồi ở Essex. Đó là điều mà ông đă từng lo sợ.

C̣n Cristina Cattaneo th́ kêu gọi đừng nhận diện xác chết v́ làm như vậy là vi phạm nhơn quyền. Hồi tháng 8/2015, có 71 di dân lậu người Syrie, Irak và Afghanistan, trên đường đi qua Tây Âu, bị chết đông lạnh trong xe khi chạy qua Áo. Bốn người trong tổ chức buôn người bị bắt và bị tù chung thân.




Như một Văn pḥng tổ chức du lịch

Một người Việt nam trong đường giây đưa người đi lậu qua Anh hoạt động ở thành phố Ghyvelde, cực Bắc nước Pháp, khai ra hết, từ tổ chức đến cách hoạt động của đường giây đưa người trốn qua Anh với nhà chức trách Pháp khi anh ta bị cảnh sát pháp bắt điều tra và báo La Voix du Nord tường thuật (Nhà báo Alexis Constant). Đường giây đưa người của anh ta hoạt động như một Văn pḥng du lịch. Những người muốn đi qua Anh có thể chọn một trong ba cách đi do đường giây đề nghị.


Cách đi 1, c̣n gọi là cách «căn bản» hay “cỏ”, hoặc “CO2” dành cho những người mạo hiểm v́ đi như vậy sẽ khó tránh bị thiều không khí thở trong lúc chưa tới chổ hẹn v́ phải trốn trong xe tải. Giá cho một chổ chỉ từ 3000€ tới 4000€. Khi xe tới, tài xế mở cửa xe, người đi nhảy lên xe, t́m ngay chổ trốn kín đáo trong thùng xe.


Cách 2, gọi là «VIP 1», giá từ 4000€ tới 5000€, người đi có thể ngồi chung với tài xế. Dĩ nhiên, cách này đă được tổ chức “bôi trơn” ít nhiều lộ tŕnh.


Cách 3 hay «VIP2” có giá 5000€ là tối thiểu. Người đi, dĩ nhiên ngồi chung với tài xế. Khi chờ ở thành phố Dunkerque để qua Anh được ngủ khách sạn một hay hai đêm, chớ không phải ngủ lều trại như hai hạng kia, và hơn nữa, c̣n được giúp đở khi tới Anh.

florida80
12-16-2019, 20:21
Người nắm đường giấy đưa người này là một thanh niên mới 22 tuổi, tên Nguyễn Tùng Hướng. Mỗi tháng, anh ta đưa được lối hai mươi người trốn qua Anh.

Cách làm ăn của anh ta quá dễ dàng nhưng anh đâu ngờ đă bị sập bẩy cảnh sát. Mọi liện lạc của anh đều bị cảnh sát từ Paris nghe lén không thiếu một chi tiết. Khi bị bắt và trả lời điều tra, Hướng không thể chối.

Chẳng những Hướng không chối, mà c̣n khai ra từng chi tiết hoạt động của đường giây, khai tên của tất cả người của đường giây. V́ anh nghĩ ḿnh chẳng có ǵ để mất và quyết định phủi tay, xa lánh hệ thống nguy hiểm này.


Trước đó ít hôm, Hướng bị một người đâm mấy nhác dao, cảnh cáo anh thường qua Đức và anh phải nằm nhà thương Dunkerque nhờ săn sóc vết thương. Hướng cho biết anh có xung đột với một trùm của tổ chức ở Paris. Anh đi qua Đức v́ muốn bỏ trốn.

Trước cảnh sát Pháp, Hướng khai hết cách hoạt động của đường giây đưa người trốn qua Anh như thế nào.


Người tổ chức thật sự đường giây là ở Việt nam. Họ cung cấp visa du lịch cho người đi lậu qua Tiệp. Từ đây, người đi lậu đi tới Paris, rồi thẳng luôn lên Ghyvelde. Tại đây, có một tên cai lều trại và 3 hoặc 4 người trong đường giấy, thay phiên nhau làm việc. Hướng là một trong số người này. Từ tháng nay, Hướng lảnh được 4000€ tiền lương.


Thật ra, tiền kiếm được từ khách hàng giao về Paris. Những tên Phó trùm băng đảng có nhiệm vụ trả lương cho cán bộ đưa người. Người Việt trong đường giấy buôn người ở Paris, chắc chắn không phải người tỵ nạn cộng sản, không phải người Việt ở Pháp từ trước 75, và cũng khó có thể Việt kiều v́ Việt kiều phần lớn đều có học, có nghề nghiệp. Hoạt động của họ là nhằm tranh thủ cộng đồng người Việt về với Hà nội. Vậy đó chỉ có thể là những người của Ṭa Đại sứ Hà nội ở Paris, những người từ Việt nam qua công tác.


Nhờ thành khẩn khai báo nên Nguyễn Tùng Hướng được Ṭa án cho 1 năm tù ở và 5 năm cấm đặt chân tới Pháp.

Chuyện này xảy ra năm 2012, sau cao điểm của làn sóng qua Anh năm 2009, lều trại vùng Calais bị Chánh phủ Pháp tháo gở, nên giá cả hảy c̣n rẻ và đường đi hảy c̣n dễ dàng, gần như đi du lịch kiểu Tây ba-lô.

Ngày nay th́ mọi việc đă thay đổi.




Chết vẫn đi

Sau 75, bác đảng vừa tới, người Miền Nam liền bỏ nước, trốn ra đi t́m lại đời sống tự do. Họ phần lớn đi cả gia đ́nh. Theo Cao Ủy Tỵ nạn, có tới 400 000 người chết trên biển cả. Số người tới được xứ tự do hơn 2 triêu.Họ ở rải rác khắp nơi trên thế giới tự do. Chọn lựa của họ là nước không cộng sản. Họ ghê công sản hơn sợ vất vả.

Ngày nay, những người Việt nam ra đi không phải chạy trốn cộng sản. Họ đi chánh thức, nhà cầm quyền làm hồ sơ cho họ đi. Nơi họ chọn lựa là những nước tư bản giàu có. Họ cũng không tới các nước cộng sản như Tàu, Cu-ba, Venezuela,...tuy không phải v́ họ đă có đủ kinh nghiệm sống với cộng sản.


Họ đi để đổi đời. Họ kiếm việc làm có nhiều tiền, xây nhà cao, cửa rộng. Dĩ nhiên, ước muốn rất chánh đáng. Nhưng cách họ đi tới xứ họ chọn không hợp pháp. Họ đi lậu do những tổ chức dẩn đường đưa đi và lấy tiền ở họ với cái giá cao. Người không sẳn tiền, phải vay mượn thế chấp nhà cửa, ruộng vườn. Chẳng may không trả nợ được, bị mất sạch.


Họ cũng chịu rủi ro, không chết trên biển cả hằng trăm ngàn người, mà chết rải rác trên đường đi. Hôm 23/10 vừa qua, họ chết 39 người trong xe tải. Tức chết hết số người đi trên xe. Cũng như những người vượt biển gặp cướp biển hay sớng gió, chết hết cả ghe, cả tàu. Những kẻ đi trốn, số phận giống nhau, chỉ ư nghĩa cái chết là khác nhau!


Địa phương có dân đi đông là các tỉnh Hà tỉnh, Nghệ an, Thanh hóa và Miền Bắc. Cũng nghèo, đồng bào thượng không đi xa kiếm tiền nhiều, mà chỉ đi qua Thái lan, đi khỏi xứ, tránh bị cộng sản xứ ḿnh khủng bố.


Các tỉnh Miền Trung có tiếng nghèo v́ không được thiên nhiên uu đải. Trước kia, dưới thời quân chủ và cả thực dân, người dân chăm học để thi đậu làm quan mà giàu có. Thời cộng sản, người dân cũng phấn đấu làm quan cộng sản và cũng giàu có hơn thành phần c̣n lại đi đánh cá, làm công lặc vặc, buôn bán nho nhỏ

florida80
12-16-2019, 20:22
Khi đảng và nhà nước cộng sản ban hành chánh sách “xóa đói giảm nghèo” và kèm theo chương tŕnh “uu tiên xuất khẫu lao động” do Bộ thương binh Xă hội chủ quản th́ những tỉnh này liền hưởng ứng. Họ xin đi làm công ở các nước ĐNÁ, các nước Á rặp. Nơi họ mơ ước là Anh quốc v́ ở Anh, theo thông tin họ có, dễ t́m việc làm và lương cao, 4000€ / tháng. Đi làm ở Anh trong vài tháng là đủ trả nợ làm hồ sơ, chi phí cho tổ chức đưa đi. Người có đủ hồ sơ, nếu không tiền, có thể vay tiền ngân hàng yểm trợ chương tŕnh xóa đói giảm nghèo để trả chi phí cho đường giây đưa đi, nhưng phải thế chấp cho ngân hàng.




Phạm thị Trà My trong 39 nạn nhơn, người được nhận diện sớm và duy nhứt cho tới nay, là người Nghệ an. Những người đi cùng chuyến, nghe nói, phải trả dịch vụ đưa đi từ 30 000€ tới 42 000€. Giá tăng vọt khá cao so với những năm trước đây.


Theo kết quả điều tra của IRASEC (Institut de Recherche sur l’Asie du Sud-Est Contemporain) do Danielle Tan và Nguyễn thị Hiệp thực hiện, từ Pas de Calais (Pháp) qua Birmingham và Manchester, 2 thành phố lớn của Anh, nơi tập trung đông đảo người Việt sanh sống, th́ riêng người xứ Nghệ đi qua Anh, đa số là dân có tiền. Họ đi là để kiếm thêm nhiều tiền hơn, thay đổi đời sống của họ tốt đẹp hơn, sang trọng hơn. Trong số người Nghệ đi, chỉ có 10% là nghèo, phải vay tiền để trang trải chi phí.




Về thành phần tuổi tác và nam/nữ, những người đi làm giàu ngày nay cũng không giống những người đi sau 75. Theo điều tra của Tổ chức phi chánh phủ AAT (Alliance Anti-Trafic) th́ người Việt trốn qua Anh, đại đa số là đàn ông (95%), đi một ḿnh, tuồi từ 25 tới 40 và trên vài tuổi. Họ đi, vợ con ở lại nhà chờ họ gởi tiền về. Có người cưới vợ xong, ra đi kiếm tiền.

Những người này chia theo lớp tuổi : 60% tuổi từ 25 tới 40 ; 37, 1% trên 40 và chỉ có 2, 9% tuổi từ 18 tới 25.


Người ta chọn qua Anh v́ nghe nói việc làm lương cao. Cũng có lư. Như đi làm móng tay, móng chơn, việc làm này đang phát triển và do ảnh hưởng bà con ở Huê kỳ, hiện chiếm 60% kinh tế cộng đồng người Việt ở Anh), lương lối 1500€ / tháng. Có người làm bếp cho nhà hàng Thái lan, ăn ở tại chổ, lương tháng 3000€. Nhưng những việc làm này dành cho người cư trú hợp lệ. Người chưa có giấy tờ, không ai dám mướn v́ luật pháp cấm. Họ phải đi làm trong những sở trồng cần sa lậu, lương thường dưới 1000€ / tháng. Làm không có giờ nghỉ, ăn ở thiếu thốn tiện nghi tối thiếu. Đôi khi c̣n bị ngược đải v́ sanh mạng nằm gọn trong tay người chủ thuê.




Cần sa trồng ở Anh nhưng không tiêu thụ ở Anh, chỉ đưa ra các xứ khác. Sau khi gặt hái, cần sa được xấy khô, cân, vô bao b́. Nơi làm việc này, cũng do người Việt nam đi lậu làm, dưới sự trông nôm của an ninh Hà nội. Cần sa thành phẩm giao cho Ba Tàu đem đi và Ba Tàu tới trả tiền công nhơn bằng tiền mặt. Nơi trồng cần sa thường thay đổi địa điểm để tránh bị cảnh sát khám phá.

Thông tin về Phạm thị Trà My tử nạn đă làm xúc động ḷng người khắp nơi. Báo chí loan tin trên trang nhứt. Cả nước Anh bàng hoàng, tỏ ḷng thương tiếc.

Cùng người Việt nam nên không ít người biết tin đều tỏ ḷng thương cảm. Ít hôm sau, có thêm nhiều thông tin về Trà My được phổ biến tiếp.




Trà My là hội viên Hội Cờ Đỏ, tổ chức quần chúng của cộng sản để hoạt động tuyên truyền và phản tuyên truyền, cả khủng bố quần chúng dưới sự lănh đạo của đảng cộng sản. Hội viên, những người hoạt động đạt được thành tích cao, sẽ được tuyển vào Đoàn, vào đảng. Trà My có lẽ là đối tượng đầy hứa hẹn!




Trường hợp Trà My đang làm cho nhiều người suy nghĩ. Phải chăng đảng và Nhà nước cộng sản tung người ra các nước tư bản, nơi có đông người Việt sanh sống, như Trà My và các bạn của Trà My, lấy tiền đầu trước ; những người này kiếm việc làm, gởi tiền về gia đ́nh, vừa đem ngoại tệ về cho đảng, vừa là cán bộ dân vận cho đảng và Nhà nước?

Đảng cộng sản quan tâm khối người Việt sanh sống ở nước ngoài để khai thác về mặt chánh trị và sự giàu có của họ.




Năm 2108, theo báo cáo của Ngân hàng Thế giới, người Việt nước ngoài, kể cả những người được xuất khẫu lao động, gởi về 16 tỷ us$. Chuyện đảng mê đô-la là trường kỳ. Trong cuốn Qủy vương của Vũ Ngọc Tiến (Hội Nhà văn, Hà nội, 5/2016) bị thu hồi, kể chuyện về những người Việt nam lao động ở Nga do Nhà nước xuất khẫu hay đi tự túc, lén đi, …đều phải nộp cho Nhà nước 30% trên lợi tức.




Ở Pháp, trước đây, sinh viên du học, cán bộ trao đổi với Pháp, đều phải nộp về cho Nhà nước 30% trên lương hay học bổng của ḿnh. Không nộp, về nhà, bị nộp cao hơn, có khi bị móc túi sạch.

Người Việt nam đi lậu qua Anh, trả chi phí cao, nhiều rủi ro tử vong. Như trường hợp 39 người vừa rồi. Tù năm 2009, Pháp và Anh đă kư với nhau nhiều thỏa thuận hợp tác kiểm soát chặt chẻ hai bên để ngăn chận. Và hợp tác với Bỉ, Tiệp, Đức, truy lùng những đường giây đi qua đây, đổ người xuống đây chờ chuyển qua Calais để trốn qua Anh. Các trại ở rừng Calais bị tháo gở, …Nhưng cho tới ngày nay, vẫn c̣n người Việt nam đi và chết.




Tổ chức đưa đi, người đưa đi vẫn là người Việt nam và ở Việt nam. Vậy chỉ có đảng cộng sản ở Hà nội, chớ không ai khác hơn, duy nhứt có khả năng dứt làn sóng người đi. Hay v́ kiếm tiền và tuyên truyền phá hoại cộng đồng người Việt hải ngoại là quan trọng mà tiếp tục làm ngơ và ngầm yểm trợ.

florida80
12-16-2019, 20:23
6 Tuyệt Chiêu “Làm Nguội” Cơn Nóng Giận.









Luyện được khả năng b́nh tĩnh trước nhiều t́nh huống là điều rất khó, cần nhiều thời gian, nhất là với những người trẻ tuổi. Sẽ không có cách nào thổi bay cơn nóng giận nhanh nhất, nhưng luôn có cách để chúng ta rèn luyện khả năng kiềm chế và kiểm soát bản thân.




Giữ b́nh tĩnh trong nhiều t́nh huống được coi là “nhiệm vụ bất khả thi” với chúng ta, tuy nhiên, nóng nảy không bao giờ là giải pháp được lựa chọn khi giải quyết rắc rối. Để không thường xuyên nổi nóng, bạn nên nhớ điều này: làm thế là v́ bạn, nóng giận chỉ thiệt thân thôi! Nếu lỡ có ai “chọc giận”, hăy thử làm cách sau xem sao.




1. Bỏ đi
Trong một cuộc tranh luận, đến lúc cao trào mà im lặng bỏ đi th́ ấm ức quá, tuy nhiên to tiếng và cáu giận cũng không giải quyết được vấn đề? Hăy biết “ngưỡng” của ḿnh, khi cuộc tṛ chuyện căng thẳng đến mức báo động, bạn hăy dừng lại, bỏ ra ngoài hoặc đi đâu đó để tránh không “lỡ lời”. Khi b́nh tĩnh hơn, bàn luận mọi việc vẫn dễ dàng hơn.

2. Nhắm mắt trong giây lát
Gặp chuyện khó chịu, hăy tạm nhắm mắt lại trong chốc lát, tạm thời để thế giới “biến mất” một chút, bạn sẽ có được sự tập trung và b́nh tĩnh hơn.

3. Không gian yên tĩnh
Đang “bốc hỏa” mà ở chỗ ồn ào càng có nguy cơ khiến lửa cháy to hơn. Nên t́m nơi nào đó yên tĩnh (tốt nhất bạn nên chuẩn bị vài chỗ như vậy) để được ở một ḿnh, bạn cần để cho thần kinh của ḿnh được “xoa dịu” đôi chút, mà làm điều đó không ǵ bằng “bậc thầy” yên lặng đâu.

4. Uống nước
Khi nóng giận, nên uống một ly nước, cách này có thể cũ rích nhưng hiệu quả. Bạn cũng có thể t́m thấy sự “hỗ trợ” tuyệt vời của nước cho sự b́nh tĩnh như nh́n ngắm hồ cá, rửa mặt hoặc có thời gian th́ đi tắm cũng sẽ có hiệu quả tuyệt vời khi cần đuổi cơn cáu bẳn đi nơi khác.

5. Hít thở sâu
Không cần là bậc thầy Yoga bạn vẫn có thể trở nên điềm tĩnh hơn. Hít thở giúp cung cấp oxygen cho năo và các cơ quan trọng yếu của cơ thể, giúp chúng ta tỉnh táo hơn. Hăy thực hành phương pháp thở sâu như sau để cảm thấy dễ chịu hơn:

- Hít vào bằng mũi và đếm từ 1 - 4

- Dừng lại và đếm từ 1 - 4

- Thở ra chầm chậm, đếm từ 1 - 4

- Tạm nghỉ, đếm từ 1 - 4 (không hít thở)

- Thở theo nhịp b́nh thường 2 nhịp

- Tiếp tục hít vào theo bước đầu tiên.

6. Nghe nhạc
Những giai điệu nhẹ nhàng, êm dịu sẽ giúp cho những dây thần kinh đang căng như dây đàn của bạn thư giăn. Tùy vào sở thích của bạn mà có thể chọn loại nhạc phù hợp, có thể bạn ngạc nhiên nhưng nhạc rock với nhiều người lại là “thuốc” trị sự nóng nảy của họ đấy.



Theo Webtretho



at 12:29 AM

florida80
12-16-2019, 20:31
Những Bí Mật Và Chuyện Bi Hài Của Giới Ăn Trộm - Phạm Hiếu








Tuần qua (16.10.204) tờ The Herald Sun tại Melbourne đăng bài “Burglars reveal the common mistakes homeowners make that tempt them” (Giới ăn trộm tiết lộ những sơ suất thông thường của chủ nhà vốn mời mọc họ”, chỉ ra những sơ suất mà chủ nhà vô t́nh gây ra để “mời” trộm vào nhà.


Đây là dự án khảo cứu mang tên “Drug Use Monitoring in Australia” do Phân khoa Luật và Công lư (School of Law and Justice) thuộc Đại học Edith Cowan tại Tây Úc thực hiện. Như có thể thấy ở cái tên, khảo sát này nhắm vào giới nghiện ngập, t́m hiểu những mánh khóe mà giới này áp dụng để kiếm tiền hút chích. Trong chương tŕnh này các nhà nghiên cứu đă phỏng vấn 228 can phạm bị tù, hỏi 168 tên trộm về mánh khóe làm ăn.





Qua lời khai của những tên trộm này, các nhà khảo cứu đă rút ra những điểm đáng chú ư mà chúng ta nên tuyệt đối tránh:






1. Nhà vắng chủ th́ dễ ăn trộm, do đó chú ư đừng để lộ dấu hiệu là tôi đi vắng: thùng thư bị đầy, thư bị rơi văi ra ngoài v́ hết chỗ chứa. Chủ nhà đi vắng nên không có ai lấy thư. Do đó nếu không muốn ăn trộm viếng nhà, chú ư dọn sạch hộp thư, nếu đi xa th́ nhờ nguời thân quen thỉnh thoảng qua rút bớt thư!


Bên cạnh hộp thư, bọn ăn trộm cũng chú ư các yếu tố khác như thùng rác bị bỏ nằm vất vưởng bên lề đường, không đậu xe ở lối vào: có thể chủ đi vắng nên không thể dọn thùng rác.


2. Trộm nhà dân nhậu. Nếu phải trộm những nhà không vắng chủ th́ bọn trộm ưa ṃ vào nhà của những ông chủ ưa nhậu nhẹt: chủ say xỉn, nằm không biết trời đất ǵ nên tha hồ ra tay. Buổi tối khoe tiệc nhậu tưng bừng trong nhà ngoài sân, xác suất ăn trộm ṃ vào nhà trong khoảng nửa đêm về sáng rất cao.


3. Trộm nhà có đồ quư giá. Nếu đi “khảo sát t́nh h́nh”, gặp những nhà mở rèm cửa để lộ những vật dụng đắt tiền, bán được giá, nhất định phải t́m cách vào đây ăn trộm.


4. Ra tay vào ban ngày, một cách nhanh chóng, khi chủ nhà mở cửa để ra ngoài làm vườn hay rửa xe!


5. Chủ nhà mời ăn trộm. Rất nhiều trường hợp bọn ăn trộm t́m được ch́a khóa dự pḥng mà chủ nhà nhét trong chậu hoa hay dưới thảm lót cửa, do đó không thể... không mở cửa vào nhà t́m đồ đạc qúi giá, nhất là iPad hay ví đầm bỏ quên trên salon.


6. Mở đèn cửa trước và mở radio sáng đêm: đây là chủ nhà đi vắng nhưng mở vậy để “hù” người ngoài. Chẳng có ai nghe đài sáng đêm, 24 trên 24, lại nghe duy nhất một đài. Nhất định nhà phải có đồ đạc qúy nên mới làm vậy, đây là cơ hội tốt để ra tay!


7. Ngán nhất là nhà có chó. Có đến 61.4 phần trăm tội phạm cho biết đă bỏ cuộc khi phát hiện nhà có chó. Sau chó là hệ thống báo động và đèn sáng trong nhà. Tuy nhiên chú ư điểm số 6.


8. Đa số cho biết thời điểm làm ăn tiện nhất là từ 6pm đến 7am, khoảng 37.9 phần trăm cho biết làm ăn vào ban ngày.


9. 57.8 phần vụ trộm diễn ra một cách bộc phát, ngẫu hứng khi cơ hội đến, chỉ có 33.33 phần trăm vụ trộm là diễn ra theo kế họach định trước.






Đây là cách chủ nhà Úc “mời ăn trộm”, c̣n giới ăn trộm th́ sao?


Hăy nh́n sang nước Mỹ!

florida80
12-16-2019, 20:31
Mánh khóe của bọn ăn trộm Mỹ






Đây là kết quả của chương tŕnh nghiên cứu với sự hợp tác của Cố vấn an ninh Chris McGoey, người điều hành trang crimedoctor.com và Giáo sư h́nh phạm học Richard T. Wright tại Đại học Missouri-St. Louis. Họ đă phỏng vấn 105 tên trộm và rút ra những điểm lư thú khác, trong đó có vài điểm trùng với khảo sát nêu trên.






1. Tôi là người b́nh thường. Tuần qua tôi có thể đến nhà anh để rửa thảm, sơn cửa cuốn hay mang tủ lạnh đến giao hàng cho anh. Phát hiện vật qúy, để ư cách đột nhập căn nhà, tôi cầm ḷng không đặng nên nay quay lại mượn đỡ vài món bán kiếm tiền xài chơi!


2. Hello. Tôi đến đây cắt cỏ, dọn vườn cho anh, xin anh cảm phiền cho tôi đi tiểu tí nhá. Khi sử dụng toa lét th́ tiện thể tôi gỡ chốt cài bên trong cửa sổ để lần sau chỉ cần mở nhẹ là chui vô khỏe re, khỏi phải đập vỡ cửa kiếng làm ǵ cho mỏi tay!


3. Hi, tôi đi ngang nhà anh, thấy anh trồng hoa cỏ, tỉa tót vườn tược xinh quá. Người yêu cái đẹp như anh th́ chắc trong nhà cũng có vài món đẹp đẹp! Đồ chơi con nít vươn vải ngoài sân sau th́ chắc trong nhà cũng có vài game điện tử đắt tiền, có thể mượn đỡ đi cầm đổi vài liều chích chơi cho đỡ ghiền!


4. Thấy báo dồn đống trên lối vào nhà anh. Tôi vờ đặt vài tấm quảng cáo pizza trên cửa trước, vài bữa sau qua lại thấy vẫn c̣n nguyên th́ chắc chắn là anh đi xa, dại ǵ mà không vào t́m vài món bán kiếm tiền!


5. Tuyết rơi, phủ trắng xóa sân trước nhà anh, chắc chắn anh đi xa, Anh dại quá, nếu anh nhờ hàng xóm thỉnh thoảng lái xe lướt ngang vài đường th́ tôi đă sợ, nghĩ là anh có nhà. Anh để băi tuyết phẳng lỳ thế, tôi bảo đảm là anh không có nhà, dại ǵ không bước vô... sưu tầm đồ giá trị!


6. Nếu cửa trước của anh trang ḥang bằng kiếng th́ đừng để tôi thấy bảng điều khiển hệ thống báo động. Anh quên không “on” nó th́ tôi nh́n qua cửa kiếng tôi biết ngay, dại ǵ không bước vô thăm!


7. Công ty an ninh hay bao giờ cũng cũng gắn hệ thống báo động ở cửa sổ ngay trên bể nước rửa tay, rửa chén. C̣n cửa sổ trên tầng hai bao giờ cũng nối với pḥng ngủ. Pḥng này mà gắn sensor phát hiện di chuyển th́ tôi ngán nhất, hở ra là nó hú th́ c̣n làm ăn được ǵ nữa!


8. Trời mưa trời gió cũng là cơ hội để ṃ vào nhà anh. Anh cầm dù bước ra xe, loay hoay với cái dù nên anh quên khóa cửa, tôi vô khỏe re. Hăy nhớ kỹ điều này: mưa th́ mưa, cầm dù th́ cầm dù, cửa phải luôn luôn khóa v́ bữa đó tôi không chịu trùm mền nằm nhà đâu!


9. Đi ăn trộm th́ tôi không dại ǵ phá cửa hay dùng ch́a vạn năng mở cửa vào liền. Tôi phải gơ cửa, nếu anh có nhà th́ tôi giả vờ hỏi đường, anh làm ǵ tôi nào? Bằng không tôi giả vờ chào hàng, hỏi anh có muốn dọn cống không, tôi tính giá rẻ lắm cơ!


10. Anh ngu lắm, cứ mang hột x̣an hay tiền mặt nhét vào ngăn kéo chứa vớ tất: anh tưởng tôi sợ dơ tay, không sục sạo mấy chỗ này ư?


11. Th́ giờ có hạn, tôi không hơi đâu lục t́m đồ qúy trong pḥng trẻ con. Trẻ con th́ hay phá, anh dại ǵ anh bỏ đồ qúy ở đó? Anh bỏ đó, ngộ nhỡ chúng hốt hột x̣an hay vứt ra băi cỏ, ngộ nhỡ chúng xé tiền th́ sao!


12. Anh mua tủ sắt th́ tôi chịu, tôi không phá nó được, không rinh nó đi được. Nhưng chớ có dại mua lọai tủ sắt nhỏ như microwave rồi dùng ốc vít bắt xuống bệ gỗ hay bệ sắt. Tôi có đồ nghề, tôi mở ra, tôi bế đi luôn, khó ǵ!


13. Anh mở ti vi th́ làm tôi ngán hơn là anh đi vắng mà gắn arlam bởi lẽ biết anh đang ở nhà. Nhưng nếu anh đi đâu mà mở nó để dọa tôi th́ chịu khó bỏ ra 35 Úc kim mua hệ thống điện tử, cái này thỉnh thoảng lại lóe sáng như ti vi, đứng ng̣ai ŕnh tôi cứ tưởng là anh xem ti vi. Cái này bọn tư bản phản động gọi là fake tivi, rao bán đầy trên mạng faketv.com.


14. Thỉnh thoảng tôi cầm một cái clipboard trong kẹp xấp giấp làm như nhân viên tiếp thị, chào hàng. Có khi tôi vác cái cào làm như thợ cắt cỏ. Đố cha anh nghĩ ra rằng tôi là quân ăn trộm, đang điều nghiên t́nh h́nh.


15. Hai thứ tôi ghét nhất trên đời là chó hay sủa và hàng xóm hay chỏ miệng vào chuyện của nhà bên.


16. Tôi sẽ đập vỡ kiếng cửa sổ để vào trong, nhưng nếu tôi đập th́ phải tạo ra âm thanh. Giả sử hàng xóm của anh nghe một âm thanh lớn th́ nó ta sẽ ngừng để chờ tiếng thứ hai. Nếu không nghe nữa th́ nó sẽ tiếp tục công việc cũ. Đó là bản chất tự nhiên của con người thôi mà!


17. Hệ thống alarm chỉ làm việc khi anh cài nó vào t́nh trạng họat động. Tại sao anh tốn tiền mua nó mà khi đi ra th́ lại quên cài, chỉ giúp tôi ăn trộm dễ hơn.


18. Tôi thích nhất là những nhà mở cửa sổ, để màn cửa trống không, nh́n qua là biết ngay bên trong có ǵ qúy giá, biết anh có ở nhà hay không. Biết rồi th́ tôi sẽ đảo tới đảo lui, t́m cơ hội ra tay.


19. Đừng có dại dột mang đi khoe trên Facebook rằng đến ngày đó tháng đó anh sẽ đưa vợ con đi nghỉ mát nhá. Tôi vẫn hay lên đó săn lùng, biết ai vắng nhà là tôi t́m tới hỏi thăm ngay!


20. Ban ngày đi làm anh vẫn mở cửa sổ để không khí trong lành thông thóang trong nhà. Tôi cũng thích lắm, vào ăn trộm trong những căn nhà có không khí trong lành th́ thiệt là tốt cho sức khỏe, vừa không hại phổi, vừa không tốn công cạy cửa!


21. Gơ cửa th́ nhớ trả lời, khỏi phiền anh mà khỏi phiền tôi. Anh trả lời th́ tôi sợ, tôi rút. Anh có nhà mà nín thở ngồi ŕnh bên trong, tôi tưởng vắng chủ nên phá cửa xông vào, gặp anh th́ chẳng lẽ tôi đầu hàng, đưa thân ra cho anh trói lại gọi cảnh sát tới bắt? Tôi sẽ vớ cái ǵ đó nện vào đầu anh rồi t́m đường thóat thân chứ? Dại ǵ ở lại để lănh nạn chứ!







Những tội phạm ngớ ngẩn


Ngoài chủ nhà ngớ ngẩn “mời ăn trộm” vào nhà, cũng có những tội phạm những tay ăn trộm ngớ ngẩn mời cảnh sát đến tóm cổ ḿnh

florida80
12-16-2019, 20:32
Chuyện xảy ra vào tháng 12 năm 2012 khi cô Hannah Sebata, 19 tuổi, từ Nebraska đến Texas dùng súng cướp ngân hàng, lấy được 6,000 đô la.


Chỉ vài tiếng đồng hồ sau khi thực hiện một vụ cướp nhà băng, Hannah Sebata tung lên YouTube video clip quay cảnh cô vung vẩy một mớ tiền, tự xưng ḿnh là "Chick Bank Robber" (Đào non cướp nhà băng).


Trong video cô khoe là trước đó có ăn trộm một xe hơi tại York, lái tới Waco ở Taxas để cướp ngân hàng. Cô cũng khoe là ḿnh mới phê cần sa và diễn tả rằng đây là những tháng ngày đẹp nhất của đời ḿnh.


Video clip này thu hút 7,000 lượt người xem và hàng chục người đă gọi điện thọai báo cho cảnh sát.


Cô bị tóm cổ và sau đó bị phạt bản án 20 năm tù, trong đó thời hạn thọ án tối thiểu là 10 năm!






2. Ngứa tay với Internet


Một nhóm ăn cướp tại đă vờ làm khách đến một tiệm internet cafe tại Calima (Colombia) chờ cơ hội thuận tiện để rút súng ra cướp tiền. Không may là trong khi chờ đợi cơ hội rút súng. một tên trong bọn đă ngứa tay mở facebook của ḿnh ra check in, và thế là để lộ cái đuôi chuột. Cả băng đă bị tóm cổ ngay sao đó!


2. Đi ăn trộm nhớ đừng mang theo điện thọai


Chuyện xảy ra năm ngóai khi Douglas Wolaver 38 tuổi, ở tiểu bang Ohio ṃ vào nhà người khác ăn trộm.


V́ quên khóa điện thọai nên cụ cựa sao đó, điện thọai di động anh ta bỏ trong túi nhảy đúng số khẩn cấp 911, có lẽ trước đó anh ta gọi số này.


Tổng đài hỏi lại nhưng anh ta tắt ngay, nhân viên trực sợ rằng người gọi đang gặp nguy hiểm có thể nguy hiểm đến tính mạng nên báo ngay cho cảnh sát.


Tới nơi cảnh sát phát hiện cửa sổ bị đập vỡ nên ra công t́m khiến Wolaver phải t́m chỗ nấp kín. Không may điện thọai anh ta sắp hết pin nên tít. Tiếng điện thoại tít tít đă gọi cảnh sát đến tóm cổ chủ ḿnh!








3. Đă lừa đảo c̣n viết báo để khoe











Sau trận lụt lịch sử năm 2011, anh chàng Lex Adams 60 tuổi ở tiểu bang Queensland đă khai rằng thuyền của anh ta bị trôi và lấy tiền bảo hiểm gần 60,000 Úc kim.


Nhưng sau đó anh ta ba hoa trên tạp chí chuyên về thuyền buồm rằng chính phủ ngu quá. Thuyền trên anh ta không mua bảo hiểm, nên khi bị mắc cạn và vỡ nát tại một dải cát ngoài khơi Townsville vào năm 2010, anh ta mất luôn. May mà nhờ trận lụt năm ấy, anh kiếm ngon ơ 60,000 đô!


Ra ṭa bị đ̣i tiền lại, bị phạt, bị quan ṭa chửi và c̣n bị tù, đến ba năm rưỡi. May mà ṭa chiếu cố, chỉ phạt ngồi tù 12 tháng, sau đó th́ chuyển qua tù treo!








4. Tôi giết nó rồi nhưng chỉ kể riêng với anh thôi nha!







Đó là Brad Callaghan, một kỹ sư ở New Zealand và chuyện xảy ra tháng Sáu năm 2010 lúc anh ta 31 tuổi.


Chán cô t́nh nhân gốc Nam Phi Carmen Thomas, dù đă có con chung, anh ta t́m cách thủ tiêu để đến với người mới là Tanith Butler. Để được tự do, anh ta giết cô ta, cắt xẻo thi thể mang ra khu rừng vắng để chôn, dùng điện thọai cô để gởi tin nhắn nhằm đánh lạc hướng.


Nhưng kẹt cái là anh ta thỉnh thoảng lại mang ra kể với bạn bè, “Tớ đă giết nó rồi, chôn xác trong rừng, tớ chỉ nói với cậu thôi, cậu đừng kể với ai nhé!”


Dĩ nhiên chẳng bạn bè nào mà ngồi im trước hành động tày trời này và chỉ ba tháng sau th́ anh ta bị tóm. Đếu tháng Ba năm 2012 bị ṭa phạt bản án tối thiểu 13 năm tù.






5. Vừa xin việc vừa ăn cướp


Đó là Cody Conner ở tiểu bang Florida. Ngày nọ cô ta lận súng đến tiệm thời trang chuyên bán quần áo để xin việc theo quảng cáo t́m người. Sau khi điền đúng tên thật và địa chỉ thật vào mẫu đơn, cô rút súng ra uy hiếp và cướp tiền!


Không ǵ may và khỏe hơn cho viên cảnh sát được phái điều tra vụ này: chỉ cần liếc sơ qua cái đơn th́ biết kẻ cướp là ai, bao nhiêu tuổi, ở đâu, học lớp mấy!






6. Quên tắt điện thọai khi bàn kế họach ra tay


Đó là James Patrick Bermingham ở Tây Úc không chỉ bị ṭa phạt mà c̣n bị Chánh ṭa Ed de Vries gọi là thằng tội phạm đần độn nhất thế giới.


Chuyện xảy ra tháng 10 năm 2010, lúc anh ta 20 tuổi.


Bạn anh ta bị một người nào đó nện cho một trận thế là anh ta bốc điện thọai ra gọi số 000 cầu cứu cảnh sát. Tuy nhiên anh ta lại quên tắt điện thọai mà lại bô bô bàn kế họach trả thù: ṭan bộ đường đi nước bước đều bị hệ thống thu nhận điện thọai của cảnh sát ghi âm!


Sau đó anh ta và đám bạn kéo quân đến nhà đối thủ rửa hận, giữa lúc mới vác gậy cricket đánh bể cửa sổ nhà kẻ thù th́ cảnh sát phóng xe tới tóm cổ tại trận.


Anh ta bị phạt phải làm việc cộng đồng, phải đóng 1 phần tư chi phí sửa chữa cho gia chủ!

florida80
12-16-2019, 21:14
7. Đă đi ăn trộm c̣n cầu cứu cảnh sát


Chuyện xảy ra tại thành phố Portland, tiểu bang Oregon tháng Ba năm 2011, thủ phạm là Timothy James Chapek, lúc đó 24 tuổi.


Ṃ vào nhà người ta ăn trộm nhưng không coi giờ, làm ăn vào tầm 7 giờ tối, là giờ chủ nhân thường đi làm về. Quả thật, chưa kiếm chác được ǵ th́ gia chủ trở về, dắt theo hai con chó Đức, anh ta phóng vào buồng tắm và khóa trái cửa lại. Sợ chó, sợ chủ nhà có súng, anh ta gọi điện thọai cầu cứu cảnh sát, giải thích là ḿnh đi ăn trộm, nhưng nửa chừng th́ chủ nhân về và đang bị mắc kẹt, anh ta nghĩ rằng chủ nhà có súng, nếu cảnh sát không tới sẽ bị chủ nhà bắn.


Cảnh sát hỏi anh ta tên ǵ th́ anh ta yên lặng. Lúc này do điện thọai c̣n mở nên cảnh sát nghe luôn lời đối đáp giữa anh ta và chủ nhà.


Chủ nhà là bà Hilary Mackenzie hỏi anh ta là ai, đang làm ǵ, anh ta bảo đang tắm. Bà hỏi “Tại sao mày vào nhà ta tắm?”, Chapek trả lời: “Tôi ăn trộm... à không, tôi bị bắt cóc”.


Bà chủ Mackenzie tuyên bố bà sẽ gọi cảnh sát, Chapek bảo “Khỏi lo, tôi đă gọi họ rồi, họ c̣n đang ở bên kia đường dây kia đây này!”


Nhưng bà Mackenzie vẫn gọi và sau đó anh ta bị tóm, bị ra ṭa và bị biến thành tṛ cười không chỉ cho cả nước Mỹ mà cả thế giới!






Phạm Hiếu

florida80
12-16-2019, 21:15
5 Người Mẫu Khuyết Tật Đáng Nể Nhất ...




Dù mang khiếm khuyết cơ thể nhưng Kelly Knox, Aimee Mullins... vẫn luôn tự tin và nỗ lực trở thành người mẫu đắt giá.




Kelly Knox

Không may mắn như những đứa trẻ khác, khi sinh ra Kelly Knox đă không có cánh tay trái. Nhưng bằng nghị lực và đam mê với thời trang, cô đă trở thành một người mẫu đắt giá không thua kém ǵ các chân dài khác trong làng mốt.









Sự nghiệp làm mẫu của Kelly bắt đầu khi cô giành vương miện trong cuộc thi T́m kiếm người mẫu khuyết tật Vương quốc Anh năm 2008. Hiện tại, cô vừa làm mẫu, vừa là một nhà bán lẻ thời trang tại Anh. Cô c̣n giữ vai tṛ Đại sứ từ thiện, đồng thời thúc đẩy nhiều chiến dịch thời trang ư nghĩa đưa những người mẫu khuyết tật trở thành biểu tượng của các thương hiệu. Sự xuất chúng của mỹ nhân một tay tài năng này đă truyền cảm hứng cho đạo diễn Indira Cesarine làm một bộ phim tài liệu về cô và được tŕnh chiếu tại Liên hoan phim Cannes 2011.









"Tôi không hoàn hảo và tôi chấp nhận ḿnh là ai. Chúng ta đều có khiếm khuyết của ḿnh, hăy bằng ḷng với sự không hoàn hảo đó để biết rằng bạn rất đẹp theo cách riêng của bạn", Kelly nói. Cô cũng khẳng định ḿnh có thể làm việc chăm chỉ như tất cả các người mẫu khác trên thế giới, không có sự phân biệt.




Aimee Mullins



Không phải người mẫu nào cũng sở hữu số đo hoàn hảo và đôi chân dài miên man. Aimee Mullins là một ví dụ điển h́nh, bởi cô bị cụt cả hai chân.









Aimee được cả thế giới biết đến như một vận động viên điền kinh cừ khôi, liên tiếp lập các kỷ lục thế giới ở đường chạy 100 mét, 200 mét và nhảy xa, dù phải mang đôi chân giả bằng sắt nặng nề.



Sau những thành công đáng kể trong làng thể thao, Aimee Mullins được nhiều nhân vật hoạt động trong lĩnh vực thời trang công nhận vẻ đẹp cũng như sự nỗ lực đặc biệt ở cô. Và bước ngoặt đến với Aimee khi thiên tài bạc mệnh Alexander McQueen quyết định mời cô xuất hiện với tư cách người mẫu trong một chương tŕnh của ông năm 1999.









Không chỉ là người mẫu sáng giá, Aimee c̣n tỏa sáng trong lĩnh vực điện ảnh và là thành viên tích cực của nhiều tổ chức xă hội. Cô từng được vinh danh là "Người phụ nữ Mỹ vĩ đại nhất thế kỷ XX" nhờ tài năng, ư chí phi thường và những cống hiến to lớn cho nền thể thao xứ cờ hoa.




Shaholly Ayers



Shaholly Ayers đến từ Hawaii, Mỹ. Sở hữu khuôn mặt xinh đẹp, làn da rám rắng và chiều cao lư tưởng nhưng Shaholly lại bị khuyết cánh tay bên phải. Song điều đó không thể ngăn cản cô theo đuổi niềm đam mê thời trang bằng bất cứ giá nào.









Shaholly cũng chính là một trong những người mẫu khuyết tật đầu tiên thành công trong làng thời trang, từng xuất hiện trên trang b́a của nhiều tạp chí danh tiếng. Cô gái 28 tuổi này c̣n khiến nhiều người ngưỡng mộ với tài diễn xuất và sự phấn đấu trên con đường học vấn. Cô đă có bằng cứ nhân Nghệ thuật & Nhân văn, bằng MBA về marketing và đang điều hành công ty của chính ḿnh.









Rebekah Marine



Cô gái cụt tay bên phải Rebekah Marine từng phải vật lộn để t́m mục đích sống trong thế giới này với thân phận một người khuyết tật.









Sau khi nắm vai tṛ phát ngôn viên cho một tổ chức từ thiện năm 24 tuổi, Rebekah Marine đă dần lấy lại sự tự tin và quyết tâm theo đuổi con đường mới. Từ New Jersey, cô đến Los Angeles, New York, đến Đức và bắt đầu tham gia các show thời trang, làm người mẫu ảnh. Hiện tại, Rebekah vừa là người mẫu, blogger thời trang, vừa là diễn giả có tiếng. Cô cho rằng ḿnh không khác với bất cứ ai trong ngành công nghiệp thời trang, và một khuyết tật trên cơ thể không tạo nên số phận của một ai đó.









Debbie van der Putten



Không bị khuyết tật bẩm sinh nhưng một tai nạn tại Pháp năm 19 tuổi đă cướp mất cánh tay phải của cô gái người Hà Lan Debbie van der Putten. Mọi hy vọng làm mẫu tưởng chừng bị dập tắt nhưng cô vẫn quyết tâm không từ bỏ.









Năm 2007, Debbie tham gia thi Hoa hậu khuyết tật trên kênh truyền h́nh Hà Lan. Sau đó, cô xuất hiện trong chương tŕnh truyền h́nh thực tế Missing Top Model của Anh.



Không chỉ là người mẫu sáng giá tại xứ sở sương mù, Debbie c̣n xuất hiện trên các tạp chí nổi tiếng như Elle, Playboy... của Mỹ. Cô cũng là gương mặt đại diện cho nhiều chiến dịch, trong đó có Paralympic London.









"Nếu khi chụp h́nh, ai đó yêu cầu tôi quay nghiêng một bên như thể không bị mất một tay th́ tôi sẽ không vui lắm. Tôi là người mẫu có một cánh tay, và tôi muốn được nh́n thấy điều đó trong những bức ảnh của ḿnh", Debbie chia sẻ.



at 1:02 PM

florida80
12-16-2019, 21:20
Khốn Khổ Nước Tôi







"…Khốn khổ nước tôi
Mê tín th́ vô hạn
Tôn giáo th́ nông cạn…"


Tác giả mấy câu thơ vừa dẫn ở trên là Khalil Gibran, thi sĩ xứ Liban (Lebanon)- ông cũng là người viết câu thơ bất hủ:

"Cảm ơn đời mỗi sớm mai thức dậy
Ta được thêm ngày nữa để yêu thương…"




(Wake at dawn with winged heart
and give thanks for another day of loving…)


Chưa hết, câu nói trứ danh của Tổng thống Mỹ, J.F. Kennedy:



“Đừng hỏi nước Mỹ đă làm ǵ cho bạn mà hăy hỏi bạn đă làm ǵ cho nước Mỹ” cũng xuất phát từ ư một bài thơ của Khalil Gibran, nhưng có lẻ bài thơ Pity the Nation dưới đây mới kinh khủng về sức tiên tri của nó, không chỉ ở đất nước ông mà nhiều xứ sở khác.


Pity the Nation -
(Khalil Gibran)

“Pity the nation that is full of beliefs and empty of religion.
Pity the nation that wears a cloth it does not weave
and eats a bread it does not harvest.

Pity the nation that acclaims the bully as hero,
and that deems the glittering conqueror bountiful.

Pity a nation that despises a passion in its dream,
yet submits in its awakening.

Pity the nation that raises not its voice
save when it walks in a funeral,
boasts not except among its ruins,
and will rebel not save when its neck is laid
between the sword and the block.

Pity the nation whose statesman is a fox,
whose philosopher is a juggler,
and whose art is the art of patching and mimicking

Pity the nation that welcomes its new ruler with trumpeting,
and farewells him with hooting,
only to welcome another with trumpeting again.

Pity the nation whose sages are dumb with years
and whose strongmen are yet in the cradle.

Pity the nation divided into fragments,
each fragment deeming itself a nation.”

(The Garden of the Prophet – 1934)

florida80
12-16-2019, 21:21
Bản dịch:

Khốn khổ nước tôi
Mê tín th́ vô hạn
Tôn giáo th́ nông cạn

Khốn khổ nước tôi
Mặc áo ḿnh không dệt
Ăn gạo ḿnh không trồng
Uống rượu ḿnh không làm

Khốn khổ nước tôi
Ca ngợi côn đồ là anh hùng
Gọi kẻ xâm lăng là bạn vàng

Khốn khổ nước tôi
Trong mơ th́ ghét cay ghét đắng
Tỉnh dậy lại đầu hàng

Khốn khổ nước tôi
Chỉ dám nói năng khi đưa tang
Chỉ dám khoe khoang di sản hoang tàn
Chỉ dám phản kháng khi đầu sắp ĺa khỏi cổ

Khốn khổ nước tôi
Chính khách xảo quyệt như chó sói
Triết gia tung hứng chữ làm xiếc
Nghệ thuật bắt chước chắp và vá

Khốn khổ nước tôi
Kèn loa tưng bừng rước kẻ cai trị mới
Rồi tống cổ chúng bằng la hét phản đối
Rồi lại tưng bừng kèn loa đón kẻ cai trị khác

Khốn khổ nước tôi
Vĩ nhân càng nhiều tuổi càng lú
Thánh nhân chờ măi chưa ra đời

Khốn khổ nước tôi
Cứ chia năm xẻ bảy chơi
Phe nào cũng xưng ḿnh là nước

(Người dịch ẩn danh, v́ một lư do nào đó)

florida80
12-16-2019, 21:24
Bài Phỏng Vấn Hữu Ích Cho Sức Khoẻ: Những Chất Phụ Gia Trong Thực Phẩm Đầu Độc Trong Thầm Lặng.




Cám ơn Giáo sư Hùynh Chiếu Đẳng và cô Trà Mi








Ông Huỳnh Chiếu Đẳng, cựu giáo sư bộ môn Lư-Hoá nhiều năm giảng dạy tại Việt Nam, nay đang định cư tại Mỹ. Ông là người thường xuyên nghiên cứu và có nhiều bài viết về đề tài an toàn vệ sinh thực phẩm.


Ông Huỳnh Chiếu Đẳng: Chất phụ gia là những chất được người ta thêm vào trong thục phẩm với mục đích tạo ra màu sắc, hoặc tạo ra mùi thơm, hoặc bảo quản những thực phẩm chế biến sẵn cho lâu hư.


Từ lâu đời rồi người ta đă biết dùng các chất phụ gia như giấm để ngâm rau cải, củ kiệu, như muối ăn dùng muối thịt, cá, hoặc chất tạo ra màu là lá dứa để tạo ra mùi thơm và màu xanh, hay trái gấc tạo ra màu đỏ cho xôi gấc, hoặc hoa lài, hoa sen được dùng để ướp trà. Tất cả những chất đó có thể được coi như là chất phụ gia.




Nhưng lúc sau này người ta dùng những chất hoá học trong kỹ nghệ làm chất phụ gia cho thực phẩm. Bây giờ những chất hoá học lọt vào tay những người không chuyên môn quá nhiều. Thí dụ chuyện dùng phân ure để ướp cá cho tươi lâu là chuyện chắc chắn không nên làm.




Trà Mi: Có hai nguồn gốc, một là chất phụ gia từ thiên nhiên, hai là chất phụ gia từ các hoá chất, vậy chắc có lẽ không phải tất cả các loại phụ gia đều không an toàn, không có lợi cho sức khoẻ?


Ông Huỳnh Chiếu Đẳng: Chất phụ gia cũng cần thiết. Nếu không có chất phụ gia th́ ḿnh gần như là không thể nào có kỹ nghệ đồ hộp hoặc là những thực phẩm chế biến sẵn. Hiện bây giờ ở tất cả mọi quốc gia chúng ta không thể nào t́m được một món thực phẩm chế sẵn mà không có chút xíu chất phụ gia trong đó.


Chất phụ gia tự bản thân nó nếu được dùng đúng th́ là cần thiết. Nhưng hiện giờ trong các quốc gia kỹ nghệ thực phẩm mới vừa phát triển (Trung Quốc, Việt Nam chẳng hạn) người ta dùng những hoá chất rất là nguy hiểm.


Tác hại của chất formol


Trà Mi: Những chất phụ gia nào được dùng một cách phổ biến, thông dụng, nhiều nhất, và nên đặc biệt cần chú ư, thưa ông?


Ông Huỳnh Chiếu Đẳng: Danh sách này th́ gần như là vô tận. Nhưng bây giờ sự kiểm soát những chất phụ gia ở những quốc gia đă có kinh nghiệm, như tại Mỹ, Canada, nhà nước lập ra danh sách những hoá chất nào được dùng trong thực phẩm, những chất nào được dùng khá lâu rồi và người ta thấy chúng không gây ra bất cứ một hiệu quả nào hết, th́ người ta đặt tên chúng là "những chất được biết là an toàn".
Thí dụ nhà nước Mỹ lập ra một danh sách rất là dài, trong đó chất nào được bỏ vào thực phẩm với phân lượng bao nhiêu, không được nhiều quá. Nhưng ở Việt Nam hiện bây giờ người ta dùng chất phụ gia mà tôi thấy rất là nguy hiểm. Thứ nhất phải kể tới là hàn the. Hàn the là borax. Chất này không phải là chất dùng để ăn được mà là chất dùng trong kỹ nghệ. Lâu nay người Việt Nam ḿnh dùng hàn the trong bánh đúc, gị chả, hoặc trong hoa quả rau cải ngâm giấm với mục đích làm cho nó gịn. Hàn the nếu ḿnh ăn ít th́ nó có hại cho gan, cho thận và cho cơ quan sinh dục

Một chất khác cũng được người Việt Nam dùng rất phổ biến, đó là muối diêm. Muối diêm nói chung là tất cả những chất của nhóm nitric. Ở Hoa Kỳ người ta cấm hẳn, không được dùng muối diêm trong thực phẩm. Nhưng tại Việt Nam th́ muối diêm được dùng rất là phổ thông để tạo ra màu đỏ của thịt heo. Người ta bỏ muối diêm vào trong lạp xưởng, nem.


Trà Mi: Và tác hại của muối diêm trước mắt và lâu dài ra sao, thưa ông?


Ông Huỳnh Chiếu Đẳng: Muối diêm có tác hại nguy hiểm nhất mà người ta biết được là gây ra bệnh ung thư. Dĩ nhiên không phải thỉnh thoảng ḿnh ăn một vài chiếc nem hay một đôi lạp xưởng mà bị. Điều quan trọng là chúng ta ăn lâu dài, chất này sẽ tích luỹ và tạo ra những bệnh về lâu về dài.

florida80
12-16-2019, 21:24
Hiện giờ người ta dùng formol để giữ cho thực phẩm không hư. Formol là khí formoldehyde tan trong nước. Formol được dùng trong pḥng thí nghiệm để ngâm xác sinh vật, cũng như trong ngành y khoa là dùng formol để ướp xác người cho sinh viên thực tập. Chất đó nguy hiểm lắm. Theo tôi được biết, trong 20 mẩu bánh phở được đem đi phân chất ở thành phố Hồ Chí Minh th́ có tới 16 mẩu có formol với hàm lượng khá cao.




Trà Mi: Chúng tôi c̣n nghe nói là ngay cả bây giờ bánh tráng được phát hiện cũng có formol.




Ông Huỳnh Chiếu Đẳng: Vâng, đúng vậy. Đó là một điều tôi rất quan tâm.




Trà Mi: Họ dùng formol với công dụng ǵ, thưa ông?




Ông Huỳnh Chiếu Đẳng: Formol được sử dụng để cho bánh tráng không bị meo mốc. Ngoài formol được dùng trong bánh tráng, người ta c̣n dùng chất tẩy trắng trong đó nữa. Bản thân bánh tráng không trắng, không trong đẹp. Nhưng không riêng ǵ bánh tráng, ngay cả bún tàu (miến) cũng rất trong v́ có chất tẩy màu.




Người ta dùng chất tẩy màu trong kỹ nghệ để tẩy sạch màu sắc của những sản phẩm mà người thấy không đẹp. Nhưng tại Việt Nam ḿnh người ta dùng chất đó trong thực phẩm, mà dùng một cách rất là liều lĩnh.




Trà Mi: Xin được hỏi ông kỹ một chút là khi người ta tiêu thụ phải những thức ăn có chứa formol th́ gặp phải tai hại như thế nào?




Ông Huỳnh Chiếu Đẳng: Formol gây ra bệnh ung thư. Điều đó người ta biết chắc. Theo Tiến sĩ Nguyễn Bá Đức ở Bệnh Viện Ung Bướu Trung Ương, mỗi năm tại Việt Nam có thêm 150.000 người măc bệnh ung thư, trong đó ước lượng có 50.000 người mắc bệnh v́ ăn uống.




Trà Mi: Tức là một phần ba.




Ông Huỳnh Chiếu Đẳng: Vâng, một phần ba. Trong đó người ta phải kể formol là một trong những nguyên nhân gây ra t́nh trạng ung thư tại Việt Nam.




Phân ure




Trà Mi: Ngoài formol, hàn the, chất tẩy trắng như ông vừa tŕnh bày th́ báo chí Việt Nam dạo gần đây cũng có lên tiếng về việc người ta cho phân ure vào nước mắm.




Ông Huỳnh Chiếu Đẳng: Ngư dân đánh cá ngoài biển muốn cho cá trữ trên nghe nhiều ngày mà trông vẫn c̣n tươi, đem về nhà c̣n bán được, th́ người ta ướp cá này bằng phân ure, tức là phân đạm. Khi chất này thấm vào cá th́ nó giữ cho cá được cứng và tươi lâu. Khi về đất liền người ta bán cá đó lại cho các hăng làm nước mắm. Những hăng nước mắm này không đủ nước để rửa cá mà dù có rửa cho sạch đi nữa th́ cùng không làm sách hết ure v́ nó đă thấm vào cá. Cho nên khi làm nước mắm th́ vẫn c̣n hàm lượng ure trong nước mắm. Đó là một lư do.



Ngoài ra tôi được biết người ta dùng "pin" có chứa những chất chứa kim loại nặng như ch́, thuỷ ngân, cadmium, thạch tín. Những chất này nằm trong cái người ta gọi là "pin" đó có mục đích là làm cho lá bánh chưng được xanh tươi, hoặc một số thực phẩm có màu xanh tươi.





Những chất này rất là nguy hiểm, nhất là ch́. Ch́ là chất ảnh hưởng lên trí óc, nhất là trí óc trẻ con. Kế đó là thuỷ ngân. Cadmium cũng là chất độc và thạch tín là một chất rất là độc được dùng để đầu độc giết người từ xưa nay.

florida80
12-16-2019, 21:25
Vừa rồi ở nước Mỹ có hàng triệu đồ chơi trẻ con bị thu hồi, lư do là nước sơn bên ngoài có chứa ch́. Sơn pha ch́ được dùng từ xưa, có tên là sơn bạch diêm. Thế giới cấm dùng từ năm bảy chục năm nay rồi, nhưng mà đồ chơi do Trung Hoa sản xuất th́ lại vẫn c̣n sơn ch́.


Thuỷ ngân cũng là một kim loại mà người ta e ngại lắm. Những người mẹ mang thai được khuyên là nên ăn ít cá biển càng tốt.

Trà Mi: Những cá biển càng to càng có nhiều thuỷ ngân phải không, thưa ông?



Ông Huỳnh Chiếu Đẳng: Đúng vậy. Thuỷ ngân có trong thiên nhiên. Lư do cá chứa nhiều thuỷ ngân là do các nhà máy hoá học từ nhiều năm nay đă đổ ra biển, cho nên cá ven biển chứa nhiều thuỷ ngân hơn cá ngoài khơi.
Thường thường những hoá chất trên đây có hại cho các bộ phận bên trong cơ thể, nhất là óc (do kim loại nặng), kế đó là thận, rồi gan, và dĩ nhiên chúng làm thay đổi các tế bào trong cơ thể và đưa tới hậu quả sau cùng là bệnh ung thư.


Trà Mi: Tai hại như vậy, nhưng như ông vừa tŕnh bày th́ nếu dùng chất phụ gia đó lâu ngày với số lượng nhiều th́ mới gây nguy hại đáng kể cho sức khoẻ, chứ c̣n lâu lâu mới dùng một lần th́ không đáng ngại, vậy xin hỏi dùng bao nhiêu được xem là nhiều và tḥi gian bao lâu gọi là lâu dài, th́ mới đáng lo?


Ông Huỳnh Chiếu Đẳng: T́nh trạng thay đổi tuỳ theo chất. Thí dụ hàn the (borax) chúng ta dùng rất là lâu dài th́ số lượng gây chết người là 15 gam dùng cho một lần. Tức là với số lượng 15 gam th́ người lớn có thể chết. Với trẻ con là 3 gam. Nhưng không bao giờ chúng ta ăn nhiều như vậy v́ hàn the không ngon chút nào hết.


Thứ hai nữa là khi bỏ vào bánh tráng th́ người ta cũng chỉ cho một số lượng rất ít, cho nên khi ta ăn vào cơ thể th́ nó tích luỹ dần và lâu dài và nó gây bệnh về lâu dài. Điều này rất là nguy hiểm, những chất nào ăn vào chết liền th́ người ta sợ nên người ta tránh. C̣n những chất mới ăn vào người ta không cảm thấy ǵ cả, rồi tới khi nó phát ra bệnh th́ lúc đó đă trễ rồi.





Trà Mi: Đúng là kẻ giết người thầm lặng, phải không ông?




Ông Huỳnh Chiếu Đẳng: Vâng. Thành thử những chất nào người ta biết được là chất độc th́ ở các quốc gia Tây Phương ngựi ta cấm hẳn, không được có chút xíu nào trong thực phẩm hết.




Thí dụ kẹo sản xuất từ bên Mexico không phải người ta bỏ ch́ vào trong đó, nhưng các máy móc sản xuất người ta hàn bằng ch́. Những vết hàn bằng ch́ tan rất ít vào trong đường, trong kẹo. Đem qua Mỹ bán, chính phủ Mỹ phân chất thấy có chút xíu lượng ch́ trong đó và ra lệnh thu hồi liền.




Bột ngọt




Trà Mi: Lâu nay vẫn có nhiều người bán tín bán nghi về tính lợi hại của bột ngọt. Nhiều người không dám dùng bột ngọt trong nêm nếm thức ăn v́ nghe nói là độc hại cho sức khoẻ. Bột ngọt có tác hại thực sự ra sao? Có độc hay không, thưa ông?




Ông Huỳnh Chiếu Đẳng: Huyền thoại về bột ngọt đă có từ lâu lắm, từ khoảng hai ba mươi năm nay. Chính nó là chất mà tôi theo dơi nhiều nhất, thành thử nếu nói về bột ngọt th́ tôi rành nó lắm. Nó chỉ là một huyền thoại thôi.



Thực sự bột ngọt là một chất phụ gia gần như vô hại. Tôi nói là gần như vô hại nếu chúng ta không ăn với số lượng quá lớn. Bột ngọt là chất đă có tự nhiên ở trong thịt cá, dầu chúng ta có thêm vào hay không thêm vào th́ nó vẫn có bột ngọt. Thí dụ như chúng ta lên men nước tương theo lối cổ truyền th́ ở trong đó nó đă có bột ngọt rồi.




Bột ngọt là ǵ? Đó là acid glutamic mà cộng với sút, mà acid glutamic là một chất có trong thịt cá, có trong protein. Nó là một amino acid, tức là nó có trong tự nhiên.




Ở những nhà máy sản xuất bột ngọt người ta dùng phương pháp lên men khoai ḿ hoặc hiện bây giờ người ta c̣n lên men một vài thứ củ khác.

florida80
12-16-2019, 21:25
Các bà nội trợ có nhiều người tránh bột ngọt, nhưng thực sự chúng ta vào quán ăn chúng ta không thể nào mà không ăn bột ngọt hết. Tôi có một người quen làm trong tiệm phở. Người này cho biết một thùng nước lèo to của tiệm phở, người ta bỏ vào đó 2 bịch bột ngọt, hoặc có khi 3 bịch. Một bịch bột ngọt là nửa kư lô. Thành ra khi chúng ta vào một tiệm phở, ăn phở về, những người nhạy cảm một lúc sau họ thấy khô miệng, họ thấy đầu hơi choáng váng một chút, tê lưỡi. Có người bị ngứa ngoài da nữa. Những người đó được biết là những người dị ứng với bột ngọt.Theo thống kê, cứ 100 người th́ có 1 người bị dị ứng. "Hội chứng quán ăn Tàu" .




Trà Mi: Chính những phản ứng tức th́ làm cho người ta lo sợ?



Ông Huỳnh Chiếu Đẳng: Đúng vậy. Và triệu chứng đó, người Mỹ gọi là "hội chứng quán ăn Tàu", tại v́ trong tất cả quán ăn Á Đông nói chung th́ người ta luôn luôn dùng bột ngọt bởi lư do cạnh tranh. Nếu không gia thêm bột ngọt (vào thức ăn) th́ thực khách ăn không thấy ngon. Nhưng có điều là những chủ quán ăn lẫn người đầu bếp không rơ là bột ngọt gây thêm hương vị, nó làm cho vị ngọt thịt cá tăng lên. Nhưng bỏ càng nhiều th́ hương vị tăng lên không nhiều. Nó chỉ đên một giới hạn nào đó thôi, rồi nó không tăng lên nữa. Cho nên số lượng bột ngọt dùng trong nấu ăn không nên bỏ nhiều, chỉ đến một giới hạn nào đó rồi thôi. Ngoài giới hạn đó th́ nó không có lợi ích ǵ hết.




Nếu ḿnh nói vô hại hoàn toàn th́ không đúng, nhưng nó là chất phụ gia an toàn và được biết là không gây bệnh về lâu về dài.




Tuy nhiên, chính phủ Mỹ có khuyên hẳn hoi là những bà mẹ đang mang thai và trẻ sơ sinh c̣n quá nhỏ th́ không nên cho ăn những thực phẩm mà trong đó có bột ngọt.




Chính bản thân bột ngọt, tôi biết lúc xưa người Pháp dùng nó để làm thuốc bổ óc. Mà ngay như chúng tôi lúc c̣n đi học ở trung học th́ vẫn mua những viên thuốc bổ óc để uống. Những viên này là acid glutamic. Và người Pháp c̣n chế dưới dạng nước, dạng ống, đó là acid glutamic dưới dạng nước mà người ta gọi tên là glutaminol. Nếu nó là chất gây bệnh hay là chất có hại về lâu về dài th́ người Pháp họ đă biết và họ không dùng như vậy đâu.




Trà Mi: Có những tin đồn rằng bột ngọt được chế biến bằng khoai ḿ công nghiệp có nhựa độc thành ra người ta sợ bột ngọt không bảo đảm chất lượng.




Ông Huỳnh Chiếu Đẳng: Thưa cô, khoai ḿ nó độc. Nó độc không phải là ăn khoai ḿ độc hay ǵ đâu. Khoai ḿ, nhất là lá khoai ḿ, bông khoai ḿ có chứa một loại acid gọi là acid cyanhydric. Đó là loại acid mà ngày xưa Đức Quốc Xă dùng để giết người Do Thái. Hiện bây giờ vẫn c̣n những nơi người ta dùng chất đó để xử những tội nhân bị tử h́nh.




Trong khoai ḿ có một hàm lượng nhỏ acid cyanhydric, cũng giống như là trong măng tre. Măng tre cũng có một hàm lượng nhỏ acid cyanhydric.




Nếu khoai ḿ được luộc ít nước hoặc chúng ta ăn đọt khoai ḿ th́ có khi bị ngộ độc v́ chất acid đó. Nhưng nếu khoai ḿ được luộc nhiều nước hoặc chúng ta lấy bột khoai ḿ để cho lên men thành bột ngọt th́ không c̣n có dính dáng ǵ tới acid cyanhydric.




Bột ngọt là chính do những con men sinh sống bằng khoai ḿ tạo ra, chứ không phải ngay từ bản thân khoai ḿ.




Nếu người ta luộc đọt khoai ḿ để ăn th́ có thể bị ngộ độc. Hoặc là măng tre mà không được luộc hai ba nước và cứ để như vậy mà ăn th́ cũng có thể bị ngộ độc.

florida80
12-16-2019, 21:26
Món mắm các loại




Trà Mi: Xin được hỏi thêm là một món ăn cổ truyền rất phổ biến tại Viẹt Nam, rất quen thuộc với mọi người, đó là mắm các loại. Đối với nhiều người Việt Nam, thưỏng thức các loại mắm cũng không khác ǵ các món sơn hào hải vị. Nhưng bây giờ người ta nghi ngờ trong các loại mắm cũng có chứa những chất phụ gia độc hại. Thưa, có phải như vậy không?




Ông Huỳnh Chiếu Đẳng: Cảm ơn cô đă hỏi câu này. Vâng, tôi xin nói một chút xíu về mắm. Mắm theo ông bà chúng ta làm ngày xưa đó th́ tự bản thân nó cũng là chất rất là độc. Thậm chí đến nỗi cơ quan USDA của Hoa Kỳ khuyên người dân khi đi du lịch ở Trung Hoa hay ở các nước Á Châu th́ đừng ăn những chất protein ngâm muối. Tức là chính phủ Mỹ có ư muốn nói rằng đừng ăn thịt muối hay là cá muối, là mắm, là khô, là những loại rau cải được ngâm muối.




Nếu tôi nhớ không lầm th́ chính phủ Trung Hoa cũng đă khuyến cáo dân chúng là đừng ăn quá nhiều rau cải ngâm muối. Rau cải được ướp muối, được ngâm chua, được ngâm muối là món ăn truyền thống của người Trung Hoa. Và chính phủ Trung Hoa biết rằng nó gây ra bệnh ung thư.



Tôi trở lại với món mắm. Mắm tự bản thân nó là protein được ngâm muối, trong đó có nhiều chất độc được coi như chất tạo ra bệnh ung thư về lâu về dài. Thứ hai, lượng muối quá nhiều. Theo các nhà chuyên môn, hiện giờ mỗi ngày một người lớn chỉ được ăn chừng 1 tới 5 gam muối mà thôi. Đó là một số lượng rất ít, so với số lượng mà người Việt Nam tiêu thụ hiện giờ.




Ngay người Âu Châu, người Pháp làm thống kê, ngựi ta thấy số lượng muối ăn vào đă gấp 5-6 lần số lượng 1-5 gam. Và người ta biết rằng khi ăn muối nhiều như vậy th́ bệnh sẽ xảy ra về tim mạch.




Thành thử nếu chúng ta ăn mắm, ăn nước mắm quá nhiều th́ đă là không tốt rồi. Nhưng hiện bây giờ người ta bỏ thêm vào mắm nhiều chất phụ gia khác nữa, mà các chất phụ gia đó th́ chúng ta không kiểm soát được. Nó do sáng kiến từ nơi sản xuất: người ta muốn làm thế nào th́ làm miễn là trông tươi, trông ngon, trông đẹp th́ người ta ăn.




Tôi được biết khô cá, như khô cá thiều, theo một phóng sự mà tôi đọc được từ báo trong nước, th́ người ta dùng một loại cá biển không ngon đem về xay ra, xong rồi trộn chất phụ gia nào đó rất là nhiều. Xong người ta ép lại cho giống như miếng khô cá thiều rồi đem phơi nắng. Theo phóng viên tờ báo, khi đem phơi như vậy chính ruồi nhặng cũng không dám bám vào miếng khô đó nữa. Điều đó cho chúng ta thấy là đáng ngại lắm.




Tôi được biết tôm khô được người ta xịt thuốc trừ kiến vào trong đó để không bị kiến và bị mốc, màu được tươi. Tôi không biết thuốc trừ kiến đó là chất ǵ, mà con kiến đă sợ chất đó th́ dĩ nhiên là con người cũng phải sợ.

florida80
12-16-2019, 21:28
Khô mực và các loại cá khô




Trà Mi: Thế c̣n khô mực, cá loại cá khô khác có nên quan ngại không, thưa ông?




Ông Huỳnh Chiếu Đẳng: Khô mực tới bây giờ tôi không được biết người ta đă bỏ chất ǵ vào trong đó, nhưng chính con khô mực có thành phần cholesterol rất cao. Khô mực là một trong những thực phẩm có cholesterol cao nhất. Kế đó là óc heo, óc ḅ.




Trà Mi: Mặc dù là không có chất phụ gia thực phẩm?




Ông Huỳnh Chiếu Đẳng: Mặc dù không có, nhưng khô mực ăn nhiều không tốt đâu, tại v́ cholesterol trong đó cao lắm. Nó cao hơn cả tṛng đỏ trứng gà nữa.




Trà Mi: Dạ. Cholesterol ngày nay cũng là một cái đáng sợ.




Ông Huỳnh Chiếu Đẳng: Đó là một cái mà người ta khuyến khích không nên đem vào cơ thể nhiều. Số lượng mà cơ quan USDA của Mỹ khuyên người dân là một người lớn trung b́nh mỗi ngày chỉ nên đem vào cơ thể chừng 300 miligam trở lại. Một trong đỏ hột gà chứa từ 250 tới 300 milgam. C̣n nếu trứng vịt th́ hàm lượng cholesterol c̣n cao hơn nhiều./.




Ai Mont sưu tầm

florida80
12-16-2019, 21:29
Việt Nam Sẽ Mất Thêm ...Vài Thế Hệ !!!








Những hiện tượng gần đây xảy ra trong hành xử nhỏ nhặt nhất của tương tác xă hội (nạn hôi của, lừa đảo, chụp giựt, côn đồ, vô cảm...) cho thấy Việt Nam c̣n mất ít nhất vài ba thế hệ nữa mới sản sinh một đa số văn minh và có đạo đức dân sự .




Theo phong tục mùa xuân nên nói toàn chuyện lạc quan để lấy hên, nhưng không thể bịt mắt để mơ mộng về ‘tiền rừng bạc biển', về ‘tự hào dân tộc' hay về ‘quốc gia công nghiệp cho 2020'. Với tôi, ư nghĩa của mùa xuân là sự định giá chuẩn xác vị trí của ḿnh và đem lại một kế hoạch bài bản để thực hiện nghiêm túc, đem lại một mùa xuân đích thực cho quê hương.




Dĩ nhiên đến một lúc nào đó, những chùm hoa mai, hoa cúc...rồi sẽ đâm chồi, những con chim trốn tuyến rồi lại quay về cố hương và những hy vọng mới về một tương lai tốt đẹp hơn sẽ đến trong ḷng số đông. Nhưng hiện nay, ngay tại quê hương, chúng ta vẫn phải trực diện với những vấn nạn chưa giải quyết được, dù vài tín hiệu cho thấy sự đổi thay cũng gần kề.




Hai điểm sáng duy nhất của kinh tế xứ này, và dĩ nhiên chúng sẽ đem theo những điều chỉnh về chính trị xă hội, là sự phát triển mạnh của khu vực FDI (đầu tư từ nước ngoài) và TPP (hiệp định thương mại xuyên Thái B́nh Dương). Sự kư kết và thực hiện TPP được nhiều chuyên gia tiên liệu vào cuối năm 2014 sẽ mở rộng thị trường may mặc, giầy dép...và đương nhiên cũng lôi kéo thêm nhiều FDI trong lĩnh vực này.




Trong khi đó, giá tăng của FDI sẽ tạo thêm công ăn việc làm cho công nhân, cho họ một thu nhập cao hơn, kích thích tiêu dùng và ổn định xă hội. Các đầu tư nước ngoài cũng gián tiếp ảnh hưởng đến thị trường chứng khoán và bất động sản, hạ thấp áp lực về nợ xấu ngân hàng và ngân sách chính phủ.




B́nh rượu cũ

Ở b́nh diện khác có những thử thách quá lớn như " năm con voi to tướng trong pḥng" có thể giảm thiểu, ngay cả phá vỡ, tác dụng của hai "con én" FDI và TPP, đang lẻ loi trong mùa xuân mới. Năm con voi đó là:

Kinh nghiệm khi nh́n qua Trung Quốc và những cố gắng cải cách gần đây của ông Tập Cận B́nh và nhóm lănh đạo bao quanh là một sự thất vọng của hành động nửa vời. Khi nhất định giử cơ chế chính trị và quyền lợi của nhóm tư bản đó qua sự chủ đạo của doanh nghiệp nhà nước, mọi thay đổi về kinh tế sẽ hời hợt và chỉ gia tăng lợi thế của khu vực FDI.

Thực ra, nhóm lănh đạo Trung Quốc cũng không đủ quyền lực để lựa chọn. Ngày xưa, khi ông Đặng Tiểu B́nh thực hiện "cải cách" kinh tế Trung Quốc c̣n nghèo và nhóm lợi ích rất thưa thớt. Ngay nay đối thủ của ông Tập mạnh và giàu hơn nhiều. Mọi người thỏa hiệp là "bứt dây động rừng" nên có lẽ họ không thực sự muốn thay đổi.

Chỉ số "giàu nghèo", "thành phố - nông thôn" ,"các tỉnh Đông - Tây"... vẫn rất nhiều khác biệt và sự bất măn của đa số của dân Tàu nghèo vẫn ám ảnh an sinh xă hội. Kinh tế sẽ vẫn bế tắc về lâu dài và mọi thay đổi đang được đẩy lùi về phía sau để một thế hệ trẻ mới của Trung Quốc tự lo liệu.

Việt Nam đang sao chép kịch bản tái cấu trúc này của Trung Quốc.




Yếu kém của khu vực tư nhân

Sau tám năm thử thách khi gia nhập WTO, các doanh nghiệp tư nhân Việt vẫn bộc lộ nhiều yếu kém, dù cạnh tranh trên sân nhà, với chi phí điều hành và vẫn bảo vệ với nhiều đặc lợi trong nhiều lănh vực.

Ngoài việc sản suất gia công và tiến bộ trong nông nghiệp, thành quả về tài chánh cho thấy sự thua yếu trong quản trị, thiếu sót về quản trị, thiếu sót vế sáng tạo, nhất là kiến thức kinh nghiệm về biển lớn ngoài kia. Thử tách lớn nhất vẫn là một tư duy "xin - cho", làm ăn theo quan hệ ...đă mọc rễ sau 80 năm của bao cấp, tiểu nông và gia đ́nh.

Không một thương hiệu Việt nào có thể thâm nhập thị trường Âu Mỹ dù lợi thế nguyên liệu về gạo, càphê, giầy dép, nội thất...rất dồi dào. Thay đổi t́nh thế là việc làm khả thi, những sẽ mất rất nhiều năm ngay cả thập kỷ.




Yếu tố thời gian

Trong khi đó, những tiến bộ về công nghệ mới, hệ thống quản trị, nguồn lực tài chánh ...của thế giới không ngừng tăng tốc. Trong định chế cạnh tranh tự do, không ai chờ đợi Việt Nam tái cấu trúc để cúng song hành. Điều này có nghĩa là sự cách biệt về kinh tế của các nước đang và đă phát triển so với các nước tụt hậu sẽ mỗi ngày càng lớn.

Với thông tin đa dạng và cập nhận từng giây qua Interner, áp lực đ̣i hỏi từ dân chúng, từ nhu cầu mới, từ thu nhập.... sẽ vô cùng lớn lao, gây bất ổn trầm trọng cho an ninh xă hội.

florida80
12-16-2019, 21:29
Giáo dục văn hóa

Một yếu tố quan trọng và luôn luôn là khởi điểm cho mọi phát triển hiện đại là dân trí h́nh thành từ nền giáo dục khai phóng tự do. Những hiện tượng gần đây xảy ra trong hành xử nhỏ nhặt nhất của tương tác xă hội (nạn hôi của, lừa đảo, chụp giựt, côn đồ, vô cảm...) cho thấy Việt Nam cón mất ít nhất vài ba thế hệ nữa mới sản sinh một đa số văn minh và có đạo đức dân sự .

Hiện tượng du học cao độ chẳng qua là một h́nh thức tỵ nạn v́ hệ thống giáo dục trong nước gần như không c̣n điểm sáng. Sự tuyệt vọng của các bậc phụ huynh, cô thầy cũng như con em học sinh hiện rơ qua từng lời kêu cứu trên mọi mạng truyền thông, trái hay phải. Nền giáo dục hiện tại c̣n tiếp tục th́ chuyện phát triển đất nước cho kịp đà tiến của nhân loại vẫn chỉ là một chuyện "chém gió", càng nói nhiều càng thấy khôi hài.




Môi trường an sinh

Quan trọng hơn hết, để có cuộc sống khả dĩ chấp nhận được, con người cần một môi trường bảo bọc yến ấm của gia đ́nh, bạn bè, tha nhân. Khi chúng ta phải đối diện hàng ngày với thực phẩm pha trộn hóa chất độc hại, nước và không khí ô nhiễm tệ hại, trộm cướp từ những người quen hay sơ, phong b́ đều đều cho các cơ quan... th́ tâm không an và thân xác th́ phó mặc cho may rủi. Ngay cả khi vào bệnh viện, không ai biết những ǵ sẽ xẩy ra cho ḿnh v́ một hệ thống y tế cực kỳ xuống cấp trên mọi góc độ.

florida80
12-16-2019, 21:31
Hăy Đọc Khi Bạn Đang Muốn Buông Xuôi Vài Thứ











Câu chuyện 1:
Một cô gái đến t́m một nhà sư, cô hỏi:

- Thưa thầy, con muốn buông một vài thứ mà không thể, con mệt mỏi quá.

Nhà sư đưa cho cô gái 1 cốc nước và bảo cô cầm, đoạn ông liên tục rót nước sôi nóng vào cốc, nước chảy tràn ra cả tay, làm cô bị phỏng, cô buông tay làm vỡ cốc....

Lúc này nhà sư từ tốn nói:

- Đau rồi tự khắc sẽ buông!

Vấn đề là, tại sao phải đợi tổn thương thật sâu rồi mới buông?






Câu chuyện 2:
Một chàng trai đến t́m nhà sư , anh hỏi:

-Thưa thầy con muốn buông xuôi vài thứ nhưng con do dự quá, con mệt mỏi vô cùng.

Nhà sư đưa anh ta 1 cái tách và bảo anh cầm, đoạn ông rót đầy tách trà nóng vừa mới pha xong.

Chàng trai nóng quá nhưng anh vẫn không buông tay mà chuyển từ tay này sang tay kia cho đến khi nguội đi rồi uống và cảm nhận thấy rất ngon. Lúc này nhà sư từ tốn nói:

- Cứ đau là buông th́ con đă bỏ lỡ những cái tốt đẹp sau đó rồi!

Vấn đề là tại sao cứ đau là phải buông trong khi c̣n có thể làm cho nó tốt đẹp lên.




Bài học rút ra: Trong cuộc đời vốn phức tạp này, chỉ có ta mới biết lúc nào nên cầm lên và bỏ xuống chuyện của chính ḿnh.


Sưu tầm



at 11:59 AM

florida80
12-16-2019, 21:36
Những Người Cha Thời a c̣ng @ - Sương Lam









Chào quư anh chị,

Người Cha ở bất cứ thời gian nào, ở nơi chốn nào cũng thương yêu con cháu như Người Mẹ nhưng ít khi bày tỏ t́nh cảm đó ra mặt, nồng ấm như người Mẹ. Nói như thế không phải là Người Cha không có t́nh cảm gia đ́nh đâu nhé. Lầm đấy!

Người Cha thương con theo cách riêng của ông và đa số con cái đều tuân phục, kinh sợ người Cha nhiều hơn Người Mẹ. Nhưng văn thơ th́ lại ít khi nói và viết nhiều về T́nh Cha. Có lẻ quư văn thi sĩ phái nam ít biểu lộ t́nh cảm ra ngoài mặt đối với cha, ông của ḿnh v́ chắc cũng giống y chang tính ư như ông cha của ḿnh chăng?

Mời bạn thử xem quư ông cha thời a c̣ng (@) này bây giờ giỏi như thế nào và có đáng khen không nhé. Bravo!

Sương Lam


Những Người Cha Thời a c̣ng -@






Đây là bài thứ hai trăm bảy mươi chín (279) của người viết về chủ đề Thiền Nhàn trong khu vườn Một Cơi Thiền Nhàn của trang văn nghệ Oregon Thời Báo

Ở Mỹ hằng năm cứ đến ngày Chủ Nhật của tuần lễ thứ Ba trong Tháng Sáu là có Ngày Lễ Cha (Father’s Day) để gia đ́nh sum họp chúc mừng người Cha trong gia đ́nh được vui vẻ, hạnh phúc. Con cháu “Mỹ Vàng gốc Việt” chúng ta cũng bắt chước người Mỹ mừng Ngày Của Cha có thể mời ba hay ông của ḿnh đi ăn ở nhà hàng, hoặc bà chủ nhà nấu vài món ngon mà ông thích rồi kêu con cháu về ăn cho vui hoặc tặng cho ông một món quà cho ông vui tí tị. Smile!

Tuy rằng những Ngày Lễ Cha hay Ngày Lễ Mẹ ở Mỹ có tính cách thương mại v́ các hàng bán thiệp, bán quà, tiệm ăn cũng rộn rịp, đông khách hẵn lên. Nhưng theo thiển ư của người viết, đây là một ngày đặc biệt trong gia đ́nh cần phải có v́ it nhất người cha, người ông trong gia đ́nh sẽ được vui khi thấy vợ con, các cháu c̣n nhớ đến ḿnh. Với những người già sống trong viện dưỡng lăo, th́ ngày lể cha, lễ mẹ này càng quan trọng hơn nữa vi không có một người con nào vô tâm, bất hiếu đến nổi bỏ quên cha mẹ ḿnh đang sống cô đơn ở đấy mà không đến viếng thăm.




H́nh ảnh người Cha trong văn hóa đạo đức Á Đông ở các thế hệ trước rất uy phong, nghiêm khắc. Vị trí của người Cha trong gia đ́nh rất quan trọng. Ông là gia trưởng, quyết định hết mọi việc lớn nhỏ trong gia đ́nh. Vợ con, cháu chắt phải tuân theo không dám cải lại một lời. Thời ấy, đa sô phụ nữ đều ở nhà làm bổn phận vợ hiền chiều chồng, chăm sóc, dạy dỗ con cái. Ba tôi được má tôi chiều chuộng hết mực. Tôi c̣n nhớ không bao giờ má tôi để cho ba tôi vào bếp v́ nơi ấy là giang san của quư bà nấu nướng hầu chồng hầu con và cho rằng đàn ông vô bếp là mất hết vẻ oai phong của đàn ông. Đàn ông mà lại đi làm chuyện của đàn bà. Thật là vớ vẩn, coi không được!




Có lẻ tôi bị ảnh hưởng nặng về quan điểm nói trên của má tôi, cho nên cho đến bây giờ, tôi vẫn không thích “tướng công” của tôi xuất hiện ở nhà bếp khi tôi đang nấu nướng. Có thể một phần v́ chàng “cản trở lưu thông” các bước chân xê dịch của tôi trong gian bếp chật hẹp, phần khác để tránh “chiến tranh” có thể xăy ra bất cứ lúc nào khi hai nhà “lảnh đạo tối cao” bàn bạc công việc nơi nhà bếp, giang sơn của quư bà. Thôi th́ đợi đến khi người viết nấu nướng xong rồi, tôi mời chàng “hạ san” xuống ăn cơm là vui vẻ cả làng. Thích nhé! Smile!




Bây giờ th́ lại khác, các đấng ông chồng nào không vào bếp phụ vợ trong việc bếp núc, đi chợ, giữ con th́ được (bị) xem là không biết thương yêu vợ, giúp đỡ vợ. Có nhiều bà mẹ chồng thuộc thế hệ trước, khi mới được bảo lảnh sang Mỹ đoàn tụ gia đ́nh, chắc hẵn đau ḷng lắm khi thấy cậu con trai yêu quư của ḿnh bị vợ “đ́” đủ mặt cho nên bà phiền trách con trai, con dâu làm cho gia đ́nh thêm xào xáo, phiền muộn. Bà đâu có hiểu rằng ở xă hội văn minh vất chất Âu Mỹ, cả hai vợ chồng đều phải đi làm việc nên người vợ cần người chồng giúp đỡ, chia sẻ gánh nặng và trách nhiệm trong gia đ́nh với nàng.

florida80
12-16-2019, 21:37
Thursday, June 25, 2015




Những Người Cha Thời a c̣ng @ - Sương Lam









Chào quư anh chị,

Người Cha ở bất cứ thời gian nào, ở nơi chốn nào cũng thương yêu con cháu như Người Mẹ nhưng ít khi bày tỏ t́nh cảm đó ra mặt, nồng ấm như người Mẹ. Nói như thế không phải là Người Cha không có t́nh cảm gia đ́nh đâu nhé. Lầm đấy!

Người Cha thương con theo cách riêng của ông và đa số con cái đều tuân phục, kinh sợ người Cha nhiều hơn Người Mẹ. Nhưng văn thơ th́ lại ít khi nói và viết nhiều về T́nh Cha. Có lẻ quư văn thi sĩ phái nam ít biểu lộ t́nh cảm ra ngoài mặt đối với cha, ông của ḿnh v́ chắc cũng giống y chang tính ư như ông cha của ḿnh chăng?

Mời bạn thử xem quư ông cha thời a c̣ng (@) này bây giờ giỏi như thế nào và có đáng khen không nhé. Bravo!

Sương Lam


Những Người Cha Thời a c̣ng -@






Đây là bài thứ hai trăm bảy mươi chín (279) của người viết về chủ đề Thiền Nhàn trong khu vườn Một Cơi Thiền Nhàn của trang văn nghệ Oregon Thời Báo

Ở Mỹ hằng năm cứ đến ngày Chủ Nhật của tuần lễ thứ Ba trong Tháng Sáu là có Ngày Lễ Cha (Father’s Day) để gia đ́nh sum họp chúc mừng người Cha trong gia đ́nh được vui vẻ, hạnh phúc. Con cháu “Mỹ Vàng gốc Việt” chúng ta cũng bắt chước người Mỹ mừng Ngày Của Cha có thể mời ba hay ông của ḿnh đi ăn ở nhà hàng, hoặc bà chủ nhà nấu vài món ngon mà ông thích rồi kêu con cháu về ăn cho vui hoặc tặng cho ông một món quà cho ông vui tí tị. Smile!

Tuy rằng những Ngày Lễ Cha hay Ngày Lễ Mẹ ở Mỹ có tính cách thương mại v́ các hàng bán thiệp, bán quà, tiệm ăn cũng rộn rịp, đông khách hẵn lên. Nhưng theo thiển ư của người viết, đây là một ngày đặc biệt trong gia đ́nh cần phải có v́ it nhất người cha, người ông trong gia đ́nh sẽ được vui khi thấy vợ con, các cháu c̣n nhớ đến ḿnh. Với những người già sống trong viện dưỡng lăo, th́ ngày lể cha, lễ mẹ này càng quan trọng hơn nữa vi không có một người con nào vô tâm, bất hiếu đến nổi bỏ quên cha mẹ ḿnh đang sống cô đơn ở đấy mà không đến viếng thăm.




H́nh ảnh người Cha trong văn hóa đạo đức Á Đông ở các thế hệ trước rất uy phong, nghiêm khắc. Vị trí của người Cha trong gia đ́nh rất quan trọng. Ông là gia trưởng, quyết định hết mọi việc lớn nhỏ trong gia đ́nh. Vợ con, cháu chắt phải tuân theo không dám cải lại một lời. Thời ấy, đa sô phụ nữ đều ở nhà làm bổn phận vợ hiền chiều chồng, chăm sóc, dạy dỗ con cái. Ba tôi được má tôi chiều chuộng hết mực. Tôi c̣n nhớ không bao giờ má tôi để cho ba tôi vào bếp v́ nơi ấy là giang san của quư bà nấu nướng hầu chồng hầu con và cho rằng đàn ông vô bếp là mất hết vẻ oai phong của đàn ông. Đàn ông mà lại đi làm chuyện của đàn bà. Thật là vớ vẩn, coi không được!




Có lẻ tôi bị ảnh hưởng nặng về quan điểm nói trên của má tôi, cho nên cho đến bây giờ, tôi vẫn không thích “tướng công” của tôi xuất hiện ở nhà bếp khi tôi đang nấu nướng. Có thể một phần v́ chàng “cản trở lưu thông” các bước chân xê dịch của tôi trong gian bếp chật hẹp, phần khác để tránh “chiến tranh” có thể xăy ra bất cứ lúc nào khi hai nhà “lảnh đạo tối cao” bàn bạc công việc nơi nhà bếp, giang sơn của quư bà. Thôi th́ đợi đến khi người viết nấu nướng xong rồi, tôi mời chàng “hạ san” xuống ăn cơm là vui vẻ cả làng. Thích nhé! Smile!




Bây giờ th́ lại khác, các đấng ông chồng nào không vào bếp phụ vợ trong việc bếp núc, đi chợ, giữ con th́ được (bị) xem là không biết thương yêu vợ, giúp đỡ vợ. Có nhiều bà mẹ chồng thuộc thế hệ trước, khi mới được bảo lảnh sang Mỹ đoàn tụ gia đ́nh, chắc hẵn đau ḷng lắm khi thấy cậu con trai yêu quư của ḿnh bị vợ “đ́” đủ mặt cho nên bà phiền trách con trai, con dâu làm cho gia đ́nh thêm xào xáo, phiền muộn. Bà đâu có hiểu rằng ở xă hội văn minh vất chất Âu Mỹ, cả hai vợ chồng đều phải đi làm việc nên người vợ cần người chồng giúp đỡ, chia sẻ gánh nặng và trách nhiệm trong gia đ́nh với nàng.

florida80
12-16-2019, 21:37
Xin mời bạn đọc những câu danh ngôn về Cha dưới đây để mà thương Cha nhiều hơn nữa nhé.






“Nước biển mênh mông không đong đầy t́nh Mẹ
Mây trời lồng lộng khó phủ kín công Cha"
"Đi khắp thế gian không ai tốt bằng mẹ
Gánh nặng cuộc đời không ai khổ bằng cha"
"Tần tảo sớm hôm mẹ nuôi con khôn lớn
Mang cả tấm thân gầy cha che chở đời con"
"Ơn Cha như núi như non
Hy sinh tất cả cho con nên người"

Khi người cha cho con, cha con cùng cười.
khi người con cho cha, cha con cùng khóc.
J.F.BALDE


Người cha khôn ngoan mới rơ con ḿnh.
SHAKESPEARE


Trở thành người cha th́ dễ, làm bổn phận người cha mới khó.
DIDEROT


Xin mời đọc thêm những mẫu chuyện rất ngắn dưới đây để làm kết luận cho bài tâm t́nh của người viết hôm nay, bạn nhé.




Cha Con

Vợ chồng gây nhau. Giận dỗi, vợ bế con về ngoại. Nhà vắng tiếng trẻ, anh thấy trống trải trong ḷng. Giá như không gây nhau, giờ này anh đă được nựng vào đôi má bầu bĩnh của thằng bé.

Ở nhà ngoại, con nhớ hơi cha khóc ngằn ngặt.

Chị nh́n con khóc mà nẫu cả ruột gan.

Hôm sau, anh chuẩn bị đi đón con đă thấy chị ở trước cửa nhà. Thằng bé gặp cha cười nói tíu tít. Anh mừng rỡ ôm chầm lấy con nựng nịu.



Nh́n cha con vui vẻ, cơn hờn giận trong ḷng chị tan như bong bóng xà pḥng.


Thi Rớt

Chị Hai đi thi đệ thất. Ba thức dậy từ tờ mờ chở chị đi trên chiếc xe đạp cũ. Chị Hai đậu thủ khoa. Má bảo: "Nhờ Ba mầy mát tay". Từ đó, lần lượt tới anh Ba rồi cô Út- cấp II, cấp III, tú tài, đại học. Đứa nào cũng một tay Ba dắt đi thi. Giờ cả ba đều thành đạt.


...Buổi sáng trời se lạnh. Ba chuẩn bị đi thi "Hội thi sức khoẻ người cao tuổi". Má nh́n Ba ái ngại. "Để tôi gọi taxi. Tụi nhỏ đều bận cả".


Buổi tối Má hỏi: "Ông thi sao rồỉ". Ba cười xoà bảo: "Rớt


(Nguồn: sưutầmtrên net)




Mời xem Yoube Tinh Cha -Y thơ Suong Lam -Nguễn Văn Hiển- Duy Hân - Phong Thu

để thương Cha nhiều hơn.




https://www.youtube.com/watch?v=t-fP_5N9HVg

Chúc các bạn một ngày vui, nhiều sức khoẻ và mọi sự an lành đến với các bạn

Người giữ vườn Một Cơi Thiền Nhàn

Sương Lam

florida80
12-16-2019, 21:38
Những Câu Nói Quá Đúng!



Đừng quan tâm tới những kẻ nói xấu sau lưng bạn, v́ chỗ của họ là ở đó. Măi măi sau lưng bạn mà thôi.







Thành thật có thể không mang lại nhiều bạn bè nhưng nó luôn mang lại những người bạn đúng nghĩa.






Đừng sợ hăi kẻ thù trước mặt mà hăy đề pḥng những người bạn giả dối sau lưng.






Bạn bè ranh giới của nó thật mong manh. Trong cuộc vui không biết ai là bạn. Lúc hoạn nạn mới biết bạn là ai.







Đôi khi bạn cần phải im lặng, nuốt cái tôi vào trong và chấp nhận rằng bạn sai. Đó không phải là bỏ cuộc, đó là trưởng thành.






Kim Hoa sưu tầm



at 1:04 PM

florida80
12-16-2019, 21:39
Wednesday, June 17, 2015




Sống Xa Hoa Trong Sự Nghèo Khổ Của Cộng Đồng Là Bất Nhẫn!






Nghèo khó không thể là “công trạng” và giàu có cũng không phải là tội lỗi. Thế nhưng sống xa hoa trong một xă hội c̣n nghèo khó, ăn chơi phè phỡn khi đồng bào ḿnh c̣n nghèo khổ th́ chắc chắn cũng không phải là lối sống đẹp mà có ǵ đó c̣n như bất nhẫn.





Việt Nam ta giàu hay nghèo? Có lẽ trước câu hỏi đó, câu trả lời không ngần ngại với nhiều người là nghèo hoặc chí ít, chúng ta mới vượt qua ngưỡng một quốc gia nghèo.





Theo bài báo “Toàn xe siêu sang: Ai nói Việt nam nghèo?” đăng trên Vietnam Net của tác giả Trần Văn Tuấn th́ với hơn 90 triệu người dân, thu nhập của cả nước năm 2014 dù đă rất cố gắng cũng chỉ có thể đạt khoảng 171,4 tỷ USD .Trong đó, “khoảng hơn 9 triệu người nghèo trên cả nước chỉ thu nhập khoảng 5 tỷ USD trong năm nay – tương đương với 550 USD/người/năm so với con số 1.900 USD trung b́nh của cả nước.

Con số này đồng nghĩa với một thực tế rằng sau gần 3 thập niên đổi mới và được đánh giá cao về thành tích giảm nghèo, tại năm 2014 này Việt Nam chúng ta vẫn c̣n có tới hơn 9 triệu người dân đang sống với mức thu nhập thấp”.





Thế nhưng nh́n vào độ “chơi sang” của giới đại gia, showbiz th́ Việt Nam ta không hề kém cạnh. Thậm chí, tỉ phú nhiều nước phải “ngả mũ” trước sự xa hoa của một nhóm nhỏ những người giàu có. Họ sẵn sàng bỏ ra hàng trăm ngàn, thậm chí hàng triệu USD để làm những chuyện khác người.




Đó là chuyện một đại gia mua cho vợ cái giường 6 tỉ đồng (khoảng 300.000 USD) chỉ để “cho người nước ngoài biết” hay tạc 3 bức tượng 3 người vợ từng phụ bạc, ôm tài sản của ông ta ra đi.

Một đại gia khác ở Tuyên Quang c̣n bỏ ra 4 tỉ VND để sắm cho ḿnh một cái kính.

Một đại gia đất Hà thành th́ bỏ ra 140 cây vàng để dát vàng cho cái… toilet.




Trong lĩnh vực xe cộ, một đại gia có dàn siêu xe với gần 20 chiếc. Trong đó có 6 chiếc được đóng theo cặp bao gồm bộ đôi Lamborghini Gallardo, bộ đôi Lamborghini Murcielago LP640 màu đen và màu cam, bộ đôi Aston Martin Rapide, bộ đôi coupe Bentley Continental GT, bộ đôi limousine và hai chiếc Rolls-Royce Ghost. Số c̣n lại là những siêu xe và xe sang như Ferrari 458 Italia, Cadillac, BMW M6.




Trong giới showbiz chân dài, người mẫu chuyện mua sắm cũng kinh hoàng. Một cô ca sỹ tàng tàng cũng dễ dàng tậu cho ḿnh một chiếc váy tiền tỉ.

Một cô “người mẫu chân dài” vô danh cũng có thể dận lên đôi giày vài trăm triệu không c̣n là chuyện lạ.

Không chỉ giới chân dài, người mẫu, đại gia, ngay cả giới “b́nh dân” cũng ăn chơi không kém. Con số tiêu thụ hàng tỉ lít bia, rượu cả nước mỗi năm khiến nhiều quốc gia phải… kính phục!




Thực ra, việc tiêu xài là tiền của họ và quyền của họ, không ai có quyền ngăn cản hay đàm tiếu.

Nhưng nếu suy nghĩ kỹ một chút, hăy đặt câu hỏi tiền của họ ở đâu ra vậy? Tất nhiên, họ sẽ có hàng ngàn cách lư giải, song người dân th́ chỉ có mấy câu hoài nghi thôi.

Dân chúng hoài nghi bởi với mức tiêu sài “tầm cỡ thế giới” nhưng trong giới đại gia, chúng ta không (hoặc chưa) có dù chỉ một thương hiệu nổi tiếng thế giới.

florida80
12-16-2019, 21:39
Trong giới nghệ sĩ cũng tương tự, có lẽ hiếm có ai chỉ nhờ tiền cát sê trên sàn diễn mà dám mua một cái váy vài ba tỷ đồng.

Đối với người b́nh thường, có lẽ không cần nhắc lại con số năng suất lao động của một người Singapo bằng… 15 người Việt.

Đó là chưa kể có những quan chức chỉ số tiền mất trộm ở cơ quan cũng lên tới… 3 tỉ đồng!




Tất nhiên là không có chuyện cào bằng và cũng không cổ súy cho tư tưởng “cướp của người giàu chia cho người nghèo”. Từ cổ xưa, xă hội đă có người giàu, kẻ nghèo. Nghèo khó không thể là “công trạng” và giàu có cũng không phải là tội lỗi.

Thế nhưng, sống xa hoa trong một xă hội c̣n nghèo khó, ăn chơi phè phỡn khi đồng bào ḿnh c̣n nghèo khổ th́ chắc chắn cũng không phải là lối sống đẹp mà có ǵ đó c̣n như bất nhẫn.




Mới biết các tỉ phú lừng danh trên thế giới đă sâu sắc, uyên thâm như thế nào khi họ dành hầu hết tài sản của ḿnh để làm từ thiện.

Và phải chăng đó cũng là khoảng cách giữa “đại gia” của ta và tỉ phú của thế giới?




Bùi Hoàng Tám

florida80
12-16-2019, 21:40
Con Đường Tháo Chạy Của Đại Gia Đỏ - Giáo Già (danlambao)









...Có những con đường tháo chạy chánh thức. C̣n có những con đường đen và con đường ṿng bên ngoài luật pháp, hay chen qua các kẻ hở của luật pháp, khiến bây giờ người ta có thể nhận diện và nhận dạng các đại gia đỏ lũ khủ trà trộn trong cộng đồng nhiều người đă thấy nhưng không chịu điểm mặt...










Thị trấn Buford thuộc Tiểu bang Wyoming, miền Trung nước Mỹ, nằm trên đường nối liền hai thành phố lớn NewYork và San Francisco, nằm trên cao độ 8000, có diện tích rộng khoảng 40.000m2, với nửa năm lạnh buốt và xa chốn phồn hoa đô thị, cho tới đầu tháng 4 năm 2012, chỉ có 1 cư dân duy nhứt là ông Don Sammons, 61 tuổi. Ông này từng mua Buford vào năm 1992 và trở thành Thị trưởng của thị trấn kể từ năm 2007. Buford đă một thời có đến hai ngàn dân.




Ngày 5 tháng 4 năm 2012, một cuộc đấu giá thị trấn được tổ chức bởi công ty độc lập Williams & Williams thu hút nhiều khách, không chỉ cư dân Mỹ mà cả người từ 46 quốc gia trên thế giới tấp nập kéo đến để xem và tham gia đấu giá.









Hàng loạt hăng thông tấn, báo chí, nổi tiếng của Mỹ và các nước như BBC, CNN, Telegraph... cùng có mặt. Chủ nhân thị trấn là ông Don Sammons đă chấp bút giá mua một cách chóng vánh trong cuộc đấu giá diễn ra chỉ 11 phút, từ 100 ngh́n ấn định ở mức đầu tiên, lên đến 900 ngh́n đôla về tay ông Phạm Đ́nh Nguyên, sinh năm 1975, từ Sài G̣n bay sang Hoa Kỳ tham dự, để trở thành cư dân duy nhất, với một cửa hàng tiện lợi, một trạm xăng, một trạm điện thoại, một cửa hàng bách hoá, một căn nhà 3 pḥng ngủ, một nhà kho, nhà đậu xe, với khoảng 1.000 lượt người ghé qua mỗi ngày.











Ngày 3.9 Thị trấn Buford nổi tiếng với 1 công dân duy nhất này chính thức đổi tên thành PhinDeli tổ chức buổi khai trương long trọng bao gồm cả việc phân phối các mẫu cà phê PhinDeli miễn phí cho khách tham dự, với nhiều quan chức của tiểu bang Wyoming, kể cả Thống đốc tiểu bang. Sau đó, ông Nguyên, chủ tiệm kiêm thị trưởng, thuê một người Mỹ trông lo tất cả hoạt động của thị trấn.









Theo số liệu của National Association of Realtors (NAR) th́ doanh nghiệp bán nhà cho người nước ngoài đến Mỹ trong năm 2010 có số thu 82 tỉ đôla, so với năm 2009 là 60 tỉ. Việc người nước ngoài vào Mỹ mua nhà không phải là chuyện lạ v́ luật ở đây cho phép dễ dàng; nhưng việc bán một thị trấn nhỏ trong lúc khủng hoảng nhà đất ở Mỹ c̣n kéo dài lại được một doanh nhân từ Việt Nam bay qua mua với giá cao là điều ngạc nhiên cho nhiều người. Do vậy đă có dư luận cho rằng đây là cuộc tháo chạy ngoạn mục, cắm sào cho con đường tháo chạy đang được các đại gia đỏ cho tiến hành, qua nhiều dạng thức khác nhau; điển h́nh như trong thập niên trước, nhiều đại gia từ Việt Nam qua Mỹ mua nhà tại những khu mới xây cất ở ngoại ô Sacramento, thủ phủ Tiểu bang California, để đầu tư. Họ mua nhà trả hết một lần bằng tiền mặt rồi cho thuê, khi giá nhà lên cao họ bán đi kiếm lời. Có nhiều nơi đại gia mua nhà cho con là du học sinh ở đi học, rồi nhờ “luật sư” t́m các kẻ hở của luật pháp cho con lưu cư hợp pháp, rồi đưa thêm người trong gia đ́nh nhập cư, làm cuộc tháo chạy trước. Cũng với dụng ư tháo chạy, một số công ty từ Việt Nam đă qua Mỹ mua khách sạn, cơ sở thương mại ở California, Texas...





Một trường hợp rất đáng lưu ư là đại gia đỏ Tràm Bê, chủ tịch công ty chế biến thực phẩm Son Son Co. ở Việt Nam, vào năm 2009, đă mua khu thương mại Wallco Shopping Mall, rộng 50 mẫu, toạ lạc tại thành phố Cupertino, cạnh San Jose, California, với giá 64 triệu đô trả bằng bằng tiền mặt. Theo những nguồn tin chưa được phối kiểm th́ đây là những địa điểm rửa tiền của các đại gia đỏ, khởi đầu cho cuộc tháo chạy trong tương lai Việt Nam bị biến thành một lănh thổ tự trị của Tàu, theo “Thỏa Ước Thành Đô”, hoặc nỗ lực “Chống Tàu Diệt Việt Cộng” của toàn dân Việt thành công.

florida80
12-16-2019, 21:41
Mới đây tin tức dồn dập đưa lên các hệ thống truyền thông và các trang mạng điện tử cho biết một đại gia đỏ lừng lẫy, tên Henry Nguyễn, con rễ của Thái Thú Nguyễn Tấn Dũng, đă bỏ số tiền lớn, trong số ít nhứt 100 triệu đô la, để mua lại quyền sở hữu Câu Lạc Bộ Chivas USA [theo Sports Illustrated ngày 30/9], đội banh đang chơi trong Câu Lạc Bộ MLS.










Được biết, sau khi hoàn tất việc mua Chivas USA, các ông chủ sẽ đóng cửa CLB này trong tối thiểu hai năm để tái thiết lại, từ việc kiếm sân vận động mới, đổi tên cũng như thương hiệu của đội banh. Đội banh sẽ vẫn ở Los Angeles nhưng họ sẽ phải xây sân vận động tại khu vực này. Do vậy, nó được đổi tên thành Los Angeles Football Club (Los Angeles FC) và dự kiến sẽ tham gia tranh tài vào năm 2017. Đồng thời, một sân banh sẽ được xây cất và hoàn thành vào năm 2017 [xem h́nh], với chi phí lên đến 250 triệu mỹ kim; có 22 ngàn chỗ so với các cầu trường túc cầu khác trong hiệp hội túc cầu Bắc Mỹ MLS.


Vài cuộc tháo chạy tiêu biểu của các đại gia đỏ nêu trên làm sáng hơn cuộc tháo chạy theo con đường “du học sinh” ra nước ngoài để “cắm sào”. Theo thống kê của Cục Đào tạo với nước ngoài (Bộ GD&ĐT), CSVN hiện có trên 100.000 du học sinh (DHS) theo học tại 49 quốc gia và vùng lănh thổ; nhiều nhất là Úc (khoảng 25.000 người). Xếp thứ nh́ là Mỹ (14.888 người), kế tiếp là Trung Quốc (12.500), Singapore (7.000), Anh (6.000), Pháp (5.540), Nga (5.000), Nhật Bản (3.500). Trong đó khoảng 90% đi học bằng kinh phí tự túc.




Số DHS sau khi tốt nghiệp đều t́m cách định cư tại nước sở tại. Nhiều DHS không muốn về lại Việt Nam là nét tiêu biểu cho cuộc tháo chạy. Nếu việc vượt biên ngày trước được thực hiện bằng cách “mua băi” với 6 lượng vàng; hoặc đi “bán chánh thức” th́ cũng phải nộp ít nhứt 10 lượng vàng cho công an; th́ du học ngày nay chỉ cần chứng minh tài chính và khả năng chi trả học phí, ăn ở, trung b́nh khoảng 30,000 USD/năm; con số được coi như quá rẻ cho các đại gia đỏ.









Cuộc tháo chạy này coi như có sự đồng thuận của Mỹ. Đúng vậy, chính Đại sứ Hoa Kỳ tại Việt Nam David Shear đă cho biết ông vui mừng nhận thấy Việt Nam tiếp tục đưa một số lượng lớn sinh viên đến Hoa Kỳ để học đại học [Xem h́nh 24/28 sinh viên Việt Nam vừa tốt nghiệp khóa điện tử và cơ khí theo học bổng IVS tại ĐH Portland State, Oregon]. Được biết, số sinh viên Việt Nam học tập và nghiên cứu tại Mỹ đứng đầu con số sinh viên nước ngoài từ khu vực Đông Nam Á. Theo Viện Giáo dục Quốc tế của Mỹ (IIE) hồi cuối những năm 90, mới chỉ có hơn 1.500 sinh viên Việt đi du học tại Mỹ và tăng trưởng đều đặn kể từ đó. Việt Nam lọt vào top 20 quốc gia có nhiều du học sinh nhất ở Mỹ trong niên khóa 2006-2007 và lọt vào top 10 kể từ năm 2010-2011...










Hơn nữa, vào ngày 30 tháng 11 năm 2012, Hạ viện Hoa Kỳ đă bỏ phiếu chấp thuận Dự Luật STEM-HR 6429. Tên chính thức của dự luật này là Tŕnh độ Khoa Học, Công Nghệ Học, Kỹ Thuật Học hay Toán Học (tức Science, Technology, Engineering or Mathematics, viết tắt là STEM). Dự luật này sẽ cấp 55.000 thẻ xanh cho các sinh viên du học đạt được những tŕnh độ cao cấp sau khi học xong ở các trường đại học Hoa Kỳ. Dự luật này đă đóng dấu ấn cho con đường tháo chạy của các đại gia đỏ. Nó cho biết người hôn phối và các con của đương đơn, của chương ŕnh STEM, sẽ được cấp chiếu khán phi-di-dân để ở Mỹ và sau đó, người hôn phối hoặc cha mẹ của chương tŕnh STEM có thể nộp đơn bảo lănh họ qua chương tŕnh đoàn tụ gia đ́nh b́nh thường. Đó chỉ là con đường tháo chạy chánh thức. C̣n có những con đường đen và con đường ṿng bên ngoài luật pháp, hay chen qua các kẻ hở của luật pháp, khiến bây giờ người ta có thể nhận diện và nhận dạng các đại gia đỏ lũ khủ trà trộn trong cộng đồng nhiều người đă thấy nhưng không chịu điểm mặt.




18.06.2015

florida80
12-16-2019, 21:42
Tiết Lộ Chấn Động Về Thuốc Tây Y Và Phương Pháp Điều Trị Ung Thư









Để mở đầu bài viết xin trích dẫn câu nói khá nổi tiếng ” Ngàn lần nói sai thành chân lư”, đa số chúng ta khi sinh ra tới khi chết đi nếu bạn không tinh ư bạn sẽ bị dẫn dắt bởi giáo dục, truyền thông đang hàng ngày “tẩy năo” chúng ta một cách hết sức tinh vi và có hệ thống .





Tây Y (Western medecine) đă tiến bộ và phát triển mạnh mẽ trong khoảng 100 năm trở lại đây, Bên cạnh những thành tựu xuất sắc, đặc biệt của các trị liệu bằng phẫu thuật, vi phẫu thuật, đặt implant, thay ghép tạng, sử dụng tế bào mầm v.v…người ta nhận ra là vẫn có một bộ phận của Tây Y trở nên ́ ạch không phát triển ǵ nhiều. Đó là sự tồn đọng của nhiều bệnh (thường gặp) mà nguyên nhân vẫn c̣n không được biết rơ! Và v́ thế, những trị liệu hiện nay chỉ có tính cách trị triệu chứng (symptom relief) hoặc trị liệu tạm thời (palliative care). Ví dụ bệnh suyễn, bệnh cao huyết áp, bệnh tiểu đường, bệnh vảy nến, bệnh vảy cá (ichthyosis) v.v và v.v…nhất là Tây Y chưa giải quyết được một bệnh ác tính đang tăng nhanh trong thời đại này, đó là bệnh ung thư.




Khi nh́n về y học cổ truyền, th́ người ta lại nhận ra rằng y học cổ truyền đă thất lạc mất rồi. Dù đă được phục hồi phần nào trong thời gian gần đây nhưng nền y học cổ truyền đă bị thất lạc rất nhiều kiến thức mà nó đă xây dựng qua hàng ngàn thế kỷ! Điều đáng sợ, là không phải nền y học cổ truyền tự nó suy tàn, mà nó đă bị “bức tử” trong đầu thế kỷ 20.





Có thông tin cho rằng chính giới tài phiệt của nước Mỹ, v́ cạnh tranh, đă tiêu diệt nền y học cổ truyền với mục đích kiếm lợi!




Dĩ nhiên một người sáng suốt sẽ không quá khích (như những người chủ trương thuyết âm mưu) cho rằng nền Tây Y là không giá trị. Ngược lại, phải thấy rơ cái vĩ đại mà ngành Y bây giờ đă đạt được trong thời gian ngắn khoảng 100 năm trở lại đây. Phải thấy biết ơn những ǵ mà giới tư bản đă đóng góp cho các trường Y trên thế giới, giúp ngành Y có được những thành tựu như ngày nay.

Nhưng, không v́ thế, mà ta không biết một chút về mặt trái của tư bản, của cái gọi là Quỹ Rockefeller.

florida80
12-16-2019, 21:43
Cục quản lư thuốc và thực phẩm Hoa Kỳ- FDA









Vấn đề của các hệ thống y tế là nó được điều hành bởi các nhà tài phiệt để phục vụ cho các mục đích tài chính. Nó chẳng sinh lợi ǵ trừ khi có người bị bệnh, do đó toàn bộ hệ thống y tế được thiết kế để làm con người càng ngày càng bệnh tật nhiều hơn.”




(Tiến sĩ bác sĩ Guylain Lanctor, tác giả của ‘The Medical Mafia: How to Get Out of It Alive and Take Back Our Health & Wealth’ )


Việc tẩy năo quần chúng được ngành Dược được bắt đầu rất sớm.




“Ai nắm giữ quá khứ sẽ kiểm soát tương lai. Ai nắm giữ hiện tại sẽ tóm gọn quá khứ” phải có sự hiểu biết cặn kẽ về Cục Quản lư Thuốc và Thực Phẩm Hoa Kỳ (US FDA), nhất là về những cộng sự và lịch sử tăm tối của Cục – George Orwell’s (in Nineteen eighty four).




Cục quản lư thuốc và thực phẩm (F.D.A) lúc mới bắt đầu thành lập chỉ là một ban quản lư hóa chất (Division of Chemistry), thời gian sau được gọi là Cục quản lư hóa chất (Bureau of Chemistry), măi về sau mới đổi tên thành F.D.A.. Cái tên đă được thay đổi nhằm che dấu các dự án hóa chất công nghiệp. Cơ quan này cấp cho các công ty tư cách pháp lư để đưa hóa chất vào thực phẩm và giúp các hăng dược phẩm bằng cách chứng nhận “được FDA chấp thuận”. Người dân sẽ không có bằng chứng pháp lư nào để chống lại ngành công nghiệp hóa chất được.




Công việc thực sự của nó đă và đang làm là “thông qua” hoặc “xử phạt” những sản phẩm thuộc ngành công nghiệp hóa chất. và với quyền lực này, nó che dấu một cách hợp pháp cho những hóa chất trong ngành công nghiệp, bằng cách tuyên bố …cái ǵ mới là “an toàn”.




Nó đều đặn chia sẻ những dữ liệu được bảo mật với các nghiệp đoàn hóa học cộng sự, để làm giảm nhẹ trách nhiệm. Ví dụ, những thông tin ô nhiễm mà họ đă ém nhẹm trước công chúng. Đây là những vấn đề thuộc “quan hệ công chúng”

Mô h́nh F.D.A hiện đại hơn được tiến hành vào năm 1913—trong cùng một thời điểm thành lập ra quỹ Rockefeller. Tay nắm tay, FDA – Quỹ Rockefeller và Hiệp hội y tế Hoa Kỳ (AMA) cùng nhau hoạt động sát cánh.




Quỹ Rockefeller được thành lập vào năm 1913, với mục đích trọng yếu là nhắm vào lănh vực y học và đào tạo y khoa. Tài trợ ban đầu của Rockefeller cho trường y đạt trên 550.000.000 dollar. Chỉ trong năm 1928, Quỹ Rockefeller đă tài trợ tiền cho 18 trường Y trên khắp 14 quốc gia. Từ đó, những cộng sự của Rockefeller tại FDA đă bắt đầu thúc đẩy cuộc cạnh tranh khốc liệt với tất cả các loại thuốc nào được coi là “đối lập” với ngành công nghiệp hóa chất.

“Tôi sẽ không đời nào công nhận mọi loại thuốc mới nào, trừ phi loại thuốc ấy đến từ một hăng dược khổng lồ với những nguồn tài chính vô hạn. “ – Tiến sĩ Richard J.Crout, giám đốc của cục quản lư thuốc của FDA (Spotlight, 18 tháng 1, 1982)

florida80
12-16-2019, 21:43
Các loại thảo dược bị đàn áp là tất cả thứ mà FDA không thể kiểm soát, và khống chế bằng các tấm bằng sáng chế (patent). Thuốc từ tự nhiên sẽ chẳng bao giờ có thể được cấp bằng sáng chế cả! Đó là lư do tại sao tất cả các liệu pháp thiên nhiên và không gây độc hại hiển nhiên trở thành “thuốc bịp bơm” theo cách gọi của FDA, của ngành công nghiệp hóa chất, và của ngành y! Ngược lại chỉ có những hóa chất trái với tự nhiên (như phi hữu cơ và chất độc ) là có thể được cấp bằng sáng chế, và những loại thuốc không chứa độc tố được xem là một mối đe dọa trong việc kinh doanh thuốc.






“FDA bảo vệ các tập đoàn dược phẩm lớn, sau đó được nhận lại sự khen thưởng. FDA sử dụng quyền lực của chính phủ, họ tấn công những ai gây nguy hại cho các hăng dược lớn. Người dân nghĩ rằng FDA đang bảo vệ họ. Nhưng không phải thế!. Những ǵ mà FDA đang làm và những ǵ mà người dân tưởng như vậy, thực sự hoàn toàn trái ngược như ngày với đêm.” – Tiến sĩ Herbert Ley, cựu thành viên hội đồng của FDA

“Vào năm 1919, việc Rockefeller trao tặng một số trường y ở Canada 5.000.000 dollar đă góp phần tạo nên nền giáo dục y khoa Canada đến tận thế kỷ 20.

florida80
12-16-2019, 21:44
học thời đó làm ǵ có cái thị trường sinh ra lợi lộc như bây giờ, thế nên các trường y đă phải nương nhờ vào các khoản viện trợ của Rockefeller (dành cho những trường đào tạo đạt yêu cầu). Ngành Y nhận tài trợ và chấp nhận điều kiện của Rockefeller là phải tuân thủ các quy định:

- Một là, từ bỏ các thể loại y học cổ truyền thống và các dược liệu tự nhiên, thay vào đó là một thế hệ mới các sản phẩm thuốc từ các dẫn xuất hóa học.

- Hai là phải xóa bỏ toàn bộ nền y học của quá khứ. Điều ǵ đă xảy ra để khơi mào cho nạn đốt sách ở khắp nơi? Trong một vài trường hợp, chính FDA đă thiêu hủy sách. Quả là một thời kỳ gian nan cho các bác sĩ theo truyền thống trị liệu tự nhiên (traditional naturalpathic)






Nhà tài phiệt Rockefeller




Tất cả những ai bất đồng chính kiến, cố nắm giữ quá khứ, có quan điểm tổng quan (holistic), dùng các liệu pháp thiên nhiên để chữa bệnh, từ nay sẽ được xem như bị quỷ ám, một dạng “lang băm” đối với hệ thống đào tạo y khoa chính quy, dù cho đó có là những “lang băm” từng đoạt giải nobel y học, và kết quả thu được sâu rộng đến chừng nào.




…Có các vitamin hay sữa tươi có thể thực sự tiêu diệt các tế bào ung thư. Điều đó có nghĩa là có khi chỉ cần thực dưỡng mà chẳng cần phải có các bác sĩ với những phương pháp chữa bệnh nào nữa. Thực dưỡng như vậy là bất hợp pháp, dù bằng cách này hay cách khác, v́ chẳng có một phương pháp thực dưỡng nào được “chấp thuận” cả..




Đă có một mối quan hệ bất chính được h́nh thành giữa hiệp hội Y học Hoa Kỳ, FDA, và Quỹ Rockefeller. Để đảm bảo sự tuân thủ hợp đồng của các trường Y, quỹ Rockefeller thường xuyên nhấn mạnh các trường Y phải đặt nhân viên của Quỹ Rockefeller vào ban giám đốc điều hành.





Hệ thống pháp lư mới củng cố sự độc quyền của ngành Y, cùng với sự độc quyền ở lĩnh vực công nghiệp hóa dầu của Rockefeller trong quá khứ. Thay v́ chỉ sở hữu tất cả các nguồn dầu khí, đế chế Rockefeller hiện nay đă kiểm soát hầu hết tất cả các loại thuốc men tiêu dùng. Nó sở hữu vị chúa sơn lâm, được gọi là “công nghiệp dược phẩm”, mà trước đây là ngành công nghiệp hóa chất. Lại một lần nữa, thuốc men sẽ được kiểm soát và điều chế để chống lại người dân Mỹ. Hệ thống từ đó phân nhánh vươn ra trên toàn thế giới.




Suốt cả cuộc đời, ngài John D. Rockefeller đă từ chối uống loại thuốc thế hệ mới! Trái lại, cả đời ngài lại sử dụng những phương pháp có tính toàn diện của y học truyền thống cho mục đích sức khỏe của chính ḿnh. Nhiều người bạn của ngài tại FDA và AMA cũng cùng một kiểu như thế.




Sau khi Rockefeller cưỡng chiếm các trường Y, th́ các bệnh chết người như bại liệt- tim- và ung thư thực sự bùng phát.




Từng có một chuyên gia u năo chễm trệ trong pḥng khách của tôi bảo với tôi rằng, anh ta sẽ chẳng bao giờ xạ trị, nếu như chẳng may bị u năo đi nữa. Và tôi hỏi anh ta rằng, “thế chẳng phải anh vẫn chuyển người ta đến khu xạ trị sao?” anh ta điềm nhiên trả lời “ phải thế thôi, nếu không tôi sẽ bị tống cổ khỏi bệnh viện” (Tiến sĩ, bác sĩ Ralph Moss.)

florida80
12-16-2019, 21:44
Nếu mắc bệnh ung thư th́: 90% bác sĩ ung thư học (oncologist) sẽ không bao giờ chấp nhận chiếu xạ cho ung thư phổi. 84% sẽ không chấp nhận hóa trị cho ung thư đại tràng.

- Nghiên cứu của đại học Harvard được công bố tại viện sức khỏe quốc gia Hoa Kỳ : “Có sự khác biệt về sự thuận t́nh chấp nhận các liệu pháp kháng ung thư của các bác sĩ chuyên khoa ung thư khi chính họ bị bệnh”

Xạ trị, hóa trị những điều bạn chưa biết :




Liệu pháp hóa trị và xạ trị được cho là phương pháp điều trị ung thư khoa học nhất. Tuy nhiên, những con số khoa học đó chẳng ăn khớp ǵ với nhau.

100% quá tŕnh điều trị đều độc hại.




Tính trung b́nh, Liệu pháp hóa trị và xạ trị chỉ có hiệu quả 4-5% trong cả một quá tŕnh phục hồi dai dẳng.

Cụm từ ‘điều trị thành công’ được các bác sĩ chuyên khoa ung thư và y văn định nghĩa, tức là không có các khối u (chẳng có tí dính dáng ǵ đến ung thư) trong ṿng 5 năm, và họ tiếp tục đếm con số bệnh nhân ‘sống sót’, dù cho 6 năm sau là những người này có chết đi chăng nữa, những con số này tiếp tục được họ xào nấu thành tỷ lệ chữa bệnh của ḿnh. Đây là một trong những cách mà khoa học điều chế cho ra đúng thuốc khớp với những con số của ḿnh.









“ Những nghiên cứu của tôi chỉ ra rằng, những bệnh nhận ung thư không điều trị sống lâu hơn gấp 4 lần những bệnh nhân điều trị. Đối với các loại ung thư điển h́nh, th́ người từ chối điều trị có thể sống giao động trong ṿng từ nửa năm đến 12 năm. C̣n những ai chấp nhận phẫu thuật, hay các phương pháp trị liệu khác [ hóa trị, xạ trị, cobalt] chỉ có một mức trung b́nh là 3 năm.” (Tiến sĩ Hardin Jones, bộ môn sinh lư học, đại học California, Berkeley).




Tất cả những phương pháp điều trị hạt nhân và hóa trị được biết là căn nguyên gây ra và di căn ung thư.

Những phương pháp vô lư này được gọi là “biết được mặt trái của hiệu quả”. Động thái sàng lọc để phân loại ung thư cũng cùng một kiểu với phương pháp điều trị, đưa ra càng nhiều trường hợp bệnh nhân nhiễm phóng xạ và các độc chất công nghiệp càng tốt. Đây là lư do mà con số mắc bệnh ung thư vú bùng phát cùng với sư gia tăng những thử nghiệm chụp nhũ ảnh.

florida80
12-16-2019, 21:45
Trường hợp tử vong do điều trị (tử vong do bác sĩ điều trị) đứng thứ 3 trong những nguyên nhân tử vong hàng đầu tại Mỹ trích từ thống kê riêng của các tổ chức y tế. Cái chết bởi thầy thuốc b́nh thường tới nỗi người ta đă gói gọn nó trong một từ ‘iatrogenic’-do thầy thuốc.




Các cô gái phải trải qua hóa và xạ trị phải đối diện với nguy cơ 35% nguy cơ mắc bệnh ung thư vú vào độ tuổi 40, 75% là điều này sẽ xảy ra cao hơn cái mức trung b́nh 35% kia. Bức xạ quang tuyến vú cũng sản sinh ra các loại ung thư, đặc biệt là ở vùng ngực.




“Một nghiên cứu với hơn 10.000 bệnh nhân cho thấy rơ ràng rằng chỉ định hóa trị mạnh cho chứng Hodgkin (u hạch bạch huyết) được ghi nhận trong hồ sơ bệnh án thực là tṛ lừa bịp. Những bệnh nhân trải qua hóa trị, có hơn 14% phát triển các bện bạch cầu và hơn 6% phát triển ung thư các cơ xương khớp gấp hiều lần những bệnh nhân không phải trải qua hóa trị liệu – Tiến sĩ-Bác Sĩ y khoa John Diamond




Tiến sĩ Ewan Cameran, đă 2 lần thắng Linus Pauling ở giải Nobel tại Scotland (mà nghiên cứu của Linus sau này đă được nhân rộng trên các nghiên cứu tại Canada và Nhật Bản), bằng nghiên cứu so sánh giữa việc điều trị vitamin C với hóa trị liệu.




Đoán thử xem, nhóm bệnh nhân này sẽ sống dai hơn thời gian trung b́nh của các bệnh nhân ung thư là bao lâu? Và số bệnh nhân trong nhóm này là bao nhiêu?




Vitamin C giúp kéo dài tuổi thọ trung b́nh của các bệnh nhân ung thư lên gấp 6 lần, và đương nhiên cũng làm chất lượng đời sống của họ tốt hơn. Có một sự khác biệt so với thực tế là Vitamin C tăng cường hệ thống miễn dịch, thay v́ làm suy yếu nó hơn như hóa trị đă làm.




“Là một nhà hóa học được đào tạo để giải thích dữ liệu, thông tin này khiến tôi khó mà chấp nhận rằng các bác sĩ đă bác bỏ bằng chứng rơ ràng rằng càng hóa trị bao nhiêu, càng hại nhiều hơn là lợi.” – TIến sĩ Alan Nixon, cựu chủ tịch của hiệp hội hóa học Hoa Kỳ.




Bệnh nhân ung thư đều có nguy cơ tử vong do nhiễm trùng máu bất kỳ lúc nào, điều đó là hiển nhiên v́ hóa trị liệu đă phá hủy hoàn toàn hệ thống miễn dịch của bệnh nhân, và do đó vi khuẩn đă từ đó dễ dàng xâm nhập và giết chết bệnh nhân. Thông thường th́ những trường hợp như thế này lại được tính là “tử vong do nhiễm trùng máu” thay v́ là tử vong do ung thư. Đó là một phương cách khác để hội đồng y tế thao túng các số liệu thống kê về sự an toàn và hiệu quả của hóa trị và xạ trị liệu pháp.




Các công ty hóa chất đă tạo ra vấn đề, để họ có thể kinh doanh trên chúng ta bằng giải pháp của riêng họ. Các giải pháp pḥng tránh mà họ nói chỉ đơn giản là không để lộ ra thứ chất độc mà họ đang kinh doanh.




Tiếng nói của họ vô cùng mạnh mẽ trên các kênh truyền thông đại chúng, cho nên họ mặc nhiên có thể đổ lỗi những bệnh tật đă gây ra cho chúng ta là do mặt trời. Chứng thiếu hụt vitamin D rất là phổ biến hiện nay, chứng minh rằng mọi người đă không nhận được đủ ánh sáng mặt trời.




Thời gian trung b́nh đă dự kiến để chữa bệnh thường được kéo dài thêm 4% trên tổng số quá tŕnh (đó là chưa tính trong ṿng 5 năm trở lại đây họ đă dung những tinh đồn để gian lận các thông số chữa trị)




V́ vậy, với lượng độc tố trong các “phương pháp điều trị quy chuẩn”, th́ có khoảng 96% khả năng là phương pháp điều trị sẽ giết bạn, nhiều hơn là căn bệnh ung thư sẽ giết chết bạn.

Ngay từ khi c̣n là sinh viên các bác sĩ đă nhận quà của Big Pharma, càng về sau sự nghiệp th́ những món quà này càng lớn hơn.




Các bác sĩ chuyên khoa khác chỉ đơn giản là viết toa thuốc, nhưng riêng bác sĩ chuyên khoa ung bứu (trị ung thư) có lợi nhuận cao hầu nhờ mua sỉ các loại thuốc chống ung thư trên thị trường, và bán chúng cho bệnh nhân với giá trên trời. Họ cho bệnh nhân biết rằng những người này sẽ chết nếu không có thuốc.

florida80
12-16-2019, 21:45
“Phần lớn bệnh nhân mắc bệnh ung thư ở đất nước này chết v́ hóa trị. Liệu pháp hóa trị không trị hết ung thư vú, ung thư đại tràng hay ung thư phổi. Sự thực này đă được ghi nhận trong hơn một thập kỷ qua, nhưng các bác sĩ vẫn áp dụng hóa trị đối với những khối u loại này. Nữ giới bị ung thư vú có nguy cơ chết nhanh hơn là không có hóa trị.” (Bác sĩ y khoa Alan Levin).

“Hiệp hội ung thư Hoa Kỳ (The American Cancer Society) đă cố gắng hủy đi nền tảng nghiên cứu của tôi”. (Tiến sĩ Albert Szent-Gyorgyi, người nghiên cứu những đột phá của vitamin C, người chiến thắng giải Nobel Y học năm 1937 )




​Hiệp Hội Ung Thư Hoa Kỳ – The American Cancer Society

Bạn đoán thử xem tổ chức này được thành lập khi nào và và bởi ai?









Tổ chức này được thành lập bởi John. D. Rockefeller Jr., trong năm 1931 màu nhiệm, cùng với thời điểm khi ngài “hiến tặng” tài sản cho đại học Havard. Bạn có tin rằng một ngày đẹp trời nào đó, họ sẽ công bố phương pháp chữa lành bệnh ung thư, và vứt bỏ chiếc xe tải chất hàng đống tiền của ḿnh không? Và bạn sẽ hiểu tại sao vitamin C lại đe dọa đến sứ mệnh của họ?




Chúng ta được giáo dục để tin vào “kỳ tích” của hóa dược hiện đại, là vượt trội hơn so với các loại thảo dược truyền thống. Nhưng, cái mà họ không đề cập đến là khoảng từ 50-70% thành phần hóa học của thuốc hiện đại được trích từ các thành phần thảo dược. Chính các hợp chất hữu cơ ấy là lư do tại sao một số loại hóa dược đôi khi lại có hiệu quả!




Theo ghi nhận của ủy ban điều tra dân số Hoa Kỳ, Ung thư là sát thủ đứng thứ 2 ở nước Mỹ, nhưng hầu hết những ca tử vong là do phương pháp điều trị, chứ không phải do bệnh ung thư. Các loại dược phẩm là kẻ giết người đứng thứ 4. Nước Mỹ sở hữu một hệ thống y tế nguy hiểm và đắt tiền nhất thế giới. Hệ thống này tạo ra 60% tất cả các vụ phá sản tại nước Mỹ.




“Không chỉ có một, mà c̣n rất là nhiều những phương pháp chữa trị cho bệnh ung thư. Nhưng tất cả những phương pháp c̣n lại đều bị ACS, NCI và các trung tâm ung thư lớn đàn áp. Bởi hiện tại họ đang có quá nhiều lợi nhuận trong chuyện này”. (Tiến sĩ, bác sĩ y khoa, tác giả của “chế độ ăn kiêng Atkins”.)




Bài viết được đăng bởi http://www.zeronews

florida80
12-16-2019, 22:03
Chúng Ta Là Những Cứu Tinh Của Chính Ḿnh








(Chết trong an b́nh – Tỳ Kheo Visuddhacara – )



Đôi khi là một nhà sư tôi được yêu cầu đến tụng kinh cho tang lễ. Tôi cảm thấy buồn cho gia quyến của người chết nhưng đôi khi tôi cũng cảm thấy không giúp được ǵ v́ có quá nhiều khó xử trong vai tṛ của một nhà sư đi tụng kinh đám tang.



Một ngày nọ, một phụ nữ trẻ tuổi đến gặp tôi. Cha cô mới chết sáng hôm đó. Ông mới chỉ 42 tuổi. Cô nói với tôi bằng tiếng Phúc Kiến: “Xin mời thầy đến tụng kinh. Xin thầy mở con đường cho cha tôi”. Tôi nh́n cô ta với tất cả tấm ḷng từ bi mà tôi có thể tập trung. Tôi có thể cảm thấy sự bối rối và đau khổ của cô. Cô khoảng chừng 20 tuổi và là một người con gái có hiếu. Trong thâm tâm tôi nói thầm với ḿnh: “Trời ơi tôi sẽ mở đường cho người như thế nào đây? Con đường tưởng tượng nào tôi sẽ vẽ trong không khí cho hồn tưởng tượng đặt chân lên? Làm sao tôi có thể nói với người phụ nữ trẻ tuổi tội nghiệp đang ở trong t́nh trạng buồn phiền và bối rối rằng:” không có con đường nào như cô có lẽ đă tưởng tượng như thế?”



Đức Phật cũng có lần ở trong t́nh thế như vậy và Ngài đă trả lời ra sao?



Một hôm một người trẻ tuổi lại gần Đức Phật và hỏi Ngài: “Bạch Thế Tôn, cha con chết. Xin mời Đức Phật đến và cầu nguyện cho cha con, cứu độ linh hồn ông ấy để ông ấy có thể đi lên thiên đàng. Những người Bà La Môn cử hành những nghi thức này nhưng Đức Phật lại c̣n mạnh hơn họ nhiều. Nếu Ngài sẽ làm điều đó, chắc chắn hồn cha con sẽ bay thẳng về thiên đàng”.



Đức Phật trả lời, “Rất tốt, hăy đi ra chợ và đem về cho ta hai cái b́nh đất và một ít bơ”. Người trẻ tuổi sung sướng v́ Đức Phật đă hạ cố thi hành một số thần thông để cứu linh hồn cha của ḿnh. Anh ta vội vă đi ra phố và mua các thứ mà Đức Phật bảo. Đức Phật chỉ dẫn cho anh ta để bơ vào một b́nh và để đá vào b́nh kia. Rồi ném cả hai b́nh đó xuống ao. Người trẻ tuổi làm theo và cả hai b́nh đều ch́m xuống đáy ao. Rồi Đức Phật tiếp tục: “Bây giờ hăy lấy một cái gậy và đập vỡ hai b́nh đó ở dưới ao”. Người trẻ tuổi làm theo. Hai cái b́nh bị đập vỡ và bơ th́ nhẹ đă nổi lên c̣n ḥn đá v́ nặng nên vẫn ở dưới đáy ao.



Rồi Đức Phật nói: “Bây giờ nhanh lên đi tập họp tất cả những thầy tu. Hăy nói với họ đến và tụng kinh để bơ ch́m xuống và viên đá nổi lên.” Người trẻ tuổi nh́n Đức Phật, sửng sốt, nói, “Bạch Đức Thế Tôn, Ngài có nói thật không ạ. Chắc chắn Ngài không thể trông chờ bơ nhẹ mà ch́m và đá nặng mà nổi. Điều đó ngược lại với quy luật tự nhiên.”



Đức Phật mỉm cười và nói: “Này con, con đă thấy nếu cha con có một cuộc đời LƯƠNG THIỆN th́ những HÀNH VI của ông cũng nhẹ như bơ cho dù thế nào th́ ông cũng lên thiên đàng. Không ai có thể cản được, ngay cả đến ta. Không ai có thể chống lại NGHIỆP luật thiên nhiên.



Nhưng nếu cha ngươi có một cuộc đời BẤT THIỆN th́ cũng giống như ḥn đá nặng, cha ngươi sẽ bị ch́m vào địa ngục. Dù tụng kinh nhiều đến đâu đi nữa bởi tất cả các thầy tu trên thế giới này cũng không thể gây thành khác được.”



Người trẻ tuổi hiểu rơ. Anh thay đổi quan niệm sai lầm của anh và ngừng đi loanh quanh đ̣i hỏi cái không thể được.



Nụ cười của Đức Phật đă đi tới điểm: Không ai có thể cứu chúng ta, sau khi chúng ta chết. Theo NGHIỆP luật, chúng ta là sở hữu chủ của những hành vi của chúng ta, chúng ta là người thừa hưởng những hành vi của chúng ta. Những hành vi của chúng ta thực sự là tài sản của chúng ta. Chúng là chỗ nương tựa thực sự của chúng ta, là những thân nhân thực sự của chúng ta. Chúng là trung tâm từ đó chúng ta xuất phát.



Khi chúng ta chết, chúng ta không mang được dù chỉ có một xu với chúng ta, hay bất cứ thứ đồ ǵ của cá nhân chúng ta. Cũng chẳng có thể mang được một trong những người thân để cùng đi với chúng ta. Giống như chúng ta đến một ḿnh theo NGHIỆP của chúng ta th́ chúng ta cũng phải ra đi một ḿnh.



Nếu chúng ta hiểu rơ NGHIỆP luật, th́ chúng ta sẽ cảm niệm thấy sống một cuộc đời LƯƠNG THIỆN quan trọng đến như thế nào trong khi chúng ta c̣n sống. Đợi đến lúc chết th́ sẽ quá muộn. Có một chút ǵ đó có thể làm được.



Sưu tầm

florida80
12-17-2019, 19:32
Luận án tốt nghiệp về hạnh phúc và sai lầm của Ts. Howard Kinson




Có ai trong cuộc đời chưa từng một lần trăn trở về câu hỏi “hạnh phúc là ǵ”? Có ai trong cuộc đời chưa từng nỗ lực để t́m kiếm hạnh phúc cho ḿnh? Nhưng đáp án của mỗi người đều không giống nhau. Hạnh phúc đôi khi là điều ǵ đó có thể nắm giữ thật chặt trong tay, đôi khi lại hư ảo như cái bóng vĩnh viễn không cố định ở một chỗ. Đó là cuộc sống giàu sang sung túc, là sự nghiệp công thành danh toại, hay là những bữa cơm đầm ấm sum vầy của gia đ́nh nhỏ sau mỗi ngày làm việc khó nhọc?



Không chỉ bản thân mỗi người đang đi t́m kiếm lời giải của “bí mật hạnh phúc”, mà nhiều nhà khoa học cũng muốn tiến hành nghiên cứu về đề tài này.




Hạnh phúc là ǵ? (Ảnh: Istockphoto)


Trên thế giới có bao nhiêu kiểu người hạnh phúc?

Tháng 4/1988, tiến sỹ Howard Kinson 24 tuổi, tiến sỹ ngành Triết học của Đại học Colombia (Hoa Kỳ) làm luận án tốt nghiệp có đề tài “Điều ǵ quyết định hạnh phúc của con người”, mong muốn t́m hiểu xem hạnh phúc đối với con người thực sự là ǵ. Để hoàn thành đề tài này, ông đă phát 10.000 phiếu khảo sát cho người dân.

Phiếu khảo sát có ghi lại chi tiết thông tin cá nhân của những người tham gia khảo sát, cùng 5 đáp án lựa chọn:


Vô cùng hạnh phúc
Hạnh phúc
B́nh thường
Đau khổ
Rất đau khổ


Sau thời gian hơn 2 tháng, cuối cùng ông nhận được 5.200 kết quả phiếu khảo sát. Qua quá tŕnh tổng kết, chỉ có 121 người cho rằng bản thân ḿnh là người “vô cùng hạnh phúc”. Ông tiếp tục tiến hành điều tra cụ thể với 121 người này. Kết quả cho thấy, có 50 trong số 121 người này đều là những người có cuộc sống thành công nơi đô thị, cảm giác hạnh phúc mà họ có được chủ yếu tới từ việc thành công trong sự nghiệp.

Ngoài ra, 71 người c̣n lại, có người làm nội trợ trong gia đ́nh b́nh thường, có người là người nông dân bán rau, có người làm nhân viên b́nh thường của một công ty nhỏ, thậm chí có cả người lang thang sống nhờ trợ cấp. Với những nghề nghiệp b́nh thường, cuộc sống thậm chí có phần ảm đảm, vậy tại sao họ lại cảm thấy hạnh phúc như vậy?



Trải qua nhiều lần tiếp xúc, t́m hiểu những người này, tiến sỹ Howard Kinson đă phát hiện, những người này dù rằng có sự khác biệt về nghề nghiệp, tính cách, nhưng họ đều có một điểm chung, đó chính là: họ không có yêu cầu quá cao với đời sống vật chất. Họ sống một cuộc đời b́nh dị, tận hưởng những điều hạnh phúc nhỏ nhoi.

Kết quả cuộc điều tra đă tạo nên nguồn cảm hứng cho Howard Kinson. V́ vậy, ông đă đưa ra một bản kết luận: Trên thế giới này có 2 kiểu người hạnh phúc nhất: thứ nhất chính là những người b́nh thường, sống không màng danh lợi; thứ hai là những người tài giỏi xuất chúng, công thành danh toại.

Nếu bạn là một người b́nh thường, bạn có thể có được hạnh phúc bằng cách nuôi dưỡng tâm hồn, giảm bớt những ham muốn. Nếu bạn là một người tài giỏi, bạn có thể trải qua gian khổ, gặt hái thành công, từ đó mà t́m kiếm được cảm giác hạnh phúc cao hơn nữa.

Giáo viên hướng dẫn đề tài của Howard Kinson sau khi xem kết quả, đă đánh giá rất cao và nhận xét một từ “tuyệt vời”.




Hạnh phúc thực sự đến từ đâu? (Ảnh: Pixabay)


Hạnh phúc từ tiền tài vật chất liệu có bền lâu?

Hai mươi năm sau, vị tiến sỹ này một lần nữa phỏng vấn lại 121 người đó, kết quả đă khiến cho ông phải suy tư rất nhiều về câu hỏi: Điều ǵ quyết định hạnh phúc của con người?

Tuy nhiên, đến tháng 6/2018 vừa qua, sau 20 năm tiến hành khảo sát nói trên, Howard Kinson cảm thấy rất ṭ ṃ: 121 người khi đó cho rằng bản thân là người rất hạnh phúc không biết bây giờ ra sao? Cảm giác hạnh phúc của họ c̣n được như năm đó không?

Ông đă t́m cách liên lạc lại với 121 người tham gia khảo sát năm 1988, và một lần nữa tiến hành điều tra bằng phiếu khảo sát.

Kết quả của cuộc điều tra này cho thấy, trong số 71 người xuất thân b́nh dân năm đó, chỉ thu lại được 69 phiếu khảo sát v́ có 2 người qua đời. Những năm gần đây, cuộc sống của 69 người này dù có nhiều thay đổi, chẳng hạn như một số người thành đạt hơn, một số người lại khó khăn hơn v́ tài chính eo hẹp hay mắc một số bệnh nào đó ngoài ư muốn, nhưng đáp án mà họ lựa chọn vẫn không thay đổi, vẫn cảm bản thân là người “vô cùng hạnh phúc”.

Trong khi đó, sự lựa chọn của 50 người thành đạt năm xưa lại có một sự thay đổi to lớn. Chỉ có 9 người sự nghiệp thuận buồm xuôi gió, vẫn kiên tŕ với lựa chọn ban đầu “vô cùng hạnh phúc”. 23 người lựa chọn “b́nh thường”. Có 16 người bởi v́ sự nghiệp gặp trắc trở, phá sản hoặc xuống dốc, đă lựa chọn “đau khổ”. Ngoài ra có 2 người lựa chọn “vô cùng đau khổ”.

Sau khi xem trong kết quả điều tra, Howard Kinson đă suy tư rất lâu, ông đă ch́m đắm trong suy tư của ḿnh. Hai tuần sau, Howard Kinson đă đăng một bài nghiên cứu với tựa đề “Mật mă của hạnh phúc” trên tờ tạp chí “Washington post”. Trong bài nghiên cứu, Howard Kinson đă thuật lại một cách tỉ mỉ quá tŕnh cũng như kết quả của 2 lần điều tra.

Cuối bài, ông đă tổng kết: “Dựa vào tiền tài, vật chất để đạt được cảm giác hạnh phúc, đều không thể giữ được lâu, bất cứ lúc nào cũng có thể biến mất. Chỉ khi trái tim, tinh thần cảm thấy b́nh an, thể chất cũng sẽ cảm thấy thoải mái, đó mới chính là nguồn gốc của sự hạnh phúc.”


Bài nghiên cứu đă nhanh chóng nhận được quan tâm rộng răi của công chúng. Vô số độc giả sau khi đọc xong bài nghiên cứu, đều kinh ngạc thốt lên rằng: “Howard Kinson đă giải mă được bí mật của hạnh phúc!”

Howard Kinson nói thêm: “20 năm trước, lúc đó tôi c̣n quá trẻ, đă hiểu sai ư nghĩa thực sự của ‘hạnh phúc’. Tất cả sự đau khổ thường đều có liên quan tới tiền bạc, c̣n tất cả những cái gọi là hạnh phúc, lại không có mối liên hệ nào với tiền bạc!”

Dựa vào tiền tài, vật chất để đạt được cảm giác hạnh phúc, đều không thể giữ được lâu, bất cứ lúc nào cũng có thể biến mất. Chỉ khi trái tim, tinh thần cảm thấy b́nh an, thể chất cũng sẽ cảm thấy thoải mái, đó mới chính là nguồn gốc của sự hạnh phúc

florida80
12-17-2019, 19:34
ngành công nghiệp sôcôla



Giáng sinh sắp đến cũng là thời điểm rất nhiều người chọn sôcôla làm món quà cho các bé hoặc người yêu. Sôcôla với vị ngọt đắng ḥa quyện đă trở thành món tráng miệng phổ biến toàn cầu, thậm chí c̣n là một trong những biểu tượng của t́nh yêu. Bạn có ṭ ṃ muốn biết 8 sự thật đáng ngạc nhiên về ngành công nghiệp sôcôla không?






(Ảnh: Jonathan Borba/ Pexels)



1. Phải mất khoảng 400 hạt ca cao để tạo ra 1 pound (453,59 g) sôcôla

Sôcôla là hỗn hợp giữa ca cao và bơ ca cao, được cho thêm đường, sữa, và những chất khác vào, cuối cùng được đóng thành dạng thanh. Sôcôla c̣n có thể được chế thành thức uống (được gọi là ca cao hay sôcôla nóng). Thức uống này được người Aztec và người Maya phát minh ra đầu tiên rồi được lan truyền rộng răi khắp châu Âu.


2. Trung b́nh, mỗi cây ca cao mỗi năm sinh ra số trái đủ để tạo ra 1 – 3 pound sôcôla

Cây ca cao cho năng suất trung b́nh từ 20 đến 30 quả mỗi năm. Mỗi quả chứa 20 đến 40 hạt ca cao, nghĩa là mỗi năm mỗi cây ca cao sẽ có từ 400 đến 1.200 hạt. V́ phải mất khoảng 400 hạt ca cao để tạo ra một pound sôcôla, điều này tương đương mỗi cây sẽ tạo ra 1 đến 3 pound sôcôla.


3. Thụy Sĩ là nước tiêu thụ sôcôla lớn nhất thế giới

Thụy Sĩ được biết đến là nơi tiêu thụ sôcôla nhiều nhất trên thế giới. Tại đây, hăng La Maison Cailler Chocolaterie cho ra đời ḍng sản phẩm dựa trên nhân vật hư cấu Willy Wonka, xuất hiện ở bộ phim nổi tiếng Charlie and The Chocolate Factory. Nhà máy xây dựng dây chuyền sản xuất tựa một trang viên, xung quanh bao bởi đồng cỏ xanh tốt với nguồn sữa tươi được lấy từ 2.000 con ḅ ăn cỏ trong bán kính 20 dặm. Tại chuyến tham quan, du khách được chứng kiến toàn bộ các công đoạn như nhào nặn, tạo h́nh… qua lớp kính bảo vệ trong suốt. Người Mỹ tiêu thụ một lượng sôcôla ấn tượng trong các ngày lễ như Halloween, lễ Phục sinh và ngày lễ T́nh nhân. Nhưng người châu Âu th́ yêu thích sôcôla mỗi ngày. Thụy Sĩ đứng đầu danh sách ở mức tiêu thụ 19,4 pound/người/năm. Theo sát phía sau là Đức (17,8 pound/người/năm), Ireland (17,4 pound/người/năm), Vương quốc Anh (16,8 pound/người/năm) và Thụy Điển (14,6 pound/người/năm).


4. Sản lượng ca cao toàn cầu ước tính sẽ đạt mức cao kỷ lục trong năm nay: 4,85 triệu tấn

Do điều kiện thời tiết thuận lợi, sản lượng ca cao có khả năng đạt mức cao kỷ lục vào năm 2019, nhưng đây không hẳn là tin tốt cho ngành công nghiệp sôcôla. Bởi số lượng bán ra quá lớn sẽ khiến sản phẩm bị trượt giá. Bờ biển Ngà tiếp tục là nhà sản xuất ca cao lớn nhất thế giới, với ước tính 2,12 triệu tấn cho vụ thu hoạch năm nay.





(Ảnh: Pexels)


5. Trong khi các nhà sản xuất sôcôla lớn tiếp tục chiếm lĩnh thị trường, doanh số sôcôla ‘siêu cao cấp’ đang tăng trưởng đều đặn qua từng năm

Một báo cáo năm 2016 phân tích thị trường kẹo sôcôla Mỹ cho thấy doanh số sôcôla siêu cao cấp (loại sôcôla được bán ở mức hơn 1,5 đô la mỗi ounce hoặc hơn 24 đô la mỗi pound) đạt 55 triệu đô la trong năm đó, tăng 15,4% so với năm trước. Thị trường sôcôla cao cấp 1,9 tỷ đô la đă tăng 4,6% trong năm 2016 và thị trường sôcôla 8,9 tỷ đô la hàng ngày chỉ tăng 0,3% trong năm 2016. Ngày nay, người tiêu dùng đă chuyển từ ‘ăn no mặc ấm’ sang ‘ăn ngon mặc đẹp’, không có ǵ bất ngờ khi họ sẵn sàng chi nhiều tiền hơn để thưởng thức sản phẩm chất lượng hơn. Không những thế, các nhà kinh doanh online không cần mở cửa hàng, lại dễ dàng chuyển sôcôla đến tận nhà cho khách ở mọi khu vực. Chúng ta hoàn toàn có thể nếm những món ăn cao cấp ở mức giá hợp lư nhờ phương thức bán hàng ngày nay đă thay đổi.


6. Ngành công nghiệp đang tiếp tục phát triển mỗi năm, nhưng nông dân trồng ca cao kiếm được ít hơn 1 đô la mỗi ngày

The Guardian báo cáo rằng các công nhân trong ngành công nghiệp sôcôla trung b́nh kiếm được dưới 1 đô la/ngày. Họ thường phải làm việc trong điều kiện nắng nóng không có bóng râm và tiếp xúc với lượng lớn thuốc trừ sâu. Nông dân là người chịu gánh nặng khi ca cao mất mùa nhưng chỉ nhận được 6% giá bán của mỗi thanh sôcôla, c̣n các nhà sản xuất và nhà bán lẻ giữ 80%.

florida80
12-17-2019, 19:34
7. Bùng nổ nạn phá rừng

Thời báo Seattle đưa tin rằng ở Tây Phi, nơi sản xuất hai phần ba ca cao của thế giới, nạn phá rừng nhiệt đới đang tăng chóng mặt trong những thập kỷ qua. Bờ Biển Ngà đă mất 80% rừng trong 50 năm qua. Vấn nạn xảy ra bởi nông dân nghèo t́m cách mở rộng vùng đất trồng trọt cho ḿnh.


8. Hơn 2 triệu trẻ em đang lao động tại các trang trại ca cao

Đầu năm nay, Washington Post báo cáo rằng các công ty sôcôla lớn nhất thế giới tiếp tục ngó lơ yêu cầu loại bỏ lao động trẻ em khỏi chuỗi cung ứng ca cao. Tham khảo một câu chuyện trong báo cáo của Bộ Lao Động Hoa Kỳ năm 2015, hơn 2 triệu trẻ em ở vùng trồng ca cao ở Tây Phi đang phải bán sức lao động trong điều kiện nguy hiểm. Các em phải sử dụng dao rựa, mang vác nặng và phun thuốc trừ sâu.

(Ghi chú: 1 pound = 0.45359237 kilograms)

florida80
12-17-2019, 19:44
Người đàn ông Mỹ ăn thực phẩm quá hạn suốt một năm giờ ra sao?




Ngày nay khi mở hộp thực phẩm hay gia vị chúng ta thường có thói quen kiểm tra thời hạn được dán trên nhăn mác. Nếu phát hiện thực phẩm đă quá hạn, mọi người thường quẳng chúng đi. Nhưng Scott Nash, một người đàn ông Mỹ và người nhà ông thường xuyên sử dụng thực phẩm quá hạn đă hơn một năm, giờ họ ra sao?




Scott Nash (Ảnh: wbaltv)


Ông Scott Nash là người sáng lập ra chuỗi siêu thị Mom’s Organic Market. Khi kinh doanh siêu thị ông phát hiện ra rằng mọi người ngày càng coi trọng thời hạn bảo quản thực phẩm, c̣n siêu thị cũng phải bỏ những thực phẩm quá hạn khỏi giá hàng. Ước tính, nước Mỹ có khoảng 30%-40% thực phẩm chưa kịp sử dụng th́ đă quá hạn. Điều này có nghĩa là hàng năm người Mỹ sẽ vứt bỏ số thực phẩm lên tới 165 tỉ USD. Lẽ nào những thực phẩm bị người ta quẳng đi này quả thực không thể ăn được?

Scott Nash và người nhà liên tục sử dụng các loại thực phẩm quá hạn khác nhau đă một năm qua, bao gồm chế phẩm từ sữa, nông sản, thịt, cá và các loại gia vị thực phẩm đóng gói. Ông nói rằng, kỳ thực “những thực phẩm hết hạn” này vẫn có chất lượng rất tốt, mùi vị không khác mấy so với khi c̣n hạn. Sau khi ăn cũng không cảm thấy khó chịu hay sinh bệnh.



Một năm nay cả nhà ông Scott Nash đă ăn thực phẩm hết hạn gồm sữa chua hết hạn 6 tháng, bánh Dosa hết hạn 1 năm, hộp cà chua nướng hết hạn 7 tháng, bánh nhân thịt ḅ hết hạn 15 ngày, hầu như bao gồm toàn bộ thực phẩm có trong siêu thị của ông Scott Nash. Tới nay cả gia đ́nh ông đều rất mạnh khỏe, suốt một năm dùng thực phẩm hết hạn, họ chưa từng cảm thấy khó chịu hay phải nhập viện v́ ngộ độc thực phẩm.

Sử dụng thực phẩm hết hạn không có vấn đề ǵ, vậy v́ sao trên tất cả các loại thực phẩm đóng gói đều dán thời gian hết hạn? Ông nói nhăn của nhà sản xuất nêu ra thời hạn sử dụng thực phẩm tốt nhất và thích hợp nhất, chứ không phải ư nói rằng sau thời hạn này th́ không được sử dụng.

Cách làm của ông Scott Nash đă khiến người dân Mỹ chú ư đến việc tránh lăng phí đồ ăn, đặc biệt là việc lăng phí do tem đảm bảo chất lượng gây ra. “Trung tâm cuộc sống tương lai Johns Hopkins” từng điều tra phát hiện ra rằng hơn 80% người được phỏng vấn sẽ bỏ đi thức ăn đă hết hạn, 37% biểu thị ḿnh sẽ ăn hoặc vứt đồ ăn theo “thời hạn sử dụng”. Không c̣n nghi ngờ ǵ nữa điều này đă tạo nên sự lăng phí khổng lồ.

Vậy thời hạn được dán trên nhăn mác thực phẩm của siêu thị Mỹ rốt cuộc có nghĩa ǵ? Dưới đây là giải thích của “Science Daily”:


Hạn sử dụng thực phẩm

Nhăn này muốn nói với người tiêu dùng rằng sử dụng thực phẩm trước thời hạn này là tốt nhất. Tiêu chuẩn đo lường là chất lượng thực phẩm. Sau thời hạn này chất lượng thực phẩm sẽ giảm sút nhanh hơn, tính an toàn khi sử dụng cũng giảm sút, chứ không phải sau thời hạn này thực phẩm sẽ khiến người tiêu dùng mắc bệnh hay cảm thấy khó chịu.


Thời hạn tiêu thụ


Nhăn này dành cho các nhà bán lẻ và bán buôn, nghĩa là thực phẩm này nên bán trước thời hạn hoặc được bỏ khỏi giá bán hàng, nhưng không đồng nghĩa với việc sau thời hạn này sử dụng sản phẩm sẽ không an toàn.



Thời hạn sử dụng tốt nhất


Nhăn này đề xuất với người tiêu dùng rằng sử dụng trước thời hạn này mùi vị sẽ thơm ngon nhất.




(Ảnh: Ali Pazani/ Pexels)


Hóa ra sử dụng thực phẩm quá hạn không phải là không an toàn, cũng không đe dọa ǵ tới sức khỏe con người. Bộ nông nghiệp Mỹ cũng bày tỏ rằng thức ăn sau khi hết hạn vẫn được sử dụng một cách an toàn, NHƯNG nhất định phải chú ư tới mùi vị, khẩu vị của thực phẩm xem có ǵ bất thường không, nếu thực phẩm đă biến chất th́ không được dùng.

Trên thực tế, ngoài những thực phẩm dành cho trẻ nhỏ ra, luật pháp liên bang Mỹ đều không yêu cầu dán nhăn hạn sử dụng trên thực phẩm. Nhà sản xuất dán những nhăn mác này là để chỉ thời hạn sử dụng sản phẩm tối ưu.

Giống như ông Scott Nash đă giới thiệu, một loại thực phẩm có thể ăn được hay không cần được phán đoán bằng mắt và mũi, xem liệu đồ ăn có mùi vị khác thường hay bị biến chất không. Xét từ ngoại quan, mùi vị và chất lượng thực phẩm mà phán đoán liệu có nên tiếp tục sử dụng chúng hay bỏ đi, chứ không phải được quyết định bởi “Hạn sử dụng”. Quan điểm của ông Scott Nash đă được một vài nhân sỹ chuyên môn tán đồng. Andrea Goergen, nhà dinh dưỡng học của Trung tâm thuộc Bệnh viện Washington cũng cho rằng quan điểm này hoàn toàn chính xác.



Lê Minh
trithucvn


Reply With Quote Reply With Quote .

--------------------------------------------------------------------------------









Quick Navigation Đời sống hàng ngày Top

florida80
12-17-2019, 19:45
V́ sao ẩm thực Nhật Bản tốt cho sức khỏe tổng thể của bạn?




Người Nhật có rất nhiều thói quen sinh hoạt lành mạnh giúp họ trẻ lâu, hạnh phúc, khỏe mạnh lâu dài. Tập thể dục thường xuyên, tham gia các hoạt động cộng đồng và chế độ ăn uống hợp lư là 3 bước quan trọng trong lối sống của người dân nơi đây. Ẩm thực Nhật Bản cũng rất tốt cho sức khỏe chúng ta, và một số nguyên liệu này có thể mua được ở Việt Nam.





1. Đậu phụ





Đậu phụ (Ảnh: Pixabay)


Vào bất cứ nhà hàng Nhật Bản nào, bạn cũng sẽ thấy đậu phụ là một trong các món chủ lực trong thực đơn của họ. Khi ăn đậu, cơ thể bạn sẽ được bổ sung chất sắt và canxi từ protein, nhưng lại không có cholesterol và calo. Có lẽ đây là lư do tại sao người Nhật trông rất mảnh mai. Đậu phụ đặc biệt tốt với những người đang muốn ăn giảm cân. Không những thế, nó c̣n giúp ngăn ngừa bệnh tim, giúp da khỏe đẹp và dưỡng tóc óng mượt.



2. Trà




(Ảnh: Shutterstock)


Bữa ăn hoàn chỉnh của người Nhật nhất định phải có trà. Họ uống trà trước, trong và sau bữa ăn. Các loại trà (đặc biệt là trà xanh) giúp tăng cường trao đổi chất, cải thiện chức năng năo và giảm nguy cơ ung thư. Với chị em phụ nữ, trà xanh là loại đồ uống nhẹ nhàng tốt cho cơ thể theo nhiều cách. Trà xanh giúp bảo vệ da khỏi tác hại của tia UV, giảm thiểu sự xuất hiện của các đốm đen và nếp nhăn. Một tách trà xanh mỗi ngày sẽ giúp bạn giảm cân, thân h́nh thanh thoát cũng góp phần làm tăng thêm vẻ trẻ trung cho bạn.




3. Hải sản/Cá




(Ảnh: Pixabay)


Ngoài sushi, ẩm thực Nhật Bản c̣n có rất nhiều hải sản khác để ăn trong bữa ăn hàng ngày. Nhật Bản được bao quanh bởi biển nên họ có nguồn hải sản và tươi sống tự nhiên. Các loại cá, đặc biệt là cá hồi, cá ngừ, cá thu cung cấp một lượng axit béo Omega-3 dồi dào cho cơ thể. Các axit béo Omega-3 giúp tiêu hóa, cải thiện tâm trạng và cung cấp cho bạn rất nhiều năng lượng cho mỗi ngày làm việc.



4. Miso


Vốn giàu protein, vitamin và các khoáng vi lượng, miso đóng một vai tṛ rất quan trọng trong nền ẩm thực Nhật nói chung và văn hoá, lịch sử của quốc gia này nói riêng. Miso được dùng phổ biến khắp nước Nhật, trong cả nền ẩm thực truyền thống lẫn hiện đại, và đang dần chinh phục nền ẩm thực thế giới. Miso được làm chủ yếu từ đậu nành, gạo, lúa mạch rồi cho lên men trộn cùng với muối và nấm kōjikin. Ngoài công dụng thêm hương vị mặn mà cho bữa ăn, miso c̣n là một chất chống oxy hóa tốt. Nó giúp người dân Nhật Bản làm sạch hệ thống tạp chất và đem lại cảm giác nhẹ nhàng khoan khoái, hệ tiêu hóa khỏe mạnh trở lại.




5. Cơm




(Ảnh: Pixabay)


Cơm (gạo) là thành phần có mặt trong tất cả các món ăn của Nhật. Người Nhật trồng hơn 300 giống lúa khác nhau, đây là một trong những loại cây trồng chính đă được canh tác trong hơn 3000 năm. Có nhiều biến thể khác nhau của gạo trong ẩm thực Nhật Bản, nhưng dù là ở dạng nào th́ họ cũng biết kết hợp các thành phần mành lạnh để mang đến sức khỏe lâu dài cho người dân.



6. Nước




(Ảnh: Pixabay)


Cư dân Nhật Bản được tiếp cận với một số nguồn nước sạch nhất, tốt nhất trên thế giới. Trên thực tế, nhiều người tin rằng nhờ có nước sạch nên các món ăn của Nhật mới an toàn và mang đến tuổi thọ cao. Nước sạch ở Nhật Bản rất lư tưởng để chế biến thức ăn và lưu trữ các chất dinh dưỡng trong thực phẩm khi nấu.Minh Minh
trithucvn


Reply With Quote Reply With Quote .

--------------------------------------------------------------------------------









Quick Navigation Đời sống hàng ngày Top

florida80
12-17-2019, 19:46
Nghiên cứu: Muốn con thiện lương, cha mẹ cần thực hiện 5 điều này




Thiện tâm được nuôi dưỡng từ bé không chỉ là bí quyết của đời sống hạnh phúc mà c̣n là ch́a khóa dẫn đến thành công sau này. Hăy tặng đời những đóa hồng, trên tay bạn sẽ c̣n đọng hương thơm. Nhưng làm sao để gieo vào ḷng con trẻ hạt giống của thiện lương và sự tử tế ngay từ nhỏ?





(Ảnh: Bessi/ Pixabay)


Lẽ thường t́nh, làm cha mẹ, ai cũng mong những điều tốt đẹp nhất sẽ đến với con cái ḿnh. Mong con đạt thành tích cao trong học tập, có được thành công trong tương lai và sống một đời hạnh phúc. Nhiều bậc phụ huynh thậm chí c̣n kỳ vọng ở trẻ hơn thế nữa. Nhưng ít ai ngờ rằng, thật ra việc để chúng lớn lên, trở thành một người tốt bụng, chân thật và tử tế mới là quan trọng và có ư nghĩa hơn cả.

Người ta thường nói: “Bàn tay tặng hoa hồng bao giờ cũng phảng phất hương thơm”. Sự thiện lương như một liều thuốc quư cho những cơn bệnh độc giữa người với người trong xă hội ngày nay. Một nghiên cứu vào năm 2007 của Trung tâm Lănh đạo Sáng tạo (Center for Creative Leadership) tại Hoa Kỳ cho thấy, bên cạnh tài năng, sự tử tế và ḷng cảm thông dành cho người khác chính là công thức quan trọng đối với thành công của các nhà lănh đạo.



Thế nhưng từ bao giờ, chúng ta đă dần dần xem nhẹ và thậm chí quên mất việc nuôi dưỡng những đức tính nhân văn cơ bản này cho trẻ.

Richard Weissbourd – nhà tâm lư học thuộc Đại học Harvard, đă nỗ lực không ngừng để lan tỏa các giá trị của ḷng tốt và sự tử tế giữa người với người thông qua dự án “Making Caring Common” (tạm dịch: Lan tỏa sự quan tâm). Dự án mong muốn giáo dục trẻ những giá trị nhân sinh phổ quát và dạy các em biết cách quan tâm đến những người xung quanh.

Theo khảo sát của nhà tâm lư học, 80% trẻ em cho biết bố mẹ chủ yếu coi trọng thành công và hạnh phúc của bản thân chúng hơn việc liệu chúng có biết suy nghĩ cho người khác hay không.

Thêm nữa, những đứa trẻ được phỏng vấn thường trả lời: “Bố mẹ con sẽ tự hào khi con được điểm cao hơn là khi con trở thành một t́nh nguyện viên hỗ trợ cộng đồng trong lớp và trường học.”

Hiểu được những áp lực này nên bất cứ nơi đâu trẻ gặp khó khăn về tinh thần, sẽ luôn có một nhân viên của dự án “Making Caring Common” đến để giúp các em nhận thức được tầm quan trọng và ư nghĩa của những giá trị đạo đức tốt đẹp mà các em đă cho đi.


Kể từ khi được đưa tin lần đầu tiên trên tờ The Washington Post vào năm 2014, dự án “Making Caring Common” đă phát triển ngày càng mạnh. Tháng 3/2019, dự án đă công bố một nghiên cứu về khía cạnh đạo đức của các em học sinh và các bậc phụ huynh đối với khả năng gian lận trong quy tŕnh tuyển sinh đại học (như một lời cảnh tỉnh cho vụ bê bối tuyển sinh vào các trường Đại học hàng đầu ở Mỹ thời gian gần đây*).

Vậy với cương vị là người dẫn đường cho con cái, các ông bố bà mẹ nên làm ǵ? Dưới đây là 5 điều cha mẹ cần thực hiện để khơi dậy ḷng tốt trong con:



Trau dồi sự thiện lương cho con từ khi c̣n nhỏ là rất quan trọng (Ảnh: Shutterstock)


Hăy nhớ rằng sự tử tế không phải phép xă giao, mà là nhân cách con người.

Những giá trị tưởng chừng như nhỏ bé mà chúng ta tạo ra hằng ngày lại ghi dấu rất sâu trong ḷng người khác và phản ánh chính con người chúng ta. Nếu được yêu cầu viết ra giấy những yếu tố cốt lơi định h́nh nhân cách của bản thân, bạn sẽ viết chứ? Trong lúc tiến hành nghiên cứu cho cuốn sách đầu tay “Make It Matter”, tác giả Scott Mautz đă khám phá ra rằng 75% người ta sẽ sẵn ḷng viết ra, và thật ngạc nhiên, chỉ trong ṿng 2 phút.


Câu hỏi lớn hơn là, sự tử tế có nằm trong những ǵ bạn viết ra không?

Và nếu có th́ đối với bạn phải chăng đó là một giá trị không thể thiếu? Việc coi sự tử tế như một phần bắt buộc trong nhân cách con người khác hẳn việc chỉ xem đó như một phép ứng xử giao tiếp xă hội.


Khẳng định với con ḷng tốt là phẩm chất số 1

Nhà tâm lư Richard Weissbourd đă đưa ra lời khuyên, thay v́ nói với lũ trẻ rằng: “điều quan trọng nhất miễn là con được vui vẻ”, hăy nói rằng: “điều quan trọng hơn cả là con hăy làm một người tốt.”. Việc này giúp trẻ biết cân nhắc và cân bằng nhu cầu lợi ích giữa chúng và người khác; và cũng đặt cho trẻ một tiêu chuẩn đạo đức rất cao.

Tôi và vợ đă dạy con gái chúng tôi rằng, trước khi quyết định từ bỏ cam kết đối với một môn thể thao hay hoạt động tập thể nào đó mà cháu đă đăng kư, hăy cân nhắc xem việc ḿnh làm có ảnh hưởng đến người khác không. Ông Weissbourd cũng nhấn mạnh, nên dạy con giữ được thái độ tôn trọng người khác trong mọi hoàn cảnh; ngay cả khi chúng đang mệt mỏi, mất tập trung hay tức giận.


Mở rộng thế giới cho con

Có thể nói tất cả những người thân thương, quen thuộc xung quanh chính là toàn bộ thế giới nhỏ của trẻ. Nhiệm vụ của chúng ta là giúp bé mở rộng thế giới này ra, cho người bạn ngoại quốc kia, cho bác hàng xóm lớn tuổi nhà bên hay cho những người kém may mắn hơn bé.

Weissbourd cho rằng trẻ em cần được giáo dục trên mọi khía cạnh. Không chỉ với người thân, cha mẹ cũng nên dạy trẻ biết cân nhắc đến lời nói và nhu cầu của người khác nữa, đặc biệt là những người dễ bị tổn thương và thậm chí những người không thích bé (v́ lư do chủng tộc, nền tảng, văn hóa, v.v…). Các em cũng nên học cách suy xét đến hậu quả trước khi đưa ra các quyết định có khả năng ảnh hưởng đến người khác.


Giúp con tránh những cảm xúc tiêu cực và hành vi xấu

Nóng giận, ghen tị và những cảm xúc tiêu cực khác có thể làm cho bất kỳ ai hành động thiếu lư trí, đặc biệt là những đứa trẻ giàu cảm xúc.

Cũng theo ông Weissbourd, trẻ em cần được biết rằng tất cả những cảm xúc đều là tự nhiên, nhưng không phải ai cũng biết cách xử lư các cảm xúc. Nhà tâm lư học đưa ra một lời khuyên đơn giản. Phương pháp cổ điển để làm nguôi một cơn giận là hăy dừng lại, hít vào bằng mũi, thở ra bằng miệng và đếm từ 1 đến 5. Mẹo nhỏ là hăy thực hành chúng trước khi cơn giận kịp bùng nổ. Những người thực hành cho biết cách này có thể giúp ngăn chặn một số hành vi không “đẹp” khác.


Thực hành sự tử tế là người thầy tốt nhất

Thực hành mỗi ngày là bí quyết để h́nh thành bất kỳ thói quen nào. Điều này đặc biệt hữu dụng khi con bạn thực hành cách bày tỏ ḷng biết ơn. Ông Weissbourd khẳng định, theo các nghiên cứu, trẻ em với thói quen bày tỏ ḷng biết ơn có xu hướng trở nên nhiệt t́nh, rộng lượng, giàu ḷng trắc ẩn và dễ tha thứ, cũng như hạnh phúc hơn và khỏe mạnh hơn.



Theo Scott Mautz,
Đỗ Hoàng dịch

* Ngày 12/3/2019, Cục Điều tra liên bang Mỹ đă lật tẩy đường dây hối lộ, làm giả hồ sơ vào các trường đại học danh tiếng tại Mỹ của William “Rick” Singer – giám đốc điều hành của công ty đào tạo và hướng nghiệp trá h́nh Edge College & Career Network. Các giám đốc, luật sư cao cấp, nhà thiết kế thời trang, giáo sư đại học, và đặc biệt hai ngôi sao truyền h́nh nổi tiếng của Mỹ là Felicity Huffman và Lori Loughlin cũng bị buộc tội có liên quan tới vụ bê bối này. (Theo Wikipedia)


Reply With Quote Reply With Quote .

--------------------------------------------------------------------------------

florida80
12-17-2019, 19:47
5 cách để đưa những cảm xúc tiêu cực về tầm kiểm soát



Cảm xúc là một phần quan trọng của đời sống. Dù là đang cười sảng khoái khi nhắn tin với ai đó hay cảm thấy bực bội trong giờ giao thông cao điểm, những cung bậc lên xuống của cảm xúc đều ảnh hưởng đáng kể đến sự b́nh an của tâm trí. Nếu không thể điều tiết những cảm xúc tiêu cực th́ bạn vẫn có thể tránh né chúng.





(Ảnh: Icons8 Team/ Unsplash)


Người xung quanh cũng nh́n nhận về bạn dựa trên cách bạn điều tiết những cung bậc cảm xúc. Ví dụ, một buổi họp đang diễn ra nghiêm túc, đột nhiên bạn cười rộ lên v́ đọc được tin nhắn của ai đó th́ có khả năng những người trong pḥng sẽ hướng ánh nh́n kỳ dị về phía bạn. Trường hợp khác, nếu bạn phản ứng gay gắt với người tài xế chắn xe của bạn trên đường, có thể bạn đă gây sự chú ư tiêu cực từ những người đi đường và thậm chí gây nguy hiểm cho tính mạng của ḿnh.

Khoa học cảm xúc không phải là một lĩnh vực nghiên cứu tuyệt đối. Đến nay, các nhà tâm lư học vẫn c̣n tranh luận về mối liên hệ giữa tâm trí và cơ thể con người trong những phản ứng cảm xúc. Họ chưa đưa ra được một hệ thống phân loại cảm xúc hoàn chỉnh và thậm chí c̣n không chắc chắn liệu cảm xúc là nguyên nhân hay kết quả của quá tŕnh chúng ta nhận thức thế giới. Tuy nhiên, hiện nay đă có nhiều tiến bộ trong việc t́m hiểu về khái niệm “điều tiết cảm xúc” – quá tŕnh con người nhận diện, kiểm soát và biểu đạt xúc cảm.

Năm 2001, nhà tâm lư học James Gross thuộc Đại học Standford đă đề xuất mô h́nh 4-giai-đoạn để ghi lại những diễn biến tâm lư khi các trạng thái cảm xúc được mô phỏng. Một mô h́nh mà ông gọi là “mô h́nh cấu trúc” cho thấy, ban đầu chúng ta thường vô ư bị thu hút bởi một t́nh huống, nhưng rồi chúng ta có xu hướng quay lại đánh giá hoặc giải nghĩa t́nh huống đó; và các phản ứng cảm xúc đến từ chính cách chúng ta nhận định về t́nh huống.



Đối với một vài phản ứng cảm xúc phù hợp với hoàn cảnh và khiến bạn cảm thấy tốt hơn, bạn không cần điều tiết chúng. Khi đó, bạn không cần phải lo lắng về cách xử lư t́nh huống của ḿnh. Ví dụ lúc mọi người đều đang cười, việc bạn cười theo là một phản ứng hết sức b́nh thường và dĩ nhiên, có thể làm bạn vui. Thể hiện thái độ giận dữ trên đường cũng có thể giúp bạn cảm thấy tốt hơn nhưng ngược lại hành động này không phù hợp với hoàn cảnh. Thay v́ tạo ra một t́nh huống khó xử giữa đường phố, bạn có thể t́m những cách khác để “xả” cơn bực dọc của ḿnh hoặc đơn giản là cố gắng kiềm chế cảm xúc lại.

Tất nhiên việc bắt bản thân phải ḱm nén cơn giận khi đang khó chịu, nói th́ dễ mà làm th́ khó. Nhưng hăy nhớ rằng, nếu bạn không kiểm soát bản thân mà nổi trận lôi đ́nh và ném cơn giận dữ vào những người xung quanh (ví dụ, người bạn đang gởi mail) th́ cảm xúc nhất thời đó có thể khiến bạn đánh mất những mối quan hệ quan trọng, công việc và thậm chí là sức khỏe.


James Gross và cộng sự của ông – Hooria Jazaieri vào năm 2014 đă phát hiện rằng, việc không có khả năng điều tiết cảm xúc chính là nguyên nhân gốc rễ của các chứng rối loạn tâm lư như trầm cảm và hội chứng rối loạn nhân cách ranh giới – BPD (*). Cần phải có nhiều nghiên cứu hơn nữa để chỉ ra được vai tṛ cụ thể của việc điều tiết cảm xúc trong tâm lư học. Ví dụ, theo các nghiên cứu về liệu pháp hành vi nhận thức, những người mắc chứng rối loạn lo âu xă hội có thể được chữa trị bằng các liệu pháp giúp thay đổi cách nh́n nhận về những vấn đề xảy ra trong cuộc sống và giao tiếp. Gross và Jazaieri khẳng định rằng những trường hợp gặp vấn đề về sức khỏe tâm lư khác cũng sẽ thu được lợi ích nếu họ học được cách kiểm soát cảm xúc trong cuộc sống hằng ngày.

Thật may là chúng ta hoàn toàn có cách để kiểm soát phản ứng cảm xúc của ḿnh, thậm chí trước cả khi các t́nh huống không như ư xảy ra. Bằng cách chuẩn bị tinh thần thật tốt theo các phương pháp dưới đây, bạn sẽ thấy rằng những cảm xúc tiêu cực sẽ biến mất trước khi chúng kịp can thiệp vào cuộc sống của bạn:




(Ảnh: Shutterstock)


Bạn có quyền lựa chọn hoàn cảnh

Hăy tránh xa những t́nh huống kích thích cảm xúc tiêu cực trong bạn. Nếu bạn biết chắc chắn ḿnh sẽ dễ nổi cáu khi đang vội (và bực bội nếu người khác bắt bạn chờ), vậy th́ đừng để các việc đến phút chót mới làm. Cố gắng rời nhà hoặc pḥng làm việc sớm hơn 10 phút mỗi ngày, bạn sẽ không c̣n bị làm phiền bởi đám đông xe cộ vào giờ cao điểm và những chiếc thang máy chật kín người. Hay tương tự, nếu có một người bạn biết chắc chắn sẽ làm bạn khó chịu, hăy tránh chạm mặt người đó.


Bạn có quyền điều chỉnh t́nh huống

Có lẽ cảm xúc tiêu cực mà bạn đang cố gắng xua đi là sự thất vọng. Bạn là người luôn kỳ vọng vào kết quả tốt đẹp. Ví như khi chuẩn bị bữa ăn cho gia đ́nh và bạn bè, bạn mong muốn bữa ăn đó phải “hoàn hảo”. Nhưng mọi thứ luôn không được như ư v́ bạn đặt mục tiêu quá cao. Hăy thay đổi t́nh huống đi một chút bằng cách t́m những công thức nấu ăn vừa với khả năng của bạn. Ví dụ, có lẽ bạn không thể làm được món bánh trứng Soufflé kiểu Pháp nhưng bạn hoàn toàn có thể phục vụ món trứng chiên Frittata kiểu Ư.


Đánh lạc hướng sự chú ư của bạn

Giả sử bạn luôn luôn cảm thấy thua kém những người nh́n-có-vẻ-tuyệt-vời xung quanh. Bạn ở pḥng gym và không thể ngừng chú ư đến người tập bên cạnh v́ anh ta có thể nâng khối tạ nặng gấp ba lần bạn. Họ cuốn hút bạn như một thỏi nam châm, bạn không thể rời mắt khỏi họ và tự hỏi bản thân về sự ghen tị với những ǵ họ đạt được.

Lúc này, hăy đánh lạc hướng sự chú ư của bạn, dẫn nó ra xa những người nh́n-có-vẻ-tuyệt-vời đó và hướng đến những người mới tập, những người nâng tạ c̣n kém. Việc này có thể khiến bạn thấy tự tin hơn về khả năng của ḿnh. Thậm chí tốt hơn nữa th́ nên tập trung vào những ǵ bạn đang làm, và dần dần qua quá tŕnh, bạn cũng sẽ có được sức mạnh ḿnh mơ ước.


Đổi cách tư duy

Những cảm xúc cốt lơi trong sâu thăm của chúng ta bị lèo lái bởi niềm tin. Bạn cảm thấy buồn khi tin rằng ḿnh đă mất thứ ǵ đó, giận dữ khi tự cho rằng một mục tiêu quan trọng không được hoàn thành và vui vẻ v́ khi biết có điều tốt sắp đến với ḿnh. Có lẽ bạn không thể thay đổi hoàn cảnh nhưng ít nhất nếu bạn đổi cách tư duy, bạn có thể thay đổi cách bạn tin các t́nh huống sẽ ảnh hưởng đến bạn.

Bằng cách tái nhận thức về hoàn cảnh, bạn có thể thay thế những suy nghĩ dẫn đến cảm xúc bất an bằng những suy nghĩ vui vẻ hoặc ít nhất là cảm giác bằng ḷng. Những người mắc chứng rối loạn lo âu xă hội thường tin rằng họ sẽ trở thành tṛ cười trước thiên hạ bởi những hành động vụng về. Nỗi sợ này có thể được làm dịu đi bằng cách giúp họ nhận ra rằng, thật ra người khác không hề đánh giá họ hà khắc như họ tưởng.


Điều tiết phản ứng

Nếu tất cả các phương pháp trên đều không hiệu quả, bạn không thể tránh, điều chỉnh, đánh lạc hướng hay thay đổi tư duy của ḿnh, và cảm xúc vẫn cứ tuôn chảy, cách cuối cùng là điều tiết những phản ứng.

Khi lo lắng hay tức giận, tim của bạn có lẽ sẽ đập th́nh thịch, hăy thở thật sâu và có thể nhắm mắt lại để xoa dịu cảm xúc của chính ḿnh. Tương tự, nếu bạn không thể ngừng cười khi mọi người xung quanh trông có vẻ nghiêm túc hoặc đang buồn, hăy tập trung và buộc bản thân ít nhất phải thay đổi biểu cảm khuôn mặt nếu không kiềm chế được tâm trạng.

5 bước tiếp cận này này là các phương pháp có thể dễ dàng thực hành với những rắc rối thường gặp. Một khi đă hiểu rơ các cơ chế kích hoạt cảm xúc, bạn sẽ tránh được vấn đề ngay từ đầu. Việc điều tiết cảm xúc và thay đổi cách tư duy cũng sẽ giúp bạn tự tin vào khả năng đối mặt với các t́nh huống không như ư. Bằng cách thực hành thường xuyên, rồi bạn sẽ biết cách chuyển hóa những cảm xúc tiêu cực thành tích cực và dần dần đạt được sự cân bằng về cảm xúc.

Theo tiến sĩ Susan Krauss Whitbourne/psychologytoday.com
Đỗ Hoàng dịch

(*)Hội chứng rối loạn nhân cách ranh giới có tên tiếng anh là Borderline Personality Disorder và thường được gọi tắt là BPD. Nó khiến cho người ta cảm thấy khó chịu, lo lắng tột đỉnh về một vấn đề ǵ đó. Và ngược lại cũng có thể là sự trống rỗng vô cảm….


(Theo tamlyhochiendai.com)
trithucvn


Reply With Quote Reply With Quote .

--------------------------------------------------------------------------------









Quick Navigation Đời sống hàng ngày Top

florida80
12-17-2019, 20:06
Cha mẹ nên làm ǵ
khi con cái bước vào “tuổi nổi loạn”?



Không ít thanh thiếu niên khi tới một độ tuổi nhất định, sẽ xuất hiện sự nổi loạn về mặt tâm lư. Tới giai đoạn này, những người lo lắng nhất chính là các bậc phụ huynh, bất luận họ nói ǵ con cái cũng không nghe, đôi khi thực sự đă tới mức không c̣n cách nào để trao đổi, để hiểu được con.






(Ảnh: Shutterstock)

Điều các bậc cha mẹ mong muốn nhất lúc này chính là t́m ra cách giải quyết trong những t́nh huống như vậy. Dưới đây là gợi ư do các chuyên gia tâm lư học đưa ra:

1. Duy tŕ sự b́nh tĩnh

Các bậc phụ huynh khi phát hiện ra con cái ḿnh đang bước vào tuổi nổi loạn th́ nhất định phải giữ được sự b́nh tĩnh, đừng la mắng con, điều này sẽ phản tác dụng, hăy ngồi xuống và nói chuyện với con cái một cách chân thành. Cha mẹ nên học cách khống chế cảm xúc của bản thân, nếu con cái có nói điều ǵ không đúng, cha mẹ cũng nên nhẫn nhịn một chút, nhẹ nhàng khuyên bảo con.






(Ảnh: Alamy)

2. T́m kiếm lời khuyên từ những chuyên gia giáo dục

Trong quá tŕnh dạy dỗ con cái, các bậc phụ huynh nên t́m kiếm lời khuyên từ các chuyên gia giáo dục, và có thể thường xuyên nghe những bài giảng về giáo dục, sau này nếu gặp phải những t́nh huống như vậy sẽ biết nên phải giải quyết như thế nào.

3. Phải hiểu rơ về con cái

Trong cuộc sống, có rất nhiều bậc phụ huynh khi biết con ḿnh có đam mê, thích thú với điều ǵ đó, nhưng lại làm ảnh hưởng tới việc học tập nên thường bắt con cái phải lập tức ngưng sở thích đó lại, thực ra cách làm này là hoàn toàn sai lầm. Các bậc cha mẹ cần phải hiểu con cái ḿnh hơn, những sở thích đó cha mẹ và con cái có thể cùng thực hiện, như vậy sẽ làm tăng t́nh cảm giữa mọi người. Sau khi tâm lư ḥa hợp được với cha mẹ, sự nổi loạn của con cái sẽ giảm bớt hơn nhiều.





(Ảnh: Shutterstock)

4. Thay đổi phương pháp dạy dỗ

Trong cách giáo dục của một số bậc phụ huynh c̣n tồn tại những vấn đề rất nghiêm trọng, đây chính là điều cần phải thay đổi. Các bậc cha mẹ nên lắng nghe con cái nhiều hơn, khi phát hiện ra cách giáo dục nào đó không hiệu quả, hăy đổi phương pháp khác.


Ngọc Trúc
29-11-2019
-https://trithucvn.net/




Reply With Quote Reply With Quote .

--------------------------------------------------------------------------------









Quick Navigation Đời sống hàng ngày Top





































































































































































































































































5 cách để đưa những cảm xúc tiêu cực về tầm kiểm soát



Cảm xúc là một phần quan trọng của đời sống. Dù là đang cười sảng khoái khi nhắn tin với ai đó hay cảm thấy bực bội trong giờ giao thông cao điểm, những cung bậc lên xuống của cảm xúc đều ảnh hưởng đáng kể đến sự b́nh an của tâm trí. Nếu không thể điều tiết những cảm xúc tiêu cực th́ bạn vẫn có thể tránh né chúng.





(Ảnh: Icons8 Team/ Unsplash)


Người xung quanh cũng nh́n nhận về bạn dựa trên cách bạn điều tiết những cung bậc cảm xúc. Ví dụ, một buổi họp đang diễn ra nghiêm túc, đột nhiên bạn cười rộ lên v́ đọc được tin nhắn của ai đó th́ có khả năng những người trong pḥng sẽ hướng ánh nh́n kỳ dị về phía bạn. Trường hợp khác, nếu bạn phản ứng gay gắt với người tài xế chắn xe của bạn trên đường, có thể bạn đă gây sự chú ư tiêu cực từ những người đi đường và thậm chí gây nguy hiểm cho tính mạng của ḿnh.

Khoa học cảm xúc không phải là một lĩnh vực nghiên cứu tuyệt đối. Đến nay, các nhà tâm lư học vẫn c̣n tranh luận về mối liên hệ giữa tâm trí và cơ thể con người trong những phản ứng cảm xúc. Họ chưa đưa ra được một hệ thống phân loại cảm xúc hoàn chỉnh và thậm chí c̣n không chắc chắn liệu cảm xúc là nguyên nhân hay kết quả của quá tŕnh chúng ta nhận thức thế giới. Tuy nhiên, hiện nay đă có nhiều tiến bộ trong việc t́m hiểu về khái niệm “điều tiết cảm xúc” – quá tŕnh con người nhận diện, kiểm soát và biểu đạt xúc cảm.

Năm 2001, nhà tâm lư học James Gross thuộc Đại học Standford đă đề xuất mô h́nh 4-giai-đoạn để ghi lại những diễn biến tâm lư khi các trạng thái cảm xúc được mô phỏng. Một mô h́nh mà ông gọi là “mô h́nh cấu trúc” cho thấy, ban đầu chúng ta thường vô ư bị thu hút bởi một t́nh huống, nhưng rồi chúng ta có xu hướng quay lại đánh giá hoặc giải nghĩa t́nh huống đó; và các phản ứng cảm xúc đến từ chính cách chúng ta nhận định về t́nh huống.



Đối với một vài phản ứng cảm xúc phù hợp với hoàn cảnh và khiến bạn cảm thấy tốt hơn, bạn không cần điều tiết chúng. Khi đó, bạn không cần phải lo lắng về cách xử lư t́nh huống của ḿnh. Ví dụ lúc mọi người đều đang cười, việc bạn cười theo là một phản ứng hết sức b́nh thường và dĩ nhiên, có thể làm bạn vui. Thể hiện thái độ giận dữ trên đường cũng có thể giúp bạn cảm thấy tốt hơn nhưng ngược lại hành động này không phù hợp với hoàn cảnh. Thay v́ tạo ra một t́nh huống khó xử giữa đường phố, bạn có thể t́m những cách khác để “xả” cơn bực dọc của ḿnh hoặc đơn giản là cố gắng kiềm chế cảm xúc lại.

Tất nhiên việc bắt bản thân phải ḱm nén cơn giận khi đang khó chịu, nói th́ dễ mà làm th́ khó. Nhưng hăy nhớ rằng, nếu bạn không kiểm soát bản thân mà nổi trận lôi đ́nh và ném cơn giận dữ vào những người xung quanh (ví dụ, người bạn đang gởi mail) th́ cảm xúc nhất thời đó có thể khiến bạn đánh mất những mối quan hệ quan trọng, công việc và thậm chí là sức khỏe.


James Gross và cộng sự của ông – Hooria Jazaieri vào năm 2014 đă phát hiện rằng, việc không có khả năng điều tiết cảm xúc chính là nguyên nhân gốc rễ của các chứng rối loạn tâm lư như trầm cảm và hội chứng rối loạn nhân cách ranh giới – BPD (*). Cần phải có nhiều nghiên cứu hơn nữa để chỉ ra được vai tṛ cụ thể của việc điều tiết cảm xúc trong tâm lư học. Ví dụ, theo các nghiên cứu về liệu pháp hành vi nhận thức, những người mắc chứng rối loạn lo âu xă hội có thể được chữa trị bằng các liệu pháp giúp thay đổi cách nh́n nhận về những vấn đề xảy ra trong cuộc sống và giao tiếp. Gross và Jazaieri khẳng định rằng những trường hợp gặp vấn đề về sức khỏe tâm lư khác cũng sẽ thu được lợi ích nếu họ học được cách kiểm soát cảm xúc trong cuộc sống hằng ngày.

Thật may là chúng ta hoàn toàn có cách để kiểm soát phản ứng cảm xúc của ḿnh, thậm chí trước cả khi các t́nh huống không như ư xảy ra. Bằng cách chuẩn bị tinh thần thật tốt theo các phương pháp dưới đây, bạn sẽ thấy rằng những cảm xúc tiêu cực sẽ biến mất trước khi chúng kịp can thiệp vào cuộc sống của bạn:




(Ảnh: Shutterstock)


Bạn có quyền lựa chọn hoàn cảnh

Hăy tránh xa những t́nh huống kích thích cảm xúc tiêu cực trong bạn. Nếu bạn biết chắc chắn ḿnh sẽ dễ nổi cáu khi đang vội (và bực bội nếu người khác bắt bạn chờ), vậy th́ đừng để các việc đến phút chót mới làm. Cố gắng rời nhà hoặc pḥng làm việc sớm hơn 10 phút mỗi ngày, bạn sẽ không c̣n bị làm phiền bởi đám đông xe cộ vào giờ cao điểm và những chiếc thang máy chật kín người. Hay tương tự, nếu có một người bạn biết chắc chắn sẽ làm bạn khó chịu, hăy tránh chạm mặt người đó.


Bạn có quyền điều chỉnh t́nh huống

Có lẽ cảm xúc tiêu cực mà bạn đang cố gắng xua đi là sự thất vọng. Bạn là người luôn kỳ vọng vào kết quả tốt đẹp. Ví như khi chuẩn bị bữa ăn cho gia đ́nh và bạn bè, bạn mong muốn bữa ăn đó phải “hoàn hảo”. Nhưng mọi thứ luôn không được như ư v́ bạn đặt mục tiêu quá cao. Hăy thay đổi t́nh huống đi một chút bằng cách t́m những công thức nấu ăn vừa với khả năng của bạn. Ví dụ, có lẽ bạn không thể làm được món bánh trứng Soufflé kiểu Pháp nhưng bạn hoàn toàn có thể phục vụ món trứng chiên Frittata kiểu Ư.


Đánh lạc hướng sự chú ư của bạn

Giả sử bạn luôn luôn cảm thấy thua kém những người nh́n-có-vẻ-tuyệt-vời xung quanh. Bạn ở pḥng gym và không thể ngừng chú ư đến người tập bên cạnh v́ anh ta có thể nâng khối tạ nặng gấp ba lần bạn. Họ cuốn hút bạn như một thỏi nam châm, bạn không thể rời mắt khỏi họ và tự hỏi bản thân về sự ghen tị với những ǵ họ đạt được.

Lúc này, hăy đánh lạc hướng sự chú ư của bạn, dẫn nó ra xa những người nh́n-có-vẻ-tuyệt-vời đó và hướng đến những người mới tập, những người nâng tạ c̣n kém. Việc này có thể khiến bạn thấy tự tin hơn về khả năng của ḿnh. Thậm chí tốt hơn nữa th́ nên tập trung vào những ǵ bạn đang làm, và dần dần qua quá tŕnh, bạn cũng sẽ có được sức mạnh ḿnh mơ ước.


Đổi cách tư duy

Những cảm xúc cốt lơi trong sâu thăm của chúng ta bị lèo lái bởi niềm tin. Bạn cảm thấy buồn khi tin rằng ḿnh đă mất thứ ǵ đó, giận dữ khi tự cho rằng một mục tiêu quan trọng không được hoàn thành và vui vẻ v́ khi biết có điều tốt sắp đến với ḿnh. Có lẽ bạn không thể thay đổi hoàn cảnh nhưng ít nhất nếu bạn đổi cách tư duy, bạn có thể thay đổi cách bạn tin các t́nh huống sẽ ảnh hưởng đến bạn.

Bằng cách tái nhận thức về hoàn cảnh, bạn có thể thay thế những suy nghĩ dẫn đến cảm xúc bất an bằng những suy nghĩ vui vẻ hoặc ít nhất là cảm giác bằng ḷng. Những người mắc chứng rối loạn lo âu xă hội thường tin rằng họ sẽ trở thành tṛ cười trước thiên hạ bởi những hành động vụng về. Nỗi sợ này có thể được làm dịu đi bằng cách giúp họ nhận ra rằng, thật ra người khác không hề đánh giá họ hà khắc như họ tưởng.


Điều tiết phản ứng

Nếu tất cả các phương pháp trên đều không hiệu quả, bạn không thể tránh, điều chỉnh, đánh lạc hướng hay thay đổi tư duy của ḿnh, và cảm xúc vẫn cứ tuôn chảy, cách cuối cùng là điều tiết những phản ứng.

Khi lo lắng hay tức giận, tim của bạn có lẽ sẽ đập th́nh thịch, hăy thở thật sâu và có thể nhắm mắt lại để xoa dịu cảm xúc của chính ḿnh. Tương tự, nếu bạn không thể ngừng cười khi mọi người xung quanh trông có vẻ nghiêm túc hoặc đang buồn, hăy tập trung và buộc bản thân ít nhất phải thay đổi biểu cảm khuôn mặt nếu không kiềm chế được tâm trạng.

5 bước tiếp cận này này là các phương pháp có thể dễ dàng thực hành với những rắc rối thường gặp. Một khi đă hiểu rơ các cơ chế kích hoạt cảm xúc, bạn sẽ tránh được vấn đề ngay từ đầu. Việc điều tiết cảm xúc và thay đổi cách tư duy cũng sẽ giúp bạn tự tin vào khả năng đối mặt với các t́nh huống không như ư. Bằng cách thực hành thường xuyên, rồi bạn sẽ biết cách chuyển hóa những cảm xúc tiêu cực thành tích cực và dần dần đạt được sự cân bằng về cảm xúc.

Theo tiến sĩ Susan Krauss Whitbourne/psychologytoday.com
Đỗ Hoàng dịch

(*)Hội chứng rối loạn nhân cách ranh giới có tên tiếng anh là Borderline Personality Disorder và thường được gọi tắt là BPD. Nó khiến cho người ta cảm thấy khó chịu, lo lắng tột đỉnh về một vấn đề ǵ đó. Và ngược lại cũng có thể là sự trống rỗng vô cảm….


(Theo tamlyhochiendai.com)
trithucvn


Reply With Quote Reply With Quote .

--------------------------------------------------------------------------------









Quick Navigation Đời sống hàng ngày Top

florida80
12-17-2019, 20:09
Khi tức giận, người trưởng thành nào khác chi đứa trẻ 5 tuổi?







Nếu bạn cũng muốn có được một cuộc sống trọn vẹn và không mắc sai lầm, vậy th́ hăy nhắc nhở bản thân rằng: Khi tức giận, nhận thức chỉ bằng một đứa trẻ lên 5!

Có một vị doanh nhân nổi tiếng là tài trí và thành đạt. Hơn 50 năm trong bộn bề công việc, ông chưa bao giờ phạm phải một sai lầm nghiêm trọng nào, v́ thế việc kinh doanh của ông ngày càng phát đạt.

Rồi cũng đến một ngày ông tuyên bố về hưu.

Trong buổi thông cáo báo chí, các phóng viên đều hỏi ông bí quyết thành công trong mấy chục năm qua. Ông chỉ mỉm cười và nói: “Thực ra tôi không hề có bí quyết nào, ngoài một điều tâm niệm này thôi: Khi tức giận th́ không được sốt sắng, cũng không được đưa ra các quyết định vội vàng”.

Chỉ một câu nói ngắn gọn, vị doanh nhân đă giúp mọi người trong buổi họp hôm đó có một nhận thức rất sâu sắc.


Khi b́nh tĩnh, tôi thường hay nghĩ lại hành động và lời nói của ḿnh trong lúc tức giận, hoặc quan sát cách hành xử của những người trong tâm trạng vô cùng bực tức. Từ đó, tôi phát hiện ra một điểm chung là: Khi tức giận, nhận thức của chúng ta chỉ bằng một đứa trẻ 5 tuổi!




Ảnh: Pixabay.

Cho dù là người trưởng thành hay bậc lăo niên, th́ khi tức giận suy nghĩ của chúng ta đều rất nông cạn. Một khi cơn giận bốc lên, người trong cuộc sẽ không thể kiềm chế được bản thân, ngôn từ nói ra không có kiểm soát, thái độ và hành động cũng không giữ chừng mực, mọi thứ giống như cách hành xử của một đứa trẻ lên 5.

Kinh Thánh có câu: “Người có trí huệ sẽ không dễ tức giận”.

Chẳng phải là như vậy hay sao? Trong cơn giận dữ, từ trí tuệ, EQ, cho đến thái độ và cách hành xử của người ta sẽ bị thoái lùi nghiêm trọng, những phát ngôn và quyết định đưa ra đều có thể dẫn đến sai lầm.

Giống như vị doanh nhân kể trên, nhờ luôn giữ được tâm thái ổn định nên công việc của ông cũng thuận lợi suốt một chặng đường dài. Kết quả ấy không phải do ông có bí quyết đặc biệt nào, mà là v́ ông đă hiểu được đạo lư: Không nói nhiều, không đưa ra quyết định khi đang tức giận, như thế mới đảm bảo sẽ không mắc sai lầm.




Ảnh: Pixabay.

Nếu bạn cũng muốn có được một cuộc sống trọn vẹn, vậy th́ hăy luôn nhắc nhở bản thân rằng: Khi tức giận, nhận thức của chúng ta chỉ bằng một đứa trẻ lên 5.

Hăy kiềm chế lời nói, hạn chế ra quyết định trong những lúc bực bội, như vậy chúng ta sẽ không c̣n phạm phải sai lầm hối tiếc.

Tần suất sai lầm giảm th́ tỷ lệ thành công cũng sẽ cao. Người trong lúc tức giận thường có những lời nói hoặc hành động không cân nhắc kỹ càng, v́ thế quyết định đưa ra rất dễ mắc sai lầm, lời nói ra cũng không được thuận tai, thậm chí c̣n làm tổn thương những người xung quanh. V́ thế khi tức giận không nên nói nhiều, như thế mới là người sáng suốt.

Quỳnh Chi
Theo ibook


Reply With Quote Reply With Quote .

--------------------------------------------------------------------------------









Quick Navigation Đời sống hàng ngày Top

florida80
12-17-2019, 20:24
Dầu cao, dầu gió
và cái tên thân thuộc “dầu Cù Là”



Dầu cù là nổi danh trong Nam, đến nỗi bất cứ loại dầu cao, dầu gió nào có tác dụng chữa bệnh th́ đều được gọi là “dầu cù là”. Có khá nhiều điều thú vị xoay quanh thương hiệu một thời vang bóng đó…





Góc trên bên phải là thương hiệu Mac PhSu nổi tiếng.
(Ảnh qua 2saigon.vn)


Có ai c̣n nhớ tới “Dầu Cù Là” này không? Chắc nhiều người vẫn nhớ ngày nhỏ chơi tṛ “ḅn bon” vừa rờ rẫm đoán ai với ai vừa cười hế hế, nhầm, cười khanh khách. Trước năm 75, tṛ chơi trẻ con bao giờ cũng có một bài đồng dao để hát, tṛ “ḅn bon” cũng thế:

“Ḅn bon, sôc la, bánh tây, sữa hột gà, dầu cù là, bánh trung thu”.


Toàn những món tuổi thơ tḥm thèm, trừ dầu cù là! Những năm đó rồi kể cả sau 75 nữa, đứa nhỏ nào chẳng quá quen thuộc với hũ cao tṛn tṛn, nho nhỏ, trên có h́nh ngôi sao vàng hay con chim bồ câu trắng, mỗi lần mở phải nghiến răng nghiến lợi xoay nhọc ơi là nhọc. Bị ǵ mẹ cũng với tay lấy hũ đó. Đau bụng xoa dầu cù là, cảm sốt cũng dầu cù là, trầy tay chân, muỗi cắn cũng “Lọ Sao Vàng đâu nhỉ?”… Nói chung, bá bệnh!

Cù là? Có phải thành tên do một lần bộp chộp, như cây th́ là? Cái tên lại nghe nhồn nhột, dễ làm một số nhà tầm bậy nguyên học, một cách rất cù lần, cho gốc của nó hẳn là “cù lét.”




Thương hiệu Mac PhSu góc trên bên phải.
(Ảnh qua 8saigon.net)


Theo học giả An Chi, người miền Tây ngày xưa hay gọi người Miến Điện là người Cù Là. Xóm có đông người Miến gọi là xóm Cù Là, hiện ở Rạch Giá vẫn c̣n xóm tên ấy. C̣n mối liên hệ Miến – Cù Là th́ chưa rơ. Vậy dầu cù là là do người Miến mang đến nước ta?

Trong bài đồng dao trên, có nơi c̣n hát rơ cả hiệu “Ḅn bon, sôc la, bánh tây, sữa hột gà, dầu cù là Mác Su.” Trước 1975, Mac Phsu là một hiệu dầu cù là lớn không chỉ ở Việt Nam mà c̣n xuất sang Lào, Thái, Singapore…

Chủ nó là một người gốc Hoa tên Mạc Phúc Sử. Có người kể ông không biết tiếng Pháp nên khi đi xin cầu chứng nhăn hiệu, thay v́ nói tên sản phẩm lại nói nhầm tên ḿnh, người Pháp phiên âm bừa thành Mac Phsu. Lại có nguồn nói chủ của dầu cù là Mac Phsu là bà Daw Phyu, ḍng dơi hoàng tộc Miến Điện lưu vong ở Sài G̣n, nên mới gọi dầu cù là. Chưa hay hai vị này có liên hệ ǵ với nhau.





Bà Daw Pyu cùng các con.
(Ảnh qua Facebook)


Dầu cù là ngày ấy nổi tiếng và quen thuộc đến mức thành tên gọi cho bất ḱ loại dầu cao, dầu gió nào.

Dầu cù là Sao Vàng và Bồ Câu Trắng th́ ngày nay nhắc lại, một số người vẫn ngồi mơ màng xa xăm khen “tốt lắm”. Nổi danh ở cái thời kỳ “ăn mấy kí khoai ḿ th́ bổ bằng một kí thịt ḅ, bo bo dinh dưỡng hơn cả gạo”, th́ e rằng nhận xét kia có thể bị kí ức tô hồng. Ngoài hai hiệu trên, c̣n một hiệu Ông Tiên ít người biết hơn, nhưng đă bị ca dao chỉ mặt đặt tên:
Dầu cù là hiệu Ông Tiên,
Xức vô chót mũi nổi điên tức thời.


Nhưng cũng chớ vội tin mà nhầm, nhiều trường hợp dân gian chỉ đặt vần vè cho vui. Cái vui này vô tư, vô hại, không hắc ám như việc vài năm trước người ta “nhầm” Tú Mỡ với Tú Vàng Tâm. Tuy Tú Mỡ là nhà thơ trào phúng, và người ta cũng có vẻ thích đùa đấy, nhưng mà đùa hổng có… dzui!

Tṛ chơi Ḅn BonTrước khi chơi th́ phải vẽ một ṿng tṛn vừa đủ cho số thành viên có thể đứng vào đi ṿng tṛn trong đó.








Cả nhóm chơi sẽ chơi tṛ tay trắng tay đen hay tù x́, hoặc là tṛ de chi chi chành chành để xác định người thua làm người bắt. Người bắt này sẽ bị buộc khăn che mắt và ngồi chính giữa ṿng tṛn. Những em c̣n lại sẽ nắm tay nhau và đi ṿng tṛn quanh người bắt, vừa đi vừa hát bài đồng dao (tùy mỗi nơi lại thay đổi):


“Ḅn bon, sô cô la, sữa hột gà, dầu cù là, pepsi, t́m đi!”


Khi những em này vừa hát xong th́ người bắt sẽ hô tô: “Dừng!” buộc mọi người phải đứng im lại, ai động đậy sẽ thua và phải làm người bắt thay thế. Người bắt sẽ phải quờ quạng mà đi t́m những người kia. Và cậu bé đó, bằng sự nhạy cảm của bàn tay cũng như tai, mũi, phải đoán được xem người ḿnh đang rờ là ai. Nếu đoán trúng th́ người bị đoán đó sẽ phải làm người bắt tiếp theo. Tṛ chơi cứ như vậy mà tiếp diễn.




Theo Saigonxua.org và Fanpage Saigonxua
Độc giả quan tâm có thể ghé thăm Fanpage để tìm hiểu về Sài Gòn xưa.



Reply With Quote Reply With Quote .

--------------------------------------------------------------------------------









Quick Navigation Người và Việc Top

florida80
12-17-2019, 20:25
Một tấm gương đẹp
Sự "cho đi" là điều quan trọng


WESTMINSTER (NV) - “Từ đầu tôi đă là người homeless (Vô Gia Cư) nên tôi biết thân phận người homeless. Tôi hiểu cái lạnh làm ḿnh không ngủ được, cái đói làm ḿnh không ngủ được. Tôi cũng biết ḿnh đă vui như thế nào khi có người đến thăm lúc c̣n ở trên đảo hoang, dù họ không cho tôi bất cứ cái ǵ nhưng họ khiến tôi nghĩ rằng vẫn c̣n có người nghĩ đến tôi .”





Ông Tuyến Nguyễn, người hơn 20 năm cung cấp bữa ăn cho người vô gia cư tại quận Cam,
“sống trên đời phải có một chút ǵ cho đi. Một chút đó chính là cái ḿnh cố gắng .”



Khởi đi từ những suy nghĩ đơn giản như vậy mà ông Tuyến Nguyễn cùng các bạn bè, đồng sự của ḿnh đă bền bỉ hơn 30 năm qua trong công việc cung cấp sách báo cho người dân ở trại tị nạn hàng tháng và thức ăn miễn phí cho người vô gia cư tại khu Civic Center vào mỗi chiều Thứ Ba và Thứ Năm hàng tuần.

Không chỉ vậy, từ 3 năm nay, sau khi người vợ thân yêu qua đời, mỗi tuần ông c̣n đến bệnh viện UCI để làm thiện nguyện công việc an ủi, động viên tinh thần, cầu nguyện giúp cho những bệnh nhân cô độc t́m lại được niềm tin vào cuộc sống.

T́m hiểu câu chuyện của ông Tuyến Nguyễn cũng chính là dịp để mỗi người chiêm nghiệm thêm về quan niệm nhân sinh “Sống là phải cho đi .”

Từ câu chuyện những ngày trên đảo hoang

Tuyến Nguyễn là một người đàn ông trên dưới 70 tuổi, có dáng dấp cao ráo, mái đầu bạc trắng và một gương mặt thân thiện.

“Tôi vượt biên năm 1976. Lúc đó chưa có trại tị nạn, nên tôi sống như một người 'homeless' ở Indonesia khoảng một năm. Họ cho tôi ở nhưng không cho tôi đồ ăn. V́ cách của họ là muốn đuổi tôi đi. Thành ra từ đầu tôi đă là người 'homeless' nên tôi biết thân phận của người homeless .”

Bằng giọng nói trầm, rơ từng tiếng, ông Tuyến bắt đầu những hồi ức về cuộc đời ḿnh. Theo lời ông Tuyến, thuyền ông đến một ḥn đảo nhỏ ở Indonesia.

“Họ đồng ư cho chúng tôi ở lại, nhưng không cung cấp thức ăn và canh chừng chúng tôi 24/24. Chúng tôi chỉ có thể sống trên thuyền và trên ḥn đảo đó mà thôi .”

Để có thể sống c̣n, ông Tuyến dùng thuốc tây đổi cho người địa phương để lấy gạo và thức ăn, nước uống.

“Những người dân đó cũng nghèo lắm nhưng họ đă giúp tôi, sẵn sàng cho tôi ngọn rau, củ ḿ, sẵn sàng đổi cho tôi mấy viên thuốc lấy con cá, lấy tí gạo để tôi có thể sống qua gần 6 tháng, trước khi có sự giúp đỡ từ một hội thánh ở Đức .”

Người đàn ông nói trong lúc những hai bàn tay đan nhau trước mặt, nhớ lại một đoạn đời đă qua.

Ngoài sự thiếu thốn về vật chất, những ngày tháng ở đảo, ông Tuyến Nguyễn c̣n thấu hiểu hơn ai hết sự trống vắng về tinh thần.

Ông tiếp tục câu chuyện:

“Tôi c̣n nhớ khi tôi nhận được lá thư của một người nào đó gửi đến th́ tất cả mọi người đều chia nhau đọc lá thư đó, v́ ai cũng muốn chia sẻ tin tức, muốn đọc được chữ Việt Nam .”

Không chỉ vậy, người thuyền nhân năm xưa c̣n nhớ “có một người đến thăm lúc tôi ở hoang đảo .”

“Cho dù người này không cho tôi cái ǵ, nhưng tôi cảm động v́ nghĩ ḿnh ở trong xó rừng đảo hoang như vậy mà cũng có người tốt quá tới thăm ḿnh. Điều đó giúp tôi tin rằng cuộc đời này dù có như thế nào chăng nữa cũng có những người nghĩ đến ḿnh, cũng có những người tốt nhớ tới ḿnh .”

Từ những tâm tư đó, sau khi đặt chân tới Mỹ không bao lâu, người đàn ông mang nặng những suy nghĩ đầy tính nhân bản này đă cùng bạn bè bắt tay ngay vào công việc giúp đỡ tinh thần cho những người vượt biên c̣n đang ở các trại tị nạn.

Từ sách báo cho các trại tị nạn đến bữa ăn cho người vô gia cư

Thấu hiểu sự thiếu thốn về mặt tinh thần là như thế nào, ông Tuyến Nguyễn cùng bạn bè bắt tay vào thực hiện “chiến dịch gửi tặng sách báo cho đồng bào vượt biển” từ năm 1979 đến tận năm 1991 mới chấm dứt “do các trai tị nạn đóng cửa.”

Ông Tuyến cho biết:

“Tụi tôi làm tờ nguyệt san Đường Sống và in sách học tiếng Anh, tiếng Pháp, mỗi lần cũng đến mấy mươi ngàn bản copy để gửi sang 9 nước Đông Nam Á. Sách th́ tụi tui gửi sang Hải Quân Hoa Kỳ để họ chuyển đến các trại tị nạn giùm. C̣n báo th́ tụi tôi tự gửi lấy .”

Chi phí cho việc in ấn sách báo và gửi đi cho đồng bào vượt biên được chắt cóp từ “việc đi nhặt ống lon, báo cũ” với sự chung tay của các giáo dân từ các thánh đường quanh vùng Orange County.

Sau hơn 10 năm thực hiện, công việc tặng sách báo này chấm dứt khi các trại tị nạn đóng cửa. Thế nhưng tấm ḷng mẫn cảm với những cảnh đời không may dường như chẳng bao giờ khép lại trong con người ông. Ông Tuyến kể tiếp:

“Sau khi hết làm việc gửi sách báo, có một ngày tôi xem tivi, cũng là mùa Đông năm 91, tôi thấy người 'homeless' sao khổ quá! Tôi nhớ lại thân phận tôi lúc ở trại tị nạn. Tôi nghĩ chắc cần phải làm cái ǵ .”

Vậy là ông bàn với vợ, khởi đầu cho một công việc thiện nguyện mà nhiều người Việt Nam sau này cũng noi theo: cung cấp bữa ăn cho người vô gia cư.

Thoạt đầu vợ chồng ông chỉ xin được “donut” và cà phê mang ra mời mấy chục người homeless vào buổi tối, nơi góc đường Walnut và First.

Ông lại trăn trở khi “thấy họ tội nghiệp và đáng thương quá, chỉ ăn 'donut' thôi th́ làm sao mà ngủ được .”

Vậy là “vợ chồng tôi đi chợ, đọc báo và cắt những 'coupons,' hễ người ta giảm giá cái ǵ th́ mua cái nấy, như nui, thịt hộp hay những loại bánh ǵ ḿnh có thể làm được th́ mua về làm. Bà vợ tôi cứ nấu hai, ba chậu to đem ra mời người ta. Tôi nghĩ họ ăn như vậy mới no .”





Những người vô gia cư nhận phần ăn miễn phí do nhóm của ông Tuyến Nguyễn phục vụ
tại Civic Center vào chiều Thứ Ba và Thứ Năm hằng tuần.



Cứ vậy vợ chồng ông, cùng với sự giúp đỡ của một số bạn bè, cứ âm thầm làm công việc “cho ăn” khoảng 40 đến 60 người mỗi tuần tại góc đường Walnut và First trong khoảng thời gian 2, 3 năm, trước khi chuyển đến khu vực Civic Center, nhường địa điểm kia lại cho một nhóm Việt Nam khác cũng muốn thực hiện việc làm có ư nghĩa này.

Từ ngày đó, như đă thành lệ, hằng tuần cứ vào chiều Thứ Năm, sau khi đi làm ra, ông Tuyến chạy về nhà chở những nồi thức ăn vợ ông đă nấu sẵn cho khoảng 200 phần, mang ra góc đường Civic Center để phục vụ bữa ăn miễn phí cho những người vô gia cư sống quanh khu vực đó, mà phần đông là người bản xứ, rất hiếm có người gốc Việt.

“Tôi nghĩ đây không phải là cho, mà chỉ là làm cho đời sống tinh thần người ta được an ủi, làm cho người ta thấy trong một xă hội đầy rẫy những tranh đua như vậy mà cũng có những người nghĩ đến người ta .”

Ông Tuyến nói về công việc ḿnh đă và đang làm trong một suy nghĩ giản dị như thế.

florida80
12-17-2019, 20:25
Việc mang chút ḷng của ḿnh ra san sẻ với những người cơ nhỡ, gặp khó khăn, là chuyện không ít người làm, nhất là vào những dịp lễ Tết. Nhưng để có thể bền bỉ làm công việc này, như ông Tuyến Nguyễn và người vợ quá cố, cùng những bạn bè thân quen của ông đă làm, đều đặn hằng tuần, từ hơn 20 năm qua, không phải là điều ai cũng theo đuổi được.

“Điều ǵ khiến ông có đủ tinh thần và sự kiên tŕ để thực hiện việc làm mang tính thiện nguyện này trong suốt ngần ấy năm?” Tôi nêu câu hỏi.

Ông Tuyến nghĩ ngợi vài giây trước khi trả lời:

“Có những ông già bà cả không có tiền bạc ǵ cả nhưng mỗi lần thấy tôi ra th́ họ cũng cố đưa cho tôi 1, 2 đồng bảo "Cầm lấy đi để mua đồ ăn cho những người khác." Những cử chỉ như vậy làm ḿnh lên tinh thần. Bởi ḿnh thấy có người trân trọng công việc của ḿnh .”

“Thêm một điểm nữa làm tôi nghĩ đến là cộng đồng Việt Nam phải có san sẻ với người ta lúc họ cùng khốn, bởi người ta đă giúp ḿnh lúc ban đầu, lúc ḿnh cùng khốn, th́ bây giờ ḿnh cũng san sẻ với người ta một chút. Tôi nghĩ như vậy nên tôi cố tôi làm .” Ông chậm răi nói tiếp.

Những kỷ niệm vui buồn qua những bữa ăn mang đến cho người 'homeless'

Trong bất kỳ công việc ǵ, khi người ta đă nặng ḷng với nó, xem nó là một phần trong đời sống của ḿnh, không thể khác, th́ bao giờ người ta cũng t́m được nhiều kỷ niệm, nhiều niềm vui, để từ đó mà họ có thể tiếp tục bước đi trên con đường ḿnh đă chọn.

Ông Tuyến Nguyễn cũng không ngoại lệ.

Một cặp vợ chồng lấy nhau ngay trên vỉa hè. Để rồi vài năm sau trở lại giúp ông, người đàn ông trong đám cưới năm nào đă cho rằng, “Đây không phải là hè phố mà là Thánh đường .”

Một người phụ nữ homeless muốn được giúp công việc rót nước trong ngày phát thức ăn chỉ với hy vọng “ông cho tôi vài chục cents mua ice cream ăn, v́ hôm nay là ngày sinh nhật tôi .”

Một đứa bé 15, 16 tuổi ra xếp hàng thay bố lấy thức ăn v́ “chân bố tôi bị thương” và bị vợ đuổi ra đường, cho ông niềm xúc cảm về t́nh thương của cô bé đối với người cha bất hạnh của ḿnh.

Một người đàn bà homeless bị xe lửa cán chết v́ chạy vào đường ray cứu con chó, đă được những người homeless cùng nhau đốt nến cầu nguyện cho, bởi sự luyến tiếc và quư mến mà mọi người đă dành cho người đàn bà vô gia cư này ...

Những câu chuyện như vậy, những kỷ niệm như vậy đă khiến người đàn ông này nhớ, khiến ông suy nghĩ, trăn trở về cuộc đời, về con người, nhiều hơn là việc chỉ đưa một bữa ăn đến cho những người chọn lề đường, góc phố làm chốn nương thân trong cảnh túng cùng.

Ông nói:

“Có lần tôi hỏi những bạn trẻ làm chung rằng nếu có những người không phải homeless cũng ra ăn luôn th́ làm sao? Mấy em bảo 'thôi bác, ḿnh ra đây là muốn đưa t́nh thương đến mọi người. Cho nên nếu họ đă đến xếp hàng th́ kệ cứ để người ta ăn, ḿnh không đặt vấn đề homeless hay không homeless .”

Đồng ḷng cùng nhau như vậy, nên không ai c̣n phân biệt đâu là homeless, đâu không là homeless, một khi họ có mặt đứng trong hàng, tức họ cần có cái ăn, cần có t́nh thương.

Tuy nhiên, “tinh thần người bản xứ ở đây rất tự trọng” cũng là điều khiến ông Tuyến suy tư.

Ông kể, “Trước đây tôi hay nói rằng ai không phải homeless th́ vẫn được ăn nếu tôi c̣n thức ăn, nhưng phải nhường cho người homeless ăn trước. Nghe vậy nhiều người tự động ra xếp hàng phía sau. Hay nhiều lúc tôi cho những phần quà như kem đánh răng, bàn chải, xà bông, thấy người nào ngồi tôi cũng đưa, th́ có nhiều người bảo 'tôi có rồi, ông giữ lại đưa cho người khác.' Những điều như vậy giúp tôi tiếp tục đi tới mặc dù có rất nhiều khó khăn .”

Một kỷ niệm cũng đáng nhớ của ông là vào “một năm thời tiết rất lạnh” “Khoảng 2 giờ sáng tôi thấy quá lạnh, mà trong nhà tôi lại có rất nhiều chăn. Thế là tôi đem chăn đi đắp cho những người homeless lúc giữa đêm như vậy. Tôi đắp một thời gian như vậy, cho tới hết mùa Đông .”

Câu chuyện “người đàn ông mang chăn đi đắp cho người vô gia cư lúc đêm khuya” được kể ra từ người này qua người kia nghe như “chuyện hoang đường .” Thế nhưng “công ty Hyatt Hotel nghe chuyện đó và họ gọi cho tôi .”

Thế là người đàn ông viết nên câu chuyện thần thoại đắp chăn trong đêm được công ty Hyatt Hotel tặng cho “610 cái chăn rất dày và đẹp” để ông tiếp tục mang đi tặng lại những người bất hạnh.

Sự "cho đi'' là điều quan trọng

Ông Tuyến Nguyễn chia sẻ bằng giọng tâm t́nh:

“Có những lần tôi chạy xe mang thức ăn đến, chưa kịp đậu lại, tôi đă nh́n thấy người ta đói quá phải lục thùng rác lấy tí đồ ăn thừa bỏ vào miệng. Nh́n cảnh đó, tôi thấy nếu ḿnh có đầy đồ ăn đây mà ḿnh không mang ra th́ ḿnh có điều ǵ bất ổn rồi. Tôi cố làm là v́ lư do có những người cần như vậy. Cuộc đời có nhiều đau khổ, ḿnh làm th́ ít ra ḿnh cũng nâng đỡ ít nhất một người .”

Tôi hỏi:

“Từ công việc đă làm, ông nh́n về con người, nh́n về cuộc sống như thế nào?”

“Tôi nghĩ người ta nh́n tôi nhiều hơn là tôi nh́n người ta .” Ông trả lời.

Tại sao?

florida80
12-17-2019, 20:26
Ông giải thích:

“V́ lúc ở trại tị nạn, những người gần tôi cũng là những người nghèo lắm, nhưng họ giúp tôi, họ sẵn sàng cho tôi ngọn rau, củ ḿ, sẵn sàng đổi cho tôi mấy viên thuốc lấy con cá, lấy tí gạo. Th́ đấy là những người đă nh́n tôi. Từ cái nh́n của những người đó, đưa sang cho tôi một cách nh́n đối với người khác. Tôi học được ở người khác cách đối xử với con người, và giờ tôi cũng chỉ thực hiện việc nối dài t́nh thương đó thôi .”

Ngoài công việc cung cấp bữa ăn cho người vô gia cư, từ 3 năm nay, sau khi người vợ thân yêu qua đời, mỗi tuần ông c̣n đến bệnh viện UCI để làm thiện nguyện công việc an ủi, động viên tinh thần, cầu nguyện giúp cho những bệnh nhân cô độc t́m được niềm tin vào cuộc sống.







Ông Tuyến Nguyễn (b́a phải) VỚI NIỀM VUI ĐƯỢC LÀM ĐIỀU G̀ ĐÓ CHO NGƯỜI KHÁC:
“Sự cho đi là điều quan trọng .”
(Trong ảnh là những anh chị em vô gia cư sắp hàng
nhận những phần ăn chia sẻ của ông Nguyễn Tuyến)



“Tôi nhớ măi câu của ông Winston Churchill, "We make a living by what we get, but we make a life by what we give ." Và tôi tự nhủ sống trên đời phải có một chút ǵ cho đi. Một chút đó chính là cái ḿnh cố gắng .”

“Sự cho đi là điều quan trọng .” Người đàn ông có mái tóc trắng xóa, và nụ cười ấm áp nói, trong lúc đôi mắt chứa đầy những yêu thương đang hướng nh́n về hàng người homeless xếp hàng dài dằng dặc chờ nhận những đĩa thức ăn đầy ăm ắp.

Gió chiều Tháng Năm thổi bay những cánh phượng tím rụng đầy một góc Civic Center, mang theo trong nó những nụ cười thân thiện lẫn hàm ơn của cả người cho lẫn người nhận, những ân t́nh của cuộc đời, chứa chan.

florida80
12-17-2019, 20:27
Những ngày xa xưa trên quê hương
đâu rồi?


Hỏi:

Tôi ở với con gái và rể - v́ con trai chưa thành gia thất. Rể và con gái tôi đều là bác sĩ. Tôi nghĩ ở với con gái dễ hơn là dâu.

Nói là ở chung nhưng thật ra nhà cháu rộng có làm thêm một pḥng ngủ và bếp rất tiện cho một người ở. Tôi đi làm tối về nấu ăn và cho ngày mai bới đi làm, ngày nghỉ ở nhà săn sóc vườn nên hoa cỏ rất đẹp. Lâu lâu th́ 2 mẹ con lại đi shopping hoặc cũng đi chợ. Vợ chồng con gái tôi ăn riêng và ở trên lầu. Được 2 năm.

Nay bỗng cháu có ư định mua nhà khác ở vùng nhà giàu trên đồi với lư do rất chính đáng: v́ vùng này bây giờ họ cho housing nhiều quá, phần đông là người mới qua. Họ có cách sống giống ở VN - cả ngày ở nhà và coi phim bộ, vài ba ngày lại chửi bới con cái, đương nhiên là bằng tiếng Việt. Thật sự, tôi không chịu nổi họ, chứ nói ǵ con tôi học hành đỗ đạt bên này.

Nhưng con gái tôi dọn ra th́ không mang tôi theo, lư do: nhà mới vừa đủ hai pḥng và chúng không muốn tôi ở chung. Tôi nay đă 60, nay đau mai yếu, lại bị cao máu, vả lại 5-3 năm nữa cũng về hưu ở nhà cả ngày làm sao ở một ḿnh được. Tôi đă khóc lóc nói ra ư tưởng cô đơn của ḿnh, nhưng con gái tôi bảo:

“Ở Mỹ có ai con cái ở chung với cha mẹ đâu?”

Ở địa vị tôi, bà Thuần Nhă nghĩ ra sao? Xin chân thành cảm ơn bà nhă ư chia sẻ cùng tôi.

Một độc giả (Oakland)



Đáp:

Đọc xong thư của bà, ḷng nặng trĩu, tôi mở cửa bước ra vườn. Chiều hôm nay trở gió, bầu trời u ám, sương phủ mờ rặng núi xa xa. Những ngày xa xưa trên quê hương đâu, đâu rồi?

Quê hương chúng ta, ở đó có cô Nguyên, nhà gần chợ Nguyễn Tri Phương, có bà mẹ bị ngă từ trên sân thượng xuống đất, găy xương sống ngay trước ngày đám cưới của cô chỉ chừng gần một tháng. Cô lặn lội trong nhà thương nuôi mẹ, rồi bệnh không hết, mẹ về nhà ăn, ngủ, tiêu, tiểu, đều trên giường, một ḿnh cô là con độc nhất, hầu giường phân chiếu tiểu, vị hôn phu gớm quá từ hôn, cô nói:

“Ảnh biểu tui giao mẹ cho người làm rồi đi theo ảnh, ảnh không chịu ở chung nhà. Má tui biểu nghe theo lời ảnh; nhưng mà thôi, ảnh không thương th́ tui chịu, tui hổng nỡ bỏ mẹ cho người ngoài cắn đắng khi dễ trong lúc bịnh hoạn này, tội nghiệp mẹ tui.”

Ở đó có nhà thím Ba Hồi, góa chồng sớm, hẩm hút một ḿnh nuôi hai con. Con lớn đạp phải ḿn cụt hai chân trong chiến tranh, không làm ăn ǵ được, sống nhờ vào gánh hàng rong của thím Ba hai sương một nắng, vậy mà tối nào về, thím cũng mang theo mấy tờ báo cũ thím xin được trên đường, để dưới ánh đèn mờ, con đọc mẹ nghe, mái nhà tôn tối nhờ nhờ lại vang lên tiếng cười thương yêu, đầm ấm.

Ở đó có nhà cụ Tâm Thái, hồi c̣n ở quê hương, mỗi chiều khi đi làm về, ngang qua, tôi liếc mắt vào thường thấy cụ ngồi ngay một đầu chiếc bàn bầu dục, đó là chỗ danh dự của cụ, cụ ngồi đó nghe các cháu chia nhau đọc truyện Tầu cho cụ giải trí. Đến bữa th́ các con và các cháu ngồi quây chung quanh cụ, lao xao, “Mời mẹ... Mời bà xơi cơm...” Tôi nghe nói h́nh ảnh này cũng vẫn c̣n quen thuộc đối với một số gia đ́nh người Trung Hoa trên San Francisco, California, bà ạ.

Thế hệ bà là thế hệ khoảng trống của bước nhảy giữa hai nền văn hóa. Nền văn hóa mà bà lănh hội th́ cha mẹ hết ḷng hy sinh cho con cái đến tối đa, đến tận khi nào đă kiệt lực, miễn sao con đủ lông cánh ra đời. Con ra đời rồi, mà thất bại, thương tích, tàn tật, cha mẹ lại sẵn ḷng đem con về, tiếp tục tận tụy lo cho con, bất kể tuổi tác. Tất cả là v́ t́nh thương yêu, t́nh phụ tử, mẫu tử. Khi cha mẹ già yếu, bất lực, con cái cũng ăn ở cho tận hiếu đạo, để đền đáp tối đa tấm ḷng cha mẹ đă nghĩ đến con, chăm lo, thương yêu con khi xưa. Trong cái xă hội mà mọi người đều sống với nề nếp như vậy, th́ sự bảo bọc nhau đó là tự nhiên, bà ạ.

Con gái bà nói, “ở Mỹ có ai con cái ở chung với cha mẹ đâu?”, cô ta nói cũng có phần đúng, đó là v́ cũng có những người như thế. Tuy nhiên, hàng xóm nhà tôi cũng là người Mỹ, họ ở chung 3 thế hệ, bà cụ hằng ngày dắt cháu đi học, vẫn đi qua nhà tôi. Thực tế, quả là cũng có những gia đ́nh không ở chung với cha mẹ, thậm chí bỏ rơi cha mẹ luôn, cha mẹ có nhớ con mà già quá không c̣n di chuyển được, th́ phải mua vé máy bay cho con về thăm.

Nhưng chuyện ǵ cũng có nguyên nhân của nó, có lẽ cô con gái của bà cũng biết, nhưng không muốn nói ra, rằng cũng có nhiều cha mẹ bên đây đă bắt con phải tự lập khi vừa đủ 18 tuổi, không tiếp tục nuôi con nữa, v́ cha mẹ c̣n phải thủ tiền để đi du lịch, đi ṣng bài, v.v... để enjoy cuộc đời, hơi đâu mà đóng tiền học cho con. Cha mẹ đuổi con ra khỏi nhà, bắt con phải tự lập khi con vừa mới đúng 18 tuổi th́ con bỏ rơi cha mẹ lúc về già; tuy là bất hiếu bất nhân thật đấy, nhưng cũng chỉ là nhân quả.

Bà được giáo dục bằng nền văn hóa Đông Phương của chúng ta, nên đau đớn, bàng hoàng, kinh ngạc, khi thấy con nhẫn tâm bỏ rơi ḿnh lại. Cô con gái lại đem một khía cạnh của nếp sống lạnh lùng ở đây ra ví von để đủ lư do hất mẹ ra khỏi ṿng tay nâng đỡ mẹ lúc tuổi già. Đă đến nông nỗi này th́ tôi nghĩ rằng sự con bà đổi ư, cho bà đi theo là chuyện rất khó xảy ra. Cho nên tôi đề nghị là bà nên can đảm tiếp tục đi làm cho đến khi về hưu, và sẽ tiếp tục sống như những người già về hưu khác. Bà nên tiếp xúc với các Hội Người Già (Senior Citizen Community Center), kể cả hội của người Việt Nam lẫn hội của người Mỹ.

Gần nhà tôi có một hội người già Mỹ. Hằng ngày tôi thấy có cả các cụ Việt Nam tới ăn cơm trưa. Họ có cả thư viện và các loại thể thao, Tai Chi, Khí Công, và các tṛ giải trí, chơi các loại bài, thí dụ mạt chược, bài tây, v.v... Nhiều cuối tuần tôi thấy các cụ leo lên nhiều xe bus, hỏi ra mới biết là các cụ đi picnic ngoài biển, hoặc đi chơi tiểu bang khác, hoặc sang chơi bên Mexico, v.v... Tôi thấy cả các cụ phải đi xe lăn cũng được họ thả cần trục xuống cho các cụ lăn xe vào rồi kéo lên. Thấy các cụ vui cười trong lúc tuổi già, tôi mừng lắm.

Bà cũng đừng quá lo lắng về chuyện bệnh hoạn, hoặc già quá, không c̣n tự lập được.Trong khu tôi ở có một cụ già Mỹ đă 87 tuổi. Hằng ngày, cụ trang điểm gọn gàng, xinh xắn rồi thủng thỉnh chống gậy đi bách bộ trong khu, gặp ai cũng tươi tỉnh “Hello!”, hoặc “Hi, how are you, honey?” Mỗi buổi trưa lại có người của Hội Già đem phần ăn của cụ tới, v́ cụ không lái xe ra pḥng ăn của hội được. Khoảng 11 giờ mỗi sáng là cụ đă ngồi sẵn cạnh cửa sổ, kéo rèm mở hé để chờ người của hội. Trông thấy họ từ xa, cụ đă bước ra đón tận phía ngoài, ríu rít chào hỏi, vui lắm. Ngoài ra, hệ thống y tế cho người già bên đây cũng rất tốt.

Bà mới 60 tuổi, kể ra là c̣n trẻ đối với đời sống văn minh khoa học tân tiến này. Hăy nh́n về tương lai, tạo một nhóm bạn hợp với quan niệm sống của ḿnh để mà cùng nhau thưởng thức cuộc đời, nh́n đời một cách lạc quan. Không nên u sầu mà cơ thể héo hon dần, lại thành bệnh hoạn sớm. Nhập gia tùy tục, bà ạ. Đời cho ta quả chanh th́ ta hăy pha thành ly nước chanh cho nó đỡ chua.

Chỉ tiếc cho con gái của bà, cô ta sẽ không được hưởng niềm vui ấm áp khi nh́n thấy mẹ già run rẩy xỏ kim, ḿnh chạy lại giành lấy để làm giùm mẹ; rồi hai mẹ con cười khanh khách, tiếng cười vang lên khiến cho mấy cháu chạy ùa ra, miệng bi bô: “Bà... bà... mẹ... mẹ...”



Thuần Nhă (ĐPK)

florida80
12-17-2019, 20:30
4 câu chuyện đáng suy ngẫm
về "Luật Nhân Quả"





Câu chuyện thứ nhất: Tấm ḷng trẻ thơ

Có một bà mẹ đơn thân nọ vừa mới chuyển nhà, bà ta phát hiện hàng xóm là một gia đ́nh nghèo khó, gia đ́nh đó có một bà mẹ góa chồng và hai đứa con. Có một hôm mất điện, bà ta đành phải thắp nến lên cho sáng. Một lúc sau, có tiếng người gơ cửa. Bà ra mở cửa, th́ ra đó là con của nhà hàng xóm. Đứa bé nghiêm túc hỏi:

“Con chào d́, d́ cho con hỏi nhà d́ có nến không ạ?”.

Bà ta thầm nghĩ:

“Cái gia đ́nh này nghèo đến nỗi ngay cả nến cũng không có sao? Tốt nhất không cho, cứ như thế họ sẽ ỷ lại mất”.

Nghĩ rồi, bà liền nói to một tiếng:

“Không có!”.

Đúng lúc bà ta đang chuẩn bị đóng cửa, đứa bé đó liền cười rạng rỡ và nói:

“Con thừa biết là nhà d́ không có nến mà!”.

Nói xong, đứa bé liền lấy ra hai cây nến:

“Mẹ và con sợ d́ sống một ḿnh không có nến nên con đem sang tặng d́ hai cái để thắp sáng ạ!”.

Lúc này, bà ta vừa tự trách bản thân, vừa cảm động rơi nước mắt, sau đó liền ôm chặt đứa bé vào ḷng.


***

Câu chuyện thứ hai: Chúng ta chỉ bất tiện có 3 tiếng thôi

Ngày hôm đó, tôi may mắn đặt được vé về quê ngoại cùng với chồng, nhưng sau khi lên xe th́ nh́n thấy có một quư cô đang ngồi ở vị trí của chúng tôi. Chồng tôi bảo tôi ngồi ở cạnh vị nữ sĩ đó nhưng lại không mời bà ấy nhường chỗ. Tôi phát hiện ra chân phải của bà ấy có chút trở ngại, lúc đó tôi mới hiểu tại sao chồng tôi lại làm như thế. Chồng tôi cứ đứng như thế suốt dọc đường về mà không hề có ư định lấy lại chỗ ngồi.

Sau khi xuống xe, tôi nói với giọng điệu của một bà vợ xót chồng: “Nhường chỗ là việc nên làm, thế nhưng từ Gia Nghĩa đến Bắc Kinh xa như thế sao không nói bà ấy đổi vị trí cho ḿnh chứ”. Chồng tôi đáp:

“Người ta bất tiện cả đời rồi, c̣n ḿnh chỉ bất tiện có 3 tiếng thôi mà”.

Nghe chồng nói vậy, tôi vô cùng xúc động. Có được một người chồng vừa tốt bụng vừa lương thiện như thế, tôi thấy rằng cả thế giới này đều trở nên ấm áp hơn nhiều. Tâm niệm thay đổi, thế giới h́nh như cũng v́ thế mà thay đổi theo. Trong cuộc sống, mỗi một câu chuyện đều có khả năng xoay chuyển, cứ lấy chúng tôi làm ví dụ là rơ nhất. Có thể chúng ta sẽ không thành công trong ba phút nhưng đôi lúc chỉ cần mất đi một phút, số mệnh con người sẽ hoàn toàn khác nhau.

***

Câu chuyện thứ ba: Duyên nợ đời người

Ngày xưa, có một chàng trai tên Thư Sinh, anh và bạn gái đă đính ước và chuẩn bị cử hành hôn lễ. Thế nhưng trước đó ít ngày, cô gái ấy lại đi lấy người khác. Thư Sinh bị đả kích mạnh và lâm bệnh nặng. Vừa hay, có một du khách qua đường đưa cho Thư Sinh một chiếc gương soi. Thư Sinh nh́n thấy xác của một cô gái trôi dạt vào bờ biển, trên người cô ta không một mảnh vải che thân.

Người đầu tiên đi qua cũng chỉ thoáng nh́n, lắc đầu rồi đi. Người thứ hai đi qua cởi chiếc áo khoác và đắp lên người cô gái. Người thứ ba đi qua bèn đào hố và xây mộ cẩn thận cho cô gái. Vị du khách cho biết, người con gái xấu số đó chính là bạn gái của anh ta ở kiếp trước.

“Anh là người qua đường thứ hai, đă từng đắp cái áo cho cô gái. Đến nay, cô gái gặp và yêu anh chỉ là để trả nợ t́nh cho anh thôi. C̣n người mà cô ấy phải báo đáp cả đời đó chính là người đă chôn cất cô cẩn thận, người đó chính là người chồng hiện tại của cô gái".

Thư Sinh nghe xong liền tỉnh ngộ ra mọi chuyện.

florida80
12-17-2019, 20:31
Câu chuyện thứ tư: Câu chuyện về luật nhân quả

Vào một đêm muộn đầu xuân, mọi người đều đă ngủ say, có một đôi vợ chồng tuổi đă cao bước vào một khách sạn, đáng buồn thay khách sạn đó đă hết pḥng.

Nhân viên lễ tân không đành ḷng để cho cặp vợ chồng đó lại đi t́m khách sạn, anh ta liền dẫn họ vào một căn pḥng:

“Có thể đây không phải là căn pḥng tốt nhất nhưng ít nhất hai bác cũng không phải chạy đi t́m pḥng nửa đêm nữa”.

Cặp vợ chồng thấy căn pḥng được dọn dẹp sạch sẽ nên quyết định ở lại đó.

Ngày thứ hai, khi họ thanh toán, nhân viên lễ tân đó liền nói:

“Hai bác không cần thanh toán đâu ạ, v́ căn pḥng hai bác ở đó là pḥng của cháu. Chúc hai bác có một hành tŕnh du lịch vui vẻ ạ!”.

Th́ ra, nhân viên lễ tân đó đă ngủ một đêm tại quầy bàn để nhường pḥng cho họ. Cặp vợ chồng hết sức cảm động và nói:

“Chàng trai trẻ à, cậu là nhân viên lễ tân khách sạn tốt nhất mà chúng tôi từng gặp đấy. Cậu nhất định sẽ được đền đáp”.

Chàng trai liền cười rồi tiễn cặp vợ chồng ra cửa và rồi nhanh chóng quên đi chuyện hôm đó.

Bỗng có một ngày, anh ta nhận được một bức thư, trong đó có một tấm vé đi du lịch New York một ḿnh, chàng trai đi đến một căn biệt thự trang hoàng theo như chỉ dẫn trong thư. Th́ ra, hai người mà anh ta tiếp đón trong đêm muộn hôm đó chính là một nhà tỷ phú cùng với vợ của ông ấy. Ông ấy đă mua tặng chàng trai một tiệm rượu lớn sau đó giao cho anh quản lư.


***

Thực ra nhân quả đều do mỗi người nắm giữ, khi chưa xác định được mục tiêu vĩ đại của đời người th́ hăy dùng tấm ḷng của ḿnh để làm việc ǵ đó. Mỗi một cá nhân đều là một nhân viên phục vụ, những điều lớn lao đều bắt nguồn từ việc chúng ta phục vụ cho người khác, khả năng một người phục vụ cho người khác lớn bao nhiêu th́ kết quả chúng ta có được càng lớn bấy nhiêu.

Sống trong đời cần phải trải nghiệm nhiều. Trên đường đời, chúng ta có thể có tiếng cười sảng khoái, nhưng cũng có thể có cả những giọt nước mắt khổ đau, trên đường đời, có niềm tin từ sự thành công, cũng có thức tỉnh từ sự thất bại, nhưng chúng ta đều phải biết quư trọng.

Sự giàu có của đời người đến từ một trái tim vô tư, không ích kỷ, cái tốt đẹp của cuộc đời đến từ một trái tim giản dị. Trên đường đời không cần điều ǵ cao quư, chỉ cần làm việc bằng một trái tim chân thực là đủ. Nếu muốn có được những người bạn tốt, trước tiên bạn phải đối tốt với người khác.

Nếu muốn được vui vẻ, hạnh phúc, trước tiên bạn hăy mang hạnh phúc đến cho người khác, không lâu sau bạn sẽ nhận thấy bản thân càng ngày càng hạnh phúc. Chúng ta có khả năng làm việc tốt cho bản thân ḿnh mới có khả năng đi làm việc tốt cho người khác.

Yêu người, yêu cuộc đời, cho yêu thương, nhận yêu thương và rồi… trưởng thành trong t́nh yêu thương!

florida80
12-17-2019, 20:32
Ấm Áp T́nh Người

Chuyện ngày xưa

Tại một thành phố ở Ấn Độ, vị thương gia mất cả ngày trời thương thảo với đối tác. Mệt mỏi, ông vào một nhà hàng sang trọng, tự thưởng cho ḿnh bữa tối thịnh soạn.

Khi những món ăn đă sẵn sàng trên bàn, bất chợt ông nh́n thấy một cậu bé đang nh́n trộm qua cửa kính, ánh mắt vô cùng thèm thuồng. Có ǵ đó đâm nhói trong tim, ông vẫy cậu bé vào. Cậu bé dắt theo một đứa em gái nhỏ. Hai đứa trẻ chăm chăm nh́n vào những đĩa thức ăn nóng hổi, chẳng cần biết người gọi chúng vào là ai.

Vị thương gia bảo chúng cứ ăn thỏa thích. Và, không nói, không cười, hai đứa trẻ ngấu nghiến ăn hết các món ăn ngon lành trên bàn. Vị thương gia im lặng nh́n hai đứa trẻ ăn và rời đi, ông thấy cơn đói được xua tan một cách lạ kỳ, một cảm giác khó tả lâng lâng trong ḷng…

Vị thương gia gọi lại món ăn, nhẩn nha thưởng thức, sau đó gọi thanh toán. Ông xem tờ hóa đơn, một giọt nước mắt khẽ rơi. Ông nh́n người đàn ông tại quầy thu ngân và mỉm cười, anh ta đáp lại bằng nụ cười rạng rỡ. Tờ hóa đơn không hề ghi số tiền mà chỉ có một lời nhắn:

“Thật đáng tiếc, chúng tôi không in được hóa đơn thanh toán cho t́nh người! Chúc ngài luôn hạnh phúc!”.







Chuyện ngày nay

Đây là một câu chuyện hoàn toàn có thật.

Tôi có một người bạn thân. Anh ta làm cho một công ty du lịch nổi tiếng. Một hôm, anh dẫn một phái đoàn khách du lịch hạng sang đi du lịch nước ngoài. Sau một ngày đi tham quan đây đó, mọi người đă mỏi mệt và đói lả nên anh dẫn phái đoàn vào một nhà hàng sang trọng bật nhất ở thành phố đó. Những món ăn hấp dẫn, bắt mắt cùng những chai rượu đắt tiền được đặt lên bàn tiệc. Sau khi mọi người đã ăn uống no say, nh́n thấy thức ăn thừa trên bàn vẫn còn rất nhiều, anh bạn tôi nhẹ nhàng xin phép khách cho anh ta được bỏ những thức ăn còn dư trong hộp nhựa để anh mang về.

Những vị khách quư phái ấy lạ lẫm nhìn anh và tỏ vẻ khinh bỉ. Họ không thể hiểu tại sao một người dẫn khách sang trọng lại có thể hành động như thế. Tuy nhiên, không chút ngại ngùng, anh nhẹ nhàng gắp thức ăn bỏ vào hộp nhựa rồi đưa khách ra về.

Hành động của anh bạn tôi trên đất khách thật khó chấp nhận, phải không bạn?

Và, thật bất ngờ, trong đêm khuya hôm đó, người ta nh́n thấy anh bạn của tôi rảo bước trên những vỉa hè gần khách sạn anh đang ở với khách du lịch của mình. Anh đang chia sẻ với người vô gia cư trên phố những thức ăn mà anh đã xin khách trong nhà hàng lúc năy. Dưới anh đèn đường, anh nghẹn ngào nh́n thấy giọt nước mắt của một cụ già khi lần đầu tiên cụ được thưởng thức một bữa ăn ngon như thế. Bên cạnh cụ, những đôi mắt biết ơn của những người khác hướng về anh v́ lần đầu tiên trong đời, họ biết trên thế gian này có những món ăn ngon như thế.

Trong đêm khuya lạnh lẽo, cả anh và họ đều cảm nhận một sự ấm áp đang lan tỏa giữa những con người thông hiểu và thương nhau bằng tấm ḷng.


NCT
-https://chungmottamlong.net/am-ap-tinh-nguoi/



Cổ nhân đă nói:

Không HỨA bậy ... ḿnh không phụ người ...
Không TIN bậy ... người không phụ ḿnh ...



Reply With Quote Reply With Quote .

--------------------------------------------------------------------------------

florida80
12-17-2019, 20:34
Vẻ đẹp Vầng Trăng Khuyết
Vũ điệu 'bốc lửa' của nữ bác sĩ chỉ c̣n một chân






Nhờ khả năng nhảy múa một chân, Băng (quê Cao Bằng) giành quán quân Vẻ đẹp vầng trăng khuyết. Cũng nhờ nó cô nên duyên với giáo sư toán học Đức.

Đêm 19/4, chỉ trên một chân, Bế Thị Băng đă thể hiện sự mềm mại, sexy của điệu múa Ba Tư, nét cứng cỏi của múa Ấn Độ, lúc th́ sôi động trong vũ điệu Flamenco (Tây Ban Nha)... Bài múa đặc biệt đă giúp nữ bác sĩ 32 tuổi quê Hoà An (Cao Bằng) giành giải cao nhất tại cuộc thi Vẻ đẹp vầng trăng khuyết cho người khuyết tật Việt Nam, vừa diễn ra tại Hà Nội.

"Giây phút ban tổ chức đọc tên, ḿnh như vỡ oà, giống như một cục uất nghẹn trong ḷng bao năm qua đă tan biến", cô nói, nụ cười rạng ngời trên khuôn mặt

Cục uất nghẹn như Băng nói đă ngự trị ḷng cô kể từ sau tai nạn tháng 2/2012. Hôm đó nữ bác sĩ nha khoa tan làm từ một pḥng khám ở quận Hoàn Kiếm về nhà trọ th́ bị một chiếc xe container đâm vào. Băng tỉnh lại 4 ngày sau với chân phải cụt đến háng, chân trái đang hoại tử dần, khả năng sống của cô được tiên lượng chỉ... 5%.

Cô đă nghe thấy cuộc tṛ chuyện của bác sĩ với bố.

"Cháu bị cắt hết chân, bụng trướng lên như thế, khả năng không qua được đâu". Bố Băng vẫn cố nói lại: "Nó không chết được đâu".

Quả thật, cô gái trẻ giữ được một chân và sống sót thần kỳ sau tai nạn. Khoảng thời gian đầu cô chán nản, nghĩ về tương lai chỉ một màu xám xịt. "Một lần mẹ gọi điện cho ḿnh vô t́nh nói:

'Mẹ sợ ra đường không dám ngẩng đầu lên'.

Hoá ra mẹ sợ ánh mắt của người xung quanh. Ḷng ḿnh đau nhói, cha mẹ sinh ra lành lặn, ḿnh lại đánh mất món quà vô giá đó. Tội lỗi dâng cao, ḿnh quyết phải làm ǵ đó có ích cho bố mẹ", giọng nghẹn ngào, cô kể.

Tai nạn khiến cô gái phải học lại cách tập đi, tập cân bằng cơ thể khi chỉ c̣n một chân. Sau bao lần đi xin việc, Băng cũng được nhận vào một pḥng khám nha khoa với điều kiện làm không công, bởi "họ nhận chỉ v́ thương, chứ không tin làm được việc". Trong lúc khó khăn, giám đốc pḥng khám ngày xưa đă nhớ ra số điện thoại của Băng và mời cô về làm. Băng gắn bó và trưởng thành về nghề nghiệp tại đây, cho tới năm 2016 cô tự lực đứng ra mở pḥng khám riêng.

Suốt một năm sau tai nạn cô chỉ biết vùi đầu vào công việc để quên đi nỗi đau. Bước sang năm 2014, Băng t́m ra một niềm vui từ thuở nhỏ - học múa.

"Sáng đó khi về quê, mẹ tôi đă đập cửa uỳnh uỳnh, bắt dậy lên sân thượng ngắm b́nh minh. Bực v́ bị phá giấc ngủ, nhưng khi lên đó, lần đầu tiên tôi nh́n thấy b́nh minh mới ló sáng rực sau những tán cây um tùm. Bất giác tôi muốn nhảy".

Kiên tŕ luyện tập, Băng đă nh́n thấy đôi tay ḿnh mềm hơn, cái lắc hông quyến rũ hơn qua cái bóng đổ trên sân thượng. Nơi đó cũng ghi dấu những cú ngă tự do thâm tím mông, để rồi sau đó cô học được cách giữ thăng bằng, nhảy hay xoay người chỉ với một chân.

Niềm vui mới giúp Băng vui vẻ, tự tin hơn. Sau này cô bắt đầu đăng các video nhảy múa của ḿnh lên Youtube. Nhiều người nói được truyền cảm hứng, động lực khiến Băng càng cố gắng. Về đường sự nghiệp, Băng chung vốn với bạn mở một pḥng khám mới.







Một chiều cuối năm 2016, Băng tiễn bạn ra sân bay th́ có một người đàn ông Đức tên Oturak Be bắt chuyện nhờ chỉ đường.

Hai ngày sau, khi đang một ḿnh lượn hồ Tây, Băng chạm phải một đôi mắt đang nh́n ḿnh, để rồi nhận ra người từng gặp gỡ. Hôm đó họ nói với nhau nhiều hơn.

Sau vài ngày đi chơi cùng, Oturak mới biết Băng chỉ có một chân (do cô đi chân giả), và thích thú khi biết cô có thể bơi.

"Tôi c̣n biết nhảy nữa cơ", Băng đáp và cho xem kênh Youtube của ḿnh, trước đôi mắt kinh ngạc của Oturak.

"Anh ấy bảo yêu tôi từ những video nhảy đó", Băng cười kể.







Chàng trai Đức mời cô cùng đi du lịch, cô cũng mời anh về thăm hang Pác Bó quê ḿnh. Trước ngày về nước, Oturak gửi tin nhắn cầu hôn, song nhận lại câu trả lời:

"Em không xứng đáng".

Bực v́ câu nói ấy, anh gửi lại một email dài, trong đó có đoạn:

"Cái câu xứng đáng đấy ở nước ngoài là một từ xấu. Em tự tin, em xinh đẹp, em quyến rũ, em phải hiểu em xứng đáng với tất cả. Đừng bao giờ nói lại từ đó với anh nữa".

Bố Băng cũng động viên con gái. Ông đă nhận ra chàng trai này có thể chăm sóc cho con ḿnh khi anh giơ hai bàn tay che chắn để cô không bị ngă trên đường đất trơn trong lần đầu tiên về chơi nhà.

"Những suy nghĩ của anh ấy thực sự cởi mở, tôi nghĩ có thể ở nước ngoài người ta không có định kiến với người khuyết tật, từ đó tôi nhận lời đến với anh", cô giăi bày. Ngày quen Oturak cô chỉ biết anh làm nghề giáo viên. Từ đó cứ 3 tháng một lần, Oturak sang thăm Băng. T́nh yêu của cả hai tiến triển tốt đẹp.

Cuối năm 2017 họ kết hôn. Lúc này Băng mới biết chồng ḿnh là một giáo sư Toán học.

Kết hôn rồi Băng bị chồng dọa ly hôn sau năm lần, bảy lượt cô tŕ hoăn kế hoạch đoàn tụ để được tham gia chương tŕnh "Vẻ đẹp vầng trăng khuyết. Băng đă bắt đầu tham gia ṿng loại cuộc thi từ năm 2016.

Cuộc thi kết thúc, cô gái dân tộc Tày Bế Thị Băng đă toại nguyện. Cô sẽ sớm sang Đức đoàn tụ với chồng, nếu sức khoẻ tốt sẽ sinh con. Cô cũng vẫn đi lại liên tục về Việt Nam quản lư pḥng khám răng và những homestay ḿnh đă tạo ra bao năm qua

florida80
12-17-2019, 20:36
Nhục nhă về việc người Việt Nam ăn cắp ở nước ngoài




Nhục nhă về việc người Việt Nam ăn cắp ở nước ngoài




Trúc Giang MN (Danlambao)

1. Mở bài

Người Việt Nam nổi tiếng thế giới về việc trộm cắp. Du học sinh và lao động xuất khẩu người Việt đứng đầu bảng top ten về ăn cắp ở Nhật Bản. Ngoài ra, các quốc gia khác cũng phải vất vả lắm để chống trộm cắp của người Việt như: Hàn Quốc, Malaysia, Đài Loan, Singapore, Thái Lan…

Người Việt ra nước ngoài thể hiện những hành vi phản cảm như không mua vé xe bus, đi tiểu bậy, giành ăn trong những quán buffet…

Nước Anh nhức nhối về nạn người Việt nhập cư lậu vào nước nầy để trồng cần sa. 152 du khách Việt “mất tích” ở Đài Loan mà Đại biểu Quốc hội Lưu B́nh Nhưỡng gọi là làm nhục quốc thể.

Quốc thể c̣n đâu mà gọi là làm nhục?.

2. Sự khác biệt giữa hai nền văn hóa Việt Nhật

2.1 Xă hội Nhật xây dựng trên sự lương thiện

Trộm cắp ở Nhật rất dễ v́ xă hội Nhật xây dựng hoàn toàn trên sự lương thiện. Ít người nghĩ đến chuyện đề pḥng trộm cắp. Vào một nhà hàng hay một siêu thị ở Nhật, khách hàng thường vứt ngay biên lai vào sọt rác, mang hàng hóa ra về. Xă hội tin tưởng vào sự minh bạch và sự lương thiện của mọi người, không ai ŕnh ṃ xem khách đă trả tiền hay chưa, v́ làm như thế bị xem là bất nhă đối với khách.

Ở những nhà hàng Mỹ phải trả thêm 15% tiền "típ". Ở Pháp, mặc dù tiền típ 15% được tính trong hóa đơn, nhưng thêm một ít pourboire th́ vui vẻ hơn.

Ở Nhật, nếu để lại tiền típ th́ chủ quán chạy theo cho biết "ông, bà bỏ quên tiền" rồi trả lại tiền típ. Cho pourboire là một việc coi như xúc phạm ở Nhật.

Đó là nói tổng quát về nước Nhật, tuy nhiên ở những thành phố có đông người Việt, người Nhật rất ngạc nhiên về những tấm bản cảnh báo người Việt ăn cắp được viết bằng hai thứ chữ Việt và Nhật.

2.2 Văn hóa Cộng Sản Việt Nam: Ăn gian, ăn cắp, ăn cướp

Cuộc sống chung không đơn giản v́ sự khác biệt giữa hai dân tộc, một bên là xă hội Nhật xây dựng trên sự lương thiện, một bên là văn hóa Xă Hội Chủ Nghĩa xây dựng trên sự dối trá, lừa lọc, trộm cướp từ trên xuống dưới.

Triết lư sống là ăn gian, ăn trộm, ăn cướp…

Thủ tướng Đức, Angela Merkel, nêu nhận xét về CNCS như sau: "Tôi lớn lên trong chủ nghĩa cộng sản tại Đông Đức và tôi hiểu rơ về họ: cộng sản là chủ nghĩa gian trá và man rợ nhất của nhân loại! Chủ nghĩa cộng sản là một vết nhơ của loài người và thế giới văn minh!" (Thủ tướng Đức Angela Merkel)

3. Những câu chuyện về lương thiện giữa người Nhật và Việt Nam.

3.1 Chủ nhà hàng trả lại xách tay

Không ăn cắp sao được? Ăn cắp dễ quá mà! Trong nước phải trầy vi tróc vảy, chạy chọt, lo lót để được du học và xuất khẩu lao động sang Nhật, trong khi chỉ biết vài tiếng Nhật mà thôi. Một người Việt sống lâu năn ở Nhật kể lại, "Một hôm tôi bỏ quên cái túi xách trên bàn của một tiệm ăn đông người ở Tokyo, trong túi có ví tiền, camera và iPhone. Khi về tới thành phố tôi ở là Kyoto, tôi gọi lại th́ chủ quán cho biết đă có người mang lại và túi xách c̣n đầy đủ mọi thứ. Tôi hẹn với ông ngày hôm sau sẽ đến nhận v́ Kyoto cách Tokyo 400 Km. Ông chủ cho biết, đừng chơi dại, v́ giá vé xe lửa khá đắt, để ông sẽ gởi qua bưu điện. Bưu điện Nhật không ai có tánh ṭ ṃ, mở ra rồi tịch thu vài món làm kỷ niệm như ở Việt Nam.

Ông kể thêm, nhiều năm trước có một người Nhật giàu có, bày ra một tṛ chơi, bỏ một số tiền khá lớn vào những bao thơ rồi đem đặt ở ghế công viên, ngoài chợ, trên xe bus, với hàng chữ "hy vọng số tiền nầy sẽ giúp bạn thực hiện được những mơ ước của bạn".

Rất nhiều người nhặt được bao thơ và họ đem đến giao cho cảnh sát.

Cách đây khoảng 20 năm, một kư giả Mỹ làm việc ở Tokyo mua một chiếc xe đạp "tout-terrain" (chạy trên đủ loại mặt đường), thứ xe đắt tiền. Ông hỏi mua khóa xe. Người bán hàng cho biết không có bán khóa và hỏi "mua khóa để làm ǵ?". Đáp. "để khỏi bị mất trộm". Người bán xe cười và nói "không ai lấy trộm xe của ông đâu. Tôi sẽ làm cho ông một tấm bảng nhỏ ghi tên, địa chỉ, số phone, nếu ông để quên th́ người ta sẽ gọi ông lại".

Một anh sinh viên Việt Nam mới qua, thấy chiếc xe đạp đắt tiền, dựng khơi khơi ngoài đường, anh ta nghĩ rằng thằng nào ngu quá, đúng là của trời cho. Nhưng người trong khu vực thấy người ngoại quốc dẫn chiếc xe đạp mà họ thường thấy ở chỗ đó, nên chận anh ta lại để kiểm tra. Anh không có giấy tờ đăng kư là chủ xe.

Thật xui xẻo cho anh Việt Nam đó.

Ngày nay đă thấy nhiều nơi ở Nhật người ta khóa xe đạp do truyền h́nh phát đi những vụ ăn cắp của người Việt Nam.

Kỹ nghệ làm khóa và cả camera an ninh được đặt ở những siêu thị, tiệm buôn.

Phải tiếp xúc với thiên hạ th́ mới biết được người Việt Nam, mà trước kia vốn thuần hậu, tự trọng nhưng ngày nay bệ rạc, nhất là ở nước ngoài.

Nổi buồn cho dân tộc. Con rồng cháu tiên giờ đây trở thành tróc vây găy cánh.

3.2. Không mất dụng cụ trên xe khi bỏ lại công trường 5 ngày

“Một hôm tôi cùng với một đồng nghiệp người Việt và ông giám đốc người Nhật đi trên hai chiếc xe đến công trường thi công đường thoát nước tại một con đường mới mở. Một xe chở nhiều dụng cụ đắt tiền như máy đo cự ly bằng laser, máy cưa, máy khoan…

Khi đến công trường th́ bịnh đau tim của ông giám đốc tái phát. Chúng tôi để xe chở dụng cụ ở lại công trường.

Cả ba chúng tôi tức khắc lên xe chở ông giám đốc đến bịnh viện. V́ cấp bách nên quên khóa xe, ch́a khóa vẫn ở ổ khóa.

Năm ngày sau, ông giám đốc khỏe hẳn, chúng tôi trở lại công trường. Chiếc xe chở dụng cụ vẫn c̣n đó. Các thùng dựng cụ vẫn c̣n nguyên ở vị trí. Không có một mất mát nào cả”.

May mắn là trong đám nhân công không có người Việt nào cả.

4. Những vụ người Việt ăn cắp ở Nhật

4.1 Cảnh sát Nhật bắt ba người Việt trong đường dây ăn cắp quy mô.

florida80
12-17-2019, 20:37
Hàng mỹ phẩm và siêu thị ở Nhật




Trộm cắp trong các siêu thị và cửa hàng là hành vi phạm pháp phổ biến của người Việt Nam ở Nhật.

Trang ********* (VN) dẫn nguồn tin của báo Kyodo News cho biết, do một đồng hương trong nhóm ăn cắp cung khai, ngày 6-8-2018, cảnh sát quận Ishikawa đă đột nhập vào căn hộ bắt giữ ba người Việt nằm trong đường dây ăn cắp lớn. Cả ba đều thất nghiệp. Chủ hộ tên Phạm Trọng Hà, 26 tuổi, đă dùng nơi ở nầy làm kho chứa hàng ăn cắp của các nhóm. Hai người bị bắt khác trong căn hộ chưa rơ danh tánh.

Cảnh sát phát hiện 1,700 mặt hàng trong đó có 300 sản phẩm thuộc về thuốc và mỹ phẩm.

Số hàng ăn cắp nầy được nhiều nhóm thực hiện trên 100 vụ tại các tỉnh Ibaraki, Kyoto và Nara, chờ chuyển về Việt Nam tiêu thụ.

Cán bộ có địa vị cao ở VN cũng ăn cắp. Năm 2017, một viên chức thuộc Bộ Khoa học và Công nghệ Việt Nam bị cảnh sát Nhật tạm giữ v́ ăn cắp đồ ở một siêu thị.

Hồi tháng 4 năm 2018, số liệu do cảnh sát Nhật đưa ra, người Việt Nam đứng đầu về phạm pháp ở nước nầy, các công dân Việt Nam đă thực hiện 5,140 vụ phạm pháp trong năm 2017, tăng lên hơn năm 2016 có 3,177 vụ.

4.2 Sáu người Việt trộm dưa lưới bị bắt ở Nhật




Cảnh báo ăn cắp bằng Tiếng Việt, tiếng Nhật

Dưa lưới (Cantaloupe).

Nhật báo Asashi Shimbun dẫn nguồn tin của cảnh sát địa phương cho biết, lúc 2giờ 30 sáng ngày 19-6-2016, 6 người đàn ông Việt Nam đột nhập vào nhà kho của một nông trại lấy đi 112 trái dưa lưới. Bị bắt trên đường thoát ra trang trại.

Đó là loại dưa lưới đặc sản chỉ có ở thành phố Asachi tỉnh Chiba mới trồng được nên giá bán cao hơn những loại dưa lưới khác.

Năm người Việt nhận tội ăn cắp và cho biết lư do là muốn ăn thử cho biết. Một người không có ư kiến.

112 trái dưa lưới trị giá 67,000 yen (14 triệu VNĐ)

4.3 Ba du học sinh việt Nam thực hiện 100 vụ ăn cắp ở Nhật

Ngày 1-2-2018, Nhật Bản khởi tố ba người mang quốc tịch Việt Nam đă thực hiện 100 vụ ăn cắp ở các tỉnh Ibaraki, Kyoto, Nara.

Ba bị can là Lê Anh Ngọc (22 tuổi), Vi Văn Lưu (24 tuổi) và Nguyễn Anh Tuấn (25 tuổi) bị bắt ngày 21-1-2018 khi đang đột nhập vào một căn nhà tại phố Ruyugasaki, tỉnh Ibaraki. Họ lấy đi nhiều đồ vật quư giá như túi xách, hàng hiệu, trang sức trị giá 6,200USD.

Cảnh sát quốc gia Nhật Bản cho biết, tính đến 2016, số vụ phạm tội do người Việt thực hiện đă cao gấp đôi trong 10 năm qua, trong đó đa số có liên quan đến du học sinh Việt Nam.

Ngoài những đối tượng nêu trên, những phi công và tiếp viên hàng không Việt Nam, và ngay cả nhân viên sứ quán Việt Nam tại Nhật cũng bị cáo buộc về tội tham gia chuyển hàng hóa ăn cắp về Việt Nam.

4.4. Hai người lao động Việt Nam bị bắt v́ trộm dê để ăn thịt

Trường Đại học Gifu có nuôi hai con dê trong công viên để thí nghiệm về cách thức diệt cỏ bằng động vật.

Vào tháng 10 năm 2017, hai người Việt Nam là Lê Thế Lộc (30 tuổi) và Bùi Văn Vy (22 tuổi) đă bắt trộm hai con dê về làm thịt ăn.

Ngày 23-12-2017, hai người bị bắt với tội danh ăn cắp. Cặp dê trị giá 70,000 yen. Công tố viên đề nghị án tù 2 năm cho hai bị can người Việt.

5. Ăn cắp xe đạp ở Nhật, một du học sinh Việt Nam lănh 15 năm tù

5.1 Ăn cắp xe đạp 15 năm tù

Ngày 14-1-2017, ṭa án Nhật đă kết án 15 năm tù đối với du học sinh Bùi Thế Năng về tội ăn cắp chiếc siêu xe đạp trị giá 10 triệu yen. Xe đạp được đóng trong thùng carton để phi công và tiếp viên hàng không chuyển về Việt Nam. Đă có 50 vụ mất xe đạp trong ṿng một tháng.

5.2 Ở Nhật xe đạp cũng phải đăng kư




Xe đạp là phương tiện chủ yếu của học sinh, sinh viên và các bà nội trợ. Ở đâu cũng thấy những băi xe đạp hàng trăm chiếc xếp san sát nhau. Đó là một nét văn hóa đặc trưng của Nhật.

Xe đạp được cho mă số và đăng kư ở cảnh sát. Đối với người ngoại quốc việc đăng kư xe đạp th́ phải có đủ những giấy tờ như, thẻ cư trú, thẻ bảo hiểm y tế. Phí đăng kư xe đạp là 500 yen.

6. Hàng loạt du học sinh Việt Nam ở Nhật ăn cắp mỹ phẩm tuồn về nước

6.1 Vụ trộm mỹ phẩm năm 2017



Ngày 5-4-2017, tờ nhật báo Mainichi đưa tin, 6 du học sinh Việt Nam khoảng 20 tuổi, bị cảnh sát Osaka bắt giữ v́ ăn cắp một số lượng lớn mỹ phẩm để tuồn về nước.

Mỹ phẩm bao gồm kem dưỡng da, kem chống nắng, son môi…

Dưới sự hướng dẫn của một phụ nữ Việt Nam, Đào Thế Quang, 23 tuổi thành lập nhóm ăn cắp mỹ phẩn bằng cách dùng facebook t́m kiếm những du học sinh ở Nhật.

Nhóm nầy ăn cắp mỹ phẩm tại các cửa hàng mỹ phẩm và một chuỗi cửa hàng giảm giá (30% off) ở Osaka và Tokyo.

Đào Thế Quang khai với cảnh sát là họ trộm được 25 mặt hàng qua 15 lần trót lọt.

Báo Mainichi cho biết, tổng số hàng ăn cắp được trị giá 1.3 triệu yen (260 triệu VNĐ)

Số mỹ phẩm ăn cắp được nhờ một du học sinh mang về Việt Nam được trả công bằng một vé máy bay.

6.2 Vụ trộm mỹ phẩm năm 2018

Vào ngày 11-11-2018, báo Yomiuri đăng tải về một nhóm người Việt gồm hai nữ thực tập sinh và một thanh niên 25 tuổi, đă bị bắt về tội trộm mỹ phẩm.




Nhóm nầy ăn cắp rất chuyên nghiệp, điều nghiên, phân công, phân nhiệm rất rơ ràng.

Vụ đánh cắp xảy ra trong thời điểm có nhiều người nước khác mua sắm ở cửa hàng. Vị trí các mặt hàng sẽ đánh cắp được xác định. Họ đi thẳng vào khu vực, đến những kệ hàng, nhanh tay chớp lấy và bí mật bỏ vài túi xách lớn. Lúc nào cũng có một người đứng canh chừng và một người túc trực tại xe hơi, sẵn sàng rồ máy vọt đi. Vụ trộm chỉ mất có 3 phút.

Sau báo cáo của một cửa hàng, cảnh sát bí mật theo dơi và tóm gọn nhóm đạo tặc người Việt Nam nầy.

Thêm hai vụ ăn cắp mỹ phẩm nũa. Tờ Tokyo Reporter loan tin, ngày 10-4-2019 hai người Việt bị bắt là Trần Trung và một đồng phạm, không tiết lộ tên tuổi, đă ăn cắp 17 mặt hàng gồm mỹ phẩm và quần áo trẻ em tại một cửa hàng thành phố Fusisama.

Báo nầy cũng cho biết, trước đó ngày 26-3-2019, ông Bùi Huy Hoàng và một nữ đồng phạm (giấu tên) đă lấy trộm mỹ phẩm và các mặt hàng khác trị giá 130,000 yen (1,166USD) tại một cửa hàng thuộc thành phố Kunuma.

7. Năm người Việt bị bắt ở Nhật v́ đă trộm tài sản trị giá 78,000USD

Ngày 21-12-2017, cảnh sát quận Hyogo, gần thành phố Kobe, cho biết năm người Việt, tuổi từ 23 đến 33, đă bị bắt v́ đă thực hiện 45 vụ đột nhập vào những nhà vắng chủ để ăn cắp tiền, tư trang và tài sản có giá trị tổng cộng 78,000 USD.

Những tên đạo tặc nầy đột nhập vào nhà vắng chủ bằng cách xem đồng hồ ghi điện. Nếu đồng hồ không chạy tức là chủ vắng nhà, họ đập cửa kiếng để vào nhà.

Căn cứ vào những camera an ninh, cảnh sát Nhật đă tóm gọn nhóm đạo chích nầy. Tin tức trên báo, đài, làm cho cộng đồng người Việt vô cùng "bức xúc" v́ họ đă làm mất mặt và uy tín của người Việt ở Nhật.

8. Số người Việt phạm tội ở Nhật đứng đầu nhóm 10 của người ngoại quốc ở Nhật

Ngày 12-4-2018, đài Á Châu Tự Do (RFA) đưa tin, số người Việt phạm tội ở Nhật trong năm 2017 được ghi nhận đă chiếm vị trí hàng đầu trong những cư dân người nước ngoài ở Nhật.

Tờ Tokyo News cho biết số vụ phạm pháp của người Việt trong năm 2017 có 5,140 vụ. Trung Quốc đứng hạng nh́ với 4,700 vụ. Hạng ba là Brazil với 1,058 vụ.

Tính theo đầu người th́ người Trung Quốc chiếm hạng nhất với 3,159 người. Việt Nam hạng nh́ với 2,549 người.

Cũng dễ hiểu thôi. Hai nước Cộng Sản nầy đoạt giải "quán quân" về ăn cắp vặt là do chế độ Cộng Sản "sản xuất" ra.

"Cộng sản đă làm cho người dân trở thành gian dối". (Thủ tướng Đức Angela Merkel)

florida80
12-17-2019, 20:39
Không có 3 người đàn ông này, hàng triệu sinh mạng
sẽ chết trong thảm hoạ hạt nhân tồi tệ nhất lịch sử





Ba vị ‘anh hùng thầm lặng’ này đă t́nh nguyện nhận lấy nhiệm vụ có thể đặt dấu chấm hết cho cuộc đời họ. Nếu không có sự quả cảm của họ, hàng triệu sinh mạng sẽ chết v́ thảm họa Chernobyl, không chỉ ở vùng lân cận, mà c̣n trên khắp trời Âu.





Các chuyên gia chuẩn bị trang phục bảo hộ
trước khi làm việc tại nhà máy điện hạt nhân Chernobyl.
(Ảnh: Twitter)


Anh hùng chân chính là những người thực hiện những công việc khó khăn hiếm người làm được, nhưng không phô trương ầm ĩ và thậm chí là nhận được rất ít phần thưởng cá nhân, cho dù công việc ấy có thể khiến họ mất đi sinh mạng.

Lính cứu hoả, cảnh sát và các chức nghiệp tương tự, những người đặt mạng sống của ḿnh vào ranh giới sinh tử mỗi ngày xứng đáng được chào đón như những anh hùng, ngay cả nếu bản thân họ không gặp nguy hiểm, họ đă hứa sẽ xả thân nếu t́nh huống xấu xảy ra.Họ bảo vệ xă hội – đó là lời hứa cơ bản mà mỗi người đều đă hứa khi khoác lên ḿnh bộ đồng phục phục vụ nhân dân.

Không thể có một ví dụ nào tốt hơn về những anh hùng như vậy hơn những người đă lội qua bóng đêm tăm tối trong một căn hầm ở Chernobyl, Liên Xô cũ sau khi xảy ra thảm hoạ hạt nhân được xem là tồi tệ nhất lịch sử nhân loại. Người ta gọi ba người ấy là “biệt đội cảm tử“, v́ điều họ nghĩ đến đầu tiên là an toàn quốc gia mà không quản ngại đặt thân ḿnh vào hiểm nguy để sự t́nh không tồi tệ hơn.

Sự tình xảy ra vào tháng 4 năm 1986 khi nhà máy điện nguyên tử Chernobyl ở Pripyat, Ukraina (khi ấy c̣n là một phần của Liên bang Xô viết) bị nổ. Do không có tường chắn, đám mây bụi phóng xạ tung lên từ nhà máy lan rộng ra nhiều vùng phía tây Liên bang Xô viết, Đông và Tây Âu, Scandinavie, Anh quốc, và miền đông Hoa Kỳ.





Khung cảnh nhà máy điện hạt nhân Chernobyl 2-3 ngày sau thảm họa.
(Ảnh qua Imgur)

Thảm hoạ này phát ra lượng phóng xạ lớn gấp 400 lần so với quả bom nguyên tử được ném xuống Hiroshima. Nếu không có sự xả thân của 3 vị anh hùng kia, Chernobyl đã có thể phát tán phóng xạ ra khắp châu Âu và biến một vùng đất rộng lớn thành vô sinh chi địa.

Khi một ḷ phản ứng phát nổ, người ta cho rằng nguyên nhân là do sai lầm của những người điều hành và các vấn đề trong thiết kế. Nhưng nhờ có ba t́nh nguyện viên, một t́nh huống tưởng chừng như không thể cứu văn được đă không xảy ra.

Có một hồ nước mặn nằm bên dưới ḷ phản ứng thứ hai, và một ḍng kim loại nóng chảy nhiễm xạ đang nhanh chóng chảy tới đó. Nếu cả hai gặp nhau, một vụ nổ lớn sẽ xảy ra, và một số người cho rằng nó có thể sẽ thổi bay một nửa châu Âu.

Andrew Leatherbarrow, tác giả cuốn sách “1:23:40: Sự thật phi thường về thảm hoạ hạt nhân Chernobyl” gần đây đă kể lại rằng:

“Nếu sự tiếp xúc xảy ra, nó sẽ kích hoạt một vụ nổ hơi thứ hai có thể gây ra sự phá hoại không thể tưởng tượng nổi và phá huỷ hoàn toàn nhà máy điện, bao gồm ba ḷ phản ứng hạt nhân c̣n lại“. Để ngăn chặn điều đó xảy ra, các công nhân phải xả nước khỏi hồ chứa dưới ḷ phản ứng.

Nhưng cả tầng hầm đă bị ngâp, và việc tiếp cận các đường ống và khóa van là vô cùng khó khăn và nguy hiểm. Cần phải có một “biệt đội cảm tử” để làm việc ấy, và như trong truyền thuyết, những dũng sĩ đă dũng cảm bước ra chấp nhận nguy hiểm. Người ta nói với họ rằng, nếu điều ǵ đó không may xảy ra với họ, chính phủ sẽ chăm sóc gia đ́nh họ để tỏ ḷng biết ơn. Và họ đă hành động quên ḿnh, con đường họ đi thực sự khiến người khác phải bội phục.





Tượng đài tưởng niệm những lính cứu hỏa tham gia khắc phục hậu quả trong thảm họa Chernobyl.
Họ đã chết v́ phơi nhiễm phóng xạ chỉ vài tuần hoặc vài tháng sau sự cố.
(Ảnh: AFP)

V́ căn hầm đă bị nhiễm xạ nặng nề, ba người phải mặc đồ lặn, và theo sự tích được kể lại, cả ba đă chết không lâu sau đó v́ triệu chứng Phóng xạ Cấp tính (ARS). Theo Leatherbarrow, sự thực không bi thương đến vậy. Không ai chết v́ ARS, thực tế là một người trong số họ vẫn tiếp tục làm việc trong ngành.

Các lính cứu hoả đă xả được một chút nước ở bên dưới ḷ phản ứng xuống mức ngang đầu gối, vậy nên ít nhất là đội cảm tử vẫn có thể định hướng được trong hành lang. Một người trong số họ, kỹ sư Alexei Ananenko, nói với Leatherbarrow rằng họ sử dụng đèn pin để t́m đường đóng van.

“Khi ánh sáng rọi tới một đường ống, chúng tôi mừng quá, v́ đường ống dẫn tới hệ thống van“.

Trong cuốn sách mà Leatherbarrow đă dành 5 năm để nghiên cứu và biên soạn, ông thừa nhận rằng lối vào hầm mặc dù nguy hiểm, nhưng không bi kịch như những câu chuyện được kể. Tuy nhiên ông quả quyết, điều này không cách nào phủ nhận hành động anh hùng của đội.

“Họ vẫn xuống dưới căn hầm tối đen, nguy hiểm ở dưới một ḷ phản ứng nóng chảy đang dần tiến tới chỗ họ“.

Alexei Ananenko, Valeri Bezpalov và Boris Baranov, 3 người họ đã t́nh nguyện nhận lấy nhiệm vụ có thể đặt dấu chấm hết cho cuộc đời mình. Nếu không có sự quả cảm của họ, hàng triệu sinh mạng sẽ chết v́ Chernobyl, không chỉ ở vùng lân cận, mà c̣n trên khắp trời Âu.

florida80
12-17-2019, 20:43
Xúc động câu chuyện thầy giáo qua đời v́ hiến tuỷ cho một học sinh xa lạ





Theo CNN đưa tin ngày 10/4 vừa qua, thầy giáo Derrick Nelson (44 tuổi), hiệu trưởng Trường trung học Westfield ở bang New Jersey, bất ngờ tử vong đêm chủ nhật, sau khi hiến tuỷ xương cứu một cậu bé 14 tuổi ở Pháp.

Thông qua một tổ chức từ thiện nổi tiếng có tên là Be The Match (tổ chức phi lợi nhuận chuyên về hiến tuỷ), thầy hiệu trưởng Derrick Nelson đă đăng kí hiến tủy cho những người đang mắc bệnh hiểm nghèo.

Vào hồi tháng 2, thầy Nelson được thông báo rằng tuỷ của ḿnh phù hợp với một cậu bé 14 tuổi ở Pháp – người mà thầy không hề quen biết. Lúc đó, thầy Nelson đă nói rằng: “Nếu chỉ đau đớn trong một khoảng thời gian ngắn mà có thể đổi lấy cuộc sống, niềm vui cho ai đó trong nhiều năm th́ điều đó thật đáng giá”.Đến tháng 2, thầy Derrick Nelson đến hiến tủy tại Trung tâm Y tế Đại học Hackensack. Thế nhưng, bất hạnh đă xảy đến. Thầy lên cơn đau tim trong quá tŕnh hiến tủy và các bác sĩ không giải thích được nguyên nhân. Kể từ đó, thầy Nelson lâm vào hôn mê sâu, không thể nói hoặc di chuyển và duy tŕ trạng thái này cho đến khi qua đời hôm 7/4.




Mọi người đều ca ngợi thầy Nelson là một nhà giáo dục tận tụy và là một h́nh mẫu đạo đức cao thượng. (Ảnh: AP)

Theo thông tin từ gia đ́nh, thầy Nelson mắc chứng ngưng thở khi ngủ nên các bác sĩ không thể sử dụng thuốc gây mê mà chỉ gây tê cục bộ. Tuy nhiên, bà Nancy Radwin, phát ngôn viên Trung tâm Y tế Hackensack đă từ chối b́nh luận về nguyên nhân khiến thầy giáo tử vong. Bà cũng không cho biết kết quả quá tŕnh chiết xuất tủy xương của thầy Derrick có thành công hay không.V́ đảm bảo thông tin cá nhân, mạng lưới hiến ghép tủy Be The Match kết nối thầy giáo Derrick và thiếu niên người Pháp cũng từ chối công khai về danh tính của người nhận. Mọi thông tin cụ thể về cuộc trao – nhận tuỷ này đến nay vẫn chưa được tiết lộ.Được biết, thầy Nelson từng phục vụ trong quân ngũ 20 năm. Thầy bắt đầu làm việc tại trường công lập Westfield từ năm 2010. Sau đó, ông trở thành trợ lư hiệu trưởng và hiệu trưởng của ngôi trường này. Mọi người đều ca ngợi thầy Nelson là một nhà giáo dục tận tụy và là một h́nh mẫu đạo đức cao thượng.


Thầy Nelson từng phục vụ trong quân ngũ 20 năm

(Ảnh: AP)

Trong một bức thư gửi phụ huynh, bà Margaret Dolan, người phụ trách các trường công ở thành phố Westfield, viết: “Tiến sĩ Nelson đă chạm đến tất cả chúng tôi bằng ḷng tốt, ḷng trắc ẩn, sự liêm chính và thái độ tích cực vô tận. Chúng tôi sẽ luôn lưu giữ h́nh ảnh của anh ấy trong trái tim ḿnh”.
Tạm biệt thầy Nelson và cảm ơn thầy Nelson! Hành động nhân văn và cao đẹp của thầy chính sẽ truyền cảm hứng cho hàng triệu con người. Dù thầy đă măi ra đi nhưng tấm ḷng cao thượng thầy vẫn măi tồn tại…. cho đến muôn đời sau(Lời nhắn gửi của 1.800 sinh viên đến người thầy giáo đáng kính)

Sheronda Braker – người bạn đời của thầy Nelson chia sẻ: “Nelson là một người cha tuyệt vời trong mắt cô con gái 6 tuổi dấu yêu Morgan của chúng tôi. Anh ấy cũng là người bạn đồng hành và là người bạn đời tốt nhất cuộc đời tôi. Anh ấy là một người đàn ông của gia đ́nh, mang trong ḿnh can đảm và ḷng trắc ẩn. Hành động tử tế và hào hiệp cuối cùng của anh ấy trên trái đất này là một minh chứng cho thấy anh ấy là ai và anh ấy sẽ được nhớ đến như thế nào. Chúng tôi sẽ luôn yêu và nhớ tới anh ấy”.




Dù thầy đă măi ra đi nhưng tấm ḷng cao thượng thầy vẫn măi tồn tại…. cho đến muôn đời sau. (Ảnh: AP)

Hiến tặng tủy xương được cho là thủ thuật an toàn và ít rủi ro. Chỉ khoảng 2,4% người hiến tủy gặp biến chứng do thuốc mê hoặc bị tổn thương xương, dây thần kinh và cơ vùng hông. Theo NMDP (Chương tŕnh hiến tủy quốc gia), gần 99% người hiến tủy sẽ hồi phục hoàn toàn trong ṿng vài tuần sau phẫu thuật. Tuy nhiên họ cũng cho biết: “không có thủ tục y tế nào là không có rủi ro”. Trường hợp của thầy Derrick Nelson là một rủi ro ít gặp.


Hiểu Minh (TH)




Reply With Quote Reply With Quote .

--------------------------------------------------------------------------------









Quick Navigation Người và Việc Top

florida80
12-17-2019, 20:44
Tỷ phú từ thiện 8 tỷ USD:
Sinh ra tay trắng, cuối đời trắng tay



“Cho đi khi c̣n đang sống” – với tâm niệm đó, tỷ phú Chuck Feeney là người đầu tiên ở Mỹ bỏ ra số tiền lớn của ḿnh để làm từ thiện. Ông chính thức “rỗng túi” và phải đi ở thuê khi đă hơn 80 tuổi.


“James Bond” của giới từ thiện

Tỷ phú Charles F. Feeney (1931) là một người Mỹ gốc Ireland. Ông thường được gọi với cái tên thân mật Chuck Feeney, thời gian gần đây ông được giới truyền thông Mỹ đặt cho biệt danh “James Bond của giới từ thiện”.

Vị tỷ phú Mỹ này nói thông thạo 2 tiếng Pháp và Nhật, là người xây lên đế chế các cửa hàng miễn thuế. Từ nhỏ, ông đă nghỉ ra đủ mọi cách để kiếm tiền như: gơ cửa từng nhà để bán thiệp Giáng sinh, dọn tuyết trên đường hay nhặt bóng trên sân golf,…


Charles F. Feeney bắt đầu sự nghiệp kinh doanh cùng với bạn học cùng đại học từ đầu thập niên 1950: bán rượu không thuế cho thủy thủ Mỹ. Sau đó, ông bán xe hơi cho cho lính Mỹ và lập nên chuỗi cửa hàng miến thuế (DFS) ở các cửa khẩu, với doanh thu đạt 3 tỷ USD/năm.

Vào những năm 60, khi Nhật Bản tổ chức thế vận hội và dỡ bỏ hạn chế du lịch nước ngoài, Chuck Feeney đă chộp cơ hội này để thu tiền của khách du lịch Nhật. Đó là những khoản tiết kiệm khổng lồ người Nhật bỏ ra mua sắm rượu, nước hoa, đồ trang sức miễn thuế,… tại các địa điểm nổi tiếng như Hawaii, Hong Kong, San Francisco, Saipan và Guam…

Mặc dù kiếm được rất nhiều tiền từ rất sớm, với tổng tài sản theo New York Times lên tới 8 tỷ USD, nhưng Chuck Feeney có cuộc sống riêng tư rất b́nh lặng và đơn giản, không xa hoa, không bao giờ thắt cà-vạt Hermes hay mang giày Gucci.

New York Times tiết lộ, trong nhiều năm ở New York, bữa trưa của ông không phải ở các nhà hàng sang trọng mà là ở khu nhà Irish Pavillion Tommy Makem trên phố East 57th – nơi ông ăn bánh ḿ kẹp thịt..

Feeney kín tiếng tới mức, măi tới 1988, thế giới mới biết đến sự giàu có của ông. Khi đó, lần đầu tiên Forbes ước tính Feeney có khoảng 1,3 tỷ và xếp thứ 31 tại Mỹ. Tuy nhiên, tài sản thực của ông vẫn là một ẩn số, chỉ sau những lần làm từ thiện, thế giới mới biết được.

Công chúng c̣n kinh ngạc về cuộc sống giản dị và tiết kiệm tới mức tối đa. Ông keo kiệt với bản thân, gia đ́nh nhưng hào phóng với người dưng. Ông ghét sự phung phí, không muốn con cái trở thành con nhà giàu hư hỏng và bắt chúng làm hầu bàn, bồi pḥng khách sạn, thu ngân trong các kỳ nghỉ hè ngay từ khi c̣n nhỏ.

Sự hà khắc của Feeney không làm cho con cái khó chịu, thậm chí con gái đầu của Feeney c̣n cho rằng, cách làm của người cha đă giúp họ sống như những người b́nh thường khác, làm được việc đáng làm và vẫn có đủ tiền để chi tiêu cho cuộc sống.





Làm từ thiện ở khắp 5 châu.

Theo quan điểm của vị tỷ phú này, “bạn chỉ có thể mặc một chiếc quần vào cùng một thời điểm”. Ông thích kiếm tiền nhưng không muốn sở hữu chúng, tiền quá nhiều cũng không thể đem ra tiêu xài hết. Một thời gian dài, ông sống trong căn hộ đi thuê và toàn bộ tài sản được dần hiến tặng cho các tổ chức từ thiện. Các con ông cũng phải tự lăn lộn kiếm sống khi đến tuổi trưởng thành. Feeney cho biết, đây chính là cách để ông giáo dục các con biết quư trọng giá trị của đồng tiền.


“Sinh ra tay trắng th́ khi trở về cũng phải trắng tay”

Suốt hơn 30 năm qua, Chuck Feeney đă đi khắp thế giới để làm từ thiện từ tài sản 8 tỷ USD của ḿnh, tập trung vào giáo dục, khoa học, chăm sóc y tế,… tại Mỹ, Úc, Việt Nam, Nam Phi và Ireland.

Quỹ từ thiện Atlantic Philanthropies do ông sáng lập đă rót khoản tiền cuối cùng trị giá 7 triệu USD vào cuối 2016 cho Đại học Cornell nhằm hỗ trợ sinh viên làm công tác dịch vụ cộng đồng. Chuck Feeney đă hoàn thành khát vọng “cho đi khi c̣n đang sống” và chính thức rỗng túi.

Trả lời trên tờ New York Times, ông Feeney cho biết:

“Bạn luôn lo lắng khi phải quản lư quá nhiều tiền như thế, nhưng chúng tôi dường như đă làm việc đó khá tốt”.

Tới đầu 2017, tổng giá trị tài sản c̣n lại của Feeney là hơn 2 triệu USD. Hiện ông và vợ (Helga) đang sống trong một căn hộ thuê ở San Francisco.

Tại Việt Nam, quỹ Atlantic bắt đầu rót tiền vào chỉ vài năm sau khi chiến tranh kết thúc, tài trợ bắt đầu từ miền Trung như xây dựng trường Đại học Đà Nẵng.

Cho đến nay, 2 người con gái của ông là: Diane Feeney và Juliette Feeney cũng tiếp tục theo gót cha làm từ thiện. Họ làm chủ tịch của một số tổ chức từ thiện của gia đ́nh và cộng đồng.

Quỹ Atlantic Philanthropies của Feeney bắt đầu sứ mệnh “làm rỗng túi” từ năm 1982 với ước mơ muốn tạo ra sự thay đổi lớn cho cuộc sống của những người gặp khó khăn. Ông ước mơ mang lại ḥa b́nh cho Bắc Ireland, hiện đại hóa hệ thống chăm sóc y tế của Việt Nam hay biến Roosevelt Island của New York trở thành một trung tâm công nghệ.





Tỷ phú Chuck Feeney đă quyên tặng tổng cộng 8 tỷ USD tài sản
và giờ chỉ c̣n lại 2 triệu USD.

Cho đến nay, Feeney đă xây cả ngàn ṭa nhà khắp châu lục, nhưng tên của ông không hề xuất hiện trong bất cứ công tŕnh nào, từ trên các viên đá ốp ṭa nhà hay trong các văn bản. Trong nhiều năm, quỹ Atlantic Philanthropies của Feeney yêu cầu những người được hưởng lợi không được công khai sự tham gia giúp đỡ của họ.

“James Bond” của giới từ thiện cho biết, ông làm từ thiện và quyên tặng hết tài sản rất đơn giản là bởi v́, “vải liệm không có túi”, người chết ra đi không mang được ǵ. Con người “sinh ra tay trắng th́ khi trở về cũng phải trắng tay”.

Khối tài sản lớn cuối cùng được Chuck Feeney quyên tặng vào cuối năm ngoái. Ông Feeney giờ 86 tuổi và quỹ Atlantic Philanthropies theo kế hoạch sẽ đóng cửa vào năm 2020.

Giàu có không lộ diện, nhiều tiền không tiêu xài sang, làm từ thiện không cần ghi danh nhưng những việc làm của ông được cả thế giới biết đến. Hành động cao cả của Feeney là động lực cho nhiều người, là nguồn cảm hứng cho cả những người rất giàu có và nổi tiếng, cũng hay làm từ thiện như Bill Gates và Warren Buffett.


http://tieng-dan-weekly.blogspot.com/2019/04/ty-phu-tu-thien-8-ty-usd-sinh-ra-tay.html



Cổ nhân đă nói:

Không HỨA bậy ... ḿnh không phụ người ...
Không TIN bậy ... người không phụ ḿnh ...



Reply With Quote Reply With Quote .

--------------------------------------------------------------------------------

florida80
12-18-2019, 19:44
Ảnh Hưởng Của Phật Giáo
Đối Với Nền Văn Học Mỹ
Huỳnh Kim Quang



Ngày nay Phật Giáo đă đi vào sinh hoạt thường nhật của người dân Mỹ một cách sâu rộng, từ những giờ phút thực hành Thiền trong quân đội, sở cứu hỏa, ty cảnh sát, trường học và công tư sở đến phương thức trị liệu tâm lư trong y học.

Nhưng gần hai thế kỷ trước, Phật Giáo đă có ảnh hưởng lớn trong nền văn học Mỹ qua phong trào triết lư và văn học American Transcendentalism (Phong Trào Siêu Việt Mỹ), với các văn thi sĩ lừng danh như Ralph Waldo Emerson (1803-1882), Henry David Thoreau (1817-1862), Walt Whitman (1819-1892). Một thế kỷ sau đó, phong Trào Beat cũng chịu ảnh hưởng sâu đậm của Phật Giáo trong sáng tác và c̣n kéo dài cho đến nay.

Để thấy rơ hơn các phong trào văn học Mỹ chịu ảnh hưởng Phật Giáo như thế nào, thiết tưởng cũng nên nh́n qua các thời kỳ văn học của Xứ Cờ Hoa trải dài từ thời thuộc địa cho đến ngày nay.

Các Thời Kỳ Văn Học Mỹ

Giáo Sư Tiến Sĩ Adam Burgess, hiện dạy tại Đại Học College of Southern Nevada, và cũng là nhà phê b́nh văn học, trong bài viết “A Brief Overview of American Literary Periods,”(1) được cập nhật vào ngày 28 tháng 4 năm 2018, đă tóm lược lịch sử văn học Mỹ trải qua 9 thời kỳ như sau:

1/ Thời Kỳ Thuộc Địa (The Colonial Period – 1607-1775): Bắt đầu từ khi thực dân Anh đặt nền cai trị tại Bắc Mỹ vào năm 1607 đến sau Chiến Tranh Cách Mạng hay Chiến Tranh Giành Độc Lập của người Mỹ. Văn học trong thời kỳ này mang tính lịch sử và tôn giáo. Một số nhà văn trong thời kỳ này gồm Phillis Wheatley, Cotton Mather, William Bradford, Anne Bradstreet, và John Winthrop. Các tác phẩm như “A Narrative of the Uncommon Sufferings,” và “Surprizing Deliverance” của nhà văn da đen đầu tiên Briton Hammon đă được xuất bản tại Boston vào năm 1760.

2/ Thời Kỳ Cách Mạng (Revolutionary War – 1765-1790: Bắt đầu một thập niên trước Cuộc Chiến Tranh Cách Mạng và chấm dứt vào khoảng 25 năm sau đó, với các tác phẩm của Thomas Jefferson, Thomas Paine, James Madison, và Alexander Hamilton. Đây là thời kỳ cực thịnh của các tác phẩm chính trị, mà trong đó quan trọng nhất là “Bản Tuyên Ngôn Độc Lập,” và các văn kiện lịch sử “The Federalist Papers” của nhiều tác giả, và thơ của Joel Barlow và Philip Freneau.

3/ Thời Kỳ Đầu Lập Quốc (The Early National Period – 1775-1828): Đây là thời kỳ Văn Học Mỹ độc lập với truyền thống văn học Anh Quốc với kịch bản đầu tiên của người Mỹ viết vào năm 1787 cho sân khấu có tựa đề “The Contrast” của kịch tác gia Mỹ Royall Tyler, và cuốn tiểu thuyết đầu tiên của Mỹ “The Power of Sympathy” ra đời vào năm 1789 của nhà văn William Hill. Trong thời kỳ này c̣n có các văn sĩ như Washington Irving, James Fenimore Cooper, và Charles Brockden Brown với những tác phẩm văn chương mang đặc tính Mỹ, trong khi các thi sĩ Edgar Allan Poe và William Cullen Bryant sáng tác thơ không c̣n hơi hám của truyền thống văn chương Anh.

4/ Thời Kỳ Phục Hưng Mỹ (The American Renaissance – 1828-1865): Cũng được biết như là Thời Lăng Mạng của văn học Mỹ và Thời Kỳ Siêu Việt, thời kỳ này được mọi người thừa nhận như là vĩ đại nhất của Văn Học Mỹ. Các khuôn mặt lớn gồm có Walt Whitman, Ralph Waldo Emerson, Henry David Thoreau, Nathaniel Hawthorne, Edgar Allan Poe và Herman Melville. Emerson, Thoreau, và Margaret Fuller được xem như là tạo ra được sắc thái văn học và tư tưởng có sức ảnh hướng lớn đến nhiều văn thi sĩ sau này. Thời kỳ này cũng đánh dấu sự khởi đầu của Chủ Nghĩa Phê B́nh Văn Học Mỹ, mà dẫn đầu là Edgar Allan Poe, James Russell Lowell, và William Gilmore Simms.

5/ Thời Kỳ Hiện Thực (The Realistic Period – 1865-1900): Kết quả của Cuộc Nội Chiến Mỹ, phong trào Tái Cấu Trúc và thời kỳ Kỹ Nghệ Hóa, tư tưởng và sự tự giác của người Mỹ đă thay đổi trong nhiều phương cách sâu xa, và do đó, đă phản ảnh trong văn học Mỹ. Một số khái niệm lăng mạn của Thời Kỳ Phục Hưng Mỹ đă được thay thế bởi cách mô tả hiện thực của cuộc sống người Mỹ, như được biểu hiện trong các tác phẩm của William Dean Howells, Henry James, và Mark Twain. Những thi sĩ tầm cỡ như Walt Whitman và Emily Dickinson cũng có mặt trong thời kỳ này.

6/ Thời Kỳ Thiên Nhiên (The Naturalist Period – 1900-1914): Thời kỳ này tương đối ngắn được xem như là sự nối tiếp đời sống sáng tạo về hiện thực cuộc sống mà các nhà văn học hiện thực đă làm mấy thập niên trước. Các tác giả của thời kỳ này gồm, Frank Norris, Theodore Dreiser, và Jack London, với nhiều tiểu thuyết được ghi đậm nét trong lịch sử văn học Mỹ. Các nhân vật trong những tiểu thuyết của thời kỳ này là các nạn nhân của bản năng và những điều kiện kinh tế và xă hội. Nữ văn sĩ Edith Wharton có nhiều tác phẩm văn chương cổ điển đáng yêu như “The Custom of the Country (1913),” “Ethan Frome (1911),” và “House of Mirth (1905).”

7/ Thời Kỳ Hiện Đại (The Modern Period -- 1914-1939): Sau Thời Kỳ Phục Hưng, Thời Kỳ Hiện Đại là có ảnh hưởng và phong phú lớn thứ 2 trong văn học Mỹ. Những thi sĩ nổi bật trong thời kỳ này gồm, E.E. Cummings, Robert Frost, Ezra Pound, William Carlos Williams, Carl Sandburg, T.S. Eliot, Wallace Stevens và Edna St. Vincent Millay. C̣n bên văn sĩ th́ có Willa Cather, John Dos Passos, Edith Wharton, F. Scott Fitzgerald, John Steinbeck, Ernest Hemingway, William Faulkner, Gertrude Stein, Sinclair Lewis, Thomas Wolfe và Sherwood Anderson. Cùng xuất hiện trong thời kỳ này c̣n có các phong trào Jazz Age, the Harlem Renaissance, và the Lost Generation. Cuộc Đại Suy Thoái Kinh Tế đă ảnh hưởng rất lớn đến các sáng tác của những văn thi sĩ trong thời kỳ này, như các tác phẩm của Faulkner và Steinbeck, và các vỡ kịch của Eugene O’Neill.

8/ Thời Kỳ Thế Hệ Beat (The Beat Generation – 1944-1962): Các tác giả của phong trào Beat, như Jack Kerouac và Allen Ginsberg, đều chống lại nền văn học truyền thống, trong văn chương, và chống lại các thể chế chính trị. Thời kỳ này xuất hiện những tác phẩm thú tội và t́nh dục đưa đến các thách thức pháp lư và tranh luận về sự kiểm duyệt tại Mỹ. William S. Burroughs và Henry Miller là 2 tác giả có những tác phẩm đối diện với những thách thức kiểm duyệt. Nhiều tác giả của thời kỳ này đă tạo cảm hứng cho nhiều phong trào chống văn hóa khuôn thước trong 2 thập niên sau đó.

9/ Thời Kỳ Đương Đại (The Contemporary Period – 1939-tới nay): Sau Thế Chiến II, văn học Mỹ đă lan rộng và đa dạng trong đề tài, kiểu cách, và mục tiêu. Thời kỳ từ 1939 tới nay có nhiều tác giả nổi tiếng, tiêu biểu như: Kurt Vonnegut, Amy Tan, John Updike, Eudora Welty, James Baldwin, Sylvia Plath, Arthur Miller, Toni Morrison, Ralph Ellison, Joan Didion, Thomas Pynchon, Elizabeth Bishop, Tennessee Williams, Sandra Cisneros, Richard Wright, Tony Kushner, Adrienne Rich, Bernard Malamud, Saul Bellow, Joyce Carol Oates, Thornton Wilder, Alice Walker, Edward Albee, Norman Mailer, John Barth, Maya Angelou và Robert Penn Warren.

Ngoài ra, c̣n có Thời Kỳ Văn Thi Sĩ Người Mỹ Gốc Việt là sự kiện văn học khác tại Mỹ liên quan đến cộng đồng người Mỹ gốc Việt mà không thể không nói đến, đó là sự xuất hiện của các văn thi sĩ người Mỹ gốc Việt trong nền văn học Hoa Kỳ kể từ sau biến cố 30 tháng 4 năm 1975, khi làn sóng người Việt tị nạn đến Mỹ định cư ngày càng đông, đặc biệt đối với thế hệ một rưỡi và hai là những người Mỹ gốc Việt được trưởng thành hay sinh trưởng trong nền văn hóa và văn học Mỹ.

Trong bài viết “7 New Asian-American Writers You Should Be Paying Attention To” của tác giả Shashank Rao tại Đại Học University of Michigan đề cập đến 1 văn sĩ và 1 thi sĩ người Mỹ gốc Việt đă có nhiều tác phẩm được xuất bản tại Mỹ, trong đó nhà văn Nguyễn Thanh Việt nhận giải Pulitzer Prize for Fiction vào năm 2016 qua tác phẩm “The Sympathizer,” và thi phẩm “Night Sky with Exit Wounds,” của nhà thơ Ocean Vuong đă được đưa vào trong số các tập thơ hay nhất của báo The New Yorker trong năm 2016.(2)

Trong bài viết “Vietnamese and Vietnamese American Lit: A Primer from Viet Thanh Nguyen” đă đề cập đến nhiều tác giả người Mỹ gốc Việt và những tác phẩm của họ. Trong đó gồm có: Nguyễn Thanh Việt, Ocean Vương, Quan Barry, Thi Bui, Lan Cao, Le Ly Hayslip, Thanhha Lai, Andrew Lam, Nguyen Qui Duc, Bao Phi, Le Thi Diem Thuy, GB Tran, Vu Tran, Monique Truong. Ngoài ra trong trang mạng www.goodreads.com đă đề cập đến nhiều tác phẩm của các văn thi sĩ người Mỹ gốc Việt mà trong đó gồm có: Kien Nguyen, Linh Dinh, Bich Minh Nguyen.(3)

Trong các thời kỳ văn học Mỹ nói trên, có 2 thời kỳ chịu ảnh hưởng Phật Giáo sâu đậm nhất, đó là Thời Kỳ Phục Hưng và Thời Kỳ Beat Generation, với 2 phong trào văn học nổi tiếng American Transcendentalism và Beat Generation.

Phong Trào American Transcendentalism (Siêu Việt Mỹ)

American Transcendentalism là phong trào triết học, xă hội và văn học khởi đầu vào giữa thập niên 1830s tại New England ở Hoa Kỳ. Người chủ đạo của phong trào này là thi hào Ralph Waldo Emerson. Phong trào là sự phản kháng đối với Thời Đại Lư Trí (Age of Reason) và phương cách thuần lư của nó trong tư duy. Những người khai sáng ra phong trào này tin rằng xă hội và các cơ chế có tổ chức như tôn giáo và chính trị đang làm sụp đổ tính thuần khiết của từng cá nhân con người. Phong trào được lập ra dựa vào các tư tưởng đa dạng của Ấn Độ Giáo, Phật Giáo và nhiều tôn giáo khác ở Á Châu. Thi hào Emerson có lần phát biểu rằng niềm tin vào sự kỳ diệu được h́nh thành như “sự mở cửa vĩnh viễn của tâm thức con người để đón nhận sự lưu nhập của ánh sáng và quyền năng…” (4)

Các nhà văn học trong Phong Trào Siêu Việt cổ vơ ư tưởng về nhận thức riêng tư về Thượng Đế, tin rằng không cần trung gian cho sự liễu giải tâm linh. Họ theo chủ nghiă duy tâm tập trung vào thiên nhiên và chống lại chủ nghĩa vật chất. V́ vậy những nhà văn học Siêu Việt nỗ lực t́m hiểu tôn giáo và triết lư Đông Phương mà trong đó có Ấn Độ Giáo, Phật Giáo, Bhagavad Gita, Lăo Giáo, Khổng Giáo. Tư tưởng của những văn thi sĩ thuộc Phong Trào Siêu Việt bắt đầu đi vào văn học Mỹ, mà trong đó Phật Giáo đóng vai tṛ quan trọng.

Năm 1840 nhóm Siêu Việt cho ra báo The Dial (từ 1840 đến 1844), được gọi là “Tạp Chí Của Tinh Thần Mới,” với vị Chủ Bút đầu tiên là nhà văn Margaret Fuller (1810-1850). Thi hào Emerson nối tiếp Fuller để trở thành vị Chủ Bút thứ 2 của 2 năm sau cùng của tờ báo, chuyên khảo cứu về văn học và tôn giáo Á Đông. Bài viết đầu tiên của văn thi sĩ Henry David Thoreau cho tờ The Dial là về đời sống hoang dă tại Massachusetts.

florida80
12-18-2019, 19:45
Ralph Waldo Emerson (1803-1882)

Thi hào Ralph Waldo Emerson là con trai của Mục Sư William Emerson thuộc phái Unitarian, chủ bút nguyệt san The Monthly Anthology and Boston Review rất say mê văn học và triết học Đông Phương. Ralph mồ côi cha năm lên 7 tuổi và thừa hưởng gia tài duy nhất của người cha là một thư viện chứa đầy sách Đông Phương. Ralph trở thành con mọt sách từ nhỏ nên chỉ mới 14 tuổi ông được nhận vào trường Đại Học Harvard. Ông đặc biệt hứng thú với Ấn Độ Giáo và lần lần làm quen với Phật Giáo.

Ralph Waldo Emerson là nhà thơ, nhà b́nh luận, giáo sư nổi tiếng và nhà vận động cải cách xă hội. Ông là nhà tư tưởng dân chủ cấp tiến của thời đại ông, tin rằng qua tiến tŕnh dân chủ th́ t́nh trạng nô lệ sẽ được băi bỏ. Năm 1820 ông cho xuất bản đặc san Journal. Năm 1822 sau khi tốt nghiệp ông làm mục sư của phái Unitarian, nối bước người cha. Tuy nhiên, ông là một triết gia viết cách ngôn được xem như là triết gia Friedrich Nietzsche của Mỹ và có ảnh hưởng lớn đối với các văn thi sĩ như Walt Whitman, Henry David Thoreau, William James và nhiều người khác. Emerson thường được xem có đặc tính của một triết gia duy tâm và sáng tạo thuật ngữ triết học của chính ông, giải thích nó đơn giản như là sự thừa nhận rằng dự tính luôn luôn đi trước hành động. Đối với Emerson, tất cả mọi sự vật đều hiện hữu trong sự luân diễn biến dịch không ngừng nghỉ, và “hiện hữu” là chủ đề của siêu h́nh học. Tư tưởng về sự biến dịch không ngừng của ông chính là tính vô thường mà Phật Giáo nói đến. Tự lực và độc lập tư duy là tư tưởng nền tảng của Emerson.

Quan điểm về “nhất thể” và “biến dịch” là tư tưởng quan trọng của Emerson và hoàn toàn không bao giờ tách triết lư của ông khỏi tư tưởng cơ bản đối với Phật Giáo: thực vậy, Emerson nói rằng “Phật tử … là người siêu nghiệm.”(5) Một trong những ảnh hưởng quan trọng nhất đối với lư tưởng siêu việt của Emerson là Phật Giáo. Mặc dù có bằng chứng cho thấy Emerson nghiên cứu về Phật Giáo Ấn Độ, nhiều triết thuyết của ông có vẻ tương đồng với Thiền Phật Giáo. Mỗi bài viết của ông đều phản ảnh một khía cạnh nào đó của lư tưởng siêu việt, nhưng có 4 điều quan trọng nhất khi nói đến các ảnh hưởng của Phật Giáo đối với ông: “Tự lực,” “Tâm linh,” “Luân hồi,” và “nghiệp vận.” 4 chủ đề này cho thấy sự tương đồng đáng kể giữa tư tưởng Emerson và Phật Giáo. “Tự lực” là một trong những chủ đề quan trọng hơn cả bởi v́ nó giải thích phương cách tốt nhất để tiếp cận biện giải của ông về giác ngộ. Có rất nhiều tương đồng giữa triết lư của Emerson và Phật Giáo. Nhiều tư tưởng chủ đạo trong triết lư của Emerson chia xẻ cùng tư tưởng Phật Giáo. Khái niệm của Emerson về tâm tương tự với quan điểm của Phật Giáo về vô ngă, bởi v́ cả hai đều nhấn mạnh đến sự vắng mặt của biên giới dùng để định nghĩa cá thể. Emerson chia xẻ cùng ư nghĩa về nghiệp, rằng việc thiệc chỉ có thể được định nghĩa là thiện nếu chúng được thực hiện với chủ tâm và động cơ thiện.

Emerson có khoảng trên 20 tác phẩm và hàng chục bài tiểu luận và diễn thuyết, mà trong đó tác phẩm đầu tiên được ông sáng tác vào năm 1836 là cuốn “Nature” chứa đựng triết lư về Chủ Nghĩa Siêu Việt.

Trong đoạn cuối bài thơ The World-Soul, thi hào Ralph Waldo Emerson có cái nh́n lạc quan về thế giới không khác cái nh́n của một thiền sư:

Spring still makes spring in the mind,
When sixty years are told;
Love wakes anew this throbbing heart,
And we are never old.
Over the winter glaciers,
I see the summer glow,
And through the wild-piled snowdrift
The warm rose buds below. (6)

Mùa xuân vẫn vươn lên trong tâm,
Cho dù đă ở tuổi sáu mươi;
T́nh yêu đánh thức trái tim rộn ràng này,
Và chúng ta không bao giờ già.
Trên băng giá của mùa đông,
Ta vẫn thấy mùa hè sáng chói,
Dưới bao lớp tuyết phủ dày
Nụ hoa hồng ấm áp đang nẩy mầm.

Gần 800 năm trước đó vào thời Nhà Lư tại Việt Nam Thiền Sư Măn Giác trong bài thơ Cáo Tật Thị Chúng [Cáo Bệnh Để Khai Thị Cho Đại Chúng] cũng có 2 câu cuối với ư nghĩa giống như 2 câu cuối trong bài thơ trên của Emerson.

Mạc vị xuân tàn hoa lạc tận
Đ́nh tiền tạc dạ nhất chi mai.

Chớ bảo xuân tàn hoa rụng hết
Đêm qua sân trước một cành mai.
(HT Thích Thanh Từ dịch)

Nhưng phải đợi đến văn thi sĩ Henry David Thoreau th́ ảnh hưởng của Phật Giáo mới bộc lộ hết sắc thái rực rỡ của nó trong văn học Mỹ.

florida80
12-18-2019, 19:46
Henry David Thoreau (1817-1862)

Henry David Thoreau là nhà văn, nhà thơ, triết gia, và sử gia. Thoreau học tiếng La Tinh, Hy Lạp, Ư, Pháp, Đức, và Tây Ban Nha tại Đại Học Harvard, nơi mà lần đầu tiên ông biết đến thi hào Ralph Waldo Emerson qua bài diễn văn “The American Scholar” vào năm 1837.

Thoreau là nhà Siêu Việt hàng đầu nổi tiếng với tác phẩm “Walden,” phản ảnh cuộc sống đơn giản trong môi trường thiên nhiên, và tiểu luận “Civil Disobedience” [Bất Tuân Dân Sự], mà ban đầu có tựa đề là “Resistance to Civil Government” [Chống Lại Chính Quyền Dân Sự], là bài viết chống lại nhà nước bất công.

Thoreau có khoảng 20 tác phẩm gồm văn, thơ và tiểu luận. Những tác phẩm cuối đời của ông viết về lịch sử thiên nhiên và triết lư mà trong đó ông dự tri về các phương pháp và những khám phá về lịch sử sinh thái và môi trường, là 2 nguồn của chủ nghĩa môi sinh hiện đại. Thể loại văn học của ông xen kẽ sự quan sát sâu vào thiên nhiên, kinh nghiệm cá nhân, hùng biện sắc bén, ư nghĩa tượng trưng, và kiến thức lịch sử, trong khi biểu thị sự nhạy bén thi vị, sự chân phương triết học, và chú trọng đến chi tiết thực tế. Ông cũng cổ vơ từ bỏ sự phung phí và ảo tưởng để khám phá những nhu cầu chính yếu thực sự của cuộc sống.

Năm 1844, Thoreau cho đăng bài khảo luận “The Preaching of the Buddha” [Lời Dạy của Đức Phật] trên báo Dial. Bài này được trích từ tác phẩm tiếng Pháp cuốn “L’ Introduction à L’ Histoire de Buddhisme Indien” [Giới Thiệu Lịch Sử Phật Giáo Ấn Độ] của học giả người Pháp Eugène Burnouf (1801-1852). Tuy nhiên, Thoreau đă có phó bản của bản dịch tiếng Pháp của Burnouf về Kinh Diệu Pháp Liên Hoa [Saddharmapundarika Sutra], mà ông đă dịch sang tiếng Anh với tựa đề “White Lotus of The Good Law” [Diệu Pháp Bạch Liên Hoa Kinh] vào năm 1837, là bản Kinh Phật được dịch đầu tiên tại Mỹ.(7)

Thoreau đă ảnh hưởng nhiều văn nghệ sĩ tên tuổi, gồm Edward Abbey, Willa Cather, Marcel Proust, William Butler Yeats, Sinclair Lewis, Ernest Hemingway, Upton Sinclair, E. B. White, Lewis Mumford, Frank Lloyd Wright, Alexander Posey, và Gustav Stickley. Đặc biệt, Thoreau cũng đă ảnh hưởng đến 2 nhân vật nổi tiếng thế giới sau ông là lănh tụ Mohandas Gandhi và Mục Sư Martin Luther King, Jr.




H́nh b́a tác phẩm Walden của Henry David Thoreau.
(nguồn: Wikipedia.com)

Lănh tụ Gandhi lần đầu tiên đọc cuốn “Walden” vào năm 1906 lúc ông là nhà hoạt động dân quyền tại Johannesburg, Nam Phi. Và lần đầu tiên lănh tụ Gandhi đọc tác phẩm “Civil Disobedience” của văn thi sĩ Thoreau lúc đang ngồi tù tại Nam Phi v́ tội biểu t́nh bất bạo động chống nạn kỳ thị người Ấn Độ tại Transvaal. Trong một bài viết, lănh tụ Gandhi nói rằng Thoreau là “một trong những người đàn ông vĩ đại nhất mà nước Mỹ đă tạo ra, mà tư tưởng của ông [Thoreau] đă ảnh tôi rất lớn.” Lănh tụ Gandhi nói rằng ngài đă ứng dụng một số tư tưởng của Thoreau và đề nghị tất cả bạn bè, là những người giúp ngài vận động Độc Lập Ấn Độ, nghiên cứu về Thoreau. Lănh tụ Gandhi cho biết đó là lư do tại sao ngài lấy tựa đề bài viết của Thoreau ‘On the Duty of Civil Disobedience’ [Trách Nhiệm Bất Tuân Dân Sự] được viết cách đó 80 năm, để đặt tên cho cuộc vận động của ngài.

C̣n Mục Sư Martin Luther King, Jr. th́ viết trong tự truyện rằng lần gặp gỡ đầu tiên của ông với tư tưởng đấu tranh bất bạo động là khi đọc “On Civil Disobedience” của Thoreau vào năm 1944 trong khi học tại Đại Học Morehouse College.(8)

Thoreau có bài thơ “Free Love” mà trong đó mô tả một thứ t́nh yêu tự do như cánh đại bàng dang rộng, với đoạn đầu như sau:

My love must be as free
As is the eagle's wing,
Hovering o'er land and sea
And every thing. (9)

T́nh yêu của tôi phải tự do
Như cánh chim đại bàng,
Bay lượn trên mặt đất và biển cả
Và trên tất cả mọi vật.

Phong Trào Siêu Việt đến thời của thi hào Walt Whitman th́ hạ cánh từ cơi siêu việt xuống thế giới hiện thực.

florida80
12-18-2019, 19:46
Walt Whitman (1819-1892)

Thi hào Walt Whitman sinh tại Long Island, New York, ngày 31 tháng 5 năm 1819 và mất ngày 26 tháng 3 năm 1892. Ông là nhà thơ, nhà văn, và kư giả. Ông bỏ học từ năm 11 tuổi để đi làm kiếm tiền phụ giúp gia đ́nh. Ông làm nhiều việc từ phụ tá văn pḥng luật sư thành phố, nhà giáo, nhà in, tới nhà xuất bản sách. Ông là người chuyển tiếp giữa chủ nghĩa Siêu Việt và chủ nghĩa hiện thực, đă phối hợp cả hai quan điểm ấy trong các tác phẩm của ông. Whitman nằm trong số những thi sĩ có sức ảnh hưởng rất lớn trong nền văn học Mỹ. Ông thường được gọi là cha đẻ của thể thơ tự do. Sáng tác của ông gây nhiều tranh luận trong thời đại đó, đặc biệt tuyển tập thơ “Leaves of Grass” [Lá Cỏ] của ông, mô tả công khai chuyện t́nh dục.

Tác phẩm chính yếu của Whitman là cuốn “Leaves of Grass,” được chính ông bỏ tiền túi ra xuất bản vào năm 1855. Tác phẩm này là nỗ lực mang đến cho những con người b́nh thường anh hùng ca của Mỹ. Ông tiếp tục bổ sung và sửa đổi tác phẩm này cho đến khi qua đời vào năm 1892.

Lối sống lêu lổng của Whitman đă được khuôn rập bởi phong trào Beat và những người lănh đạo phong trào này như Allen Ginsberg và Jack Kerouac vào thập niên 1950s và 1960s cũng như các nhà thơ phản chiến Adrienne Rich và Gary Snyder.

Thơ của Whitman đă được phổ nhạc bởi rất nhiều nhạc sĩ; thực tế cho thấy thơ của ông đă được phổ nhạc nhiều hơn bất cứ nhà thơ Mỹ nào khác trừ Emily Dickinson và Henry Wadsworth Longfellow.(10)

Theo học giả Shamsher Singh tại Đại Học Sunrise University, Alwar, Ấn Độ, trong bài viết “Walt Whitman: His Concept of Religion” [Quan Điểm Về Tôn Giáo Của Walt Whitman],(11) th́ có rất nhiều tương đồng về tư tưởng Phật Giáo và Kỳ Na Giáo (Jainism) trong thơ của Whitman. Chẳng hạn, trong bài thơ “Song of Myself,” [Bài Ca Chính Ḿnh] Whitman tự cho là nhà thơ của thân và tâm: “I am, the poet of the Body and I am the poet of the soul” [Tôi là, nhà thơ của thân và tôi là nhà thơ của tâm].

Theo Singh, trong câu đầu này của bài thơ “Song of Myself,” Whitman đánh giá thân và tâm b́nh đẳng. ‘Thân’ là Thần Nhân theo quan điểm Kỳ Na Giáo và ‘Tâm’ là ‘Tâm Linh’ theo Phật Giáo. Theo Kỳ Na Giáo, bậc hiền nhân thực hành theo chánh đạo cuối cùng được giải thoát khỏi ṿng sinh tử. Trong cuộc đi t́m tâm linh, Whitman đă đạt tới mục đích cao nhất của sự tự giác – là trạng thái gần với Niết Bàn [Nirvana] trong Phật Giáo, Tịnh Thức [Turiya] trong Áo Nghĩa Thư, và Toàn Trí [Kevala] hay Giải Thoát [Moksa] trong Kỳ Na Giáo.

Đoạn thơ sau đây trong bài thơ “Passage to India” [Hành Tŕnh Tới Ấn Độ] của Whitman nói về sự vô thường biến dịch của thời gian, không gian và cái chết như ḍng nước chảy về miền vô tận.

“O soul, thou pleasest me—I thee;
Sailing these seas, or on the hills, or waking in the night,
Thoughts, silent thoughts, of Time, and Space, and Death, like waters flowing,
Bear me, indeed, as through the regions infinite,
Whose air I breathe, whose ripples hear—lave me all over;
Bathe me, O God, in thee—mounting to thee,
I and my soul to range in range of thee.”(12)

Ôi tâm hồn, ngươi làm vui ḷng ta – Ta ngươi;
Chèo thuyền qua những đại dương này, hay lên những ngọn đồi, hay thức giấc trong đêm,
Suy nghĩ, trầm tư, về Thời Gian, và Không Gian, và Cái Chết, như nước chảy,
Hăy mang theo ta, phải đó, qua miền vô tận,
Không khí ta hít thở, những tiếng sóng ŕ rào ta nghe – thấm nhuận ta cùng khắp;
Hăy tắm ta đi, ôi Thượng Đế, trong ngươi – gắn liền với ngươi,
Ta và tâm hồn ta nằm trong lănh địa của ngươi.

Thế Hệ Beat (Beat Generation)

Vào thập niên 1950s tại Mỹ không phải là thời gian có sự da dạng về tôn giáo. Phong trào tiếp thu tâm linh mà chúng ta biết ngày nay, lúc đó chưa được thiết lập và kỷ nguyên Hậu Chiến được xác định bởi việc tuân thủ các giá trị gia đ́nh và truyền thống, gồm sự thuần thành tôn giáo của các niềm tin Công Giáo-Tin Lành truyền thống.

Các nhà văn trong phong trào Beat nằm trong thiểu số những người t́m kiếm tâm linh tại Mỹ lúc đó là những người theo đuổi các h́nh thức tâm linh thay thế để bổ sung cho khát khao tồn tại mà họ đă gặp phải trong đời sống của chính ḿnh.

Thế Hệ Beat chưa bao giờ là phong trào lớn trong phạm vi số lượng, nhưng trong ảnh hưởng và t́nh trạng văn hóa th́ họ nổi bật hơn bất cứ phong trào nào khác.

Những năm ngay sau Thế Chiến Thứ Hai chứng kiến sự đánh giá lại toàn bộ các cấu trúc thông thường của xă hội. Cùng với sự bùng nổ kinh tế thời hậu chiến, sinh viên tại các đại học đă bắt đầu nêu nghi vấn về chủ nghĩa vật chất lan tràn trong xă hội. Thế Hệ Beat là sản phẩm của sự tra vấn này. Họ chứng kiến chủ nghĩa tư bản quay lưng lại với sự phá hoại tâm linh con người và chống lại b́nh đẳng xă hội. Cộng thêm với sự bất măn về văn hóa tiêu dùng, những nhà văn học Beat c̣n phàn nàn về kiểu cách đoan trang đến ngột ngạt của thế hệ cha mẹ. Những điều cấm kỵ không cho nói về t́nh dục được xem là không lành mạnh và có thể gây tổn hại tới tâm lư.

Trong thế giới văn học và nghệ thuật, những nhà văn Beat đứng đối nghịch với h́nh thức sạch, gần như sát trùng của những người theo chủ nghĩa hiện đại của thế kỷ 20. Họ [Beat] xây dựng kiểu cách văn học táo bạo, đơn giản và biểu cảm hơn bất cứ điều ǵ có trước đó. Các thể loại âm nhạc ngầm như jazz đặc biệt gợi hứng cho các nhà văn Beat. Phong trào hippie của thập niên 1960s cũng nợ các nhà văn học Beat rất nhiều.

Phật Giáo, dù cách xa ḍng chính của Mỹ, đă cung ứng cho mỗi nhà văn một phương pháp để nối kết lại với cảm giác bị mất dưỡng tố tâm linh mà các truyền thống và văn hóa của họ đă không thể cung cấp. Mỗi nhà văn theo đuổi con đường riêng của ḿnh trong triết lư Phật Giáo, và đến nơi khác nhau như là kết quả của sự khám phá của mỗi người.

Các nhà văn Beat đóng góp cho sự phát triển của nền Phật Giáo Mỹ qua các phương pháp thích đáng và nghiên cứu h́nh thành trong tác phẩm văn và thơ phản ảnh các phương pháp mà trong đó các nhà văn dung hợp triết lư Phật Giáo trong cuộc sống cá nhân như là sự thực hành tâm linh và như là yếu tố phong cách dùng để nâng cao và truyền đạt việc sáng tác của họ.

Dù các nhà văn học Beat được gọi chung là một thực thể duy nhất bởi báo chí văn học buổi ban đầu, họ không được đặc trưng bởi tính đặc thù của tư tưởng; thay v́ vậy họ đă phác thảo “tinh thần chiết trung” là bằng chứng trong các tác phẩm của họ. Sự giáo dục tôn giáo của Jack Kerouac trong Đạo Công Giáo và di sản Do Thái của Allen Ginsberg là các tiêu chuẩn trong cuộc sống của 2 tác giả mà sẽ biểu lộ trong tác phẩm của họ bên cạnh các h́nh thái tâm linh Đông Phương. Điều này dẫn tới sự kề cạnh của h́nh ảnh tôn giáo trong tác phẩm của họ và, cuối cùng, tới sự sáng tạo của một sự tổng hợp mới được nói đến như là “Đặc Tính Tâm Linh của Beat.” Đặc Tính Tâm Linh của Beat này được tạo ra bởi các truyền thống Phật Giáo và Ấn Độ Giáo v́ nó sẽ là nguồn cội tôn giáo của các nhà văn đă đóng góp cho nó. Đối với các nhà văn học Beat, Phật Giáo sẽ trở thành một giải pháp cho việc hóa giải sự hỗn loạn của cuộc sống trong đời sống riêng tư của họ và sự hoài nghi của họ về nền văn hóa thống trị.

Thập niên 1950s là thời gian khi mà Thiền Phật Giáo được xem như đă xây dựng gốc rễ trong nền văn hóa Mỹ. Thiền Sư người Nhật D.T. Suzuki được sư phụ là Thiền Sư Soyen Shaku gửi sang Bắc Mỹ vào năm 1896. Sau khi sống tại New York một thời gian, ông được mời dạy tại Đại Học Columbia và có ảnh hưởng rất lớn đến nhiều người gồm các nhà nghệ sĩ, trí thức, và tâm lư. Rick Fields là một học giả về lịch sử tôn giáo Mỹ cho rằng Thiền Sư Suzuki và tác phẩm của ông đă đại chúng hóa Thiền, do đó làm cho nhiều người trong văn hóa Tây Phương biết đến rộng răi. Đây là lần đầu tiên Phật Giáo được giảng dạy và thực hành trong bối cảnh ra xa khỏi tu viện. “Sự Bùng Nổ Thiền,” như được nhiều học giả về lịch sử tôn giáo tại Mỹ nói đến, đă xảy ra trong thập niên này.

Sự thích thú gia tăng vào Thiền phù hợp và trong cách nào đó trực tiếp nuôi dưỡng sự hứng thú của các nhà văn học Beat đối với Phật Giáo.

Những người sáng lập của Thế Hệ Beat đă gặp nhau vào đầu thập niên 1940s tại Đại Học Columbia, New York. Giữa thập niên 1950s, những khuôn mặt gạo cội của Beat đă gặp nhau tại San Francisco nơi mà họ cũng gặp và làm quen những người bạn của các khuôn mặt có liên quan với phong trào Phục Hưng San Francisco (San Francisco Renaissance).

Vào thập niên 1960s, một số nhân vật của phong trào Beat mở rộng đă hoạt động trong các phong trào hippie và chống văn hóa lớn hơn. Tác phẩm của Ginsberg cũng trở thành yếu tố quan trọng của phong trào văn hóa hippie đầu thập niên 1960s.

Allen Ginsberg và Jack Kerouac là hai nhân vật cốt cán ban đầu của Beat, và họ đă ảnh hưởng đến những người đi sau trong thế hệ Beat nhiều năm sau này. Lucien Carr, John Clellon Holmes, và Neal Cassidy cũng là những thành viên đầu tiên của phong trào này, dù ảnh hưởng của họ ít hơn những người khác.

florida80
12-18-2019, 19:48
Allen Ginsberg (1926-1997)

Allen Ginsberg đến và biết Phật Giáo lần đầu qua Raymond Weaver, giáo sư tại Đại Học Columbia, là người đă giảng về công án, hay những khó hiểu của ngôn ngữ nghịch lư được sử dụng như là phương pháp giác ngộ trong các lớp học của ông. Weaver giới thiệu Phật Giáo với Allen, người sau đó đă viếng thăm Thiền Viện Đầu Tiên của Thành Phố New York vào năm 1953 nơi mà ông đă xem các bức tranh và sách về Thiền trong thư viện. Phản ứng đầu tiên của ông đối với Phật Giáo tại Thiền Viện này là có chút không hài ḷng và ông đă so sánh bầu không khí ở đây với câu lạc bộ đại học và cảm thấy không được hoan nghênh.

Tuy nhiên, ông đă khám phá ra điều ǵ đó giá trị – một tuyển tập các tiểu luận của D.T. Suzuki là “Buddhism in the Philosophical Library Series,” [Phật Giáo Trong Hàng Loạt Thư Viện Triết Học]. Trong tác phẩm này, Allen đă đọc thấy nhiều thông điệp về sự giác ngộ của Thiền, hay kinh nghiệm giác ngộ, đă làm cho ông rất thích thú. Đó một phần là bởi v́ một kiến giải mà ông có trong 5 năm trước đó khi ông trải qua quá tŕnh tạo dựng sự thơ mộng tự phát trong một kinh nghiệm kiến giải liên quan đến nhà thơ William Blake đă gây cảm hứng và bối rối cho ông. Quan điểm về sự giác ngộ trong tác phẩm của Suzuki trùng hợp hoàn toàn với bản chất của kiến giải của ông về Blake và cung cấp một bối cảnh mới để theo đuổi những yêu cầu huyền bí của ông.

Khi xem tranh và đọc sách Phật trong thư viện của Thiền Viện First Zen Institute, Allen đă sáng tác bài thơ đầu tiên có hơi hám và h́nh tượng triết lư Đông Phương, “Sakyamuni Coming Out From the Mountain” [Thích Ca Mâu Ni Xuống Núi]. Tác phẩm đầu tay gặp gỡ với Phật Giáo đă tạo cảm hứng cho Ginsberg chia xẻ những khám phá của ông với các bằng hữu và ông đă kể cho Jack Kerouac về tác phẩm này và rồi gửi cuốn sách về các câu chuyện Thiền cho người bạn của ông là Neal Cassady. Kerouac không tức th́ hứng thú những ǵ Ginsberg kể nhưng đă từ từ trở thành một trong những thành viên ṇng cốt nhất của Beat quảng bá giáo pháp và nghiên cứu về Phật Giáo. Allen thực hành Thiền Định Phật Giáo qua h́nh thức chánh niệm.

Mùa thu năm 1956, nhà xuất bản City Lights Books phát hành cuốc “Howl and Other Poems” của Allen Ginsberg. Sau khi ra đời, tác phẩm đă bị thuế quan Hoa Kỳ và cảnh sát San Francisco tịch thu v́ cho rằng trong đó có những bài thơ khiêu dâm. Đây là tuyển tập thơ có ảnh hưởng lớn nhất thời hậu Thế Chiến Thứ II với hơn một triệu ấn bản.

Năm 1970, Ginsberg gặp một vị Thầy Tây Tạng trên đường phố Manhattan, New York trong lúc đứng chờ xe bus, và vị này đă thay đổi cuộc đời ông. Vị Thầy Tây Tạng đó là Đại Sư Chogyam Trungpa, tốt nghiệp tại Đại Học Oxford, là giáo sư và học giả, đă trốn khỏi Tây Tạng và định cư tại Hoa Kỳ năm 1965. Năm 1972, Ginsberg Quy Y và phát nguyện thọ tŕ Bồ Tát Giới với vị đạo sư Tây Tạng này. Ông có Pháp Danh là Dharma Lion.(13)

Bài thơ “Sakyamuni Coming Out From the Mountain” có đoạn như sau:

“Arhat
who sought Heaven
under a mountain of stone
sat thinking
till he realized
the land of blessedness exists
in the imagination -- the flash come:
empty mirror”(14)

A La Hán
vị t́m thấy Niết bàn
dưới ngọn núi đá
ngồi thiền tư
đến khi giác ngộ
cơi an lạc hiện tiền
trong trí tưởng – tia sáng vụt đến
tầm gương rỗng không

florida80
12-18-2019, 19:49
(nguồn: Wikipedia.com)
Jack Kerouac (1922-1969)

Kerouac bắt đầu nghiên cứu Phật Giáo vào mùa đông năm 1953 và 1954 trong hoàn cảnh cô đơn và tuyệt vọng của cuộc đời ông. Một trong những tác phẩm Phật Giáo, bản dịch của tác phẩm Phật Sở Hành Tán [Xưng Tán Cuộc Đời Đức Phật] của ngài Ashvaghosa [Mă Minh], đặc biệt làm cho ông thích thú. Sau đó ông tiếp tục t́m đọc các cuốn sách khác về Phật Giáo, gồm cuốn A Buddhist Bible [Kinh Phật] của Dwight Goddard, là tuyển tập những trích dẫn lời các kinh Phật.

Tại San Jose, California, trong lúc đọc kinh sách Phật Giáo, Kerouac ghi chú về những đề tài ông đang nghiên cứu. Cuối cùng ông có cả trăm trang ghi chú và trích dẫn từ các bộ kinh và sách khác. Ông đă viết cho người bạn Allen Ginsberg và khuyến khích ông này nghiên cứu Phật Giáo. Ông đă cung cấp nhiều danh sách kinh sách mà ông đă đọc cho Allen. Kerouac vừa là người bạn vừa là thầy dạy về Phật Giáo cho Ginsberg trong lúc ông tiếp tục đọc kinh và ghi chú.

Kerouac kể cho bạn của ông rằng ông cần sắp xếp những ghi chú lại thành sách gọi là “Some of the Dharma” [Một Số Giáo Pháp], để làm tài liệu dạy Phật Giáo cho bất cứ ai muốn t́m hiểu về Đạo Phật.

Sau khi rời khỏi San Jose ông đă sáng tác hàng loạt bài thơ mà ông gọi là “San Francisco Blues,” gồm 2 nguồn trích thuật Phật Giáo đầu tiên được đưa vào tác phẩm của ông. Quyết định đưa Phật Giáo vào trong sáng tác của ḿnh để thiết lập sự hiện hữu chuyên đề mà ông sẽ tiếp tục phát triển trong thập niên kế tiếp.

Kerouac cũng đă đọc tác phẩm “Siddhartha” của văn hào Đức Herman Hesse và Kinh Lăng Nghiêm (Surangama Sutra) dù ông cảm thấy không hiểu trọn vẹn.

Đầu năm 1954, Kerouac bắt đầu sa đà vào rượu và t́nh dục, và sau đó ông hồi phục để trở lại nghiên cứu Phật Giáo.

Ngoài việc thực hành thiền, Kerouac cũng đọc Kinh Kim Cang mỗi ngày trong tuần và cảm nhận được sự an lạc khi đọc Kinh này.

Thiệt hại nhiều nhất cho việc tu tập là việc ông bị đau chân khi ngồi thiền. Phần lớn bệnh này là do viêm tĩnh mạch, hay cục máu đông, do việc sử dụng thuốc ngủ. Dù bị đau dữ dội, Kerouac vẫn tiếp tục tu thiền và cảm thấy an lạc khi ngồi. Ông đă sáng tác bài thơ kể về kinh nghiệm thiền có tựa đề “How to Meditate” [Làm Sao Thiền]. Mùa xuân năm 1955 ông viết về lịch sử của Đức Phật lịch sử, Siddhartha Gautama, mà ông đặt tên là “Wake Up” [Thức Tỉnh].

Năm 1957, Kerouac bán tác phẩm “On the Road” cho nhà xuất bản Viking Press. Trong tiểu thuyết “On the Road,” -- kể về chuyến đi giang hồ tới lui từ New York sang Denver, tới San Francisco và qua Mexico City của Kerouac, cuốn sách cũng đă được đóng thành phim và phổ biến vào tháng 12 năm 2012 -- có một câu nói để đời của Kerouac:

“The best teacher is experience and not through someone's distorted point of view”
[Vị thầy tốt nhất là kinh nghiệm và không qua quan điểm méo mó của người nào khác].

Năm 1958, ông viết cuốn tiểu thuyết “Dharma Bums.” Sau đó, Kerouac du lịch sang Mexico City. Tại đây ông lấy cảm hứng để viết cuốn “Mexico City Blues” vào năm 1959, là tuyển tập những bài thơ nói về kinh nghiệm của ông với h́nh ảnh Phật Giáo. Trong tập thơ này ông đă lồng vào đó các trích đoạn ngắn của Kinh Lăng Nghiêm và Kinh Lăng Già. Thời gian ở Mexico City cũng tạo cảm hứng cho Kerouac viết cuốn “Tristessa,” mô tả kinh nghiệm của ông với các cô gái làng chơi Mễ. Cuốn tiểu thuyết này được xem là một phần của tác phẩm bán hư cấu lấy cảm hứng từ Phật Giáo mà ông đă phát triển thành.

Điều đáng tiếc là sau khi thành công với tác phẩm “The Dharma Bums” Kerouac rơi vào thái độ tiêu cực. Ông trở nên thất vọng với các quan điểm mà ông mô ta vài năm trước đó và nói với Snyder về sự mâu thuẫn liên quan đến cuộc cách mạng Phật Giáo tại Mỹ. Sau khi bị báo chí chỉ trích nặng nề, Kerouac tuyên bố với Whalen tại San Francisco rằng ông đoạn tuyệt với Phật Giáo:

“Tôi không c̣n là Phật Tử nữa, tôi không là ǵ nữa cả. Tôi không cần. Tôi chỉ quan tâm đến trái tim.”(xem chú thích 13)

Học giả và nhà phê b́nh văn học Ben Giamo cho rằng việc Kerouac rời bỏ Phật Giáo là điều dễ hiểu và nó có thể được biết như là một “xung đột tâm linh.” Giamo nhận định rằng Kerouac vốn là tín đồ Thiên Chúa Giáo chỉ đến với Phật Giáo là để đi t́m tự do, sáng tạo và tâm linh, mà những phẩm chất này ông không t́m thấy trong di sản của các tôn giáo truyền thống.

Một đoạn trong bài thơ “How To Meditate” đưa người đọc vào cơi thiền buông xả, vô niệm:

“blank, serene, thoughtless. When a thought
comes a-springing from afar with its held-
forth figure of image, you spoof it out,
you spuff it off, you fake it, and
it fades, and thought never comes-and
with joy you realize for the first time
'thinking's just like not thinking-
So I don't have to think
any
more'”(15)

trống rỗng, b́nh lặng, vô niệm. Khi một ư nghĩ
xuất hiện từ xa mang theo h́nh ảnh, hăy quán nó là giả,
hăy buông xả nó, quán nó giả, và
nó biến mất, và ư nghĩ sẽ không bao giờ đến nữa – và
với niềm vui hăy nhận ra nó ngay từ đầu
‘suy nghĩ’ như thể không suy nghĩ –
Như thế ta không phải suy nghĩ

nữa’

florida80
12-18-2019, 19:49
Gary Snyder (1930)

Trong thời gian Allen Ginsberg sống ở San Francisco khoảng 1955, ông được Kenneth Rexroth là nhà thơ có tiếng tại đây giới thiệu để gặp hai nhà thơ Gary Snyder (1930- ) và Philip Whalen (1923-2002).

Snyder và Whalen đều tốt nghiệp tại Đại Học Reed College ở thành phố Portland, tiểu bang Oregon và đều thích nghiên cứu về Phật Giáo. Họ đă gặp nhau trong trường Reed vào năm 1946 và làm bạn và cùng thích thú nghiên cứu về Á Châu và Phật Giáo. Whalen trước đó đă có thực hành Tọa Thiền của phái Tào Động và thích Phật Giáo qua nghiên cứu triết học Vedanta của Ấn Độ Giáo. Khi ba người này gặp nhau th́ họ cùng chia xẻ sách Thiền của D.T. Suzuki và rất hứng thú tinh thần đơn giản của Thiền.

Gary Snyder là nhà thơ, nhà biên khảo, giáo sư và nhà hoạt động môi trường. Ông có mối quan hệ chặt chẽ với Thế Hệ Beat và Phục Hưng San Francisco. Snyder đoạt Giải Thưởng Pulitzer Prizer về Thơ và Giải Thưởng American Book Award. Tác phẩm của ông phản ảnh sự thấm nhuận tâm linh Phật Giáo và thiên nhiên. Snyder đă dịch sang tiếng Anh văn chương cổ Trung Quốc và văn chương hiện đại Nhật Bản. Ông dạy tại các Đại Học University of California, UC Davis và thành viên của Hội Nghệ Thuật California.

Tác phẩm đầu tiên của ông, “Riprap,” diễn tả những kinh nghiệm sống trong rừng và đi bộ đường ṃn tại công viên quốc gia Yosemite, được xuất bản vào năm 1959. Ông đă trải qua một thời gian nghiên cứu Thiền tại Nhật Bản, và xuất bản cuốn “Buddhist Anarchism,” vào năm 1961. Cuốn sách của ông xuất bản năm 1974 “Turtle Island,” được Giải Thưởng Pulitzer Prize. Ông đă ảnh hưởng đến nhiều nhà văn học thuộc Thế Hệ West Coast Generation X, gồm Alex Steffen, Bruce Barcott và Mark Morford. Tác phẩm “Aze Handles” của ông xuất bản năm 1983 đoạt Giải Thưởng American Book Award.(16)

Xin đọc mấy đoạn cuối trong bài thơ “December At Yase” của Gary Snyder để thấy tư tưởng Phật Giáo đi vào thơ ông ra sao:

“I feel ancient, as though I had
Lived many lives.
And may never now know
If I am a fool
Or have done what my
karma demands.” (17)

Tôi cảm nhận thời cổ đại, như thể tôi đă
Sống qua nhiều đời kiếp.
Và có thể bây giờ không bao giờ biết
Phải chăng tôi là kẻ vô minh
Hay đă làm xong điều ǵ
nghiệp lực tôi sai khiến.

Phong trào Beat đă ảnh hưởng đến nhiều lănh vực văn học nghệ thuật tại Mỹ như phong trảo “Hippies” trong thập niên 1960s. Có điều về h́nh thức Hippies th́ ăn mặc màu u ám, đeo kính râm, tóc dài và trông giống như mấy gă đồng bóng. C̣n Beat th́ được biết là những “tay chơi” hành xử trầm tĩnh.

Thành viên của Beat là William S. Burroughs được xem như là người cha đẻ của văn học hậu hiện đại. Một thành viên khác của Beat là nhà văn LeRoi Jones/Amiri Baraka đă giúp khởi động phong trào Nghệ Thuật Da Đen.

Beat cũng gây ảnh hưởng rộng lớn với phong trảo nhạc rock and roll và nhạc quẩn chúng, gồm cả nhóm Beatles, như các nhạc sĩ Bob Dylan và Jim Morrison. Nhạc sĩ John Lennon là người hâm mộ Jack Kerouac.

Gần đây nhất, nghệ sĩ Mỹ Lana Del Rey đă đưa phong trào Beat và thơ Beat vào trong bản nhạc năm 2014 của cô “Brooklyn Baby.”(18)

Lời Kết

Tinh thần giác ngộ, khai phóng và giải thoát của Đạo Phật giúp con người vượt thoát mọi giáo điều, tín điều và khuôn khổ bó buộc là chất liệu quư giá cho sự sáng tạo nghệ thuật ở mọi thời đại.

Đó là lư do tại sao từ phong trào Siêu Việt vào thế kỷ 19 đến phong trào Beat ở thế kỷ 20 trong nền văn học Mỹ đều xem Phật Giáo như là nguồn mạch bất tận cho sự sáng tạo để vượt qua mọi trầm trệ của truyền thống khô cứng đă đóng băng tư tưởng và sự sáng tạo của con người trong những khung thước g̣ bó, hạn cục.

Tinh thần vượt thoát của nghệ thuật thế gian đă bắt gặp nội lực siêu thoát tâm linh của Đạo Phật trong thế giới văn học Mỹ từ hai thế kỷ qua là điều không phải khó hiểu lắm.

Câu chuyện về mối tương giao giữa văn học Mỹ và Phật Giáo c̣n dài và nhiều t́nh tiết nhưng v́ bài viết có giới hạn nên xin dừng lại ở đây. Mong rằng những ǵ được tŕnh bày nơi đây có thể giúp người đọc có khái niệm tổng quát về mối lương duyên kỳ diệu giữa Phật Giáo và văn học Mỹ.

florida80
12-18-2019, 21:22
Dầu Nhị Thiên Đường, Thần Dược Trị Bá Bệnh Của Một Thời






Những chai dầu Nhị Thiên Đường (Ảnh tư liệu)




Sau 1975, dầu Nhị Thiên Đường ngừng hoạt động. Ḍng họ Vi ra định cư nước ngoài và nhăn hiệu Nhị Thiên Đường tuy không c̣n sản xuất ở Việt Nam nhưng vẫn được sản xuất ở nước ngoài.



Thời bao cấp xuất hiện những chai dầu Nhị Thiên Đường giả mạo, sau này người Việt xài dầu Nhị Thiên Đường sản xuất ở Hong Kong nhập về.

Khi c̣n học cấp I, bọn trẻ con chúng tôi đều biết câu đồng dao: “Nhất dương chỉ, Nhị thiên đường, Tam tông miếu, Tứ đổ tường, Ngũ vị hương, Lục tào xá”, bốn câu sau lúc đó chưa biết là ǵ, chỉ biết hai câu đầu.

Nhất dương chỉ là môn vơ tuyệt luân trong truyện kiếm hiệp Kim Dung, mà ngày đó kiếm hiệp Kim Dung người miền Nam phần nhiều đều nằm ḷng.

Dầu Nhị Thiên Đường c̣n phổ biến hơn v́ phụ nữ, nhất là các cô, các bà lớn tuổi ít ai không có trong túi một lọ dầu ve bằng ngón út đựng ít dầu màu nâu đỏ mang nhăn hiệu ông Phật mập này.




Dầu xài mọi lúc, mọi nơi

Tôi hồi nhỏ vẫn được bà thỉnh thoảng nhờ ra tiệm tạp hóa mua dầu Nhị Thiên Đường mỗi khi hết.

Rất khó quên cái cảm giác cầm về hộp giấy vuông vức, lấy chai dầu đưa cho bà, c̣n hộp giấy và tờ hướng dẫn sử dụng chữ nhỏ li ti th́ gỡ ra liệng vô sọt rác. Hăng sản xuất luôn kèm tờ hướng dẫn gấp nhỏ cuộn sẵn trong khi người dùng chẳng mấy khi xem v́ đều biết rơ cách dùng từ lâu.




Dầu Nhị Thiên Đường lúc đó được bà con lao động gọi là “dầu trị bá bệnh” v́ hễ khó ở là người ta lấy ra xài.

Đau đầu lấy ra thoa hai thái dương, ho thoa cổ, đau bụng thoa chỗ bao tử, cảm lạnh sổ mũi thoa hai lỗ mũi, cần cạo gió th́ thoa lưng, đau cơ đâu thoa đó.

Cần xông hơi khỏi cần kiếm lá xông chi mắc công, nhỏ vài giọt dầu vào nồi nước sôi là xong, chẳng may trúng thực cũng cho vài giọt vào ly nước nóng uống. Thậm chí côn trùng cắn, dị ứng cũng thoa, rồi mèo cào, gai xước, chảy máu th́ dầu xài như thuốc sát trùng hay cồn y tế.




Đến mức sâu răng cũng lấy cây tăm quấn miếng bông g̣n thấm dầu chấm vào chỗ đau nhức… th́ đúng là xài dầu đă thành… nghiện.

Nhiều người miền Bắc rất ngạc nhiên khi thấy người miền Nam, kể cả nam giới thường hay bỏ trong túi một lọ dầu nước như một thứ bửu bối pḥng thân khi ra đường. Đó là thói quen dùng dầu gió rất khó bỏ một thời.






Hướng dẫn sử dụng dầu Nhị Thiên Đường.




Một thời vang bóng

Dầu Nhị Thiên Đường là sản phẩm của nhà thuốc Nhị Thiên Đường của người Quảng Đông do gia đ́nh họ Vi sáng lập.

Ban đầu chỉ xuất hiện ở những khu vực có người gốc Quảng Đông ở Chợ Lớn, sau lan dần ra v́ người Việt dùng rất nhiều, đây là một trong những sản phẩm rất lâu năm ở Việt Nam, có cơ sở khác ở Malaysia, Singapore...

Tại Chợ Lớn, nhà thuốc đặt ở 47 Canton, sau này là Triệu Quang Phục. Trong cuốn niên giám Đông Dương 1933-1934 c̣n ghi lại rơ ràng: Nhị Thiên Đường Pharmacie asiatique 47 rue de Canton, Telephone no 58 Directeur Vi-Khai Chợ Lớn.

Sản phẩm chủ lực ban đầu của nhà thuốc Nhị Thiên Đường là ngoại cảm tán, một loại thuốc trị cảm rất hiệu nghiệm, bán rất chạy. Ngoài ra c̣n dầu, gồm hai loại: dầu gió nước và dầu cù là cùng mang tên Nhị Thiên Đường.

Giai đoạn đầu dầu cù là bán được, v́ lúc đó người miền Nam ưa dùng dầu cù là, trong đó có hiệu Mac Phsu do người Myanmar (c̣n gọi là người Cù Là) sinh sống ở Việt Nam bán.

Dầu cù là Mac Phsu cũng đi vào câu đồng dao “Ḅn bon sicula, bánh tây sữa hột gà, dầu cù là Mac Phsu” cho thấy sản phẩm cũng rất được ưa chuộng nhưng sau này nhiều người thích chuyển qua xài dầu gió dạng nước hơn và đó cũng là lúc dầu Nhị Thiên Đường lên ngôi, bán khắp cả Đông Dương.

Thậm chí đă có lúc từ Nhị Thiên Đường được dùng để nói về dầu gió, tương tự như Honda được dùng để nói về xe máy. Măi sau này Nhị Thiên Đường mới có một đối thủ xứng tầm là dầu khuynh diệp Bác sĩ Tín.

Cây cầu mang tên Nhị Thiên Đường









Bên bờ kênh Đôi thuộc quận 8, trên trục lộ giao thông từ Sài G̣n đi Long An có một cây cầu bắc qua được xây từ năm 1925 bởi nhà thầu Vallois-Perret.

Cầu có nhiều nét kiến trúc rất đẹp, đặc biệt ở phần ban công thép và các trụ đèn trên cầu có nét đặc trưng không thể lẫn lộn với bất kỳ cây cầu nào khác.

Do cầu từ lúc xây dựng đă mang tên Nhị Thiên Đường và đă có khá nhiều giai thoại về tên gọi này.

Có giai thoại cho rằng trước đây nhà máy sản xuất thuốc và dầu Nhị Thiên Đường nằm ở bên phía đường Trần Hưng Đạo và Nguyễn Văn Dũng, c̣n công nhân th́ ở khu vực ngoại thành phía bên kia kênh Đôi.

Hằng ngày để đi đến chỗ làm các công nhân đều phải đi đ̣ qua kênh Đôi rất mất thời gian và nguy hiểm.

Ông chủ Nhị Thiên Đường quyết định bỏ tiền cùng với chính phủ Nam Kỳ lúc đó xây nên cây cầu này để làm việc thiện cho dân chúng thuận tiện đi lại, trong đó có các công nhân của ông.

Cũng có giai thoại cho rằng khi xây cầu th́ chính phủ Nam Kỳ vận động ông chủ Nhị Thiên Đường ủng hộ một phần tiền xây cầu để đổi lấy việc đặt tên cầu chứ không phải toàn bộ kinh phí xây cầu v́ số tiền này rất lớn.

Giai thoại khác là kinh phí xây cầu đều do chính phủ Nam Kỳ lúc đó bỏ ra. Do ở gần ngay nơi chân cầu vốn có một dăy nhà kho lớn là nơi chứa gạo và sản phẩm của dầu Nhị Thiên Đường.

Trước đây địa điểm này được dân chúng gọi là kho Nhị Thiên Đường nên khi xây cầu xong, người ta lấy luôn tên Nhị Thiên Đường đặt cho cây cầu.

Không rơ trong các giai thoại trên cái nào là chính xác nhất nhưng chắc chắn là đều có liên quan đến nhăn hiệu Nhị Thiên Đường.

Quảng cáo và quảng bá chữ Quốc ngữ

Để trở thành một thương hiệu lớn, đương nhiên không thể thiếu sự thành công của quảng cáo.

Để quảng bá nhăn hiệu Nhị Thiên Đường, ông chủ đă chọn cách khá độc đáo, đó là thay v́ đăng quảng cáo trên sách, báo th́ ông ta thuê một số trí thức viết ra các bộ sách quảng cáo bằng chữ Quốc ngữ, luôn cả chữ Pháp và Hán gọi là Vệ sinh chỉ nam.

Trong cuốn sách này in đầy h́nh ảnh và chữ quảng cáo cho các cao đơn hoàn tán của Nhị Thiên Đường, đồng thời in kèm vào trong đó các loại thơ văn để người xem có thể đọc thêm.

Chẳng hạn bên cạnh quảng cáo dầu cù là Ông Tiên là trích đoạn thơ Lục Vân Tiên, bên cạnh nhăn hiệu Nhị Thiên Đường là từng phần Nghĩa hiệp kỳ duyên, bộ truyện ngôn t́nh cực kỳ ăn khách về mối t́nh Việt - Khmer lúc đó của Nguyễn Chánh Sắt hay c̣n gọi Chăn Cà Mum (tên nhân vật chính).

Nhiều khi khách đang đọc quảng cáo thuốc xổ lăi th́ được đọc thêm Hậu chàng Lía, hay các mối t́nh uyên ương ly hận của Hồ Biểu Chánh...

Ban đầu mấy tập sách này tặng cho khách mua thuốc hay khách qua đường để quảng cáo nhưng sau khách xin nhiều quá để đọc nên cuối cùng nhà thuốc phải in số lượng lớn và bán với giá rẻ, chỉ vài cắc một bản.

Sách này không bán ở nhà sách mà bán ở chợ, bến xe… cho người lao động, khách b́nh dân mua đọc.

Những nhà văn không có tiền in sách đă chọn cách đưa in ở sách quảng cáo nhà thuốc, đây cũng là một kênh tốt để đưa được tác phẩm đến với người đọc

florida80
12-18-2019, 21:22
Trong cuốn Phê b́nh và cảo luận, nhà phê b́nh Thiếu Sơn đă kể lại: “Lần đầu tiên tôi được đọc cụ Hồ Biểu Chánh trong một cuốn sách quảng cáo của nhà thuốc Nhị Thiên Đường.

Tôi để ư tới tiểu thuyết của cụ rồi kiếm coi ở loại sách như những truyện Tàu in xấu, để hạ 4 cắc mà luôn luôn bán dưới giá đó.

Khi tôi gặp cụ, tôi thường khuyên cụ soạn lại tất cả tiểu thuyết của cụ cho in lại, tŕnh bày như loại sách của Tự Lực Văn Đoàn của Tao Đàn hay Tân Dân.




Cụ nghe ư kiến của tôi một cách chăm chú có vẻ tán thành nhưng rồi lại bỏ qua cho đến nỗi tới nay muốn đọc lại những tác phẩm của cụ cũng không biết kiếm đâu có mà đọc”.

V́ sao nhà văn Hồ Biểu Chánh không muốn in sách đẹp? V́ ông biết nếu sách in đẹp sẽ phải bán mắc và như vậy sẽ không đến được tay những độc giả b́nh dân thân thiết của ông.

Chính nhờ những cuốn sách quảng cáo giá rẻ in xấu như Vệ sinh chỉ nam của nhà thuốc Nhị Thiên Đường mà văn chương chữ Quốc ngữ b́nh dân giai đoạn đó đă cực kỳ phong phú và phổ biến rộng khắp trong tầng lớp dân chúng.






Ba chữ Nhị Thiên Đường bằng gạch xây vẫn c̣n sau cả trăm năm biến đổi. Ảnh: NGUYỄN MINH VŨ



Căn nhà 47 Triệu Quang Phục đă đổi chủ, hiện nay trên tầng cao nhất vẫn c̣n đủ ba chữ Nhị Thiên Đường xây bằng gạch xa xưa. Mong rằng căn nhà được bảo tồn và giữ lại một nhăn hiệu rất lâu, rất quen thuộc với người Sài G̣n.

Sưu tầm

florida80
12-18-2019, 21:23
Bạn Biết Gì Về Thuốc?








1. Thuốc, đặc biệt là các loại kháng sinh, panadol và các loại viên sủi, cơ thể của bạn phải mất 6 tháng mới đào thải hết toàn bộ độc tố phát sinh ra từ 1 viên thuốc.


2. Độc tố từ thuốc có thể làm bạn bị mục xương, viêm loét dạ dày, suy thận, viêm gan, mất trí nhớ, táo bón, tiêu chảy, viêm ruột, nhiễm độc máu,…

3. V́ sao mỗi lọ thuốc đều ghi tránh xa tầm tay trẻ em?

4. V́ sao mỗi lọ thuốc khi muốn uống đều phải có sự chỉ định, kê toa từ bác sĩ?

5. V́ sao các vận động viên trên thế giới đều không được dùng thuốc trước những ngày thi đấu?

6. Thuốc không tốt như bạn nghĩ và thuốc không phải là cách tốt nhất để giúp bạn khỏe mạnh.

7. Thuốc giết chết vi khuẩn có hại, đồng thời cũng giết luôn tế bào sống trong cơ thể của chúng ta.

8. Hóa trị giết chết tế bào ung thư nhưng sau đó bệnh nhân cũng sẽ mất rất sớm v́ hóa trị cũng đă giết luôn tế bào sống.

HĂY XÂY DỰNG CƠ THỂ BẰNG DINH DƯỠNG, BẰNG VẬN ĐỘNG.

Sưu tầm

florida80
12-18-2019, 21:24
Thầy...Của Bác Sĩ










Trong một bịnh viện nổi tiếng và lớn nhứt ở Việt Nam hiện nay có môt bịnh nhân nằm trên giường bịnh chờ phẫu thuật th́ bác sĩ kíp trưởng tới .

Vừa nh́n thấy mặt bác sĩ kíp trưởng , ông bịnh nhân mặt cắt không c̣n giọt máu, toàn thân run rẩy, ḅ xuống trốn dưới gầm giường , miệng kêu gào thảm thiết :




- Đổi bác sĩ khác ! Đổi bác sĩ khác !




Người nhà thấy vậy, đỡ ông khỏi gầm giường và động viên ông :




- Sao vậy ? Đây là bác sĩ phó khoa, học vị Thạc Sĩ Y Khoa đấy .




Ông bịnh nhân vẫn lắc đầu nguây nguẩy , sùi bọt mép :




- Biết rồi ! Đổi ngay ! Tao là giáo viên hướng dẫn Luận văn Thạc sĩ của nó ! Bằng Thạc sĩ của nó cũng do tao cấp !




Lượm trên mạng

florida80
12-18-2019, 21:24
Con Săi! Con Vua! Đoàn Xuân Thu







Chắc bà con ḿnh ai cũng biết câu: “Con vua th́ lại làm vua. Con săi ở chùa lại quét lá đa!”

Câu nầy trúng với xác xuất gần như tuyệt đối là 99.99 %. Chỉ có 00.01 là trật.

Trong mười ngàn trường hợp, chỉ có một trường hợp là trật th́ tác giả câu nầy phải nói là khôn giàn trời mây, ‘trí tuệ’ ăn trùm thiên hạ!

Trường hợp độc nhất vô nhị nầy: Con săi không ở chùa, không quét lá đa tới già rồi chết là: Lư Công Uẩn (974 – 1028), người đă lập ra nhà Lư kéo dài tới 216 năm.

Lư Công Uẩn dù xuất thân là con săi ở chùa, một chú tiểu, nhưng không có cái vụ tự động một cái rột được bế lên lên làm vua đâu nhe. Mà đường hoạn lộ cũng trầy trật lắm. Măi tới năm 1009, khi Lê Long Đĩnh qua đời, con trai c̣n nhỏ, Lư Công Uẩn là một vơ tướng mới được lực lượng của Đào Cam Mộc và thiền sư Vạn Hạnh tôn lên ngôi cửu ngũ.




***

Bà con nào già háp háp, cỡ tuổi tui, và khoái xem cải lương, chắc c̣n nhớ vở tuồng: ‘Tiếng Trống Sang Canh’ của soạn giả Thu An, viết năm 1957.

Với Đệ nhứt danh ca vọng cổ Út Trà Ôn trong vai Lê Long Việt. Đệ nhứt kép độc Hoàng Giang trong vai Lê Long Đỉnh.

Chính sử chép rằng: “Cuối triều nhà Lê, Vua Lê Đại Hành mất, anh em Long Việt, Long Đỉnh tranh giành ngôi báu. Lê Long Việt bị chính em ruột của ḿnh là Lê Long Đỉnh giết chết!”


Soạn giả Thu An cho Long Việt bị bốn mũi dao ‘thí chúa’ của bọn tay sai Long Đỉnh cấm phập vào lưng. Máu đỏ tuôn tràn.

Cố hướng mắt về cố đô Vua Lê Long Việt gào lên lời thống thiết: “Ta chết v́ ta là Vua, có nhiều vải mục trong kho, nhiều gạo hôi trong lẫm, mà để cho dân đói khổ lầm than! Long Đỉnh rồi đây nó cũng sẽ chết!”

Lời tiên tri đó, dẫu trước hay sau, bao giờ cũng đúng cho một chế độ độc tài toàn trị, hôn quân vô đạo!




***

Đó là chuyện hồi xửa, hồi xưa thời phong kiến vương quyền; nhưng triều đại CS ngày nay thực ra cũng là triều đại phong kiến trá h́nh; chỉ khác cái tên (Cộng ḥa Nhân dân ǵ ǵ đó), c̣n ḷng tham lam vô độ, cách cư xử của bọn chúng đều y chang như thế.

Vua cha truyền ngôi cho vua con trong chế độ phong kiến. C̣n trong chế độ CS độc tài c̣n tệ hại hơn nữa; v́ mỗi một ông quan đầu tỉnh là một ông vua con ở địa phương nên quan cha truyền ngôi cho quan con luôn.

Cái tư tưởng tệ hại ‘thiên hạ là của ta’ từ Trung Hoa thời phong kiến truyền tới thời Trung Cộng đấy thôi!




Chuyện rằng: ‘Mao Trạch Đông đi bán muối đă lâu vậy mà giờ đây cháu nội của Mao, là Mao Tân Vũ sanh năm 1970, cũng được đóng lon Thiếu tướng, Ủy viên Chính Hiệp Toàn Quốc (na ná như Dân biểu của các nước phương Tây vậy. Cái khác nhau Dân biểu ở các nước dân chủ là được dân bầu; c̣n Ủy viên Chính Hiệp Toàn Quốc của Trung Cộng là do Đảng chọn ra, đặt chú em mầy ngồi đó v́ là “Con Cháu Các Cụ Cả’ tức truyền thống ‘5C’!




Báo chí Tây Phương gọi đó là hạt giống đỏ (the great red hope). Hạt giống đỏ nở ra cây, rồi kết phe, kết phái với nhau giành ghế.

Giành th́ có kẻ thua, người thắng. Kẻ thua th́ bị cất vô hộp cho tới già tới chết.




Người thua cuộc ‘vĩ đại’ gần đây là Bạc Hy Lai, từng là Uỷ viên Bộ Chính trị, Bí thư Trùng Khánh, Bộ trưởng Bộ Thương mại, vốn là con của ‘Cụ’ Bạc Nhất Ba, Ủy viên Bộ Chính trị, Phó Thủ tướng.

(Con Bạc Hy Lai là Bạc Qua Qua (cũng là hạt giống đỏ) đi Mỹ du học, nhưng không thèm học hành ǵ ráo mà măi ăn chơi mát trời ông Địa, giờ chắc cũng c̣n tiền để ăn chơi; nhưng đường công danh hoạn lộ trở về nước để ngồi trên đầu trên cổ của 1.4 tỉ dân Hoa Lục đă ‘on bon phi nan’, tan tành theo mây khói với số phận của Tía ḿnh rồi.)




Người hạ đọ ván, ‘nốc ao’ đồng chí Bạc Hy Lai là Tập Cận B́nh, đang là Tổng Bí thư, Chủ tịch nước, Chủ tịch Quân ủy suốt đời th́ vốn là con của ‘Cụ’Tập Trọng Huân, Uỷ viên Bộ Chánh trị Đảng CS Trung Quốc.

Điều đó chứng tỏ rằng Bạc Hy Lai hoặc Tập Cận B́nh đều là hạt giống đỏ, tức cá mè một lứa, nhưng vẫn chơi nhau sát ván v́ miếng đỉnh chung.

Đó là tầng lớp chóp bu. C̣n ‘lèng èng’ cỡ cấp tỉnh th́ cũng ‘sêm sêm’. Cha làm Bí thơ tỉnh ủy khi được thăng quan tiến chức về Trung ương th́ tính toán mưu mô giành sẵn cái ghế vừa trống đó cho con của chính ḿnh.

Thế nên đồng chí nầy là con đồng chí nào? Là câu hỏi thường đặt ra khi đề bạt một cán bộ đảng. Mà xét cho cùng toàn là: ‘5 C’ tức ‘“Con Cháu Các Cụ Cả’ th́ biết chọn đứa nào, bỏ đứa nào bởi ghế th́ ít mà đít th́ nhiều. Nên cái chuyện đấm đá nhau xảy ra hà rầm cứ mỗi một năm trước ngày Đại hội Đảng.

florida80
12-18-2019, 21:25
Cái thói giành ăn đấm đá trong nội bộ đảng nầy dân ngu khu đen, ai cũng biết! Biết chỉ để cười ruồi chơi thôi v́ đâu có ‘lan can’ ǵ tới ḿnh; bởi đứa nào lên rồi cũng vậy. Cũng cạp đất mà ăn trong khi dân nghèo đành mất đất, chánh cống thành vô sản!

Vậy mà có anh chàng thiệt là khờ khạo! Con vợ nó thấy làm đảng viên có ăn quá xá nên xúi chồng ḿnh làm đơn xin gia nhập Đảng CS.

Chú em nầy cứ lắc đầu quầy quậy không chịu; v́ tin lời báo ‘quốc doanh’ đăng Tổng thanh tra Chánh phủ khi về hưu, c̣n phải làm ruộng làm vườn đến thúi cả móng tay, móng chưn mới sống nổi.

Rồi c̣n đương chức giám đốc Sở, ngoài giờ làm việc, phải chạy xe ôm, vợ con c̣n phải nấu rượu lậu kia ḱa! Cực quá! Thôi anh hổng ham làm đảng viên đâu!

Th́ con vợ chỉ ngón tay vô trán thằng chồng mà xỉa xói: “Ngu chừa chỗ cho người ta ngu với. Làm vườn làm ruộng, chạy xe ôm nấu rượu lậu th́ tiền đâu nó cất cái biệt thư to đùng như dinh Tổng thống? Bề nổi đă hực hở xa hoa như thế th́ bề ch́m c̣n có gấp trăm lần? Nó nói dối, bố láo bố lếu đó cha Nội!”

“Ờ hé! Nghe Bu mầy phân tích rạch ṛi nên anh sáng mắt, sáng ḷng ra; anh sẽ cặm cụi viết cái đơn xin gia nhập Đảng v́ gia phả nhà ta tới ba đời hy sinh v́ cách mạng mà. Thế nào cũng chắc ăn như bắp!”



Hôm sau, ngủ dậy, hắn ḷ ṃ đến Văn pḥng Tỉnh ủy để nộp đơn th́ xui quá tụi nó đang giờ nghỉ để ăn trưa. Anh chàng bèn xuống ‘căn-tin’ mua tô hủ tiếu mang ra. Cả ‘căn-tin’ ồn ào như chợ vỡ. Nhưng một bàn có một ông phốp phác, phương phi, vẻ đường bệ, đang ngồi một ḿnh nên c̣n một ghế trống!


Chàng ta không biết đó là Trưởng pḥng tổ chức của Tỉnh đảng bộ vẫn rón rén: “Thưa ông! Tui có thể ngồi ở đây không ạ?”

Tuy nhiên, quan lớn nh́n anh ta bằng nửa con mắt và nói: ‘Một con đại bàng sẽ không thể nào ngồi chung với một con lợn.’Nghe vậy, chàng bèn trả lời: “Vậy sao? Thôi tui bay đi đây!


(Té ra thằng nầy rất khác thiên hạ, v́ nó dại với (vợ) nhà mà khôn chợ nhe!)



Quan lớn rơ ràng rất bực tức v́ câu trả lời táo tợn và quyết định chờ cơ hội để phục thù. Trong lúc phỏng vấn xét tư cách ứng viên để kết nạp vào ‘Cảm t́nh đảng’, quan lớn truy những câu hỏi rất chi tiết về lư lịch ba đời bần cố nông của đương sự


Chàng ta trả lời rót rót, như học thuộc ḷng: “Ông Nội đánh Thực dân Pháp. Bố đánh Đế quốc Mỹ. Đương sự đánh bọn Bành trướng Bắc Kinh!”Không bắt bẻ được, quan lớn quay qua sưu tra tŕnh độ học vấn của ứng viên.

“Sao thằng nầy lại có nhiều bằng tiến sĩ đến thế?”Biết đầu chừng nó chơi bằng dỏm; nên quan lớn ra một câu hỏi hóc búa để t́m xem trí thông minh mầy để ở đâu?

“Anh đi đường gặp hai cái túi. Một đựng đầy vàng và một đựng sự khôn ngoan? Anh chọn cái nào?”



“Thưa đồng chí!Tui chọn cái túi đựng vàng!”

“Vàng? Tôi không nhứt trí! Sự khôn ngoan quan trọng hơn tiền bạc chớ!”


Chàng ứng viên bèn trả lời: “À người ta hay chọn cái ǵ mà ḿnh không có!”




Kết thúc cuộc phỏng vấn, đồng chí Trưởng pḥng tổ chức tỉnh ủy giận quá phê vào tờ đơn của đương sự hai chữ: “Con Ḅ!”

Chàng ta không nh́n vào tờ giấy rồi mở cửa đi ra. Tuy nhiên, anh ta trở lại ngay, trả lại giấy và nói: ‘Xin lỗi! Đồng chí đă kư vào tờ đơn của tôi, nhưng lại quên đóng dấu!”


Về nhà, anh ta nói với vợ rằng: “Thôi! Ghế thi ít; đít th́ nhiều; không có tới phần ḿnh đâu Bu nó ơi! Để anh tiếp tục làm ruộng làm vườn tới thúi móng tay và phần Bu mầy nấu rượu lậu cho anh uống để quên cái thói đời ‘chó má’ nầy c̣n hèm th́ đề nuôi heo nhe!”

Quả là một quyết định cực kỳ thông ḿnh và sáng suốt! Đừng hy vọng hăo huyền gia nhập đảng, được làm quan rồi đi ăn cướp, ăn cắp của dân để bị dân rủa sả rồi đặt chuyện xỏ xiên tới Mẹ của ḿnh như câu chuyện dưới đây th́ xấu hổ tổ tiên, ông bà ḿnh lắm lắm!”

florida80
12-18-2019, 21:25
Chuyện rằng: “Một Thái tử đảng CS Trung Quốc trẻ tuổi và tài cao. Trẻ v́ mới được 25 tuổi; tài cao v́ tốt nghiệp Tiến sĩ môn chánh trị của một trường Đại học danh tiếng ở Mỹ.

Về nước được ông Bố quyền lực đặt ngay vào cái ghế Bí thơ huyện ủy. Đường hoạn lộ rất hanh thông nên quan Bí thơ rất kiêu căng và hợm hĩnh.




Một hôm thăm dân cho biết sự t́nh, quan Bí thơ được một ông chủ một Nhà máy Xúc xích, vốn là người nước ngoài đầu tư vào Trung Quốc, hướng dẩn đi ‘tham quan’ nhà máy.

“Thưa ông Bí thơ! Đây là niềm hănh diện của nhà máy chúng tôi! “Với chiếc máy nầy, chúng ta có thể đặt một con lợn, và ra xúc xích.”

Viên Bí thơ cười khẩy, nói: “Vâng, nhưng ông có cái máy nào mà ông có thể đặt ‘xúc xích’ và đi ra một ‘con lợn’ không?”

Ông Chủ hăng Xúc xích tức giận nói: “Có! Thưa ông Bí thơ! Chúng tôi gọi nó là “Your Mother”.

florida80
12-18-2019, 21:26
Monday, December 2, 2019




“Không Ai Trong Chúng Ta Có Thể Tránh Được Cái Chết..."










“Không ai trong chúng ta có thể tránh được cái chết...””:



Nam diễn viên từng đoạt giải Oscar "Richard Gere" luôn là tâm điểm chú ư của người hâm mộ. Ông là thần tượng ở mọi nơi trên thế giới và về ông không cần tới bất kỳ một quảng cáo nào. Gần đây, một đoạn nhật kư của ông trong Facebook đă gây ra một cơn băo về cảm xúc. Hàng trăm ngàn người đă chia xẻ bài viết của ông, rất nhiều người trong số đó không phải là các fan hâm mộ của Richard. Ṭa soạn của chúng tôi: Strength-Mind xin cung cấp cho các bạn một bản dịch của đoạn hồi kư tuyệt vời này:





1.- "Mẹ của một trong những người bạn của tôi luôn luôn duy tŕ một lối sống lành mạnh. Bà chỉ ăn những thức ăn sạch và bổ dưỡng, không uống rượu và không hút thuốc lá, thường xuyên tập thể dục và rất sợ ra nắng mặt trời mà không có kem bảo vệ. Bà thường xuyên tham khảo ư kiến chuyên gia dinh dưỡng và vật lư trị liệu, sinh hoạt đúng theo quy định của họ. Có thể nói rằng bà luôn chăm chút cho sức khỏe của ḿnh.




Bà bây giờ 76 tuổi, và bà được chẩn đoán là bị ung thư da và ung thư tủy xương. Hơn nữa, bà c̣n mắc thêm chứng loăng xương ở giai đoạn nghiêm trọng..."




2.- "Cha của bạn tôi không hề từ chối bất kỳ một điều ǵ đối với bản thân. Ông chưa bao giờ chơi thể thao và rất thích ăn ngon, ông thậm chí c̣n phết bơ trực tiếp lên những miếng thịt hun khói. Ông tự cho phép ḿnh uống rượu và tắm nắng trên băi biển cho đến khí da bắt đầu bong ra như bánh nướng.




Có thể nói rằng trong cả cuộc đời của ḿnh, ông ấy không hề đếm xỉa đến những lời khuyên của các bác sĩ và sống tự do theo sở thích của ḿnh. Hiện nay ông đang ở tuổi 81, và bác sĩ nói rằng nhiều người trẻ c̣n phải ghen tỵ với sức khỏe của ông".




Dù có cố gắng đến đâu đi chăng nữa th́ bạn cũng không thể thoát khỏi chất độc bên trong ḿnh. Sớm hay muộn nó sẽ quật ngă bạn. Nói như người mẹ bị bệnh nan y của bạn tôi: “Nếu như tôi biết trước cuộc sống của tôi sẽ kết thúc thế này, tôi sẽ không bao giờ nghe các bác sĩ, và sẽ sống hạnh phúc.”




Đó là cuộc sống, và không ai trong số chúng ta sẽ thoát khỏi định mệnh. V́ vậy, không nên coi bản thân ḿnh như một cái ǵ đó thứ cấp. Trong khi có thời gian, hăy sống trong niềm vui của ḿnh. Bởi v́ ngày mai có thể sẽ quá muộn.




V́ vậy, hăy làm những ǵ bạn muốn. Hăy ăn ngon, hăy tắm nắng dưới ánh mặt trời, hăy lười biếng nếu muốn. Hăy là ngớ ngẩn và kỳ lạ, nhưng là chính ḿnh. Bởi v́, không ai trong chúng ta có đủ thời gian cho tất cả mọi thứ c̣n lại!"




Trong những lời đơn giản này ẩn chứa ư nghĩa sâu sắc. Nếu những ḍng này làm bạn có một cái nh́n mới về cuộc sống của bạn, hăy chia sẻ chúng với bạn bè của ḿnh.




P/s : Cứ hồn nhiên như cô tiên và sống theo những ǵ trái tim bạn, cơ thể bạn mách bảo. Làm việc thiện tâm giúp người, giúp đời sống vui vẻ . Hăy luôn nhớ rằng khi chết chả ai mang theo được cái ǵ cả...




Nguồn: Lê Hoài Anh



at 4:02 PM







No

florida80
12-18-2019, 21:51
Sức Mạnh Của Thiện









Miền Bắc Ấn Độ có một một thôn làng tên là Cách Y Mă. Nơi này đất đai cằn cỗi, cuộc sống mọi người khốn khổ, ngay cả việc làm sao để được ăn no cũng là một vấn đề. Người dân trong thôn cũng muốn thay đổi hiện trạng này, khổ nỗi t́m không được kế sinh nhai nào cả.




Cách thôn Cách Y Mă không xa là một con đường quốc lộ thô sơ, giao thông qua lại khá khó khăn, xe cộ đi qua thường hay phát sinh sự cố. Có một lần, một chiếc xe hàng vận chuyển thức ăn gặp phải mương sâu lật nhào, các chum vại đồ ăn rơi văi tứ tung. Lái xe bị thương, đi nhờ một chiếc xe thuận đường tới bệnh viện, hàng hóa không ai trông giữ. Người dân thôn Cách Y Mă thấy thế, bèn trộm lấy những chum vại đồ ăn đó về nhà, liên tiếp mấy ngày, nhà nào cũng có thức ăn. Chuyện này đă khơi dậy trong đầu người dân thôn Cách Y Mă một cách kiếm ăn. Tục ngữ nói: “Ở gần núi th́ nhờ núi mà có cái ăn, ở gần nước th́ nhờ nước mà có cái ăn”, dân thôn hoàn toàn có thể kiếm lợi từ con đường gần nhà họ. Thế là, bọn họ thường xuyên loanh quanh ở gần đoạn đường ấy, hy vọng lại gặp những chuyến xe vận tải đồ ăn. Nơi nào xảy ra chuyện, họ sẽ thừa cơ thu hoạch.




Nhưng tai nạn th́ không thể thường xuyên phát sinh. Mắt nh́n mấy chiếc xe vận chuyển đồ ăn tới rồi lại đi mà hoàn toàn không thu lượm được ǵ, họ rất không cam ḷng. V́ thế, họ bèn theo chủ ư của một người, đêm đến, thừa lúc con đường không có ai, bọn họ dùng công cụ đào khoét mặt đường tạo ra nhiều hầm hố. Cứ như thế, xe cộ qua đây thường xảy ra tai nạn hơn. Dù cho không bị sự cố đi nữa, th́ cũng bởi t́nh h́nh giao thông quá kém, tất cả xe đều đi rất chậm, dân thôn đi theo sau xe, thừa dịp lái xe không chú ư liền ăn trộm hàng hóa của họ.




Ban đầu, dân thôn chỉ trộm đi một ít đồ ăn, về sau, những thứ hàng hóa khác họ cũng trộm, mang đến chợ bán lấy tiền. Cuối cùng, bọn họ không c̣n ăn trộm lén lút nữa, mà trắng trợn cướp luôn. Trong khoảng thời gian đó, con đường thô sơ bên cạnh thôn Cách Y Mă trở thành đoạn đường hết sức không an toàn. Cục cảnh sát mỗi tháng đều nhận được báo cáo về mấy vụ xe chở hàng hóa bị cướp bóc, bèn điều động lực lượng để phá án. Cảnh sát bắt quả tang tại hiện trường hai người dân thôn Cách Y Mă đang cướp hàng hóa và nhốt vào tù.




Nhưng làm như thế cũng không răn đe được những người dân thôn khác, ngược lại c̣n khiến họ càng thêm bí mật và lanh lợi trong lúc làm việc xấu. Họ bắt đầu phạm tội một cách có tổ chức, có người chuyên phụ trách canh chừng báo động, c̣n hàng hóa cướp được th́ đem về nhà cất giấu, hoặc là thay đổi bao b́ hàng hóa để cảnh sát đến t́m kiếm lục soát không ra vật chứng. Chính quyền địa phương cũng suy nghĩ rất nhiều biện pháp, muốn người dân thôn Cách Y Mă bỏ thói trộm cướp hàng hóa vô đạo đức và phi pháp ấy, hướng dẫn cho họ đi theo chính đạo. Tiếc rằng, dân thôn Cách Y Mă dấn thân vào con đường trộm cướp thường thu được lợi lộc, nên đă quen với phương thức kiếm ăn không nhọc sức mà thu hoạch này rồi. Vậy là nạn trộm cướp hàng hóa xung quanh khu vực thôn Cách Y Mă liên tục phát sinh.




Mùa đông năm đó, bởi đoạn đường qua thôn Cách Y Mă thường xuyên bị mất hàng hóa, cho nên rất nhiều lái xe lựa chọn đi đường ṿng tránh đoạn đường qua thôn. Như thế, suốt mấy ngày người dân thôn không thu hoạch được ǵ. Một hôm rốt cục có một chiếc xe hàng đi qua nơi đó, trên xe chở toàn những bao đựng tinh bột a-xít-phốt-pho-ríc. Dân thôn Cách Y Mă đều không có văn hóa, trong mắt họ tinh bột chính là lương thực, có thể chế tác các thứ đồ ăn ngon. Lập tức, mọi người ùa ra, cướp đi 20 bao đựng tinh bột a-xít-phốt-pho-ríc.

florida80
12-18-2019, 21:51
Anh lái xe trẻ tuổi thấy có người cướp hàng hóa của ḿnh, liền dừng lại, đi theo dấu những kẻ cướp t́m đến thôn Cách Y Mă. Ngược lại, những dân thôn khác nhân cơ hội đó, thoải mái tự do tới chỗ chiếc xe lấy hết những bao tinh bột ấy, bỏ lại chiếc xe rỗng không. Chàng trai t́m tới thôn, thỉnh cầu dân thôn trả hàng hóa lại cho ḿnh. Dân thôn làm sao dễ dàng giao trả đồ ăn cướp được, đều không thừa nhận đă lấy hàng của anh. Chàng trai trăm lần khẩn cầu đều không được, anh bèn nói cho dân thôn biết rằng tinh bột này không phải là thứ tinh bột làm thức ăn thông thường, mà là tinh bột cho công nghiệp. Nó có độc, ăn vào sẽ chết người, dân thôn có lấy cũng vô dụng thôi. Chàng trai nói lời chân thật, nhưng dân thôn đều không tin, bởi loại bột a-xít-phốt-pho-ríc này từ màu sắc hay là sờ vào th́ đều giống hệt loại tinh bột b́nh thường làm thức ăn hàng ngày của họ.




Chàng trai trẻ thấy dân thôn không tin, sợ lắm mà không biết phải làm sao. Anh vốn muốn đi báo cảnh sát, nhưng lại lo rằng một khi anh rời đi, thật sự sẽ có người nhân lúc ấy lấy bột này chế thành đồ ăn, khi đó sẽ có án mạng. Tuy rằng có chết người cũng không phải là trách nhiệm của anh, nhưng anh không thể trơ mắt mà nh́n những người này phải chịu chết! Anh bèn đến tận nhà những người dân thôn, nói rơ t́nh h́nh, thậm chí c̣n quỳ xuống trước mặt họ thỉnh cầu: “Số tinh bột ấy các vị không giao trả cho tôi cũng không sao cả, nhiều lắm tôi cũng chỉ bị tổn thất chút ít, nhưng tôi van xin các vị, ngàn vạn lần không được ăn thứ tinh bột này, như vậy sẽ gây chết người”.




Chàng trai cố gắng như thế, khiến dân thôn từ chỗ không tin đến chỗ nửa tin nửa ngờ, có người đem thứ tinh bột ấy cho gà ăn thử, để kiểm nghiệm xem chàng trai nói thật hay không. Kết quả, con gà ăn tinh bột này chỉ trong chốc lát lăn ra chết. Lập tức dân thôn kinh hăi, rồi chuyển sang vô cùng cảm động. Họ cướp hàng hóa của chàng trai kia, anh lẽ ra phải oán hận bọn họ, để cho bọn họ ăn thứ tinh bột đó mà trúng độc chết, thế cũng là xứng đáng. Nhưng chàng trai v́ để cứu mạng họ, không ngại quỳ xuống thỉnh cầu họ đừng ăn. Ḷng nhân từ thiện lương như thế, tấm ḷng tốt đẹp nhường ấy khiến họ xấu hổ vô cùng, cảm động măi không thôi.




Dân thôn tự nguyện mang trả lại xe những bao tinh bột mà họ đă lấy. Từ đó trở đi, người dân thôn Cách Y Mă không c̣n trộm cướp hàng hóa của xe cộ qua lại nữa. Nếu có người chủ ư làm vậy, lập tức có người đứng ra nói chuyện: “Ngẫm lại người hảo tâm kia mà xem, chúng ta làm hại anh ta, anh ta lại cứu mạng toàn bộ dân thôn. Nghĩ đến anh ấy, chúng ta c̣n mặt mũi nào tiếp tục thứ thủ đoạn hại người này nữa đây? Chẳng lẽ chúng ta thực sự là ma quỷ hay sao?”.




Vùng xung quanh con đường quốc lộ qua thôn Cách Y Mă đă thanh b́nh. Dưới sự cai quản của cảnh sát, sự hướng dẫn của chính quyền đều chưa từng có hiệu quả. Thế rồi, một người lái xe trẻ tuổi lương thiện lại thay đổi được tất cả. Thói quen của người ta là có thể thay đổi được, thiện niệm của con người là có thể thức tỉnh được, chỉ là xem thử làm cách nào chúng ta mới có thể thức tỉnh được họ mà thôi. Bất luận là ai đi nữa, trong ḷng kỳ thực đều có một mầm thiện tâm, chỉ ḷng nhân từ mới có thể khơi dậy nó thôi. Muốn người ta lương thiện, đầu tiên cần phải có ḷng thương, đối với người ác, ta dùng ḷng thương, th́ đều có thể thức tỉnh được thiện tâm của họ, khiến họ trừ bỏ được ác niệm. Chúng ta tin tưởng rằng, chỉ cần mọi người đều có một chút tâm lương thiện, đều có một chút ḷng thương, xă hội sẽ trở nên tốt đẹp hơn lên!




Sức mạnh của Thiện là hết sức to lớn. Trung Quốc bởi sự tiêm nhiễm của văn hóa Đảng “Giả – Ác – Đấu” và “Đặc quyền áp đảo tất cả” , th́ đạo đức trượt dốc, tham ô hủ bại tràn lan, con người đánh mất nhân tính, không có nhân quyền, các vấn đề xă hội bộc phát. Nhưng chúng ta tin tưởng, người dân Trung Quốc vẫn c̣n bản tính thiện lương, đám mây đen văn hóa đảng kia không thể ngăn được sự khao khát và hướng về bản chất lương thiện của con người. Pháp lư “Chân Thiện Nhẫn” của Pháp Luân Đại Pháp và ḷng từ bi của các học viên Pháp Luân Công sẽ đánh thức được bản tính thiện lương của người dân, làm sáng tỏ chân tướng cuộc bức hại của Đảng Cộng sản Trung Quốc, cộng đồng hướng đến tương lai tốt đẹp.

florida80
12-18-2019, 21:54
Thiện Niệm Khiến Người Ta Quảng Đại, C̣n Tư Tâm Khiến Người Ta Nhỏ Nhen - Định B́nh









Tôi thường xuyên thắc mắc là tại sao có một số người luôn luôn quảng đại, trong khi đó có một số người không thể như thế được. Tôi xem xét ở nhiều khía cạnh khác nhau, như là tính cách của người đó, giới tính, kinh nghiệm sống và học vấn, nhưng tôi không thể t́m thấy mối liên hệ nào cả. Một ngày, tôi khám phá ra rằng, một người quảng đại là có liên hệ đến thiện niệm hay tư tâm của người đó. Nếu bạn là một người lương thiện, mặc dù bạn không có quyền hành, sự giàu có, hay danh tiếng, bạn vẫn có thể cho người khác rất nhiều điều. Nhưng nếu bạn là người ích kỷ và có tư tâm, mặc dù bạn có rất nhiều thứ, bạn vẫn không thể cho ai một thứ ǵ và luôn luôn giữ lấy của cải của ḿnh. Cổ nhân có câu: “Tâm để vô tư thiên địa khoan, tư tâm điền hung thốn bộ nan” (Với một người vô tư, trời đất trở nên rộng răi vô cùng; với một người ích kỷ, mỗi bước đi đều thật nặng nề).




Tính lương thiện bao gồm sự khoan dung và quảng đại. Nó bao gồm luôn luôn nghĩ đến người khác trước, và vui vẻ khi người khác được hạnh phúc. Với người đại thiện vô tư, họ sẽ coi việc tạo phúc cho thiên hạ như là việc làm của họ vậy. Họ bao dung vạn sự vạn vật. Họ lấy khổ làm vui, đội trời đạp đất, tạo phúc cho thế gian, và để lại tiếng thơm muôn đời.

Khi người với ḷng từ thiện thấy người khác đau khổ, họ cho phép người đó dùng mọi thứ mà họ có thể cho được. Họ càng quan tâm tới người khác, họ càng được nhiều hơn, và người khác càng gần gũi họ. V́ thế, đối với những người có ḷng từ thiện, con đường trước mặt họ rộng lớn vô cùng và cuối cùng họ hoà tan vào cùng trời đất.




Mục đích của người ích kỷ là chiếm lấy và cất giữ. Họ muốn đoạt những ǵ mà người khác có. Họ làm tổn hại đến người khác v́ quyền lợi của bản thân ḿnh. Họ đẩy những khó khăn của ḿnh cho người khác, và ḷng ham muốn của họ sẽ không bao giờ được thỏa măn. Niềm vui sướng của người ích kỷ chính là nỗi đau của người khác, và họ đau khổ khi mọi người vui sướng. Họ ăn không ngon, ngủ không yên. Thậm chí cả trong giấc mơ họ cũng lo sợ bị mất quyền lợi, và tranh đấu trong cả giấc mơ của họ. Họ tự hào về những lợi lộc mà ḿnh giành được, và đau khổ v́ những mất mát nhỏ nhoi. Họ đau khổ cả tâm lẫn thân, và không c̣n nh́n thấy tương lai.




Người ích kỷ chỉ nghĩ đến bản thân ḿnh. Họ không thể cho ai một chút ǵ, và chỉ cố gắng chiếm lấy. Nhưng những việc đó làm cho chính họ bị mất mát. Con đường của họ càng trở nên hạn hẹp. Cuối cùng, họ mất tất cả.

florida80
12-18-2019, 21:54
Người Trung Quốc có câu: “Lùi một bước biển rộng trời trong”. Bước lùi này chính là một trận chiến giữa tính đại lượng và ḷng ích kỷ. Ḷng từ thiện là lùi một bước, và tính ích kỷ là tiến một bước. Khi bạn lùi một bước, dường như là bạn bị mất đi cái ǵ đó, nhưng thực ra bạn đang nhường bước cho người khác, con đường của bạn sẽ trở nên thênh thang hơn, và v́ thế bạn có cảm giác như trời đất bao la hơn xưa. Nếu bạn tiến thêm một bước, dường như bạn chiếm được cái ǵ đó, nhưng thực ra bạn đang tranh giành của người khác và con đường của bạn trở nên chật hẹp hơn. V́ thế bạn cảm thấy cuộc đời đen tối hơn.





Ḷng từ thiện và tính ích kỷ giống như thiên đàng và địa ngục trong tâm. Thể hiện ḷng từ thiện hay tính ích kỷ là sự chọn lựa của mỗi cá nhân, và nó quyết định tương lai của một người. Hướng theo ḷng từ bi, bạn đă chọn lựa lên thiên đàng! Hướng theo tính ích kỷ, chắc chắn là bạn đă chọn xuống địa ngục.






Tác giả: Định B́nh

[Chanhkien.org]

florida80
12-18-2019, 21:55
Vạn Người Theo Đuổi Không Bằng Một Người Yêu Thương











Hăy luôn khắc ghi rằng:

Một người cả đời chỉ yêu bạn, thương bạn, lo lắng cho bạn, đây mới chính là hạnh phúc.

Vạn người theo đuổi không bằng một người yêu thương.

Vạn người nuông chiều không bằng một người thấu hiểu.

Vạn người xă giao, bông đùa không bằng một người tận tâm bên cạnh lúc ốm đau, hoạn nạn.

Vạn người vây quanh khi vinh hoa không bằng một người ngồi bên cạnh khi sự nghiệp sụp đổ, tiền tài cạn túi.

Vạn người tâng bốc không bằng một người nhắc bạn biết nh́n xuống khi đang đứng nơi đỉnh cao, nh́n lên khi bạn mất niềm tin vào số kiếp.

Một người đứng ngoài lề danh lợi dơi theo bước chân bạn lúc thăng lúc trầm, đây mới chính là bằng an.

Vạn nơi để đi cũng không bằng một nơi yên b́nh để trở về khi đă ngập ngụa phong ba, gian truân. Đó là nhà!

Vạn nơi để reo vui, ḥ hét không bằng một nơi đủ chỗ cho bạn nương tựa khi sạt nghiệp, khổ đau. Đó là nhà!


Bởi:
Không phải tất cả mọi người trên đời này đều có thể yêu nhau bằng tất cả trái tim.
Những ai đi lướt qua đều là cảnh, những người đụng phải vai đều là khách.

Người nhớ bạn, yêu bạn mới là người chia sẻ ngọt bùi cùng bạn

Hăy trân trọng! Trân trọng họ bằng cả trái tim và khối óc.

Không phải tất cả những nơi đón chào bạn lúc bạn có tuổi trẻ, nhan sắc, tiền bạc đều là Nhà, để bạn có thể quay về khi lầm lỡ, có thể nhớ khi chia xa, có thể lưu luyến khi ĺa trần!

Đừng bao giờ nghĩ ḿnh có tiền, có sắc đẹp và tuổi trẻ th́ sẽ có nhiều lựa chọn. Chỉ khi bạn xấu, bạn nghèo bạn mới biết ai và nơi đâu sẽ chọn bạn mà thôi!


Theo XALUAN



at 4:00 PM







No comments

florida80
12-18-2019, 21:56
Từ Đâu Có Chữ OK?







Không ai có thể ngờ một từ xuất phát từ một tṛ đùa đă trở thành một sản phẩm vĩ đại nhất của nước Mỹ.

Không ai có thể ngờ một từ xuất phát từ một tṛ đùa đă trở thành một sản phẩm vĩ đại nhất của nước Mỹ, v́ nó phản ánh văn hóa, tư duy của dân Mỹ, và trên thế giới không ai không dùng đến nó.




Ông Allan Metcalf viết nguyên một cuốn sách về OK. Ông nói OK không chỉ là một từ vĩ đại, nó c̣n là một từ quan trọng, một sản phẩm thành công nhất mà người Mỹ đă xuất khẩu đi khắp thế giới. Nó c̣n bao gồm triết lư sống và cách suy nghĩ của người Mỹ.






Ông nói cái hay của nó là chỉ vỏn vẹn hai mẫu tự mà vừa đẹp, vừa đơn giản, vừa tiết kiệm.




Nó c̣n mang tính thực dụng của người Mỹ. Nó không hàm ư mọi chuyện đều hoàn hảo, vượt mức mong đợi, mà chỉ mang tính trung lập, có người c̣n gọi là ba phải.




Khi có ai hỏi bạn có khỏe không, bạn trả lời tôi OK, như vậy không có nghĩa là bạn khỏe như voi và cũng không có nghĩa là bạn đang bệnh liệt giường.




Có nhiều giai thoại về xuất xứ của OK, ở đây chỉ xin kể ba giai thoại.







Thứ nhất, từ này bắt đầu do một tṛ đùa. Ngày 23/3/1839, một tờ báo ở Boston dùng từ này đầu tiên, và giải thích rằng “ok” là viết tắt của “all correct,” mọi thứ đều chính xác. Nhưng tại sao lại chính xác khi “o” không bắt đầu cho “all” và “k" không bắt đầu cho “correct?” Do đó, ngay từ đầu, những ǵ gọi là chính xác cũng chưa hẳn là chính xác, mà chỉ là OK.




Thứ hai, một năm sau đó, 1840, ông Martin Van Buren ra tranh cử tổng thống lần nữa. Ông này vốn xuất thân từ khu Kinderhook của New York. Những người ủng hộ ông tái tranh cử gọi ông là lăo già ở Kinderhook - Old Kinderhook - và nhiều nơi trên nước Mỹ lập ra những nhóm ủng hộ ông, lấy tên là OK Club. Thế là cái từ này gây ồn ào trở lại.




Thứ ba, người ta đồn rằng Tổng thống Andrew Jackson, lănh đạo Hoa Kỳ từ 1829 - 1837 thường hay phê “OK” vào các văn thư tŕnh lên ông để tỏ ư chấp thuận. Trong ṿng 20 năm sau đó, các vị lănh đạo trong các ngành nghề khác bắt chước lối phê này để ra điều ḿnh cũng làm như tổng thống. Tác giả Allan Metcalf nói sự thực Tổng thống Andrew Jackson không hề phê “OK” vào các văn thư, nhưng tin đồn đó đă tạo ra một phong trào và giúp biến từ này thành một từ thông dụng.




Tác giả Allan Metcalf vẫn c̣n dạy môn Anh ngữ tại trường cao đẳng MacMurray ở thành phố Jacksonville, tiểu bang Illinois. Ông c̣n là Tổng thư kư lâu năm của hội các nhà Phương ngữ Hoa Kỳ.




Ông vẫn cố vận động để cả nước Mỹ xem ngày 23/3 là ngày OK Day để kỷ niệm ngày từ này xuất hiện đầu tiên.




Ông nói ngoài ông ra c̣n một người nữa, Thomas Harris, cũng viết một quyển sách có tựa 'I'm OK -- You're OK.' Theo ông, sách này phản ánh tâm lư yêu chuộng tự do của người Mỹ:




"'I'm OK' có nghĩa là tôi có thể làm những ǵ tôi muốn. 'You're OK' có nghĩa là bạn có thể làm những ǵ bạn muốn. Có thể là chúng ta không làm giống nhau, nhưng như vậy cũng OK”.

florida80
12-18-2019, 21:57
Tết Của Người Việt Già Trên Đất Mỹ











Theo một thống kê của Cơ quan an sinh xă hội bang California, Mỹ, trong tổng số 400 ngh́n người Việt hiện đang sinh sống ở miền Nam California, có khoảng 15 ngh́n người trên 65 tuổi. 1/3 ở chung với con cháu. Số c̣n lại, ở trong các viện dưỡng lăo (nursing home).

Vẫn theo thống kê này, những người Việt già trên đất Mỹ rất sợ bị đưa vào nursing home!



1. Xế chiều 29 tháng Chạp, tôi lái xe đến Viện Dưỡng lăo thành phố Westminster, Orange County. Đây là cơ sở được xem như khá nhất trong số những viện dưỡng lăo tại miền Nam Cali. V́ là ngày giáp tết nên quang cảnh khá lặng lẽ. Ở các lối đi trong khu vực dành cho người Việt, trên những băng ghế đặt rải rác dưới những tàn cây, không có cụ nào tản bộ hay ngồi nghỉ chân, tṛ chuyện. Băi đậu xe cũng chỉ thấy lác đác vài chiếc của nhân viên trực. Nh́n qua khu dành cho người Mỹ, người Hàn Quốc và khu dành cho người Mexico th́ đông người hơn. Có lẽ họ không biết hôm nay là giao thừa của người Việt.




Vào trong, tất cả đều vắng vẻ. Một lát, tôi mới thấy một y tá đẩy chiếc xe lăn, trên đó là một cụ ngoẹo đầu, mắt nhắm nghiền, rớt dăi chảy dài xuống khóe miệng. Trước cửa pḥng số 6, một bà ngồi im ĺm trên chiếc ghế nhựa, nét mặt thẫn thờ. Tôi hỏi: "Bà có con cháu vào thăm chưa?". Nh́n tôi một lát, bà lắc đầu kèm theo tiếng thở dài mệt mỏi.




Tên bà là Trần Thị Nghị, 74 tuổi. Bà sang đây theo diện bảo lănh của đứa con trai. Bà kể: "Hồi đầu, mọi sự tốt đẹp lắm. Nhưng được vài năm, con dâu tôi nói tôi ở dơ v́ lúc đứa cháu nội bị sổ mũi, tôi lấy tay bóp mũi, vắt nước mũi cho nó. Bực ḿnh quá, tôi nói hồi nhỏ tao cũng hay vắt nước mũi cho chồng mày vậy, mà có sao đâu! Thế là nó cấm tôi không được đụng đến con nó nữa. 3 tháng sau, chồng nó nghe lời nó, đưa tôi vào đây".




Ở một pḥng khác, cụ ông Nguyễn Văn Đức, 71 tuổi, nằm co quắp trên giường. Hỏi ra mới biết cụ bị bệnh suyễn. Đưa tay chỉ một hộp bánh, 2 hộp mứt, 2 hộp kẹo nằm chỏng chơ trên bàn, cụ phều phào: "Cái này con tôi cho, cái kia là của hội thiện nguyện, c̣n hộp đó là quà tặng của nhà chùa".




Theo tập quán người Việt, một gia đ́nh mà 2, 3 thế hệ gồm ông bà, cha mẹ, con cháu cùng ở chung với nhau th́ được xem như gia đ́nh hạnh phúc, ăn ở có đức, có hiếu. Nhưng người Mỹ nói riêng và người phương Tây nói chung, với bản tính thực tế th́ họ lại không nghĩ vậy bởi lẽ ngay từ khi c̣n trẻ, họ đă được học tính tự lập - và điều này đă tác động rất lớn đến thế hệ người Việt thứ 2, thứ 3 - là những người sang Mỹ từ khi c̣n bé, hoặc sinh ra trên đất Mỹ. Họ hầu như ít nói tiếng Việt mà chỉ dùng tiếng Mỹ - ngay cả khi về nhà.




Phần lớn họ chịu ảnh hưởng nặng của lối sống Mỹ: 18 tuổi là ra ở riêng, cha mẹ già th́ đưa vào viện dưỡng lăo. Sự thành công về mặt học vấn, tài chính đă khiến họ chẳng c̣n quan tâm nhiều đến quá khứ của cha ông. Nếu như ở Việt Nam, con cái thường ngồi im nghe cha mẹ giáo huấn - dù ngồi một cách miễn cưỡng - th́ ở Mỹ, phần lớn người Việt thế hệ thứ 2, thứ 3 lại chọn cách bỏ đi ra ngoài, không cần quan tâm đến những ǵ cha mẹ ḿnh đang nói, dẫn đến xung đột... Sự xung đột lắm khi chỉ bắt nguồn từ một nguyên nhân nhỏ nhoi nhưng không được giải quyết thấu đáo, dẫn đến mâu thuẫn ngày càng trầm trọng.




Bà Lư Thị Vân, 69 tuổi, nằm tại pḥng số 3, nói: "Có những điều ở Việt Nam coi là b́nh thường th́ qua đây lại trở thành bất b́nh thường. Trong một bữa ăn chẳng hạn, lúc tôi dùng cái muỗng của tôi để múc canh trong tô canh th́ thằng con rể tôi trợn mắt nh́n tôi rồi từ đó đến cuối bữa, nó không đụng vào tô canh đó nữa!".

florida80
12-18-2019, 21:57
V́ vậy, với những người Việt cao tuổi ở miền Nam Cali, ba chữ "viện dưỡng lăo" từ lâu đă là cơn ác mộng. Nó đánh thốc vào tim tạo thành những cơn kinh hăi, đến độ đă có một cụ quỳ sụp xuống ngay trước cổng vào viện dưỡng lăo, chắp tay vái con ruột ḿnh: "Ba lạy con, con cho ba về nhà, ba trải ghế bố nằm trong gara cũng được chứ con đừng bắt ba vô đây". Ông Trần Ngọc Lâm chẳng hạn, khi tôi hỏi vợ con ông ra sao, có thường xuyên vào thăm ông không th́ ông bực bội: "Làm ơn đừng nhắc đến vợ, đến con tôi nữa. Vợ, con mà để tôi sống như thế này à?".




Ông Lê Cẩm, ở pḥng số 9 trong viện dưỡng lăo, kể: "Năm tui 68 tuổi, đi đứng bắt đầu yếu, mắt mờ, tay run, con trai tui nói mai đưa ba vô nursing home. Tưởng nó giỡn chơi, ai dè sáng hôm sau nó đưa tui vô thiệt. Tui hỏi nó sao con nỡ ḷng nào mà làm vậy. Nó nói tỉnh bơ: Già rồi th́ vô viện dưỡng lăo chứ làm vậy là làm sao!". Hỏi ông có biết mai là tết âm lịch cổ truyền không? Ông nói biết v́ ba bữa trước, con ông vô thăm, có đem cho mấy hộp mứt. Trên g̣ má nhăn nheo của ông bỗng lăn dài những giọt nước mắt: "Tết nhất là ngày sum họp gia đ́nh. Vậy mà…".





2. Công bằng mà nói, sự sợ hăi viện dưỡng lăo của các cụ cao niên người Việt - ngoài việc bị tách ra khỏi môi trường gia đ́nh quen thuộc - mà hầu hết các cụ đều nghĩ rằng ḿnh bị bỏ rơi, bị con cháu hắt hủi, th́ c̣n một nguyên nhân nữa. Đó là khi tuổi tác đă cao, sức khỏe các cụ cũng sẽ xuống và bệnh tật ắt phải tới. Chuyện không thể tự chăm sóc cho ḿnh là lẽ đương nhiên khi bệnh trạng các cụ tới thời kỳ nghiêm trọng, và cách giải quyết duy nhất là đưa các cụ vào viện dưỡng lăo.





Anh Kevin Nguyen, có người mẹ 72 tuổi, hiện đă ở viện dưỡng lăo, nói: "Tôi và vợ tôi đều phải đi làm, hai đứa con đi học nên không lấy đâu ra thời giờ chăm sóc mẹ tôi. C̣n nếu mướn y tá hay điều dưỡng đến nhà ăn ở, nấu nướng và chăm sóc mẹ tôi th́ tôi không đủ tiền".




Một trong những nguyên nhân nữa dẫn đến việc các cụ buộc phải vào viện dưỡng lăo. Đó là về già, các cụ thường bị lẫn, mất trí nhớ, thậm chí không nhận ra vợ (hoặc chồng) hay con cái, không cho họ tới gần. Anh Kevin Nguyen, nói tiếp: "Mẹ tôi đổi tính, trở nên khó chịu. Cụ luôn gắt gỏng, nghi ngờ tất cả mọi người".




Chị Lam Hương, có mẹ cũng ở viện dưỡng lăo tâm sự: "Cụ nhà tôi lúc nào cũng nghi ngờ có người ăn cắp tiền của cụ mặc dù tiền đó là của con, cháu cho. Ngày nào cũng vậy, cụ lôi túi tiền ra đếm vài chục lần rồi cũng không dưới chục lần, cụ chửi um lên, bỏ ăn, thậm chí cuốn quần cuốn áo đ̣i ra khỏi nhà v́ "nhà này toàn quân ăn cắp". Riết rồi không ai chịu nổi nữa, chúng tôi đành đưa cụ vào viện".




Nỗi sợ phải vào viện dưỡng lăo c̣n có một lư do khác: Đó là nhân viên của nhiều viện dưỡng lăo thiếu khả năng chuyên môn, thiếu sự nhiệt tâm và không được huấn luyện kỹ lưỡng, cộng với sự cắt giảm tài trợ của chính quyền do thiếu hụt ngân quỹ dẫn đến số người bị ngược đăi, bị bỏ mặc trên cả hai phương diện sinh lư lẫn tâm lư càng ngày càng tăng, chưa kể có cụ c̣n bị bắt phải nín lặng, không được phép than phiền, kêu cứu khi lên cơn đau dạ dày hay đau khớp.




Cụ ông Trần Văn Sinh, trước khi sang Mỹ là y tá ở Bệnh viện B́nh Dân, TP HCM, nói: "Một thời gian dài, tôi bị trầm cảm v́ tuyệt vọng, và tôi được cho uống thuốc an thần một cách rất thản nhiên. Khi tôi báo cáo việc này với ban quản trị, th́ con tôi lúc vào thăm đă bị ngăn chặn với lư do là làm trở ngại việc điều hành".

florida80
12-18-2019, 21:58
Theo t́m hiểu của tôi, Viện Dưỡng lăo thành phố Westminster có khoảng 90% là người già trên 65 tuổi. Số c̣n lại là từ 80 tuổi trở lên. Cũng xin nói thêm là ở Orange County, các viện dưỡng lăo đều do người Mỹ làm chủ và điều hành. Nó thường được chia làm hai khu chính là nội trú và bán trú cùng nhiều khu phụ. Khu nội trú dành cho các cụ ở thường trực. Khu bán trú dành cho những bệnh nhân sau khi điều trị ở bệnh viện nhưng không đủ tiền để nằm lại v́ viện phí rất cao, nên phải chuyển vào viện dưỡng lăo để nằm chờ, lúc b́nh phục họ sẽ về nhà.




Thường th́ nhân viên quản lư sắp xếp các khu theo sắc tộc, như khu dành cho người da trắng, khu cho người Việt Nam, Hàn Quốc, Trung Quốc, Thái Lan v.v... Nếu thiếu pḥng, các cụ phải nằm bất cứ khu nào c̣n trống. Chả thế mà cụ bà Lê Thị Lài, 67 tuổi, sau hơn 2 tháng ở chung với khu người Mỹ da đen rồi lúc được chuyển sang khu người Việt, cụ ngơ ngác như người tâm thần, hỏi ǵ cũng ú ớ. Nếu người Việt vào đông, các cụ được nhà bếp nấu riêng món ăn Việt nhưng chỉ vào buổi trưa và buổi tối, c̣n bữa sáng vẫn phải ăn món ăn Mỹ. Hầu hết những trường hợp được đưa vào đây là do bệnh lư, đ̣i hỏi phải có sự trợ giúp thường trực của nhân viên y tế cùng các thiết bị mà chỉ các viện dưỡng lăo mới có khả năng cung cấp. Những người này thường mắc phải những bệnh gây mất năng lực về thể chất lẫn tinh thần, hoặc họ yếu đến nỗi không thể di chuyển, tự tắm rửa hay tự ăn uống được.




Trao đổi với tôi, phóng viên Vince Gonzales thuộc Đài CBS, người đă làm những phóng sự về vấn đề ngược đăi người già ở các viện dưỡng lăo cho biết: "Nhiều người trong số họ cần có sự chăm sóc suốt đời v́ họ không bao giờ có thể hồi phục để có thể tự chăm sóc cho ḿnh, chứ đừng nói là cho về nhà. Tương lai của họ một là sẽ chết trong viện dưỡng lăo, hai là chuyển vào bệnh viện nếu bệnh nặng rồi chết ở đó và ba là bệnh viện trả về để chờ chết…".





3. Đă đến bữa cơm chiều. Những cụ c̣n khỏe th́ chậm chạp lê bước, hoặc tự ḿnh lăn xe xuống nhà ăn. Yếu quá th́ nằm trong pḥng, chờ điều dưỡng mang thức ăn đến. Cô Jenny Pham, một điều dưỡng người Việt ở đây, cho biết: "Viện có rất ít điều dưỡng Việt Nam nên tụi em thường bị điều đi phục vụ toàn khu, chứ không cứ ǵ khu người Việt". Theo luật riêng của tiểu bang California, mỗi viện dưỡng lăo phải có đủ nhân viên săn sóc cho bệnh nhân, nhất là các dịch vụ khẩn cấp, mỗi bệnh nhân phải được y tá săn sóc ít nhất 3 hoặc 2 tiếng mỗi ngày.





Jenny Pham nói tiếp: "Khi có đoàn kiểm tra, viện dưỡng lăo thuê mướn thêm điều dưỡng cho đông đủ, đồng thời sắp xếp cứ 1 điều dưỡng chăm sóc cho 10 người theo luật định để che mắt. Khi đoàn kiểm tra đi, mỗi đứa tụi em lại phải chăm sóc cho 19, 20 người…". Tôi hỏi: "Mấy hôm nay, gia đ́nh các cụ vào thăm có nhiều không?". Jenny Pham đáp: "Cũng ít thôi, chủ yếu là các hội đoàn thiện nguyện, các tổ chức tôn giáo. Em biết có 26 cụ từ ngày vào đây, có cụ ở đă 5 năm nhưng chưa thấy ai đến thăm lần nào".




Tôi hỏi: "Đêm giao thừa có tổ chức ǵ không?". Jenny Pham lắc đầu: "Dạ không, mấy cụ c̣n khỏe, c̣n minh mẫn th́ tụ họp nhau lại uống trà, nói chuyện hồi xưa. C̣n hầu hết đều nằm trên giường. Nhiều cụ khi em hỏi ngày mai là mùng 1 tết rồi, biết không? Có cụ nhe răng cười, chẳng biết ǵ hết".

florida80
12-18-2019, 21:59
Tôi ra về và lúc bước ngang pḥng số 7, một đôi vợ chồng trẻ cùng hai đứa con đang đứng cạnh một cụ già ngồi trên xe lăn. Người phụ nữ nói: "Chào ông nội đi rồi về con". Ông cụ miệng méo xệch: "Bay cho nó ở chơi thêm chút nữa, vừa mới vô mà". Anh con trai đỡ lời: "Con đưa các cháu vào chúc tết ba, bây giờ dẫn tụi nó đi coi xiếc cá heo. Vé mua rồi, sắp tới giờ diễn rồi…".




Dẫu biết ở bầu th́ tṛn, ở ống th́ dài, sống đâu theo đó, nhưng sao tôi vẫn thấy nao ḷng v́ ở quê nhà giờ này, gia đ́nh nào chắc cũng đang quây quần, sum họp…




Sưu tầm

Không rơ tác giả

florida80
12-18-2019, 21:59
Phụ Nữ Xấu Như Tách Trà Lặng Lẽ Tỏa Hương











Ngày xưa có người hỏi Aristotle "Tại sao có nhiều người đàn bà đẹp lại lấy đàn ông chẳng ra ǵ?". Nhà hiền triết trả lời "Bởi v́ đàn ông thông minh chẳng dại ǵ lại lấy đàn bà đẹp". Một câu trả lời thông minh, dí dỏm và ư nghĩa làm sao.





Thật vậy, chúng ta có thể kể ra hàng ngàn tác hại của việc lấy vợ đẹp, hàng ngàn thiên tài đă lấy vợ “xấu xí hơn người”. Gia Cát Lượng là một trong số những thiên tài đó.




Gia Cát Lượng tự Khổng Minh, một thiên tài quân sự mà nhắc đến tên ông th́ bất cứ một tên “phó thường dân” nào cũng biết. Ông là một trong những nhân vật đă viết lên những trang sử hào hùng của lịch sử Trung Hoa. Tài cán ông là vậy, c̣n về ngoại h́nh? Là một con người cực kỳ khôi ngô, tuấn tú “ḿnh dài tám thước, mặt đẹp như ngọc”, đẹp trai phải nói là “chim sa cá lặn” . Ấy vậy mà ông lại đi kết duyên với một cô gái “xấu hơn một người xấu b́nh thường”. Điều đáng nói ở đây là ông cưới vợ không phải v́ lư trí mà là v́ “yêu bằng cả trái tim ḿnh”. T́nh yêu của ông đă vượt qua cái gọi là “cân sắc cân tài”.




Lại nói chuyện Gia Cát Lượng “đàm thê luận ái”, tự cho là “Trong mắt kẻ si t́nh hiện Tây Thi” là có ư tôn trọng vợ. Thực tế ra sao? Bùi Tùng trong “Tam Quốc chí – Gia Cát Lượng truyện” có chú giải: “Đừng bắt chước Khổng Minh chọn vợ, chỉ lấy được con gái xấu của A Thừa”. A Thừa, chỉ danh sĩ đất Kinh Châu Hoàng Thừa Ngạn. A Nữu là con gái Hoàng Thừa Ngạn, tuy xấu xí nhưng là tài nữ. A Nữu thích sáng tác, cũng có viết về quản lư học.




***

Đọc những áng văn ưu nhă của A Nữu, nhiều vị trong giới công thương đem ḷng hâm mộ không dứt, cứ nghĩ A Nữu là một học giả xinh đẹp. Song gặp mặt cô, tất cả đều “chạy mất dép”, nói: “Nh́n một cái, hối ba ngày”. Điều làm A Nữu có phần bất ngờ là có một chàng tên Gia Cát Lượng đem ḷng yêu cô, cả hai sánh bước vào quăng đời lăng mạn. Người ta thường thấy hai người dắt tay tản bộ trên băi cỏ mượt ở khu công nghiệp Ngọa Long.




Nên biết, Gia Cát Lượng là một chàng đẹp trai có tiếng, “thân cao tám thước, dung mạo tuyệt vời”. Rất nhiều cô gái đẹp thầm yêu Gia Cát Lượng, v́ sao chàng lại thân mật với A Nữu như vậy? Những kẻ hiếu sự t́m ra nguyên nhân rất nhanh: Thứ nhất, bố A Nữu chính là thầy Gia Cát Lượng, và A Nữu với Gia Cát Lượng nhanh chóng trở thành t́nh yêu “con thầy” điển h́nh; thứ hai, Gia Cát Lượng vừa lấy A Nữu và họ đang trong tuần trăng mật. Người ta nghi ngờ và lẩm bẩm: Làm sao chàng trai đẹp lại lấy cô gái xấu như vậy, thật là cuộc hôn nhân kỳ quái!

Các cô xóm giềng hỏi A Nữu, A Nữu đáp:

- Các chị đừng đoán ṃ làm ǵ! Để em nói luôn, không phải Gia Cát Lượng không thấy tóc em nhuộm vàng, mặt có nốt ruồi, cũng không phải thẩm mỹ của chàng có vấn đề, mà chính v́ chàng biết vượt qua h́nh thức để thưởng thức vẻ đẹp nội tâm.Cũng v́ điều đó em mới lấy chàng. Em t́m thấy một t́nh yêu siêu phàm, thoát tục từ Gia Cát Lượng.

Các cô hàng xóm càng ngạc nhiên:

- Cô làm thế nào để bỏ bùa Gia Cát Lượng?

A Nữu cười chúm chím:

- Các chị cứ hỏi chàng đi!

Các cô lại đi hỏi Gia Cát Lượng, Gia Cát Lượng trả lời:

- Thật sự, trong mắt trong tim tôi, A Nữu c̣n đáng yêu hơn nhiều cô gái đẹp khác.
– Sao có thể thế nhỉ?

Các cô hàng xóm quyết tâm muốn hiểu rơ ngọn ngành.

florida80
12-18-2019, 22:00
- Các chị muốn lời giải đáp phải không?

Gia Cát Lượng lấy từ trong thư pḥng ra cuốn tạp chí “Bạn gái Tam quốc”, nói:

- Câu trả lời ở trong này.

Các cô hàng xóm tra mục lục tạp chí, thấy có bài tản văn của Gia Cát Lượng, đầu đề là “Phụ nữ xấu như tách trà”. Giở vào trong, bài tản văn điển nhă và t́nh tứ của Gia Cát Lượng viết rằng:

Phụ nữ xấu như tách trà

Ngồi trong sân vắng vẻ, tách trà như tâm t́nh của cô gái. Xuân qua thu lại, thế sự như mây. Người đời hay nói: rượu, thuốc lá, trà là ba báu vật của đàn ông. Tài nữ như thuốc lá, mỹ nữ như rượu nồng, c̣n phụ nữ xấu chỉ lặng lẽ như trà tỏa hương. So với hương trà man mác, vô luận khói thuốc đắng cay hay men rượu nồng nàn, đều thành dung tục. Song người đời lại say mê sự kích thích của rượu và thuốc lá, ít ai thư thái để tận hưởng vị thanh khiết của trà.




Đúng vậy, phụ nữ xấu không lồ lộ vẻ đẹp trời ban, song tâm hồn họ thanh tao như hương trà. Xa lánh thế gian huyên náo mới có thể giữ được sự thuần khiết của tâm hồn, mới có thể hiểu nhă thú của đời người. Phụ nữ xấu, bất kể đi làm hay ở nhà, việc ǵ họ làm cũng chỉn chu. Phụ nữ xấu lương thiện, biết hy sinh, không cầu báo đáp, không tranh giành, hệt như hương trà u mặc thời ẩn thời hiện.




Song, trong khi người đời tán dương tài nữ, xum xoe mỹ nữ th́ họ lại đối xử với phụ nữ xấu thật bất công. Phụ nữ xấu chan chứa thương yêu mà không một ai nhớ họ, nhưng họ cũng không để ư mà chỉ rút vào im lặng. Trong khi những người đẹp làm bao chuyện ầm ĩ, phụ nữ xấu vẫn thản nhiên giữ ǵn mỹ đức. Có một điều an ủi, nhiều người đẹp khi trút lớp phấn son ra, họ xấu hổ không c̣n đứng trước phụ nữ xấu. Phụ nữ xấu yêu ai, người đó sẽ là người t́nh trong mộng. Họ khiêm nhường, như tách trà. Một làn gió nhẹ thổi qua, mặt tách trà gợn sóng, chờ đợi người tới thưởng thức. Mà người thưởng trà sẽ có được một đời hạnh phúc.




Các cô hàng xóm xem xong, xuưt xoa: – Gia Cát Lượng ôi là Gia Cát Lượng, cậu đúng là biết nịnh vợ. Bọn tôi thật hồ đồ, không biết cô ta lấy cậu là có phúc hay cậu lấy cô ta là có phúc đây?

Gia Cát Lượng và A Nữu lặng lẽ nh́n nhau, cùng mỉm cười.




Nguồn: langnhincuocsong

florida80
12-18-2019, 22:00
Càng Cao Tuổi Càng Cần Ăn Ngon - Bs Lương Lễ Ḥang









Chúng ta sống đến tuổi nầy là may mắn lắm rồi ! nên ăn những ǵ chúng ta thích, đừng hà tiện nữa ! Để dành tiền cho con cháu biết bao nhiêu cho đủ ???


Hơn nữa, chúng nó có bằng cấp, có công việc tốt, chúng nó hẵn nhiên là giàu có hơn ḿnh ! th́ tại sao ḿnh lại hà tiện, chắt chiu để dành cho chúng ? biết bao hiêu cho đủ ?? ( c̣n ăn th́ cứ ăn cho thỏa thích. Một mai răng rụng hết chỉ c̣n nh́n mà hít hà thôi ! ! ! Tuy không hẳn v́ bất hiếu nhưng do định kiến là người cao tuổi không cần ăn nhiều nên không thiếu người già bị rơi vào t́nh trạng suy dinh dưỡng một cách oan uổng! Thêm vào đó là nhiều người lớn tuổi phải kiêng cữ, thường khi thái quá do con cháu ép buộc, v́ bệnh tiểu đường, cao huyết áp, tăng mỡ trong máu…


Vấn đề chưa dừng lại ở điểm cơ thể người cao niên v́ thế mà thiếu dưỡng chất. Nguy hơn nhiều là do đó mà sức đề kháng bị xói ṃn khiến bệnh bội nhiễm cũng như bệnh do thoái hóa cơ khớp trở thành mối đe dọa thường xuyên cho cơ thể vốn vừa nhạy cảm, vừa dễ thiếu nước khi tuổi đời chồng chất. Nếu xét về mặt dược lư, bữa ăn của người cao tuổi thậm chí quan trọng không kém viên thuốc đặc hiệu.


Quan điểm theo đó người cao tuổi phải e dè với từng miếng ăn, là một sai lầm nghiêm trọng. Nhiều công tŕnh nghiên cứu trong thời gian gần đây cho thấy h́nh thức ăn uống dồi dào rau cải tươi, nhiều cá biển, và nhất là ngon miệng, là chế độ dinh dưỡng lư tưởng cho người già.

Bằng chứng là người cao tuổi ở Địa Trung Hải ít bị nhồi máu cơ tim nhờ khẩu phần đa dạng với thực phẩm “xanh” chiếm tối thiểu 60% tổng lượng. Bằng chứng là người Nhật có tuổi thọ cao nhất thế giới nhờ thực đơn hầu như không bao giờ thiếu cá biển và đậu nành. Ngược lại, người cao tuổi trong các nhà dưỡng lăo ở Hoa Kỳ, nơi chế độ ăn uống kiêng cữ được đặt lên hàng đầu, lại có tỷ lệ tai biến mạch máu năo và tử vong v́ nhồi máu cơ tim vượt xa các nước khác!


Từ nhận thức đó, thay v́ tiếp tục đề cao h́nh thức kiêng khem, đa số chuyên gia dinh dưỡng ở khắp nơi đă đồng ḷng tán dương chế độ dinh dưỡng mang nhiều nét “đổi mới” cho người già dựa trên các nguyên tắc như sau:




Người cao tuổi nên ăn tất cả những món ưa thích và ngon miệng, miễn là với lượng không gây trở ngại cho chức năng tiêu hóa.



• Khẩu phần hàng ngày càng đa dạng càng tốt, càng ít thực phẩm công nghệ càng hay.

• Chắc chắn uống đủ nước trong ngày bằng cách chú trọng các món cung cấp nước như rau trái, món canh…, thay v́ uống nước v́ nhiều người già thường chỉ uống khi khát.

• Đừng nấu cho người cao tuổi các món ăn tuy bổ dưỡng về thành phần nhưng với khẩu vị nuốt không vô !!!. Đừng quên cảm giác ngon miệng là đ̣n bẩy cho sức kháng bệnh.

• Không nhất thiết phải cữ muối tuyệt đối nếu không có y lệnh của thầy thuốc trong giai đoạn bệnh tim mạch cấp tính.

• Không nên thiếu món ngọt nếu thực khách chưa bị bệnh tiểu đường.

• Luôn luôn có rau quả tươi trong khẩu phần.

• Nên có nhiều bữa ăn nhỏ thay v́ ngày ba bữa đúng giờ.

• Một ly rượu vang cho mỗi bữa ăn là điều nên làm.

• Chỉ tránh các món ăn gây dị ứng, món chiên xào nếu đă có bệnh trên đường tiêu hóa như viêm đại trường măn, viêm ruột dị ứng, trĩ…

• Có bữa cơm gia đ́nh cùng con cháu thay v́ ăn riêng trong buồn tẻ như người bệnh nặng.

• Vận động nhẹ trước và sau bữa ăn.

florida80
12-18-2019, 22:01
Con cháu nếu biết thương ông bà đừng quên là các nhà nghiên cứu ở Hoa Kỳ vừa chứng minh hẳn ḥi là :

người cao tuổi nếu có da có thịt một chút, nghĩa là dư cân, ít bị bệnh và sống thọ hơn bạn đồng niên ḿnh hạc xương mai.

Lượng mỡ dưới da, tất nhiên không nhiều, chính là kho dự trữ dưỡng chất để đáp ứng cho nhu cầu phục hồi của cơ thể người cao tuổi mỗi lần ngă bệnh.

Không cho người già ăn no bụng và ngon miệng là một điều đáng trách cả về lư lẫn về t́nh.




Bác sĩ Lương Lễ Hoàng

florida80
12-18-2019, 22:01
Nuôi Con Xứ Mỹ - Lại Thị Mơ








Hồi c̣n ở VN, trong xóm tôi, nhà nào cũng có hơn nửa tá con nít. Có nhiều bà sinh năm một, thậm chí có nhiều anh chị em chỉ cách nhau có 11 tháng. Các ông chồng tuy làm lương chẳng khấm khá ǵ nhưng các bà thật sự chẳng lo lắng, họ giỏi vặt đầu cá vá đầu tôm, giật gấu vá vai. Vả lại Trời sinh voi sinh cỏ mà lo ǵ.


Tôi cũng nằm trong số những gia đ́nh đông con nên chẳng được chăm sóc ngó ngàng từng ly từng tí. Từ lúc 7 tuổi là tôi đă tự đi học một ḿnh. Chỉ có 7 tuổi thôi, nhưng tôi phải đi bộ (cở nửa miles) tới trường vào sáng sớm khi trời chưa sáng hẳn. Lầm lũi đi, chân cứ ríu lại sợ ma và nghe chó sủa. Mẹ tôi bắt ông anh kế (hơn 3 tuổi) chở tôi đến trường bằng xe đạp. Anh tôi chỉ đi một khúc ngắn, đuổi tôi xuống , về nhà ngủ tiếp. Tôi không dám méc mẹ, dẫu sao cũng qua được cái nhà có con chó dữ, to như con heo nái, vô cùng hung dữ, dù có hàng rào sắt chận lại, nhưng mơm nó chĩa qua hàng rào, sủa với hàm răng nhọn hoắc, con bé 7 tuổi cũng không dám nh́n. Khi về nhà, ông thợ mộc trong xóm đă thắc mắc, sao không thấy tôi đi học.

Qua năm sau lại học buổi trưa, khi đi ngang rạp hát, tôi đă ngủ ngon lành ở bên trong, nơi quầy bán vé. Ngủ chán th́ đi bộ về nhà, cũng chẳng ai biết tôi về sớm hay muộn. Mọi người chỉ gặp nhau vào bữa cơm tối. Nghe nói dưới quê, nhiều con quá, tới khi đi ngủ, bố mẹ phải gọi đếm con thiếu hay đủ bằng số.




Khi hơi lớn th́ phải bồng em, như mèo tha chuột. Cơm c̣n không đủ ăn, nói ǵ tới chữ babysitter xa lạ. Các bà cứ việc đẻ, đứa trước (chứ không phải lớn) trông đứa sau. Ăn th́ rau cháo qua ngày. Không biết tới khi nào th́ có kế hoạch hạn chế sinh sản.

Xứ nghèo nên trẻ em cứ lớn lên như cây cỏ theo kiểu Trời nuôi Trời dưỡng. Chẳng ai thắc mắc chuyện đi bộ đến trường của một đứa bé 6 tuổi. Chẳng có Cảnh Sát tới nhà hỏi tại sao đứa nhỏ bị bầm mặt khi đi học. Không có ai trông th́ khóa cửa nhốt trong nhà, dù có nhiều em rất nhỏ .




Qua bao thế hệ, mọi người sống thản nhiên, coi như đó là chuyện b́nh thường. Cho đến khi làn sóng Cộng Sản tràn vào miền Nam, đẩy mọi người phiêu dạt tới khắp phương trời Âu Mỹ.

Kể từ đó, họ bắt đầu làm quen với luật lệ. Mọi thứ vô cùng xa lạ với cách sống ở quê nhà. Ai cũng có quyền, dù đó là đứa nhỏ. Nhớ hồi xưa cha mẹ đặt đâu con ngồi đấy. Ư nói cha mẹ quyết định mọi chuyện, áo mặc sao qua khỏi đầu. Thật là chẳng c̣n hợp thời hợp cảnh chút nào.




Nhớ hồi mới qua, tôi giữ 8 đứa trẻ: 4 đứa free. Mọi người hỏi: "Tại sao có 4 đứa free”. V́ đó là 2 đứa con và 2 đứa cháu. Thằng con học mẫu giáo, chỉ mới 5 tuổi. Nhưng khi tôi bỏ cookies vào cái đĩa, bảo mang ra cho các bạn. Nó đă đưa cho con nhỏ cháu trước khi đưa cho con trai, miệng th́ nói: "You take first, Lady first".Chỉ “mới nứt mắt” nó đă biết ở xứ này: đàn bà trên hết.




Một con nhỏ 3 tuổi cũng có cái quyền của nó: quyền không ăn, nếu nó không muốn. Hâm canh nóng trộn với cơm, múc một muỗng, miệng tôi thổi phù phù rất lâu, cho tới khi nguội hẳn. Tôi năn nỉ, nhưng con nhỏ cứ tṛn xoe mắt, lộ vẻ khiếp sợ (nóng), tay th́ che miệng, đầu th́ lắc. Tôi cứ năn nỉ nguội lắm rồi con. Cuối cùng nó nói: "Nhưng mà nó nóng cho con". Tôi bỏ chén cơm xuống, chịu thua. Tôi đă học được một bài học từ con bé 3 tuổi : không phải ai cũng nghĩ như ḿnh.

Sau đó tôi đă được khuyến cáo: chờ cơm nguội, không được thổi bằng miệng: mất vệ sinh

florida80
12-18-2019, 22:02
Qua rồi cái thời, nhai mớm cơm cho con. Đọc báo, thấy có người viết thư hỏi bà Abby (chuyên phụ trách mục "gỡ rối tơ ḷng trên các tạp chí bên Mỹ). Đứa con mới 14 tuổi nhưng nó muốn có một line điện thoại riêng (thời chưa có cell phone) để trong pḥng của nó. Đúng hay sai? Câu trả lời làm hỡi ơi bà mẹ: nó được phép, với điều kiện nó phải trả tiền. Kết quả đứa con gái sẵn sàng nhịn tiền quà, để có một đường điện thoại riêng, nói chuyện cho thỏa thích. Bố mẹ không được tự tiện vào pḥng riêng của những đứa tuổi teen. Sự tự do quá đáng cũng làm cho các bà mẹ Việt Nam lo lắng. Làm sao mà dạy con gái :

Hăy là hoa, xin hăy khoan là trái.

Hoa nồng hương, mà trái lắm khi chua.( Thu Hồng)

Nuôi một đứa con ở xứ Mỹ thật là vất vả. Đủ thứ luật lệ bao trùm, con bé hàng xóm muốn qua chơi với con ḿnh, cũng phải có phép của mẹ nó.Thậm chí nó xin ăn kẹo, cũng phải gọi điện thoại hỏi.Bởi v́ chẳng may nó bị dị ứng sau khi ăn( ví dụ kẹo có đậu phọng..) th́ ḿnh sẽ mang họa.

Yêu trẻ, trẻ đến nhà.




Nhưng khi nghe cậu em kể ra đủ thứ chuyện lôi thôi tới luật lệ rắc rối của xứ này. Tôi không dám cho con bé hàng xóm qua chơi với cháu tôi. Nào là, nhỡ nó té là ḿnh cũng bị thưa. Bởi v́ cho nó qua chơi, th́ ḿnh cũng phải trông nó. Thôi, tự dưng ách giữa đàng mang vào cổ. Không có rảnh mà ôm rơm cho nặng bụng.

Em dâu tôi đi làm về trễ, nên cậu em tắm cho hai con gái. Tới khi hai con chừng 4 tuổi bố không c̣n tắm cho con gái nữa, v́ sợ…”quấy nhiễu t́nh dục”




Tới khi báo đăng um sùm vụ ông nội ( Việt Nam) tắm cho cháu nội và thằng Mỹ con hàng xóm. Chẳng là ở nhà nên ông giữ trẻ để kiếm thêm chút đỉnh. Bên VN người ta hay nói đến “cái ấy” của con trai một cách tự nhiên. Mẹ mắng yêu con, mới bằng trái ớt, mà đă đ̣i vợ. Ông tắm cho cháu, và thằng Mỹ con, ông chà xát cái ấy, dọa đùa: làm biếng ăn, ông sẽ cắt đem xào, nhắm rượu. Con nít 3 tuổi không hiểu, nhưng cái camera nó khiến ông phải ra ṭa. Ở xứ này, họ đa nghi quá. Gửi con, tối về họ xem lại camera. Họ đưa ông lăo ra ṭa về tội” xách nhiễu t́nh dục”. Cả nhà bối rối, con có chức phận, nổi tiếng trong cộng đồng, mà bố th́ bị thưa về cái tội khó nói.




Quả thật cái tội “ xách nhiễu t́nh dục “ đă làm thân bại danh liệt biết bao người. Từ ông Tổng Thống tới ông Thống Đốc, khắp bàn dân thiên hạ. Một nhà báo nói rằng, có nhà (Mỹ) họ để hộp bao cao su ở pḥng khách. Con trai con gái khi cần bốc vài cái mang theo, thậm chí chúng c̣n nhắc mẹ: "Mom, run out". Hộp bao cao su để ở pḥng khách, b́nh thường như hộp giấy chùi mũi. Phong tục VN đâu có khi nào, mẹ bắt con gái teenager uống thuốc ngừa thai. Nói tới chuyện ấy, người ta c̣n dùng những chữ xa xôi như trong truyện Kiều” vành ngoài bẩy chữ, vành trong tám nghề.”

C̣n ở đây, hơi một chút là chụp cho tội “ xách nhiễu, đe dọa”.

Ông nội tắm cho cháu, chà xát, dọa đem xào nhắm rượu. C̣n bà ngoại dơ kéo hăm cắt cái đó. Cả hai cùng bị ra ṭa.

florida80
12-18-2019, 22:02
Chuyện kể rằng, bà vừa nấu cơm, vừa trông cháu. Cháu trai có bạn hàng xóm qua chơi, bà đang cắt tôm, trong tay đang cầm cái kéo. Hai thằng nhỏ cắt giấy bừa bộn, bà hăm:” Không dọn dẹp sạch sẽ, bà cắt chim cả hai.”

Bà nói bằng tiếng Việt, cháu nghe hàng ngày nên chẳng có phản ứng ǵ. Chỉ có thằng hàng xóm hỏi: "What did she say?”. Mặc dù nói lơm bơm tiếng Việt, nhưng nghe bà nói hoài, thằng cháu cũng biết và giải thích cho bạn hiểu. Vừa nghe xong, thằng Mỹ con khóc bù lu bù loa về méc mẹ. Sau đó bà ngoại bị phạt đi làm công ích ngoài đường phố 1 tuần. Ông nội sau khi được tha bổng đă chắp tay vái:” Nam mô A mé ri ca”. Sợ luật lệ ở đây quá. Chẳng vị t́nh ai cả.

Ngoại trừ chuyện ăn uống. Đi học cũng đủ thứ luật phải theo. Trẻ con không được ở một ḿnh cho tới khi 13 tuổi (thay đổi tùy tiểu bang). Học sinh tiểu học khi xuống xe bus phải có người đón, nếu không tài xế mang trả lại trường.




Có câu chuyện diễu khi nói về cái ấy của một bà vợ Việt dạy ông chồng Mỹ phân biệt cách dùng chữ Cái và Con của tiếng Việt. Ông chồng đă hiểu, cái ǵ im ĺm th́ gọi là cái, cái nhúc nhích th́ gọi là con.

Của anh th́ gọi là con. Của em th́ gọi là cái.

Không được nói đến cái ấy. Nhưng hoạt động của cả hai cái ấy ,th́ lại nhan nhản khắp nơi. Từ sách báo, phim ảnh, TV, băng đĩa tràn lan mọi nơi mọi chỗ. Chữ nghĩa cũng phát sinh cho dễ hiểu: bà mẹ tuổi teen. Người ta phải cho trẻ học để ngăn ngừa hậu quả các em gái có bầu khi thân thể chưa phát triển toàn diện. Người Mỹ, họ sẵn sàng nói lên sự thật. Trong buổi lễ tốt nghiệp Trung Học, có trường c̣n cho biết bao nhiêu em làm mẹ: từ lớp đầu tiên tới lớp cuối cùng. Trước kia, các bà mẹ tuổi teen được chính phủ trợ cấp tiền để nuôi con. Nay chính cha mẹ (tức ông bà ngoại) phải chịu trách nhiệm, chỉ cho bảo hiểm sức khoẻ cho đứa bé mà thôi.




Nh́n những bà mẹ teen ôm con ở những nơi xin trợ cấp xă hội, tôi cứ nhớ tới câu ca dao: “Bướm vàng đậu đọt mù u, lấy chồng càng sớm tiếng ru càng buồn hoặc là : "Ăn chưa no, lo chưa tới" khi nói về cả hai trai hay gái lúc c̣n thiếu niên, chưa biết thế nào là bổn phận làm cha mẹ.




Trong số những trẻ em bị ra đời bất đắc dĩ đó, có bao em là nạn nhân của hăm hiếp. Bao em là do khờ khạo và bao em do cha mẹ không quan tâm tới con với đủ lư do: nghèo v́ sinh kế. Nhưng gần nơi tôi ở, có một bà làm chủ vài cửa tiệm bán mọi thứ cần dùng cho tiệm Nails. Sinh hoạt hàng ngày của bà: ngủ dậy lúc 11 giờ sáng, sau đó ra tiệm và về nhà lúc 11 giờ đêm. Hai con gái th́ đi học có xe bus, cả ngày chẳng thấy mặt con. Cho tới khi nhà trường gọi cho biết, con gái 14 tuổi sắp sanh, cả khu Cộng đồng giật ḿnh, con nhỏ đó c̣n chơi ḷ c̣ mà. Chẳng biết bố của đứa bé là ai, bà ngoại thản nhiên ẵm cháu ra tiệm, để mẹ học cho xong Trung Học. Cứ thế hệ này nối tiếp thế hệ kia trong cái gia đ́nh phức tạp đó.




Ngày mới qua đây, khi điền giấy tờ cho con đi học, tôi rất ngạc nhiên, sao có cái cột hỏi : có bao nhiêu đứa trẻ cùng sống chung trong nhà với nó, và sự liên hệ với những đứa này. Ngày xưa ở VN có câu: "Con anh, con em và con chúng ta.” Nay ngữ vựng bên Mỹ phân biệt : Half và Step.Nhưng không rơ ràng như VN: cùng cha khác mẹ hay cùng mẹ khác cha.




Nuôi con xứ Mỹ không c̣n đơn giản như ngày c̣n ở bên nhà. Không cần có sự ràng buộc bằng tờ Hôn Thú( bảo vệ quyền lợi cho người vợ). Luật ở Mỹ bảo vệ quyền lợi cho đứa con: dù chỉ là Boyfriend, nếu không c̣n ở chung, vẫn phải trả tiền nuôi đứa bé tới 18 tuổi. Nếu đứa con muốn học Đại Học phải nuôi tới 23 tuổi (sau khoảng thời gian này, không học xong, cha cũng hết trách nhiệm). Ngoài ra, cha c̣n chịu phần mua bảo hiểm sức khoẻ cho đứa con (chỉ khi nào cha không có, sẽ theo mẹ, trường hợp cha mẹ không có, mới cho theo Trợ cẩp xă hội).

Yêu cuồng sống vội, là những tiếng dùng hơn nửa thế kỷ trước. Ngày xưa bà nuôi cháu mồ côi. Ngày nay h́nh như chữ mồ côi ít dùng cho nghĩa cha hay mẹ đă chết.

Trẻ em bây giờ mồ côi nhiều lắm!

Tất cả đổ tội

florida80
12-18-2019, 22:03
nói tới cái ấy, dù là của con trai hay con gái. Nếu trời nóng trẻ em có thể cởi áo, nhưng luôn luôn mặc quần. Trong khi con nhà nghèo ở VN, trong các xóm lao động, con nít mặc áo và cởi truồng.(Có lẽ để tiện cho việc tiêu tiểu). Cái áo c̣n tốn vải hơn cái quần. Có điều cái nào quí th́ che, cái nào không quí th́ khoe. Bây giờ mặc quần áo, phụ nữ thích khoe đủ thứ, tức là chả có cái ǵ quí cả. Quan niệm “Chữ trinh đáng giá ngàn vàng” có vẻ mơ hồ, hoặc tục lệ con gái về nhà mẹ (sau ngày cưới) với con heo quay đă bị cắt tai (để mắng vốn cô dâu) chắc chẳng ai c̣n giữ. Hay là không muốn thấy sự thật phũ phàng, dẹp luôn con heo quay!!!




Có con gái trong nhà như giữ bom nổ chậm. Nỗi ám ảnh ngày xưa của các ông bố bà mẹ có con gái. Đừng lo, bên Âu hay Á ǵ, đều nghe nói tỷ lệ phá thai chỉ nghe tăng, chứ không giảm.Thuốc phục vụ chuyện ấy cũng thay đổi theo nhu cầu. Bạn có thể mua thuốc kích thích nhan nhản ở các tiệm tạp hóa, c̣n thuốc ngừa thai và bao cao su th́ chẳng xa lạ với học tṛ Trung Học.




Hồi xưa, người ta hay nói :” Cha làm con chịu”. Qua xứ người, khỏi lo, số An sinh xă hội của người nào, nguời đó chịu. Có điều cha mẹ phải chịu (một số) trách nhiệm cho tới khi đứa con 18 tuổi.V́ vậy, có nhà, con th́ hăm he: 18 tuổi sẽ ra khỏi nhà, không c̣n bị kềm kẹp v́ luật pháp, muốn làm ǵ không ai cấm cản. Ngược lại, nhiều cha mẹ cũng hằm hè: tới năm con 18 tuổi, hết trách nhiệm.Vậy là huề. Cái ǵ cũng đem luật ra làm chuẩn.

Không thể vơ đũa cả nắm.Nhưng quả thật qua xứ người, cha mẹ có phần nào cảm thấy không được vui trọn vẹn như những ngày c̣n ở quê nhà.




Tuổi già sức yếu, ngôn ngữ bất đồng, khả năng ḥa đồng bị hạn chế: không biết lái xe, mù mờ những vật dụng hàng ngày. Từ máy giặt, microway, hệ thống alarm...Tất cả đă khiến không ít trẻ nhỏ không coi trọng ông bà. Cha mẹ th́ bù đầu với công việc, đủ mọi thứ đă làm cho mối liên hệ t́nh cảm huyết thống bắt đầu rạn nứt.

Ông Bà giữ cháu, nhưng tuyệt đối phải nuôi theo ư cha mẹ của chúng.




Điều quan trọng nhất là phải tuân theo những ǵ Bác Sĩ ghi: trong thời gian nuôi bằng sữa ( dưới 6 tháng )không cho uống nước!!! Bà ngoại có 9 đứa con, lẩm bẩm: "vậy hả?”.

Mọi kiến thức, kinh nghiệm của bà dẹp hết.Con bà nuôi thành ông này bà nọ không thành vấn đề.

Vấn đề chính là con cái đă coi ông bà như một người lạc hậu.Con của chúng phải được nuôi theo tiêu chuẩn hiện đại, theo kịp trào lưu tiến hóa .

Đó là “ cái bệnh” vô cùng phổ biến ở đây.




Nuôi con xứ Mỹ, quả là nhiêu khê. Thức ăn sáng, ăn trưa, ăn tối hoàn toàn khác nhau. Buổi sáng bà hỏi cháu: ăn xôi, ăn phở… cháu lắc đầu. Hỏi măi mới được biết mấy món đó chỉ dùng cho dinner, bữa chính trong ngày. Trong khi người ḿnh nghĩ rằng thức ăn là thức ăn. Sáng th́ ăn ít, tối th́ ăn nhiều.




Nuôi trẻ em bên Mỹ phiền phức hơn con nít bên VN, v́ nó có quyền chọn lựa. Không như ngày xưa, có cái ǵ ăn cái đó,thức ăn giống nhau cho cả nhà. Anh ăn món này, nhưng em muốn món khác. Dần dần, do được thỏa măn đ̣i hỏi.Khi tuổi càng lớn, ư thức càng tăng,trở thành bướng bỉnh.Thật sự ra trên một tuổi, khi làm điều ǵ không đúng,phạt ngay.Đánh vào tay, vỗ vào mông, sẽ là tín hiệu của phản xạ có điều kiện.Từ từ trẻ sẽ nhận ra, đàng này tuyệt đối cấm đánh . Trước năm 1965, mẹ của Tổng Thống Kennedy nói rằng, bà dùng roi vọt để răn dạy 9 đứa con của bà.Nay không được đánh, ông bà trong cái nh́n của đứa bé chỉ là h́nh ảnh của một người giữ trẻ.




C̣n đâu h́nh ảnh :” Ngũ đại đồng đường “ như ngày xưa. Nay chỉ chờ tới 18 tuổi để bỏ ra ngoài sống cho tự do. Trẻ cậy cha, già cậy con h́nh như không cha mẹ nào dám nghĩ đến. Nuôi con mới biết ḷng cha mẹ cũng chỉ cho người ta thấy cái nợ đồng lần ,chứ không phải để cảm thông cho nỗi ḷng cha mẹ.




Âu và Á chẳng bao giờ gặp nhau. VN và Tầu th́ nói :” Nhất nam viết hữu, thập nữ viết vô. “ lại c̣n :” Con gái con của người ta, con dâu mới thực mẹ cha mang về.”

Mỹ th́ bảo:” Con trai chỉ là con của bạn cho tới khi lấy vợ, c̣n con gái là con suốt đời.”

Muốn tới nhà con trai phải lấy hẹn, c̣n tới nhà con gái th́ thoải mái hơn.Mặc dù nói giỡn, nhưng nghe như có phần chua xót.Con của con gái, chắc chắn là cháu ngoại. Nhưng con của con dâu, chưa chắc là cháu nội .Coi chừng nhà ông bà nội là cái tổ ṭ ṿ đấy.

Ṭ ṿ mà nuôi con nhện,

Tới khi nó lớn, nó quyện nhau đi.

Ṭ ṿ ngồi khóc tỉ ti.

Nhện ơi! Nhện hỡi: mày đi đường nào?




Nuôi con xứ Mỹ quả thật không đơn giản như bên VN. Tuổi già xứ Mỹ cũng khiến không ít người chạnh ḷng. Bao nhiêu luật lệ trói buộc, nếu đừng có nạn Cộng Sản, mọi người vui sống nơi chôn nhau cắt rốn, có lẽ tuổi già bớt quạnh quẽ hơn.




Lại Thị Mơ



at 3:34 PM

florida80
12-19-2019, 20:39
Rồi Ai Cũng Già! - BS. Hồ Ngọc Minh









Hôm trước, trở trời, bị cúm nặng, ê ḿnh. Thế là ḿnh tự than thở: ôi, già tới nơi rồi! Nói nhỏ, nhơng nhẽo với bà xă một tí.

Chúng ta, ai cũng già. Tôi cố t́nh bỏ đi chữ “sẽ”, v́ đó là sự thật hiển nhiên không thể tránh khỏi. Một sự thật khác, hầu hết mọi người đều không thừa nhận…sự thật về tuổi già, và thiếu chuẩn bị cho đến khi quá trễ.

Có thể là bạn đă để dành đủ tiền để về hưu, hay đang sống vui, sống khoẻ, thế nhưng, có bao giờ bạn nghĩ sâu xa về những khía cạnh khác của tuổi già về sau? Hoặc giả: tới đâu hay tới đó?


Quan niệm về tuổi già đă không ngừng thay đổi trong suốt thập niên vừa qua v́ tuổi thọ ngày càng tăng nhờ vào các phát minh về y khoa, thuốc men, tiện nghi vật chất đă giúp kéo dài tuổi thọ. Cho dù gần đây đà tăng của tuổi thọ con người đă bắt đầu chậm lại, nhưng ngay chính con người vẫn chưa bắt kịp và chuẩn với tuổi thọ tăng cao, với những năm tháng sau tuổi hưu trí ngày càng dài hơn.




Theo một nghiên cứu đăng trên tờ báo y khoa “The Lancet”, một em bé sanh vào năm 2007 trở về sau, sẽ sống trên 103 tuổi. Sự thật, không ít người đang ở độ tuổi 50, cái tuổi gọi là “tri thiên mệnh” của người xưa, trên thực tế,ngày nay, chỉ đáng gọi là “nửa chừng xuân” mà thôi.

Dựa trên thống kê của Bộ Y Tế Hoa Kỳ, một người ở độ tuổi 45 sẽ hy vọng sống thêm 43 năm nữa, tuổi 55 sẽ c̣n 33 năm, 65 sẽ c̣n 23 năm, và 75 sẽ c̣n 13 năm. Tức là tuổi thọ trung b́nh độ 88 tuổi!

Thế th́ chúng ta sẽ làm ǵ cho hết nửa cuộc đời sau?




Trước hết, sức mạnh và khả năng giữ thăng bằng sẽ giảm đi sau 40 tuổi. Trung b́nh cứ mỗi một năm sau tuổi 40, khối lượng cơ bắp sẽ giảm đi 8%. Vào tuổi 70 ngoài, 70% sẽ bị bệnh thấp khớp.

Có khoảng 2/3 người trên 40 tuổi tăng cân, nhiều mỡ hơn, ít bắp thịt đi. Nếu thấy ḿnh cần mua sắm quần áo ngày càng rộng hơn, là một dấu hiệu cần phải giải quyết về sức nặng của cơ thể. Nói chung là để ư chuyện ăn uống và vận động nhiều hơn… một tí.


Chuẩn bị luyện tập ngay từ độ tuổi 40, hoặc càng sớm càng tốt, sẽ giúp cho tuổi 70 đỡ bớt những khó khăn do sự yếu đuối của cơ thể gây ra. Hầu hết những sự rèn luyện nầy không đ̣i hỏi những chuyện to lớn như đi pḥng tập để cử tạ nặng chẳng hạn. Nói chung chung, nên đi bộ nhiều hơn, khoảng 30 phút mỗi ngày, làm công việc nhà, và tránh ngồi nhiều. C̣n trẻ th́ chơi tennis, lớn tuổi hơn th́ tập khiêu vũ, làm vườn. Và ở mọi lứa tuổi, nên tránh dùng thang máy khi lên xuống lầu.




Có nghiên cứu cho rằng, người già chơi video game sẽ giúp giảm trí nhớ, nhưng không hoàn toàn đúng hẳn. Ngược lại, chơi nhiều video games cũng đem lại những cái hại của việc ngồi nhiều. Trong khi đó, chơi cờ tướng, hay học một ngoại ngữ mới, cho dù vài chữ, vài câu một ngày cũng giúp cho trí tuệ, tư duy kém hao ṃn.


Có bạn bè, giao thiệp nhiều cũng là điều tốt. Một chút bạn gần trên mạng ảo Facebook cũng không hại ǵ, nhưng nên dành th́ giờ cho người thật, việc thật bên ngoài đời thật, nhất là những người thân yêu trong gia đ́nh, bà con thân thuộc. Nên tạo những dịp thăm viếng, gặp mặt, đi chơi chung, ăn tối với nhau chẳng hạn.


Một điều không kém quan trọng là chuyện tài chánh. Người Á Châu với người Việt là tiêu biểu, có khuynh hướng dành dụm tiền bạc suốt cuộc đời, để lại cho con cháu sau khi ḿnh ra đi. Để dành tiền là một chuyện, nhưng chỉ nên để dành vừa đủ cho nhưng năm c̣n lại. Ngược lại, cũng nên tiên liệu, và để dành cho đủ, không những để tiêu, nhưng c̣n có thể cung cấp cho người phục vụ săn sóc ḿnh khi cần.

Cuối cùng, nên sống có tự tin, tránh tiêu cực. Đă đành, ai cũng già, nhưng già không phải là một tai hoạ, mà là một giai đoạn đương nhiên của cuộc sống.

florida80
12-19-2019, 20:39
Theo một nghiên cứu từ trường Đại Học Yale Uiversity, bi quan về tuổi già lại làm giảm thọ đi bảy năm! Sống lạc quan, sẽ kép dài tuổi thọ và ít sanh bệnh tật hơn. Ví dụ, khi bị đau lưng ở tuổi 70, đừng tự an ủi và chấp nhận là tại ḿnh… già, và không chịu đi khám bác sĩ, để cho bệnh càng ngày càng nặng thêm. Sống lạc quan và tự tin c̣n biểu hiện qua những khía cạnh khác của cuộc sống. Thí dụ như, khi bị một trắc trở ǵ đó, không nên tự cho là ḿnh già và chịu thua. Tự trách, tự an phận lấy ḿnh là kẻ thù của mọi lứa tuổi, nhưng tệ nhất là ở tuổi… già.




Ai cũng già. Một nghiên cứu khác cho thấy, người cao tuổi thuộc vào hai nhóm chính: một bên là sống lạc quan, mạnh khoẻ cho đến ngày cuối, bên kia là sống để đếm ngày đếm tháng của thời gian c̣n lại. Bạn chọn theo bên nào?




BS. Hồ Ngọc Minh

nguoi-viet.com

florida80
12-19-2019, 20:40
Ḥn Đá Cổ Cân Bằng Trên Dốc Thách Thức Người Dịch Chuyển




Tiếp xúc bề mặt dốc với một diện tích nhỏ, tảng đá tṛn nặng hàng trăm tấn ở Ấn Độ ngh́n năm qua không nhúc nhích dù con người ra sức đẩy.











Quả bóng bơ Krishna là một tảng đá lớn nằm ở thị trấn Mahabalipuram thuộc quận Kancheepuram, bang Tamil Nadu, miền Nam Ấn Độ. Ḥn đá khổng lồ này là một trong những điểm thu hút khách du lịch tới thị trấn bởi sự bất chấp các định luật vật lư. Với diện tích tiếp xúc mặt đất nhỏ, ḥn đá như đang cân bằng trên dốc, không nhúc nhích dù có người nỗ lực di chuyển. Ảnh: Flickr.







Một số câu chuyện giải thích về hiện tượng bất thường này được đưa ra nhưng tất cả đều không có sức thuyết phục. Quả bóng bơ của Krishna ban đầu được người dân địa phương gọi là Vaan Irai Kal, dịch từ tiếng Tamil sang tiếng Anh có nghĩa ḥn đá của bầu trời. Các vị thần đă đặt tảng đá này nhằm thể hiện sức mạnh với cư dân thị trấn. Ảnh: Geocaching.







Theo một số nguồn tin, tên gọi quả bóng bơ của Krishna (Krishna's Butter Ball) do một hướng dẫn viên du lịch địa phương đặt. Theo thần thoại Ấn Độ giáo, vị thần Krishna khi c̣n nhỏ rất thích ăn bơ và thường ăn cắp lọ bơ của mẹ ḿnh. Tảng đá khổng lồ ở Mahabalipuram trông giống khối bơ mà vị thần đă đánh rơi. Ảnh: Tamilnadu Tourism.







Một suy đoán khác được đưa ra đó là tảng đá h́nh thành một cách tự nhiên. Tuy nhiên, điều này khá khó xảy ra bởi sự ăn ṃn không tạo ra tảng đá có h́nh dạng như vậy. Tác động tự nhiên làm một mặt của tảng đá bị cắt hoàn toàn là điều khó tin. Lời giải thích khác cho rằng những người ngoài hành tinh đă đến thăm khu vực này hàng ngh́n năm trước. Ảnh: Flickr.







Quả bóng bơ của Krishna ước tính nặng hơn 250 tấn, cao khoảng 6m và đường kính 5 m. Ḥn đá này nằm trên con dốc 45 độ và chỉ tiếp xúc với bề mặt của ngọn đồi tại một diện tích nhỏ. Những nỗ lực được thực hiện trong nhiều thế kỷ để di chuyển quả bóng bơ. Từ thời Narasimhavarman, thế kỷ thứ 7 sau Công nguyên, nhà vua Pallava muốn di chuyển ḥn đá thần thánh để cứu nó khỏi tay các nhà điêu khắc. Ảnh: Biketravelsite.







Vào năm 1908, Arthur Lawley, Thống đốc của Madras (ngày nay là Chennai, thủ phủ của bang Tamil Nadu), dự định di dời tảng đá v́ sợ "quả bơ khổng lồ" lăn xuống bất cứ lúc nào và phá hủy thị trấn dưới chân đồi. Tin đồn rằng 7 con voi đă được sử dụng trong quá tŕnh thực hiện. Tuy nhiên, hơn 1 thế kỷ qua, tảng đá không nhúc nhích dù chỉ một chút. Ảnh: Wikipedia Common.




Theo ****



at 12:41 AM

florida80
12-19-2019, 20:44
Bức Thư Của Diêm Vương









Xưa có một lăo nhân, sau khi chết đến gặp Diêm vương; ông trách Diêm vương không viết thư báo trước cái chết của ông, lại đột nhiên bắt ông chết, khiến ông không được chuẩn bị.




Diêm vương nói: “Khi mắt nhà ngươi mờ, là ta đă cấp bức thư đầu tiên cho ngươi; khi tai nhà ngươi lăng, là ta đă cấp bức thư thứ hai cho ngươi; khi răng nhà ngươi rụng, là ta đă cấp bức thư thứ ba cho ngươi. Thân thể ngươi ngày càng suy nhược, ngươi không biết ta đă viết bao nhiêu bức thư báo cho ngươi à? Có thể thấy ngươi không dụng tâm đọc, chấp mê bất ngộ. Giờ sao lại nói ta không viết bức thư nào cho ngươi?”




Lại có một thiếu niên, sau khi chết đến gặp Diêm vương, cũng trách móc Diêm vương, nói: “Mắt tôi c̣n sáng, tai tôi c̣n thính, răng tôi c̣n sắc: tóm lại, thân thể rất là cường tráng. Diêm vương gọi tôi đến, cớ sao không viết trước một bức thư báo cho tôi biết?”




Diêm vương đáp: “Ta đă từng viết thư cho ngươi rồi cơ mà! Ngươi không nh́n thấy hàng xóm phía Đông của ngươi, có người ba, bốn mươi tuổi đă chết; hàng xóm phía Tây của ngươi, có người mười, hai mươi tuổi đă chết; với lại, c̣n có đứa trẻ một tuổi hoặc con nít mới sinh đă chết; đây đều là ta viết thư cho ngươi đó!”




Kỳ thực, phàm là quanh ḿnh phát sinh các chủng bất hạnh, th́ đều là Thần đang nhắc nhở: lấy đó làm bài học; làm điều phi pháp, hành ác nhiều lần th́ tự chuốc vạ vào thân, để từ đó khiến ta bỏ ác theo thiện. Phàm là quanh ḿnh xuất hiện người tốt việc tốt, th́ đều là Thần đang khuyến khích: phải học hỏi hướng thượng, lấy hiền làm thầy, lấy thiện làm vui, việc ở tại người!



Theo Chanhkien

florida80
12-19-2019, 20:44
Nụ Cười Ăng-Lê








1)

Put your wife in a room lock it

Put your dog in another room lock it!!!

Open both rooms after 2 - 3 hours see who is Happy to see you, and who will BITE you !



2)

Put your husband in a room lock it.

Put your dog in another room lock it !!!

Open both rooms after 2 - 3 hours you will be happy to see your dog waiting for you.. but you'll be angry looking at your husband sleeping like he never slept before!!!




3)

Always keep your spouse’s picture as mobile screen saver.

Whenever you face a problem, see the picture say: "if I can handle this, I can handle anything!"… Superb Attitude for Life!!




4)

If wife wants husband’s attention, she just has to look sad uncomfortable.

If husband wants wife’s attention, he just has to look comfortable happy.


(5)

A Philosopher HUSBAND said:- "Every WIFE is a ‘Mistress’ of her Husband…

“Miss” for first year “Stress” for rest of the life…"!!!!




(6)

Million Dollar Truth:

If Saturday and Sunday doesn't excite you, then change your Friends.

If Monday doesn't motivate you, then change your profession.

If Monday is too exciting, and you are dying to get to work, then you should change your spouse!!




7)

Man outside phone booth: “Excuse me you are holding phone since 29 minutes and you haven’t spoken a word”.

Man inside: “I am talking to my wife”




8)

A very intelligent girl was asked the meaning of marriage..

She said- “sacrificing the admiration of hundred guys, to face the criticism of one idiot”




9)

Position of a husband is just like a Split AC, No matter how loud he is outdoor, He is designed to remain silent indoor!

florida80
12-19-2019, 20:46
Bước Không Qua Số Phận - Đỗ Duy Ngọc









1.
Tôi học chung với Nhân từ năm đệ ngũ. Trước đó, tôi có năm năm học nội trú trường Pellerin, một trường ḍng Lasan ở Huế do các frère giảng dạy. Những năm học ở đó, tôi luôn đứng đầu lớp, là niềm tự hào của các frère phụ trách và gia đ́nh. Nhưng từ khi về học ở Đà nẵng, tôi chưa bao giờ vượt qua được Nhân. Lúc nhỏ tôi rất xấu tính, hay ganh tị, không muốn ai hơn ḿnh. Do vậy, tôi chẳng ưa ǵ thằng Nhân.

Thành phố này có hai ông Đốc. Một ông Đốc học phụ trách chuyện giáo dục của toàn thành, ông Đốc này là ba Nhân. Ông Đốc thứ hai là ông Đốc tờ, tức là ba tôi, quản lư ngành y tế của thành phố. Mấy ông quan chức thường tụ họp nhau vào sáng chủ nhật ăn sáng, uống cà phê, bàn chuyện thời thế. Sau khi mất nhiều th́ giờ trao đổi chuyện chính trị, chuyện thế sự, chuyện tiếp đó thường là chuyện con cái. Và lần nào cũng vậy, việc học hành giỏi giang, thông minh của Nhân lại được đem ra tán dương. Mỗi lần nghe chuyện, tôi rất khó chịu. Tự nghĩ ḿnh cũng học giỏi có thua ǵ Nhân mà chẳng bao giờ được nhắc tới. Nhân càng được gợi khen, tôi càng thêm ghét hắn. Khác hẳn tôi, Nhân rất muốn làm thân với tôi.

Tôi càng tránh hắn càng cố đến gần. Lần nào gặp tôi hắn cũng nở nụ cười thật tươi, c̣n tôi th́ mặt nặng như ch́. Nhân đẹp trai, tuy người hơi thấp. Da trắng, mũi cao, mấy lọn tóc xoăn lúc nào cũng ḷa x̣a trước trán. Môi lúc nào cũng đỏ như son. Mà kể cũng lạ. Nhà ông Đốc học có năm người con, hai trai ba gái, chỉ có ḿnh Nhân là đẹp, mấy đứa c̣n lại đứa nào cũng xấu như ma. Lại thêm có đứa con gái kế Nhân bị thần kinh, hay bỏ nhà đi lang thang, đứa em trai út th́ bị bệnh down, lúc nào cũng ngơ ngác, nước dăi chảy ḷng tḥng. V́ cảnh nhà như thế nên ông Đốc học rất kỳ vọng ở Nhân, Nhân là niềm tin, niềm tự hào và cũng là lẽ sống của ông.

Học chung lớp với Nhân, càng ngày tôi càng thấy hắn giỏi, nhất là những môn toán, lư, hóa. Thầy dạy môn toán tên Thanh, thầy dạy rất hay, học tṛ rất mê. Thầy Thanh lúc nào áo quần cũng chải chuốt, tóc chải dầu bóng lưỡng, cách đi giọng nói rất điệu. Thầy hay cho làm toán chạy, tức là thầy đọc đề xong, trong năm hoặc bảy phút sau thầy chỉ nhận mười bài giải nộp nhanh nhất. Nếu giải đúng thầy cho điểm tối đa, c̣n giải sai th́ khỏi có điểm. Nhân luôn luôn là người giải bài nhanh và đúng nhất. Khi nào hắn nộp trễ hơn một chút th́ có nghĩa hắn giải bài toán đó bằng hai cách khác nhau. Lúc lên bảng giải toán h́nh học, hắn vẽ h́nh bằng tay trái c̣n tay phải ghi lời giải. Thầy Thanh nể hắn lắm, gặp thầy nào thầy Thanh cũng ca ngợi Nhân. Thầy c̣n bảo với Nhân là vào giờ của thầy, hắn không cần ghi chép, muốn làm ǵ th́ làm. Các thầy dạy môn lư, hóa cũng bảo hắn thế. Nghe vậy, hắn chỉ cười, giờ học nào cũng ghi chép rất cẩn thận.

Không những học giỏi, Nhân c̣n đá banh rất siêu, đánh cờ tướng rất cừ. Lại thêm rất giỏi vơ. Không biết hắn học vơ từ khi nào mà tay hắn cứng như thép, cỡ mấy viên gạch xây nhà hoặc năm ba viên gạch thẻ chỉ cần hắn vung tay là bị bể đôi ngay. Hắn múa gậy vun vút, đá ném không chạm vào người hắn. Cỡ hai người công kênh nhau, người trên cầm mấy cục gạch, hắn chỉ cần lấy đà chạy ba bước, bay lên đá viên gạch vỡ nát. Hay nhất là trèo tường. Nhân chạy lấy đà, tung người thẳng góc với bức tường, chạy thoăn thoắt lên trần nhà. Y như là mấy nhân vật trong truyện kiếm hiệp của Kim Dung. Mỗi lần Nhân làm tṛ, cả bọn học tṛ chúng tôi trố mắt, há mồm mà nh́n, lắc đầu thán phục. Mọi người đặt cho hắn cái tên là Siêu Nhân. Tôi vừa sợ vừa ghét hắn. Tôi vốn ốm yếu, lại chúa nhát gan, chúng bạn gọi tôi là con mọt sách. Cho nên dù không ưa, tôi cũng nể sợ hắn. Không biết có phải v́ vơ công thâm hậu quá mà đôi mắt của Nhân trông lạ lắm. Ánh nh́n như dao sắc, như có lửa, như muốn bóp nát người ta, đầy sát khí. Tôi thường tránh ánh mắt của hắn. Nụ cười của hắn thân thiện nhưng đôi mắt th́ đầy hăm dọa.

florida80
12-19-2019, 20:46
Trong các môn học, tôi chỉ nhỉnh hơn Nhân môn Pháp văn và hai môn phụ là âm nhạc và hội họa. Bởi những môn này tôi được rèn luyện năm năm ở trường ḍng Lasan. Nhưng đến năm đệ tam, tiếng Pháp của hắn tiến bộ đến không ngờ, đến thầy giáo già dạy Pháp văn cũng ngạc nhiên. Sau này tôi mới biết là suốt cả mùa hè hắn chỉ tập trung vào môn học đó, cả ngày nghe đài Pháp để luyện giọng và lảm nhảm luôn mồm mấy từ vựng. Có một lần t́nh cờ tôi thấy trên b́a sách Pháp văn của Siêu Nhân có ghi câu bằng chữ in đậm VOULOIR C'EST POUVOIR. Có lẽ đó là quan niệm của Nhân.

Cuối năm đệ tam, Nhân lại khiến cho các Thầy và đám học tṛ thêm than phục khi giải bài thi toán tú tài 1 ban B chỉ trong 27 phút. Hắn lại tiếp tục là tấm gương cho các bậc cha mẹ thường nhắn nhủ các con: “Gắng học cho giỏi như anh Nhân”. Hắn đi đến đâu cũng được mọi người trầm trồ khen ngợi. Bởi thời đó, người giàu có không được trọng nể bằng người học giỏi. Ngay cả những quan chức cũng rất trân trọng người tài, học tṛ gỉỏi. Năm học đó, hắn lănh phần thưởng lớn lắm, phải thuê xích lô chở về nhà. Ông Đốc học rất hănh diện. Mà hănh diện cũng phải thôi, cha mẹ nào lại không sướng khi có người con như thế.

Trong lớp chúng tôi, thường chia ra hai nhóm rơ rệt. Mấy đứa nhỏ con, học kha khá thường ngồi mấy bàn trên, c̣n mấy bàn cuối lớp mà mấy thầy gọi là xóm nhà lá toàn là mấy đứa bự con, ba trợn, chơi nhiều hơn học và thường chọc phá mọi người. Cầm đầu xóm này là thằng Hồ Lê. Đó là một thằng sừng sỏ tuy cũng có tố chất thông minh, học hành cũng không đến nỗi tệ. Hồ Lê người đen gịn, cao to lừng lững, mặt chữ điền, góc cạnh. Ngay trên trán có một vết sẹo dài khiến khuôn mặt của hắn càng thêm vẻ anh chị. Hắn bảo đó là vết tích chiến tranh. Hỏi thêm nữa hắn sẽ trừng mắt hăm dọa nên chẳng ai dám lên tiếng thắc mắc nữa. Nhà Hồ Lê nằm trong hẻm sâu sau lưng nhà tôi, mẹ hắn bán rau hành ở chợ. Nhà hắn trơ trọi chỉ hai mẹ con và không bao giờ hắn nhắc đến cha. Tôi sợ hắn lắm, v́ hắn h́nh như rất ghét tôi, cứ t́m mọi cách để sinh sự. Mỗi lần gặp tôi hắn thường dí tay vào trán tôi mà gầm gừ: “Đồ quư tộc dơ bẩn”. Tôi cũng chẳng biết sao hắn lại bảo tôi thế. Tôi vốn nhát như cáy nên thường t́m đủ mọi cách để tránh mặt hắn. Tránh hắn nhưng miệng lầm bầm: “Đụ mẹ thằng Lê sẹo, rồi ông sẽ giết mày, anh hùng báo thù mười năm chưa muộn”. Nói thầm thế thôi, chứ thấy bản mặt nó là tôi đă sợ chết khiếp, nổi gai cả người. Nhưng tôi càng tránh, hắn lại t́m đủ mọi cách để trêu ghẹo tôi. Lúc th́ đi đàng sau khèo chân cho tôi té. Khi th́ búng tai, giựt tóc mai của tôi rồi cười cợt với một lũ âm binh ăn ké.

florida80
12-19-2019, 20:47
Một hôm chúng tôi được nghỉ tiết cuối, đang trên đường về nhà th́ tôi bị đám thằng Hồ Lê chận đường. Hắn đứng trước mặt tôi, hai chân khuỳnh khuỳnh, cái mặt kênh kênh. Hắn bảo tôi rúc dưới háng hắn mà đi. Mặt tôi xanh như đít nhái. Vừa tức vừa sợ. Miệng lắp bắp định van xin. Đường vắng teo, chẳng có ai có thể giúp tôi. Tôi nghĩ phen này chắc tiêu. Không chết v́ nhục th́ cũng ốm đ̣n với hắn. Hắn xắn tay áo, hai cánh tay cuồn cuộn, vung tay. Tôi nhắm mắt, tưởng như muốn đái cả ra quần, hai chân muốn quỵ uống, bởi tôi vốn nhát đ̣n. Tôi chờ đợi cú đấm như trời giáng của hắn, bỗng nghe tiếng hự..hự.. huỳnh huỵch… như ai đấm bao cát. Sao tôi chẳng thấy đau, hé mắt nh́n, thấy thằng Lê đang nằm chỏng gọng, mặt nhăn nhó, méo xẹo. Trước mặt hắn là Nhân. Siêu Nhân. Nhân chỉ tay vào mặt hắn và bảo:
- Tao cấm mày đụng đến thằng Ngọc, tao là bạn nó. Thằng nào ăn hiếp hắn sẽ biết tay tao. Liệu hồn. Cút…
Bọn thằng Lê chạy một mạch không ngoái đầu. Nhân vỗ vai tôi, cười:
- Đừng sợ chúng, cứ sợ măi th́ chúng cứ ức hiếp hoài.
Từ đó, tôi và Nhân thân nhau. Đi đâu cũng có đôi. Và đám thằng Lê cũng không dám đụng vào tôi nữa, dù ánh mắt nó cũng c̣n gầm ghè. Đến lớp đệ nhị, tôi chọn ban A c̣n Nhân tiếp tục ban B. Bởi ba tôi muốn chuẩn bị cho tôi lên học y khoa nên bảo tôi học ban Vạn vật. Hơn nữa tôi cũng c̣n háo thắng, muốn học khác lớp với Nhân để được đứng đầu lớp, chứ học chung tôi không vượt qua được hắn. Dù khác lớp nhưng chúng tôi vẫn đi chơi chung với nhau, gắn bó với nhau như hai anh em.

Nhân thường dẫn tôi đến quán nước ở góc sân trường. Chủ quán là chị Đầm. Tôi gọi bằng chị v́ chị lớn hơn chúng tôi vài ba tuổi. Chị bị rỗ huê nên bọn học tṛ thường gọi là chị Đầm rỗ. Chị to lớn như đàn ông, giọng ồ ề, lại khoái hút thuốc lá nên môi thâm x́. Tuy vậy, chè đậu của quán chị rất ngon, nên lũ học tṛ rất khoái tụ tập ở quán chị. Chị Đầm lại rất ái mộ Nhân, xem Nhân như thần tượng, ánh mắt nh́n Nhân rất lạ. Tại quán đó, tôi bị chị dụ tập hút thuốc lá và thói quen này theo suốt đời tôi. Và cũng tại quán đó trong một buổi trưa trú mưa, tôi biết lí do tại sao Nhân cứ muốn làm thân với tôi.

florida80
12-19-2019, 20:48
Số là cạnh nhà tôi có một gia đ́nh rất giàu có, là chủ của mấy rạp xi nê và khách sạn ở Đà Nẵng, Huế, Qui Nhơn và Nha Trang. Chủ nhân vốn xuất thân từ hoàng tộc tên Bửu Hân. Nhà có cậu con trai út tên Vĩnh Đệ c̣n nhỏ và hai cô con gái rất đẹp, cô chị tên Huyền Tôn Nữ Dạ Lan, cô em là Huyền Tôn Nữ Dạ Hương. Mỗi cô có nét đẹp riêng. Dạ Lan đẹp kiêu sa, đài các, dáng thanh mảnh, thướt tha, cổ cao ba ngấn, da trắng như ngà, tóc dài chấm mông, mặt như Đức Mẹ, mắt lúc nào cũng buồn vời vợi, suốt ngày ngoài giờ học chỉ thơ thẩn trong vườn đọc sách, đan len, chiều chiều lại đánh đàn piano cho đến tối. Dạ Lan thích mặc áo màu tím Huế, dù là áo dài đi phố, đi lễ nhà thờ hay áo cánh đi chơi, cô chỉ chọn độc một màu tím rịm. Cô em Dạ Hương th́ trái ngược với chị. Mới mười lăm tuổi mà hai vú đă tṛn to khêu gợi, tóc cắt ngắn, da rám hồng, suốt ngày sau giờ học chỉ đi tắm biển và đánh quần vợt. Cô ta chỉ thích mặc áo thun và quần jean, cỡi xe Honda chạy vù vù, đọc toàn báo Tây, hát toàn nhạc Pháp và tuần nào cũng đi nhảy đầm với lũ bạn học cùng trường Lycée Blaise Pascal

V́ ở cạnh nhà lại là đồng hương nên gia đ́nh tôi rất thân với nhà đó. Lễ tết, giỗ chạp, tang ma hiếu hỉ đều qua lại với nhau. Nhân thích Dạ Lan. Nhân thổ lộ với tôi như vậy. Và Nhân muốn qua tôi làm quen với cô ấy. Chuyện dễ ợt, chẳng có chi khó khăn. Nhưng tôi lại bảo với Nhân là chuyện này khó lắm, cần phải có thời gian. Nhân cầm tay tôi lắc lắc:
- Cố nghe, cố nghe.
Việc làm ông mai tiến hành quá suôn sẻ, tôi ướm lời với Dạ Lan:
- Tôi có anh bạn ái mộ Dạ Lan lắm, anh ấy muốn tôi giới thiệu với Dạ Lan.
Cô ấy thoáng chút ngạc nhiên
- Ai vậy? Quen hay lạ?
- Dạ Lan biết người này mà.
- Nhưng mà ai mới được chứ.
Tôi cười bảo:
- Anh Nhân, bạn thân của tôi
- Anh Nhân con ông Đốc Lễ phải không?
Tội gật. Dạ Lan cười:
- Tưởng ai. Sau này, khi hai người đă gắn bó nhau, tôi mới biết hóa ra Dạ Lan cũng đă để ư đến Nhân lâu rồi. Th́ trai tài gái sắc, đến với nhau là lẽ đương nhiên của cuộc đời. Hai người yêu nhau thắm thiết lắm. Hai gia đ́nh cũng thoáng biết nhưng chẳng có ư kiến ǵ. Mà thật ra c̣n đ̣i hỏi chi, vừa môn đăng hộ đối, vừa đôi lứa xứng đôi. Nhân cám ơn tôi nhiều lắm. Chúng tôi hay đi chơi với nhau, ngoài tôi, Nhân, Dạ Lan c̣n có Dạ Hương. Thường là đi xem phim, đi ăn kem hoặc đi dạo bên bờ biển. Dạ Hương sôi nổi, nhí nhảnh c̣n Dạ Lan khép nép, dịu dàng. Một hôm, chúng tôi đi dạo trên bờ biển, trời vừa tối, chân trời ráng đỏ. Dạ Hương kéo tay tôi và bảo khẽ:
- Ḿnh tránh đi cho anh chị ấy tâm sự, cứ như thế này th́ anh chị ấy tâm t́nh làm sao được.

florida80
12-19-2019, 20:48
Dạ Hương kéo tôi chạy vào hàng phi lao, trời tối hẳn, những ngọn gió xào xạc. Theo đà chạy dưới cát lún, Dạ Hương ngă vào người tôi, ôm cứng, hơi thở gấp. Theo quán tính, tôi cũng ôm siết lấy nàng, hai bầu ngực căng khép vào ngực tôi. Tôi thấy ḿnh căng cứng. Dạ Hương vít đầu tôi xuống, hôn trên môi tôi. Tôi như đang bay bổng v́ nụ hôn đầu đời. Tôi chẳng biết phải hôn trả lại thế nào nữa. Tôi lạng quạng và thả lỏng đôi tay. Bỗng dưng tôi cảm thấy sợ. Hóa ra tôi luôn luôn vẫn là thằng nhút nhát. Kiểu tấn công mạnh mẽ của Dạ Hương làm tôi hăi, dù phần dưới cơ thể của tôi đă đông cứng lại rồi. Tôi bỏ đi và như kẻ mộng du. Tôi bỗng muốn khóc. Dạ Hương chạy theo tôi hét lớn:
- Anh có phải là đàn ông không?.
Tôi ngồi xuống giữa băi cát và tự hỏi, ḿnh có phải là đàn ông không? Từ đó, Dạ Hương tránh mặt tôi, và tôi cũng có ư không muốn gặp nàng. Tôi vẫn tự nhủ ḿnh tệ quá.
Kỳ thi Tú tài 1 năm đó, tôi và Nhân đều đậu Ưu hạng. Cả hai gia đ́nh rất vui. Hôm lănh thưởng ở trường, đôi mắt của ông Đốc học ba Nhân ánh lên niềm tự hào, sung sướng và măn nguyện. C̣n đôi mắt của Dạ Lan th́ tràn đầy hạnh phúc.

Ba tôi dù theo Tây học, nhưng lại rất mê nghiên cứu Kinh Dịch. Có một người Hoa thường đến trao đổi cùng ba tôi. Người này tên Lư Hạnh, chuyên nghề phong thủy và tướng số. Hai người tâm đắc lắm, thường nói chuyện với nhau cả buổi mà không chán. Một hôm, khi ba tôi và chú Lư Hạnh đang nói chuyện với nhau th́ t́nh cờ tôi nghe được cả hai bàn về Nhân. Ông Lư Hạnh bảo:
- Cậu Nhân tướng toàn tốt, thông minh hơn người, nhưng ánh mắt lộ hung quang, tôi e cậu ấy nếu không học đựợc chữ nhẫn sẽ phải phạm tội sát nhân, hậu vận xấu lắm.
Ba tôi trầm ngâm một lát rồi hỏi đến tương lai của tôi, Ông Lư Hạnh im lặng một lát rồi gật gù:
- Cũng tạm.
Ba tôi nhíu mày:
- Cụ thể là sao?
- Ông Đốc cũng đă nghiên cứu lư số. Số nói sao th́ nghe vậy. C̣n cụ thể th́ chịu. Nhiều khi thiên cơ bất khả lậu.
- Nhưng đôi khi cũng nhân định thắng thiên.
- Dạ, cũng có thể.
Nghe được vậy, lúc đó tôi hơi hoang mang, nhưng rồi tuổi trẻ chóng quên. Tuy thế lâu lâu nh́n ánh mắt của Nhân, tôi cũng cảm thấy ghê ghê. Cũng cuối năm ấy, Dạ Hương bỏ nhà đi. Có tin đồn đă kết hôn với một sĩ quan Mỹ ở Sài G̣n. Tôi cứ tự hỏi là ḿnh có lỗi ǵ trong tai ương này không?

Tết năm Mậu Thân, chiến tranh lan vào nhiều thành phố. Huế bị nặng nhất, rất nhiều người chết trong những ngày xuân. Đà Nẵng cũng không tránh khỏi bị tấn công, nhưng không bị chiếm đóng. Sau Tết, lớp học thưa thớt hẳn, đứa đi lính, đứa đi đâu mất dấu. Trong những đứa vắng mặt, có Hồ Lê. Nghe đồn nó đă lên núi, gia nhập quân giải phóng. Chúng tôi đậu Tú tài 2 dễ dàng. Nhân lại đậu Ưu hạng, tôi chỉ đậu B́nh. Tôi lại thua Nhân….

florida80
12-19-2019, 20:49
Vào Sài g̣n làm thủ tục du học, thời gian chờ đợi khá dài, tôi ghi danh học Văn khoa, c̣n Nhân thi vào trường Kỹ sư Công nghệ Phú Thọ, học cho vui để quên th́ giờ chờ đợi. Thế mà hắn cũng đỗ hạng nh́ kỳ thi tuyển vào Phú Thọ năm đó. Tôi vừa xong lớp dự bị ban Văn chương Việt Nam th́ có giấy lên đường. Ngày tôi và Nhân rời Việt Nam đi Pháp du học, hai gia đ́nh tiễn ra phi trường. Ba Nhân ôm vai Nhân:
- Gia đ́nh và gịng họ tin tưởng vào con. Ba tin chắc con làm được như ước nguyện. Nhân gật gật đầu, mắt lóe lên niềm hi vọng lớn lao. Dạ Lan mặc áo dài tím, quấn khăn quàng tím nhạt, nước mắt hoen mi. Dạ Lan cầm tay Nhân lắc măi mà chẳng nói ǵ.
Ba tôi bắt tay tôi, bảo khẽ:
- Cố lên nhé!

Hôm qua tôi và ba đă nói chuyện với nhau rất lâu về chuyện truyền thống ba đời làm nghành y, về việc phải tiếp nối nếp nhà. Thật ra, tôi chẳng thích thú ǵ chuyện du học. Tôi sợ cô đơn ở xứ người, tôi sợ những bất trắc sẽ xảy đến mà chung quanh chẳng có ai giúp đỡ. Tôi như con chim non được nhốt trong lồng son, giờ được thả ra, chẳng định được phương nào để bay đến. Nhưng tôi phải bay đi. Đi và mang theo niềm hi vọng của cả gia đ́nh. Bước lên máy bay, nước mắt tôi cứ muốn trào ra, hai bàn chân tôi như có ǵ níu lại. Rời Việt Nam , tôi vẫn chưa có mối t́nh nào vắt vai, không có cô gái nào đưa tiễn. Tôi thấy Nhân hạnh phúc v́ c̣n có t́nh yêu để đợi chờ.

Chuyến bay kéo dài hơn hai mươi tiếng đồng hồ, chúng tôi nói nhiều chuyện với nhau về tương lai. Thế giới đang mở ra với chúng tôi, và cả hai đang bước vào và tin sẽ chiến thắng. Hai đứa vẽ ra cảnh tượng lúc thành đạt trở về trong niềm hoan hỉ của mọi người. Nhân bỗng bảo tôi:
-Cậu chơi piano thế cậu có biết loại đàn nào tốt nhất không?
- Để làm ǵ, sao tự nhiên lại đi hỏi về đàn lúc này?
- Th́ cứ nói đi
- Theo ḿnh biết th́ hiện nay đàn hiệu Steinway & Son là tốt nhất, ở Việt Nam chỉ có một hai cái. Nhưng đắt lắm. Cậu đang có ư định ǵ vậy?
Nhân lim dim mắt, cười cười, nh́n ra bầu trời trong xanh:
- Khi nào thành đạt, làm ra tiền, ḿnh sẽ mua cho Dạ Lan một cây đàn như vậy.

*******
2.
Chúng tôi chia tay nhau ở phi trường, Nhân sẽ ở lại Paris thi vào trường Đại học Bách khoa Paris . Tôi lại tiếp tục đi gần 750 cây số nữa về Montpellier, một thành phố nằm gần biển Địa Trung hải, để thi vào trường Y. Đại học Montpellier là một trong những trường đại học Y khoa nổi tiếng thế giới, nơi đào tạo nhiều nhà khoa học đă được nhiều giải thưởng y học quốc tế. Phải mất 9 tháng học dự bị tôi mới thi đậu vào trường, dù chỉ đứng thứ 26, nhưng cũng vui v́ đă đi được bước đầu.

Nhân thành công hơn tôi nhiều. Chỉ mất 6 tháng, Nhân đă đỗ thủ khoa vào trường Đại học Bách khoa Paris (École polytechnique) Đây là trường đào tạo kĩ sư danh giá nhất nước Pháp. Đúng ra Nhân phải học đủ một năm dự bị theo chương tŕnh EV1 dành cho học sinh Pháp và các nước nói tiếng Pháp. Nhưng chỉ một thời gian ngắn học ở Lycée Louis – Le – Grand, ban giảng huấn ở đó nhận thấy Nhân quá xuất sắc nên đặc cách cho thi trước thời hạn. Mục đích phấn đấu của các sinh viên học trựng này là trở thành nhân lực cấp cao của nưóc Pháp và thông thường 10 sinh viên đứng đầu sẽ được lựa chọn trở thành Corps de Mines, được tham gia chương tŕnh đào tạo nhân lực lănh đạo tương lai. Đây cũng là trựng đă tạo ra ba vị tổng thống của nước Pháp: Valéry Giscard d'Estaing, Sadi Carnot, Albert Lebrun. Giáo sư Hoàng Xuân Hăn và giáo sư Nguyễn văn Xuân của Việt Nam cũng tốt nghiệp từ trựng này. Nhân là ngựi nước ngoài đầu tiên đỗ thủ khoa kỳ thi tuyển vào trường, nên trở thành một sự kiện được báo chí Pháp chú ư. H́nh chân dung của Nhân được đăng trên nhiều tờ báo, là niềm tự hào của giới sinh viên du học và những người Việt Nam đang ở Pháp thời bấy giờ. Ở Montpellier , trong giới sinh viên cũng bàn tán chuyện này dữ lắm. Nhưng Nhân không ngừng lại ở đó, trong thời gian theo học, Nhân là một nhân vật nổi bật toàn diện. Không những học giỏi, Nhân c̣n là cầu thủ suất sắc của đội bóng tṛn sinh viên Paris, là kỳ thủ không thể qua mặt của bộ môn cờ, Nhân c̣n là huấn luyện viên vơ thuật của vơ đường trong khu đại học, đồng thời đă mang về cho trường rất nhiều huy chương trong các cuộc thi đấu. H́nh ảnh Nhân liên tục được đăng trên các báo sinh viên và một số báo thể thao. Đă có lần một câu lạc bộ nhà nghề nổi tiếng của Paris đề nghị Nhân kư hợp đồng để được đào tạo làm cầu thủ bóng đá chuyên nghiệp, nhưng Nhân từ chối. Tiếng tăm Nhân vang dội trong cộng đồng sinh viên của các trường đại học, Nhân đă từng đưọc tiếp đón và nhận phần thưỏng của tổng thống Pháp lúc bấy giờ là Georges Pompidou ở điện Élysées. Nhân được đặt tên là Super Man, cái tên mà hồi ở Việt Nam mọi người đă đặt cho hắn. Hóa ra siêu nhân th́ ở ṿm trời nào cũng là siêu nhân. C̣n con chim chưa định được đường bay là tôi vẫn là cậu sinh viên nhút nhát và không chút tự tin, dù là ở phương trời nào, lúc nào cũng quấn quanh trong chiếc lồng vô h́nh chật
chội của ḿnh.

florida80
12-19-2019, 20:49
Với những thành tích và tính cách của Nhân, Nhân mau chóng trở thành lănh tụ của các phong trào sinh viên, Lúc đầu là anh cả của các môn thể thao, dần dà, Nhân lại làm luôn lănh tụ chính trị với nhiều tham vọng. Thời điểm bấy giờ, cuộc chiến tranh Việt Nam đă đến cao điểm. Mỹ liên tục ném bom miền Bắc, cuộc chiến đấu ở miền Nam càng ngày càng nhiều máu lửa. Sinh viên Việt Nam đi du học hàng ngày nh́n thấy những đổ nát, những tàn phá, máu xương rơi của chiến tranh, lại thêm chính quyền miền Bắc và Mặt Trận Gỉai Phóng miền Nam Việt Nam tuyên truyền ở Âu châu rất mạnh, nên đa số đều tham gia chống chiến tranh, kêu gọi ḥa b́nh với một ư thức chính trị rất mơ hồ. Lực lượng này rất mạnh và rất đông đảo. Và tham gia phong trào chống Mỹ trở thành một cái mốt của người trí thức.

Nhân th́ ngược lại, hắn làm lănh tụ một nhóm sinh viên ủng hộ chính quyền Việt Nam Cộng ḥa, chuyên phá đám các cuộc biểu t́nh và tuần hành của nhóm sinh viên kia. Đụng độ giữa hai phái xảy ra như cơm bữa. Đúng thời điểm này th́ chúng tôi nhận hung tin từ Việt Nam . Mẹ tôi và mẹ Nhân trong một chuyến hành hương về La Vang, Quảng Trị, trên đường về th́ xe bị lật v́ trúng ḿn. Mẹ Nhân tan xác tại chỗ, mẹ tôi được đưa vào bệnh viện Trung ương Huế, nhưng rồi cũng từ trần ở đó. Tôi điện thoại cho Nhân, khóc nức nở trong điện thoại, Nhân chỉ ậm ừ khuyên lơn tôi. Tôi đ̣i bỏ về Việt Nam ngay, nhưng Nhân khuyên nhủ, động viên tôi ở lại tiếp tục học và phải cố học tốt hơn nữa, đó cũng là một cách để khỏi làm buồn ḷng mẹ. Tôi nghe lời Nhân, nhưng ḷng th́ tan nát, dạ rối bời, chẳng thiết ăn uống gần mấy tuần liền. Riêng Nhân từ đó càng lao vào những cuộc đấu tranh để ủng hộ phái đoàn Việt Nam Cộng Ḥa đang ở Paris để hội đàm t́m cách giải quyết chiến tranh. Nhân mơ ước ngày trở về sẽ trở thành một công chức cốt cán của chính quyền miền Nam , với những đổi thay và cương lĩnh mới. Hiệp định Paris được kư kết, Nhân cay cú v́ bảo rằng chính quyền miền Nam đă bị Mỹ lừa. Nhân càng hoạt động mạnh hơn, quyết liệt hơn. Và trong tâm trạng đó, Nhân đă phạm một sai lầm oan nghiệt, chấm dứt mọi ước mơ và hoài băo, cắt đứt tương lai đang rộng cửa. Trong khu đại học xá, Nhân được bố trí ở cùng chung pḥng với Thành, cũng là một du học sinh học trường Bách Khoa Paris, học sau Nhân một khóa. Thành là con trai của Chủ tịch Tối cao Pháp viện của chính quyền miền Nam , nhưng Thành lại là lănh tụ của phong trào thiên tả ủng hộ Cộng sản. Thành cũng là một thành viên rất cực đoan của lực lượng này. Từ lâu, cả hai đă có nhiều lần tranh căi nhau dữ dội v́ những quan điểm xung khắc nhau về cuộc chiến đang xảy ra. Khi hiệp định Paris vừa có hiệu lực thi hành, Nhân trong cơn bực tức đă nổ ra cuộc đấu khẩu với Thành và trong lúc không kềm ḷng được đă bay đến phóng chân đá vào đầu Thành ngay trong pḥng của hai người. Thành găy cổ chết ngay lập tức, máu trào khóe miệng. Nhân bị bắt ngay. Báo chí đưa tin hàng giờ. Tôi ở Montpellier đọc báo thấy đăng h́nh của Nhân, nhưng lần này không phải là khuôn mặt tươi cười, hớn hở như xưa mà là tấm h́nh Nhân cúi đầu đi giữa đám cảnh sát, hai tay bị c̣ng, những sợi tóc xoăn trước trán rũ xuống khuôn mặt nhợt nhạt không c̣n chút sinh khí. Tôi chợt nhớ nhận định của chú Lư Hạnh ngày nào và bỗng tin vào số mệnh.

florida80
12-19-2019, 20:50
Tôi bay ngay về Paris , nhưng không được gặp trực tiếp Nhân. Hắn đang bị cách ly để điều tra. Sau một thời gian, Nhân bị trục xuất và dẫn độ về Sài G̣n với cái án giết người. Tôi lại chỉ gặp được Nhân qua h́nh trên báo đăng h́nh Nhân ở chân phi cơ lúc bị dẫn độ, tay Nhân vẫn bị c̣ng và Nhân vẫn lại lọt thỏm giữa đám cảnh sát với khuôn mặt hớt hăi. Tôi nhận được thư Nhân lúc trở về Montpellier, Trong thư Nhân dặn ḍ tôi là không được tin cho ai ở nhà biết việc này, đồng thời Nhân cũng nhờ tôi là khi nào nhận được thư Nhân với hai phong b́, tôi phải bỏ b́ thư ngoài và gởi lại cái thư bên trong về Việt Nam cho gia đ́nh Nhân, nếu nhận được thư của ba Nhân, tôi lại gởi về Sài G̣n làm như là Nhân vẫn đang ở Pháp vậy. Nhân khuyên tôi cố gắng học cho xong và xin lỗi tôi, tôi chẳng biết Nhân xin lỗi tôi v́ lí do ǵ. Mỗi lần đi gởi thơ về cho ba Nhân, tôi cảm thấy ḿnh đang làm một chuyện tội lỗi tày đ́nh v́ đang đánh lừa ba Nhân, người đang hi vọng về đứa con thiên tài của ḿnh. Lần nào đi gởi thư, tôi cũng khóc. Không biết bao giờ tôi mới bỏ được kiểu thường hay rơi nước mắt như thế này.

Năm 1972 tôi đang học năm thứ hai Y khoa, tôi bỗng chán nản cùng cực và ư thức một cách rơ ràng là nghề y không phù hợp với tôi. Tôi sợ thấy máu chảy. Tôi sợ những khuôn mặt nhăn nhó, đau đớn v́ bệnh tật của bệnh nhân. Tôi cũng biết rất rơ ḿnh không đủ phẩm chất để làm người thầy thuốc. Tôi quá nhạy cảm trước mọi sự. Tôi chỉ mong ước ḿnh trở thành họa sĩ, suốt ngày lang thang vẽ vời, sáng tạo, đùa giỡn với sắc màu, không phải đối diện với những nỗi đau bệnh tật, máu me, chết chóc của con người như nghề bác sĩ. Nếu cứ tiếp tục cố nhồi nhét những kiến thức y khoa như thế này, chắc chắn tôi sẽ điên mất. Trước đây tôi chọn học y v́ ba tôi bắt phải thế, lúc đó tôi vẫn chưa có ư thức về nghề, về tương lai. Nhưng bây giờ, qua gần ba năm, tôi tuyệt vọng v́ thấy ḿnh đang đi lần vào một hố thẳm và sợ hăi khi nghĩ đến việc suốt đời phải gắn bó công việc khủng khiếp này. Và rồi tôi đi đến quyết định cuối cùng. Đây là quyết định đầu tiên trong đời do tôi tự quyết.

Không biết tương lai rồi sẽ ra sao, nhưng tôi có chút hài ḷng v́ đă thoát ra được bế tắc. Ít ra con chim rời lồng son cũng đă tự định hướng cho đời ḿnh. Tôi bỏ trường Y, thi vào L’Ecole supérieure des Beaux – Arts de Montpellier Aggomération, tức trường Trang trí Mỹ thuật Montpellier . Học trường này có nghĩa là tôi sẽ bị mất học bổng ở trường cũ, do vậy kể từ đó cuộc sống của tôi bấp bênh, no đói thất thường, làm nhiều nghề để kiếm cơm và để được học những thứ ḿnh ưa thích. Nhưng tôi vốn vụng về và hậu đậu, chẳng làm tốt được chuyện ǵ, đi đưa báo th́ đưa lộn địa chỉ, làm bồi rửa chén th́ chuyên làm vỡ bát dĩa, đi giao sữa th́ đổ sữa lai láng trước cửa nhà của khách. Bởi từ bé cho đến lớn, tôi chỉ việc học, ba mẹ tôi không cho tôi làm ǵ ngoài chuyện phải học thật giỏi. Lối giáo dục đó làm cho tôi vấp phải thất bại trong bước đầu trong cuộc đời.

"J'ai cueilli ce brin de bruyère
L'automne est morte souviens-t'en
Nous ne nous verrons plus sur terre
Odeur du temps Brin de bruyère
Et souviens-toi que je t'attends "
(L'Adieu – Apollinaire)

florida80
12-19-2019, 20:50
Monique rất quư tôi, tuần nào tôi không về, cô ấy gởi bánh trái cho thầy Alain mang lên cho tôi. Biết thân phận ḿnh, lại vẫn cái tánh nhút nhát, không tin vào ḿnh, nên dù có rất nhiều cảm t́nh với nàng, tôi vẫn không dám ngỏ, cứ mặc cảm ḿnh không xứng đáng. Chúng tôi thường đi dạo trên con đường ṃn của cánh rừng sau nhà, cùng đi qua đủ bốn mùa. Mùa thu sắc đỏ, lá vàng ngập lối đi. Mùa hạ bầu trời xanh và mặt nước hồ gợn sóng lăn tăn. Mùa xuân với những cành lá biếc, hoa nở tím cả rừng và mùa đông với những cành trơ trọi, trời lạnh giá, trên cổ mỗi người quấn chiếc khăn quàng do Monique tự tay đan. Trong những buổi cùng lang thang, hái hoa, nghe tiếng chim líu lo, chúng tôi nói với nhau đủ thứ chuyện trên đời. Nhưng cũng có khi trên đường về, hai đứa cứ im lặng suốt cả con đường dài, nhưng vẫn ngập tràn một thứ hạnh phúc khó diễn tả nổi. T́nh yêu đến nhẹ nhàng, trong như giọt sương, tôi không dám động mạnh, chỉ sợ nó vỡ tan. Và ánh mắt nh́n nhau, nụ cười trao nhau như những lời ước hẹn, đổi trao diễn ra trong im lặng. Mỗi khi đến nhà của Thầy Alain, được ngồi ăn chung với hai bố con Thầy, được nh́n khuôn mặt đẹp tựa thiên sứ của Monique, nghe tiếng hát trong veo của nàng, tôi cảm thấy cuộc đời thật tươi đẹp và mong ước ḿnh cứ được măi như thế này….

Nhưng số phận lại giáng xuống đời, khi tôi vừa xong năm thứ hai đang kỳ nghỉ hè th́ tai họa ập đến gia đ́nh Thầy Alain. Trong chuyến đi về Paris của hè năm ấy, họ đă bị tai nạn giao thông. Thầy Alain chết ngay trên volant, Monique bị thương nặng, được chở vào bệnh viện, một tuần sau th́ mất. Tôi bay về Paris ngay khi được tin và chăm sóc Monique suốt một tuần nàng thoi thóp, mê man trên giường bệnh, suốt ngày tôi quên ăn uống, chỉ ngồi nắm trong tay bàn tay bé nhỏ lạnh giá của Monique, chờ phép lạ. Đến hôm cuối cùng, Monique mở mắt nh́n tôi rất lâu, hai ḍng nước mắt chảy dài trên má nàng, mặt tôi cũng đầm đ́a nước mắt. Môi nàng mấp máy: “Je t’aime… Je t’aime…” và bàn tay rời khỏi tay tôi. Phép lạ đă không đến. Chúa cũng đă quay mặt đi trước nỗi đau của thiên thần. Tôi gần như không kêu lên được tiếng gọi y tá cấp cứu, cổ họng tôi đông cứng và tôi đứng chôn chân gần mấy tiếng đồng hồ trong niềm tuyệt vọng như bức tượng đá bên giường. Tôi không tin đó là sự thật.

Suốt cuộc đời, tôi không bao giờ quên được ánh mắt và câu nói cuối cùng đó. Câu nói của Monique như vết khắc trong tim tôi, không phai. Tôi đau đớn tột cùng trước cái chết của cha con Thầy Alain, người tôi xem như người cha thứ hai của ḿnh. Và Monique, mối t́nh đầu của tôi, mối t́nh câm chưa dám ngỏ của tôi. Tôi có cảm tưởng ḿnh đă bị rút hết tất cả sinh lực. Tôi mất ngủ, lang thang như kẻ điên suốt mấy tháng dài. Tôi chẳng c̣n thiết tha ǵ chuyện học hành và tương lai. Thiên thần Monique của tôi hiện ra như ánh chớp, lóe sáng đời tôi một khoảnh khắc rồi bay về trời. Nàng như một thứ định mệnh làm thay đổi ư nghĩ của tôi về cuộc sống. Cái chết của mẹ tôi, mẹ Nhân, của Thầy Alain, của Monique khiến tôi thấy cuộc sống này chỉ là một ảo ảnh, có đó rồi mất đó. Hiện hữu rồi tan vào hư vô. Sống chết là một ranh giới quá mỏng manh. Cuộc sống chỉ là một ánh chớp. Tôi đóng cửa suốt ngày và cứ nghĩ về lẽ tử sinh. Và rồi số phận lại đổi thay, tôi ngộ ra rằng những tham vọng, những ước mơ, những hoài băo, những cố gắng cuối cùng rồi cũng sẽ được chấm hết bằng một cái chết do muôn ngàn bất trắc của đời sống. Thế th́ ham danh vọng để làm ǵ, mải mê theo những ảo vọng để làm ǵ? Tất cả thật ra rồi cũng chỉ là ảo ảnh. Và tôi buông tay, thả cuộc đời ḿnh cho những con sóng của số phận. Tôi bỏ lại tất cả và trở về Việt Nam

florida80
12-19-2019, 20:51
3.

Tôi không dám về quê, cố bám lấy Sài G̣n. Tôi t́m gặp Nhân, hai đứa thuê chung căn pḥng ở khu Trương Minh Giảng. Tôi và Nhân bàn cách để tránh những người quen biết. Tôi để tóc, râu dài thậm thượt, Nhân cũng thế. Hai đứa thường mang đôi kính đen, ban đêm th́ mang kính đổi màu. Hàng tháng, tôi và Nhân viết thư gởi qua Pháp cho một người bạn, anh này lại bỏ phong b́ ngoài, gởi tiếp về Việt Nam cho ba tôi và ba Nhân. Và nhận những lá thư từ gia đ́nh gởi qua chặng Đà Nẵng – Pháp – Sài G̣n. Chúng tôi lại tiếp tục lừa dối và loay hoay trong lừa dối tự ḿnh bày ra. Lúc Nhân vừa bị dẫn độ về Sài G̣n, ông chủ tịch Tối cao Pháp viện, tức là bố của Thành, người bị Nhân giết chết bằng cú đá oan nghiệt, đang chuẩn bị ra tranh cử dân biểu quốc hội. Không muốn bị báo chí phanh phui là có con theo Cộng Sản bị giết chết nên ông này t́m mọi cách ỉm vụ đó đi. Nhân chỉ bị đưa ra ṭa bí mật và kết luận là gây án ngộ sát trong t́nh trạng thần kinh không b́nh thường, nên được trả tự do sau hai tháng giam giữ.



Được một người bạn du học Mỹ về đang làm Tổng cục trưởng, Nhân được bố trí làm việc ở Tổng cục gia cư, chuyên về xây dựng. Khi tôi về, Nhân lại giới thiệu tôi vào làm với nhiệm vụ họa viên vẽ họa đồ. Để trốn khỏi đi lính, Nhân mua cho tôi một cái giấy hoăn dịch v́ lí do sức khỏe và hắn th́ hoăn dịch v́ gia cảnh. Cả hai đều là giấy giả. Đi làm lương cũng kha khá đủ sống, nhưng hai thằng sống như hai thằng buôn thuốc phiện lậu, lúc nào cũng lén lén lút lút, cứ sợ gặp người quen với gia đ́nh và cũng phải trốn tránh bọn cảnh sát ch́m nổi đầy mọi ngơ ngách. Cả hai trường hợp nếu bị phát giác cũng đều đưa đến kết quả bi thảm cả. Thế mà tôi cũng phiêu lưu dám ghi danh học tiếp ở Đại học Văn khoa. Vừa làm vừa học, dù ít khi có mặt ở giảng đường.


Từ đó, tôi cảm thấy ḿnh an phận, chấp nhận số phận do ḿnh chọn lựa. Nhưng h́nh như Nhân không nghĩ giống tôi. Có rất nhiều khi Nhân không cười, không nói, lầm ĺ suốt cả tuần lễ, có lúc lại uống rượu đập bàn, đập vỡ li chén, uống say mèm và khóc tức tưởi. Những lúc như vậy, tôi chỉ biết ngồi im v́ ánh mắt của hắn lúc đó trông như ánh mắt của quỷ dữ, như con thú bị dồn đến đường cùng. Có một điều lạ nữa là Nhân không bao giờ nhắc đến Dạ Lan lúc tỉnh táo, mặc dù tôi biết Nhân nhớ thương nàng nhiều lắm. Nhưng cứ đến khi say, hắn khóc và réo măi tên Dạ Lan. Khi tỉnh, nếu tôi vô t́nh nhắc đến tên nàng, Nhân quắc mắt lên rất dữ tợn, riết rồi tôi chả bao giờ dám nhắc đến cái tên đó nữa. Hàng tuần, cứ mỗi chiều thứ bảy khi đi làm về, Nhân lại mua một bó hoa lớn, vào nghĩa trang Mạc Đĩnh Chi, ngồi trước mộ Thành đến tối mịt mới về. Tôi hiểu tâm trạng của Nhân nên cũng chẳng có ư kiến, nhưng tôi tự nghĩ, một cú đá đă giết chết cuộc đời của hai người: cái chết tức thời của Thành và cái chết dai dẳng của Nhân. Cú đá đă làm cho cuộc đời của Nhân qua một ngă rẽ để đi tới hố sâu thăm thẳm. Chúng tôi sống b́nh lặng chẳng có ǵ đáng kể như thế cho đến biến cố 30 tháng 4 năm 1975.

********
4.
Những tin tức chiến sự dồn dập, Tây nguyên thất thủ, Huế mất, Đà Nẵng mất. Hàng trăm ngàn người trôi dạt trên biển từ miền Trung, lớp lớp người trên những con đường đầy xác chết. Cuộc chiến đi vào những giây phút cuối cùng. Sài g̣n rung lên từng phút. Hai trái bom CBU nổ trên tỉnh lỵ Long khánh. Thành phố nhốn nháo. Thành phố lo âu. Thành phố chuẩn bị cuộc hỗn loạn đang chuẩn bị ập tới. Tôi và Nhân vẫn b́nh chân như vại. Sáng sáng vẫn ngồi cà phê chờ xe đến rước đi làm. Thiên hạ bàn tán nhiều đến chuyện ở, chuyện đi. Hai thằng không quan tâm, cũng đúng thôi, v́ chúng tôi từng ở bên đó về, đă thấm những nỗi nhục nhằn, đă chấp nhận nhát búa của số phận, không lẽ bây giờ lại trở lại tiếp tục chui đầu vào con đường cũ. Những ngày cuối cùng của tháng tư, công sở đóng cửa, hai đứa ngồi nh́n thiên hạ xôn xao ḷng dửng dưng. Nhưng đến hôm 29 tháng 4 th́ bỗng nhiên cả hai thấy sợ trước những lời đồn đoán. Nửa đêm hai đứa vùng dậy, đem hết giấy tờ, h́nh ảnh liên quan đến những năm tháng du học ở Pháp ra đốt. Nhân có cả mấy thùng lớn loại này, những h́nh ảnh thời Nhân c̣n được gọi là Super Man trên đất Pháp. Ngọn lửa bập bùng suốt đêm. Tôi chỉ giữ lại mấy tấm h́nh tôi chụp chung với Thầy Alain và Monique, mấy bức tranh tôi vẽ ở trường Mỹ thuật tôi đă chọn lựa để đem về Việt Nam . Đó là những kỉ vật tôi không thể để mất được, dù tôi hiểu có thể sẽ đưa đến hậu quả không may.


Sài G̣n sau đó là một Sài G̣n khác. Những lều quán bỗng dưng mọc lên trên những con phố. Chủ quán là chị cave, cũng có thể là vợ của một anh sĩ quan nào đó, cũng có thể là một nghệ sĩ, một nhà báo không c̣n được sử dụng. Thiên hạ nháo nhào đổ ra đường kiếm sống, cuộc sống bị xáo trộn ghê gớm, chẳng c̣n phân biệt được đâu là ông, đâu là thằng của những con người cũ. Chúng tôi suốt ngày lê la hàng quán, đấu láo quên thời gian mà không biết rồi ngày mai sẽ ra sao. Có người rủ mở quán, có đứa kêu đi bán đủ thứ tàn dư của xă hội cũ, lọc lừa mấy chàng bộ đội khờ khạo, có thằng rủ đi bán thuốc Tây, có đám rủ rê vượt biên, có người nhỏ to tính chuyện tổ chức phản động. Chúng tôi phớt lờ tất cả, cứ bán dần những thứ c̣n lại trong mớ đồ đạc sống qua ngày.


Sống lây lất mấy tháng như vậy th́ chúng tôi bắt đầu bế tắc. Công việc không có, áo quần, giày dép, mắt kính, sách vở, túi xách, va li lần lượt lên đường. Đùng một cái, đổi tiền lần thứ nhất (2.9.1975), chúng tôi chẳng có xu nào để đổi. Bắt đầu những ngày khốn khó. Có nhiều bữa chỉ c̣n đủ tiền mua một lon gạo và một quả trứng. Hai thằng luộc rồi chia trứng làm bốn mảnh, tưới nhiều nước mắm, dành ăn cho hai bữa. Có ngày chỉ c̣n mấy miếng khoai ḿ mua được dọc đường….Rồi không ai bảo ai, cả hai bắt đầu tản ra, mỗi thằng tự đi, tự kiếm ăn, tối về ngủ. Nhân bỗng cọc cằn, dễ nổi nóng, tối ngủ cứ đá vào tường suốt đêm…




Rồi tới một ngày, chúng tôi chia tay nhau, Nhân bỏ đi mất hút…… Tôi bắt đầu đói dữ, có ngày chỉ được trái chuối, có hôm chỉ được củ khoai. Người tôi xanh mướt, xuống sức dữ dội, chỉ c̣n 39 ki lô. Tôi đành phải chấp nhận vào làm bưng bê trong quán cà phê ven đường của vợ chồng người bạn họa sĩ, kiếm cơm ăn. Nhưng cũng chỉ được mấy tháng, hai vợ chồng người bạn bị bắt v́ có dính líu chính trị sao đó chẳng biết. Tôi lại trôi như bèo. Bèo nhèo. Tôi cũng chẳng có chút tin tức ǵ về Nhân, không biết hắn sống ra sao. Mù tăm. Tôi đă đói tới ngày thứ ba, ba ngày chỉ có củ khoai lang và li nước đường uống lậu ở quán con Sáu ốm. Người mệt lả. Thèm đủ thứ. Thấy ǵ cũng muốn giật bỏ vào mồm. Mệt. Người cứ như đang say sóng. Nhưng cũng cứ phải ra đường, v́ ra đường mới hi vọng có miếng ăn. Đói, nhưng cũng quần áo chỉnh tề, giày vớ đầy đủ, nghiêm chỉnh ra đường như một kẻ nhàn du. Ra đường đứng lơ ngơ, đi lơ ngơ không mục đích. Và trong khi lớ ngớ như thế, tôi phát hiện phía bên đống rác ở chân cầu Trương Minh Gỉang có chiếc xe đạp ai bỏ đó. Tôi đứng gần hai tiếng đồng hồ phía bên này đường, không thấy ai đến lấy. Tôi chờ thêm thời gian nữa, rồi băng qua đường. Chỉ việc tỉnh queo dắt xe đi, làm như xe của ḿnh là xong. Bán đi sống cũng được năm mười bữa. Tôi đă chạm tay vào ghi đông xe. Nhưng rồi rụt tay lại như phỏng lửa. H́nh như có người nh́n tôi. H́nh như mọi người nh́n tôi. H́nh như mọi người đang cùng chỉ tay vào tôi và đồng thanh: “Thằng ăn cắp..thằng ăn cắp…” Trong đầu tôi cũng vang lên điệp khúc đó: “Thằng ăn cắp..thằng ăn cắp…”

florida80
12-19-2019, 20:51
Tôi lại lủi vào chợ. Những món hàng bánh trái lèo tèo nhưng hấp dẫn tôi v́ cơn đói đang hành hạ. Có một chị đang bế con đi qua. Đứa bé khóc ngặt nghẽo đ̣i ăn quà. Chị ngồi xuống gánh chuối chiên. Những miếng chuối chiên vàng quyến rũ. Nước miếng chảy ra đầy miệng tôi. Tôi nghe có tiếng ḍn rụm trong hàm răng, vị ng̣n ngọt, beo béo tỏa trên đầu lưỡi. Thằng bé vẫn khóc. Người đàn bà đứng lên, đứa bé tay cầm miếng bánh, miệng vẫn khóc, người vùng vằng. Tôi chắc chắn trong đầu là thằng bé sẽ đánh rơi miếng bánh. Tôi lặng lẽ đi theo. Thằng bé làm rơi bánh thật. Tôi cúi người lẹ như sóc, lượm nhanh và tạt ngay vào con hẻm nhỏ. Miếng bánh tưởng sẽ ngon vô cùng v́ cơn đói, nhưng vừa bỏ bánh vào miệng, hai ḍng nước mắt chảy dài trên mặt tôi, những miếng bánh vỡ như những mảnh vỡ của thủy tinh xé nát buồng ngực tôi. Tôi đau đớn và nhục nhă….


Tráng là người bạn học chung ở Văn khoa, hắn là chuyên gia đạp xích lô. Tôi t́m tới hắn, nhờ bảo lănh thuê một chiếc ở hẻm Trần Quang Diệu. Tôi chưa chạy xe xích lô lần nào, nhưng nghĩ Tráng chạy được th́ tôi cũng sẽ chạy được. Nghĩ đơn giản ai dè trèo lên mới thấy không phải dễ ăn. Tập vài ṿng th́ cũng tạm chạy được. Tráng bảo tôi chạy về Trần Quốc Toản, chỗ chợ cá sẽ có mối. Đúng là vậy, một bà mập béo và đôi thùng đầy nhóc cá lóc thụê tôi chở về chợ Trương Minh Gỉang. Chỉ chạy đến ngă sáu Lê Văn Duyệt là tôi đă đuối hơi. Chân bắt đầu nặng, thở hổn hển. Tôi ráng đạp, nghĩ rằng chỉ qua tới Yên Đỗ, quẹo, qua được cầu là xong. Sẽ có bữa ăn cho trưa nay. Nhưng tôi không qua nổi cầu. ba bánh xe như có ai gh́ lại, không lên nổi dốc, dù tôi đă gồng hết đôi chân. Chiếc xe như muốn tuột xuống, tuột xuống. Tôi không nhảy được, hai chân cố giữ bàn đạp, cả người cố gồng lên. Nhưng chiếc xe vẫn từ từ tuột. Tôi không chịu nổi nữa, ngực tôi nặng như đeo ch́, hơi thở đứt quăng. Phen này th́ chắc chết. Bà khách thấy xe tuột dần th́ la lên chói lói, nhảy xuống cũng không xong v́ kẹt hai thùng cá. Tôi buông xuôi, nhắm mắt chờ xe lật ngửa và thế là xong một đời. Nhưng, h́nh như có một sức mạnh thần kỳ, chiếc xe sựng lại một lát và đi lên như có ai đẩy. Tôi mở mắt nh́n lui th́ thấy Nhân đang g̣ lưng đẩy xe từ phía sau, chiếc xe lên dốc rồi đổ dốc, an toàn đến chợ. Tôi gặp lại Nhân như thế đó, và Nhân đă cứu tôi lần nữa như đă cứu tôi một lần lúc thằng Hồ Lê bắt tôi rúc háng thuở c̣n đi học….


Ngồi ở quán bún ngay góc Trương Minh Giảng và Trần Quang Diệu, tôi ăn ngon lành hai tô bún thịt nướng đầy rau xanh. Nhân không nói ǵ, ngồi nh́n tôi với đôi mắt ngập nước mắt thương xót. Nhưng khi tôi định gọi thêm tô thứ ba th́ Nhân ngăn lại:
- Cậu đă không chết v́ đói th́ đừng nên để chết v́ no. Cứ từ từ. Sẽ không phải đói nữa đâu.
Nhân rút từ túi ra một cọc tiền lớn, trả tiền bún xong, Nhân ngắt đôi cọc tiền, đưa tôi một phần và bảo:
- Cậu giữ số tiền này mà sống. Người ta đang chuẩn bị cho các trường đại học hoạt động trở lại rồi. Cậu nên tiếp tục học hi vọng kiếm được một việc làm trong chế độ mới. Cậu ốm yếu lại quá thật thà đến hóa ngu, không làm buôn bán lọc lừa, không làm phu xe, bốc vác được đâu!
- Nhưng tiền đâu cậu có nhiều thế. Mấy tháng nay cậu ở đâu, làm ǵ???
- Từ từ rồi sẽ biết. Ḿnh sẽ kể cho cậu nghe. Xong rồi ḿnh sẽ về Đà Nẵng. Chốn này không c̣n là chỗ dung thân của ḿnh nữa rồi. Đă đến lúc ḿnh phải chấm dứt mọi sự giả dối. Ḿnh sẽ nói hết sự thật cho ba ḿnh. Chắc chắn sự thật sẽ làm cho ông cụ đau đớn, nhưng thế sẽ tốt hơn, cho ḿnh và cho cả ông cụ. Im lặng một lát, lấm lét nh́n quanh, Nhân ghé miệng sát tai tôi, thầm th́:
- Ḿnh đang bị truy nă.

5.
Mấy tháng trước, chúng tôi chia tay nhau v́ cả hai đang lâm vào cảnh đói ăn thê thảm, Nhân bỏ đi và lang thang vào khu Chợ Lớn. Nhân kể là vào đó hi vọng sẽ không gặp ai quen, đồng thời mấy ông Ba Tàu chắc cũng có đời sống, sinh hoạt khá hơn người Việt, dễ kiếm cơm hơn. Nhưng suốt một ngày từ chợ Ḥa B́nh, rồi qua chợ Kim Biên đến chợ B́nh Tây vẫn chưa kiếm được mối nào nhờ giúp việc. Nhân mở miệng đề nghị chủ hàng để được bốc vác th́ chủ hàng nh́n Nhân đầy nghi ngờ. Bởi chàng ta vẫn c̣n bỏ áo trong quần, nai nịt đầy đủ, chân c̣n mang đôi giày da tuy đă cũ sờn, lại thêm cắp kính đen che đôi mắt sùm sụp. Ai lại tin người có vẻ trí thức như vậy chịu làm chuyện của người lao động. Chắc có mục đích ǵ đây. Nghe ngóng? Theo dơi?... Nghi là phải. Mà lúc này xă hội mới h́nh thành một lối sợ mơ hồ và đầy nghi ngại với tất cả mọi người. Chẳng ai tin ai. Cũng may vỉa hè, quán sá, phố phường cũng không thiếu những anh chàng có vẻ ngoài như vậy lê bước với khuôn mặt chán chường và tuyệt vọng. Cho nên Nhân cũng không bị để ư lắm.




Trời tối, đói meo, Nhân lê gót đến ghế đá cạnh tượng ông chủ họ Quách, người lập ra ngôi chợ này. Bức tượng đă bị đem đi đâu mất, chỉ c̣n cái bệ tượng chơ vơ. Có ba người thanh niên đang ngồi nhậu trên đó. Họ ngồi quanh, ở giữa có dĩa mồi là con gà luộc da vàng óng. Cuộc nhậu h́nh như mới bắt đầu, li rượu mới chuẩn bị xoay tua. Ngôi chợ vắng vẻ, ánh đèn vàng vọt và âm thanh chỉ là tiếng chổi quét lẹt quẹt của người phu quét chợ. Nhân ngồi ở ghế đá nh́n lên, con gà hấp dẫn quá. Hắn nuốt nước bọt liên tục. Đă mấy lần quay đi và cũng đă nhiều lần nh́n lại. Con gà vẫn bóng lưỡng khêu gợi tênh hênh giữa chiếu nhậu

florida80
12-19-2019, 20:52
Bỗng nhiên Nhân t́ tay vào ghế đá, bắn người lên. Đôi chân vừa chạm đất quét ngang, con gà bay lên nằm gọn trong tay Nhân. Ba gă thanh niên quá bất ngờ, không kịp một phản ứng nào. Nhân ngoạm một miếng vào đùi gà, nhai nhồm nhoàm. Ba gă thanh niên đă định thần, cùng hét lớn xông vào đứa đấm, đứa đá, đứa lên gối. Nhân vừa nhai, vừa cầm chắc con gà, xoay nhiều ṿng, hai chân đạp hai gă gần nhất đang chồm tới, tay c̣n lại đấm vào ngực gă kia. Ba tên bị bắn lui, kinh hoàng. Ba gă lại tiếp tục hè nhau tấn công thêm mấy bận nữa, nhưng chẳng làm ǵ được Nhân. Nhân vừa nhai vừa né đ̣n, rồi ra đ̣n nhưng chỉ mấy miếng đấm đá không nhằm chỗ hiểm. Cuối cùng cả bọn dừng tay. Gă râu xồm có vẻ đầu đàn hất hàm nhưng trong giọng nói có chút vị nể:
- Ông bạn ở đâu mà dám đến đây cướp gà của tụi này?
Nhân dừng nhai:
- Tôi đói quá, định xin mấy người anh em chút ǵ bỏ bụng, nhưng biết chắc là khó nên đành cướp vậy. Có ǵ các anh thứ lỗi.
- Ông ở băng nào mà ngón nghề cũng oách quá vậy?
- Chẳng có băng nào cả, thất nghiệp lang thang thôi….


Lời qua tiếng lại một hồi, hiểu được nhau. Giang hồ vốn trọng người tài, nên rồi cả bọn ngồi chung chiếu, nhậu suốt đêm thâu. Từ đó, Nhân nhập băng, lần hồi nhờ tài vơ nghệ cộng với trí thông minh, hắn trở thành đại ca của băng chợ B́nh Tây, từ từ lan ra một vùng khá rộng của khu Chợ Lớn, dưới trướng có vài chục đàn em, cùng nhau hành hiệp. Lúc đầu chỉ quanh quẩn công việc ở các chợ, lần lần nhảy vào bán mua, rồi buôn lậu đường dài. Càng ngày càng lấn sâu vào chốn giang hồ phạm pháp, tên tuổi của trùm Nhân nổi tiếng khắp chốn giang hồ là một đại ca mưu mô tuyệt diệu mà vơ công lại vô cùng thâm hậu, được đàn em vô cùng quư mến, tôn sùng. Tiền bạc vô ào ào. Nhớ bạn đang nghèo nhưng mặc cảm đang là thằng tướng cướp nên chẳng dám về t́m lại.


Giang hồ có lănh địa riêng, bán buôn cũng chia từng khu vực, các băng nhóm không được xâm phạm, vi phạm là sẽ có máu đổ ngay. Nhưng không lấn sân nhau th́ không tồn tại và phát triển được, nên đụng độ nhau là chuyện không thể tránh. Sau mấy tháng làm đại ca, một cuộc tranh chấp lănh thổ và mối lái giữa băng của Nhân và băng ALũ xảy ra. Đây sẽ là trận lớn, cả hai bên trang bị mă tấu, ống nước inox, dao bầu, kiếm nhọn. Một trận huyết chiến, một mất một c̣n, máu me tràn ngập chắc chắn sẽ không tránh khỏi. A Lũ là một đại ca máu mặt ở vùng này, trước tháng 4.75 là trùm khu Chợ Lớn – Phú Lâm, bị Ban bài trừ du đăng của cảnh sát Sài G̣n bắt giam ở Chí Ḥa, được thoát ra trưa 30. Hắn ngứa mắt trước ảnh hưởng càng ngày càng lan rộng của băng thằng Nhân, nên quyết đấu.


Nhân không muốn cuộc chiến diễn ra ồn ào, công an xuất hiện là điều bất lợi cho bản thân hắn và lũ đàn em, nên đến gần giờ máu đổ, Nhân đề nghị đấu tay đôi với A Lũ. Bên nào thắng sẽ được trọn quyền hoạt động toàn khu, bên thất bại sẽ giải tán hoặc gộp chung thành đàn em của băng thắng. A Lũ đồng ư ngay, bởi hắn là một tay vơ sư có hạng của vơ Thiếu Lâm. Hắn nh́n thân h́nh hơi thấp và dáng thư sinh của Nhân nên có vẻ xem thường. Cuộc đấu tay đôi sẽ diễn ra trong nghĩa địa nhị t́ khu cây da xà lúc nửa đêm. Hai thằng đúng là kỳ phùng địch thủ, bất phân thắng bại. Hơn nữa, Nhân cố tránh không sử dụng đ̣n chí mạng, chỉ muốn làm cho A Lũ và đám đàn em hắn tâm phục khẩu phục, nên cuộc chiến kéo dài hơn tiếng đồng hồ. Hai bên ra lệnh không được ḥ reo, tránh sự chú ư. A Lũ đúng là một tay vơ lâm đầy tài nghệ. Hắn tránh được nhiều đ̣n của Nhân và cũng phản đ̣n rất dũng mănh. Cuối cùng, không muốn kéo dài cuộc chiến, Nhân phải sử dụng đến ngón đ̣n giết người rất nguy hiểm. Hắn bấm ḿnh bay đến bức tường sau lưng A Lũ, chạy như gió trên tường rồi bắn ngược trở lại, tung cước ngay đầu A Lũ, A Lũ gục xuống như thân chuối bị đốn.


Đấu trường xôn xao. Cùng lúc ấy có tiếng chân chạy sầm sập, tiếng c̣i thổi và bóng nhiều công an xuất hiện ở cổng nghĩa trang. Cả bọn tháo chạy. A Lũ cố gượng dậy nhưng không nhấc ḿnh lên được. Đă chạy đi rồi, quay nh́n lại thấy A Lũ quằn quại không gượng dậy nổi, Nhân quay lại cơng A Lũ trên vai và cố thoát khỏi ṿng vây. Nhưng không kịp. Ba công an kềm sát chân anh, ôm chặt lấy Nhân, quật xuống và tra c̣ng….


Nhân bị giam ở đồn hai ngày, hai tay bị c̣ng vào song cửa sổ, chờ xe chở về Đắc Nông, nơi tập trung đám giang hồ bị bắt cải tạo lao động. Bọn đàn em bắn tin sẽ t́m cách giải cứu đại ca, đồng thời báo cho biết A Lũ chỉ bị trọng thương, đang nằm ở bệnh viện, công an canh giữ sát sao, nhưng liệt nửa người dặt dẹo. Thời đó chẳng có ṭa án, cũng chẳng xét hỏi, lập hồ sơ, cứ thế mà đi thẳng vào trại, chẳng biết ngày về. Nhân nghĩ chỉ có giải pháp duy nhất là phải trốn thôi, không thể giam ḿnh trong trại không lối thoát như thế được. Nửa đêm đó, chờ mọi người ngủ say, Nhân lấy hết sức b́nh sinh, bẻ song cửa sổ, hai tay c̣n dính c̣ng, trốn thoát. Anh chạy về sào huyệt báo tin cho đàn em, từ biệt chúng, chia chác tiền bạc và sáng hôm sau đi t́m tôi. Và chúng tôi đă gặp nhau ở dốc chân cầu Trương Minh Gỉang, khi tôi chuẩn bị tuột dốc.
Tôi hỏi Nhân:
- Cậu mua vé tàu xe ǵ chưa?
Nhân bảo:
- Ḿnh tránh mua vé, sợ bị lộ. Ḿnh sẽ đi bộ về Đà Nẵng, gặp đâu xin đi đó, được đoạn nào hay đoạn đó, chứ đi tàu dễ bị xét hỏi lắm, chắc là khó thoát. Và chúng tôi chia tay nhau. Lúc ấy là cuối năm 1976.

florida80
12-19-2019, 20:53
6.
Tôi được ghi tên đi học lại, khóa chúng tôi được nhập chung với sinh viên Sư phạm thành trường Đại học Sư Phạm Thành phố. Nhờ số tiền Nhân đưa, tôi sống được thời gian dài, dù cũng chỉ tạm đủ ngày hai bữa cơm rau ở căn tin và qua lần đổi tiền lần thứ hai 1978. Cuộc sống trôi đi, học hành rồi ra trường, tôi ra trường cũng gặp chút khó khăn lúc phân công tác. Lí lịch xấu quá, đen thui. Con công chức cao cấp chế độ cũ. Bản thân thiếu phấn đấu. Nhưng rồi trời thương, được vài người giúp đỡ, tôi được phân công về dạy ở một trường cấp 3 heo hút ở Củ chi.


Cuộc sống cũng được cho là ổn. Tôi cố t́m cách liên lạc với gia đ́nh, nhưng thư gởi đi mà không có hồi âm. Tôi cũng chẳng nhận được lá thư nào từ Pháp gởi về. Cũng chẳng nhận được chút tin tức nào của Nhân. Tất cả im ĺm như nấm mộ. Đầu năm 1978, tôi nhận được một lá thư từ nước Pháp. Lá thư của em gái tôi, cô em duy nhất mà khi tôi rời Việt Nam , em mới 14 tuổi. Em gởi từ Mỹ qua địa chỉ cũ của tôi ở Montpellier từ cuối năm 1975, nay tôi mới nhận được. Trong thư em báo tin đă di tản qua Mỹ từ tháng 4.1975, hiện ở New Hampshire, miền đông nước Mỹ đồng thời cho biết ba tôi đang bị học tập cải tạo tại Hàm Tân. Tôi chạy ra Hàm Tân th́ được tin ba tôi đă bị chuyển ra Bắc, đang ở Hà Nam Ninh. Mùa hè năm 1978 tôi ra bắc, lên Hà Nam Ninh thăm nuôi ba nhưng không được gặp mặt, đến năm sau ra lần nữa th́ được tin ba tôi đă chết trong trại. Trên đường từ bắc xuôi nam, tôi dự định ghé Đà Nẵng thắp nhang cho mẹ th́ lại biết rằng nghĩa trang Nam Ô, nơi mẹ tôi nằm đă bị qui hoạch, mộ mẹ tôi không biết t́m đâu? Như vậy, từ khi rời Đà Nẵng năm 1968, tôi chưa trở lại chốn này lần nào. Bởi chẳng c̣n ǵ để tôi trở lại, cha mất chưa t́m được xác ở chốn xa xôi. Mộ mẹ bị san bằng không dấu vết. Nhà cửa không c̣n. Trở lại chỉ thêm buồn đau và hờn tủi.




Tôi lập gia đ́nh, sinh con. Quẩn quanh với cuộc sống từ những khó khăn và thiếu thốn. Cuộc sống cứ thế trôi đi. Những kỷ niệm của ngày xưa lần hồi phôi pha. Phải tập quên để sống. Phải cứ hướng tới phía trước để tồn tại. Cho đến 2010, khi tôi tṛn 60 tuổi, về hưu, con cái cũng đă lớn, đă yên bề gia thất. Nhiều đêm không ngủ được, tuổi mới chớm già mà cứ nhớ đến quá khứ đến quắt quay. Tôi nhớ Nhân, nhớ đến những năm tháng đă qua đi và sẽ không c̣n trở lại. Không biết bây giờ Nhân sống ra sao, c̣n ở Việt Nam hay đă trôi dạt xứ nào. Thời gian quá dài, quá nhiều đổi thay, quá nhiều bất trắc. Không biết những nơi chốn xưa có c̣n như cũ nữa không? Biết bao là h́nh ảnh, biết bao là câu hỏi cứ quẩn quanh….Tôi mua vé bay về Đà Nẵng, t́m lại kỉ niệm xưa, đồng thời t́m lại người bạn thân yêu đă một thời gắn bó.


Thành phố không c̣n như cũ nữa, nhiều đổi thay. Những dấu vết kỉ niệm đă bị mất dấu. Tôi ngu ngơ giữa thành phố xa lạ. Chẳng gặp người quen, chẳng t́m ra cảnh cũ. Tôi lang thang quẩn quanh ở chợ Cồn, nơi ngă tư. Chỗ đó hồi xưa là nơi thường ngày tôi qua. Ngày xưa, bên này là cây xăng, bên kia là cư xá Đoàn Kết của quân đội, bên kia đường là nhà sách Văn Hóa, nơi tôi thường mua sách. Xuống một chút là cà phê Xướng, nơi bán những li cà phê đượm hương beurre Bretel và bánh ḿ thịt thơm nức mũi ba tôi thường ăn mỗi sáng. Đi qua đường rầy của đường Hùng Vương, có xưởng vẽ của họa sĩ Trần Viết Hậu, người họa sĩ già mà ngày nào đi học ngang qua, tôi cũng dừng chân đứng lại một chút để nh́n ông ta vẽ, tôi mê hội họa từ những nét vẽ của ông. Tất cả biến mất, chẳng c̣n dấu vết. Tôi đi loanh quanh cả chục lần chốn cũ mà không t́m thấy chút h́nh ảnh nào sót lại. Ở góc phố, tôi dừng lại mua gói thuốc. Ông già bán thuốc tóc bạc chải mượt có khuôn mặt rất quen, quen lắm, nhưng tôi vẫn chưa nhớ ra được. Tôi băng qua đường, đốt thuốc nh́n qua. Ông già đốt thuốc hút, hai ngón tay cầm điếu thuốc hững hờ, điệu nghệ. Nh́n h́nh ảnh đó, tự nhiên gợi tôi nhớ đến một người, tôi băng nhanh qua đường, ôm lấy vai người bán thuốc: Thầy Thanh, Thầy Thanh, phải Thầy không? Thầy nhớ con không?
Thầy Thanh ngỡ ngàng nh́n tôi, ngờ ngợ:
- Phải, tôi là Thanh đây, trước đây tôi có thời dạy học. Anh là ai mà biết tôi?
- Con là Ngọc. Ngọc con ông Đốc Kim, học tṛ của thầy hồi đó.
Thầy ôm vai tôi, ngấn nước mắt:
- Tôi nhớ ra rồi… Anh về hồi nào?...Trời ơi lâu quá rồi, lâu quá rồi… Mấy chục năm rồi nhỉ? Phải hơn bốn chục năm rồi. Đúng không?


Tôi và thầy Thanh ngồi trong quán cà phê, nhắc hoài chuyện cũ. Nhắc đến người đi, kẻ ở, kẻ mất người c̣n. Nhắc đến những đổi thay. Tôi hỏi thầy có nhớ Nhân không, thầy bảo làm sao quên được người học tṛ đặc biệt ấy. Thầy cho biết bây giờ Nhân khó khăn lắm, cũng khó gặp v́ Nhân t́m đủ cách để tránh mọi người. Nghe như Nhân đạp xe ba gác chở rau ở chợ Thanh Khê, đến đấy t́m chắc gặp. Thầy c̣n cho biết Hồ Lê bây giờ làm chức lớn lắm, cũng có ghé Thầy mấy lần, có khi c̣n tặng quà.


Tôi t́m về chợ Thanh Khê, hồi xưa đây là xóm chài ven biển, nghèo lắm. Bây giờ nhà cửa cao ngất như phố thị. Lân la ở chợ, hỏi nhiều người tôi t́m vào nhà Nhân men theo con đường nhỏ loằng ngoằn, sâu trong mấy cánh đồng c̣n sót lại, nhà cửa thưa thớt, chung quanh toàn rác rưởi. Căn nhà như cái lều, phía trước có khoảnh sân nhỏ, rào thưa. Con chó gầy c̣m đang phơi nắng thấy người lạ cất tiếng sủa yếu ớt. Sân vắng, tôi gọi măi không thấy ai. Một lát sau, một cái đầu bù rối hiện ra nơi khung cửa cất tiếng ồm ồm: “Hỏi ai?” Tôi bảo: “T́m Nhân”. Lại cái giọng ấy: “Nhân đi vắng rồi”. Người đàn bà hiện ra, khuôn mặt lộ diện dưới ánh nắng. Một khuôn mặt rất quen. Tôi nghĩ vẫn chưa ra. Tôi bảo: “Khi nào th́ Nhân về. Tôi đợi được không?” Người đàn bà nh́n tôi trân trân. Khuôn mặt quen lắm. Tôi vẫn chưa nhớ ra nổi khuôn mặt rất quen này. Tôi chào và đi ra ngơ. Con chó lười biếng không tiếng sủa. Người đàn bà nh́n theo lẩm bẩm chi đó không nghe được.

florida80
12-19-2019, 20:56
Tôi ngược ra đầu ngơ, ngồi ở quán bên đường, đợi Nhân. Tôi đốt đến điếu thuốc thứ ba th́ trí nhớ vỡ oà. Đúng là chị Đầm rô. Chị Đầm rỗ bán quán chè đậu rất ngon, giọng nói ồ ề. Chị Đầm rỗ dạy tôi hút thuốc lá. Chị Đầm rỗ có ánh mắt ngưỡng mộ Nhân. Phải rồi. Đúng là khuôn mặt của chị Đầm. Nhưng sao chị lại ở trong nhà của Nhân? Tôi không cách ǵ nhận ra Nhân. Nhân ngồi đó, trên chiếc ghế đẩu trơ trọi giữa sân, trong ngôi nhà có khoảnh rào thưa, dưới chân có con chó gầy g̣ quanh quẩn. Ly rượu cầm tay, miếng mồi chỉ là con cá khô nhỏ và dĩa ớt trái đỏ rực. Không c̣n nét nào của Nhân ngày xưa. Đó chỉ là lăo nông ngồi uống rượu buổi chiều. Những lọn tóc duyên dáng cũ đâu mất rồi, chỉ c̣n một nhúm tóc lơ thơ lốm đốm bạc, bết lại nằm lạc lơng trên vầng trán hói. Đôi môi đỏ cũng đă không c̣n, chỉ c̣n lại một khóe miệng khinh bạc, thâm x́ và móm mém, hàm răng trống rỗng khiến cho khuôn mặt như choắt lại. Da mặt b́ b́, thâm tái, men mét của người mắc bệnh gan kinh niên. Những nếp nhăn dồn dập làm cho khuôn mặt héo hon như trái táo tàu khô. Đôi mắt trũng, mờ tối, đầy khói u ám. Đâu mất rồi ánh mắt sáng rực đầy sát khí của Nhân bốn mươi năm trước. Siêu nhân đây ư? Tấm gương của nhiều bậc cha mẹ đây sao? Niềm mơ ước của nhiều người !!! Chỉ c̣n lại là một tấm thân tiều tụy và hom hem thảm sầu. Chắc chắn là không phải là sự tàn phá của thời gian. Thời gian không thể xóa hết dấu vết của một con người tàn nhẫn đến như thế. Chỉ có nỗi đau đớn của cuộc đời, tuyệt vọng, tủi nhục, cay đắng và sự thất bại cùng cực mới làm cho một con người đổ gục đến vậy. Nhân hoàn toàn mang h́nh dáng của một con người khác.




Tôi ôm Nhân, những giọt nước mắt trào ra ướt mặt. Từ thân thể Nhân bốc lên một mùi nằng nặng. Mùi chua của mồ hôi lâu ngày, mùi úng thối của rau củ, mùi rượu trộn lẫn với mùi bụi đời đắng cay. Tôi lại khóc. Tôi cầm lấy tay Nhân, bàn tay nhiều vết xước, màu da đen tái lốm đốm mủ cây trái, những móng tay cũng đầy nhựa, nứt nẻ, nhiều vết chai sần. Tôi nh́n xuống đôi chân của Nhân. Đôi chân cũng khẳng khiu, sứt sẹo, đen x́, những chiếc móng đầy cáu ghét, đôi dép đứt quai được buộc lại bằng sợi dây nhựa đỏ, đế ṃn vẹt. Lúc đầu Nhân hững hờ ôm vai tôi, rồi bỗng siết chặt và người Nhân rung lên. Tôi khóc như trẻ con. Bỗng Nhân buông tay và nói như mắng:
- Đụ mẹ, mày vẫn như xưa, lúc nào cũng ẩm ướt.


Tôi lại thêm một ngạc nhiên, không những Nhân đổi thay h́nh dáng, mà c̣n thay đổi luôn cách xưng hô, và biết chửi thề. Suốt thời gian dài quen biết nhau, chưa bao giờ chúng tôi xưng hô mày tao với nhau, chỉ gọi nhau là cậu tớ, Tôi chưa một lần nghe Nhân buột miệng chửi ai. Tôi trố mắt nh́n Nhân, trời ơi, Nhân ngày xưa đă chết thật rồi. Biết đổ lỗi cho ai đây, hoàn cảnh, cuộc đời hay thời thế. Hay là đổ cho số phận.


Tôi ở lại với Nhân ba ngày c̣n lại của chuyến đi. Ban ngày hai đứa lang thang với những chốn kỷ niệm cũ, lê la các hang quán. Đêm về, hai đứa kể nhau nghe những chuyện của đời nhau, những chuyện đời buồn nhiều hơn vui. Tôi mua sắm nhiều vật dụng cần thiết của cuộc sống, chị Đầm rất vui khi nhận những món quà này, riêng Nhân vẫn dửng dưng…

7.
Hồi đó, cuối năm 1976, Nhân vội vă trở về Đà Nẵng để trốn lệnh truy nă. Chuyến đi kéo dài hơn tuần lễ. Đón xe dọc đường từng chặng, có khi đi bộ suốt buổi. Suốt đoạn đường cũng chẳng có chuyện ǵ. Nhưng hôm từ B́nh Định về Quảng Ngăi, sau một bữa nhậu say quắc cần câu với cánh tài xế, sang hôm sau khi tỉnh rượu, Nhân thấy ḿnh nằm ở vệ đường ở Mộ Đức, tiền bạc trong túi bị tước hết. Hai tên tài xế cho Nhân đi nhờ biến đâu mất. Cũng may, Nhân đă chia nhỏ bó tiền, để mỗi nơi một chút, nhờ vậy, cũng c̣n chút tiền dấu trong đôi giày, dù không nhiều lắm. Đến Đà Nẵng nửa đêm, căn nhà cũ của gia đ́nh nay đă biến thành cơ quan của chính quyền mới. Lang thang suốt đêm, thấy ḿnh như kẻ xa lạ ở một thành phố khác. Lân la quán cà phê gần ngôi nhà cũ từ tờ mờ sớm, Nhân biết được gia đ́nh ḿnh đang ở trong một con kiệt nhỏ cuối đường Hoàng Diệu, gần đường rầy xe lửa. Ngôi nhà ngày xưa đă bị trưng dụng từ khi cách mạng về, ba Nhân nhờ ngày trước có tham gia kháng chiến chống Pháp, trước 75 cũng có thành tích nuôi dấu cán bộ ǵ đó, nên không bị đi học tập cải tạo, nhưng không được sử dụng.


Nhân vừa bước vào ngơ, ba Nhân đă nhận ra ngay. Ông cuống quit ôm lấy Nhân, miệng cứ lập lại măi một câu hỏi: “Về lúc nào? Sao lại về? Về lúc nào? Hành lí đâu?” Nhân cũng ôm lấy cha, nước mắt giàn giụa:
- Ba ngồi xuống đây nghe con nói, ba ngồi xuống đi.
Nhân qú dưới đất, lạy mấy lạy, cứ lập đi lập lại:
- Ba ơi, con bất hiếu không làm được ước nguyện của ba rồi.


Ông Đốc ngồi sững sờ, mang máng hiểu đă có một tai họa tày trời. Niềm tin của ông, lẽ sống của ông. Sao lại thế này? Nhân vừa khóc, vừa lạy, vừa kể hết mọi chuyện. Lâu lâu lại nấc lên, nước mắt đầy mặt. Ông Đốc có cảm giác như ngàn lưỡi dao đâm vô ngực, xoáy mạnh. Tai lùng bùng, trái tim như đang có bàn tay ai bóp nghẹt. Đầu óc choáng váng, trái đất như sụp dưới chân ông, ông thấy khó thở, trước mặt chỉ là một khoảng tối vô tận. Nhân kể lể không biết bao lâu, không thấy ông Đốc động tĩnh ǵ. Nhân ngước lên, nắm lấy tay cha. Anh hoảng hốt như điện giật, tay ông Kim lạnh ngắt như nước đá, cứng đờ. Nhân hốt hoảng ngồi lên, nh́n thấy khuôn mặt trắng bệt, hai mắt mở trừng trừng của ba ḿnh, anh hét lên:
- Ba ơi, con giết ba rồi, ba ơi!!!
Ông Đốc đă tắt thở từ lúc nào, mặt đanh lại, hai mắt vẫn mở, hai hàm răng nghiến chặt, giận dữ.


Đám ma diễn ra lạnh lẽo, chỉ c̣n hai anh em: Nhân và cô em gái. Cô em kế Nhân bị bệnh thần kinh không biết lang thang ở đâu mà bị cưỡng hiếp có bầu, rồi băng huyết lúc sinh, chết hồi đầu năm. Đứa em bị bệnh down th́ mất tích trong những ngày chộn rộn cuối tháng ba năm bảy lăm. Thằng em trai kế Nhân nghe nói đi bộ đội đóng ở Tây Ninh, nhưng chẳng có địa chỉ liên lạc. Hôm đưa đám trời lại mưa suốt buổi, hai anh em mặc áo xô, chống gậy trông thảm thiết giữa đồng trống. Nhân không khóc, nhưng hai mắt đỏ ngầu.

florida80
12-19-2019, 20:56
Đám tang xong xuôi, Nhân đi t́m Dạ Lan. Gia đ́nh Dạ Lan cũng lâm vào bi kịch. Hôm Dạ Lan về Huế thăm bà ngoại, gia đ́nh ông Bửu Hân tổ chức vượt biên. Hai vợ chồng và cậu con trai bị băo tố d́m xác xuống đáy biển, chuyến đi đó chỉ có mấy người được tàu lớn cứu thoát, tạm ngụ ở Hồng Kông. Nhà bị tịch thu v́ tội phản quốc. Dạ Lan xin được ở lại trong căn pḥng nhỏ dành cho người giúp việc ở góc sân cùng với cây đàn piano. Không biết v́ lí do nào, những người phụ trách cũng chấp nhận.


Nhân nhiều lần t́m đến chỗ ở của Dạ Lan, nhưng nàng không tiếp, cứ trốn tránh măi. Sau cùng, hai người gặp mặt nhau, Dạ Lan cho biết nàng đang mang thai, nhưng không cho biết cha đứa bé là ai. Sững sờ. Nhưng Nhân chấp nhận tất cả, chỉ mong ước được sống cùng nhau. Nhân cũng không t́m hiểu ai là cha đứa bé…Sau này, Nhân mới biết rằng cái bào thai là kết quả của cuộc trao đổi để nàng được ở lại căn pḥng nhỏ đó cùng với cây đàn. Và hai người đồng ư chung sống, không lễ cưới, không hôn thú, trong căn pḥng chật hẹp dưới gốc cây ngọc lan, kết cục một cuộc t́nh như thế cũng là một đoạn kết đẹp v́ lúc bấy giờ là thời kỳ loạn lạc, nhiều bất trắc.


Nhưng cuộc sống không phải chỉ có t́nh yêu là đủ. Nhân không t́m đâu được việc làm, v́ cũng chẳng có giấy tờ chứng minh năng lực, lí lịch lại mù mờ mà cũng v́ thời bấy giờ phải có mối quan hệ nhất định nào đó mới có thể kiếm được việc. Loay hoay măi với cơm áo, cuộc sống gia đ́nh bắt đầu thiếu vắng tiếng cười. Lương cô giáo của Dạ Lan với tiêu chuẩn mười ba kí gạo bây giờ phải chia ra cho hai người, những bữa cơm toàn độn sắn khoai với bo bo, canh rau và cá. hẩm Mùa đông năm đó, Dạ Lan bị tai nạn xe cộ lúc đi dạy học về, chiếc xe đạp cong niềng, găy phuộc. Dạ Lan chỉ bị trầy sướt nhưng lại bị hư thai, máu nhuộm đỏ phần dưới cơ thể. Không biết kiếm đâu ra tiền, Nhân đành bán chiếc piano lấy chỉ vàng lo thuốc men cho vợ. Ở bệnh viện về, biết chiếc đàn đă bị bán, Dạ Lan im lặng suốt cả tháng, chẳng hé một câu nào. Nhân thấy ḿnh có lỗi, và Nhân nhớ dự định của ḿnh khi bước đầu du học, sẽ mua cho Dạ Lan chiếc đàn piano tốt nhất lúc tốt nghiệp trở về. Dự định không thực hiện được lại đem bán chiếc đàn kỉ niệm của Dạ Lan. Nhân cảm thấy ḿnh hèn hạ và bất lực. Thời ḱ này, người ta rủ nhau đi săn trầm, kiếm được rất khá. Trước bức bách của đời sống và nỗi buồn khó nguôi của Dạ Lan, Nhân quyết định vào núi t́m trầm, mong đổi đời, hi vọng sẽ mua lại đền cho vợ chiếc đàn khác.


Rừng rú bao la, ngậm ngăi t́m trầm, những chuyến đi nhiều khi kéo dài cả mấy tuần. Cả bọn sống như dân du mục, đến đâu dựng lều trại ở đó. T́m trầm là công việc chẳng dễ dàng ǵ, mưa gió, rắn rít, thú dữ...tất cả đều đáng sợ, có thể chấm dứt đời người bất cứ lúc nào. Nhưng đáng sợ hơn cả là con người. Lo nhất là lúc ăn được trầm, đó là thời gian sinh tử, phải rời rừng ngay bất cứ giá nào, nếu muốn c̣n sống để trở về. Chỉ cần một phát đạn, hay chỉ là một nhát dao, một cú đâm từ sau lưng, số trầm vừa kiếm được sẽ không c̣n và tính mạng sẽ bị định đoạt. Sống như kẻ du mục và cư xử như những kẻ du thủ. Nhân ḥa ḿnh vào thế giới đó, và trở thành thủ lănh một nhóm ba người. Suốt mấy tháng gần như kiệt sức và cũng chẳng c̣n bao nhiêu vốn liếng, trầm vẫn là những giấc mơ. Cả bọn quyết định đi sâu vào rừng nguyên sinh, giáp ranh với vùng Tây nguyên. Trúng đậm. Có cả kỳ nam. Chuyến này sẽ đổi đời. Ba người run rẩy gói ghém, rời rừng. Mưa như trút. Mỗi người một ba lô đầy căng trầm và kỳ nam. Trời nhá nhem, sấm sét xé trời, đi ngang qua một đường ṃn, dưới là vực sâu thăm thẳm. Một nhóm cướp xuất hiện như từ dưới đất mọc lên. Tiếng nổ đầu tiên hạ gục ngay người đi đầu, xác rơi xuống vực cùng chiếc ba lô. Nhân hét như sấm, băng lên, nhắm vào thằng đầu đàn đang cầm súng, một cú song phi, tên cướp ngă ngửa, súng văng ra. Nhân nhanh chân đạp ngay báng súng, bật lên, cây súng nằm trong tay như một ánh chớp. Anh lên đạn, bắn chỉ thiên nguyên một tràng. Bọn cướp lóp ngóp bỏ chạy.


Hai người chạy dưới mưa, băng qua con suối tràn nước. H́nh như lũ về. Những thác nước trắng xóa ào ạt. Nhân và người đồng hành lóp ngóp bơi qua con suối. Nước dữ dội, cuốn phăng phăng. Cả hai mệt lử. Ranh giới sống chết. Đang cố chống trả ḍng nước cuồn cuộn, Nhân nghe tiếng kêu thảm thiết của người bạn. Anh quay lại, nước đang kéo người bạn xa dần. Nhân cố bương tới, nắm được tay trơn tuột. Anh bạn sợ hăi, run rẫy, lắp bắp: “Cứu tôi..Cứu tôi”. Lại tuột tay, Nhân cố bơi tới, anh bạn buông ḿnh xuôi ḍng nước, chiếc ba lô của anh ta rời khỏi người trôi băng băng. Anh ta cố với theo nhưng không kịp. Nhân cố vượt lên, nắm được tay bạn, gh́ hết sức kéo lại. Lại một đợt nước ào ạt, chiếc ba lô của Nhân tuột khỏi vai, trôi theo ḍng nước dữ. Không tiếc, phải sống đă. Cố lên, gắng lên. Nước lũ đang về, những tiếng ầm ầm như sấm động. Nhân ôm bạn, cố vươn lên. Đến bờ, lại tuôn chạy trốn lũ. Người bạn như cái xác không hồn, líu díu chạy theo Nhân. Mưa rát mặt. Những cành cây quất vào thân thể. Cứ bương tới. Bương tới. Để sống. Cả hai chạy ra tới b́a rừng, bên kia là quốc lộ. Sống rồi. Hai người ôm lấy nhau, nước mắt ḥa nước mưa. Lại trắng tay. Đón được một chiếc xe của bộ đội sau khi ăn hai tô phở lớn ngút khói ở quán phở bên đường. Nhân thấy khỏe hơn và lúc đó anh mới thấy tiếc cái ba lô kỳ nam vừa mất. Một gia tài đă tuột khỏi tay. Ngồi trên xe dưới cơn mưa tầm tă, Nhân nhớ Dạ Lan đến cồn cào. Anh h́nh dung thân thể trắng ngà, thơm tho của vợ. Anh nhớ tiếng rên như mèo kêu của nàng khi cả hai lên đến đỉnh của yêu đương. Mái tóc dài xơa trên nền drap trắng. Nỗi nhớ xôn xao trong dạ, anh mong về mau để được ôm nàng trong ṿng tay với những lời yêu thương

florida80
12-19-2019, 20:57
Nửa đêm Nhân mới về đến căn nhà nhỏ dưới cây ngọc lan. Phố vắng tanh. Mưa vẫn ào ạt. Anh đội mưa đi về, định tạo một sự ngạc nhiên cho Dạ Lan. Căn pḥng đèn mờ sáng. Cửa chỉ khép hờ. Anh nhẹ nhàng đẩy cửa. Anh sững người. Dưới ánh đèn mờ ảo, trên giường, những khoảng trắng da thịt loang loáng theo nhịp. Tiếng thở của người đàn ông, tiếng rên như mèo kêu của người đàn bà. Khốn nạn. Máu Nhân như đông cứng lại. Tim muốn vỡ ra. Hai bàn tay bỗng nắm chặt, gồng lên chuẩn bị một cú đấm. Đôi chân muốn vọng động. Chỉ một cú tấn công, sẽ có người chết. Bỗng Nhân run rẩy như người mắc kinh phong, cả thân người giật không kiểm soát được. Những giọt nước mưa từ người anh đọng vũng trên sàn nhà. Đầu anh bỗng nhức như muốn vỡ ra. Tim loạn nhịp. Anh lặng lẽ đi ra, ngồi dưới gốc ngọc lan, mưa vẫn xối trên người anh. Nhân thấy ḿnh bất lực, tự khinh ḿnh. Anh chẳng trách ai cả. Chẳng qua cũng bởi tại anh, v́ anh chẳng làm tṛn trách nhiệm của một người chồng. Anh chỉ mang lại những nỗi đau. Nhân ngồi như bức tượng suốt đêm. Trời gần sáng, chân trời sáng lên một vệt mờ. Có tiếng kẹt cửa, người đàn ông len lén đi ra, lặng lẽ đi về cuối phố. Nhân chẳng cần biết đó là ai. Chỉ biết đó là người đàn ông đă ngủ với vợ ḿnh suốt đêm qua. Từng đó cũng đă đủ.


Trời sáng hẳn. Dạ Lan mở cửa, dắt xe ra. Nàng quay lại khóa cửa th́ nh́n thấy Nhân. Thoáng một chút hoảng hốt. Nàng cất tiếng:
- Anh về hồi nào mà không vào nhà? Sao lại ngồi dầm mưa thế này?
- Về hồi hôm. Không vào v́ căn nhà này không c̣n chỗ cho tôi nữa rồi.

Dạ Lan tái mặt, người như muốn ngă, nàng níu cánh cửa, hoảng hốt, lắp bắp. Chiếc xe ngă chổng chơ bên thềm. Không chờ câu nói tiếp của Dạ Lan, Nhân lẳng lặng đi nhanh ra đường. Phố bắt đầu một ngày mới. Anh bước mà chẳng biết đi đâu. Cả ngày hôm đó, Nhân say khướt. Mấy hôm sau anh rời thành phố, lại đi vào núi. Gần nửa năm sau, Nhân mới lại về. Lần này trở về, Nhân định sẽ quên hết, sẽ sống lại với Dạ Lan, làm lại một chương mới. Quên tất cả. Nhưng, Dạ Lan đă không c̣n nữa. Một tuần lễ sau khi Nhân bỏ đi, không thấy Dạ Lan đến lớp, nhà trường đến t́m nàng th́ phát hiện Dạ Lan đă treo cổ tự sát. Nàng mặc chiếc áo màu tím than, cổ quấn chiếc khăn quàng màu tím nhạt, đi đôi guốc cao cũng màu tím. Dây treo cổ siết làm cho lưỡi nàng thè ra, khuôn mặt cũng tím rịm.


Từ hôm đó, thành phố thêm một người điên. Nhân lang thang bờ bụi, lúc nào cũng say khướt, Áo quần càng ngày càng rách bươm, hôi hám, tóc tai bù xù, dơ bẩn. Ban ngày Nhân thường đi dọc biển, lượm những cành cây khô, bẻ nhỏ mang đến tiệm bán trầm hương, đ̣i bán với giá cao, khi người ta bảo không mua, đuổi đi, Nhân chưởi một tràng tiếng Pháp và bắt đầu xổ tiếng Tây giờ này qua giờ nọ, không ai hiểu. Đêm đến, anh múa vơ trên hè phố, miệng lẩm bẩm tên Dạ Lan. Anh khóc cười vô chừng như mưa nắng. Anh sống trong một thế giới khác. Những người trước đây biết tài năng của Nhân, chỉ biết chép miệng lắc đầu, thương cho một số phận. Lúc đầu, bên công an nghi Nhân giả điên với mục đích mờ ám chính trị nào đó, nhưng rồi sau một thời gian thẩm vấn và theo dơi, chẳng thu thập được ǵ. Nhân sống như vậy gần hai năm dài, rồi bỗng dưng thành phố vắng bóng người thanh niên điên loạn nói toàn tiếng Pháp.


Nhân lại đi vào núi, đến Bồng Miêu rồi qua Phước Sơn đào vàng. Ở đâu anh cũng trở thành đại ca v́ thế giới của những kẻ săn vàng là thế giới của bạo lực, giết nhau như cơm bữa, mà Nhân th́ vơ nghệ cao cường, nên đắc dụng trong cái thế giới máu và vàng đó. Hơn nữa, sau những biến cố của cuộc đời, Nhân bất cần thân thể, liều lĩnh và tàn nhẫn. Những đặc tính đó ở chốn giang hồ không xanh cỏ sớm th́ chỉ là lănh chúa. Nhân bắt đầu giàu có, những miếng vàng đào được biến Nhân thành một đại gia, tiêu tiền như rác. Anh về phố, mua một chiếc đàn piano mới cứng, thuê xe chở đến mộ Dạ Lan, ngồi suốt ngày độc thoại với cỏ cây, giun dế. Khi hoàng hôn xuống, anh đốt chiếc đàn. Lửa cháy rừng rực sáng một góc nghĩa trang.


Trong một lần nhậu ở quán bên biển Mỹ Khê, sau khi đă chếnh choáng th́ anh nghe ở bàn bên đang nói về anh. Một tay anh chị chắc cũng đă xỉn, nói với mọi người:
- Đụ mẹ, tưởng đi Tây đi Mỹ về làm ông này bà nọ, cuối cùng cũng chỉ là một thằng đi mót vàng. Lại thêm giết cha, giết vợ.
Nhân loạng quạng bước qua, chỉ vào mặt tên đó và bảo:
- Đụ mẹ mày là thằng nào mà dám trêu ông, mày vừa bảo ǵ, nhắc lại xem nào.


Thằng kia cũng chẳng phải tay vừa. đứng lên hùng hổ, nói chưa hết câu đă ngă vật ra giẫy đành đạch. Nhân vung tay một cú atémi chặt vào gáy của địch thủ. Hắn chết ngay sau mấy cái giẫy. Cả quán xôn xao, đứng cả lên. Nhân lừng khừng bước ra quán, xiêu vẹo trên đường. Tay chủ quán bắt vào mạch của nạn nhân, hét lớn:
- Nó chết rồi, bắt cái thằng giết người lại.
Ai cũng la hét nhưng chẳng ai có một hành động cụ thể nào. Nhân bước ra ngơ, đi đến đồn công an bên kia đường, tự thú. Án giết người, ṭa xử 15 năm.


Ở tù trên rừng, lao động đúng 9 năm th́ Nhân được đặc xá. Tiều tụy trở về thành phố, Nhân chưa biết ḿnh sẽ sống như thế nào th́ cơn sốt rét ác tính quật ngă anh. Anh bất tỉnh bên vệ đường. Người đi đường mang anh vào nhà thương, anh mê man suốt mấy ngày, thân thể như cái xác ve, không một người thân chăm sóc. Số mệnh đẩy đưa, hôm đó chị Đầm vào bệnh viện thăm người quen. Đi t́m pḥng, trời xui đất khiến thế nào mà chị nh́n ra Nhân đang thoi thóp trên giường bệnh. Chị ở lại chăm sóc cho Nhân mấy tháng ṛng, lúc xuất viện chị đưa Nhân về nhà ḿnh, tiếp tục lo miếng ăn, giấc ngủ cho Nhân. Và rồi họ sống như vợ chồng. Lúc trước chị Đầm ở bàu Thạc Gián, bán rau ở chợ Cồn, sau đó khu bàu bị quy hoạch, được đền bù được ít tiền th́ chị gặp Nhân, lo thuốc thang cho Nhân, c̣n lại một ít, hai vợ chồng mua khoảnh đất ở Thanh Khê. Vợ bán rau c̣n chồng chạy xe ba gác, sống tạm cho xong một đời gần mười mấy năm nay, loay hoay măi mà không đủ đút lỗ miệng.


Tôi, Nhân và thầy Thanh ngồi uống cà phê ở Bạch Đằng. Điện thoại của thầy Thanh reo, thầy bảo đến đi, đến đi, có Ngọc ngồi với Nhân, đến cho vui nhé. Tôi hỏi ai vậy, thầy bảo:
- Hồ Lê, Hồ Lê bữa trước gặp tôi có nói là khi nào ngồi với mấy anh th́ bảo Lê ra cho vui.


Hồ Lê đến, vẫn to cao lừng lững, trông c̣n khỏe hơn xưa. Hắn mang vợt tennis, giày Adidas, áo thun cá sấu trắng kẻ sọc, nh́n như tài tử. Sau lưng hắn có hai thanh niên trẻ, đi kè kè, chắc là bảo vệ. Vừa bắt tay tôi hắn đă hất hàm: Chào. Lúc này mày c̣n sợ tao không. Tôi buột miệng:
- Sợ gấp đôi ngày xưa.

florida80
12-19-2019, 20:57
Hắn cười cười:
- Sao vậy?
Tôi tiếp liền, sợ sẽ không dám nói nếu ngần ngừ:
- Ngày xưa tao sợ mày v́ mày có sức mạnh, bây giờ mày vừa vẫn có sức mạnh lại thêm quyền lực, sợ gấp đôi là phải rồi.
Thầy Thanh giảng ḥa:
- Anh em bạn cũ gặp nhau, mừng vui đi, hằm hè nhau làm ǵ hè.


Tôi chợt nhớ ngày xưa tôi hay chưởi thầm nó và tự bảo anh hùng mười năm trả thù chưa muộn. Bây giờ đă bốn mươi năm trôi qua, tôi vẫn là thằng dưới cơ.
Nhân bỗng lên tiếng:
- Mày biết ngày xưa tại sao thằng Hồ Lê ghét tụi ḿnh không?
Tôi chưa kịp trả lời th́ hắn nói luôn:
- Ngày trước hắn thèm cuộc sống của chúng ta mà không có được nên ganh tỵ. Bây giờ hắn có điều kiện, mày thấy không, hắn đang tập tành sống như ngày xưa cha ông chúng ta đă sống, ăn chơi, nhậu nhẹt, đánh gôn, chơi tennis, thế thôi.
Thầy Thanh xua tay:
-Thôi mà, cay cú nhau làm chi, vui với nhau đi.


Hồ Lê im lặng, chẳng trả lời. Hắn đang nghĩ ǵ nhỉ? Bữa cuối ở Đà Nẵng, tôi đi mua cho Nhân đôi săng đan, hắn bảo mua dép nhựa dễ đi hơn, nhưng tôi nói thay đổi tư duy cho đời khá hơn đi, mang dép da vẫn tốt hơn chứ. Hắn cười: “Đụ mẹ, đương nhiên da phải hơn nhựa rồi”. Tôi rút hết tiền tiết kiệm được 37 triệu, tôi đưa hết cho vợ chồng Nhân. Chị Đầm cầm tiền cứ khóc măi, cám ơn tôi hoài. Tôi bảo với chị:
- Đây là tiền của Nhân, tôi gởi lại cho Nhân chứ không có ơn huệ ǵ trong sự việc này, chị đừng bận tâm. Sau này, cần ǵ cứ bảo tôi, tuy cũng chẳng giàu có ǵ nhưng tôi với Nhân là hai anh em, phải biết giúp nhau chứ.


Hôm tiễn tôi ra phi trường, chị Đầm khóc và Nhân cũng rơm rớm nước mắt khi ôm tôi.

8.
Tôi về Sài G̣n được nửa tháng th́ chị Đầm điện thoại cho tôi. Bữa đó trời mưa, nghe tiếng được tiếng mất v́ chị khóc nhiều hơn nói. Đại khái là Nhân đă bị tai nạn, xe lửa cán nát đôi chân của Nhân, không biết có qua nổi không?


Gần Tết Nguyên Đán, mua vé quá khó khăn, tôi phải chầu chực hai hôm ở phi trường mới kiếm được cái vé bay ra. Nhân nằm đó, hai chân đă cưa đến bẹn, băng trắng cả phần dưới. Người hắn teo tóp, xanh mướt. Hắn cầm tay tôi, rưng rưng. Đôi săng đan mới mua để trên đầu giường. Nhân bảo:
- Ḿnh để nó ở đây để nhớ đến cậu, cậu bảo ḿnh trong năm tháng c̣n lại gắng bước qua số phận, ḿnh cũng muốn bước qua, nhưng giờ c̣n chân đâu nữa mà bước, hở Ngọc. C’est bien!


Tôi khóc và ngạc nhiên v́ thấy Nhân đă xưng hô như xưa, như cái thuở chúng tôi là những thanh niên với tương lai rộng mở. Và kiểu nói “C’est bien” làm tôi nhớ đến Andre Gide, năm 1951 lúc sắp từ trần, cũng bảo “C’est bien”, và nhà triết học Kant cũng thế, lúc sắp ĺa đời cũng buột miệng: “Es ist gut”. Có phải là điềm gở chăng. Hay là suy nghĩ của các thiên tài đối với cuộc đời điên dại này. Với tôi, Nhân cũng là một thiên tài, nhưng là thiên tài mắc đọa.


Chị Đầm kể hôm trước đi chở rau ở chợ về, ngang qua đường rầy xe lửa. Có hai mẹ con đang băng qua đường rầy khi xe lửa đang ầm ầm chạy tới. Mọi người la oai oái, không biết phải làm ǵ. Nhân bay từ chiếc xe ba gác, đẩy hai mẹ con ngă sấp phía bên kia, và Nhân kẹt đôi chân trên đường rầy, những bánh xe lửa nghiến qua, nát bét. Chị lại khóc và lo lắng. Tôi biết chị thương Nhân lắm. Thương từ khi Nhân ở đỉnh cao cũng như lúc Nhân ở vực sâu.


Có hai cô nhà báo và anh chàng quay phim của Đài Truyền h́nh vào phỏng vấn Nhân. Nhân được trở thành gương người tốt việc tốt. Nhân cầm bằng khen và bao thư, cô nhà báo giương máy ảnh cứ hét lên: "Cười đi, cười đi..1..2..3.. chụp nè". Máy quay phim chạy sè sè. Mặt Nhân nhăn nhúm v́ đau đớn. Chị Đầm thảng thốt lo âu. Hôm ngồi trên máy bay về lại Sài G̣n, đọc trên báo thấy h́nh của Nhân, nụ cười như đang khóc.


Sài g̣n, tháng 3.2011

Đỗ Duy Ngọc

florida80
12-19-2019, 21:01
Lời Phật Dạy: Đoán Biết Người Có Vận Mệnh Tốt Hay Xấu Chỉ Cần Nghe Họ Nói









“Lời nói do tâm sinh”, người có tâm tính tốt xấu thế nào đều được thể hiện rơ nét qua từng lời nói, hành động.






1. Lời nói do tâm sinh



Lắng nghe lời Phật dạy. Lời nói chính là biểu hiện rơ rệt nhất của một người có đức hay không, lời nói cần giữ thủ đức, có như vậy mới giữ được phúc báo. Tại sao chỉ mất 2 năm để học nói nhưng ta phải dành cả đời để học cách im lặng?

Nói là một loại năng lực, im lặng là một loại trí tuệ. Mệnh của con người có tốt hay không có thể nh́n cách người đó nói chuyện là có thể nhận biết. Hàng ngày không nhất định đều phạm phải việc tổn đức, nhưng nói chuyện thốt ra những điều khó nghe, làm tổn thương người khác th́ đương nhiên sẽ mất đi phúc báo.


Cuộc sống của những người hay dùng những lời lẽ sắc nhọn làm tổn thương người khác thường là những người cô đơn, ít bạn bè. Thực tế là không người chồng nào muốn về nhà nếu có một cô vợ thường xuyên ch́ chiết, trách móc; không có đứa con nào hạnh phúc nếu có cha mẹ không nói lời dịu dàng mà chỉ quát nạt, la mắng; không có người bạn nào hứng thú giao thiệp với người hay nói lời cay độc, b́nh phẩm ác ư…


Người có vận mệnh tốt là người ăn nói có chừng mực, mỗi lời nói đều thể hiện là người có đạo đức, họ không dùng ngôn từ mạnh để phê phán, chê bai người khác, không dài ḍng nói từ chuyện nọ sang chuyện kia, không kể công của bản thân ḿnh sau khi đă giúp ai đó. Lời nói của họ luôn chân thành, với tâm ư động viên, khích lệ người khác.


Biết rơ về một người, không cần nhất thiết phải tận nói, hăy lưu lại cho người ta ba phần khoảng trống, đây cũng là lưu lại chút “khẩu đức” cho ḿnh. Trách một người không cần phải tận trách, hăy lưu lại cho người ba phần khoảng trống, đây cũng là lưu được chút độ lượng cho ḿnh.





Có công không cần đ̣i hỏi tận cùng, hăy lưu lại cho người ba phần khoảng trống, đây cũng là lưu được chút khiêm nhượng cho ḿnh.


Đúng lư cũng không cần đoạt tận, hăy lưu lại cho người ba phần khoảng trống, đây cũng là lưu được chút khoan dung cho ḿnh.


Tài năng đừng quá ngạo mạn, hăy lưu lại cho người ba phần khoảng trống, đây cũng là lưu chút đức khiêm hư cho ḿnh.


Ngày tháng tích tụ, bao nhiêu phúc báo cũng từ cái miệng mà đi hết nếu cứ thường xuyên gây khẩu nghiệp. Lời nói không hay sẽ làm tan vỡ mọi mối quan hệ, dù trước đó phải khó khăn để xây đắp. Thực tế là không người chồng nào muốn về nhà nếu có một cô vợ thường xuyên ch́ chiết, trách móc; không có đứa con nào hạnh phúc nếu có cha mẹ không nói lời dịu dàng mà chỉ quát nạt, la mắng; không có người bạn nào hứng thú giao thiệp với người hay nói lời cay độc, b́nh phẩm ác ư…


Cổ nhân nói: "Lời do tâm sinh", một người có tâm tính như thế nào th́ sẽ nói ra những lời như thế. Người có ḷng bao dung lời nói ra sẽ nhẹ nhàng ḥa ái, người trong tâm đầy oán hận, lời nói ra sẽ hung hăng, cay nghiệt. Người khiêm nhường lời nói ra sẽ chừng mực nhă nhặn. Người tự cao lời nói thường khoa trương phách lối.

florida80
12-19-2019, 21:02
2. Nước sâu th́ ḍng chảy chậm, người tôn quư th́ nói năng từ tốn




1. Việc gấp, từ từ nói. Gặp chuyện gấp cũng b́nh tĩnh suy nghĩ một chút, sau đó từ từ nói rơ ngọn ngành, sẽ khiến cho người nghe cảm thấy ổn định, từ đó tăng độ tin cậy của mọi người đối với bạn.


2. Việc nhỏ nói hài hước. Đặc biệt là một vài lời nhắc nhở có thiện ư, bạn nên dùng những câu nói đùa hài hước, sẽ khiến cho người không cảm thấy cứng nhắc, nặng nề. Nói đùa một chút khiến chuyện to thành chuyện nhỏ, họ không những vui vẻ chấp nhận lời nhắc nhở của bạn mà c̣n tăng thêm thiện chí với bạn.


3. Việc chưa hiểu rơ, hăy nói một cách cẩn thận. Đối với những việc bạn chưa nắm rơ, hăy cân nhắc để diễn đạt một cách cẩn thận, sẽ khiến cho người nghe cảm thấy rằng bạn là người đáng tin cậy.


4. Việc chưa xảy ra, không nên nói linh tinh. Mọi người ghét nhất ăn nói hàm hồ, nếu bạn chưa bao giờ phỏng đoán một cách tùy tiện hoặc nói những chuyện chưa xảy ra, bạn sẽ khiến cho mọi người cảm thấy rằng bạn là người trưởng thành, có tu dưỡng, cũng là một người làm việc chăm chỉ, có trách nhiệm.


5. Việc chưa làm, đừng nói lung tung. Tục ngữ có câu “không có khoan kim cương, th́ đừng mong ôm nghề đồ gốm”, bạn không nên hứa làm một việc ǵ đó mà bạn không chắc có thể làm được, sẽ khiến cho người nghe cảm thấy bạn là một người “nói là tin, làm là được”, và họ sẽ rất tin tưởng bạn.


6. Không nên nói những chuyện làm tổn thương người khác. Không được tùy tiện dùng lời nói làm tổn thương người khác đặc biệt là giữa những người thân. Như vậy mọi người sẽ cảm thấy bạn là người lương thiện, giúp cho việc duy tŕ và gia tăng t́nh cảm.


7. Đối với những việc đau ḷng, bạn không nên gặp ai cũng nói. Khi ai đó bị tổn thương trong ḷng, đều muốn thổ lộ với người khác, nhưng nếu cứ gặp ai bạn đều nói, sẽ khiến người nghe phải chịu một áp lực lớn, rất dễ sinh nghi ngờ và xa lánh bạn. Đồng thời, bạn sẽ để lại ấn tượng muốn trút bỏ đau khổ của bạn lên người khác.


8. Những việc của người khác th́ nên cẩn thận trong lời nói. Giữa con người với con người cần phải có một khoảng cách an toàn, không nên b́nh luận hay nói ra những chuyện của người khác, sẽ mang lại cảm giác an toàn cho những người mà bạn giao tiếp.


9. Việc của bản thân, lắng nghe người khác nói như thế nào. Bạn nên lắng nghe cách nh́n của người khác khi nói về ḿnh, điều đó có thể để lại ấn tượng khiêm tốn cho người khác, đồng thời biểu hiện rằng ḿnh là một con người thấu t́nh đạt lư.






10. Chuyện của con cái, cần nói rơ ràng. Đặc biệt là khi con bạn c̣n ở thời kỳ thanh thiếu niên, chúng rất dễ bị kích động, bạn hăy dùng thái độ ôn ḥa, vừa kiên định để nói với chúng một cách rơ ràng, điều đó có thể khiến cho con bạn có t́nh cảm tốt đối với bạn, coi bạn như một người bạn, đồng thời điều đó cũng có tác dụng thuyết phục.





3. Nói chỉ là khả năng, nhưng biết những ǵ không nên nói đó chính là trí huệ


Nói chuyện là cả một nghệ thuật, dù là lời hay ư đẹp cũng phải đắn đo trước khi nói. Nói điều không tốt khiến đôi bên nghe xong đều mất hứng th́ đương nhiên là không nên nói.

Những lời nói không tốt, đừng nên nói ra:


1. Không nói những lời chán nản, thối chíCó người b́nh thường thích nói những lời chán nản làm người khác nhụt chí. Kỳ thực, trong cuộc sống rất cần những lời cổ vũ động viên từ người khác, cho dù không có ai khích lệ th́ cũng phải tự khích lệ chính ḿnh. Bản thân không cổ vũ chí hướng của ḿnh, trái lại c̣n nói ra những lời thoái chí th́ đương nhiên sẽ rơi vào vực sâu của sự suy sụp.

florida80
12-19-2019, 21:02
2. Không nói những lời tức giậnCon người đang lúc tức giận thường không tự chủ được mà nói ra những lời giận dữ, có lúc làm tổn thương người khác, có khi lại làm tổn thương chính ḿnh. Người ta khi bị xúc phạm th́ cần nhất là giữ được tỉnh táo, không nên tùy tiện phát ngôn, v́ lời nói lúc nóng giận thường rất khó nghe, v́ vậy nhất định đừng nên nói.



3. Không nói những lời oán trách
Khi không hài ḷng, người ta thường nói ra những lời bất măn, oán giận ông chủ, oán giận bạn bè, thậm chí oán giận cả người nhà. Nếu bạn thường xuyên nói những lời oán trách, người khác nghe được sau này sẽ mượn đó làm đề tài để nói về bạn, gây ra bất ḥa thị phi, khiến bạn phải đối phó với người này, đối phó với người kia, cuối cùng tự ḿnh làm khổ ḿnh, bạn việc ǵ phải khổ như vậy?



4. Không nói những lời tổn thươngCó người lỗ măng nói năng tùy tiện, không biết bao dung tôn trọng người khác, thường hay nói những lời tổn thương người khác, có lúc “hại người ích ta”, nhưng cũng có khi “hại người hại ḿnh”. Lời nói tổn thương người khác có thể chỉ là nhất thời, nhưng nhân cách của ḿnh đă bị người ta xem thường rồi đó, tổn thương ấy là vĩnh viễn!



5. Không nói những lời khoe khoang


Có người khi nói chuyện thường thích tuyên truyền về bản thân, tự ḿnh quảng cáo rùm beng, tự ḿnh thổi phồng chính ḿnh, người khác nghe xong nhất định không đồng t́nh. Cho nên khoe khoang thực tế cũng chẳng được lợi ích ǵ, trái lại c̣n làm ḿnh bị tổn thương. Con người muốn vĩ đại th́ phải làm những việc vĩ đại, vĩ đại ấy là phải để người khác nói, không thể tự nhận được đâu, bản thân ḿnh khiêm tốn là tốt hơn cả.


6. Không nói những lời dối trá
Phật giáo giảng “ngũ giới”, “cấm nói dối” là một trong năm giới cấm này. Nói dối tức là “thấy mà nói không thấy.



Truyện ngụ ngôn “Sói đến rồi” (hay “Chú bé chăn cừu”) từng nói về hậu quả nghiêm trọng của việc nói dối. Một ví dụ khác, ban đầu có 1 chiếc máy bay, qua tai người khác nói thành 11 chiếc, cuối cùng biến thành 91 chiếc, đây chính là những tin đồn thất thiệt, chuyện bé xé ra to, cũng tương tự như là nói dối.


7. Không nói những lời bí mậtTrên đời này có lắm điều bí mật, từ gia đ́nh đến công ty không đâu là không có, nghiệp vụ có bí mật nghiệp vụ, quốc gia có bí mật quốc gia. Hiện nay các quốc gia đều rất coi trọng việc bảo mật, nếu chẳng may tiết lộ bí mật quốc gia th́ bạn sẽ bị xử lư nghiêm khắc và chịu h́nh phạt nặng nề.



Cho nên chúng ta cần phải tạo thành thói quen giữ bí mật, không được tùy tiện phát ngôn. Trước khi nói ra những chuyện bí mật, bạn phải nghĩ đến những hậu quả xấu có khả năng xảy ra, hiểu rơ tính nghiêm trọng của nó th́ sẽ không dám tùy tiện ăn nói lung tung.


8. Không nói những lời riêng tư


Mỗi người đều có những chuyện riêng tư, việc riêng của ḿnh đương nhiên không muốn người khác biết, việc riêng của người khác cũng không thể mang ra nói lung tung. Cho dù bạn có nói ra hết chuyện riêng của người khác mà họ không phản kháng lại th́ tính xấu của bạn cũng đă lộ ra rồi, sau này bạn sẽ khó mà có được hậu phúc nữa.


Cho nên người xưa thường nhắc nhở, nói chuyện cần phải giữ khẩu đức, đừng nên nói những lời lạnh lùng, khó nghe làm tổn hại người khác. Miệng nói lời hay, tâm giữ điều tốt, luôn nghĩ cho người khác chính là đang tạo phúc cho bản thân ḿnh.


Nguồn: Lichngaytot.com

florida80
12-19-2019, 21:03
Cộng Sản Vô Thần Nhưng Xuất Thần Trong Phát Ngôn - Hải Âu (Danlambao)












Một đất nước hết đi xin xỏ tài trợ rồi vay mượn quốc tế này nọ nhưng những kẻ cầm quyền lại luôn mộng mị với những thành quả từ các nước văn minh. Đấy chính là "thành quả" mà Việt Nam có được sau quá tŕnh suốt 42 năm cộng sản đảng nắm quyền cai trị. Để quận Nhất trở thành Singapore hay Hà Nội đẹp như Paris chỉ có một cách duy nhất là những vô thần cộng sản hăy thôi phát biểu theo kiểu ảo tưởng, lên đồng của ḿnh, thay vào đó là dành phút giây xuất thần ấy để tuyên bố giải thể đảng cộng sản và trả lại quyền tự quyết cho nhân dân.


*
Việt Nam là một quốc gia “được” cai trị bởi những kẻ vô thần cộng sản. Tại đó những kẻ tôn thờ chủ thuyết cộng sản luôn “tự hào” là một thiên đường của xă nghĩa. Những kẻ vô thần ấy nhiều lần c̣n có những phút giây xuất thần mỗi khi diễn thuyết hay phát biểu tại các hội nghị được tổ chức trong hay ngoài nước.




Đảng trưởng cộng sản đảng Nguyễn Phú Trọng trong một lần đến thăm thôn Phật Tích, Tiên Du, Bắc Ninh đă “xuất thần” khi phát biểu “nh́n tổng quan, đất nước có bao giờ được như thế này không”. Vâng đất nước sau ngày 30/4/1975 dưới sự cai trị bạo tàn của cộng sản đảng, người dân thường luôn “được” xem là công dân hạng hai, hạng ba. Kẻ cầm quyền luôn ŕnh rập cướp tất cả những ǵ có thể. Chúng cướp từ đất đai, tư liệu sản xuất của nông dân. Chúng trấn lột mồ hôi xương máu của người dân bằng vô số thứ thuế, phí. Chúng cướp quyền biểu đạt của những người bất đồng chính kiến với chúng. Chúng cướp luôn tự do trong tâm linh của những người có đức tin. Chúng kềm hăm, cấm đoán, bắt hại, giam cầm những ai theo bất cứ tôn giáo nào mà không chịu sự chi phối của cộng sản đảng. Nói tóm lại cộng sản đảng cướp luôn quyền làm người của hơn 90 triệu dân nước Việt. Đó là tất cả những ǵ mà mà Nguyễn Phú Trọng cho rằng “đất nước có bao giờ được như thế này”.




Trần Đại Quang trên cương vị là chủ tịch nước cũng đă có những phút giây xuất thần và dĩ nhiên cũng đă cho ra đời những phát ngôn mang tầm thiên đường của xă hội chủ nghĩa. “Thủ đô Hà Nội là mặt tiền của đất nước, c̣n lực lượng cảnh sát giao thông là mặt tiền của thủ đô”. Phát ngôn này của Trần Đại Quang cho thấy sự tham lam của một tên từng giữ chức làm trùm của hệ thống công an trị. Nếu nói thủ đô Hà Nội là mặt tiền của đất nước th́ mặt tiền của thủ đô là cái lăng Ba Đ́nh, nơi đang “giam giữ” cái xác khô của tên "bả chó". C̣n những tên cảnh sát giao thông chỉ là những kẻ cướp tiền mặt của người dân tham gia giao thông để làm giàu cho những kẻ vô thần cộng sản.




Không chỉ có thành phần chóp bu của cộng sản đảng xuất thần khi phát ngôn mà những kẻ chiếu dưới như Đoàn Ngọc Hải của thành Hồ cũng có những lần xuất thần. Đoàn Ngọc Hải là nhân vật nổi lềnh bềnh suốt thời gian dài sau khi khẳng định muốn biến quận Nhất thành Singapore thu nhỏ giữa ḷng thành Hồ. Sau phát ngôn mang tính xuất thần ấy là vô số hành động đập, phá, hốt, cẩu của phó chủ tịch quận Nhất. Để rồi sau rất nhiều đợt xua quân giành giật vỉa hè, Hải cẩu đă làm cho những ai kỳ vọng vào mục đích tốt đẹp qua việc đập phá của Hải phải ngỡ ngàng. Quận Nhất vẫn là quận Nhất, vỉa hè vẫn bị lấn chiếm, ước mơ biến thành Singapore th́ càng xa vời khi “Hải cẩu” bắt đầu thực hiện kế hoạch cho thuê sử dụng vỉa hè.




C̣n rất nhiều những kẻ vô thần cộng sản với những phát ngôn xuất thần, nhưng một trong những kẻ xuất thần nhiều nhất khi phát ngôn th́ phải kể đến Nguyễn Xuân Phúc. Thủ tướng của thiên đường xă nghĩa sở hữu dáng người kệch cỡm cộng với cái đầu hói và cái cổ niểng hẳn sang một bên là h́nh ảnh mà nhiều người hay nói là “tưởng thú”. Tưởng thú Phúc niểng đi đến đâu là phát ngôn xuất thần ngay ở đó. Phúc niểng luôn mộng mị với cái đầu tàu kinh tế của cả nước trong mỗi dịp đến thăm và làm việc tại các tỉnh thành của Việt Nam. Độ kệch cỡm của tưởng thú Phúc Niểng càng trở nên nổi tiếng khi phát âm “cờ lờ mờ vờ” trong lần đăng đàn phát biểu tại buổi lễ kỷ niệm 50 năm thành lập Ngân hàng Phát

florida80
12-19-2019, 21:03
châu ADB) và 20 năm ngày mở cơ quan đại diện tại Việt Nam.




C̣n nhớ ngay sau khi đắc cử chức vụ tưởng thú nước cộng ḥa xă nghĩa, Phúc niểng có buổi gặp gỡ các doanh nghiệp trong nước và đă làm “tan vỡ” trái tim của các doanh nghiệp khi hùng hồn nói: “doanh nghiệp phát triển và hội nhập để không những phát triển kinh tế trong nước mà c̣n có nhiều doanh nghiệp xuất khẩu ở nước ngoài, mang thương hiệu Ma dzê in Việt Nam”. Từ những phát ngôn trong phút giây xuất thần của ḿnh, tưởng thú Phúc niểng đă trở thành biểu tượng của sự kệch cỡm.




Vào ngày 17/5/2017, Nguyễn Xuân Phúc một lần nữa thể hiện khả năng lên đồng của ḿnh khi thuyết tŕnh tại Hội nghị của Thủ tướng Chính phủ với doanh nghiệp lần 2 được tổ chức tại Trung tâm hội nghị quốc gia Hà Nội. Cũng giống như hầu hết các lần xuất hiện của ḿnh, Phúc niểng luôn có những phát biểu xuất thần: “Nhân sự kiện lần này được tổ chức tại Thủ đô của chúng ta, tôi nhớ một nhà khởi nghiệp tư sản dân tộc tiêu biểu của chúng ta, ông Bạch Thái Bưởi từng nói: 'Tôi muốn làm cho Hà Nội cũng tươi đẹp như Paris'". Quả thật tài năng xuất thần trong những phát ngôn của những tên vô thần cộng sản không ai sánh bằng tưởng thú Phúc niểng. Và rồi sau khi kết thúc ngày làm việc của ḿnh, tưởng thú Phúc vui vẻ chụp ảnh “selfie” cùng doanh nghiệp bởi Phúc niểng luôn tỏ ra tự tin với h́nh ảnh của ḿnh.




H́nh ảnh một nguyên thủ quốc gia Việt Nam càng được bè bạn quốc tế chú ư hơn trong những lần công du thực hiện nhiệm vụ ngoại giao. Phúc niểng tưởng thú nổi tiếng trong góc nh́n của bạn bè quốc tế không chỉ bằng những phát ngôn mang nhăn hiệu ma dzê in mà c̣n bằng h́nh ảnh của ḿnh trong bộ dạng xộc xệch khi giơ tay chào trong lúc các nguyên thủ khác th́ đan chéo tay nhằm thể hiện sự đoàn kết. Phải nói tưởng thú Phúc đă tạo được ấn tượng rất mạnh trong con mắt bè bạn năm châu, để rồi cũng từ những h́nh ảnh đó mà các nước tiến bộ trên thế giới mới lư giải được v́ sao người dân Việt dù hiếu học, thông ḿnh, cần cù nhưng vẫn nghèo.




Một đất nước hết đi xin xỏ tài trợ rồi vay mượn quốc tế này nọ nhưng những kẻ cầm quyền lại luôn mộng mị với những thành quả từ các nước văn minh. Đấy chính là "thành quả" mà Việt Nam có được sau quá tŕnh suốt 42 năm cộng sản đảng nắm quyền cai trị. Để quận Nhất trở thành Singapore hay Hà Nội đẹp như Paris chỉ có một cách duy nhất là những vô thần cộng sản hăy thôi phát biểu theo kiểu ảo tưởng, lên đồng của ḿnh, thay vào đó là dành phút giây xuất thần ấy để tuyên bố giải thể đảng cộng sản và trả lại quyền tự quyết cho nhân dân.

florida80
12-19-2019, 21:04
Nền Văn Minh Phương Tây Có Thể Sụp Đổ Như Thế Nào - Rachel Nuwer BBC Future









Nhà kinh tế chính trị học Benjamin Friedman đă từng so sánh xă hội phương Tây hiện đại như một chiếc xe đạp vững chăi mà bánh xe quay được là nhờ ở sự tăng trưởng kinh tế. Nếu sự chuyển động này mà chậm lại hoặc dừng th́ các trụ cột xác định xă hội của chúng ta, là dân chủ, tự do cá nhân, sự khoan dung xă hội và nhiều thứ khác, sẽ bắt đầu chao đảo. Thế giới của chúng ta sẽ trở thành một nơi ngày càng khó chịu, nơi tranh giành các nguồn cung cấp bị hạn chế và nơi từ chối những người không thuộc nhóm tiếp cận với ḿnh. Nếu chúng ta không t́m được cách để bánh xe quay trở lại, ta sẽ phải đối mặt với sự sụp đổ toàn xă hội.




Sự sụp đổ như vậy đă xảy ra nhiều lần trong lịch sử nhân loại, và không có nền văn minh nào, cho dù tuyệt vời đến mấy, cũng không thể tránh khỏi biến động dẫn tới sụp đổ xă hội. Cho dù lúc này mọi việc đang tốt đẹp, nhưng t́nh h́nh luôn có thể thay đổi. Bỏ qua các sự kiện kết liễu các loài như sự va chạm của hành tinh, mùa đông hạt nhân hoặc đại dịch chết người, lịch sử cho chúng ta biết rằng nó thường là rất nhiều yếu tố góp phần vào sự sụp đổ. Những yếu tố đó là ǵ, và nếu có, cái ǵ đă bắt đầu hé lộ? Không có ǵ đáng ngạc nhiên là nhân loại hiện đang trên con đường không bền vững và không chắc chắn, nhưng chúng ta sắp tới điểm mà không thể quay lại được nữa chưa?




Mặc dù không thể tiên đoán tương lai một cách chắc chắn, nhưng toán học, khoa học và lịch sử có thể cung cấp những lời khuyên về triển vọng của các xă hội phương Tây để tiếp tục duy tŕ lâu dài.




Safa Motesharrei, một nhà khoa học về hệ thống tại Đại học Maryland, có sử dụng các mô h́nh máy tính để hiểu sâu hơn về các cơ chế mà chúng có thể dẫn đến sự bền vững hoặc sụp đổ cục bộ hoặc toàn cầu. Theo những phát hiện mà Motesharrei và các đồng nghiệp của ông xuất bản vào năm 2014, có hai yếu tố quan trọng, đó là căng thẳng sinh thái và phân tầng kinh tế. Yếu tố sinh thái dẫn đến hủy diệt th́ dễ hiểu, đặc biệt về mặt cạn kiệt các nguồn tài nguyên thiên nhiên như nước ngầm, đất, thủy sản và rừng, tất cả đều có thể trở nên tồi tệ hơn do biến đổi khí hậu.




Mặt khác, sự phân tầng kinh tế có thể dẫn đến sự sụp đổ của chính nó, lại là điều làm cho Motesharrei và đồng nghiệp ngạc nhiên hơn. Theo kịch bản này, giới giàu có đang đẩy xă hội vào t́nh trạng bất ổn và cuối cùng là sụp đổ bằng cách tích trữ với số lượng lớn tiền của và tài nguyên, và để lại ít hoặc không có ǵ cho người dân thường là những người chiếm đại đa số nhưng vẫn hỗ trợ họ bằng lao động. Cuối cùng là người dân lao động suy sụp v́ tiền của dành cho họ là không đủ, tiếp theo là sự sụp đổ của giới giàu có do không có lao động. Sự bất b́nh đẳng mà chúng ta thấy ngày hôm nay trong phạm vi một nước và giữa các nước nói lên điều này. Chẳng hạn, 10% số người có thu nhập toàn cầu cao nhất chịu trách nhiệm về tổng lượng phát thải khí nhà kính gần bằng tổng số 90% số người c̣n lại. Tương tự, khoảng một nửa dân số thế giới sống dưới 3 đô la một ngày.




Đối với cả hai kịch bản, các mô h́nh đă xác định khả năng chịu tải (nghĩa là tổng dân số mà nguồn tài nguyên của một môi trường nhất định có thể chịu đựng được một cách dài hạn). Nếu khả năng chịu tải quá cao th́ sự sụp đổ là không tránh khỏi. Tuy nhiên, hậu quả này là có thể tránh được. "Nếu chúng ta đưa ra những lựa chọn hợp lư để giảm các yếu tố như bất b́nh đẳng, như bùng nổ dân số, như tốc độ mà ta làm cạn kiệt tài nguyên thiên nhiên và tốc độ ô nhiễm, là những thứ có thể thực hiện được, th́ chúng ta có thể tránh sụp đổ và ổn định được theo một quỹ đạo bền vững" Motesharrei nói. "Nhưng chúng ta không thể chờ đợi măi những quyết định đó được."

florida80
12-19-2019, 21:05
Thật không may, một số chuyên gia tin rằng những quyết định khó khăn như vậy vượt quá khả năng chính trị và tâm lư của chúng ta. "Thế giới sẽ không tới tầm giải quyết vấn đề khí hậu trong thế kỷ này, đơn giản là v́ nó tốn kém hơn để giải quyết vấn đề trong thời gian ngắn so với việc như đang làm hiện nay" Jorgen Randers (giáo sư danh dự về chiến lược khí hậu tại Trường Kinh doanh BI của Na Uy và tác giả của cuốn "2052: Dự báo toàn cầu trong bốn mươi năm tới") cho biết. "Vấn đề khí hậu sẽ trở nên tồi tệ, tồi tệ, tồi tệ hơn bởi v́ chúng ta không có khả năng làm những ǵ chúng ta đă hứa ở Hiệp Định Paris và ở các nơi khác."




Mọi chúng ta đều ở trong bối cảnh này nhưng người nghèo nhất thế giới sẽ cảm thấy đầu tiên những tác động sụp đổ. Thật vậy, một số quốc gia đă gánh chịu những khó khăn này như vật thử nghiệm mà có thể làm các quốc gia giàu hơn xa cách nhau. Chẳng hạn Syria, có một giai đoạn dân số phát triển nhanh. Một đợt hạn hán trầm trọng vào cuối những năm 2000, có thể là do sự thay đổi khí hậu mà con người gây ra, kết hợp với t́nh trạng thiếu nước ngầm làm cho sản xuất nông nghiệp tồi tệ. Khủng hoảng đó làm cho rất nhiều người dân, đặc biệt là thanh niên, bị thất nghiệp, bất măn và tuyệt vọng. Nhiều người đổ về các trung tâm đô thị, đè nặng lên các nguồn lực và dịch vụ hạn chế ở đây. Sự căng thẳng sắc tộc, đă có từ trước, đă gia tăng, tạo nền tảng cho bạo lực và xung đột. Thêm vào đó, quản lư kém của chính phủ, bao gồm các chính sách tự do cạnh tranh, loại bỏ trợ cấp về nước ở giữa kỳ hạn hán, đă đưa đất nước này vào cuộc nội chiến năm 2011, làm nó chao đảo đi tới sự sụp đổ.

Theo Thomas Homer-Dixon, (chủ tịch của các hệ thống toàn cầu tại trường Quan hệ Quốc tế Balsillie, Waterloo, Canada, và tác giả cuốn The Upside Down) th́ trong trường hợp sụp đổ của Syria, giống như ở các xă hội khác trong lịch sử, không phải là một mà là rất nhiều yếu tố đă đóng góp vào. Homer-Dixon gọi những lực kết hợp này là sức nén kiến tạo là v́ nó tích tụ âm thầm rồi đột ngột bùng phát, đè bẹp bất kỳ cơ chế ổn định nào đang giữ xă hội trong tầm kiểm soát.




Gác trường hợp Syria sang một bên, th́ một dấu hiệu rằng chúng ta đang đi vào một vùng nguy hiểm, Homer-Dixon nói, là sự xảy ra ngày càng gia tăng của những cái mà các chuyên gia gọi là những thay đổi phi tuyến tính, hoặc đột ngột, khôn lường trong trật tự thế giới, như cuộc khủng hoảng kinh tế năm 2008, sự xuất hiện của ISIS, Brexit, hoặc việc bầu Donald Trump.




Xét quá khứ ta có thể đoán tương lai sẽ diễn biến thế nào. Chẳng hạn, sự vươn lên và sụp đổ của Đế Chế La Mă. Vào cuối những năm 100 TCN người La Mă đă lấn chiếm vượt qua Địa Trung Hải, tới những nơi gần biển. Họ nên dừng lại ở đó, nhưng mọi việc đă diễn ra tốt đẹp nên họ muốn mở rộng biên giới mới theo đường bộ. Vận chuyển bằng đường biển th́ kinh tế, nhưng vận chuyển bằng đường bộ th́ chậm và đắt tiền. Họ đă mở rộng bờ cơi quá rộng nên phải chi phí quá nhiều. Đế Chế vẫn duy tŕ ổn định trong những thế kỷ tiếp theo, nhưng những hậu quả do việc phải trải mỏng đă xảy ra vào thế kỷ thứ 3, với các cuộc nội chiến và xâm lăng. Đế Chế đă cố gắng duy tŕ các vùng đất chính, nhưng do quân đội sài nhiều tiền và lạm phát tăng cao hơn nên chính phủ đă phải làm giảm chất liệu đồng tiền bạc của ḿnh để cố gắng trang trải chi tiêu. Một số học giả nêu sự sụp đổ bắt đầu vào năm 410 khi mà quân Visigoth xâm chiếm thủ đô, sự kiện này đă tạo ra một ṿng xoáy đi xuống kéo dài hơn một thế kỷ.




Theo Joseph Tainter, giáo sư về môi trường và xă hội tại đại học Utah và là tác giả của cuốn The Collapse of Complex Societies, th́ một trong những bài học quan trọng nhất của sự sụp đổ của Rome là sự phức tạp có cái giá phải trả. Như đă nêu trong các luật về nhiệt động lực học, cần phải có năng lượng để duy tŕ bất kỳ hệ thống nào trong một trạng thái phức tạp và có trật tự, và xă hội loài người không là ngoại lệ. Đến thế kỷ thứ 3, Rome ngày càng bổ sung thêm những thứ mới, một quân đội tăng gấp đôi, một đội kỵ binh, các tỉnh nhỏ lẻ mà mỗi tỉnh có bộ máy hành chính, toà án và lực lượng pḥng vệ riêng, chỉ để duy tŕ hiện trạng và không bị trượt lùi. Cuối cùng, Rome không c̣n đủ khả năng kham nổi những sự phức tạp gay gắt này. Sự yếu kém về tài chính, chứ không phải do chiến tranh, đă làm Đế Chế suy sụp