Log in

View Full Version : Sưu tầm


Pages : [1] 2 3 4 5 6 7 8

florida80
12-02-2019, 22:44
Những tờ giấy màu trắng thường được gọi chung Fabric Softener dùng bỏ vào máy sấy để cho quần áo thơm tho, mềm mại hơn và không bị dính nhau lại, c̣n có nhiều công dụng khác nữa. Sau đây là những kinh nghiệm mà nhiều phụ nữ đă chia sẻ để chúng ta biết sử dụng Fabric Softener cho nhiều mục đích khác nhau :

https://i.imgur.com/KaaDQdc.png


1. Khi bạn đặt một miếng Fabric Softener ở gần nơi có kiến, chúng sẽ chạy đi hết.







2. Tránh được mùi hôi mốc bằng cách kẹp một miếng giấy Fabric Softener vào sách hay cuốn album lâu ngày không mở ra.







3. Vào mùa có nhiều muỗi, khi ra ngoài vườn sinh hoạt, bạn có thể đeo nơi thắt lưng một miếng Fabric Softener th́ mấy chàng muỗi sẽ không thèm lại gần.





4. Dùng miếng Fabric Softener để lau những vết xà bông đóng ở cửa kính của bồn tắm.







5. Làm cho đồ ṿật hay áo quần thơm tho và tươi mát bằng cách đặt một tấm Fabric Softener trong mỗi hộc tủ hay treo trong closet.







6. Để tránh chỉ bị rối hăy dùng miếng Fabric Softener vuốt sợi chỉ đă xâu vào kim trước khi may.







7. Nếu không muốn vali đựng quần áo bị ẩm, hăy đặt một miếng Fabric Softener dưới đáy trước khi xếp hành lư mang theo.







8. Làm cho không khí trong xe hơi trong lành bằng cách đặt một miếng Fabric Softener dưới ghế ngồi.





9. Muốn rửa sạch những thức ăn dính chặt bên trong xoong nồi th́ hăy đặt một miếng Fabric Softener vào trong xoong rồi ngâm nước qua đêm.


Hôm sau mới dùng miếng sponge để chùi rửa. Chất dùng để chống lại sự dính nhau (static) có trong Fabric Softener sẽ làm cho đồ ăn rớt ra khỏi xoong nồi dễ dàng hơn.







10. Đặt một miếng giấy Fabric Softener dưới đáy của mỗi thùng rác để tránh mùi hôi.







11. Dùng miếng Fabric Softener để lau những nơi có dính lông chó hay mèo, nó sẽ lấy đi những lông rụng đó một cách sạch sẽ.





12. Dưới mỗi giỏ đựng quần áo dơ, bao giờ cũng đặt một miếng Fabric Softener để khỏi có mùa hôi.







13. Làm cho giày không có mùi hôi bằng cách đặt miếng Fabric Softener trong đó qua đêm. Ngày mai, đôi giày sẽ thơm tho để mang đi làm hay đi học.




14. Dùng Fabric Softener để lau mặt kính máy TV sẽ làm cho bụi bặm bớt đóng lớp trên đó.

florida80
12-02-2019, 22:45
Khi Ḿnh Phán Xét Người Khác - BS Nguyễn Thượng Chánh









29/07/2014
Bs Nguyễn Thượng Chánh





Trong cuộc sống hằng ngày, chúng ta thường có khuynh hướng hay phán xét, khen, chê, phê b́nh hoặc chỉ trích người khác. Vậy có khi nào ḿnh tự xét lại ḿnh hay không?

“Họ có ư kiến về mỗi người nhưng chẳng có một ai làm họ vừa ḷng hết. Không thề có được ḷng khoan dung, phán xét là một cách để chứng tỏ rằng họ tồn tại.”


(“ls ont une opinion sur chacun, et nul ne trouve grâce à leurs yeux. Incapables de tolérance, le jugement est devenu pour eux une façon d’exister.”) Laura Lil - Je juge tout le monde -
Psychologie.com


* * *

Các bộ mặt của phán xét

Phán xét có thể bằng lời nói, bằng lời viết, bằng cử chỉ, bằng thái độ khinh khi, bĩu môi, tảng lờ đi, hoặc đôi khi chỉ cần nghĩ thầm trong bụng mà thôi.


Phán xét có thể đúng, sai, thiên vị, chủ quan hoặc khách quan.


Dường như phán xét tiêu cực, v́ ganh ghét đố kỵ, để đả phá, để trả thù, để cho đở tức, để ngạo mạn, chỉ trích cho bỏ ghét... thường dễ xảy ra hơn là phán xét xây dựng, thiên về khuyến khích để giúp người khác sửa sai, tránh lỗi lầm, để nâng tinh thần, hoặc để khen thưởng một người nào đó.


Nên nhớ là sự tức giận là vũ khí của kẻ yếu hèn (la colère est l’arme des faibles).





Phán xét thường chịu ảnh hưởng của t́nh cảm cá nhân, thương hay ghét, tùy theo cách nh́n một vấn đề, tùy theo sự hiểu biết hay tri thức, tùy khung cảnh xă hội, tùy quyền lợi cá nhân, quan điểm chánh trị hay tín ngưỡng của mỗi người.




Phán xét có thể thay đổi theo thời gian và không gian.




Đó là chưa kể trong xă hội cũng có một hạng người lúc nào cũng hay nói móc ḷ, bác bỏ, vạch lá t́m sâu, chê bai bất cứ lời nói, ư kiến hay việc làm của người khác. Theo họ th́ tất cả đều sai hết duy chỉ có họ mới đúng mà thôi. Phải chăng họ đang mắc chứng xáo trộn nhân cách ái kỷ (narcissisme).




Nói điều tiêu cực, chê bai người khác là một bản năng tự vệ




Nói xấu, nói lời nghịch nhĩ, có cử chỉ, hành vi bạo lực được xem là những phản ứng tự vệ để khỏi bị mất mặt và thua thiệt.




Bản chất con người rất phức tạp v́ nó được uốn nắn bởi t́nh cảm tốt và xấu: thương ghét, tham lam, ham muốn, ganh tị, ghen tương, suy b́, so sánh hơn thua, tranh chấp hơn người.




Dĩ nhiên khi nói xấu, chúng ta phản ảnh với những ǵ ḿnh đang mang trong người, khi th́ tiêu cực khi th́ tích cực. Khi tiêu cực, chúng ta muốn tung ra cho người khác nỗi khổ của chính bản thân ḿnh. Khi chúng ta thấy người khác đau khổ, bị nhục nhă th́ các nỗi niềm khổ dau khổ của chính ḿnh cũng sẽ được vơi đi. Chúng ta vui sướng khi thấy người khác thua thiệt và đang ở vị thế yếu kém.

florida80
12-02-2019, 22:45
Phán xét có chủ đích




Ngoài ra c̣n vấn đề khen chê giả dối v́ xă giao, để lấy ḷng, để kiếm điểm, để nâng bi, nịnh bợ, thượng đội hạ đạp, nghèo th́ đạp, giàu th́ ganh. Trước mặt th́ khen nhưng sau lưng th́ bĩu môi, nhăn mặt, nhíu mày, nháy nháy con mắt, nói lén chê bai tới tấp... thật đúng là hạng đạo đức giả, xoay theo chiều gió.




Khi phán xét người khác là ḿnh tự phán xét chính ḿnh (Juger l’autre, c’est porter un jugement sur soi. Norbert Chatillon, Psychanalyste)




Xin đúc kết lại vấn đề phán xét theo cái nh́n của khoa tâm lư học và khoa phân tâm học (psychanalyse) đăng trong tạp chí: Psychologie Magazine no 27 Nov 2008




Khi chúng ta phán xét bất cứ việc ǵ của người khác chúng ta sẽ tự ḿnh làm tiêu ṃn năng lực một cách vô ích thay v́ có thể giữ chúng lại để tô điểm cho cuộc sống tinh thần của ḿnh được thêm phần tươi đẹp và phong phú hơn.




Vậy tại sao chúng ta có tật hay phán xét kẻ khác? Theo nhà phân tâm học N. Chatillon th́ chính sự tương đồng hoặc sự khác biệt với người khác làm ḿnh bối rối khó chịu và ḿnh không thể xác định được căn tánh (identité) của chính ḿnh. Vậy cách tự vệ tốt nhất là ḿnh phải tấn công người ta qua việc phán xét họ thẳng thừng không thương tiếc.




Trước khi phán xét người khác th́ nên tự hỏi ḿnh có trong sạch hơn người kia không?




(Người nào tự cho rằng ḿnh là trong sạch, hăy ném cục đá đầu tiên vào người đàn bà)




"Let the person among you who is without sin be the first to throw a stone at her." John 8:7




Trong Kinh Thánh St Luc có viết: “Tại sao các ông để ư tới hạt bụi trong mắt người ta nhưng lại bỏ qua khúc gỗ nơi mắt của ḿnh?”




Chỉ trích ít nhưng phải chỉ trích cho đúng.




Từ việc chỉ trích để xây dựng dến việc kết tội th́ cũng không mấy xa nhau, chỉ cần có thêm đôi ba chữ mà thôi.




Phán xét được xem là có ích khi nó giúp ḿnh cải thiện và xây dựng căn tánh của ḿnh. Trong trường hợp nầy sự phán xét sẽ giúp chúng ta có được cái nh́n chính chắn về xă hội quanh ta.




Phán xét trở nên độc hại khi nó rơi vào cực đoan, khinh mạn, để hạ và để chà đạp người khác, để che lấp bớt cái dở, cái yếu kém của ḿnh hầu có được cảm giác thượng tôn hơn người.




Loại phán xét đả phá rất có hại v́ nó có thể dẫn dắt chúng ta rơi vào sự chối từ người khác.




Phán xét rất chủ quan và chịu ảnh hưởng của định kiến.




Tuy vậy, phán xét cũng rất cần thiết. Nó giúp chúng ta có “ư kiến” nhưng đôi khi nó có thể trở thành một lối khinh miệt đưa đến sự kết tội người khác.




Mặc dù thành kiến là cội nguồn của sai lầm và bất công, nhưng triết gia Đức Immanuel Kant (1724- 1804) cũng đă nhắc nhở chúng ta cần phải có bổn phận phán xét. Đó là trường hợp phải phán xét kẻ sát nhân và những kẻ phạm tội t́nh dục, hiếp dâm, v.v... Đây là những trọng tội trong xă hội.




Theo các nhà phân tâm học th́ chúng ta thường có khuynh hướng hay phán xét những hành động vô luân (immorale) nếu trong tiềm thức chúng ta cũng có tư tưởng tương tợ như thế. Có thể nói rằng đây cũng là một cách để ḿnh tự trừng phạt lấy ḿnh.

“Anh kia say sưa tối ngày”, câu phán xét nầy có mục đích giúp chúng ta quên đi ḿnh cũng là dân ghiền, nghiện ngập nicotine, thuốc lá, chocolat v.v...

“cha nội đó lái xe ẩu tả quá...”

So sánh ḿnh khác người. “Anh kia sao làm biếng quá”, khi phán xét như thế ḿnh muốn chứng tỏ là ḿnh siêng hơn họ. Người ta nghĩ sai, làm trật, họ khác ḿnh. Vậy là ḿnh là người nghĩ đúng làm đúng.

Cũng có thể ḿnh so sánh điểm tương đồng và sự giống nhau với họ. “Ông giám đốc cùng tuổi với tôi và cũng là bạn học của ḿnh hồi trung học.”




“Bác sĩ kia quá tài ba quá. Hồi nhỏ, tôi và ổng ở cùng chung một xóm bên Phú Nhuận đó.”




Đây là một sự so sánh, một lối lư luận quá đơn giản và có lợi.

florida80
12-02-2019, 22:46
Chúng ta thường phán xét những ǵ ở người khác?




- Bề ngoài, sự giàu sang:




Phán xét bề ngoài của một người có nghĩa là ḿnh nghi ngờ về h́nh ảnh của chính ḿnh. Tôi có khá hơn họ, đẹp hơn họ không? Tôi có thua kém họ không? Qua việc phán xét, ḿnh quên đi trong chốc lát những yếu điểm của chính ḿnh. Ḿnh chỉ chú tâm vào kẽ hở của người khác.




Phán xét có thể bắt nguồn từ sự ganh tị: con nhỏ đó tuy đẹp nhưng nó có vẻ không mấy thông minh, không có nết, lẳng lơ quá…




Người đó rất giàu có nhưng lại hết sức keo kiệt và bủn xỉn. Không bao giờ chịu giúp đở ai hết...




- Sự thông minh:




Tính thông minh đồng nghĩa với cường tráng (virilité) ở người đàn ông.




Phán xét sự thông minh của một người đàn ông th́ cũng như đem hoạn (hay thiến) anh ta.




Đề cao trí thông minh của một người đồng nghĩa là ḿnh có đủ tư cách để xác nhận sự thông minh của họ. Đây là thái độ chịu thua của ḿnh.




- Cách hành xử:




Tấn công vào lối cư xử lố bịch của một người là một cách gián tiếp để ḿnh tự xác định là lúc nào ḿnh cũng đàng hoàng, ngon lành hơn họ và đồng thời ḿnh thuộc vào nhóm người có tư cách.




Thái độ nầy cho thấy chúng ta có một tâm địa hẹp ḥi hoặc là chúng ta sợ bị thải trừ ra khỏi xă hội.




Đứng về mặt giao tế, một người tốt, có giáo dục là một người mà chúng ta có thể giao tiếp được.




Ư niệm nhờ giáo dục (gia đ́nh và học đường) mà một người trở nên tốt là những ư niệm chúng ta hấp thu được từ lúc nhỏ và cũng là điều mà chúng ta thường hay truyền đạt lại cho lớp con cháu.




- Ư kiến:




Phán xét về ư kiến cũng là một loại phán xét rất phổ biến. Trong các sách dạy cách xử thế chúng ta đều thấy lời khuyên bảo nên tôn trọng ư kiến của người khác mặc dù ḿnh không đồng ư với họ.




Văn hào Pháp Voltaire (1694-1778) đă nói một câu để đời “Tôi có thể không đồng ư với những ǵ anh nói ra, nhưng tôi sẽ bảo vệ quyền phát biểu của anh cho đến cùng.” (I do not agree with what you have to say, but I'll defend to the death your right to say it.)




Bá nhơn bá tánh hay trăm người trăm ư và xin đừng quên hiện nay có 7 tỉ người đang sống trên thế giới.




Ngoài ra cũng có thể có một hạng người có thái độ ba phải, nay nói thế nầy mai nói thế khác... ư kiến họ thường có khuynh hướng xoay theo chiều gió.




Tại sao họ phải nghĩ xấu về người khác?




1) Bằng mọi giá, hắn ta không từ khước bất cứ cách ǵ miễn được thành công




Thí dụ: “Bạn có biết không, nghe nói ông A có thời đă ngồi tù về tội lường gạt.”




Theo nhà xă hội học Jean Bruno Renard th́ người nói xấu cố t́nh gieo rắc những t́n không tốt về một người nào đó và họ cho rằng đó là tin có cơ sở đáng tin cậy.




Cho dù nguồn tin có đúng hay sai đi nữa th́ người nói xấu vẫn có thể chứng minh thái độ ngay t́nh, ư tốt của anh ta (hay chị ta) muốn thông tin, cảnh báo thiên hạ về một mối hiểm nguy.




2) Để tạo mối giao tiếp xă hội




Kẻ nói xấu cố tạo cho họ một cái vỏ thiện cảm: các lời chỉ trích của hắn ta đều có vẻ có ích lợi. Nó chứng tỏ hắn ta cũng biết được một cái ǵ đó ở nạn nhân với ngụ ư là hắn ta khá hơn người đó rất nhiều.




Chỉ trích người khác, có nghĩa gián tiếp là ḿnh nói điều tốt về ḿnh và cả cho những người chịu nghe ḿnh kể.




Sau những câu nói xấu đều có tiềm ẩn cái ư sau đây: Tôi kể cho bạn nghe chuyện đó v́ tôi không phải là hạng người như thế và cũng tại v́ tôi biết các bạn cũng không phải như vậy.




3) V́ họ thiếu ḷng tự trọng




Tại sao không tạo mối giao tiếp xă hội bằng cách kể những chuyện có tính cách tốt và xây dựng? Theo nhà tâm lư học Isabelle Filliozat: «kẻ nói xấu người khác có cảm giác là hắn ta chẳng có cái ǵ riêng tư để kể hết.» Hắn ta nói chuyện về một người bạn láng giềng, về một người đồng nghiệp v́ không c̣n chuyện nào khác để kể, v́ hắn nghĩ rằng nếu đem chuyện ḿnh ra kể th́ chả có ǵ hấp dẫn hết.




Những lời nói xấu nhắm vào người khác là một báo hiệu của một t́nh trạng tuyệt vọng (détresse) của một người không c̣n ḷng tự tin và tự trọng nữa (confiance et estime de soi).




4) V́ họ thích nói xấu người khác




Thiếu ḷng tự tin vào chính ḿnh sẽ kéo theo t́nh trạng họ không dám tự khẳng định (s’affirmer).




Trong đời sống, họ luôn luôn mang tâm sân hận, tức giận, bực bội và từ đó tạo nên sự giận dữ.




Nếu họ nh́n nhận là họ tức giận th́ đó chẳng khác nào họ xác nhận sự yếu hèn của họ hay sao?




Ngựi đời thường nói sự tức giận là vũ khí của kẻ hèn yếu đó sao.




V́ vậy, từ vô thức họ chĩa mũi dùi vào người khác, đặc biệt là vào những người tài giỏi, những người thành công và may mắn hơn họ.« Con đó có tài nghệ ǵ đâu, chẳng qua là do chạy chọt đút lót, nhờ phe đảng, nhờ quen lớn mà thôi… »

florida80
12-02-2019, 22:46
5) V́ phóng chiếu (par projection)




Trong nhiều trường hợp khác, họ nói những ǵ mà họ ghét và kinh tỡm nhất trong chiều sâu của họ. Thí dụ: Bà đó tham lam quá, thằng đó có tính quy kỷ (égocentrique). Nó tưởng nó là trung tâm của vũ trụ.




Theo nhà phân tâm học Philippe Grimbert: «Ḿnh sẽ phịa ra hay chỉ đích danh cho mọi người biết những nét mà ḿnh không ưa, ḿnh không chịu đựng được v́ đó chẳng qua là những khía cạnh ḿnh đang mang trong người mà chính ḿnh cũng không có thể nào chấp nhận được.»




Sự nói xấu dựa trên hiện tượng tâm lư học gọi là phóng chiếu: ḿnh gán cho người khác một phần của chính ḿnh mà ḿnh từ chối không chấp nhận hay ḿnh ư thức rằng không thể nào nhận biết nó được.




Các tôn giáo nghĩ ǵ về vấn đề phán xét




Thiên Chúa giáo:




Chỉ có Chúa mới có quyền phán xét con người.




Matthew 7:1 (NIV)

“Do not judge, or you too will be judged

Matthew 7:2–5 (NIV)

For in the same way you judge others, you will be judged, and with the measure you use, it will be measured to you.

Đức Giáo Hoàng nói: Đừng phán xét - anh chị em không phải là Thiên Chúa đâu!

http://www.vietcatholic.net/News/Html/125686.htm




Trong thánh lễ sáng thứ Hai 23 tháng 6 tại nhà nguyện Santa Marta, Đức Thánh Cha Phanxicô khuyên các tín hữu hăy từ bỏ thái độ xăm xoi, phán xét người khác. Ngài gọi đó là thái độ của những kẻ giả h́nh đang bị Satan xúi giục.




Đức Thánh Cha giải thích rằng:




“Khi phán xét người khác, ta đặt ḿnh vào vị trí của Thiên Chúa, là Vị thẩm phán duy nhất. Nếu ai hy vọng một ngày nào đó những hành vi phạm tội của ḿnh được tha thứ, th́ đừng phán xét người khác.”

Phật giáo



Phải có một cái nh́n đúng đắn và trong sáng (vision juste et nette).


Theo như cư sĩ Nguyên Giác Phan Tấn Hải cho biết:


“Đức Phật không hề nói đừng bao giờ phán xét người khác. Câu đó là của Chúa Jesus trong Kinh Thánh.


Ngược lại, Đức Phật yêu cầu đánh giá người khác, để t́m bạn tốt, và tránh xa bạn xấu. Có hai chỗ có thể đọc về Thiện Tri Thức:


TĂNG NHẤT A-HÀM


Hán dịch: Tam tạng Cù-đàm Tăng-già-đề-bà, người Kế Tân, thời Đông Tấn

Việt dịch: Thích Đức Thắng; Hiệu chú: Tuệ Sỹ


20. PHẨM THIỆN TRI THỨC

http://www.phatviet.com/dichthuat/kinhtang/tangnhat/tang_020.htm

Tự Điển Phật Giáo - Đại Tạng Kinh:

Thiện tri thức

http://tudien.daitangkinhvi etnam.org/index.php?title=Thi% E1%BB%87n_tri_th%E1% BB%A9c


“Mặt khác, Đức Phật yêu cầu tự do trạch vấn, nghi ngờ (nghĩa là đánh giá -- judging) ngay cả đạo sư. Trong Kinh Kalama: "Này các Kalama, chớ có tin v́ nghe truyền thuyết, chớ có tin v́ theo truyền thống, chớ có tin v́ nghe người ta nói, chớ có tin v́ được Kinh Tạng truyền tụng, chớ có tin v́ nhân lư luận, chớ có tin v́ nhân suy luận, chớ có tin sau khi suy tư về những dữ kiện, điều kiện, chớ có tin theo thiên kiến, định kiến, chớ có tin v́ thấy thích hợp với khả năng, chớ có tin v́ vị Sa môn là bậc Đạo Sư của ḿnh.(http://www.thuvienhoasen.or g/haytuminhthapduoc.ht m)

...tự ḿnh là ngọn đèn cho chính ḿnh, tự ḿnh y tựa chính ḿnh, không y tựa một cái ǵ khác, dùng chánh pháp làm ngọn đèn, dùng chánh pháp làm chỗ nương tựa, không nương tựa một cái ǵ khác”. (Ngưng trích)




Kết Luận

Tây phương có câu: Nếu không nói ra được những điều ǵ tốt đẹp th́ tốt hơn hết là đừng nên nói ǵ hết. (If you can’t say something nice, don’t say anything at all).

Theo Phật giáo, người biết đạo phải giữ tâm trong Bát chánh đạo, không nghĩ xấu, nói xấu, nói lén người khác.

Phê phán người khác th́ dễ, xét lỗi lầm của ḿnh th́ khó. Chung quy cũng từ cái Tâm của ḿnh mà ra.


Nếu chúng ta biết mở rộng cơi ḷng, th́ bất cứ ai, kể cả người đă làm ḿnh bực ḿnh điên dại, đều có thể là bậc thầy của ḿnh. (Sư nữ Pema Chodron)./.

If we learn to open our hearts, anyone, including the people who drive us crazy, can be our teacher.” ~Pema Chodron

Pema Chưdrưn is a notable American figure in Tibetan Buddhism. A disciple of Chưgyam Trungpa Rinpoche, she is an ordained nun, author, and teacher in the Shambhala Buddhist lineage which Trungpa founded.(Wikipedia)

florida80
12-02-2019, 22:47
Lời Bàn Về "NHÂN - QUẢ - NGHIỆP" Qua Chuyện Cô Vũ Nữ Cẩm Nhung Bị Tạt Acid Năm 1963 - Diệu Châu











Xét rằng bài này hữu ích cho nhiều gia đ́nh, biết đâu cứu văn được nhiều gia đ́nh đang "rung rinh" như căn nhà sắp sập...

Cứ nh́n thấy bà vợ "kè kè" ḿnh th́ biết ḿnh "rất có giá", chớ "hó hé" mà đổ họa. Bởi v́ "thương càng nhiều...th́ hận càng nhiều" khi biết ra bấy lâu bản thân bị lừa dối. Đó là con dao 2 lưỡi, sung sướng bao nhiêu th́ khi bị trừng phạt, sẽ lảnh tương đương.




Những nghiệp xấu hay tốt ḿnh tạo ra, không bao giờ mất, nó đi 1 ṿng sẽ trở lại với ḿnh. Cách hay nhất là tu, là chuyển hóa những tính xấu đă gây cho người khác là làm thêm điều thiện lành, phước báu.


Một nắm muối sẽ làm chén nước rất mặn, nhưng cũng nắm muối này sẽ chẵng làm mặn được một hồ nước. Nắm muối là ác nghiệp, nước là thiện nghiệp, nước không bị mặn, tức nghiệp lành đủ nhiều để hóa giải nghiệp ác.




Lần chót đọc bài này v́ cô vũ nữ Cẩm Nhung vừa qua đời, chấm dứt một tấn thảm kịch mà toàn dân miền nam thuở đó ai ai cũng giật ḿnh khi nghe cô vũ nữ trẻ trung, xinh đẹp, nổi tiếng v́ nhiều kẻ tung bao nhiêu tiền để được kề cận bên cô, lại phút chốc biến thành một người xấu xí đến đáng sợ, tật nguyền (mù ḷa) và kéo dài kiếp sống của một kẻ ăn xin hơn nửa thế kỷ qua!

Phù du, Vô thường là đó, Nhân Quả cũng ở đó...càng thấy đạo Phật đă nói đúng bấy lâu mà người ta th́ như "điếc không sợ súng" cứ tưởng chuyện chỉ xảy ra với ai khác, chứ nào biết đâu rằng ai ai cũng là vai chính trong vở bi hài kịch đời vạn kiếp này.









Chúng sinh vừa "đáng thương" vừa "đáng trách" ở chỗ là VÔ MINH.

Đáng trách là khi vi phạm điều bất thiện, tham lam th́ không hề áy náy, cứ làm càng, miễn thấy thỏa ḷng ưa thích của ḿnh; khi giận dữ th́ làm thật ác để thỏa dạ mà không sợ hậu quả...vậy có chổ nào đáng được cảm thông?

Nhưng đáng thương ở chổ là do Vô Minh nên mọi việc chỉ muốn làm cho ḿnh sướng nhưng rốt ra là làm chi cũng đang làm hại ḿnh mà không hay biết, đến khi vỡ lẽ th́ khổ sở đến thật đáng thương.

Nên có câu: "Bồ Tát sợ Nhân, chúng sanh sợ Quả" có nghĩa là từ đầu Bồ Tát đă sợ nên không làm bất cứ Nhân xấu, c̣n chúng sinh th́ làm xả láng, khi Quả thê thảm xẫy ra lúc ấy mới biết sợ, đă quá trễ!




Trong câu chuyện này hay bất cứ câu chuyện nào có dính líu đến 3 người trong 1 cuộc t́nh đều đem đến đau thương và đổ nát nếu không có ít nhất 1 người biết dừng lại, lui ra cái quỹ đạo cột 3 người này th́ chỉ có thể chấm dứt bằng một sự việc thật đau ḷng, không thể cứu văn.




Đàn ông hầu hết là bay bướm , không cần yêu tha thiết, miễn họ có chút địa vị, có tiền của vun ra là sẽ được thỏa sex, sống yên lành thật là boring với họ, có hồi hộp mới có lư thú với họ th́ phải? Cho dù họ là đàn ông không giàu có ǵ cho lắm, th́ có được bao nhiêu phần trăm đàn ông đàng hoàng tử tế? Do vậy, có được 1 gia đ́nh đề huề, không lộn xộn...( chưa chắc hạnh phúc hoàn toàn) là xem như là có phước lắm rồi.




Đàn bà b́nh thường th́ chỉ muốn yêu 1 người và hy sinh tất cả để bảo vệ t́nh ấy cho riêng ḿnh, chuyện này chưa có tội khi chưa đủ duyên, nhưng càng hy sinh th́ càng thấy mất tất cả, không thể đứng vững 1 ḿnh nếu có ai đó "rinh" đi mất ông chồng, cơn ghen khi nổi lên khó ḷng khống chế nổi và như "ngọn lửa cháy thiêu cánh rừng công đức" trong phút chốc, h́nh phạt có tính h́nh sự mà họ tự cho là có quyền đổ lên t́nh địch th́ quá sức tàn nhẫn mới vừa với "cái nư" của họ. Làm thế cũng không thể giữ được ông chồng v́ chính ông ta cũng không biết có thể giữ được mạng của ông ta khi ở cận kề một "sư tử Hà Đông"Nên nói khi hết thương dễ biến thành thù hận.

florida80
12-02-2019, 22:48
Trên thực tế c̣n có nhiều bà khi ghen c̣n thêm suy nghĩ rằng, chính "của quư" của ông chồng mới là thủ phạm chánh, nó làm cho ông ta thỏa dục vọng th́ "thiến" quách nó đi là từ nay dứt hậu hoạn, bà "không hưởng th́ đừng ḥng ai được hưởng"! cho đó là 1 cách trừng trị đích đáng cho các ông có máu phản bội.

Lúc giận, đặc biệt lúc ghen tuông, người ta luôn cảm thấy bị đau lắm, khổ sở vô cùng, khổ đến nỗi phải làm bất cứ cái ǵ đó để hủy diệt, tàn phá đổ nát, thương đau càng nhiều càng tốt cho người gây họ khổ th́ mới xoa được cái đau đó. Nhưng mà, câu chuyện như vậy có bao giờ chấm dứt êm xuôi, càng trả đủa trả thù, càng chất chồng oan oan tương báo, càng tạo ác nghiệp th́ cứ đi trong luân hồi mà trả măi măi.




Bản thân người vợ này cũng không muốn hậu quả khôn lường đến thế, nhưng "giận quá mất khôn" ắt xẫy ra khi mà tự biết ḿnh không thể nào có bản lảnh giữ chân được người chồng. Mà rồi cũng mất tất cả, c̣n lại là cái nghiệp tàn ác này sẽ theo bà ta măi măi.

Bà ta biết tu là c̣n chút phước để t́m về chánh đạo, dù sao th́ cũng phải trả quả rất nhiều.




C̣n cô t́nh nhân th́ sao? lư ra nếu cuộc đời không có bất hạnh th́ cô cũng như bao nhiêu người đàn bà khác.

Nếu cô không có nhan sắc, chắc là cô cũng sẽ trở thành những người nghèo khổ t́m sinh kế bằng các nghề lao động, nhưng đằng này, có nhan sắc, người ta cũng sẽ kéo níu, lèo lái đưa cô vào các nghề mua vui cho đàn ông. Tệ th́ làm gái ăn sương, khá hơn 1 chút, biết nhảy th́ làm vũ nữ....Với tuổi trẻ, sung thời th́ đàn ông đến dập d́u, khi cao giá th́ cứ làm cao, nên tiền vào như nước...th́ xài cũng như nước, không hề nhớ nghĩ rằng khi hết thời, đói rách đang chờ...

"Phúc bất trùng lai, họa vô đơn chí" là thế, cái vô minh ban đầu của cô không hề biết lôi cuốn, rút rỉa tiền bạc của những đàn ông có vợ là biến thành t́nh địch không đội trời chung của nhiều "sư tử Hà Đông", cái nhan sắc ấy là bửu bối của cô th́ họ sẽ hủy hoại nó là xong, vô minh kế là nếu cái nhan sắc thu hút ấy đă mất, ngay cả không c̣n có thể hành nghề vũ nữ kiếm ăn b́nh thường, nói chi tiền vô do đàn ông ái mộ chạy theo...mà lại hận đời, tự hại đời bằng cách tự buông thả rơi vào nghiện ngập cho quên hiện tại.









Không có ǵ hại ḿnh bằng chính ḿnh c̣n tiếp tay kẻ khác hại ḿnh, nghiện ngập tiền hết mau mà c̣n vướng vào nó như 1 thứ nô lệ. Đó là một chuổi Nhân Quả nối đuôi nhau.

Ở đây, ai đă lâm vào hoàn cảnh đau khổ này thật sự cũng không bảo đảm là c̣n có thể sáng suốt!

Trong đời, có khi sự việc chưa từng xảy ra tệ như thế, cứ tưởng là tận cùng bằng số rồi, nhưng mà lúc đó không care th́ càng tệ hại hơn, coi như chết là hết, nhưng khổ 1 nỗi là có khi muốn chết cũng không thể, bởi v́ lúc đó mới phát giác ra ḿnh rất "sợ chết", không đủ can đảm kết liểu đời ḿnh, lắm khi lấy hết sức b́nh sanh làm 1 "nhát" cho xong, nào ngờ chết không được v́ có khi có người cứu! thế là cái cảnh khốn cùng, đau khổ dây dưa đeo đẳng cho đến lúc "hết dầu, đèn mới tắt"!




VÔ MINH của con người là chấp cái ngă, từ cái ngă đó nó sinh ra nhiều thứ tham lam.

Đàn ông tham danh vọng, tiền tài, sắc đẹp...

Đàn bà tham t́nh, có nghĩa là t́nh yêu quan trọng bậc nhất với họ, họ sống cũng chỉ t́m t́nh, vun bồi nó gần như trọn đời...khao khát lúc nào cũng muốn ḿnh được thương yêu nhất (hạng nh́ không thể vui được!), muốn được yêu măi măi...ngay cả thề non hẹn biển đến kiếp sau càng "ưa" hơn...họ nào có biết nếu cái t́nh gọi là "True love" này ( mà ai cũng hằng khao khát và ca tụng) qua đến kiếp sau th́ biết bao ngang trái đang chờ:

* Tuổi tác vô cùng so le ( chồng già cúp b́nh thiếc, vợ trẻ như cháu nội/ngoại thấy rất thường; vợ như bà, chồng như cháu sau này cũng xảy ra không hiếm) .

* Thân phận nghề nghiệp trong xă hội so le đến độ bị mọi người cản trở, không thể chấp nhận được.

* Liên hệ máu mủ, ruột rà ai ai cũng chống đối.

* Thân phận liên hệ đến tôn giáo, tăng, ni, hay "cha" không thể có gia đ́nh.

florida80
12-02-2019, 22:48
Hăy nh́n trong xă hội sẽ thấy được mấy người tu vượt khỏi chuyện luyến ái, dục t́nh, nhất là sư giả th́ càng kinh khủng hơn người thường, khi biết ra.

C̣n biết bao thứ ngang trái, oái oăm đă xảy ra và làm nên biết bao

đau khổ trong đời.

Chưa kể do có nhiều kiếp sống, một người hiền lành, chung thủy chỉ 1 vợ 1 chồng; nhưng sống qua vô lượng kiếp th́ mỗi người sẽ có vô lượng người ( trừ đi 1 số cuộc t́nh lấy lệ, không sâu đậm) mà họ từng yêu thương hết ḷng! Đó mới là nghiệp chướng, v́ đang yên vui với người hiện tại, do duyên, bỗng lại hội ngộ với 1 người vợ/chồng mà kiếp nào đó ḿnh yêu vô cùng, hợp rơ vô cùng và dính nhau bằng cái nợ mật thiết đă khiến ḷng họ luôn vấn vương, không thể quên được h́nh bóng của họ, không thể escape được mà phải gắn liền lại để trả những nghiệp thiện hay bất thiện đă gieo cho nhau. Thế là đau khổ xẫy ra, bên nghĩa của vợ/chồng hiện tại, bên t́nh sâu đậm của người vợ/chồng kiếp nào...bên nào nặng hơn?




Ở đây lư trí luôn thua t́nh cảm, v́ t́nh hoạt động rất mạnh, chính t́nh làm người ta vui-buồn-khổ-sướng...nên rồi ra, cái khổ nó như 1 bóng ma luôn đeo đẳng con người, chả biết khi nào nó mang họa đến cho ḿnh!

Cho nên t́nh cảm chớ ràng buộc vô cùng sâu đậm vào, chỉ vợ chồng con cái và quên vun bồi ḷng nhân đạo nói riêng, ḷng thương chúng sinh nói chung; sẽ dễ tạo xu hướng trong kiếp tới là cái ngă sẽ "rà" t́m lại những người ḿnh từng yêu thương.


Đặc tính này hiển lộ khi ḿnh vừa thấy 1 người là có 1 cảm giác vô cùng thân thuộc với người này từ kiếp nào, thấy tánh t́nh, sở thích của ḿnh và họ rất hạp nhau, và tự trong đáy sâu của con tim chỉ thấy đây là người duy nhất ḿnh yêu thương, sẵn sàng cống hiến, tặng cho tất cả, không chút tính toán lợi hại (mà dưới mắt kẻ ngoại cuộc chỉ thấy đó là ngu si, khờ khạo, chứ họ không biết mănh lực của nghiệp lực vô h́nh này ngoại trừ khi nào họ là người trong cuộc!) miễn họ vui là ḿnh được vui, miễn họ an lành là ḿnh an lành, và chỉ với họ mới cảm thấy hạnh phúc (đó là hiện tượng Tiếng Sét Ái T́nh). Đó là "cố nhân" của kiếp đă qua.

Hội ngộ lại cố nhân rất là hạnh phúc khi đó là thuận duyên, trai- tài gái- sắc, xứng- đôi vừa- lứa…nhưng nếu gặp các nghịch cảnh kể trên th́ quả là nghiệp chướng, oan khiên.



Cho nên chỉ có 1 cách vượt ra khỏi oan trái, nghiệp chướng là TU, tu là tự ḿnh giải thoát đi cái gọng kiềm của chấp ngă (nếu tu xa hơn có thể giải thoát ra khỏi ṿng luân hồi).

Chấp Ngă là tự yêu thương ḿnh rất nhiều = tự ái, cần được yêu thương rất nhiều, tự cao, tự đại, tham lam, không thỏa ḷng tham sanh ra sân hận, có nhiều tà kiến= ngă kiến nên rất chủ quan, không thể khách quan khi đụng đến ngă và ngă sở (cái thuộc về ngă, như vợ/chồng/con cái/nhà cửa/xe cộ/tôn giáo/quốc gia... nghĩ là của ḿnh th́ ḿnh sẽ sống chết với ai khác khi kẻ khác dám đụng đến cái thuộc về của ḿnh, thật ra không người nào là của người nào vĩnh viễn, họ chỉ thuộc về nhau khi c̣n duyên hợp, khi duyên tan th́ hết)...mà phải mở rộng t́nh thương hạn cuộc ràng rịt với cái ta này thành 1 t́nh thương vô điều kiện bao la cho tha nhân th́ sẽ giảm đi không biết bao nhiêu đau khổ trên cơi đời này.




Tu là chuyển sửa nghiệp xấu thành nghiệp tốt; làm điều tốt cho tha nhân và cũng không quên hồi hướng công đức cho tất cả thân quyến nhiều đời, hay những người mà ta đă nhận ơn, chưa dịp trả để họ có thêm phước báu t́m thấy chánh đạo hầu xóa bỏ nghiệp lực t́m đến nhau để trả vay, vay trả nữa.




Tu là tự ḿnh nh́n lại cái tâm (đó là cái tâm vọng mà bấy lâu ḿnh cứ chạy theo tâm hư dối này), nhờ Phập pháp để quán xét, điều chỉnh, bỏ bớt tất cả những thứ rườm rà, dư thừa, tai hại...và phát huy cái nh́n khách quan, vô tư với một tấm ḷng thương yêu vị tha, Từ Bi, Hỉ Xả....th́ tâm sẽ trong sạch, trong sáng...như ly nước lóng cặn, sẽ sáng trong ra và trí huệ của chân tâm sẽ hiển lộ nếu kiên tŕ tu, và tu đúng chánh pháp.



Thân ái

(Diệu Châu = Thanh Hương)




TB: Do không khỏe cho lắm để check lại nhiều lần, nếu có sai sót, xin các bạn miễn chấp nhé.


Diệu Châu

florida80
12-02-2019, 22:49
Cười Là Liều Thuốc Bổ: Ai Muốn Bổ, Mời đọc!






Rượu Vào Lời Ra


Buổi tối tại một quán nhậu đông đúc ở Hà Lội, có hai ông ngồi ở một bàn khuất góc quán, uống rượu mặt đỏ gay. Họ đang tranh luận ǵ đó, chợt ông mặc áo trắng nói:


– Tụi lănh đạo bây giờ nhiều đứa xấu xa, tồi tệ như chó!

Ông mặc áo xanh bỗng nổi khùng :

– Tôi phản đối cái lối nói xúc phạm, bôi bác của anh.

– Nhưng mà tôi nói đúng!

– Anh nói sai rồi!

– Tôi nói đúng!

– Anh nói sai! …

Cả hai to tiếng gần như muốn xô xát. Thực khách xung quanh chạy lại can gián:

– Chuyện ǵ mà hai ông bạn phải to tiếng như vậy? Có ǵ th́ cứ từ từ ôn ḥa mà giải quyết .

Ông áo xanh:

– Ông ấy nói lănh đạo bây giờ tồi như chó … Nói như vậy là rất xúc phạm... nên tôi phản đối.

Một thiếu nữ trong đám đông lên tiếng :

– Nói vậy là đúng chứ xúc phạm cái ǵ ?

Ông áo xanh:

– Không phải xúc phạm đám lănh đạo mà là xúc phạm con chó của tôi !!! Đám chúng nó không đáng được đem ra so sánh với con chó của bất cứ ai . Chó c̣n hơn chúng nó nhiều!!!





Thầy bói mù


Ngày đầu xuân, vợ đi lễ, lắc xâm, xin quẻ.
Te te chạy về, hớn hở khoe với chồng:

- Hay lắm anh ạ. Ông thầy bói này mù cả hai mắt, chỉ ngồi một chỗ bấm quẻ thôi mà biết đủ mọi việc, nói ǵ trúng nấy, lại nói rơ là em đẹp lắm, đẹp như người mẫu ấy chứ...

Mù mà sao lại giỏi thế không biết.

Có điều lúc nào thầy cũng đeo lù lù cặp kính đen, chẳng biết là mù thật hay mù giả.

Không cần suy nghĩ, chồng nhanh nhẩu quả quyết:

- Mù. Mù thật.





Căi lộn


Một hôm đi bộ trong công viên Miles Square Park (California) bên cạnh một cô gái trẻ, đẹp. Cô này dẫn theo một cậu em c̣n bé. Bất ngờ cậu bé hỏi cô chị:
- Chị ơi 2 con chó đang làm ǵ vậy?

Cô chị trả lời:

- 2 con chó đang "căi lộn".

Tôi bèn nh́n về hướng chỉ tay của cậu bé, th́ ra 2 con chó đang "mắc lẹo". Ngứa miệng tôi nói:

- Này cô ơi, ḿnh người lớn sao lại nói dối con nít. 2 con chó như vậy mà cô bảo chúng nó "CĂI LỘN" à!

Cô gái đỏ mặt, sẳng giọng lớn tiếng:

- Tôi nói với em tôi, mắc mớ ǵ đến ông mà ông chơ miệng. Đồ dzô dziên.

- Thưa cô! tôi không "dzô dziên", nhưng chẳng lẽ cô cũng lại muốn "CĂI LỘN" với tôi?



Cẩm nang giúp gái ngoan dậy chồng


18 điều dạy chồng




Điều 1: “Tôi luôn đúng, không có nghĩa là anh luôn sai. Anh sẽ đúng khi nào tôi cho phép.”

Điều 2: Đừng để tôi đọc được tin nhắn "linh tinh" của con nào trong điện thoại, không tôi chửi cho ủng mả cả 2 đứa.

Điều 3: Hút thuốc th́ không được hôn, muốn hôn th́ không được hút thuốc. Kinh bỏ mẹ...

Điều 4: Thích chết th́ cứ săm soi con em gái tôi đi.

Điều 5: Đến nhà tôi th́ đừng có giở tṛ bậy bạ...

Điều 6: Mua quần áo cho tôi th́ phải dẫn tôi đi, cứ tự ư mua về mà tôi không thich th́ khóc ra tiếng Mán nhá.

Điều 7: Quần áo tôi mua cho là phải mặc bằng hết, tôi mà thấy vứt lung tung là khỏi mặc ǵ luôn.

Điều 8: Hẹn ḥ với tôi mà đến muộn, tôi đi với thằng khác cấm kêu. Kêu tôi đập chết.

Điều 9: Thấy tôi giả vờ ngoan ngoăn khi nói chuyện với ông bà già anh cấm được bịt miệng cười. Cười...cười cái ǵ... Có thik cười không.

Điều 10: Thấy tôi bảo "Đừng" tức là "Cứ tiếp đi", anh mà "đừng" thật tôi cho đừng luôn đấy.

Điều 11: Tôi thích làm ǵ là quyền của tôi, anh không được thắc mắc. Anh muốn làm ǵ cũng là quyền của tôi; phải hỏi tôi trước

Điều 12: Tôi c̣n chưa hỏi tội cái vụ kết hôn với con ranh nào trên Vơ lâm đâu. Đấy... thích th́ đi mà lấy nó luôn đi, đừng đến đây nữa.

Điều 13: Cấm lên mặt dạy đời, bảo tôi phải làm thế này thế nọ. Ranh con tí tuổi, biết ǵ mà nói như người lớn ư...

Điều 14: Tôi bảo ǵ phải làm ngay, không được căi. Sao...? Ơ thế chưa thuộc điều 1 à... Ngu như lợn.

Điều 15: Tan học phải đứng chờ tôi ở cổng. Tôi mà thấy đứng đấy tí tởn với mấy con khóa dưới th́ tôi đập cho ḷi kèn.

Điều 16: Đi chơi đâu phải báo cáo tôi, tôi cho phép mới được đi. Lén lén lút lút...tôi mà biết th́ xác con nhà bà định.

Điều 17: Phải t́m mọi cách làm cho tôi vui những lúc tôi buồn. Không là anh cũng buồn luôn đấy.

Điều 18: Đọc cho thuộc bài "18 nội quy yêu của girl 9x". Mai tôi kiểm tra lại

florida80
12-02-2019, 22:49
Học cách đánh vần 2 chữ S AND X




Chắc các bạn đều đă có lúc nhầm lẫn giữa sờ cứng (S) và sờ mềm (X), nhất là cách phát âm của người Hà Nội không phân biệt 2 kiểu "sờ" này.

Riêng tôi, tôi không bao giờ nhầm v́ từ khi c̣n nhỏ, tôi đă được cô giáo dạy cách phân biệt - rất đặc biệt - mà đến bây giờ tôi vẫn c̣n nhớ rơ về buổi học đó.


Xin kể lại để các bạn tham khảo tránh nhầm lẫn, sờ đúng lúc, đúng chỗ, đừng sờ lung tung.

Trong giờ ngữ pháp, cô nói :

- Hôm nay chúng ta sẽ học cách phân biệt sờ cứng và sờ mềm. Để các em dễ nhớ, cô chỉ cho các em nhé. Các em có nh́n thấy chữ sờ cứng (S) này không? Các em có thấy nó có cái mỏ như mỏ chim không? C̣n đây là chữ sờ mềm (X), trông nó giống như cánh bướm đúng không nào? Bây giờ cả lớp đọc theo cô nhé. Sờ cứng là sờ chim, sờ mềm là sờ bướm..

Cả lớp cùng đồng thanh đọc theo cô, sau đó, cô bảo :

- Bây giờ các em đă biết thế nào là sờ cứng, sờ mềm rồi. Em nào có thể lấy ví dụ cho cô nào?

Một bạn gái đứng lên :

- Em thưa cô, sờ chim là sờ Sung Sướng ạ.

- Đúng rồi, em giỏi lắm, đấy là sờ cứng. Thế ai lấy ví dụ cho cô về sờ mềm nào?

Một em trai phát biểu :

- Em thưa cô, sờ bướm là sờ Xấu xa ạ.

- Ôi, các em giỏi quá. Đúng rồi, thế bây giờ chúng ta cùng đọc lại cho thật thuộc nhé.

Và thế là cả lớp đồng thanh đọc :
Sờ cứng là sờ chim

Sờ chim là sung sướng
Sờ mềm là sờ bướm
Sờ bướm là xấu xa.

Liệu các bạn đă đă biết cách phân biệt hai kiểu "sờ" này chưa?





Saigon Echo sưu tầm

florida80
12-02-2019, 22:50
Châm Ngôn Cuộc Sống







- Một phút bạn tức giận - sáu mươi giây bạn mất đi hạnh phúc - Ralph Waldo Emerson.

- Đừng khóc với những ǵ đă qua, hăy mỉm cười v́ nó đă xảy ra. - Dr. Seuss

- Hăy đếm số tuổi của bạn bằng bạn bè, không phải bằng năm. Hăy đếm cuộc sống của bạn bằng nụ cười, không phải bằng nước mắt - John Lennon

- Hạnh phúc có được phụ thuộc vào chính bản thân chúng ta - Aristotle

- Hạnh phúc là ư nghĩa, là mục đích của cuộc sống, là sự cố gắng và kết thúc của một đời người - Aristotle

- Hạnh phúc của cuộc đời phụ thuộc vào những suy nghĩ tích cực của chúng ta - Marcus Aurelius

- Bất cứ ai hạnh phúc, sẽ làm người khác hạnh phúc - Anne Frank

- Hạnh phúc không phải từ những điều mà ta nhận được, mà từ những điều mà ta cho đi - Ben Carson

- Hạnh phúc không phải là ở việc sở hữu một số lượng lớn tiền bạc, mà là ở trong niềm vui về thành công, trong sự hồi hộp của nỗ lực sáng tạo - Franklin D. Roosevelt

- Hạnh phúc lớn nhất trong cuộc đời là có thể tin chắc rằng chúng ta được yêu thương - yêu v́ chính bản thân ta, hay đúng hơn, đó là yêu bất kể bản thân ta - Victor Hugo

- Hăy hạnh phúc với chính bản thân bạn, với những việc bạn làm và những việc bạn muốn làm! - Steve Maraboli

- Quy luật của hạnh phúc: một việc nào đó để làm, một người nào đó để yêu và một điều nào đó để hy vọng - Immanuel Kant

- Khi bạn nuôi dưỡng cay đắng, hạnh phúc sẽ cập bến ở một nơi khác - Andy Rooney

- Hạnh phúc chỉ tồn tại khi chúng ta biết cách chia sẻ nó - Christopher McCandless

- Hạnh phúc mà bạn nhận được tỷ lệ thuận với yêu thương bạn cho đi - Oprah Winfrey

- Hiểu hơn về giá trị bản thân, có nghĩa là: chiến đấu để có được hạnh phúc - Ayn Rand

- Hạnh phúc không phải là một mục tiêu.... Đó là sản phẩm của một cuộc sống tươi đẹp - Eleanor Roosevelt

- Với tất cả những sự giả dối, đau khổ và cả những giấc mơ tan vỡ, th́ thế giới này vẫn luôn tươi đẹp. Hăy vui lên. Hăy đấu tranh để giành lấy hạnh phúc - Max Ehrmann

- Ngày hôm qua đă tàn, ngày mai vẫn chưa tới. Nhưng tôi vẫn có một ngày hôm nay... Ngày mà tôi sẽ hạnh phúc! - Groucho Marx





Sưu tầm

florida80
12-02-2019, 22:51
Lay Ta Tỉnh Mộng Một Lời Tâm Kinh


Hỏi :
Đạo Phật có ǵ khác biệt với các tôn giáo khác không?
-Sáu điểm đặc biệt ''khác đời'' của Phật Giáo là:
1/ một tôn giáo không quyền lực,
2/ một tôn giáo không nghi lễ
3/ một tôn giáo không tính toán, suy lường
4/ một tôn giáo không tập tục giáo điều
5/ một tôn giáo không có khái niệm về quyền tối thượng
và ân điển của một đấng Thượng-đế
6/ một tôn giáo không thần bí.
Một người hỏi Phật: “Ngài có phải là Thượng Đế không?”.
Đức Phật trả lời: “Không”.
“Là một bậc Thánh?”. “Không”.
Là một Thiên Thần?. “Không”.
“Vậy Ngài là người thế nào?”. Đức Phật đáp: “Ta là người đă giác ngộ”.
Câu trả lời của đức Phật đă trở thành danh hiệu của Ngài, bởi đây là điều đức Phật đă thuyết bày.

Hỏi : Vậy Đức Phật giác ngộ cái ǵ?


Sau bốn mươi chín ngày thiền định dưới cội bồ đề, Đức Phật đă tự thân chứng nghiệm nguyên lư duyên khởi, thấu rơ mối quan hệ hỗ tương của mọi sự vật hiện tượng, thấy rơ bản thể của nhân sinh vũ trụ. Nguyên lư duyên khởi nói rằng, tất cả hiện hữu trong thế giới bao la mênh mông này, không một hiện hữu nào có thể tồn tại một cách độc lập mà không nương tựa vào nhau. Sự nương tựa và tùy thuộc nhau để h́nh thành và tồn tại..vv là nguyên lư vận hành của vũ trụ nhân sinh.













Tiếng Vọng





Có một cậu bé ngỗ nghịch hay bị mẹ khiển trách. Ngày nọ giận mẹ, cậu chạy đến một thung lũng cạnh rừng rậm. Lấy hết sức ḿnh, cậu thét lớn: "Tôi ghét người". Khu rừng có tiếng vọng lại: "Tôi ghét người".






Cậu bé hoảng hốt quay về, sà vào ḷng mẹ khóc nức nở. Cậu không hiểu được từ trong khu rừng lại có người ghét cậu.






Người mẹ nắm tay con, đưa cậu trở lại khu rừng. Bà nói: "Giờ th́ con hăy thét thật to: “Tôi yêu người”. Lạ lùng thay, cậu bé vừa dứt tiếng th́ có tiếng vọng lại: "Tôi yêu người".






Lúc đó người mẹ mới giải thích cho con hiểu: "Con ơi, đó là định luật trong cuộc sống của chúng ta. Con cho điều ǵ, con sẽ nhận điều đó. Ai gieo gió ắt gặp băo. Nếu con thù ghét người th́ người cũng thù ghét con. Nếu con yêu thương người th́ người cũng yêu thương con vậy."


Giấc Thu



Mùa thu rong bước trên ngàn
Đừng theo chân nhé, trần gian muộn phiền!
Vơng đong đưa một giấc thiền
Xua mây xuống đậu ngoài hiên ta bà.
Bóng tùng thấp thoáng xa xa
Nghe trong thinh lặng ngân nga chuông chùa
Vàng thu chiếc lá sang mùa
Theo sầu vạn cổ cũng vừa rụng rơi.
Nghiêng nghiêng nắng lụa bên đồi
Chiều qua chầm chậm bóng thời gian phai.
À ơi, cát bụi miệt mài
Ngủ đi, tâm niệm trần ai phiêu bồng !..
Như ngày thơ dại giấc nồng
Bên đời có ngọn từ phong vỗ về.
Nhân gian nay khép hẹn thề

Sớm mai thức giấc Bồ đề nở hoa,

Trần tâm sương khói nhạt nḥa



Vén màn sinh tử, bước qua ngậm ngùi.

Mùa thu dỗ giấc trên đồi

Lay ta tỉnh mộng, một lời Tâm kinh

Thiên thu trôi xuống phận ḿnh

Ơ hay.. muôn kiếp gập ghềnh, là mơ!

Trái si mê rụng ơ hờ

Nụ cười lan tận bến bờ.. trạm nhiên.


Thích Tánh Tuệ





Sưu tầm

florida80
12-02-2019, 22:51
Học Để Sống Và Hiểu Bản Thân - Nguyễn Hữu Đức







Có người cho rằng, con người là một động vật kỳ lạ v́ phải dành đến hàng chục năm để học mới có thể lo cho cuộc sống của ḿnh ở mức trung b́nh. Điều này hoàn toàn khác với động vật khác khi hầu hết đều có thể tự lo cho cuộc sống của ḿnh gần như ngay khi mới ra đời.






Theo tôi chính việc học là một phần của cuộc sống, để giúp con người chính là “người” khi xóa bỏ dần tàn dư “con” đeo bám suốt đời nhờ vào việc học. Ngẫm lại riêng cuộc đời ḿnh đă trải qua 65 năm, tôi thấy ḿnh đă dành phần lớn cho việc học nhưng gần như rất hiếm khi tự hỏi: “Học để làm ǵ, v́ sao phải học?” Thời gian học tiểu học với tuổi đời c̣n qua nhỏ, học mà không biết để làm ǵ là chuyện thường t́nh. Nhưng suốt thời gian học trung học, tôi chỉ biết học v́ mẹ tôi bảo phải thế và v́ thấy bạn bè ḿnh ai cũng phải học. Đến khi học đại học, nhờ thi đậu vào trường đại học dược khoa, tôi tự ḿnh h́nh dung học để trở thành dược sĩ. Nghĩa là học để biết, để làm một nghề nuôi sống ḿnh suốt cuộc đời sau này.









Nh́n lại nền giáo dục của nước Việt Nam trong thời gian qua ta thấy nhiều yếu kém. Đến độ phải đặt vấn đề “đổi mới căn bản, toàn diện giáo dục và đào tạo”. Suy đi ngẫm lại muốn đổi mới căn bản, toàn diện nền giáo dục trước hết phải trả lời câu hỏi rất hiếm người tự hỏi: “Học để làm ǵ, v́ sao phải học?” Như tôi, sau 65 năm sống trên đời dành phần lớn cho việc học, nhờ đọc bài báo nói về bốn trụ cột của việc học, khi đó mới đặt ra câu hỏi cho riêng ḿnh “Thật sự ḿnh đă học để làm ǵ?”










Khi chuẩn bị bước vào thiên nhiên kỷ mới, thấy rằng học để làm ǵ thật sự là vấn đề rất lớn của mọi hoạt động giáo dục, cho nên Ủy ban Quốc tế về Giáo dục của Cơ quan Giáo dục, Khoa học và Văn hóa thuộc Liên hiệp quốc (UNESCO) đă công bố bốn trụ cột cho việc học dựa vào trả lời cho câu hỏi: “Học để làm ǵ?”. Theo UNESCO, học làm 4 việc sau, bốn tức 4 trụ cột của giáo dục theo tiếng Anh là: “learning to know, learning to do, learning to live together and learning to be” Dịch sang tiếng Việt, ba việc đầu là: học để biết, học để làm, học để chung sống với người khác”, nhưng việc thứ tư th́ ôi thôi, tiếng Việt ḿnh phong phú quá, được dịch thành hàng lô việc như sau: học để xác lập ḿnh, học để hoàn thiện ḿnh, học để sống cho ḿnh, học để khẳng định bản thân.









Riêng “học để khẳng định bản thân” có vẻ được chuộng nhất v́ đă có một số trường học trương bảng hoành tráng hoặc sơn chữ to trước mặt tiền trường nêu bốn trụ cột: “Học để biết, học để làm, học để chung sống và học để khẳng định bản thân”.






Khẩu hiệu “Tiên học lễ, hậu học văn”, trước đây đă được trang trọng phô trương ở các trường, nay vẫn giữ lại nhưng xem có vẻ khép nép nếu đứng cạnh bốn trụ cột đó. Nói là khép nép v́ tính chất quá xưa cũ so với hiện đại nhưng “Tiên học lễ, hậu học văn” vẫn c̣n lư do tồn tại v́ t́nh trạng xuống cấp của đạo đức xă hội vẫn nhan nhăn trong cuộc sống.






“Học để biết, học để làm, học để chung sống với người khác” dịch từ ba trụ cột việc học của UNESCO có thể xem tạm ổn. Ngẫm lại từ cuộc đời ḿnh, suốt thời gian đi học, tuy không đặt ra câu hỏi: học để làm ǵ? nhưng tôi thật sự mường tượng học để biết. Tôi đă học nhiều môn học để kiến thức hiểu biết về thế giới, về cuộc sống xung quanh, về đất nước dân tộc ḿnh ngày càng tăng trưởng. Về học để làm, học để chung sống phải đợi đến lúc bước chân vào đại học cũng thế, tức không đặt ra câu hỏi để làm ǵ, tôi cũng mường tượng việc học ở giai đoạn nay là để biết, để làm những việc của một dược sĩ hành nghề sau này và học để chung sống với người bệnh cần dùng đến thuốc, với các đồng nghiệp tiếp xúc hằng ngày và với cả xă hội cần khỏe mạnh về thể chất và tinh thần.

florida80
12-02-2019, 22:52
C̣n việc sau cùng nếu gọi là học để khẳng định bản thân hay học để xác lập ḿnh, học để sống cho ḿnh dịch từ trụ cột thứ tư việc học của UNESCO th́ tôi thấy không ổn. V́ sao như vậy? Chính các từ như “khẳng định”, “xác lập”, “sống cho ḿnh” rất dễ tôn sùng “cái tôi” đưa đến bóp méo, làm sai lệch mục đích của việc học. Trên con đường phát triển, con người luôn luôn hiện hữu với “cái tôi” xấu xí.






Thoát thai từ một động vật, con người dính liền với bản năng luôn phóng chiếu của đủ loại dục vọng. Đơn cử, một nhu cầu động vật trong con người là luôn mong muốn an toàn, an toàn về thể chất và an toàn về tinh thần - tâm lư và thường v́ sự an toàn đó mà bất kể lợi ích của tha nhân. Từ đó con người sinh ra tham lam, đố kỵ, tị hiềm… trong quan hệ với nhau.






Suốt quá tŕnh tồn tại và phát triển, con người gây ra biết bao tàn nhẫn, khổ đau cho ḿnh và cho người xuất phát từ “cái tôi” luôn muốn được bành trướng phóng hiện, cái “bản ngă” chứa quá nhiều dục vọng. Có người nói: “Con người tự do phải là đích đến của giáo dục”. Thật ra, con người tự do không phải là con người sống bất kể các quy luật hài ḥa của cuộc sống và các định chế cần thiết của xă hội, mà con người tự do phải là con người giải thoát khỏi những dục vọng thấp hèn, giải thoát khỏi “cái tôi” gắn với “con” thay v́ “người”. Chính v́ vậy, một mục tiêu của việc học phải là làm cho con người tự do, tức trở thành “vô ngă” để làm chủ được ḿnh, giải phóng ḿnh khỏi tham sân si, kiểm soát ḿnh để không nô lệ vào “cái tôi” thấp hèn nhưng ma mảnh, quỷ quyệt. Điều kiện tiên quyết để con người “vô ngă” là con người phải thấu hiểu “cái tôi” ma mảnh quỷ quyệt, cái “bản ngă” do nhu cầu động vật cứ hướng về sự thấp hèn.












Từ cột trụ “learning to be” có nghĩa là “học để sống” mà dịch thành “học để khẳng định bản thân”, “học để xác lập ḿnh” hay “học để sống cho ḿnh” dễ đi đến học để khẳng định, xác lập “cái tôi” ma mảnh, “cái tôi” bao hàm “con” hơn “người”. Có người dịch cột trụ thứ tư là “học để hoàn thiện ḿnh” chính là để không nhập nhằng với cái tôi đáng ghét mà hướng đến sự hoàn thiện nhờ giáo dục. Tuy nhiên, như thế lại không lột tả được nghĩa của “to be”.






Sau khi phân tích như trên, tôi mạo muội đề nghị cột trụ thứ tư của việc học là “học để sống và hiểu bản thân”. Toàn bộ bốn cột trụ việc học theo UNESCO theo tôi là: “Học để biết, học để làm, học để chung sống và học để sống và hiểu bản thân”. Chính trụ cột “học để sống và hiểu bản thân” sẽ làm cho ba trụ cột kia càng rơ nghĩa.






Ở nước ta, mục đích học để làm quan đă ăn sâu vào tâm năo dân ta rất lâu rồi, cho nên cho đến nay “học để biết, học để làm” vẫn là tập trung học để nhồi nhét thật nhiều kiến thức và làm th́ qua loa và cũng chỉ để thi (để được làm quan mà). Học để biết, để làm xem kỹ lại chính là “học để thi”. Rơ ràng khi mọi người từ dạy đến học, thấm nhuần “học để sống và hiểu bản thân”, sẽ thấu hiểu nguyên nhân của sự biến dạng “học để biết, học để làm” thành “học để thi” chỉ v́ “cái tôi” tham lam, chạy theo mong cầu không chính đáng. Khi quan hệ ḿnh với bản thân ḿnh được thấu hiểu để có sự phản tỉnh, khi đó bản thân được tỉnh ngộ. Thế là người ta sẽ chuyển hóa để việc học là học để biết để làm thật sự chứ không phải chỉ để thi.


C̣n “học để chung sống với người khác” ở nước ta th́ như thế nào?. Trong thời gian dài, ở ta chính khẩu hiệu “Ḿnh v́ mọi người, mọi người v́ ḿnh” đă trở thành nền tảng cho việc học để chung sống với người khác. Ḿnh v́ mọi người nhưng bản thân ḿnh không hiểu chính ḿnh. Ḿnh không hiểu là ḿnh luôn luôn bị “cái tôi” thiên về “con” khống chế, kiểm soát, thôi thúc để luôn xảy ra cảnh trạng “ḿnh v́ mọi người một cách ma mảnh dối trá, ngược lại, mọi người v́ ḿnh với bản thân ḿnh luôn t́m cách phóng đại, bành trướng”.






Chính “học để sống và hiểu bản thân” sẽ là tiền đề vững chắc để “học để chung sống với người khác” chính là “ḿnh v́ mọi người, mọi người v́ ḿnh” thực hiện một cách hoàn thiện. Chỉ khi đó, việc học để chung sống với người khác mang tính chất “vô ngă” tức sống chung với người khác mà không bị “cái tôi” xấu xí chen vô quấy rầy.











Huy Thái sưu tầm



at 9:42 PM

florida80
12-02-2019, 22:53
"Cười Nhiều" Không Phải Lúc Nào Cũng Tốt Nếu Như Phải Cười Gượng









Nụ Cười



Tiếc ǵ với nhau nụ cười chào

Nào có đâu hao tốn là bao

Một nụ cười gây bao thiện cảm

Sao nỡ ơ thờ lúc gặp nhau




Chắc tại bẩm sinh không biết cười

Chào đời chỉ biết khóc mà thôi

Muốn cười phải đợi “mụ bà” dạy

Học qua nhưng chẳng mấy dịp cười




Chỉ v́ đời nhiều khổ hơn vui

Nên hiếm hoi thấy được nụ cười

Cười không khó nhưng cười không nổi

Nên khi chụp ảnh bị bắt cười




Ḷng không vui sao phải gượng cười

Cười cho người tưởng đời ḿnh tươi

Bởi đời chẳng bao giờ như ư

Nên phải gượng vui theo kịp người




Muốn vui thật sự phải thảnh thơi

Biết vô thường quá mọi sự đời

Có thế th́ ḷng mới thanh thản

Gởi đến tha nhân một nụ cười




Nghe th́ rất dễ nói khơi khơi

Nhưng có mấy ai ngộ được lời

Thóat được tham, sân, si, lục dục

Quả thật là khó như lên trời

florida80
12-02-2019, 22:53
Các cụ nhà ta vẫn thường có câu “một nụ cười bằng mười thang thuốc bổ”, trên thực tế cười có rất nhiều lợi ích không chỉ về mặt tinh thần mà c̣n giúp nâng cao thể chất. Tuy nhiên theo một nghiên cứu khoa học mới đây th́ sự thật lại không phải như vậy, nếu cười quá nhiều có thể c̣n gây hại cho sức khỏe của bạn.





Nó thực sự không tốt nếu bạn cười một cách giả tạo, cười ngay cả khi bạn đang cảm thấy buồn chán. Khi một ai đó cố gắng mỉm cười chỉ v́ nghĩ rằng như vậy sẽ tốt hơn, hay khi họ muốn che giấu cảm xúc thật sự của ḿnh, th́ kết quả lại hoàn toàn ngược lại. Do đó cũng có thể nói một nụ cười là tốt hay xấu hoàn toàn phụ thuộc và động lực đằng sau nó.



Phó giáo sư Anirban Mukhopadhyay tại đại học Khoa học và Công nghệ Hồng Kông cho biết “thông thường mọi người mỉm cười khi họ cảm thấy hạnh phúc, nụ cười là sự phản ánh của niềm vui.


Tuy nhiên đôi khi con người cũng cười để tự đánh lừa bản thân ḿnh, họ nghĩ như vậy sẽ tạo động lực để vượt qua nỗi buồn hay điều tương tự, hoặc đôi khi họ không muốn người khác thấy cảm xúc của ḿnh”.



Trong nghiên cứu này, Mukhopadhyay và các nhà khoa học cộng sự của ḿnh đă tiến hành hai thử nghiệm. Trong thử nghiệm đầu tiên, 108 người được mời tham gia một cuộc điều tra. Họ được yêu cầu phải cười nhiều nhất có thể mà không có tác động ǵ từ bên ngoài, những người tham gia cũng phải trả lời bảng câu hỏi về mức độ hài ḷng với cuộc sống của họ.



Trong thử nghiệm thứ hai, các nhà nghiên cứu chọn ra 63 người trong đó và cho họ xem những h́nh ảnh hài hước. Những người tham gia được yêu cầu mỉm cười nếu họ thực sự thấy những h́nh ảnh đó là hài hước, trong lần thử nghiệm này họ không bị ép phải cười.



Sau đó, các nhà khoa học đă tiến hành phân tích kết quả của hai cuộc thử nghiệm trên. Họ kết luận rằng những người không thường xuyên mỉm cười có phản ứng tiêu cực và cảm thấy không vui vẻ khi bị bắt phải mỉm cười, trong khi đó những người thường xuyên cười cảm thấy vui vẻ hơn khi tham gia hai cuộc thử nghiệm trên.


Mukhopadhyay cho biết “Những người hay cười là do họ có tính cách vui vẻ, họ rất hay cười với những điều thú vị xảy ra trong cuộc sống, v́ thế nụ cười có tác dụng tốt đối với họ".



Trong khi đó, những người không thường xuyên mỉm cười là do tính cách của họ như vậy, do đó một nụ cười đối với họ chỉ là nỗ lực để cảm thấy hạnh phúc hơn. Nhưng thực tế nó đem lại các cảm giác tiêu cực”.


Nghiên cứu của giáo sư Anirban Mukhopadhyay đă được đăng trên tạp chí Tâm lư học xă hội.

florida80
12-03-2019, 22:35
Hạnh Phúc











Có một người đàn ông muốn hạnh phúc nên viết lên bảng ḍng chữ: TÔI MUỐN HẠNH PHÚC


Một nhà sư đi ngang qua thấy vậy bèn xóa đi chữ: TÔI


Nhà sư bảo: "Hăy bỏ cái TÔI đi".



Rồi nhà sư lại xóa tiếp chữ: MUỐN


và bảo :" Hăy bỏ tham MUỐN đi ! ''


- Bây giờ ông đă có HẠNH PHÚC .




Hạnh phúc của Đạo Phật ''ngộ'' thiệt !

Người đời th́ ''lượm vô '' mới hạnh phúc . Người tu Phật th́ phải bỏ ra mới hạnh phúc. Khác là vậy !.




Sưu tầm

florida80
12-03-2019, 22:37
Tội Trần - Áp Dụng Thuyết Nhân Quả Để Cuộc Sống Tốt Đẹp Hơn
Bài viết rằng:


Nếu như ngày nay chúng ta được hạnh phúc, những mối quan hệ được tốt đẹp th́ chúng ta phải nên hiểu rằng đó là kết quả của những việc làm thiện mà chúng ta đă vun trồng với những người ngoài ta đến ngày trổ hoa.




Chúng ta từ khi chào đời đến nay gặp rất nhiều người và có mối quan hệ chằng chịt. Cha mẹ, ông bà, cô, d́, chú, bác v.v…


Đôi khi chúng ta có những điều ước thật ngây ngô chẳng hạn như: “Ước ǵ ḿnh sinh ra trong gia đ́nh kia có phải hạnh phúc biết bao nhiêu không?”.

Vậy tại sao ta lại sinh ra trong gia đ́nh hiện tại mà không phải gia đ́nh khác? Hăy nh́n những người sắp từ trần, họ có mang theo được cái ǵ chăng? Vợ con, của cải đều không thể mang đi.

Sinh ra vốn không có ǵ và chết đi cũng như vậy. Nhưng thực chất họ có mang theo hai thứ; tội và phúc. Nói theo quan điểm nhà Phật đó là nghiệp thiện và nghiệp ác.


Người xưa có chuyện đem hai cái hũ để đựng đậu, làm việc lành bỏ 1 hạt đậu đỏ, làm việc ác bỏ một hạt đậu đen để kiểm nghiệm việc chúng ta làm. Nếu như chúng ta làm nhiều việc ác hũ đậu đen sẽ đầy tràn. Gieo gió phải gặt băo.

Nếu như ngày nay chúng ta được hạnh phúc, những mối quan hệ được tốt đẹp th́ chúng ta phải nên hiểu rằng đó là kết quả của những việc làm thiện mà chúng ta đă vun trồng với những người ngoài ta đến ngày trổ hoa.


Ngược lại chúng ta đau khổ, bởi những người xung quanh th́ phải nên hiểu là đó là nghiệp ác, nhân xấu đến ngày trổ quả.

Có một ví dụ rằng: Nếu một người mắc nợ ai đó tiền th́ trước sau người đó cũng phải trả, nhưng nếu người mắc nợ càng trả sớm th́ càng nhẹ nhàng và nếu người mắc nợ trả muộn bao nhiêu th́ lăi mẹ đẻ lăi con, hậu quả khôn lường.


Nếu chúng ta rơi vào cảnh khổ đau mà chúng ta không nhẫn nhịn, chúng ta vùng vẫy, nhờ thế lực bên ngoài để mong thoát khỏi trong giây lát hiện tại th́ tương lai chúng ta vẫn phải rơi vào cảnh đó.

Có những người rơi vào cảnh khổ đau họ t́m đến cái chết để giải thoát nhưng không ngờ sau khi chết họ c̣n tồi tệ hơn. Vậy khi chúng ta khổ đau, chúng ta nên làm ǵ?

Hăy chấp nhận nó như là rút tiền từ túi ra trả nợ vậy, tuy rằng rút tiền từ túi ra cũng rất xót nhưng thà rằng trả sớm c̣n hơn để kéo dài .

Và vấn đề quan trọng là hăy làm việc thiện để dành chút tư lương cho tương lai giống như trong túi ta có 10 đồng, trả nợ hết 8 đồng th́ hăy làm thế nào để 2 đồng c̣n lại sinh lời và trở thành 10 đồng và thậm chí 100 đồng trong thời gian tới.


Ngược lại nếu chúng ta đang sung sướng hạnh phúc, đừng quên làm việc thiện để dự trữ, biết đâu trong tương lai ta cần đến chúng. Tục ngữ có câu: “Được mùa chớ phụ ngô khoai, đến khi thất bát biết ai cậy nhờ”.


Khi ta hiểu vấn đề này rồi, chúng ta thấy những mối quan hệ trở nên thoải mái và dễ sống hơn, cốt lơi ở ḿnh, sống đôi khi để làm những việc thiện trổ hoa và bên cạnh đó có thể sống để trả nghiệp.

Khi ta hiểu ra lư nhân quả rồi, mọi việc đến với ta thật nhẹ nhàng. Và tiền bạc cũng vậy!

florida80
12-03-2019, 22:38
An Lạc Sau Khi Bứng Gốc Khổ Đau.


















Khi nói đến an lạc, trước phải nói đến đau khổ. Nếu nói an lạc suông, quí vị lại tưởng là ḿnh thảnh thơi lắm, rồi không cố gắng tu hành.

V́ vậy khi chúc quí Phật tử một năm mới hoàn toàn an lạc, chúng tôi sẽ nói rơ nguồn gốc đau khổ của con người hiện tại và vị lai. Nếu biết được nguồn gốc đau khổ, ḿnh nhổ phăng bứt gốc bứt rễ nó lên th́ an lạc sẽ đến, an lạc thật sự.


Tất cả Phật tử chúng ta là con Phật phải nh́n thấy đúng như cái nh́n cái thấy của đức Phật. Sau khi giác ngộ rồi, đức Phật thấy rơ được bản chất của con người như thế nào, Ngài đem ra chỉ dạy để chúng ta thức tỉnh biết rơ được con người ḿnh. Khi biết rơ được con người ḿnh th́ chúng ta mới biết làm sao để hết khổ và làm sao để đến an lạc thật sự, đó là gốc của sự tu. Nếu chúng ta không biết bản chất của ḿnh là vui hay khổ cứ sống lây lất qua ngày, đua đ̣i theo những h́nh thức vật chất, chúng ta phải tạo nghiệp thọ khổ, chẳng những đời này mà c̣n kéo dài không biết bao nhiêu kiếp nữa. V́ ḷng từ bi, đức Phật muốn cho mọi người hết khổ, nên trước tiên Ngài chỉ rơ nguồn gốc đau khổ. Thấy được nó, chúng ta mới có thể đào bới nó lên được. Nếu không thấy nó, chúng ta muốn cầu vui mà cái vui không bao giờ đến, v́ chúng ta có biết cái khổ đâu mà bới lên. Thành ra muốn vui mà con người cứ khổ, cái khổ cứ tràn tới măi măi. Chính con người ở thế gian đang là như vậy, lúc nào cũng chúc mừng nhau năm mới được an vui hạnh phúc, nhưng đến cuối năm quí vị thấy có an vui hạnh phúc không? Luôn luôn chúc nhau an vui hạnh phúc mà kết quả lại không có an vui hạnh phúc chi hết, mà trái lại nhiều khổ đau, nhiều bực bội. Chúc như vậy chỉ là chúc suông thôi. Ở đây chúng tôi muốn quí Phật tử thật sự sang năm này là một năm quí Phật tử tạo nên một cội nguồn của sự an lạc. Muốn tạo nên cội nguồn an lạc đó trước tiên quí Phật tử phải biết nguồn gốc đau khổ là cái ǵ? Biết được nó rồi chúng ta mới có thể bứng gốc bứng rễ nó để thành an lạc.


Nguồn gốc đau khổ là cái ǵ? Trong đạo Phật, lúc nào đức Phật cũng muốn chỉ cho mọi người thấy được lẽ thật của kiếp sống con người. Chúng ta cứ t́m những điều quanh quẩn bên ngoài mà những điều đó dù chúng ta thấy được lẽ thật của chúng, cũng là lẽ thật bên ngoài thôi; c̣n bản thân chúng ta chưa biết chưa thấy đó là một khuyết điểm lớn lao. V́ vậy đức Phật nói rơ bản chất của con người là khổ hay vui? - Khổ! Vừa nghe thoáng qua chúng ta cảm thấy bi quan, nhưng đó là sự thật.

florida80
12-03-2019, 22:39
V́ sao bản chất con người là đau khổ? Đức Phật dạy đau khổ chia ra hai phần:


1. Đau khổ do sự cảm thọ.


2. Đau khổ do ḷng tham ái. Như vậy chúng ta cần xác định lại kiếp sống con người là đau khổ, chớ không phải là an vui. Đức Phật dạy những đau khổ của con người là do:


- Sanh, già, bệnh, chết.
- Ái biệt ly khổ.
- Oán tắng hội khổ.
- Cầu bất đắc khổ.
- Ngũ ấm xí thạnh khổ.


Chúng ta ở trên thế gian này thật là khổ. Trong cuộc sống quí vị muốn một trăm điều, kết quả được bao nhiêu? Nhiều lắm là hai chục điều thôi tức là có hai chục phần trăm được như ư. Đó là tôi nói ưu đó, có khi c̣n chưa được như vậy nữa! C̣n tám chục phần trăm là bất như ư, tức là không toại nguyện, mà không toại nguyện là đau khổ. Nh́n tổng quát, đức Phật nói cuộc đời con người là đau khổ, sanh là khổ. Đó là cái khổ thứ nhất. Già có khổ không? Có ai nói già mà vui đâu! Già th́ thân thể yếu gầy bệnh hoạn, rồi răng rụng da nhăn, chân mỏi gối dùn, đi đứng lụm cụm, đủ chuyện phiền hà, nên nói già là khổ. Bệnh có vui không? Bệnh là khổ rồi, không ai chối được.


C̣n chết th́ sao? Là đại khổ! Như vậy thử kiểm lại ở trần gian này, có người nào thoát khỏi sanh lăo bệnh tử hay không? Ai cũng sanh ra rồi già đi, ai cũng phải bệnh hoạn rồi cuối cùng là chết. Không một ai thoát khỏi bốn điều này, cho nên nói kiếp người đau khổ là như vậy.





Đến ái biệt ly: thương mà xa ĺa. Những người ḿnh thương rất là thương mà xa ĺa, có ǵ khổ cho bằng! Có người nào khỏi xa ĺa thân nhân ḿnh đâu, thân nhất là cha mẹ, vợ chồng, anh em, bạn bè, có lúc cũng phải xa ĺa. Như vậy gọi là ái biệt ly khổ. Oán tắng hội khổ: ghét mà gặp mặt nhau cũng khổ. Những người ḿnh không thích, không muốn thấy mặt mà cứ ở ngay trước mắt ḿnh hoài th́ làm sao vui được! Cầu bất đắc khổ: mong cầu mà không được như ư cho nên khổ. Cái khổ thứ tám là ngũ ấm xí thạnh khổ. Năm ấm sắc, thọ, tưởng, hành, thức cấu hợp thành thân này, luôn luôn chống đối, bất an cho nên đau khổ. Tám điều khổ vừa kể trên, chúng ta đều phải đa mang suốt cuộc đời, không thiếu sót một điều nào. Có ai khỏi sanh già bệnh chết? Có ai không xa ĺa người thương, không gặp gỡ người ḿnh ghét? Có ai cầu điều ǵ được điều nấy đâu? Tám điều khổ của con người là sự thật, không chối căi được. Đau khổ là một lẽ thật không làm sao tránh được, nó luôn luôn theo dơi ép ngặt khiến chúng ta bất an. Nếu có gượng cười gượng vui, chỉ trong giây lát rồi cũng khổ. Ví dụ như khi gặp bạn bè vui tươi chốc lát, đến lúc về nhà đau chân, mỏi lưng… cảm thấy khổ thân. Như gặp người thân th́ mừng rỡ, nhắc lại người xa cách th́ than khóc. Gặp người ḿnh thích th́ tươi cười, gặp người ḿnh ghét th́ bực bội. Cả ngày vui buồn thay đổi luôn luôn, điều vui th́ ít, đau khổ th́ nhiều. Bản chất con người là đau khổ. Đức Phật gọi đó là Khổ đế: Khổ là một lẽ thật không chối căi được. Tám điều khổ do đâu mà ra? Gốc từ cảm thọ mà ra. Cảm thọ chia ra làm hai phần:




1. Cảm thọ sai biệt của sáu căn rồi chấp nê sanh đau khổ.

2. Cảm thọ do đuổi theo thú vui rồi giành giật sanh đau khổ.




V́ sao cảm thọ sai biệt của sáu căn gây nên đau khổ? Chúng ta ai cũng có sáu căn: mắt, tai, mũi, lưỡi, thân và ư. Sáu căn này có những cảm thọ ngoại cảnh không giống nhau.

Thí dụ như mắt chúng ta nh́n thấy sự vật, nếu vị nào có con mắt nghệ thuật, khi nh́n b́nh hoa đặt trên bàn th́ trầm trồ khen hoa trưng đẹp mắt. Nhưng một người khác không có mắt nghệ thuật nh́n mấy nhánh hoa lưa thưa ngả nghiêng không có ǵ đẹp cả. Người bảo đẹp, người cho là xấu, hai người không đồng ư nhau rồi sanh bực tức tranh căi. Con mắt xúc chạm với sắc trần, người thấy đẹp, người thấy xấu là do cảm thọ sai biệt mà ra. Như vậy ai đúng? Nếu không ai đúng th́ sao lại tranh căi? Thật là vô lư. Mỗi người có cái thấy không giống nhau. Do cái thấy khác nhau, rồi không đồng ư với nhau nên sanh căi rầy. Nguyên do là v́ chúng ta không có nhận xét đúng đắn.

Đến cảm thọ sai biệt của lỗ tai. Thí dụ hai ba người bạn ngồi chơi, một người kể chuyện phải quấy trong xóm, rồi nói: Những người nghèo thật đáng thương. Người bạn khá giả nghe nói như vậy th́ vẫn b́nh tĩnh, trong khi người bạn nghèo cho rằng ḿnh bị khinh khi. Cùng nghe một câu chuyện, mà một người th́ không bị xúc phạm, c̣n một người th́ bị tự ái, bị mặc cảm. Lời nói có giá trị bằng nhau, nhưng khi nghe rồi sự cảm thọ khác nhau, nên sanh vui buồn khác nhau. Một người cho rằng không có chỉ trích người nghèo, một người cho rằng ḿnh nghèo nên bị khinh khi, hai người không đồng ư nhau nên sanh căi vă. Đó là do sự cảm thọ sai biệt của lỗ tai.

florida80
12-03-2019, 22:39
Sự cảm thọ của mũi có giống nhau không? Như người miền Nam nghe mùi sầu riêng nói: thơm quá! Nhưng người miền Trung bảo: hôi quá! Cùng một mùi sầu riêng người nói thơm, người nói hôi. Như vậy ai đúng? Người nói mùi sầu riêng là thơm sẽ căi với người kia. Người nói mùi sầu riêng là hôi sẽ căi lại. Hai người sẽ đi đến ẩu đả nhau. Ai đúng? Ai sai? Người bàng quan ngoại cuộc nếu ở miền Nam th́ cho rằng người ngửi thơm là đúng, nếu ở miền Trung th́ cho người ngửi hôi là đúng. Do sự huân tập khác nhau nên sự cảm thọ có sai biệt. Sự tranh căi đúng sai thật là vô ích, không khôn chút nào hết, lại làm buồn ḷng nhau, chẳng phải nguồn gốc của đau khổ sao? Buồn giận nhau, không ngó mặt nhau, gọi là oán tắng hội, đau khổ từ đó mà sanh.

Sự cảm thọ của lưỡi cũng khác nhau! Thí dụ cô đầu bếp làm thức ăn. Cô nấu canh nêm nếm đàng hoàng rất là vừa ư. Nhưng v́ cô quen ăn mặn nên những người quen ăn lạt chê là nêm canh quá mặn. Cô đầu bếp tức giận nghĩ ḿnh nấu nướng kỹ lưỡng, nêm nếm vừa ăn lắm mà c̣n bị chê trách! Chung qui chỉ v́ thói quen của cái lưỡi người quen ăn mặn, người quen ăn lạt mà thôi. Người quen ăn mặn cảm thấy vừa miệng th́ người quen ăn lạt cho là mặn và ngược lại, người quen ăn lạt cảm thấy vừa ăn th́ người quen ăn mặn cho là lạt. Như vậy lấy đâu làm tiêu chuẩn? V́ sao lại căi nhau cho sự cảm thọ của ḿnh là đúng? Mỗi người có khẩu vị khác nhau. Cùng một thức ăn, người khen ngon, người chê dở. Người thích món ăn này, người thích món ăn kia, v́ mỗi người có cảm thọ riêng biệt theo thói quen của ḿnh. Chẳng những chúng ta có thói quen đời này mà c̣n cả thói quen của đời trước nữa.

Thí dụ có người khi cha mẹ sanh ra chỉ ăn chay lạt, không ăn thịt cá được. V́ lư do ǵ? Có phải là cảm thọ quá khứ c̣n lại, nên không thích mùi thịt cá. Lại có người cha mẹ bảo ăn chay, th́ thích dùng thức ăn mặn. Như vậy là do thói quen của mọi người, hoặc ở hiện tại, hoặc đă huân tập trong quá khứ. Chúng ta không nên chủ quan bắt buộc người khác phải giống ḿnh. Nhưng ở trên thế gian này phần đông chúng ta đều chủ quan muốn ai cũng giống ḿnh, nhất là con cái trong nhà. Nếu con trong nhà làm khác ư cha mẹ, cha mẹ sẽ bực tức giận trách rầy la, tạo bao điều đau khổ trong gia đ́nh. Tất cả cũng do sự cảm thọ sai biệt mà ra. Cảm thọ của thân như thế nào? Cũng riêng biệt tùy theo mỗi người.




Thí dụ hai người ở chung một căn pḥng, một người mập béo, một người gầy ốm. Căn pḥng có một cửa sổ, khi trời vừa mát người gầy ốm cảm thấy lạnh vội đi đóng cửa sổ… Người mập béo nghĩ thế nào? Cảm thấy bực bội, khí trời nóng bức vừa dịu mát lại đóng cửa sổ, không giận sao được! Rồi hai người căi vă nhau, có khi đi đến ẩu đả. Như vậy lẽ thật ở đâu? Đó là do cảm thọ sai biệt của thân nên người ta bất đồng ư với nhau rồi sanh bất ḥa, đó là nguồn gốc đau khổ.

Thứ sáu là cảm thọ của ư. Điều này là quan trọng hơn hết. Cảm thọ của ư là gồm nghiệp của quá khứ và thói quen của hiện tại. Mỗi người chúng ta sống trong hoàn cảnh gia đ́nh và xă hội khác nhau nên được sự giáo dục và hiểu biết khác nhau. Người thấy thế này là phải, người thấy thế kia là phải.

florida80
12-03-2019, 22:40
Thí dụ: Một người sanh trong gia đ́nh theo đạo Phật từ thuở bé, một người sanh trong gia đ́nh theo đạo Chúa từ thuở bé. Hai người ngồi nói chuyện với nhau, do sự huân tập khác nhau nên có những cảm nghĩ khác nhau. Người tin Chúa cho đạo Chúa là đúng, không chấp nhận đạo Phật. Người tin Phật cho đạo Phật là hay, không chấp nhận đạo Chúa. Hai người tranh luận với nhau, có những quan điểm bất đồng, bực bội căi vă lẫn nhau. Đó là nguồn gốc của đau khổ.

Đến đời sống của vợ chồng trong gia đ́nh cũng vậy. Người chồng có sự huân tập của người nam, lo việc rộng lớn ngoài xă hội, người vợ có sự huân tập của người nữ, lo việc tỉ mỉ trong nhà. Hai vợ chồng có hai huân tập khác nhau, nên thường không đồng ư kiến với nhau. Ai cũng thấy ḿnh là đúng, người kia là sai, nên không ai chịu thua ai, cuối cùng đi đến ly dị, hậu quả là con phải chịu đau khổ! Nguyên do từ đâu? Chỉ do sự cảm thọ sai biệt, rồi chấp chặt cho quan niệm của ḿnh là đúng, bắt người khác phải nghe phải thấy như ḿnh, phải có những cảm nghĩ những hiểu biết như ḿnh. Nếu không đồng ư nhau th́ lắc đầu than thở: Sao không có ai là bạn tri kỷ với ḿnh! Thử hỏi trên thế gian này có mấy người tri kỷ giống ḿnh như một? Chắc là không rồi, vậy mà buộc ḷng phải sống chung nhau thật là quá đau khổ! Thế th́ phải làm sao cho hết đau khổ! Chỉ đừng chấp nê là hết đau khổ! Cùng một mùi trái cây tôi ngửi cho là thơm cũng đúng, chị cho là hôi cũng đúng theo thói quen của mỗi người, như vậy ḥa nhau, tránh được sự tranh căi.





Cùng một thức ăn chị nếm nghe mặn, tôi nghe lạt, cả hai đều đúng theo thói quen của cả hai, tất nhiên ḥa nhau không có tranh căi v.v… Nếu c̣n chủ trương sai biệt cho ḿnh là đúng, người là sai, là c̣n tranh căi, c̣n đau khổ. Nhận chịu sự đau khổ là khôn hay không khôn? Quả thật không khôn. Nhưng nếu ai bảo là ḿnh ngu th́ ḿnh lại nổi giận lên, có phải là mâu thuẫn không? Nếu c̣n chấp nê là c̣n đau khổ. Hiểu như vậy rồi, chúng ta phải thông cảm với nhau, bỏ qua tất cả những sự sai biệt để sống ḥa thuận với nhau từ trong gia đ́nh đến ngoài xă hội. Nếu biết chấp nê là sai quấy th́ phải mạnh dạn dẹp tự ái đến xin lỗi người, làm ḥa với nhau th́ cuộc đời sẽ bớt được nhiều đau khổ. Những người đến tôi để thưa kiện, đều than không ai thông cảm với ḿnh hết. V́ chấp sự cảm thọ của ḿnh là đúng th́ làm sao có người thông cảm với ḿnh được! Nếu buông tất cả chấp nê th́ mọi người đều thông cảm với ḿnh. Chúng ta tu phải biết rơ lẽ thật đó, bỏ tất cả sự chấp nê do cảm thọ sai biệt, th́ đau khổ tự dứt. Không phải cầu Phật ban cho điều ǵ, không phải cầu xin nơi miếu này lăng kia, mà phải biết rơ nguồn gốc của đau khổ là do sự cảm thọ sai biệt của sáu căn, rồi chấp chặt vào đó, rồi tranh đấu, giành giật, hơn thua với nhau, cuối cùng là đau khổ. Biết như vậy chúng ta buông xả tất cả sự chấp nê là chúng ta hết đau khổ.




Nguyên nhân thứ hai của đau khổ là đuổi theo thọ lạc. Hiện giờ chúng ta đang sống, ai cũng muốn cuộc đời được hạnh phúc. Thử hỏi quí vị cái ǵ là hạnh phúc? Chúng ta chỉ nói đến hạnh phúc mà không biết cái ǵ là hạnh phúc? Được ăn ngon, mặc đẹp là hạnh phúc chăng? Được nhiều tiền của, ở nhà to rộng là hạnh phúc chăng? Được những ǵ ḿnh mong muốn là hạnh phúc chăng? Quí vị thử kiểm lại những điều đó có phải là hạnh phúc thật hay không? Con người ai cũng mơ ước hạnh phúc, mơ ước măi mà không bao giờ toại nguyện. V́ sao?





Thí dụ: Khi đang đói chúng ta nghĩ có một bữa cơm ngon, hạnh phúc biết mấy! Nhưng khi được bữa cơm ngon, ăn đầy đủ rồi, hạnh phúc c̣n không? Hạnh phúc qua mất rồi! Như vậy hạnh phúc chỉ có trong chốc lát thôi, rồi qua mất không c̣n. Đang đi bộ, chúng ta nghĩ được một chiếc xe đạp đi, chắc là hạnh phúc lắm. Nhưng khi được chiếc xe đạp đi lọc cọc ba bốn hôm rồi nó hư, lúc đó có hạnh phúc không? Như vậy hạnh phúc không bền, không thật, mà thế gian cứ đuổi theo cho nó là bền là thật! Hạnh phúc qua rồi mất, đuổi theo cái qua rồi mất th́ hạnh phúc ấy quả là không thật. Biết hạnh phúc không thật mà chúng ta mơ ước nó hoài, th́ mơ ước đó trở thành hăo huyền.




Khi chúng ta mơ ước một điều ǵ, nghĩ rằng khi được nó hạnh phúc biết bao! Nhưng khi được rồi, c̣n hạnh phúc nữa không? Có ǵ hạnh phúc hơn, khi làm mệt nhọc được nằm nghỉ một chốc lát, hạnh phúc biết mấy? Nhưng nếu bị bắt buộc nằm một ngày, c̣n hạnh phúc hay không? Nếu nằm một ngày không được đi đâu, lúc ấy cũng bực bội. Thành thử hạnh phúc không có thật, nó chỉ có trong một giai đoạn nào thôi. Thí dụ chúng ta đang gánh gồng hết sức là nặng, nếu có ai đỡ gánh giùm ḿnh, lúc ấy chúng ta cảm thấy nhẹ bổng lên, hạnh phúc biết mấy! Nhưng nếu hết gánh rồi đi một lúc, chúng ta không c̣n thấy hạnh phúc nữa. Như vậy hạnh phúc chỉ có trong chốc lát. Trong lúc khổ đau, qua được cơn khổ đau tạm gọi là hạnh phúc. Hạnh phúc là do qua cơn khổ đau, chớ nó không có thật. Cái không thật mà chúng ta tưởng chừng cả đời hưởng hoài th́ làm sao có được.

florida80
12-03-2019, 22:41
Chúng ta hiện giờ mong mỏi ước mơ là mong mỏi ước mơ cái ǵ? Ước mơ hạnh phúc. Ước mơ hạnh phúc là ước mơ được: một là ăn ngon, hai là mặc đẹp, ba là được những nhu cầu sung túc, bốn là được tiền bạc dồi dào, năm là được gia đ́nh sung sướng vui vẻ v.v… Những điều ước mơ đó được rồi mất, không c̣n nguyên vẹn măi. Như vậy hạnh phúc có hay không? Chúng ta mong muốn những điều đó phải lâu bền măi măi, nhưng trên thế gian này đâu có điều ǵ lâu bền măi măi. Như vậy suốt cuộc đời ḿnh bị chúng chỉ huy sai sử. Như mỗi sáng thức dậy, chúng ta chuẩn bị lo cho bữa ăn sáng, rồi đến bữa trưa và bữa chiều. Chúng ta chạy loanh quanh t́m kiếm những thức ăn cho vừa miệng, tức là suốt ngày chạy theo cái thọ lạc của lưỡi. Những thức ăn vừa miệng khi để vào lưỡi có cảm giác ngon, nhưng khi nuốt qua rồi cảm giác ấy không c̣n nữa. Như vậy mà chúng ta cứ chạy theo cái thọ lạc, chạy măi không có ngày cùng, cho đến ngày nhắm mắt cũng chưa vừa ư.




Đến cảm thọ của lỗ mũi, lỗ tai, con mắt cũng vậy. Cái nhà nh́n thấy phải đẹp, chậu hoa, chậu kiểng phải vừa mắt v.v… Như vậy con người chạy t́m cái thọ lạc suốt cuộc đời không có ngày cùng. Thọ lạc là tạm bợ giả dối không thật. Đuổi theo thọ lạc tức là gởi gắm, hiến dâng đời ḿnh cho cái giả dối. Vậy mà chúng ta thấy hài ḷng chạy theo nó từ năm này sang năm khác, rồi cả một cuộc đời bị thọ lạc của sáu căn sai sử. Cả một cuộc đời chạy theo thọ lạc, nếu có ai ngăn chận th́ nổi giận ngay.

Thí dụ: Đi chợ thấy bó rau ngon, chúng ta vừa ngồi xuống lựa, chợt có người đến mua trước, th́ căi vă nhau liền. Có chậu kiểng đẹp chưa kịp hỏi giá, chợt có người khuân đi, chúng ta bực bội ngay. Chỉ v́ thọ lạc của sáu căn mà chúng ta giành giật, hơn thua, tranh đấu với nhau cả đời không dứt. Có phải thọ lạc đă chỉ huy lôi cuốn cả cuộc đời ḿnh không? Cũng v́ thọ lạc mà chúng ta phải hận thù oán ghét lẫn nhau. Cảm thọ lạc nguyên là vô thường. V́ cái vô thường đó chúng ta lại gây chuyện hơn thua, phải quấy, tranh giành với nhau, có phải là việc làm đúng chân lư hay không? Vậy mà chúng ta bị nó chi phối hoàn toàn không c̣n giây phút nào rảnh rỗi. Quí vị thường nói: cả ngày tôi không rảnh, là tại sao? Chỉ v́ đuổi theo thọ lạc: muốn ăn mặc vừa ư, muốn thấy nghe vừa ư v.v… rồi chúng ta xoay quanh hết ngày này đến tháng kia không rảnh phút nào. Cảm thọ đă chỉ huy cả một cuộc đời chúng ta, lại gây ra bao nhiêu hận thù đau khổ! Ái cũng là nguồn gốc của khổ đau. Trong nhà Phật, ái chia làm ba thứ:




1. Ái ngă. 2. Ái thân thuộc. 3. Ái sự nghiệp tiền của.




Ái ngă là khổ. Có ai không tự thương ḿnh đâu, dù ḿnh có xấu đi nữa, con mắt lệch một bên hay lỗ mũi xẹp một chút, ḿnh cũng thương ḿnh. Nếu biết ḿnh đẹp, th́ ḿnh càng thương ḿnh hơn nữa, ái ngă chặt hơn nữa. V́ thương ḿnh nên những ǵ ḿnh muốn mà không được th́ khổ. Như ḿnh muốn trẻ nghe nói già là rầu, ḿnh muốn khỏe mạnh mà bị bệnh hoạn là khổ, ḿnh muốn sống lâu nghe nói sắp chết lại càng đau đớn. V́ quá thương ḿnh cho nên bị bốn cái sanh già bệnh chết làm khổ. Ái ngă là gốc của bốn khổ vậy. Ái thân thuộc có hai cái khổ. Một là ái biệt ly khổ. V́ quá thương người thân thuộc mà phải chia ĺa nên chúng ta đau khổ. Có ái th́ có tắng, tức là có yêu th́ có ghét theo sau. Nên người nào yêu nhiều th́ ghét cũng nhiều. V́ yêu nhiều nên người ḿnh yêu ḿnh thương tha thiết, người ḿnh ghét ḿnh cũng ghét đắng cay không muốn nh́n mặt.




V́ vậy ḿnh khổ với người ḿnh thương bao nhiêu, ḿnh cũng khổ với người ḿnh ghét bấy nhiêu. Cho nên ái biệt ly khổ đi đôi với oán tắng hội khổ. Đó là hai cái khổ do ái thân thuộc. Ái tài sản sự nghiệp cũng là nguồn gốc của đau khổ. Có ai muốn gia sản của ḿnh càng ngày càng kiệt quệ đâu! Ai cũng muốn gia sản của ḿnh càng ngày càng to lớn. Muốn mà không được như ư th́ đau khổ, tức là cầu bất đắc khổ. Như vậy quí vị thử kiểm điểm lại có phải tám cái khổ của chúng ta đều nằm trong ái mà ra: ái ngă, ái thân thuộc và ái sự nghiệp tiền của. Ái của ḿnh cạn th́ tám cái khổ theo đó mà chết.

florida80
12-03-2019, 22:41
Thấy rơ gốc của đau khổ, chúng ta phải làm cách nào nhổ cái gốc đó lên. Trong nhà Phật dạy muốn nhổ gốc của đau khổ, nghĩa là muốn dứt khổ, chúng ta phải thấy rơ bản chất của thọ và ái cho tường tận. Thử hỏi quí vị cảm thọ khổ và cảm thọ vui có thật hay không? Cảm thọ của sáu căn qua rồi mất, đâu có thật! Thí dụ một bài hát thật là hay, khi nghe qua lỗ tai rất là thích thú, nhưng nghe hát qua rồi mất, đâu c̣n măi bên tai. Một thức ăn ngon ăn rất vừa miệng, nhưng khi qua lưỡi rồi cũng mất, có c̣n măi đâu v.v… Bản chất của tất cả cảm thọ là vô thường, tức là tạm bợ giả dối. Biết rơ cảm thọ là vô thường giả dối, chúng ta ưng làm tớ đuổi theo nó, hay muốn làm chủ không lệ thuộc vào cảm thọ? Nếu giành được quyền làm chủ cảm thọ th́ vui, nếu bị cảm thọ làm chủ th́ khổ.

Quí vị nên can đảm chọn quyền làm chủ cảm thọ th́ trọn một năm nay nhất định quí vị hết khổ, hoàn toàn an lạc. Bản chất của ái có thật hay không? Ái là thương, thương yêu là nghĩ tới thân này nó lâu dài bền bỉ, nhưng bản chất của thân là vô thường. Thương yêu nó chỉ là thương yêu cái tạm bợ mà thôi. Thương yêu sự nghiệp cũng vậy, sự nghiệp là vô thường, thương yêu thân thuộc, thân thuộc cũng là vô thường. Những điều ḿnh thương yêu đó đều vô thường, không có bền lâu. Chúng ta lại thương yêu những cái vô thường hay sao? Hay là chúng ta thương yêu cái ǵ lâu dài vĩnh cửu? Thí dụ khi đi chợ mua những vật cần dùng quí vị chọn những thứ bền tốt hay những thứ tạm tạm xài vài ba hôm rồi lại hư? Dĩ nhiên chúng ta lựa những vật dùng bền tốt, những ǵ tạm tạm chúng ta không mua.




Cũng như vậy, biết thân là vô thường, sự nghiệp là vô thường, những người thân thuộc là vô thường, chúng ta ôm ấp thương yêu chúng nó để làm ǵ? Khi những giọt mưa từ mái nhà rơi xuống nổi lên những bong bóng lóng lánh, quí vị thương chúng nó hay không? Nếu thương, chúng nó bể th́ sao? Bong bóng nước cũng lóng lánh, hạt kim cương cũng lóng lánh, cả hai đều lóng lánh, quí vị thương cái nào hơn? - Thương hạt kim cương hơn, tại sao? V́ nó lâu bền. Chúng ta thương cái ǵ lâu bền. Như vậy thân này vô thường, sự nghiệp vô thường, những người thân thuộc của ḿnh cũng vô thường th́ ḿnh phải thương hay không? Ḿnh thương cái nào không vô thường, cái giải thoát không sanh tử, đó mới là cái ḿnh thương. Những cái vô thường chúng ta thương hoài cũng không được ǵ, v́ chúng nó sẽ hoại và sẽ mất. Chúng ta đeo đuổi cưu mang cái vô thường, hay đeo đuổi cưu mang cái thoát khỏi vô thường? Có một cái thoát khỏi vô thường chúng ta không thương, lại thương cái vô thường làm ǵ?




Chúng ta học đạo phải dùng trí nhận xét thấy cái ǵ bản chất là vô thường là tạm bợ th́ cái đó không có giá trị, qua rồi mất mà có giá trị ǵ! Đă không giá trị, chúng ta đeo đuổi, cưu mang nó làm ǵ? Cái làm cho ḿnh được măi măi an vui tự tại giải thoát, cái đó mới là chân thật. Biết cái vô thường rồi, chúng ta phải xoay lại cái chân thật vĩnh cửu.

Khi trước, chúng tôi hay kể câu chuyện “Cô Công chúa nũng nịu”. Thuở xưa có cô Công chúa rất được vua cha yêu quí. Một hôm nhân buổi trời mưa, Công chúa ngồi nh́n những giọt nước từ mái nhà rơi xuống, làm nổi lên những bong bóng rất đẹp, Công chúa thích quá nhưng không nói, v́ bản chất hay làm nũng Công chúa vào pḥng nằm, mặt mày ủ dột. Nhà vua có Công chúa là con duy nhất, thương con vô cùng. Đến giờ cơm, thấy con không ra dùng bữa, nhà vua nóng ruột vào pḥng thăm hỏi: Con ốm hay sao, không ra dùng cơm? Công chúa không trả lời. Đến lượt Hoàng hậu vào năn nỉ, Công chúa cũng không đáp lại. Hỏi han nài nỉ măi, sau cùng Công chúa nũng nịu thưa: “Con muốn có xâu chuỗi bong bóng nước đeo vào cổ, con mới hết bệnh.” Vua cha chiều con rất mực. Nghĩ ḿnh là vua muốn ǵ lại chẳng được, nhà vua bèn ra lệnh cho tất cả quần thần: “Ai kết được xâu chuỗi bằng bong bóng nước cho Công chúa đeo th́ sẽ được phong quan tước, chia đất đai cho.”

Đăng bảng lâu ngày mà không ai dám lănh. Sau cùng có một ông lăo đến gỡ bảng, nhận xâu một chuỗi bong bóng nước cho Công chúa đeo. Ông lăo được giới thiệu với Công chúa. Nàng rất đỗi vui mừng nói: “Nếu lăo xâu cho tôi chuỗi bong bóng nước để đeo, tôi sẽ hết bệnh ngay.” Ông lăo nói: “Thưa thật với Công chúa, tôi già, con mắt lờ, nên lựa không được những hạt bong bóng đẹp. Vậy ngày mai, khi trời mưa, tôi mời Công chúa ra mái hiên chọn những hạt bong bóng nào đẹp nhất, Công chúa lượm đưa tôi xâu cho.”

Sáng hôm sau, trời mưa, ông lăo và nàng Công chúa ra mái nhà, những giọt mưa từ trên rơi xuống nổi bong bóng, Công chúa đưa tay vớt lấy…, vớt măi đến trưa mà không được hạt nào! Ông lăo đứng chờ, chờ măi không có hạt bong bóng nào để xâu! Cuối cùng, quá mệt mỏi Công chúa nói: “Thôi, tôi không thích bong bóng này nữa.” Nhà vua mừng quá bảo: “Để ta cho con xâu chuỗi bằng kim cương con đeo.”




Ư nghĩa câu chuyện vừa kể như thế nào? Tất cả chúng ta có phải là Công chúa đó không? Chúng ta cứ nắm bắt những ảo ảnh vô thường, nắm bắt măi cả đời mệt nhoài mà chẳng được ǵ. Rồi chúng ta vào chùa cầu xin Phật cứu con. Đức Phật sẵn ḷng từ bi cứu độ, cho chuỗi kim cương thứ thật. Chúng ta chỉ chịu nhận thứ thật khi nào chúng ta đă mệt nhoài với những thứ tạm bợ hư dối. Đức Phật tuy lấy ví dụ một câu chuyện rất trẻ nhỏ nhưng đúng với bệnh của chúng sanh. Chúng ta giống y nàng Công chúa đó. Khi chúng ta thức tỉnh biết trở về với Phật, Phật sẽ chỉ cho chúng ta cái chân thật.

florida80
12-03-2019, 22:42
Nếu chúng ta sống được với nó, cái chân thật ấy c̣n măi, không bao giờ mất. Người Phật tử muốn hết khổ phải thấy rơ bản chất của đau khổ không có thật. Bản chất của đau khổ là ái và thọ, cả hai đều không thật. Càng đuổi theo chúng càng đau khổ thôi. Nếu biết dừng lại, đau khổ sẽ bớt từ từ cho đến một ngày nào chúng ta ĺa hẳn nó, không c̣n đau khổ nữa. Nhân nghe câu nào trong kinh Kim Cang mà Lục Tổ ngộ đạo? Trong kinh Kim Cang, Phật dạy phương pháp an trụ tâm: “Bất ưng trụ sắc sanh tâm, bất ưng trụ thanh, hương, vị, xúc, pháp sanh tâm, ưng vô sở trụ nhi sanh kỳ tâm.” Ngay đây Lục Tổ ngộ, rồi từ đó về sau Ngài hết khổ luôn.

Muốn sanh tâm cầu Vô thượng Bồ-đề th́ đừng dính với sắc, thanh, hương, vị, xúc, pháp. Sáu trần không dính là an trụ tâm. Đó là hạnh phúc tuyệt vời. Nếu c̣n dính với sáu trần là c̣n bất an, c̣n đau khổ. Nếu chúng ta không kẹt không chấp vào cảm thọ của sáu căn, tức là chúng ta được giải thoát. Cũng chính trong kinh Kim Cang đức Phật có dạy: “Phàm sở hữu tướng giai thị hư vọng, nhược kiến chư tướng phi tướng tức kiến Như Lai.” Những ǵ có tướng đều là vô thường, vô thường là tạm bợ, hư dối. Nếu thấy các tướng không phải tướng là thấy Phật. Tại sao? Tỉ dụ hiện giờ thấy một món vật đẹp, chúng ta biết rơ nó là duyên hợp hư dối; một vật ǵ quí, nó là duyên hợp hư dối, một thức ăn ngon, nó là duyên hợp hư dối. Biết rơ được như vậy, đó là có trí tuệ giác ngộ.

Trí tuệ giác ngộ tức là Phật. Thấy tất cả tướng không phải tướng tức là thấy tất cả vật đều không thật, tất cả đều là duyên hợp hư dối. Thấy rơ như thế là thấy Phật, không phải t́m Phật ở đâu xa. Nếu thấy Phật th́ hết khổ. Nếu muốn hết khổ chúng ta phải biết rơ bản chất của thọ và ái là vô thường, hư dối. Chúng ta phải diệt hết, nhổ sạch gốc của thọ và ái, th́ ngang đó chúng ta được an lạc.

Niềm vui không phải từ bên ngoài đem đến, không phải do sự giàu sang sung sướng lắm tiền nhiều của, mà vui v́ biết phá bỏ những mê chấp sai lầm. Buông bỏ những sai lầm, đó là trí tuệ tỉnh giác, đó tức là Phật. Tu theo Phật cốt để giác ngộ. Giác ngộ cho nên không lầm không mê, tức nhiên không khổ. Hết ngu mê là sáng suốt, sáng suốt tức là hết khổ.




(lythuyết Phật học)

florida80
12-03-2019, 22:43
Thông Điệp Đời Tôi








Tôi sinh ra trong thời Cộng Sản, thời đại độc tài phi nhân giam hăm các giá trị tự do của con người. Tại nơi này, các quyền tự do căn bản của người dân đă bị đảng Cộng Sản cướp đi một cách không thương tiếc dưới chiêu bài đấu tranh giai cấp. Chưa khi nào và ở đâu, cái hố sâu ngăn cách tôn giáo và ư thức hệ lại mạnh mẽ và điên cuồng như vậy. Sự cuồng tín đó được nuôi dưỡng và xuất phát từ một học thuyết hoang tưởng khiến cả loài người phải rùng ḿnh kinh sợ: “Chủ nghĩa Marx”. V́ vậy mà khát vọng cháy bỏng của cả dân tộc là thoát khỏi sự ḱm kẹp phi lư của cái chủ nghĩa quái đản đó. Mục tiêu cao nhất của thời đại chúng tôi là phá vỡ cái ngục tù vô h́nh đă giam hăm các giá trị tự do của con người, hướng tới một chế độ tự do dân chủ cho đất nước thân yêu.







Một xă hội mà người ta coi tinh thần quốc tế vô sản là trên hết mọi lư tưởng sống trên đời, mà quên mất đi nguồn cội của ḿnh. Họ tự đặt ḿnh lơ lửng trên không trung, chân th́ không chạm đất, đầu th́ ướt sũng giữa tầng mây. Họ thoát ly khỏi dân tộc, chiến đấu cho một tinh thần vô sản quốc tế, tiêu diệt mọi ư thức hệ đối kháng một cách dă man tàn bạo. Người ta giết người v́ khác ḿnh giai cấp, bỏ tù họ v́ khác ḿnh về tư tưởng, đày đoạ những kẻ không chịu luồn cúi và phục tùng chế độ.





Người ta đập phá đ́nh chùa miếu mạo vốn là di sản văn hoá của cha ông, v́ cho rằng đó là mê tín dị đoan. Xoá bỏ tập tục ngàn năm v́ sợ rằng lịch sử hiện hữu sẽ làm mất đi vẻ uy phong của những kẻ cướp thời đại. Họ nhân danh chủ nghĩa, nhân danh tinh thần quốc tế vô sản mà đào bới tận gốc rễ văn hoá của tổ tiên, cái nôi sản sinh ra chính họ. Có lẽ trên đời này, đến loài vật ngu si cũng không hành động như vậy.





Người ta tự hào, người ta tụng ca những việc làm độc ác và ngu dốt nhất đời đó. Những tội ác được đi vào nhạc, vào thơ để rồi cho các thế hệ trẻ em học tập. Họ ca ngợi những lănh tụ khát máu thành những bậc anh hùng dân tộc, là thánh nhân xuất chúng. Cả dân tộc phải gạt nước mắt bi thương, không ai dám chống lại, v́ nhà tù và sự đoạ đày đang chờ đợi những ai không chịu phục tùng và ngợi ca chế độ. Mọi thành phần dân tộc phải sống trong nhục nhă cúi đầu, chủ nghĩa hư vô th́ được đề cao, trong khi những giá trị đích thực của con người lại bị chôn vào quên lăng.





Những kẻ nhân danh cách mạng giải phóng con người trước đây nay lại kết thành một tầng lớp thống trị và bóc lột mới. Họ cướp bóc của người dân tất cả những ǵ có thể, kể cả tự do tư tưởng con người. Tầng lớp thống trị mới này hưởng hết mọi đặc quyền đặc lợi, ăn trên ngồi trốc hơn 80 triệu đồng bào ḿnh. Một bộ máy độc tài toàn trị được thiết lập để cai trị nhân dân, giám sát mọi động tĩnh của họ. Trong con mắt người dân, kẻ cầm quyền đă trở thành những con thú đội lốt người, những kẻ phản phúc và dối lừa dân tộc, sống trên mồ hôi xương máu của nhân dân.





Bất công và tham nhũng hoành hành, dân đành cúi mặt làm ngơ, ngược lại c̣n phải ngợi ca và tôn thờ đảng Cộng Sản. Sự thể này quả chưa từng thấy trong một kiểu xă hội nào khác? Thảo nào mà họ điên cuồng bảo vệ chế độ ngược đời này đến cùng như vậy, v́ đó là mô h́nh lư tưởng nhất cho những kẻ cầm quyền, nhưng là tột cùng đau khổ của người dân.


Ḍng chữ này hiện hữu ở góc trên cùng bên phải mọi văn bản của chế độ:


Cộng hoà xă hội chủ nghĩa Việt Nam


Độc lập - Tự do - Hạnh phúc


Một đứa trẻ v́ chưa được dạy dỗ nên hồn nhiên đọc là:


Cộng hoà xă hội chủ nghĩa Việt Nam


Độc lập (trừ) Tự do (trừ) Hạnh phúc.

florida80
12-03-2019, 22:43
Hoan hô đứa trẻ muôn năm, dù sao chân lư cuối cùng cũng đă chiến thắng cái giả dối điêu ngoa. Người dân th́ vừa cười vừa tặc lưỡi tiếc rẻ: “Giá như nó thay những dấu trừ đó thành dấu cộng nhỉ?”


Tự do một khi đă mất đi th́ làm sao hạnh phúc có thể hiện hữu?


Các giá trị tự do của cá nhân và dân tộc đă bị giam hăm bởi một chế độ độc tài phi nhân. Quyền lợi căn cốt đó bị vùi sâu dưới lớp bùn đen để nhường chỗ cho những giá trị sai trái và dối lừa ngự trị. Đau đớn thay cho dân tộc Việt Nam, ḍng giống tiên rồng mấy ngàn năm dựng nước. Khổ sở thay cho con cháu Lạc Hồng nay trở thành nô lệ cho chủ nghĩa hư vô.





Khát vọng tự do là tâm nguyện của toàn thể dân tộc Việt, nó như ngọn lửa bừng cháy măi không thôi, cho đến khi nào thiêu đốt bè lũ độc tài phản nước hại dân. Thời đại chúng tôi, thời đại của dựng xây nền móng tự do và phá vỡ ngục tù. Đó cũng chính là thông điệp của đời tôi: Các giá trị Tự Do không thể bị cầm tù.




Nguồn: Blog Minh Văn

florida80
12-04-2019, 19:26
Những Từ Viết Tắt Trên Internet Khiến Cha Mẹ "Tá Hỏa" !!!









Hăng tin CNN thống kê 20 từ viết tắt mà giới trẻ thường sử dụng khi giao tiếp trên Internet khiến các bậc phụ huynh phải lo ngại về cách hành xử của con cái ḿnh.




Các từ viết tắt đang trở nên cực kỳ phổ biến trên Internet, đặc biệt là tại các trang mạng xă hội và ứng dụng tin nhắn.

Ví dụ điển h́nh như LMK có nghĩa là “let me know” (Cho tôi biết nhé) hay WYCM nghĩa là “will you call me” (Gọi điện cho ḿnh nhé)…

Tuy nhiên CNN cảnh báo các bậc phụ huynh cần cẩn trọng khi phát hiện con cái ḿnh sử dụng một số từ viết tắt đặc thù, bởi chúng phản ánh các hành xử thiếu thận trọng, thậm chí nguy hiểm của thanh thiếu niên.

Ví dụ, GNOC có nghĩa là “get naked on camera” (Cởi quần áo trước máy quay). CNN dẫn lời chuyên gia an toàn Internet Katie Greer cho biết phần lớn thiếu niên hiện nay hiểu rơ rằng cha mẹ bắt đầu theo dơi các hoạt động của chúng trên Internet.

“Do đó, trẻ em sử dụng từ viết tắt để che giấu nội dung các cuộc nói chuyện. Một số từ viết tắt phản ánh cách ứng xử đáng lo ngại và các bậc cha mẹ cần phải để tâm” - chuyên gia Greer nhấn mạnh. Bà khuyên các bậc phụ huynh nên tra Google các từ lạ mà con cái sử dụng trên mạng.

“Một sự lựa chọn khác là hăy nói chuyện thẳng thắn với con cái ḿnh. Bởi việc hỏi con không chỉ để lấy thông tin mà c̣n cho thấy bạn quan tâm đến con và trao đổi với chúng về các hoạt động trên mạng” - chuyên gia Greer khẳng định.

Dưới đây là các từ viết tắt trên Internet khiến các bậc cha mẹ phải lo lắng và cần biết.


IWSN: I want sex now (Tôi muốn làm t́nh ngay lập tức)
GNOC: Get naked on camera (Hăy cởi quần áo trước máy quay)
PIR: Parent in room (Bố mẹ đang ở trong pḥng)
CU46: See you for sex (Gặp nhau để quan hệ nhé)
53X: Sex (T́nh dục)
9: Parent watching (Bố mẹ đang theo dơi ḱa)
99: Parent gone (Bố mẹ đi rồi)
1174: Party meeting place (Nơi gặp để tiệc tùng)
THOT: That hoe over there (Con hàng đằng kia)
CID: Acid (Ma túy)
Broken: Hungover from alcohol (Vẫn c̣n chuếnh choáng v́ uống say)
420: Marijuana (Cần sa)
POS: Parent over shoulder (Bố mẹ đằng sau lưng)
SUGARPIC: Suggestive or erotic photo (H́nh ảnh khiêu khích)
KOTL: Kiss on the lips (Hôn lên môi)
LMIRL: Let’s meet in real life (Hăy gặp nhau ở đâu đó đi)
PRON: Porn (Phim kích dục)
TDTM: Talk dirty to me (Nói chuyện sàm sỡ với em đi)
8: Oral sex (Quan hệ t́nh dục qua đường miệng)
CD9: Parents around (Bố mẹ ở gần đây)
IPN: I’m posting naked (Tôi đang khỏa thân)
LH6: Let’s have sex (Quan hệ đi)
WTTP: Want to trade pictures ? (Muốn trao đổi h́nh ảnh không?)
DOC: Drug of choice (Loại ma túy ưa thích)
TWD: Texting while driving (Vừa lái xe vừa gửi tin nhắn)
GYPO: Get your pants off (Cởi quần đi)
KPC: Keep parents clueless (Cho bố mẹ không biết đường nào mà lần)

florida80
12-04-2019, 19:30
Những Ǵ Có Thể Bạn Không Nh́n Thấy




Một người rất yêu các loài cây và hoa đă trồng một loại nho quư ở bờ tường. Cây nho mọc rất khỏe, nhưng chẳng bao giờ thấy có hoa quả ǵ cả. Hàng ngày, người đó cố gắng chăm sóc, tưới nước cho cây nho, nhưng vẫn chẳng bao giờ thấy kết quả.






Một buổi sáng, khi người trồng cây đang thất vọng đứng nh́n cây nho của ḿnh th́ người hàng xóm chạy sang, tay cầm một giỏ nho rất lớn. Người hàng xóm hào hứng kéo người trồng cây sang phía nhà ḿnh:

- Anh không thể tưởng tượng nổi là tôi thích cây nho này đến mức nào đâu! Anh có thể lấy bao nhiêu nho về ăn cũng được, v́ chúng là của anh mà! Nhưng tôi muốn nói rằng tôi biết ơn anh rất nhiều khi làm cho khu nhà của tôi đẹp hẳn lên như vậy!

Người trồng cây tṛn mắt ngạc nhiên khi thấy bên kia bờ tường, cây nho ra rất nhiều hoa và quả – hết sức rực rỡ.






Cũng vậy, khi chúng ta nghĩ rằng những nỗ lực của ḿnh là vô ích v́ chúng ta không nh́n thấy kết quả. Nhưng những cố gắng không bao giờ là vô ích. Chúng tạo ra kết quả ở một nơi nào đó, vào một thời điểm nào đó, mà chắc chắn chúng ta sẽ thấy và được hưởng hương vị ngọt ngào!

florida80
12-04-2019, 19:31
Giàu Nghèo Do Đâu



Quán Thế Âm Bồ Tát










Tại sao có giàu nghèo, sang hèn trên thế gian này? Sang hèn, giàu nghèo có phụ thuộc vào tôn giáo, dân tộc, hay học thức hay không?


Tất cả mọi việc đều có nhân của nó. Phải có gieo nhân giàu sang th́ mới hái được quả giàu sang. Vậy nhân giàu sang là ǵ? Đó là nhân bố thí và tôn trọng người. Nhân bố thí là biết cho đi và chia sẽ những ǵ ḿnh có từ tiền tài vật chất cho đến bố thí thời gian, công sức, lời nói ái ngữ, sự hiểu biết kinh nghiệm,...

Ngoài ra nhân giàu sang là biết sống không tham lam trộm cắp, cờ bạc dù là một vật nhỏ như cây kim; sống không ích kỷ, hẹp ḥi và bủn xỉn.


Đức bố thí là một đức hạnh tuyệt vời của con người, ai sống vời ḷng thương yêu th́ luôn luôn muốn giúp đỡ tất cả mọi người dù có hay không hoạn nạn hoặc đau khổ,...


Đức bố thí giúp diệt ḷng ích kỷ, bủn xỉn, tham lam trộm cắp và hẹp ḥi của con người. Chính Đức bố thí giúp cho con người gieo được nhân thiện có quả cuộc sống giàu sang đầy đủ. Những ai có cuộc sống nghèo đói là do thiếu đức bố thí. Do vậy giàu nghèo trên thế gian này không phải phụ thuộc và tôn giáo, học thức, dân tộc ( v́ ai cũng thấy trong tất cả mọi tôn giáo đều có người nghèo người giàu dù là dân tộc nào, có học hay không có học) mà chính là đức hiếu sinh bố thí.




Bố thí với ḷng thương yêu th́ vô cùng đẹp, v́ khi bố thí chỉ nghĩ đến niềm vui và hạnh phúc của người nhận, c̣n người bố thí lấy niềm vui và hạnh phúc của người nhận làm niềm vui và hạnh phúc cho ḿnh. Chính niềm vui và hạnh phúc đó sẽ theo ta măi măi đến cuối cuộc đời.




Ví dụ: Nhà ḿnh trồng bông, người ngoài đi ngang nhà thấy bông đẹp, thích và hái, không xin phép. Ḿnh thấy vậy th́ hăy lấy đó làm niềm vui, v́ bông ḿnh trồng đem niềm vui đến cho người khác. Nếu được th́ nói ngay những lời nói yêu thương “nếu cô thích th́ hái thêm về cắm trong nhà cho đẹp”. Nếu ḿnh nghĩ rằng ḿnh trồng bông chỉ để cho ḿnh ngắm thôi, chỉ để cho ḿnh hái thôi th́ ḿnh sống quá ích kỷ hẹp ḥi. C̣n khi ḿnh luôn sống biết chia sẽ những ǵ đẹp nhất, ngon nhất, tốt nhất cho người khác, ai thích cái ǵ ḿnh đang có th́ ḿnh luôn sẵn sàng cho đi, đó là ḿnh sống biết đem niềm vui đến cho người.




Khi người ta muốn cái ǵ mà đạt được toại nguyện th́ ai cũng vui. Ngay khi khi biết người khác muốn ǵ mà ḿnh đáp ứng ngay th́ ḿnh sẽ đem niềm vui đến cho họ. Đâu phải khi cho tiền người nghèo ḿnh mới vui đâu.




Ai biết sống yêu thương th́ hằng ngày có hằng trăm ngh́n cách để đem niềm vui đến cho mọi người. Đó là sống yêu thương. Khi các bạn sống yêu thương th́ mới nhận ra rằng sao chúng đơn giản, dễ dàng, gần gủi đến thế mà ḿnh đă bỏ qua và không biết từ bao lâu nay. Đức này là đức ly tham bố thí.




• Giúp người đừng tính thời gian. Đang giúp người th́ giúp cho trọn, cho xong rồi nghỉ. Thấy người vẫn làm th́ ḿnh cùng làm cho xong, đừng nghĩ rằng đă đến giờ nghỉ phải thôi việc. Khi ḿnh cùng làm chung với người cần giúp đỡ đến khi xong việc th́ ḿnh sẽ thấy sự vui mừng của họ. Đức này là đức bố thí.




• Sống biết cho đi những ǵ ḿnh thích nhất, ngon nhất, tốt nhất, đẹp nhất, quí nhất, kể cả hạnh phúc của ḿnh cho người khác, không phân biệt thân sơ và kẻ thù. Nếu ḿnh vui khi có những thứ thích nhất, ngon nhất, tốt nhất, đẹp nhất, quí nhất th́ người khác cũng vậy, cho nên trước khi cho ai vật ǵ th́ hăy lấy những thứ ḿnh thích nhất, ngon nhất, tốt nhất, đẹp nhất và quí nhất cho người khác.




Ví dụ ḿnh thích uống nước trái cây th́ hăy mời người nước trái cây thay v́ nước lạnh, ḿnh thích ăn trái cây th́ hăy mời người trái tươi tốt ngon mà ḿnh thích,… Như người mẹ thương yêu con cái luôn để giành những thứ tốt đẹp, ngon, mới, quí giá nhất cho con ḿnh. Đức này là đức tôn trọng bố thí.

florida80
12-04-2019, 19:32
• Mua đồ vật mà rẽ quá th́ trả tiền thêm. Ở Việt Nam có nhiều người từ quê ra chợ thị trấn bán vài món rau hay trái cây vườn kiếm thêm tiền mua gạo. Họ bán rẽ hơn chợ và nh́n trông rất tội nghiệp. Có nhiều người mua thấy vậy khi trả tiền th́ trả hơn một chút hoặc không cần tiền thối lại. Đó là một hành động sống thương yêu khéo léo thật là hay. Đây là đức bố thí.




• Nếu có dư vật ǵ không dùng th́ hăy cho đi, đừng để giành cất giữ. Biết có c̣n sống đến ngày mai không mà cất giữ làm ǵ. Có rất nhiều người đang cần những thứ ta có. Có rất nhiều cơ quan từ thiện sẵn sàng nhận những vật người khác cho để đem cho lại những người cần đến, hoặc bên Mỹ mỗi vùng có những website freecycle hoặc craiglist giúp cho mọi người tận dụng lại những đồ cũ hoặc dư thừa của người khác. Có thể đối với một người một vật là cũ hay vô dụng, nhưng đối với người khác lại là vật hữu dụng. Đây là đức buông xả bố thí.




• Đừng nghĩ rằng vật ǵ cũng có thể bán, tiền bạc sẽ làm cho chúng ta đánh mất t́nh thương. Nếu có dư giả tiền của th́ khi dư cái ǵ hay muốn thay đổi cái ǵ mới th́ nên cho đi cái cũ, đừng nghĩ rằng bán rẽ c̣n hơn cho không, nhất là anh em trong gia đ́nh th́ không nên buôn bán dù đó là chiếc xe hơi hay căn nhà. Đây là đức hiếu sinh bố thí.




• Dù cho người giàu hay người nhiều tiền cũng cần giúp đỡ, đừng đánh giá người qua h́nh tướng hay tài sản mà bỏ qua cơ hội sống thương yêu. Người nhiều tiền cũng lo lắng, buồn phiền, sợ hăi, cũng bệnh, già, chết, cũng chỉ có hai tay… như mọi người khác. Người giàu là người sống biết đủ. Người nhiều tiền chưa chắc là người giàu v́ họ vẫn thấy chưa đủ, luôn nghĩ cách t́m ra tiền. Đây là đức hiếu sinh bố thí.




• Giúp người đừng sợ đêm khuya, mưa hay giông băo. Vùng nông thôn Bắc Việt có vài nhà có điện thoại. Một lần chủ nhà nghe chuông reo và được nhờ nhắn hàng xóm cách vài căn, tuy trời đêm hôm mưa lạnh, người chủ vẫn khoác áo vào đi gọi. Thật là t́nh nghĩa xóm làng. Đây là đức bố thí.




• Sẵn ḷng giúp chổ ăn chổ ở cho những thí sinh lên thành phố thi đại học, nếu có khả năng th́ cung cấp chổ ở miễn phí cho sinh viên học đại học 5 năm và nếu có khả năng hơn nữa th́ cung cấp học bổng cho học sinh, sinh viên nghèo. Có khi sinh viên phải lên thành phố thuê nhà để sống và học, nếu v́ lư do ǵ đó không đủ tiền trả tiền trọ th́ chúng ta thương yêu họ và cho họ sống nhờ đến khi có tiền rồi trả cũng được hoặc trả bao nhiêu cũng được tùy khả năng. Khi con người không c̣n bị nô lệ cho đồng tiền th́ chúng ta thấy ḿnh đem hạnh phúc và niềm vui đến cho bao nhiêu người hằng ngày. Đức này là đức hiếu sinh bố thí.




• Khi đọc báo thấy có nhiều người bất hạnh nghèo đang bệnh tật cần tiền mua thuốc hay làm phẩu thuật, những vùng nghèo cần xây dựng hay thiếu thiết bị cho trường học. Nếu có khả năng chúng ta nên giúp ngay, đừng để cơ hội qua đi, để rồi đánh mất một cơ hội sống thương yêu. Đức này là đức hiếu sinh bố thí.




• Có ai nhờ giúp việc ǵ th́ đang bận hay tính làm việc ǵ cũng dời lại làm sau. Khi có ai nhờ làm việc ǵ là người đó tin tưởng ḿnh, hy vọng vào sự giúp đỡ của ḿnh, vậy chúng ta hăy sống thương yêu và đừng làm cho người khác thất vọng. Người có ḷng thương yêu luôn sẵn sàng vui vẻ giúp người mà không bao giờ nghĩ rằng người khác lợi dụng ḷng tốt của ḿnh. Đây là đức hoan hỷ bố thí.




• Có khi chúng ta cho ai đó mượn tiền hay mượn đồ vật mà trả chậm th́ chúng ta cũng vui vẻ, đừng hối thúc hay hỏi họ. Ai cũng có lúc khó khăn, ḿnh cũng có lúc như vậy th́ chớ nên làm khó người. Nếu ai cho mượn tiền hay mượn vật ǵ th́ nên nhớ rằng nếu chẳng may người mượn v́ lư do nào đó không trả được th́ ḿnh cũng sẵn ḷng cho họ luôn. C̣n không tính được chuyện này th́ thà không cho mượn v́ khi gặp chuyện không may xảy ra th́ t́nh cảm sẽ bị mất, kể cả anh em, bạn bè, vợ chồng, cha mẹ và con cái. Có thể ḿnh không nói ra nhưng người mượn cũng cảm thấy khó chịu. Đức này là đức tỉnh giác bố thí.




• Sống biết yêu thương mọi người và các loài vật sống xung quanh ḿnh. Loài vật nào cũng cần có sự sống, loài vật nào cũng phải kiếm ăn hằng ngày. Kiếm ăn rất khổ cực. Ḿnh đây cũng phải khổ cực đi làm hằng ngày kiếm tiền mua thức ăn th́ mọi người, mọi loài vật đều như vậy. Nếu có dư đồ ăn th́ ḿnh chia sẻ cho người khác, cho loài vật khác. Như vừa rồi trên TV có thống kê số tiền thu nhập của tổng thống Mỹ Obama trong đó ông có nhận 1.4 triệu đô cho giải Nobel, số tiền này ông tặng cho các quỹ từ thiện, ngoài ra c̣n một phần thu nhập của ông cũng đă làm từ thiện. Đức này là đức hiếu sinh bố thí.

florida80
12-04-2019, 19:33
• Khi sống với đức bố thí người bố thí nên biết cám ơn người nhận bố thí. Có thể câu nói này hơi lạ, xin các bạn đọc mẫu chuyện này. Thành La Phiệt thời Đức Phật có ông Hoàng rất hung bạo. Thêm vào đó quyền thế và địa vị của ông có thể giúp ông thủ tiêu tội án trước pháp luật, chưa một lời phải nào, một đạo giáo nào cảm hóa được ông. Một hôm ông gặp Phật. Đức Phật dạy cho ông niệm Phật: “Hăy tưởng niệm Phật đà, hăy từ bi thương người, hăy hùng lực cứu người”.




Đêm hôm ấy, ông suy nghĩ mông lung, ông nghĩ: “Nhớ Phật phải nhớ đến người nghèo khổ, tưởng Phật phải tưởng đến người nghèo khổ. Rồi mới sáng, ông đi t́m Phật. Giữa đường ông gặp một người hành khất ốm liệt bên vệ đường. Không suy nghĩ ông đến ân cần hỏi han và dốc hết tiền trong túi ra cho. Người ấy e sợ cám ơn rối rít. Nhưng ông chỉ bảo: V́ tưởng nhớ Phật nên tôi giúp anh. Anh nhận tiền này khiến tôi được phước, thế là tôi ơn anh chứ nào anh ơn ǵ tôi? Người hành khất nghe thế, lấy làm lạ v́ không lạ ǵ tính nết của ông và uy danh của đức Phật nữa. Bỗng nhiên người ấy cất tiếng niệm: “NAM MÔ BỔN SƯ THÍCH CA MÂU NI PHẬT” (kính lễ đấng giác ngộ). Ông Hoàng cũng bất giác niệm theo và đi mau t́m Phật. Khi gặp được Ngài, ông thuật rơ đầu đuôi mọi việc. Nghe xong đức Phật mỉm cười hiền từ bảo : Phải! Niệm Phật ông phải tưởng niệm người nghèo khó là để giúp đỡ họ. Tưởng niệm người nghèo khó, để giúp đỡ họ là tưởng niệm Phật đó.




Qua câu chuyện trên chúng ta thấy dù một người hung bạo, bảo thủ, kiêu mạn đến đâu cũng có tấm ḷng thương yêu. Chính ḷng thương yêu sẽ thay đổi tâm tánh của họ. Một vấn đề nữa chính là Phật dạy niệm Phật chính là sống như đời sống của Phật biết yêu thương mọi người, biết sống đạo đức không làm khổ ḿnh, khổ người và khổ các loài vật, đó chính là niệm Phật. Niệm Phật như vậy mới đúng là có ư nghĩa, là có trí tuệ.




Chính điều này mới thực tế, mang đến hạnh phúc thật sự. Đức Phật thường nói: “Trí tuệ ở đâu th́ giới luật ở đó, giới luật ở đâu th́ trí tuệ ở đó, giới luật làm thanh tịnh trí tuệ, trí tuệ làm thanh tịnh giới luật” Giới luật của đạo Phật chính là đạo đức, là đức hạnh của con người. Ai sống có đạo đức, chính người đó có trí tuệ. Đức này là đức bố thí khiêm tốn và đức minh mẫn.




(Theo blog Chánh Kiến)

florida80
12-04-2019, 19:34
Luật Nhân Quả Trong Cuộc Sống Xă Hội Và Khoa Học - Bác Sĩ Thái Minh Trung







Luật Nhân Quả là một cuộc cách mạng tâm linh





Khi không hiểu luật nhân quả, con người sống trong sự sợ hăi mê tín mù mờ. Họ giải thích những hiện tượng thiên nhiên qua sự mê tín dị đoan. Thí dụ khi hạn hán mất mùa, họ nghĩ là v́ ông thần đất đai giận nên phải hối lộ ông ta bằng cách cúng kiến mới có được trời mưa. Mới đầu th́ tế lễ bằng con gà không có hiệu quả, rồi đến con ḅ, đến khi sự cuồng tín lên cao có thể dẫn đến giết một em bé hay một trinh nữ để tế thần như dân tộc Incas đă từng làm. Ngoài ra trong cuộc sống hàng ngày, đi đứng làm cái ǵ quan trọng th́ phải coi ngày giờ tốt như vậy để tránh cái sợ hăi của những điều xấu xảy ra bất thần chớ không hẳn là tránh được những điều xấu.





Nếu quả thật có như vậy th́ thế giới này không có sự đau khổ v́ mọi sự đều như ư con người muốn. Ông vua dù có mướn thầy địa lư giỏi nhất nước để xây cung điện nhưng nếu không thương dân, lấy thuế cắt cổ, lúc hết thời th́ ngai vàng vẫn bị mất như thường. Nói về hành động cá nhân, nếu không nhận thức có luật nhân quả th́ không có ǵ ngăn cản con người làm việc ác miễn sao trốn tránh được cặp mắt của luật pháp là được, cho nên xă hội rất bấp bênh. Nếu vua và dân hiểu được luật nhân quả th́ đất nước dễ thanh b́nh và dân sẽ được hạnh phúc.





Khi Đức Phật giác ngộ th́ Ngài nhận ra luật nhân quả là nền tảng của thế giới tâm linh và vật chất. Mọi hiện tượng từ tâm lư đến vật chất đều có những sự liên quan vô h́nh rất chặt chẽ, đó là luật nhân quả. Luật nhân quả là sợi dây vô h́nh nối liền hai biến cố xuyên qua thời gian và không gian. Cho nên khi hiểu luật nhân quả, ta có thể thay đổi biến cố đó theo chiều thuận cho ta, thay v́ phải lo sợ hối lộ hoặc cầu khẩn một vị thần linh tưởng tượng nào đó phù hộ cho ta hoặc thỏa măn điều ta mong ước. Sự mê tín cuối cùng sẽ đưa đến sự thất vọng và mặc cảm tội lỗi (ta có tội nặng quá vị thần không giúp được).







Luật nhân quả rất đơn giản, nếu muốn có một kết quả tốt th́ ta phải tạo nhân lành. Thí dụ như khi ta nuôi dưỡng một ư nghĩ hận thù th́ ta không thể vui cười hồn nhiên được. Khi ta gạt gẫm người khác th́ tối về ngủ không yên giấc v́ sợ bị phát hiện. Khi ta gieo hạt lúa th́ không bao giờ được cây cổ thụ. Khi con người bắt đầu hiểu được như vậy th́ họ lấy về được một phần sức mạnh của những vị thần linh. Họ bắt đầu làm chủ được tương lai của họ và lấy lại định mệnh của họ từ tay các vị thần. Hiểu và tin được luật nhân quả là một cuộc cách mạng tâm linh (spiritual revolution) v́ sự nhận thức đó sẽ phá tan gông cùm của sự mê tín và giúp con người làm chủ được cuộc sống của họ.




Luật Nhân Quả và khái niệm không gian thời gian




Khi đi từ thế giới tâm linh qua thế giới vật chất th́ sự thể hiện của luật nhân quả thay đổi từ rơ đến mờ. Sự thể nghiệm ở thế giới tâm linh rất nhanh và rơ nhưng khi qua cái màn nặng nề của thế giới vật chất th́ luật nhân quả bị loăng ra v́ phải trải qua nhiều thời gian mới hiện ra rơ được. Cũng v́ thế mà khi con mắt bị vật chất làm mờ rồi rất khó mà nhận thức luật nhân quả. Thí dụ như kẻ trộm thành công một vài lần rất khó nhận thức rằng ḿnh sớm muộn ǵ sẽ vào tù. Nếu kẻ trộm đó nhận thức rằng ḿnh cần phải thay đổi ḷng tham của ḿnh (thế giới tâm lư) th́ trong tức khắc có khả năng thay đổi được chiều hướng cuộc sống ḿnh bằng cách học nghề và làm ăn lương thiện. Ngược lại, nếu anh ta cứ tiếp tục hành nghề bất lương, ḷng tham càng lớn và ăn trộm càng táo bạo hơn, th́ một thời gian sau đó anh bị bắt vào tù và sẽ hối hận (thế giới vật chất).





Như vậy, khi nhận thức ở tâm linh th́ chuyển nghiệp (karma) rất nhanh, đợi khi nó thể hiện ở cơi vật chất rồi th́ cái thời gian thay đổi rất chậm chạp, khó khăn, phức tạp và khổ sở. Với đời sống con người có giới hạn thời gian, sự nhận thức có được khi hoàn cảnh xấu xảy ra đôi lúc quá trễ. Con người có thể không c̣n đủ thời giờ để cải thiện. Ngoài ra khi họ tiến quá sâu trong hoàn cảnh xấu, trở lại điểm ban đầu rất là gian nan. Thí dụ như anh trộm khi ra tù muốn học lại th́ tuổi cao, kiến thức đổi khác nhiều, bạn bè cùng lứa đă có sự nghiệp thành công hết. Anh ta phải khuất phục sự chậm chạp của tuổi cao và ḷng mặc cảm để đi học lại. Mặc dù như thế, anh ta sẽ khó mà ngang hàng với các bạn được v́ mất khoảng thời gian quá lâu trong tù.

florida80
12-04-2019, 19:34
Khi hiểu được luật nhân quả th́ câu hỏi có định mệnh (destiny) hay không là tùy nơi con người. Định mệnh có thật khi ta để lực (force) nhân quả lôi cuốn và thụ động để cái nhân ở tâm lư biến thành cái quả ở thế giới vật chất. Định mệnh không có khi ta chủ động biến chuyển những tư tưởng (nhân) xấu thành tốt và theo đó diễn biến (quả) tốt lành sẽ đến với ta. Đôi lúc cái nhận thức nhân quả ở thế giới vật chất rất khó khăn v́ có người làm lành mà sao lại gặp ác, rồi họ đâm ra chán nản và cho rằng không có luật nhân quả. Sở dĩ như vậy v́ con mắt phàm không thể nh́n thấu được quá khứ và không hiểu được những khúc mắc của nghiệp. Nhưng nếu có người nào đó giữ được tâm hồn tha thứ buông xả th́ mặc dù biến cố xấu đến với họ đó, nhưng cái tác động trên tâm lư tạo sự đau khổ giảm đi rất nhiều. Th́ đó chẳng qua là một điều lành trong một biến cố dữ. Hiểu được luật nhân quả ở tâm th́ ta nhận thức rơ hơn và ta sẽ thấy sự thay đổi nhanh hơn.




Nhân-Duyên-Quả




Nghiệp (karma) là những biến cố vui buồn xảy ra trong đời người. Nghiệp, ḍng sông nhân quả trong cuộc đời con người, rất là phức tạp. Nghiệp không phải đơn giản như một cái máy, ta bấm nút (nhân) th́ máy hoạt động (quả). Nghiệp có thể ví như một ḍng sông và nhân quả là những phân tử (molecule) nước lưu chuyển, tác động lẫn nhau trong ḍng sông đó. Ngoài nhân-quả ra c̣n yếu tố duyên nữa. Duyên là những yếu tố ở không gian và thời gian giúp nhân trở thành quả hoặc ngược lại ngăn cản hoặc đ́nh trệ sự nối liền của nhân quả, làm giảm sức mạnh của quả. Sự sống đa dạng và sáng tạo là nhờ duyên. Như vậy duyên đóng vai tṛ điều chỉnh (modulation) nhân-quả. Thí dụ dễ hiểu là khi ta gieo hạt lúa (nhân) trong đồng ruộng ẩm ướt ph́ nhiêu (duyên), vài tháng ta sẽ có những cọng lúa xanh mượt (quả). Nếu có người lữ hành băng qua sa mạc và làm rơi một hạt lúa th́ ngàn năm sau hạt lúa đó vẫn là hạt lúa (nghịch duyên). Nếu hạt lúa đó được gió thổi rơi vào một nơi ẩm ướt trên sa mạc th́ hạt lúa sẽ mọc thành cọng lúa nhưng rất yếu ớt v́ thiếu phân bón. Như thế ta thấy rằng cùng một nhân, qua nhiều duyên khác nhau sẽ cho ta kết quả khác nhau. Thực tế nhân quả không đơn giản như trên mà hoạt động như một mạng lưới nhện (web).








Một nhân có thể là khởi đầu của một chuỗi phản ứng (chain of events). Những yếu tố duyên tác động lên chuỗi phản ứng đó để cho ra nhiều kết quả ở nhiều từng lớp khác nhau. Thí dụ: Có một người v́ ḷng tham (nhân) phá rừng bán gỗ làm lợi nhuận cho riêng ḿnh. Trời mưa, không có rễ cây hút nước (duyên) nên tạo thành lụt (quả), loài chim mất môi sinh (duyên) dời đi nơi khác (quả). Không có chim ăn (duyên) nên sâu bọ lan tràn đồng ruộng (quả). Không có cây hút thán khí (CO²) nên từ đó khí hậu bị ô nhiễm. Một nhân thiếu sáng suốt sẽ gây ra rất nhiều hậu quả tai hại về sau mà ta khó có thể lường trước được.




Giới luật là nhằm biến đổi cái duyên để cho cái nhân tham, sân và si không có cơ hội để biến thành quả dữ (tham-ăn trộm, sân-giết chóc, si-đau khổ). Xuất gia là tránh xa những duyên có thể dẫn đến quả dữ và gần gũi với những duyên khuyến khích quả lành được biểu hiện. Tuy nhiên thay đổi duyên ở thế giới vật chất không bền vững lắm. Thí dụ ḷng tham tiền có thể biến thành tham chùa ḿnh được đẹp nhứt, sân (giận) có thể biến thành bực bội khi đệ tử quên chấp tay xá ḿnh, và si là chấp vào thời gian tụng kinh mà không hiểu ư kinh tạo ra sự tranh chấp hơn thua. Cho nên vào cảnh tịnh mà c̣n giữ mầm mống tham, sân, si th́ cảnh tịnh đó sẽ trở nên cảnh ưu phiền.




Thiền tông chú trọng đến cái duyên ở tâm là tư tưởng. Tham, sân, si mà không có tư tưởng để nuôi dưỡng chúng th́ dần dần sẽ tự tiêu ṃn. Cho nên giữ giới nơi tâm th́ hiệu nghiệm hơn là giữ ở thân hay cảnh. Nếu tâm ta nuôi dưỡng sự bực dọc mà miệng th́ tụng kinh th́ khó có thể mà ta có được hạnh phúc v́ càng tụng kinh, càng mệt mỏi th́ sự bực dọc càng nhiều hơn nữa. Một trong những phương pháp thiền là ta nhận thức sự bực bội và từ bi hỷ xả phóng sanh nó ra theo từng hơi thở nhẹ nhàng rồi dần dần sự bực bội đó sẽ tan biến. Đó là một cách “tụng kinh sống” hữu hiệu nhứt. Tụng kinh sống là tụng ư (thay v́ chữ) kinh trong từng hơi thở, trong lúc đi, đứng, nằm và ngồi. Nói một cách khác, thiền hay tụng kinh sống là khi ta ư thức không tạo cái duyên nuôi dưỡng tham, sân, si trong tâm ta. Nếu ta không nuôi chúng th́ tự động chúng sẽ rời bỏ ta. Rồi ta sẽ trở về sống với con người hạnh phúc của ta.




Nhân quả và Thiên Chúa giáo




Mặc dù Thiên Chúa giáo không đề cập nhân quả một cách trực tiếp nhưng tất cả những câu chuyện trong Thánh kinh đều khuyên răn con chiên hăy củng cố ḷng tin Chúa, thương người, giúp đỡ xă hội th́ sẽ được cuộc sống hạnh phúc trong vĩnh cửu. Nói một cách khác Chúa khuyên con chiên tạo nhân lành (ḷng tin, thương người, tha thứ), tạo duyên lành (xây dựng một xă hội lấy nền tảng là sự yêu thương đùm bọc lẫn nhau, truyền đạo cho nhiều người được nhận thức) th́ kết quả cuộc sống hạnh phúc sẽ dễ được thực hiện trên thế gian này và nếu tất cả mọi người làm được th́ sẽ được hạnh phúc trong vĩnh cửu.

florida80
12-04-2019, 19:35
Tuy nhiên có nhiều con chiên quá cuồng tín dùng sức mạnh áp đặt niềm tin lên kẻ khác và kết quả là hận thù và chiến tranh. Điều dễ hiểu là v́ cái nhân là tham (muốn cá nhân ḿnh được nhiều phước khi dẫn người khác vào đạo), sân (bực tức khi người ta không theo đạo ḿnh) và si mê (ngạo mạn coi đạo ḿnh trên tất cả các đạo khác) th́ kết quả sẽ là chiến tranh và đau khổ. Vấn đề này không hẳn xảy ra ở đạo Chúa mà c̣n gặp ở nhiều tôn giáo khác hoặc ngay cả ở đạo Phật (phái này chê bai phái khác). Đó là v́ con người mê lầm không chữa trị cái tham, sân si nơi chính ḿnh mà muốn thay đổi thế gian. Muốn cái quả khác cái nhân th́ không bao giờ có được. Nếu có kẻ nào nói làm được hẳn là họ tự gạt chính họ, sống trong ảo tưởng u mê. Tôn giáo cũng như thuốc, trị đúng bịnh th́ thuốc hay, dù có thuốc quư mà dùng sai bịnh th́ thuốc quư có thể thành độc dược. V́ thế không thể nói thuốc này hay hơn thuốc kia được. Đạo Phật có thí dụ ngón tay (phương tiện) chỉ mặt trăng, nếu ta ở nhiều nơi khác nhau th́ ngón tay sẽ chỉ nhiều hướng khác nhau, nhưng khi nh́n thấy mặt trăng (cứu cánh) th́ chỉ có một.




Tác động trên tâm lư của Thiên Chúa giáo là dùng t́nh thương người và sự tha thứ tạo cái duyên lành làm giảm bớt ảnh hưởng của hoàn cảnh xấu (quả). Nếu ta tin vào một Thượng Đế công bằng bác ái ở bất cứ mọi nơi và mọi lúc, th́ ta giao phó cho Ngài xử phạt những bất công trong cuộc đời ta. Như thế ta không mất ngủ bực tức t́m cách trả thù hay t́m những lời nói đâm thọc xỏ xiên. Với ḷng tin đó ta sẵn sàng tha thứ kẻ muốn ám hại ta, tâm ta được an ổn và ta gieo rắc sự an ổn đó cho những người chung quanh ta. Làm được như vậy, mặc dù ta không mở miệng truyền giáo nhưng sẽ có rất nhiều người theo v́ họ mến ta. Như thế lời cầu nguyện hữu hiệu nhứt phát xuất từ tư tưởng tha thứ thương yêu chớ không phải từ miệng nói tiếng thương yêu trống rỗng. Giáo đường chân thật của một linh mục hay mục sư là sự an ổn của con chiên khi họ cảm nhận được t́nh thương và sự tha thứ chân t́nh qua hành động của vị mục sư đó, chớ không phải cái giáo đường bằng ngói, bằng gạch. Cái giáo đường vật chất không bao giờ làm ấm được ḷng người. Ta không thể nào gieo rắc sự an lành chung quanh ta nếu ta không có cái nhân của sự an lành đó trong tâm ta. Ta có thể dối chính ta chớ không thể dối với Thượng Đế và luật nhân quả được.




Nhân quả và y khoa




Tuy nhân quả xuất xứ từ Phật giáo nhưng không hạn chế ở phạm vi tôn giáo. Hiểu được nhân quả giúp ta rất nhiều trong việc pḥng ngừa bịnh tật. Trong Đông Y có câu người y sĩ giỏi trị bịnh lúc mà bịnh chưa phát triển. Y khoa hiện đại cũng đồng ư với vấn đề ngưà bịnh hơn là chữa bịnh. Cách tốt nhứt cho con người về vấn đề sức khỏe và xă hội về vấn đề tài chánh là thay đổi cuộc sống để ngừa bịnh. Muốn ngừa bịnh (quả) ta phải hiểu cho ra lẽ những yếu tố gây ra bịnh (nhân), t́m cách làm suy giảm những nguyên nhân gây ra bịnh, t́m cách không tạo duyên xấu để cho hậu quả bịnh dễ xảy ra và củng cố những duyên lành để ngăn ngừa bịnh.










Bây giờ ta hiểu nguyên nhân của nhiều chứng bịnh là do vi trùng (bacteria) và vi khuẩn (virus) có kích thước nhỏ hơn vi trùng gây ra. Để làm suy giảm những nguyên nhân tạo ra bịnh, những nhà thuốc sáng chế ra các loại thuốc trụ sinh. Sự ỷ y có thuốc trụ sinh để trị bịnh mà không cần pḥng ngừa hoặc dùng thuốc trụ sinh một cách không phân biệt đưa đến sự ra đời của những siêu vi trùng (“super bugs”) có sức kháng trụ sinh. Về phần bịnh nhân phải ráng ăn ở vệ sinh để không tạo cái duyên cho những loại vi trùng xâm chiếm cơ thể họ. Vaccine (chích ngừa) là cách pḥng ngừa bịnh bằng cách dùng bộ kháng nhiễm (immune system) để chống lại bịnh. Vaccine là một cách thay đổi duyên làm cơ thể không thuận cho sự phát triển của bịnh. Một cách ngừa bịnh khác nữa là ta ăn ở vệ sinh, t́m cách tránh những nơi dễ gây ra bịnh tật là góp phần vào sự củng cố những duyên không thích hợp cho bịnh phát triển. Thực tế, ta không thể nào diệt trừ được tất cả những nhân tạo bịnh mà cách dễ dàng nhất là biến đổi cái duyên không thuận cho bịnh-quả phát triển. Con đường trị bịnh bằng cách diệt trừ nhân một cách hoàn toàn rất nguy hiểm v́ có thể đưa đến sự mất cân bằng môi sinh và có thể tạo nhiều mối hiểm nguy khác. Thí dụ như khi ta đi du lịch ở những nước khác dễ bịnh tiêu chảy v́ ở điều kiện ta sống không có loại vi trùng đó (nhân bị diệt) nên cơ thể ta không có chất miễn nhiễm, dễ sanh ra bịnh. Đứng trên phương diện năng lượng (sức lực, thời gian, tài chánh), dùng duyên để pḥng ngừa quả là áp dụng năng lượng một cách hữu hiệu nhứt.

florida80
12-04-2019, 19:35
Nhân quả và tâm lư học






Stress, sự căng thẳng tinh thần, là vấn đề lớn của thời đại. Stress có thể coi như cái cửa mở cho nhiều bịnh tật vào thân thể ta. Những triệu chứng khởi đầu của stress là lo âu, bực bội và mất ngủ. Ngoài ra nhức đầu, buồn nôn, mất ăn, cao máu với nhịp tim đập nhanh cũng có thể là một triệu chứng của stress nữa. Thuở xưa, Đức Phật có cho một thí dụ rất thích hợp với stress ngày nay. Thí dụ rằng có một người bị mũi tên bắn bị thương. Người đó lo âu muốn biết mũi tên này từ đâu tới, ai bắn, lư do nào bắn, rồi lo sợ cho tính mạng, không biết vết thương như thế nào, ..., người đó cứ mải lo mà quên t́m cách tháo gỡ mũi tên ra. Tính chất của lo âu là nó không bao giờ chịu dừng ở hiện tại mà lại có chiều hướng lẩn quẩn ở quá khứ hoặc tương lai. Chính v́ vậy mà sự lo âu ngày càng tăng v́ khi tư tưởng lẩn quẩn ở quá khứ và tương lai th́ ta sẽ không giải quyết được vấn đề và t́nh trạng vô định đó tạo nên cái duyên làm cho lo âu càng lớn dần.









Một khoa tâm lư trị liệu (psychotherapy) trị stress là Cognitive behavioral psychotherapy, tạm dịch là tâm lư trị liệu qua nhận thức. Ta nhận thức ta có những tư tưởng sai lầm dẫn đến sự lo âu đau khổ (1), quán xét kỹ càng rằng những tư tưởng đó không có liên hệ ở thực tế (2), sau cùng thay thế vào đó những tư tưởng thích hợp với thực tại hơn (3). Khi nhận thức thích hợp với thực tại th́ ta sẽ t́m được biện pháp giải quyết vấn đề một cách hữu hiệu và từ đó nhẹ gánh lo âu. Thí dụ anh A có triệu chứng hay lo (general anxiety disorder). Khi bị chủ sở phê b́nh, anh về ngủ không được, liên tưởng đến ngày mai ḿnh sẽ mất việc, không có tiền trả tiền nhà, vợ anh sẽ bực bội bỏ anh (1)... Qua khâu tâm lư trị liệu, anh kiểm duyệt lại thực tế th́ không thấy có dấu hiệu nào chủ sở sẽ đuổi anh, chủ anh chỉ muốn anh sửa khuyết điểm nhỏ mà thôi, vợ chồng lúc nào cũng ḥa thuận (2)... Khi nhận thức như vậy, anh cảm thấy yên tâm và hiểu rằng ḿnh có phản ứng quá đáng (3). Khi nh́n ở khía cạnh nhân duyên quả, th́ khi anh nhận thức rằng cái nhân sai lầm không quan trọng lắm, không để những tư tưởng lo âu thổi phồng sự thật (nghịch duyên), và anh t́m cách học hỏi trau giồi nghề nghiệp th́ kết quả sẽ tốt đẹp. Như thế hiểu được nhân quả th́ cuộc sống ta sẽ nhẹ gánh lo âu.






Tóm lại






Nhân quả không phải là một khái niệm tôn giáo (dogma) mà là một quy luật thiên nhiên (natural law) ảnh hưởng thế giới nội tâm và thế giới vật chất. Nhân quả c̣n là một lực (force) gắn liền hai biến cố với nhau qua không gian và thời gian.






Ta khó có thể thay đổi nhân ở quá khứ, nhưng điều dễ làm là thay đổi duyên ở hiện tại để quả xấu khó có thể biểu hiện được. Ở thế giới vật chất, duyên lành là bạn tốt, nơi chốn yên tịnh (chùa, nhà thờ, học đường...). Ở thế giới tâm lư, duyên lành là ư muốn học hỏi, trau giồi trí tuệ, cố giữ ḷng nhân từ, bác ái và tha thứ. Gần duyên lành th́ quả xấu khó thể hiện hoặc thể hiện một cách yếu ớt hơn.






Nếu ta c̣n giữ tâm tham, sân, si (làm nhân) và nuôi dưỡng những tư tưởng tham, sân, si (ác duyên) th́ không bao giờ biến đổi được cuộc sống hay xă hội một cách tốt lành được (quả). Cảnh lúc nào cũng hiện theo tâm. Người mang tâm xấu lên thiên đàng sớm muộn ǵ cũng biến cảnh thiên đàng thành địa ngục.






Hiểu được nhân quả th́ ta nắm giữ được ch́a khóa mở cửa tự do trong đời ta và giúp ta làm chủ lấy cuộc đời. Không hiểu nhân quả th́ ta sẽ sống trong mê tín dị đoan hay trong sự lo âu của cuộc sống vô định, bấp bênh.






Hiểu được nhân quả giúp ta định hướng dễ dàng và có một hướng đi và một quan niệm sống vững chắc trước mọi hoàn cảnh khó khăn.






Bác sĩ Thái Minh Trung

florida80
12-04-2019, 19:39
Tại Sao Kiếp Này Hai Người Lại Nên Duyên Vợ Chồng?









“Cuộc t́nh đẹp nhất không phải của Romeo và Juliet, mà là hai ông bà lăo sống với nhau đến trọn đời”. Vợ chồng là nghĩa trăm năm. Phải có đủ duyên đủ nợ mới có thể gặp nhau, yêu nhau và quyết định cùng nhau xây dựng tổ ấm.




Trong cuộc đời này, có rất nhiều người cùng với ta là bèo nước gặp nhau, qua đi rồi sẽ không c̣n nhớ ǵ về nhau nữa. Nhưng cũng có những người cùng ta trở thành bạn bè hoạn nạn có nhau, lại cũng có người sẽ cùng ta đi chung, đồng cam cộng khổ suốt cả cuộc đời, trở thành vợ chồng ân nghĩa. Tất cả đều tùy vào hai chữ “duyên phận”.




Như vậy, hai chữ “duyên phận” có ư nghĩa ǵ?

Những cụm từ như “luân hồi”, “tiền kiếp”… hiện nay đă không c̣n là điều ǵ mê tín, không đáng tin nữa, mà tất cả đă được khoa học chứng thực. Tại sao con người hôm nay thường gặp những chuyện không thuận buồm xuôi gió, gặp những chuyện khổ đau, thân thể nhiều bệnh tật… Tất cả những chuyện này hóa ra lại quan hệ cực kỳ mật thiết với những câu chuyện trong tiền kiếp.


Nhiều năm trở lại đây, liệu pháp giúp con người nhớ về tiền kiếp của ḿnh ngày càng trở nên phổ biến. Người ta khi ở trong trạng thái thôi miên, tựa như được nhập trở vào nhân vật ở tiền kiếp, phải chịu đựng mọi thống khổ ở đời trước một cách vô cùng sống động. Những người được thôi miên có thể diễn tả lại cảm giác cho chúng ta nghe, thậm chí vẽ ra cho ta nh́n, hành động, suy nghĩ của họ rất logic, vô cùng trật tự. Đó là điều quá khác biệt so với tưởng tượng của chúng ta.






Rất nhiều người nói rằng trong trạng thái thôi miên họ có thể nhận ra rằng thân nhân, bạn bè thậm chí kẻ thù trong kiếp trước của ḿnh hiện đang sống xung quanh, tất nhiên mối quan hệ hiện tại đă là hoàn toàn khác. Nói cách khác, sinh mệnh chúng ta chính là sự “luân hồi chuyển kiếp” mà trong Phật gia vẫn thường giảng. Những ân oán trong năm tháng dài đằng đẵng đều sẽ được phân minh rơ ràng, cũng chính là “duyên phận” mà chúng ta nói đến.






Ảnh: Marylandersunited.




Một trong những mối quan hệ quan trọng nhất trong đời người chính là t́nh cảm vợ chồng, hai người cùng nắm tay cho đến khi đầu bạc, đi với nhau suốt một chặng đường dài như vậy.


Rất nhiều người đều tưởng rằng, ḿnh đến với người bạn đời là bởi gặp gỡ ngẫu nhiên, hợp tính hợp t́nh liền nên duyên nên cặp. Song nhiều nghiên cứu đă chỉ ra rằng, những cặp vợ chồng kiếp này đă từng có mối quan hệ khăng khít với nhau trong nhiều kiếp trước.

Tiến sĩ Micheal Newton trong khi nghiên cứu những sự kiện xảy ra trong thế giới linh hồn giữa các lần đầu thai bằng phương pháp thôi miên, phát hiện ra nhiều câu chuyện về t́nh yêu đặc biệt trong kiếp trước của các cặp vợ chồng hiện tại.




Ví dụ như ở thời kỳ Trung Cổ, có một chàng thanh niên nghèo đem ḷng yêu một cô tiểu thư quư tộc. Một ngày, họ hẹn với nhau rằng sau hoàng hôn sẽ cùng nhau bỏ trốn. Nhưng sau đó, chuyện của họ bại lộ, bị người cha của cô gái phát hiện. Chàng thanh niên kia bị xử cực h́nh cho đến chết trong nhà giam.

Lại cũng có một người trong tiền kiếp từng là một nữ nô lệ thời La Mă, chuyên làm cơm cho các đấu sĩ. Ở đó, nàng đem ḷng yêu một người đấu sĩ. Nhưng trước hôm thi đấu, đấu sĩ này bị sát hại. Sau đó nữ nô lệ kia đă phát lời thề nguyện: “Ta măi măi sẽ chỉ yêu ḿnh chàng”.



Tất cả họ lại một lần nữa t́m đến nhau trong kiếp này để kết mối duyên.

florida80
12-04-2019, 19:40
Cổ nhân có câu: “Tu trăm năm mới chung thuyền, tu ngàn năm mới nên duyên vợ chồng”, những mối t́nh đẹp đẽ mà bi thương trong tiền kiếp, đến kiếp này sẽ được ông Trời an bài lại một lần nữa, để họ được đến với nhau và trả những món nợ trong quá khứ.

Bởi thế, ngay từ bây giờ hăy học cách trân trọng người bạn đời của ḿnh. Bạn đâu có biết để được ngày chung đôi hôm nay, hai người đă phải trải qua những khổ nạn ǵ. Trong bến mê cuộc đời, ta đă quên hết những chuyện của ngày hôm qua. Ta tranh đoạt, đấu nhau, ta phụ bạc ân nghĩa, ta đă dấn quá sâu vào cơi phàm và để mất hết bản tính thuần thiện cũng như mối duyên sâu nặng tiền kiếp. Liệu có đáng không?


Có người nói: “Một cuộc hôn nhân không hạnh phúc không phải v́ thiếu t́nh yêu mà là v́ thiếu t́nh bạn”. Vợ chồng vừa là nghĩa phu thê nhưng cũng là sự gắn kết của những mảnh hồn, những mối tri giao. Cuộc sống vô thường, thế sự khó đoán, hăy bao dung cho nhau hơn nữa, hăy trở thành người bạn đời tuyệt vời của nhau bởi cuộc đời ngắn lắm, đôi khi chẳng đủ để ta kịp nói lời yêu thương…


Trâm Anh

florida80
12-04-2019, 19:41
Hồng Kông: Cuộc Chiến Sống C̣n V́ Hai Chữ Tự Do - Đại Nghĩa






Một người trong đám đông tụ tập hát quốc ca Mỹ tại Edinburgh place, Hong Kong, Trung Quốc, ngày 28/11, sau khi Tổng thống Trump kư ban hành luật ủng hộ dân chủ Hồng Kông (ảnh: Reuters).




Vào tối 28/11/2019, hàng trăm người dân Hồng Kông tập trung tại khu vực Edinburgh Place, trung tâm Hồng Kông cho cuộc tuần hành họ gọi là Lễ Tạ ơn, một ngày sau khi Tổng thống Mỹ Donald Trump kư ban hành đạo luật mới cho phép trừng phạt các quan chức Trung Quốc và Hồng Kông vi phạm nhân quyền. Người biểu t́nh vẫy những lá cờ Mỹ và bày tỏ biết ơn Lưỡng viện Hoa Kỳ cũng như Tổng thống Trump đă nhanh chóng thông qua dự luật.




Ngay trong những ngày căng thẳng tại Đại học Bách Khoa Hồng Kông (PolyU), khi cảnh sát ở đặc khu bao vây khuôn viên của trường, nơi những người biểu t́nh và các sinh viên chống chọi và cầm cự, Lưỡng viện Hoa Kỳ đă gấp rút thông qua hai dự luật biểu thị sự ủng hộ cho người dân Hồng Kông.




Ngày 27/11/2019, Tổng thống Hoa Kỳ Donald Trump đă kư ban hành cả hai luật này, đúng với trông đợi của nhiều người. Quyết định của Tổng thống Trump diễn ra vào thời điểm giữa chính quyền của ông và Bắc Kinh đang bước vào giai đoạn đàm phán thương mại mang tính quyết định. Ông đă kư luật, dù rằng, trước đó ông đă nói, ông cũng cần một thỏa thuận thương mại.






Người biểu t́nh cầm cờ Hoa Kỳ trong một cuộc tụ tập tại Edinburgh Place, Hong Kong, Trung Quốc, ngày 28/11/2019 (ảnh: Reuters).




Trong cuộc bầu cử cấp quận ở Đặc khu trong hôm 24/11, đảng ủng hộ dân chủ đă chiến thắng áp đảo các đảng phái thân Bắc Kinh. Kết quả của phong trào v́ dân chủ ở Hương Cảng đă cho thế giới thấy rằng tự do là có thể đạt được, nhưng cũng thấy rơ rằng, người Hồng Kông đă có quá nhiều mất mát.

Những nỗ lực sống c̣n của người Hồng Kông



Dữ liệu từ các báo cáo cho biết, hơn 1500 người phải nhập viện, hơn 3000 người bị bắt giữ. Một số người đă bị bắn trọng thương, nhiều cái chết thương tâm của người biểu t́nh được cho là do cảnh sát gây ra. Vụ việc cảnh sát vây ráp người biểu t́nh sinh viên trong trường PolyU và sử dụng các phương tiện vũ trang như xe ṿi rồng, súng gây choáng… khiến cộng đồng quốc tế thêm phần lo ngại bởi nó đă phơi bày về hoạt động trấn áp bằng bạo lực của chính quyền Đặc khu trưởng Carrie Lam.




Hồi tháng 8/2019, Trịnh Văn Kiệt (Simon Cheng), một nhân viên Đại sứ quán Anh tại Hồng Kông đă bị chính quyền Trung Quốc bắt và giam giữ 15 ngày, hứng chịu những đ̣n tra khảo. Dưới sức ép của Anh, Simon đă được thả và tiết lộ rằng trong quá tŕnh bị cảnh sát Trung Quốc tra tấn tại Thâm Quyến, anh cũng thấy một nhóm người Hồng Kông bị hỏi cung tại đó. Đă có tin tức nói rằng, có một lượng lớn người biểu t́nh Hồng Kông bị bắt đă bị áp giải đến Trung Quốc.




Giới truyền thông cũng đă đưa tin, người biểu t́nh Hồng Kông bị bắt giữ không chỉ bị ngược đăi, tra tấn, xâm hại t́nh dục và “tự sát”, việc bị chuyển sang đại lục là điều khiến họ sợ hăi, bởi người Hồng Kông vốn quen sống trong một môi trường thượng tôn pháp luật, c̣n đại lục, là nơi nổi danh không có tư pháp độc lập, không có những phiên ṭa công bằng, nơi mà cảnh sát có thể tra tấn, thủ tiêu một ai đó mà không để lại manh mối.

florida80
12-04-2019, 19:41
Người Hồng Kông đối diện với mất mát ra sao?

Có báo cáo viết rằng, thông qua các cuộc phỏng vấn người biểu t́nh Hồng Kông, có một điểm chung là: Mặc dù họ đều chia sẻ rằng họ có sợ hăi đấy, nhưng họ cũng nói cần phải hành động để bảo vệ giá trị tự do của Hồng Kông. Một thanh niên sinh ra ở khu North Point, Hồng Kông, cha mẹ anh là người từ Phúc Kiến, Trung Quốc, anh chia sẻ với BBC sau khi bị một băng đảng tấn công, anh nói: “Giờ th́ tôi cảm thấy sợ rồi, tôi phải cẩn thận hơn. Nhưng là một người hoạt động, niềm tin của tôi không thay đổi”.






Là một trong những người bị kẹt giữa Trung Quốc và Hồng Kông, anh nói: “Tôi yêu đất nước Trung Quốc, nhưng ngày nay ‘chính quyền Trung Quốc’ đă biến bản thân nó ‘đồng nghĩa’ với đất nước, và ép buộc bạn phải yêu nó. Tôi ước rằng, mọi người dân Hồng Kông và Trung Quốc không chỉ có sự giàu có mà c̣n cả tự do, không ai phải sống trong sợ hăi. Đó là lư do v́ sao chúng tôi phải bảo vệ lối sống của Hồng Kông”.






Một người biểu t́nh cầm một tấm bảng với nội dung Cảm ơn Nghị viện (Mỹ), trong cuộc mít tinh tại Edinburgh Place, Hong Kong, ngày 28/11/2019 (ảnh: Reuters/ Leah Millis).




Khẩu hiệu phổ biến trong phong trào v́ dân chủ ở Hồng Kông là: “Giải phóng Hồng Kông! Cuộc cách mạng của thời đại chúng ta”, cho thấy, người Hương Cảng cảm thấy bản thân phải có trách nhiệm trong việc bảo vệ tự do cho Hồng Kông, chính là sứ mệnh của họ ngay bây giờ chứ không phải là của thế hệ nào khác.




Người Hồng Kông thức tỉnh

Một người trẻ khác chia sẻ quan điểm thậm chí vô cùng quyết liệt: “Nếu Trung Quốc đang cố chiếm lấy nơi này, chúng tôi phải chiến đấu. Việc bảo vệ văn văn hoá của chúng tôi là quan trọng nhất”.

“Hồng Kông đă trở thành một nơi nguy hiểm. Kinh tế, du lịch, kinh doanh đang đi xuống. Đó là con đường dẫn đến cái chết. Bạn biết đấy, phải chết th́ mới tái sinh, đúng không?”, người trẻ tuổi nói.

Cho đến nay, truyền thông Trung Quốc luôn tuyên truyền với thế giới rằng phong trào dân chủ tự do Hồng Kông là bạo loạn. Nhưng thông qua các vụ việc cũng như những bằng chứng h́nh ảnh, video, th́ thấy rằng cảnh sát ở Hồng Kông đă hành xử như côn đồ, chưa kể tới những can thiệp, dọa dẫm từ chính quyền đại lục. Người Hồng Kông đă buộc phải viện đến các biện pháp không ôn ḥa như trước đó, trong một bài phát biểu, cựu lănh đạo sinh viên Hoàng Chi Phong nói rằng, chúng tôi biết chúng tôi không thể đạt kết quả nếu vẫn dùng biện pháp ḥa b́nh.




Thực tế, trong vài tháng đầu, người biểu t́nh Hồng Kông đă duy tŕ các h́nh thức phản kháng ôn ḥa – điều mà tiểu Hiến pháp của Đặc khu cho phép. Tờ BBC đă thống kê, sau 100 ngày của phong trào, người Hồng Kông đă sử dụng 7 h́nh thức biểu t́nh, bao gồm:

(1) Hát đồng thanh bài “Vinh quang cho Hồng Kông”, (2) chiếu tia laser, (3) xếp thành ḍng người nối dài, (4) dựng tường Lennon, (5) in thông điệp lên bánh trung thu, (6) in h́nh nghệ thuật đa dạng mang đi biểu t́nh, dựng tượng “người biểu t́nh” và (7) thay đổi lá cờ Hồng Kông thành màu đen với đóa hoa Dương tử kinh nhuốm máu.




Phong trào Dù vàng năm 2014 đă cho người Hồng Kông một bài học, rằng chính quyền Trung Quốc không bao giờ nhượng bộ. Người Hồng Kông hiểu rằng, biểu t́nh ôn ḥa cũng không thể đưa đến sự thay đổi. Họ không c̣n lựa chọn nào, ngoài việc đẩy h́nh thức phản kháng theo hướng cứng rắn hơn.




Một kênh truyền thông của Mỹ đă kể về “những lá thư cuối cùng”, trong đó giới trẻ Hồng Kông thể hiện những tâm tư lo nghĩ, nhưng cũng biểu hiện lư tưởng mạnh mẽ: “Ba, mẹ, khi ba mẹ t́m thấy thư này, có thể con đă bị bắt, hoặc bị chết. Con đă luôn nỗ lực để trở thành người con xứng đáng của ba mẹ, trong học hành và công việc. Nhưng hơn thế nữa, con muốn trở thành một người có lương tâm, chứ không phải là một kẻ hèn nhát ích kỉ”. Một người trẻ khác để lại lời nhắn nhủ cho cha ḿnh khiến ai nấy nghẹn ngào: “Cha à, khi con đi rồi cha hăy chăm sóc bản thân cho tốt, và cha nhớ ăn đúng giờ”.

florida80
12-04-2019, 19:42
Văn hóa của người Hồng Kông ngày nay là sự giao thoa giữa văn hóa Trung Hoa truyền thống và văn hóa tự do Tây phương, trọng t́nh thân và trọng tự do. Trong trận chiến vừa qua, các bậc cha mẹ của những người trẻ Hồng Kông cũng lo lắng và sợ hăi, nhưng thế hệ trước đă chấp nhận để cho thế hệ sau của ḿnh được thực hiện những ǵ mà họ tin là tốt đẹp cho thế hệ kế tiếp.




Vùng đất nhỏ bé Hương Cảng đang phải đối diện với một lực lượng độc tài toàn trị có sức mạnh khổng lồ. Người dân ở mảnh đất này đă dốc sức cho một trận quyết tử. Hồng Kông có vị thế là một thành phố quốc tế v́ vậy chính quyền Trung Quốc đă không dễ dùng thủ đoạn tàn độc như ở Đại lục. Nhưng trong trận chiến này, họ đă trải qua những thương tổn không sớm xóa nḥa.



Cuộc chiến sinh tử tại Hồng Kông có thể sẽ măi lưu truyền, bởi những khát vọng tự do của một lớp người trẻ!.

florida80
12-04-2019, 19:43
Tảng Đá Có Nặng Không? - Nguyễn Duy Nhiên









Có lần Ngài Ajahn Chah đi dạo với các đệ tử của ḿnh. Ngài chỉ vào một tảng đá thật to bên đường và hỏi, “Các thầy thấy tảng đá đó có nặng không?” Các đệ tử nh́n tảng đá to lớn ấy và trả lời, “Dạ thưa, nó rất nặng.” Ajahn Chah mỉm cười nói, “Nó đâu có nặng, nếu như ta đừng cố gắng mang vác nó lên!”





Mỗi khi gặp một vấn đề khó khăn hay đối diện với những phiền năo trong cuộc sống, bạn hăy thử tự hỏi ḿnh câu hỏi ấy của ngài Ajahn Chan, “Nó có nặng không?” Và nếu như ta không muốn dời đổi hay mang vác nó lên, th́ đâu có là nặng phải không bạn?

Các thiền sư thường nhắc nhở chúng ta rằng, ngay giữa những khó khăn của cuộc đời mà ta thấy được nguyên nhân của phiền năo, và sự chấm dứt của nó cũng có mặt ở ngay tại nơi ấy, chứ không cần phải t́m kiếm ở một nơi nào khác.




Đó có thể là những giây phút lo âu, phiền muộn trong tâm, hay những cảm giác khó chịu, đau nhức ở thân. Nếu như ta biết có mặt trọn vẹn với những ǵ xảy ra, ta sẽ không mang vác thêm cho ḿnh những nỗi khổ không cần thiết, của sự mong cầu, muốn dời đổi, muốn làm cho nó được khác đi.






Nhưng điều ấy không có nghĩa là ta có một thái độ dửng dưng, hoặc tránh né những khó khăn trong cuộc sống, mà là biết quan sát những ǵ xảy ra trong chánh niệm và tỉnh giác. Nó giúp ta thấy được rằng có những sự việc trong đời ta không tránh được, chúng đến và đi theo luật nhân quả tự nhiên. Như một ngày mây mù kéo đến che lấp phủ kín lối đi, hay là sương tan chân trời rộng mở. Nhưng v́ sự mong cầu và thái độ phản ứng vội vàng của một cái Tôi nhỏ bé, đă khiến ta không thể sống trọn vẹn được với thực tại ấy. Nó xui ta cố gắng vác lên thêm cho ḿnh những gánh nặng không cần thiết.




Thật ra sự trọn vẹn không có một khuôn mẫu nhất định nào hết. Sống trọn vẹn không có nghĩa là ta phải cố sống đúng theo một phương cách nào đó, mà chỉ có nghĩa là ta trở lại với những ǵ đang có mặt nơi thân tâm ḿnh, và để yên cho nó được như nó là. Có khi đó là sự khinh an, mà cũng có khi đó là những bất an.




Để yên không có nghĩa là chấp nhận hay buông xuôi, nhưng nó giúp ta có lại được một sự tĩnh lặng để thấy rơ những ǵ đang thật sự có mặt. Và rồi nếu cần, ta cứ làm những ǵ ḿnh cần làm và có thể làm được. Bạn biết không, cuộc đời có thể chỉ bày cho ta nhiều phương cách để dời đổi tảng đá, nhưng nhiều khi sự có mặt của tảng đá ấy là để ta có dịp nh́n lại và thấy rơ ḿnh hơn.




Tảng đá to và nặng thật đấy, nhưng ta đâu cần phải mang vác nó lên. Mà nếu như ta không mang vác chúng lên th́ ḿnh cũng đâu có ǵ cần phải buông bỏ, phải không bạn?


Nguyễn Duy Nhiên

florida80
12-04-2019, 19:43
6 Tuyệt Chiêu “Làm Nguội” Cơn Nóng Giận.









Luyện được khả năng b́nh tĩnh trước nhiều t́nh huống là điều rất khó, cần nhiều thời gian, nhất là với những người trẻ tuổi. Sẽ không có cách nào thổi bay cơn nóng giận nhanh nhất, nhưng luôn có cách để chúng ta rèn luyện khả năng kiềm chế và kiểm soát bản thân.




Giữ b́nh tĩnh trong nhiều t́nh huống được coi là “nhiệm vụ bất khả thi” với chúng ta, tuy nhiên, nóng nảy không bao giờ là giải pháp được lựa chọn khi giải quyết rắc rối. Để không thường xuyên nổi nóng, bạn nên nhớ điều này: làm thế là v́ bạn, nóng giận chỉ thiệt thân thôi! Nếu lỡ có ai “chọc giận”, hăy thử làm cách sau xem sao.




1. Bỏ đi
Trong một cuộc tranh luận, đến lúc cao trào mà im lặng bỏ đi th́ ấm ức quá, tuy nhiên to tiếng và cáu giận cũng không giải quyết được vấn đề? Hăy biết “ngưỡng” của ḿnh, khi cuộc tṛ chuyện căng thẳng đến mức báo động, bạn hăy dừng lại, bỏ ra ngoài hoặc đi đâu đó để tránh không “lỡ lời”. Khi b́nh tĩnh hơn, bàn luận mọi việc vẫn dễ dàng hơn.

2. Nhắm mắt trong giây lát
Gặp chuyện khó chịu, hăy tạm nhắm mắt lại trong chốc lát, tạm thời để thế giới “biến mất” một chút, bạn sẽ có được sự tập trung và b́nh tĩnh hơn.

3. Không gian yên tĩnh
Đang “bốc hỏa” mà ở chỗ ồn ào càng có nguy cơ khiến lửa cháy to hơn. Nên t́m nơi nào đó yên tĩnh (tốt nhất bạn nên chuẩn bị vài chỗ như vậy) để được ở một ḿnh, bạn cần để cho thần kinh của ḿnh được “xoa dịu” đôi chút, mà làm điều đó không ǵ bằng “bậc thầy” yên lặng đâu.

4. Uống nước
Khi nóng giận, nên uống một ly nước, cách này có thể cũ rích nhưng hiệu quả. Bạn cũng có thể t́m thấy sự “hỗ trợ” tuyệt vời của nước cho sự b́nh tĩnh như nh́n ngắm hồ cá, rửa mặt hoặc có thời gian th́ đi tắm cũng sẽ có hiệu quả tuyệt vời khi cần đuổi cơn cáu bẳn đi nơi khác.

5. Hít thở sâu
Không cần là bậc thầy Yoga bạn vẫn có thể trở nên điềm tĩnh hơn. Hít thở giúp cung cấp oxygen cho năo và các cơ quan trọng yếu của cơ thể, giúp chúng ta tỉnh táo hơn. Hăy thực hành phương pháp thở sâu như sau để cảm thấy dễ chịu hơn:

florida80
12-04-2019, 19:44
Hít thở sâu
Không cần là bậc thầy Yoga bạn vẫn có thể trở nên điềm tĩnh hơn. Hít thở giúp cung cấp oxygen cho năo và các cơ quan trọng yếu của cơ thể, giúp chúng ta tỉnh táo hơn. Hăy thực hành phương pháp thở sâu như sau để cảm thấy dễ chịu hơn:

- Hít vào bằng mũi và đếm từ 1 - 4

- Dừng lại và đếm từ 1 - 4

- Thở ra chầm chậm, đếm từ 1 - 4

- Tạm nghỉ, đếm từ 1 - 4 (không hít thở)

- Thở theo nhịp b́nh thường 2 nhịp

- Tiếp tục hít vào theo bước đầu tiên.

6. Nghe nhạc
Những giai điệu nhẹ nhàng, êm dịu sẽ giúp cho những dây thần kinh đang căng như dây đàn của bạn thư giăn. Tùy vào sở thích của bạn mà có thể chọn loại nhạc phù hợp, có thể bạn ngạc nhiên nhưng nhạc rock với nhiều người lại là “thuốc” trị sự nóng nảy của họ đấy.



Theo Webtretho

florida80
12-04-2019, 19:55
Không Ai Trong Chúng Ta Có Thể Tránh Được Cái Chết..."










“Không ai trong chúng ta có thể tránh được cái chết...””:



Nam diễn viên từng đoạt giải Oscar "Richard Gere" luôn là tâm điểm chú ư của người hâm mộ. Ông là thần tượng ở mọi nơi trên thế giới và về ông không cần tới bất kỳ một quảng cáo nào. Gần đây, một đoạn nhật kư của ông trong Facebook đă gây ra một cơn băo về cảm xúc. Hàng trăm ngàn người đă chia xẻ bài viết của ông, rất nhiều người trong số đó không phải là các fan hâm mộ của Richard. Ṭa soạn của chúng tôi: Strength-Mind xin cung cấp cho các bạn một bản dịch của đoạn hồi kư tuyệt vời này:





1.- "Mẹ của một trong những người bạn của tôi luôn luôn duy tŕ một lối sống lành mạnh. Bà chỉ ăn những thức ăn sạch và bổ dưỡng, không uống rượu và không hút thuốc lá, thường xuyên tập thể dục và rất sợ ra nắng mặt trời mà không có kem bảo vệ. Bà thường xuyên tham khảo ư kiến chuyên gia dinh dưỡng và vật lư trị liệu, sinh hoạt đúng theo quy định của họ. Có thể nói rằng bà luôn chăm chút cho sức khỏe của ḿnh.




Bà bây giờ 76 tuổi, và bà được chẩn đoán là bị ung thư da và ung thư tủy xương. Hơn nữa, bà c̣n mắc thêm chứng loăng xương ở giai đoạn nghiêm trọng..."




2.- "Cha của bạn tôi không hề từ chối bất kỳ một điều ǵ đối với bản thân. Ông chưa bao giờ chơi thể thao và rất thích ăn ngon, ông thậm chí c̣n phết bơ trực tiếp lên những miếng thịt hun khói. Ông tự cho phép ḿnh uống rượu và tắm nắng trên băi biển cho đến khí da bắt đầu bong ra như bánh nướng.




Có thể nói rằng trong cả cuộc đời của ḿnh, ông ấy không hề đếm xỉa đến những lời khuyên của các bác sĩ và sống tự do theo sở thích của ḿnh. Hiện nay ông đang ở tuổi 81, và bác sĩ nói rằng nhiều người trẻ c̣n phải ghen tỵ với sức khỏe của ông".




Dù có cố gắng đến đâu đi chăng nữa th́ bạn cũng không thể thoát khỏi chất độc bên trong ḿnh. Sớm hay muộn nó sẽ quật ngă bạn. Nói như người mẹ bị bệnh nan y của bạn tôi: “Nếu như tôi biết trước cuộc sống của tôi sẽ kết thúc thế này, tôi sẽ không bao giờ nghe các bác sĩ, và sẽ sống hạnh phúc.”




Đó là cuộc sống, và không ai trong số chúng ta sẽ thoát khỏi định mệnh. V́ vậy, không nên coi bản thân ḿnh như một cái ǵ đó thứ cấp. Trong khi có thời gian, hăy sống trong niềm vui của ḿnh. Bởi v́ ngày mai có thể sẽ quá muộn.




V́ vậy, hăy làm những ǵ bạn muốn. Hăy ăn ngon, hăy tắm nắng dưới ánh mặt trời, hăy lười biếng nếu muốn. Hăy là ngớ ngẩn và kỳ lạ, nhưng là chính ḿnh. Bởi v́, không ai trong chúng ta có đủ thời gian cho tất cả mọi thứ c̣n lại!"




Trong những lời đơn giản này ẩn chứa ư nghĩa sâu sắc. Nếu những ḍng này làm bạn có một cái nh́n mới về cuộc sống của bạn, hăy chia sẻ chúng với bạn bè của ḿnh.




P/s : Cứ hồn nhiên như cô tiên và sống theo những ǵ trái tim bạn, cơ thể bạn mách bảo. Làm việc thiện tâm giúp người, giúp đời sống vui vẻ . Hăy luôn nhớ rằng khi chết chả ai mang theo được cái ǵ cả...




Nguồn: Lê Hoài Anh

florida80
12-04-2019, 19:57
Đời Người Như Vở Kịch, Trước Khi Sinh Ra Kịch Bản Đă Được Viết Xong Rồi






(Ảnh minh họa)




“Sinh tử hữu mệnh, phú quư tại Thiên”, nếu người xưa tin vào thiên mệnh th́ người nay chỉ tin vào khoa học. Nhưng chẳng phải vũ trụ bao la có bao điều huyền bí mà khoa học vẫn chưa thể nhận thức được hay sao?




Thời cổ đại có rất nhiều cao nhân có thể dựa vào toán quái mà dự đoán tương lai, coi tướng mặt mà biết được họa phúc, xem phong thủy mà hiểu cát hung gia trạch. Trong cơi vô h́nh đều đă có định số, sức vóc con người rất khó thay đổi được.




Sinh tử hữu mệnh

Người xưa nói: Mệnh là do Trời chú định. Diêm Vương muốn canh 3 phải chết th́ tuyệt đối không thể kéo dài đến canh 5. Khi ấy, không chỉ thời gian đă được định trước mà ngay cả phương thức cũng được định sẵn rồi.




Sách “Thái B́nh Quảng Kư” chép rằng:

Thời nhà Đường có vị quan Thái tử Thông sự Xá nhân tên là Vương Biêu. Ông Vương từng nói: “Những ǵ gặp phải trong đời đều có liên hệ đến vận mệnh. Vận mệnh và sự nghiệp đều đă định trước rồi, không phải cát th́ là hung, khi nào đến cũng đă chú định rồi”.




Vương Biêu nhắc lại câu chuyện Vơ Tắc Thiên tàn sát ḍng dơi của hoàng đế, lúc ấy thế tử bị đưa đến Đại Lư Tự phán tội chết. Thế tử than rằng: “Nếu ta không tránh được cái chết, vậy cớ ǵ phải vấy bẩn gươm đao”. Nửa đêm, thế tử dùng cổ áo làm dây treo cổ mà tự vẫn. Nhưng đến khi trời sáng thế tử chợt tỉnh dậy, lại nói lại cười, lại ăn lại uống, giống như lúc c̣n ở hoàng cung vậy. Thế tử kể lại: “Ta vừa chết th́ quan âm phủ tức giận nói với ta rằng: ‘Ngươi cần phải bị giết chết, sao lại dám tự tử? Mau mau trở về chịu h́nh pháp!’. Ta bèn hỏi nguyên cớ tại sao, quan âm phủ liền lấy sổ sinh tử ra đưa cho ta xem. Th́ ra đời trước ta đă sát nhân hại mệnh nên đời này phải báo ứng đền mạng”. Bởi thế tử đă hiểu rơ nhân quả báo ứng, thế nên vào giờ phút hành h́nh sắc mặt vẫn điềm nhiên b́nh tĩnh, không hề sợ hăi chút nào.


Con người đến cơi thế gian, khi nào chào đời, khi nào về cát bụi, xem ra đă có định số sẵn rồi. Nhân đời trước tạo quả đời này, hành thiện th́ tích đức, làm ác th́ tạo nghiệp, không việc ǵ là không phải hoàn trả.




Phú quư tại Thiên

Sách “Năng Cải Trai Mạn Lục” của Ngô Tăng triều Tống chép rằng: Một lần Tống Nhân Tông giá lâm cung điện nghỉ mát, bỗng nghe thấy hai thị ṭng đang tranh luận điều ǵ đó, nói tới nói lui, vô cùng náo nhiệt. Th́ ra hai người đang tranh căi chuyện sang hèn là do ai định ra. Giáp nói: “Sang hèn là do Trời chú định”. Ất nói: “Sang hèn là do Hoàng đế quyết định”.




Nhân Tông nghe xong trầm ngâm suy nghĩ một lúc lâu. Ông quyết định thử nghiệm một chút xem kết quả ra sao. Thế là, ông lệnh cho hầu cận mang ra hai chiếc hộp vàng nhỏ, rồi bỏ vào đó hai mẩu giấy giống hệt nhau. Trên hai mẩu giấy viết: “Người nào đến chỗ khanh trước sẽ được trẫm ban cho chức quan Cấp sự, khanh hăy thi ân cho người đó”. Nhân Tông cất vào hộp rồi niêm phong lại

florida80
12-04-2019, 19:58
69 Mẹo Vặt Trong Cuộc Sống







1. Chọn mua b́nh thủy: Khi chọn mua b́nh thủy, trước tiên nên chọn để có được h́nh ảnh trang trí và màu sơn vừa ư. Sau đó, thử mở nút bấc của b́nh thủy, nếu nút bấc bị hút nhẹ là tốt. Sau cùng, mở nút ra và ghé tai nghe ở miệng b́nh, nếu nghe thấy trong b́nh có tiếng o o là b́nh tốt.



2. Chọn mua b́nh nước đá: giữ núm tṛn trên nắp b́nh và xoay nửa ṿng rồi xoay lại nửa ṿng. Sau đó, giở nắp lên. Nếu b́nh đi theo lên khỏi mặt đất là tốt; ngược lại, khi giở nắp lên mà b́nh vẫn c̣n nằm nguyên th́ không nên chọn chiếc b́nh này.
3. Cách chọn dưa hấu: nên chọn loại vỏ có nhiều gân, trái tṛn và nặng. Nếu trái tṛn nhưng nhẹ là dưa bọng ruột v́ đă quá già, nên chọn vỏ thật cứng, với những trái có vỏ cứng, ruột dưa sẽ gịn, ngon hơn.Để biết dưa đỏ hay không, hăy xem cuống dưa. Nếu cuống dưa xoắn tṛn theo h́nh khu ốc là dưa đỏ; ngược lại nếu cuống dưa không xoắn là dưa không đỏ.

4. Cách chọn xoài ngon nhất là xoài cát và xoài thơm. Nên chọn những trái xoài có da căng, vàng đều, phần đầu (phần nằm trên cuống) chín vàng và cứng. Trên bụng xoài phần dưới chót đuôi sẽ thấy có một mắt nhỏ, nếu mắt này càng dài th́ hột xoài càng to.

5. Cách chọn bôm và lê: Loại trái tṛn, nặng tay sẽ cho nhiều nước, không nên chọn những trái có dấu t́ v́ sẽ bị lạt, không ngọt và phần cơm sẽ bị nhăo.Trái nào phần dưới có những khía xung quanh tương đối rơ là những trái bột, không gịn. Trái nào phần dưới gần như liền và không có khía cạnh là những trái gịn.

6. Cách chọn mật ong: Chấm chiếc đũa vào mật ong, sau đó nhểu lên giấy vài giọt. Cầm tờ giấy và lật lại. Nếu giọt mật không chảy là mật ong thiệt.

7. Tẩy vết nám trên bàn gỗ: Để tẩy vết nám này, hăy dùng tro thuốc lá trộn với dầu thực vật cho đều rồi lấy giẻ nhúng hỗn hợp đó chà mạnh lên vết nám đó, dần dần vết nám sẽ biến mất.

8. Dùng b́nh thủy nấu cháo nên nhớ: Khi dùng b́nh thủy nấu cháo nhớ không được bỏ muối vào cháo, v́ như thế b́nh thủy sẽ bị nổ dễ gây nguy hiểm.

9. Cách làm sáp đèn cầy không chảy: Muốn sáp đèn cầy không chảy ra bàn, chỉ cần nhúng đèn cầy vào nước muối trong hai giờ.

10. Cách giữ ǵn cặp da: Muốn cặp da lúc nào cũng bóng, nên lấy tṛng trắng trứng gà đánh thật đều rồi dùng miếng vải mềm thấm ḷng trắng trứng chà lên lớp da ngoài. Sau đó để nguyên như vậy cho thật khô. Không nên dùng xi đánh giầy đánh bóng cặp v́ khi ôm sẽ bị dính dơ quần áo.

11. Cách lau chùi đồ vật bằng đồng thau: hăy trộn giấm với bột gạo hoặc bột ḿ và một ít mạt cưa gỗ mịn khuấy thật đều lên cho thành hồ, đem hồ đó quét lên đồ vật bằng đồng thau và để cho khô, sau đó gỡ hồ ra dùng vải mềm lau sạch lại. – Đồ vật bằng đồng nếu bẩn nhiều th́ dùng giẻ tẩm giấm đánh trước rồi dùng bột phấn viết bảng nghiền vụn đánh bằng giẻ mềm.

12. Cách giữ xoong được sáng bóng: Mới mua một cái xoong nhôm mới, trước khi sử dụng, hăy thoa một lượt xà bông ướt khắp quanh xoong rồi bắc lên bếp đun. Nấu xong xả nước chùi rửa thật sạch. Xoong của bạn vẫn sáng bóng như mới không hề bị nám đen.

13. Làm sáng xoong bị cháy nám: Khi xoong bị lửa cháy nám, muốn chùi sáng lại như cũ, chỉ cần dùng cát và giẻ lau chùi rửa sạch.

14. Cách lau chùi tranh sơn mài: hăy dùng một củ khoai tây sống đem gọt vỏ, cắt theo chiều dọc cho có nhiều nhựa rồi thoa nhẹ lên bức tranh đều khắp. Sau đó lấy miếng vải mềm thấm nước lau sạch rồi để khô, tranh sẽ sáng bóng y như mới.

15. Cách mở nắp chai bị đậy cứng: Những nắp chai bằng thiếc khi vặn lại thường bị sít cứng rất khó mở ra, chỉ cần chúc chai xuống, đập nhẹ nút chai lên mặt bàn, sẽ mở ra được dễ dàng.

16. Cách chùi xoong bị cháy đen bên trong: hăy bỏ chanh xắt khoanh vào nấu với nước một lúc rồi đưa xuống chùi.

17. Đi giày mới không bị phồng chân: Trước khi đi hăy lấy một miếng bông g̣n tẩm alcool chà xát vào phía da bên trong của đôi giày cho ướt nhất là sau gót.

18. Cách trừ gián trong tủ áo: hăy treo vào tủ một cái túi vải nhỏ đựng vài vỏ chanh phơi khô, như vậy gián sẽ không bao giờ ở trong tủ áo.

19. Cách chữa răng đau tạm thời: Khi có một cái răng sâu hành hạ bị đau dữ dội vào ban đêm muốn làm dịu bớt để chờ đi nhổ hoặc mua thuốc uống, bạn hăy lấy một ít phèn chua tán nhuyễn và nhét vào chỗ bị sâu.

20. Để tránh muỗi cắn: hăy lấy nước cốt trái chanh thoa lên mặt, tay chân.

florida80
12-04-2019, 19:59
21. Khi bị phỏng phải làm sao? Khi lỡ tay bị phỏng hăy cắt một khoanh khoai tây đắp lên vết phỏng để yên một lúc thật lâu, tuyệt đối không được rửa vết phỏng trước khi đắp khoai tây.

22. Để tủ quần áo được thơm tho hơn long năo: hăy dùng bông g̣n tẩm nước hoa loại nào thích rồi đặt vào góc tủ quần áo, thỉnh thoảng phải thay miếng khác khi bị hết mùi.

23. Để đinh đóng gỗ không bị cong: Nếu muốn đóng đinh vào gỗ dễ dàng th́ trước khi đóng lấy bao nylon thường làm vật đựng hàng ngày đă bỏ đặt lên, sau đó đặt cây đinh vào vị trí đóng, chỉ cần đóng một lần là đinh vào ngay rất đẹp.

24. Cách rửa xoong chảo bị cháy khét: Khi nấu ăn lỡ để khét làm thức ăn dính dưới đáy xoong, đáy chảo, hăy bỏ vào một ít muối, thêm vào một ít nước và đặt xoong, chảo vào thau nước lạnh, ngâm vài giờ rồi chùi rửa sạch.

25. Khử mùi hôi trong hộc tủ: cho một ít than củi vào trong một cái ly đem bỏ vào hộc tủ, than củi sẽ hút hết mùi hôi khó chịu đi.

26. Muốn nhóm bếp than mau cháy: hăy để củi chẻ nhỏ mồi lửa phía dưới, rắc một ít muối lên than, muối sẽ hút hết nước và tỏa nhiệt làm cho than mau cháy.

27. Cách trừ kiến bu vào thức ăn: chà nước cốt chanh thối lên chân bàn để thức ăn, kiến sẽ không bu vào được.Đê đuổi kiến đi, hăy đặt một miếng chanh thối lên đường đi của kiến, hăy phủ lên thịt, cá một ít hành bằm nhuyễn, kiến sẽ không bu vào.

28. Để dành cá tươi không cần tủ lạnh: Lấy bông g̣n, thấm cồn 90 độ nhét vào mang cá sẽ giữ được cá tươi hai ba ngày mà không cần tủ lạnh.

29. Để dành chanh và dưa leo: Muốn giữ dưa xanh, chanh tươi lâu ngâm vào trong nước lạnh.

30. Để mỡ chiên không bị cháy: Khi chiên thức ăn, mỡ thường bị cháy đen, để tránh điều này, hăy cho một ít khoai tây xắt nhỏ bỏ vào chảo trong khi chiên.

31. Kho cá biển cần biết: Khi nấu món ăn kho với cá biển, hăy thêm vào nồi vài muỗng canh nước trà đặc. Sau đó kho cho đến cạn nước, thịt cá sẽ chắc lại và không c̣n mùi tanh.

32. Luộc gan heo cho ngon: Khi mua phải chọn miếng gan có màu hồng, hơi cứng. Khi luộc, lúc nước sôi, cho vào nồi nước vài lát hành tây mỏng và một ít muối.

33. Cách làm măng không đắng: Trước khi luộc măng, cắt măng ra, chờ nước sôi rồi cho măng vào luộc. Nhớ để cho măng sôi khoảng vài phút rồi mới vớt ra. Khi ăn, sẽ thấy măng không c̣n đắng nữa.

34. Cách luộc măng khỏi bị đắng: Muốn măng không bị đắng trong khi luộc không nên đụng đũa vào măng.

35. Cách luộc rau muống cho xanh và gịn: Đun nước sôi trước rồi mới cho rau vào nồi, thêm một ít muối và đun lửa thật lớn. Khi rau chín, mở vung nồi đảo đều rồi bắc xuống. Vớt ra ngay đĩa. Đem đĩa rau để lên bàn nhưng không đậy lồng bàn để hơi nóng thoát ra dễ dàng, rau mới xanh.

36. Muốn nấu các loại củ to cho mau chín: Đối với các loại củ to để nấu hay luộc cho mau chín và không bị sượng hay nứt, trước khi nấu dùng vật nhọn như kim khâu dài loại to đâm vài lỗ theo chiều dài củ khoai.

37. Bóc vỏ tỏi: Để bóc vỏ tỏi vừa nhanh vừa sạch, hăy nhúng tỏi vào nước nóng chừng 1 – 2 phút rồi vớt ra, sẽ bóc được vỏ rất nhanh.

38. Cách dùng tiêu cho đúng: Để mùi tiêu được thơm trong thức ăn, nên cho tiêu khi món ăn đă nấu chín. Nếu cho tiêu vào thức ăn khi c̣n sống rồi mới nấu chín th́ tiêu sẽ mất mùi thơm, đồng thời bị phân hủy phóng ra độc tố rất nguy.

39. Cách luộc trứng: Hăy cho muối vào nước để cho trứng không bị bể trong khi luộc. Khi trứng chín, muốn bóc vỏ trứng dê dàng, trông đẹp mắt, không sứt sẹo, hăy ngâm trứng vào trong nước lạnh khoảng 5 – 10 phút rồi bóc vỏ.

40. Cách chiên trứng: Muốn cho trứng không bị dính vào tô trong lúc đánh trứng, trước tiên phải tráng tô bằng nước lă. Ngoài ra, cũng có thê pha thêm một chút nước khi đánh trứng để được trứng nổi phồng sau khi chiên.

41. Để đánh trứng nổi bong: Muốn cho ḷng trắng trứng nổi bong lên, trước khi đánh hăy nhỏ vài giọt chanh và một ít đường vào trứng.

42. Món khoai tây chiên ngon: Sau khi gọt vỏ khoai tây, xắt mỏng thành từng khoanh, rồi ngâm ngay vào nước muối khoảng 1 giờ. Khi vớt ra, để trong rổ cho thật ráo nước. Khi chiên nên cho vào nhiều mỡ và chờ cho mỡ sôi mới thả khoai vào. Khoai vừa vàng là vớt ra ngay.

43. Bí quyết chiên chả gị: Khi chiên chả gị thường xảy ra trường hợp chả bị cháy đen và không gịn, chưa chiên xong dầu đă bị đen. Dưới đây là bí quyết để có món chả gị ngon: cho nhiều dầu vào trong xoong, khi dầu đă hết khói, cho vài giọt chanh vào dầu sôi, khoảng 5 phút sau, cho một lát gừng đập giập vào. Khi gừng đă vàng th́ vớt ra bỏ. Chiên nhiều lượt mỗi lượt chiên một lượng vừa kín mặt dầu thôi. Khi chả gị vàng đều, hăy vớt ra cho tiếp đợt mới vào chiên tiếp.

44. Khi bị ong đốt: Khi bị ong đốt, nếu ở tay chân nặn nọc ong ra, sau đó lấy củ hành hoặc tỏi cắt đôi và chà xát vào chỗ bị ong đốt. Nếu bị ong đốt trên đầu, đâm củ hành hoăc tỏi ra cho nhuyễn rồi chà xát lên hay đắp lên chỗ ong chích.

45. Trừ kiến trong hũ đường: hăy dùng một thanh sắt hay con dao bỏ vào hũ đường, các con kiến sẽ ḅ ra nơi khác.

46. Cách nối dây bếp điện bị cháy đứt: hăy dùng một ít hàn the phủ lên chỗ giao tiếp giữa hai đầu dây bị đứt, nó sẽ được nối dính chắc chắn, xài rất bền.

47. Để chảo được bền: Chảo mới mua về, phải đổ nhiều mỡ vào đun sôi. Sau đó lấy muối bột chà xát bên trong chảo vài lần. Làm như vậy chảo sẽ được bền và thức ăn chiên không bị dính chảo.

48. Cách chữa muỗi và kiến cắn: chỉ cần xắt nát củ hành tây đắp lên những vết cắn. sẽ không bị ngứa, khó chịu nữa.

49. Tẩy vết thâm kim, mốc trên quần áo: hăy thấm ướt những vết thâm kim, mốc trên vải bằng nước cốt trái chanh rồi đem phơi ngoài nắng vài giờ. Sau đó đem giặt bằng xà bông b́nh thường.

50. Tẩy vết dơ do mồ hôi dính trên quần áo: hăy ngâm quần áo có vết dơ do mồ hôi dính ở cổ tay hay nách, lưng quần … vào giấm đun sôi để âm ấm độ nửa giờ rồi giặt lại bằng xà bông.

51. Tẩy mủ chuối dính quần áo: Mủ chuối dính vào quần áo rất khó tẩy. phải dùng giấm ngâm chỗ quần áo bị dính mủ chuối vài giờ cho vết mủ tan hết. Xong giặt lại bằng nước lạnh.

52. Để vải không đổi màu: Muốn những quần áo bằng vải hoa không bị đổi màu, sau khi giặt bằng xà bông xong phải xả thật sạch với nước lă, rồi cho vào nước xả cuối cùng một ly giấm trắng. Làm như thế quần áo không bị đổi màu, màu không bị phai nhạt đi.

53. Tẩy vết bẩn trên khăn tay: ngâm khăn tay vào nước muối độ chừng một giờ. Sau dùng xà bông bột giặt xả sạch.

54. Cách để dành sơn không khô: Sau khi sơn xong mà c̣n dư sơn trong hộp, hăy đậy nắp hộp sơn thật kín. Khi cất để nó ngược xuống (nắp ở dưới, đáy ở trên). Làm như vậy sơn sẽ không bao giờ khô.

55. Cách giữ những tấm ảnh được bền lâu: đánh tṛng trắng trứng gà cho nổi rồi dùng bông g̣n tẩm dầu hôi chấm trứng bôi lên mặt bức ảnh để cho khô rồi đem cất kỹ.

56. Giữ sơn không dính vào kính: Khi sơn cửa kính, đê sơn không dính vào kính, ḥa tan xà bông trong nước rồi quét nước đó lên trước khi sơn khung.

57. Chỉ may hay bị rối:Sau khi xỏ chỉ vào kim, bạn đâm kim vào cục xà bông hay đèn cầy, rồi kéo cho sợi chỉ xuyên qua theo kim cho đến hết chỉ. Chỉ sẽ hết rối.

58. Cách chữa vết phỏng: Khi bị phỏng do lửa, đắp ngay con giấm lên vết phỏng. Vết phỏng sẽ dịu ngay, chóng lành và không để lại sẹo.

59. Cách chữa bị cảm nắng: Khi đi ngoài nắng lâu bị cảm nắng, uống nước muối vào sẽ bớt khó chịu ngay.

60. Cách chữa bệnh ra mồ hôi chân: nên thường xuyên ngâm chân vào nước muối ít nhất mỗi ngày một lần chừng 10 phút trở lên.

61. Làm da mặt trắng trẻo mịn màng: Hằng ngày hăy rửa mặt bằng nước vo gạo thứ nhất. Da mặt sẽ trắng trẻo mịn màng.

62. Làm cho ốc hết nhớt nhanh: Muốn ốc hết nhớt nhanh để ăn liền, đổ ốc vào thau ngập nước rồi thả vào nước đó vài trái ớt đâm nát cho đủ cay, ốc sẽ vội vàng nhả hết nhớt ngay.

63. Cách làm sạch nhớt lươn: pha một thau nước vôi và muối rồi bỏ lươn vào, một lát sau lươn sẽ chết sau khi vùng vẫy chất nhờn sẽ tuôn ra. Sau đó cạo rửa và làm sạch. Nếu không có vôi có thể dùng tro bếp với muối cũng được.

florida80
12-04-2019, 20:00
64. Muốn lấy nước cốt chanh mà không cần cắt ra: Đôi khi chỉ cần vài giọt nước cốt chanh mà nếu cắt ra th́ uổng lắm. Hăy đốt một que diêm rồi thổi tắt và dùng đầu que bị đốt đâm vào trái chanh, sau đó chỉ bóp nhẹ là nước chanh sẽ tia ra ngay.

65. Cách giải độc gan: Dù kỹ hay không kỹ ǵ th́ gan của chúng ta cũng bị nhiêm độc do thức ăn thức uống bị nhiễm độc v́ thuốc sát trùng, v́ ẩm mốc, hoặc sử dụng thuốc nhiều. Để giải độc gan không ǵ bằng mỗi tuần ăn 2 – 3 trứng (gà hay vịt) không để thiếu rau cải, uống nước nhiều.

66. Chữa ngủ ngáy: Chứng ngủ ngáy là một cái tật khiến người bạn đời rất bực ḿnh, không những chỉ người bạn đời mà cả những người thân trong gia đ́nh cũng cảm thầy khó chịu. Vậy để cố gắng chữa trị cho hết: – Theo kinh nghiệm của Tàu nếu có chứng ngáy ngủ to khi thức dậy ngồi lên, duỗi hai chân thẳng ra, cúi người tới trước, há miệng thật to, ngậm lại, nhai nhai lặp đi lặp lại khoảng 7 – 9 lần. – Theo kinh nghiệm của người Việt Nam th́ ngủ thức dậy, ngồi trên giường, hai chân thơng xuống đất, cúi xuống làm động tác “cạp chân giường” tức cũng há miệng ra, ngậm lại. Theo kinh nghiệm của người Nhật là hít một hơi thuốc lá thật sâu cho sặc sụa một trận dữ dội th́ dứt được chứng ngáy to khi ngủ.

67. Cách chữa mồ hôi tay: Không có ǵ làm bực ḿnh khi hai bàn tay và hai bàn chân đổ mồ hôi luôn. Chúng tôi xin giới thiệu bài thuốc của cố lương y Vương Đăng sau khi áp dụng chừng 1 – 3 lần vô cùng công hiệu. Dùng hai cái chân gà. Lá dâu tằm ăn tươi chừng một nắm tay. Lá dâu tằm ăn xắt nhiên với hai cái chân gà, nêm nếm cho ngon như nấu canh vậy. Sau đó ăn cho hết.

68. Cách chữa rụng tóc: Thịt heo ba rọi có luôn da : 200g.Lá dâu tằm ăn tươi chừng một nắm tay.Nấu như nấu canh, chỉ nêm tiêu, muối không dùng hành lá, tỏi. Ngày ăn ngày nghỉ khoảng 10 lần trở lên th́ dứt hẳn chứng rụng tóc.

69. Cách chữa thức ăn bị hôi khói: Nếu thức ăn hôi khói th́ dĩ nhiên là ăn không ngon. Để làm mất mùi khói này th́ chế vào thức ăn đang đun sôi vài muỗng canh nước tương ngon, đậy kín lại. Độ 5 phút sau th́ mùi hôi khói sẽ mất đi.




Sưu tầm

florida80
12-04-2019, 20:02
Bà Bắc Vô Nam Tìm Chồng - Nhã Ca






Hình minh hoạ


Đó là một bà vợ Bắc kỳ có chồng tập kết từng một thời quen mặt với khu phố Tự Do- Lê Thánh Tôn. Không ai cần biết tên bà ta là ǵ, nghe nói giọng Bắc th́ gọi là bà Bắc. Bà ta nhỏ thó, gầy g̣, khuôn mặt nhọn hoắt v́ hai g̣ má cao quá, có hàm răng hô khó khép miệng, lúc nào cũng như cười mà không phải cười.


Thời đánh Mỹ cứu nước, ông chồng tập kết của bà phải trở lại miền Nam. Đại thắng mùa xuân, ổng về thành phố gặp lại vợ cũ, vậy là cặp lại, bà vợ Bắc kỳ ra ŕa.

Đôi vợ chồng cũ được cấp hai pḥng lớn trên một ṭa bin-đinh góc đường Tự Do-Lê Thánh Tôn. Vợ cũ c̣n tài sản, mua cho chồng chiếc xe Honda kiểu đàn bà. Bà vợ Bắc Kỳ vô Nam dành chồng, bà đă ở ĺ khu xóm này cả năm, đi kiện, ăn vạ, làm đủ kiểu, chửi xiên xỏ, nói móc nghéo, cả hai vẫn trơ trơ. Rồi chính bà ta phải lặng lẽ biến mất.

Bẵng đi một thời gian, bà Bắc xuất hiện lại trên đường Tự Do. Vẫn chiếc quần đen, chỉ cũ hơn, sờn rách hơn và cái áo nâu thêm nhiều miếng vá hơn, vải có co rút mà người mặc càng lúc càng thấy rộng, chỉ là bà đă gầy tới không c̣n cách nào để gầy hơn. Khuôn mặt, hàm răng hô như mái hiên tơi tả, thêm nỗi đau không khép miệng được, và thay v́ cái mếu, th́ nó đă trơ răng ra, mới nh́n, thoạt giống cái miệng cười !

Một buổi sáng cuối năm, khi chị Mùi mở cửa lấy thùng rác vào th́ đă thấy bà Bắc ngồi lù lù trước cửa.

"Mèn ơi, d́ vô khi nào vậy?"

Bà Bắc hỏi:

"Bà Muội dậy chưa?"

Bà Bắc, trước đây hay "ngồi dính" mấy bậc cấp này để ngó cho rơ "kẻ đoạt chồng", đă thường kể lể tâm sự với bà Muội. Khi c̣n cơm thừa, cá cặn, bà Muội lén đem cho người đàn bà khốn khổ này.

"D́ hổng biết ǵ hết trơn sao? Bà cháu ở riêng với cô Hợp rồi..."

Người đàn bà chưng hửng:

"Thế à?"

"Dạ. Cô Hợp cháu lóng này ăn nên làm ra. Cô là ca sĩ nổi tiếng lắm, có h́nh đăng nhựt tŕnh đó, d́..."

Có tiếng trong nhà réo gọi, bà Bắc nh́n vô, bóng dáng hai tiểu thư thấp thoáng, cô nào cũng nhớn quá là nhớn.

"Hở một chút là hổng được, kêu réo om ṣm..."

Chị Mùi lắc đầu, kéo tấm cửa sắt lại.

C̣n lâu con đường này mới có sinh hoạt. Cũng c̣n lâu, bà Ba bán thuốc lá mới khệ nệ bưng sạp ra, đặt trước cửa bin-đinh. Bà nhớ, ông thường đi làm trễ. Ông vẫn làm ở cơ quan báo chí ǵ đó. Dáng người ông rắn rỏi, tóc hoa râm, áo sơ mi trắng, quần xanh, trông cứ trẻ trung hoài. Thấy ông dắt chiếc xe Honda nữ, sao mà giàu có sang trọng quá. Nhiều khi thấy trên môi ông gắn điếu thuốc, khói bay vu vơ, bà hâm mộ quá, những lời cay đắng không làm sao thốt ra được. Chỉ khi nào có con mẹ, quần xoa đen, lót tót vội theo và nhảy ngồi đằng sau xe, lúc đó, máu ghen mới dâng lên, bóp nghẹt cổ, và bà nói bậy nói bạ, chửi bới như con mẹ điên.

florida80
12-04-2019, 20:03
Hê, bà Bắc vô khi nào dzậy?"

Bảy cà tong đây mà. C̣n hỏi nữa:

"Tính dàn trận nữa sao đây, bà."

Bà Bắc lắc đầu. Thua lâu rồi. Chẳng qua, lết vô đây v́ uất, v́ hận, và cũng v́ ở ngoài không có công việc ǵ để sống nữa. Căn hộ được chia như cái chuồng chim, tù túng, khi đứa con dâu có thêm một đứa con th́ bà không c̣n chỗ đặt chân.

"Đi đâu sớm thế?"

"Đi làm. Thôi tui đi kẻo trễ xe buưt nghen chị."

Bảy cà tong tất tưởi bước đi. Bà Bắc nh́n theo, cái miệng cười há hốc thèm thuồng. Để vào được đến đây, lần này, bà ta đă phải ăn xin ngay từ trên xe hỏa.

Bà Bắc tiếp tục thả bộ qua công viên. Dân bụi đă đi kiếm sống, chỉ c̣n con Quê đang cho con bú b́nh sữa. Con này chị biết, nó đă rà ṃn đường Tự Do này rồi.

"Mày đẻ rồi hả?"

Con Quê nh́n lên. Người đàn bà này đâu xa lạ ǵ. Trước đây nó cũng không thích bà ta. Lúc nào cũng thấy bà ta ngồi bệt xuống đất, trước, hoặc cạnh bin-đinh, chửi xiên chửi xéo nhức cả đầu. Mà sao, mới đây, trông bà đă bệ rạc tiều tụy vậy?

"Giai hay gái, hả? Thằng cu hay cái đĩ thế?"

Nghe hỏi tới Ḅ Lai, con Quê thấy vui.

"Thằng cu, thím. Nè, thím ngó..."

"Ối giời ! Thằng cu kháu quá nhỉ? Mà "lày", tớ hỏi không phải đừng “rận”, "ló nai” Tây ǵ thế?"

"Biết đâu, thím."

Giọng người đàn bà có chút ghen thầm:

"Mày mà cũng "nấy" được Tây cơ à?"

Con Quê suưt cười lớn. Ối giời, chỉ mong là đừng dính, đừng đẻ, chớ để b́nh thường th́ đường Tự Do này mấy năm nay, con lai các nước chạy đầy như cóc nhảy trời mưa ! Báu ǵ ! Nó hỏi:

"Thím muốn có một đứa hôn? Muốn th́ đẻ".

"Tao? Mày nói cái ǵ thế?"

"Phải, thím cũng hết đẻ được rồi !"

Thấy con Quê nói chuyện hay hay, bà Bắc ngồi xuống.

"Mày cho tao "bế" nó một chút. Kháu ơi "nà" kháu, xinh quá "nà" xinh chứ "nị"... Cho bà bế tí nào..."

Làm như đứa con lai nó khác con người ḿnh, bà phủi phủi vạt áo, chùi hai tay vào nhau, rồi đưa tay ra. Bế cũng nhẹ thôi, không dám ôm siết, ngắm nghía. Thằng bé không được mũm mĩm lắm, da trắng như trứng gà bóc, mắt xanh mà lông mi thưa, màu vàng như tóc. Bà nghĩ, ở ngoài Bắc, nhà nước nhồi nhét bắt nhân dân ghét thằng Mỹ, thử hỏi, ai ngoài miệng không phải nói "ghét", nhưng nếu bà có một đứa cháu như thế này th́ ước mười đời cũng không có. Nghĩ cũng hăi, nếu con gái bà mà đẻ ra một thằng cu như này, ngày trước ở Bắc th́ có yên mà sống không đă nào, nói ǵ việc lo cho cháu? Mà thằng nhỏ chắc ǵ sống nổi mà lo !

"Nó đẹp quá "nà" đẹp... Cho bà hít một cái "lào". Bố đĩ nhà mày, biết cười chưa nào. Biết cười một cái cho bà ngắm, hả, hả...?"

Bà Bắc say sưa với thằng bé. Con Quê thấy bà nựng nịu con ḿnh cũng bớt dần ác cảm.

"Thím mới vô?"

"Ừ.."

"Sao thím không ở ngoải cho khỏe, vô ra hoài tốn tiền lắm."

Đang vui vẻ nựng nịu thằng bé, mặt người đàn bà héo úa.

"Ở ngoài đó không biết lấy cái "ŕ" mà ăn."

"Vô đây cũng vậy, không nhà cửa, khổ lắm, thím biết?"

Người đàn bà thở dài. Bà kể:

"Ở ngoài đó, tao cũng khổ lắm, đói là đằng khác mầy ơi ! Có căn hộ ở quê, pḥng không ra pḥng, con giai, con dâu, cháu, ba người đă không quay trở được. Chúng nó cũng khổ, mà mày coi, cha chúng nó như thế, đi Hon-đa đẹp "nà" đẹp", ăn mặc sang như lănh đạo, mê con mẹ "cướp chồng" tao, có màng ǵ đến con với cháu..."

"Hồi lấy bà có làm giấy tờ không? Sao bà không đi kiện?"

florida80
12-04-2019, 20:04
Ối giời ! Hồi đó đánh nhau gay lắm mầy ơi. Tao lấy ông là đám cưới tập thể, có cơ quan chứng nhận đàng hoàng. Tao có hỏi cấp trên, họ trả nhời, ông ấy cũng có hôn thú với người vợ trong Nam, tập kết ra Bắc lấy vợ nữa là do hoàn cảnh chiến tranh, “nà” đảng chỉ đạo. Nay thống nhất, ông ấy không bị tội, mà kiện "ŕ" mày ơi, đời này đồng bạc đâm xoạt tờ giấy, ai "nại nà" không biết."

Con Quê cảm thấy xót thương người đàn bà Bắc, mỗi người, mỗi nơi, khổ v́ những cảnh ngộ khác nhau.

"Vô đây, thím lấy ǵ sống?"

"Tao cũng chưa biết lấy "ŕ" sống. Ở ngoài, tao nhờ viết cả chục đơn kiện không ở đâu xử hết. Ức quá, tao vô đây, ‘nần này nà’ tao liều mạng... "

"Rồi thím ăn ngủ ở đâu?"

"Thật giời có mắt, cái bà Ba bán thuốc lá bên kia ḱa, mày biết không, nói ra "nà" người cùng "nàng" với tao khi xưa. Không có bà ấy tao "nàm" sao dám vô đây. Ối này, nó bĩnh ra rồi đây, mày có ngửi thấy mùi "ŕ" không?"

Con Quê đón lấy thằng nhỏ. Cái áo cũ quấn đă muốn thấm ướt ra ngoài. Nó lấy đồ thay cho con. Coi, bả ngồi cḥm hỏm, mắt nh́n chăm chú soi mói. Bộ cứt con lai khác cứt con người ḿnh sao mà ngó dữ thần vậy, thiếu điều đưa ngón tay quẹt cho vào miệng thử. Con Quê buồn cười sự thật thà của người đàn bà Bắc nên khi cúi xuống gầm ghế đá, lôi ra ổ bánh ḿ thịt để nguội từ hôm qua, của thằng Được gửi cho, nó bẻ ổ bánh ra làm đôi:

"Thím ăn một miếng đi. Đói bụng lắm phải hôn?"

Bà Bắc cười, có chút ngượng ngập.

"Không... không thấy đói..."

"Nh́n thím là biết. Cái bụng xẹp lép hà... Thôi, cầm đi, c̣n ngượng ǵ chớ. Tui mời thiệt à nghen."

Vẫn c̣n cái thói giữ kẽ của người miền Bắc:

"Không dám đâu."

Con Quê xởi lởi kiểu miền Nam "ruột để ngoài da":

"Ăn đi mà, mời hoài mệt quá !"

Th́ ra vậy, không nề hà, không kiểu cách. Bà Bắc nh́n con bé cụt một tay, bế đứa con lai trên cánh tay c̣n lại, mặt mày khắc khổ, thiếu ăn, ốm đói, nhưng vẫn có một vẻ ǵ nhẫn nhịn, chịu đựng. Thương con bé, bà cầm tay thằng nhỏ hít hít:

"Con mẹ mày tốt quá !"

"Bữa nào không có chỗ, thím qua đây ngủ với tui nghen."

"Tao sợ..."

"Sợ ǵ? Tui đây nè, cũng không nhà không cửa, tui ở đây ai làm ǵ tui. Thím biết, nhà của trời, của đất cho ḿnh chớ của ai mà sợ, thím."

Nói th́ phải. Nhưng sự thật không có dễ vậy đâu, bà Bắc biết. Bà cảm kích con Quê lắm.

"Nuôi thím th́ không được, tụi này cũng đói lắm, nhưng chỗ ngủ th́ tụi này nhường. Tui bảo đảm cho thím, hổng sao đâu, đừng sợ."

Nhớ ra, hồi trước nó ăn ở với một thằng. Bà ta có nh́n thấy, một đứa đi, một đứa ḅ, giỡn hớt, đuổi nhau, cười cợt nối đuôi khít rịt trên đường phố.

"Thằng kia đâu rồi?"

Con Quê chưa kịp nhớ ra:

"Thằng nào, thím".

"Cái thằng nó chỉ ḅ. Sao không thấy nó đâu?"

À, thằng Ḅ. Con Quê nuốt một tiếng thở ra. Lại có người nhắc. Nó ở đâu, có ông trời biết. Nó cũng từng ngửa mặt lên trời, kêu, xin giúp nó. Ông cũng làm ngơ rồi. C̣n có tin nó được đưa đi Mỹ chữa bệnh. Bệnh ǵ nó chớ, có tật trời sinh th́ c̣n chữa ǵ nữa. Chuyện hoang đường !

"Không biết, thím."

"Bộ nó bỏ mày hở? Sao thằng đó độc thế?"

"Không phải đâu thím ơi. Bị bắt. Công an bắt đó."

"Bị bắt? "nàm" sao mà tin được. Giời ơi, nó "nàm ŕ" mà bị bắt chứ? Bắt th́ cũng phải thả..."

"Tui biết đâu, thím. Bị bắt, ai cũng thấy, chỉ không thấy về..."

Người đàn bà thở dài. Sao cảnh ở đâu cũng vậy, trong này hay ngoài kia cũng đầy người khổ như thế. Chịu thôi. Thấy con Quê cứ thở ra. Thở ra, nuốt vô, đă quá thường đối với những người như chị.

* Khi bà Bắc trở lại góc đường Tự Do-Lê Thánh Tôn th́ d́ Ba đă dọn xong hộp thuốc lá. D́ Ba ngồi đằng sau hộp thuốc, gác một chân lên kiểu "nước lụt", ngó mông lung. Thấy người đàn bà bất thần hiện ra, khuôn mặt d́ Ba không được vui.

"Lại vào rồi hả?"

"Vâng."

"Bà thiệt chưa tởn? Người ta đă không ngó ngàng, làm cách chi cũng trơ trơ vậy thôi..."

florida80
12-04-2019, 20:04
Giọng d́ Ba nửa Bắc nửa Nam.

"Ở ngoài đó sống không nổi..."

"Vô đây sống nổi? Bà không biết th́ thôi. Tui v́ bà cũng bị cảnh cáo mấy lần. Lần này không yên với họ đâu."

Người đàn bà cúi đầu. Mấy sợi tóc bạc không ăn nếp trong vành khăn rung rung. D́ Ba lại thương cảm, thở dài:

"Đă nói rồi, kiện tụng c̣n chưa đi tới đâu. Người ta làm lớn, nhà báo kia đấy bà ạ... Gớm, hà tiện vắt cổ chày ra nước. Lâu lâu, ve chai cân báo “Sài G̣n Giải Phóng”,, ghính một ghính đi không nổi. Tiền không đó. Bà lấy cái ǵ ra mà so với người ta..."

Thấy người bạn cùng quê cúi đầu, khuôn mặt khổ ải, d́ Ba lại sót, giận:

"Đă nói ở ngoài đó cho yên. Làm cái ǵ được nữa mà ra với vô. Nó có sót có thương ǵ không? Tui thấy là... C̣n nữa, con mẹ c̣n nói xỏ nói xiên tui... a, dám chứa dân lậu, không giấy tờ, không hộ khẩu. Con này cũng đừng tưởng, không vừa. Xăn quần, chống tay vặt lại liền.. vặt cho một cái là im re, tưởng giỏi...Thấy bất bằng, không nhảy vô tức chết !"

C̣n nữa, hễ thấy bà Bắc này là d́ Ba nhớ quê:

"Ngoài ra sao, có khá hơn không?"

"Ôi dào, khá cái "ŕ" mà khá. Chúng "ló" giàu lên, dân mới "nà" khổ nhiều chứ "nị"..."

"Ruộng ngoài đó, có máy cày chưa?"

"Máy? Máy "nà" cái "ŕ"? Con trâu c̣n không có mà cày, người làm trâu cày thế thôi... "

Như sợ d́ Ba không hiểu ra, bà tiếp:

"Mới đây, bên Tàu mua móng trâu giá cao lắm, vậy là ở quê ḿnh, chặt, lột móng trâu đem qua biên giới bán, trâu c̣n mấy con !"

"Mua làm ǵ vậy?"

"Tui "nàm" sao biết được. Chỉ biết giá cao lắm, bốn bộ móng chân mua giá nhời hơn bán một con trâu mới "nà nạ"..."

Lạ quá ! Nhưng cả hai người đàn bà đều không hiểu. Họ nói qua chuyện khác. Đến trưa, d́ Ba mua bánh ḿ ăn, bà Bắc lại được nửa ổ.

Cả buổi chiều, bà Bắc đi xuống đi lên con đường Tự Do, ngắm nh́n dăy phố quen thuộc với những tiệm buôn. Đă thay đổi nhiều. Vài tiệm đóng cửa, vài tiệm đă thay đổi mặt hàng khác. Xuống nữa là khách sạn, nhiều Tây Mỹ ra vô quá. Bộ thằng Mỹ nó trở lại rồi sao? Theo sự hiểu biết của bà th́ nhà nước thù thằng Mỹ lắm, đời nào để cho nó sang nước ḿnh đi khơi khơi như thế. Bà nhớ ở ngoài Bắc hồi đó, bắt được một thằng Mỹ giặc lái là trói gô lại, dẫn đi khắp đường làng quê, hô hào, vận động bà con căm thù, ném đá. Người vận động là ông chồng của bà chứ ai? Bà nghe chồng, đă ném đá, nhiều ḥn đá đă ném trúng... mà kể cũng lạ, ném trúng mà bà không thấy vui, c̣n thấy chùn tay... Không lẽ trở mặt nhanh như vậy, chắc là mấy ông "Liên Xô" cố vấn vĩ đại thôi. Bà ngó hoài từng tốp đi ra đi vô khách sạn, như con mán lạc chợ !

Bà canh giờ trở lại chỗ bán thuốc lá của d́ Ba. Trước giờ công nhân viên đi làm về th́ không trật được. Phải nh́n cho rơ coi con đàn bà giành chồng ra làm sao, thằng đàn ông phụ bạc thế nào. D́ Ba hỏi chuyện, bà không định tâm, trả lời tầm bậy tầm bạ. D́ Ba lắc đầu:

"Khổ, già hai thứ tóc mà c̣n chưa muốn yên. Ghen cái ǵ nữa mà ghen!"

Không uổng công chờ. Chiếc xe Honda phụ nữ từ ngă tư Lê Thánh Tôn quẹo lại, tấp vô lề. Ông đó. Bà run lên. Phải mà, con người đó, cánh tay đó, đă từng ôm ấp bà suốt mười mấy năm với cuộc sống gian truân, cùng khổ. Vậy mà bây giờ, con người đă khác đi, béo tốt, tươi tắn. C̣n con đàn bà đâu không thấy? Chắc giờ này nó đang dọn mâm cơm ở trên lầu cao kia. Bà đứng như trời trồng nh́n ông dẫn chiếc xe lên lề. Ông chợt nh́n thấy bà, ánh mắt vừa thoáng gặp đă quay đi. Bà chạy lại:

"Ông..."

Ánh mắt quắc lên:

"Lại vô nữa, vô đây làm cái ǵ?"

"Tui..."

florida80
12-04-2019, 20:06
Hừ. Đừng có lải nhải…” Lạnh lẽo, tàn nhẫn, ông dẫn chiếc xe vào bên trong nhà. Người đàn bà lùi lại đứng kéo vạt áo nâu rách lên chùi nước mắt.

Hôm đó, bà Bắc lang thang cả buổi tối, buồn bă, thất thần. Bà cũng không ngờ ma đưa lối quỷ dẫn đường ǵ mà khi gặp ông, miệng bà cứ gọi, cứ hỏi... Bà c̣n biết con đường nào để đi. Về quê, con trai trăm bề vật lộn với sinh kế, con dâu phàn nàn thêm một miệng ăn, thằng cháu th́ có lần chửi bà "Đéo mẹ mày, không bà nội bà ngoại ǵ hết”. Phân bua th́ con trai đấm ngực kêu trời, con dâu đay nghiến "Bà không ra bà, cháu nó mới hỗn".

Đường phố buổi tối nhộn nhịp. Qua một con đường, bà nghe tiếng nhạc inh tai nhức óc. Toàn là người ăn vận lịch sự, con trai con gái từng tốp. Con gái ở trong này ăn mặc như vậy sao? Váy ngắn cũn cỡn, áo mỏng bày cả da, c̣n bá vai bá cổ con trai, cười đùa, giỡn hớt. Bà thấy chói mắt, xót trong bụng quá... Bà lại lầm lũi đi ngược trở lại, lúc băng qua đường ở nhà hát thành phố, suưt chút bà bị một đoàn xe đạp đang đua tông phải. Bà nhảy được lên lề đường, mặt tái xanh mà trống ngực đập liên hồi.

Đứng một lúc cho cơn sợ giảm đi, bà mới lo đi t́m chỗ ngủ. Lúc này đă khuya, chắc d́ Ba ngon giấc lâu rồi. Bà nhớ tới con Quê, vội bước tới công viên.

Khu công viên tối thui, bà con ngủ cả rồi chứ ǵ? Càng hay, sẽ không ai nh́n thấy bà ta. Bà Bắc cẩn thận bước lên mấy bậc cấp. Có mấy con ǵ nhúc nhích từng cục ở cạnh bụi cây? Bà định thần nh́n xuống, suưt nữa kêu lên. Một cặp đang làm chuyện "bậy bạ". Bà lắc đầu, bước tới nữa, lại đụng một bóng người đang đi tha thẩn:

"Con mẹ mày, ở đâu tới đây?"

Bà Bắc đứng lại. Mũi bà thoáng ngửi một mùi thơm hăng hắc. Cô gái tóc xơa, gầy c̣m, lại nạt tiếp:

"ĐM. Cút xéo ngay... Mắt với mũi để đâu?"

Bà đoán ra rồi, một cô gái "bán hoa" đây thôi. Bà cũng không vừa:

"Này, cái đĩ, tông người ta c̣n "na" cái "ŕ", hở?"

"Nói ai là cái đĩ, con mụ kia..."

Trong bóng tối, một giọng:

"Nè, việc ai nấy làm, ồn ào nửa đêm nửa hôm... ĐM con nào đó..."

Cô gái lỉnh. Bà Bắc cũng nín khe. Một sự nhịn chín sự lành mà, mấy chục năm bà đă quen nhịn.

Lần đến chỗ con Quê, ghế đá bỏ trống. Bà ngồi xuống, rồi mệt mỏi, bà đặt lưng, và ngủ liền.

Ai kéo, ai đá bà b́nh bịch vậy. Bà trở dậy. Một người đàn bà bế đứa bé con.

"Ai cho nằm đây ngủ, đồ vô duyên..."

"Tui...."

"Kinh tế mới phải không? Ở đây không c̣n chỗ chứa, t́m chỗ khác đi..."

"Tui không phải kinh tế mới đâu..."

"Không phải? Ở tù ra phải không? Biết mà, coi, kiểu này là mới ra khỏi tù. Tội ǵ? Ăn cắp, lường gạt? Vô gia cư há?"

Tất cả các tội người kia nói ra bà đều không có. Nói là "vô gia cư", bà có một chỗ che mưa che nắng ở ngoài quê kia mà, nhưng giờ đây...

"Sao, hổng trả lời... Muốn ǵ nữa đây? Tính ăn cắp ǵ đây?"

Khó khăn lắm bà mới lên tiếng được.

"Tui t́m con cụt..."

Bà định nói "con cụt tay...", nhưng sợ chọc giận người đàn bà kia nên sửa lại:

"...con...Que..."

"Ở đây không có ai là que, là nhánh ǵ hết trơn... Bà đừng có nói láo... Đi đi..."

Bà Bắc nhận ra đứa nhỏ trên tay chị đàn bà rồi, cái thằng bé lai mà lúc sáng bà đă bồng, đă ôm...

"Tui t́m gặp mẹ của thằng bé này này.

Người đàn bà là chị Th́n, ngó kỹ bà ta một lần nữa....

"Chị biết?"

"Vâng, mẹ của nó... cụt một cánh tay..."

"X́, cụt tay th́ ăn nhằm ǵ chớ !"

"Vâng, vâng..."

Chị Th́n ngần ngại. Lỡ họ quen biết nhau th́ sao. Chị muốn gọi chị Bảy hỏi cho ra lẽ, nhưng giờ này Bảy cà tong cũng đă ngủ. Tự nhiên chị thấy giận con Quê. Giờ này c̣n chưa thấy về. Làm ăn th́ cũng có chừng mực chớ. Chết nghen con ! Nhưng rồi giọng chị vui mừng:

"Kia, con Quê nó dźa..."

Con Quê tới, ngó bà Bắc:

"Thím phải không? Tui tưởng ai..."

Chị Th́n:

"Tao cũng tưởng ai nên tới đuổi bả đi đó mày..."

"Hiểu lầm hết. Nè, thím, đây là chị Th́n, c̣n đây là thím... thím ǵ...à thím Bắc...Bắc là tên thím, c̣n thím ở ngoài Bắc mới vô..."

Chuyện ǵ lạ vậy. Bộ con Quê có bà thím ở ngoài Bắc? Bà con mới ở trên trời rớt xuống? Con Quê liếng thoắng:

"Chị Th́n tốt lắm thím. Hổng có bả là tui mệt rồi, đâu biết nhờ ai coi con để đi làm..."

Bà Bắc ngơ ngác:

"Đi làm giờ này?"

"Phải, đi làm vào ban đêm chớ ban ngày t́m đâu ra mối..."

Tai bà Bắc nghễnh ngăng, nghe chữ mối, không hiểu rơ lắm, đoán, con này đêm đi bắt thằn lằn rắn mối sao? Nếu có vậy, bà cũng đi bắt kiếm ăn, khó khăn ǵ.

florida80
12-04-2019, 20:06
Rắn mối ở đây nhiều lắm hả? Đâu, tao đi bắt cùng..."

Con Quê cười rộ. Rồi chợt nhớ đang nửa đêm nó bịt miệng lại. C̣n chị Th́n th́ lắc đầu, chê người đàn bà quê mùa, lại là thím của con Quê. Ở đâu ra có bà thím vậy.

"Mày bà con với bả?"

"Không đâu chị Th́n. Tui biết bả lâu rồi nhưng mới nói chuyện sáng nay thôi..."

"Mới sáng nay... mèn ơi...Mày khùng rồi..."

Con Quê nói:

"Khùng ǵ, th́ cũng như chị, không có thằng Hôi giúp, c̣n lâu chị mới nhập hộ được đây. Giúp người ta làm phước bà à..."

Con Quê bế thằng bé.

"Cám ơn chị Th́n, chị dzề ngủ nghen... Thôi được rồi, để tui..."

"Để tôi..."

Bà Bắc lại đón lấy thằng bé. Chị Th́n nh́n, lắc đầu bỏ đi. Chị c̣n biết nói ǵ nữa, hoàn cảnh chị, nếu không có thằng Hôi, không được dân bụi thương, giờ chị ra sao rồi...

Buổi tối hôm đó con Quê thu xếp cho bà Bắc ngủ chung cùng một chiếc chiếu. Chưa quen cảnh màn trời chiếu đất, bà Bắc khó ngủ, thức chong đến gần sáng mới thiếp đi một lúc. Vậy chớ sáng ra, bà Bắc cũng bỏ tiền ra mua khúc bánh ḿ đăi con Quê, tỏ ḷng cảm kích.

"Mèn ơi, ai biểu thím mua. Tui có tiền nè..."

Con Quê c̣n dọa:

"Ở đây khó kiếm tiền lắm, giữ mà tiêu. Thím th́ hết đi bắt "rắn mối" được rồi.

Bây giờ th́ bà Bắc đă hiểu đi "bắt mối" không phải là bắt thằn lằn rắn mối. Rơ là bà không đi "bắt mối" được. Hai thím cháu cười nói vui vẻ. Con Quê định tối nay, nói với chị Bảy cà tong, giúp đỡ cho thím Bắc sinh sống chung ở đây. Nhưng đến tối nó lại "đi làm" sớm, Bảy cà tong bận. Lúc chiều, thím Bắc lại sang ngồi bên thùng thuốc lá với d́ Ba, con Quê bỏ lỡ dịp giới thiệu. Phải mấy ngày sau, bà con mới biết rơ. Ai cũng thương con Quê, và khi nghe hoàn cảnh của thím Bắc, không ai nỡ xua đuổi. Sợ xẩy ra chuyện, con Quê dặn chị Th́n:

"Nhớ canh chừng bả, không bả lại nổi điên nổi khùng sinh chuyện..."

Chị Th́n phàn nàn:

"Tui đă canh giữ hai đứa nhỏ, lại c̣n canh chừng bả nữa, có là ba đầu sáu tay..."

Thiệt ra, ba đầu sáu tay cũng không canh giữ thím Bắc đươc. Vài ngày sau, mọi người dỗ dành, khuyên bảo tưởng đă nguôi ngoai. Vậy mà một buổi sáng lại sinh chuyện.

Lúc đó, bà Bắc ngồi với d́ Ba ở thùng thuốc lá. D́ Ba ngồi trên ghế c̣n bà Bắc ngồi bệt dưới đất. Họ cùng ăn mấy củ khoai lang bọc trong tờ giấy vở học tṛ tèm nhem màu mực tím. Ở góc đường, sáng sáng có một bà cắp cái thúng bán khoai lang luộc, đắt hàng lắm.

Th́nh ĺnh, bên trong, ông "nhà báo" dắt chiếc xe ra, bà vợ, quần đen láng, áo xoa thêu, cầm cái giỏ xách ni-lông, loại mới sản xuất của một công ty quốc doanh làm ra do nhựa tái sinh. Thím Bắc ngừng nhai, củ khoai nằm trên tay.

"Con giành chồng".

Người đàn bà quê mùa, tội nghiệp đứng bật dậy. Miếng khoai lang đang ăn dở rơi xuống đất. Hàm răng ch́a ra và ánh mắt căm hờn. D́ Ba nắm tay người đàn bà:

"Thôi đi. Làm ǵ đây?"

"Tôi..."

Giọng bà Bắc nghẹn ngào. Người vợ đang dướn người để ngồi sau yên xe. Xe nổ máy chờ. Th́nh ĺnh bà Bắc nhào tới. Nhanh nhẹn, một tay túm cục tóc bối, một tay xô. Người đàn ông nhảy xuống khỏi xe, giằng vợ lại. Chiếc xe ngă, nằm vắt trên lề đường, máy vẫn nổ.

"Làm ǵ thế, hả?"

"Con cướp chồng, tôi sống chết với nó... "

"Dang ra..."

Với người đàn ông đă từng cầm súng, từng vượt Trường sơn, một người đàn bà ốm đói như bà Bắc th́ có nghĩa lư ǵ. Xô mạnh một cái, bà Bắc ngă xuống đất, đầu đụng vào lề đường kêu đánh cốp một tiếng.

"Ối giời ơi, nó giết tôi..."

Bà dăy đành đạch, kêu làng kêu nước, kêu ông phường, ông quận, ông sở công an, kêu luôn cả bác Hồ. Người đàn ông đỡ người vợ miền Nam, cơn giận làm mặt ông ta xanh dờn, hiện rơ từng nét nhăn. Tiện chân, ông đá bà vợ miền Bắc một cái rồi dằn chân lên người bà.

"Con đàn bà khốn nạn..."

Thằng Phu sửa xe cùng d́ Ba chạy tới một lượt đỡ người đàn bà khốn khổ lên.

"Ông làm ǵ đánh người ta..."

Thằng Phu sừng sộ. Bên mé đầu của bà Bắc, máu rỉ ra, ướt mèm một mớ tóc, chảy dàn xuống một bên mặt.

"Quân giết người, bớ ông phường, bớ nhà nước..."

"Mày dám chửi cả nhà nước? Con đĩ già... "

Ông xông tới. Một cú đá nữa, người đàn bà lăn xuống lề đường. Không nghe bà ta kêu la ǵ nữa. D́ Ba:

"Đánh chết người sao đây, coi..."

florida80
12-04-2019, 20:07
Nó làm bộ, giả chết... Màn này thuộc lắm rồi..."

Ông ta dựng chiếc xe dậy. Máy vẫn nổ. Người vợ leo lên yên sau, tay ôm chặt eo ếch chồng. Chiếc xe vù đi, mất dạng.

"Khổ, c̣n ghen cái ǵ nữa mà ghen chớ. Sao mà ngu... "

D́ Ba cùng thằng Phu đỡ bà Bắc dậy. Bà đă bất tỉnh, máu trên đầu chảy rỉ rả. Quưnh quáng, d́ Ba lấy một bánh thuốc lào gỡ ra, dém vào mảng đầu bị rỉ máu. Thằng Phu:

"Chở bả vô nhà thương đi..."

"Nhà thương ǵ mày, vô cái nhà ghét đó c̣n chết chắc hơn nữa mậy."

Chị Mùi và mấy người đàn bà nữa chạy ra. Bà Bắc được vực vào phía sau cầu thang, chỗ trú mưa nắng của d́ Ba. Chiếc ghế bố được dựng ra và người đàn bà khốn khổ được đặt nằm trên đó. Con Quê và chị Th́n tất tả tới với mớ bông g̣n và chai thuốc đỏ mới "năn nỉ" xin được bên nhà thuốc quốc doanh. Một lúc sau, bà Bắc đă khá hơn, mở mắt, nói được, nhưng toàn là nói sảng.

"Có sao không vậy nè?"

Con Quê nóng nảy. D́ Ba thở ra:

"T́nh đời vậy đó, khi lấy người ta, vợ vợ chồng chồng, một ngày cũng là t́nh nghĩa, con người hơn con chó một chút là ở chỗ đó thôi... "

"Thằng chả đánh?"

"Th́ ai vô đó, bây."

"Đồ ác nhơn, trời đánh nó đi."

"Đánh xong c̣n tàn nhẫn bỏ đi..."

"Rồi bả chết th́ sao?"

"Sao nữa. Chó chết là hết chuyện..."

"Phải vậy hôn?"

"Hơ, vậy th́ sao? Thưa đi. Mà thưa ai. Người ta là cán bộ, muốn bỏ tù ai c̣n được nữa ḱa..."

"Ờ hén !"

Buổi khuya hôm đó, d́ Ba biết người đàn bà này sẽ không chết chóc ǵ. Nhưng lúc bà ta tỉnh dậy, đ̣i uống nước. Bà cầm ly nước trên tay, bàn tay run rẩy và nước sóng đổ ra ngoài. D́ Ba trách:

"Mèn ơi, cẩn thận một tí được không..."

Bà Bắc cười. Vậy là ổn rồi. nhưng nụ cười không ngừng ở đó, mà cười nữa.

"Làm cái ǵ vậy? Ma bắt sao cười dữ thần vậy, má !"

D́ Ba rủa. Bực ḿnh quá đi chớ. Bộ chuyện vui lắm sao cười ! Vậy mà bà Bắc cười nữa.

"Vui lắm sao cười hoài vậy?"

Giọng bà Bắc như một người nào khác:

"Vui? Cũng vui chứ "nị". Cái đầu tui sao nó quay ṿng ṿng..."

"Có sao hông đây?"

Giọng Bắc của d́ Ba lại đặc tiếng miền Nam. Bà Bắc đưa tay lên đầu xoa xoa, ly nước cầm một tay lại sánh ra ngoài.

"Chị nói cái "ŕ" thế !"

"Cái mả bố bà. Vớ vẩn."

"Hi hi, cái mả bố. Mả bố... mả bố...

D́ Ba mở to mắt ngạc nhiên. Dưới ánh sáng của ngọn đèn từ pḥng sau, nơi làm kho dọi tới, khuôn mặt bà Bắc đă như một người nào khác lạ. Vẻ khắc khổ, hờn oán đă tiêu tán mất đâu rồi. Trông cái mặt nghệch ngạc, cái miệng có hẳn nụ cười chớ không chỉ hở hàm răng hô. Vừa ngạc nhiên vừa sợ hăi, d́ Ba nạt:

"Nói cái ǵ vậy hả? Điên rồi hả?"

"Ai điên?"

Nói xong, bà Bắc ôm mặt. Ly nước bà đ̣i uống chưa có một giọt vô miệng.

"Đau đầu quá, tui ngủ..."

Bà Bắc nằm xuống, quay mặt vô tường, im ĺm. D́ Ba lắc đầu. Lôi cái chăn cũ, bà trải ngay dưới chân ghế bố, đặt lưng xuống. Kệ chuyện ǵ xẩy ra, c̣n ngày mai mệt nhọc đang chờ. Hễ mở mắt ra là thấy khổ ! Chiếc ghế bố rung lên. Th́ ra, bà Bắc cũng không ngủ.

Sau bữa "đụng độ" ít lâu, suốt ngày bà Bắc lân la bên con Quê và thằng “ḅ lai,” trở thành “thím Bắc” của xóm bụi. Con Quê lại thêm một miệng ăn.

D́ Ba sau đó nói phóng lên là bà Bắc khùng khùng. Khùng ǵ đâu. Chị Th́n căi. Khùng ǵ mà khôn quá chừng. Đi qua đường biết tránh xe, bế con cho con Quê, biết rửa ráy, lau cứt đái cho thằng nhỏ gọn ghẽ.

Chiều ba mươi tết năm ấy, Bảy cà tong nấu một nồi cơm nếp. Con Nết gặp mối sộp, ra chợ Cũ mua hai con vịt quay. Nước lạnh do mụ Cùi mang từ máy nước. Chị Th́n và con Kiểm góp gói đậu phọng nấu với mấy củ khoai lang.

florida80
12-04-2019, 20:07
Ăn tết vui vẻ, dân bụi chọc thím Bắc:

“Nó "nấy" chồng của thím, thím không đánh chết cha con đĩ đi..."

Thím Bắc lắc đầu, trề môi:

"Ḿnh khôn rồi, không ngu tranh thủ nữa."

Rồi thím cười:

"Cho nó hầu chết mẹ luôn !".

Đầu năm, thấy "chồng cũ" chở con mẹ "giành chồng" xuất hành, thím chỉ đứng nh́n theo với ánh mắt hiền lành, với cái miệng cười quá khổ không thể khép lại nữa.

florida80
12-04-2019, 20:09
Tuổi Xuân Huy Hoàng, Tuổi Già Hiu Quạnh









Margaret Thatcher là nữ thủ tướng đầu tiên của Anh quốc, cũng là một trong những chính trị gia quyền lực nhất trong lịch sử, được truyền thông gọi là “Người đàn bà thép” (Iron Lady) của nước Anh. Nhưng đằng sau hào quang chính trị, “người phụ nữ thép” ấy lại phải chịu đựng nỗi buồn vô tận của sự cô độc và bi ai.




Có sự nghiệp và t́nh yêu, nhưng thất bại khi làm mẹ

Thatcher từng nói rằng, trong thế hệ của bà, sẽ không có một người phụ nữ nào trở thành thủ tướng. Nhưng chính bà lại làm được điều ấy. Bà không chỉ trở thành nữ thủ tướng đầu tiên ở Anh, chứng minh rằng phụ nữ có thể đặt chân lên bục vinh quang vốn thuộc về nam giới, mà c̣n làm được điều mà nam giới không thể làm.

Thời trẻ, Thatcher học hành rất chăm chỉ, nhờ vào nghị lực và sự kiên tŕ bền bỉ, bà đă thi đậu vào trường đại học Oxford. Thatcher đă trở thành nữ ứng cử viên của Đảng Bảo Thủ ở tuổi 25.




Vào thời điểm này, bà gặp Denis, một thương nhân giàu có đang điều hành tập đoàn của gia đ́nh. Denis yêu Thatcher ngay từ cái nh́n đầu tiên, lúc ấy là một cô gái trẻ xinh đẹp và có đầu óc chính trị. Không lâu sau hai người tiến đến hôn nhân, sau hai năm kết hôn họ sinh được đôi long phụng – một trai, một gái.




Nhưng bà mẹ trẻ như Thatcher không có nhiều thời gian dành cho con cái. Khi cặp song sinh mới được hơn hai tuần tuổi, bà lập tức quay trở lại với sự nghiệp chính trị của ḿnh. Lúc ấy, Denis luôn ở phía sau âm thầm ủng hộ vợ, Thatcher đạt được hạnh phúc viên măn trong hôn nhân nhưng trong quan hệ với con cái bà lại là một người mẹ thất bại.




Bà bận rộn với các hoạt động chính trị, bỏ bê việc giáo dục con cái, cuối cùng trở thành trường hợp “mẫu từ tử bại”, ư nói mẹ tài giỏi nhưng con th́ thất bại.


Những năm cuối đời, Thatcher từng nói rằng: “Nếu thời gian có thể quay ngược lại, tôi tuyệt đối sẽ không bước chân vào đấu trường chính trị, v́ gia đ́nh tôi đă phải trả giá quá đắt cho điều ấy”.




Bởi v́ trong suốt sự nghiệp, Thatcher luôn bận rộn với các hoạt động chính trị, đến mức không c̣n thời gian và tâm trí dành cho con cái. Quan hệ giữa bà với cô con gái Carol vô cùng lạnh nhạt; mặc dù cậu con trai Mark gần gũi hơn nhưng lại không cho bà được nở mày nở mặt. Cậu bé ham chơi, lười học, chẳng những thành tích học tập kém mà c̣n ỷ lại vào quyền thế của mẹ mà tỏ ra cao ngạo, thường “xưng vương xưng bá” trong những năm học đường.




Sau khi trưởng thành, Mark tham gia cuộc đua xe Paris-Dakar Rally năm 1982, sau đó bị lạc nhiều ngày trong sa mạc Sahara. Đây là lần đầu tiên kể từ khi tiếp nhận vị trí thủ tướng, Thatcher rơi nước mắt trước mặt công chúng. Bà đă phải chỉnh cầu chính phủ các nước giúp đỡ để giải cứu con trai.

florida80
12-04-2019, 20:10
Sau khi được cứu, con trai của Thatcher lại tiêu phí một lượng rượu lớn trong khách sạn nhưng không chịu chi trả. Cậu cho rằng việc chính phủ giải quyết giúp ḿnh là điều đương nhiên nên không ngừng tranh chấp với ban ngoại giao và các nhân viên khách sạn, cuối cùng cảnh sát phải đích thân can thiệp.




Những năm sau đó, Mark lại mượn địa vị của mẹ và tiền tài của vợ mà không ngừng chơi bời, tham gia các hoạt động mạo hiểm, tiêu tiền tốn của. Khi tham gia vào cuộc đảo chính ở Guinea, cậu bị bắt ở Nam Phi và bị kết án 4 năm tù treo cùng với khoản tiền phạt khoảng 313.000 bảng Anh. Bà Thatcher cũng buộc phải cầm tiền đi Nam Phi để chuộc con trai về.




Những năm cuối cùng khiến người đời cảm thán măi không thôi

Thủ tướng Thatcher từng nói rằng, nhà là nơi mà bạn không cần phải làm bất cứ điều ǵ.

Trong ngày kỷ niệm 50 năm kết hôn, Thatcher bất ngờ đột quỵ và mất đi một phần kư ức. Hai năm sau chồng bà qua đời, đó là cú sốc mạnh đối với Thatcher khiến trí nhớ của bà ngày càng kém hơn, bà thường nghĩ rằng ông vẫn c̣n sống trên đời. Nỗi đau mất chồng không hề thuyên giảm theo thời gian, có một lần tỉnh dậy giữa đêm khuya, bà đă khoác lên ḿnh một bộ quần áo trang trọng, rồi đi đến viếng mộ phần của ông.






Trong lễ sinh nhật lần thứ 77, Thatcher nhận được bốn tấm thiệp chúc mừng, bà bày chúng lên bàn và đăm chiêu ngắm nh́n. Lúc ấy, con trai bà sống ở Tây Ban Nha, con gái th́ ở Thụy Sĩ, những đứa cháu đang ở Mỹ, tất cả những người thân yêu đều hiếm khi trở về thăm bà. Carol, con gái của Thatcher tâm sự: “Một người mẹ không thể mong đợi những đứa con đă trưởng thành của ḿnh bỗng chốc trở nên vồn vă, nồng ấm – điều mà chúng không quen”. Đánh đổi cho những năm tháng huy hoàng trên vũ trường chính trị là một tuổi già cô đơn, hiu quạnh. Bà không thể hy vọng được vui hưởng tuổi già bên con cháu, thậm chí một mơ ước con cái sẽ trở về thăm nhà cũng là mơ ước quá xa vời. Đời người giống như một ṿng quay tuần hoàn, khoảng thời gian không có người thân bên cạnh ai ai cũng từng trải qua, với Thatcher là những năm cuối đời trống trải, c̣n với các con của bà là một tuổi thơ thiếu vắng h́nh bóng mẹ.




Vào lễ đại thọ ba năm sau, có lẽ v́ quá tưởng nhớ đến những ngày tháng nhộn nhịp trước kia, nên bà đă tổ chức đại tiệc với 650 khách tham dự, ngay cả Nữ hoàng Elizabeth II, Hoàng tử Charles và Thủ tướng Tony Blair đều đến chúc thọ bà. Thatcher đă lấy lại phong thái năm xưa, vẫn là nụ cười tự tin như ngày nào, nhưng đáng tiếc tất cả chỉ giống như một ánh đèn loé lên trong phút chốc.

C̣n lại bên bà, vẫn là màn đêm tịch mịch và những căn pḥng hoang vắng không một bóng người thân.




Ở tuổi xế chiều, nhà mới là nơi cuối cùng chúng ta trở về

Trong những năm tháng dài dằng dặc cùng với nỗi cô độc lúc cuối đời, Thatcher lại bị đột quỵ. Mọi thứ đối với bà đều trở thành thử thách, ngay đến xem báo cũng rất khó khăn, vừa đọc câu sau đă quên câu trước. Ở tuổi xế chiều, Thatcher phải chịu nỗi khổ về tinh thần, cơ thể cũng bị bệnh tật tàn phá, lại c̣n phải chịu đựng sự lạnh nhạt và xa cách của con cái.




Trong pḥng, bà đặt rất nhiều bức ảnh của chồng, con, và các cháu. Nhưng bên cạnh bà lại không có bất cứ người thân nào, làm bạn với bà chỉ có bác sĩ và y tá. Cho đến phút lâm chung, con trai, con gái cũng không có mặt kịp thời để lo lắng hậu sự cho bà.






những năm cuối đời của Thatcher thật khiến người đời phải cảm thán, nhưng làm sao trách được mệnh Trời? Ai ai cũng phải sống cho xă hội, cho thân nhân, và cho chính ḿnh. Những năm tháng son trẻ khiến con người ta ch́m đắm trong sự nghiệp, trong danh vọng và hào quang của quyền lực. Nhưng khi ánh hào quang ấy qua đi, ta chỉ c̣n lại ta, chỉ c̣n lại cái thân xác đă hao ṃn v́ năm tháng. Vậy th́, đâu mới là cuộc sống đích thực của chúng ta? Là tuổi trẻ ước mơ hoài băo, là những năm tháng phồn hoa, là vinh quang tột đỉnh, hay là một tinh thần thản đăng và b́nh yên?

florida80
12-04-2019, 20:11
Với cố thủ tướng Anh Margaret Thatcher, có lẽ bà là người thấu hiểu hơn ai hết rằng: Sự nghiệp có thể cho chúng ta danh tiếng, địa vị và cảm giác thành tựu. Nhưng đến lúc chúng ta cởi bỏ chiếc áo choàng danh vọng ấy, th́ trong đêm khuya một ḿnh thanh tĩnh cũng là lúc chúng ta hiểu rằng ai cũng sẽ dần dần già đi. Danh tiếng cuối cùng rồi cũng sẽ phai nhạt, cảm giác thành tựu rồi cũng dần tan biến. Tiền dẫu c̣n giữ lại được, th́ khi già cả yếu ớt, cả núi vàng biển bạc cũng không thể mang lại hạnh phúc. Cuối cùng, chỉ có gia đ́nh mới là nơi trở về, nơi cho ta nương tựa.




Lúc bị thương, nhà là một chiếc ô che mưa chắn gió, lúc vui vẻ nhà là nơi hạnh phúc ấm áp đong đầy. Sự nghiệp không thể nào thay thế cho t́nh người, công danh cũng không thể thay thế cho một gia đ́nh hạnh phúc. Đáng tiếc đến giai đoạn cuối cùng của cuộc đời, rất nhiều tỷ phú và những chính trị gia quyền lực mới nhận ra điều này.




Mong rằng những ai đọc bài viết này sẽ hiểu được, tiền tài, danh tiếng chỉ là những thứ nhất thời, đều không thể đem lại cho chúng ta hạnh phúc lâu dài, chỉ có gia đ́nh mới là nơi chúng ta dựa dẫm cả đời, là nơi đáng tin cậy và là nơi cuối cùng chúng ta đi về.

Nguyện cho những ai đọc bài viết này đều cùng gia đ́nh sống ḥa thuận, hạnh phúc một đời.






Theo Soundofhope

florida80
12-04-2019, 20:12
Vàng

Mỗi ngày hai buổi đi, về sở làm, Quốc phải đi qua ga xe điện-ngầm Montparnasse làm trạm trung chuyển.
Có một ngày, đường xe điện ngầm về nhà Quốc tạm ngừng hoạt-động để sửa chữa, Quốc phải xử dụng đường xe điện ngầm khác trên cùng một ga trung chuyển, nhưng phải mượn lối đi qua hai thảm thang máy khá dài...

Khi vừa qua khỏi thảm thang máy thứ hai vài bước, Quốc thoáng thấy có một người phụ nữ ngồi xin tiền. Một chân bà bị teo nhỏ co quặp lai, ngắn hơn chân kia, một cặp nạng bằng kim loại sáng bóng sạch-sẽ nằm hai bên. Bà có vóc dáng của một người Á-châu và ánh mắt của bà khiến Quốc cảm nhận như đă nh́n thấy ánh mắt nầy ở một nơi nào đó rất mơ hồ.....
Ḍng người phía sau Quốc thúc đẩy Quốc tiến về phía trước. Quốc vẫn đi, ḷng tự hỏi, tại sao giữa Paris của nước Pháp lúc nầy lại có người khuyết tật ăn xin ?
Chính-sách an-sinh xă-hội của Pháp không thể để sự việc như thế nầy xẩy ra, trừ trường hợp người nhập-cư bất hợp-pháp chưa được chính-quyền chấp thuận cho cư-trú dài hay ngắn hạn. Người khuyết tật là ưu-tiên của chính-sách an-sinh xă-hội Pháp.



Những ngày sau đó, buổi chiều đi làm về, khi bước ra khỏi thảm thang máy thứ hai Quốc vẫn thấy người đàn bà khuyết tật ngồi ngay tại một địa-điểm như những ngày hôm trước, dưới đất, trước mặt là một hộp giấy nhỏ để người hảo-tâm bỏ tiền vào. Bà ngồi im-lặng, không một lời hỏi xin khách đi ngang qua. Có lúc Quốc nh́n bà, mỉm cười. Quốc định ngừng lại bỏ tiền vào hôp giấy. nhưng một ư-nghĩ chợt dến, Quốc tiếp tục đi Quốc tự nhủ: " những người như bà nầy được xă-hội ưu-tiên giúp đỡ, không đến nổi nào phải xin ăn...làm ê mặt nước Pháp quá ! ".



Một ngày giữa tuần, sở làm có công việc cần giải-quyết gấp, tám giờ tối Quốc mới ra khỏi sỏ làm. Khi đến cuối thảm thang máy thứ hai Quốc không nh́n thấy người đàn bà khuyết tật ngồi nơi chỗ cũ. Sau giờ cao-điểm trong hành lang ga rất thưa người, Quốc có thể nh́n thấy bà nếu bà đang di-chuyển một nơi nào gần đó. ...



Nhưng khi đến bến xe điện, Quốc thấy người đàn bà khuyết-tật đang đứng chờ chuyến xe đến, trên cùng hướng của tuyến đường Quốc xử-dụng. Quốc đến bên cạnh bà, cũng vừa lúc xe đến. Quốc đưa tay đẩy nhẹ sau lưng bà bước lên tàu. Một hành-động tự phát nhân-cách của một nguời trước một đồng-loại khuyết tật dù không được yêu-cầu.

Xe thưa thớt khách. Vừa ngồi xuống ghế, người đàn bà khuyết tật xếp hai nạng chung với nhau để qua phiá bên chân bị tật. Quốc ngồi vào ghế đối -diện. Bà mỉm cười nh́n Quôc, nói bằng tiếng Pháp:
- Cám ơn ông.
- Thưa bà không có ǵ. Quốc trả lời.
Bà nh́n Quốc, hai mắt mở lớn, Quốc vẫn thấy ánh mắt nầy ḿnh đă gặp ở một nơi nào đó. Bà hỏi:
- Nh́n ông, nhận ra ông là người Châu-Á, nhưng không biết ông là người nước nào ?.
_ Tôi là người Việt-nam.
Bà cười, giọng cười đầy thiện-cảm :
- Tôi cũng là người Việt-nam như ông, tiếc rằng tôi không nói được tiếng Việt, c̣n ông, ông nói được tiếng Việt không ?.
Quốc gật đầu:
- Tôi qua đây không lâu lắm nên c̣n nói được tiếng Việt như người trong nước
Vẻ mặt bà thoáng suy-tư :
- Ḿnh người Việt, không nói được tiếng Việt, cũng thiệt-tḥi phải không ông ? .
Quốc chưa kip trả lời câu hỏi th́ loa phát-thanh trên tàu điện ngầm thông báo trạm đến để Quốc đổi tàu.
Quốc hỏi:
- Bà xuống trạm nào ?
- Tôi sẽ xuống trạm cuối của đường tàu nầy, nhà tôi gần đó.
Đúng lúc, cửa tàu tự động mở, Quốc xuống xe. Khách xuống xe và khách lên xe che khuất tầm nh́n của Quốc đang quay người lại để chào bà.
Ngày hôm sau, đường xe điện ngầm tạm ngừng lưu-thông để sửa chữa hoạt động trở lại,

Quốc xử dụng đường xe điện ngầm cũ nên không c̣n gặp, nh́n lại người đàn bà khuyết tật, tuy nhiên ḷng Quốc vẫn phân-vân: " Bà ta, người gốc Viêt-nam, không biết nói tiếng Việt, chỉ nói được tiếng Pháp, đi xin tiền giữa thủ-đô nước Pháp, không bị người Pháp có ḷng tự ái dân-tộc pha lẫn bản chất kỳ-thị màu da xua đuổi ! Ngay chính bản thân, khi nh́n thấy người đàn bà khuyết-tật nầy xin tiền Quốc cũng cảm thấy khó chịu...bà làm tổn thương đến chính sách an sinh xă hội nước Pháp.! “ Quốc nghĩ, không biết có cần-thiết gặp lại người đàn bà nầy không ?. V́ bà là đồng-hương cơ-cực ? V́ sao bà bị tật nguyền như vậy ?

florida80
12-04-2019, 20:13
Mỗi ngày hai buổi đi, về sở làm, Quốc phải đi qua ga xe điện-ngầm Montparnasse làm trạm trung chuyển.
Có một ngày, đường xe điện ngầm về nhà Quốc tạm ngừng hoạt-động để sửa chữa, Quốc phải xử dụng đường xe điện ngầm khác trên cùng một ga trung chuyển, nhưng phải mượn lối đi qua hai thảm thang máy khá dài...

Khi vừa qua khỏi thảm thang máy thứ hai vài bước, Quốc thoáng thấy có một người phụ nữ ngồi xin tiền. Một chân bà bị teo nhỏ co quặp lai, ngắn hơn chân kia, một cặp nạng bằng kim loại sáng bóng sạch-sẽ nằm hai bên. Bà có vóc dáng của một người Á-châu và ánh mắt của bà khiến Quốc cảm nhận như đă nh́n thấy ánh mắt nầy ở một nơi nào đó rất mơ hồ.....
Ḍng người phía sau Quốc thúc đẩy Quốc tiến về phía trước. Quốc vẫn đi, ḷng tự hỏi, tại sao giữa Paris của nước Pháp lúc nầy lại có người khuyết tật ăn xin ?
Chính-sách an-sinh xă-hội của Pháp không thể để sự việc như thế nầy xẩy ra, trừ trường hợp người nhập-cư bất hợp-pháp chưa được chính-quyền chấp thuận cho cư-trú dài hay ngắn hạn. Người khuyết tật là ưu-tiên của chính-sách an-sinh xă-hội Pháp.



Những ngày sau đó, buổi chiều đi làm về, khi bước ra khỏi thảm thang máy thứ hai Quốc vẫn thấy người đàn bà khuyết tật ngồi ngay tại một địa-điểm như những ngày hôm trước, dưới đất, trước mặt là một hộp giấy nhỏ để người hảo-tâm bỏ tiền vào. Bà ngồi im-lặng, không một lời hỏi xin khách đi ngang qua. Có lúc Quốc nh́n bà, mỉm cười. Quốc định ngừng lại bỏ tiền vào hôp giấy. nhưng một ư-nghĩ chợt dến, Quốc tiếp tục đi Quốc tự nhủ: " những người như bà nầy được xă-hội ưu-tiên giúp đỡ, không đến nổi nào phải xin ăn...làm ê mặt nước Pháp quá ! ".



Một ngày giữa tuần, sở làm có công việc cần giải-quyết gấp, tám giờ tối Quốc mới ra khỏi sỏ làm. Khi đến cuối thảm thang máy thứ hai Quốc không nh́n thấy người đàn bà khuyết tật ngồi nơi chỗ cũ. Sau giờ cao-điểm trong hành lang ga rất thưa người, Quốc có thể nh́n thấy bà nếu bà đang di-chuyển một nơi nào gần đó. ...



Nhưng khi đến bến xe điện, Quốc thấy người đàn bà khuyết-tật đang đứng chờ chuyến xe đến, trên cùng hướng của tuyến đường Quốc xử-dụng. Quốc đến bên cạnh bà, cũng vừa lúc xe đến. Quốc đưa tay đẩy nhẹ sau lưng bà bước lên tàu. Một hành-động tự phát nhân-cách của một nguời trước một đồng-loại khuyết tật dù không được yêu-cầu.

Xe thưa thớt khách. Vừa ngồi xuống ghế, người đàn bà khuyết tật xếp hai nạng chung với nhau để qua phiá bên chân bị tật. Quốc ngồi vào ghế đối -diện. Bà mỉm cười nh́n Quôc, nói bằng tiếng Pháp:
- Cám ơn ông.
- Thưa bà không có ǵ. Quốc trả lời.
Bà nh́n Quốc, hai mắt mở lớn, Quốc vẫn thấy ánh mắt nầy ḿnh đă gặp ở một nơi nào đó. Bà hỏi:
- Nh́n ông, nhận ra ông là người Châu-Á, nhưng không biết ông là người nước nào ?.
_ Tôi là người Việt-nam.
Bà cười, giọng cười đầy thiện-cảm :
- Tôi cũng là người Việt-nam như ông, tiếc rằng tôi không nói được tiếng Việt, c̣n ông, ông nói được tiếng Việt không ?.
Quốc gật đầu:
- Tôi qua đây không lâu lắm nên c̣n nói được tiếng Việt như người trong nước
Vẻ mặt bà thoáng suy-tư :
- Ḿnh người Việt, không nói được tiếng Việt, cũng thiệt-tḥi phải không ông ? .
Quốc chưa kip trả lời câu hỏi th́ loa phát-thanh trên tàu điện ngầm thông báo trạm đến để Quốc đổi tàu.
Quốc hỏi:
- Bà xuống trạm nào ?
- Tôi sẽ xuống trạm cuối của đường tàu nầy, nhà tôi gần đó.
Đúng lúc, cửa tàu tự động mở, Quốc xuống xe. Khách xuống xe và khách lên xe che khuất tầm nh́n của Quốc đang quay người lại để chào bà.
Ngày hôm sau, đường xe điện ngầm tạm ngừng lưu-thông để sửa chữa hoạt động trở lại,

Quốc xử dụng đường xe điện ngầm cũ nên không c̣n gặp, nh́n lại người đàn bà khuyết tật, tuy nhiên ḷng Quốc vẫn phân-vân: " Bà ta, người gốc Viêt-nam, không biết nói tiếng Việt, chỉ nói được tiếng Pháp, đi xin tiền giữa thủ-đô nước Pháp, không bị người Pháp có ḷng tự ái dân-tộc pha lẫn bản chất kỳ-thị màu da xua đuổi ! Ngay chính bản thân, khi nh́n thấy người đàn bà khuyết-tật nầy xin tiền Quốc cũng cảm thấy khó chịu...bà làm tổn thương đến chính sách an sinh xă hội nước Pháp.! “ Quốc nghĩ, không biết có cần-thiết gặp lại người đàn bà nầy không ?. V́ bà là đồng-hương cơ-cực ? V́ sao bà bị tật nguyền như vậy ?

florida80
12-04-2019, 20:13
Hai người đi vào một quán nước gần kế lối ra của hầm xe điện ngầm. Thời tiết đang vào cuối tháng tư nhưng vẫn c̣n se lạnh, bà chọn một bàn bên ngoài quán và nói với Quốc:
- Chắc là hôm nay tôi sẽ về nhà trễ, mẹ tôi sẽ phải đi t́m đón về, ngồi bên ngoài để bà dễ t́m thấy, trời c̣n lạnh, nếu ngồi bên trong th́ ấm hơn. Tôi vẫn có thói quen, những chiều tối không việc ǵ làm, ở nhà buồn lắm hay ra ngồi đây uống cà-phê nh́n người qua lại, về nhà trễ, bà cụ đi t́m đón về....lại nghe những lời trách hàm chứa yêu thương.. đă trở thành thói quen không bỏ được. Nhà cũng gần đây nhưng cũng tội cho bà cụ, vào mùa đông, khi có tuyết rơi, bà cũng đội tuyết đi t́m đứa con tàn tật nầy !

Hai tách cà-phê được mang đến, bà đưa tay phải lấy viên đường. Quốc nh́n thấy bàn tay của bà bị co quắp trừ ngón cái và ngón trỏ c̣n cử động được, ba ngón c̣n lại áp chặt vào ḷng bàn tay. Bà cầm muỗng khuấy tách cà-phê nhẹ nhàng và rất b́nh thường, không vướng víu....Quốc thấy ḷng dâng lên nỗi ái-ngại khi vừa khám phá thêm bàn tay của bà, Quốc quên đi ly cà-phê của ḿnh.... đến khi cà-phê được nhấm nháp rồi để xuống bàn, Quốc đang t́m lời đề vào câu chuyện th́ bà nói như để nhắc Quốc:
- Không biết tôi phải gọi ông là ǵ đây ? C̣n tên tôi th́ ông đă biết rồi, trên đài truyền-h́nh France 3, nay giới thiệu th́ quá trễ. Khỏi cần lặp lại phải không ông ?
Bà cười vui vẻ, tự nhiên. Quốc nhận ra sự vụng về của ḿnh, ấp-úng trả lời:
- Được gặp bà hôm nay, ḷng tôi phấn khởi vô cùng, nên quên giới thiệu tên, mong bà thông cảm. Xin bà gọi tôi là Nguyễn...Nguyễn-minh Quốc.
- Việt-nam ḿnh sao nhiều Nguyễn thế ! Đi đâu trên xứ Tây nầy cũng gặp Nguyễn. Bà cười, hai mắt nhíu lại nh́n Quốc, tay bị tật cầm chiếc muỗng gơ nhẹ vào thành miệng tách cà-phê.
Quốc vui theo cái vui của bà, đề cập thẳng vào chuyện:
- Bà Trần có thể kể cho tôi câu chuyện về trường hợp nào đưa bà vào việc làm ăn xin để có tiền giúp cho Hội Từ Thiện ?
Bà trầm ngâm một chốc rồi bắt đầu câu chuyện:
- Tôi rời Việt-nam vào năm tôi được sáu tuổi v́ lư do thương tật của tôi. Vào thời đó Việt-nam đang có chiến tranh và tôi cũng là một nạn-nhân của chiến tranh. Tôi là nạn nhân của chiến-tranh, nhưng bị thương tật do bị tra-tấn, không phải do bom đạn. Lúc đó ba tôi lái xe cho bịnh-viện Grall của Pháp ở Sài-g̣n, trong khi mẹ tôi và tôi sống ở quê nhà, thị trấn Vĩnh-điện, miền trung Việt-nam, chí cách xa thành phố cổ Hội An không tới mười cây số. Mẹ tôi có một tủ kính nhỏ buôn bán ṿng vàng trong chợ. Buổi sáng tôi theo mẹ ra chợ, buổi chiều tan chợ, theo mẹ về nhà. Buổi tối, thỉnh-thoảng mẹ tôi day tôi đọc và tập viết chữ a, b,c,đ. Tôi chưa đến trường, mẹ nói tôi c̣n quá nhỏ, chưa đủ tuổi đến trường. Đêm nằm ngủ với mẹ, tôi nghe có tiêng ́-ầm từ xa xa vọng vào nhà, tôi hỏi mẹ đó là tiếng ǵ th́ nghe mẹ thở dài, giọng buồn buồn trả lời:
- Đó là tiếng súng đại-bác, chắc là hai bên đang đánh nhau một nơi nào đó, chiến tranh ngày một rộng ra, dân ở quê bắt đầu khổ rồi, buôn bán ế-ẩm.
Nói xong, mẹ ôm tôi vào ḷng, im lặng, tôi nghe tiếng đập của tim mẹ.

“ Rồi một đêm đang ngủ, tôi giật ḿnh thức dậy v́ nghe tiếng súng nổ “cắc bùm”,..”tạch.. tạch”, tiếng “chéo chéo" của đạn bay....tiêng gà kêu “cục tác” “cục cục” tiếng heo kêu “ụt..ụt”, có tiếng trẻ con khóc ré lên có lẽ v́ sợ...rồi có tiếng ai đó nói to: " Chắc mấy Ổng đang đánh úp quận. Ở đâu mà mấy Ổng về tứ bề, đông thiệt là đông ?”.



Mẹ lôi tôi ra khỏi giường, đẩy tôi xuống bên dưới giường, mẹ nằm bên cạnh. Người mẹ tôi run rẩy, tôi cũng run như mẹ.
Trước đấy không lâu, nghe lời khuyên của bạn bè trong chợ, mẹ đă nhờ người ta mua bao cát nhỏ chất quanh giường ngủ thay v́ đào hầm để tránh đạn....nay hai mẹ con tôi có chổ nằm để tránh đạn.
Rồi tiếng súng im bặt. Tiếng chân người chạy vội vă, tiếng đập cửa liên hồi, tiếng gọi tên người nầy rồi người khác... tiếng năn nỉ, ấm-ức khóc ...Lại một tiếng la to: " bắn "...một tiếng súng nổ....tiếng đàn bà con nít khóc ré lên nghe thảm thiết . Mẹ ôm chặt tôi rồi. Mẹ kéo nhẹ tôi ra khỏi gầm giường vừa lúc có tiếng đập cửa ầm ầm, tiếng chân đá vào cửa rầm rầm.. Có tiếng ra lệnh: "Mở cửa ! mở cửa ! Nếu không tuân lệnh, quân Giải-phóng sẽ phá cửa...nếu không mở, chống đối, quân Giải phóng sẽ bắn tại chỗ ! "
Mẹ khóc, run lẩy bẩy tiến về phía cửa, trả lời lập cập :
- Tôi mở...tôi mở...nhà không có đàn ông, con trai, chỉ có hai mẹ con tôi là đàn bà con gái.!

florida80
12-04-2019, 20:14
Cửa mở, ánh sáng tràn vào. Tôi nh́n thấy có mấy người ùa vào nhà. Mẹ tôi co rúm người lại. Những người nầy có mang súng chạy t́m kiếm, lục lạo khắp nơi trong nhà, họ nh́n xuống hầm giường mẹ con tôi ngủ và hét lên: “Có c̣n ai trốn trong đó không th́ ra ngay, bắt được quân Giải phóng sẽ không tha!"
Áo quần họ mặc không giống như áo quần quân lính Quốc gia ở quận. Người mặc quần ngắn, kẻ mặc quần dài, áo tay ngắn, tay dài. Người đi chân không, người mang dép vỏ lốp xe. Đàn ông mang súng, con gái có nguời cầm gậy, có người tay không.
Sau khi lục soát nhà xong, một người trong toán lục soát tiến ra cửa nói lớn:
- Báo cáo đồng chí, đă lục soát xong, không có ǵ khả nghi.
Một người đi vào. Lưng có đeo một súng ngắn. Tôi nhận ra ngay là anh Kéo v́ anh mặc cái quần kaki đen có cái lỗ bị cháy nơi đầu gối. Cái quần kaki đen nầy ba tôi mua ở Sài-g̣n tặng anh Kéo nhân dịp về ăn Tết với gia-đ́nh hơn một năm trước đây mặc dầu anh đội cái mũ tai bèo che phủ hơn nửa phần mặt. Cái lỗ bị rách của cái quần nơi đầu gối là do anh Kéo tạo ra một phần, một phần do tôi. Ngày hôm đó mồng bốn tết mẹ mở cửa hàng, sau tết nên có không ít người đến mua bán. Anh Kéo làm việc cho tiệm vàng của mẹ. Anh thử vàng thật hay giả, anh làm nhẫn, làm giây chuyền. Hôm đó khách hơi đông, anh Kéo quên tắt lửa ống hàn x́ khi anh đang trao đổi chuyện với khách hàng, vô-ư, mỏ hàn x́ làm quần anh bị cháy thủng một lỗ nơi đầu gối, cái quần kaki đen ba tôi mua tặng mặc dịp tết. Khi không c̣n khách hàng, tôi tinh-nghịch cho ngón tay trỏ vào cái lỗ bị cháy của ống quần kéo mạnh tay, cái lỗ bị cháy rách rộng ra, anh Kéo không nói ǵ, chỉ cúi xuống vuốt vuốt chỗ bị thủng rách. Nhưng tôi bị mẹ phát cho mấy bàn tay vào mông v́ cái tội tinh-nghịch.

Mặt trời đă mọc. Anh Kéo lôi mẹ vào góc nhà, anh rút khẩu súng đeo bên hông dí vào trán mẹ. Mẹ tựa lưng vào tường, người khụy xuống nhưng đứng vững bằng hai tay chống trên hai đầu gối. Miệng mẹ hả ra, hai mắt mở to, đầy nước mắt. Anh Kéo hỏi lớn:
- Vàng để đâu, đem hết ra đây đóng góp cho Mặt-Trận.
Mẹ ngồi bệt xuống đất, hai tay chấp lại, vừa vái anh Kéo liên hồi vừa chỉ cái b́nh hoa cắm hoa giấy trên bàn thờ, nói không thành tiếng:
- Có bao nhiêu tôi giấu hết trong cái b́nh hoa đó, lạy ông, ông lấy hết đi và tha cho hai mẹ con tôi.



Lúc anh Kéo đi đến bàn thờ cầm cái b́nh hoa lên, vứt những bông hoa giấy rồi trút hết những ṿng vàng trong b́nh xuống mặt bàn thờ, tôi thấy hai mắt anh sáng lên, mặt mất dần vẻ hung ác. Trong lúc anh Kéo đang lấy những chiếc nhẫn vàng đeo vào những ngón tay, tôi ḅ đến ngồi bên cạnh mẹ, khóc ấm-ức.
Khi anh Kéo lấy hết vàng trên bàn, anh quay lại đứng trước mẹ, lúc nầy mặt anh trở lại hung dữ như trước.
Anh dí mũi súng vào trán mẹ hét lên:
- Vàng c̣n dấu nơi nào nữa hăy chỉ mau, nếu c̣n dấu diếm Cách-mạng sẽ không tha chết đâu !
Mẹ lại khóc, lại chấp tay vái lạy anh Kéo. Lần nầy mẹ quỳ hai gối, đầu rạp xuống trước chân anh Kéo, mẹ nói đứt từng hơi một:
- Ông biết rồi mà, trước đây ông làm việc với tôi, ông biết tôi chỉ có vốn liếng ba lượng vàng, làm thành mẫu mà bày trong tủ kiếng. Khi bán gần hết tôi phải vào Hội-An mua thêm vàng cho đủ số vốn ba lượng. Nay c̣n bấy nhiêu đă chỉ cho ông rồi đó, ông đă lấy hết rồi, đâu c̣n mô nữa mà giấu.
Anh Kéo ra dấu tay kêu hai người cùng trong nhóm rồi ra lệnh:
- Hăy trói con mẹ nầy lại hỏi c̣n vàng giấu đâu, nó ngoan cố, thay mặt chinh quyền Cách-mạng bắn bỏ.

Tôi nghe nói bắn chết mẹ, tôi vùng đứng lên chạy đến ôm cánh tay anh Kéo, nước mắt chan ḥa, tôi xin anh Kéo tha cho mẹ, đừng bắn mẹ. Anh Kéo vung tay thật mạnh làm tôi té nhào xuống đất. Anh ra lệnh:
- Các đồng chí cột chân con nhỏ nầy lại treo lên sà nhà để xem mẹ nó c̣n ngoan cố tới đâu, c̣n giấu vàng mà không chịu khai báo.
Tôi bị hai người đè xuống nền đất, họ cột một chân của tôi rồi kéo lên treo lơ lững giữa nhà. Tôi vùng vẫy, kêu la trong sự đau đớn. Mẹ nằm co rúm trên nền nhà, dường như sự sợ hăi chen lẫn đau đớn tột cùng làm mẹ mất trí, mẹ lảm nhảm:
- Anh làm cho tôi, anh biết mà, vốn liếng của tôi chỉ có ba lượng làm mẫu cho khách lựa chọn...khi gần hết hàng...phải vào Hội-an mua thêm vàng cho đủ ba lượng...nay anh làm Cách-mạng, anh lấy hết rồi...c̣n đâu nữa mà giấu ! Anh tha cho con tôi, nó c̣n nhỏ, nó có biết ǵ đâu ! .
Tôi nghe có tiếng họ nói với nhau:
- Con mẹ nầy c̣n ngoan cố, không nên tha cho nó, các đồng chí đồng ư không ?

florida80
12-04-2019, 20:15
- Đồng-ư...đồng-ư !
Cái chân bị cột của tôi càng lúc càng làm tôi đau thêm. Tiếng đồng-ư, đồng-ư làm tôi khiếp người. Đến một lúc tôi nghe từ cái chân bị cột căng đến tột cùng, tôi nghe từ khớp xương mông phát ra một âm thanh nhu một cành cây khô có ai dẫm lên làm găy, tôi hét lên và không c̣n nghe biết ǵ quanh tôi.



Rồi tôi nghe có tiếng gọi nhau, tiếng chân chạy rầm rập, tiếng súng nổ thưa thớt, tiếng trẻ con gọi cha, gọi mẹ, gọi anh, gọi chị. Tiếng khóc rưng-rức âm độ khác nhau trong cả khu xóm. Tôi mở mắt nh́n quanh nhà, duy nhất chỉ c̣n mẹ đang đứng trên ghế, nâng người tôi lên, với tư thế nầy tôi cảm thấy chân bị trói của tôi bớt đau một chút. Mẹ t́m cách mở giây đỡ tôi xuống đất không được, mẹ đứng như vậy vừa nâng người tôi vừa ôm tôi vào ngực, áp mặt vào thân tôi. Hơi thở của mẹ dồn dập, nóng hổi, thổn thức. Toàn thân tôi, tay chân tê lạnh, chỉ có đầu và mặt tôi nóng hừng hực, hai mắt tôi như có những ngôi sao nằm bên trong.
Cả khu xóm lại yên-lặng....Tiếng một ai đó nói lớn như muốn cho mọi người cùng nghe:
- Chúng nó rút đi rồi. Lính Quốc-gia từ Đà-nẵng kéo vô, từ Hội-an đổ xuống đông lắm.
Có tiếng vỗ tay rời rạc, có tiếng nói với nhau mang âm hưởng vui mừng và b́nh tĩnh hơn.
Mẹ thở ra một hơi dài thật mạnh, rồi kêu lớn :
- Bà con ơi, có ai đó cứu con tôi với... không th́ nó chết mất. Bà con ơi, xin cứu con tôi...



Tiêng kêu cứu của mẹ như muốn làm vỡ tung ngôi nhà mái tôn. Nhiều người chạy đến, những ông bà lớn tuổi và con nít. Mấy ông mấy bà t́m cách tháo giây trói không được. Họ dùng dao cắt đứt giây, tôi rơi xuống. Mẹ và mấy ông mấy bà cố đỡ tôi cho khỏi rơi xuống đất, nhưng đà rơi và sức nặng của cơ thể tôi đă không giữ lại được giữa những bàn tay. Tôi rơi xuống nền đất, mẹ ngă trên người tôi v́ cố giữ tôi trên tay.
Tôi hét lên...và không c̣n biết ǵ nữa.


Chị Thérèse nói tiếp, giọng nhẫn nhục:
- Khi tôi tỉnh lại, mẹ đang ngồi bên tôi, mệt mỏi và buồn rầu. Mẹ cười, hai môi như bị méo, để bàn tay lên trán tôi, mẹ hỏi giọng nghẹn ngào:
- Con tỉnh lại rồi, con c̣n bị đau nhiều không ? Con ráng chịu đựng rồi sẽ khỏi, con của mẹ !

“ Tôi cảm thấy một nửa thân tôi và toàn chân bên trái bị bó cứng, bàn tay bên phải cũng bị bó cứng, tôi không cựa quậy được. Toàn thân tôi c̣n đau đớn nhưng tôi cảm thấy chịu đựng được nên gật đầu như trả lời cho mẹ tôi rằng không c̣n đau nhiều, tôi muốn nh́n thấy mẹ an-tâm. Tôi được điều trị thương tật ở bịnh-viện Hội-an. Chân phải của tôi bị trật xương khớp háng, các mạch máu không dẫn máu đến được nên toàn chân phải bị chết. Bàn tay phải của tôi bị găy mấy ngón tay, v́ khi được cắt giây bị treo trên sà nhà rơi xuống, bàn tay tôi chống đất trước. Hội đồng bác sĩ của bịnh-viện không chấp thuận đề nghị của bác sĩ điều trị cắt một phần chân của tôi v́ sẽ nguy hiểm đến tính mạng. Ba tháng sau tôi được xuất viện, chân tôi không duỗi thẳng được, vẫn cong, nên tôi phải dùng nạng. Ba ngón tay của bàn tay phải bị găy, khép vào ḷng bàn tay không cử động được. Mẹ bán nhà, hai mẹ con vào Sài-g̣n sống với ba. Biết được t́nh trạng thương tật của tôi, bác sĩ người Pháp giám-đốc bịnh viện Grall cũng là hội-trưởng hội Chữ Thập Đỏ của Pháp tại Việt-nam đă làm thủ tục đưa tôi qua Pháp để được tiếp tục chữa trị. Một gia-đ́nh người Pháp không con nhận bảo trợ cho tôi. Tôi rời Việt-nam năm 1967, vừa đúng sáu tuổi.



Gia-đ́nh người Pháp bảo trợ cho tôi gốc Bồ-đào-Nha rất sùng đạo Thiên-chúa. Chồng làm việc cho một hăng bào chế thuốc. Vợ là y-tá điều dưỡng của một bịnh-viện. Gia-đ́nh cư ngụ vùng Bắc thành-phố Paris.

Một tuần có hai ngày tôi được xe bịnh-viện đón đưa đến trung tâm Phục hồi Chức năng để được săn sóc thương tật. Những ngày c̣n lại trong tuần tôi cũng đươc xe đưa đón đi học tại một trường dành cho trẻ em khuyết-tật.

florida80
12-04-2019, 20:15
Mặc dầu được chữa trị bằng phương tiện y-khoa tân-tiến vào thời đó, thương tật của tôi không trở lại b́nh thường...và tôi trở thành khuyết tật vĩnh viễn. Gia-đ́nh bảo trợ tôi không muốn tôi trở lại Viêt-nam, làm thủ-tục xin nhận tôi làm con với sự đồng ư của ba mẹ tôi. Tôi tiếp-tục được đi học chữ tại trường cho người khuyết- tật đến hết chương-tŕnh trung-học. Cuối tuần hay những ngày nghỉ lễ, tôi phụ giúp cho chi hội Chữ-thập-Đỏ địa phương, làm nhiệm vụ tiếp nhận tặng phẩm và tiền bạc của những người hảo-tâm đem đến ủng hộ cho hội hoặc đôi khi lập thành nhóm đi lạc-quyên ngoài đường phố hay tại các trung-tâm thương mại lớn.

Năm 1975, tôi đang chuẩn bị vào trung-học đệ nhị cấp th́ tại Việt-nam chính quyền Cộng sản Miền Bắc đánh chiếm và cai-trị Miền Nam. Ba mẹ tôi được sứ-quán Pháp cho phép theo nhân viên người Pháp phục-vụ tại bịnh-viện Grall qua Pháp tị-nạn v́ sợ chính quyền mới qui tội làm việc cho ngoại bang. Tôi tiếp tục học hết trung-học, vào đại-học, rồi ra trường đi dạy. Hai người bảo trợ cũng là cha mẹ nuôi tôi sau nầy lần lượt theo hầu Đức chúa trời v́ cao tuổi. Ba tôi cũng rời bỏ hai mẹ con tôi sau một cơn bệnh đột-ngột v́ tim. Năm đó, tôi ba mươi bảy tuổi. Me rời bỏ tỉnh, lên Paris sống chung với tôi. Theo lời trăn trối của ba muốn đem tro cốt về quê nhà, mẹ và tôi quyết định đi về thăm Việt-nam. Sau khi tro cốt của ba được được gởi trong chùa ở Hội-an và vài ngày thăm viếng bạn bè quen biết, mẹ và tôi trở ra Vĩnh-Điện thăm làng xóm cũ. Tôi không c̣n ghi nhớ ǵ nhiều khung cảnh ở đây v́ đă rời gần ba mươi năm trước. Chỉ nghe người thân quen của mẹ nhắc lại chuyện giặc giă ba mươi năm trước tấn công và chiếm đóng thị-xă và tôi là một phần nhỏ trong những tai u xóm cũ lên đường vào Sai-g̣n trở lại Pháp, mẹ mời vài người thân quen ngày trước cùng buôn bán trong chợ cạnh tủ vàng của mẹ, tham dự một bữa cơm thân mật tại một nhà hàng nhỏ. Đang lúc ăn và chuyện tṛ vui vẻ th́ bỗng dưng mọi người ngừng nói. Một ông bác hỏi mẹ:
- Thím Ba có nhận người nầy là ai không.? Ông nh́n về hướng cửa vào nhà hàng ăn. Tôi và mẹ nh́n theo hướng nh́n của ông....Một ông già chống nạng cụt một chân, hai mắt bị mù, được một cô gái có cổ nghiêng qua một bên, mặt hướng lên trời dẫn đi. Hai người tiến gần đến bàn ăn của chúng tôi. Họ đang đi xin ăn.
Mẹ tôi lắc đầu trả lời bác, nói “không biết”.
- Thằng Kéo mà thím không nhận ra sao, ngày trước nó là thợ làm vàng cho thím đó ?
Ông bác nói với mẹ.

Mẹ mở to mắt, miệng hả ra, rồi nhắm mắt lại thở ra, khi nhận ra tên nguời làm hồi truớc. Tôi thấy toàn thân cứng lạnh, sợ hăi khi nh́n lại kẻ đă cột treo ḿnh lên sà nhà để tra khảo mẹ nơi dấu vàng mấy chục năm trước. Ông bác kể:
- Sau cái năm nó kéo du-kích về đánh chiếm Vĩnh-Điện ḿnh một đêm, một ngày, th́ thị xă được lính Quốc-gia chiếm lại bọn nó rút về G̣-nổi, bị máy bay Quốc-gia dập bom banh càng, nó mất một chân.. Sau chiến tranh, chính-quyền mới cho làm khóm trưởng đâu bên G̣-nổi, một đêm tối, sau khi đi vận động nông-dân vào họp tác-xă nông- nghiêp, trên đường về, nó bị mấy người lạ mặt chận lại đánh bị thuơng nặng, làm mù hai mắt, rôi trói lại bỏ trong ruộng dâu. Đứa con gái dẫn nó đi ăn xin là con của nó, khi sinh ra đă bị tật như vậy."
Tôi nh́n cô gái, mặt cứ ngữa nh́n lên trời. Tôi chợt nhớ đến cái đêm tôi bị trói, treo lên sà nhà, mặt mẹ lúc nào cũng ngước lên nh́n tôi, đau đớn, sợ hăi và chan ḥa nước mắt. C̣n cô gái nầy suốt đời phải ngước mặt nh́n trời là tại làm sao vậy ? Trần gian nầy đang quá khổ đau nên không dám nh́n xuống ? Cầu xin ơn trên tha lỗi cho cha ḿnh đă một thời gieo rắc tang thương cho đồng bào ḿnh ? Nếu đúng vậy th́ tội t́nh nầy đă đến với cô một cách bất công và cay nghiệt ! Ḷng tôi ái-ngại khi nh́n thấy cô.
Ông bác kể tiếp:
- Chính-quyền địa-phương xếp nó vào diện thương binh liệt-sĩ, được trợ cấp, nhưng không đủ sống, dân địa-phương xa lánh v́ sự tàn bạo nó đă gây ra trước đây, rồi vợ bỏ, để lại đứa con rồi đi biệt xứ. Hàng ngày hai cha con rời làng vào đây xin ăn.

Khi hai người ăn xin đến gần bàn ăn, mẹ tự nhiên đứng lên vội vàng đi vào nhà vệ-sinh. Tôi cũng đứng lên, đi “lọc cọc” theo mẹ . Hai mẹ con đứng yên-lặng trong nhà vệ-sinh, không trao đổi với nhau một lời, chỉ nh́n nhau.....Khi hai mẹ con trở ra lại bàn ăn, hai người ăn xin đă đi qua những bàn thực khách khác

florida80
12-04-2019, 20:16
Bữa cơm thân mật chấm dứt, mọi người chia tay với những chúc lành đẹp nhất. Dưới ánh sáng vàng vọt của những cột điện ven đường, hai người ăn xin đang đi phía trước, dưới những hàng cây khẳng khiu, thưa lá. Khi vượt qua hai người ăn xin, tôi dừng lại, cho tay vào túi xách lấy ra mấy tờ bạc dúi vào tay cô gái rồi theo mẹ băng qua đường một cách vội vàng. Trong đêm tối yên tĩnh, tôi nghe rơ tiếng nạng “cộp...cộp “của anh Kéo vang lên chen cùng tiêng nạng “cộp...cộp” của tôi nghe buồn da diết.

Trong những ngay chờ đợi chuyến bay về lại Pháp tại Sài-g̣n, một buổi sáng, mẹ và tôi dùng điểm tâm tại một tiệm phở. Khi hai mẹ con tôi vừa ăn xong th́ một người đàn ông không c̣n chân lết đến bên cạnh nh́n thẳng vào hai mẹ con tôi, đưa một một túi nhựa ra trước mặt, hỏi:
- Hai bà ăn xong rồi, phần dư c̣n lại không ăn hết, xin cho vào túi nhựa của tôi.
Mẹ e-ngại trút phần ăn c̣n lại của hai tô phở vào túi nhựa với nét mặt đầy xúc động, rồi lặng lẽ lấy mấy tờ bạc để vào tay ông, mẹ nói:
- Chú giữ lấy tiền nầy để mua thêm thứ ǵ để ăn.
Người đàn ông cầm tiền, cứ chăm chăm nh́n mặt mẹ rồi lết ra bên ngoài tiệm phở. Bên ngoài có một đám con nít, tay xách thùng đánh giày, tay cầm vé số, tay cầm lon xin tiền, tay cầm túi nhựa xin thức ăn thừa, muốn vào tiệm nhưng bị người quản lư ngăn chận. Khi mẹ vả tôi bước ra khỏi tiệm phở, lũ con nít ùa tới vây quanh, mỗi đứa nói một câu lao nhao, mẹ đưa tay nhẹ nhàng gạt chúng qua một bên để có lối đi cho hai mẹ con. Giữa lúc đó, từ trong một góc, người ăn xin cụt hai chân lết lần về phía chúng tôi, hỏi lớn:
- Có phải bà là thím Ba ngày xưa có tủ vàng trong chợ Vĩnh-Điện không ? Cháu nh́n không sai đâu. Hồi đó thím nổi tiếng khu Vĩnh-điện, mọi người đều nói như vậy. Mắt thím đẹp, ai cũng biết. Con Chút, con gái của thím cũng có cặp mắt giống thím như vậy. Cô nầy chắc là con Chút ngày xưa, bị mấy thằng trong rừng ra quậy phá phố Vĩnh-Điện bắt treo lên khảo vàng nhà thím, làm nó bị thương, phải không thím ?
Ông vừa nói vừa chỉ tay vào tôi.
Tôi ngạc nhiên, cố t́m trong trí nhớ người nầy là ai....Thấy mẹ do dự một lúc rồi gật đầu xác nhận. Mẹ lại hỏi;
- Tôi nay lớn tuổi rồi, trí nhớ không c̣n như trước, không nhớ chú là ai vậy ?.
Người ăn xin cụt hai chân nói giọng vui mừng:
- Cháu là con ông Tư Cải cùng xóm với thím đó, cháu là thằng Lự đây. Hồi thằng Kéo đem du-kích của. nó đánh Vĩnh-Điện, nó bắt ông già cháu đi theo v́ ông không chịu đóng thuế nông-hội cho chúng. Mấy tháng sau dân chúng vớt được xác ông già cháu nổi trên bến đ̣ Hoa-trà. Đêm đó thằng Kéo vào nhà thím treo con Chút lên kèo nhà để khảo vàng, chuyện ấy ai cũng biết.

Mẹ thừ người ra, mặt đượm nét sầu đau. C̣n tôi, khi được nghe nhắc đến tên Chút, cái trên mà ba mươi năm nay không c̣n ai nhắc đến, đă vào trong quên lăng của mọi người, nay được nghe lại, tôi bồi hồi xúc-động. Kư ức tuổi thơ của tôi chợt thức giấc: Thằng Lự đây sao ? Hồi đó hai đứa cùng lũ bạn trong xóm, suốt ngày lêu-lỗng ngoài xóm, chơi ḷ-c̣, chơi nhảy dây, chơi u, chơi ném lon...thằng Lự khỏe mạnh, thường hay bênh vực tôi mỗi khi bị bọn trẻ khác hiếp đáp !
Tôi đang nghĩ đến ngày xa xưa, th́ nghe tiếng mẹ :
- Tại sao cháu ra nông-nổi tàn tật như thế nầy ?.
- Năm 1979, cháu bị bắt vào lính, đưa ra Bắc đánh nhau vời Trung-quốc, cháu bị thương cụt hai chân. Đời sống khổ lắm thím, nhà nước trợ cấp nhưng sống vẫn thiếu trước hụt sau... người ta quy kết trước đây ông già cháu có tội với cách mạng v́ không nộp thuế nông-hội, nay mặc dầu cháu hy sinh một phần cơ thể cho đất nước, nhưng cháu phải tiếp tục trả cái nợ trước đây của ông già, v́ vậy phần trợ cấp thương binh của cháu bị địa phương cắt giảm không đủ vào đâu nên cháu phải xin ăn.

florida80
12-04-2019, 20:17
Tôi nh́n thân thể tật nguyền và teo gầy của Lự, nước mắt ứa ra. Tôi bước lần đến bên Lự, buông nạng, quỳ một chân trước Lự, nh́n sững Lự rồi bật khóc như ngày nào bị chúng bạn hiếp-đáp, khóc to lên để Lự chạy đến bênh vực, che chở. Tôi nghe từ phía Lự cũng có tiếng nấc lên, thổn thức. Trong làn nước mắt, tôi thấy tôi đang chạy trốn thật nhanh, đàng sau, Lự đứng giang hai tay như người hiệp-sĩ ngăn cản lũ cướp là đám con nít đưổi theo sau trong khi hơn thua nhau trong một tṛ chơi giành giựt nhau của trẻ con.
Tôi im-lặng. Lự im-lặng. Mẹ nhẹ nhàng kéo tay tôi đứng dậy. Tôi đứng lên. Lự vẫn ngồi bất động. Chung quanh có nhiều người hiếu kỳ đứng lại nh́n chúng tôi.



Mẹ gọi hai xe xích-lô, mẹ một chiếc, tôi ngồi chung xe với Lự. Trên đường dẫn về nhà Lự, tôi chẳng nh́n thấy ǵ ngoài những h́nh ảnh một thời thơ ấu của tôi cuộn chảy về như một ḍng sông kư ức. Tôi nh́n thấy một con bé lúc nào cũng được che chở, được binh-vục dù con bé sai quấy, ngay cả khi con bé dó tham lam lấy đồ chơi của người khác làm của ḿnh. Nhưng rồi cũng có lúc con bé trở nên hung dữ, ném dép và đá sỏi vào Lự v́ con bé bị ngăn chận không cho leo lên cây hái mấy trái ổi, sợ bị té. Một viên đá đă làm trán Lự chảy máu, Lự kéo áo lau máu, chạy về nhà. Con bé chạy theo, Lự khép cửa không cho nó vào nhà, Lự giận, con bé ngồi bên ngoài lo sợ cho vết thương của Lự, khóc ấm ức. ..Kỷ niệm đang trở về, trong vô thức, tôi đưa bàn tay thương tật sờ lên trán Lự, nơi vết thương của ngày nào...Bỗng nhiên Lự cũng đưa một tay lên vỗ nhẹ vào tay tôi đang dặt trên trán Lự . Lự cười và nói như nói với tôi và như nói với chính ḿnh:
- Sẹo của vết thương đă phai theo thời gian, nhưng kỹ-niệm về vết thương vẫn nhớ măi.
Lự nói, mắt vẫn nh́n về phía trước. Lự đă hiểu ḷng tôi khi bàn tay tôi để lên trán Lự để nhớ về tháng năm thơ ấu thân yêu. Tôi nh́n Lự, ngầm nói lên lời cảm ơn t́nh bạn thân ái vẫn c̣n lại với tháng năm.



Lự sống với gia-đ́nh em gái trong khu ngă tư Bảy Hiền, nơi dân Quảng-nam, vùng G̣-nổi, vốn tiếng tăm với nghề trồng dâu nuôi tằm, dệt Lụa, Thao, Đũi, bỏ xứ vào đây lập nghiệp, tránh chiến-tranh ác-liệt. Vợ chồng em gái Lự làm nghề vệ-sinh, hốt rác trong khu phố, nuôi ba đứa con, thiếu trước hụt sau nên việc ăn uống cá-nhân Lự tự giải quyêt. Lự cần một nơi tránh gió tránh mưa nắng nơi nhà em gái. Tôi rất đau ḷng cho cuộc sống của Lự. Có lúc tôi vu-vơ nghĩ quanh :" Cái đêm anh Kéo bắt treo tôi lên sà nhà...Lự lúc đó đang ở đâu mà không xuất hiện cứu tôi ? ". Rồi tôi tự cười ḿnh ..ba mươi bảy tuổi rồi...c̣n nghĩ đến ngày xưa c̣n bé ! Tiểu hiệp sĩ ngày xưa oai nghi như một thiên-thần, nay thiên thần đă găy cánh !
Mẹ đồng-ư xin hoăn chuyến bay về lại Pháp ba ngày theo đề nghị của tôi. Tôi có thời gian giúp Lự khám sức khỏe toàn diện cũng như đi mua cho Lự một chiếc xe lăn. Mẹ tôi giúp Lự và gia-đ́nh em gái Lự một số tiền để xoay sở sinh sống. Có một điều Lự phàn nàn với tôi là tại sao không gọi Kéo là tên Kéo, thằng Kéo mà gọi là anh Kéo, nó là tên ác ôn mà. Tôi trả lời một cách thản nhiên:
- Đó chỉ là thói quen thôi, dù gọi tên Kéo, thằng Kéo hay là ǵ ǵ đi nữa th́ Kéo vẫn là kẻ độc ác, đáng nguyền rũa.




***************
Sau chuyến về Viêt-nam rồi trở lại Paris, sức khỏe của mẹ bắt đầu sa sút. Cùng lúc trường học giảm tối đa giáo viên giảng dạy v́ số lượng học sinh ngày một giảm v́ người Pháp không muốn sinh con. Lợi dụng bị thuyên chuyển làm việc xa nhà, thân tàn tật di chuyển khó khăn, tôi xin nghỉ việc để có thời gian lo săn sóc mẹ. Thời gian rảnh rỗi, tôi vẫn tiếp tục làm việc thiện nguyện cho Hội Chữ Thập Đỏ. Rồi chiến tranh ở Bắc Phi, chiến tranh ở Trung-đông liên tiếp xẩy ra, tôi có dịp theo hội cứu giúp trong các trại tỵ nạn nơi xẩy ra chiến cuộc. Sự tàn phá, chết chóc do chiến-tranh tạo ra gây cho tôi kiệt lực. Người ta nhân danh chiến tranh để giải phóng con người ra khỏi đói nghèo và áp-bức, nhưng sau chiến-tranh, đói nghèo và áp bức càng gia-tăng do hậu quả cuộc chiến để lại và ḷng tham muốn quyền lực chiếm đoạt và sự trả thù của
bên thắng cuộc đối với kẻ thua cuộc.

Cường-độ của độc-ác, bóc lột, đói nghèo gia tăng th́ ḷng nhân-đạo giúp đỡ nhau đi xuống. Chiến-tranh ở Việt-nam có “Kéo” ác-độc chủ động tham dự, “Lự “ bị cưỡng bách, có “Chút” là tôi, một thường dân vô-tội, th́ các nạn nhân chiến-tranh ở Trung-đông, Bắc-Phi cũng không khác. Tôi nói ḷng nhân đạo đi xuống là muốn nói ḷng nhân đạo tự nguyện đối với nạn-nhân của mọi biến cố xa gần, trực-tiếp hay gián-tiếp đă trở nên cằn cỗi...nên một số anh chị em trong hội tự chọn cho ḿnh một phương cách hữu-hiệu, an toàn để tạo thêm nguồn tài-chánh cho trung ương, và tôi đă chọn là mỗi tuần tôi để ra ba buổi chiều xin tiền trong hầm xe điện ngầm. Lúc đầu chuyện không đơn giản, v́ anh chị em trong nhóm thấy quyết-định của tôi có vẻ sẽ gây bất măn và gây dị nghị cho tổ chức, nhưng tôi dă thuyết phục được họ v́ tôi làm không nhân danh hội, chỉ có tính cách cá-nhân. Những tuần lễ đầu tiên, khách qua lại trong đường hầm xe điện ngầm ném cho tôi những cái nhíu mày tỏ vẻ bực bội. Tôi biết, một người khuyết tật ở xứ Pháp nầy sẽ được xă-hội bảo bọc chu toàn nên xin ăn là điều sĩ nhục cho đất nước. Tôi để hộp xin tiền trước mặt, ngồi im, hai mắt nhắm lại. Một ngày qua đi, ba ngày trong tuần qua đi, không có một xu nào được ném vào hộp. Qua tuần lễ thứ hai, lác đác tôi nghe có tiếng tiền kim loại được ném vào hộp....Rồi một tuần sau đó, niềm vui và tin tưởng đến với tôi. Một nhóm học tṛ cũ của tôi được cô thầy giáo hướng dẫn du hành nghiên cứu thực tế bên ngoài xă-hội để áp-dụng cho một chương tŕnh học trong lớp đi ngang qua chỗ tôi ngồi xin. Có lẽ do sự giải thích của cô thầy giáo đồng nghiệp cũ của tôi về việc làm của tôi nên các em vây quanh tôi vỗ tay reo ḥ, nhiều em bỏ tiền vào hộp. Có em giải thích việc làm của tôi với khách qua lại dùng chân v́ hiếu kỳ, họ cũng bỏ tiền vào hộp. Hôm đó, lần đầu tiên trong những ngày bắt đầu xin tiền, tôi nhận được khá nhiều tiền, ḷng thật vui , đầy phấn khởi. Cũng có lẽ sau ngày hôm đó, những cái nh́n của khách qua lại ném cho có nhiều thiện cảm hơn, có khách dừng chân, nhẹ nhàng bỏ những tờ giấy bạc hay những đồng tiền bằng kim loại vào hộp, không quên kèm thêm một nụ cười. Hạnh-phúc nhất đến với tôi là sau một năm thực-hiên việc xin tiền, đài truyền h́nh France 3 đưa tin-tức công việc của tôi cho mọi người biết. Có một câu hỏi mà câu trả lời tôi thích nhất từ đó cho tới nay

florida80
12-04-2019, 20:17
Người ta hỏi:
- Bà là người Pháp, gốc Việt-nam, có phải việc làm của bà nhằm mục-đích có tiền
góp cho hội Chữ-Thập-Đỏ dành riêng giúp cho những nhu cầu cần-thiết hàn gắn những vết thương do thiên tai tạo ra bên Việt-nam ? .
- Thưa không phải là như vậy. Việc tôi làm là để đóng góp tài chánh cho hội Chữ-Thập-Đỏ. Sự đóng góp của tôi không bằng một hạt cát trong đai dương mênh-mông. Việc phân phối giúp đỡ theo nhu cầu ở một nơi nào đó là do Hội nghiên-cứu và quyết- định. Hội Chữ-Thập-Đỏ làm việc cho toàn thế-giới, không riêng cho một nước nào. Ngay tại nước Pháp của chúng ta, cũng có những lúc, có những nơi cần có sự góp sức của hội Chữ-Thập-Đỏ.

***************
Tôi nhấp cạn phần c̣n lại của tách cà-phê, ḷng cảm thấy nhói v́ câu chuyện.

florida80
12-05-2019, 21:33
Tướng Do Tâm Sanh, Hoàn Cảnh Tùy Tâm Chuyển








Sống thiện, tu tâm tích đức sẽ giúp thay đổi số mạng tốt hơn. Hiện tại trên thế giới mê tín nhất là người làm ăn buôn bán, c̣n có một số nhân viên công chức thường hay đi xem đoán mạng, xem tướng, xem phong thủy... đây đích thực là mê tín.



Vận mệnh (tử vi) của chúng ta có thể thay đổi hay không?


Khẳng định là có thể thay đổi. Nhưng các vị phải nên biết, đoán mạng rất khó đổi, xem tướng, xem phong thủy đều không thể thay đổi, Phật pháp nói ra đạo lư này cho chúng ta.



Phong thủy là ǵ vậy? Là hoàn cảnh cư trụ. Người Trung Quốc gọi là phong thủy, người nước ngoài gọi là từ trường, từ trường đích thực chính là phong thủy mà người Trung Quốc thường gọi, người Trung Quốc cũng gọi là vận khí, đều là một ư nghĩa. Chúng ta hăy dựa vào thuyết Nhân Quả.




Phật nói với chúng ta “y báo tuỳ theo chánh báo chuyển”, chúng ta phải hiểu đại đạo lư này. Y báo là ǵ vậy? Thân thể của chúng ta là y báo, tướng mạo cũng là y báo, hoàn cảnh cư trụ vẫn là y báo, chúng ta nương vào đây để sinh tồn. Chánh báo là ǵ vậy? Chánh báo là ư niệm của chúng ta, là tâm của chúng ta. Tâm của bạn tốt th́ tướng mạo của bạn liền tốt, thân thể cũng tốt, hoàn cảnh cư trụ cũng tốt, mọi thứ tự nhiên liền chuyển đổi. Tâm không tốt, dù phong thuỷ có tốt đi nữa th́ khi bạn vừa đến nơi đó, phong thuỷ liền biến xấu đi, phong thủy sẽ thay đổi, không phải không đổi. Cho nên nói “người phước ở đất phước, đất phước người phước ở”, bạn chính ḿnh phải tu phước, hướng thiện.



Bạn thấy trên kinh điển thường hay khuyên bảo chúng ta tích công bồi đức, làm nhiều việc tốt th́ tướng mạo và số mệnh của bạn tự nhiên liền được chuyển, số mệnh bạn tốt lên và tâm địa của bạn rất thanh tịnh, tâm địa rất từ bi. Tâm không tốt, ngày ngày nghĩ đến việc xấu, th́ mọi người vừa nh́n thấy bạn sẽ nghĩ rằng con người này tướng mạo rất đáng sợ và số phận của bạn cũng thay đổi xấu đi.


Đây chẳng phải là tùy theo tâm chuyển hay sao? Rất là hiện thực, bạn c̣n phải xem tướng làm ǵ nữa?



Phong Thủy xấu không thể hại được người tốt. Trong một cuốn sách phong thủy do ông Man-Ho Kwok viết, ông có kể vài câu chuyện như sau :



"Vài thế kỷ trước ở bên Tàu, có một ông thầy Địa lư rất nổi tiếng, nhưng tính t́nh ông này th́ rất hẹp ḥi và nóng tính. Vào một ngày của mùa hè ông ta được lệnh của Vua đi t́m long mạch và Huyệt kết cho nhà vua dùng làm nơi xây mồ mả tổ tiên.



Thời kỳ đó phương tiện giao thông khó khăn nên phần đông người ta đi ngựa và đi bộ mà thôi. Sau nhiều ngày băng rừng vượt núi, ông thầy đă t́m được huyệt quư. Ông ta vui mừng trở về phúc tŕnh với Hoàng đế. Trên đường về, ông ta đă cạn hết lương thực và nước uống, giữa vùng rừng núi hoang vu, ông ta không biết t́m đâu ra được mạch suối ngầm để lấy nước uống giữa mùa hè nóng bỏng.



Trong cơn tuyệt vọng, ông ta đến được một khu rẫy. Chủ nhân là một người đàn bà trung niên và 3 người con trai đang cuốc đất. Ông ta mừng quá chạy ngay vào xin nước uống. Người đàn bà vui vẻ đi lấy cho ông ta một bát nước đầy. Nhưng trước khi đưa bát nước cho ông ta, bà hốt một nắm lá cây bỏ vào bát. Ông thầy rất giận nhưng v́ đang khát, ông ta cũng ráng dằn xuống mà uống hết bát nước cho qua đi cơn khát. Trong bụng ông ta đă có ư định trả thù người đàn bà vô lễ kia.

florida80
12-05-2019, 21:34
Sau khi hỏi thăm ông ta biết được chồng của người đàn bà nghèo khổ kia đă chết vài năm trước, để lại cho bà một mảnh đất hoang và 3 đứa con nhỏ. Ông ta tự giới thiệu tên và cho biết ông ta là một nhà phong thuỷ nổi tiếng làm việc cho triều đ́nh.


Ông ta bảo muốn coi giúp về phong thủy của căn nhà của người đàn bà tội nghiệp kia. Sau khi quan sát căn nhà và cấu trúc địa lư xung quanh, ông ta bảo căn nhà của bà không tốt, nếu sống ở đó th́ suốt đời nghèo khổ vất vả.





Rồi th́ ông ta bảo cho người đàn bà biết rằng, ông ta biết được có một căn nhà bỏ hoang lâu đời với đất đai rộng răi ở bên kia núi, ông ta khuyên người đàn bà nên dọn về đó ở sẽ tốt hơn.


Ông ta nói xong th́ vội vă bỏ đi, trong ḷng vui sướng v́ đă trả được thù, khu đất và căn nhà hoang không chủ mà ông ta chỉ cho người đàn bà là một khu đất chết phạm vào Ngũ Quỷ xung sát, là một khu đất cực xấu, ai sống ở đó đều chết yểu.



Sau một thời gian khá lâu, ông ta có dịp đi ngang qua vùng đất cũ, ông gặp lại người đàn bà và ông ta hết sức kinh ngạc v́ người đàn bà nghèo khổ ngày xưa bây giờ là một người đàn bà giàu có, nhà cao cửa rộng.


Người đàn bà đón tiếp ông rất ân cần v́ biết ơn ông đă chỉ cho bà một khu đất tốt, từ khi dọn vào, bà luôn luôn trúng mùa, tiền bạc dư giả, con cái học hành tới nơi tới chốn, 2 trong 3 đứa con trai đang làm quan, đứa con thứ ba th́ thông minh xuất chúng, đang dạy học và rất có tên tuổi. Ông ta kín đáo quan sát căn nhà, và vùng đất xung quanh, tuy có sang trọng hơn nhưng trên căn bản vẫn là vùng đất phạm Ngũ Quỹ xung sát ( Five Ghosts Dead Place )



Ḷng càng hoài nghi dữ dội, cuối cùng ông ta thú thiệt về việc trả thù của ông ta v́ ngày xưa người đàn bà đă vô lễ bỏ lá rác vào bát nước trước khi trao cho ông uống. Người đàn bà giải thích rằng, sỡ dĩ bà ta làm như vậy là v́ lúc đó trời đang nóng bức, ông ta lại đang khát sắp chết, nếu trao cho ông ta bát nước b́nh thường th́ ông ta sẽ uống cạn ngay, sẽ khiến ông ta bị sốc mà bị nguy hiểm đến tính mạng, cho nên bà bỏ lá cây khô vào là để ông ta từ từ uống v́ phải vừa uống vừa gạt bỏ lá qua một bên.


Đến lúc đó ông thầy mới chợt hiểu, v́ những ǵ bà làm để cứu mạng của ông ta đă tạo nên công đức, đủ để hoá giải đi cái ảnh hưởng xấu của vùng đất chết. Cũng như chuyện anh học tṛ nghèo có tướng phải chết nhưng ḷng hiếu thuận và can đảm v́ người mà quên ḿnh của anh đă thay đổi đi cái số mạng yểu tử bần hàn mà sau này đỗ đầu bảng vàng, trạng nguyên vinh quy bái tổ.

Có thể nói là Vận mạng của mỗi người không cố định mà có thể thay đổi tùy theo hành động. Sống thiện, tu tâm tích đức sẽ giúp thay đổi số mạng tốt hơn..


Chúng ta t́m hiểu thêm câu chuyện dưới đây Đời vua Hán cảnh Đế có người bán dầu tên Bùi Độ nghèo khổ lang thang, được thầy tướng số cho biết sẽ chết đói v́ coi tướng mặt có hai đường chỉ chạy xéo từ cằm lên mép miệng. Ngày kia Bùi Độ gặp một thiếu nữ ngồi khóc bên giếng sâu. Hỏi ra sự t́nh mới biết thiếu nữ mang vàng đi để chuộc tội oan của cha, chẳng may bị đánh rơi xuống giếng. Ai cũng nói dưới giếng có con trăn to. Thiếu nữ đang tuyệt vọng muốn quyên sinh. Bùi Độ thương t́nh, nghĩ ḿnh trước sau cũng chết đói nên liều mạng leo xuống t́m được vàng cho thiếu nữ. Nhờ đó gia đ́nh thiếu nữ được phục hồi danh dự và quyền thế.



Một lần gặp lại, nhà tướng số kia kinh ngạc nói rằng tướng chết đói

florida80
12-05-2019, 21:35
của Bùi Độ đă biến mất mà thay vào đó là tướng công khanh phú quư rực rỡ! Đúng vậy, sau này thiếu nữ tên Ngọc Hà đền ơn, đem Bùi Độ về dạy học và giao ước vợ chồng rồi mới thưa với phụ thân. Cha nàng gửi gắm Bùi Độ sang một người bạn khác để nhờ tiến cử. Thời gian xa cách Ngọc Hà, Bùi Độ đă lạc ḷng với những h́nh bóng giai nhân khác.


Trên bước đường tiến quan, Bùi Độ ghé vào thăm nhà tướng số cũ để tạ ơn, nhưng ông bảo Bùi Độ đă hiện lại tướng chết đói. Bùi Độ tức giận bỏ đi. Sau khi được làm quan, Bùi Độ đánh mất nhân cách, chỉ lục lạo, cưỡng bức các cô gái đẹp, bị triều đ́nh hạ lệnh bắt về kinh trị tội. Bùi Độ sợ hăi trốn vào rừng rồi chết đói cạnh một mỏm đá!.

Cái phước của Bùi Độ xuất hiện do tâm niệm quên ḿnh cứu giúp người. Phước đó quá lớn đến nỗi chuyển hẳn tướng mạo và số mệnh để cho Bùi Độ trở thành quan chức vinh hiển. Nhưng rồi, tư cách tầm thường tham dục đă phá vỡ phước cũ để cho nghiệp chết đói đủ cơ duyên xuất hiện trở lại. Như vậy, tướng mạo tùy thuộc vào nghiệp chứ không cố định.





Nếu chúng ta thường xuyên biết cảm thông chia sẻ làm nhiều điều thiện cứu giúp mọi người, ắt hẳn tướng mạo và số mệnh chúng ta sẽ thay đổi một cách tốt đẹp lắm.


Lời bàn :
Ngược lại, dù có chọn các thầy cao thủ, kiếm phong thủy cho nhà cửa thật tốt chăng nữa mà tâm xấu ác th́ Phong thủy cũng chả giúp được ǵ. Tai họa vẫn trên trời rơi xuống.


Khổng tử có câu rất hay:
Tâm c̣n chưa thiện, phong thủy vô ích. Thời vận không thông, mưu cầu vô ích. Việc tốt hay xấu hay thời vận đến với ta không thể do phong thủy quyết định mà chính tư tưởng và hành vi thiện ác của ḿnh mới là nguyên nhân quan trọng. Thế mới có câu "Đức năng thắng số"



"Việc hung ác người ta không tránh
Thì đời không có cảnh an vui
Nhiều kẻ ác nhiều cơ đói khổ
Nhiều người hiền nhiều chỗ ấm no
Ác không thể được phước cho
Chỉ hiền mới có thơm tho mang vào"

florida80
12-05-2019, 21:36
Magnesium Là Khoáng Chất Quan Trọng Nhất Trong Cơ Thể









“Transdermal Magnesium Therapy”

Written by Mark Sircus, AC., OMD

NỘI DUNG:

Mọi bệnh đều có liên quan đến sự thiếu hụt magnesium
Các triệu chứng do thiếu Magnesium
Dấu hiệu cảnh báo giai đoạn đầu
Biểu hiện có khả năng thiếu magnesium
Dấu hiệu của t́nh trạng thiếu magnesium nghiêm trọngChứng từ Magnesium


********

Magnesium là một chất khoáng cần thiết được cơ thể sử dụng cho hàng trăm phản ứng sinh hóa, nên rất quan trọng cho sức khỏe. Sự thiếu hụt magnesium rộng lớn trong dân số nói chung đă dẫn đến một làn sóng các ca tử vong đột ngột của bệnh tim mạch, tiểu đường, đột quỵ và ung thư. Ngay cả chỉ thiếu hụt một lượng nhỏ magnesium có thể tăng cường sự nhạy cảm với tiếng ồn, căng thẳng, khó chịu, trầm cảm, yếu thần kinh, co giật, run rẩy, lo âu, và mất ngủ.


Chế độ ăn uống hiện đại, với lượng dư thừa các loại ngũ cốc tinh chế, thực phẩm chế biến và đường, có rất ít magnesium. Ngay cả những magnesium trong gạo lứt và các loại rau tươi đă giảm chất lượng trong những năm gần đây do sự giảm thiểu các khoáng chất trong đất, làm cho việc bổ sung magnesium trở nên cần thiết cho hầu hết mọi người. Tiến sĩ Sircus đề nghị việc sử dụng thẩm thấu magnesium chloride qua da là cách hiệu quả nhất để cải thiện mức độ magnesium một cách nhanh chóng.



Mọi bệnh đều có liên quan đến sự thiếu hụt magnesium

Thiếu magnesium thường bị chẩn đoán lầm bởi v́ nó không biểu lộ trong các xét nghiệm máu – do chỉ có 1% magnesium của cơ thể được lưu trữ trong máu.


Hầu hết các bác sĩ và các pḥng thí nghiệm không bao gồm magnesium vào trong bản xét nghiệm máu định kỳ. V́ vậy họ không biết bệnh nhân của họ có bị thiếu magnesium hay không, mặc dù nghiên cứu cho thấy đa số người Mỹ bị thiếu magnesium.


Tiến sĩ Norman Shealy nói: “Mọi bệnh đều có liên quan đến sự thiếu hụt magnesium” và ” magnesium là khoáng chất quan trọng nhất cần thiết cho sự ổn định điện từ của từng tế bào trong cơ thể. Bệnh do thiếu magnesium xảy ra nhiều hơn là do thiếu các chất dinh dưỡng khác.” V́ sự thiếu magnesium bị bỏ qua nên hàng triệu người đáng lẽ không mắc bệnh lại phải trả gía đắt cho những loại thuốc điều trị trong khi họ có thể được chữa lành qua việc bổ sung magnesium.


Rất ít người nhận thức được vai tṛ lớn lao của magnesium trong cơ thể. Magnesium là khoáng chất quan trọng nhất trong cơ thể. Sau oxy, nước và lương thực cơ bản, magnesium có thể là yếu tố quan trọng nhất cần thiết cho cơ thể chúng ta, cực kỳ quan trọng nhưng ít được biết đến. Nó quan trọng hơn canxi, potassium hay sodium và điều tiết cả ba chất khoáng này. Hàng triệu người hàng ngày bị đau bệnh v́ thiếu magnesium mà không biết.

florida80
12-05-2019, 21:36
Các triệu chứng do thiếu Magnesium

Phần lớn magnesium được dự trữ trong các mô, nên các triệu chứng như chuột rút ở chân, đau chân, hay trẹo chân có thể là dấu hiệu đầu tiên. Các dấu hiệu sớm sủa khác bao gồm biếng ăn, buồn nôn, nôn mửa, mệt mỏi và suy nhược. Khi sự thiếu magnesium xấu đi th́ các triệu chứng như tê, cảm giác kiến ḅ ở tay chân, co giật, thay đổi tính t́nh, nhịp tim bất thường, và co thắt mạch vành có thể xảy ra.


Dr. Sidney Baker viết trong một bài báo: Thiếu magnesium có thể ảnh hưởng đến hầu hết các cơ quan trong cơ thể. Liên quan đến xương và cơ bắp, người ta có thể gặp các vấn đề như trặc chân, chuột rút, căng cơ, đau nhức cơ bắp, đau lưng, đau cổ, đau đầu và trẹo hàm. Ngoài ra, có thể bị tức ngực hoặc cảm giác không thể hít một hơi thở sâu. Có khi hay thở dài.


Các triệu chứng liên quan đến co thắt của cơ trơn bao gồm táo bón, co thắt đường tiết niệu; đau bụng kinh nguyệt, khó nuốt hoặc có khối u trong cổ họng, đặc biệt là bị kích động khi ăn đường; sợ ánh sáng, đặc biệt là sợ ánh đèn pha sáng của xe chạy ngược chiều cho dù không có các bệnh về mắt, sợ tiếng ồn.


Thiếu magnesium, hệ thần kinh trung ương chịu ảnh hưởng rơ rệt. Các triệu chứng bao gồm mất ngủ, lo âu, hiếu động thái quá và bồn chồn với chuyển động liên tục, hoảng sợ, sợ khoảng trống, và rối loạn tiền kinh nguyệt. Triệu chứng liên quan đến hệ thần kinh ngoại biên bao gồm tê, và cảm giác bất thường khác, chẳng hạn như tiếng xe chạy vút qua, tiếng gió hú, và những rung động khác.


Các triệu chứng của hệ tim mạch bao gồm tim đập nhanh, loạn nhịp tim, đau thắt ngực và do co thắt động mạch vành, huyết áp cao và hở van tim. Hăy chú ư rằng không phải tất cả các triệu chứng cần phải xảy ra để nhận biết sự thiếu hụt magnesium, nhưng cũng có nhiều triệu chứng xuất hiện đồng thời. Ví dụ, những người bị hở van tim thường có tim đập nhanh, hồi hộp, hoảng sợ và có các triệu chứng tiền kinh nguyệt, căng thẳng, thèm ăn mặn, thèm các loại bánh ngọt, đặc biệt sô cô la, và đau ở vú.


Magnesium thật cần thiết cho mọi tế bào trong cơ thể kể cả ở năo và là một trong những khoáng chất cần quan tâm nhất để bổ sung v́ vai tṛ quan trọng của nó trong hàng trăm hệ thống enzyme và các chức năng liên quan đến phản ứng trao đổi chất trong tế bào, cũng như cho quá tŕnh tổng hợp protein, cho việc sử dụng các chất béo và tinh bột. Magnesium cần thiết cho việc sản xuất các enzyme giải độc. Sự thiếu magnesium có thể ảnh hưởng đến hầu như tất cả hệ thống của cơ thể.



Chúng ta cần magnesium như cần nước hàng ngày.

Măi măi chúng ta cần magnesium như cần nước và khi magnesiumhiện diện trong nước th́ sức khỏe và sự sống gia tăng.


Một trong những lư do chính các bác sĩ viết hàng triệu toa cho thuốc an thần mỗi năm là để đối phó vấn đề căng thẳng, khó chịu, bồn chồn mà phần lớn do chế độ ăn uống thiếu magnesium của bệnh nhân. Người ta chỉ cần hơi thiếu magnesium một chút là trở nên cáu kỉnh, dễ bị kích động mạnh, và nhạy cảm với tiếng ồn, dễ hồi hộp, sợ hăi và hiếu chiến. Nếu thiếu nhiều hơn hoặc thiếu trong một thời gian dài, họ có thể phát triển chứng co giật, run rẩy, nhịp mạch không đều, mất ngủ, yếu cơ, giật chân tay và chuột rút ở chân.

florida80
12-05-2019, 21:37
Nếu thiếu magnesium nghiêm trọng, năo bộ bị ảnh hưởng. Khó suy nghĩ, hoang mang, mất định hướng, trầm cảm, và cả những ảo giác đáng sợ. Các vấn đề này biến mất khi được bổ sung magnesium. V́ một lượng lớn canxi bị mất trong nước tiểu khi thiếu magnesium, nên gây ra vấn đề sâu răng, xương chậm phát triển, loăng xương và xương gẫy hay nứt xương chậm lành. Cùng với vitamin B6 ( pyridoxine ), magnesium giúp giảm thiểu và làm tan sỏi canxi ở thận.


Thiếu magnesium có thể là một yếu tố phổ biến liên quan đến đề kháng insulin. Các triệu chứng của bệnh đa xơ cứng cũng do thiếu magnesium bao gồm co thắt cơ, yếu cơ, co giật, teo cơ, không có khả năng kiểm soát bàng quang, rung giật nhăn cầu (chuyển động mắt nhanh), lăng tai, và loăng xương. Những người bị đa xơ cứng có tỷ lệ bị chứng động kinh cao. Động kinh cũng có liên hệ với sự thiếu magnesium.


Các triệu chứng thiếu magnesium khác bao gồm:

Dấu hiệu cảnh báo giai đoạn đầu:
•Mệt mỏi thể chất và tinh thần
•Cơ dưới mắt co giật thường xuyên
•Căng thẳng ở phần lưng trên, vai và cổ
•Nhức đầu
•Giữ nước trước kỳ kinh nguyệt và / hoặc đau ngực

Biểu hiện có khả năng thiếu magnesium bao gồm:
•Năng lượng thấp
•Mệt mỏi
•Yếu nhược
•Nhầm lẫn
•Căng thẳng
•Lo sợ
•Khó chịu
•Co giật (và giận dữ)
•Tiêu hóa kém
•Tiền kinh nguyệt và sự mất cân bằng nội tiết tố
•Mất ngủ
•Cơ căng thẳng, co thắt và đau
•Vôi hóa của các cơ quan
•Sự suy yếu của xương
•Nhịp tim bất thường

Thiếu magnesium nghiêm trọng có thể dẫn đến giảm calci máu, giảm potassium máu. Mức magnesium thấp vào ban đêm, dẫn đến rung giật nhăn cầu, mất ngủ.

florida80
12-05-2019, 21:37
Dấu hiệu của t́nh trạng thiếu magnesium nghiêm trọng bao gồm:
•Khát nước nhiều
•Đói lă
•Đi tiểu thường xuyên
•Vết loét hoặc vết bầm tím chậm lành
•Khô, ngứa da
•Giảm cân không giải thích được
•Nhiễm trùng thường xuyên hoặc tái định kỳ ở da, nướu răng, bàng quang hoặc nấm âm đạo.
•Cảm giác kiến ḅ hoặc tê ở bàn tay hoặc bàn chân
•Mệt mỏi bất thường hoặc buồn ngủ
•Mắt nh́n mờ đi, thay đổi từ ngày này sang ngày khác.

Chứng từ Magnesium

William bị bệnh Parkingson (run rẩy tay chân) hơn 20 năm. Ngày đầu tiên thoa và massage dầu magnesium cho cậu, tôi hy vọng William sẽ được phục hồi chức năng nhưng không dám đặt kỳ vọng cao v́ t́nh trạng nghiêm trọng trong một thời gian dài của cậu. Các triệu chứng trước đó là:

- Không thể nói được ǵ cả

- Không thể phát âm rơ

- Chỉ làm vừa đủ cơ năng và không làm ǵ t́nh nguyện cả

- Không tập thể dục

- Không thể cố gắng để ngăn chận việc chảy nước dăi được.

- Nước dăi chảy liên tục và nhiều đến nỗi tôi bắt đầu đưa William vào pḥng riêng của cậu để cậu ngả ḿnh trên chiếc ghế dựa nằm lớn v́ thảm nhà mới thay và nước dăi làm thôi màu thảm không tẩy đi được. T́nh trạng này càng ngày càng tệ.

-William cũng bắt đầu hung bạo với tôi. Nếu tôi đẩy cậu mạnh tay, cậu sẽ nổi cơn giận dữ và đánh tôi với bất cứ thứ ǵ cậu có thể nắm lấy được.

Ngày đầu tiên tôi thoa dầu magnesium cho William hai lần th́ ngay sáng hôm sau khi thức dậy cậu đă:

– Tự ḿnh rửa mặt, đánh răng và mặc áo mà không cần ai nhắc nhở. Điều này đă chưa từng thấy trong hai năm qua.

– Thêm vào đó nước dăi của William không c̣n chảy ra nữa. Năm rồi ước dăi trở nên quá nhiều đến không kiểm soát được.

– William nuốt thức ăn thức uống cách dễ dàng như uống nước dinh dưỡng, càphê, thuốc cho năo bộ, ăn rau tươi sống, ăn trứng mà không c̣n chảy nước dăi nữa.

V́ vậy, hy vọng của tôi dâng cao.

- Điều thú vị đáng kể là chỉ ba ngày sau William đă nói được kha khá.

Tôi cứ tiếp tục thoa dầu magnesium và để thời gian giải thích sự kiện. Tôi rất phấn khởi về tiến triển ngôn ngữ. Thú thực là tôi đă không mong đợi những kết qủa này:

- Đôi mắt của William sáng hơn

- Sự tập trung lâu hơn, tốt hơn

- Nói năng càng ngày càng tiến bộ. William có thể nói chuỗi hai, ba tiếng liền không vấp váp.

- William cũng không c̣n bạo lực như trước nữa. Ví dụ có lần cậu dùng muôi nhựa múc canh phang vào đầu tôi cách nhanh lẹ 6-7 cái trước khi tôi giật lại được trên tay cậu. Nhưng từ khi bắt đầu thoa dầu magnesium, cậu không c̣n cáu kỉnh nữa, không bướng bỉnh từ chối ăn uống hay làm những ǵ tôi yêu cầu.

Từ sau 3 tuần trở đi, khả năng nói chuyện cứ tiếp tục tiến triển và vững vàng, William có thể giao tiếp và cho biết điều cậu muốn hay cần, đó là việc trước khi điều trị bằng magnesium cậu không thể làm được.

florida80
12-05-2019, 21:43
10 Điều Tiếp Tục Diễn Ra Trên Cơ Thể Người Chết







Các chuyên gia vẫn c̣n tranh căi về việc có tồn tại thế giới bên kia hay sự sống sau cái chết hay không. Tuy nhiên, họ đều nhất trí với nhau về một số thứ chắc chắn sẽ xảy ra với cơ thể của chúng ta sau khi "khổ chủ" qua đời.



Cơ thể bị chính các enzym bên trong ăn thịt

Trong ṿng 3 ngày sau khi chết, các enzym từng được dùng trong quá tŕnh tiêu hóa sẽ bắt đầu "ăn thịt" bạn. Các vi khuẩn trong dạ dày sẽ ngốn ngấu các tế bào cơ thể bị cắt đứt do t́nh trạng axit gia tăng, bắt nguồn từ sự tích tụ CO2.

Các tế bào da tiếp tục sống

Các tế bào da có thể tiếp tục sống sót nhiều ngày sau khi "khổ chủ" chết. Ngược lại, các tế bào năo chết chỉ sau 3 phút thiếu oxy. Và các tế bào cơ sống sót trong nhiều giờ đồng hồ sau đó.

Hồ máu tử thi (vết hoen tử thi)

Khi trái tim ngưng đập và bơm máu, trọng lực kéo các tế bào hồng cầu xuống phần thấp nhất của cơ thể. Máu bị đông lại gây ra các vệt màu tím, thường được gọi là hồ máu tử thi hay vết hoen tử thi. Các điều tra viên pháp y căn cứ vào những dấu hiệu này để xác định thời điểm chết của tử thi.

Chất sáp mỡ

Một số thi thể sẽ phát triển một lớp sáp giống như xà pḥng nếu tiếp xúc với đất lạnh hoặc nước. Chất sáp mỡ là một chất bảo quản tự nhiên, h́nh thành do vi khuẩn phá vỡ các mô.

Cơ thể hóa xanh lục

Thi thể chuyển sang màu xanh lục sau khi chết, do các vi khuẩn ở thành ruột di chuyển vào da. Mất khoảng 3 - 4 ngày để các hemoglobin bắt nguồn từ quá tŕnh phân hủy tạo ra màu xanh lục cho tử thi.

Chất lỏng tinh khiết

Các cơ quan có nguồn cung cấp máu lớn nhất sẽ hóa lỏng, trộn lẫn với máu và rỉ ra từ các lỗ của cơ thể. Khi chất lỏng tích tụ, áp lực phá vỡ thành bụng, làm ngập ngụa khắp thi thể.

Quá tŕnh phân hủy

Tử thi phân hủy trong nước nhanh gấp 2 lần so với ở trên mặt đất và nhanh gấp 8 lần so với một thi thể được chôn cất. Da trên các thi thể bị bỏ lại trong nước sẽ bắt đầu rụng ra theo các tảng dày.

Trương ph́nh

Các vi khuẩn trong cơ thể tạo ra một chất khí có mùi hôi, gây trương ph́nh. Bụng, b́u, bầu vú và lưỡi sẽ ph́nh to, trong khi mắt lồi ra ngoài.

Đùn thai sau khi chết

Sự tích tụ của các khí có thể trục xuất một thai nhi ra khỏi thi thể đang phân hủy của một bà bầu đă qua đời. Điều này là do chúng khiến tử thi ph́nh to, tạo thành áp lực đẩy tử cung và đứa trẻ ra khỏi thi thể.

Sự cương dương sau khi chết

Sự co bóp cơ do xác chết cứng đơ quanh vùng b́u có thể dẫn đến t́nh trạng cương dương ở tử thi nam giới. Hiện tượng này thường được ghi nhận ở những người đàn ông chết trong tư thế treo cổ, do tḥng lọng tạo ra áp lực lên vùng tiểu năo.

florida80
12-05-2019, 21:44
Cách Đơn Giản Loại Bỏ Cảm Giác Thèm Ăn Và T́nh Trạng Béo Ph́






Để khắc phục cảm giác thèm ăn và có một thân h́nh thon gọn, bạn nên tham khảo những thông tin liên quan đến thèm ăn. Ảnh minh họa

Để khắc phục cảm giác thèm ăn và có một thân h́nh thon gọn, bạn nên tham khảo những thông tin dưới đây.


Có những người chỉ có cảm giác đói khi tới bữa ăn trong khi số khác lại luôn luôn thấy thèm ăn và tăng cân vùn vụt. Chắc chắn, bạn sẽ không bao giờ muốn ḿnh là người rơi vào trường hợp thứ hai. Vậy làm thế nào để khắc phục t́nh h́nh và có một thân h́nh thon gọn?




Trước tiên ta cần hiểu đâu là cảm giác đói thật?

Đói và thèm ăn không phải là một. Việc phân biệt chúng sẽ giúp bạn khắc phục một số ngộ nhận nguy hiểm.

Đói là một hiện tượng sinh lư: nó xảy ra khi cơ thể của bạn c̣n ít năng lượng, đặc biệt là khi thiếu tinh bột - chất chính tạo ra năng lượng cho cơ thể.




Sau đó bạn có một cảm giác dạ dày trống rỗng, và kêu ùng ục. Khi đó đầu bạn không thể tập trung được và bạn c̣n trở nên cáu kỉnh.




Đói là hiện tượng hoàn toàn b́nh thường trước các bữa ăn (bữa ăn sáng, ăn trưa hoặc ăn tối). Khi ăn, bạn sẽ cảm thấy khỏe hơn ngay.




Sự thèm ăn là ǵ?

Đó là một mong muốn được ăn, ngay cả khi bạn chưa đói hoặc đă ăn đủ no.


Bạn muốn ăn hai món tráng miệng vào cuối bữa ăn tối, ăn thêm những chiếc bánh quy vào buổi chiều, và một bữa trưa thịnh soạn. Thực tế là, bạn thường muốn ăn ngay cả khi bạn không thực sự đói.




Nếu bạn đặt câu hỏi "Tôi có thực sự đói? " trước khi thưởng thức gói bánh quy, và nếu bạn uống một ly nước trước khi đầu hàng trước cám dỗ đó, th́ vẫn có cơ hội giúp bạn vượt qua được cảm giác đó!

florida80
12-05-2019, 21:45
Làm thế nào để kiểm soát sự thèm ăn của bạn?

Đơn giản chỉ cần bằng cách ăn chậm.

Thật vậy, bộ năo có một trung khu thần kinh ghi lại tất cả mọi thứ bạn ăn: calo, chất đạm, chất béo, tinh bột. Đây là trung tâm điểu khiển cảm giác no của bạn kể từ khi bạn được sinh ra.




Dần dần, khi bạn nạp thức ăn gần đến đến định mức, trung tâm điều khiển cảm giác no của bạn sẽ gửi đi những tín hiệu khiến bạn bớt thèm ăn. Và khi bạn đă đạt đến định mức này, bạn không c̣n chút cảm giác thèm ăn nào nữa.




Để đạt được điều đó, bạn phải ăn chậm, nhai kỹ cho đến khi thức ăn đều mềm nát ra.




Tại sao? Bởi v́ trung tâm cảm điều khiển giác no của bạn chỉ hoạt động thực sự sau khi bạn đă ăn được 15 phút. Nếu bạn nuốt quanh, trung tâm không ghi nhận chính xác những ǵ bạn đă ăn.

Từ việc ăn nhanh, bạn sẽ ăn quá nhiều. Hăy nhai từ từ để ăn ít hơn!




Làm thế nào để đánh lừa cảm giác thèm ăn của bạn?

Câu trả lời là kích hoạt trung tâm cảm giác no của bạn trước giờ ăn chính.

Ăn một miếng bánh ḿ trước khi bạn vào bàn ăn. Các tín hiệu về "tinh bột" sẽ được trung tâm ghi nhận và làm nó hoạt động. Sau đó, bạn sẽ ăn ít hơn một cách hoàn toàn tự nhiên.

Uống nước ép cà chua, hoặc ăn một quả táo, cũng có hiệu quả tương tự. Và nó mang lại cho bạn những chất chống oxy hóa có lợi cho sức khỏe.




Tiếp đó, hăy luôn luôn bắt đầu bữa ăn với rau tươi. Bạn cần nhai kỹ chúng trước khi nuốt. Lượng rau sẽ làm đầy đáng kể dạ dày bạn và giúp bạn nhanh có cảm giác no.


Đây là lư do tại sao sẽ là khôn ngoan hơn khi ăn một món salad xanh trước bữa ăn thay v́ là sau bữa ăn như thông lệ.




Các cách khác để đánh lừa cảm giác thèm ăn

Bánh ḿ, nước ép cà chua, rau rất hữu dụng cho việc lấp đầy dạ dày của bạn.




Ngoài ra, những chất rất tốt khác như: gôm, pectin, tảo cũng có thể khiến cơ thể hấp thụ một lượng lớn nước làm tăng trọng lượng thật cơ thể (khi đó nước chiếm 80-100% trọng lượng cơ thể). Các chất này tồn tại ở dạng bột hoặc dạng viên. Do đó, chúng ta sẽ hấp thụ rất nhiều nước khi ăn những đồ ăn có chứa những chất này để giảm cảm giác thèm ăn

florida80
12-05-2019, 21:45
IM LẶNG...Một Nghệ Thuật Sống






Im lặng là vàng. Có thực sự vậy không? Có những khi cần phải nói, thậm chí là nói nhiều, để khả dĩ mang lại lợi ích cho người khác, để giải hoà, để hoà hợp và cảm thông, hoặc để bảo vệ chân lư.



Tuy nhiên, có đôi khi lại cần im lặng, lúc đó sự im lặng có giá trị hơn nhiều. Và lúc này chính sự im lặng lại “nói” nhiều hơn. Đó là đặc ngữ của sự im lặng, một loại văn hoá kỳ diệu, nhưng không dễ thực hiện.





Nói hoặc im lặng đều phải đúng nơi, đúng lúc, đúng người, và chỉ sử dụng khi thực sự cần thiết. Lời nói có thể là lưỡi gươm, mà gươm chưa dùng th́ cứ để trong bao. Im lặng là diệu kế nếu lời nói vô ích, nếu không th́ có thể phản tác dụng.




Thật chí lư câu nói của T. Man: “Người khôn ngoan mang tất cả tài sản vào trong đầu”. Đó chính là giá trị của sự im lặng. Nhưng khi nào nên im lặng?




1. Khi người khác buồn phiền, đau khổ

Biết vui với người vui, buồn với người buồn. Đó là động thái của người có giáo dưỡng, tri thức, biết điều, biết cư xử và thấu cảm. Không ǵ vô duyên hơn khi người khác khóc mà ḿnh lại cười - hoặc ngược lại. Sự “lệch pha” đó khả dĩ khiến chúng ta trở nên lố bịch, hợm hĩnh và kiêu ngạo.




2. Khi người khác suy tư, lao động trí óc

Sự im lặng là “vương quốc” của hoạt động trí óc. Nhờ đó mà có những kiệt tác, sự cao thượng, sự hiểu biết, sự trưởng thành, sự hồi tâm… Văn hào W. Goethe xác định: “Tài năng được nuôi dưỡng trong cô tịch, c̣n chí khí được tạo bởi những cơn sóng dữ của giông tố cuộc đời”. Thấy người khác trầm tư mặc tưởng, đừng phá “khoảng riêng” của họ. Sự im lặng lúc đó thực sự cần thiết và có ư nghĩa.




3. Khi người khác không hiểu ḿnh

Khi chưa được hiểu, chúng ta cần cởi mở và hoà đồng để người khác có thể hiểu ḿnh hơn - dù không thể hiểu hết. Nhưng nếu bạn cảm thấy người ta thực sự không thể hiểu hoặc không muốn hiểu th́ tốt nhất là im lặng. Nếu không, những ǵ bạn nói có thể gây “dị ứng” hoặc hiềm thù.




4. Khi người khác nói về vấn đề ḿnh không am hiểu

Biết th́ thưa thốt, không biết th́ dựa cột mà nghe. Người khôn ngoan chỉ nói những điều ḿnh biết rơ và hoàn toàn im lặng đối với những ǵ ḿnh không biết hoặc mơ hồ. Đừng ảo tưởng ḿnh là “bách khoa tự điển”. Nhà bác học A. Edison nói: “Điều chúng ta biết chỉ là một giọt nước, điều chúng ta không biết là cả đại dương”. C̣n hiền triết Socrates thừa nhận: “Tôi không biết ǵ cả, đó là điều tôi biết rơ nhất”. Chỉ là người b́nh thường, chúng ta càng cần khiêm nhường mà biết im lặng.




5. Khi người khác khoe khoang, lư sự

Thùng rỗng kêu to. Càng hiểu biết người ta càng ít nói, thâm trầm và cảm thông. Trong 4 phép toán, phép trừ là… “dễ” nhất, nhưng lại đầy ư nghĩa. Chỉ v́ ngu dốt nên mới độc đoán, khắt khe hoặc cố chấp. Khoe khoang và lư sự là “đặc điểm” của đầu óc nông cạn, thiển cận. Dốt th́ hay nói chữ để cố che lấp khiếm khuyết của ḿnh.




6. Khi người khác không cần ḿnh góp ư kiến

Đừng bao giờ “xía” vào chuyện của người khác hoặc ṭ ṃ chuyện của họ. Vả lại, nói nhiều th́ sai nhiều. Nói thiên lệch th́ mất lẽ chính, nói huênh hoang rồi đến chỗ đuối, nói xiên xẹo rồi đến chỗ sai trái, nói giấu giếm sẽ đến chỗ cùng.




Cibbon nói: “Đàm luận khiến người ta hiểu biết, nhưng im lặng là trường học của sự khôn ngoan”. Im lặng c̣n là yêu thương, tha thứ, và là cuộc sống.

florida80
12-05-2019, 21:46
Tuân Tử dạy: “Im lặng, lắng nghe, ghi nhớ, hành động và khôn ngoan là 5 cung bậc khác nhau của trí tuệ”. Có thể coi đây là ngũ-cung-sống của cuộc đời. Tóm lại, im lặng là một nghệ thuật kỳ diệu và là cách thể hiện văn hoá cao cấp.




Nói ra được th́ tốt nhưng có khi im lặng lại tốt hơn. Ta nên học lắng nghe để hiểu, dừng lại để thương. Nhưng khó đấy, bài học này chỉ dành tặng cho những ai đă biết buông bỏ ngạo mạn, biết đời sống là vô thường bất chợt.




Vừa rồi tṛ chuyện với người bạn, anh ta nói: trong cuộc sống, rất ít người chịu học lắng nghe và im lặng. Bởi v́ họ không muốn thua kém, không muốn khiêm cung để nghe rơ những ǵ người khác nói. Thậm chí, họ giành nói như để tận dụng hết thời gian gặp nhau, sợ thiệt tḥi khi ra về mà đối phương chưa rơ hết câu chuyện. Th́ vậy, cuộc sống là muôn màu!




Ngày xưa, ngay chính ta cũng ham nói, vào cuôc họp cứ uyên thuyên bất tận, ra café với bạn th́ lắm nỗi niềm... Lúc nào cũng muốn nói ra, muốn trút xuống, có khi quá cao trào bi đát, khóc thương. Nghĩ lại, ngày xưa ta ích kỷ thật, chỉ muốn nói cho thỏa. Thậm chí, hay gân cổ căi lại mỗi khi có vấn đề ǵ đó về quan điểm. Người sai rồi, ta đúng! Rồi... ta đă được ǵ trong "đúng - sai" đó?




Thật vậy, nhu cầu chia sẻ ai cũng có. Nhưng để làm người hứng chịu và biết lắng nghe, đếm được mấy người? Cảm xúc con người vô cùng phức tạp, tuổi càng cao, trái tim càng thu nhỏ, dù đă được bao bọc rất kỹ nhưng chỉ cần một lời nói vu vơ cũng có thể như mũi nhọn xé nát ḷng người. Thành ra, người lớn chỉ nghĩ mà không cần nói, c̣n người trẻ th́ cứ nói mà không cần nghĩ!




Người ta càng về già càng thấy cô đơn, hay hoài niệm về thời son trẻ rồi bới t́m, rồi thở dài... Có lẽ, họ tiếc nuối điều ǵ của ngày đă qua. Người trẻ th́ nôn nao mong cho ngày mau tới, sẽ vứt bỏ nếu không thích, cần ǵ người khác hiểu. Và dĩ nhiên không bao giờ chịu im lặng!




Ta ví cuộc đời như tṛ chơi xếp chữ. Ai cũng được phát cho 1000 miếng, ai cũng có thời gian hoàn thành giống nhau. Chỉ có điều là con người ít khi kiên nhẫn chịu xếp cho ḿnh đến mảnh cuối cùng để tận hưởng vẻ đẹp thực sự nằm bên trong đâu đó.




Đa phần người ta than thở hoặc nóng nảy và cố gắng chắp vá, chồng chéo tất cả vào nhau, rối tung, mệt mỏi, chán nản, trách đời bất công, sao ông trời khó khăn với người này, dễ dăi với người kia?




Chỉ có những ai đi đến cuối cùng của sự tận tụy mới nhận ra bức tranh cuộc sống thật đẹp, thật xứng đáng. Và có khi để hoàn thành nó, người ta đă âm thầm đi t́m, luôn kiên nhẫn và im lặng. Người ta phải nhẹ nhàng t́m kiếm, kể cả chẳng may ghép vài lần mà không đúng.




Th́ đă sao? Ta có 1.000 cơ hội kia mà. Lần này chưa được, lần sau sẽ được, chỉ cần bạn đủ niềm tin. V́ tin sẽ thấy, t́m sẽ gặp. Nếu ta tin chắc chắn ḿnh sẽ hạnh phúc th́ đă có hạnh phúc rồi đấy.




Hạnh phúc ngay giây phút này đây, yên b́nh và thanh thản. Không một chút quấy rầy, không chết chóc hay chiến tranh. Đẹp quá phải không? Nếu có nhiều hạnh phúc hơn thế, hăy mang chia sớt nhé nhưng nhớ lặng thầm. Khẽ thôi, họ sẽ biết cảm nhận. Yên tâm...!!!




Nguồn: Vườn hoa Phật giáo

florida80
12-05-2019, 21:47
Hai Cuộc T́nh Và Hai Cái Chết Không Giống Nhau - Đinh Tấn Khương








1. CHUYỆN T̀NH TRÊN MẠNG



Cũng như vài gia đ́nh khác, gia đ́nh anh được đưa đến định cư tại Thụy Điển sau khi được tàu nước nầy cứu vớt, trong lúc chiếc thuyền con vượt biên đang chết máy và lênh đênh trên biển cả nhiều ngày.


Những ngày mới đến, vợ chồng và 2 đứa con sống rất hạnh phúc, nhờ nhận được những giúp đỡ ban đầu của chính quyền và người dân bản xứ. Dần dà th́ cuộc sống cũng tạm đi vào ổn định.




Thời gian trôi nhanh, hai đứa con cũng đă trưởng thành và có gia đ́nh riêng tư. Nhưng công việc sinh nhai th́ cũng chỉ tàm tạm chứ không mấy khá giả cho lắm, nên chẳng giúp ǵ cho anh chị.


Anh có đi làm một thời gian nhưng sức khỏe đă hạn chế công việc, cho nên lúc sau nầy anh đành phải nằm nhà. Có lẽ sự eo hẹp về tài chánh là nguyên nhân thầm kín đă dẫn đến sự đổ vỡ của vợ chồng anh, trong độ tuổi ngũ tuần!?




Tiền bạc không nhiều nhưng lại nằm trong tầm kiểm soát của người vợ. Nhất cử nhất động anh đều phải báo cáo mọi chi phí tài chánh. Cuộc sống của anh bị lệ thuộc hoàn toàn vào người vợ của ḿnh. Anh buồn lắm, cho dù nhiều lần chị đă cố giải thích cho anh hiểu:

- Cần phải biết tém khéo mới lo được cho đời sống. Vợ giữ tiền là giữ cho gia đ́nh, chồng mà nắm tiền th́ có ngày lại cho người ngoài ăn đấy.

Nghe vậy, nhưng anh không hiểu là chị muốn nói cái ǵ? Cho người ngoài là ai, đôi lúc anh cũng muốn gởi chút quà tết về cho mấy đứa cháu rất nghèo, c̣n bỏ lại bên VN mà anh không dám hỏi vợ.

Nói phải tội, có nhiều khi anh nghi rằng, vợ ḿnh đă lén gởi tiền giúp cho bà con bên ngoại của các con anh. Nhưng không có bằng chứng ǵ cho nên anh chỉ biết ôm lấy một nỗi buồn!




Sự đổ vở kiểu nửa vời. Hai người vẫn sống chung trong một căn hộ để bớt tiền thuê nhà, cũng như giảm bớt tiền điện.. những thứ mà họ có thể dùng chung và chia sẻ với nhau. Ngoài mấy thứ ấy ra, th́ cả hai, mạnh ai nấy giữ những ǵ mà ḿnh đang có, chẳng chịu chia sẻ hay là cho người kia được dùng, mặc dù thật sự có cần đến.

Thời gian cũng trở nên thừa thăi với anh. Anh bèn dành hết th́ giờ lướt mạng, để t́m người tán gẫu cho vơi đi thời gian và nỗi buồn. Thế rồi một hôm anh gặp được người “đồng thanh tương ứng, đồng khí tương cầu”, một người phụ nữ đang sống cách anh nửa ṿng trái đất. Chị nầy đă ly dị chồng cách đó không lâu, sau khi biết được chồng ḿnh ôm tiền về VN làm ăn và “rước cầm mới lên thuyền cũ”.




Hai người nói rơ hoàn cảnh gia đ́nh cho nhau nghe.. có lẽ t́m được sự cảm thông, cho nên t́nh cảm đă dần lớn thêm nhiều hơn, giữa hai người.

Chị hẹn gặp anh tại quê nhà. Anh thú thật là không đủ tiền mua vé máy bay. Chị mua vé trên mạng và gởi mă số code cho anh. Căn dặn là đến ngày giờ G.. cứ ra phi trường Z, tới quầy check- in của hăng hàng không XY, nói số code là mọi thủ tục lên máy bay sẽ được tiến hành.

Anh sắp xếp hành lư, nhưng trong túi lại trống trơn khiến anh lo lắng. Anh gọi người chị gái đang định cư tại Úc mượn đỡ vài ngàn dằn túi. T́nh trạng tài chánh bị cô lập của đứa em đă được báo cáo từ lâu nên người chị cũng cảm thông đứa em trai của ḿnh.

Chị gởi hai ngàn dollars, chuyển thẳng về người bạn tại Sài G̣n và nhắn anh về đến đó mà lấy.




Mang cái túi hành lư nhỏ, nói với vợ con là anh cần về thăm nhà v́ có việc gấp.

Chị và các con cũng đă quen cái cảnh “có anh cũng như không” trong cái căn nhà nầy từ lâu cho nên cũng chẳng có ư kiến đồng t́nh hay ngăn cản ǵ cả.

Không nghe ai hỏi:

- Bên nhà có chuyện ǵ gấp, có ai ốm, ai đau hay là có ai hấp hối mà lại phải về gấp như vậy!?

- Có cần một ít tiền đi đường hay không!?

Thái độ dửng dưng, lạnh nhạt của vợ con đă làm nhẹ đi cảm giác tội lỗi. V́ anh đă nghĩ rằng, chừng tuổi nầy mà lại bỏ bê gia đ́nh để đi t́m một người t́nh trên thế giới ảo, trên mạng. Cảm giác ấy đă ray rức anh rất nhiều, trước đó không lâu!

florida80
12-05-2019, 21:47
Về đến VN, hai người găp nhau. Mối t́nh trong thế giới thật đă tiến rất nhanh, nhanh hơn cả cái mối t́nh khi c̣n ở trong cái thế giới ảo suốt mấy tháng vừa qua. Có lẽ, những nỗi buồn của từng người đă kéo họ lại gần nhau hơn.

Anh theo chị về Mỹ, phụ chị trong một cái thương vụ nhỏ. Nhờ thế cũng tạm đủ sống và anh cảm thấy thật vui v́ không bị lệ thuộc cũng như không c̣n bị “phong tỏa tài chánh” như trước kia nữa.




Nhờ có tiền, hai năm sau anh quyết định quay về thăm lại người thân, nh́n lại xứ nẫu, nơi mà anh được sinh ra và lớn lên với nhiều kỷ niệm gắn bó trong khu nhà nghèo, nhưng rất thân thiện.

Niềm vui nào cũng qua mau. Hết thời hạn thăm quê anh tính quay về Thụy Điển, hoàn tất giấy tờ ly dị và sẽ bay qua Mỹ để sống trọn khoảng đời c̣n lại với người yêu.




Bất hạnh thay, anh bị tai biến mạch máu năo, gục ngă trong pḥng tắm. Rất lâu sau đó, mấy đứa con mới phát giác và đưa anh vào bệnh viện. Nhưng đă trễ!?

Anh chỉ c̣n sống thực vật và bác sĩ cần gia đ́nh cho quyết định để rút ống dưỡng khí.

Mặc dù người chị của anh tại Úc cũng như người t́nh bên Mỹ, đă xin cho anh được sống thêm một thời gian nhằm hoàn tất thủ tục mang “tro” của anh về Mỹ, với người t́nh mới.

Nhưng bà vợ cũ và các con đă đưa ra quyết định thật sớm, không chần chờ mặc dù đă có lời yêu cầu khẩn thiết từ người nhà và người t́nh của anh!

Cuối cùng, thân xác anh đă vĩnh viễn nằm lại cái vùng đất mà anh đă từng chạy trốn.

Chẳng có ai biết, bây giờ linh hồn anh đang ở chốn nào!??




2. SỐNG ĐỂ TRẢ NGHIỆP!?

Gia đ́nh anh chị định cư tại Úc cũng khá lâu. Nhờ vào tính chuyên cần và chịu khổ chịu khó cho nên công việc kinh doanh của anh chị cũng khá thành công. Các cháu th́ học hành lại giỏi và tạo được những thành quả tốt đẹp.

Nhờ thế mà hầu hết mọi người biết đến, đều truyền tụng rằng, gia đ́nh của anh chị quả là một gia đ́nh kiểu mẫu trong số những gia đ́nh người Việt tỵ nạn, tại đây.

Anh chị rất vui v́ những lời khen ngợi không ngớt ấy.

Chị mừng, v́ có được một người chồng năng nổ, hoạt bát và biết lo cho con cái, biết yêu thương vợ ḿnh.

Ngoài công việc ra, anh không bao giờ la cà với bạn bè, không thuốc lá, không rượu bia... Tiền bạc làm ra th́ anh cũng không cần để ư đến, kiếm được bao nhiêu là đưa cho vợ cất. Anh thường nói đùa với vợ:

- Giữ tiền làm chi cho thêm phiền, tiêu mà quên báo cáo th́ lại khổ thân tôi!?

Dưới cặp mắt của chị, anh quả thật là một người đàn ông đáng tin và rất có uy tín. Nhiều lần chị đă đề nghị với anh là, cùng về thăm lại quê hương sau nhiều năm xa cách. Anh thường gạt ngang:

- Em cần thăm nhà th́ cứ đi một ḿnh cũng được. Anh có đi th́ cũng chẳng ích ǵ mà lại c̣n bỏ bê công ăn việc làm nữa. Chỉ sợ em buồn khi thiếu anh vậy thôi, nếu thế th́ anh đành xin lỗi, em nhé!

Lần nào cũng vậy, anh luôn từ chối cái cơ hội mà rất nhiều người trong độ tuổi như anh, măi ước ao có được! Chính v́ thế mà chị rất yên tâm!?

Một vài người bạn đă kể cho chị nghe những mẫu chuyện đổ vỡ gia đ́nh trong độ tuổi ngũ tuần, xảy ra nhan nhản lúc gần đây. Nhất là mấy ông cứ nại cớ là về thăm bố mẹ bệnh nặng, làm mộ cho song thân.., nhưng thật t́nh là đang bị dính bùa bên ấy!




Những lúc gần đây, các con đă ra riêng. Công việc làm ăn cũng khá ổn định. Chị cũng muốn nghỉ ngơi chút ít, bởi sức khỏe của chị không c̣n được như xưa. Chứng đau lưng kinh niên cứ hành hạ như tra tấn chị hằng đêm, nhất là vào những ngày của mùa đông.

Về Việt Nam để tránh cái lạnh ở Úc, đă giúp giảm nhẹ cái đau của chứng thần kinh tọa. Chứng bịnh mà bác sĩ đă nói với chị rằng, không có cách nào chữa dứt.

Vả lại, cuộc sống tại Việt Nam đă cho chị chút ít niềm vui. Vui với người thân, với bạn bè xưa cũ

florida80
12-05-2019, 21:48
Tất cả, đă khiến chị dành nhiều th́ giờ bên đó hơn là tại Úc.




Không có ǵ để chị phải lo v́ chồng chị cũng chẳng than phiền. Chị thầm cám tạ ơn trên đă cho chị một người chồng tốt, với một gia đ́nh rất hạnh phúc.

Nhưng chị đâu có ngờ...




Khoảng thời gian chị về thăm Việt Nam. Một lần anh ghé lại tiệm bán thức ăn nhanh, gặp một cô gái đang đứng xếp hàng trước ḿnh, chờ đến lượt order. Cái hàng dài chờ đợi ấy đă giúp cho họ có dịp để trao đổi, chỉ là những lời hỏi thăm có tính xă giao.

Rồi họ cùng ngồi vào bàn ăn và lắm chuyện được mang ra bàn tán, về đời sống tại Việt Nam bây giờ và những khó khăn gặp phải tại xứ người, coi bộ hai người “tâm đầu ư hợp”lắm.

Qua mấy câu chuyện ấy, anh biết được rằng cô là một du học sinh đến từ Việt Nam, không có thân nhân và đang gặp nhiều khó khăn về tài chánh.

Họ trao cho nhau số điện thoại và hẹn cơ hội được gặp lại.

Thời gian và hoàn cảnh cô đơn đă giúp cho cả hai xích lại gần nhau thật nhanh chóng, như để làm giảm bớt cái lạnh trong ḷng cũng như xua tan khí lạnh ngoài trời, trong những ngày của mùa đông xứ Úc.




Không hề nghi ngờ ǵ về sự thay đổi của chồng ḿnh, cho đến khi chị phát giác ra được, người chồng mà chị luôn tin tưởng đă mượn một số tiền khá lớn từ ngân hàng, qua việc thế chấp một trong những bất động sản mà anh đang đứng tên làm chủ.

Kể từ đó, chiến tranh đă bùng nổ, ngay trong căn nhà mà trước kia luôn tĩnh lặng. Anh đ̣i ly dị, chia tài sản nhưng chị và các con chưa dứt khoát.




Cuộc sống gia đ́nh đă trải qua một khúc quanh đầy nỗi khổ niềm đau. Chị và các con đă khóc thật nhiều nhưng anh đă quyết định cho ḿnh một ngă rẽ..

Anh theo về Việt Nam với người yêu mới. Bỏ một số tiền lớn, xây tổ ấm uyên ương cho cả hai và anh đă hứa là sẽ hoàn tất thủ tục ly hôn để cùng nhau vui hưởng hạnh phúc, trong khoảng đời c̣n lại.




Anh quay về Úc để hoàn tất ư nguyện đó. Vài hôm sau, nhận được điện thoại của người bạn cũ, người mà anh vừa gặp lại trong lần về mới đây. Người bạn tri kỷ đă được anh mời đến dự buổi tiệc khánh thành cái tổ ấm, cũng như ra mắt người vợ trẻ của ḿnh.

Người bạn gọi anh về lại Việt Nam gấp, v́ có vài chuyện cần bàn. Gặn hỏi măi th́ được cho biết, người vợ mới của anh vừa đưa một người đàn ông khác về sống ngay trong cái căn nhà của anh, mới bỏ tiền ra xây.




Bán tín bán nghi, anh mua vé ngay và hôm sau bay thẳng về Sài G̣n. Anh tính t́m gặp thằng bạn nhưng quá nóng ḷng, nên thôi. Đi thẳng về tổ ấm, mở cửa vào nhà (v́ anh cũng giữ ch́a khóa riêng, có lẽ cô người t́nh đă không nghĩ là anh sẽ trở lại sớm, nên lơ đăng?).

Nghe tiếng cười khúc khích trong pḥng ngủ, anh đẩy mạnh cánh cửa khép hờ và nh́n thấy một cảnh tượng, khiến máu trong người anh như sôi sục.

Anh hét toáng lên, đập phá mấy thứ đang ở trong tầm tay ḿnh. Như chưa hả giận, anh vớ lấy cái b́nh bông gần đó tiến nhanh lại người thanh niên xa lạ, đang cố mặc lại quần áo.




Xung đột bắt đầu, hai người trao nhau những cú đấm. Nhưng chắc chắn là, sức anh không hơn được cái sức đang trong độ tuổi thanh niên kia. Anh bị dồn ra khỏi cánh cửa, lối ra hành lang. Rồi bất ngờ, anh hứng trọn cái xô đẩy rất mạnh của người thanh niên, khiến anh rơi từ tầng một xuống đất.

Nhằm lúc đó, người bạn của anh đang đi ngang qua (như để theo dơi, giống mọi lần) phát hiện sự việc. Người bạn kêu xe chở anh vào bệnh viện để chẩn đoán và điều trị những tổn thương. Anh được cho biết là chỉ găy một cánh tay mặt và cần băng bột. Vài vết

florida80
12-05-2019, 21:48
Vài vết trầy khác không có ǵ đáng quan tâm, anh được cho xuất viện cùng ngày.




Hôm sau, theo lời khuyên của người bạn anh đă trở về lại Úc. Anh tính sẽ nhờ luật sư mang sự vụ ra ṭa xét xử.

Vài ngày sau, bổng dưng cơn nhức đầu bộc phát đột ngột xảy đến với anh. Vợ anh không có nhà, anh gọi điện thoại nhờ con đưa anh đến gặp bác sĩ v́ tay đang bó bột, cho nên anh không tự lái xe được như mọi khi.

Mấy đứa con cho biết là đang bận, hẹn chiều sẽ về. Nhắc ba nó lấy đỡ hai viên panadol mà uống cho vơi bớt cơn đau. Anh đoán có lẽ chúng nó giận mà không thèm về sớm, chứ chẳng phải bận rộn chuyện chi!?




Anh đi dần vào hôn mê.

Chiều đến, đứa con gái trở về thấy bố ḿnh nằm yên, sóng sượt trên nền nhà. Vội vàng gọi xe cứu thương và được chở thẳng vào một bệnh viện gần nhất. Được chẩn đoán, anh bị chấn thương sọ năo, máu tụ nhiều và đă để quá trễ cho nên phần năo chết không thể phục hồi.

Anh đă được cứu sống, nhưng chỉ là “sống thực vật” mà thôi!.




Bác sĩ xin ư của vợ anh (v́ vẫn c̣n là vợ chính thức) cùng các con, để quyết định rút ống thở, cho anh được ra đi trong b́nh yên.

Nhưng bà vợ đă quyết định, hăy cho anh phải sống:

- Sống để trả nghiệp và làm gương cho người đời!?

Mấy đứa con cũng không dám đưa ra quyết định nào khác. Có lẽ chúng nghĩ, mẹ ḿnh có lư!?

florida80
12-05-2019, 21:49
Người Khôn Ngoan Quá Chưa Hẳn Là Tốt











Trước kia, mỗi khi qua mặt được ai đó để đạt chút ǵ, bạn bè sẽ trầm trồ: “khôn quá ta, dùng chút mánh lới là có được thứ ḿnh muốn“, nghe xong liền cảm thấy dương dương tự đắc. Nhưng khi trải qua nhiều chuyện trong cuộc sống, mới biết đó chỉ là khôn vặt, về lâu dài chỉ gây tổn hại cho bản thân.


Làm người trong đời, chữ đức quan trọng lắm thay.




Trước đây không lâu, một chương tŕnh truyền h́nh của Đài Loan với tên gọi “Cuộc đời sang giàu”, khách mời là nhà điều hành của một công ty rất nổi tiếng.



Khi chương tŕnh gần kết thúc, người dẫn chương tŕnh đưa ra câu hỏi cuối:

“Anh cho rằng nhân tố then chốt làm nên thành công của công ty là ǵ?”

Trầm tư một lát, vị này cũng không trực tiếp trả lời mà b́nh tĩnh kể

một câu chuyện:

“12 năm trước, một chàng trai vừa tốt nghiệp liền sang Pháp, bắt đầu cuộc sống vừa học vừa làm. Thời gian dần qua, anh phát hiện nhà ga địa phương hầu hết đều có lỗ hổng, không có chỗ kiểm vé, cũng không có người kiểm vé, thậm chí ngay cả camera kiểm tra cũng rất ít. Dựa vào trí thông minh của ḿnh, người thanh niên này tính toán được tỉ lệ trốn vé mà bị tra ra chỉ có 3/10.000. Anh rất đắc ư với phát hiện này của ḿnh. Từ đó về sau, anh thường xuyên trốn vé. Anh c̣n biện hộ cho bản thân rằng, v́ ḿnh là học sinh nghèo mà, có thể tiết kiệm chút nào hay chút nấy. 4 năm qua đi, với tấm bằng đại học danh tiếng và thành tích xuất sắc, anh tự tin nộp đơn vào các công ty đa quốc gia, nhưng kết quả lại khiến anh hụt hẫng.




Những công ty này mới đầu đều rất nhiệt t́nh với anh, nhưng sau khi đọc qua vài thứ, liền nhẹ nhàng từ chối. Điều này thật sự khiến anh rất băn khoăn. Cuối cùng, anh đă viết một email với ngôn từ cầu thị, gửi đến bộ phận nhân sự của một trong những công ty đó với mong muốn được biết lư do không được nhận vào làm.




Một đêm nọ, anh nhận được email hồi đáp.

“Chào anh Trần, chúng tôi đánh giá cao tài năng của anh, nhưng khi chúng tôi đọc dữ liệu thông tin về anh, th́ thực sự rất tiếc rằng trên hệ thống hồ sơ ghi lại anh đă 3 lần trốn vé xe. Chúng tôi cho rằng điều này đă chứng minh 2 điểm:

1. Anh không tôn trọng quy tắc: Sau khi phát hiện ra lỗ hổng, anh đă cố ư lạm dụng.

2. Anh không đáng tin. Công ty của chúng tôi rất nhiều việc phải dựa vào sự tín nhiệm, bởi nếu anh phụ trách phát triển thị trường nào đó, công ty sẽ giao cho anh nhiều quyền tự quyết.

Để tiết kiệm chi phí, chúng tôi không thể thiết lập cơ cấu giám sát giống như hệ thống giao thông công cộng. V́ vậy chúng tôi không thể thuê anh, thật t́nh mà nói, ở quốc gia này, thậm chí toàn bộ liên minh Châu Âu, có lẽ anh sẽ không thể t́m được công ty nào đồng ư tuyển dụng anh”.




Đến lúc này, chàng thanh niên mới tỉnh mộng, giá như biết trước anh đă không làm như vậy. Nhưng điều thực sự khiến anh chấn động là câu cuối cùng của nhà tuyển dụng, bởi câu nói ấy thể hiện một đạo lư rằng:

Đạo đức thường có thể bù đắp cho tài trí, nhưng tài trí vĩnh viễn không bù đắp được cho đạo đức. Ngày hôm sau, anh lên đường về nước”.




Câu chuyện kể xong, hội trường yên lặng. Người dẫn chương tŕnh băn khoăn hỏi: “Điều này có thể nói nên đạo lư thành công của anh?”. “




Có thể! V́ người trẻ tuổi trong câu chuyện này chính là tôi”.




Rồi anh dơng dạc nói: “Tôi có thể đi đến ngày hôm nay, chính bởi v́ tôi đă biến ‘chướng ngại’ của ngày hôm qua thành ‘ḥn đá kê chân’ cho ngày hôm nay”.




Có lẽ đây chính là bài học đáng giá về thành công của vị giám đốc ấy.




Nhà sử học lừng danh Tư Mă Quang từng nói: “Đối với người tài, đức chính là vốn; c̣n người có đức, tài ắt tự sinh. Tài đức toàn vẹn là thánh nhân, tài đức cùng mất là người ngu ngốc, đức hơn tài là quân tử, tài hơn đức là tiểu nhân”.




Nguồn: daikynguyenvn

florida80
12-05-2019, 21:51
15 Điều Bạn Nên Buông Bỏ Để Có Được Hạnh Phúc










Qua công việc và các bài giảng của ḿnh, nhà văn Luminita Saviuc đă cố gắng giúp chúng ta tự nh́n lại những điều có liên quan đến hành vi ứng xử của ḿnh và làm thế nào để chấp nhận những điều mà chúng ta đang phải đối mặt trong cuộc sống hàng ngày. Con người ta hay có xu hướng giữ bên ḿnh những điều làm chúng ta đau khổ, mệt mỏi và cam chịu. Để được là chính ḿnh và được hạnh phúc, chúng ta phải buông bỏ những điều không cần thiết mà chúng ta vẫn luôn cố níu giữ. Hăy cố gắng thay đổi và từ bỏ tất cả những thứ đang trói buộc chúng ta. Khi giao tiếp với mọi người, hăy thể hiện ḷng tốt và sự kiên nhẫn.






1. Hăy từ bỏ lối suy nghĩ rằng bạn luôn luôn đúng: Có rất nhiều người không thể chấp nhận ḿnh sai và luôn cho rằng ḿnh đúng, ngay cả khi điều này có thể làm tan vỡ một mối quan hệ tuyệt vời, và gây ra nhiều căng thẳng cho bản thân và cho cả những người khác. Nhưng thật ra nó không đáng. Bất cứ khi nào bạn tranh luận về việc ai đúng, ai sai, bạn hăy tự hỏi: Ḿnh muốn chứng minh là ḿnh đúng hay ḿnh muốn làm người tốt? Ḿnh được ǵ ở đây? Có phải là cái tôi của bạn quá lớn khi bạn không thể từ bỏ được?






2. Hăy từ bỏ việc kiểm soát: Hăy sẵn sàng từ bỏ việc kiểm soát tất cả mọi thứ liên quan tới bạn hoặc tới người khác: các t́nh huống, sự kiện và con người. Hăy chấp nhận mọi thứ và mọi người– chính xác như họ vốn là vậy– và bạn sẽ cảm thấy thoải mái. Hăy để cho mọi điều tự xảy ra.






3. Hăy từ bỏ việc đổ lỗi cho người khác: Hăy từ bỏ việc đổ lỗi cho người khác về những ǵ bạn có hoặc không có, về những ǵ bạn cảm thấy hay không cảm thấy. Đừng lăng phí những phẩm chất của bạn, đừng từ bỏ sức mạnh của bạn và hăy cố gắng chịu trách nhiệm đối với cuộc sống của riêng bạn thôi.






4. Hăy từ bỏ những suy nghĩ tiêu cực: Làm thế nào khiến người khác không bị tổn thương v́ những thái độ tiêu cực dai dẳng và lặp đi lặp lại? Đừng cho rằng tất cả mọi thứ đang nghĩ trong đầu là đen tối và tự hủy hoại ḿnh. Bạn có thể làm tốt hơn nhiều.






5. Hăy từ bỏ sự tự ti: Hăy từ bỏ sự tự ti về những ǵ bạn có thể hoặc không thể làm được, về những ǵ có thể hoặc không thể. Bắt đầu từ bây giờ, đừng cho phép niềm tin của bạn giới hạn và cầm tù chính bạn. Hăy tự tin vào bản thân ḿnh.

florida80
12-05-2019, 21:51
6. Hăy từ bỏ những lời phàn nàn: Hăy từ bỏ việc liên tục phàn nàn về mọi thứ, về mọi người, về mọi t́nh huống hoặc về mọi sự kiện, những điều làm bạn không vui, buồn hay chán nản. Hăy nhớ rằng không ai có thể làm cho bạn không hạnh phúc, không có t́nh huống nào có thể làm cho bạn cảm thấy buồn — trừ khi bạn muốn thế. Không phải t́nh huống làm nảy sinh những cảm xúc này có lỗi, mà chính là cách bạn chọn để đối diện với nó. Đừng bao giờ đánh giá thấp sức mạnh của tư duy tích cực.






7. Hăy từ bỏ những lời chỉ trích: Hăy từ bỏ việc chỉ trích những thứ, những việc hay những người khác ḿnh. Tất cả chúng ta đều khác nhau, nhưng tất cả cũng đều giống nhau. Tất cả chúng ta đều muốn được hạnh phúc, được yêu và được thấu hiểu.






8. Hăy từ bỏ việc cố gắng tạo ấn tượng với người khác: Đừng cố gắng thể hiện những ǵ không phải là bản thân bạn chỉ để người khác chấp nhận bạn. Đừng theo cách đó. Khi bạn cố gắng từ bỏ việc thể hiện những ǵ không phải là ḿnh, khi bạn lột tất cả mặt nạ của ḿnh xuống, khi bạn thực sự chấp nhận chính ḿnh, bạn sẽ khám phá rằng bạn sẽ thu hút mọi người mà không cần bất kỳ nỗ lực nào cho việc này.






9. Hăy từ bỏ sự không muốn thay đổi: Thay đổi là tốt, nó giúp bạn đi từ A đến B. Thay đổi sẽ giúp bạn cải thiện cuộc sống của bạn và của những người xung quanh bạn. Hăy đi con đường của riêng bạn và chấp nhận thay đổi. “Hăy theo đuổi hạnh phúc của bạn và vũ trụ sẽ mở cửa cho bạn ngay tại nơi vốn chỉ có những bức tường” (Joseph Campbell.






10. Hăy từ bỏ việc áp đặt: Không áp đặt lên mọi thứ, mọi người hay sự kiện mà bạn không hiểu. Hăy cố gắng từng chút một để mở rộng tâm trí của bạn, bởi tâm trí chỉ hoạt động khi nó được khai mở. “H́nh thức cao nhất của sự thiếu hiểu biết là bạn từ chối một điều mà bạn không biết ǵ về nó” (Wayne Dyer).






11. Hăy từ bỏ nỗi sợ hăi của bạn: Sợ hăi chỉ là một ảo ảnh, nó không tồn tại, chính bạn đă tạo ra nó. Tất cả là trong tâm trí của bạn. Hăy sửa đổi bên trong và bên ngoài sẽ hiển hiện chính xác như nó phải vậy. “Điều duy nhất chúng ta phải sợ chính là nỗi sợ hăi” (Franklein D. Roosevelt).






12. Hăy từ bỏ việc viện cớ: Đóng gói những cái cớ và ném chúng đi. Bạn không cần đến chúng. Thường th́ chúng ta chỉ giới hạn bản thân ḿnh trong những ǵ chúng ta làm v́ nhiều lư do. Thay v́ lớn lên, nâng cao cuộc sống và tinh thần, chúng ta lại kẹt lại, tự dối bản thân, viện tới tất cả các loại lư do, mà trong 99,9% trường hợp, không phải là có thật.






13. Hăy từ bỏ quá khứ: Chúng ta biết điều đó là rất khó khăn, đặc biệt là khi quá khứ dường như tốt hơn nhiều so với hiện tại và tương lai lại có vẻ đáng sợ. Thế nhưng, hăy suy nghĩ, hiện tại là tất cả những ǵ mà bạn có và nó chỉ tồn tại duy nhất một lần. Bạn mơ ước khao khát quá khứ trong khi bỏ qua hiện tại của chính ḿnh. Bạn hăy ư thực được mọi việc ḿnh đang làm và hăy tận hưởng cuộc sống, bởi v́ cuộc sống là một hành tŕnh mà không phải là một điểm đến. Sẽ rất tốt nếu bạn có một tầm nh́n rơ ràng về tương lai và bạn chuẩn bị sẵn sàng cho điều đó, nhưng luôn luôn hăy là chính ḿnh ở đây và ngay bây giờ.






14. Hăy từ bỏ sự quyến luyến: Đây là một quan niệm mà hầu hết chúng ta rất khó hiểu, nhưng nó không phải là một cái ǵ đó không thể. Khi bạn tách ḿnh khỏi tất cả mọi thứ, bạn trở nên yên b́nh hơn, khoan dung, thân thiện và thanh thản hơn, như vậy bạn có thể đến một nơi mà bạn có thể hiểu tất cả mọi thứ mà không cần phải chịu đau khổ. Nó là một trạng thái vượt ra ngoài ngôn từ.






15. Hăy từ bỏ việc sống theo mong đợi của người khác: Nhiều người sống cuộc sống của ḿnh theo những ǵ người khác nghĩ là tốt nhất cho họ, mà bỏ qua những mong muốn thật sự của bản thân. Họ cố gắng sống theo sự mong đợi của người khác chỉ để làm hài ḷng những người này, họ tự đánh mất bản thân ḿnh và cũng không kiểm soát được cuộc sống của ḿnh. Bạn có một cuộc đời, bạn phải sống cuộc đời của ḿnh, đừng để cho những ư kiến ​​của người khác lôi kéo bạn khỏi đường đời của ḿnh.




Trên đây là những điều bạn nên ghi nhớ nếu bạn muốn cuộc sống trở nên tốt hơn. Chúng sẽ giúp bạn vượt qua các khó khăn và có được sự b́nh an, hạnh phúc từ nội tâm. Hăy thử và bạn sẽ thấy rằng không có ǵ là không thể, ngay cả khi con đường sẽ khó khăn và đầy rắc rối. Nếu vượt qua được, bạn sẽ thấy nó thật giá trị! Khi bạn thành công để vượt lên chính ḿnh và những quan niệm cũ của ḿnh, bạn sẽ thấy thật tuyệt vời. Đó sẽ là một khung cảnh mới đặc biệt và những cảm xúc không thể so sánh được với bất cứ điều ǵ mà bạn đă có trước đó.

Sưu tầm

florida80
12-05-2019, 21:52
Ai Mê Massage?? Hăy Cẩn Thận !!




Ai mê Massage?? Xin mời đọc






Thân gởi các bạn,

Dr.Tri Tang Nguyen.

SÀI G̉N (NV) - Trung b́nh mỗi năm có ít nhất 5 người được đưa vào bệnh viện Chợ Rẫy cứu chữa v́ bệnh... mê massage. Đó là nhận định của khoa Ngoại Thần Kinh bệnh viện này.

Vietnam Net cho biết, trường hợp mới nhất xảy ra hôm 22 tháng 5 vừa qua. Nạn nhân là ông Trần Văn N. 53 tuổi, cư dân quận Tân B́nh, Sài G̣n bị liệt cả hai chân đến nỗi không đi đứng được chỉ v́ thường xuyên đi massage.

Bác Sĩ Nguyễn Ngọc Khang, phó trưởng khoa Ngoại Thần Kinh bệnh viện Chợ Rẫy, người trực tiếp điều trị bệnh ông N. quả quyết rằng cứ vài tháng lại có một-hai người được đưa vào bệnh viện để chữa trị “di chứng” của những lần đi massage “xoa bóp chữa bệnh.” Bác Sĩ Khang cũng cho rằng c̣n nhiều người khác nữa không dám đến bệnh viện điều trị v́ e ngại.




Bác Sĩ Khang kể lại trường hợp của ông N. và nói rằng ông N. đă được nhân viên massage dùng chân nhấn các đốt sống. Khi thấy đau, ông N. mới yêu cầu nhân viên massage dừng lại và tự động bỏ về nhà. Chỉ bốn tiếng đồng hồ sau th́ hai chân của ông N. bị yếu hẳn, sau đó th́ ông không đi đứng được nữa.




Theo các bác sĩ bệnh viện Chợ Rẫy, ông N. bị “chèn ép ở tủy xương ngực” và bị tụ máu ở màng cứng từ đốt sống số 6 đến đốt sống số 10.

Ông N. đă được mổ cắt bỏ hai cung của hai đốt sống và lấy máu bầm tụ. Đến nay, ông N. đă thoát khỏi nguy cơ tàn phế. Ông có thể cử động được hai chân trở lại và hiện c̣n tiếp tục chữa bệnh tại trung tâm y tế ở gần nhà.




Một nạn nhân khác của nạn “mê massage” là một cư dân quận 5, Sài G̣n khoảng 40 tuổi. Ông này bị “giăn dây chằng cổ và tổn thương khớp đốt sống ngực” mà lỗi hoàn toàn thuộc về nhân viên massage.

Bác Sĩ Khang chỉ trích việc nhân viên massage dùng ngón chân nhấn vào khớp nối giữa các đốt sống để làm giăn dây chằng, mang lại cảm giác dễ chịu cho khách hàng. Theo ông, động tác đó là phản khoa học.




Bác Sĩ Khang hô hào người dân đừng để nhân viên massage giẫm lên lưng và cũng không nên bảo trẻ em chạy nhảy trên lưng của ḿnh. Theo ông, điều đó có thể làm tổn thương cột sống và biến người khỏe mạnh thành kẻ tật nguyền.

Bác Sĩ Nguyễn Văn Thắng của bệnh viện Chấn Thương Chỉnh H́nh tại Sài G̣n nói: “Giẫm lưng không đúng cách có thể làm hai mấu gai đốt sống dập lên nhau, nát mô mềm, vỡ mạch máu, làm tổn thương dây thần kinh.”




Theo ông, người được massage kiểu phản khoa học nói trên có thể bị liệt tạm thời nếu bị nhẹ và nếu bị đứt ngang tủy sống th́ coi như sẽ lâm vào t́nh trạng liệt suốt đời.





Sưu tầm

florida80
12-05-2019, 21:53
Người Viết Mướn - Tiểu Tử







Ở chợ Plateau thành phố Abidjan (thủ đô cũ của xứ Côte d Ivoire, Phi Châu) ai cũng biết ông già viết mướn đó. Người ta gọi ông là " l écrivain chinois" (ông Tàu viết mướn).




Xứ Côte d Ivoire - thuộc vùng Phi Châu Da Đen - ngày xưa là thuộc địa của Pháp. Dân bản xứ đi học bằng tiếng Pháp. Và v́ họ gồm nhiều bộ tộc, mỗi bộ tộc nói một thổ ngữ, nên họ phải dùng tiếng Pháp để hiểu nhaụ Về sau, khi đă độc lập rồi, trường vẫn dạy bằng tiếng Pháp và ngôn ngữ chánh trong dân gian vẫn là tiếng Pháp. Những người ít học hay thất học th́ nói "tiếng bồi", nghĩa là tiếng Pháp không đúng văn phạm. Mấy bà buôn bán ở chợ Plateau nói trên thuộc vào thành phần nàỵ Nhiều bà có con cái "đi làm ăn" ở Pháp hay ở Bỉ, lâu lâu cần xin ǵ hay cần nhắn ǵ, họ phải nhờ người khác viết cho cái thơ.

Ngoài ra, có nhiều người cần viết đơn từ thưa gởi nhưng không đủ tŕnh độ để viết đúng từ ngữ hành chánh nên nhờ viết dùm.

Do đó mới có cái nghề viết mướn.

Ở khu chợ Plateau, trước đây, chỉ có một người đàn ông trung niên người bản xứ làm nghề này. Anh ta hành nghề dưới hàng hiên khu phố nh́n qua chợ, nằm cách chợ một con đường. Chỗ hắn ngồi là một bức tường nhỏ nằm giữa hai cửa hàng bán radio của người libanais.

"Dụng cụ" của anh ta là cái máy đánh chữ loại xách tay đặt trên bàn gỗ nhỏ. Anh ta ngồi trên ghế thấp vừa tầm với cái bàn, nhưng v́ anh ta lớn con chân dài nên khi đánh máy anh ta phải cho hết hai chân xuống dưới bàn đưa thẳng về phía trước ḷi ra một khúc, trông giống như anh ta ôm cái bàn vào ḷng ! C̣n "khách hàng" th́ hoặc đứng hoặc ngồi xổm cạnh hai bàn chân to xù mang dép Nhựt của hắn, tỉ tê kể những ǵ mà họ muốn để trong thư. Anh ta gơ máy bằng hai ngón tay nhưng gơ khá nhanh, khách kể đến đâu hắn gơ theo đến đấy.

Đánh xong thơ, khách hàng đưa cho hắn mảnh giấy nhỏ trong đó có ghi rơ địa chỉ của người nhận thơ, hắn lấy trong ba lô để dưới chỗ hắn ngồi một phong b́ có dán tem sẵn, đánh máy địa chỉ, cho thơ vào rồi le lưỡi liếm keo dán lạị. Người khách hàng chỉ c̣n có cho thơ vào thùng thơ đứng ở góc đường gần đó.

Dĩ nhiên, khi hắn tính tiền, hắn tính cả tiền giấy, phong b́, tem…

Thơ gởi đi Pháp hay đi Bỉ đều cùng một giá. Cho nên đă thành lệ, sau vài câu chào hỏi, khách hàng cứ đặt tiền trước lên bàn rồi đợi hắn sửa bộ kéo bàn vào ḷng với cái máy đánh chữ lúc nào cũng " ngậm " sẵn một tờ giấy, là bắt đầu tỉ tê kể lể…

C̣n đơn từ th́ hắn dùng phong b́ không có tem, bởi v́ khách hàng mang tay đến nộp thẳng cho cơ quan liên hệ. Loại "đơn từ" này, hắn vẫn lấy bằng giá với "thơ nhà", bởi v́, theo hắn giải thích, viết cho hành chánh khó gấp mấy lần viết cho thân nhân. Bớt con tem nhưng thêm nhiều công suy nghĩ !

florida80
12-05-2019, 21:54
Một hôm, có ông già Á Đông – ốm nhom, già khú – đi lang thang với điếu thuốc trên môi, ngang qua đó nghe tiếng đánh máy lọc cọc nên ṭ ṃ đứng lại nh́n. Đợi anh đen làm xong công việc, ông già mới chào hỏi làm quen. Anh đen rất ngạc nhiên v́ ông ta nói tiếng Pháp rất trôi chảy rành rọt, không giống những người á đông mà anh đă từng gặp hay quen biết. Ông già ghé đít ngồi lên bệ thềm gần đó, hỏi:

- Ông làm nghề ǵ vậy?

Anh đen nhăn răng cười:

- Viết thơ dùm người ta, người ta trả tiền. Ông không thấy bà hồi năy cầm phong b́ đi sao?

- Thấy. Nhưng mà hồi năy hai người nói với nhau bằng thổ ngữ nên tôi không hiểu.



Ngừng một chút, ông già lại hỏi:

- Làm ăn có khá không?

- Ố! Cũng tạm được.

Hắn chỉ qua bên chợ:

- Khách hàng của tôi là mấy bà buôn bán ở bên kia. Họ không biết chữ, mà con cái họ th́ đi làm công bên Pháp bên Bỉ hết. Thành ra, ngày nào cũng viết dùm vài cái thơ, lai rai… Với lại ở xứ này, người ta hay thưa gởi kiện cáo lắm nên có công việc làm hoài!

Rồi hắn nh́n ông già từ đầu đến chân:

- C̣n ông? Ông làm nghề ǵ ở đây?

- Già quá đâu có ai mướn. Ở không, đi lang thang.

Anh đen lại nh́n ông già ra vẻ tội nghiệp:

- Rồi lấy ǵ sống?

- Sống nhờ con. Con gái ở nhà làm nem. Thằng em nó đạp xe đi bán. Khá chật vật!

- Ông người Tàu hả?

- Không. Tôi người Việt Nam.

Nói xong, ông già thở dài. Tội nghiệp cho cái xứ Việt Nam của ông ! Nhược tiểu đến mức độ mà người dân khi ra ngoại quốc cứ bị thiên hạ gọi là người Tàu !

Ông già đưa bao thuốc lá mời anh đen:

- Hút một điếu chơị

- Cám ơn. Tôi không biết hút thuốc.

Ngừng một chút, anh ta hỏi:

- Nhà ông ở đâu?

- Ở tuốt trên Cocody, gần nhà thờ.

- Xa quá há. Rồi ông đi bằng ǵ xuống đây? Xe buưt hả?

- Đi bằng xe đạp. Đạp xuống th́ dễ, đạp về leo dốc mới mệt !

Anh đen lại nh́n ông già một lúc, mới nói:

- Ông nói tiếng Pháp rành quá mà không đi làm việc cũng uổng.

- Già như tôi th́ c̣n làm được ǵ?

- Tuổi tác ăn nhập ǵ, tŕnh độ văn hoá mới cần chớ !

Ông già hít mấy hơi thuốc, suy nghĩ. Một lúc sau ông hắng giọng rồi hỏi:

- Ông thấy tôi làm cái nghề viết mướn được không?

Anh đen nhăn răng cười hớn hở:

- Được chớ! Được chớ!

Rồi đề nghị:

- Ông cứ ngồi kế bên đây ! Đừng ngại ǵ hết! Cả khu Plateau chỉ có một ḿnh tôi làm nghề này. Có thêm ông càng vui.



Thấy dễ dàng quá, ông già đứng ngẩn ra, chưa kịp nói lời nào th́ anh ta nói tiếp:

- Vậy, sáng mai ông đem máy đánh chữ ra nghen.

- Tôi không có máy đánh chữ. Tôi viết tay được không?

Giọng anh đen hơi x́u xuống:

- Ồ… cũng không sao. Cứ ra đây đi, rồi tính.

Ông già mừng rỡ, bắt tay anh đen, nói "Cám ơn ! Cám ơn ! Ông tốt bụng quá!", rồi đi xăng xớm về chỗ để xe đạp trước ngân hàng gần đó, mở khoá lấy xe phóng lên đạp đi mà nghe như vừa được bơm vào người thêm nhiều sinh lực!

Mấy hôm sau, ông già xin được của hội nhà thờ một cái bàn và ba cái ghế bằng nhôm loại xếp được để đi pique-nique. Ông mua một mớ giấy viết thư, phong b́, tem, bút bi rồi đạp xe đạp chở bàn ghế đến ngồi cạnh anh đen, hành nghề viết mướn. Buổi sáng đó, trước khi rời nhà, ông lẩm bẩm:"Bữa nay đúng là một ngày đẹp trời!"…

florida80
12-05-2019, 21:55
Ông già ngồi đă ba hôm, chẳng có một ai đến nhờ viết" Khách hàng " cứ nhờ anh đen. Thấy vậy, anh ta an ủi:

- Đừng buồn. Từ từ rồi sẽ có khách. Tại ông không có máy đánh chữ nên người ta không biết đó thôi.

Một hôm, có hai bà cùng đến một lúc. Anh đen tiếp một bà rồi nói với bà kia:

- Nếu bà gấp th́ bước qua ông đồng nghiệp của tôi đây, ổng giúp cho. Ổng

viết tay, nhưng cần ǵ ! Viết tay hay đánh máy cũng vậy thôi ! Điều cần thiết là viết làm sao cho người đọc hiểu.

Bà khách ngần ngừ một lúc rồi bước qua ngồi lên cái ghế xếp trước mặt ông già. Như thông lệ, bà ta đặt tiền lên bàn rồi bắt đầu kể lể bằng thứ tiếng Pháp không có văn phạm. Ông già ngồi chống càm, lắng tai nghe.

Thấy ông viết mướn không viết ǵ hết, bà khách ngừng kể, lấy làm lạ nh́n ông:

- Sao ông không viết?

- Thưa bà, tôi đang nghe bà kể đây.

Bà ta chỉ anh đen:

- Sao kỳ vậy? Ông làm không giống anh này! Với anh ta, khi tôi bắt đầu nói là anh ta bắt đầu gơ. C̣n ông th́ không nhúc nhích ǵ hết!

Ông già ph́ cười, giải nghĩa chầm chậm:

- Xin lỗi. Tôi phải nghe bà kể hết những ǵ bà muốn nói cho người con của bà, rồi tôi mới sắp xếp câu văn để viết. Bà biết không, viết thư phải viết cho mạch lạc th́ người con của bà mới hiểu được hết cái ư của bà, bà hiểu không?

Bà khách ngần ngừ rồi gật đầu. Ông già đốt điếu thuốc, nói tiếp:"Bây giờ, xin bà kể lại. Từ từ kể lại, tôi nghe".

Bà khách liếc nh́n ông rồi nh́n vội xuống hai bàn chân của bà, thấp giọng kể…

Bà khổ lắm, buôn bán ế ẩm, con dâu mang bầu đứa thứ năm gần sanh mà cứ đau rề rề, mấy đứa cháu nội đi mót khoai mót củ nhưng không đủ ăn, bà đă gởi ba cái thơ xin tiền thằng con, xin nó thương vợ thương con của nó nheo nhóc, chắc thơ đă đi lạc nên không thấy hồi âm, bà khổ lắm, không biết thằng con ở bên Pháp c̣n sống hay đă bị cái ǵ rồi… Bà khách ngừng kể, kéo ống tay áo lên lau nước mắt.

Nghe xong, ông già viết mướn, chừng như xúc động, làm thinh hít mấy hơi thuốc dài. Bà khách len lén nh́n ông rồi lại nh́n xuống chân của bà, hai bàn chân cùi đày nằm trong đôi dép cao su rách bươm lấm lem bùn đất. Bà đợi.



Suy nghĩ một lúc, ông già mới lấy giấy viết. Lâu lâu, ông ngừng lại nh́n xa xăm qua chợ nằm phía đối diện như để t́m chữ t́m câu. Rồi lại cúi đầu viết tiếp.

Viết xong, ông hỏi:

- Bà cần tôi đọc lại không?

à khách chớp chớp mắt, lắc đầu. Bà đưa cho ông địa chỉ của người con, ông chép lên phong b́ đă dán tem, cho thơ vào dán lại rồi trao cho bà khách. Bà cầm thơ lật qua lật lại nh́n như thiếu tin tưởng, rồi đứng lên làm thinh đi về hướng thùng thơ đứng ở góc đường. Ông già nh́n theo, ḷng nghe chơi vơi như chính ông đang đi gởi thơ cho thằng con…

Ngày nào ông già viết mướn cũng mang đồ ra ngồi cạnh anh đồng nghiệp đen, nhưng không phải ngày nào ông cũng có khách. Lâu lâu, có dư người th́ anh đen " đẩy " qua cho ông. Anh ta nói đùa:" Đồng nghiệp mà! Phải giúp nhau chớ! " Ông cười chua chát:"Cám ơn! Cám ơn! Nhờ ḷng tốt của anh mà tôi cũng vớt vát được một hai người".

Một hôm, anh đen bỗng hỏi:

- Hồi trước ông làm ǵ ở Việt Nam?

- Buôn bán.

Ông không muốn nói hồi đó ông là chủ hai nhà thuốc tây, khá giàu.

- Rồi tại sao ông đi qua đây vậy?

- Tại làm ăn không được. Tại… tại nghèo.

Ông không muốn nói "cách mạng" đă tịch thâu tài sản của ông, gia đ́nh ông sống cầu bơ cấu bất ở vùng kinh tế mới, vợ ông chết ở trên đó, ông và hai đứa con trốn về thành phố sống chui như bầy chó hoang, ăn nhờ ở đậu …

- Bộ ông có quen ai bên nầy hả?

Đến đây th́ ông già không giấu diếm ǵ hết:

- Đâu có. Tôi đâu có quen ai. Tôi nghe nói Nhà Nước Côte D Ivoire dễ dăi và tốt bụng nên tôi viết đại một lá thơ dài gởi thẳng cho ông Tổng Thống, trong đó tôi kể hết hoàn cảnh bi đát của tôi. Tôi viết mà không có hy vọng ǵ hết.

- Ồ… Tại ông không biết chớ Tổng Thống Houphouet của tụi này rất b́nh dân và thương người lắm!

- Bây giờ th́ tôi biết. Bởi v́ sau bức thơ của tôi, tôi nhận được visa và luôn vé máy bay cho ba cha con tôi nữa. Chuyện thật khó tin.

- Ǵ mà khó tin? Tổng Thống tụi này hay làm những "cú" ngoạn mục như vậy lắm! Chắc ông viết thư cũng phải hay lắm nên mới làm xúc động "Le Vieux" (Ông Già).

florida80
12-05-2019, 21:55
Ở Côte d Ivoire, dân chúng thương Tổng Thống Houphouet nên khi nói chuyện với nhau họ gọi ông là " Ông Già " một cách tŕu mến.

- Hồi đó tôi viết giống như tôi muốn than thở với một người nào đó để cho vơi nỗi thống khổ của ḿnh, chớ đâu dè. Nhận được giấy tờ, tôi như trên trời rớt xuống!

Đến đây, ông già không nói rằng ông đă bán mấy chiếc nhẫn cất giấu từ sau trận nhà nước đánh tư sản, để chạy lo vô hộ khẩu của người bà con xa, rồi chạy lo chiếu khán xuất cảnh, v.v…

Ông chỉ nói:

- Hồi qua đến phi trường Abidjan, cha con tôi không biết đi đâu ở đâu. Tôi phân trần với chánh quyền sở tại, họ điện thoại gọi hội "Anciens d Indochine". Nhờ hội này giúp nên tụi tôi mới có căn nhà nhỏ ở Cocody và chút vốn làm nem đi bán dạo, sống lây lất tới bây giờ…

- Tôi nghe nói người Việt Nam tỵ nạn ở Pháp ở Mỹ nhiều lắm. Bộ ông không có bạn bè bà con định cư ở các xứ đó sao?

- Có chớ.

- Sao ông không viết thơ cho họ? Kẻ đi trước giúp người đi sau là sự thường mà.

Ông thở dài, hít mấy hơi thuốc rồi mới nói:

- Tôi có viết thơ chớ. Chỉ viết thăm thôi và báo tin rằng tôi đă đến Côte d Ivoire. Nhưng không thấy ai trả lời hết.

- Có lẽ không đúng địa chỉ chăng.

- Đúng chớ! Nếu không đúng nó phải được trả về, bởi v́ tôi có ghi rơ địa chỉ người gởi mà. Hồi ở Việt Nam người thân của họ cho tôi địa chỉ và tin tức, nói họ bây giờ ổn định và khá lắm.

- Ờ… sao vậy há?

- Chắc họ sợ tôi xin tiền…

Ông cười khẩy một tiếng nghe như ông muốn khạc ra một cái ǵ chận ngang cổ họng, một cái ǵ vừa cay đắng vừa nhờm tởm. Ông nhớ lại hồi thời "vàng son", bạn bè bà con của ông tới lui nhà ông ăn nhậu hà rầm, trong số đó có nhiều người đă được ông giúp đỡ cưu mang. Vậy mà bây giờ…

Ông hít một hơi thuốc thật sâu rồi nhả khói ra từ từ làm khoảng trống trước

mặt bị mờ đi, giống như ông muốn xoá bỏ trong đầu h́nh ảnh của mấy thằng bạn bè mấy người bà con mà ông vừa nhớ lại…



Anh đồng nghiệp da đen suy nghĩ một lúc lâu rồi nghiêng người qua vỗ vai ông vài cái nhè nhẹ, một cử chỉ an ủi tầm thường như vậy mà ông già viết mướn bỗng thấy nó đẹp vô cùng. Ông xoay người qua bắt tay anh đen, không nói ǵ hết, nhưng ông chắc chắn rằng anh bạn đó hiểu là cái cám ơn của ông già Việt Nam lưu vong…

Một hôm, bà khách hàng đầu tiên của ông già viết mướn mang biếu ông hai trái xoài Caméroun (loại xoài xứ Caméroun ngon nổi tiếng vùng Phi Châu Da Đen) vừa cười vừa nói:

- Tôi cám ơn ông. Nhờ cái thơ của ông mà thằng con của tôi hồi tâm. Nó gởi tiền về, kèm theo một cái thơ dài. Nó nói nó đọc thơ của ông nó khóc quá! Nó lạy lục xin tôi tha tội cho nó. Nó nói là nó có vợ và một con ở bên Pháp nhưng nó thề sẽ gởi tiền về đều đặn để nuôi tụi này… Tôi vui quá! Vui quá!

Bà ta nói một hơi, nói thứ tiếng Pháp "ba xí ba tú", nhưng trong giọng nói nghe đầy xúc động. Nói xong, bà kéo ống tay áo lên lau nước mắt.

Ông già nhớ lại cách đây hơn mươi bữa, bà cũng kéo áo lên lau như vậy sau khi kể lể sự buồn khổ của bà. Th́ ra, cái vui cái buồn vẫn giống nhau ở giọt nước mắt!

Ông già mỉm cười:

- Tôi viết mướn, bà trả tiền, có ǵ đâu mà bà cám ơn?

- Không nhờ cái thơ của ông, không biết tụi này c̣n khổ sở đến đâu. Cám ơn ! Cám ơn!

Nói xong, bà đi trở qua chợ. Ông già đưa một trái xoài cho anh đen:

- Anh cầm lấy để chia vui với tôi!

Anh ta cầm trái xoài trên tay nh́n ngắm một lúc rồi nói:

- Làm nghề này đă hơn năm năm, tôi chưa được khách hàng tặng quà bao giờ. Ông mới ra nghề mà được như vầy là ông viết thơ phải hay lắm.

- Th́ cũng ráng viết vậy thôi.

- Đâu được! Viết mà làm xúc động người đọc đâu phải dễ. Bây giờ tôi hiểu tại sao ông tổng thống của tụi tôi đă gởi tặng ông visa và vé máy bay!

Ông già viết mướn đốt điếu thuốc, thở khói một cách sảng khoái. Ông nhớ lại ngày xưa, thuở thiếu thời, ông lúc nào cũng đứng đầu về luận văn, và về sau ra đời, ông cũng có lai rai vài ba truyện ngắn đăng báo này tạp chí nọ. Viết, đối với ông, là để giải toả tâm tư, một cách giải toả trầm lặng và sâu đậm hơn là nói. Cho nên trong đời ông, ông rất thích viết, nhứt là viết thơ cho bạn, những người cũng thích viết như ông hay ít ra cũng biết viết vài ḍng hồi âm hay vài chữ để hỏi thăm nhau…

Hai hôm sau, có thêm một bà mang đến mấy trái cam để cám ơn ông đă viết thơ cho chồng bà có vợ đầm ở Bỉ. Rồi cứ như vậy, vài hôm là có người đến cám ơn, cho quà, khi th́ chai đậu phọng (Ở đây, sau khi rang, đậu được cho vào chai lít đầy tới miệng rồi đóng nút để giữ cho được ḍn lâu. Người nghèo bản xứ hay ăn đậu phọng với bánh ḿ…). Khi th́ mấy trái cà chua, vài bó rau cải… Có ǵ cho nấy, không nề hà! Ông già nhận hết, bởi v́ ông thấy làm như vậy, người cho rất vui. Cái vui của họ được bộc lộ ra một cách rất thiệt thà: họ quay lưng bước đi, vừa vỗ tay thành nhịp vừa lắc lư nhún nhảy. Lần nào ông cũng nh́n theo, thấy cũng vui lây

florida80
12-05-2019, 21:56
Vậy rồi không biết họ đồn với nhau thế nào mà khách hàng cứ đến nhờ ông viết. Những người cần làm đơn từ cũng đến nhờ ông! Bên anh đen đồng nghiệp thấy thưa khách. Ông già bèn đề nghị:"T́nh trạng này kéo dài coi kỳ quá! Tôi đề nghị anh bạn như thế này: tôi lănh viết thơ nhà, anh lănh viết đơn hành chánh. Ḿnh cứ nói đơn hành chánh phải được đánh máy cho sạch sẽ dễ đọc th́ các cơ quan mới mau chóng cứu xét. Anh đồng ư không?" Anh đen nhăn răng cười, bắt tay ông một cái đau điếng!

Từ đó, thấy khách đến, anh đen trịnh trọng nói:"Đơn từ th́ ở bàn này. Thơ cho thân nhân th́ bước sang bàn ông bạn đồng nghiệp của tôi đây!" Lần hồi, khách hàng cũng quen nên cả hai người viết mướn cùng có việc làm đều đặn. Và càng ngày càng đông khách.

Một hôm, anh đen hỏi:

- Tôi cứ thắc mắc: làm sao viết thơ mướn mà ông viết hay được như vậy?

- Tại anh không biết. Xưa nay tôi say mê viết. Tôi thích viết cho một người nào

đó để giải bày, để chia xẻ những cảm nghĩ những suy tư của ḿnh, chọn lời cho đúng, chọn câu cho hay… thú lắm !

Ông già ngừng nói, hít chầm chậm một hơi thuốc rồi chép miệng:

- Bây giờ tôi chẳng c̣n ai để mà viết. Bạn bè th́ anh biết đó. Chúng nó cũng như người vừa đui vừa điếc, viết uổng công. Cho nên làm nghề viết mướn này, tôi có chỗ để viết. Tôi khổ cái khổ của khách hàng, tôi vui cái vui của khách hàng, tôi tâm sự cái tâm sự của khách hàng. Tôi viết với tất cả những xúc cảm chân thật đó, viết mà không nghĩ là ḿnh viết mướn!

Anh đen vỗ tay đôm đốp, khen:

- Hay! Ông nói hay quá! Bây giờ tôi mới hiểu tại sao khách hàng mến mộ ông như vậy! Tổng thống tụi tôi đem ông qua đây, đúng là ổng có con mắt!

Rồi hắn cười hắc hắc làm ông già cũng bật cười theo. Cả hai, không người nào nhớ rằng ḿnh da đen hay ḿnh da vàng, họ chỉ biết họ là hai người viết mướn…

Hai năm sau…

Một hôm ông già bỗng thèm viết cho mấy thằng bạn hồi đó. Viết cho mỗi người một cái thơ, lời lẽ y chang như nhau. Viết bức thơ cuối cùng cho họ. Viết để cho họ thấy rằng ông phủi đít phủi tay, dứt khoát không c̣n bận bịu ǵ nữa với quá khứ, với lớp bụi đất đă ăn bám vào ông hồi thuở "vàng son".

Ông đốt điếu thuốc, suy nghĩ. Đại khái, ông sẽ viết:

"Thưa anh …ǵ ǵ (hay chị …ǵ ǵ)

Tôi viết thơ này để báo tin cho anh… (hay chị…) mừng dùm cho cha con chúng tôi. Tụi này đă định cư luôn ở Côte d Ivoire. Bây giờ, đời sống tụi này đă ổn định, cuộc sống tương đối khá. Hai con tôi có cửa hàng bán nem ở chợ Cocody, thiên hạ đến mua cũng đông. C̣n tôi th́ làm nghề viết mướn, khách hàng cũng nhiều. Được như vậy là nhờ ở xứ đen này, con người thấy đen nhưng ḷng dạ của họ không đen chút nào hết. Chẳng bằng người Việt ḿnh, nhiều người bề ngoài trắng trẻo lịch sự nhưng ḷng của họ chẳng những đen mà c̣n bạc nữa, anh…( hay chị…) có thấy như vậy không?..."



Nghĩ đến đó, ông già bật cười khan một ḿnh!

florida80
12-06-2019, 19:16
C̣n Lại Ǵ Sau Khi Chết? - Khuất Đẩu









Chết là hết.
Th́ đúng là hết thở.
Hết nói. Hết cười.
Hết ăn. Hết ngủ.
Hết sướng. Hết khổ.
Nhiều thứ hết lắm.
Cả một đời đều chấm hết.




Nhưng hăy c̣n cái xác kia, vẫn chưa hết làm khổ cho những người c̣n sống.

Cả một đống việc. Nào mua sắm áo quan, nào lo nhà đ̣n, nào mời thầy tụng hay cha cố làm lễ, …rồi phải thay người chết vái lạy trả lễ những người đến phúng điếu.




Giờ, có cái mốt để Phật dẫn đường như police ngồi xe phân khối lớn, cầm gậy chạy trước các đoàn xe đón đưa khách VIP. Sau Phật là các vị ḥa thượng, áo vàng sáng lóe, bàn tay trắng múp với năm ngón chuối ngự vừa lần tràng hạt vừa tụng niệm ê a. Đội kèn ta th́ ỉ eo xàng xê liu cống. Đội kèn tây th́ nhạc Trịnh đi đâu loanh quanh cho đời mỏi mệt… rồi xây mồ ốp đá, rồi cúng thất cúng tuần … bia rượu đăi đằng.




Đúng là mệt muốn…chết luôn!




Tôi chỉ mong một chiếc ḥm gỗ tạp, bốn cậu con trai khiêng ra xe, rồi vèo một cái ra nghĩa địa, không trống không kèn, lấp đất thế là xong. Chỉ sợ, bị làng nước cười chê là bất hiếu, chúng nó lại phải bày ra đủ tṛ!




Đám tang của người Việt ḿnh, đă mấy ngàn năm bắt chước Tàu ồn ào không chịu được, là vậy đó. Muốn thoát Trung, th́ ngay sau cái chết hăy tổ chức tang lễ như người Tây, yên lặng và trang nghiêm, buồn nhưng không bă.




Nhưng đấy là gia tang của thường dân, to hơn một chút là của đại gia, c̣n quốc tang của các vị trong tứ trụ th́ cực kỳ hoành tráng, khỏi phải nói.




Mới đây, ngài nguyên chủ tịch nước không phải “đang sống bỗng sang từ trần” mà chờ hoài đến hơn 100 năm mới chịu đi gặp Bác. Nhà tang lễ ở Hà Nội sáng choang với hàng trăm vị chức sắc đă mất chức hay đang tại chức, c̣m lê đen bóng lộn, sắp hàng hai theo cấp bực lớn trước nhỏ sau, lần lượt đến phúng viếng. Trong không khí làm ra vẻ thành kính nhưng không được linh thiêng, nên có một vị nhoẻn miệng cười rất tươi khiến cho báo chí vừa giật ḿnh vừa thích thú.




Mạng xă hội, cái mạng mà người đứng đầu văn hóa tư tưởng của đảng bảo đó là cái xa lộ có nhiều làn, nhà nước muốn cho chạy làn nào chỉ được chạy làn đó, lạng quạng là bị cảnh sát tư tưởng tuưt c̣i. Thế mà không hiểu sao, lại cứ bàn tán khen chê ́ xèo đến cả tháng trời mới dứt.

florida80
12-06-2019, 19:17
Ngoài của ch́m của nổi, các ngài c̣n để lại một thứ mà các vị trong bộ cờ tờ ai cũng muốn nhưng không dễ ǵ tranh được. Như chiếc ghế số 2 của ngài Đại Quang. Theo nhẽ th́ bà chị phó được quyền ngồi lên cho sướng một đời, nhưng v́ không có chân trong bộ cờ tờ nên cực chẳng đă ngài tổng bí, dù đang nhễ nhại mồ hôi v́ phải đốt ḷ, vẫn phải mỗi ghế ngồi một chút, hết tổng sang chủ, rồi hết chủ sang tổng, thành ra cụ cứ loay hoay hoài, chẳng c̣n th́ giờ đâu mà làm việc nhớn.




Sống ngót nghét đến bốn phần năm thế kỷ, tôi nhận ra một điều đáng buồn của những tên độc tài. Đó là sống và chết trong lo sợ.

Sợ bị mưu sát.

Sợ bị trả thù.

Ngất ngưởng trên đỉnh quyền lực tên nào cũng tưởng cái bóng của ḿnh bao trùm hết cả thế giới. Có biết đâu rằng khi lịch sử sang trang, th́ những cái bóng cho dù đồ sộ như của Hitler, của Lê Nin, Stalin, Mao Trạch Đông…cũng không thể tồn tại trong bóng tối.




Có lẽ sớm nhận ra như thế, nên Phidel Castro, là một nhà hùng biện trước khi trở thành một kẻ độc tài, đă không cho làm quốc tang, không xây lăng, không dựng tượng, chỉ để một tảng đá trên mộ mà thôi.




Những tượng Lênin bị kéo ngă ở đông Âu, ở Mông cổ chắc hẳn đă làm ông giật ḿnh, nên chi mới có một sự thu xếp phải nói là khiêm tốn và rất khôn ngoan như vậy.




Các bạo chúa ngày xưa c̣n hơn thế nữa. Như Tần Thủy hoàng. Dù đă xây cả một cung điện ngầm với hàng trăm cung phi bị chôn sống cùng với hơn 3000 lính đất nung, vẫn phải ngụy trang thành một ngọn đồi cao và to, trồng cây gây rừng măi đến cuối thế kỷ 20 mới có một anh nông dân nghèo t́nh cờ khám phá.




C̣n Tào Tháo, nổi tiếng là một kẻ gian hùng, th́ mộ chôn dấu ở đâu đến nay vẫn là một bí mật c̣n hơn cả phần không được chiếu sáng của mặt trăng.




Sau khi chết, cái gọi là miệng đời, tức là những phẩm b́nh của hậu thế, sẽ quật đập tơi bời những cái uy danh hăo, lột truồng ra để phơi bày sự thật.




Stalin, hiu hiu tự cho ḿnh là kẻ chiến thắng phát xít, Mao Trạch Đông tự phong là người cầm lái vĩ đại, sau khi chết, hóa ra là những tên đồ tể giết người. Số người chết dưới tay họ nhiều gấp nhiều lần số người chết trong thế chiến thứ hai.




Trở lại đời thường, một người có cuộc sống hẩm hiu, là nhạc sĩ Trúc Phương, khi chết, tài sản chỉ có mỗi một đôi dép cùn. Thế nhưng cái ông để lại là hàng trăm nhạc phẩm, vẫn được tiếp tục hát qua nhiều thế hệ.




Nữ Điêu khắc gia Điềm Phùng Thị để lại cho nước Pháp và xứ Huế quê hương những pho tượng đẹp và những mẫu tượng để xếp h́nh độc đáo. Suốt một đời, bà chỉ ca tụng cái đẹp và t́nh mẫu tử, th́ không một kẻ ngu nào dám đập phá tượng của bà.




C̣n Yersin, một ông tây thuộc địa, đă chọn xóm Cồn Nha Trang nghèo đói và nhiều bệnh tật, để sống, để yêu thương và để chết, th́ tượng của ông cũng không bao giờ bị xô ngă v́ đă được dựng giữa trái tim của những người dân đă để tang cho ông như tang cha.




Vậy th́, nếu không đủ sức đủ tài làm cho đời đẹp hơn, th́ cũng xin đừng v́ cái ác cái hèn mà làm cho đời xấu hơn.




Hăy trân trọng cái lưu danh muôn thuở và phải biết sợ cái lưu xú vạn niên.

florida80
12-06-2019, 19:18
Con Nhộng" PillCam Của Người Do Thái: Chuyện Ra Đời Của Camera Nội Soi Ruột "Tí Hon"...









Đó là quăng giữa thập niên 1990 và Gavriel Iddan đang trong pḥng họp với một nhóm những nhà đầu tư triển vọng. Ư tưởng được nêu ra ở đây là một chiếc camera và bộ phận phát sóng vô tuyến nhỏ gần bằng viên thuốc bổ sung vitamin (viên con nhộng) có thể "du hành" trong đường ruột và cung cấp h́nh ảnh bên trong hệ tiêu hóa.



Ư tưởng từng bị cười chê và phải gác lại 10 năm

Các nhà đầu tư cười và hỏi: Anh nghiêm túc đấy chứ? Anh thực sự cho rằng ḿnh có thể nh́n thấy thứ ǵ với chiếc camera này sao? Anh nên lắp thêm cả cần gạt nước cho nó đi.

Đến thời điểm bấy giờ, các bác sĩ vẫn phải dựa vào máy nội soi để xem h́nh ảnh bên trong ruột kết và ruột non – chiều dài khoảng 4,6 mét nối từ dạ dày đến ruột già.




Máy nội soi là một ống dài, mảnh, với một đầu được gắn camera có độ phân giải cao. Nhưng thiết bị này chỉ cung cấp h́nh ảnh của một phần ruột non chứ không thể hiện tổng thể cả đoạn ruột. Hạn chế này thường chính là nguyên nhân dẫn đến những cuộc phẫu thuật không cần thiết.




Tính riêng tại Mỹ đă có gần 19 triệu người mắc đủ các chứng rối loạn tiêu hóa, nhưng khoảng 1/3 số ca bệnh không thể phát hiện ra nguyên nhân thông qua nội soi thông thường.

Idda biết rằng ư tưởng của ḿnh sẽ giúp việc chẩn đoán loại bệnh này được cải thiện. Khi viên camera tí hon di chuyển trong ruột bệnh nhân, nó sẽ chụp hàng ngh́n bức ảnh và do đó cung cấp cho bác sĩ cái nh́n toàn diện và đầy đủ hơn.




Mọi việc bắt đầu từ cuộc tṛ chuyện giữa Idda và người hàng xóm, vị bác sĩ tiêu hóa tên Eitan Scapa. Lúc ấy là năm 1981 và Iddan đang sống ở Boston, Mỹ. Công việc của anh là phát triển các ống chụp X-quang và đầu ḍ siêu âm. Trong dịp trà dư tửu hậu, Scapa nhắc đến những hạn chế của ống nội soi bằng sợi quang và Idda gợi ư rằng nhất định phải có một giải pháp nào đó.




Thế là Iddan bắt tay vào t́m hiểu về lịch sử của ống nội soi. Ngoài kinh nghiệm trong lĩnh vực X-quang và đầu ḍ siêu âm, Iddan c̣n có kiến thức sâu sắc về công nghệ camera trong các hệ thống tên lửa quân sự.

Anh từng tham gia phát triển dự án camera "mắt tên lửa" cho nhà thầu quốc pḥng Rafael ở Israel. Dự án này giúp tăng cường độ chính xác của tên lửa. Và điều này giúp anh nghĩ về một thiết bị cảm ứng có cơ chế hoạt động như "mắt tên lửa" nhưng kích thước nhỏ gọn đủ đưa vào cơ thể người bệnh. Vấn đề là kỹ thuật công nghệ vào đầu thập niên 1980 vẫn chưa đủ để triển khai ư tưởng này. Vậy là anh đành gác lại 10 năm.




Năm 1991, khi gặp lại bác sĩ Scapa, Iddan thảo luận thêm về ư tưởng của anh. Cả hai biết rằng vẫn có rất nhiều trở ngại lớn, trong đó quan trọng nhất là thời lượng hoạt động của pin. Các loại pin thông thường với kích cỡ nhỏ như thế chỉ hoạt động được mười phút, trong khi thiết bị của họ cần pin ít nhất mười giờ đồng hồ.

florida80
12-06-2019, 19:18
Đến năm 1993, nhờ mối quan hệ cũ với nhà thầu quân sự Rafael, anh được phép sử dụng pḥng thí nghiệm của họ để tiến hành các thử nghiệm quan trọng. Kết hợp các công nghệ tiên tiến bấy giờ, anh lắp đặt một máy phát tín hiệu kèm theo chiếc camera nhỏ hơn một đồng xu. Một năm sau, Iddan nộp hồ sơ xin cấp bằng sáng chế tại Israel và Mỹ.






H́nh ảnh mô phỏng PillCam - Ảnh TTO




Những thử nghiệm táo bạo và cuộc cách mạng mới

Thiết bị nội soi con nhộng camera không thể chiếm lĩnh thị trường nếu không có sự cộng tác của hai người: Iddan – nhà phát minh và Meron – giám đốc kinh doanh. Bấy giờ, Meron đang là CEO của công ty chuyên cung cấp máy camera ghi h́nh nội soi Applitec. Iddan mất khoảng vài tháng để thuyết phục Meron từ bỏ công việc CEO hiện tại và đồng sáng lập công ty mới với tên Given Imaging.

Nhưng phải mất vài năm, công ty của Meron và Iddan mới gọi được vốn. Năm 1997, Given Imaging tiếp cận được tập đoàn Rafael Development Corporation và nhận được 600 ngh́n USD đầu tư từ tập đoàn này đổi lấy 10% cổ phần tại công ty khởi nghiệp non trẻ.




Cả hai liền t́m đến một nhóm khoa học có trụ sở ở Anh mà đứng đầu là C. Paul Swain, một người am hiểu tường tận về giải phẫu học nói chung và ruột non nói riêng. Mùa thu năm 1999, họ tiến hành cuộc thí nghiệm đầu tiên trên con người. Trước sự giám sát của bác sĩ Scapa, Swain nuốt viên nhộng vào bụng.




Sau vài phút chờ đợi, trên màn h́nh bắt đầu xuất hiện những h́nh ảnh mờ. Điều này khiến các nhà nghiên cứu bối rối. Iddan lúc ấy cầm ăng-ten trên tay để thu h́nh ảnh từ chiếc camera tư hon liên tục di chuyển. Dù màn h́nh vẫn chập chờn sóng nhiễu nhưng Pillcam đă đi qua toàn bộ chiều dài ruột non.




Lần này, nhờ thay đổi vị trí ăng-ten, họ đă có thể thu được những h́nh ảnh với chất lượng cao hơn và cuối cùng cũng nh́n thấy bên trong ruột non. Thí nghiệm xem như thành công mỹ măn.




Năm 2001, sau khi Given Imaging tiến hành nhiều cuộc thí nghiệm lâm sàng thành công để chứng minh tính an toàn và hiệu quả của sản phẩm, các nhà chức trách châu Âu và Mỹ đă phê chuẩn cho phép bán thiết bị này ra thị trường. Công ty Given Imaging tiến hành niêm yết trên sàn NASDAQ và huy động được hơn 60 triệu USD bấy giờ.

Từ đó, phát minh PillCam của Iddan đă lan tỏa trên khắp thế giới và giúp các bác sĩ nh́n được những h́nh ảnh chi tiết hơn. Với bệnh nhân, chi phí cũng rẻ hơn, chỉ khoảng 500 USD so với 800 USD nếu nội soi thông thường.




Ngày nay, PillCam vẫn nắm giữ 90% thị phần thiết bị nội soi. Kể từ năm 1998, đă có hơn hai triệu bệnh nhân sử dụng PillCam và hơn 5 ngh́n cơ sở y tế tại hơn 70 nước đang sử dụng thiết bị này.




http://cafebiz.vn

florida80
12-06-2019, 19:21
Những Con Số Hên Cho Sức Khỏe - BS. Nguyễn Ý Đức









Bà con ḿnh nhiều người tin tưởng rằng nếu có một vài con số sẽ mang lại hên, vui cho đời sống th́ cũng có con số đưa tới không vui, nên tránh.


C̣n nhớ trước đây ở quê nhà, nhiều người đều sẵn sàng chi ra một số tiền lớn để có được bảng số xe với mấy con số 9 hoặc 8 hoặc 6 liền nhau. Nhiều người cầu kỳ c̣n muốn có 9 nút cho số điện thoại, số nhà, số chương mục ngân hàng.

Con số mà không mấy người ưa là số 13 v́ “xui tận mạng”. Pḥng khách sạn nhẩy từ số 12 lên 14, bỏ rơi chú 13. Việc đại sự là phải tránh ngày 13 thứ Sáu.

Lại c̣n khi bị bạn bè gán cho con số 35 th́ mấy ông giăy nảy như đỉa phải vôi, nhưng trong ḷng thầm nghĩ “C̣n dê được là c̣n mùa Xuân cuộc đời”. Chứ mà trên bảo dưới không nghe th́, ôi thôi cũng vô tích sự.


Riêng đối với sức khỏe th́ cũng có những con số tốt, số hên mà ai cũng muốn có. Các số này thay đổi tùy theo chức năng bộ phận cơ thể.

Xin cùng t́m hiểu một vài con số cần có và đáng ghi nhớ.



Huyết áp

1-Trước hết xin định nghĩa “huyết áp là ǵ”?

Huyết áp là áp suất của máu lên thành động mạch chính khi máu được tim bơm vào. Áp suất tùy thuộc sức cản của động mạch và số lượng máu. Cao khi hai yếu tố này cao và ngược lại.

Huyết áp được ghi nhận bằng milimét thủy ngân mmHg và đo bằng huyết áp kế đặt ở động mạch cánh tay là nơi áp suất giống như áp suất khi máu rời trái tim.




Áp suất cao nhất khi tâm thất co bóp (Huyết áp tâm thu- systolic) đẩy máu ra khỏi tim. Huyết áp thấp nhất khi tâm thất giăn ra (Huyết áp tâm trương-diastolic) để tiếp nhận máu.

Huyết áp chấp nhận được thay đổi từ 90-140/60-90mmHg

Huyết áp b́nh thường thay đổi tùy theo tuổi.

Ở một người trưởng thành, khỏe mạnh và trong t́nh trạng nghỉ ngơi, huyết áp dưới 120/80mmHg được coi là b́nh thường, lư tưởng là khoảng 117/75.

Hoạt động gắng sức, cảm xúc mạnh, căng thẳng tâm thần đều làm tăng huyết áp tâm thu. Ngược lại khi ngủ th́ huyết áp này lại thấp nhất. Huyết áp thấp ở trẻ em, tăng dần với tuổi.

Hệ thần kinh giao cảm và vài kích thích tố trong cơ thể điều chỉnh giữ huyết áp ở mức độ b́nh thường.

2-Và thế nào là cao huyết áp?


Khi áp suất trong động mạch lên tới 140/90mmHg là cao huyết áp.

Huyết áp 120/ 80 là tiền cao huyết áp và ta đă phải lưu tâm theo dơi rồi.

Chỉ cần một con số trên mức b́nh thường là đă bị bệnh cao huyết áp. Thường thường bệnh được t́m ra khi ta đi bác sĩ khám bệnh hoặc t́nh cờ nhờ bạn bè đo.

florida80
12-06-2019, 19:21
3-Thế nào là huyết áp thấp


Các nhà y học cũng đồng ư với nhau là huyết áp thấp khi một trong hai kết quả bằng hoặc dưới 90 cho tâm thu, 60 cho tâm trương. Như vậy nếu có kết quả 115/50 th́ là huyết áp thấp.


Đây là con số chung chung, với người này là thấp nhưng lại b́nh thường với người khác v́ họ không có các khó khăn dấu hiệu bệnh như chóng mặt, sỉu hoặc bất tỉnh.

Người tập luyên cơ thể, các lực sĩ thường hay có huyết áp và nhịp tim hơi thấp hơn b́nh thường mà họ vẫn khỏe mạnh.




Nhịp tim

Tim co bóp do một nhóm tế bào đặc biệt nằm ở vách sau của tâm nhĩ phải khởi xướng và quyết định số nhịp đập của tim. Đó là nút- xoang- nhĩ (sino-atrial node), một máy điều ḥa nhịp tim (pacemaker) tự nhiên.




Nút phát ra những xung lực điện, được những sợi cơ tim đặc biệt dẫn truyền tới kích thích các ngăn của tim co bóp. Âm thanh co bóp được diễn tả bằng hai âm tiết “lubb” và “dupp”, nghe được khi ta đặt tai vào ngực để nghe. Âm “lubb” trầm, dài hơn, khi tâm thất bắt đầu bóp và các van nhĩ thất khép lại. Âm “dupp” thanh nhưng ngắn hơn khi tâm thất bắt đầu thư giăn và các van bán nguyệt khép lại.

Mạch (pulse) là do sóng áp suất chuyển tới động mạch mỗi khi trái tim co bóp, đẩy máu ra ngoài. Mạch được nhận ra dễ dàng trên các động mạch nổi gần mặt da như động mạch quay (radial artery) ở cổ tay động mạch cảnh (carotid artery) ở cổ, động mạch ở cổ chân, ở bẹn, ở thái dương….




Mạch được tính theo số lần tim đập trong một phút và có thể đếm dễ dàng bằng cách đặt đầu ngón tay giữa và chỏ lên một động mạch nổi trên da. Ngón tay sẽ cảm thấy chuyển động nhè nhẹ của sóng áp lực trên mạch máu đó. Mỗi sóng tương ứng với một lần tim bóp.

Khi bắt mạch, nên thoải mái, thư giăn, v́ nếu hồi hộp, lo lắng, nhịp tim thường nhanh hơn một chút. Đếm mạch trong 1 phút hoặc trong 30 giây rồi nhân đôi để có số nhịp tim.




Nhịp tim b́nh thường tùy thuộc tuổi tác, t́nh trạng sức khỏe, thời gian trong ngày…Buổi sáng trước khi thức giấc, nhịp thấp nhất. Khi hít thở vào, nhịp hơi nhanh hơn và khi thở ra, nhịp hơi chậm. Nhịp phải đều đặn, có nghĩa là thời gian giữa hai nhịp phải bằng nhau.

Sau đây là số nhịp trung b́nh trong 1 phút:

-Trẻ em dưới 1 tuổi: 100 tới 160 nhịp/phút

-Trẻ từ 1 tới 10 tuổi: 70 tới 120 nhịp/phút

-Người từ 10 tuổi trở lên: 60 tới 120 nhịp/phút

-Vận động viên thể thao: 40 tới 60 nhịp/phút.

Phụ nữ có nhịp tim nhanh hơn nam giới khoảng 5 lần tim đập và được giải thích là tim quư bà hơi nhẹ hơn tim quư ông, mà nhẹ th́ co bóp hơi nhanh hơn, nhiều hơn.




Mặc dù tim đập là do chính trái tim điều khiển, nhưng nhịp tim có thể bị chi phối bởi hệ thần kinh và nhiều yếu tố khác.

Tập luyên cơ thể đều đặn làm cơ tim mạnh hơn và tăng lượng máu đẩy ra mỗi lần tim đâp. Khi nghỉ ngơi, nhu cầu máu được thỏa măn với nhịp tim chậm. Do đó nhịp tim ở các vận động viên thể dục, thể thao đều chậm.




Nhịp tim có thể cho biết nhiều chi tiết về t́nh trạng khỏe mạnh hoặc đau yếu của cơ thể. Các vị thầy thuốc y học cổ truyền chỉ cần bắt mạch mà chẩn đoán được vô số bệnh của lục phủ ngũ tạng.

Với y khoa hiện đại, mạch là một trong 4 dấu hiệu chính cần được kiểm soát mỗi khi đi khám bác sĩ. Đó là Mạch, Nhịp Thở, Thân Nhiệt và Huyết áp.

Ngoài ra, sinh hoạt điện của tim có thể được ghi bằng tâm-điện-đồ (EKG).




Nhiệt độ cơ thể

Một trong những đặc tính của động vật có vú là khả năng giữ nhiệt độ cơ thể ổn định, mặc dù có thay đổi trong môi trường sinh sống.

Có nhiều ư kiến khác nhau về nhiệt độ trung b́nh của cơ thể. Với một số tác giả, 37°C (98.6°F) là b́nh thường, nhưng nghiên cứu mới đây cho hay thân nhiệt trung b́nh là 98.0°F hoặc thấp hơn.

Mỗi người có nhiệt độ trung b́nh khác nhau. Nhiệt độ ở trẻ em hơi cao hơn người lớn, nam giới thấp hơn nữ giới một chút.

Thân nhiệt thay đổi tùy theo thời gian trong ngày, thấp nhất vào sáng sớm khi đang ngủ và cao nhất vào nửa buổi chiều.

V́ vậy, thân nhiệt trung b́nh có thể du di giữa 36.°C- 37.4°C (97°- 99.4°F).

florida80
12-06-2019, 19:22
Thân nhiệt tăng khi ăn uống tiêu hóa thực phẩm, vận động cơ thể, cơ bắp co căng, có kinh nguyệt, có thai, khí hậu nóng ấm, mặc nhiều quần áo, cảm xúc mạnh, run lạnh.

Nhiệt độ hơi giảm khi thời tiết giá lạnh.

Sự tăng giảm này đều có tính cách tạm thời, ngắn hạn.

Cần lưu ư tới sự thay đổi nhiệt độ b́nh thường ở người cao tuổi và trẻ thơ. Họ đều dễ dàng thất thoát nhiệt độ khi tiếp xúc với khí hậu lạnh và đưa tới thiểu nhiệt (hypothermia). Ở lớp tuổi này, nhiều khi dù đă bị nhiễm trùng mà nhiệt độ chưa tăng, cho nên khi t́m ra bệnh th́ quá trễ.




Đường huyết

Đường huyết thay đổi rất nhanh sau khi ăn, vận động cơ thể hoặc sau khi chích insulin.Đây là đường glucose do sự chuyển hóa thực phẩm có chất carbohydrat mà ra.

Với người không bị tiểu đường, đường huyết trung b́nh thay đổi từ 70mg/dl- 99mg/dl đo sau 8 giờ nhịn ăn. Từ 100-125mg/dl là tiền tiểu đường. Trên 126mg/dl là bị tiểu đường.

-Dưới 200mg/dl (11mol/l) hai giờ sau khi ăn là b́nh thường.

Đo đường huyết ở nhà, kết quả có thể không chính xác nếu:

-Cồn lau lẫn vào máu. Nếu lau ngón tay với cồn, nên đợi ngón tay khô hẳn trước khi chích kim.

-Nước hoặc xà bông dính trên đầu ngón tay.

-Giọt máu lớn quá hoặc nhỏ quá.

-Que thử bị ẩm ướt.

Kết quả thử nghiệm chính xác hay không là tùy theo loại máy, giấy thử cũng như người thực hiện có làm đúng như hướng dẫn. Ngoài ra, kết quả c̣n tùy thuộc vào mấy điểm sau đây :

-Số lượng hồng huyết cầu (hematocrit): người có hồng cầu cao th́ đường huyết thấp hơn ở người có hồng cầu trung b́nh. Ngược lại, khi hồng cầu thấp th́ kết quả thử nghiệm đường cao hơn.

-Một vài hóa chất nhu acid ascorbic, acid uric…làm thay đổi kết quả thử nghiệm. Do đó, nên coi kỹ bảng hướng dẫn để tránh các chất có ảnh hưởng tới việc đo đường huyết.

-Thời tiết, độ ẩm, nhiệt độ, độ cao so với mặt biển cũng ảnh hưởng tới giấy thử và kết quả. Cần cất giữ máy đo theo chỉ dẫn của nhà sản xuất.

-Máy đo có thể cho kết quả không đúng nếu cơ thể thiếu nước, đang trong t́nh trạng căn thẳng.

– Dùng giấy thử khác hiệu có thể cho kết quả không chính xác. Nên mua loại giấy thử cùng hăng với nhà sản xuất máy.

Hiện nay có nhiều máy đo đường huyết ở nhà mà không cần giấy thử có hóa chất xúc tác.




Thường thường máy đo đáng tin cậy để theo dơi và điều trị tiểu đường, nhưng máy cũng không toàn hảo. Kỹ thuật dùng trong máy đo tại nhà không chính xác bằng thử nghiệm được thực hiện tại bệnh viện hoặc các pḥng thí nghiệm.

Đếm tế bào máu

Tiếng Anh gọi là Complete Blood Count (C.B.C). Kết quả thử nghiệm này cho ta biết thiếu hoặc thừa tế bào máu, ung thư máu, máu loăng hoặc đặc. Đây là thử nghiệm mà hầu như mỗi lần khám bệnh là ta đều được làm.

C.B.C nhắm vào các tế bào sau đây:

florida80
12-06-2019, 19:22
a-Hồng Huyết cầu (R.B.C)- Hồng cầu được sản xuất từ mô tạo máu của tủy sống. V́ không có nhân nên H.H.C không phân bào được. Mỗi H.C. cần 6 ngày để thành h́nh và có tuổi thọ khoảng 120 ngày. Ở người trưởng thành, mỗi giây đồng hồ có 3 triệu hồng cầu được sinh ra để thay thế HC già nua mệnh một.

H.C. chứa huyết cầu tố mà chức năng chính là chuyên chở dưỡng khí nuôi tế bào và loại khí độc CO2 ra ngoài.

B́nh thường người trưởng thành có khoảng từ 4 đến 5 triệu H.C./ 1 mm ³ máu. Phụ nữ hơi thấp hơn nam giới một chút nhưng chẳng sao, quư tỷ muội nhỉ. Cho người ta hơn cái này th́ ḿnh lấy cái khác nhiều hơn và da vưỡn trắng vưỡn hồng là được rồi. Quàng thêm chuỗi ngọc trai trên cổ th́ hồng cầu xuống tí ti cũng gật đầu.




b-Bạch huyết cầu (W.B.C.)- Bạch huyết cầu có ba loại chính là bạch cầu hạt, đơn bào và lymphô nhân.

Nhiệm vụ của bạch huyết cầu là chiến đấu chống lại sự xâm nhập của vi sinh vật, bảo vệ cơ thể bằng cách “xơi tái” các phần tử nguy hại lạ; sản xuất và chuyên trở kháng thể.

Khi ta bị đứt da tay, nhiễm trùng th́ bạch huyết cầu được động viên kéo tới vết thương đề ṭng quân diệt giặc. Xác chết quân ta và địch lẫn với bạch cầu sống sót tạo thành chất mủ.


Số lượng b́nh thường bạch huyết cầu là 4000-5000/mm³. Bạch huyết cầu có đời sống ngắn ngủi hơn trong mạch máu, khoảng từ 6-8giờ, nhưng một số lớn vào trú ngụ tại các tế bào th́ tồn tại có khi cả năm.




c-Tiểu cầu (Platelets)- Gọi là tiểu cầu v́ tế bào này có h́nh dạng tṛn dẹp khác nhau. Đây là những tế bào nhỏ nhất của máu, không có nhân hoặc DNA, được tạo ra từ tủy sống. Mỗi mm³ máu có từ 150,000-450,000 tiểu cầu. Tuổi thọ trung b́nh là 10 ngày.

Nhiệm vụ chính của tiểu cầu là tạo sự đông máu. Khi công chúa gọt quả xoài tượng, chẳng may đứt da tay chẩy máu th́ tiểu cầu chạy tới, kết tụ với nhau thành một cái nút lấp kín mạch máu hở. Ngón tay công chúa hết chẩy máu, nàng tiếp tục thưởng thức soài tượng chấm với muối ớt.




d- Huyết cầu tố (Hemoglobin)- Máu cần một số lượng đầy đủ H.C.T. để chuyên trở dương khí.

Người trưởng thành có khoảng từ 14-17 g/ 100mL máu. H.C.T. Thấp dưới mức này là dấu hiệu của thiếu máu (anemia).


Chất béo

Đây là những chất mà bà con ta lưu tâm nhiều nhất, quen thuộc nhất và cũng mang lại nhiều e ngại, thắc mắc. Và y giới cũng dành nhiều công sức để nghiên cứu các chất béo này v́ khi quá cao trong máu, chúng có thể gây ra nhiều rủi ro bệnh hoạn.


Thử nghiệm máu nhắm vào mấy loại chất béo chính Cholesterol, Triglycerides, LDL, HDL.




a-Cholesterol.

Cholesterol có nhiều vai tṛ quan trọng trong cơ thể. Nó là thành phần cấu tạo màng bao che các tế bào, mô thần kinh năo bộ; cần thiết cho sự tổng hợp kích tố steroids, mật; sinh tố D.

Hầu hết cholesterol được gan tạo ra nên nhiều khi ta không phải ăn thêm thực phẩm có chất này.

Cholesterol có nhiều trong chất béo động vậy và hầu như không có trong thực vật.

Trong máu, cholesterol được chất đạm protein chuyên chở, nên có tên gọi là lipoprotein.

Mức độ Cholestretrol Toàn Phần lư tưởng là dưới 200 mg/ 100ml;

từ 200 -240 mg/ 100ml th́ tạm chấp nhận được nhưng cần giảm tiêu thụ chất béo, vận động cơ thể;

trên 240 mg/ml th́ đến lương y ngay để khám nghiệm thêm rồi điều trị, dinh dưỡng đúng cách ngơ hầu mang con số trở lại b́nh thường

florida80
12-06-2019, 19:23
b- LDL- LDL viết tắt của chữ Low Density Lipoprotein, một thứ cholesterol do protein cơng với tỷ trọng rất thấp. Thấp nhưng lại hay gây bệnh hoạn cho cơ thể nhất là bệnh tim mạch khi mức độ trong máu lên cao.

Dưới 100 mg/100ml máu là tốt, trên số này là hổng có được, phải giảm tiêu thụ mỡ, uống thuốc.




c-HDL viết tắt của High Density Lipoprotein là cholesterol tỷ trọng cao, được coi như lành tính có ích cho cơ thể.

Dưới 35 mg/100 ml là không tốt mà càng cao là càng tốt.




d- Triglycerides dưới 200 mg/100 ml là b́nh thường mà trên số này là có rủi ro gây bệnh tim.

Và cuối cùng là:


Số giờ ngủ

Nhu cầu ngủ nhiều hay ít thay đổi tùy theo với tuổi tác.


Trẻ sơ sinh ngủ tới 17 giờ một ngày, nếu bé sanh non lại ngủ nhiều hơn.

Tới 6 tháng tuổi, ngủ 14 giờ, 16 tháng ngủ 10 giờ.

Kể từ khi bước chân vào đại học tới tuổi trưởng thành th́ cần từ 7-8 giờ mỗi ngày.

Như vậy th́ nếu thọ tới tuổi 75, con người đă dành cho sự ngủ một khoảng thời gian khá dài: một phần tư thế kỷ, vị chi là 25 năm.




Kết luận

Số hên cho sức khỏe c̣n nhiều, chẳng hạn như chỉ số trung b́nh chức gan, thận, chất điện phân trong máu…Nhưng nếu có được những con số trên đây th́ cũng có đủ sức khỏe để được an hưởng tuổi vàng, “Bách Niên Giai Lăo” rồi.

Thân chúc bà con có được những con số hên vừa kể.




Bác sĩ Nguyễn Ư-Đức

florida80
12-06-2019, 19:26
10 Điều Nguy Hiểm Nhứt Trên Internet










Thành Luân











(TNO) Hăng bảo mật CyberDefender (Mỹ) vừa đưa ra danh sách 10 điều nguy hiểm nhất mà người dùng có thể gặp phải khi làm việc trên mạng. Dưới đây là những điều nguy hiểm và các biện pháp pḥng tránh do trang công nghệ Gizmodo ghi nhận lại.




1. Sử dụng tính năng “Keep me signed in” trên các máy tính công cộng

Người dùng tuyệt đối không nên sử dụng chức năng này trên các máy tính công cộng, v́ sẽ làm tăng nguy cơ ṛ rỉ các thông tin cá nhân quan trọng cho các tin tặc. Nếu cần phải sử dụng tính năng này, chỉ nên sử dụng trên máy tính cá nhân của ḿnh.

Và nếu sử dụng tính năng này để đăng nhập vào các trang web như: Google, eBay, Amazon... tại các máy tính công cộng, th́ phải chắc chắn rằng ḿnh đă thoát ra hoàn toàn tài khoản của ḿnh khi rời khỏi máy, nhằm bảo vệ sự riêng tư của cho bản thân.




2. Không cập nhật các bản vá lỗi của Windows, Java, Adobe Reader và Adobe Flash

Các phần mềm như Windows, Java, Adobe Reader và Adobe Flash luôn là những "món ăn" rất "béo bở" để các tin tặc khai thác. Cách tốt nhất để bảo vệ chính ḿnh khi truy cập internet là thường xuyên theo dơi các bán lỗi và khắc phục ngay khi có thể.




3. T́m kiếm những thông tin riêng tư của các nhân vật nổi tiếng, hoặc những nội dung không lành mạnh

Đây là một trong các vấn đề rất được người dùng quan tâm khi truy cập internet, chính v́ thế phải thực sự thận trọng khi truy cập các tài liệu dạng này v́ đa phần chúng đều chứa các Malware (mă độc) để tấn công người dùng.




Nếu cần phải kiếm những thông tin về những nhân vật nổi tiếng, chỉ nên truy cập vào các trang báo điện tử uy tín. Khi cần t́m những thông tin trên google, thay v́ chỉ nhập địa chỉ t́m kiếm là http://www.google.com/ th́ người dùng nên truy cập vào địa chỉ: https://www.google.com/ để được an toàn hơn, v́ cách thức t́m kiếm này đă được thông qua một giao thức kết nối SSL được mă hóa.




4. Sử dụng BitTorrent để tải các phần mềm, phim ảnh và nhạc

Việc truy cập và tải các phần mềm, nhạc, phim ảnh từ các trang web chính hăng, sẽ giúp người dùng nâng cao được nhận thức của việc sử dụng phần mềm có bản quyền tốt như thế nào. Trong khi đó, nếu sử dụng giao thức torrent để tải chúng (thậm chí một số trang web cung cấp torrent hoàn toàn không mă độc) th́ nguy cơ nhiễm mă độc của người dùng vẫn có khả năng xảy ra, v́ bên trong một số tập tin torrent đă được tin tặc "cấy" sẵn mă độc vào bên trong.




5. T́m kiếm phim ảnh "tươi mát"

Đa số các phim ảnh "tươi mát" có trên internet đều là miễn phí, tuy nhiên nếu người dùng chỉ sử dụng "dịch vụ" này để giải trí th́ rất nguy hiểm. Nhất là những ai đang sử dụng internet trong giờ làm việc, chưa kể đến nguy cơ nhiễm phải mă độc rất cao khi truy cập vào các trang web "tươi mát".

florida80
12-06-2019, 19:26
6. Chơi game online từ các mạng xă hội ảo

CyberDefender đă ghi nhận được rất nhiều trường hợp, một số tṛ chơi yêu cầu người dùng khai báo các thông tin cá nhân quan trọng mới có thể chơi được, và như thế chỉ cần tin tặc nhúng một trojan vào tṛ chơi và dẫn dụ họ chơi cùng, th́ toàn bộ các thông tin quan trọng của người dùng sẽ bị lọt vào tay tin tặc.




7. Chia sẻ quá nhiều thông tin cá nhân lên Facebook

Một số người có thói quen "chia sẻ" quá nhiều thông tin về bản thân ḿnh lên Facebook, chẳng hạn như: ngày sinh nhật, họ tên đầy đủ, số điện thoại di động, địa chỉ nhà... Điều này thực sự rất nguy hiểm, v́ các tin tặc có thể lợi dụng các thông tin này để ḍ mật khẩu của bạn, hoặc làm giả thẻ tín dụng từ các thông tin cá nhân do người dùng cung cấp.




8. Kết nối vào những mạng không dây không rơ nguồn gốc

Ở những nơi công cộng như: sân bay, khách sạn, nhà hàng... người dùng phải hết sức cẩn thận khi kết nối máy tính cá nhân của ḿnh vào các mạng không dây này. Lư do là, tin tặc có thể lợi dụng việc kết nối này để lấy trộm các dữ liệu trên máy (nếu trong máy tính đang để sẵn những dữ liệu ở dạng chia sẻ).




9. Sử dụng một mật khẩu cho tất cả các tài khoản online

Một số cá nhân v́ muốn "thuận tiện", nên đă đặt chung một mật khẩu cho tất các tài khoản online của ḿnh.

Điều này sẽ giúp cho người dùng không quên mật khẩu, nhưng sẽ vô cùng nguy hiểm nếu mật khẩu bị ṛ rỉ ra, v́ tin tặc có thể nắm giữ được dữ liệu quan trọng của người dùng chỉ với một lần tấn công duy nhất.




10. Thử vận may vào các tṛ chơi trúng thưởng trực tuyến

Một số trang web thường đưa ra các h́nh thức bốc thăm trúng thưởng, tham dự tṛ chơi trực tuyến với những phần quà hấp dẫn như: iPad, iPhone, PlayStation 3,...

Tuy nhiên, nếu không cảnh giác người dùng sẽ bị "tiền mất, tật mang" khi lỡ đưa trước một số tiền để tham dự, hoặc cung cấp cả các thông tin cá nhân của ḿnh vào.




Sưu tầm

florida80
12-06-2019, 19:27
Đạo Nào Cũng Là Đạo Cả







Tâm Diệu

Có người cho rằng “đạo nào cũng là đạo”. Câu nói này thoạt nghe qua có vẻ hợp lư và là một ư tưởng hấp dẫn. Nếu hiểu theo một cách đơn giản, trong phạm trù luân lư đạo đức là đạo nào cũng dạy con người làm lành tránh dữ, th́ câu này rất hợp lư. Tuy nhiên, chúng ta cần phải suy xét và nhận định lại quan niệm đó qua lăng kính tôn giáo.




Trước hết có thể nói ngay rằng câu “đạo nào cũng là đạo” hay “đạo nào cũng tốt” chỉ là một câu nói xă giao thông thường hoặc để làm vừa ḷng khách, vui ḷng bạn hay có thể do sự thiếu thông tin về sự khác biệt giữa các tôn giáo. Trong phạm vi bài này người viết thu gọn về sự khác biệt căn bản giữa hai tôn giáo lớn có đông đảo tín đồ tại Việt Nam là Kitô Giáo [01] và Phật Giáo để giúp cho những người đang đứng ở giữa ngă ba đường tầm Đạo với ấn tượng đạo nào cũng tốt để nhận thấy con đường nào phải lựa chọn. Việc chọn lựa là quyền của mỗi người. Dĩ nhiên mỗi người phải chịu trách nhiệm về sự lựa chọn của ḿnh. Người viết chỉ xin chúng ta suy nghĩ đến sự thật.




Trước khi đi vào chi tiết, chúng ta cần ghi nhận rằng, Phật Giáo là một tôn giáo hoàn toàn khác biệt với các tôn giáo khác trên thế giới về mặt tư tưởng triết học. Phật Giáo không chấp nhận giả thuyết có một vị Trời hay một vị Thượng Đế sáng tạo, không có giáo điều, không có một linh hồn bất tử vĩnh hằng, và không có một đấng quyền năng sáng tạo nào ngự trị trong cái gọi là định mệnh hay số mệnh của mỗi con người. V́ thế, điểm then chốt trong việc phân biệt giữa Phật giáo với các truyền thống tín ngưỡng lớn trên thế giới là vấn đề có hay không một Đấng Sáng Tạo? Đối với Phật giáo, ư niệm về một “nguyên nhân đầu tiên” không hề được đặt ra để lư giải do bởi ư niệm về tánh không và duyên khởi.




Điểm khác biệt căn bản đầu tiên giữa hai đạo là Niềm Tin Tôn Giáo:




Đối với Kitô Giáo, Đức Tin là cốt lơi của đạo. Nếu không tin th́ không thể trở thành một Kitô hữu được. Không tin th́ không thể thực hành những ǵ mà đạo Kitô đ̣i hỏi được. Đức Tin được ghi trong bản Kinh Tin Kính của các Tông Đồ (Apostle's Creed) thường gọi tắt là Kinh Tin Kính. “Tôi tin kính Thiên Chúa, là Cha toàn năng, là Đấng tạo thành trời đất, muôn vật hữu h́nh và vô h́nh”. [02]




Đối với Phật Giáo, vị sáng lập tôn giáo này – Đức Phật Thích Ca – khuyên những người muốn theo Ngài chớ có tin một điều ǵ chỉ v́ điều đó đă được một bậc đạo sư của ḿnh nói ra, được phát xuất từ nơi có uy quyền, được kinh điển truyền tụng hay theo truyền thống từ xưa để lại; mà phải dùng lư trí và sự thông minh của ḿnh để cứu xét và chỉ chấp nhận điều ǵ khi đă trải nghiệm được hạnh phúc an lạc. Ngài nói rằng “Ta không dạy ai đến để tin, nhưng đến để thấy và thực hành”. Điều này đă khuyến khích những người muốn đi theo Ngài hăy nghiên cứu kỹ càng những lời dạy của Ngài và để cho họ tự do quyết định là có nên chấp nhận những điều chỉ dạy đó không. Ngài không bảo ai đến và chấp nhận tôn giáo này nếu họ chưa hiểu những lời dạy của Ngài.[Kinh Kalama] [03].




Nói gọn lại Kitô Giáo là tôn giáo của “đức tin” (faith) và Phật Giáo là tôn giáo của “lư trí” (trí tuệ). [4]




Điểm khác biệt thứ hai giữa Kitô Giáo và Phật Giáo là quan niệm về giải thoát.




Đối với Kitô Giáo, th́ sự giải thoát là sự "giải thoát khỏi tội lỗi qua một Đấng Cứu Rỗi". Giáo lư giải thoát này được đặt trên căn bản một số tín điều mà các tín hữu Kitô Giáo phải tin, và đức tin này là tuyệt đối, bất khả tranh căi, bất khả luận bàn. V́ thế muốn được giải thoát, tín hữu Kitô Giáo phải tin vào nhiều tín điều được ghi trong Kinh Tin Kính của các Tông đồ (Apostle’s Creed). Chúa Giê-xu là nền tảng, là Tác giả và là Đấng duy nhất có quyền ban cho sự Cứu Rỗi (Rôma 3:24, 25; 5:21; Công Vụ 4:12; Hêbơrơ 12:2). Những ai không tin nhận Chúa Giê-xu sẽ không được tha thứ tội lỗi và sẽ chịu phạt nơi hoả ngục.




Đối với Phật Giáo, đạo Phật cho rằng cuộc đời này là giả tạm và chúng sinh cứ phải sống trong đau khổ v́ ḷng tham dục vô bờ bến, khiến con người tự ḿnh trói buộc với những xung đột và khổ đau do không bao giờ thoả măn, nên phải luân hồi triền miên trong ṿng sinh tử. Do đó nếu muốn, con người có thể tự ḿnh giải thoát khỏi khổ đau, sinh tử luân hồi bằng các nỗ lực tu tập bản thân: làm lành, tránh ác và tự thanh tịnh hoá tâm ư. Bốn chân lư nền tảng của Phật giáo (Tứ Diệu Đế) cho rằng mọi khổ đau của chúng sinh đều có một hay nhiều nguyên nhân gây nên, chúng có thể bị giải trừ và có con đường để giải trừ khổ đau đó. Con đường đó chính là con đường giải thoát, là Bát Chánh Đạo trong giáo lư căn bản của nhà Phật. Giáo lư này được qui thành ba môn học: Giới, Định và Tuệ. Thực hành Giới và Định là đưa tới trí Tuệ, là giải thoát khỏi sự mê muội, ḷng ích kỷ và khổ đau, là đạt tới cảnh giới Niết Bàn.

florida80
12-06-2019, 19:28
Đó là nét đại cương sự khác biệt giữa giải thoát trong Phật Giáo và trong Kitô Giáo. Cái căn bản khác biệt này là, một bên là tha lực tức nhờ sự cứu rỗi, bên kia là tự lực, tự ḿnh thắp đưốc lên mà đi. Với Phật Giáo, triết lư của đạo này là một triết lư sống, bởi v́ nó là một chân lư giải thoát mà chỉ có ai thực hành nó mới đạt được nó, hiểu được nó trọn vẹn, người Phật tử phải tự ḿnh tu tập để tiến tới giải thoát. Chính Đức Phật dạy, "Không ai có thể cứu vớt chúng ta bằng chính bản thân chúng ta”. Đức Phật chỉ là người dẫn đường. Ngài chỉ dạy cho chúng ta con đường tạo ra nguyên nhân và hậu quả. Số phận của chúng ta nằm trong tay chúng ta, không phải trong tay của Trời/Thượng Đế cũng không phải trong tay của Đức Phật. Với Kitô Giáo, v́ là một tôn giáo cứu rỗi, con người chỉ cần đặt tất cả vào một niềm tin duy nhất ở một đấng siêu nhiên để mong cầu được giải thoát cho ḿnh: "Thiên Chúa quá thương yêu thế gian đến nỗi ban con duy nhất (sic) của Ngài, để những ai tin vào Người sẽ không bị luận phạt, nhưng được sống đời đời." (Crossing The Threshold of Hope, trang 76),




Điểm khác biệt thứ ba giữa hai đạo là thuyết Sáng Tạo:




Kitô giáo tin có một Thiên Chúa duy nhất, và là Đấng Tạo Hóa toàn năng, đă dựng nên và điều khiển toàn thể vũ trụ hữu h́nh và vô h́nh. Cuốn Genesis (Sách Sáng Thế), một trong những kinh Thánh Cựu Ước viết rằng Thiên Chúa tạo ra vũ trụ và muôn vật và loài người trong 7 ngày. V́ thế tín hữu Ki Tô giáo tin rằng mọi thứ trên đời đều có một nguyên nhân, từ đó, cứ truy tầm lên măi sẽ phải có một nguyên nhân đầu tiên, và Chúa Trời của họ chính là nguyên nhân đầu tiên đó.




Đối với Phật Giáo, tất cả mọi sự mọi vật đều do nhân duyên ḥa hợp mà hiển hiện, biến đổi vô thường. Thế giới này, về bản chất, chỉ là một ḍng biến ảo vô thường, không do một Đấng toàn năng nào sáng tạo. Sở dĩ vũ trụ vạn vật biến hóa vô thường chính là do vạn vật trong vũ trụ chịu sự chi phối của luật nhân quả. Cái nhân nhờ có duyên mà trở thành quả, quả lại là nhân mới, nhờ có duyên trợ giúp mà trở thành quả mới… Cứ như vậy, vạn vật trong thế giới cứ sinh hóa biến hiện không ngừng theo quá tŕnh thành, trụ, hoại, không.




Điểm khác biệt thứ tư giữa hai đạo là vị sáng lập ra tôn giáo.




Đối với Kitô Giáo, Thiên Chúa là Đấng Tạo Hóa toàn năng, đă sáng tạo ra vũ trụ và muôn loài.




Đối với Phật Giáo, Đức Phật Thích Ca là một nhân vật lịch sử có thật, có một tiểu sử rơ ràng được cả thế giới công nhận. Ngài đă thực sự sống trên thế giới này, Ngài không tự xưng ḿnh hay các đệ tử của Ngài tôn xưng Ngài là đấng toàn năng, đấng tạo hóa hay là Thượng Đế v.v. Ngài là người đă giác ngộ hoàn toàn và triệt để (toàn giác), là vị Đạo sư đă tự ḿnh t́m ra được con đường giải thoát ngang qua kinh nghiệm bản thân, không có ai truyền dạy cho Ngài, không có ai ban phép cho Ngài, không phải do thần khởi, cũng không phải là hiện thân hay hóa thân của một đấng thần linh nào. Ngài là một người như mọi người khác, nhưng chính nhờ nỗ lực tu tập cá nhân, Ngài đă t́m ra được con đường giải thoát. Sau khi giác ngộ, Ngài đă giảng dạy giáo pháp cho mọi người, nếu ai có nhân duyên thực hành giáo pháp, kể từ vua quan cho đến thứ dân, kẻ khốn cùng đều được giác ngộ như Ngài. Cho nên Ngài đă nói: “Ta là Phật đă thành, chúng sanh là Phật sẽ thành.” Ngài là người hướng đạo, chỉ dẫn đường lối cho những ai muốn tu tập, Ngài không thể tu tập thay cho chúng sinh mà con người phải tự ḿnh tu tập mới giải thoát được khỏi khổ đau phiền năo do tham sân si trói buộc, mới ra khỏi sinh tử luân hồi được. Cho nên Ngài đă nói: “Các người hăy tự ḿnh thắp đuốc lên mà đi”. Ngài khuyên hăy nên nương tựa vào chính ḿnh và đi theo con đường giải thoát bằng nỗ lực của chính bản thân ḿnh.

florida80
12-06-2019, 19:28
Nói tóm lại, điểm then chốt trong việc phân biệt giữa Phật giáo với Kitô Giáo nói riêng, các truyền thống tín ngưỡng lớn khác trên thế giới nói chung là vấn đề có hay không một Đấng Sáng Tạo? Đối với Phật giáo, tất cả mọi sự mọi vật đều do nhân duyên ḥa hợp (duyên sinh), do đó không hề có một Đấng Sáng Tạo. Ngoài ra, với Kitô Giáo, Thiên Chúa chính là Chân Lư, là hơi thở, là con đường giải thoát, bất cứ ai đến với Ngài, tin nơi Ngài sẽ được cứu rỗi. Với Phật Giáo, Đức Phật Thích Ca là bậc Đạo Sư đă t́m ra con đường giải thoát, hướng dẫn những ai muốn giải thoát khỏi đau khổ trầm luân, hăy đi theo con đường mà Ngài đă kinh qua. Ngài chỉ là người dẫn đường, c̣n người đi theo phải tự ḿnh làm chủ, tự ḿnh tu tập để đi đến giải thoát chứ không nương nhờ ở bất cứ đấng Thần quyền nào để được giải thoát.




Tâm Diệu biên soạn




[01] Kitô giáo bao gồm nhiều truyền thống tôn giáo với các dị biệt văn hóa cũng như hàng ngàn xác tín và giáo phái khác nhau. Trải qua hai thiên niên kỷ, Kitô giáo tự h́nh thành nên ba nhánh chính: Công giáo Roma, Chính Thống giáo Đông phương và Kháng Cách (Protestantism). Tính chung, đây là tôn giáo lớn nhất thế giới với hơn 2,1 tỉ tín hữu (chiếm khoảng 34% dân số thế giới). (Theo Bách khoa toàn thư mở Wikipedia)




[02] Kinh Tin Kính các Tông Đồ, cũng gọi là Biểu Tín các Tông Đồ, là kinh Tin Kính xưa nhất, có từ thế kỷ thứ II. Bản này tổng hợp các công thức đă có trước đó. Từ thế kỷ thứ VI, bản này có h́nh thức như ngày nay. Đây là bản tuyên xưng những tín điều chính yếu nhất khi chịu phép Rửa.




[3] Kinh Kalama (trong Kinh Tăng Chi Bộ III.65)

http://thuvienhoasen.org/D_1-2_2-69_4-11426_5-50_6-1_17-78_14-1_15-1/kinh-kalama-anh-viet-thanissaro-bhikkhu-thich-minh-chau.html




[4] Theo định nghĩa trong tự điển th́ Faith hay Đức Tin là "sự tin chắc vào một cái ǵ đó mà không chứng minh được cái đó có thực" (Firm belief in something for which there is no proof.) Định nghĩa của Reason hay Lư Trí trong tự điển là "khả năng có những tư tưởng hợp lư, suy lư, hoặc phân biệt" (The capacity of rational thought, inference, or discrimination) hay "suy xét đúng, phán đoán hợp lư" (good judgment, sound sense). Theo những định nghĩa trên th́ hiển nhiên là Đức Tin Ki-Tô Giáo và Lư Trí của Phật Giáo là hai từ có nghĩa loại trừ hỗ tương (mutual exclusive), có cái này th́ không có cái kia. Thật vậy, khi chúng ta dùng lư trí để xác định và chấp nhận một điều ǵ th́ chúng ta không cần đến đức tin, và khi chúng ta tin vào điều ǵ mà không cần biết, không cần hiểu, th́ lư trí trở nên thừa thăi.

TD

http://www.thuvienhoasen.or g

florida80
12-06-2019, 19:29
Người Nghèo Măi Khóc









Bước chân vào cơi đời này, chẳng ai muốn ḿnh phải rơi vào cảnh nghèo cảnh khổ cả. Thế nhưng, với thân phận, với khả năng cộng thêm phần không may mắn nên nhiều người đă rơi vào cảnh nghèo. Đứng trước cảnh nghèo đó, cái ăn cái mặc c̣n thiếu trước hụt sau chứ làm ǵ mơ đến chuyện đến trường hay đến bệnh viện để chữa bệnh cho đến nơi đến chốn.

Có lẽ, nh́n vài mảnh đất Sài Thành xem ra phồn hoa đô thị thật đấy nhưng số người nghèo, số người dân lao động, số người dân chạy ăn từng bữa và những người di dân xa quê vào thành phố chiếm phần đông dân số. Đằng sau những cao ốc, đằng sau những ngôi nhà lộng lẫy đó lại có những căn nhà nghèo nằm sâu trong hẻm nhỏ, có khi con hẻm đó chỉ lọt được vừa đủ chiếc xe gắn máy thôi, muốn qua lại phải nhường nhau từng tí. Hay là ở những quận trung tâm thành phố xem ra phồn vinh đấy nhưng những vùng ven đặc biệt là những vùng đang cưu mang dân nghèo nhập cư tá túc th́ cái nghèo nó cứ như muốn ôm chầm đời sống của họ.

Có những ngôi trường Âu - Á - Mỹ - Úc ... chi phí mỗi tháng bằng lương cả năm của người giúp việc hay lao động chân tay. Và rồi cũng có những ngôi trường t́nh thương đâu đó nằm ở xă B́nh Hưng huyện B́nh Chánh, B́nh Hưng Ḥa quận B́nh Tân ... những ngôi trường t́nh thương đó đang cưu mang hàng ngàn trẻ em nghèo không có khả năng đến trường công b́nh thường như bao trẻ khác. Ở những ngôi trường đó, có em sáng đi học, chiều về phụ mẹ coi em để kiếm thêm cho cuộc sống. Lại cũng có những em sáng đi học nhưng chiều cắp trên tay tập vé số để phụ giúp gia đ́nh ...

Nghèo quá để rồi đi kiếm con chữ cũng phải đổ mồ hôi sôi con mắt. Nước mắt lưng tṛng trên má những trẻ nghèo thiếu thốn.

Kinh tế phát triển, xă hội phát triển, đó là điều ai ai cũng mong ước. Đó là điều b́nh thường và hợp lư của con người trong đời sống hiện đại.

Và, có những bệnh viện tư hay của nước ngoài đầu tư cao sang lộng lẫy mọc lên để đáp ứng nhu cầu của những người có khả năng. Bên cạnh đó, không thiếu những bệnh viện công ngày mỗi ngày thêm xuống cấp nhưng lượng bệnh nhân ngày mỗi ngày cũng quá tải.

Những người nghèo không nơi bấu víu dĩ nhiên phải vào những bệnh viện của nhà nước, đó là lẽ thường t́nh trong xă hội. Nhưng rồi, đến đó, họ cũng chẳng được yên bởi lẽ viện phí ngày mỗi ngày lại leo thang tăng tốc.

Vừa qua, một tin nóng đă đến với người nghèo : Với sự tán thành của HĐND TP, kể từ ngày 1-6-2014

Cụ thể, từ ngày 1-6-2014: áp dụng viện phí tăng đối với các dịch vụ khám bệnh, kiểm tra sức khỏe; giá giường bệnh/ngày; các dịch vụ kỹ thuật và xét nghiệm (477 dịch vụ) với mức bằng 75% của khung giá do Bộ Y tế và Bộ Tài chính quy định. Giá dịch vụ của nhóm này sẽ tiếp tục tăng thêm từ ngày 1-6-2015 với mức bằng 85% của khung giá do Bộ Y tế quy định và tăng đến mức bằng 100% khung giá của bộ từ ngày 1-6-2016. Đối với nhóm các phẫu thuật, thủ thuật thực hiện lộ tŕnh tăng: từ ngày 1-6-2014 áp dụng mức giá bằng 65%, từ ngày 1-6-2015 bằng 75% và từ ngày 1-6-2016 bằng 100% khung giá quy định của Bộ Y tế - Bộ Tài chính.

Nhiều bệnh nhân đang bị bệnh nặng, cần điều trị lâu dài đă tỏ ra lo lắng v́ đời sống c̣n nhiều khó khăn trước thông tin tăng viện phí. Ông Q, một bệnh nhân bị ung thư ṿm họng giai đoạn hai, trăn trở “Đọc báo hay tin các bệnh viện tăng viện phí, bệnh của tôi phải điều trị lâu dài không biết có kham nổi chi phí không”. (theo Tiền Phong)

Bà Nguyễn Thị B (phường B́nh Hưng Ḥa B, quận B́nh Tân) th́ cho rằng việc tăng viện phí là cần thiết nhưng nên tăng từ từ, không tăng một lúc lên tới 65-75%, v́ dù có bảo hiểm y tế hay sự hỗ trợ từ Nhà nước nhưng viện phí tăng sẽ có nhiều dịch vụ khác do ăn theo mà tăng lên. Một điều nữa cũng khiến nhiều bệnh nhân băn khoăn là việc tăng viện phí này có đảm bảo chất lượng dịch vụ tăng lên hay vẫn “dậm chân tại chỗ".

Mới đây, người vợ của gia đ́nh neo đơn đă rơi vào ngơ cụt khi người chồng bệnh nằm ngày này qua tháng nọ trong bệnh viện. Neo người nên phải thuê người để phụ chăm ông. Chi phí để lo cho ông đến lúc bà không gánh nổi. Bà chỉ biết xin Chúa cho bà đủ sức để bước đi trên con đường khó khăn gian khổ này.

Người ta vẫn thường nói đùa với nhau rằng ngày c̣n trẻ th́ bỏ sức khỏe ra để kiếm tiền, khi về già bỏ tiền ra để mua sức khỏe. Với người nghèo, bỏ sức khỏe ra th́ cũng đủ sinh nhai chứ chẳng nghĩ đến chuyện ǵ cao xa. Khi về già, họ làm ǵ c̣n tiền để "mua" lại sức khỏe như những người có cuộc sống ổn định hay dư ăn dư để.

Mà xét cho cùng, dù dư ăn dư để đi chăng nữa khi vào bệnh viện th́ tiền ra đi như gió vào nhà trống thôi.

Dĩ nhiên, tăng viện phí để việc chữa trị tốt hơn nhưng đáng tiếc thay đồng lương và an sinh xă hội cách riêng với những người lao động nghèo chẳng thấy tăng. Và có tăng đi chăng nữa th́ vẫn tăng một cách khiêm tốn so với chi tiêu mỗi ngày của họ cũng như chi phí họ phải trả khi nằm viện.

Thử tính nhẩm một lao động chân tay hay một công nhân hay hơn một tí nữa là một nhân viên y tế là y tá đi ta sẽ thấm được phần nào của cái nghèo. Lương của những người đó hiện nay trung b́nh trên dưới 4 triệu. Để một lần đi khám bệnh và để một lần đi nằm bệnh cũng như một lần mổ xẻ ǵ đó th́ chi phí là bao nhiêu.

Mới đây, một người thân nằm viện vài ngày để phẩu thuật nhỏ về đường tiết niệu thôi cũng đă mất gần 10 triệu. Anh đi làm mỗi tháng hơn 4 triệu. Như thế, chi phí cho một lần mổ như thế đă chiếm khá lớn phần thu nhập mỗi tháng của anh.

Một bà cụ té găy chân, nhập viện và mổ. Chi phí phẩu thuật và nhập viện của bà ngót nghét trên 50 triệu. Con cháu bà phải chạy vạy khắp nơi để lo cho bà. Họ đă nghèo nay phải nghèo hơn khi lâm cảnh khốn cùng.

Và như vậy, thử hỏi người nghèo có cười nổi không khi phải vào nhập viện ?

Người nghèo đă khóc nay phải khóc thêm nữa đứng trước thềm năm mới, thềm của năm tăng viện phí và tăng giá nhiều chi phí sinh hoạt khác.

Một năm cũ đang dần qua và một năm mới nhiều khó khăn đang chờ đón những người nghèo. Đă nghèo c̣n phải gặp nhiều khó khăn hơn nữa khi đứng trước những cơn băo giá mà họ chẳng bao giờ ngờ được.

Viện phí tăng người nghèo càng thêm khổ.

Thương thay cái phận nghèo.





Lm Anmai, CSsR

florida80
12-06-2019, 19:30
Tiền Bạc - Trí Tuệ Và Cảm Xúc




Minh Đạt

Trong tác phẩm "10 Bí quyết thành công của người Do Thái", tác giả Lư Hạo, nhà nghiên cứu người Trung Hoa, có một phần rất hay bàn về Trí tuệ và Tiền bạc.






Chong rua tien o vuong quoc kim cuonghttp://vneconomy2.vcmedia.v n/zoom/500_312/Images/Uploaded/Share/2008/09/20080915102359777/usdn.jpg




Người Do Thái có một chuyện vui cười nói về mối quan hệ giữa trí tuệ với tiền bạc. Có hai học giả nói chuyện với nhau. "Trí tuệ và tiền bạc cái nào quan trọng hơn?", "Tất nhiên là trí tuệ quan trọng hơn!", "Vậy tại sao người có trí tuệ lại phải làm việc cho người giàu có nhiều tiền bạc. Người giàu lại không phải phục vụ người có trí tuệ. Ai cũng đều thấy các học giả triết gia phải chiều ḷng theo ư muốn các triệu phú, c̣n các triệu phú lại có thái độ trịnh thượng đối với người có trí tuệ.", "Người có trí tuệ biết được giá trị của tiền bạc, c̣n triệu phú liệu có luôn hiểu rơ giá trị của trí tuệ?"




Không thể cho rằng lời nói của học giả thiếu đạo lư bởi con người ta có biết được giá trị của đồng tiền mới đi làm việc cho nhà giàu. Chỉ những ai không biết giá trị của trí tuệ mới lên mặt đối với bậc trí giả. Nhưng ư nghĩa sâu xa của câu chuyện này như thế nào? Nó thể hiện ngay bản thân nghịch lư của câu chuyện.




Người có trí tuệ đă biết được giá trị của tiền bạc, vậy tại sao không dùng trí tuệ để kiếm tiền? Biết được giá trị của đồng tiền nhưng vẫn phải dựa vào sự phục vụ các triệu phú để kiếm sống. Trí tuệ như vậy có ǵ và c̣n đáng được coi trọng không?




Tuy trí tuệ của các học giả triết gia được gọi là “Trí Tuệ” nhưng không phải là trí tuệ thực sự, nó chỉ đơn thuần là Tri thức, nó không có quan hệ ǵ với đồng tiền. Trí thức phải chịu trước sự kiêu hănh của đồng tiền sao có thể quan trọng hơn tiền bạc. Trái lại các triệu phú không có trí thức như học giả nhưng lại biết chi phối đồng tiền thu nhận được giá trị của nó. Họ có trí tuệ dựa vào đồng tiền để sai khiến trí tuệ của các học giả đó mới là trí tuệ thức sự. Trí tuệ này rơ ràng quan trọng hơn cả tiền bạc.




Người Do Thái đă đưa ra một khái niệm tổng quát về đồng tiền như sau: Đồng tiền sống có thể không ngừng sinh ra tiền mới, quan trọng hơn, trí tuệ chết không sinh ra tiền. Trái lại trí tuệ sống có thể sinh ra tiền, c̣n đồng tiền chết không thể sinh ra tiền mới. Trí tuệ hoá nhập với đồng tiền được gọi là trí tuệ sống. Đồng tiền hoá nhập với trí tuệ được gọi là đồng tiền sống. Rất khó để phân biệt ngôi thứ giữa trí tuệ sống và đồng tiền sống. Thực tế hai vấn đề này đồng thời là một nó chỉ là một sự kết hợp đầy đủ chặt chẽ giữa nhau.




Thể cùng tồn tại và đồng nhất giữa trí tuệ và tiền bạc là một tư tưởng đặc biệt của người Do Thái, điều đó giải thích v́ sao các Doanh nhân Do Thái thành công. Điều đó cũng thể hiện người Do Thái rất coi trọng trí tuệ và cũng rất coi trọng đồng tiền.




Nhưng người Do Thái c̣n có một câu chuyện khác. Trên một chiếc tàu có rất đông hành khách, phần lớn đầu là thương gia giàu có, mang theo rất nhiều của cải, duy chỉ có một vị Học giả. Các thương gia tụ tập lại một chỗ, khoe khoang về tài sản của ḿnh. Sau khi nghe xong, vị học giả nói: "Tôi mới là người giàu nhất, tạm thời tôi chưa trưng bày của cải cho các ông xem." Trong chuyến đi biển đó, bọn cướp biển xông lên cướp sạch vàng bạc châu báu và mọi thứ của các thương gia.

Học vấn cao sâu của vị học giả được dân chúng ở cảng hâm mộ và ông bắt đầu mở lớp giảng dạy giáo lư trong nhà trường. Thời gian sau, vị học giả gặp lại các thương gia cùng đi thuyền khi trước, cảnh ngộ của họ rất thảm hại. Họ thấy ông được mọi người trọng vọng, lúc đó họ mới biết thứ tài sản mà ông đă nói trước đây. Họ cảm khái nói: " Ngài nói đúng! Người có học thật vô cùng giàu có". Người Do Thái cũng đă thể hiện rằng: Trí tuệ không thể bị tước đoạt và có thể luôn mang theo bên người, nên nó là thứ tài sản quan trọng nhất, quư báu nhất.




Tri thức, thứ được tích luỹ từ sách vở, tích luỹ từ trường lớp. Nó chưa được hấp thụ vào trong Trí óc, chưa được hấp thụ vào trong Trái tim, chưa thể chảy trong từng mạch máu, thấm đậm trong từng tế bào,... Th́ nó chỉ là tri thức xuông. Giống như h́nh ảnh một con lừa ḅ đi chậm chạp và cơng trên lưng một kho tàng sách. Tri thức là ngoại vi, Trí tuệ là cái bên trong. Trí tuệ hấp thụ được từ cuộc sống, từ thất bại, từ thành công.

florida80
12-06-2019, 19:31
Trí tuệ là cái làm nên con người.



Trí tuệ là cái làm nên Con Người. Đó là hiện tại của Con Người. Thông qua Trí tuệ Con Người thực hiện chức năng sống. Và tất cả các hoạt động khoa học, tất cả các hoạt động kinh doanh, tất cả các hoạt động chính trị, hệ thống tôn giáo và các hoạt động tâm lư,... của Con Người đều dựa vào nền tảng chung đấy là Trí tuệ.

florida80
12-06-2019, 19:31
Chuyến Taxi Cuối Cùng Của Đời Người







Hai mươi năm trước đây, tôi lái xe tắc xi để kiếm sống. Một đêm có người gọi xe ở khu chung cư vào lúc 2 giờ 30 sáng. Tôi đến nơi, các dẫy nhà đều ch́m lẫn trong bóng đêm ngoại trừ ánh sáng mù mờ từ khung của sổ kéo màn kín. Trong trường hợp này, các người lái xe thường nhấn c̣i một hay hai lần và chờ khoảng một phút, nếu không thấy động tĩnh ǵ là họ lái xe đi....




Nhưng tôi cũng biết rất nhiều người nghèo không có xe cộ ǵ cả và tắc xi là phương tiện di chuyển duy nhất mà họ trông cậy trong những hoàn cảnh đặc biệt hay trong những giờ giấc bất thường.... Trừ khi linh cảm có ǵ nguy hiểm ngăn cản, tôi thường ra khỏi xe và đi đến tận cửa, tự nhủ biết đâu có người đang cần tôi giúp...


Nghĩ như thế tôi bước tới gơ cửa.

“Xin chờ một chút “ giọng nói rơ ràng là của một người già nhưng vẫn có phần trong trẻo và tôi có thể nghe tiếng của các vật dụng dường như đang bị kéo đi trên sàn nhà... Vài phút sau, cửa mở, một bà cụ khoảng 80 tuổi đứng ngay trước mặt tôi. Cụ mặc chiếc áo đầm dài in hoa, đội cái mũ trắng xinh xắn với giải lụa gài chung quanh, trông giống y như một người nào đó từ cuốn phim của những năm 1940 chợt bước ra, với chiếc va ly vải bên cạnh. Sau lưng cụ, căn pḥng chung cư trống trải như quanh năm không có ai cư ngụ, tất cả bàn ghế đều được phủ kín bằng những tấm trải giường. Liếc nh́n qua vai cụ, không có bất kỳ vật dụng nào trên quầy trong bếp hay trên tường cả và sát chân tường trong góc pḥng tôi có thể thấy mấy cái thùng giấy đầy những ly tách và khung ảnh sắp xếp gọn gàng, ngăn nắp.

- Phiền ông mang giúp tôi cái va ly này ra xe..

Tôi đem chiếc va ly cất ở thùng xe phía sau và quay trở lại giúp bà cụ. Cụ nắm cánh tay tôi và từng bước một, tôi d́u cụ xuống đường hướng về chiếc xe... Cụ luôn miệng nói cám ơn.... “Không có chi, thưa cụ“ tôi nói, “cháu coi những người lớn tuổi như là mẹ của cháu vậy... ” Cụ trả lời: “Ông tử tế lắm.... ”

Sau khi giúp cụ yên ấm trên băng ghế sau, tội ngồi vào ghế lái và nổ máy xe. Cụ đưa cho tôi tờ giấy ghi địa chỉ nơi cụ muốn đến và hỏi tôi, rất nhỏ nhẹ:

- Ông có thể chạy ngang qua dưới phố cho tôi một chút không...

Liếc mắt vào tờ giấy gh́ địa chỉ, tôi buột miệng:

- Nếu lái xuống phố th́ đường xa hơn và lâu hơn nhiều....

- Cứ thong thả, ông à, không có ǵ vội vă cả, Tôi trên đường tới hospice (nhà dành cho những người sắp từ giă cuôc sống) thôi...

Tôi ngước mắt nh́n, qua tấm gương chiếu hậu, đôi mắt cụ long lanh trong bóng tối.

- Tôi không c̣n ai thân thích trên cơi đời này, và bác sĩ đă nói tôi cũng chẳng c̣n bao lâu nữa, hai hay ba tuần là nhiều....

Với tay tắt cái máy ghi khoảng cách và tính tiền, tôi hỏi một cách lặng lẽ:

- Thưa cụ muốn đi qua đường nào trước......

Trong hơn hai giờ kế tiếp, chúng tôi hầu như đi lanh quanh qua từng con đường trong các khu phố. Cụ chỉ cho tôi toà nhà nhiều tầng mà một thời cụ đă làm người điều khiển thang máy. Tôi lái xe qua một khu phố với những căn nhà nhỏ đă cũ nhưng xinh xắn, cụ nói với tôi ngày trước khi mới lập gia đ́nh cụ đă ở trong khu này, và chỉ cho tôi căn nhà loang loáng dưới ánh đèn đêm.... Nh́n ánh mắt lưu luyến của cụ, tôi như thấy một trời quá khứ thương yêu đằm thắm của đôi vợ chồng trẻ.

florida80
12-06-2019, 19:32
Cụ ra hiệu cho tôi ngừng xe trước nhà kho của cửa tiệm bán giường tủ, bàn ghế, nhẹ nhàng bảo tôi trước đây chỗ này là một vũ trường sang trọng và nổi tiếng, cụ đă từng hănh diện đến đây khiêu vũ lần đầu khi là một thiếu nữ mười sáu tuổi... Trong giọng nói cụ tôi thấy thấp thoáng h́nh ảnh một thiếu nữ trẻ trung sáng ngời với bộ dạ phục xinh đẹp và nụ cười tươi tắn hân hoan..... Đôi khi, cụ bảo tôi đậu xe trước một toà nhà nào đó hay ở một góc phố khuất nẻo không tên.... và cụ im lặng thẫn thờ trong bóng tối như đắm ch́m với cả một dĩ văng xa xăm bao la và sâu thẳm....

Khi trời chập choạng trong ánh sáng đầu tiên của ban ngày, cụ nói với tôi khẽ khàng như một hơi thở nhẹ:

- Thôi, ḿnh đi...

Tôi lái xe trong im lặng đến khu nhà hospice. Đó là một dẫy nhà thấp, kín đáo, ngăn nắp và gọn gàng. Tôi vừa ngừng xe là đă có hai người xuất hiện với chiếc xe lăn như là họ đă chờ đợi từ lâu rồi. Tôi bước xuống mở thùng xe phía sau để lấy chiếc va ly nhỏ của cụ mang tới để ngay cửa chính, xong quay trở ra đă thấy cụ đă được đỡ ngồi ngay ngắn trên chiếc xe lăn.

- Bao nhiêu tiền vậy cháu?

Cụ vừa hỏi vừa mở cái bóp nhỏ... “Cháu không lấy tiền bác đâu.. ” tôi trả lời.

- Nhưng cháu phải kiếm sống chứ...

- Đă có những khách hàng khác, thưa bác...

Gần như không tính toán so đo, tôi cúi xuống ôm lấy bờ vai cụ. Đáp lại, cụ ôm tôi thật chặt:

- Cám ơn cháu đă cho cụ già này khoảng thời gian thật quư giá và đầy ư nghĩa.

Tôi xiết chặt tay cụ và quay bước đi trong ánh sáng mờ nhạt của một ngày mới đến. Sau lưng tôi có tiếng cửa đóng. Tôi cảm thấy như cả một cuộc đời vừa được khép lại phiá sau.


Tôi không có thêm người khách nào khác trong buổi sáng đó. Tôi chạy xe lanh quanh không có mục đích và dường như tôi cũng chẳng biết ḿnh đi đâu nữa... Suốt cả ngày hầu như tôi không thể nói được với ai lời nào cả.... Chuyện ǵ sẽ xẩy ra nếu cụ già gặp phải một người tài xế đang ở cuối buổi làm, nóng nẩy chỉ muốn chóng xong việc để c̣n về nhà... Chuyện ǵ sẽ xẩy ra nếu tôi từ chối không nhận đón người khách là cụ hay tôi không bước xuống gơ cửa mà chỉ ngồi trên xe nhận kèn một lần rồi lái xe đi....

Tự nhiên nghiệm trong quăng đời trẻ trung ngắn ngủi của ḿnh, dường như là tôi chưa làm được chuyện ǵ có ư nghĩa hơn là chuyện tôi đă làm trong buổi sáng hôm ấy.


Chúng ta luôn luôn nghĩ rằng cuộc đời sẽ có những khúc quanh quan trọng, đánh dấu bằng những sự việc to lớn, dễ dàng ghi nhớ... Nhưng thật ra, đẹp nhất vẫn là những phút giây nhỏ bé bất ngờ nhưng có xúc cảm mănh liệt khiến ta phải bàng hoàng đến tê dại cả tâm hồn...

Xin chia xẻ câu chuyện nhỏ này với các bạn, hy vọng v́ thế cuộc đời chung quanh chúng ta sẽ ấm cúng và có ư nghĩa hơn.


Vô Danh

florida80
12-06-2019, 19:33
Những Câu Trả Lời Của Socrates







Những câu trả lời của Socrates, nhà hiền triết xứ Hy Lạp.




1. - Trong các vật hiện hữu, cái ǵ xưa nhứt ?

- Thượng Đế, v́ ở thời đại nào, Ngài cũng hiện hữu.

2. – Trong các vật, vật nào đẹp nhứt ?
- Vũ trụ, v́ vũ trụ là công tŕnh của Thượng Đế.

3. – Trong các vật, vật nào lớn nhứt ?
- Không gian, v́ nó chứa tất cả những ǵ sáng tạo.

4. – Trong các vật, vật ǵ vững bền nhứt ?
- Hy vọng, v́ khi con người mất hết, nó vẫn c̣n.

5. – Trong các vật, vật nào tốt nhứt ?
- Đức hạnh, v́ thiếu nó không có một việc ǵ tốt đẹp.

6. – Trong các vật, vật chi di chuyển mau nhứt ?
- Tư tưởng, v́ trong một giây nó có thể đến tận bên kia vũ trụ.

7. – Trong các vật, vật chi mạnh nhứt?
- Nhu cầu, v́ nó giúp ta san bằng các khó khăn to lớn nhứt.

8. – Trong các việc, việc chi dễ làm nhứt ?
- Khuyên bảo.

9. – Trong các việc, việc nào khó nhứt ?
- Tự biết ḿnh.


Sưu tầm

florida80
12-06-2019, 19:33
Đức Khiêm Tốn










Đức khiêm tốn là một đức hạnh không làm khổ ḿnh, khổ người, luôn mang niềm vui hạnh phúc đến cho chính ḿnh và mọi người, giúp tâm hồn luôn thanh thản an vui và vô sự.




Đức khiêm tốn thường thể hiện qua từng hành động, lời nói và suy nghĩ không khoe khoang hay nói:




Những ǵ ḿnh biết, ḿnh giỏi (nấu ăn giỏi, chuyên môn, …)


Những ǵ ḿnh có (của cải, sự giàu sang từ cái nhà, chiếc xe, quần áo model nhất, thức ăn ngon, vật dụng điện tử mới nhất, cho tới những vật dụng nhỏ nhất trong nhà)


Những ǵ ḿnh đă đạt được, đă làm được (đă học xong bằng tiến sĩ, vừa mới ráp được một hệ thống chống trộm,…)

Những ǵ ḿnh hiểu (lời dạy của Phật, của Chúa, của vị nào đó, của ai đó,…)


Về những bằng cấp, chứng chỉ, bằng khen, huy chương,…


Về những việc làm tốt, việc làm từ thiện, những việc giúp người, giúp thú vật, giúp thành phố bằng cách bỏ thời gian, công sức, trí tuệ, tiền của, vật chất hay những lời khuyên,…


Về những quan hệ của ḿnh với những người có danh, có thế lực, nổi tiếng, giàu sang hay có đức trọng,…


Về cái đẹp, cái thông minh, sự giàu sang, sự hiểu biết hay học thức, cái tài, gia đ́nh, ḍng họ, dân tộc, đất nước của ḿnh.

Không thổi phồng hoặc tự đánh giá cao về ḿnh.




Ngoài ra những người khiêm tốn c̣n




Không tham gia vào những tṛ thi đấu hơn thua, tranh tài.


Không tham gia vào những nơi đông đúc, ồn náo mà chỉ thích sống một ḿnh, trầm lặng tư duy về cuộc sống thiện ác để tránh xa điều ác, tăng trưởng điều thiện.


Tránh xa những người giàu có, có thế lực, có uy quyền, …

Làm việc ǵ cũng không cần ai khen, chỉ biết làm tốt, làm cho xong việc và rất cẩn thận.

Làm theo ư kiến, yêu cầu, đề nghị của người khác để người vui, ḿnh vui. Không bao giờ làm theo ư ḿnh, cho ư ḿnh là hay là đúng nhất

florida80
12-06-2019, 19:34
Luôn thưa hỏi người khác trước khi làm việc ǵ mà không tự ư làm theo ư của ḿnh.

Ai nói ǵ, khen hay chê, nói tốt hay xấu, nói về người khác th́ người khiêm tốn đều im lặng không b́nh luận đúng sai, phải trái.

Không nhiều chuyện phân tích chuyện của người, chuyện đời, chuyện kinh tế, chính trị của xă hội,…

Không tự nói lên ư kiến của ḿnh mà chỉ trả lời những ǵ người khác hỏi.

Ăn mặc giản dị, gọn gàng sạch sẽ


Sống đơn giản, không cầu kỳ, khoe trương ta cũng có thứ này thứ nọ như mọi người, không chạy theo vật chất thế gian, không chạy theo cách sống của người khác. Họ sống rất thiểu dục tri túc, không ăn xài phung phí, biết suy nghĩ tính toán, tư duy kỹ trước khi làm điều ǵ.

Biết lắng nghe người khác, không chú trọng “cái tôi”, mà biết quan tâm đến vấn đề của người khác.


Luôn không ngừng học hỏi những cái hay của mọi người xung quanh, chứ không bó chặt vào những ǵ ḿnh biết.

Luôn nh́n thấy lỗi ḿnh, không nh́n lỗi người.


Luôn sống cung kính và tôn trọng mọi người dù là một em bé, người nhỏ tuổi, người nghèo hèn, người hầu, người không quen biết, phụ nữ, người tàn tật, người tội phạm, người bị xă hội ruồng bỏ.


Luôn nhường nhịn, nhún nhường người khác như nhường cho người khác làm trước, nói trước, đứng trước, nằm trước, ăn trước, nghỉ trước, ngồi trước, nói chung là nhường quyền ưu tiên cho người khác kể cả nhường giải thưởng, vị trí cao nhất, chức vụ cao, quyền hành, bổng lộc cho người. Nhường nhịn những ǵ ngon nhất, đẹp nhất, hay nhất, tốt nhất, tiện nhất, phù hợp nhất,… cho người.


Luôn mong mọi người chỉ lỗi cho, chỉ chỗ sai, chỉ cái xấu của ḿnh để sửa đổi thành tốt hơn.


Luôn tự đánh giá về những ǵ ḿnh làm là chưa hoàn hảo, chưa toàn diện, chưa đủ, chưa chất lượng, chưa tốt. Do vậy mà luôn muốn lắng nghe mọi người góp ư kiến sửa đổi để tốt hơn.

Khi thưa hỏi th́ dùng danh từ lịch sự như “Kính thưa,…”

Không so sánh ḿnh với bất kỳ ai, hơn kém hay bằng người.

florida80
12-06-2019, 19:35
Người khiêm tốn sống để phục vụ người, mang lợi ích đến cho người chứ không phải mong rằng sống để người khác phục vụ ḿnh hay nhớ ơn ḿnh.


Người khiêm tốn luôn sống ly dục ly ác pháp, v́ nếu không biết sống ly dục th́ sẽ bị ác pháp chi phối, ác pháp chi phối th́ tâm tham sân si mạn nghi đều đầy đủ và lộ ra ngoài.

Khiêm tốn thừa nhận sự thiếu khiêm tốn của ḿnh.




Tóm lại khiêm tốn là một đức hạnh diệt ngă xả tâm, giúp cho tâm hồn thanh thản an lạc và vô sự, người khiêm tốn




Không khoe khoang,

Không đề cao bản thân,

Không cần tạo ấn tượng với ai,

Không tỏ ra ḿnh hơn người khác,

Không cần lôi kéo sự chú ư của ai về ḿnh,

Không bao giờ tự măn về những điều ḿnh có, ḿnh đạt được hay ḿnh biết, mà luôn mở ḷng học hỏi, trau dồi từng lời nói, hành động, suy nghĩ và từng cử chỉ nhỏ nhặt.


Luôn sống cung kính và tôn trọng mọi người.

Luôn biết nhún nhường chứ không tranh dành.

Luôn nh́n thấy lỗi ḿnh, không nh́n lỗi người.




Ḷng khiêm tốn dễ đưa mọi người đến gần nhau, làm lan tỏa mối thân thiện giữa môi trường làm việc cũng như trong quan hệ bằng hữu, t́nh yêu, giao tiếp, ngoại giao….




(Kinh Phật)

florida80
12-06-2019, 19:35
Bước Lên Và Cúi Xuống







Em,

Có lạ không nhỉ, khi bảo rằng người ta bước lên để cúi nh́n xuống? Có kỳ cục không nhỉ, khi người ta bị thúc để bước lên, và cũng cùng lúc bị nhắc phải biết nh́n xuống?

Chắc em biết rằng người ta thường thích sự an toàn và ổn định. Ai cũng muốn được ở yên trong cái vị thế của ḿnh. Thế nên bước lên không phải lúc nào cũng dễ. Nh́n xuống không phải lúc nào cũng dễ. Bước lên rồi mà c̣n nh́n xuống nữa th́ lại chẳng dễ tí nào, phải không?

Có những người không muốn bước. Bởi v́ bước nghĩa là phải rời khỏi cái vị thế hiện tại của ḿnh. Để bước, người ta phải bỏ lại đằng sau nhiều thứ. Có nhiều người không muốn bước lên. Để bước lên người ta phải cố gắng. Ai cũng có sức nặng. Bước lên là lúc người ta nhận ra và chiến đấu với nhiều sức nặng đang tŕ kéo ḿnh xuống.

Sống trên mặt đất, con người phải chịu sức hút của trọng lực. Sức hút ấy giữ họ an toàn, nhưng cũng đồng thời cản chân họ bước lên. Mỗi lần vươn lên cao là mỗi lần người ta bị kéo xuống. Vươn càng cao th́ bị kéo càng mạnh. Giống như trèo càng cao th́ té càng đau vậy!


Nhưng con người không chỉ là một vật thể giữa vô vàn vật thể khác trên hành tinh này. Trong ḷng con người lại tồn hữu nhiều sức gh́ kéo khác. Sức kéo từ bên trong giữ con người ở yên với cái hiện tại, bất chấp hiện tại ấy như thế nào. Bao nhiêu lần người ta muốn thay đổi là hầu như bấy nhiêu lần người ta cảm được cái trở lực từ bên trong ḿnh. Có những lúc vượt ra khỏi cái sức hút của trái đất c̣n dễ hơn là vượt ra khỏi những sức ́ nội tại ấy. Có những lúc phải sống trong cái hiện tại dội vào ḷng họ bao nhiêu là tù túng ấm ức, c̣n dễ hơn là phải bắt đầu một cái ǵ đó mới mẽ lạ lẫm. Người ta tưởng rằng ḿnh sẽ quen dần. Họ không nhận ra rằng ḿnh đang trở nên chai sạn dần.

florida80
12-06-2019, 19:38
Chung quanh con người cũng có nhiều sức kéo khác nữa. Con người luôn sống trong một cộng đồng. Đôi khi chính cộng đồng ấy là chướng ngại cho việc bước lên. Tại sao tôi phải bước lên, trong khi chung quanh tôi người ta vẫn cứ tàn tàn mà sống? Tại sao tôi phải lao ḿnh vào chuyến phiêu lưu, trong khi những người quanh tôi vẫn cứ lây lây lất lấy với cái quỹ đạo sống đều đặn thường ngày? Tại sao tôi vẫn t́m cách vượt thoát để bước lên trong khi phần lớn thế giới loài người vẫn cứ ngồi yên một chỗ?..

Bước lên nghĩa là tự vơ vào ḿnh một chút thách đố nào đó. Bước lên, người ta dễ mệt mỏi và cô đơn. Thế nhưng bước lên cũng hứa hẹn cho người ta một điều ǵ đó, em nhỉ !

Nhiều người biết rằng bước lên là để t́m thấy cái ǵ đó tốt đẹp hơn cho cuộc sống. Nhưng ít người thật sự bước. Ai cũng ôm ấp cho ḿnh một vài điều lư tưởng. Nhưng từ lư tưởng đến cuộc sống là cả một quăng đường dài. Không phải ai cũng đủ can đảm để sống với những điều mà ḿnh cho là đẹp. Càng không phải ai cũng có khả năng để theo tới cùng điều mà ḿnh cho là đúng.

Có những người đă can đảm bước lên, đă để lại một điều ǵ đó thật đẹp… Đáng buồn là cái đẹp của họ chỉ đủ để biến họ trở thành gương mẫu cho nhiều người khác nghĩ về, chứ không đủ để mời nhiều người khác bước theo. Có những lúc người ta thích làm khán giả hơn là diễn viên. Có những lúc người ta thích làm cổ động viên hơn là cầu thủ. Họ nại lư do rằng ḿnh không đủ khả năng để bước vào cuộc chơi.

Nhưng em ạ, cuộc đời đâu phải là một cuộc chơi! Làm sao người ta có thể nhường trách nhiệm tŕnh tấu cuộc đời ḿnh cho người khác! Làm sao người ta có thể chỉ làm khán giả với chính cuộc đời ḿnh.

Thế nên cần biết bao những người dám bước lên. Bước lên để hướng đến một điều ǵ đó tốt đẹp hơn. Bước lên để đảm nhận cuộc đời ḿnh. Nhưng quan trọng hơn nữa, bước lên là để nh́n xuống.


Bước lên để nh́n xuống là một điều dị thường

florida80
12-06-2019, 19:38
Có rất nhiều người khi đă bước lên rồi th́ chẳng bao giờ thèm liếc con mắt của ḿnh xuống dưới. Dường như trong hành tŕnh bước lên, họ đă tập cho ḿnh thói quen chỉ dán mắt về phía trước. Như cô gái làng đă quen đỏng đảnh với phồn hoa đô thành, dễ ǵ c̣n mơ về cánh đồng xa với những con người chân bùn tay lấm. Như những người đă t́m được cho ḿnh vùng đất hứa, dễ ǵ họ quay về với vùng hoang mạc mà từ đó ḿnh đă cất bước ra đi.

Bước lên để nh́n xuống là một lư tưởng đẹp, một lối sống đẹp. Có những người đă dám bước lên, dám đi t́m ánh sáng cho nhiều hy vọng ấp ủ trong ḷng ḿnh. Họ mong một ngày nào đó, khi đă có thể bay thật cao, họ sẽ trở về để sống và xây dựng cho chính chốn thấp đă sinh ra ḿnh.

Thế nhưng khi đă lên cao thật cao, người ta ngại hạ xuống thấp thật thấp. Yên vị ở chốn thấp người ta đă ngại bước lên cao. Yên vị ở trên cao, dễ ǵ người ta không ngại ngần hạ ḿnh xuống thấp. Có những người mê mải với đường bay có thèm đoái hoài ǵ đến những nơi đă được ḿnh dùng như là một bước đệm…

Em biết không? Phải có một lư tưởng đẹp và một động lực mạnh lắm, th́ người ta mới dám bước lên. Phải có một t́nh yêu lớn lắm, th́ người ta mới dám cúi ḿnh xuống. Phải có một con tim quảng đại lắm th́ người ta mới bỏ trên cao để hạ xuống với chính những người đang c̣n ở dưới thấp. Phải có một cái ǵ đó đặc biệt lắm th́ người ta mới không một ḿnh tận hưởng chốn cao, nhưng lại chấp nhận hạ ḿnh xuống để làm lại từ đầu với những cái long đong bất định nơi chốn thấp.

Cuộc sống này sẽ trở nên phong phú biết bao nhờ những chuyển động như thế. Chẳng phải khi có một người cúi xuống và một người vươn lên, con người sẽ gặp gỡ nhau mặt giáp mặt sao?


Này em, em đang muốn bước lên, hay đang cần cúi ḿnh xuống

florida80
12-06-2019, 19:39
Lời Cầu Nguyện Tạ Ơn










Lạy Chúa Giêsu, Chúa thường dâng lời tạ ơn với Đức Chúa Cha trước khi làm việc ǵ: khi làm phép lạ hóa bánh ra nhiều (Mt 15:36), trong bữa tiệc ly (Mt 26:27), cho La-da-rô sống lại từ cơi chết (Ga 11:41)…






Con cũng muốn bắt chước Chúa để bập bẹ những lời tạ ơn, những lời tạ ơn khó nói nhất của kiếp nhân sinh! Có những lời tạ ơn thật dễ để nói với nhau và với Chúa. Nhưng cũng có những lời tạ ơn không thể thốt thành lời nếu không có ơn Chúa. Phải đợi khi linh hồn con được nuôi dưỡng bằng bao nhiêu ân sủng từ trời cao, đợi khi con đi gần đến hoàng hôn của đời người, th́ con mới đủ can đảm nói lên những lời tạ ơn muộn màng này.






Tạ ơn ai? Tạ ơn hay hờn giận? Cám ơn hay trách móc? Tạ ơn Chúa trong nghịch cảnh cuộc đời và những người một thời đă làm con đau khổ. Khó quá Chúa ơi! Đôi khi lời được thốt ra trong ḍng nước mắt không biết của hờn giận hay của tha thứ. Đôi khi lời được bập bẹ ở đầu môi, những nghẹn ngào tức tưởi ngăn cho lời không tṛn chữ. Đôi khi lời được bật lên qua con tim rướm máu của vết thương năm xưa chưa lành hẳn. Dù thật khó để nói, dù ê a tập tành từng chữ như trẻ nhỏ học nói, nhưng Chúa ơi, con sẽ cố gắng để nói…






Cám ơn những người bạn đă phản bội tôi năm nào. Đau khi bị phản bội! Nhưng Người đă dạy cho tôi hiểu bài học về t́nh bạn chân thật là “t́nh thương của người đă hy sinh tính mạng v́ bạn hữu của ḿnh.” (Ga 15:13)






Cám ơn người yêu đă phụ t́nh tôi năm xưa. Hận khi bị phụ rẫy! Nhưng Người đă dạy tôi biết trân quư t́nh yêu của Người đă dám “yêu thương đến cùng!” (Ga 13:1)






Cám ơn kẻ thù, những người đă bắn gục tôi trên chiến trường năm nào, đă đẩy tôi lao đao khốn khó trong chốn lao tù năm xưa. Người đă vô t́nh tạo cơ hội cho gia đ́nh tôi giờ đây được b́nh an định cư nơi thiên đường của trần thế, đă cho tôi cơ hội để sống câu: “hăy yêu kẻ thù và cầu nguyện cho những kẻ ngược đăi anh em.” (Mt 5:44)






Cám ơn những đứa con hoang đă làm cơi ḷng mẹ cha tan nát. Thất vọng, buồn tủi ngập tràn con ơi! Nhưng con đă cho cha mẹ cơ hội để nên thánh.






Cám ơn những bậc cha mẹ bất hảo đă không yêu thương và dạy dỗ con cái ḿnh như bổn phận đáng phải làm. Cay đắng khi bị hất hủi mẹ cha ơi! Nhưng Người đă làm cho trái tim con luôn khát khao t́m kiếm t́nh yêu nơi Thiên Chúa T́nh Yêu.





Cám ơn những vấp ngă của tuổi thanh xuân. Ngươi đă làm cho ta biết khiêm nhường hơn.






Cám ơn những tội lỗi mà phận người yếu đuối vấp đi phạm lại nhiều lần trong đời. Ngươi đă cho ta cơ hội cảm nếm ḷng nhân từ vô biên của Thiên Chúa. Ôi, tội hồng phúc!






Cám ơn những quyết định sai lầm thưở nào đưa đến hoàn cảnh ngang trái hôm nay. Ngươi đă dạy ta biết phấn đấu vươn lên trong nghịch cảnh cuộc đời.

florida80
12-06-2019, 19:40
Cám ơn hai chữ “kiếp nghèo” gắn liền với số phận hẩm hiu. Đôi lúc ta ghét ngươi nhưng ngươi đă làm cho ta dễ dàng tiến vào Nước Trời hơn. “Phúc thay ai có tâm hồn nghèo khó v́ Nước Trời là của họ.” (Mt 5:3)






Cám ơn những lần thất nghiệp cay đắng, những lần phá sản, bị lừa gạt, mất nhà, thua stock trắng tay. Ngươi đă dạy cho ta hiểu nghĩa của cải phù du ở đời này. “Phù vân, quả là phù vân. Phù vân, quả là phù vân. Tất cả chỉ là phù vân!” (Gv 1:2).






Cám ơn những lần thất bại ê chề nhục nhă. Biết bao bài học ta đă học được từ nơi ngươi.






Cám ơn căn bịnh hiểm nghèo mà ta đang mang. Nhờ ngươi mà linh hồn ta thức tỉnh phận người mỏng ḍn chóng qua. Ngươi đă giúp ta biết yêu quư những giây phút ít ỏi c̣n sót lại trên cơi đời tạm này.






Tạ ơn Chúa v́ những ǵ Ngài đă lấy đi!






Tạ ơn Chúa v́ những trái đắng Ngài đă trao ban, dù con không muốn nhận.






Tạ ơn Chúa v́ số vốn quá ít ỏi Ngài cho con khi gởi con đến trong cuộc đời này! V́ “ai đă được cho nhiều th́ sẽ bị đ̣i nhiều.” (Lc 12:48)






Tạ ơn Chúa v́ những lần Ngài đă thẳng tay thanh tẩy, gọt dũa linh hồn con mặc cho con dẫy dụa đau đớn.






Tạ ơn Chúa v́ tấm thân mệt mỏi bịnh hoạn, những lo toan vất vả trong cuộc sống khiến con không c̣n sức để bon chen hận thù ghen ghét.






Tạ ơn Chúa v́ những lần Ngài đă cương quyết không cho con những cái mà con xin, những thứ con cần, những ǵ con đang mong đợi, v́ chỉ có Ngài mới biết những ǵ là cần thiết cho linh hồn và ơn cứu rỗi của con






Tạ ơn Chúa v́ những cái chết oan nghiệt, sự ra đi vội vàng của người thân khi tuổi đời c̣n quá trẻ. Con biết Ngài muốn nhắc con nhớ rằng“đời sống con chung cuộc thế nào, ngày tháng con đếm đuợc mấy mươi, để hiểu rằng kiếp phù du là thế!” (Tv 39:5).






Tạ ơn Chúa v́ những bài học cay đắng mà Ngài đang dạy dỗ con. Có những bài học con không hiểu hết ư nghĩa. Có những lúc con muốn thét lên “tại sao là con?”, “tại sao lúc nào cũng lại là con?”. Nhưng con biết rằng chỉ những ai được Người thương yêu th́ Người mới sửa phạt v́ “Đức Chúa khiển trách kẻ người thương, như người cha xử với con yêu qúy.” (Cn 3:12)






Lạy Chúa, đường đời trước mắt c̣n giăng đầy chông gai, có bao nhiêu nghịch cảnh th́ có bấy nhiêu “Lời Tạ Ơn Khó Nói”. Có những cái con chưa nh́n ra hết, có những điều con chưa cảm nhận được và có những lời chưa thể thốt nên lúc này. Xin ban cho con sức mạnh của Ngôi Lời Nhập Thể để con có thể tiếp tục cám ơn anh em ḿnh - dù là kẻ thù - và dâng lời tạ ơn Chúa trong mọi hoàn cảnh - dù là ngang trái. Tạ ơn không chỉ trong ngày lễ Tạ Ơn mà là tạ ơn Chúa mọi ngày trong suốt cuộc đời con. Amen!


Lang Thang Ch́ều Tím


Nguồn: suyniemhangngay.org






Sưu tầm

florida80
12-06-2019, 20:09
Bài Học Xúc Động Nhất Cuộc Đời Chàng Dược Sĩ: "Yêu Thương Đừng Nên Tŕ Hoăn"









James Morales, một người bán thuốc, gần đây đă chia sẻ câu chuyện mà theo lời của anh là “xúc động nhất trong cuộc đời” trên Twitter và đă khiến rất nhiều người đọc rơi lệ. Hy vọng câu chuyện James kể cũng sẽ giúp bạn nhận ra điều quan trọng nào đó và bày tỏ t́nh yêu của ḿnh ngay hôm nay.




Dưới đây là những lời mà James đă chia sẻ:

“Hôm nay tôi đă chứng kiến một câu chuyện xúc động nhất trong cuộc đời. Tôi nghĩ nhiều người có thể không quan tâm, nhưng tôi không thể không chia sẻ nó.




Tôi là một dược sĩ làm việc tại một hiệu thuốc. Cứ hai hoặc thậm chí ba lần một tuần, một đôi vợ chồng già lại tới mua thuốc tại hiệu chúng tôi. Tất cả mọi người ở đây đều biết họ. Hai vợ chồng đến rất đều đặn. Người vợ luôn là người giao dịch và bắt đầu câu chuyện với tôi và mọi người.

Họ cùng nhau đến hiệu thuốc của chúng tôi đă hàng năm trời, v́ thế những nhân viên làm việc ở đây biết họ rơ hơn tôi. Nhưng hai cặp vợ chồng lại thường xuyên chia sẻ với tôi những câu chuyện hàng ngày trong cuộc sống của họ và trở nên gần gũi với tôi hơn.


Bà là người vui vẻ và luôn thích nói chuyện. Trong lúc đó, ông đứng cạnh bà, nh́n bà và chăm chú lắng nghe những điều bà nói. Chúng tôi vô cùng thích thú khi chứng kiến khung cảnh ấy, bởi có sự ấm áp, b́nh yên đến lạ trong cách ông nh́n bà. Ông dường như nâng niu tất cả những điều thuộc về bà, từ khuôn miệng tươi tắn, ánh mắt linh hoạt cho tới âm thanh nhẹ nhàng đang vang vọng trong không trung.






Ông yêu và trân trọng tất cả mọi thứ thuộc về bà




Lần nào họ cũng đồng hành cùng nhau, v́ thế hôm nay tôi lấy làm lạ khi thấy ông một ḿnh đi đến trước quầy hàng.

“Thưa ông Smith, hôm nay ông có khoẻ không ạ?”, tôi vừa hỏi vừa đưa tay ra nắm lấy tay ông. Ông nói với tôi rằng ông không thể tốt hơn và đó là câu trả lời quen thuộc của ông v́ thế tôi cũng không nghĩ ngợi ǵ thêm.




Tôi vui vẻ nói với ông rằng tôi đă chuẩn bị đủ sáu loại thuốc, 3 cho ông và 3 cho bà. Ông đứng đó, im lặng một hồi. Những nếp nhăn nơi khóe mắt của ông xô nhau ép ra những giọt nước mắt. Rồi ông nói: “Vợ tôi… đă mất đêm qua. Thực ra tôi đến đây để trả lại số thuốc v́ bà ấy không thể dùng nó nữa rồi.”




Cửa hàng thuốc của chúng tôi luôn đông đúc và ồn ă. Nhưng, bằng cách nào đó, tất cả mọi người trong cửa hàng đều nghe thấy điều ông nói và dừng tay. Một sự tĩnh lặng sâu thẳm chưa từng có bao trùm bầu không khí ở đây. Mỗi người đều đau buồn trong khi ông Smith đứng trước mặt tôi, khuôn mặt đă đầm đ́a nước mắt.

“Tôi rất ghét phải nói ra điều này, nhưng tôi ước rằng tôi ra đi trước bà ấy. Bây giờ thật khó mà thức dậy với một bên giường trống trải. Bà ấy là người bạn tốt nhất của tôi, người yêu thương nhất của tôi”.




Nghe tới đó, tôi cố cầm nước mắt. Nhưng bạn không hiểu được đâu, tôi nh́n về phía sau và một vài người cùng làm với tôi đă khóc.



“Nhưng đừng buồn. Tôi đă hứa với bà ấy là tôi sẽ sống, tôi sẽ coi trọng cuộc sống và sẽ uống thuốc đều đặn. Tôi sẽ thực hiện lời hứa của tôi với bà ấy. Bà ấy đang ở trên kia dơi theo tôi, là thiên thần tuyệt vời nhất mà tôi muốn có,” mắt ông nhoà lệ và cả chúng tôi cũng vậy.




Nhưng ông là một người mạnh mẽ, ông đă cố gượng lại, thậm chí sau đó c̣n nói vài câu chuyện cười với những người bán hàng. Trước khi rời đi, ông khuyên chúng tôi một câu mà trước đây tôi đă từng nghe, nhưng chưa bao giờ thấy được tầm quan trọng của nó tới tận giây phút đó. Ông nói:



“Hăy nói với những người bạn yêu mến là bạn yêu thương và trân trọng họ như thế nào. Bạn không bao giờ thực sự biết khi nào họ sẽ trút hơi thở cuối cùng và khi nào là lần cuối bạn nh́n thấy họ.”

florida80
12-06-2019, 20:10
Ông nói ông vô cùng hối tiếc v́ trong lần tṛ chuyện cuối cùng của họ, mà ông không bao giờ nghĩ đó là lần cuối cùng, ông đă không nói ǵ với bà ngoài câu “Chúc em ngủ ngon”. Ông ước ǵ ông đă nói ông yêu bà và ông yêu bà nhiều như thế nào. “Bạn hăy tưởng tượng phải sống với điều đó suốt đời. Hy vọng là bạn đă nói điều đó với người có ư nghĩa đến thế với bạn.”






Khi ông rời cửa hàng, tất cả những người cùng làm với tôi đều nhắn nhủ ông hăy mạnh mẽ, và chúng tôi đều ở đây giúp ông. Ông mỉm cười và gật đầu đáp lại sự chia sẻ chân thành của chúng tôi. Bóng ông khuất dần sau những ṭa nhà cao tầng c̣n tôi đứng đó và nghĩ rất lâu về những điều ông vừa nói.






Hăy nói với những người bạn yêu mến là bạn yêu thương và trân trọng họ như thế nào!




Bạn sẽ sống như thế nào khi người bạn thương yêu nhất, người bạn trân trọng nhất trong cuộc đời không c̣n bên bạn nữa? Bạn sẽ làm ǵ mỗi buổi sáng thức dậy? Bạn sẽ cảm thấy thế nào khi mỗi buổi chiều tan sở làm, bạn trở về với căn nhà trống trải, im ắng và một ḿnh đối mặt với sự cô đơn? Rất nhiều câu hỏi bất chợt vang lên trong tâm trí tôi.




Và tôi hiểu ông. Tôi thấy trái tim ḿnh quặn lại khi biết ông đă đau đớn như thế nào. Ông đă sống gần như cả cuộc đời với bà, mỗi nếp sống, thói quen của ông đều có bà trong đó. Và giờ đây, ông chỉ c̣n lại một ḿnh.




Tôi thấy một người bán hàng gọi điện thoại cho chồng. Cô ấy kể cho chồng nghe câu chuyện và nói với anh ấy rằng cô yêu và trân trọng anh. Sau đó, tôi nhận ra tất cả mọi người đều đang nhắn tin hoặc gọi điện để gửi đi những lời yêu thương và cảm ơn tới những người quan trọng với họ.




Rồi điều đó chạm đến tôi. Tôi thấy ḿnh cũng muốn nhắn tin cho ai đó, chỉ để nhận thấy rằng tôi cũng có ai đó. Hăy nói với những người bạn yêu mến là họ có ư nghĩa với bạn như thế nào trước khi bạn không c̣n cơ hội nữa.






Không ai trong chúng ta biết chính xác v́ sao ḿnh có mặt trên trái đất này. Mục đích cuộc sống chưa được hiển lộ cho chúng ta, v́ thế chúng ta vẫn đang sống, phát triển trong khi không ngừng kiếm t́m sự thật đó. Nhưng dù cho chúng ta có mặt ở đây v́ lư do ǵ, tôi tin rằng t́nh yêu là một trong những câu trả lời.”






Hăy nói với những người bạn yêu mến là họ có ư nghĩa với bạn như thế nào trước khi bạn không c̣n cơ hội nữa…




T́nh yêu hiện hữu ở mọi nơi. T́nh yêu nằm trong chính thân thể ta, trong những việc chúng ta làm cho người khác, trong những lời ta nói để động viên, an ủi hay sẻ chia. Nếu may mắn, ta sẽ gặp được người mà ta yêu thương tha thiết. Ta t́m thấy ai đó đặc biệt tới mức có thể sống cả cuộc đời cùng họ. Họ trở thành người bạn thân thiết nhất của ta, là người cùng chúng ta thức dậy mỗi sáng.




Nhưng ngay cả khi chúng ta không t́m được một tri kỷ như vậy, th́ hăy cứ giữ ngọn lửa của t́nh yêu trong trái tim bạn và sẵn sàng trao cho bất kỳ ai mà bạn gặp, làm quen hay tṛ chuyện. Sức mạnh hàn gắn và thúc đẩy của t́nh yêu chân thành, vị tha chỉ có qua trải nghiệm chúng ta mới có thể thấu hiểu.






Xuân Dung – Thiên Chân

daikynguyenvn



at 11:14 PM

florida80
12-07-2019, 20:32
Có Chăng Món Ăn Kích Dục - BS Nguyễn Ý Đức









Ham muốn t́nh dục là một cảm xúc đặc biệt không thể thiếu trong t́nh yêu nam nữ. Các tác nhân đó có thể là các món ăn, nước uống, hóa chất hoặc dược phẩm.




Vấn đề muôn thuở

T́m kiếm phương thức hoặc chất kích dục không phải là việc làm mới đây. Nó đă là điều mong muốn của con người từ thuở xa xưa và sẽ tiếp tục dài dài, chẳng khác chi người ta t́m thuốc trường sinh bất tử.




Các tác nhân này có thể là một hương thơm, dáng đẹp, vẻ tươi mát hoặc rượu, hóa chất, thuốc kích thích, một số thực phẩm. Trong nhiều trường hợp, các chất được truyền tụng không phải v́ thành phần hóa học mà do h́nh thù “giống” như cơ quan sinh dục nam nữ.

Ư niệm “giống như” này không phải là vô căn cứ. Nó bắt nguồn từ “Niềm tin kư hiệu” - Doctrine of signatures được danh y dược thảo Hy Lạp -Paracelsus nêu ra từ thế kỷ thứ 16. Theo thuyết này, khi tạo ra sự vật, Thượng đế đánh dấu bằng một kư hiệu với mục đích riêng. Do đó h́nh dạng, màu sắc, hương vị của mỗi thảo mộc đều có thể dùng để trị bệnh. Một lá cây h́nh dạng giống như lá gan có công dụng chữa bệnh gan. Ṣ huyết gợi h́nh cơ quan sinh dục nữ cho là có tác dụng tốt về tính dục.




Người Việt Nam thường có quan niệm “ăn ǵ, bổ nấy”. Cho nên mới có “tam tinh hải cẩu bổ thận hoàn” với lộc nhung, hải mă, đảng sâm, đỗ trọng, tinh hoàn dê, ḅ rừng hầm thuốc bắc… Các triều đại vua chúa Việt Nam, Trung Hoa đă có những bài thuốc “nhất dạ lục giao”, những món ăn cung đ́nh ích dục.




Một số món ăn thông dụng

Nấm đất

Người giàu tưởng tượng thích ăn nấm v́ vẻ tương tự bề ngoài giữa nấm với cơ quan sinh dục nam. Nhà chuyên môn về cây thuốc nổi danh của Anh (1616 - 1654) Nicolas Culpepper viết rằng, nấm khơi động ḷng ham muốn nhục dục của nam cũng như nữ. Trong khi đó th́ tại Pháp, vào thế kỷ 19, thực phẩm đêm tân hôn của chú rể bao gồm nhiều ngọn nấm rất gợi t́nh.

Về khía cạnh dinh dưỡng, nấm có nhiều kali, sinh tố B6, B1, E, folic acid, chất xơ… Vitamin E được coi như cần thiết cho sự sản xuất hormone nam, tăng sức mạnh t́nh dục.




Chuối

Cũng có h́nh dạng giống như cơ quan sinh dục nam, chuối được coi như món ăn kích dục khá phổ thông. Thực tế chuối có nhiều kali, magiê, vitamin B6 là những chất cần thiết cho việc sản xuất kích thích tố nam. Chuối cũng chứa enzyme bromeliad mà nhiều người cho là có tính cách khích lệ dục tính nam.

florida80
12-07-2019, 20:33
Hạt hạnh nhân

Mùi thơm có tính cách khêu gợi, mời chào của hạt hạnh nhân được nhiều phụ nữ ưa thích.

Từ thuở xa xưa, hạt hạnh nhân được ví như biểu tượng của sự màu mỡ sinh sản. Hạnh nhân lại có nhiều vitamin E, magiê.




Sô-cô-la

Vào ngày Lễ t́nh yêu, số lượng sôcô- la bán ra nhiều gấp bội so với những ngày khác trong năm. Người ta tặng nhau sô-cô-la khi cho và nhận t́nh yêu cũng như trong dịp sinh nhật, lễ hội. Để nói là “Tôi yêu bạn”.




Có nghiên cứu nói là sô-cô-la chứa hóa chất phenylethylamine có tác dụng hưng phấn, tương tự chất “yêu đời” endorphins có tự nhiên trong cơ thể. Lại c̣n hóa chất theobromine ảnh hưởng lên sự dẫn truyền tín hiệu thần kinh, tương tự chất kích thích caffeine. Sô-cô-la cũng nhiều antioxidant hơn là trong rượu vang mà nhiều người tin tưởng cho là vũ khí lợi hại giúp ước t́nh lên cao.




Cà phê

Nói tới sô-cô-la th́ cũng không nên quên cà phê, một chất vẫn được cho là có tác dụng kích thích thần kinh năo, khiến con người tỉnh táo. Chẳng thế mà hầu hết các loại nước giải khát trên thị trường đều có ít nhiều caffein.

Tuy nhiên cũng nên lưu ư là, dùng ít th́ caffein kích thích nhưng uống nhiều th́ lại có tác dụng ngược lại.




Ṣ tươi

Ṣ đă được dân Hy Lạp xưa coi như thức ăn kích dục. H́nh dáng con ṣ há miệng cũng khiến nhiều người liên tưởng tới cơ quan sinh dục phụ nữ.




Có nghiên cứu cho hay ṣ chứa nhiều chất kẽm, cần thiết cho việc sản xuất kích thích tố nam. Ṣ cũng có chất mucopysaccharride, tăng sản xuất tinh dịch. Ṣ tươi nên uống với một ly champagne thật lạnh để thêm phần lăng mạn lứa đôi. Nhưng cũng nên cẩn thận v́ ṣ chứa vi khuẩn vibrio có thể gây ảnh hưởng xấu cho sức khỏe.




Mật ong

Những cặp vợ chồng mới cưới đều đưa nhau qua một thời gian gọi là “trăng mật” - Honeymoon.

Mật ong có khoáng boron giúp cơ thể sử dụng và chuyển hóa hormon nữ estrogen. Mật cũng có nhiều vitamin B và các chất dinh dưỡng khác.




Tỏi

Từ nhiều ngàn năm, người Trung Hoa đă hiểu rơ giá trị dinh dưỡng của tỏi sống.

Ngoài công dụng như gia vị, tỏi tăng cường hệ miễn dịch, tiêu diệt vi khuẩn, tiêu hóa thực phẩm, một kháng sinh mạnh và chất kích dục tốt.

Chất allicin của tỏi có tác dụng tăng lưu hành máu trong huyết quản. Mà sự cương dương là do sự tụ nhiều máu vào bộ phận sinh dục nam.

florida80
12-07-2019, 20:33
Ư kiến các nhà nghiên cứu

Theo GS. Robert Shmerling, Đại học Y Harvard, “khi không có bằng chứng và không có khả năng xác định chất kích thích th́ cũng khó mà phủ nhận”. Theo ông, các món ăn như: trứng cá muối, nấm đất, ốc sên và một số thực phẩm khác được coi như hỗ trợ t́nh yêu chỉ v́ sự hiếm hoi và giá tiền quá cao của chúng.




Trái ớt với tin tưởng có khả năng kích dục v́ h́nh dáng cũng như vị cay cay th́ cuốn “The Chilli Pepper Encyclopedia” của DeWitt có ư kiến là không có tác dụng kích thích dục tính, dù là về h́nh thức cũng như cấu trúc. Tuy nhiên, ớt có tác dụng giảm đau nhờ chất capsaicin và tăng tiết dịch vị bao tử.




Nhà sành ăn người Pháp Jean Anthelme Brillat - Savarin, trong tác phẩm “The Physiology of Taste” viết về nấm đất như sau: “Nấm đất không phải là món ăn kích dục thực sự, nhưng trong một số hoàn cảnh, nấm đất có thể làm cho phụ nữ trở nên âu yếm hơn và nam giới đáng yêu hơn”.




Cynthia Finley, nhà tiết chế dinh dưỡng tại Đại học Harvard quả quyết rằng, chưa có một bằng chứng cụ thể nào chứng minh các thực phẩm đó tác động như chất kích dục. Món ăn t́nh yêu chỉ là huyền thoại. Theo chuyên viên này, phương thức hữu hiệu nhất là vận động cơ thể và ăn uống đầy đủ.




Như vậy, để có đời sống t́nh dục tốt đẹp, mọi người nên:

- Dinh dưỡng đầy đủ với nhiều loại thực phẩm khác nhau.

- Có đời sống tinh thần thanh thoát, thoải mái.

- Có sự thương yêu chân t́nh với nhau.

- Có sự nâng niu, sẵn sàng hỗ trợ, tạo điều kiện cho nhau trong hoạt động yêu đương.

- Áp dụng một chương tŕnh vận động cơ thể đều đặn.

Suy dinh dưỡng, trầm cảm cũng là yếu tố giảm ước muốn và khả năng hoạt động t́nh dục rất nhiều. Mà sau một bữa ăn thịnh soạn, cơ thể quá mập, khả năng “pḥng the” cũng “x́u x́u, ểnh ểnh”, kém ngoạn mục đấy. Và nếu có rối loạn cương dương, giảm ước muốn t́nh dục th́ nên đi bác sĩ để t́m hiểu nguyên nhân rồi điều trị.





BS. Nguyễn Ư Đức

florida80
12-07-2019, 20:40
Rốt Cuộc Điều Gì Là Của Ta?









Vợ chồng dù ăn cùng mâm, ở cùng nhà, tối ngủ chung giường, có thể đồng cam cộng khổ, vui buồn có nhau. Nhưng sau cùng cũng có lúc chia tay, có thể đồng sinh nhưng không thể đồng tử, trăm năm sống đến bạc đầu có nhau, tất cả cũng chỉ là mơ ước.





1. Vợ (chồng) có phải là của bạn không?

- Không phải!

Vợ chồng dù ăn cùng mâm, ở cùng nhà, tối ngủ chung giường, có thể đồng cam cộng khổ, vui buồn có nhau. Nhưng sau cùng cũng có lúc chia tay, có thể đồng sinh nhưng không thể đồng tử, trăm năm sống đến bạc đầu có nhau, tất cả cũng chỉ là mơ ước.




2. Con cái có phải là của bạn không?

- Không phải!

Bố mẹ và con cái tuy là có quan hệ huyết thống, nhưng đó cũng chỉ là mối quan hệ mang tính Nhân Duyên. Hiếu đạo, t́nh cảm, chăm sóc lẫn nhau v.v... Những điều ấy tạo nên một gia đ́nh vui vẻ. Nhưng sau cùng, khi bạn bước sang thế giới bên kia, con cái cũng chỉ có thể tiễn bạn đi, chứ không có khả năng đưa bạn trở lại.




3. Tiền tài có phải là của bạn không?

- Không phải!

Bạn ra sức, nỗ lực kiếm tiền, sau rồi lại nghĩ cách tiêu đi. Cho dù tài khoản ngân hàng của bạn có bao nhiêu tiền, đó cũng chỉ là vật ngoài thân, sinh không đem đến, tử không đem đi.




4. Nhà cửa, xe cộ có phải là của bạn không?

- Không phải!

Tuy bạn không ngừng nỗ lực để có được những thứ đó, nhưng khi bạn ra đi… Tất cả trở về con số không. Nh́n này, tôi có thể bắt lấy mặt trời bằng tay không?




Vậy rốt cuộc điều ǵ là của bạn?

Sức khỏe

- Thân thể của bạn cũng không phải của bạn, chúng thuộc về 4 Duyên: Đất, Nước, Gió Lửa tụ hội, v́ thế cũng thuộc về vô thường... Nhưng trên sự tương đối mà nói, thân thể bạn có khỏe mạnh th́ cuộc sống của bạn mới có chất lượng, sinh mệnh mới được kéo dài. Không có một cơ thể khỏe mạnh, đồng nghĩa với không có ǵ cả. Cho nên chúng ta sống được một ngày, cũng là một ngày phúc phận, cần phải trân quư chính ḿnh.

florida80
12-07-2019, 20:40
Trí tuệ - (Panna)

- Sai lầm lớn nhất của đời người, là đánh đổi sức khỏe để lấy vật ngoài thân.

- Bi ai lớn nhất của đời người, là dùng hạnh phúc để đổi lấy phiền năo.

- Lăng phí lớn nhất của đời người, là dùng thời gian để giải quyết những phiền phức do chính ḿnh tạo ra. Nói chung, tất cả những điều này đều xuất phát từ nội tâm thiếu sáng suốt của bạn.


Trên thế gian không có ǵ quư hơn một sức khỏe dồi dào, và một tinh thần mạnh mẽ khởi đi từ trí tuệ nội tại của bạn.


Bởi vậy, nhà Phật có câu "Duy Tuệ Thị Nghiệp", (chỉ có trí tuệ của bạn là sự nghiệp đích thực của bạn).

- Xác thân là cây đèn.

- Trí tuệ là ánh sáng của ngọn đèn.

Bạn hăy khéo nhận ra đâu là gia bảo thực sự, và sử dụng vào những việc ư nghĩa nhất cho kiếp sống của ḿnh.


Ngân Khánh (TH)

http://giadinh.net.vn

florida80
12-07-2019, 20:41
Tại Sao Lại Bị Ung Thư? BS Hồ Ngọc Minh








1. Tại sao tôi có nếp sống tốt, ăn uống cẩn thận, tập thể dục thể thao đều đặn nhưng lại bị ung thư?

Câu hỏi nầy, tôi đă được nghe khá nhiều lần, từ một số bệnh nhân hay những người quen biết. Thí dụ, một đồng nghiệp của vợ chồng tôi, một bác sĩ Sản Phụ Khoa, chưa hề hút thuốc lá bao giờ, nhưng đă bị ung thư phổi, qua đời cách đây 3 năm.

Hầu hết các sách vở trước đây đều dạy rằng, ung thư xảy ra v́ hai yếu tố, di truyền và môi trường sống. Nói như vậy, theo hiểu biết gần đây, không hoàn toàn đúng nữa. Một nghiên cứu mới nhất, đăng trên tờ báo Y Khoa Science, cuối tháng 3 năm 2017, cho thấy ung thư c̣n có thể xảy ra do…hên xui may rủi.




Như ta đă biết, các tế bào trong cơ thể thường xuyên nhân đôi, để bù đắp, thay thế cho những tế bào đă chết v́ già cỗi hoặc bị thương tích. Trong tiến tŕnh nhân đôi chuỗi DNA, những lỗi lầm, đột biến có thể xảy ra. Trường hợp nặng, đột biến có thể gây ra ung thư cho chính cá nhân ấy trong thời gian tương đối ngắn. C̣n nếu đột biến nhẹ, sẽ di truyền qua đời con cái, và cũng có thể gây ra ung thư cho thế hệ sau nầy.




Theo hai nhà nghiên cứu Bert Vogelstein and Cristian Tomasetti từ bệnh viện Johns Hopkins Kimmel Cancer Center, 66% ung thư xảy ra v́ những đột biến trong khi tế bào nhân đôi, may nhờ rủi chịu, khó tránh khỏi. Phần c̣n lại, 29% do yếu tố môi trường, và 5% do di truyền từ đời trước. Lư thuyết nầy cũng được so sánh, tương đồng với thống kê dịch tể ( epidemiology ), nghĩa là 70% bệnh nhân bị ung thư không hiểu v́ lư do ǵ. Có thể cũng v́ thế mà một số trẻ em chẳng may bị ung thư rất sớm, không phải v́ lư do môi trường và nề nếp sống, hay v́ trong gia đ́nh đă có người bị ung thư.




Có ai đó đă so sánh, khi ta bước vào đời, không khác ǵ bước vào một ṣng bài, đen đỏ và rủi may thường xuyên xảy ra, chỉ khác là khi ra đi, sẽ với bàn tay trắng. Tuy nhiên, không v́ thế mà ta lại…buông bỏ, sống liều mạng. Tuỳ theo loại ung thư, thí dụ như ung thư phổi, vẫn tuỳ thuộc vào yếu tố môi trường và nề nếp sống nhiều hơn. Ngoài ra, tuy rằng những lỗi lầm về DNA xảy ra thường xuyên, nhưng 95% lại ở trong vùng tĩnh lặng của chuỗi DNA, nên không gây ra đột biến có hại về gene, v́ thế không phải ai cũng bị ung thư cả. “Trời kêu ai nấy dạ” nhưng đừng có t́nh nguyện lên tiếng trước khi bị trời kêu.




2. Nâng ngực có thể gây ra ung thư vú

Nhân nói chuyện về ung thư, mới đây, cơ quan FDA, Food and Drug Administration, có báo động về 9 trường hợp ung thư vú hiếm thấy, gọi là anaplastic large cell lymphoma, có liên hện đến việc sử dụng các bịch nước muối hay bịch silicon để độn vú. Thật ra phát hiện nầy không ǵ mới, mà đă thường xuyên xảy ra khoảng 10 ca mỗi năm, từ khoảng năm 2010. Nghiên cứu cũng cho thấy, ung thư thường xảy ra nếu bịch túi độn có bề mặt nhám thay v́ trơn láng. Bề mặt túi độn được làm nhám để có thể bám chặt vào tế bào vú. Hơn một nửa trường hợp, tế bào ung thư được phát hiện ở chung quanh túi độn. Lư do có thể v́ bị viêm kinh niên (chronic inflammatory) hay bị nhiễm trùng nhẹ kinh niên, dẫn đến ung thư. Hầu hết những ca ung thư nầy phát triển chậm và chữa trị được nếu khám phá kịp thời. Một khi phát hiện, túi độn sẽ được tháo bỏ, và bệnh nhân sẽ được chữa trị bằng hoá học trị liệu chemotherapy , hay chiếu điện radiation. Cũng theo Hội Bác Sĩ Giải Phẫu Thẫm Mỹ Hoa Kỳ, American Society of Plastic Surgeons, mỗi năm có khoảng 350000 ca mỗ nâng ngực ở Mỹ, và 10 đến 11 triệu phụ nữ trên toàn thế giới đă và sẽ nâng ngực, trung b́nh có khoảng 10 ca ung thư phát hiện, với nguy cơ ước tính vào khoảng 1/300000.

florida80
12-07-2019, 20:42
3. Đàn ông ngắm nh́n ngực của phụ nữ thường xuyên sẽ sống thọ hơn

Có thể phụ nữ nâng ngực để làm đẹp cho chính ḿnh, cho người yêu của ḿnh, và c̣n làm đẹp…cho đời. Sự việc đàn ông ngắm nh́n ngực của phụ nữ theo…sách vở, là chuyện…kỳ kỳ, và kém lịch sự. Tuy nhiên nghiên cứu cho thấy hầu hết đàn ông, nếu là đàn ông, đều đă nh́n ngang…nh́n dọc người khác phái, không ít… th́ nhiều lần, và đó là bản năng sinh lư b́nh thường. Một nghiên cứu được bảo trợ bởi tờ báo Playboy và ông cựu Thủ Tướng Ư, Silvio Berlusconi, theo dơi 500 người t́nh nguyện…ngắm vú của phái đẹp. Kết quả cho thấy, t́nh nguyện viên có áp suất máu giảm hơn b́nh thường, yêu đời hơn và ít bị stress, ít bị nghẽn mạch máu và đột quỵ tim, với tuổi thọ ước tính kéo dài hơn 5 năm.




4. Thức giấc, đi tiểu đêm

Một nhóm nghiên cứu gia người Nhật, đă công bố nghiên cứu của họ tại hội nghị European Society of Urology conference ở London, cho thấy quư ông thức giấc đi tiểu đêm, không phải do bị vợ ngắc nhéo v́ ham ngắm nh́n vú người phụ nữ khác, hay v́ ham ăn…vụng, mà v́ ham ăn…mặn. Việc thức giấc nửa đêm để đi tiểu ảnh hưởng hơn 50% đàn ông trên 50 tuổi. Việc mất ngủ làm tăng stress, ảnh ưởng đến sức khoẻ. Lư do v́ ăn mặn, sẽ khát nước, uống nước nhiều hơn và đi tiểu nhiều hơn. Đàn ông lớn tuổi, khả năng cân bằng về nồng độ giữa muối và nước không c̣n nhạy bén v́ thận suy, v́ thế khi nằm ngủ, nước sẽ thải ra nhiều hơn. V́ thế, muốn bớt đi tiểu đêm, đàn ông trên 50 nên bớt ăn…mặn!




5. Yếu thận

Khi nói đến chuyện đi tiểu đêm, lại phải nói thêm đến t́nh trạng sức khoẻ của hai quả thận. Ở đây tôi không bàn đến chuyện yếu sinh lư, như nói theo Đông Y, rằng yếu sinh lư v́ do yếu thận mà ra.

Có hơn 20 triệu người Mỹ bị suy yếu thận, được xem là một bệnh thầm lặng v́ không có một triệu chứng ǵ báo trước cả. Một khi trái thận bị suy yếu, có thể tiến đến t́nh trạng thận bị hư hại, lại đưa đến suy tim, và một khi chất độc tích luỹ trong máu, hệ quả là tử vong. Một khi thận bị hư, bệnh nhân cần phải thường xuyên đi lọc máu trong khi chờ đợi được ghép thận.


Hai lư do chính làm suy thận là cao huyết áp và tiểu đường, v́ thế nếu bị hai chứng bệnh này, nên yêu cầu bác sĩ cho thử máu và thử nước tiểu để kiểm tra sức khoẻ của trái thận. Đồng thời để giảm nguy cơ bị hư thận, về cơ bản, nên ăn uống cẩn thận, vận động thể dục tốt để giảm nguy cơ bị bệnh tiểu đường và cao huyết áp.




BS Hồ Ngọc Minh

florida80
12-07-2019, 20:43
Tâm Tĩnh Lặng...Những Câu Nói Giúp Bạn Sống An Nhiên Hơn




Cuộc sống này quá ngắn để yêu thương. Hãy sống cho thật an nhiên bạn nhé, để những bão giông của cuộc đời không thể nào chạm đến được tâm hồn của bạn. Hãy cùng Ohay điểm qua những câu nói cho phút giây tĩnh lặng...




Cuộc sống này luôn chuyển động từng giây, từng phút, chưa lúc nào và cũng sẽ không bao giờ ngừng lại. Và mỗi con người đều bị cuốn xoáy vào dòng chảy đầy cạm bẫy, chông gai, khó khăn và thử thách này. Có lúc bạn tưởng mình gục ngã, có lúc bạn thấy mình mệt mỏi, muốn buông xuôi tất cả nhưng lại không thể nào buông. Hãy nghỉ ngơi, hãy để tâm hồn mình được tĩnh lặng, lắng đọng mà suy ngẫm về cuộc đời, bạn sẽ thấy lòng nhẹ nhõm và thanh thản hơn nhiều.

Cuộc sống này quá ngắn để yêu thương. Nên hãy luôn yêu thương nhau khi còn có thể.









Khi bạn thức dậy vào buổi sáng, hãy nghĩ rằng mình còn sống là một đặc ân lớn lao được hít thở, được suy nghĩ, được tận hưởng và được yêu thương.





Nếu đã là con đường của bạn, bạn phải tự bước đi. Người khác có thể đi cùng, nhưng không ai có thể bước hộ bạn.









Trong cuộc đời này, có một số chuyện nhất nhất phải tự mình giải quyết. Dù đêm tối đến đâu, đường xa đến mấy thì vẫn cứ phải một mình kiên cường tiến lên phía trước.






Bạn không thể nào thẳng tiến bước trên đường đời cho đến khi bạn biết cho qua và học hỏi từ những thất bại, sai lầm và đau buồn trong quá khứ.






Tình yêu bắt đầu bằng nụ cười, đơm hoa kết trái bằng nụ hôn và kết thúc bằng những giọt nước mắt...

Dù đó là giọt lệ buồn hay vui thì tình yêu ấy đã cho bạn những kỷ niệm thật ấn tượng và sâu sắc, là dấu ấn của tâm hồn và đánh dấu bước trưởng thành của b

florida80
12-07-2019, 20:44
Hãy ngước lên cao để thấy mình còn thấp và hãy nhìn xuống thấp để thấy mình chưa cao.







Sao phải lo lắng về những thứ bạn không thể thay đổi? Hãy buông bỏ và tiếp tục tiến lên vì cuộc sống không chờ đợi ai.






Tầm nhìn của bạn sẽ trở nên rõ ràng chỉ khi bạn biết nhìn vào trái tim bạn.

Ai nhìn ra ngoài, Mơ.

Ai nhìn vào trong, Thức Tỉnh.









Cuộc sống rất ngắn. Đừng lãng phí nó bởi nỗi buồn. Hãy là chính mình, luôn vui vẻ, tự do, và trở thành bất cứ gì bạn muốn.









Đừng nghĩ mãi về quá khứ. Nó chỉ mang tới những giọt nước mắt.

Đừng nghĩ nhiều về tương lai. Nó chỉ mang lại lo sợ.

SỐNG Ở HIỆN TẠI VỚI NỤ CƯỜI TRÊN MÔI NHƯ TRẺ THƠ. Nó sẽ mang lại niềm vui cho bạn.









Đừng nhìn dáng vẻ bề ngoài, vì đó là lừa dối.

Đừng vì của cải vật chất, vì có thể mất đi.

Hãy tìm người nào có thể làm bạn mỉm cười, bởi vì nụ cười mới có thể làm ngày âm u trở nên tươi sáng.








Có lẽ cuộc sống muốn chúng ta chọn lầm người trước khi gặp đúng người, để rồi chúng ta mới biết cảm ơn món quà của cuộc sống.

florida80
12-07-2019, 20:45
Hãy tự đặt mình trong vị trí của người khác. Nếu trong hoàn cảnh ấy bạn cảm thấy bị tổn thương, thì người khác cũng sẽ cảm nhận như vậy.









Người hạnh phúc nhất không nhất thiết phải là người có mọi thứ tốt nhất, mà là người biết tận hưởng và chuyển những gì xảy đến với mình trong cuộc sống một cách tốt nhất.









Đừng sợ khi bị chỉ trích,

Nếu nó không đúng sự thật, bỏ qua nó.

Nếu nó không công bằng, tránh bị tổn thương vì nó.

Nếu nó khờ khạo, mỉm cười với nó.

Còn nếu nó đúng, học từ nó...











Học cách sống tức là học cách tự do, và tự do tức là chấp nhận việc gì phải đến sẽ đến.


Nguồn: ohay.tv

florida80
12-07-2019, 20:46
Friday, June 16, 2017




10 Phát Minh Y Học Quan Trọng Nhất Trong Năm 2016




Trong năm qua, y học đă có những bước phát triển ǵ mới? Dưới đây là 10 phát minh quan trọng nhất trong cuộc chiến chống lại bệnh tật.




1. Ra đời vắc xin đầu tiên cho chứng sốt xuất huyết






(Ảnh: Joe)





Sốt xuất huyết—một loại virus được lây truyền phổ biến nhất nhờ muỗi Aedes aegypti—lây nhiễm cho khoảng 400 triệu người mỗi năm. Biểu hiện: Sốt cao, đau đầu kinh khủng, nôn mửa, thậm chí tử vong. Khoảng 40% dân số thế giới đứng trước nguy cơ mắc chứng bệnh này, và khi khí hậu toàn cầu trở nên ấm hơn cùng các hoạt động du lịch gia tăng, nguy cơ này thậm chí c̣n lớn hơn nữa.


Năm nay, Tổ chức Y tế Thế giới giới thiệu loại vắc xin đầu tiên pḥng chống sốt xuất huyết, và công tác tiêm chủng đă bước đầu được thực hiện ở những khu vực ấm áp như Brazil và Philippines. Có bốn loại virus gây sốt xuất huyết, nên các nhà nghiên cứu đă phải cần đến 20 năm để phát triển một loại vắc xin chống lại cả bốn loại này. Tiềm năng là rất lớn. Nếu 20% dân số thế giới được tiêm chủng, số ca mắc sốt xuất huyết có thể giảm một nửa chỉ trong ṿng 5 năm. Kiểm soát tốt sốt xuất huyết sẽ giúp giảm thiểu 9 tỷ USD chi phí y tế mỗi năm cho nền kinh tế toàn cầu.


2. Cấy mô dưới da hỗ trợ cai nghiện ma túy





(Ảnh: Braeburn Pharmaceuticals)



Trong quá tŕnh điều trị cai nghiện ma túy, thiếu mất một hoặc hai liều thuốc cắt cơn có thể khiến triệu chứng vă thuốc tái phát. Để giải quyết vấn đề này, hăng dược phẩm Braeburn Pharmaceuticals đă phát minh ra loại mô Probuphine kích thước ngang que diêm, dùng cấy bên dưới da. Loại mô này sẽ liên tục giải phóng hoạt chất buprenorphine, với lượng nhỏ, đều đặn giúp kháng lại triệu chứng vă thuốc. Phát minh y học này hiện đă được Cục quản lư Thực phẩm và Dược phẩm Hoa Kỳ (FDA) phê duyệt cho bệnh nhân đang trong quá tŕnh hồi phục tích cực khỏi trạng thái nghiện thuốc.





3. Thuốc chống ung thư từ virus










Từ lâu các nhà khoa học đă biết rằng virus có thể kích hoạt hệ miễn dịch kháng lại ung thư, nhưng chưa thể điều chỉnh virus để không ảnh hưởng đến sức đề kháng của cơ thể. Cuối năm 2015, IMLYGIC đă trở thành loại thuốc virus kích hoạt hệ miễn dịch diệt ung thư đầu tiên được FDA phê duyệt.

Được dùng để điều trị u hắc tố, biến thể virus herpes sẽ được tiêm vào khối u; tại đây nó sẽ kích hoạt phản ứng miễn dịch đối với khối u ung thư.




4. Stent tự tiêu










Stent kim loại là ống nhỏ dùng để thông tắc động mạch, một công cụ quan trọng trong phẫu thuật tim. Nhưng do miếng kim loại này lưu ở đó lâu dài, nên mảng bám có thể tích tụ xung quanh. Chính v́ vấn đề này, hăng Abbott đă nghiên cứu phát triển một loại stent tự tiêu sinh học có khả năng tự phân hủy sau khi hoàn thành nhiệm vụ. Được làm từ polylactide, một loại polymer dễ phân hủy sinh học có trong thành phần chỉ tự tiêu, phát minh y học này có chất lượng tương đương stent kim loại trong thử nghiệm lâm sàng.

florida80
12-07-2019, 20:46
H́nh minh họa Stent tự tiêu của hăng Abbott.

6. Nhiệt kế hồng ngoại “2 giây biết kết quả”








Nhiệt kế cặp nách thủy ngân (hay điện tử) thông thường cần đợi 3 phút trước khi biết kết quả, nhưng với chiếc nhiệt kế Thermo hồng ngoại của hăng Withings này, thời gian chờ đợi chỉ là 2 giây. Mười sáu cảm ứng hồng ngoại ghi nhận số đo hơn 4.000 lần từ động mạch vùng trán mà hoàn toàn không cần chạm vào da. Giá thị trường: 100 USD

Video giới thiệu nhiệt kế hồng ngoại Thermo (tiếng Việt):











6. Robot phẫu thuật khéo léo






Robot phẫu thuật STAR đang tiến hành ca mổ. (Ảnh: Children’s National Medical Center)




Robot phẫu thuật STAR (Smart Tissue Autonomous Robot) có thể khâu ráp một trong những khu vực khó thao tác nhất trên cơ thể người: phần ruột. Hệ thống cảm ứng trong robot phẫu thuật STAR sẽ cảm nhận và phản ứng với các tác động lực kéo và sự thay đổi áp suất cực nhỏ, từ đó nâng cao độ chính xác của robot. Khi khâu ráp ruột lợn, vốn có độ đàn hồi tương đương, robot STAR có thể khâu cách đều hơn so với bác sĩ, thậm chí so với cánh tay robot hỗ trợ phẫu thuật.




7. ‘Làn da thứ hai’ loại bỏ tức th́ các dấu hiệu lăo hóa






Lớp “da” thứ hai được làm từ silicon. (Ảnh: MIT)




Các nhà khoa học tại MIT (Mỹ) đă phát triển được một “làn da thứ hai” khiến bạn trông trẻ trung hơn. Khi đắp lên da, chất liệu này sẽ “mô phỏng đặc tính cơ học và đàn hồi của một làn da trẻ trung, khỏe mạnh”.
XPL có một độ đàn hồi đáng kinh ngạc – nó có thể trở lại trạng thái ban đầu sau khi được kéo giăn 250%, trong khi làn da b́nh thường chỉ có thể kéo giăn được 180%.




8. Thiết bị kiểm tra đường huyết không cần lấy máu






(Ảnh: Abbott)




Những người mắc tiểu đường được chỉ định tiêm insulin (tiểu đường nặng) thường sẽ phải lấy máu đầu ngón tay cả chục lần mỗi ngày để kiểm tra lượng đường trong máu (đường huyết – glucose). Thiết bị FreeStyle Libre của hăng Abbott có thể loại bỏ công đoạn lấy máu đau đớn này. Một cảm ứng nhỏ, tṛn trên cánh tay trên chứa một sợi nhỏ mà, khi được cấy ngay bên dưới da, sẽ liên tục giám sát lượng đường huyết. Các bệnh nhân sử dụng một máy quét nhỏ để kiểm tra chỉ số đường huyết của họ. Đối với những người sử dụng phát minh y học mới này, trạng thái đường huyết thấp xảy ra ít hơn 38%.
Có hai phiên bản của thiết bị FreeStyle Libre. Một phiên bản chuyên gia, FreeStyle Libre Pro, sử dụng dưới sự giám sát của bác sĩ, đă được FDA chứng nhận vào tháng 9 vừa qua. Một phiên bản người tiêu dùng, FreeStyle Libre, hiện đang được FDA giám định.





(Ảnh: Abbott)

9. Phương pháp xét nghiệm virus Zika chi phí thấp, lấy kết quả nhanh của MIT






(Ảnh: MIT)




Mối đe dọa lớn nhất của virus Zika là nguy cơ gây dị tật đầu nhỏ ở trẻ, tuy nhiên các bà mẹ tương lai có thể không biết họ bị lây nhiễm. Phương pháp xét nghiệm virus zika thông thường tại pḥng thí nghiệm cho ra kết quả sau nhiều ngày, đồng thời đ̣i hỏi nhiều trang thiết bị không có sẵn ở vùng nông thôn. Các nhà nghiên cứu tại MIT đă phát minh ra một phương pháp xét nghiệm bằng giấy cho ra kết quả trong ṿng 3 tiếng đồng hồ. Khi tiếp xúc với mẫu máu chứa virus Zika, các chấm vàng trên giấy sẽ chuyển tím. Các nhà nghiên cứu cho rằng phương pháp tương tự có thể giúp chẩn đoán nhanh các loại bệnh khác, như sốt rét.




10. Liều thuốc tê nha khoa “không tiêm, qua đường mũi”









Tiêm thuốc tê thường là công đoạn đau đớn nhất của việc trám (hàn) răng. Đứng trước vấn đề này, hăng St. Renatus đă cho ra đời Kovanaze, một loại thuốc gây tê qua đường mũi. Hai lần xịt vào lỗ mũi phía bên răng cần thao tác sẽ giúp xóa đi cơn đau khi trám răng.

Theo Popular Science,
Việt Anh



at 9:12 PM

florida80
12-07-2019, 20:48
Đại Bàng Và 7 Nguyên Tắc Sống Bất Di Bất Dịch














Đại bàng chính là ḷai chim thống trị bầu trời, cũng là ḷai chim được vinh dự chọn làm biểu tưởng của nước Mỹ, vậy tại sao ḷai chim này lại đặc biệt đến vậy, hăy cùng khám phá 7 nguyên tắc sống của đại bàng nhé…




Nguyên-tắc 1:



Đại Bàng bay một ḿnh ở một tầm rất cao, nó không bay với chim sẻ, hoặc chen lẫn vào với các loài chim khác nhỏ hơn như ngỗng, vịt trời.




Hăy tránh xa những con chim sẻ và quạ hoặc những người khác luôn cản trở và níu kéo công việc của bạn. Đại Bàng bay chỉ với những con Đại Bàng khác.



Nguyên-tắc 2:

Đại Bàng có tầm nh́n rất xa, có khả năng tập trung vào một cái ǵ đó lên đến khoảng cách 5 cây số. Khi phát hiện ra con mồi của nó, thậm chí là một động vật gặm nhấm từ xa, nó chú tâm và dành sự tập trung của ḿnh vào con mồi và thiết lập ra cách để bắt được con mồi đó.



Không có vấn đề ǵ có thể cản trở được nó, con Đại Bàng sẽ không thay đổi mục tiêu con mồi cho đến khi nó bắt được. Đại Bàng không ăn những thứ đă chết. Nó chỉ ăn những con mồi tươi. Kền kền thường ăn động vật chết, nhưng Đại Bàng th́ không. Hăy cẩn thận với những ǵ bạn mắt thấy và tai nghe, đặc biệt là những hoàn cảnh trong các bộ phim và trên truyền h́nh.



Có một tầm nh́n và tập trung cao độ làm việc th́ sẽ không có vấn đề ǵ trở ngại và bạn sẽ thành công.





Nguyên-tắc 3:
Đại Bàng không ăn những thứ đă chết. Nó chỉ ăn những con mồi tươi. Kền kền thường ăn động vật chết, nhưng Đại Bàng th́ không. Hăy cẩn thận với những ǵ bạn mắt thấy và tai nghe, đặc biệt là những hoàn cảnh trong các bộ phim và trên truyền h́nh.





Chúng ta luôn phải nhớ rằng những cái ǵ đang tồn tại trong chúng ta sẽ bị cũ đi và sẽ lỗi thời, v́ vậy. Luôn luôn làm mới bản thân ḿnh bằng cách học hỏi và thay đổi liên tục
Nguyên-tắc 4:



Đại Bàng rất thích các cơn băo. Là loài chim duy nhất yêu thích các cơn băo. Khi những đám mây xám xịt kéo đến th́ đó là lúc những chú chim Đại Bàng rất vui mừng. Đại Bàng sử dụng sức gió của cơn băo để nâng nó bay cao hơn. Một khi nó thấy gió của cơn băo, Đại Bàng sử dụng sức mạnh của cơn băo hoành hành để nâng nó lên trên những đám mây. Điều này cho phép các con Đại Bàng một cơ hội để lướt cao hơn từ đôi cánh của nó. Trong khi đó, tất cả các loài chim khác thường ẩn trong lá, cành, hốc cây.



Chúng ta có thể sử dụng những cơn băo của cuộc sống để nâng chúng ta lên tầm cao mới. Thưởng thức những thành quả đạt được từ những thách thức và biến những cơn băo cuộc sống thành lợi ích cho chúng ta.


Nguyên-tắc 5:



Đại Bàng luôn có bài kiểm tra trước khi nó đặt niềm tin vào con khác!



Ví dụ: Như khi một con Đại Bàng Cái gặp một con đực và cả 2 muốn giao phối, con Cái bay xuống mặt đất trong khi con đực đang theo đuổi nó. Và nó cắp một cành cây khô và bay trở lại vào không trung cùng với con đực đang theo đuổi nó. Khi nó đă đạt đến một tầm cao mà nó mong muốn th́ nó sẽ thả nhành cây, lúc đó nhành cây rơi tự do. Khi đó con đực đuổi theo cành cây này. Con Đực thả ḿnh nhanh hơn so với cành cây đang rơi tự do mà nó đang đuổi. Con đực sẽ bắt lại cành cây trước khi để nó rơi xuống đất. Nó sẽ mang nhành cây đó đưa lại cho con Đại Bàng cái. Tiếp tục con Đại Bàng Cái tiếp tục cắp cành cây này và bay lên với một tầm cao hơn và lại thả cành cây đó lại để cho con đực đuổi theo. Điều này diễn ra đến hàng giờ đồng hồ, với chiều cao ngày càng tăng cho đến khi con Đại Bàng cái được đảm bảo rằng con Đại Bàng đực cam kết đă làm chủ được nghệ thuật nhặt lại cành cây này. Chỉ sau đó, con cái mới cho phép con đực giao phối với nó.

florida80
12-07-2019, 20:49
Nguyên-tắc 6:



Khi đă sẵn sàng đẻ trứng, con Đại Bàng đực và con Cái xác định một vị trí rất cao trên vách đá nơi không có động vật săn mồi có thể tấn công được. Con đực sẽ bay xuống mặt đất và chọn những cành cây khô chắc chắn và đặt chúng trên các kẽ hở của vách đá, sau đó bay trở lại mặt đất một lần nữa để thu nhặt các cành cây nhỏ hơn và xếp vào tổ cần làm.




Nó bay trở lại mặt đất và chọn các cành cây khô có gai và đặt dưới các lá cây. Rồi nó thu nhặt các đám cỏ mềm để trải trên các cành cây có gai. Khi lớp tổ đầu tiên xây dựng được hoàn thành, Đại Bàng đực bay trở lại mặt đất và chọn cây có gai nhiều hơn, đưa nó vào tổ, nó lại bay xuống mắt đất lấy cỏ để phủ lên các cành cây có gai, sau đó rũ lông của ḿnh lên để hoàn thành tổ.






Các gai ở bên ngoài của tổ bảo vệ nó khỏi những kẻ xâm nhập vào tổ. Cả hai con Đại Bàng đực và cái tham gia trong việc bảo vệ Đại Bàng con. Con cái có nhiệm vụ đẻ trứng và bảo vệ chúng, Con đực xây dựng tổ và đi kiếm mồi. Trong thời gian dạy cho những con Đại Bàng con tập bay, Đại Bàng mẹ ném những con Đại Bàng con ra khỏi tổ. Bởi v́ các con non đang sợ hăi, nó sẽ lại nhảy vào tổ.






Tiếp theo, Đại Bàng mẹ ném chúng ra lại và sau đó nó tiếp tục trút bỏ hết các lớp mềm lót trong tổ, để lại các gai trần. Khi các Đại Bàng con sợ hăi và một lần nữa nhảy lại vào tổ th́ chúng bị vết chích bởi các gai. Nó thét lên và bị chảy máu. Nó phải nhảy ra khỏi tổ và trong lúc này nó tự hỏi tại sao mẹ và người cha yêu thương nó rất nhiều bây giờ lại tra tấn nó.






Tiếp theo, mẹ con Đại Bàng đẩy chúng ra khỏi vách đá vào không trung. Khi tiếng thét trong sợ hăi, Đại Bàng cha bay ra ngoài và bắt chúng trở lại trước khi nó bị rơi và đưa chúng trở lại vào vách đá. Điều này sẽ diễn ra liên tục cho đến khi các con Đại Bàng con có thể bắt đầu vỗ cánh và bay được. Nó cần phải tiếp thu những kiến thức này th́ mới có thể bay được.




Việc chuẩn bị dạy chúng ta những thứ cần thay đổi, việc dạy dỗ của gia đ́nh chúng ta cùng với sự tích cực học tập của bản thân sẽ dẫn đến thành công, việc bị chích bằng các gai nhọn cho chúng ta biết rằng đôi khi quá thoải mái,sẽ không phát triển và không học tập được những ǵ từ cuộc sống.



Gai của cuộc sống đến để dạy chúng ta rằng chúng ta cần phải phát triển, hăy ra khỏi tổ và sinh sống. Chúng ta có thể không biết nó, nhưng thiên đường dường như cảm thấy thoải mái và an toàn vẫn có thể có gai.




Những người yêu thương chúng ta không để cho chúng ta suy yếu, lười làm việc và đẩy chúng ta vào con đường khó khăn để chúng ta có thể phát triển và thịnh vượng. Ngay cả trong hành động của họ dường như làm khó hay gây khó khăn cho chúng ta nhưng thực ra đó là những ư định tốt của họ dành cho chúng ta.

Nguyên-tắc 7:




Đại Bàng chuẩn bị cho tuổi già… Khi Đại Bàng trở nên già nua, lông của chúng trở nên yếu và không thể giúp nó c̣n nhanh nhẹn như trước. Khi nó cảm thấy yếu và sắp chết, nó t́m đến một một nơi xa trong đá. Ở đó, nó nhổ hết tất cả lông trên cơ thể của ḿnh cho đến khi nó rụng hoàn toàn sạch lông. Nó ở lại trong nơi ẩn náu cho đến khi cơ thể đă phát triển mới lông, sau đó nó mới có thể ra khỏi hang và trở lại cuộc sống.




Thỉnh thoảng chúng ta cần phải rũ bỏ những thói quen cũ và các cám dỗ đem lại gánh nặng cho chúng ta, những thứ không cần thiết trong cuộc sống của chúng ta.





Nguồn: Lặng Nh́n Cuộc-Sống







at 12:32 AM

florida80
12-07-2019, 20:49
Money Has Different Names!










In temple or church, it's called donation.

In school, it's fee.

In marriage, it's called dowry.

In divorce, alimony.

When you owe someone, it's debt.

When you pay the government, it's tax.

In court, it's fines.

Civil servant retirees, it's pension.

Employer to workers, it's salary.

Master to subordinates, it's wages.

To children, it's allowance.

When you borrow from bank, it's loan.

When you offer after a good service, it's tips.

To kidnappers, it's ransom.

Illegally received in the name of service, it's bribe.

The question is : "when a husband gives to his wife, what do we call it?"

Answer:

Money given to your wife is called DUTY,


and every man has to do his duty because wives are not DUTY FREE !!!...

florida80
12-07-2019, 20:51
Làm Sao Phát Hiện 'Tin Vịt' Dạy Cách Chữa Bệnh - Claudia Hammond


Khi báo Anh, the Independent, phân tích 20 câu chuyện được chia sẻ nhiều nhất trong năm 2016 có chữ 'ung thư' trong tiêu đề, th́ có tới quá nửa đưa ra những nội dung mà giới chức ngành y tế hoặc các bác sỹ cho là không đáng tin cậy.

Tuy nhiên, vẫn có nhiều triệu người coi đó là những bài viết có nội dung thú vị, đáng chia sẻ trên mạng xă hội.




Nếu như các bài viết nêu tin tức giả về chính trị có thể ảnh hưởng tới cách thức cử tri đi bỏ phiếu, th́ các bài báo về sức khỏe đưa ra những cách chữa trị chưa hề được kiểm chứng có khiến độc giả bỏ qua biện pháp điều trị đang được bác sỹ chỉ định để thử nghiệm những ǵ được nêu trong bài báo không?

Một số người lo sợ rằng những bài báo như thế sẽ gây tác động rất nguy hiểm.




Mọi người cần phải thận trọng khi đọc tin, nhưng làm sao để biết được những ǵ ta nh́n thấy trên Facebook hay Twitter hàng ngày là những tin được dựa trên bằng chứng khoa học đúng đắn hay không?

Mỗi ngày, tôi nhận được hàng chục email từ các công ty quảng cáo, đôi khi là thư nói về những nghiên cứu rất hay, nhưng có lúc lại là thư nhảm.

Cũng giống như các phóng viên y tế khác, tôi dành nhiều thời gian để t́m hiểu xem làm thế nào để biết được tin nào đúng, tin nào không.

Tôi tự hỏi liệu cách tốt nhất để biết được chất lượng bài báo mà ḿnh đang đọc có phải là bằng cách bắt tay vào t́m kiếm những thông tin tương tự hay không.

Thế là cho loạt chương tŕnh phát thanh Health Check của BBC, tôi t́m đến ba phóng viên y tế dày dạn kinh nghiệm để tham vấn, gồm Sarah Boseley, chủ biên mảng y tế của tờ The Guardian, James Gallagher, phóng viên chuyên về khoa học và y tế của BBC, và Ivan Oransky, nhà b́nh luận của Stat News và cũng là cây viết của Distinguished tại Đại học New York. Và tôi cũng bổ sung thêm kinh nghiệm cá nhân nữa.




1. Trước tiên, hăy nh́n nguồn tham khảo của bài báo. Hăy kiểm tra xem đó có phải là bài đăng trên một tờ báo, một trang mạng hay của một hăng truyền thông có uy tín hay không.




2. Hăy tự hỏi xem liệu kết quả nghiên cứu được đưa ra trong bài đó có thực sự hợp lư không. Nếu thấy nó có vẻ hoàn hảo tới mức không thể tin được th́ có lẽ nó không đáng tin.




3. Nếu như bài báo có những mô tả như "điều bí mật thậm chí bác sỹ cũng không nói cho bạn biết" th́ ta nên thận trọng. Các bác sỹ chẳng có lợi ǵ khi giữ bí mật những cách chữa trị hiệu quả. Họ muốn chữa khỏi bệnh cho mọi người, bởi đó chính là công việc của họ.




4. Nội dung càng tuyên bố mạnh mẽ bao nhiêu th́ bạn càng cần phải xem thêm bằng chứng nhiều bấy nhiêu, đủ để bạn có thể tin rằng nội dung đó đúng. Nếu thực sự có một bước đột phá th́ hẳn là cách điều trị được nhắc tới đă phải được thử nghiệm trên hàng ngàn bệnh nhân, được công bố trên các tạp chí y khoa và được đăng tải rộng răi trên các phương tiện truyền thông lớn nhất thế giới. Nếu như đó là điều mới và chỉ có một bác sỹ khuyên dùng, th́ bạn nên chờ đợi cho tới khi có thêm các bằng chứng trước khi nghe theo lời khuyên đó.




5. Nếu bài viết nói rằng kết quả nghiên cứu được nêu đă được công bố trong một tạp chí nào đó, th́ bạn hăy t́m kiếm nhanh trên mạng để kiểm tra xem tạp chí đó có phải là loại được kiểm định nội dung (peer-reviewed) không. Tức là loại tạp chí trước khi in một bài báo th́ họ sẽ gửi nội dung bài cho các khoa học gia làm việc trong cùng ngành đó để yêu cầu họ nghiên cứu, thẩm định. Ngay cả các tạp chí như thế cũng có khi rút lại những bài đă đăng nếu phát hiện có sự gian lận, nhưng đa phần các bài đều đạt chất lượng. Nếu như kết quả nghiên cứu chưa được công bố trên một tạp chí được kiểm định nội dung th́ rất cần nghi ngờ, cảnh giác.

florida80
12-07-2019, 20:51
6. Cách chữa trị tuyệt vời được nêu trong bài viết đă từng được thử nghiệm trên con người chưa? Hay mới chỉ trong ống nghiệm, hay trên chuột trong pḥng thí nghiệm? Nếu chưa được thử nghiệm trên người th́ cách chữa trị đó có thể vẫn rất thú vị về mặt khoa học và hứa hẹn sẽ đem lại kết quả đáng mừng, nhưng vào lúc này th́ vẫn c̣n quá sớm để biết liệu có hiệu quả ǵ khi áp dụng cho con người hay không.




7. Mạng internet có thể giúp bạn tiết kiệm được rất nhiều thời gian. Hăy t́m hiểu trên trang mạng chuyên b́nh luận về việc đưa tin trên truyền thông, như Health News Review, và bạn sẽ nhận ra là họ đă làm giúp bạn rất nhiều trong việc kiểm tra độ tin cậy của thông tin được nêu trong bài báo mà bạn quan tâm.




8. Nếu không, hăy t́m kiếm tên của phóng viên viết bài để xem họ thường viết về chủ đề ǵ. Nếu họ thường viết về khoa học hay y tế th́ nhiều khả năng họ biết cần đặt ra những câu hỏi ǵ liên quan tới biện pháp chữa trị mới.




9. Hăy t́m kiếm trên mạng bằng các thông tin nêu trong câu chuyện, và kèm thêm chữ "myth" (hoang đường) hoặc "hoax" (tin vịt). Có thể bạn sẽ thấy là chủ đề này đă được chỉ trích, đề cập tới ở đâu đó rồi.




10. Và cuối cùng, một khi bạn xác định được là câu chuyện về sức khỏe đó không phải là tin giả, đă được công bố trên một tạp chí y khoa có uy tín, th́ bạn vẫn nên kiểm tra phương pháp tiến hành cuộc nghiên cứu. Trang Behind the Headlines thuộc Cơ quan Y tế Anh quốc (NHS) xem xét chi tiết các nghiên cứu, thảo luận về cách thức các nghiên cứu đă được thực hiện, và về việc liệu các kết quả thu được có được tường thuật một cách chính xác hay không.



Bài tiếng Anh đă đăng trên BBC Future.


at 10:57 PM

florida80
12-07-2019, 20:52
Làm Người, Ngốc Một Chút Mới Là Hạnh Phúc, Thông Minh Quá Chỉ Mệt Mỏi Thân Ḿnh









Làm người, khờ khạo một chút sẽ hạnh phúc, sống quá thông minh sẽ mệt mỏi. Nghĩ quá nhiều, tâm trạng dễ phiền muộn; quan tâm quá nhiều, dễ mẫn cảm đa nghi; bận tâm quá nhiều, dễ nghĩ đến được mất.




Làm người, ngốc nghếch một chút, th́ có thể thản nhiên đối đăi sự t́nh. Có câu rằng: “Kẻ ngốc có phúc của kẻ ngốc”, khờ khạo một chút, cũng không phải thể hiện rằng chỉ số thông minh thấp, hoặc là người chậm hiểu, mà là đối với nhân sinh có một phần thấu hiểu, một phần thản nhiên.





Cơ hội tới, th́ gắng sức tranh thủ làm cho thật tốt. Đối với những thứ không thể đạt được, th́ có thể mỉm cười bỏ qua; t́nh cảm không thể với tới được, th́ cũng có thể buông bỏ nhẹ nhàng.

Những người ngốc nghếch như vậy, ḷng dạ sẽ càng rộng răi, cũng dễ dàng thỏa măn, tâm t́nh khoái hoạt. Làm người, ngốc nghếch một chút, không đi so đo th́ cuộc sống càng tự tại.




Làm người, ngốc nghếch một chút thực ra vẫn tốt hơn, quá tính toán sẽ mệt chính ḿnh

Với người tham món lợi nhỏ, kẻ ‘ngốc’ cũng không ngại mà nhượng lại họ vài phần.

Với người ham sĩ diện bề ngoài, cũng không ngại mà khen ngợi họ vài câu.

Với những người thích a dua nịnh hót, th́ yên lặng rời xa, không để ư tới nữa.

Không phải là nh́n không thấu, mà là không nói ra.

Không phải không cảm thấy tổn thương, mà là mặc kệ.


Kẻ ngốc nghếch, thông thường lại có thể hiểu được bao dung và cảm ân.




Làm người, ngốc một chút, sẽ không bao giờ thiệt tḥi

Hạnh phúc kỳ thực rất đơn giản, chỉ cần hiểu được khi nào nên tiến, nên thoái.

Có những người nh́n không thuận mắt, th́ không để ư tới nữa.

Có chút lư lẽ nói không rơ ràng, th́ thôi không giải thích nữa.

Có chút tư tưởng nghĩ không thông, th́ thôi không cần vướng bận.

Không tranh giành là một loại trí tuệ, cũng là một loại từ bi, buông tha chính ḿnh, cũng buông tha người khác. Làm người, ngốc một chút, kỳ thực cũng không có chút ǵ là thiệt tḥi.


Không yêu cầu quá nhiều đối với thân nhân, th́ gia đ́nh sẽ ḥa thuận.

Không tranh chấp quá nhiều với người yêu, th́ t́nh cảm mới bền lâu hạnh phúc.

Không cùng bạn bè tính toán chi li, th́ t́nh bạn càng thêm vững chắc.

Làm người ngốc một chút, học cách khiến cuộc sống của ḿnh trở nên vui vẻ, không nóng vội mưu cầu, không so đo quá nhiều.

Xưa nay có bao nhiêu người thông minh quá lại bị thông minh hại? Từ nay trở đi, làm một người khờ khạo, không để những sự t́nh thế tục làm phiền ḷng, như vậy mới có thể b́nh thản giữa cuộc đời, mới đạt được cảnh giới thong dong tự tại.




Tuệ Tâm biên dịch

florida80
12-07-2019, 20:53
Don’t Wait For The Parrot To Die









The story is told of a woman who bought a parrot to keep her company, but she returned it the next day.


“This bird doesn't talk,” she told the owner.

”Does he have a mirror in his cage?”he asked. “Parrots love mirrors. They see their reflection and start conversation

The woman bought a mirror and left. The next day she returned; the bird still wasn't talking.

"How about a ladder? Parrots love ladders. The happy parrot is a talkative parrot

The woman bought a ladder and left. But the next day, she was back.

“Does your parrot have a swing? No? Well, that’s the problem. Once he starts swinging, he’ll talk up a storm

The woman reluctantly bought a swing and left.

When she walked into the store the next day, her countenance had changed.

“The parrot died,” she said.

The pet store owner was shocked.

“I’m so sorry. Tell me, did he ever say anything?” he asked.

“Yes, right before it died,” the woman replied.

“In a weak voice, it asked me, ‘Don’t they sell any food at that pet store?’"

Sometimes we forget what’s really important in life. We get so caught up in things that are good while neglecting the things that are truly necessary.


Take a moment to do a “priority check”, and strive for what is most important today.




[Fun Funky]



at 8:22 PM







No comments:





Post a Comment







Newer Post Older Post Home



Subscribe to: Post Comments (Atom)










Người Phương Nam

Người Phương Nam





Blog Archive



► 2019 (1586)












► 2018 (1685)












▼ 2017 (1773) ► December (151)
► November (137)
► October (153)
► September (154)
► August (148)
► July (148)
▼ June (143) Mười Điều Người Nóng Tính Cần Khắc Cốt Ghi...
Có Chăng Món Ăn Kích Dục - BS Nguyễn Ý Đức
Tháng Sáu Giã Từ - Đỗ Công Luận
Nếu, Lại Là Nếu… - HạTrắng (Danlambao)
Gửi Nhớ Xa Xôi - Trầm Vân
Rốt Cuộc Điều Gì Là Của Ta?
Tâm Thành Phước Nguyện - Đỗ Công Luận
Cách Trị Kính Xe Bị Mờ Do Mưa Và Sương Mù
Vần Thơ Nhớ Người - Trầm Vân
Tại Sao Lại Bị Ung Thư? BS Hồ Ngọc Minh
Mười Hai Câu Châm Ngôn Thâm Thúy Của Người Nh...
Đặc Sản Sóc Trăng Hút Hồn Lữ Khách
Một Ngày Không Net Buồn Thay - Đỗ Công Luận
Tha Phương Cầu Thực - Tạp Ghi Huy Phương
Phượng Đỏ Hoe Mắt Sầu - Trầm Vân
Những Gì Đáng Sợ Hơn Cái Chết? - Vũ Thạch
Xóa Bụi Thời Gian - Đỗ Công Luận
Thư Ba Viết Cho Con - Nguyễn Thị Thêm
Trăng - Nguyễn thị Thêm
Great Invention For Seniors
Máy Bay Được Mệnh Danh " Căn Hộ Penthouse Trên Khô...
Lẽ Đời
Con Đường Xưa Vẫn Phải Đi…Đặng Chí Hùng
Mừng Đón Lễ Cha Về - TTB
Làm Sao Phát Hiện 'Tin Vịt' Dạy Cách Chữa Bệnh - C...
Mơ - Trầm Vân
8 Nỗi Khổ Lớn Nhất Của Đời Người
Tự Ta Yêu Lấy Ta Thôi - Đỗ Công Luận
Hình Ảnh Hai Vị Tổng Thống - Phạm Đình Lân
Tên Lửa Tomahawk Ma Dzê In Viêt Nam !
Megafood On The Biggest Cruise Ship
Áo Trắng Học Trò - Trầm Vân
Núm Ruột Nghĩa T́nh - Ngọc Ánh
Chuyện Thiên Hạ - Quang Minh - Hồng ̣Đào
Chiếc Xe Lam Kỷ Niệm - Nguyễn Thị Thêm

florida80
12-07-2019, 21:59
8 Nỗi Khổ Lớn Nhất Của Đời Người






Ai cũng hiểu sinh, lăo, bệnh, tử sẽ đến trọn một kiếp người. Làm thế nào để có thể thản đăng đón nhận, sống mà b́nh yên thuận theo quy luật nhân-quả? (Ảnh: Liễu Minh/ Đại Kỷ Nguyên)




Đời người, niềm vui và nỗi buồn luôn luôn song hành tồn tại, ai cũng phải trải qua, không có ai là ngoại lệ. Vậy đâu là những nỗi khổ lớn của đời người?




1. Nỗi khổ thứ nhất của đời người: Sinh

Nhà Phật cho rằng thế giới thực tại là khổ. Chúng ta sinh sống trên thế gian, bản thân là khổ. Sống sống chết chết không biết lúc nào kết thúc? Thống khổ nguyên ở bản thân chúng ta. Cho nên, con người khi hạ sinh, lần đầu tiên cất tiếng chính là tiếng khóc.




2. Nỗi khổ thứ hai của đời người: Lăo

Tuổi thanh xuân của mỗi người đều nhanh chóng trôi qua và biến mất, ẩn sâu vào những vết nhăn hằn trên cơ thể. Đồng thời tồn tại với sự sống là cái chết. Bản thể của mỗi người cũng đều trải qua quá tŕnh sinh ra và chết đi. So với ngày hôm qua, ngày hôm sau ai cũng đều phải già đi cho dù chúng ta không nh́n rơ được sự lăo hóa này bằng mắt thường. Người b́nh thường không cách nào có thể khống chế và làm thay đổi được quá tŕnh này. Cho nên, mỗi khi nh́n lại, phát hiện ra ḿnh đă già đi th́ trong tâm sẽ phảng phất nỗi buồn.






Sen cũng có sinh, lăo, bệnh, tử giống như đời người. Nên búp, nở thành bông, rụng cánh kết đài, rồi sinh hạt. (Ảnh: Sưu tầm)




3. Nỗi khổ thứ ba của đời người: Bệnh

Bên nhà Phật có câu rằng, trời không đo được gió và mây, người sớm tối có họa phúc, không thể dự liệu. Bệnh tật là nỗi khổ của đời người, ai ai cũng sẽ phải trải qua. Cho dù là ngày hôm nay khỏe mạnh, nhanh nhẹn nhưng ngày mai cũng khó có thể biết trước được.




4. Nỗi khổ thứ tư của đời người: Tử



Phật gia cho rằng, chết là không đáng sợ như con người vẫn tưởng tượng. Bởi v́ họ cho rằng, cái chết là khởi đầu của một sinh mạng mới. Luân hồi là để một sinh mệnh mới được ra đời. Nhưng sự lưu luyến, không muốn rời xa lúc con người chết đi chính là nỗi khổ.




5. Nỗi khổ thứ năm của đời người: Yêu thương phải chia ĺa

Con người yêu thương nhau là truy cầu sự dung hợp. Yêu Thượng Đế là theo đuổi sự thống nhất ḥa hợp về tinh thần. Nhưng t́nh yêu thương vốn cũng bao hàm sự thống khổ. Chính là bởi v́ con người một khi yêu thương th́ sẽ khó chấp nhận sự chia cách, chia ly. Cho nên, từ xa xưa người ta đă phải thốt lên rằng: “Hỏi thế gian t́nh là chi, mà khiến cho người ta phải thề nguyền sống chết?”




6. Nỗi khổ thứ sáu của đời người: Oán hận lâu dài

Con người ai cũng sống trong yêu thương, ân oán, nhưng lại không mấy ai hiểu được rằng, oán hận người bao nhiêu th́ bản thân sẽ tổn thương bấy nhiêu. Càng yêu thương th́ người ta càng oán hận, cho nên chính ham mê và tư dục là nguyên nhân của oán hận.




7. Nỗi khổ thứ bảy của đời người: Cầu mà không được

Bên Phật gia cho rằng, dục vọng của con người giống như một sợi dây cao su kéo căng. Một khi t́m không được điều ḿnh đang truy cầu th́ sẽ bật ngược trở lại bắn vào làm tổn thương ḿnh, từ đó mà thống khổ. Càng truy cầu nhiều th́ người ta càng thống khổ bởi v́ những thứ con người truy cầu là vô cùng nhiều nhưng những thứ mà con người đạt được là phải dựa vào phúc báo của bản thân mới có được.



Một khi truy cầu không được, người ta dám làm nhiều việc xấu để đạt được và họ càng bị tổn thương, họ càng rơi vào thống khổ.

florida80
12-07-2019, 22:00
What Is That? Con Gì Vậy Con?










Father and son are sitting on a bench. Suddenly a sparrow lands across them. Cast Father: Nikos Zoiopoulos Son: ...

Ghi lại một vài cảm xúc sau khi xem phim ngắn trên :



CON G̀ THẾ ?



Trên băng ghế người thanh niên đọc báo
Cạnh cha già dưới bóng mát cây xanh
Chú sẻ con bay đến hót trên cành
Cha liền hỏi đó là con ǵ thế ?

Con vội đáp "ấy là con chim sẻ"
Nh́n chú chim, cha lại hỏi người con
Nén bực ḿnh, âm giọng khó chịu hơn
"Tôi đă bảo với cha là chim sẻ !"

Nghe tiếng động, chim bay cao thật lẹ
Hướng theo chim, tay che mắt nh́n xa
Giọng trầm trầm cha lại hỏi lần ba
Cũng như trước "đó là con ǵ thế ?"

"Con chim sẻ, Cha à, con chim sẻ !"
Nh́n cha già, với đôi mắt đứng tṛng
Và tuông ra những bực bội trong ḷng
Dằn từng chữ, hét to "con... chim... sẻ"

Cha lại hỏi lần thứ tư "ǵ thế ?"
Con hét lên nghe lớn tiếng nặng lời
"Ông đang làm ǵ vậy? hả Ông ơi !"
"Tôi đă nói bao nhiêu lần rồi nhé"

"Là chim sẻ, đó là con chim sẻ"
"Có biết không? sao cứ muốn hỏi hoài?"
Cha đứng lên ra dấu chờ chút thôi!
rồi cất bước. Con hỏi: "đi đâu thế?"

Vào nhà lấy đem ra trang nhật kư
Trao vào tay, bảo đọc lớn nghe con!
Nghe lời cha, cất giọng đọc trầm buồn
Từng câu chữ từng cảm thương vời vợi !

"Vài ngày nữa con trai đầy ba tuổi
Hai cha con ngồi ghế đá công viên
Một chú chim đang nhảy nhót cạnh bên
Con lên tiếng hỏi tôi "con ǵ thế?"

Nghe con hỏi, tôi trả lời "chim sẻ"
Hăm mốt lần, con vẫn hỏi một câu
Hăm mốt lần, "là chim sẻ" giống nhau
Tôi ôm nó mỗi lần nghe con hỏi

Cứ như thế, bên trả lời bên hỏi
Cứ lập đi lập lại măi không ngừng
Niềm yêu thương thay v́ phải nổi khùng
Với đứa bé đầy vô tư tuổi nhỏ. "

T́nh phụ tử vẫn cao như thế đó
Mới biết đời nước mắt vẫn chảy xuôi
Trả cho cha, cao lắm bốn lần thôi
Ḷng hậm hực, đă buông lời bất măn

Công nuôi dưỡng, cha cho con vô hạn
Hăm mốt lần, ḷng tràn ngập thương yêu
Cho th́ nhiều, khi nhận chẳng bao nhiêu
Cũng vui vẻ! Ôi ḷng cha cao quư!

Ṿng tay siết, ôm cha mắt ngấn lệ
Đôi môi này xin gửi một nụ hôn
Trong thâm tâm ḷng cảm xúc vô vàn
Nay đă hiểu ḷng cha như núi Thái.

Con xin nguyện nhớ ơn cha măi măi !



Chẩm Tá Nhân

florida80
12-07-2019, 22:00
Sông Càng Sâu Càng Tĩnh, Người Càng Hiểu Biết Càng Khiêm Nhường









Nước sâu chảy không một tiếng động, nước nông, nước cạn sẽ chảy róc rách. Người nông cạn, khoa trương sẽ giống như nước cạn vậy. C̣n người có đủ tĩnh khí, khiêm nhường, biết ḿnh sẽ giống như một nguồn nước sâu. Bạn muốn ḿnh là nguồn nước sâu hay là một ḍng nước cạn?




Walter Raleigh (1552 – 29 .10. 1618) là nhà chính trị, nhà sử học, nhà thơ nổi tiếng của Anh thời kỳ văn hóa phục hưng từng sáng tác một bài thơ về t́nh yêu. Trong đó ông đem t́nh cảm mănh liệt ví như ḍng nước chảy.

Ông viết: “Nước cạn chảy róc rách mà nước sâu lại chảy không phát ra một tiếng động. Một người nếu luôn nói lời đường mật th́ trong ḷng sẽ là “hư t́nh giả ư”!”




Kỳ thực, trong cuộc sống, sự thành thật và lương thiện cũng giống như nước chảy vậy, cũng không cần phải tận lực khoa trương, ca ngợi. Con người chỉ có tâm thái b́nh tĩnh và tường ḥa mới có thể đạt được cảnh giới tư tưởng cao thượng.




Ở một ngôi làng nọ, có hai cha con người đàn ông trung niên sống cùng nhau. Một hôm trời đẹp, người cha rủ con trai đi vào rừng dạo chơi. Cậu con trai vô cùng cao hứng đi cùng bố. Hai cha con đi đến đoạn đường uốn lượn th́ dừng lại.

Trong một phút trầm lặng ngắn ngủi, người cha hỏi con: “Con trai! Ngoài tiếng chim đang hót ra, con c̣n nghe được thấy tiếng ǵ khác không?”

Cậu bé sau một hồi lắng nghe liền trả lời cha: “Cha ơi, con c̣n nghe được cả tiếng xe ngựa nữa ạ!”

Người cha lại hỏi tiếp: “Đúng rồi! Đó là một chiếc xe ngựa trống, không chở ǵ cả.”

Cậu con trai ngạc nhiên hỏi lại: “Chúng ta con chưa nh́n thấy nó, sao cha lại biết đó là chiếc xe ngựa trống rỗng?”



Người cha đáp: “Từ âm thanh con có thể dễ dàng nhận ra đó là một chiếc xe trống không. Xe ngựa càng trống rỗng, th́ âm thanh sẽ càng to.”

Về sau này, cậu con trai trưởng thành, là một người thông minh, giỏi giang và thành đạt. Mỗi lần cậu chứng kiến một ai đó dùng lời lẽ ba hoa, lỗ măng để nói chuyện, tự cho là ḿnh đúng, tự cao tự đại, hạ thấp người khác th́ cậu đều nhớ đến lời nói của cha vẫn như đang văng vẳng bên tai ḿnh: “Xe ngựa càng trống rỗng th́ âm thanh sẽ càng to.”




Những người đă từng qua sông cũng biết rằng, trước khi qua sông, người ta thường lấy một ḥn đá ném nó xuống nước để phỏng đoán độ sâu của con sông. Bọt nước bắn lên càng cao th́ chứng tỏ nước sông càng cạn, càng nông. Trái lại, nơi nào không có bọt nước bắn lên, không nghe thấy âm thanh lớn th́ chứng tỏ chỗ ấy nước càng sâu, thậm chí sâu không thể đo được…




Nước càng sâu, chảy càng không có tiếng động. Xe ngựa càng trống rỗng th́ tiếng động càng lớn. Làm người cũng nên như vậy!



Người có thể dùng tâm thái b́nh tĩnh, “b́nh tâm tĩnh khí” để nói chuyện với người khác th́ sẽ trách được việc khắc khẩu, căi vă giữa đôi bên. Người như vậy cũng sẽ càng học được cách lắng nghe người khác, mà lại không cường điệu, khoa trương chính ḿnh!




Theo Secretchina
Mai Trà biên dịch

florida80
12-07-2019, 22:02
Toàn Bộ Lănh Thổ Việt Nam Đă An Bài Trong Tay TQ - Phan Châu Thành (Danlambao)









Tôi có ông bạn học hiện làm cấp tướng trong hải quân VN, trong một buổi nhậu bạn bè với nhau cách đây gần năm ở HN, tôi hỏi hắn:




“Nếu bây giờ TQ tấn công trên biển, quân của cậu chống được bao lâu?” Hắn cười: “Chắc là chưa đến ba ngày?!”




Tôi ngạc nhiên: “Sao chết nhanh vậy?” Hắn lại cười: “Không phải chết, mà là chạy. Thời đại này ai dại ǵ chết cho ai?!”




“Đấy là cậu nói về lính hay sĩ quan các cậu?”




“Cả hai, nhưng sĩ quan chạy trước rồi lính mới chạy. Lính không dám chạy trước, chỉ trốn thôi. Sĩ quan mới chạy!”





Tôi thắc mắc: “Tại sao thế? Sĩ quan tinh thần cao hơn và phải làm gương cho lính cơ mà?”




“Ừ, nhưng sĩ quan lại biết ḿnh toàn nói dối và thấy cấp trên cũng toàn nói dối, và ai cũng biết chết th́ ḿnh chịu, thắng th́ là chiến công của sếp, tội ǵ chết thế!”




Chúng tôi cười x̣a, coi đó là câu chuyện cười nói cho vui, v́ ông bạn trong Bộ tổng tư lệnh ở HN, nó đâu có phải ra trận. Nhưng nó cũng không cần phải mua vui với tôi, nó nói có phần nhiều là thật. Thế nên tôi không quên được.




Một bữa khác cách nay khoảng nửa năm, trong chuyến xe đêm từ Sài g̣n đi Nha Trang, tôi nằm cạnh anh lính trẻ trả phép ra Cam Ranh. Tôi hỏi chuyện ăn ở sinh hoạt của lính nghĩa vụ ngoài đó, cậu thật thà:




“Cháu mới đi mấy tháng, nhờ có người quen chạy cho nên không phải đi vùng xa hay đảo, chỉ ra Cam Ranh thôi, được về phép đều đặn, nếu biết quà cáp cho sĩ quan c̣n được kéo dài phép…”




“Thế sĩ quan có về phép thường xuyên không?”




“Sĩ quan của bọn cháu toàn sĩ quan chuyên nghiệp, gia đ́nh họ ở Cam Ranh và Nha Trang luôn, họ đâu cần về phép, và họ có thể về nhà bất cứ lúc nào họ muốn, họ sướng lắm!”




Thế họ có ăn chung với các cháu không?”




“Không, họ có tiêu chuẩn riêng cao gấp mấy lần lính bọn cháu! Họ ăn ở riêng.”


“Thế tiêu chuẩn lính bọn cháu thế nào?”




“Chúng cháu được 35 ngàn đồng ngày. Thế là cao đấy chú ạ, v́ chúng cháu gần Ban chỉ huy Vùng. Mấy thằng bạn cháu đóng quân ở xa kêu khổ lắm, chỉ có 28 ngàn đồng ngày thôi…”




“Sao lại 28 ngàn thôi?!” Tôi xót xa nhẩm tính: lính của ḿnh (công nhân và kỹ sư của tôi) ở công trường cảng Vân Phong này được ăn 80 ngh́n đồng/ngày mấy năm nay, vừa tăng lên 100 ngh́n ngày do giá cả lên, mà tôi vẫn thương chúng khổ, gầy và đen, bắt chúng cố ăn, và lo chúng bỏ về Sài g̣n, thế mà chiến sĩ của ta…




Tôi lại đi lạc đề muốn nói rồi. Ư của tôi là, chỉ chuyện ăn ở thôi th́ lính của ta cũng thiếu sức chiến đấu rồi, chưa nói đến tinh thần chiến đấu và niềm tin vào cấp trên.




Giờ nói về chủ đề chính, đó là bảo vệ lănh thổ. Xin kể câu chuyện thứ ba. Cách đây mấy tháng, chúng tôi tổ chức một đoàn “du lịch- thám hiểm” ra điểm Cực Đông trên đất liền của đất nước với mục đích: sống 1 ngày gần với Hoàng Sa Trường sa nhất (về kinh tuyến).




Trên đường ra đó rất khó khăn, chúng tôi không ngờ cả một khu bán đảo rộng lớn bờ biển dài mấy chục cây số không có dân cư (đă bị đuổi đi hết) và chỉ có một đồn biên pḥng gần ra đến Cực Đông đă bị bỏ hoang do chuyển vào gần quốc lộ 1 hơn, trong khi đường lớn do các “dự án lớn” của Vinalines làm đến nới cũng bỏ hoang không bóng người. Hỏi ra mới biết đó là t́nh trạng của hàng loạt đồn biên pḥng ven biển và trên các đảo khu vực bắc và nam Vân Phong (thuộc Khánh Ḥa và Tuy ḥa): họ đă rút hết vào sống trong dân và để quản dân, không quản bở biển nữa. Hàng trăm cây số ven biển không có ai canh giữ, nhưng đă có sẵn đường lớn nhập vào quốc lộ 1… Ngày xưa họ ở đó là để bắt người vượt biên thôi… Biên pḥng VN không quay súng ra biển mà quay súng vào dân!

florida80
12-07-2019, 22:02
Câu chuyện thứ tư. Đơn vị chúng tôi tham gia rất nhiều công tŕnh lớn dọc biển miền Trung, lắp ráp các thiết bị kỹ thuật hiện đại (rất ít khi là đồ TQ). Từ Dung Quất đến Vũng Áng, Vân Phong… Nhưng ở đâu chúng tôi cũng thấy các đơn vị TQ đấu thầu và thắng thầu thi công phần các cầu cảng. Họ chỉ quan tâm và bỏ mọi giá để nhận phần việc đó dù rất nhiều đơn vị VN làm được, nhưng các nhà thầu VN phải lè lưỡi bỏ ra cho họ v́ giá của họ quá thấp… Sau đó họ luôn quây kín cả một vùng biển và bờ biển lớn người khác không được vào để họ thi công trong suốt nhiêu năm trời. Và họ thường là đơn vị làm kéo dài các dự án lớn nhưng không ai làm ǵ được. Khui họ thi công xong chúng tôi mới lên lắp thiết bị và không ai biết bên dưới và bên trong những khối bê tông cầu cảng lớn đó có những ǵ. Chúng tôi thường đùa nhau: ngày đầu tiên TQ đánh VN họ sẽ cho nổ tung tất cả những cầu cảng trị giá vài chục đến vài trăm triệu đôla này (có thể cặp mạn những con tàu lớn đến 150.000-300.000dwt)… hoặc họ sẽ khống chế chúng để làm điểm đổ quân tuyệt vời cho họ, ở Dung Quất, Vân Phong, Vũng Áng và nhiều nơi nữa phía Bắc và Nam, nhất là Kiên Giang cũng sắn sàng…




Câu chuyên thứ năm. Tôi về quê ngoại Quảng Ninh, ra Hạ Long gặp mấy thằng bạn cũ, trong đó có thằng đại gia chuyên san đất lấp biển bán nền, giầu không để đâu hết tiền, luôn khoe có đội xe máy húc ủi đào đông như quân nguyên, đă phá không biết bao đồi núi, lấp biết bao bờ vịnh san hô và sú vẹt để bán trên giấy, từ Quảng yên đến Hải Hà… Gặp nó tôi bảo:




- “Tội phá hoại môi trường Vịnh Hạ Long và Bái Tử Long của mày phải đem ra bắn!”




- Nó cười khẩy: “Bắn tao hơi khó! Mày phải bắn hết các bí thư và chủ tịch, phó chủ tịch tỉnh và các huyện thị Quảng Ninh này đi đă!” Rồi nó quàng vai người ngồi cạnh: “A, cả thằng này nữa, giám đốc Sở tài nguyên Môi trường mà…” Tôi nhăn mặt nghĩ: Đúng thật, nếu muốn bảo vệ môi trường Vịnh Hạ Long và Bái Tử long mà tôi yêu quí, tôi sẽ phải bắn gần hết các bạn học cũ của ḿnh, v́ chúng nó làm quan chức kín cả cái tỉnh quê ngoại của tôi rồi…




Tôi phán tiếp:




“Mày c̣n một tội lớn nữa! Mày đem xe máy lên Tiên Yên, Ba Chẽ (hai huyện núi biên giới) làm đường từ biên giới xuống cho bọn Ba Tàu sau này tấn công ḿnh lần nữa. Lần trước nó tấn công không có đường xuống, tự vệ dân quan c̣n cản được. Lần này chỉ mấy giờ là xe nó chạy đến Hạ Long này, lại có cầu băi chấy rồi, Công chúng mày to quá!”




Thằng đại gia xẹp hẳn xuống lẩm bẩm: “Đéo mẹ bọn Tàu! Chúng nó c̣n không chịu trả tiền công cho tao nữa! Đau quá!” (Đó là nó chửi mấy công ty Đài loan thuê rừng 50 năm rồi thuế nó làm đương lên “trồng rừng”. Đường làm xong lên các đỉnh núi biên giới, không trả tiền và rừng tất nhiên cũng không…).




Và câu chuyện cuối cùng. Tôi đưa con trai lên Tây Nguyên chơi, mới đây thôi, để nó biết Tây Nguyên là thế nào. Một số đoạn đi qua đường Hồ Chí Minh mới làm lớn mà vô cùng hoang vắng, thằng bé rất ngạc nhiên hỏi: “Bố, sao ḿnh làm đường lớn đẹp dài mà không có người đi th́ làm ǵ vậy?” Tôi thở dài chua chát “Bố chịu!” Chả lẽ nói ra ư nghĩ thật của ḿnh: “Bố sợ rằng người ta làm đường để sau này TQ đánh VN sẽ dễ chiếm và không chế Tây Nguyên và rồi cả đất nước này?”




Sau chuyến đi Tây Nguyên về, tôi đùa với con trai: “Con ơi, hăy học tiếng Anh giỏi để du học rồi ở lại đó luôn, như chị con vậy đó. Bằng không, hăy học tiếng Tàu! Nước ḿnh sắp thay quốc ngữ rồi!”




Vâng, ư của tôi là thế đó. Người Việt nam, chính quyền Việt Nam hiện nay đă chuẩn bị sẵn sàng địa thế và mọi cửa ngơ Lănh thổ quốc gia để TQ tràn vào dễ dàng nhất. Tinh thần quân đội và sức chiến đấu th́ rất bạc nhược rồi, cảnh giác th́… chĩa súng vào dân rồi. Các chiến sĩ Trung Hoa cứ yên tâm mà đến!

florida80
12-07-2019, 22:03
Đất nước này dường như đă có chỉ đạo bàn giao nhẹ nhàng để sát nhập vào TQ?




Chỉ c̣n một điều: Liệu dân Việt ta có chịu thế hay không?






Phan Châu Thành
danlambaovn.blogspot .com


at 1:38 PM

florida80
12-07-2019, 22:04
Duyên Phận và Mệnh Số - Lê Nguyễn Hằng









Từ San Jose, tôi đón xe đ̣ Hoàng xuôi Nam. Từ hôm cùng với mấy đứa con của Hà bí mật bàn tính chuyện tổ chức buổi lễ sinh nhật thứ 60 cho Hà ở San Diego, tôi rất nôn nóng chuẩn bị cho chuyến đi này. Đây không phải một họp mặt sinh nhật b́nh thường như những lần trước. Đến đó tôi sẽ gặp lũ đông đủ lũ bạn “quỷ sứ” của trường tiểu học và trung học ngày xưa.


*


Hà là một người chị họ con bà bác, chỉ hơn tôi một tuổi và học cùng lớp nên hai chị em thân nhau hơn bạn. Hai đứa từ giă Hà Nội cùng gia đ́nh di cư vào Nam và cùng định cư tại Tuy Ḥa, cùng ở gần nhà nhau trong khu “Bắc Kỳ di cư” từ ngày “tóc c̣n để chỏm.”






Dù là vai chị nhưng v́ xuưt xoát tuổi nhau, lại học cùng lớp nên hai đứa tôi vẫn mày tao. Hà và tôi lúc nào cũng ngồi bàn đầu và sát cạnh nhau v́ chúng tôi vừa nhỏ tuổi lại vừa nhỏ con, cùng nổi tiếng là “cây gạo”. Chúng tôi thân nhau đến độ cắt tóc và mặc quần áo giống nhau.




Ngoài giờ học ở trường, hai đứa thường đến nhà nhau học bài chung. Đi thi Tú Tài I ở Quy Nhơn và Tú Tài II ở Nha Trang đều ngồi cạnh nhau v́ tên cùng vần.




Đậu Tú Tài Toàn xong, như chim rời tổ, mỗi đứa một nơi, Hoành vào Saigon học tiếp, Hà đi Nha Trang, riêng tôi ở lại Tuy Ḥa đi làm giúp đỡ gia đ́nh một thời gian.




Cuộc sống nổi trôi theo ḍng đời, tôi thuyên chuyền vào Saigon, măi đến năm 1974, mới t́nh cờ gặp lại Hà ở Chợ Bến Thành th́ cả hai đă tay bế tay bồng, mỗi đứa đều có hai con gái và một con trai. Gia đ́nh Hà rất hạnh phúc, hai vợ chồng làm cùng nghề. Phong, chồng Hà cưng chiều vợ hết mực.




Ngày 30 tháng 4 năm 1975 như cơn hồng thủy đổ ập lên đầu mọi người, chúng tôi mất liên lạc một lần nữa. Gia đ́nh tôi may mắn được di tản và định cư tại Mỹ, c̣n Hà ở lại sống với gian truân thử thách.




Phong bị đi tù cải tạo như hàng vạn quân dân cán chính khác. Hà lo sợ hoảng hốt v́ chồng đi biệt tăm không trở về sau 10 ngày như lời hứa hẹn của chính quyền, cũng không có tin tức c̣n sống hay chết dù chỉ một lời nhắn. Cũng như những gia đ́nh của miền Nam phải đối mặt với cuộc sống mới khó khăn vô định, Hà bắt đầu bán tất cả những ǵ có thể, từ cái TV, tủ lạnh, bộ bàn thờ, giường tủ, bát đĩa, xoong nồi đến những bộ quần áo, giầy dép của hai vợ chồng đều từ từ bỏ Hà ra đi để đổi lấy gạo và thức ăn nuôi ba đứa con đang sức lớn mà không được ăn đủ no. Hà phải thoát ra khỏi cái vỏ ốc của một phụ nữ yếu đuối mong manh, bươn chải theo những người bạn đi buôn để có tiền nuôi con và chờ tin tức của chồng




Rồi Hà được tin về Phong từ những trại tù ở những tỉnh miền Bắc xa xôi chưa bao giờ Hà nghe tên. Những chuyến thăm nuôi vất vả, ngủ đêm chờ đợi ở bến xe, rồi băng rừng lội suối, đi bộ trên những đoạn đường mấp mô gập ghềnh khó khăn để rồi nh́n thấy một h́nh hài quắt queo, nhăn nhúm của chồng chỉ làm Hà thêm quyết tâm cố gắng làm ra tiền dù phải vất vả trăm bề để nuôi chồng sống sót mong một ngày trở về.




Gần sáu năm sau, Phong ra tù, tinh thần và thể xác đều kiệt quệ. Hà đau ḷng nh́n thấy chổng tàn tạ rũ rượi như tàu lá héo trong khi các con ở trường th́ bị trù dập v́ là “con của ngụy”, học th́ bị nhồi sọ những giáo điều cũ kỹ, không tưởng, bịa đặt và láo khoét. Để phụ với mẹ kiếm sống, sau giờ học, chúng đi bán bánh kẹo nên phải học cách mánh mung, gian trá.




Thời ấy, bên cạnh phong trào đi bán chính thức đang rầm rộ, có những chuyến vượt biên không chính thức cũng diễn ra trong âm thầm, các con Hà cũng được tập nói dối trơn tru khi bị hạch hỏi tra gạn về những chuyến vượt biên hụt của gia đ́nh.




Ngay khi Phong trở về từ nhà tù, hai vợ chồng đă quyết định phải t́m cách mang các con ra đi, dù có cùng bỏ mạng trên biển cả c̣n hơn sống trên quê hương mà như trong cơi chết.

florida80
12-07-2019, 22:06
Cả gia đ́nh đă vài lần cùng đi nhưng thất bại và đồng tiền Hà dè xẻn, dành dụm đă cạn dần, cuối cùng phải quyết định để Phong đi một ḿnh trước rồi Hà sẽ t́m đường đem các con đi sau.




Ngày Phong ra đi, Hà đeo vào cổ anh sợi dây chuyền có tượng Phật Bà Quan Âm nhỏ bằng vàng giả, giống hệt như cái nàng đang đeo, Hà bảo anh rằng gặp cơn hoạn nạn th́ nhớ cầu Phật Bà che chở.




Ba tháng, rồi sáu tháng, chờ măi không được tin tức ǵ của chồng, chỉ nghe người ta x́ xào là chuyến ghe đó bị ch́m, cả gia đ́nh chủ tàu cũng không ai sống sót.




Hà bèn liều mạng dùng mấy lạng vàng cuối cùng dẫn các con đi với gia đ́nh một người bạn. May mắn thay mẹ con Hà đă đến được bến bờ tự do.




Năm 1983, tôi được tin Hà đă một ḿnh vượt biển mang theo ba đứa con, Linh 14. Nga 11 và Nhi 4 tuổi, vừa được Lộc, người em kế rất thân với Hà, bảo lănh ra San Diego ở với vợ chồng cậu ấy, cả gia đ́nh tôi lập tức xuống vùng Nam California để gặp Hà.




Phút tương phùng, chúng tôi ôm nhau mừng rỡ trong nước mắt. Nh́n một Hà gầy guộc, đen xạm, dấu tích của những ngày lao động cơ cực, tôi không khỏi đau xót nhớ đến một Hà xinh đẹp, duyên dáng, ăn mặc thanh nhă nhưng hợp thời trang của thời đi học và trước năm 1975.




Hà ôm lấy tôi nức nở: “Anh Phong bỏ tao đi rồi Hằng ơi, gần một năm rồi c̣n ǵ.” Tôi thương bạn quá đỗi nên an ủi: “Đă chắc ǵ, nhiều khi anh ấy trôi giạt vào một hoang đảo nào đấy thôi, từ từ xem.” Tôi nói nhưng thực sự không tin điều ḿnh nói. Tôi nh́n những ngón tay xương xẩu của bạn mà ḷng xót xa. Tôi đă ở lại mấy ngày với Hà và lũ nhỏ để chia sẻ, an ủi với Hà những bất hạnh, giúp ư kiến cho Hà trong những ngày đầu bỡ ngỡ nơi xứ lạ.




- Rất may là Hà và tụi nhỏ đă đến bến bờ tự do, thôi th́ muộn c̣n hơn không! Hăy làm lại từ đầu, nước Mỹ sẽ là nơi cho chúng mặc sức học hành và phát triển tài năng. Tôi nói. Hăy nh́n về phía trước Hà ơi…




Mới vừa được tạm ổn dưới mái nhà của Lộc, “họa vô đơn chí” vẫn không buông tha người bạn khốn khổ của tôi. Ở chung trong gia đ́nh với người em được gần sáu tháng, Lộc mới trên ba chục tuổi đang khỏe mạnh, có việc làm tốt, bỗng nhiên đột tử chỉ sau một cơn nhức đầu. Hà đă lăn lộn vật vă khóc thương Lộc, người em mà Hà thương nhất trong các anh chị em. Được tin, dù đang bận việc sở cho cuối tài khóa, tôi cũng lập tức chạy xuống thăm để nâng đỡ tinh thần bạn tôi.




Tôi vừa bước vào cửa, Hà đă rũ xuống tay tôi như cây chuối bị đốn. Tôi chỉ c̣n đủ sức d́u Hà vào pḥng đặt nằm trên giường, kéo gối và đắp mền cho thẳng thắn rồi ghé nằm xuống bên cạnh, tay tôi lại chạm vào đôi vai gầy g̣ đang rung lên từng hồi theo tiếng kể lể thảm thiết đứt quăng của bạn mà ḷng đau như cắt. Lúc đó tôi thực sự oán trách ông Trời. Chúa ơi, Phật ơi, các Ngài ở đâu mà để cho một người đàn bà chân yếu tay mềm như Hà gánh hết oan khiên khổ nạn của cuộc đời! Chỉ trong hai năm mà chồng mất tích, hai đứa em vượt biển bị chết và bây giờ cái phao cuối cùng để Hà bám vào cho sự sống cũng không c̣n nữa.” Tôi chỉ có thể nắm chặt hai bàn tay lạnh giá run rẩy của bạn như một lời hứa “bên mày luôn có tao, Hà ơi.”

florida80
12-07-2019, 22:07
Về lại San Jose, hằng ngày tôi điện thoại xuống an ủi, động viên và khích lệ tinh thần Hà để vượt qua những tai ương nghiệt ngă đeo đẳng. Phải mất mấy tháng Hà mới lấy lại b́nh tĩnh và lo cho cuộc sống thường nhật. Lúc đầu rất khó khăn v́ Hà chưa biết lái xe và các con c̣n nhỏ. Nhờ tính tần tiện và vén khéo, tiền trợ cấp cũng đủ cho mẹ con sống và ăn học. Cũng may, một ḿnh lo cho bốn mẹ con vừa ăn vừa học lại thêm bài vở của ḿnh, Hà không có rảnh một phút để buồn tủi cho thân phận cô đơn vất vả của ḿnh trên đất lạ. Các con cũng biết thương mẹ khổ sở nên chịu khó học hành và ngoan ngoản vâng lời mẹ dạy.




Tuy tiếng Anh hơi yếu, nhưng nhờ quyết tâm và vốn liếng chữ nghĩa có sẵn, Hà đă lấy được mảnh bằng đại học sau bốn năm miệt mài kinh sử. Hè năm 1987, Linh xong trung học và Hà đậu bằng cử nhân. Tôi xuống San Diego dự lễ ra trường của hai mẹ con. Chúng tôi thật là hạnh phúc!




Biết là Hà không có th́ giờ và tâm trí để đi mua sắm, thỉnh thoảng trong những chuyến công tác xuống Santa Ana, tôi vẫn ghé thăm Hà cùng 3 đứa con và những khi đi “shopping”, thấy quần áo hay ví tay mà tôi thích, tôi mua luôn một cặp, để hai đứa tôi vẫn c̣n được mặc quần áo giống nhau như ngày xưa c̣n bé.




Khi chúng tôi có th́ giờ tâm sự, tôi nói bóng gió xa gần về sự lẻ loi đơn chiếc của Hà:




- Mày cứ thui thủi một ḿnh làm tao không yên tâm tí nào.




- C̣n đám con tao đấy thôi. Hà ngắt lời.




- Con khác. Chúng nó có đời sống riêng. Mày phải cần kiếm một bờ vai của một người đàn ông cho mày tựa những lúc cuộc đời làm khó mày, hay những lúc mày ốm đau xuống tinh thần là những điều không đứa con nào có thể cho được.




Lúc nào Hà cũng gạt đi:




- Tao đă sống quá nửa đời người, qua bao nhiêu khổ đau nghiệt ngă, đâu c̣n thiết tha ǵ chuyện t́nh ái. Tao chỉ mong cho mấy đứa nhỏ ăn học thành tài, sống cuộc đời ngay thẳng đạo đức như ông bà nội ngoại và vợ chồng tao đă dạy, muốn vậy th́ chính tao phải là một tấm gương tốt cho chúng nó noi theo, với lại…




Tôi ngắt lời:




- Với lại ǵ?




Hà ngập ngừng:




- Với lại… tao vẫn có một linh tính mơ hồ là anh ấy chưa chết cho nên tao vẫn…đợi. Mày có nghĩ tao hoang tưởng th́ tao cũng đành vậy thôi

florida80
12-07-2019, 22:08
Không chịu thua, thỉnh thoảng tôi vẫn gợi tên những người đàn ông yêu mến Hà và muốn cho Hà hạnh phúc. Họ thấy không cách nào gây được sự chú ư của Hà nên đă nhờ cậy đến tôi, nhưng những lời bóng gió, khuyên nhủ, dỗ dành của tôi đều như gió thoảng mây bay, Hà vẫn một mực ôm ấp và ǵn giữ t́nh yêu cho chồng. Bây giờ Hà đă 60, nhưng t́nh yêu ấy không hề suy giảm.




Hà cũng tâm sự về con. Thằng Linh có tính nghệ sĩ, nó nói với tao rằng:




- Từ bé con đă mê hội họa và đàn dương cầm, con xin phép Me cho con học hai môn này.




- Me biết con thích những thứ đó, nhưng hăy thực tế một chút đi con. Gia đ́nh ḿnh nghèo, con là anh cả trong nhà thay ba con làm cột trụ gia đ́nh, con nên chọn một nghề có thể nuôi sống gia đ́nh và giúp đỡ bà con nội ngoại c̣n đang sống nghèo khổ thiếu thốn ở Việt Nam. Sau này, con vẫn có thể học thêm những món ưa thích kia cho con vui và giải trí, nghe lời me đi con.




Thế là Linh chọn nghề bác sĩ, ngành giải phẫu cho Mẹ vui ḷng với lư do rất nhân bản là để cứu giúp những người đau ốm bệnh tật ngoài việc kiếm đủ tiền nuôi gia đ́nh.




Nga là một đứa con gái hiền lành, nền nếp dễ bảo, lúc nào cũng muốn làm vừa ư mẹ, nó học làm dược sĩ để cùng hợp tác với Linh trong vấn đề thuốc thang cho bệnh nhân. Hai anh em vẫn thường bàn căi sôi nổi về những phát minh y khoa và dược khoa.




Nhi, bé út nhưng ngỗ nghịch và hay lư sự nhất nhà. Mặc dù rất thương mẹ, nhưng đôi khi cũng làm phật ư mẹ, Nhi luôn làm theo ư ḿnh. Nó bảo trong nhà có hai bác sĩ là quá nhiều rồi, nó muốn làm kỹ sư. Nhờ có ḍng máu thông minh của cả ba lẫn mẹ, Nhi đă trở thành một chuyên gia xuất sắc trong ngành của ḿnh và làm chủ nhiều bằng phát minh.




Người bạn mà tôi rất thương yêu và khâm phục ấy, một người đàn bà chân yếu tay mềm như thế đó, trải qua bao nhiêu gian truân, đau thương trong cuộc đời, đă đơn thương độc mă chiến đấu với cuộc sống mới khó khăn trên đất Mỹ, bắt đầu với hai bàn tay trắng cùng ba đứa con nhỏ dại và mấy cái khăn tang dấu kín trong ḷng đă vượt thoát khỏi nghịch cảnh, tự xây dựng cho ḿnh một cơ sở làm ăn vững vàng nhờ bản tính trung thực, nhă nhặn và ba đứa con thành công trong những lănh vực khác nhau.




Đă gần 35 năm, kể từ ngày mẹ con Hà đến được nước Mỹ. C̣n số phận của Phong, người chồng mất tích trong chuyến vượt biển trước đó th́ sao?

...




Sau chín ngày lênh đênh trên biển cả, con tầu hết dầu, chết máy, thả neo trông đợi thuyền tàu nào tới cứu. Rồi ngày qua ngày, không thấy ǵ ngoài bầu trời mênh mông và biển dữ cuồng nộ. Khi th́ mưa tầm tă, lúc lại nắng chang chang rát mặt, đêm bao la đen tối đến rợn người. Những mảnh khăn trắng treo trên cột buồm không mảy may làm xúc động những con tầu đi ngang, những lời lạy lục van xin cũng không động tâm những người trên các chuyến tàu vô t́nh kia. Mỗi ngày là một thách đố cho sự sống c̣n của mấy chục mạng người trên chiếc thuyền mong manh ấy. Lương thực đă hết. Cái chết đầu tiên đă làm mọi người hoang mang, hoảng loạn. Ngày hôm sau, hôm sau nữa lại thêm những cái chết cô đơn trong đói khát, nằm ngồi ngổn ngang. Tiếng khóc than tuyệt vọng tắt dần. Phần Phong, cũng chỉ c̣n sức để lặng lẽ cầu nguyện.




Thuyền cứ lênh đênh trôi cho đến khi vừa nh́n thấy bờ ở xa xa th́ chiếc tàu bị đội lên, một tiếng soạc khủng khiếp và chiếc tàu bị nứt rạn do đá tảng cứa vào, tiếng la hét vang dội, nhưng không ai c̣n sức lực nào để có thể bơi vào được tới bờ.




Phong chỉ nhớ được rằng khi chiếc tàu lật úp, đập lên người Phong, chàng thấy đau nhói ở đùi bên trái và máu ra lênh láng, chàng cố vẫy vùng trong tuyệt vọng, cuối cùng bám được một mảnh gỗ của chiếc ghe, phó mặc cho số mạng…




Sau cơn trôi dạt vô vọng không biết bao lâu, Phong bỗng thấy quanh ḿnh lao xao tiếng người, rồi chàng dần hồi tỉnh. Một thanh niên cho Phong biết là khi tàu của họ được vớt sau khi đă chết gần hết th́ thấy trên bờ xa xa h́nh như có một thân người, họ đến nơi thấy chàng c̣n thoi thóp thở nên kéo chàng nhập chung vào nhóm người cùng ghe của họ và tất cả 9 người đều được hội Hồng Thập Tự chăm sóc sức khỏe.




Phong bị con thuyền đập vào gẫy chân trái, máu ra nhiều mà không được cứu chữa ngay, nên bị nhiễm độc và bác sĩ phải cưa chân trái của chàng tới trên đầu gối.




Lúc tỉnh dậy, Phong thấy ḿnh cụt một chân, tay trái bị bó bột, toàn thân đau đớn v́ xương sườn bị dập. Thấy ḿnh đă thành người tàn phế, chàng không muốn sau này trở thành gánh nặng cho vợ con nếu chàng may mắn t́m được họ v́ vậy chàng chỉ muốn tự vẫn, hóa kiếp cái h́nh hài dị dạng này cho xong một đời người. Một tuần sau mọi người đă có mặt trên đảo Pulau Bidong, Malaysia.




Nhờ sự giúp đỡ của các bác sĩ, nhất là sự chăm sóc tận t́nh của một nữ y tá người địa phương tên Wani Avarat và lời khuyên răn của những thuyền nhân khác, Phong dần dần nguôi ngoai nhưng vẫn nhất quyết không trở thành một gánh nặng cho vợ con với một tinh thần sa sút và một thân xác tàn tật.




Cô y tá Wani, một người đàn bà trẻ góa chồng và không có con, t́m thấy trên mặt của chàng c̣n phảng phất nét thông minh tuấn tú của một người có học thức dù bao năm bị tù đầy vùi dập và chuyến vượt biển thập tử nhất sinh của Phong nên ngoài việc lưu tâm săn sóc thể chất, cô luôn luôn động viên tinh thần cho Phong. Chờ khi Phong tỉnh táo, cô đă đề nghị với chàng để cô bảo lănh ra sống với cô ở Mă Lai với lời hứa là Phong có thể đi t́m và trở về với gia đ́nh của chàng bất cứ lúc nào.




Nhờ có sự khuyến khích của cô Wani, Phong dần dần hồi phục. Sau khi đă được lắp chân giả, Phong đi học lại và cũng theo ngành y tá. Hai người sống với nhau hạnh phúc cho đến hai năm trước đây, cô Wani bị bệnh ung thư. Để đền đáp mối ân t́nh cho người đă cứu mạng sống của ḿnh, Phong đă tận tụy săn sóc Wani, nhưng cuối cùng, Wani vẫn không thể vượt qua cơn bệnh ngặt nghèo. Hai năm trước đây, Wani đă giă biệt cơi đời. Từ đó Phong xin làm thiện nguyện và rồi trời đă xếp đặt cho chàng có cơ duyên làm việc cùng toán với Linh, một bác sĩ giải phẫu từ Hoa Kỳ sang làm thiện nguyện tại một làng nghèo bên Mă Lai.




Ngày cuối của công việc thiện nguyện, sau khi đă hoàn tất một ca giải phẫu cho bệnh nhân, Bác sĩ Linh mời y tá Phong ra ngoài sân bệnh viện uống cà phê cho tỉnh táo. Sau mấy ngày làm việc với ông y tá đứng tuổi của địa phương có nước da nâu sạm và đôi tay gân guốc, hai người đều đeo khẩu trang nên Linh không thấy rơ chi tiết trên khuôn mặt, ngoại trừ đôi mắt sâu thẳm u uẩn của ông ta. Nay xong công việc, khẩu trang đă gỡ bỏ, thong thả bên ly cà phê, bác sĩ và y tá biết nhau cùng là người Việt, tṛ truyện bằng tiếng Việt, Linh bỗng cảm thấy một cái ǵ gần gũi thân quen khác thường.

florida80
12-07-2019, 22:09
Khi ông Phong cúi xuống dập tàn thuốc lá, nh́n khuôn mặt khắc khổ của người bạn lớn tuổi mới quen, Linh bỗng giật ḿnh khi thấy trên cổ ông ta một sợi dây chuyền có tượng Phật Bà. Phải rôi, cũng sợi dây chuyền ấy, tượng Phật Bà ấy, Linh từng thấy Mẹ mang trên cổ hàng ngày. Cho tới bây giờ, thỉnh thoảng mẹ vẫn mân mê cái tượng đă xám xỉn lâm râm lời cầu nguyện. Linh kiên nhẫn gợi chuyện và ngồi yên lắng nghe về chuyến hải hành đầy khủng khiếp của Phong.




Bây giờ th́ Linh đă chắc chắn người y tá già ngồi trước mặt là người cha mất tích suốt tuổi niên thiếu của ḿnh v́ nơi chốn và ngày đi của ông ấy đều trùng hợp với cha ḿnh.




Hai bố con nhận ra nhau. Linh ôm ông, chàng khóc như chưa từng khóc trong đời, chàng thương cho sự bất hạnh của Ba và nhất là cho Mẹ đă bao năm ṿ vơ ở vậy nuôi con chờ chồng.




Trên đây là chuyện do chính Linh kể lại cho tôi nghe. Chú bé 13 tuổi khi theo mẹ đến Mỹ năm xưa nay đă là một bác sĩ giải phẫu 48 tuổi. Hàng năm, thay v́ đi du lịch ngắm thắng cảnh thế giới, Bác sĩ Linh dành 2 tuần lễ nghỉ phép, đi theo đoàn thiện nguyện đến chữa bệnh ở những nơi mà người dân thiếu may mắn trong vùng Đông Nam Á. Nhờ đó mà sau 35 năm thất lạc, bố con có dịp nhận ra nhau. Giấc mơ đoàn tụ bao năm thành sự thật. Sinh nhật mẹ Hà cũng sắp tới. Đâu c̣n món quà sinh nhật nào quí hơn. Mọi thủ tục bảo lănh, đưa Bố Phong từ Mă Lai vào Mỹ được lặng lẽ hoàn tất. Mọi diễn tiến, với sự đồng ư của bố, anh em Linh giữ kín, mẹ Hà hoàn toàn không hay biết.




Là người thân trong nhà, tôi được các cháu của Hà nhờ mời dùm đông đủ các bạn học cũ của chúng tôi từ thời ở Tuy Hoà về dự sinh nhật mẹ năm nay. Nhưng cũng chỉ tới giờ chót, mới được cho biết câu chuyện, mà c̣n nghe cháu Nga dặn đi dặn lại “không cho mẹ biết trước, nghe d́”.


*


Sinh nhật của Hà năm nay được tổ chức tại nhà cháu Linh. Tuổi sáu mươi sắp đến, nhưng Hà vẫn tươi tắn, rạng rỡ cùng các con chào đón các bạn cũ, bạn mới.


Trong pḥng khách rộng l;ớn của ngôi nhà, bánh sinh nhật và các bàn ăn đă sẵn sàng. Đúng giờ phút định trước, ánh sáng thay đổi. Hà được mời đứng giữa Linh và Nhi, con trưởng và con út. Tất cả được thông báo bắt đầu những phút trân trọng nhất của đông đủ gia đ́nh cùng ra mắt trong tiệc sinh nhật. Linh rời mẹ, trong lễ phục nghiêm chỉnh, bước lên mấy bước, cầm micro, hướng về phía mẹ Hà

florida80
12-07-2019, 22:09
- Thưa Mẹ. Chúng con xin cám ơn Mẹ và tất cả bà con bạn bè có mặt hôm nay. Đây là lần đầu tiên đông đủ gia đ́nh ta cùng mừng sinh nhật mẹ. Xin mẹ cho phép con có vài lời về gia đ́nh chúng ta. Hơn bốn mươi năm trước đây, Sàig̣n sụp đổ, miền Nam đổi chủ, bố chúng con phải đi tù cải tạo. Từ ngày ấy, tuy c̣n là đứa trẻ mới sáu bẩy tuổi, con vẫn không quên những ngày tháng mẹ vất vả, cực nhọc thay bố nuôi chúng con. Sau 6 năm tù đầy, trở về với gia đ́nh không được bao lâu, mẹ lại phải cắn răng để Bố một ḿnh ra đi và từ đó mất tích. Có tin chuyến tầu vượt biển có bố đi theo đă tan tành, không c̣n ai sống sót. Sau nhiều tháng vô vọng, mẹ lại một ḿnh mang chúng con ra đi, lo cho chúng con thành người trên đất Mỹ. Đă 35 năm qua, hàng ngày, mẹ không ngừng cầu nguyện gia đ́nh có ngày được đoàn tụ. Hôm nay, xin Mẹ quay nh́n sang phía trái...




Không chỉ Hà mà tất cả cùng nh́n theo hướng tay của Linh. Từ bao giờ, trên lối đi từ phía cầu thang, em gái Nga của Linh xuất hiện trong áo dài vàng rực, bên vai Nga là một người đàn ông cao gầy. Trong ánh nến bập bùng ven lối đi, cả hai đang bước ra. Từng bước. Từng bước chậm.




Cả sảnh đường bỗng im lặng tới mức nghe được từng hơi thở.




- Thưa Mẹ, Linh tiếp tục nói, em Nga đang cùng Ba bước về phía Mẹ. Hôm nay Ba đă trở về từ một nơi xa xôi để dự lễ sinh nhật của Mẹ và đoàn tụ với gia đ́nh. Và thưa Ba, Mẹ và em Nhi đang chờ Ba. Thưa bà con, thưa các bạn, sau bao năm cầu nguyện, đây là lần đầu tiên Ba Mẹ chúng tôi chúng tôi thấy lai nhau. Cám ơn Trời Phật đă đáp ứng lời cầu nguyện kiên tŕ của bốn mẹ con ḿnh.




Hai bố con Phong và Nga đă đến trước mặt mẹ con Hà. Họ đứng lặng nh́n nhau. Hà bước tới, tưởng như ḿnh đang bước trong cơn mơ. Đúng Phong đây rồi, Phong bằng xương bằng thịt vẫn thường hiện ra trong giấc ngủ của nàng làm lệ ướt gối chăn. Dù có bao nhiêu nếp nhăn hằn sâu trên khuôn mặt, dù có bao vết thương, vết sẹo trên thân thể chàng, dù Phong có bước đi chân thấp chân cao, đây vẫn là người chồng mà Hà một đời yêu thương mong nhớ và chung thủy đợi chờ. Họ lặng lẽ ôm nhau. Linh cũng đă lặng lẽ bước lại đứng cạnh bố mẹ và các em. Đúng là đông đủ cả nhà đang đoàn tụ. Cả sảnh đường đang im lặng bỗng cùng lúc vỡ ̣a. Rồi Phong sẽ nói, Hà sẽ nói, không biết bao lời chúc tụng sẽ được nói lên.




Ai bảo là “phước bất trùng lai?”




Cuối cùng th́ bạn tôi sau những đau thương, mất mát khủng khiếp trong cuộc đời, bây giờ được đền bù xứng đáng.




Tôi trao cho Hà món quà sinh nhật của tôi tặng và Linh được yêu cầu đọc mấy ḍng tôi viết trong tấm thiệp mừng bạn. Đó là mấy câu thơ nổi tiếng của thi sĩ Hồ Dzếnh:




Cô gái Việt Nam ơi!

Nếu chữ hy sinh có ở đời,

Tôi muốn nạm vàng muôn khổ cực

Cho ḷng cô gái Việt Nam tươi.




Tôi đă chép những câu thơ trên cho bạn tôi và viết thêm đoạn tường thuật này tặng chung các Bà Mẹ Việt Nam.




Lê Nguyễn Hằng

florida80
12-07-2019, 22:16
Sông Càng Sâu Càng Tĩnh, Người Càng Hiểu Biết Càng Khiêm Nhường









Nước sâu chảy không một tiếng động, nước nông, nước cạn sẽ chảy róc rách. Người nông cạn, khoa trương sẽ giống như nước cạn vậy. C̣n người có đủ tĩnh khí, khiêm nhường, biết ḿnh sẽ giống như một nguồn nước sâu. Bạn muốn ḿnh là nguồn nước sâu hay là một ḍng nước cạn?




Walter Raleigh (1552 – 29 .10. 1618) là nhà chính trị, nhà sử học, nhà thơ nổi tiếng của Anh thời kỳ văn hóa phục hưng từng sáng tác một bài thơ về t́nh yêu. Trong đó ông đem t́nh cảm mănh liệt ví như ḍng nước chảy.

Ông viết: “Nước cạn chảy róc rách mà nước sâu lại chảy không phát ra một tiếng động. Một người nếu luôn nói lời đường mật th́ trong ḷng sẽ là “hư t́nh giả ư”!”




Kỳ thực, trong cuộc sống, sự thành thật và lương thiện cũng giống như nước chảy vậy, cũng không cần phải tận lực khoa trương, ca ngợi. Con người chỉ có tâm thái b́nh tĩnh và tường ḥa mới có thể đạt được cảnh giới tư tưởng cao thượng.




Ở một ngôi làng nọ, có hai cha con người đàn ông trung niên sống cùng nhau. Một hôm trời đẹp, người cha rủ con trai đi vào rừng dạo chơi. Cậu con trai vô cùng cao hứng đi cùng bố. Hai cha con đi đến đoạn đường uốn lượn th́ dừng lại.

Trong một phút trầm lặng ngắn ngủi, người cha hỏi con: “Con trai! Ngoài tiếng chim đang hót ra, con c̣n nghe được thấy tiếng ǵ khác không?”

Cậu bé sau một hồi lắng nghe liền trả lời cha: “Cha ơi, con c̣n nghe được cả tiếng xe ngựa nữa ạ!”

Người cha lại hỏi tiếp: “Đúng rồi! Đó là một chiếc xe ngựa trống, không chở ǵ cả.”

Cậu con trai ngạc nhiên hỏi lại: “Chúng ta con chưa nh́n thấy nó, sao cha lại biết đó là chiếc xe ngựa trống rỗng?”



Người cha đáp: “Từ âm thanh con có thể dễ dàng nhận ra đó là một chiếc xe trống không. Xe ngựa càng trống rỗng, th́ âm thanh sẽ càng to.”

Về sau này, cậu con trai trưởng thành, là một người thông minh, giỏi giang và thành đạt. Mỗi lần cậu chứng kiến một ai đó dùng lời lẽ ba hoa, lỗ măng để nói chuyện, tự cho là ḿnh đúng, tự cao tự đại, hạ thấp người khác th́ cậu đều nhớ đến lời nói của cha vẫn như đang văng vẳng bên tai ḿnh: “Xe ngựa càng trống rỗng th́ âm thanh sẽ càng to.”




Những người đă từng qua sông cũng biết rằng, trước khi qua sông, người ta thường lấy một ḥn đá ném nó xuống nước để phỏng đoán độ sâu của con sông. Bọt nước bắn lên càng cao th́ chứng tỏ nước sông càng cạn, càng nông. Trái lại, nơi nào không có bọt nước bắn lên, không nghe thấy âm thanh lớn th́ chứng tỏ chỗ ấy nước càng sâu, thậm chí sâu không thể đo được…




Nước càng sâu, chảy càng không có tiếng động. Xe ngựa càng trống rỗng th́ tiếng động càng lớn. Làm người cũng nên như vậy!



Người có thể dùng tâm thái b́nh tĩnh, “b́nh tâm tĩnh khí” để nói chuyện với người khác th́ sẽ trách được việc khắc khẩu, căi vă giữa đôi bên. Người như vậy cũng sẽ càng học được cách lắng nghe người khác, mà lại không cường điệu, khoa trương chính ḿnh!




Theo Secretchina
Mai Trà biên dịch

florida80
12-07-2019, 22:17
Có Những Điều Suy Ngẫm - Giác Minh Luật









Tôi đă nhiều lần trải nghiệm thực tế trong đời sống của ḿnh, khi suy ngẫm và nh́n về những diễn biến trước mắt qua những hoàn cảnh và trường hợp khác nhau để tôi và chúng ta cùng suy ngẫm thật sâu sắc.


Có nhiều người thích sống đời sống hưởng thụ cho bản thân, và họ xem thường việc giúp đỡ người khác cho đến vô tâm đến những cảnh khó khổ của những người sống quanh t...a.




V́ họ tin vào bản thân ḿnh sẽ luôn thành công, khỏe mạnh và giàu sang cho đến sắc đẹp. Để vội xem chuyện giúp đỡ người khác hay sống v́ người khác là chuyện "bao đồng".




Và kết quả, những người có suy niệm như thế th́ thường khi lâm vào hoàn cảnh khó khăn, bệnh tật, cho đến qua đời th́ ngoài người thân trong gia đ́nh th́ chẳng được mấy ai muốn quan tâm hay để ư đến.




Nên hăy suy ngẫm:




KHI bạn mạnh khỏe, TH̀ hăy nghĩ đến khi bạn ốm đau. Phải cần có người chăm sóc.




KHI bạn thành công, TH̀ hăy nghĩ đến khi ḿnh thất bại. Phải cần có người sẻ chia và giúp đỡ.




KHI bạn vinh quang, TH̀ hăy nghĩ đến khi ḿnh vấp ngă. Phải cần có người đỡ ḿnh lên để đi tiếp.




KHI bạn có đầy đủ người thân, TH̀ hăy nghĩ đến khi ḿnh chẳng c̣n ai bên cạnh. Phải cần có người để an ủi và động viên.




KHI bạn c̣n sống, TH̀ hăy nghĩ đến khi ḿnh mất đi. Phải cần có người đưa bước về nơi an nghĩ cuối cùng.




Có một kinh nghiệm mà tôi thường lưu tâm. Khi đi đến những đám tang, hay bắt gặp đám tang đi ngang qua của người đă mất, tôi thường quan sát chung quanh. Để phần nào đoán được khi sinh tiền người này đă sống ra sao, giữa sự so sánh một bên th́ hiu quạnh không người đưa tiễn, một bên th́ đầy ấm người thương tiếc đi sau.




Đó gọi là tinh thần Nhân quả một cách rất vi tế trong đạo Phật. Nếu chúng ta để tâm và quan sát. Và hăy sống theo tinh thần "làm ǵ được cho đời th́ cứ làm".




V́ BIẾT ĐÂU,...ngày mai ta sẽ ra sao.




Th́ hôm nay hăy trân quư cuộc sống và yêu thương nhiều hơn khi có thể.




Giác Minh Luật



at 6:10 PM







No comments:

florida80
12-07-2019, 22:18
Có Tiếng Nhưng Không Có Miếng - Thiện Ý









Ở đời, chúng ta thường thấy có người bên ngoài dáng vẻ giàu sang, thành công, đi xe sang trọng, nhà ở thật đẹp và quư phái. Nhưng trên thực tế, họ rất chật vật trong đời sống hằng ngày. Tôi có một anh bạn quen sang Mỹ chỉ mới hơn 5 năm. Thế mà, đi xe hiệu BMW và ở nhà trong khu đắt tiền, cao cấp, lên đến bạc triệu. Hỏi ra th́ anh chỉ cười buồn và than rằng lúc nào cũng bận rộn, không có thời gian rảnh. Sau này mới biết rằng anh làm 3 việc (job) cùng một lúc để có thể xoay sở trả cho căn nhà sang trọng và chiếc xe đắt tiền. Bề ngoài trông anh giàu có, nhưng bên trong anh thật sự túng thiếu quanh năm. Chắc bạn cũng muốn biết tại sao họ phải làm vậy? Ḿnh có cơm ăn cơm, có muối th́ ăn muối, có sao đâu! Mặc cảm nghèo nàn, thua thiệt đóng một vai tṛ quan trọng trong trường hợp này.



H́nh như chúng ta khoe khoang sự giàu sang, thành đạt của ḿnh để t́m kiếm một lời khen thưởng, một sự thán phục từ bên ngoài. Nghĩa là, ḿnh làm cật lực, nhọc mệt cả đời để đổi lại những ganh tức, bực bội của người bên ngoài v́ họ không có những thứ ḿnh đang hưởng thụ. Chạy theo danh vọng, tiền tài th́ chẳng phải là điều ǵ mới mẻ! Hầu như đa số cho rằng đó chính là mục đích sống của ḿnh, dù phần lớn không ai muốn nói ra v́ sợ bị chê là thiển cận, tham lam.



Dù biết là thế! Nhưng ai cũng cứ cho là ‘hữu danh th́ hữu thực’ nên mọi người cứ bon chen, bươn chải t́m kiếm vật dục, giàu sang bên ngoài. Có người dù đời sống trong gia đ́nh thật là nhọc nhằn, vất vả nhưng vẫn cứ chạy theo đua đ̣i vẻ bề ngoài, và t́m mọi cách che dấu cái khổ đau, nhọc mệt mà ḿnh và gia đ́nh đang gánh chịu. Giống như một người nghiện rượu, dù biết rằng thói hư, tật xấu này sẽ chỉ mang lại niềm vui tạm bợ, và sẽ d́m ḿnh xuống hố khổ đau về sau. Nhưng vẫn t́m cách biện hộ, bào chữa rằng là ḿnh chỉ uống cho vui, để giải sầu. Rồi đến một hôm, bừng tỉnh nh́n lại th́ thấy ḿnh thực là: ‘hữu danh, vô thực.’



Nếu bạn đi hỏi thử 100 người ngoài đường, ai cũng nói họ cần tiền, cần danh lợi v́ những thứ này sẽ mang lại hạnh phúc cho họ. Có ai đó nói rằng: sống đời xứng đáng, có hạnh phúc không thể đo lường bằng tiếng tăm, tiền tài, hay vật chất, mà bằng hạnh phúc, yêu thương mà ḿnh trao đổi trong đời. Đó là nói về mặt vật chất. Phần tâm linh, cũng không ngoại lệ. Có người tu tập nhưng chỉ chuộng dáng vẻ bề ngoài nên thỉnh thoảng có người cười nhạo bằng câu: ‘Đường đường tăng tướng, dung mạo khả nghi!’ Dù biết rằng ‘chiếc áo không làm nên thầy tu’ nhưng với vẻ ngoài đạo mạo, họ lầm tưởng rằng làm vậy sẽ được mọi người nể trọng.

florida80
12-07-2019, 22:18
Thực ra, đức Phật không ngăn cấm việc làm giàu và cầu danh nếu những thứ này thực sự mang lại hạnh phúc, an lạc cho ḿnh, và cho người. Như trong kinh Pháp Hoa, phẩm Tựa thứ nhất: Ngài Văn Thù nói rằng Ngài Di Lặc trước kia là Cầu Danh bồ tát nhưng vẫn giữ trọn công hạnh bồ tát lợi ḿnh, lợi người, và sau cùng, vẫn thành Phật. Vả lại, những trưởng giả giàu có trong thời đức Phật tại thế, như ông Cấp Cô Độc, đă đóng góp, cúng dường, xây dựng tịnh xá cho chư tăng. Nhờ vậy mà Phật pháp được tuyên dương, hưng thịnh. Công lao của các vị đại thí chủ này thật là đáng tán dương và vô cùng to lớn về mặt góp phần tạo dựng, phát huy, và duy tŕ văn hóa Phật giáo ở Ấn độ thời đó. Phải nói rằng, nếu không có những đại thí chủ giàu có như vậy đóng góp th́ việc phát triển Phật pháp thật là đă khó khăn hơn nhiều!




Chúng ta không phải khao khát thành danh để được mọi người ca tụng, khen tặng. Chúng ta cũng không khao khát xem ḿnh là một người ‘làm cái ǵ cũng được, cũng thành công.’ Sở dĩ ḿnh không khao khát được như vậy v́ ḿnh hiểu rằng những cái ḿnh mong mỏi đó sẽ khó mà mang lại hạnh phúc, an lạc bền lâu cho chính bản thân ḿnh. Khi ḿnh đánh giá bản thân qua những việc ḿnh làm, giá trị hay không giá trị, ḿnh đang phụng sự cho cái bản ngă (ego) của chính ḿnh. Ḿnh sẽ không bao giờ thỏa măn sự đ̣i hỏi của bản ngă. Ngược lại, rất là đau khổ khi ḿnh nếm mùi thất bại. Giá trị thật không phải ở chỗ ḿnh thành công được cái ǵ, mà là ḿnh có đang thật sự sống và cảm nhận sự thành công đó, hay ngay như cả thất bại, của chính ḿnh.




Trong kinh Trung bộ - số 29-30, Thí dụ lơi cây (đại kinh và tiểu kinh) Phật dạy rằng: ‘mục đích chính của đời sống phạm hạnh là tâm giải thoát bất động, đối với mục đích này th́ tất cả những lợi lạc khác chỉ là cặn bă.’ (Ni Sư Trí Hải tóm lượt). Như vậy, muốn sống thật với tâm giải thoát bất động ḿnh phải hiểu rơ ḿnh là ai, và sẽ không để bị 8 ngọn gió đời (bát phong), lợi suy, vui khổ, vinh nhục, và khen chê, làm rúng động. T́nh thực mà nói để tâm không bị 8 ngọn gió đời lay chuyển là một điều rất khó làm! Như trong trường hợp của thi hào Tô Đông Pha (1037-1101) gởi tặng cho Thiền sư Phật Ấn (1032-1098), một bài thơ ông sáng tác:


Thân tâm cúi lạy đấng Chí Tôn


Hào quang tỏa sáng khắp càn khôn

Tám ngọn gió đời lay chẳng động

Thân tọa đài sen nét nghiêm trang.

(Khể thủ thiên trung thiên

Hào quang chiếu đại thiên

Bát phong xuy bất động

Đoan tọa tử kim liên.)




Sau khi làm xong bài thơ này, Tô Đông Pha rất hài ḷng bèn cho người đem tặng Thiền sư Phật Ấn đang ở chùa Kim Sơn. Sau khi Thiền sư Phật Ấn xem qua bài thơ, bèn lấy bút phê vào hai chữ ''phóng thí'' (có nghĩa là đánh rắm) và gởi lại cho Tô Đông Pha. Nhận thấy lời phê của Thiền sư Phật Ấn, Tô Đông Pha đùng đùng nổi giận vội bươn bả vượt sông sang chùa Kim Sơn để bắt tội Thiền sư Phật Ấn.

Gặp nhau ở bến sông, Tô Đông Pha lớn tiếng trách:

- Bài thơ tôi sai sót ở chỗ nào mà ông phê vào hai chữ ''đánh rắm'' kia.

Thiền sư Phật Ấn cười x̣a:

- Ông nói ''Tám gió thổi không động'' mà chỉ cần một cái ''đánh rắm'' thôi đă bay sang sông rồi.

Đến lúc ấy, Tô Đông Pha mới hiểu rằng tâm ḿnh rơ ràng chưa bất động.


Cho nên Thiền sư Hoàng Bá có dạy:

Nhược bất nhứt phiên hàn triệt cốt.

Tranh đắc mai hoa phốc tỷ hương.

Nghĩa là: "Nếu không một phen sương thấm lạnh. Hoa mai đâu nở ngát hương thơm".




Ông bà ḿnh cũng có câu: ‘Có thực mới vực được đạo.’ V́ vậy, nếu chỉ hiểu nghĩa của đạo th́ vẫn chưa đủ. Phải biết sống với đạo th́ mới có thể ‘vực được’ đạo! Trong kinh Tăng Chi Bộ số 6 - Tùy Chuyển Thế Giới (Lokavipatti Sutta) HT. Minh Châu dịch, có dạy cách sống đạo như sau: ‘Đây là đặc thù, này các Tỷ-Kheo, đây là thù thắng, đây là sai biệt giữa vị Thánh đệ tử có nghe pháp và kẻ phàm phu không nghe pháp.


Lợi dưỡng, không lợi dưỡng,


Danh vọng, không danh vọng,

florida80
12-07-2019, 22:19
Danh vọng, không danh vọng,

Chỉ trích và tán thán,

An lạc và đau khổ,

Những pháp này vô thường,

Không thường hằng, biến diệt,

Biết đúng, giữ chánh niệm,

Bậc trí quán biến diệt.

Pháp khả ái, không động,

Không khả ái, không sân,

Các pháp thuận hay nghịch,

Được tiêu tan không c̣n.


V́ không c̣n bị ám ảnh bởi cái bả danh vọng, lợi dưỡng chúng ta sẵn sàng mở ḷng chấp nhận con người thật của ḿnh, xấu có, tốt có, và cũng chấp nhận bất cứ cái ǵ đến với ḿnh, thành công hay thất bại. Ḿnh không để sự thôi thúc của sự hám danh hám lợi, từ bên ngoài lẫn bên trong, làm chủ, mà trở về tập trung sống thực với chính ḿnh.




Ḿnh có sự tự do để chọn lựa giữa hiểu biết, yêu thương, và sợ hăi, oán hận. Bất cứ những trải nghiệm, hay hoàn cảnh nào ḿnh có sự chọn lựa đó. Sợ hăi, âu lo sẽ khiến ḿnh giới hạn sự tự do chọn lựa, và giới hạn niềm tin của ḿnh vào bản thân: ‘Tôi muốn làm cái đó nhưng sợ làm không nỗi!’ Sự hiểu biết, yêu thương, ngược lại, khuyến khích chúng ta thử nghiệm khả năng ḿnh, và không coi giá trị của bản thân ḿnh là do kết quả của sự thành công hay thất bại. Ḿnh đang tu tập cái tâm giải thoát bất động mà Phật dạy ở trên, không để cho thành bại quyết định con người ḿnh.

Như vậy, sống có tiếng tăm, danh vọng nhưng thực chất không an lạc, không phải là mục đích của đời người, và cũng không phải là những lời dạy bảo của Phật. Thà là ḿnh sống không ai biết nhưng vui vẻ, tươi mát. Các pháp thuận hay nghịch là pháp luôn biến diệt, không thường c̣n. Tiếng tăm, danh vọng, lợi dưỡng cũng vậy, chúng đến rồi lại đi. Nếu sống với những cái giả tạm, mà cho là hạnh phúc thật sự, sẽ chỉ làm cho ḿnh thêm đau khổ mà thôi! Cho nên, người nào hiểu đạo sâu sắc sẽ thấy danh lợi bề ngoài chỉ là ảo tướng.




Xin lỗi lại lẩn thẩn vào thế giới: ‘Biết rồi! Khổ lắm nói măi!’ Dù biết vậy, nhưng cái thế giới vật chất càng ngày càng lớn mạnh. Nó đang dần chiếm mất cái nét đẹp của tâm linh, t́nh người, nhân nghĩa… Thế giới chúng ta đang sống không c̣n mênh mông to lớn nữa. Mà giờ đây đang thu nhỏ dần qua những phương tiện truyền thông hiện đại, như mạng internet, và luôn cả phương tiện giao thông, như máy bay càng ngày càng nhiều. Chính vậy mà việc hưởng thụ dục lạc, và danh vọng lợi dưỡng cũng tăng theo cấp số nhân. Những h́nh thức bề ngoài, dù không có ǵ xa lạ, nhưng rất thịnh hành và phổ biến v́ chúng ta đang tận mắt chứng kiến khắp nơi trên thế giới, qua mạng truyền thông, những cảnh sống xa hoa, phù phiếm. Nhưng ḿnh có biết đâu rằng: Đó chỉ là những nét đẹp bề ngoài. C̣n con người thật bên trong có hạnh phúc hay không, lại là chuyện khác!





Theo nhân sinh quan của đạo Phật, chúng ta cùng nương nhau mà tồn tại. Hạnh phúc của người này, có thể, là nhân làm sinh ra hạnh phúc cho người kia. Nếu chúng ta cứ chật vật chạy theo những danh lợi, hạnh phúc, tiếng tăm giả tạm bên ngoài, và chà đạp lên mọi giá trị, đạo đức làm người, ḿnh đang làm một khuôn mẫu xấu, ảnh hưởng đến người khác và, có thể, cho cả thế hệ mai sau. Cho nên, có đôi lúc ḿnh cần những sự giúp đỡ để vượt qua những khó khăn, chướng ngại. Mỗi lần nhờ sự giúp đỡ của người khác, nếu ḿnh không để cho cái cảm giác thấy ḿnh bất lực, yếu kém xâm chiếm, ḿnh đang mở rộng ḷng đón nhận con người thật của ḿnh. Chấp nhận sự thật và thôi t́m kiếm những giá trị ngoài bản thân ḿnh, và đôi khi ḿnh phải đầu hàng với sự thật, là một quá tŕnh đầy khó khăn, phiền năo. Nhưng nếu chúng ta biết dừng lại, lắng nghe bản thân ḿnh, và hết ḷng ôm trọn những khiếm khuyết và tốt đẹp của con người ḿnh, và trở về bản chất chân thật của ḿnh, th́ đây mới chính là chỗ ḿnh t́m thấy hạnh phúc và an lạc thật sự.




Thiện Ý

florida80
12-07-2019, 22:20
Khi Bố Tâm Sự









Bố bảo nh́n vào chiếc giường là biết cuộc sống vợ chồng có hạnh phúc hay không. Dù chuyện ǵ xảy ra đi chăng nữa, đừng mang chăn gối ra sofa ngủ, cũng đừng quay lưng vào người vợ của con, hăy ôm cô ấy vào bờ vai và khuôn ngực nóng hổi của con. Tất cả sẽ qua đi, chỉ t́nh yêu c̣n lại.




Bố bảo dù ở ngoài xă hội, con có là xe ôm, hay ông lớn, ông bé, th́ về nhà con vẫn là trụ cột của gia đ́nh. Vợ con có thể là người phụ nữ rất đảm đang, cô ấy có thể đóng đinh, sửa ống nước hay tháo quạt trần, nhưng hăy làm việc đó - trừ khi con quá bận. Nó vừa thể hiện sự công bằng, vừa thể hiện sự chia sẻ vợ chồng.




Bố bảo sau khi kết hôn sẽ hơn một lần con cảm thấy hối hận, thậm chí có mối quan hệ ngoài chồng ngoài vợ. Mỗi lần như vậy con hăy nhớ rằng: Người bồ hiện tại yêu con mười phần, người vợ hiện tại cũng đă từng yêu con mười phần, nhưng khi bước vào hôn nhân, vai tṛ của phụ nữ càng trở nên phức tạp hơn, ngoài t́nh yêu họ c̣n có cả trách nhiệm. V́ vậy khi đă kết hôn, người ta sẽ không thể yêu con mười phần được nữa. Họ phải dành một phần trong số đó để yêu bố mẹ chồng, rồi lại một phần để yêu bố mẹ họ, c̣n thêm một phần nữa cho con cái. Và như thế, mười phần t́nh yêu khi bước qua hôn nhân chỉ c̣n lại bảy phần. Bằng cách này hay cách khác, 3 phần con mất đi từ người vợ sẽ được nhận lại gấp đôi từ gia đ́nh và con cái của con. Và một lư do nữa, người bồ sẽ chỉ đem lại cho con hạnh phúc nhất thời, c̣n người vợ sẽ đem lại cho con hạnh phúc bền vững. Thật tuyệt vời phải không?




Bố bảo thời kỳ mang thai là thời kỳ khó khăn nhất đối với người phụ nữ. Là bởi v́ muốn có được thiên thần th́ phải qua thời gian khổ cực. Chính vợ con là người đă gánh vác sự khổ cực đó để đem lại niềm vui cho cả nhà. Thế nên đừng thở dài khi thấy vợ con chẳng c̣n được vẻ đẹp thời thiếu nữ, hay cũng đừng tức giận khi con nằm cạnh vợ mà chẳng thể làm ǵ. Hăy cùng cô ấy cảm nhận niềm vui của những ông bố bà mẹ, chắc sẽ thú vị lắm.




Bố bảo chuyện mẹ chồng nàng dâu là chuyện muôn thuở, giống như bệnh tiền măn kinh vậy. Thế nên con hăy là sợi dây kêt nối họ - hai người phụ nữ yêu con nhất trên đời. Đừng để mẹ cảm thấy bà đă mất con trai, và vợ con cảm thấy chồng ḿnh là người nhu nhược. Như thế mới là đàn ông chân chính.




Bố bảo rằng đừng tưởng người mẹ mới dạy dỗ được con. Theo nghiên cứu của các nhà khoa học, trong thời gian người mẹ mang thai th́ người cha mới là người ảnh hưởng lớn nhất đến t́nh cảm và sự phát triển của trẻ. Con có thể không là người bố tuyệt vời nhất thế giới, nhưng hăy là người bố tuyệt vời nhất trong ḷng những đứa con.




Bố bảo "Phụ nữ là để yêu, không phải để hiểu". Nhưng nếu không hiểu, th́ con chẳng thế yêu. Hăy hiểu họ bằng chính trái tim mộc mạc của con.




Bố bảo "quá khứ là thứ đă qua, hiện tại mới là cuộc sống". Nếu quá khứ của vợ con có lỗi lầm, đừng chấp nhặt, cũng đừng đay nghiến, v́ đồng ư lấy vợ, là con đă chấp nhận tất cả những ǵ thuộc về cô ấy. Hăy khoan dung và độ lượng. Dù không nói ra nhưng chắc chắn, cô ấy sẽ yêu con đến suốt cuộc đời - một t́nh yêu bao gồm cả sự biết ơn và tôn trọng




Sưu tầm

florida80
12-07-2019, 22:21
Cho Chúng Nó Đạp Xích Lô Thấy Mẹ Luôn! - Hôn Luận












Một cặp vợ chồng mới cưới nhau đi hưởng tuần trăng mật. Trước khi đi, bố mẹ cô gái dặn ḍ: nếu "lúc đó" mà làm từ từ th́ đứa bé sau này sẽ làm kỹ sư, nhanh hơn th́ làm bác sĩ, c̣n nếu thật mạnh th́ nó sẽ đạp xích lô.




Cả hai vợ chồng đều muốn đứa bé làm kĩ sư nên trước khi lên giường, người chồng c̣n nhắc nhở: - Em ơi kĩ sư nhé! Nhưng được mười phút, cô vợ rên rỉ: - Thôi kệ, cho nó làm bác sĩ đi anh! Rồi chỉ sau đó năm phút, anh chồng la lên: - Để anh cho nó đạp xích lô thấy mẹ luôn.




Hôn Luận

Hôn người nào đó gọi là hôn nhân.

Hôn con vật nào đó gọi là hôn thú.

Hôn vợ gọi là hôn thê.

Hôn chồng gọi là hôn phu.

Mơ hôn được người nào đó gọi là hôn ước.

Mới hôn xong gọi là tân hôn.

Hôn thêm cái nữa gọi là tái hôn.

Hôn hai cái một lượt gọi là song hôn.

Đang hôn nửa chừng bị xô ra gọi là ly hôn.

Hôn trộm được ai đó th́ gọi là thành hôn.

Đang hôn bị dính mép gọi là đính hôn.

Vừa hôn vừa quỳ lạy gọi là Hôn lễ.

Mê một người nào đó và hôn gọi là Hôn mê.

Hôn cây rong tảo biển gọi là Tảo hôn.

Hôn bọn nghiện hút hít gọi là hôn hít.

Hôn 7 người 1 lúc gọi là Thất hôn.






Sưu tầm...bậy



at 12:56 AM







No comments:

florida80
12-07-2019, 22:23
Niệm Phật Thành Phật









Những cái KHÔNG CÓ trong niệm Phật




1. Niệm Phật không phải để cầu xin Phật ban cho một điều ước nào đó.

2. Niệm Phật không phải để tăng thêm sức mạnh, thêm can đảm để đối phó với kẻ thù. Cho nên trong Phật giáo trải qua hơn 2.500 năm, không hề có chuyện một đoàn quân lâm trận giương cao biểu tượng hay h́nh Đức Phật để hăng máu, can đảm xông lên chém giết kẻ thù.

3. Niệm Phật không phải là để van xin Phật ban cho một giải pháp để giải quyết một t́nh thế khó khăn.

4. Niệm Phật không phải để xin Phật ban bố phép mầu, vặn cổ kẻ thù giúp chúng ta.

5. Niệm Phật không phải là quỵ lụy khóc than, trở nên hèn kém đối với Phật.

6. Niệm Phật không phải xin Phật chỉ lối, đưa đường cho chúng ta buôn may, bán đắt.

7. Niệm Phật không phải để dông dài kể lể, tâm sự chuyện kín, chuyện riêng tư với Phật.

8. Niệm Phật không giống như cầu nguyện, van vái thần linh.

9. Niệm Phật không phải để trở nên đời đời kiếp kiếp làm tôi đ̣i cho Phật.

10. Niệm Phật nhất thiết không phải để quên đời.




Những cái CÓ trong niệm Phật




1. Niệm Phật để tâm hồn thanh thản.

2. Niệm Phật để an trụ tâm. Đang nóng nảy, niệm Phật ḷng dịu hẳn xuống. Đang thù hận, niệm Phật hận thù hóa giải. Đang tham lam, niệm Phật bớt tham…

3. Niệm Phật để không cho niệm ác nảy sinh. Nếu niệm ác đă nảy sinh th́ không cho nó phát triển.

4. Niệm Phật để giữ ǵn thân-khẩu-ư.

5. Niệm Phật là phương thuật giữ ǵn Chánh niệm.

6. Niệm Phật tới vô niệm chính là Thiền.

7. Niệm Phật để nuôi dưỡng ḷng Từ bi.

8. Niệm Phật để trở thành Phật chứ không phải trở thành nô lệ hay tôi tớ cho Phật.

9. Niệm Phật cũng là phép trị liệu, bảo vệ sức khỏe.

10. Niệm Phật để giải trừ bớt ác nghiệp gây tạo trong quá khứ.

11. Niệm Phật để lúc lâm chung chẳng c̣n lo sợ, chẳng cần phải nhờ ai cứu rỗi, một ḿnh thẳng tiến lên Cực lạc của Phật A Di Đà.

12. Càng niệm Phật đầu óc càng sáng suốt, ḷng dạ thảo ngay, tâm tính hiền từ.

13. Kẻ ác khẩu, nói năng hung dữ chuyên niệm Phật sẽ giải trừ được khẩu nghiệp.

14. Niệm Phật khiến lời nói dịu dàng, khiêm tốn do đó không gây thù chuốc oán.

15. Niệm Phật để chuyển nghiệp.

16. Niệm Phật khiến đi đứng dịu dàng, cử chỉ khoan thai.

17. Niệm Phật có thể ngăn chặn được cám dỗ điên cuồng.

18. Chán nản, thất vọng, niệm Phật khiến tâm địa b́nh ổn.

19. Lâm vào ṿng lao lư, tù tội, mỗi tối nên ngồi ở tư thế "bán già", xoay mặt vào tường niệm Phật khoảng nửa tiếng đồng hồ, sẽ thấy tâm hồn thanh thản, thời gian ở tù qua nhanh.

20. Niệm Phật khiến ta b́nh tĩnh, không lao vào chuyện thị phi.

21. Niệm Phật có thể trở thành Thánh tăng, đạt tới trạng thái bất động, nhập đại định.

florida80
12-07-2019, 22:23
Thực hành niệm Phật




- Buổi tối nên niệm Phật.

- Trước khi đi ngủ nên niệm Phật cho đến khi nào đầu óc thanh thản để từ từ đi vào giấc ngủ.

- Sáng thức dậy nên niệm Phật, dù vài câu, bởi v́ sau giấc ngủ dài đầu óc con người thường hôn trầm. Niệm Phật vào đầu sớm mai cũng là dấu hiệu bắt đầu một ngày mới tốt lành.

- Khi nào thấy buồn chán nên niệm Phật.

- Thấy mất tự tin nên niệm Phật.

- Thấy ḷng xao xuyến nên niệm Phật.

- Thấy có thể bị cám dỗ nên niệm Phật.

- Thấy thời gian kéo dài, vô vị nên niệm Phật.

- Gặp rắc rối về pháp lư nên niệm Phật để b́nh tĩnh ứng phó.

- Bị ai chọc giận, công kích nên niệm Phật.

- Các em khi vào thi, nên niệm Phật để đầu óc thanh thản, b́nh tĩnh v.v…

- Đêm khuya thanh vắng một ḿnh trên tàu, xe, trên sông nước nên niệm Phật.

- Khi bệnh tật, đau ốm nằm nhà thương nên niệm Phật để không mất tinh thần,


- Nếu niệm Phật kết hợp với theo dơi hơi thở th́ công năng rất lớn chẳng khác ǵ thiền định vậy.




Sưu tầm

florida80
12-07-2019, 22:34
Khốn Khổ Nước Tôi







"…Khốn khổ nước tôi
Mê tín th́ vô hạn
Tôn giáo th́ nông cạn…"


Tác giả mấy câu thơ vừa dẫn ở trên là Khalil Gibran, thi sĩ xứ Liban (Lebanon)- ông cũng là người viết câu thơ bất hủ:

"Cảm ơn đời mỗi sớm mai thức dậy
Ta được thêm ngày nữa để yêu thương…"




(Wake at dawn with winged heart
and give thanks for another day of loving…)


Chưa hết, câu nói trứ danh của Tổng thống Mỹ, J.F. Kennedy:



“Đừng hỏi nước Mỹ đă làm ǵ cho bạn mà hăy hỏi bạn đă làm ǵ cho nước Mỹ” cũng xuất phát từ ư một bài thơ của Khalil Gibran, nhưng có lẻ bài thơ Pity the Nation dưới đây mới kinh khủng về sức tiên tri của nó, không chỉ ở đất nước ông mà nhiều xứ sở khác.


Pity the Nation -
(Khalil Gibran)

“Pity the nation that is full of beliefs and empty of religion.
Pity the nation that wears a cloth it does not weave
and eats a bread it does not harvest.

Pity the nation that acclaims the bully as hero,
and that deems the glittering conqueror bountiful.

Pity a nation that despises a passion in its dream,
yet submits in its awakening.

Pity the nation that raises not its voice
save when it walks in a funeral,
boasts not except among its ruins,
and will rebel not save when its neck is laid
between the sword and the block.

Pity the nation whose statesman is a fox,
whose philosopher is a juggler,
and whose art is the art of patching and mimicking

Pity the nation that welcomes its new ruler with trumpeting,
and farewells him with hooting,
only to welcome another with trumpeting again.

Pity the nation whose sages are dumb with years
and whose strongmen are yet in the cradle.

Pity the nation divided into fragments,
each fragment deeming itself a nation.”

(The Garden of the Prophet – 1934)

***




Bản dịch:

Khốn khổ nước tôi
Mê tín th́ vô hạn
Tôn giáo th́ nông cạn

Khốn khổ nước tôi
Mặc áo ḿnh không dệt
Ăn gạo ḿnh không trồng
Uống rượu ḿnh không làm

Khốn khổ nước tôi
Ca ngợi côn đồ là anh hùng
Gọi kẻ xâm lăng là bạn vàng

Khốn khổ nước tôi
Trong mơ th́ ghét cay ghét đắng
Tỉnh dậy lại đầu hàng

Khốn khổ nước tôi
Chỉ dám nói năng khi đưa tang
Chỉ dám khoe khoang di sản hoang tàn
Chỉ dám phản kháng khi đầu sắp ĺa khỏi cổ

Khốn khổ nước tôi
Chính khách xảo quyệt như chó sói
Triết gia tung hứng chữ làm xiếc
Nghệ thuật bắt chước chắp và vá

Khốn khổ nước tôi
Kèn loa tưng bừng rước kẻ cai trị mới
Rồi tống cổ chúng bằng la hét phản đối
Rồi lại tưng bừng kèn loa đón kẻ cai trị khác

Khốn khổ nước tôi
Vĩ nhân càng nhiều tuổi càng lú
Thánh nhân chờ măi chưa ra đời

Khốn khổ nước tôi
Cứ chia năm xẻ bảy chơi
Phe nào cũng xưng ḿnh là nước

(Người dịch ẩn danh, v́ một lư do nào đó)

florida80
12-08-2019, 21:28
Ba Cây Chổi Quét Sáng Cuộc Đời










Có ba cây chổi bạn nhất định phải có trong tay. Khi có nó, cuộc đời của bạn sẽ luôn tương sáng. Hăy cùng đọc xem chúng là ǵ nhé….


Cây chổi đầu tiên
Có một thanh niên trẻ sau khi gặp thất bại liên tục trong công việc, cuộc sống, t́nh yêu th́ cảm thấy đời thật chán nản và mất hết hy vọng. Anh luôn trong t́nh trạng rầu rĩ, mệt mỏi và áp lực cao. Anh chỉ thấy trong đời ḿnh toàn một màu đen ảm đạm u buồn. Rồi một ngày, anh nghe người nói trên ngọn núi cao kia có một vị ḥa thượng có thể giúp người giải trừ phiền năo và đau khổ. Anh liền ôm hoài băo lên núi t́m thầy cứu giúp ḿnh. Anh hỏi ḥa thượng:


- Bạch thầy, con cảm thấy cuộc đời con toàn mây đen, thế giới của con thật ảm đạm. Con nên làm ǵ bây giờ?

Ḥa thượng nh́n anh rồi nh́n lên trời và nói:

- Tối nay trời sẽ mưa. Thí chủ nên ngủ lại đây một đêm đi. Từ từ ta sẽ chỉ cho thí chủ.

Quả thật, đêm đó trời mưa rất to. Đến măi hôm sau trời cũng chưa tạnh. Anh liền đến hỏi ḥa thượng:

- Bạch thầy, bây giờ ngài có thể nói cho con liệu pháp được không?

Ḥa thượng mỉn cười ngửa đầu lên trời nh́n rồi mới nói:

- Thí chủ đợi đến khi nào trời tạnh mưa th́ ta sẽ nói cho thí chủ biết.

Đúng lúc đang mùa mưa, trận mưa này kéo dài hơn 3 ngày 3 đêm mà chưa dứt. Anh ở một ḿnh trong chùa với mưa dầm nên cảm thấy chán nản có phần bực bội. Đến tận quá trưa ngày thứ 4 trời mới bắt đầu dần tạnh. Mây đen mới tản đi. Ánh nắng mặt trời êm dịu chiếu xuống. Bầu trời sáng lại, trong ḷng anh cũng cảm thấy rực rỡ hơn.

Anh chạy qua bên gặp vị ḥa thượng. Lúc này vị ḥa thượng mới nói:

- Thí chủ hăy thử ngưởng lên trời mà xem. Mấy ngày hôm nay trời mưa to, giờ mới có lại ánh mặt trời. Ta cảm thấy thật thân thiện và ấm áp. Sở dĩ trong cuộc sống thí chú cảm thấy áp lực, mệt mỏi, ảm đạm là do những đám mây đen trên đầu thí chủ đă tồn tại quá lâu. Muốn tiêu tan đám mây đó nhất định phải dùng tâm thái lạc quan, tràn đầy hy vọng để đối phó. Chỉ có thể trải qua ảm đạm thí chủ mới có thể cảm nhận được vẻ đẹp, sự ấm áp của cuộc sống này.

Cây chổi đầu tiên vị ḥa thượng tặng cho chàng thanh niên đó là niềm hy vọng. Chỉ có hy vọng mới giúp quét được đám mây đen trên đỉnh đầu. Và một bầu trời sáng trong xanh tươi đẹp lại quay về.

florida80
12-08-2019, 21:29
Cây chổi thứ hai

Lớp học sinh hôm nay được cô giáo dẫn đi chơi xuân bên con sông ở vùng ngoại ô. Đến nơi, họ bắt gặp một đôi nam nữ đang ôm hôn nhau. Một đám học sinh cùng nhau lén nh́n trộm. Cô giáo biết chuyện không trách mắng mà lại hỏi đám học tṛ:


- Các em, khi các em nh́n thấy chuyện này th́ trong ḷng các em nghĩ đến việc ǵ? Hăy cứ mạnh dạn nói thật ḷng.


Thế là bọn trẻ lại lao nhao lên. Đứa th́ bảo: “Đó là cảnh trẻ em không nên thấy”. Đứa th́ bảo: “Đó là chuyện xấu”. Đứa th́ bảo: “Làm chuyện ấy ở nơi công cộng không nên”….

Cô giáo lúc ấy thở dài nh́n lũ trẻ.

- T́nh yêu các em ạ – Cô giáo trả lời – Tại sao các em không nh́n thấy đó là t́nh yêu của đôi trẻ. Giữa mùa xuân, mùa của sức sống, ở một con sông thanh tĩnh và vô cùng tuyệt đẹp thế này lại có một cảnh tượng như vậy. Trong ḷng họ lúc này chắc hẳn nhất định tràn ngập t́nh yêu. Các em ạ, trên thế giới này có rất nhiều t́nh cảm đẹp như vậy. Trong ḷng các em nên gạt bỏ những ư nghĩ xấu xa như vậy đi.

Các em lúc đó đều cúi đầu và xấu hổ. Cây chổi thứ hai trong cuộc đời chính là t́nh yêu thương. Chỉ có t́nh yêu chân thành mới xóa bỏ được hận thù trong tim ḿnh, khiến cho trái tim ḿnh luôn tỏa sáng. Từ đó hạnh phúc, may mắn, nụ cười sẽ tràn ngập thế gian này.




Cây chổi thứ ba

Người ta đồn rằng ở gần chân núi nọ có chôn rất nhiều kim cương. Có một người đàn ông lên đường tới nơi đó. Lúc đi th́ anh ta đi rất nhanh. Những cảnh đẹp bên đường chẳng làm anh chú ư đến. Thời gian dần qua, anh cảm thấy mệt mỏi. Bước chân của anh chậm dần lại. Khi đi chậm lại, anh mới phát hiện bên đường có rất nhiều viên đá nhỏ có h́nh thù rất lạ. Màu sắc của nó rất rực rỡ. V́ quá mê mẩn nó mà anh đă lựa chọn những viên đá đẹp này cho vào túi để kim cương. Trên đường đi, anh nhặt hết tất cả viên đá mà anh thấy đẹp nhất. Càng ngày túi đựng càng nặng. Cuối cùng, anh đă ngă trên con đường tiến đến ngọn núi kia. Những viên kim cương xinh đẹp vẫn nằm ở rất xa lóe lên hào quang mê mẩn ḷng người.


Cây chổi cuối cùng chính là sự kiên tŕ. Kiên tŕ theo đuổi những điều ta mong muốn đó là điều quan trọng nhất. Có lúc ta cảm thấy mệt mỏi, chán chường, mất sức lực và tinh thần. Có lúc phải đi chậm lại, đủ thứ cám dỗ xuất hiện. Chỉ có cây chổi kiên tŕ mới quét sạch cám dỗ trên con đường đi của ḿnh để bạn không bị ràng buộc vào những cám dỗ đó, từ đó bạn sẽ đi đến được nơi ḿnh mong ước.




Theo secretchina

florida80
12-08-2019, 21:30
Bí Ẩn Cô Gái Nhớ Được 10 Kiếp Sống Trước Đây Của Ḿnh








Trường hợp cô gái Joey Verwey có khả năng nhớ lại cả 10 kiếp sống trước đây của ḿnh là bằng chứng sinh động nhất khẳng định sự tồn tại của luân hồi tái sinh đầy huyền bí.


Luân hồi thực sự là một vấn đề khiến cho người ta cảm thấy khó hiểu nhất và luôn đi t́m lời giải đáp hợp lư. Từ khi mới 3 tuổi, cô gái Joey Verwey đă kể với gia đ́nh về một số câu chuyện đáng kinh ngạc, rằng cô có thể nhớ được mười kiếp luân hồi trước đây của ḿnh. Những câu chuyện được kể lại rất rơ ràng và chi tiết, điều mà cô không thể nào tự ḿnh t́m hiểu được.




Khi cô lên năm tuổi, cô thường xuyên gặp gỡ với các giáo sư cận tâm lư học, những bậc thầy về luân hồi, thôi miên, và phóng viên điều tra…tất cả đều kết luận rằng đứa trẻ này cung cấp những bằng chứng thuyết phục nhất chứng tỏ hiện tượng đầu thai chuyển kiếp là thực sự tồn tại.




Kiếp đầu tiên của cô là một người sống trong hang động khoảng 200 triệu năm trước. Cô nhớ rằng đă từng bị một con khủng long truy đuổi, và bỏ quên những công cụ bằng đá và xương phía sau một hang động.




Hiện tại, cô có thể dẫn các nhà điều tra đến vị trí của hàng loạt các hang động ở Nam Phi mà cô chưa bao giờ thấy trước đó. Các hang động nơi mà người ta phát hiện ra dấu vết của đời sống nguyên thủy.




Kiếp sống thứ hai, cô sống như một nô lệ tại Ai Cập, những kư ức với độ chính xác hoàn hảo về địa vị khổ sai của một nô lệ, cùng kỹ thuật cổ xưa để xây dựng những con đường bằng đá của họ.




Một kiếp khác, những kư ức về nó khá mơ hồ, cô nhớ lại ḿnh mang một tấm mạng che mặt, nh́n giống một vị công chúa, đang ngồi trong chiếc kiệu trên lưng của một con voi.




Cô nhớ rất chi tiết một kiếp sống là một tín đồ Cơ Đốc giáo bị bức hại dưới triều đại của Hoàng đế La Mă Nero độc ác, trong thế kỷ đầu tiên của cuộc khủng bố, nơi cô có thể đă gặp Thánh Peter.




Cô cũng nhớ lại kiếp sống tại Nam Phi vào đầu những năm 1900, là một đứa cháu của Tổng thống Paul Kruger thời bấy giờ, sau đó lớn lên lấy hai người chồng và có mười đứa con. Qua điều tra, những người này hoàn toàn có thật, đồng thời phát hiện ra rằng một trong những đứa con của cô lúc đó vẫn c̣n sống và đang ở tuổi 90.




Khi Joey 5 tuổi đă gặp người phụ nữ cao tuổi này, người này lập tức nhận ra đó là mẹ của ḿnh, cả hai đă thân quen từ lâu, thật khó tin 2 người đă từng là người thân trong gia đ́nh hàng chục năm trước.




Tuệ Tâm, theo Strange Mysteries

florida80
12-08-2019, 21:32
Chuyện Chúng Ḿnh - Viết Bằng Tên Các Bản Nhạc - Nguyễn Hữu Huấn







Anh là người LÍNH TRẬN MIỀN XA và là NGƯỜI XA THÀNH PHỐ . Anh vẫn sống cuộc đời BỀNH BỒNG như con NGỰA HOANG vào một BUỔI SÁNG MÙA XUÂN bôn ba trên BỐN VÙNG CHIẾN THUẬT . Anh vẫn NHƯ CÁNH VẠC BAY theo bóng CON THUYỀN KHÔNG BẾN, ḥa với CÁT BỤI T̀NH XA trong ĐÔI MẮT NGƯỜI XƯA, để nh́n MÂY LANG THANG như kẻ MỘNG DU theo VẾT CHIM BAY và khóc cho TUỔI ĐÁ BUỒN.

Sau 24 GIỜ PHÉP trở về với TIẾNG MƯA ĐÊM của CHIỀU PHI TRƯỜNG hoang vắng, anh với CON TIM THẬT THÀ hằng nguyện cầu LẠY TRỜI CHO CON ĐƯỢC B̀NH YÊN, để anh sẽ được RU EM TRỜI MƯA THÁNG TÁM. Anh hằng ao ước XIN MỘT NGÀY MAI CÓ NHAU để ANH VỀ VỚI EM trong một ĐÁM CƯỚI NHÀ BINH, một ĐÁM CƯỚI NGHÈO nhưng thắm đậm t́nh DUYÊN QUÊ, và để em ĐỪNG TRÁCH LÍNH VÔ T̀NH …

Ṛng ră BẢY NGÀY CHỜ MONG, anh đă nhận được LÁ THƯ GỞI NGƯỜI CHIẾN TUYẾN em viết cho anh. Em bảo em BUỒN bởi v́ anh vẫn SAO CHƯA THẤY HỒI ÂM và bỏ mặc NGƯỜI YÊU CÔ ĐƠN lang thang ôm NIỀM ĐAU CỦA CÁT trong những chiều MƯA TRÊN BIỂN VẮNG. Em trách anh thích chạy theo những HẠNH PHÚC LANG THANG mà chỉ dành cho em một thứ HẠNH PHÚC NỬA VỜI và c̣n dọa sẽ GẶP NHAU LÀM NGƠ nữa…

Này NGƯỜI YÊU VĂN KHOA của anh ơi ! Anh là LÍNH MÀ EM, nhưng là một NGƯỜI LÍNH CHUNG T̀NH, chẳng bao giờ biết ĐỂ QUÊN CON TIM nơi TRƯNG VƯƠNG KHUNG CỬA MÙA THU nào đó ! Anh vốn là CHÀNG TRAI THẾ HỆ trong buổi loạn ly, và trên suốt CON ĐƯỜNG MANG TÊN EM anh vẫn chưa đi hết nổi NỬA BƯỚC ĐƯỜNG T̀NH, nhưng vẫn muốn có ǵ tạm gọi là CHÚT QUÀ CHO QUÊ HƯƠNG. Cho dù MÙA ĐÔNG CỦA ANH có TUYẾT RƠI buốt giá, nhưng NIỀM THƯƠNG NHỚ ấy vẫn là CHÚT VẤN VƯƠNG TRONG TIM, và anh xin giữ lại những HOÀI CẢM ấy như một chút HẠNH PHÚC DỊU DÀNG trong những chiều NẮNG HẠ êm đềm.

NẾU TA ĐỪNG QUEN NHAU th́ em nào phải BÂNG KHUÂNG CHIỀU NỘI TRÚ với những GIỌT NẮNG BÊN THỀM. Vậy th́ em HĂY CỨ VUI NHƯ MỌI NGÀY và HĂY YÊU NHƯ CHƯA YÊU LẦN NÀO nghe em, bởi v́ KHÔNG PHẢI TẠI CHÚNG M̀NH đâu em nhé !

Trong MỘT CHUYẾN BAY ĐÊM cùng với những CHUYẾN TÀU HOÀNG HÔN, tàu anh bay cao như CUỐN THEO CHIỀU GIÓ, bỏ lại THÀNH PHỐ SAU LƯNG để đi t́m NGƯỜI Ở LẠI CHARLIE trong khu RỪNG XƯA ĐĂ KHÉP. Anh bay trong vùng TUYẾT TRẮNG vây quanh, như những VẾT CHIM BAY trên gịng SUỐI TÓC em chạy dài trên TÀ ÁO XANH trong một ngày CHỦ NHẬT TƯƠI HỒNG.

Anh đă GỢI GIẤC MƠ XƯA để nh́n thấy MƯA TRONG MẮT EM và nghe được TIẾNG HÁT NỬA VỜI. Những NỖI NHỚ MỊT MÙ ấy phải chăng là một thứ t́nh MONG MANH trong MỘT GIẤC MƠ HOA, mà qua NHỮNG CON MẮT TRẦN GIAN người ta vẫn bảo là T̀NH ĐẾN RỒI ĐI, nhưng anh lại gọi đó là T̀NH LÍNH .

C̣n EM TÔI, em là NGƯỜI CON GÁI VIỆT NAM DA VÀNG, em duyên dáng hơn NÀNG TRUNG HOA XINH ĐẸP, em ngát thơm hơn cả CÁNH HỒNG TRUNG QUỐC trổ hương, v́ em chính là CÔ BẮC KỲ NHO NHỎ trong THUNG LŨNG MÀU HỒNG với HUYỀN THOẠI CỦA MỘT NGƯỜI CON GÁI.

florida80
12-08-2019, 21:32
Nào ngờ, TA ĐĂ YÊU EM LẦM LỠ v́ trời bắt em mang một PHẬN GÁI THUYỀN QUYÊN như NGƯỜI T̀NH ELISÉE đa đoan đang chớm bước vào TUỔI BIẾT BUỒN. Em thích sống trong KIẾP ĐAM MÊ của một NGÀY MAI CHIỀU TỐI VỘI VÀNG và đắm ch́m trong những CƠN LỐC CỦA T̀NH YÊU.

Em thường khát khao những GIÂY PHÚT THẦN TIÊN để mong được NGẤT SAY MEN T̀NH với những BƯỚC T̀NH HỒNG của chuỗi ngày T̀NH HÈ RỰC NẮNG. Và cũng chính em là NGƯỜI ĐI TRONG ĐÊM nên chỉ nh́n thấy mảnh MẶT TRỜI ĐEN với những cuộc T̀NH NHƯ BÓNG MA . Ấy thế mà em vẫn TẠ ƠN ĐỜI, chỉ v́ em đă LẦM mà tưởng rằng đời đă ĐƯA EM VÀO HẠ. Rồi NHƯ ĐÁ NGÂY NGÔ chơ vơ TRÊN ĐỈNH MÙA ĐÔNG vào một lần ANH ĐI CHIẾN DỊCH, nhờ ĐÓM MẮT HỎA CHÂU soi sáng thay cho những ÁNH ĐÈN MÀU trong một ĐÊM BUỒN TỈNH LẺ, anh đă XIN TỰ HỎI M̀NH để viết cho em một BỨC TÂM THƯ được trích ra từ trường khúc T̀NH THƯ CỦA LÍNH.

Đó là những LỜI BUỒN THÁNH mà loài người đă phổ thành tấu khúc MỘT LẦN MIÊN VIỄN XÓT XA.Đó là những LỜI CUỐI của một CHIỀU KHÚC mà anh ước ao MỘT LẦN NÀO CHO TÔI GẶP LẠI EM. Và BÀI THÁNH CA BUỒN ấy đă ghi lại những DẤU VẾT T̀NH TA, để trong anh MỘT NGÀY NHƯ MỌI NGÀY vẫn NHƯ CHIẾC QUE DIÊM chợt lóe lên những NỖI NHỚ MONG MANH của cả MỘT ĐỜI TAN VỠ, tan theo từng GIỌT NƯỚC MẮT NGÀ chứa chan trong VŨNG LẦY CỦA CHÚNG TA .

THƯỞ ẤY CÓ EM, ta đă TẶNG NHAU ĐÓA HỒNG của những ngày T̀NH C̉N LẤT PHẤT MƯA BAY. Anh vẫn thường gọi em là QUỲNH HƯƠNG, là BÉ YÊU và EM NHƯ MỘT NỤ HỒNG thơm ngát. NGÀY ẤY M̀NH QUEN NHAU, ngày ấy EM HIỀN NHƯ MA-SƠ, trong trắng với TRÁI TIM C̉N TRINH, và chúng ta đă d́u nhau đến chốn THIÊN ĐÀNG T̀NH ÁI. LÀM SAO TÔI QUÊN ĐƯỢC ngày EM ĐẾN THĂM ANH MỘT CHIỀU MƯA khi anh đang ngụp lặn với những NIỀM VUI CÔ ĐƠN trong một CĂN NHÀ NGOẠI Ô hẻo lánh.

EM ĐẸP NHƯ MƠ bềnh bồng trong chiếc ÁO LỤA HÀ ĐÔNG, miệng khẽ nói: nào là VẪN MĂI YÊU ANH, nào là MỘT ĐỜI YÊU ANH và c̣n ghé sát bên anh th́ thầm …ANH LÀ TẤT CẢ. Anh đă như ngụp lặn trong CƠN MƯA HỒNG của một mùa THU QUYẾN RŨ giăng giăng LÁ ĐỔ MUÔN CHIỀU, để rồi anh cũng cất cao tiếng hát…VÀ TÔI CŨNG YÊU EM .

Ôi ! Những T̀NH KHÚC CHIỀU MƯA vang vang trong cơn MƯA CHIỀU KỶ NIỆM , để hồn anh GỞI GIÓ CHO MÂY NGÀN BAY và để em chẳng c̣n biết BÂY GIỜ THÁNG MẤY. Lúc ấy MÀU MẮT NHUNG của em khép kín, để cho anh mân mê V̉NG TR̉N TRÊN BĂI CÁT ÊM bên cạnh khu RỪNG XƯA LÁ THẤP, nép thân dưới hai đỉnh HOA VÀNG thơm mùi sữa mẹ.

Anh đă XIN THỜI GIAN NGỪNG TRÔI để được đổ tràn trong em những giọt CUỐI CÙNG CHO MỘT T̀NH YÊU . Em đă QUÊN CẢ LỐI VỀ và nằm im ĺm NHƯ GIẤC CHIÊM BAO để uống cạn hết NỖI ĐAU DỊU DÀNG này… Kể từ ngày T̀NH NỒNG TRAO ANH mà không MỘT CHÚT SUY TƯ ấy, em đă trở thành ĐÀN BÀ, hay nói đúng hơn là NGƯỜI ĐÀN BÀ TRONG T̀NH YÊU.

Cũng từ đó ÁO ANH SỨT CHỈ ĐƯỜNG TÀ và anh cũng đă trở thành ĐÀN ÔNG, tưởng ḿnh đă nắm chắc được chùm CH̀A KHÓA T̀NH YÊU trong tay, rồi DỪNG BƯỚC GIANG HỒ và nghêu ngao GỌI NGƯỜI YÊU DẤU. Nào ngờ đâu, kể từ ngày MÁU NHUỘM BĂI THƯỢNG HẢI với VẾT THƯƠNG CUỐI CÙNG ấy, bỗng nhiên BIỆT KINH KỲ !!!

florida80
12-08-2019, 21:33
Bây giờ đây, anh chỉ biết xin được CẢM ƠN EM YÊU DẤU đă cho anh những PHÚT NGÂY THƯỜNG TRONG ĐÊM vào một MÙA HÈ VÔ TẬN với NGƯỜI T̀NH TRĂM NĂM đă mất. Anh đă gọi đó là T̀NH NGHỆ SĨ, là BĂO T̀NH, là T̀NH SỬ ROMÉO-JULIETTE và vẫn thầm nguyện XIN C̉N GỌI TÊN NHAU măi măi .

Nhưng rồi NHỮNG NGÀY YÊU NHAU trên suốt cả CON ĐƯỜNG T̀NH TA ĐI bỗng mang dấu vết của một GIẤC MƠ KHÔNG ĐẾN HAI LẦN. Ai ngờ đâu, lần TIỄN EM NƠI PHI TRƯỜNG hôm ấy lại là LẦN TIỄN ĐƯA CUỐI CÙNG. Anh LÊN XE TIỄN EM ĐI mà ḷng thầm muốn TRÁCH NGƯỜI ĐI. Em đă SANG NGANG với NHỮNG BƯỚC CHÂN ÂM THẦM khi MÙA ĐÔNG SẮP ĐẾN, và em đă LẠNH LÙNG nỡ ḷng DỨT ĐƯỜNG TƠ để con tàu CHUYỂN BẾN, cuốn trôi đi gịng NƯỚC MẮT CỦA MỘT LINH HỒN. Và rồi, EM C̉N NHỚ HAY ĐĂ QUÊN một ĐÊM BUỒN XÓT XA dạo ấy,
NGHẸN NGÀO em đă hỏi anh :
– AI BUỒN HƠN AI ?


Lúc đó anh vẫn c̣n MƠ KHÚC TƯƠNG PHÙNG của MỘNG BAN ĐẦU cho dù chất chứa TRĂM NHỚ NGÀN
THƯƠNG, và anh đă trả lời rằng :
– Hỡi NGƯỜI T̀NH LARA của anh, anh vẫn YÊU EM DÀI LÂU, anh vẫn măi YÊU EM BẰNG TRÁI TIM ANH !
Và TRƯỚC GIỜ TẠM BIỆT em c̣n hứa với anh rằng NGÀN NĂM VẪN ĐỢI !!!

Thế là EM ĐĂ ĐI RỒI, mang theo cả NHỮNG LỜI RU CUỐI của một MÙA THU CHẾT. C̣n anh , anh là NGƯỜI XA VỀ THÀNH PHỐ với NỬA HỒN THƯƠNG ĐAU, thất thểu như NGƯỜI CHẾT TRỞ VỀ trong CHIỀU MỘT M̀NH QUA PHỐ và ôm trọn lấy CHUYỆN PHIM BUỒN của một DUYÊN KIẾP phũ phàng.

Anh đă lê những BƯỚC CHÂN CHIỀU CHỦ NHẬT trong CƠN MƯA PHÙN vào một CHIỀU TRÊN PHÁ TAM GIANG, một buổi CHIỀU mà anh nghĩ CHƯA CHIỀU NÀO BUỒN BẰNG CHIỀU NAY. Anh đi vội qua phía GIÁO ĐƯỜNG IN BÓNG, miệng lâm râm GỌI EM NHƯ ĐÓA HOA SẦU và khấn nguyện rằng : “LẠY CHÚA CON LÀ NGƯỜI NGOẠI ĐẠO, nhưng con xin măi được THEO DẤU CHÂN NGƯỜI …”.

Rồi như BÁNH XE LĂNG TỬ đẩy đưa sau những ĐÊM DÀI CHIẾN TUYẾN , anh đă GIĂ TỪ VŨ KHÍ để cùng với NGƯỜI BẠN THÂN TÊN BUỒN thừa lúc TRĂNG RỤNG XUỐNG CẦU trong một ĐÊM CHÔN DẦU VƯỢT BIỂN, đă cùng nhau thề nguyền THÀ CHẾT TRÊN BIỂN ĐÔNG, ra đi trên CON THUYỀN VIỄN XỨ . Anh quyết XÓA TÊN NGƯỜI T̀NH và bỏ lại SÀI G̉N NIỀM NHỚ KHÔNG TÊN trên một CHUYẾN Đ̉ VĨ TUYẾN, đi theo LỜi GỌI CHÂN MÂY, theo đám hải âu BAY ĐI CÁNH CHIM BIỂN muôn trùng.

Anh đă GIĂ BIỆT SÀI G̉N để trở thành NGƯỜI DI TẢN BUỒN, mà trong tim vẫn ấp ủ một GIẤC MƠ HỒI HƯƠNG…
Rồi cứ thế, MỘT NGÀY TRÊN BI ĐÔNG ngồi đếm từng cánh HOA BIỂN là một ngày anh đă KHÓC CHO MỘT THÀNH PHỐ MẤT TÊN, thương cho CHUYỆN MỘT CHIẾC CẦU ĐĂ GẪY năm xưa và nuối tiếc CUỘC T̀NH THOÁNG BAY của chúng ḿnh hôm nào.

Mai sau nếu có AI TRỞ VỀ XỨ VIỆT, xin gởi dùm tôi câu HÁT CHO NGƯỜI Ở LẠI, xin nhờ ĐÀN CHIM THA PHƯƠNG gửi trả về NGƯỜI T̀NH VIỆT NAM cuộc T̀NH LẦM LỠ năm xưa.

Từ đây, TÔI VỚI TRỜI BƠ VƠ như người LỮ KHÁCH TRONG MƯA giữa HAI KHUNG TRỜi CÁCH BIỆT, mà thẫn thờ ĐI T̀M THƯƠNG YÊU. Nhiều lúc TƯỞNG RẰNG ĐĂ QUÊN, nhưng sao vẫn quá NGẬM NGÙI và đắng cay như những GIỌT CÀ PHÊ, cũng chỉ v́ T̀NH ĐẦU VẪN KHÓ PHAI. Nếu NGÀY MAI KHI TÔI CHẾT ĐI, ai sẽ t́m lại cho tôi CÂY ĐÀN BỎ QUÊN của MÙA HÈ NĂM ẤY ?

florida80
12-08-2019, 21:34
Ai dám nói T̀NH CHỈ ĐẸP KHI C̉N DANG DỞ ? Ai c̣n nhớ cho CHUYỆN T̀NH CỦA NGƯỜI TRINH NỮ TÊN
THI ? Bây giờ QUÊ HƯƠNG BỎ LẠI và trong anh CHỈ CÓ EM giữa một GỈNG SÔNG KỶ NIỆM . Cho dù đă quá MUỘN MÀNG nhưng anh cũng xin TRẢ LẠI EM YÊU cuộc t́nh SI MÊ của một lần LẦM LỠ .

SÀI G̉N BÂY GIỜ BUỒN KHÔNG EM ? hay em vẫn RONG CHƠI DƯỚI TRỜI QUÊN LĂNG, để anh ôm trọn TRÁI TIM NGỤC TÙ của MỘT THỜI ĐỂ YÊU VÀ MỘT THỜI ĐỂ CHẾT ? MƯA SÀI G̉N CÓ BUỒN KHÔNG EM và em có BAO GIỜ BIẾT TƯƠNG TƯ trong những chiều MƯA QUA THÀNH PHỐ vào MẤY ĐỘ THU VỀ ?

Hay em đă mang T̀NH YÊU TRẢ LẠI TRĂNG SAO và đă vội QUÊN ĐI T̀NH YÊU CŨ, để anh ngồi đây BÊN CẦU BIÊN GIỚI mà KHÓC MỘT GỈNG SÔNG với BIỂN NHỚ muôn trùng ?
MƯA SÀI G̉N MƯA HÀ NỘI có làm ƯỚT MI của ĐÔI MẮT NGƯỜI SƠN TÂY, có làm NGƯỜI YÊU TÔI KHÓC trong những chiều SÀI G̉N THỨ BẢY ? C̉N TUỔI NÀO CHO EM giữa những MỘNG PHÙ DU cám dỗ vây quanh ?

Bên này, anh vẫn NH̀N NHỮNG MÙA THU ĐI để măi trách trời SAO VẪN C̉N MƯA RƠI, vẫn măi lang thang trên con ĐƯỜNG XA ƯỚT MƯA rồi tự hỏi M̀NH MẤT NHAU BAO GIỜ ?
THÔI ĐỪNG NHẮC CHUYỆN ĐĂ QUA làm ǵ nữa, cho DÙ T̀NH YÊU ĐĂ MẤT bởi v́ T̀NH NGHĨA ĐÔI TA
CÓ THẾ THÔI.

Bây giờ NGƯỜI T̀NH TRĂM NĂM đă biến thành T̀NH LỠ TRĂM NĂM và T̀NH KHÔNG SUY TƯ nay chỉ c̣n là một thứ T̀NH THIÊN THU, là T̀NH BƠ VƠ, là T̀NH GIAN DỐI. Cho dù NGƯỜI C̉N ĐÓ TA C̉N ĐÂY nhưng cũng chỉ là T̀NH CÓ NHƯ KHÔNG và YÊU ĐƯƠNG CHỈ LÀ THẾ phải không em ?

Anh xin TRẢ LẠI EM YÊU tất cả những ǵ của MƯỜI NĂM T̀NH CŨ và cho dù T̀NH VỖ CÁNH BAY rồi, nhưng anh cũng vẫn xin làm BÀI THƠ CUỐI CÙNG như một NIỆM KHÚC CUỐI cho những NGÀY ĐÁ ĐƠM BÔNG của HAI MƯƠI NĂM T̀NH CŨ xa xưa.

THÔI ! Tất cả đă trở thành DĨ VĂNG rồi, hăy CHO TÔI ĐƯỢC MỘT LẦN can đảm để GIẾT NGƯỜI TRONG MỘNG, để mong sao quên đi THÚ ĐAU THƯƠNG này, và CON TIM SẼ VUI TRỞ LẠI không chừng ! Hăy cho tôi thành những GIỌT MƯA TRÊN LÁ để ấp ủ măi LỜI NGUYỆN TRONG TÙ hôm xưa trong GIẤC NGỦ CÔ ĐƠN hôm nay. Tôi muốn ḿnh THÀ NHƯ GIỌT MƯA rơi tơi tả trên những CHIẾC LÁ CUỐI CÙNG, cầu mong tưới mát NHỮNG ĐỒI HOA SIM cho người .

Tôi cũng XIN LÀM CHIM RỪNG NÚI để mong chờ ngày TUNG CÁNH CHIM T̀M VỀ TỔ ẤM, để được bay trên cánh ĐỒNG XANH bao la, bay măi tận VỀ NƠI ĐẤT HỨA xa xăm, rồi cất tiếng kêu HẸN EM SÀI G̉N.


Tôi cũng sẽ rong ca BÀI CUỐI CHO NGƯỜI T̀NH như một KỶ VẬT CHO EM biết ngày nào trao. Hăy cố nén cơn đau và cất tiếng BUỒN ƠI XIN HĂY QUÊN, hăy mạnh dạn nói rằng BUỒN ƠI TA CHÀO MI, rồi thu hết can đảm mà OẲN TÙ T̀ với cuộc đời c̣n lại, và sau cùng sẽ tự nhủ ḿnh rằng : SỨC MẤY MÀ BUỒN, BỎ ĐI TÁM…




NGUYỄN HỮU HUẤN

florida80
12-08-2019, 21:34
Đại Bản Doanh Có Thực Của 8 Môn Phái "Tiếu Ngạo Giang Hồ"



Du khách có thể tới thăm đại bản doanh của các môn phải nổi tiếng như Hoa Sơn, Vơ Đang, Thiếu Lâm... Các địa danh này có phong cảnh hữu t́nh, đẹp như chốn thần tiên.





Bản doanh phái Hoa Sơn: Phái Hoa Sơn có bản doanh nằm trên núi Hoa Sơn, thuộc dăy Tần Lĩnh phía nam tỉnh Thiểm Tây. Môn phái này nổi danh với Hoa Sơn kiếm pháp và Tử hà thần công. Ảnh: Xinhuanet.






Hoa Sơn có phong cảnh tuyệt đẹp, với những vách đá dựng đứng, thung lũng phủ mây nên thơ. Ảnh: Aitupian.






Thời gian gần đây, Hoa Sơn c̣n thu hút nhiều du khách tới chinh phục tuyến đường được mệnh danh là nguy hiểm nhất thế giới. Ảnh: Worldofasp.






Bản doanh phái Hành Sơn: Môn phái nổi tiếng với các cao thủ kiếm thuật mê âm nhạc này đóng tại thành Hành Dương dưới chân dăy núi Hành Sơn, tỉnh Hồ Nam. Ảnh: Jsguolv.






Núi Hành Sơn có 72 đỉnh, với khoảng 200 công tŕnh Đạo giáo và Phật giáo. Trong đó, nổi tiếng nhất là đền Nam Việt với diện tích hơn 100.000 m2. Ảnh: 3us.






Vào mùa đông, tuyết phủ trắng xóa khiến núi Hành Sơn có vẻ đẹp lăng mạn như trong một thế giới khác. Ảnh: Chinadaily

florida80
12-08-2019, 21:35
Bản doanh phái Hằng Sơn: Kiếm phái Hằng Sơn nằm trên núi Hằng Sơn ở tỉnh Sơn Tây. Đời đời đệ tử đều là nữ giới. Hằng Sơn có đỉnh cao nhất là Thiên Phong Lĩnh (2.016 m), phong cảnh vừa hùng vĩ, vừa hiểm trở, với nhiều đền chùa, miếu mạo. Ảnh: Shanxichina.






Chùa Huyền Không nổi tiếng nằm cách cửa núi Hằng Sơn 3 km, với kiến trúc độc đáo, được mô tả là "kỳ, huyền, xảo". Ảnh: Walldesk.






Bản doanh phái Tung Sơn: Nằm ở trên đỉnh Thái Thất thuộc dăy Tung Sơn, tỉnh Hà Nam, môn phái có nhiều cao thủ từ cả hắc giới và bạch giới. Núi Thái Thất có phong cảnh ngoạn mục, hiểm trở. Ảnh: Chinaeztour.






Bản doanh phái Thái Sơn: Môn phái này tọa lạc ở núi Thái Sơn, trung tâm của Đạo giáo. Đây là một trong số ít những địa điểm nhận được cả hai danh hiệu Di sản thiên nhiên và Di sản văn hóa thế giới. Ảnh: Fengniao.






Thái Sơn có đỉnh Ngọc Hoàng cao 1.545 m so với mặt nước biển, thế núi hiểm trở, có nhiều đền chùa, miếu mạo linh thiêng. Ảnh: Chinatravelca.






Bản doanh phái Thiếu Lâm: Cũng thuộc khu vực Tung Sơn, môn phái này tập trung ở Thiếu Lâm Tự trên đỉnh Thiếu Thất. Ảnh: Shaolin-huwei.






Quần thể tôn giáo có các chùa tháp với kiến trúc độc đáo, cạnh những đỉnh núi hùng vĩ. Ảnh: CNN.

florida80
12-08-2019, 21:37
Nhật Kư Của Việt Kiều Mỹ Khi Ghé Thăm Xứ Úc Tḥi Ḷi









Có lẽ ai cũng biết sau 1975 người việt hải ngoại tập trung chủ yếu ở những nước như Mỹ, Canada, Pháp, Anh và cuối cùng là Úc, Hongkong…Những ḍng tâm sự sau là của một bút kư người Việt sống tại Mỹ và sự ngạc nhiên thú vị của tác giả khi lần đầu đặt chân đến xứ Úc.


Bắt đầu ḍng nhật kư



Tôi không biết tại sao người Việt ở Úc lại đặt tên cho xứ này là Xứ Tḥi Ḷi. Có lẽ tại xứ này có nhiều cá tḥi ḷi là một loại cá bống trắng hay sao đó mà ngay hôm đến Úc, ghé thăm nhà bạn tôi, trong bữa cơm đầu tiên, trên bàn ăn, tôi đă thấy có mặt đĩa cá tḥi ḷi tẩm bột chiên.




Cái tên “Xứ tḥi ḷi” nghe sao mà t́nh tự dân tộc, đậm đà ruộng lúa, nương dâu, đồng chua, nước mặn vô kể. Úc c̣n có cái tên là “Miệt dưới” hay “Miệt vườn”, gợi nhớ tới bóng dừa, hoa cau, con đ̣, mái chèo thênh thang sóng nước rập rờn một miền nam nắng cháy. Nó khiến tôi thấy mến, tự nhủ ḷng, ḿnh phải đi Úc một chuyến. Nhân đứa cháu lấy chồng mời tôi qua dự đám cưới, thế là ḿnh có cớ “qua bên ấy xem thử” cái xứ tḥi ḷi có quê như cái tên không?




Nghe tôi đi chơi Úc, bạn bè ai cũng háo hức. Họ nhắn, nhớ kể chuyện xứ “Down under” cho họ nghe. Mấy đứa cháu th́ nhắc, đem về cho tụi nó con Kangaroo hay con Koala. Tôi không hào hứng lắm khi nghĩ tới đường bay dài 23 tiếng đồng hồ từ Mỹ tới Brisbane mà phải ghé tới hai trạm Melbourne và Sydney để lấy thêm khách. Có lẽ nỗi trở ngại về địa dư quá xa xôi mà dân Mỹ ít ai đi du lịch Úc châu chăng? Hơn nữa, thời tiết hai nơi lại trái ngược hẳn nhau, nên mỗi mùa hè vừa dự định đi Úc tôi bỗng đổi ư v́ sợ qua Úc trúng phải mùa đông mà tôi rất ghét đi du lịch trong mùa lạnh.






Tôi được ngồi máy bay có h́nh con “gà rù” (Kangaroo) của hăng Qantas mà bay rề rề đến 23 tiếng qua Úc




Cuối cùng tôi cũng được cỡi Kangaroo qua Úc. Nói đùa chứ tôi được ngồi máy bay có h́nh con “gà rù” (Kangaroo) của hăng Qantas mà bay rề rề đến 23 tiếng qua Úc. V́ mua vé trễ nên tôi bị hai chuyến bay chuyển tiếp thành hơi lâu, chứ nếu bay thẳng tôi chỉ phải ngồi 14 tiếng thôi.




Tôi đến Brisbane buổi sáng. Vừa xuống máy bay, tôi đă cảm được làn gió mơn man từ đâu thổi đến báo hiệu một ngày mát trời, không nhiều nắng. Brisbane là một thành phố nổi tiếng với những cánh buồm, biển xanh và cát trắng. Nó cũng là thủ phủ và là thành phố đông nhất bang Queensland của Úc. Queensland quanh năm nắng ấm, lại có bờ biển vàng (Gold coast) là nơi có vùng san hô Great Barrier Reef. Dăy san hô ngầm lớn nhất thế giới này đă được cơ quan Liên Hiệp Quốc (Unesco) xếp vào hàng di sản thiên nhiên hiếm qúy của nhân loại.

florida80
12-08-2019, 21:37
Tôi được chở đi thăm thành phố biển nên thơ. Cái khác biệt đầu tiên đập vào mắt tôi là h́nh dáng bên ngoài của người Úc. Họ ăn mặc ít chạy theo thời trang như người Âu châu nhưng nét mặt và lối cư xử tôi thấy mài mại dân Ăng lê theo đúng cái câu “Lạnh và phớt tỉnh như Ăng Lê” vậy. Nh́n chung người Úc khoẻ mạnh, ít có người mập ph́, tôi để ư (ngay tại Sydney cũng vậy) có nhiều tiệm bán dụng cụ thể thao hay cắm trại ngoài trời. Tôi đoán dân Úc chuộng thể thao và thiên nhiên nên họ trông cân đối hơn người Mỹ. Ngay đến trong công viên gần băi biển Sunshine Coast chính phủ cũng cho đặt vài dụng cụ tập thể thao với mục đích khuyến khích người dân năng tập thể thao.




Bờ Biển Vàng (Gold Coast) dập d́u du khách. Cũng giống những băi biển du lịch khác, Gold coast đầy những cửa tiệm bán quà lưu niệm và thức ăn nhanh. Tôi thấy không những ở đây, phi trường và Sydney(c̣n nơi khác ở Úc mà tôi không rơ) có rất nhiều những tiệm bán thức ăn nhanh. Kỹ nghệ fast food của Mỹ xâm chiếm thị trường Úc mạnh mẽ không biết từ hồi nào mà tôi thấy các hiệu ăn nhanh như Mac Donald, Hungry Jack’s (chi nhánh của Burger King), KFC có mặt ở khắp nơi. Trẻ em xứ này hệt như Mỹ mê ông Mac ngày đêm. Tính đến nay Mac Donald (theo cách viết trên bảng hiệu ở Úc- McDonald’s) đă có khoảng 780 tiệm, thuê mướn 85,000 nhân viên trên toàn nước Úc.






Bờ Biển Vàng (Gold Coast)




Du khách ghé Bờ Biển Vàng ai cũng bị thu hút bởi h́nh ảnh tươi mát rất đẹp của các cô Meter Maids mặc đồng phục bikini đi ṿng quanh khu du lịch. Theo định nghĩa nguyên thủy, Meter Maids là những người cảnh sát đi phạt các chiếc xe đậu quá giờ ở các meter. Nhưng để thu hút du khách, các tay doanh thương quanh khu này, bỏ tiền thuê các cô gái tóc vàng, có h́nh dáng tuyệt mỹ đi diễu hành dọc theo con phố biển. Mấy cô mang các túi đựng bạc cắc đến gần các meter “cứu bồ” du khách bằng cách bỏ thêm bạc cắc vào các meter bị quá hạn giờ. Du khách hay chạy lại chụp h́nh với các cô, nhất là nam giới. Tuyệt chiêu câu khách này của các tay doanh thương chỉ có tại đây.

Ngoài ra, Úc c̣n nổi tiếng với những băi biển nude rất đẹp, những băi biển của người giàu tiền mà nghèo quần áo.




Vài điều lạ ở Brisbane mà ở Mỹ không có, đi đâu tôi cũng thấy tấm bảng để trước nhà “Rainwater tank in use”. Hỏi ra mới biết dân chúng hưởng ứng chương tŕnh khuyến khích dùng nước mưa của chính phủ v́ nạn hạn hán. Ngoài vấn đề khan hiếm nước, tôi nghĩ chắc điện cũng mắc nên dân Úc ít dùng máy để sấy quần áo. Tôi thấy hầu như sân sau của nhà nào cũng có dây phơi và mọi thứ cứ tự nhiên phất phới như cờ lau tập trận. Số người dùng máy sấy có lẽ ít, theo người bạn tiết lộ, chắc chỉ trên dưới 30 % dân số toàn nước Úc. Ở Mỹ hầu như nhà nào cũng dùng máy sấy quần áo.









Một điều nữa, tôi cũng nghiệm ra dân Úc không thích nhận những bích chương quảng cáo thương mại cho lắm nên trên hộp thư của phần lớn các nhà tư nhân đều có ghi “No junk mail please”.




Rời Brisbane, tôi bay qua Sydney thăm bạn bè và thành phố cảng lớn và lâu đời nhất nước Úc. Tôi được bạn dắt đi xem Nhà hát Opera Sydney và Cầu Cảng (Harbour Bridge) vào một ngày mưa gió sụt sùi. Người bạn say sưa nói về kiến trúc rất đẹp và độc đáo của Nhà Hát h́nh vỏ ṣ này. Có người gọi nó là Nhà Hát Con Ṣ, người gọi là Nhà hát Ngao Hóng Gió. Nó không những đẹp v́ h́nh tượng nghệ thuật bên ngoài trông như những cánh buồm căng trong gió hay những cánh ṣ đang chen nhau mở rộng giữa ḷng đại dương mà c̣n là một sân khấu nghệ thuật lớn nổi tiếng của thế giới. Anh bạn tôi đă từng ra vào nhà hát này nhiều lần không những để thưởng ngoạn mà c̣n tŕnh tấu.

florida80
12-08-2019, 21:40
Tôi loanh quanh ở khu nhà hát và hải cảng ẩm ướt, gió lồng lộng thổi khiến tôi gây lạnh. Tôi ghé bên anh thổ dân Úc chụp h́nh với cây kèn độc đáo Didgeridoo của anh. Người Úc rất yêu âm nhạc và nghệ thuật, nên Nhà Hát Opera Sydney bận rộn quanh năm. Trong khi thổ dân Úc biết duy tŕ và phát huy âm nhạc cổ truyền của họ với sự sáng tạo và cách làm mới chúng bằng những kỹ thuật tân tiến nên những vở tŕnh diễn của họ ở nhà hát rất gây ấn tượng.




Lưu lại Úc vài ngày tôi mới thấm thía cái khổ của du khách Mỹ phải đương đầu với vật giá Úc. Mức sinh hoạt của hàng hoá, thực phẩm và giá cả ở Úc đắt hơn Mỹ tới hai, ba lần. Tôi hỏi ra mới biết lương tối thiểu ở Úc bây giờ là $14.31 trong khi ở Mỹ có $8.00. Có thế chứ, nhưng đi sâu vào các ngành nghề, mức lương bổng của các kỹ sư, bác sĩ, y tá..v..v…ở Úc so với Mỹ th́ tôi thấy không chênh lệch bao nhiêu, đôi khi c̣n thấp hơn Mỹ nữa. Tuy nhiên dân Úc được chính phủ lo toàn bộ về chi phí y tế, lệ phí khám bác sĩ, bệnh viện, chính phủ trả 100%. Hầu hết các loại thuốc đặc trị cần phải sử dụng lâu dài đều được chính phủ trả phụ cho bệnh nhân từ 70% – 90% giá bán qua chương tŕnh PBS (Pharmaceutical Benefits Scheme) do bộ y tế ban hành. Toàn dân Úc đều được hưởng quyền lợi này không cần phải mua bảo hiểm ǵ hết. Một người nếu có bảo hiểm chỉ thêm quyền được chọn tên bác sĩ và bệnh viện (tư) ḿnh muốn mà thôi. Trong khi dân Mỹ phải mua bảo hiểm y tế với một giá rất cao.




Hơn thế nữa, chính phủ Úc c̣n lồng trong sự đăi ngộ của an sinh xă hội là một chính sách cưỡng bách giáo dục. Tất cả trẻ em tại xứ Kangaroo đều là tài nguyên của nước Úc, cha mẹ chỉ là người nuôi dùm đứa trẻ này cho nước Úc mà thôi. Bất kể cha mẹ giàu hay nghèo mỗi đứa trẻ sinh ra chính phủ cho ngay bà mẹ một số tiền, gia giảm tùy theo t́nh trạng kinh tế của từng thời điểm, hiện nay là $5000 đô Úc. Ngoài ra hàng mỗi hai tuần, bộ xă hội sẽ tự động gửi (không cần phải đơn từ xin lănh ǵ hết) vào tài khoản(account) của cha mẹ một số tiền “family allowance” mà người Việt ở Úc hay gọi là “tiền sữa”, cho đến khi đứa bé được 18 tuổi. Tất cả học phí cho các nhà trẻ mẫu giáo, tiểu học, trung học chính phủ trả 100%, cha mẹ chỉ phụ thêm tiền sách vở, dụng cụ học đường v.v… Ngược lại, đứa trẻ sẽ “bị” cưỡng bách phải chích ngừa đầy đủ theo lịch, và đến trường học đủ buổi. Bộ xă hội liên kết với trường học (bằng computer) nơi gửi các báo cáo về đứa nhỏ, nếu cha mẹ không đem con chích ngừa đúng lịch, không cho con đi học là trọn bộ “tiền sữa” sẽ bị cắt ngay, chừng nào đi học lại đàng hoàng mới phát lại. Có nhiều bà mẹ Việt Nam, Tết dẫn mấy đưá nhỏ về VN chơi ham vui qua trễ, mấy đứa nhỏ bỏ học có khi cả tháng, bộ xă hội tự động cắt tiền sữa khi mấy đứa nhỏ đang ở ngoài nước Úc. Nếu nặng nề hơn, như chính phủ cảm thấy đứa trẻ bị bạc đăi về tinh thần (học hành không ổn định) hay thể xác (bị cha mẹ hay bất cứ ai đánh), th́ nó sẽ bị “tịch thu” cha mẹ không được quyền nuôi nó nữa, nhà nước sẽ giao cho nơi khác nuôi để nó được “ăn học” đàng hoàng hơn… Điều này làm cho nước Úc ngày nay có tỷ lệ zero phần trăm trẻ em bị mù chữ.

florida80
12-08-2019, 21:41
Lên bậc đại học chính phủ lại giúp đỡ sinh viên học sinh học lên cao bằng những tài trợ tài chánh (trả một phần lớn học phí đại học) hoặc cho vay. Hành động này không những nâng cao dân trí mà c̣n là một đầu tư to lớn vào chất xám quốc gia mang lại một tương lai giàu mạnh cho đất nước. Đất rộng, người thưa, tài nguyên phong phú, Úc c̣n có nhiều ngân quỹ tài trợ cho những chương tŕnh bảo tồn văn hoá nghệ thuật mà nhiều nước tiên tiến đang cố gắng làm mà v́ thiếu tiền không đeo đuổi nổi.




Ngoài ra, nước Úc c̣n là nơi rất chú trọng về cơ hội b́nh đẳng (equal opportunity) cho mọi người. Người thất nghiệp hay lợi tức thấp có việc phải đáo tụng đ́nh, chính phủ trợ cấp 100% chi phí luật sư qua chương tŕnh hỗ trợ luật pháp (legal aid) của bộ xă hội. Điều này giúp cho người nghèo không dễ bị người giàu … ăn hiếp bằng kiện tụng.




Bàn tay khéo léo đỡ đầu của chính phủ Úc cũng không quên đến dân tị nạn Việt Nam. Thảo nào ở Sydney, đi đâu tôi cũng nghe tiếng Việt líu lo, đúng là “Đất lành chim đậu”. Tôi được dắt đi thăm ba khu chợ Việt Nam ở Sydney. Tôi thích cấu trúc hợp quần của phố Việt ở đây. Nó tập trung các cửa tiệm vào vài con đường chính hơn là rải ra như lối phát triển dân cư của người ḿnh ở khu Little Sài G̣n ở Cali, Hoa Kỳ. Đi dọc theo một con đường chúng ta có thể vào tất cả các hàng ăn, tiệm tạp hoá, nhà thuốc tây hay nhà băng, chợ búa mà không phải lái xe v́ chúng nằm san sát vào nhau.






Đi dọc theo một con đường chúng ta có thể vào tất cả các hàng ăn, tiệm tạp hoá, nhà thuốc tây hay nhà băng, chợ búa mà không phải lái xe v́ chúng nằm san sát vào nhau.




Tôi phát giác ra một điều rất logic là điạ dư càng gần Việt Nam, khu phố Việt ḿnh càng đượm nét quê hương hơn. Tôi thấy có những cửa hiệu thịt tươi, cửa hàng trái cây lộ thiên (bên Mỹ ít có) và những tiệm cà phê với nhiều khách hàng ngồi giải khát ngoài trời ngắm người qua lại trông thật nhàn du. Nhất là tiếng mời chào inh ỏi khi tôi bước vào chợ, gợi tôi nhớ chợ Bến Thành. “Chế ơi, mua dùm kư hồng, kư nho đi Chế”. Tôi hơi ngạc nhiên khi bị gọi là “Chế” . Tôi chợt nhận ra rằng phần lớn những người buôn bán ở đây là người Việt gốc Hoa nên họ gọi tôi là “Chế” nghĩa là “Chị” hay “Cô”. Nh́n những trái na (măng cầu dai) đẹp và to như trái bưởi tôi mê quá. Trái cây ở Úc loại nào cũng to hơn ở Mỹ, những con cua cũng lớn gấp ba, gấp bốn giống cua Canada ở Mỹ. Ngay đến những cái nấm nút (button musrooms) cũng to lớn dị thường làm tôi trố mắt. Hiệu vải th́ rất nhiều trong khi ở Mỹ không c̣n ai may lấy để mặc nữa, nên có rất ít tiệm vải. Bạn tôi cho biết, các phụ nữ Việt ở Úc hầu như đều may quần áo lấy mà mặc. Người Việt ở Úc ít bon chen, se sua chạy theo vật chất mà sống thoải mái, an nhàn hơn người Việt ở Bolsa, Hoa Kỳ.




Có một chuyện khá đặc biệt liên quan đến người Việt tỵ nạn mà dường như chỉ có ở Úc mà thôi. Đó là các cựu quân nhân VNCH của miền nam Việt Nam trước 75 đều được chính phủ và người dân Úc công nhận y như cựu quân nhân của Úc. Họ được tất cả các quyền lợi đăi ngộ của chính phủ và dân chúng dành cho cựu quân nhân Úc. Từ trợ cấp bằng tiền mặt (lương cựu quân nhân) đến các ưu đăi của xă hội như miễn phí, giảm giá trên hầu hết các dịch vụ liên quan đến đời sống như, tàu xe, điện, nước. Nói chung là hầu hết các loại bills là những thứ đè nặng trên vai con người ở những nước tiên tiến, các cựu quân nhân VN đều được miễn giảm, hoặc chiết giảm y như chính các cựu quân nhân Úc.




Sự việc được chấp nhận từ người dân đóng thuế của Úc dành những đăi ngộ xă hội (bằng tiền thuế của họ) cho cựu quân nhân Việt Nam trước 75, tôi thiết nghĩ là một vinh dự và vinh danh cho tập thể cựu quân nhân VNCH tại Úc. Điều này nói lên tấm ḷng của chính phủ và nhân dân Úc đến hôm nay vẫn nh́n nhận công trạng của những quân nhân đứng ở chiến tuyến phía Nam cùng với cha anh của họ trong thời điểm của cuộc chiến VN năm xưa. Những cựu quân nhân VN này cũng xứng đáng được hưởng những ǵ mà người Úc đang đăi ngộ cha anh của họ.

Tất cả những điều tôi biết được về Úc đều do bạn bè kể lại.




Hơn một tuần ở xứ tḥi ḷi, tôi ḥa nhập vào ḍng chảy hài hoà và êm dịu của đời sống dân Úc. Tôi thấy ḷng ḿnh cũng trầm xuống, ít bon chen và ồn ào hơn. Duy có t́nh bạn bè th́ càng lúc càng đậm đà, so với sự giao t́nh chỉ bằng email qua lại xưa nay.

florida80
12-08-2019, 21:42
Khi lên phi trường Sydney về Mỹ, tôi tự nhủ, trời c̣n thương dân tị nạn Việt Nam ḿnh quá đi. Từ thưở tạo thiên lập địa, ông trời nặn ra năm châu, c̣n nhớ nặn ra cái châu Úc đất rộng, người thưa này nằm gần Việt Nam, để khi hữu sự dân ḿnh có chỗ chạy qua lánh nạn. Đă vậy c̣n được dân Úc đăi ngộ ân cần, đối xử tử tế, không phân chủ khách, ai cũng sống nhàn nhă, thong dong như người trong nhà. Điều này khiến Du khách Mỹ như tôi khi rời Úc, ḷng vẫn ngậm ngùi với câu “Xứ Úc tḥi ḷi đi dễ khó về”.




Nguồn: newsvietuc.com

florida80
12-08-2019, 21:44
Có Một Kiểu T́nh Yêu Như Thế...









Vài năm trước, mỗi ngày đi làm, Jim đều được ông Jake, một người hàng xóm đă cao tuổi đưa cho một tờ tiền mặt 5 đôla. Ông nhờ Jim ghé qua một quán cà phê trên đường để mua hộ ông một gói cà phê có giá 4 đôla.




Thói quen này của ông Jacke đă duy tŕ đến mấy năm nay rồi. Và để đáp trả ḷng tốt của Jim, ông Jake sẽ nhận làm cỏ, tỉa cây trong vườn nhà anh ấy.

Sau một thời gian lâu, bà chủ quán cà phê cũng đă quen với Jim. Bà ngày nào cũng chuẩn bị một gói cà phê và một đồng đô la tiền lẻ để trả lại.

Đôi lúc, Jim cũng rất ṭ ṃ và hỏi ông Jake: “Cà phê có hạn sử dụng rất lâu, tại sao ông không mua một lần nhiều nhiều một chút?”

ông Jacke lắc đầu và cười nói: “Không, tôi thích như thế này hơn, mỗi ngày một gói cà phê mới tốt.”




Có một lần, Jim vội vă tới nhà bạn để tụ tập cùng bạn bè nên anh liền mua cà phê ở tạm một cửa hàng khác.Không ngờ, ông Jake khi nhận được cà phê dù c̣n chưa mở ra đă nói: “Đây không phải loại cà phê mà tôi muốn.”

Jim cảm thấy bất ngờ, anh liền thử mấy lần sau đều mua ở nơi khác, nhưng dù cà phê đă được đóng gói y như vậy, mà ông Jake chỉ liếc mắt qua đă phát hiện ra rồi.

Từ đó, Jim không c̣n thử ông nữa.

Mấy năm sau, sức khỏe của ông Jake đă không c̣n được tốt như trước đây. Nhưng hàng ngày ông vẫn đều nhờ Jim mua cho ḿnh một gói cà phê. Mỗi lần khi đưa 5 đôla cho Jim, hai ánh mắt của ông lại chất chứa đầy sự chờ mong.




Cho đến một hôm, khi Jim lại sang nhà ông Jake mua cà phê giúp ông. Ông Jake sức khỏe suy yếu nằm trên giường bệnh đưa tay ra, rồi nhẹ nhàng cầm tờ một đôla và hỏi Jim: “Thời gian lâu như vậy, chẳng lẽ cậu không biết ǵ sao?”

Jim nh́n ông lăo hàng xóm và lắc đầu.

Ông lăo nói tiếp: “Tôi luôn luôn muốn mua cà phê ở cửa hàng đó, là v́ người bán cà phê cho cậu là Elina.”




Giọng nói của ông Jake trầm xuống rất nhiều: “Bà ấy là người mà tôi yêu nhất. Năm đó, mẹ của bà ấy chê tôi là một kẻ nghèo nàn, nên đă chia rẽ chúng tôi…Tôi cũng chỉ có thể đau ḷng mà rời đi. Nhiều năm sau này, vợ tôi bị bệnh qua đời, các con cũng đă trưởng thành có gia đ́nh. Tôi đă quay trở lại nơi đó t́m hiểu và biết bà ấy bán cà phê ở cửa hàng đó. Bà ấy cũng đă sớm mất chồng. Cả hai người chúng tôi đều không quên ước định của t́nh yêu đầu năm xưa. Nhưng tôi không muốn quấy rầy đến cuộc sống b́nh yên của bà ấy, nên lặng lẽ sống ở đây. Cũng từ đó, tôi nhờ cậu mua cà phê hộ tôi.”




Jim đứng im lặng nh́n ông lăo hàng xóm rồi bất chợt hỏi với vẻ khó hiểu: “Chẳng lẽ, ông chưa từng đến thăm bà ấy sao?”

Ông Jake lắc đầu.

“Năm đó, lúc chúng tôi yêu nhau thường không có cách để gặp mặt nên đă đặt ra một ám hiệu. Đó là lấy tờ một đô la gấp thành một h́nh tam giác, để trong một b́ thư, rồi nhờ người gửi thư đưa đến đối phương, ngụ ư nói rằng ḿnh vẫn b́nh an. Cho nên, mỗi lần nhờ cậu mua cà phê, tôi đều gấp tờ tiền thành một h́nh tam giác. C̣n Elina, mỗi lần trả lại tôi tờ một đô la, bà ấy cũng đều gấp thành một h́nh tam giác. Cứ như thế, dù chúng tôi không gặp lại nhau nhưng đều biết người kia vẫn b́nh an, khỏe mạnh…Bây giờ, tôi sắp phải đi gặp thượng đế rồi, nhưng nếu Elina không nhận được tin tức của tôi, bà ấy hẳn sẽ rất lo lắng. Dưới giường của tôi có một chiếc ḥm, bên trong đều là những tờ tiền tôi đă gấp thành h́nh tam giác rồi. Xin cậu hăy giúp tôi tiếp tục mua cà phê …Tôi xin nhờ cậu…”

florida80
12-08-2019, 21:45
Ông Jake nói xong, liền nhắm mắt lại và ra đi.

Không ngờ, trong đám tang của ông Jake, Jim đă mang đến một chiếc ḥm khác. Trong chiếc ḥm ấy, toàn là những gói cà phê đă được đóng sẵn và c̣n có rất nhiều những tờ tiền một đôla được gấp sẵn thành h́nh tam giác.




Vào nửa năm trước, bà Elina đă bị bệnh nặng mà qua đời. Trước khi rời đi, bà đă giao chiếc ḥm này cho Jim để nhờ Jim thay thế ḿnh chuyển lời nhắn b́nh an đến ông Jake….

Đây hẳn là một t́nh yêu đích thực!

Có thể quư trọng tất cả những người bên cạnh ḿnh, th́ đó chính là một loại hạnh phúc!


Theo Cmoney.tw

florida80
12-08-2019, 21:46
“1+1=1”: Suy Nghĩ Không Thông Nhưng Đường Đi Là Vô Hạn









“1+1=1” bạn có tin không?! Trên đời này chỉ có những người nghĩ không thông, chứ không có con đường đi không thông…….


Nếu như nói: 1+1=1; 1+2=1; 3+4=1; 5+7=1; 6+18=1




Phản ứng đầu tiên của đại năo có thể sẽ là: Không thể nào!

Xin hăy đọc tiếp……

Nếu như thêm đơn vị danh xưng thích hợp bên trong những chữ số này, kết quả của nó có thể kiến lập được rồi!

1 nửa quả táo + 1 nửa quả táo = 1 quả táo

1 tháng + 2 tháng = 1 mùa

3 ngày + 4 ngày = 1 tuần

5 tháng + 7 tháng = 1 năm

6 giờ + 18 giờ = 1 ngày

Bây giờ xem ra, tư tưởng của bạn bỗng được đả thông mà cải biến có phải không?




Có lẽ nếu thay đổi cách suy nghĩ, bạn có thể nh́n thấy được nhiều hơn, tất cả đều sẽ không giống nhau!

1 + 1 = 1; 1 + 2 = 1; 3 + 4 = 1; 5 + 7 = 1; 6 +18 = 1

Khi nh́n thấy những phép toán này, mọi người thường quen dùng kiến thức toán học ḿnh biết để suy luận, theo đó chúng thật sự không thể xảy ra.




Giải đáp của tác giả tin chắc rằng mọi người có thể đă hiểu được, chỉ cần thêm một đơn vị vào phía sau mỗi con số, thế th́ câu hỏi và đáp án như vậy trở thành vô cùng hợp lư.




Đọc nhiều giúp tri thức của chúng ta phong phú hơn, nhưng sau khi học tập mà không thông, những kiến thức học được vốn sẽ trợ giúp chúng ta t́m được đáp án, lại biến thành lực cản cản trở chúng ta t́m ra đáp án.




Chỉ có hiểu được biến thông, mới có thể sáng tạo nên cái mới, biến rất nhiều điều không thể thành có thể!

Rất hợp lư phải không nào! Lúc vừa bắt đầu chính tôi cũng rất khó tin……

Tư tưởng thay đổi một cái th́ khác biệt thật to lớn! Cũng giống như cuộc đời của người ta vậy……




Tiểu Thiện, dịch từ Cmoney.tw

florida80
12-08-2019, 21:47
29 Việc Không Mất Tiền Khiến Cuộc Đời Thêm Ư Nghĩa






Không cần phải có nhiều tiền để mua niềm vui mỗi ngày. Bạn có thể dành thời gian cho những điều miễn phí dưới đây để chiêm nghiệm cuộc sống.


1. T́m kiếm cảnh đẹp gần khu vực ḿnh sinh sống và khám phá nơi ấy. Hoặc đơn giản là nghỉ ngơi tại một băng ghế trong công viên gần nhà. Chắc chắn bạn sẽ t́m được những khung cảnh lư thú để ngắm nh́n và suy ngẫm.


2. Đọc sách. Có thể bắt đầu với tiểu thuyết cổ điển hoặc sách dạy làm người.


3. Thăm thú viện bảo tàng địa phương. Đây là nơi chứa đầy những câu chuyện lịch sử thú vị để bạn thỏa sức t́m ṭi.




4. Đến công viên và thư giăn trong bóng râm mát dưới tán cây quen thuộc hay cảm nhận làn nước mát lạnh mơn man bàn chân bên con suối nhỏ.




5. Dọn dẹp nhà cửa. Ngôi nhà ngăn nắp sáng bóng chắc chắn sẽ làm bạn hài ḷng và vui sống hơn.

6. Viết. Bạn có thể viết bất cứ điều ǵ và đừng ép bản thân phải sáng tạo nên một tác phẩm văn học kinh điển tiếp theo cho thế giới. Thoải mái chia sẻ để ng̣i bút nói hộ suy nghĩ trong ḷng sẽ mang lại hiệu quả khiến bạn kinh ngạc.




7. Tới thư viện. Dù bạn có thể lăng quên song thư viện vẫn tồn tại ở đó và lưu giữ nhiều tri thức vô cùng quư giá.




8. Đi xe đạp. Đừng quên đội mũ bảo hiểm nhé!




9. Tản bộ. Không phải vừa đi vừa chúi mặt vào điện thoại thông minh. Hăy đi dạo quanh, chuyện tṛ với mọi người để hiểu thêm về nơi ḿnh đang gắn bó mỗi ngày.




10. Làm t́nh nguyện. Có hàng trăm cơ hội đang chờ bạn mỗi ngày để khiến cuộc đời của ai đó thêm tốt đẹp. Đừng để cơ hội này tuột mất.




11. Tập thể dục. Vận động sẽ khiến bạn khỏe hơn và tươi trẻ hơn nhiều. Đừng mải miết ở trong gym, hăy ra ngoài và tận hưởng thiên nhiên trong lúc vận động.




12. Dành thời gian riêng tư cho một người bạn thân thiết. Cả hai sẽ thoải mái sẻ chia những tâm sự đời thường. Đừng quên lưu lại bằng điện thoại khi giờ phút bên nhau quư giá này nhé. Có lẽ đây chính là lư do kiểu chụp selfie ra đời.





13. Gọi điện cho ông bà, chắc chắn họ đang rất nhớ bạn.

florida80
12-08-2019, 21:47
14. Bổ sung chỉnh sửa hồ sơ t́m việc, thậm chí khi bạn đang có một công việc ổn định. Bạn sẽ không biết được bao giờ một cơ hội quư xuất hiện trong đời. Giữ ḿnh luôn chủ động trước mọi t́nh huống luôn là lựa chọn sáng suốt.





15. Chăm sóc vườn cây. Những cây cảnh trong vườn sẽ khoe sắc rạng rỡ như một lời cám ơn công sức của bạn.




16. Chơi tennis. Hoặc bóng rổ. Hay bóng đá. Bất cứ một môn thể thao nào.




17. Ngủ trưa. Những phút chợp mắt thư giăn trên vơng đung đưa ở sân sau nhà, hay tuyệt hơn là trên băi biển sẽ xua tan những mệt nhọc vây lấy bạn mỗi ngày.




18. Học một ngôn ngữ mới. Tận dụng lúc rảnh rỗi để luyện thêm với người bản xứ.




19. Học một kỹ năng máy tính mới. Bất kể nghề nghiệp của bạn là ǵ, những kỹ năng máy tính sẽ giúp bạn thêm nổi bật trong mắt đồng nghiệp và cấp trên.




20. Sắp xếp lại hộp mail để chuẩn bị cho những ngày làm việc mới.




21. Học chơi guitar. Hay thử câu cá. T́m cho ḿnh một sở thích mới mẻ nào đó.




22. Lên kế hoạch cho những ư tưởng lăng mạn và những phút giây ngọt ngào bên bạn đời.




23. Làm đồ handmade. Có thể làm chiếc bàn mới tặng vợ nếu bạn là người khéo tay hoặc t́m kiếm ư tưởng trên mạng và khoe hoa tay cùng những vật trang trí nhỏ. Đừng ngại ngần nếu là một người vụng về, tâm sức và những bài học thu được khi làm việc quan trọng hơn nhiều vẻ bề ngoài của những món đồ thủ công ấy.




24. Dành thời gian tắm táp, chải lông và đưa thú cưng đi dạo.




25. T́m nơi đông người và xe cộ qua lại để quan sát. Hành vi, cách ứng xử của con người luôn thú vị. Yên lặng quan sát cũng có thể đem tới cho bạn những bài học hay triết lư sống đáng giá.




26. Thư giăn trên hàng hiên trước nhà, nơi luôn khiến tâm hồn yên b́nh.




27. Nấu nướng. Sử dụng những nguyên liệu sẵn có trong bếp để sáng tạo một món ăn mới.




28. Đứng ra tổ chức một buổi tối chơi cờ, chơi bài vui vẻ cùng bạn bè, người thân.





29. T́m một công việc thứ hai. Điều duy nhất tốt hơn tiết kiệm tiền chính là kiếm thêm tiền. Hăy t́m một công việc yêu thích để làm bán thời gian và tăng thêm thu nhập.




Theo LifeHack

florida80
12-08-2019, 21:49
6 Thời Điểm Bạn Hiểu Thấu Quy Luật Cuộc Đời!






Hàng ngày, chúng ta đều bận rộn với học hành, công việc mà quên mất rằng cuộc sống vẫn đang trôi qua ngoài kia, với những quy luật khắc nghiệt của nó. Sáu thời điểm sau là lúc bạn hiểu thấu những quy luật này!


1. Khi gặp hoạn nạn


Ngày thường, xung quanh ta là biết bao nhiêu anh em, bạn bè, ai cũng cười cười nói nói, thân thiết như chung một nhà. Đến khi ta gặp chuyện không may, có người nhiệt t́nh giúp đỡ, có người khoanh tay đứng nh́n, nhưng cũng không thiếu kẻ mượn gió bẻ măng.

Bởi vậy, chỉ trong hoạn nạn, ta mới phân biệt được ḷng người ngay giả, biết được ai là người quân tử, ai là kẻ tiểu nhân. Có như vậy, ta mới hiểu thế nào là “chọn bạn mà chơi”.




2. Khi lâm bệnh nặng


Chỉ khi nào ốm đau liệt giường, ta mới thấm thía hết tầm quan trọng của sức khỏe. Sức khỏe là tài sản quư giá nhất của con người, những thứ khác đều chỉ đáng xếp sau. Nếu không có sức khỏe th́ giàu sang, phú quư cũng đều là vô nghĩa.


Chính v́ thế, chỉ khi thoát cơn bạo bệnh, con người mới học được cách trân trọng sức khỏe, cũng như coi nhẹ của cải vật chất – những thứ mà ngày thường ta vẫn điên cuồng theo đuổi.




3. Khi bị mất chức quyền

Khi ta ở đỉnh cao danh vọng, chức trọng quyền cao th́ luôn được săn đón bởi biết bao nhiêu người. Nhưng một khi quyền lực đă không c̣n trong tay th́ cục diện hoàn toàn thay đổi. Những kẻ xu nịnh trước kia, nay nh́n thấy ta cũng coi như không quen biết. Những người tưởng chừng như anh em thân thiết bỗng cũng hóa xa lạ, lạnh lùng.

V́ thế, dù có được công danh, bạn cũng đừng nên vội đắc ư trước những lời ngợi ca, tâng bốc. Hăy học cách sống khiêm nhường để không bị sự tự cao che mờ mắt, khiến ta trở nên ích kỷ và thiển cận.




4. Khi đă về hưu

Nhiều người sau khi về hưu mới có thời gian ngồi ngẫm nghĩ lại cuộc đời ḿnh. Tham gia công tác nhiều năm, v́ ham chức ham quyền mà cấp trên chèn ép cấp dưới, v́ muốn thăng quan tiến chức mà đồng nghiệp đấu đá lẫn nhau. Thế nhưng, những thứ đạt được cũng chỉ là vật ngoài thân, người mất đi rồi cũng chẳng mang theo được.




Dù là lănh đạo hay nhân viên, cấp trên hay cấp dưới, đến cuối cùng chẳng phải cũng đều về hưu sao? Sớm biết chẳng có ǵ khác nhau th́ trước đây hà tất phải tranh đấu? Hăy làm tốt việc của ḿnh, đối xử chân thành với người khác, đó mới là việc nên làm.




5. Khi rơi vào cảnh ngục tù

Con người có thể ngộ ra điều ǵ khi bị giam giữ trong bốn bức tường nhà ngục? Đó chính là “ác giả ác báo”. Luật pháp không phải tṛ đùa, người làm việc xấu sẽ phải đền tội, chỉ là quả báo đến sớm hay muộn mà thôi.




Nếu một người không chịu tu thân dưỡng tính, chỉ chuyên hăm hại người khác để tư lợi cá nhân th́ sẽ có ngày chịu sự trừng phạt. Giam giữ - h́nh phạt tưởng chừng như nhẹ nhàng nhất cũng chính là cách tước đoạt đi thứ quư giá nhất của con người, đó là sự tự do.




6. Khi sắp trút hơi thở cuối cùng


Trớ trêu thay, lâm chung là lúc con người trở nên thông suốt nhất. Cuộc đời này quá ngắn mà cũng quá dài. Mọi ân oán t́nh thù đều chỉ như mây khói, ta hà tất phải cố chấp với chúng mà không học cách buông bỏ? Khi đă hiểu được đạo lư ấy cũng là lúc con người có thể nhắm mắt xuôi tay, ra đi thanh thản.




Nguồn: Blog Sina

florida80
12-08-2019, 21:52
Hầm Chứa Hạt Giống Chống Tận Thế Dưới Lớp Băng Bắc Cực





Một hầm ngầm hạt giống toàn cầu được xây dựng ở Bắc Cực để bảo vệ các loài thực vật trên thế giới tránh khỏi bị tuyệt chủng do biến đổi khí hậu, thảm họa thiên nhiên, chiến tranh.









Theo CNN, hàng triệu hạt giống đang được lưu trữ trong một hầm ngầm, nằm sâu bên dưới lớp băng vĩnh cửu tại Svalbard, ở giữa Na Uy và Bắc Cực. Khu vực này nằm ngoài vùng ảnh hưởng của chiến tranh và nước biển dâng nên có thể bảo vệ hạt giống tránh khỏi những thảm họa môi trường. Ngoài ra, Svalbard có yếu tố địa chất ổn định, các chuyến bay diễn ra theo lịch tŕnh thường xuyên, khiến nó tương đối dễ tiếp cận.

"Hầm ngầm được xây dựng v́ sự sống c̣n của nhân loại. Nó giống như một nơi linh thiêng. Mỗi lần đến đây, tôi đều cảm thấy ḿnh dường như đang đứng ở trong nhà thờ. Địa điểm này khiến chúng ta phải dừng lại và suy nghĩ", Michael Koch thuộc tổ chức Trust Crop, nói.









Trong khung cảnh ảm đạm, mờ tối của mùa thu Bắc Cực, cổng ra vào hầm ngầm giống như viên ngọc quư nhô ra khỏi tuyết và băng. Nó được xây dựng bằng bê tông góc cạnh. Ở cuối đường hầm là một cánh cửa kim loại có khối lượng lớn, sáng lấp lánh, đằng sau nó là ch́a khóa để bảo vệ nhân loại trong một thế giới "hậu tận thế".










Hầm ngầm chứa 837.931 mẫu vật, ước tính khoảng 556 triệu hạt giống, được lưu trữ ở nhiệt độ không đổi -18°C nhằm bảo quản chúng khỏi hư hỏng. Lớp băng vĩnh cửu tạo thành một chiếc tủ lạnh tự nhiên. Ngay cả khi không có điện, nhiệt độ trong hầm sẽ dần ổn định ở mức -8°C, đủ thấp để duy tŕ chất lượng hạt giống suốt nhiều thập kỷ.

Người ta sẽ đóng gói cẩn thận các hạt giống vào một túi nhôm kín, dày ba lớp và khóa kín chúng vào thùng, trước khi vận chuyển đến hầm ngầm từ Nigeria, Ấn Độ, Mỹ, Peru và gần như mọi quốc gia khác trên Trái Đất.









Tại hầm ngầm, nhiều thùng trong tổng 2.291 thùng xếp chồng lên nhau làm từ nhựa màu xám hoặc đen. Chúng được gắn thẻ và đánh mă số để xác định ngân hàng gene nơi hạt giống gửi đến. Tuy nhiên, một vài thùng trên kệ kim loại nằm nổi bật ở giữa làm từ gỗ, với các nhăn màu, có nguồn gốc từ Triều Tiên.









Chức năng của hầm ngầm giống như khoản tiền an toàn gửi vào ngân hàng. Sau khi đặt vào bên trong, các thùng không thể bị mở ra cũng như loại bỏ bởi bất kỳ ai, ngoài cơ quan gửi hạt giống đến khi cần thiết.

florida80
12-08-2019, 21:53
Hồi đầu tháng này, hạt giống bên trong cái gọi là "Hầm ngầm tận thế" lần đầu tiên được mở cửa và rút bỏ một số hạt giống do hậu quả của cuộc chiến tranh Syria.

Các nhà khoa học thuộc Trung tâm quốc tế nghiên cứu nông nghiệp tại Vùng Khô hạn (Dry Areas) đă phải chạy trốn khỏi căn cứ tại Aleppo, Syria tới Lebanon. Họ yêu cầu lấy lại rất nhiều hạt giống đă gửi trước đó để gieo trồng, tiếp tục những nghiên cứu quan trọng mà họ tiến hành trong nhiều thập kỷ qua.









Chủng loại hạt giống gửi đến lưu trữ ở hầm ngầm rất đa dạng, chủ yếu là cây lương thực, chẳng hạn như: ngô, lúa ḿ, lúa mạch, xà lách, khoai tây.

Nếu một loài bị tuyệt chủng trong tự nhiên do hạn hán, chiến tranh, lũ lụt th́ đặc điểm di truyền trong hạt giống sẽ trở nên rất quan trọng. Bởi v́ chúng ta có thể khôi phục lại loài này, ví dụ điển h́nh là loài lúa bản địa ở Australia có khả năng chống chịu sâu bệnh.




Theo *********



at 1:33 PM

florida80
12-08-2019, 21:54
Bài Diễn Thuyết Khiến Cả Trung Quốc Chấn Động






"Lời của Lưu Á Châu có thể làm nhiều người không thoải mái, nhưng con người chỉ nghe lời hay ư đẹp sẽ không thể thức tỉnh được. Bài phát biểu của Lưu chính là một tiếng nói khác."


LTS: Những ngày vừa qua, Nga và Pháp ngay lập tức gia tăng cường độ chiến dịch không kích nhằm vào tổ chức khủng bố Nhà nước Hồi giáo (IS) tại Syria, sau các vụ khủng bố nhằm vào máy bay Nga và các vụ tấn công đẫm máu ở Paris.

Trong khi đó, hành động của Trung Quốc - quốc gia có 1 công dân vừa bị IS hành quyết và 3 công dân khác thiệt mạng trong vụ khủng bố Mali hôm 20/11 vừa qua - vẫn chỉ dừng lại ở tuyên bố "tăng cường hợp tác với quốc tế".




Chính phủ Trung Quốc né tránh trả lời vấn đề này, trong khi truyền thông lư giải nguyên nhân là do sự khác biệt giữa những giá trị cốt lơi về lợi ích quốc gia mà Bắc Kinh cần "cân, đo, đong, đếm" nếu tham chiến.




Nhân đây, chúng tôi xin giới thiệu tới quư độc giả bài diễn thuyết của của Thượng tướng Lưu Á Châu - Chính ủy ĐH Quốc pḥng Quân giải phóng nhân dân Trung Quốc - phân tích cách thức mà xă hội Trung Quốc phản ứng với 1 sự kiện khủng bố phương Tây, cụ thể là vụ 11/9.




Bài diễn thuyết tướng Lưu nói tại căn cứ quân sự Côn Minh ngày 10/5/2010 (thời điểm ông vẫn mang hàm Trung tướng) và được truyền thông Trung Quốc cũng như quốc tế đánh giá là "chấn động".

Dưới đây, chúng tôi xin trích đăng bài diễn thuyết trên.

---

Tín niệm và đạo đức

Tôi là người kế thừa văn hóa Trung Quốc, cũng là người phê phán văn hóa Trung Quốc. Trong quá khứ, trước hết tôi là người kế thừa văn hóa Trung Quốc, sau đó mới là người phê phán. Hiện tại, tôi là người phê phán, sau mới là người kế thừa văn hóa Trung Quốc.

Lịch sử phương Tây là quá tŕnh "bỏ ác theo thiện". Lịch sử Trung Quốc lại là quá tŕnh "bỏ thiện theo ác".




Phương Tây cổ đại cấm đủ điều, chỉ có bản năng con người là không cấm. Trung Quốc cái ǵ cũng không cấm, chỉ cấm bản năng của con người.

Người phương Tây dám thể hiện chính ḿnh và tư tưởng cá nhân, cũng dám "khoe" bản thân lơa thể. Người Trung Quốc chỉ biết "mặc quần áo". "Mặc quần áo" cho tư tưởng. Mặc quần áo dù sao cũng dễ hơn cởi quần áo.




Hegel nói: "Trung Quốc không có triết học." Tôi nhận định Trung Quốc hàng ngàn năm qua chưa từng sinh ra tư tưởng gia. Tư tưởng gia mà tôi nói tới, là những người có cống hiến trọng đại cho tiến tŕnh văn minh nhân loại như Hegel, Socrates, Plato...




Lăo Đam (Lăo Tử) có phải là tư tưởng gia hay không? Chỉ dựa vào cuốn "Đạo đức kinh" 5.000 chữ có thể trở thành tư tưởng gia được không? Chưa kể tới "Đạo đức kinh" có vấn đề.

Khổng Tử có thể xem là tư tưởng gia chăng?

Hậu nhân chúng ta "kiểm duyệt" ông thế nào? Tác phẩm của ông chưa từng cung cấp cho người Trung Quốc một thể hệ giá trị quan về nội tâm có thể đối kháng được quyền lực thế tục. Cái ông đem lại là "tất cả xoay ṿng quanh quyền lực".




Nếu như Nho học là tôn giáo, th́ đó là "ngụy tôn giáo"; nếu là tín ngưỡng, th́ đó là "ngụy tín ngưỡng"; c̣n nếu là triết học, th́ đó là triết học của xă hội bị "quan trường hóa".

Xét từ ư nghĩa này, Nho học là có tội đối với người Trung Quốc. Trung Quốc không thể có tư tưởng gia mà chỉ có chiến lược gia. Xă hội Trung Quốc là một xă hội binh pháp. Dân tộc của chúng ta chỉ tôn sùng chiến lược gia.

florida80
12-08-2019, 21:55
Một nhân vật có sự nghiệp chẳng mấy thành công như Gia Cát Lượng lại được người ta hoài niệm. Ông không có hùng tâm tráng chí, dùng người cũng không đúng đắn. Có tư liệu c̣n chỉ rơ ông là kẻ lộng quyền.

Nhưng một người như thế lại được nâng lên tầm cao đáng giật ḿnh. Đây cũng là một kiểu phản ánh tâm linh của dân tộc chúng ta.




Trong một h́nh thái xă hội như thế, có 3 loại hành vi trở nên phổ biến:

1. Ngụy biện

Con trai tôi năm nay (2010-PV) thi đỗ vào khoa báo chí một trường đại học. Khoa này là một trong những khoa báo chí xuất sắc nhất ở Trung Quốc. Tôi bèn bảo con trai đưa giáo tŕnh để tôi xem. Xem xong tôi nói, thứ này không đáng để đọc.




Trong giáo tŕnh có một khẳng định: Trung Quốc phát minh ra thuốc súng. Sau khi thuốc súng truyền tới châu Âu đă "phá vỡ những thành tŕ phong kiến thời Trung cổ" ở châu Âu.

Thật là nực cười, anh phát minh ra thuốc súng đi phá vỡ "thành tŕ phong kiến" của người ta, vậy thành tŕ của chính anh tại sao không bị phá? Ngược lại c̣n kiên cố hơn?




Khi thảo luận vấn đề Đài Loan tại ĐH Quốc pḥng, có một quan điểm khá "ăn khách": Đài Loan là một "chiếc khóa". Nếu không giải quyết được vấn đề Đài Loan th́ "chiếc khóa" sẽ chặn "cửa lớn" của Trung Quốc. Trung Quốc sẽ không có đường ra biển lớn.

Quan điểm này là ngụy biện. Tôi có thể phản bác lại trong một câu.

Tây Ban Nha sau khi trở thành cường quốc trên biển đă không hề chặn nước láng giềng Bồ Đào Nha cũng trở thành cường quốc đại dương.




Eo biển Dover (Calais), Pháp chỉ cách lănh thổ nước Anh 28 hải lư, Anh có ngăn cản Pháp trở thành cường quốc trên biển hay không?

Mấu chốt khiến Trung Quốc mất đi đại dương chính là các thế hệ thống trị trong lịch sử không có quan niệm "hải quyền".




2. Đối ngoại mềm mỏng, đối nội tàn nhẫn

Văn minh châu Âu và văn minh Trung Quốc gần như cất bước cùng nhau, nhưng châu Âu h́nh thành nhiều quốc gia nhỏ, trong khi Trung Quốc h́nh thành một đại đế quốc thống nhất.

Nói tới điều này, chúng ta thường cảm thấy vui mừng. Kỳ thực, việc châu Âu h́nh thành nhiều quốc gia chính là một cách thể hiện lục địa này có tự do tư tưởng.




Mặc dù bọn họ chia thành nhiều nước nhỏ, nhưng, ít nhiều những ǵ có liên quan tới văn minh nhân loại đă được sinh ra từ chính những quốc gia tách rời này.

C̣n chúng ta làm được ǵ cho văn minh thế giới?

Thống nhất giang sơn chắc chắn có liên hệ tất yếu với thống nhất tư tưởng. Xă hội chiến lược là xă hội mang tính hướng nội. Tôi từng nghiên cứu kỹ lưỡng những khác biệt giữa Mỹ-Trung: Trung Quốc ở các sự vụ quốc tế về cơ bản là mềm mỏng, đối với sự vụ trong nước th́ cứng rắn.




Nước Mỹ ngược lại, cứng rắn trong lĩnh vực sự vụ quốc tế, mềm mỏng ở các vấn đề quốc nội.

Tôi không nhớ tôi đọc được vấn đề này trong cuốn sách nào, nhưng có một kết luận: Đó là do bất đồng văn hóa quyết định. Văn hóa Trung Quốc là khép kín, hướng nội; văn hóa Mỹ là cởi mở, hướng ngoại.




Quan niệm "nhất thống" cũng là một tư tưởng theo kiểu hướng nội. Điều này giải thích v́ sao chúng ta là "cừu" trước các thế lực ngoại xâm, nhưng lại là "sói" trước chính đồng bào của ḿnh.

[...]

Người Trung Quốc muốn dân ḿnh đánh ḿnh, đó mới gọi là dũng mănh!

florida80
12-08-2019, 21:56
. Thấp hèn, thô tục

Tinh thần thấp hèn tất dẫn đến hành vi thấp hèn. Tinh thần cao quư sẽ đưa tới hành vi cao quư.

Khoảng 20 năm trước, ở khu tập thể tôi sống phát sinh một chuyện thế này: Một đôi vợ chồng đ̣i ly hôn. Ông chồng đưa "t́nh mới" về nhà, căi cọ ầm ĩ. Bà vợ chạy lên nóc nhà định nhảy xuống.

Người vây xung quanh đứng xem rất đông. Có người hào hứng hét lên: "Nhảy đi! Nhảy đi!" Sau đó bà vợ được cảnh sát cứu xuống, những người xem thậm chí c̣n thấy tiếc nuối.




Tôi thở dài trở về nhà, bật tivi xem. Truyền h́nh đang phát một câu chuyện ở châu Âu. Tại nước nào đó, tôi nhớ mang máng là Hungary, 70 năm trước có một thợ mỏ trẻ tuổi chuẩn bị làm đám cưới.

Lần cuối cùng người này xuống mỏ trước hôn lễ, tai nạn sập hầm xảy ra khiến anh ra đi măi măi. Cô dâu không tin người ḿnh yêu đă ra đi nên mỏi ṃn chờ đợi suốt 70 năm.




Gần đây người ta tu sửa lại hầm mỏ đă phát hiện ra một thi thể chính là chú rể khi trước. Do trong hầm không có không khí, thi thể chú rể lại ngâm trong nước chứa khoáng chất nên vẫn giữa được sự trẻ trung như 70 năm trước. C̣n cô dâu khi ấy đă trở thành một bà lăo tóc bạc trắng.

Bà ôm thi thể người yêu khóc thảm thiết và đưa ra quyết định tiếp tục hoàn thành hôn lễ.




Đó là một cảnh tượng chấn động ḷng người: Tân nương 80 tuổi trong bộ váy cưới trang trọng màu trắng, tóc bà cũng trắng như tuyết. Người yêu của bà, vẫn trẻ trung như vậy, được đặt nằm trong cỗ xe ngựa.

Hôn lễ và tang lễ cử hành đồng thời, khiến bao người phải rơi nước mắt.




Sự kiện dễ dàng khảo nghiệm tiêu chuẩn đạo đức của dân tộc chúng ta nhất chính là sự kiện 11/9 ở Mỹ. Vụ 11/9 dù không thay đổi thế giới, nhưng đă thay đổi nước Mỹ. Đồng thời, thế giới cũng rất khó quay trở về thời điểm "trước 11/9".




Khi vụ khủng bố trên xảy ra, ở đất nước chúng ta, ít nhất là trong một khoảng thời gian, một bầu không khí "kém lành mạnh" lan tỏa khắp nơi.

Tối 12/9, có người gọi điện cho tôi nói rằng, sinh viên trường ĐH Bắc Kinh và ĐH Thanh Hoa đang "khua chiêng gơ trống".

Tôi nói đội tuyển bóng đá Trung Quốc ngày 7/10 mới thi đấu. Đó là trận cuối cùng gặp Các tiểu vương quốc Ả-Rập thống nhất (UAE), nếu thắng sẽ lọt vào ṿng chung kết World Cup.




Một lúc sau tôi mới biết th́ ra các sinh viên Trung Quốc đang ăn mừng ṭa tháp đôi của Trung tâm Thương mại Thế giới (WTC) tại Manhattan bị máy bay khủng bố đâm vào.

Trung Quốc có một đoàn đại biểu nhà báo, khi ấy đang làm việc tại Mỹ. Khi nh́n thấy tháp đôi bị đâm trúng, nhóm kư giả này không đừng được đă vỗ tay hoan hô.




Đây là một dạng thẩm thấu văn hóa. Không thể chỉ trích bọn họ v́ hành động như vậy, bởi bản thân họ đă không thể tự kiểm soát được bản thân nữa. Kết quả nhóm này bị Mỹ tuyên bố "vĩnh viễn không hoan nghênh".

Tôi ở Không quân Bắc Kinh, mấy ngày ấy có nhiều người trong bộ đội tới thăm, tôi đều hỏi cách nh́n của họ về sự kiện 11/9. Tất cả đều nói: "Nổ rất hay".




Về sau tôi mới nói, đó là điều đáng buồn. Nếu những người như thế yêu Trung Quốc, vậy Trung Quốc c̣n cứu được không? Truyền thông th́ không cần nhắc tới, v́ nơi không có thời sự nhất ở Trung Quốc chính là trên mặt báo.




Năm 1997, công nương Diana qua đời trong vụ tai nạn giao thông. Bạn không cần biết Diana là người thế nào, Hoàng gia Anh ra sao, nhưng chí ít nhân vật này có "giá trị thời sự". Các tờ báo lớn trên thế giới đều đăng thông tin đó trên trang nhất, chỉ có báo Trung Quốc không đăng.




Ngày hôm đó, ḍng tít lớn nhất trên báo chí Trung Quốc là "Các trường trung học, tiểu học ở Bắc Kinh khai giảng". Bài báo này chẳng khác đưa tin "Ngày hôm nay người dân Bắc Kinh ăn cơm" là mấy, giá trị chỉ có vậy.

Tối ngày thứ hai sau vụ 11/9, tôi xem chuyên mục "Phỏng vấn tiêu điểm" trên truyền h́nh với hy vọng được nghe một số b́nh luận về sự kiện này. Kết cục, chương tŕnh tối hôm đó nói về... tăng cường tự thân xây dựng chi bộ đảng ở nông thôn như thế nào.

florida80
12-08-2019, 21:56
Anh muốn xem ǵ? Đều không có. Cái anh không muốn nghe th́ nhất định nói cho anh nghe. "Những cái miệng quốc gia" (các MC nổi tiếng-PV) đương nhiên không có tội t́nh ǵ.

Bao người thiệt mạng trong vụ 11/9 đều là vô tội. Thứ mất đi là sinh mạng, điều tôn nghiêm nhất trên thế giới. Bản thân những sinh mạng này không liên quan ǵ tới chính phủ Mỹ.




Chúng ta đối đăi với người khác bằng thái độ như vậy, nhưng người ta không dùng thái độ đó đối xử với chúng ta. Đối chiếu rơ ràng nhất chính là vụ thảm án Dover.

Năm đó, một nhóm người Phúc Kiến trốn trong xe chở động vật từ eo biển Dover vượt biên vào Anh. Do bị thiếu không khí v́ phải ở trong xe kín vài chục giờ đồng hồ, đa số đều bị ngạt chết, chỉ c̣n 2 người sống sót.




Sau khi vụ việc bung bét, Đại sứ quán Trung Quốc không có lấy một người ra mặt. Cuối cùng, người dân Anh ở Dover phải đứng ra cử hành đám tang và truy điệu những người thiệt mạng.

Rất nhiều trẻ em đă tới tham gia, trong tay chúng cầm đồ chơi do Trung Quốc sản xuất. Nhân tiện nhắc tới, trên thế giới hiện nay có tới 90% đồ chơi là "Made in China".




Phóng viên hỏi các em nhỏ: "V́ sao tới tham gia lễ truy điệu?", đám trẻ trả lời rằng: "V́ bọn họ cũng là người, đồ chơi mà chúng cháu cầm trong tay có thể do một trong số họ góp phần làm ra". Trong cả lễ truy điệu ấy không có một người Trung Quốc nào.

Thế nào gọi là văn minh, thế nào là không văn minh? Tôi vẫn đang suy nghĩ.






H́nh ảnh trong vụ khủng bố New York 11/9/2001




Khen ngợi khủng bố mới thực sự là khủng bố

Văn hóa Trung Quốc giáo dục ra người Trung Quốc. Đầu tiên, xem nhẹ tính mạng của bản thân th́ mới coi người khác và tính mạng của họ như tṛ đùa. Tự thân không có quyền lực để quư trọng sinh mạng của ḿnh, cũng không cho phép người khác có.




Lỗ Tấn từng phê phán tâm thái bàng quan cũng được "luyện" thành từ đó. Người Trung Quốc thấy người khác bị giết, không ai không hào hứng kích động.

Giai cấp thống trị cũng cố t́nh đưa người ra giữa đám đông để hành h́nh. Giai cấp bị trị th́ hưởng thụ cảm giác "hưng phấn" của nhà thống trị trong đám đông.




Đặc biệt là khi phạm nhân bị xử tử bằng lăng tŕ, người xem đông "như rừng như biển" suốt 3 ngày 3 đêm. Ngay cả quán sá cũng mang ra đó mở hàng, đao phủ tay c̣n nhuốm máu vẫn cầm bánh bao rao bán.

Ngày nay không c̣n lăng tŕ nữa, nhưng thói quen "xét xử giữa công chúng" vẫn c̣n.

florida80
12-08-2019, 21:57
Ngày xưa người dân đi xem xử tử Đàm Tự Đồng và nhóm Lục quân tử (sự kiện Mậu Tuất biến pháp 1898-PV) như trẩy hội th́ làm sao trận Giáp Ngọ (1894) không thất bại?

C̣n hậu duệ của bọn họ th́ thế nào? [...]

Anh thực hiện được "4 hiện đại hóa" th́ có tác dụng ǵ? Buổi sáng tôi thường xem tivi trong khi tập thể dục. Sản phẩm "chạy" nhất trong tiết mục quảng cáo của Thời sự Buổi sáng là ǵ? Cửa chống trộm.




Đó là bi kịch của một dân tộc. Chúng ta sống như ở trong lồng. Khi tôi sống tại Thành Đô th́ ở trong căn hộ của mấy đời Chính ủy Không quân trước đó.

Vừa vào nhà nh́n qua th́, trời ơi, như ở trong ngục vậy! Cửa sổ và ban công đều được lắp các tấm lưới chống trộm. Tôi cho bỏ hết.

Gần đây có một cuốn sách tiêu đề "Trung Quốc có thể nói 'Không'". Tôi nói, đúng là anh có thể nói "không", nhưng anh nói khi đứng sau cánh cửa chống trộm. Đó không phải là dũng cảm, mà là yếu hèn.




Kiều Lương (Thiếu tướng, tác giả quân đội nổi tiếng Trung Quốc-PV) nói rất hay: "Những người ái quốc mà đến trông thấy phường trộm cắp chó gà c̣n phải tránh đường để đi, lại có hào khí can đảm nói 'không' với các cường quốc phương xa!"




Cần nh́n nhận nước Mỹ khách quan, toàn diện

Mỹ là quốc gia như thế nào?

Trước đây tôi từng nghe một câu mô tả: Những ǵ tốt nhất và tồi tệ nhất trên thế giới cộng lại chính là New York. Dùng câu này để nói về nước Mỹ ngày nay phải chăng cũng phù hợp?

Thế hệ quân nhân chúng ta là những quân nhân gánh vác hy vọng tương lai của đất nước. Không thể làm "phái thân Mỹ", nhưng cũng không thể đơn giản là "phái chống Mỹ", mà phải là "phái hiểu Mỹ" thành thục.




Biết đối thủ mới chiến thắng được đối thủ. Hạ thấp đối thủ chính là hạ thấp bản thân. Thác Bạt Hoành (Hiếu Văn Đế triều Bắc Ngụy-PV) đổi tên nước Nhu Nhiên thành Nhu Nhu, ư là "sâu bọ", rồi ông bị chính Nhu Nhiên đánh bại, khác nào "không bằng cả sâu bọ".

Mỹ không mong Trung Quốc hùng mạnh, cũng giống như Trung Quốc không hy vọng Mỹ "xưng bá". Quan hệ Mỹ-Trung có xung đột, nhưng cũng có lợi ích chung nhất định.




Làm thế nào để hóa giải xung đột, phát triển lợi ích chung mới là điều mà các nhà ngoại giao Trung Quốc cần phải nỗ lực thực hiện.

Trung Quốc muốn phát triển th́ không được đoạn tuyệt giao lưu với thế giới. Thế giới hiện tại vẫn là đơn cực. Chỉ có Mỹ suy yếu mới xuất hiện thế giới đa cực. Chúng ta không thể đoạn tuyệt với Mỹ, cũng không thể ôm kỳ vọng lớn vào Mỹ.

Hiện tại không phải là thời cơ thích hợp nhất để đối đầu với Mỹ. Lợi ích quốc gia phải là chuẩn mực cao nhất cho hành động của chúng ta.

Chúng ta cần nhẫn nại. Nhẫn nại không phải là mềm yếu. Chỉ có khuất phục mới là mềm yếu.




Mỹ đương nhiên không muốn Trung Quốc trỗi dậy, không muốn kinh tế Trung Quốc đi lên. Nhưng chúng ta cần nhớ: Đấu tranh với đối thủ th́ anh nhất định phải cho đối phương chứng kiến cục diện mà họ không muốn thấy nhất.

florida80
12-08-2019, 21:58
Người Mỹ hy vọng người Trung Quốc nội chiến th́ chúng ta đă nội chiến thật. Mỹ không "cười lăn cười ḅ" mới lạ. Đương nhiên, nếu chỉ "nằm gai nếm mật, nhẫn nại chờ thời" th́ cũng không được.

Trung Quốc trong vai tṛ nước lớn có thể giống như một vơ hiệp thời cổ đại, giấu ḿnh trong thâm sơn cùng cốc tu luyện vơ công, đợi ngày "quyết chiến" với kẻ địch hay không?




Với nguồn tài nguyên và dân số, cùng với văn hóa của Trung Quốc, Trung Quốc không có khả năng hùng mạnh như Mỹ, chưa kể nước Mỹ vẫn đang tiến lên không ngừng.

Vẫn là Mao Trạch Đông nói đúng: "Đánh vẫn phải đánh, đàm vẫn phải đàm, ḥa vẫn phải ḥa."

Con người cần phải mưu trí. Đấu tranh về ngoại giao càng cần mưu trí. Phải "dắt mũi" được người khác chứ không phải bị người ta "dắt mũi".




Khrushchyov (cựu Tổng bí thư đảng Cộng sản Liên Xô-PV) chính là một người mưu trí. Trong một lần đại hội, Khrushchyov "to gan" phê phán Stalin.

Có người đưa vụ việc lên báo chất vấn Khrushchyov rằng ông cũng là một nhân vật trong nhóm quyền lực cốt lơi thời Stalin cầm quyền, vậy tại sao không đứng ra phê phán từ thời đó?




Đáp lại, Khrushchyov đọc to câu hỏi một lần, sau đó hô lên trước đám đông: "Là ai đă gửi câu hỏi này? Hăy đứng ra đây!..." Ở phía dưới xao động một hồi nhưng không có ai bước ra.

Khrushchyov bèn nói: "Các anh xem, trong t́nh h́nh dân chủ, không cần e sợ như thế này mà đồng chí gửi câu hỏi c̣n không dám đứng ra, vậy trong bầu không khí thời kỳ Stalin, có ai dám đứng lên phê phán ông ấy?"

Cả hội trường liền vỗ tay.




Trong cuộc đấu với nước Mỹ, chúng ta cần có mưu trí như Khrushchyov. Khi cần ẩn nhẫn th́ ẩn nhẫn. Giống như Đặng Tiểu B́nh từng nói với Thủ tướng Canada Pierre Trudeau:

"Taoguangyanghui (chiến lược ngoại giao 'ẩn nhẫn' của ông Đặng-PV) mà chúng tôi nói đến, bao gồm bất chấp thể diện cũng phải duy tŕ quan hệ với quốc gia phát triển nhất trên thế giới."




Đại ư của Đặng Tiểu B́nh là, Trung Quốc nhất định phải "đồng bước" cùng văn minh thế giới, không được xa rời văn minh thế giới. Khi cần đấu tranh th́ quyết không nhượng bộ.

Sùng bái Mỹ là không đúng, thân Mỹ không đúng và ghét Mỹ cũng không đúng.

Chính phủ Mỹ, các chính khách và người dân Mỹ có điểm tương đồng, cũng có khác biệt. Anh phải có trí tuệ cao độ để phân biệt điều đó.




Trong quá khứ, nhân dân Mỹ giúp Trung Quốc thoát ách thực dân, cống hiến to lớn đưa xă hội Trung Quốc tiến bộ. Giữa hai nước không có xung đột về lợi ích căn bản.

Ngày nay, lợi ích quốc gia của Mỹ trải khắp toàn cầu, giữa hai nước đă có xung đột nảy sinh. Nhưng chúng ta vẫn phải dùng tâm thế đạo đức để đánh giá sự vật, không được kích động.






Một lính cứu hỏa sử dụng thiết bị ảnh nhiệt để t́m kiếm dấu hiệu của sự sống trong buổi sáng ngày 12/9/2001, khoảng 24 giờ sau khi chiếc máy bay đầu tiên đâm vào Trung tâm Thương mại Thế giới (WTC).




Điểm đáng sợ thực sự của nước Mỹ ở đâu?

Mặc dù Mỹ có quân đội hùng mạnh nhất thế giới, công nghệ tiên tiến nhất, nhưng tôi cho rằng điều này không đáng sợ. Nghe nói máy bay tàng h́nh của họ bay qua Trung Quốc rất tự do, nhưng điều đó cũng không có ǵ đáng ngại.

florida80
12-08-2019, 21:59
Những điều đáng sợ của Mỹ không nằm trong số đó.

Năm 1972, tôi theo học ĐH Vũ Hán. Trong tiết chính trị, một thầy giáo giảng rằng: "Mỹ là đại diện cho các nước tư bản chủ nghĩa 'giăy chết', giống như Mặt trời xuống núi, hơi thở đă rất yếu ớt."

Tôi - một sinh viên công-nông-binh trang bị "tận răng" - lập tức phản bác: "Thưa thầy, em cảm thấy thầy nói không đúng.

Nước Mỹ dù không giống như Trung Quốc - là Mặt trời mọc đằng Đông lúc 8, 9 giờ sáng, nhưng họ cũng không phải là hoàng hôn, mà là Mặt trời giữa trưa."

Câu nói của tôi làm thấy giáo giận tím mặt nói: "Em dám nói những lời như vậy ư!"

Thầy giáo không hỏi tôi v́ sao trả lời như vậy, nhưng đă dùng ngay một chữ "dám". Tâm lư ở trong đó rất dễ dàng đoán định.

Chính "quốc gia tư bản chủ nghĩa 'giăy chết'" đă lănh đạo cuộc cách mạng khoa học kỹ thuật mới của thế giới thập niên 1990 của thế kỷ trước.




Khi tôi tốt nghiệp đại học cũng là lúc Trung Quốc cải cách mở cửa. Tôi lại có một quan điểm: Mỹ là quốc gia do hàng ngh́n hàng vạn người không yêu tổ quốc của chính ḿnh tập hợp thành, nhưng bọn họ đều yêu nước Mỹ.

Vào thời đó rất nhiều lănh đạo một mặt th́ mắng Mỹ, nhưng mặt khác lại đưa con cái sang Mỹ học hành. Sự khác biệt rất lớn!

Vậy, điểm đáng sợ của Mỹ là ǵ? Cá nhân tôi cảm thấy có 3 điểm:




1. Giới tinh anh của Mỹ không thể xem thường

Chế độ cán bộ và cơ chế tranh cử của Mỹ cho phép bảo đảm những nhà quyết sách của nước này là nhóm tinh anh.

Bi kịch của Trung Quốc, từ lớn như quốc gia cho tới nhỏ như từng cơ quan th́ t́nh trạng phổ biến là, người có tư tưởng không quyết sách, người quyết sách không có tư tưởng. Người có đầu óc th́ không có chức quyền, có chức quyền th́ không đầu óc.

Mỹ th́ ngược lại, hệ thống h́nh tháp của họ vừa hay phù hợp để "nâng" giới tinh hoa lên cao.

V́ vậy, thứ nhất, Mỹ không phạm sai lầm. Thứ hai, Mỹ ít phạm sai lầm. Thứ ba, nếu phạm sai lầm Mỹ cũng nhanh chóng sửa đổi.

Chúng ta phạm sai lầm, đó là thứ nhất. Thứ hai, thường xuyên phạm sai lầm. Thứ ba, phạm sai lầm rồi rất khó sửa sai.

[...]

Đối với một dân tộc hùng mạnh mà nói, tầm quan trọng của lănh thổ đă giảm xuống, thay vào đó là theo đuổi "quốc thế" (vị thế quốc gia-PV).




Người Mỹ không có yêu sách về lănh thổ đối với bất kỳ quốc gia nào. Họ không quan tâm tới lănh thổ, những ǵ Mỹ làm trong toàn bộ thế kỷ XX là tạo dựng vị thế.

Thế nào gọi là "tạo thế"? Bên cạnh kinh tế lớn mạnh chính là ḷng dân! Có ḷng dân th́ quốc gia sẽ có sức "ngưng tụ", mất đi lănh thổ cũng có thể lấy về. Không có ḷng dân th́ anh có lănh thổ cũng sẽ để mất.




Nhiều lănh đạo quốc gia chỉ nh́n 1 bước. Nước Mỹ hành động thường tính trước 10 bước.

Chính v́ như vậy, mỗi một sự kiện trọng đại trên thế giới kể từ sau Thế chiến II đều làm gia tăng vị thế của nước Mỹ. Nếu chúng ta để họ "dắt mũi" th́ rất có khả năng sẽ đánh mất tất cả "vốn liếng" chiến lược.




Trọng tâm chiến lược của Mỹ sẽ không chuyển dịch sang châu Á, nhưng không có nghĩa là họ không bao vây Trung Quốc.

Rất nhiều người chỉ nh́n vào Mỹ bao vây Trung Quốc về quân sự, cũng như chỉ nh́n thấy chênh lệch giữa Mỹ-Trung về công nghệ và vũ khí mà không thấy được ở tầm chiến lược, đặc biệt là sự mất cân bằng ở b́nh diện ngoại giao c̣n nghiêm trọng hơn cả tụt hậu về khí tài.

florida80
12-08-2019, 21:59
Việc ngoại giao của Trung Quốc đối với Mỹ, hoặc là có h́nh thức mà không có giới hạn, hoặc là có chi tiết mà không có toàn cục.

Sau sự kiện 11/9, Mỹ tấn công Afghanistan trong ṿng 2 tháng, áp sát Trung Quốc từ phía Tây. Áp lực quân sự từ Nhật Bản,[...], Ấn Độ cũng không giảm.

Nh́n từ bên ngoài, Trung Quốc giành được một số lợi ích từ vụ 11/9, nhưng những lợi ích này có thể sẽ biến mất chỉ sau 1,2 năm nữa.

Tôi nhận định sự bao vây chiến lược đối với Trung Quốc là một dạng khác, không phải quân sự mà vượt qua quân sự.




Những năm gần đây, các quốc gia xung quanh chúng ta đều lần lượt cải cách chế độ xă hội, [...]. Nga, Mông Cổ đă thay đổi; Kazakhstan cũng vậy, bên cạnh các quốc gia đi trước là Hàn Quốc, Philippines, Indonesia...

Mối đe dọa này đối với Trung Quốc c̣n nguy hiểm hơn đe dọa quân sự. Đe dọa về quân sự chỉ là hiệu ứng trong thời gian ngắn, trong khi sự bao vây bởi các quốc gia "dân chủ" như trên mới là ảnh hưởng dài hạn.




2. Nước Mỹ khoan dung và rộng lượng

Bạn nên tới châu Âu trước rồi qua Mỹ. Bạn sẽ nhận thấy sự khác biệt lớn: Buổi sáng tại châu Âu trên phố hầu như không có người, trong khi đường phố ở Mỹ có rất nhiều người tập thể dục, thậm chí cả ngày đều như vậy.




Tôi có một nhận định: Rèn luyện là một loại phẩm chất. Rèn luyện thân thể đại diện cho một dạng văn hóa cầu tiến. Muốn biết một quốc gia có mạnh mẽ hay không th́ nh́n vào số lượng người tập luyện thể dục là rơ.

Người Mỹ có thể lấy quốc kỳ làm quần để mặc lên người. Tôi cũng mua một chiếc như vậy ở Mỹ và mặc thường xuyên.




Tôi mặc nó là để kỳ thị nó, để trút giận, giống như một dạng giải tỏa và thỏa măn về tâm lư. Người Mỹ mặc nó là một kiểu chế giễu, nhưng bản chất khác nhau.

Người Mỹ có thể đốt quốc kỳ của họ giữa đường phố. Đới Húc (Đại tá không quân, Viện trưởng Viện nghiên cứu hợp tác và an ninh hải dương Trung Quốc, bạn của tác giả-PV) nói: "Nếu một quốc gia ngay cả quốc kỳ của ḿnh cũng tự đốt được, th́ anh c̣n lư do ǵ để đốt quốc kỳ của họ?"




3. Sức mạnh vĩ đại của tinh thần và đạo đức

Đây là điều đáng sợ nhất.

Sự kiện 11/9 là một thảm họa. Khi thảm họa ập đến, thứ đầu tiên gục ngă là thân thể, nhưng cái đứng vững là linh hồn. Có những dân tộc khi gặp tai họa, thân thể chưa đổ nhưng linh hồn đă tiêu biến.

Trong sự kiện 11/9 phát sinh 3 sự việc đều cho phép chúng ta nh́n thấy sức mạnh của người Mỹ.




Thứ nhất, sau khi phần đỉnh ṭa nhà WTC bị máy bay đâm vào, khói lửa bốc lên, t́nh h́nh vô cùng nguy cấp. Mọi người thông qua lối thoát hiểm để ra ngoài nhưng không quá hoảng loạn.

Mọi người đi xuống, nhân viên cứu hỏa xông lên; đôi bên nhường đường cho nhau, không ai đâm vào ai. Khi có phụ nữ, trẻ em, người mù tới, mọi người tự giác nhường lối cho họ đi trước. Thậm chí một chú chó cũng được nhường lối đi.




Nếu tinh thần của một dân tộc không mạnh mẽ đạt tới tŕnh độ nào đó th́ họ tuyệt nhiên không thể có những hành động như thế. Đối diện với tử vong vẫn b́nh tĩnh như vậy, nếu không phải là thánh nhân th́ cũng tiệm cận với thánh nhân rồi.




Chuyện thứ hai, ngày tiếp theo sau vụ 11/9, thế giới đă biết đây là hành động của các phần tử khủng bố Ả-Rập. Rất nhiều siêu thị, nhà hàng của người Ả-Rập bị những người Mỹ phẫn nộ đập phá. Các thương nhân người Ả-Rập cũng bị tấn công.

Trong thời khắc đó, một nhóm người Mỹ đă tập hợp lại và tới các siêu thị, nhà hàng của người Ả-Rập để đứng gác, đến các khu dân cư của người Ả-Rập đi tuần, ngăn chặn bi kịch leo thang.




Đây là một tinh thần như thế nào? Trung Quốc tự cổ đă có truyền thống báo thù. Tôi sống ở Thành Đô. Đặng Ngải (tướng Ngụy thời Tam Quốc-PV) phá Thành Đô xong, con trai Bàng Đức (tướng Ngụy-PV) đem nam phụ lăo ấu cả nhà Quan Vũ giết sạch.

Những cuộc báo thù tanh máu không hiếm trong lịch sử Trung Quốc.




Chuyện thứ ba, chiếc máy bay Boeing 767 rơi xuống Pennsylvania vốn dĩ có mục tiêu là Nhà Trắng, sau đó hành khách trên máy bay chống trả bọn khủng bố mới làm máy bay rơi xuống. Bởi thời điểm đó bọn họ đă biết tin ṭa nhà WTC và Lầu Năm Góc bị máy bay đâm vào.

florida80
12-08-2019, 22:00
Các hành khác đă nhanh chóng quyết định, không thể không làm ǵ mà phải quyết tử với khủng bố. Cho dù là trong t́nh thế như vậy, họ vẫn làm một việc: Bỏ phiếu thông qua việc "liều chết" với những tên khủng bố.




Vào thời khắc sinh tử cũng không áp đặt ư chí của ḿnh lên người khác. Sau đó tập thể đồng t́nh, họ mới hành động. Thế nào gọi là dân chủ, đây chính là dân chủ.

Tư tưởng của dân chủ đă ăn sâu vào sinh mạng, huyết mạch, cốt tủy của họ. Một dân tộc như thế, họ không cường thịnh th́ ai cường thịnh; một dân tộc như thế, họ không thống trị thế giới th́ ai thống trị thế giới.






Ngày 11/9/2011, Tổng thống Mỹ Barack Obama và phu nhân Michelle thăm lại địa điểm mà chuyến bay số hiệu 93 đâm xuống Pennsylvania nhân hoạt động tưởng niệm 10 năm vụ khủng bố.




Tôi thường suy tư rằng: Vũ khí tân tiến, công nghệ mới nhất, lực lượng vũ trang hùng mạnh nhất thế giới nằm trong tay những người như thế rất phù hợp. [...] Cho dù nằm trong tay Trung Quốc, Trung Quốc có thể làm được ǵ cũng không biết chắc được.

Nước Mỹ có nhiều kinh nghiệm thành công đáng để chúng ta tham khảo, học hỏi. Sau vụ 11/9, Mỹ không thành lập "Ủy ban 11/9", cũng không thành lập bộ chỉ huy khẩn cấp ǵ đó.




Tôi rất phản đối những điều không thực tế. Sau khi tôi tới Không quân Thành Đô, hoặc là không họp, hoặc là ít họp. Những cuộc họp không thể tránh th́ họp nhanh. Việc đầu tiên tôi làm là thay đổi "học tập Thường ủy" thành tự học. Cầm văn bản đọc th́ gọi ǵ là học!

Tôi đấu tranh với thế lực thủ cựu. Sức lực cá nhân tôi có hạn nhưng không thể không đấu tranh, cho dù sứt đầu mẻ trán cũng không nản.




Ví dụ, thường ở trong bộ đội tôi không ăn cơm. Ngày nào về nhà được th́ tôi mang theo lương khô chứ không ăn trong quân. Tôi tới sư đoàn 33, ở Không quân Bắc Kinh cũng như vậy. Nếu không thể không ăn th́ tôi ăn đơn giản.

Dù nói rằng uống nửa lít rượu không đổ được hồng kỳ, ăn một bữa cơm không sập được giang sơn. Nhưng cái ǵ nhiều quá, lăng phí quá, để tích tiểu thành đại th́ rất khó nói.

Khi nghiên cứu nước Mỹ, chúng ta nên nắm chắc nội hàm của nó. Không được chỉ nh́n những cái nhỏ, mà phải xem cái lớn.

Có một câu nói hay: Thường nghị luận khuyết điểm của người khác th́ bạn là kẻ dưới đáy chuẩn mực đạo đức; thường nghị luận khuyết điểm của nhân loại th́ bạn chính là tư tưởng gia.




Lời kết

Qua bài diễn thuyết 3 tiếng đồng hồ ngày hôm nay, mục tiêu mà tôi theo đuổi là sự giải phóng con người. Nếu nói rằng tôi đến đây để gặp gỡ mọi người th́ không bằng nói rằng mọi người tới để "nhận biết" tôi.

Tôi đă rất phóng khoáng trao gửi "toàn bộ bản thân" cho các bạn, tôi thể hiện tư tưởng cá nhân trước các bạn. Đặc biệt, những điều tôi nói về phương Tây, về nước Mỹ cũng không tách rời chủ đề cuộc thảo luận này.




Có 2 điều tôi muốn bổ sung. Thứ nhất, tôi là một người trung thành với chủ nghĩa dân tộc. Mọi điều tôi nói ra đều v́ cái tốt cho quốc gia, dân tộc.

Trong bất cứ t́nh huống nào, tôi cũng xem lợi ích dân tộc là tối cao. V́ điều đó, tôi chấp nhận đổ máu, sứt đầu mẻ trán. Trong đầu tôi vẫn thường hiện lên cảnh tượng trong chiến tranh Triều Tiên:

Mùa đông năm 1951, đơn vị của cha tôi tấn công quân Mỹ. Do vũ khí thua kém Mỹ nên buộc phải mai phục trong đêm tại vị trí gần quân địch nhất. Một liên đội yên lặng chờ đợi cả một đêm.

Đêm đó trời đổ tuyết lớn, lạnh vô cùng. Lúc trời sáng, c̣i hiệu xung phong vang lên, nhưng hơn 100 chiến sĩ mai phục ở đó không có một ai đứng dậy. Tất cả bọn họ đă chết v́ lạnh.




Cho đến chết họ vẫn giữ đội h́nh chiến đấu. Về sau Chủ tịch Mao khi nghe báo cáo, ông lập tức bỏ mũ, đứng dậy rất lâu không nói ǵ.

Chiến tranh biên giới Trung-Ấn 1962, máy bay Trung Quốc tiêu diệt một đơn vị của Ấn Độ. Đơn vị này ngày xưa từng thuộc biên chế quân đội Anh, tham gia cuộc Chiến tranh nha phiến lần thứ 2, hỏa thiêu Viên Minh Viên.

Chủ tịch Mao nhận tin qua điện thoại, đập bàn đứng dậy, nói: "Quốc nhục trăm năm!"

Đồng thời, mọi người cũng nên nhận thấy, t́nh h́nh Trung Quốc so với phương Tây không giống nhau.

florida80
12-08-2019, 22:01
Có những việc mặc dù nh́n thấy rồi, nhưng lại không thể dễ dàng đạt được. Cũng có những việc c̣n chưa nh́n thấy. Có những khác biệt về quan niệm chỉ có thời gian qua đi mới rút ngắn khoảng cách được.




Lần đầu tiên gặp gỡ các cán bộ cấp doanh trở lên ở căn cứ Côn Minh, tôi đă vô cùng thẳng thắn, mạnh dạn nói nhiều như vậy. Đó là những thành quả nghiên cứu của tôi. Tôi chịu trách nhiệm với phát biểu của ḿnh.




Chỗ nào nói đúng, các vị hăy ghi nhớ lấy; c̣n chỗ nào nói sai, mọi người hăy "vào tai này lọt tai kia", xem như chưa nghe thấy.

Mỗi con người là một cá thể, mỗi cá thể đều được tự do. Tôi không thể áp đặt tư tưởng của ḿnh lên mọi người. Tôi cũng không thể yêu cầu tư tưởng của mọi người phải thống nhất đến một tư tưởng nào đó. Đó là điều không thể.




Thế nhưng chúng ta lúc nào cũng muốn theo đuổi mục tiêu này. Đó là điều hết sức mơ hồ, trên thực tế không thể thực hiện được.




theo Trí Thức Trẻ

florida80
12-08-2019, 22:03
Trong Đời, Những Ǵ Cần Buông Th́ Hăy Buông, Những Ǵ Nên Mất Th́ Hăy Mất









Có thể bạn đă từng trải qua những lúc như thế này: Đối diện với t́nh cảm và cuộc sống không như ư, bạn cảm thấy phiền năo không sao tả được. Rất nhiều lúc, buông bỏ th́ ḷng lại không nỡ, c̣n như tiếp tục th́ lại quá mệt mỏi, trong tâm cảm thấy khó xử và giày ṿ.




Bạn đă từng nghĩ rằng rất nhiều chuyện phiền ḷng đều bắt nguồn từ bản tính cố chấp và thích so b́ của bản thân. Đời người ngắn ngủi, sinh mệnh vô thường, vậy nên mong bạn đừng làm khó chính ḿnh. Những ǵ cần buông th́ hăy buông, những ǵ nên mất th́ hăy mất, những ǵ cần quên th́ hăy quên.




Đối diện với phiền năo, cần điều chỉnh tâm thái đúng lúc

Cuộc sống vốn không dễ dàng. Thử hỏi cuộc đời của ai là thuận buồm xuôi gió, cuộc sống của ai mà mọi chuyện đều được như ư nguyện? Đường đời sẽ luôn có những ma nạn và khó khăn lớn nhỏ mang đến khảo nghiệm cho chúng ta.




Đời người giống như cuộc hành tŕnh, một đường tuy gian nan nhưng cũng không thiếu chi cảnh đẹp cho ta thưởng thức. Đường đời vốn không có ổ gà không vượt qua được, cũng không có con đường không thể băng qua. Không băng qua được th́ hăy học cách chuyển hướng, khó khăn lớn quá th́ hăy chọn cách buông tay.

Nh́n thoáng sự việc, khi bạn học được cách quên đi, trong tâm sẽ giảm thiểu được rất nhiều điều bất măn, nhận lại được biết bao niềm vui.


Mở rộng tấm ḷng, khi bạn học được cách quên đi, cuộc sống sẽ không có oán trách, thay vào đó là cảm xúc nhẹ nhàng b́nh yên.






(Ảnh: pixabay.com)




Đối diện với được mất, đừng quá toan tính so đo

Đời người sợ nhất là cái ǵ cũng đều so đo, cả ngày toan tính, khiến tâm trạng khó được an định, không thể tự tại. Nó cũng khiến cho rất nhiều người đều đánh mất chính ḿnh, đánh mất ư nghĩa cuộc sống chân thật của bản thân.

Nếu sự t́nh không được như ư, chi bằng hăy lựa chọn quên đi, biết cảm ân những điều tốt đẹp bên trong sinh mệnh, biết thỏa măn với hạnh phúc mà ḿnh đang có trong tay.

Những ngày tháng sau này, không than phiền, không bấu víu, không tức giận, buông bỏ tranh luận, không toan tính so đo. Chỉ cần ḷng bạn là ánh mặt trời, cuộc sống sẽ không có ngày âm u.




Đối diện t́nh cảm, lựa chọn thuận theo tự nhiên

T́nh cảm khó tránh những khi ‘vơi rồi lại đầy, đầy rồi lại vơi’, duyên phận khó tránh những khi ‘hợp rồi lại tan, tan rồi lại hợp’. Thay v́ đắm ch́m trong hoài niệm măi không dứt ra được, chi bằng hăy sống tốt ở hiện tại. Thay v́ nhớ măi không quên, chi bằng hăy thuận theo tự nhiên, đợi chờ thời gian chữa lành hết thảy.



Đối với chuyện t́nh cảm, phong thái tốt nhất vẫn là ‘được không vui, mất không buồn’. Gặp được nhau th́ hăy gắng sức trân quư, lỡ dở rồi th́ hăy cố gắng quên đi, sau đó mỉm cười bước trên một hành tŕnh khác của đời người.

florida80
12-08-2019, 22:03
Cuộc đời c̣n lại, không loạn trong ḷng, không khốn bởi t́nh, không sợ tương lai, không hoài niệm quá nhiều về quá khứ.

Nguyện cho bạn có được một đời thản nhiên rộng mở, giảm đi phần nào tiếc nuối, thêm một chút âm thầm mừng vui.

Nguyện cho bạn một đời cố gắng, một đời yêu thương, có được có mất có kiên tŕ, khóc được cười được vui vẻ được, an nhiên trải qua những năm tháng yên b́nh.








Thuận An

Theo Văn Chương Ba

florida80
12-08-2019, 22:04
Trung Cộng Lên 70 Tuổi - Cổ Nhuế









Thứ Ba 1.10.2019 vừa qua đánh dấu Trung Cộng lên 70 tuổi. 70 tuổi là hiếm hoi (cổ lai hy, như một lời thơ của Đỗ Phủ) nên Trung Cộng ăn mừng lớn chưa từng thấy.




Trung Cộng đă rầm rộ ăn mừng với cuộc diễn binh (Hà Nội gọi là diễu binh) lớn chưa từng thấy. Trên khán đài chễm chệ cái ông một mông ngồi đủ ba ghế tổng bí thư đảng Cộng Sản Trung Hoa, chủ tịch nước và chủ tịch hội đồng tướng lănh trung ương. Ba ghế đó được kể theo thứ tự lớn nhỏ. V́ ở bển lớn nhất là đảng Cộng Sản. Đảng lớn hơn nước. Thật vậy, lễ kỷ niệm 70 năm đă bắt đầu với những chiếc trực thăng rước ba lá cờ tung bay trên trời. Đi đầu cờ đảng Cộng Sản. Rồi đến cờ nước Cộng Ḥa Nhân Dân Trung Hoa và cờ của quân đội nhân dân. V́ thế cần sửa lại cho chính danh, thứ Ba 1.10 là lễ của đảng Cộng Sản Trung Hoa 70 năm cướp được chính quyền.




Những năm kháng Nhật

Đảng Cộng Sản Trung Hoa nhem nhúm từ năm 1920 ở Thượng Hải với Chen Duxiu (陳獨秀, Trần Độc Tú) làm thủ lănh. Chính ông này cũng là bí thư đầu tiên của đảng. Lúc đầu, Cộng Sản và Quốc Dân đảng Trung Hoa cùng có chân trong Đồng Minh Hội để đánh đổ nhà Thanh (Qing). Nhà Thanh đă sụp đổ sau cách mạng Tân Hợi năm 1911. Năm đó Tôn Dật Tiên (Sun Yat-sen) của Quốc Dân đảng trở thành tổng thống lâm thời và nước Cộng Ḥa Trung Hoa ra đời. Nhưng Cộng Sản không phục nên rút ra khỏi thành phố mà dựa vào lớp bần nông ở nông thôn để cướp chính quyền.




Năm 1931 khi Nhật Bản đổ quân vào Trung Hoa, chiếm Măn Châu và lập ra Măn Châu Quốc. Nhật giao Măn Châu Quốc cho vua Phổ Nghi (nhà Thanh) và dần dần lấn chiếm nước Trung Hoa. Ngày 7.7.1937, quân Nhật đánh vào Lư Cầu Kiều (Lugouqiao Bridge) mở đầu cho tám năm Trung Hoa nếm mùi nô lệ ngoại bang. Nhật Bản đă chiếm từ Bắc Kinh, Thượng Hải cho tới Nam Kinh. Trong thời gian này, hai đảng Cộng Sản và Quốc Dân đă hợp tác để đánh đuổi quân Nhật. Cộng Sản mở ra nhiều trận đánh Nhật ở vùng nông thôn sâu bên trong nội địa Trung Hoa; c̣n Quốc Dân đảng nhắm vào quân Nhật ở phía Bắc. Sau khi Nhật Hoàng đầu hàng vào tháng Tám, 1945, Trung Hoa mới thoát khỏi đô hộ nhưng lại rơi vào nội chiến giữa đảng Cộng Sản và đảng Quốc Dân.




Thật ra, suốt 22 năm (từ năm 1927 cho đến 1949) đảng Cộng Sản và Quốc Dân đảng luôn luôn tranh giành quyền cai trị. Tháng Giêng năm 1949, quân Mao bao vây thành quách Bắc Kinh do quân Tưởng kiểm soát. Sau 40 ngày, quân Tưởng yếu thế và đầu hàng. Tưởng Giới Thạch lui binh về đảo Đài Loan chờ ngày quang phục.



Nước Trung Hoa mới ra đời

Ở phía bên kia eo biển Đài Loan, vào ngày 1.10.1949 Mao Trạch Đông đứng tại quảng trường Thiên An Môn, Bắc Kinh, tuyên bố dời đô từ Nam Kinh về nơi đây và cho ra đời nước Cộng hoà Nhân dân Trung Hoa. Mao gọi đây là nước ‘Trung Hoa mới’. Nhưng phương Tây không công nhận quyền cai trị của đảng Cộng Sản tại lục địa. Măi cho tới năm 1971, Bắc Kinh mới đặt chân vào tổ chức Liên Hiệp Quốc. Và đồng minh được coi là một trong năm nước thắng thế chiến thứ nh́ – Đài loan – bị đuổi.




Qua 70 năm, người dân sống trong đất nước rộng 9 triệu rưỡi cây số vuông đă phải chịu nhiều thí nghiệm. Những năm đầu, Cộng Sản nói nhiều đến một nước Trung Hoa mới (Tân Trung Hoa). Nước Trung Hoa mới cắt đứt với lịch sử ngàn năm đă có từ thủa Tam Hoàng Ngũ Đế (thế kỷ 21 trước Công nguyên). Khi lên một tuổi, nước Trung Hoa mới coi trời bằng vung gởi chí nguyện quân qua Bắc Hàn làm nghĩa vụ quốc tế. Rủi thay! Hơn 100 ngàn chí nguyện quân ấy bỏ thây ở xứ người mà tham vọng tràn xuống phía Nam bán đảo Triều Tiên của Mao không thành. Khi thiếu hai năm để đánh dấu sinh nhật 10 tuổi, Trung Cộng lại điên đảo với chiến dịch chống hữu khuynh. Năm sau, Mao đẩy cả nước vào Bước Nhảy vọt Vĩ đại. Bước Nhảy vọt kéo dài bốn năm từ năm 1958 đến năm 1962 không giúp cho kinh tế Trung Cộng tiến được một bước ngắn ngoài việc ‘chia đều nghèo đói cho toàn dân’ và giết chết ít nhất 30 triệu người v́ không có ǵ nhét vào miệng.

florida80
12-08-2019, 22:04
Mồ mả của người dân vừa xanh cỏ, Cộng Sản lại đẩy người sống sót vào cuộc Cách mạng Văn hóa. Đợt cách mạng này kéo dài 10 năm: từ năm 1966 đến 1976. Mao nói đại cách mạng văn hóa xoá sạch tàn dư ‘phong kiến’ nhưng thật ra đại cách mạng này lập ra một thứ phong kiến mới. Đó là người có thẻ đảng. Hiện nay 90 triệu người có thẻ đảng nắm quyền sinh sát 1 tỷ 400 triệu người dân.




Trung Cộng vẫn c̣n đói, c̣n khát và c̣n bị thế giới hất hủi nếu năm 1972 tổng thống Richard Nixon không đặt chân lên Bắc Kinh ăn dim-sim và vịt Bắc Kinh với Chu Ân Lai. Sau bữa tiệc này, tư bản ồ ạt đổ tiền vào Trung Cộng tưởng là bóc lột sức lao động của tỷ dân đói meo. Nào ngờ vào năm 1977 Đặng Tiêu B́nh không ke ‘mèo trắng mèo đen’ mở tung cửa cho nông dân có quyền làm chủ đất, công nhân đổ xô sắp hàng xin việc ở của công ty ngoại quốc và ngàn nhà máy địa phương sản xuất ra tỷ tỷ hàng nhái. Bằng ba con đường trên, từ một nước Trung Hoa mới (dưới quyền sinh sát của Mao) chỉ với 650 triệu miệng ăn mà không đủ thực phẩm, nay tiến lên một nước Trung Hoa ‘ mới hơn’ với 1 tỷ 400 triệu dân mà ai ai muốn ăn ǵ cũng có. Đó là lời Li Deshui, một cán bộ trong bộ kế hoạch của Trung Cộng.




Thật ra, Trung Cộng ngày nay chỉ giúp chừng hơn phân nửa dân số (khoảng 750 triệu) giảm đói xoá nghèo. Ngân hàng Thế giới (World Bank) cho rằng thu nhập ở Trung Cộng cách biệt ghê hồn giữa người nghèo và giai cấp trung lưu. Nghèo chỉ được $996 Mỹ Kim mỗi năm. Trung lưu được đến $12,055 Mỹ Kim – nghĩa là gấp 12 lần. Được gọi là trung lưu ở Trung Cộng ngày nay chỉ có 400 triệu người. Dư lại 1 tỷ vẫn c̣n nghèo.

Đến năm 1985, lần đầu tiên Trung Cộng bán hàng qua Mỹ nhiều hơn mua hàng của Mỹ. Và đây là cái cớ cho tổng thống Mỹ mở ra chiến tranh mậu dịch với Trung Cộng như hiện nay.



Diễn binh lớn chưa từng thấy

Từ tháng Sáu năm nay, đảng Cộng Sản ráo riết chuẩn bị cho lễ kỷ niệm 70 năm cướp chính quyền. Thủ đô Bắc Kinh được quét sạch rác rến. Ngay đến rác trên mạng xă hội Weibo lề phải cũng phải dọn dẹp. Chỉ một chút hơi hướng nói xấu đảng, nhà nước là bị bôi xoá. Ngay đến một cái ‘post’ trên Weibo của chủ bút cái loa Hoàn cầu Thời báo (của nhà nước) cũng bị xoá.




Trong tuần lễ trước ngày lễ, bác tài ở Bắc Kinh không được đổ xăng. Ai ở trong những cao ốc gần Thiên An Môn đều bị công an gởi giấy ra chỉ thị: không được đứng gần cửa sổ và phải kéo rèm che cửa cho kín mít. Công an Bắc Kinh siết nhiều biện pháp cho lễ sinh nhật 70 của Cộng Sản Trung Hoa. Thủ đô Bắc Kinh coi như ‘nội bất xuất, ngoại bất nhập’. Ngay cả người đang ở bên trong cũng không được thả diều, chơi khí cầu, bay con drone hay chim bồ câu. Ai dùng walkie-talkie hay máy chuyển tin qua làn sóng ngắn đều bị bắt.




Đánh dấu 70 cướp chính quyền, Cộng Sản cho treo cờ đỏ chi chít ở Bắc Kinh, đặc biệt tại Thiên An Môn. Dưới bầu trời xám xịt v́ không khí ô nhiễm, cái ông một mông ngồi ba ghế cao nhất Trung Cộng (và ngồi cho đến chết) Tập Cận B́nh đă duyệt binh. Tập Cận B́nh mặc áo kiểu Mao đứng trên xe mui trần dán nhăn Cờ Đỏ do Trung Cộng chế, duyệt hàng binh đông đến 15 ngàn cùng với đủ thứ vũ khí dữ dắn nhất. Trong đó, Trung Cộng kéo lê trên đường 580 thứ súng ống. C̣n trên bầu trời xám xịt của Bắc Kinh là 160 chiến đấu cơ xé tan màn khói. Trong số vũ khí diễn hành, có hỏa tiễn Dongfeng-41 (Đông Phong-41) mang 10 đầu đạn và dư sức bắn tới đất Mỹ, những chiếc tăng đời mới, những con drone khổng lồ. Ấy là chưa kể chiến đấu cơ DF-17 được nói là thoát khỏi mạng lưới radar của thế giới.




Quan sát cuộc duyệt binh diễn ra vào thứ Ba vừa qua, giáo sư Peter Robertson, thuộc đại học Western Australia nhận xét: khả năng quân sự của Trung Cộng mạnh hơn người ta tưởng và đuổi gần sát Hoa Kỳ hơn người ta tưởng.

Sau diễn binh ‘không nhắm đe dọa nước nào – như lời Tập Cận B́nh, chiều tối là màn cá múa vĩ đại tại Thiên An Môn. Gần 10 ngàn diễn viên tung tăng ở nơi xe tăng đă cán chết sinh viên biểu t́nh vào năm 1989.

florida80
12-08-2019, 22:05
Một đất nước xài hàng giả

Nh́n vào h́nh ảnh ngày lễ vào thứ Ba vừa qua tại Bắc Kinh, người ta không thấy ai là người dân. Chỉ toàn ông lớn, cán bộ, lính tráng và… những con robot nhịp nhàng theo tiếng kèn tiếng trống. Ngay đến những ai c̣n được coi là người (lính) th́ gần như tất cả cao bằng nhau, cân nặng cùng một kư lô bởi v́ ở xứ Cộng Sản cao quá hay lùn quá đều là cái tội.




Loa tuyên truyền Cộng Sản nói có đến 100 ngàn người tham dự diễn binh và gala văn nghệ. Tất cả đều biểu diễn mà không có ai thưởng thức. Ngay đến lănh tụ các nước trên thế giới cũng không ai được mời. Trung Cộng cho báo chí thế giới chụp h́nh, quay phim nhưng phải thi hành nhiệm vụ trong khuôn khổ. Trong ngày lễ này, phóng viên đài ABC của Úc có mặt tại đại lộ Trường An, Bắc Kinh nhưng không được phép dùng máy chụp h́nh hay quay phim.




Đánh dấu 70 năm cai trị nước Trung Hoa, đảng Cộng Sản không thể huyênh hoang chủ nghĩa Cộng Sản đă thành công ở đất nước thánh hiền này. Những ǵ Cộng Sản giáo điều (1949-1978) đă làm cho con cháu Khổng Mạnh chỉ là thiếu ăn, chết đói, thù hằn và thanh trừng nhau. Một lục địa Trung Hoa vĩ đại dưới tay Mao chỉ là ‘một tên bệnh hoạn ở châu Á’ (a sick man of Asia) mà thôi.




Măi đến khi Trung Cộng – dù vẫn treo cờ búa liềm – nhưng trong thực tế đă bỏ chủ nghĩa Cộng Sản vào sọt rác để học đ̣i thói tư bản phương Tây, th́ tỷ dân ở đó mới có miếng ăn. Càng học đ̣i tư bản phương Tây th́ dân Trung Hoa càng được hưởng thụ.




Ngày nay, Trung Cộng trở thành nền kinh tế lớn thứ nh́ thế giới (trị giá $12 ngàn tỷ Mỹ Kim) nhưng không thể huyênh hoang chính chủ nghĩa chết tiệt Cộng Sản cũng giúp cho dân chúng có miếng ăn. Miếng ăn của 1 tỷ 400 triệu dân Trung Cộng hôm nay – nếu có – đến từ sức lao động của người dân đành chịu cho phương Tây bóc lột; đến từ những tháo gỡ thoát khỏi lư thuyết không tưởng của ông Marx cha căng kiết chú nào đó; và đến từ thủ đoạn ăn cắp sáng chế của phương Tây. Với ‘ba ḍng thác’ ấy, nước Trung Hoa mới đă thành nền kinh tế chỉ thua đầu sỏ tư bản Hoa Kỳ; và tiếp tục mơ tự lột xác thành ‘nước xă hội chủ nghĩa hùng mạnh’ vào năm 2050. Với họ Tập: ‘There is no force that can shake the foundation of this great nation. No force can stop the Chinese people and the Chinese nation forging ahead, Không thế lực nào có thể làm nền móng đất nước vĩ đại này rung rinh. Không thế lực nào có thể ngăn chận nhân dân và nước Trung Hoa tiến lên.’




Nhưng giấc mơ này đang rạn nứt v́ tranh chấp mậu dịch với Hoa Kỳ. Một ngày trước sinh nhật thứ 70 của Trung Cộng, Tổng thống Donald Trump hót lên mạng Twitter ‘Happy Birthday China!’ và đá gị lái ‘We are winning, and we will win, chúng tao đang thắng, và chúng tao sẽ thắng’. Chúc vậy th́ thà đừng chúc th́ hơn.




Cho dù đến năm 2050 Trung Cộng đạt được giấc mơ hoa ấy, không rơ người dân trong xứ thiên đường ấy có muốn suốt đời ḿnh và đời con cháu bị giam cầm trong chiếc lồng mạ vàng không? Hay là ai có chút tiền th́ lũ lượt t́m sang xứ tư bản ‘giăy chết’ để thà sống khổ ở xứ người hơn tiêu xài hàng giả bên trong nước ḿnh.




Thật vậy, trải qua 70 năm dưới quyền cai trị của đảng Cộng Sản, hơn hai thế hệ phải qua những năm sống nhờ tem phiếu, thanh trừng để sống c̣n, trốn tránh Cách mạng Văn hoá, rồi ồ ạt làm hàng giả mạo. Người ta nó: từng năm một, người Trung Hoa phải đối diện với một nước Trung hoa mới. Điều hôm nay tưởng là đúng, ngày mai có thể bị kết án là ‘hữu khuynh’. Điều hôm qua loa phường nhai nhải nhét vào đầu người dân, ngày mai không ai dám nói như vậy nữa v́ bị coi là… phản động. Nhà nước th́ treo cờ đỏ nhưng chạy theo tư bản. Người dân th́ chẳng c̣n dám nói lên cơi ḷng ḿnh; cứ răm rắp để có cái ǵ nhét vào mồm. Và cứ thế, cả tỷ người dân đành giả dối để sống.

florida80
12-08-2019, 22:08
Ăn Ǵ Cũng Có Thể Chết!!
Trong phần này, tôi chưa nói đến những mưu kế cùng sản phẩm độc hại của Trung Quốc ồ ạt tung vào thị trường Việt Nam trong thời gian vừa qua, không từ một thủ đoạn nào họ không dám làm. Đó chính là một cuộc xâm lăng, từ việc dùng tàu sắt đâm thẳng vào tàu đánh cá của ngư dân đến việc xuất sang Việt Nam những thứ đồ chơi của trẻ em nhiễm độc gây ung thư. Phải viết một bài dài mới phân tích hết được thủ đoạn ngày càng tàn độc của “người bạn láng giềng bốn không tốt, 16 chữ đen ś” này, chúng ta sẽ bàn đến vào một bài khác.

Ở đây tôi chỉ nói đến những thủ đoạn của chính đồng bào chúng ta hạ độc người dân Việt Nam ḿnh.

Các cụ ta đă dạy “thượng bất chính hạ tắc loạn”, nôm na là người trên không liêm chính th́ người dưới tất phải loạn. Loạn ở đây có nghĩa là loạn về đạo đức, về nhân cách. Cho nên những con buôn bất lương ở Việt Nam ngày càng nhiều cũng v́ thế. Tôi không dám nói tất cả con buôn đều như vậy, nhưng sự thật là ngày càng nhiều người buôn bán có muốn lương thiện cũng không được, bởi lương thiện lấy tiền đâu “bôi trơn”, lấy ǵ “cống nộp” cho các quan hàng tháng chỉ để kiếm một chỗ ngồi, chỉ mong được yên thân, chưa nói đến chuyện được buôn gian bán lận. Vả lại nhà anh hàng xóm bỗng chốc xây lên bốn năm tầng, con đi xe hơi, du học Mỹ, Úc, Gia Nă Đại, thế mà nhà ḿnh cứ cái xe gắn máy cà tàng đi miết, không đủ tiền đóng học phí cho con. Và hàng trăm thứ xa hoa khác xung quanh quyến rũ mời gọi. Tất cả những thứ đó bào ṃn sự lương thiện của con người. Một người buôn gian bán lận rồi mười người, hai mươi người không hoặc chưa bị trừng phạt, nên cấp số cứ nhân lên thành một xă hội loạn. Người ta thản nhiên dùng mọi cách để kiếm tiền, không từ một thủ đoạn gian manh nào không làm, dù làm để hại ngay bà con anh em ḿnh. Một phần cũng do anh bạn láng giềng làm cho hư thân mất nết, chỉ cho chúng ta cách giết lẫn nhau một cách “ngọt ngào”.

Ăn ǵ cũng có thể chết!!


Những ngày gần đây, người dân Sài G̣n trở nên hoảng sợ với những tin tức hàng ngày về đồ ăn thức uống, cái ǵ cũng có độc. Người ta tưởng như ăn cái ǵ cũng có thể lăn đùng ra, không chết cũng ngắc ngư giống như hàng trăm công nhân ngộ độc nằm lăn lóc trong bệnh viện. Chính tôi và gia đ́nh tôi và nhà hàng xóm cũng phát hoảng khi đọc hàng tin trên hầu hết các báo Việt Nam với cái tiêu đề “Người Hà Nội: Sáng phở thịt thối, trưa bún chả hóa chất”.

florida80
12-08-2019, 22:09
Tô bún riêu cua vàng lườm này không do gạch cua mà do phẩm màu công nghiệp dùng cho sơn, dầu đánh bàn ghế giá 50.000 đồng/kg. Chỉ một chút chấm vào đầu đũa là cả một nồi bún riêu nổi váng gạch cua.

Đây là điều hết sức nguy hiểm có thể gây tổn thương cho hệ thống thần kinh và tiêu hóa của người ăn, dẫn tới nguy cơ rối loạn về thần kinh cũng như mắc các chứng bệnh ung thư.

Như thế người Sài G̣n và các tỉnh thành cũng “được thừa hưởng” phở và bún chả chẳng khác ǵ dân Hà Nội. Mời bạn xem qua cách chế biến món ăn của thời đại ngày nay.

Nước phở chế biến từ thịt ôi thiu

Nhập viện v́ bị ngộ độc

Khi ăn những bát phở thơm ngon, ít người biết rằng nhiều quán phở, quán bún tại Hà Nội chỉ cần bỏ ra 50.000 là có vài chục lít nước phở chế sẵn từ nước luộc và ép các loại thịt ôi thiu làm ruốc.

Nước phở loại này được lấy từ nước luộc các loại thịt ôi, thối được chế làm ruốc. Các loại thịt ôi, thối được đưa vào luộc, rồi ép để lấy bă làm ruốc, các loại nước ép luộc thịt, nước ép thịt, thậm chí là loại nước rửa chảo xào thịt được tận dụng đế bán làm nước phở.

Cuối mỗi ngày, các loại thịt nhập về chế biến, hầu hết là các loại thịt ế, ôi thiu tại các chợ lớn nhỏ tại Hà Nội, rồi thịt lợn xề, lợn bột, lợn ốm, lợn chết được mang về, luộc lên là có các loại thịt trắng muốt, làm ruốc trông rất bắt mắt. Loại nước luộc chỉ cần để lắng, gạn ra là có thể bán cho các cửa hàng phở ngon lành.

Thậm chí, những hôm khách đông tiệm bán phở c̣n không có hàng để bán, họ phải pha với đường hóa học, thêm gia vị để tạo mùi vị.



Nước rửa chảo cũng có thể làm nước phở




Bún chả vàng thơm nhờ tẩm hoá chất

Tại khu vực quầy hương liệu trong chợ Đồng Xuân, Hà Nội có thể dễ dàng để mua được loại hương liệu mà các hàng bún chả thường dùng để để tạo mùi, tạo màu cho món chả nướng giúp chả có màu đẹp và thơm ngon, cuốn hút (ở Sài G̣n và tỉnh lân cận có thể t́m mua các loại hóa chất này ở chợ Kim Biên).

Để làm món nướng như vịt nướng, thịt nướng các hàng quán không thể thiếu 2 loại phụ gia đó là một lọ hỗn hợp như dạng sa tế và một gói bột màu trắng. Những lọ phụ gia như thế chi chít chữ Trung Quốc, không có lấy một ḍng phụ đề nào bằng tiếng Anh hay tiếng Việt, chất bột trắng được đựng trong túi nilon, không nhăn mác. Mỗi lọ có thể dùng cho 30kg thịt. Chỉ cần ướp qua thịt trước khi nướng là chả có màu vàng ngon, thay v́ màu trắng nhờ nhờ. Hầu hết các quán bún chả đều phải dùng đến loại này v́ thịt họ dùng để làm chả toàn là thịt ế, thịt ôi từ hôm trước hoặc thịt lợn bệnh và chất này sẽ loại bỏ hết mùi ôi, thiu của thịt.

Chưa hết, c̣n vô số những tin tức “lặt vặt” cũng kinh hoàng không kém như:

– Nem chua Thanh Hóa làm từ b́ heo bẩn; biến thịt thối thành thịt tươi; heo bệnh thành thịt quay; thịt thối thành lạp xưởng; trứng bẩn trứng thối tràn ngập các chợ

florida80
12-08-2019, 22:09
Ngay cả những loại trái cây hàng ngày người dân thường dùng cũng bị tẩm độc.

Đu đủ tẩm hóa chất Trung Quốc chín nhanh rất đẹp.

Dùng hóa chất Trung Quốc làm đu đủ chín vàng đều, ruột đỏ rất bắt mắt.

Đu đủ sau khi hái xuống, được nhỏ một chút dung dịch của Trung Quốc vào phần cuống, chỉ sau 1 ngày quả chín vàng, ruột đỏ rất bắt mắt đánh lừa hầu hết mọi gia đ́nh b́nh dân Việt Nam.

Loại thuốc có khả năng “phù phép” này có giá bán 5.000đồng/1 lọ 5ml. Trên bao b́ ghi hạn dùng 2 năm, nhưng không ghi ngày sản xuất và chỉ có vài ḍng chữ tiếng Trung Quốc. T́m mua loại hóa chất này rất khó, chỉ những chủ buôn hoa quả lớn hoặc dựa vào mối quen mới mua được. Loại hóa chất Trung Quốc này ban đầu các chủ buôn dùng cho chuối, nhưng giờ được sử dụng cho cả đu đủ.

Những chủ buôn sau khi thu mua đu đủ về sẽ dùng hóa chất nhỏ trực tiếp lên phần cuống của quả, việc nhỏ phải hết sức tỉ mỉ, nếu không đúng phần cuống th́ quả sẽ héo quắt hoặc thối nhũn. Đu đủ sẽ chín 1 ngày sau khi dùng hóa chất nên sau khi được nhỏ thuốc, đu đủ được bọc báo và đặt vào trong thùng xốp dán kín băng dính rồi chở đi tiêu thụ. Chuối cũng được “chế biến” tương tự nên trái nào cũng chín mọng, vàng ươm.



Dừa tẩy trắng độc hại



Dừa được tẩy trắng bằng hóa chất

Hóa chất tẩy trắng dừa có thể là một loại axít gốc phốt pho và lưu huỳnh, chỉ được dùng với liều lượng phù hợp. Nếu sử dụng vô tội vạ sẽ rất nguy hiểm cho người tiêu dùng.

Chị Tiên, chủ một vựa dừa, cho biết chỉ cần ra chợ Kim Biên, ghé vào bất cứ tiệm hóa chất nào hỏi mua chất tẩy trắng dừa sẽ được giới thiệu 2 loại bột màu trắng, không bao b́, nhăn mác với giá bán khoảng 125.000 đồng/kg. Mỗi thùng nước khoảng 20 lít pha trộn với 6 muỗng bột (3 muỗng loại này, 3 muỗng loại kia) rồi ngâm dừa vào, chờ nước thấm hết vào là xong.

Một bác sĩ chuyên về an toàn vệ sinh thực phẩm cho biết hóa chất tẩy trắng dừa có thể là một loại axít gốc phốt pho cộng với lưu huỳnh, chỉ được dùng với liều lượng phù hợp, có kiểm soát. “Sử dụng chất tẩy trắng vô tội vạ rất nguy hiểm cho người tiêu dùng. Chỉ cần thường xuyên chạm tay vào lớp vỏ bên ngoài cũng đă có hại rồi, nói ǵ đến việc hóa chất đó thấm vào ruột và nước dừa. Dùng hóa chất này rất dễ dẫn đến các bệnh liên quan đường tiêu hóa, hô hấp, nếu tích trữ trong người nhiều và lâu dài sẽ gây ra các bệnh lư khó lường”.

florida80
12-08-2019, 22:10
Rượu pha bằng… thuốc sâu và phân lân bán khắp Hà Nội

Tại hầu hết các quán cơm b́nh dân, quán nhậu trên địa bàn các quận Long Biên, Cầu Giấy, Thanh Tŕ, Hoàng Mai, Từ Liêm (Hà Nội)… rượu độc sau khi được đưa về sẽ được giới thiệu là “rượu quê cực êm, cực phê”, bày bán tràn lan giá 20 – 30 ngàn đồng/lít.

Khi t́m hiểu từ một số nhân viên chuyên chở rượu, chất mà người phụ nữ trên dùng để pha với rượu là… thuốc sâu và phân lân. Vậy là rượu cồn đă độc, lại càng “phê” thêm v́ thuốc trừ sâu và phân bón. Theo một nhân viên, mỗi ngày quán này tiêu thụ hết khoảng bốn thùng phuy rượu độc.

Do uống phải rượu độc, không ít “đệ tử Lưu Linh” đă hôn mê bất tỉnh nhập viện, thậm chí phải vào bệnh viện tâm thần điều trị. Theo thống kê từ Bệnh Viện Tâm Thần Hà Nội, mỗi tháng có ít nhất 40 người loạn thần nhập viện. Người điều trị nhanh nhất cũng mất 2 tháng, nhiều người phải nằm viện điều trị cả năm. Nguyên nhân lớn do các bệnh nhân uống quá nhiều rượu độc.



Chơi cũng chết



Phao bơi trẻ em Trung Quốc nhiễm chất độc

Đồ chơi Trung Quốc đang tràn ngập thị trường Việt Nam bởi mẫu mă đa dạng, màu sắc rực rỡ và trên hết là giá rẻ. Những loại đồ chơi bằng nhựa dành cho trẻ nhỏ , khi sản xuất thường không thể thiếu phthalates – chất được dùng làm phụ gia tăng độ dẻo cho nhựa. Theo Tiến Sĩ Nguyễn Duy Thịnh – Viện Công Nghệ Sinh Học Và Thực Phẩm, Đại Học Bách Khoa Hà Nội – nếu chất phthalates theo đường tiêu hóa vào cơ thể sẽ làm rối loạn hoạt động của các tuyến nội tiết như: Bé gái bị dậy th́ sớm, c̣n nam th́ cơ quan sinh dục bị teo lại… Đặc biệt, nếu trẻ ngậm đồ nhựa trong miệng, phthalatses nhanh chóng ḥa tan trong nước bọt và chất này sẽ trực tiếp đi vào cơ thể.

Ngoài ra, theo một số kết quả giám định gần đây của Viện Khoa Học Vật Liệu Ứng Dụng và Viện Công Nghệ Hóa Học Kiểm Tra, hầu hết đồ chơi bằng nhựa của Trung Quốc như: Súng gươm, lựu đạn, kể cả lồng đèn… đều sản xuất bằng các loại nhựa tái chế, trong đó có chứa chất cadimi (Cd) cao gấp nhiều lần mức cho phép. Đây là một trong ba kim loại độc hại đối với cơ thể con người, có thể gây ung thư tuyến tiền liệt, ung thư phổi, dị tật thai nhi ..

Không liều th́… sang Tây mà sống

Thưa bạn đọc, tôi không kể hết những đồ ăn thức uống có pha “hóa chất độc hại” hiện nay đang có mặt ở hầu hết các tiệm ăn, quán nước khắp các tỉnh thành cho đến quận huyện tại Việt Nam. Toàn là những thứ bà con ḿnh hại nhau. Kể nhiều quá e rằng có nhiều vị về Việt Nam phải mang sẵn các thứ đồ hộp từ nước ngoài về. Chắc có vị thắc mắc tại sao dân Việt Nam vẫn ăn mà không chết? Xin thưa là chết nhiều rồi nhưng chết v́ các loại bệnh lâu ngày tích tụ lại nên không thể kết luận là tại đồ ăn. Chất độc âm thầm tàn phá cơ thể sinh ra đủ loại bệnh. V́ thế, bệnh viện ở Việt Nam lúc nào cũng đầy ắp, phải nằm 3-4 người 1 giường và nằm cả dưới gầm giường là chuyện tất nhiên.

Vả lại là dân Việt Nam sống ở thời này là phải liều mới sống được. Không liều th́… sang Tây mà sống!



Văn Quang

florida80
12-08-2019, 22:11
"Già" Rồi, Yêu Thôi!









Cái tuổi dở dở ương ương khi yêu đương chẳng c̣n mang lại những điều mới lạ khi cảm xúc trong ta đă bắt đầu chai sạn và ngỡ ngàng nhận ra ḿnh “già” mất rồi… Để giờ bạn bè ta cứ phải nhắc nhở hoài: “Già rồi, yêu thôi”!







Khi tuổi không c̣n trẻ nữa, khi t́nh yêu đi qua cũng chẳng thể lưu lại được những mộng mơ ngày nào, khi bản thân sắp tự đốt cạn hết chút nhiệt huyết c̣n sót lại trong cảm xúc, ít nhất hăy hết ḿnh yêu một lần.



Bởi trải nghiệm t́nh yêu có khi nào là muộn đâu?



Như những người đă không c̣n trẻ, khoảng thời gian trưởng thành đă biến họ trở thành những con người khác. Cảm xúc thay đổi, lư trí thay đổi, và ngay cả suy nghĩ cũng thay đổi. Hoàn toàn không giống với những người trẻ, họ có một trái tim cứng cáp hơn, và có một quá tŕnh lớn lên phức tạp hơn. Chắc hẳn không thể thiếu đau thương.




Thế nên, chưa nói đến yêu đương, ngay cả cảm xúc cựa quậy trong tâm hồn cũng dần dần trở nên chai sạn đi nhiều lắm.



Khi không c̣n trẻ nữa, khoang chứa t́nh cảm trở nên nguội lạnh, dường như ư thức tự động đóng lại để lười biếng không muốn chứa thêm bất cứ h́nh bóng nào nữa, cũng chẳng thể bận tâm nhiều đến việc yêu thương.



Khi không c̣n trẻ nữa, có quá nhiều việc phải làm, có quá nhiều mục tiêu phải phấn đấu, lại càng có nhiều trở ngại cần phải vượt qua. Những mối quan tâm nhộn nhạo đời thường xâm chiếm hết khoảng trống quư báu.





Chẳng c̣n chỗ để dành cho những cảm xúc yêu đương, c̣n thời gian th́ cứ liên tục trôi đi chẳng hẹn trước, cơ hội bắt đầu một t́nh yêu cũng lặng lẽ mà lần lượt vuột mất, đến khi mỏi quá dừng lại th́ bên cạnh ḿnh chẳng c̣n ai nữa. Cảm giác đơn độc xuất phát từ đó, để rồi bất chợt sau đó lại ước ao có ai đó bên cạnh.




Đừng hiểu nhầm ư của tôi. Tôi nói không c̣n trẻ, không có nghĩa là đă già, càng không phải đă đi qua hết tuổi trẻ. Chỉ là cách nói tự trào phúng của chính những người đă vượt qua giai đoạn trưởng thành, và chững lại giữa bản lề lát cắt một phần cuộc đời. Những người mang trong ḿnh vô vàn nỗi niềm, vô vàn nỗi ưu tư, v́ đă vượt qua một thời gian dài và đối mặt với quá nhiều biến động để thoát kén.

florida80
12-08-2019, 22:11
Họ có thể vẫn c̣n trẻ về tuổi tác, nhưng tâm hồn th́ đă không c̣n kịp trẻ nữa. Và họ đôi khi cứ tự an ủi bản thân rằng, t́nh yêu mănh liệt chỉ ở cái độ tuổi ô mai vô lo vô nghĩ, rằng họ đă qua cái thời kỳ mà cả trái tim lẫn tâm hồn đều rạo rực những cảm xúc ngây ngô.



Nhưng không phải đâu, ai cũng vậy, ở tuổi nào cũng vậy, đến một lúc nào đó, trong một khoảng thời gian nào đó, nhất định sẽ cảm thấy khao khát yêu thương hơn bao giờ hết.










Hăy dang rộng cánh tay mà đón nhận t́nh cảm đi. Đừng để cảm xúc chết hết, đừng bỏ lỡ cho ḿnh cơ hội t́m được người yêu thương thật ḷng.




Bạn có thể 22 tuổi, 24 tuổi, 26 tuổi, thậm chí 30 tuổi cũng chẳng sao. Đừng v́ bất cứ lư do ǵ mà tŕ hoăn thêm nữa.



Bạn có thể nói với tôi, rằng kể cả bạn muốn yêu nhưng đâu phải lúc nào cũng có cơ hội, bạn có thể nói với tôi rằng t́nh yêu đâu phải cứ muốn là được. Thực ra t́nh yêu dễ t́m lắm, chỉ cần bạn đủ tinh tế, đủ chân thành, đủ kiên nhẫn và tự tin để phát hiện ra nó.





Đừng v́ đă không c̣n trẻ mà tự tước bỏ đi của bản thân ḿnh quyền được yêu thương.



Đừng v́ đă không c̣n trẻ mà để lư trí lấn lướt quá nhiều, cho rằng chẳng cần đến t́nh yêu mà cũng có thể hạnh phúc.



Đừng v́ đă không c̣n trẻ mà lo sợ sẽ bị tổn thương mà không dám kiếm t́m, đừng sợ cảm giác tuyệt vọng mà cứ dần dà bỏ lỡ cơ hội.



Đừng v́ đă không c̣n trẻ mà băn khoăn cái này, dè chừng cái kia, để rồi sau này nh́n lại mới thấy ân hận.



Đừng v́ không c̣n trẻ mà khắc nghiệt với t́nh yêu.



Đừng v́ đă không c̣n trẻ mà cố lừa dối bản thân để nhắm mắt đưa chân bước qua mọi cơ hội kiếm t́m hạnh phúc.




Bởi bạn biết đấy, xung quanh bạn c̣n có rất nhiều người yêu mến bạn. Họ chỉ ở quanh quẩn đâu đây thôi. Vậy nên những người không c̣n trẻ tuổi của tôi ơi, hăy lạc quan lên và yêu đi.



C̣n điều ǵ phải chần chừ nữa đâu? “Già” rồi, yêu đi thôi!




Nguồn: http://******.vn



at 12:33 AM

florida80
12-08-2019, 22:15
Tình Người








Một câu chuyện có thật. Tại một thành phố ở Ấn Độ, vị thương gia mất cả ngày trời thương thảo với đối tác. Mệt mỏi, ông vào một nhà hàng sang trọng, tự thưởng cho ḿnh bữa tối thịnh soạn.




Khi những món ăn đă sẵn sàng trên bàn, bất chợt ông nh́n thấy một cậu bé đang nh́n trộm qua cửa kính, ánh mắt vô cùng thèm thuồng. Có ǵ đó đâm nhói trong tim, ông vẫy cậu bé vào. Cậu bé dắt theo một đứa em gái nhỏ. Hai đứa trẻ chăm chăm nh́n vào những đĩa thức ăn nóng hổi, chẳng cần biết người gọi chúng vào là ai.


Vị thương gia bảo chúng cứ ăn thỏa thích. Và, không nói, không cười, hai đứa trẻ ngấu nghiến ăn hết các món ăn ngon lành trên bàn. Vị thương gia im lặng nh́n hai đứa trẻ ăn và rời đi, ông thấy cơn đói được xua tan một cách lạ kỳ, một cảm giác khó tả lâng lâng trong ḷng...

Vị thương gia gọi lại món ăn, nhẩn nha thưởng thức, sau đó gọi thanh toán. Ông xem tờ hóa đơn, một giọt nước mắt khẽ rơi. Ông nh́n người đàn ông tại quầy thu ngân và mỉm cười, anh ta đáp lại bằng nụ cười rạng rỡ. Tờ hóa đơn không hề ghi số tiền mà chỉ có một lời nhắn: “Thật đáng tiếc, chúng tôi không in được hóa đơn thanh toán cho t́nh người! Chúc ngài luôn hạnh phúc!”.




Vị thương gia dùng “đức”, lấy t́nh thương đối xử với người nghèo. Chủ nhà hàng dùng “nghĩa” đáp lại “đức”. Không biết ai hơn ai?




Người xưa có câu: “Ngồi trên đống cát, ai cũng là hiền nhân, quân tử. Ngồi trên đống vàng mới biết ai thật sự là quân tử, hiền nhân”.

T́nh yêu thương luôn đem đến những điều ḱ diệu cho cả người cho đi và người nhận lại. Hạnh phúc mà t́nh yêu thương đem lại cho cả hai là cảm giác b́nh yên và thật sâu lắng, xóa tan mọi đau khổ và bất hạnh..




Vạn vật tồn tại trên thế giới này đều không thể sống măi với thời gian, ngay cả con người cũng không thể đi ngược lại hay cưỡng cầu với quy luật của thời gian. Theo thời gian, mọi thứ đều biến hóa và đổi thay khôn lường, có thể sinh ra hoặc mất đi, có thể phát triển hay lụi tàn, cái ǵ có đến chắc chắn sẽ có đi, không bao giờ là tồn tại măi măi. Nhưng đó chỉ đúng với vật chất ngoài thân, có một thứ mà con người có thể ǵn giữ nó tồn tại măi với thời gian đó chính là t́nh người.





Nguồn: http://giesuchanhlongthuong .net

florida80
12-08-2019, 22:18
Khẩu Nghiệp, Nghiệp Nặng Nhất Của Đời Người










Khẩu nghiệp là nghiệp nặng nhất đời người, tuyệt đối không được nói nếu không muốn tai ương.


Khẩu nghiệp là cái nghiệp do lời nói từ miệng ḿnh gây ra, nên Khẩu nghiệp cũng được gọi là Ngữ nghiệp. Khẩu nghiệp có 4 tội: Vọng ngữ (nói láo); Ư ngữ (nói thêu dệt); Lưỡng thiệt (nói đâm thọc); Ác khẩu (chửi rủa).




Trong kinh, Phật ví dụ người ác mắng chửi người thiện, người thiện không nhận lời mắng chửi đó th́ người ác giống như người ngửa mặt lên trời phun nước bọt, nước bọt không tới trời mà rời xuống ngay mặt người phun. Thế nên có thọ nhận mới dính mắc đau khổ, không thọ nhận th́ an vui hạnh phúc. Từ đây về sau mọi người có nghe ai nói ǵ về ḿnh, dù tốt hay xấu, chớ nên thọ nhận th́ sẽ được an vui.




Khẩu nghiệp là nghiệp nặng nhất của đời người, bởi vết thương trên da thịt c̣n có thể lành, nhưng vết thương lòng th́ không biết khi nào mới có thể lành lại được.

Câu nói dân gian “Khẩu xà tâm Phật” là sai hoàn toàn, Phật chẳng bao giờ nói lời độc ác, hại người, là tính cách các con dùng để tả Rắn. Ở mỗi người có cách nói thương khác nhau, có cách biểu hiện Từ Bi khác nhau. Như hạnh sai biệt của các Bồ Tát, thị hiện là Phán quan cũng xét xử công minh, khó có thể gọi là Ác tướng.



Khẩu nghiệp có tác động lớn tới sinh mệnh mỗi người. Con người sống tốt, nói lời hay ư đẹp th́ cuộc đời ắt tươi đẹp, c̣n ngược lại, người dă tâm, nói lời tàn độc th́ tương lai cũng tối đen như thế.


Vậy làm thế nào để tu khẩu không tạo “khẩu nghiệp”? Sau đây là những cách tu khẩu dưỡng phúc báo mà bạn nên tham khảo một lần.

1. Đừng nên đánh giá sự tốt hay xấu của người khác, bởi sự tốt xấu của họ không ảnh hưởng ǵ tới miếng cơm manh áo của bạn.

2. Đừng nên đánh giá đức hạnh của người khác, bởi v́ chưa chắc bạn đă cao hơn họ.

3. Đừng nên đánh giá về gia cảnh của người khác, bởi nó không liên quan chút nào tới bạn cả.

4. Đừng nên đánh giá về tri thức học vấn của người khác, bởi trên thế giới này thứ mà con người luôn thấy thiếu nhất chính là học vấn.

5. Đừng nên đánh giá bất kỳ ai, cho dù đó là người bạn thấy coi thường nhất.

6. Đừng nên tiêu tiền một cách bừa băi, bởi rất có thể ngày mai bạn sẽ bị thất nghiệp.

7. Đừng nên kiêu ngạo dương dương tự đắc, bởi ngày mai có thể bạn sẽ bị thất thế

8. Đừng nên phô trương một cách quá mức, bạn nên nhớ rằng không có ai nhỏ bé hơn bạn. Tóm lại làm người nên biết khiêm tốn.

9. Đừng nên dựa vào người khác, bởi cuộc sống mỗi người đều có rất nhiều gánh nặng, ai cũng muốn sống được thoải mái.

10. Đừng nên làm tổn thương người khác, bởi luật nhân quả sớm muộn cũng sẽ đến với bạn.




Van Hanh Temple - Seattle, WA

florida80
12-08-2019, 22:19
Chuyện Phiếm: Sự Thành Công Của Một Người Đàn Ông









SỰ THÀNH CÔNG CỦA MỘT NGƯỜI ĐÀN ÔNG




Trong lễ hội hàng năm làng nọ.

Có cuộc th́ thật khó vô cùng

Dành cho người có máu anh hùng.

Ai dám bơi qua sông sẽ thắng

Chỉ có thế, không hơn, không kém.

Phần thưởng to, đúng mười tỷ đồng.

Chỉ cần vào đến bờ là xong.

Vần đề là sông đầy cá sấu.

Tiền thưởng làm nhiều người nóng máu,

Muốn thi, nhưng cá sấu lượn lờ

Trông khiếp quá nên chạy có cờ.

Sau cả nửa giờ chờ đợi măi.

Ban tổ chức quyết định sẽ băi

Cuộc thi để đợi tới năm sau.

Th́ bỗng nhiên mọi người lao xao.

Một chàng trai vừa lao xuống nước.

Chân đạp, tay quờ, nhanh hết sức.

Đàn cá sấu nhung nhúc rượt theo.

T́nh cảnh xem ra rất hiểm nghèo.

Tính mạng như mành treo sợi chỉ.

Nhưng may mắn, nhờ ơn Thượng Đế,

Và bơi lội cũng khá cho nên

Anh ta vào được đến đất liền

Khi cá sấu vừa gần bắt kịp.

Được lănh thưởng mà mặt tái mét.

Vẻ hầm hầm, vừa rét, vừa run.

Phóng viên nhà báo tiến lại gần:

“Chúc mừng anh, người hùng lễ hội!

Xin anh cho đồng bào biết với

Động lực nào đă tới khiến anh

Đủ can đảm để quyết định nhanh

Dụ thi không ghi danh trước thế?”

Chàng trai gằn giọng không kịp thở:

“Tao có định th́ thố ǵ đâu!

Đứa mả cha nào đă đẩy tao

Xuống sông đó. Nếu tao biết được,

Tao sẽ dần cho nó vỡ mặt...!!!...”

Giữa lúc đó, một giọng dịu dàng

Từ đằng sau, đột ngột cắt ngang:

“Là em đấy! Vợ anh đẩy đấy.”

.....

Kết luận là, các cụ ta dậy

Đúng y chang, bạn thấy chưa nào?

“Ngay đằng sau những đấng anh hào

Thành công lớn, lúc nào cũng có

Một người phụ nữ đứng sẵn đó!”

CHẨM TÁ NHÂN

09/29/2019

florida80
12-08-2019, 22:23
SUY NGẪM ...

Trong cuộc thi vượt sông đầy cá sấu

Ai vượt qua- nguyên vẹn - được thưởng tiền

Những mười tỷ nghe thèm muốn phát điên

Đông người đến nhưng chẳng ai dám thử

Kẻ đẩy, người đùn, xong toàn đứng ngó

Dưới ḍng sông cá sấu nổi lềnh khênh

Hàng chục phút trôi qua vẫn lặng thinh

Ban tổ chức toan cuốn cờ, rút bảng

Bỗng nghe đùng một phát, vang tiếng động

Dưới ḍng sông, một chàng trạc bốn mươi

Đang lặn hụp, vẫy vùng ra sức bơi

Phía sau đó đàn sấu càng rượt đuổi

Tội anh chàng thảm thương, mặt xanh tái

May có nghề, kịp về bến an toàn

Vừa đúng lúc miệng cá kề bên chân

Chàng thoát nạn, mặt không c̣n chút máu

Lănh tiền vừa xong, có anh nhà báo

Phỏng vấn liền: “ Xin hỏi động lực nào

Thật anh hùng,rất xứng đáng tự hào “

Hổn hển thở sâu, anh run run nói:

“ Bà mẹ nó, tao biết đứa nào đẩy

Tao thề không để cho nó yên đâu!”

Bỗng th́ thào nhỏ nhẹ từ phía sau

“ Là em đấy, chính là em xô đấy”

Ồ, th́ ra là vợ anh đă đẩy

Giờ nghiệm ra anh mới thấy đúng thay

Câu danh ngôn, anh vẫn nghe hàng ngày

ĐẰNG SAU MỖI THÀNH CÔNG

CỦA MỖI NGƯỜI ĐÀN ÔNG

CÓ BÓNG NGƯỜI PHỤ NỮ

NGẪM XEM... CÓ ĐÚNG KHÔNG ?!!!

( Danny 19-09-2019)

Lượm trên mạng

florida80
12-08-2019, 22:24
Bêu Xấu Trung Quốc Sao Cứ Như Bêu Xấu Nước Gă?

Giáo sư Zheng Qiang diễn thuyết tại Đại học Chiết Giang – Trung Quốc, bị ngắt quăng bởi cả trăm lần vỗ tay mà nội dung chỉ bêu xấu Trung Quốc ngày nay. Chẳng lạ, dân đâu cũng vậy thôi đều mong muốn đất nước ḿnh tử tế hơn, đất nước ḿnh văn minh cường thịnh hơn.

Zheng Qiang nói:




1. Người Nhật thà thích người da đen, chứ nhất định không chịu thích chúng ta, v́ người Trung Quốc mất tinh thần lâu rồi.




2. Mọi người đều cười người Nga, nhưng tôi biết nước Nga sau này sẽ phát triển, v́ ở đó người ta dù bị đói 2 ngày th́ vẫn xếp hàng, c̣n chúng ta dù chỉ có 2 người th́ cũng chen lấn đến mức không thể đóng cửa xe bus.




3. Nhật Bản xâm lược nước ta, v́ nước ta có rất nhiều Hán gian. Sau này nếu Nhật lại xâm lược, th́ chúng ta có Hán gian nữa không? Ai sau này sẽ là Hán gian của Trung Quốc? Đại bộ phận mọi người ở đây đều sẽ làm. V́ mọi người cười nhạo những người yêu nước, sùng bái quyền lực và tiền bạc, khinh bỉ lư tưởng và chí khí.




4. Hiện tại ai là Hán gian Là sinh viên Thanh Hoa, Bắc Đại; v́ họ dùng kiến thức học được để giúp người ngoại quốc khai thác thị trường nội quốc, đánh bại doanh nghiệp Trung Quốc.




5. Chúng ta coi thường giá trị lịch sử, cho rằng nhà cửa càng mới càng tốt, nhưng các bạn hăy đến các trung tâm thành phố ở Pháp mà xem, gần như không có công tŕnh kiến trúc mới. Họ coi sự tích lũy lịch sử là đáng tự hào, c̣n chúng ta tự giày ṿ ḿnh bằng cách không ngừng phá nhà xây nhà.




6. Bản chất của giáo dục không phải là mưu sinh, mà là thức tỉnh hứng thú, cổ vũ tinh thần. Dựa vào giáo dục để mưu sinh và phát triển cũng được, nhưng chúng ta đă coi trọng nó quá mức.




7. Cho dù sau này Trung Quốc phát triển, nhưng các bạn hăy nh́n những triệu phú lái xe đắt tiền, rồi mở cửa xe để nhổ đờm vứt rác. Các bạn sẽ hiểu rằng, nếu không có giáo dục, Trung Quốc giàu có đến mấy cũng không thể lớn mạnh.




8. 20 năm nữa, người Trung Quốc sẽ sùng bái tri thức chứ không phải quan chức. Điểm này chúng ta nên học người Nhật Bản, sự tôn trọng tri thức của người Nhật Bản đă lên đến cao độ. Nhưng Trung Quốc ngày nay , người có tiền, người có chút uy quyền – dù chỉ là một ông trưởng pḥng, cũng có thể làm cho một giáo sư đánh mất hết ḷng tự trọng. Cái trí tuệ có vẻ thông minh ấy, cái đám con buôn giương giương tự đắc ấy, thật nông cạn biết bao.




9. Một người đàn ông, chỉ có thể quỳ trước cha mẹ và bạn đời, chỉ có thể cúi trước người thầy, chứ không thể cúi đầu trước uy quyền và tiền bạc. Nhưng ngày nay đại đa số là ngược lại.




10. Giáo dục nên làm cho người Trung Quốc biết tự trọng. Nhưng ngày nay chúng ta nh́n thấy người ngoại quốc là cúi đầu, con gái nh́n thấy đám con trai vớ vẩn ngoại quốc là đều muốn lấy ḷng. Thưa các bạn, trước mặt người ngoại quốc, chúng ta đánh mất hết ḷng tự trọng. Trong số những người du học tại Đại học Tokyo, tôi là người duy nhất quay về, nhưng người Nhật Bản lại kính trọng tôi, v́ tôi sống có linh hồn, sống có t́nh yêu tổ quốc.




Gă nghĩ phát biểu này của một giáo sư tử tế nào đó của VN tại một trường đại học nào đó của VN chỉ cần thay chữ Trung Quốc thành VN th́ sao nhỉ?




Lưu Trọng Văn

florida80
12-08-2019, 23:04
9 Bài Học Đơn Giản Nhưng Vô Cùng Hiệu Quả Về Cách Nói Chuyện Thu Phục Ḷng Người









Nói chuyện là một môn nghệ thuật khó cần phải rèn luyện không ngừng. Cùng một sự việc, cùng một câu nói, chỉ cần thay đổi cách nói thôi th́ hiệu quả sẽ hoàn toàn khác biệt. Vậy làm sao để có thể nói chuyện hiệu quả nhất?




1. Trong quá tŕnh giao tiếp, hăy giữ hai nguyên tắc cơ bản


(1) Không dùng quan điểm của ḿnh phán đoán đúng sai

Khi chúng ta đang nói chuyện, thường dễ phạm sai lầm chính là tự ḿnh phán đoán đúng sai.

Kỳ thực, trong cuộc sống, mỗi người một quan điểm, chỉ là mỗi người có cách nh́n sự vật khác nhau, cho nên rất khó để có thể nói rằng ai đúng ai sai.




Sở dĩ chúng ta muốn phán đoán, là bởi v́ trong tâm trí chúng ta đă h́nh thành một bộ quy tắc đánh giá của bản thân lên các sự việc. Tuy nhiên, phương pháp chúng ta xem xét điều ǵ đó không thể đại biểu cho người khác, càng không thể đại biểu cho chân lư.


Nếu như ta có thói quen vừa nghe vừa phán đoán, th́ chắc chắn ai gặp ta một lần cũng sẽ có ấn tượng xấu. Lần sau gặp, khó tránh khỏi những cảm xúc tiêu cực, ngôn từ tỏ ra thiếu thiện cảm.

Có câu rằng: “Con đường nào cũng dẫn đến La Mă”. Chỉ có ai chân thành lắng nghe đối phương nói chuyện, mới có thể biết được đầu đuôi sự t́nh, từ đó đưa ra những phân tích chính xác. Biết đâu, đối phương có thể mang tới cho bạn những quan niệm hoàn toàn mới hoặc những sáng kiến nào đó th́ sao?

florida80
12-08-2019, 23:04
2) Hoàn toàn tôn trọng đối phương

Khổng Tử đă từng nói: “Ba người cùng đi, hai người kia là thầy của ta”. Trên thế giới này, không có hai cái cây hoàn toàn giống nhau, cũng như phương pháp của con người đối với một sự việc là khác nhau. Cho nên, hăy tôn trọng ư kiến của đối phương.




Tôn trọng có thể giúp bạn giữ một thái độ tốt trong việc trao đổi.

Tôn trọng cho phép đối phương biết bạn đang rất chân thành.

Tôn trọng có thể giúp cho đối phương biểu hiện ra nội tâm sâu lắng nhất của ḿnh.

Cần nhớ rằng: Để cho người khác tôn trọng ḿnh, đầu tiên chính ḿnh phải tôn trọng người khác.




2. Cố gắng không sử dụng những từ ngữ tiêu cực

Theo kết quả điều tra, các nhà tâm lư học phát hiện, không sử dụng từ ngữ tiêu cực trong giao tiếp, th́ tốt hơn so với sử dụng các từ mang tính tác động tiêu cực.

Bởi v́ những lời lẽ tiêu cực sẽ tạo ra cảm giác lệch lạc khó chịu, trong khi đó từ ngữ tích cực lại có một sức mạnh vô h́nh, nó có thể truyền cảm hứng, giúp đối phương dễ dàng chấp nhận ư kiến của chúng ta.




Ví dụ: “Ḿnh không đồng ư hôm nay bạn đi Hà Nội”, những lời này có thể đổi thành: “Ḿnh hy vọng bạn xem xét lại những suy nghĩ của ḿnh trước khi đi Hà Nội”.

Khi trao đổi, trong rất nhiều vấn đề, chắc chắn có thể sử dụng từ ngữ mang tính tích cực để diễn tả.




3. Thay đổi khía cạnh biểu đạt

Cùng một quan điểm trên một sự việc sẽ có nhiều cách biểu đạt khác nhau. Ví dụ, chúng ta muốn nhận xét người phụ nữ kia rất béo, th́ có thể nói rằng: “Cô thật sự rất béo, cô cần phải giảm béo đi” hoặc: “Ngày trước, cô nhất định là một người thon thả”.




Cách biểu đạt c̣n có rất nhiều. Tuy nhiên, xét t́nh huống trên, nếu bạn là người phụ nữ kia, bạn thích nghe người khác nói cách nào hơn? Đương nhiên là cách hai rồi phải không.

Cho nên, trước khi chúng ta muốn thể hiện quan điểm nào đó của ḿnh, đừng ngại mà dừng lại suy nghĩ 3 giây. Có thể, bạn sẽ tạo ra những điều thú vị hơn khi sử dụng được đúng ngôn ngữ mà ḿnh mong muốn.




4. Vận dụng tốt ngôn ngữ cơ thể bạn

Ngôn ngữ cơ thể bao gồm tất cả các bộ phận của cơ thể. Từ ngữ, âm điệu và những chuyển động trên cơ thể tạo thành một hệ thống biểu đạt khi giao tiếp với mọi người. Chỉ có tất cả các bộ phận phối hợp một cách hoàn mỹ mới có khả năng sinh ra hiệu quả tốt nhất.

Một nghiên cứu cho thấy, vai tṛ của ngôn ngữ, ngữ điệu và cơ thể sinh ra các hiệu quả biểu đạt khác nhau, cụ thể: Ngôn ngữ 7%, ngữ điệu của giọng nói 38%, ngôn ngữ cơ thể 55%.




Ví dụ, chúng ta nh́n thấy ḍng chữ “đây là 100 triệu đồng”.

Nếu chúng ta chỉ nói đơn thuần “đây là 100 triệu đồng” , th́ mọi người chỉ hiểu được rằng đây là 100 triệu. Tuy nhiên, nếu bạn biểu đạt cùng với ngữ điệu th́ sẽ rất khác đấy nhé!

Ví dụ, bạn nói “đây là 100 triệu” thêm vào đó là cái giật ḿnh của cơ thể, ngữ điệu nâng cao lên liền khiến người khác cảm thấy vô cùng ngạc nhiên, bất ngờ.

C̣n nếu bạn gằn giọng lên, hai tay nắm lại cho thấy sự phẫn nộ, th́ mọi người sẽ cảm giác thấy đây chính là một tai họa.

florida80
12-08-2019, 23:05
5. Gửi gắm hy vọng sẽ có hiệu quả hơn so với ra mệnh lệnh

Ngôn từ mệnh lệnh có thể làm cho người khác rất kỳ thị, cũng là hành động thể hiện sự thiếu tinh tế của bản thân.

Cảm giác bị ra lệnh sẽ làm suy yếu tính tích cực của đối phương, có khi người khác c̣n thấy khó chịu, tức tối trong ḷng. Từ đó, các kết quả sẽ đạt không tốt.

Chẳng hạn như: “Bạn phải hoàn thành công việc trong ṿng năm ngày”.

Bạn có thể nói như thế này: “Theo khả năng của bạn, tôi tin rằng bạn sẽ hoàn thành được mục tiêu này trong năm ngày”.




Điều này đặc biệt hiệu quả tại nơi làm việc. Để chỉ định một công việc, hăy nuôi dưỡng thói quen làm việc như trên, nó không chỉ không làm giảm uy quyền của bạn, mà c̣n tăng thêm sự cuốn hút của bạn đấy.




6. Lời nói sẽ làm tổn thương con người nhất

Trong nói chuyện, tuỳ sự việc mà đưa ra nhận xét một cách đúng mực. Tuy nhiên, nhiều khi trong lúc mọi người nói chuyện, lại hay khuếch đại sự việc, sử dụng lời nói thâm sâu hóa.




Ví như, khi con trai rót nước không may làm vỡ ly, người gia trưởng có khi sẽ nói: “Trời sinh ra mày đúng là đồ phá gia chi tử”.

Suy nghĩ một chút, chỉ có làm vỡ 1 cái ly, bạn lại ví là “phá gia chi tử”, dường như có sự bấp bênh quá lớn.

Đổi lại bạn có thể nói rằng: “Không có sao, sau này chú ư nhé con, con có thể tự rót nước, tức là con đă lớn rồi, bố mẹ thấy rất vui”.

Ghi nhớ, theo quan niệm trên, không nên có kết luận bất kỳ ai, sự vật là có thay đổi, con người cũng lại như thế, mỗi người đều có mặt lương thiện, sự việc nào cũng có nhân tố tích cực.




7. Cảm xúc bất ổn th́ nên dừng cuộc nói chuyện

Khi tức giận, th́ trí lực sẽ giảm sút. Theo tâm lư học chứng minh, lúc con người có cảm xúc không ổn định, trí lực chỉ bằng đứa trẻ 6 tuổi.




Khi cảm xúc của ḿnh không ổn định, th́ thường biểu đạt ra những hành động không đúng với suy nghĩ của ḿnh, đạo lư không rơ, lời nói ra cũng không rơ, càng không thể quyết định sách lược.

Trong sinh hoạt, hay công tác, một câu nói có thể trở mặt thành thù, thậm chí gây ra án mạng khi không chịu nổi.




8. Nói hài hước đúng lúc đúng chỗ

Những người nói chuyện hài hước sẽ khiến cho người nghe cảm thấy rất vui vẻ. Tuy nhiên, nó phải được sử dụng đúng lúc, đúng nơi, không thể tùy ư.

Xin dẫn ra với các bạn một câu chuyện. Lư Thế Dân một đời là một minh quân, nhưng lại bởi v́ một một câu nói vui đùa của đại thần đùa mà giết nhầm một tướng quân.

florida80
12-08-2019, 23:05
Có một lần, Lư Thế Dân nhận được mật báo nói tướng quân Vương Ḥa ở biên cương có thể làm phản. V́ thế, ông cho gọi vài trọng thần vào bàn bạc.

Lúc này, một đại thần tên là Lư Triển bị đau bụng đại tiện, xin ra ngoài.

Lư Thế Dân cùng các đại thần đang căng thẳng bàn kế đối sách, lúc này mọi người chủ kiến bất định, chưa đưa ra được quyết định cuối cùng.

Lư Triển đi vệ sinh trở về, ông thấy vẻ mặt mọi người vô cùng nghiêm trọng, nên ông muốn là làm sinh động bầu không khí lên.




Ông nói: “Ác tật chi tồn, thương thân ngộ quốc, trảm chi tối giai!” (Gặp ác bệnh, hại thân, lỡ quốc sự, trảm là tốt nhất ).

Ông là có ư nói về bệnh tiêu chảy của ḿnh, làm tổn hại thân thể, c̣n làm lỡ quốc sự, vẫn c̣n chưa khỏi. Thế nhưng Lư Thế Dân không nghĩ vậy, ông cho rằng Lư Triển bảo ông giết Vương Ḥa, nói: “Làm như lời khanh nói nhé!”, Lư Triển liền nói: “Hoàng thượng thánh minh”.

Sự việc này sau đó điều tra mới biết được Vương Ḥa không có âm mưu tạo phản.




9. Nhượng xuất thành tích cũng là một loại nghệ thuật

Con người ai cũng muốn được khích lệ. Do vậy nhượng xuất thành tích cũng là một cách để khích lệ người ta.

Chẳng hạn khi chúng ta nghiên cứu thảo luận để t́m ra phương án để giải quyết một vấn đề nan giải nào đó, có lúc là ḿnh gợi ư để người khác nghĩ ra phương pháp, lúc đó chúng ta nên nói: “Phương pháp của bạn rất sáng ư, có thể thử áp dụng”, chứ không phải nói: “Tôi nghĩ cách giúp bạn”.




Nói chuyện có thể khiến người ta ưa thích không chỉ là biểu đạt vấn đề một cách khéo léo mà đ̣i hỏi chúng ta phải học tập tu dưỡng mỗi ngày, tập thói quen quan sát tốt, không ngừng ước thúc rèn luyện chính ḿnh, thường xuyên suy nghĩ lại những việc ḿnh làm, ngộ ra điều này mới thực sự trở thành chính ḿnh đấy.

“Một câu thiện ư ấm ba đông, lời ác lạnh người sáu tháng ṛng”. Hăy bồi dưỡng những lời hay ư đẹp cho chính ḿnh nhé!




Hoàng Sâm, dịch từ Cmoney.tw



at 10:18 PM

florida80
12-09-2019, 22:35
Dầu cao, dầu gió
và cái tên thân thuộc “dầu Cù Là”



Dầu cù là nổi danh trong Nam, đến nỗi bất cứ loại dầu cao, dầu gió nào có tác dụng chữa bệnh th́ đều được gọi là “dầu cù là”. Có khá nhiều điều thú vị xoay quanh thương hiệu một thời vang bóng đó…





Góc trên bên phải là thương hiệu Mac PhSu nổi tiếng.
(Ảnh qua 2saigon.vn)


Có ai c̣n nhớ tới “Dầu Cù Là” này không? Chắc nhiều người vẫn nhớ ngày nhỏ chơi tṛ “ḅn bon” vừa rờ rẫm đoán ai với ai vừa cười hế hế, nhầm, cười khanh khách. Trước năm 75, tṛ chơi trẻ con bao giờ cũng có một bài đồng dao để hát, tṛ “ḅn bon” cũng thế:

“Ḅn bon, sôc la, bánh tây, sữa hột gà, dầu cù là, bánh trung thu”.


Toàn những món tuổi thơ tḥm thèm, trừ dầu cù là! Những năm đó rồi kể cả sau 75 nữa, đứa nhỏ nào chẳng quá quen thuộc với hũ cao tṛn tṛn, nho nhỏ, trên có h́nh ngôi sao vàng hay con chim bồ câu trắng, mỗi lần mở phải nghiến răng nghiến lợi xoay nhọc ơi là nhọc. Bị ǵ mẹ cũng với tay lấy hũ đó. Đau bụng xoa dầu cù là, cảm sốt cũng dầu cù là, trầy tay chân, muỗi cắn cũng “Lọ Sao Vàng đâu nhỉ?”… Nói chung, bá bệnh!

Cù là? Có phải thành tên do một lần bộp chộp, như cây th́ là? Cái tên lại nghe nhồn nhột, dễ làm một số nhà tầm bậy nguyên học, một cách rất cù lần, cho gốc của nó hẳn là “cù lét.”




Thương hiệu Mac PhSu góc trên bên phải.
(Ảnh qua 8saigon.net)


Theo học giả An Chi, người miền Tây ngày xưa hay gọi người Miến Điện là người Cù Là. Xóm có đông người Miến gọi là xóm Cù Là, hiện ở Rạch Giá vẫn c̣n xóm tên ấy. C̣n mối liên hệ Miến – Cù Là th́ chưa rơ. Vậy dầu cù là là do người Miến mang đến nước ta?

Trong bài đồng dao trên, có nơi c̣n hát rơ cả hiệu “Ḅn bon, sôc la, bánh tây, sữa hột gà, dầu cù là Mác Su.” Trước 1975, Mac Phsu là một hiệu dầu cù là lớn không chỉ ở Việt Nam mà c̣n xuất sang Lào, Thái, Singapore…

Chủ nó là một người gốc Hoa tên Mạc Phúc Sử. Có người kể ông không biết tiếng Pháp nên khi đi xin cầu chứng nhăn hiệu, thay v́ nói tên sản phẩm lại nói nhầm tên ḿnh, người Pháp phiên âm bừa thành Mac Phsu. Lại có nguồn nói chủ của dầu cù là Mac Phsu là bà Daw Phyu, ḍng dơi hoàng tộc Miến Điện lưu vong ở Sài G̣n, nên mới gọi dầu cù là. Chưa hay hai vị này có liên hệ ǵ với nhau.





Bà Daw Pyu cùng các con.
(Ảnh qua Facebook)


Dầu cù là ngày ấy nổi tiếng và quen thuộc đến mức thành tên gọi cho bất ḱ loại dầu cao, dầu gió nào.

Dầu cù là Sao Vàng và Bồ Câu Trắng th́ ngày nay nhắc lại, một số người vẫn ngồi mơ màng xa xăm khen “tốt lắm”. Nổi danh ở cái thời kỳ “ăn mấy kí khoai ḿ th́ bổ bằng một kí thịt ḅ, bo bo dinh dưỡng hơn cả gạo”, th́ e rằng nhận xét kia có thể bị kí ức tô hồng. Ngoài hai hiệu trên, c̣n một hiệu Ông Tiên ít người biết hơn, nhưng đă bị ca dao chỉ mặt đặt tên:
Dầu cù là hiệu Ông Tiên,
Xức vô chót mũi nổi điên tức thời.


Nhưng cũng chớ vội tin mà nhầm, nhiều trường hợp dân gian chỉ đặt vần vè cho vui. Cái vui này vô tư, vô hại, không hắc ám như việc vài năm trước người ta “nhầm” Tú Mỡ với Tú Vàng Tâm. Tuy Tú Mỡ là nhà thơ trào phúng, và người ta cũng có vẻ thích đùa đấy, nhưng mà đùa hổng có… dzui!

Tṛ chơi Ḅn BonTrước khi chơi th́ phải vẽ một ṿng tṛn vừa đủ cho số thành viên có thể đứng vào đi ṿng tṛn trong đó.








Cả nhóm chơi sẽ chơi tṛ tay trắng tay đen hay tù x́, hoặc là tṛ de chi chi chành chành để xác định người thua làm người bắt. Người bắt này sẽ bị buộc khăn che mắt và ngồi chính giữa ṿng tṛn. Những em c̣n lại sẽ nắm tay nhau và đi ṿng tṛn quanh người bắt, vừa đi vừa hát bài đồng dao (tùy mỗi nơi lại thay đổi):


“Ḅn bon, sô cô la, sữa hột gà, dầu cù là, pepsi, t́m đi!”


Khi những em này vừa hát xong th́ người bắt sẽ hô tô: “Dừng!” buộc mọi người phải đứng im lại, ai động đậy sẽ thua và phải làm người bắt thay thế. Người bắt sẽ phải quờ quạng mà đi t́m những người kia. Và cậu bé đó, bằng sự nhạy cảm của bàn tay cũng như tai, mũi, phải đoán được xem người ḿnh đang rờ là ai. Nếu đoán trúng th́ người bị đoán đó sẽ phải làm người bắt tiếp theo. Tṛ chơi cứ như vậy mà tiếp diễn.




Theo Saigonxua.org và Fanpage Saigonxua
Độc giả quan tâm có thể ghé thăm Fanpage để tìm hiểu về Sài Gòn xưa.



Reply With Quote Reply With Quote .

--------------------------------------------------------------------------------









Quick Navigation Người và Việc Top

florida80
12-09-2019, 22:37
Một tấm gương đẹp
Sự "cho đi" là điều quan trọng


WESTMINSTER (NV) - “Từ đầu tôi đă là người homeless (Vô Gia Cư) nên tôi biết thân phận người homeless. Tôi hiểu cái lạnh làm ḿnh không ngủ được, cái đói làm ḿnh không ngủ được. Tôi cũng biết ḿnh đă vui như thế nào khi có người đến thăm lúc c̣n ở trên đảo hoang, dù họ không cho tôi bất cứ cái ǵ nhưng họ khiến tôi nghĩ rằng vẫn c̣n có người nghĩ đến tôi .”





Ông Tuyến Nguyễn, người hơn 20 năm cung cấp bữa ăn cho người vô gia cư tại quận Cam,
“sống trên đời phải có một chút ǵ cho đi. Một chút đó chính là cái ḿnh cố gắng .”



Khởi đi từ những suy nghĩ đơn giản như vậy mà ông Tuyến Nguyễn cùng các bạn bè, đồng sự của ḿnh đă bền bỉ hơn 30 năm qua trong công việc cung cấp sách báo cho người dân ở trại tị nạn hàng tháng và thức ăn miễn phí cho người vô gia cư tại khu Civic Center vào mỗi chiều Thứ Ba và Thứ Năm hàng tuần.

Không chỉ vậy, từ 3 năm nay, sau khi người vợ thân yêu qua đời, mỗi tuần ông c̣n đến bệnh viện UCI để làm thiện nguyện công việc an ủi, động viên tinh thần, cầu nguyện giúp cho những bệnh nhân cô độc t́m lại được niềm tin vào cuộc sống.

T́m hiểu câu chuyện của ông Tuyến Nguyễn cũng chính là dịp để mỗi người chiêm nghiệm thêm về quan niệm nhân sinh “Sống là phải cho đi .”

Từ câu chuyện những ngày trên đảo hoang

Tuyến Nguyễn là một người đàn ông trên dưới 70 tuổi, có dáng dấp cao ráo, mái đầu bạc trắng và một gương mặt thân thiện.

“Tôi vượt biên năm 1976. Lúc đó chưa có trại tị nạn, nên tôi sống như một người 'homeless' ở Indonesia khoảng một năm. Họ cho tôi ở nhưng không cho tôi đồ ăn. V́ cách của họ là muốn đuổi tôi đi. Thành ra từ đầu tôi đă là người 'homeless' nên tôi biết thân phận của người homeless .”

Bằng giọng nói trầm, rơ từng tiếng, ông Tuyến bắt đầu những hồi ức về cuộc đời ḿnh. Theo lời ông Tuyến, thuyền ông đến một ḥn đảo nhỏ ở Indonesia.

“Họ đồng ư cho chúng tôi ở lại, nhưng không cung cấp thức ăn và canh chừng chúng tôi 24/24. Chúng tôi chỉ có thể sống trên thuyền và trên ḥn đảo đó mà thôi .”

Để có thể sống c̣n, ông Tuyến dùng thuốc tây đổi cho người địa phương để lấy gạo và thức ăn, nước uống.

“Những người dân đó cũng nghèo lắm nhưng họ đă giúp tôi, sẵn sàng cho tôi ngọn rau, củ ḿ, sẵn sàng đổi cho tôi mấy viên thuốc lấy con cá, lấy tí gạo để tôi có thể sống qua gần 6 tháng, trước khi có sự giúp đỡ từ một hội thánh ở Đức .”

Người đàn ông nói trong lúc những hai bàn tay đan nhau trước mặt, nhớ lại một đoạn đời đă qua.

Ngoài sự thiếu thốn về vật chất, những ngày tháng ở đảo, ông Tuyến Nguyễn c̣n thấu hiểu hơn ai hết sự trống vắng về tinh thần.

Ông tiếp tục câu chuyện:

“Tôi c̣n nhớ khi tôi nhận được lá thư của một người nào đó gửi đến th́ tất cả mọi người đều chia nhau đọc lá thư đó, v́ ai cũng muốn chia sẻ tin tức, muốn đọc được chữ Việt Nam .”

Không chỉ vậy, người thuyền nhân năm xưa c̣n nhớ “có một người đến thăm lúc tôi ở hoang đảo .”

“Cho dù người này không cho tôi cái ǵ, nhưng tôi cảm động v́ nghĩ ḿnh ở trong xó rừng đảo hoang như vậy mà cũng có người tốt quá tới thăm ḿnh. Điều đó giúp tôi tin rằng cuộc đời này dù có như thế nào chăng nữa cũng có những người nghĩ đến ḿnh, cũng có những người tốt nhớ tới ḿnh .”

Từ những tâm tư đó, sau khi đặt chân tới Mỹ không bao lâu, người đàn ông mang nặng những suy nghĩ đầy tính nhân bản này đă cùng bạn bè bắt tay ngay vào công việc giúp đỡ tinh thần cho những người vượt biên c̣n đang ở các trại tị nạn.

Từ sách báo cho các trại tị nạn đến bữa ăn cho người vô gia cư

Thấu hiểu sự thiếu thốn về mặt tinh thần là như thế nào, ông Tuyến Nguyễn cùng bạn bè bắt tay vào thực hiện “chiến dịch gửi tặng sách báo cho đồng bào vượt biển” từ năm 1979 đến tận năm 1991 mới chấm dứt “do các trai tị nạn đóng cửa.”

Ông Tuyến cho biết:

“Tụi tôi làm tờ nguyệt san Đường Sống và in sách học tiếng Anh, tiếng Pháp, mỗi lần cũng đến mấy mươi ngàn bản copy để gửi sang 9 nước Đông Nam Á. Sách th́ tụi tui gửi sang Hải Quân Hoa Kỳ để họ chuyển đến các trại tị nạn giùm. C̣n báo th́ tụi tôi tự gửi lấy .”

Chi phí cho việc in ấn sách báo và gửi đi cho đồng bào vượt biên được chắt cóp từ “việc đi nhặt ống lon, báo cũ” với sự chung tay của các giáo dân từ các thánh đường quanh vùng Orange County.

Sau hơn 10 năm thực hiện, công việc tặng sách báo này chấm dứt khi các trại tị nạn đóng cửa. Thế nhưng tấm ḷng mẫn cảm với những cảnh đời không may dường như chẳng bao giờ khép lại trong con người ông. Ông Tuyến kể tiếp:

“Sau khi hết làm việc gửi sách báo, có một ngày tôi xem tivi, cũng là mùa Đông năm 91, tôi thấy người 'homeless' sao khổ quá! Tôi nhớ lại thân phận tôi lúc ở trại tị nạn. Tôi nghĩ chắc cần phải làm cái ǵ .”

Vậy là ông bàn với vợ, khởi đầu cho một công việc thiện nguyện mà nhiều người Việt Nam sau này cũng noi theo: cung cấp bữa ăn cho người vô gia cư.

Thoạt đầu vợ chồng ông chỉ xin được “donut” và cà phê mang ra mời mấy chục người homeless vào buổi tối, nơi góc đường Walnut và First.

Ông lại trăn trở khi “thấy họ tội nghiệp và đáng thương quá, chỉ ăn 'donut' thôi th́ làm sao mà ngủ được .”

Vậy là “vợ chồng tôi đi chợ, đọc báo và cắt những 'coupons,' hễ người ta giảm giá cái ǵ th́ mua cái nấy, như nui, thịt hộp hay những loại bánh ǵ ḿnh có thể làm được th́ mua về làm. Bà vợ tôi cứ nấu hai, ba chậu to đem ra mời người ta. Tôi nghĩ họ ăn như vậy mới no .”

florida80
12-09-2019, 22:37
Cứ vậy vợ chồng ông, cùng với sự giúp đỡ của một số bạn bè, cứ âm thầm làm công việc “cho ăn” khoảng 40 đến 60 người mỗi tuần tại góc đường Walnut và First trong khoảng thời gian 2, 3 năm, trước khi chuyển đến khu vực Civic Center, nhường địa điểm kia lại cho một nhóm Việt Nam khác cũng muốn thực hiện việc làm có ư nghĩa này.

Từ ngày đó, như đă thành lệ, hằng tuần cứ vào chiều Thứ Năm, sau khi đi làm ra, ông Tuyến chạy về nhà chở những nồi thức ăn vợ ông đă nấu sẵn cho khoảng 200 phần, mang ra góc đường Civic Center để phục vụ bữa ăn miễn phí cho những người vô gia cư sống quanh khu vực đó, mà phần đông là người bản xứ, rất hiếm có người gốc Việt.

“Tôi nghĩ đây không phải là cho, mà chỉ là làm cho đời sống tinh thần người ta được an ủi, làm cho người ta thấy trong một xă hội đầy rẫy những tranh đua như vậy mà cũng có những người nghĩ đến người ta .”

Ông Tuyến nói về công việc ḿnh đă và đang làm trong một suy nghĩ giản dị như thế.

Việc mang chút ḷng của ḿnh ra san sẻ với những người cơ nhỡ, gặp khó khăn, là chuyện không ít người làm, nhất là vào những dịp lễ Tết. Nhưng để có thể bền bỉ làm công việc này, như ông Tuyến Nguyễn và người vợ quá cố, cùng những bạn bè thân quen của ông đă làm, đều đặn hằng tuần, từ hơn 20 năm qua, không phải là điều ai cũng theo đuổi được.

“Điều ǵ khiến ông có đủ tinh thần và sự kiên tŕ để thực hiện việc làm mang tính thiện nguyện này trong suốt ngần ấy năm?” Tôi nêu câu hỏi.

Ông Tuyến nghĩ ngợi vài giây trước khi trả lời:

“Có những ông già bà cả không có tiền bạc ǵ cả nhưng mỗi lần thấy tôi ra th́ họ cũng cố đưa cho tôi 1, 2 đồng bảo "Cầm lấy đi để mua đồ ăn cho những người khác." Những cử chỉ như vậy làm ḿnh lên tinh thần. Bởi ḿnh thấy có người trân trọng công việc của ḿnh .”

“Thêm một điểm nữa làm tôi nghĩ đến là cộng đồng Việt Nam phải có san sẻ với người ta lúc họ cùng khốn, bởi người ta đă giúp ḿnh lúc ban đầu, lúc ḿnh cùng khốn, th́ bây giờ ḿnh cũng san sẻ với người ta một chút. Tôi nghĩ như vậy nên tôi cố tôi làm .” Ông chậm răi nói tiếp.

Những kỷ niệm vui buồn qua những bữa ăn mang đến cho người 'homeless'

Trong bất kỳ công việc ǵ, khi người ta đă nặng ḷng với nó, xem nó là một phần trong đời sống của ḿnh, không thể khác, th́ bao giờ người ta cũng t́m được nhiều kỷ niệm, nhiều niềm vui, để từ đó mà họ có thể tiếp tục bước đi trên con đường ḿnh đă chọn.

Ông Tuyến Nguyễn cũng không ngoại lệ.

Một cặp vợ chồng lấy nhau ngay trên vỉa hè. Để rồi vài năm sau trở lại giúp ông, người đàn ông trong đám cưới năm nào đă cho rằng, “Đây không phải là hè phố mà là Thánh đường .”

Một người phụ nữ homeless muốn được giúp công việc rót nước trong ngày phát thức ăn chỉ với hy vọng “ông cho tôi vài chục cents mua ice cream ăn, v́ hôm nay là ngày sinh nhật tôi .”

Một đứa bé 15, 16 tuổi ra xếp hàng thay bố lấy thức ăn v́ “chân bố tôi bị thương” và bị vợ đuổi ra đường, cho ông niềm xúc cảm về t́nh thương của cô bé đối với người cha bất hạnh của ḿnh.

Một người đàn bà homeless bị xe lửa cán chết v́ chạy vào đường ray cứu con chó, đă được những người homeless cùng nhau đốt nến cầu nguyện cho, bởi sự luyến tiếc và quư mến mà mọi người đă dành cho người đàn bà vô gia cư này ...

Những câu chuyện như vậy, những kỷ niệm như vậy đă khiến người đàn ông này nhớ, khiến ông suy nghĩ, trăn trở về cuộc đời, về con người, nhiều hơn là việc chỉ đưa một bữa ăn đến cho những người chọn lề đường, góc phố làm chốn nương thân trong cảnh túng cùng.

Ông nói:

“Có lần tôi hỏi những bạn trẻ làm chung rằng nếu có những người không phải homeless cũng ra ăn luôn th́ làm sao? Mấy em bảo 'thôi bác, ḿnh ra đây là muốn đưa t́nh thương đến mọi người. Cho nên nếu họ đă đến xếp hàng th́ kệ cứ để người ta ăn, ḿnh không đặt vấn đề homeless hay không homeless .”

Đồng ḷng cùng nhau như vậy, nên không ai c̣n phân biệt đâu là homeless, đâu không là homeless, một khi họ có mặt đứng trong hàng, tức họ cần có cái ăn, cần có t́nh thương.

Tuy nhiên, “tinh thần người bản xứ ở đây rất tự trọng” cũng là điều khiến ông Tuyến suy tư.

Ông kể, “Trước đây tôi hay nói rằng ai không phải homeless th́ vẫn được ăn nếu tôi c̣n thức ăn, nhưng phải nhường cho người homeless ăn trước. Nghe vậy nhiều người tự động ra xếp hàng phía sau. Hay nhiều lúc tôi cho những phần quà như kem đánh răng, bàn chải, xà bông, thấy người nào ngồi tôi cũng đưa, th́ có nhiều người bảo 'tôi có rồi, ông giữ lại đưa cho người khác.' Những điều như vậy giúp tôi tiếp tục đi tới mặc dù có rất nhiều khó khăn .”

Một kỷ niệm cũng đáng nhớ của ông là vào “một năm thời tiết rất lạnh” “Khoảng 2 giờ sáng tôi thấy quá lạnh, mà trong nhà tôi lại có rất nhiều chăn. Thế là tôi đem chăn đi đắp cho những người homeless lúc giữa đêm như vậy. Tôi đắp một thời gian như vậy, cho tới hết mùa Đông .”

Câu chuyện “người đàn ông mang chăn đi đắp cho người vô gia cư lúc đêm khuya” được kể ra từ người này qua người kia nghe như “chuyện hoang đường .” Thế nhưng “công ty Hyatt Hotel nghe chuyện đó và họ gọi cho tôi .”

Thế là người đàn ông viết nên câu chuyện thần thoại đắp chăn trong đêm được công ty Hyatt Hotel tặng cho “610 cái chăn rất dày và đẹp” để ông tiếp tục mang đi tặng lại những người bất hạnh.

Sự "cho đi'' là điều quan trọng

Ông Tuyến Nguyễn chia sẻ bằng giọng tâm t́nh:

“Có những lần tôi chạy xe mang thức ăn đến, chưa kịp đậu lại, tôi đă nh́n thấy người ta đói quá phải lục thùng rác lấy tí đồ ăn thừa bỏ vào miệng. Nh́n cảnh đó, tôi thấy nếu ḿnh có đầy đồ ăn đây mà ḿnh không mang ra th́ ḿnh có điều ǵ bất ổn rồi. Tôi cố làm là v́ lư do có những người cần như vậy. Cuộc đời có nhiều đau khổ, ḿnh làm th́ ít ra ḿnh cũng nâng đỡ ít nhất một người .”

Tôi hỏi:

“Từ công việc đă làm, ông nh́n về con người, nh́n về cuộc sống như thế nào?”

“Tôi nghĩ người ta nh́n tôi nhiều hơn là tôi nh́n người ta .” Ông trả lời.

Tại sao?

Ông giải thích:

“V́ lúc ở trại tị nạn, những người gần tôi cũng là những người nghèo lắm, nhưng họ giúp tôi, họ sẵn sàng cho tôi ngọn rau, củ ḿ, sẵn sàng đổi cho tôi mấy viên thuốc lấy con cá, lấy tí gạo. Th́ đấy là những người đă nh́n tôi. Từ cái nh́n của những người đó, đưa sang cho tôi một cách nh́n đối với người khác. Tôi học được ở người khác cách đối xử với con người, và giờ tôi cũng chỉ thực hiện việc nối dài t́nh thương đó thôi .”

Ngoài công việc cung cấp bữa ăn cho người vô gia cư, từ 3 năm nay, sau khi người vợ thân yêu qua đời, mỗi tuần ông c̣n đến bệnh viện UCI để làm thiện nguyện công việc an ủi, động viên tinh thần, cầu nguyện giúp cho những bệnh nhân cô độc t́m được niềm tin vào cuộc sống.

florida80
12-09-2019, 22:38
Tôi nhớ măi câu của ông Winston Churchill, "We make a living by what we get, but we make a life by what we give ." Và tôi tự nhủ sống trên đời phải có một chút ǵ cho đi. Một chút đó chính là cái ḿnh cố gắng .”

“Sự cho đi là điều quan trọng .” Người đàn ông có mái tóc trắng xóa, và nụ cười ấm áp nói, trong lúc đôi mắt chứa đầy những yêu thương đang hướng nh́n về hàng người homeless xếp hàng dài dằng dặc chờ nhận những đĩa thức ăn đầy ăm ắp.

Gió chiều Tháng Năm thổi bay những cánh phượng tím rụng đầy một góc Civic Center, mang theo trong nó những nụ cười thân thiện lẫn hàm ơn của cả người cho lẫn người nhận, những ân t́nh của cuộc đời, chứa chan.


http://philiptran.net/read.php?1454
Ngọc Lan





..."...Tất cả mọi việc thế gian,
Đều như mộng, huyễn, ảnh hiện,
Như giọt sương mai, điện chớp
Đến...đi...mau lẹ như thế..."...
(Ư kinh Kim Cang)





Reply With Quote Reply With Quote .

--------------------------------------------------------------------------------









Quick Navigation Người và Việc Top

florida80
12-09-2019, 22:38
Khi Vợ/Chồng bị Lú Lẫn
(Alzheimer's disease)







Chúng tôi đă sống với nhau gần 50 năm hạnh phúc. Tuổi đời cách xa nhau khá lớn, 9 năm, tôi là người vợ may mắn được cưng chiều​ và chồng tôi không để tôi thiếu thốn điều ǵ, từ t́nh thương đến vật chất. Năm nay tôi bước vào tuổi 70, một người đàn bà c̣n đủ sức sống, sức khỏe .

Từ ngày hai vợ chồng về hưu, chúng tôi vẫn giữ nếp sống cũ, lui tới với bạn bè, du lịch khắp nơi . Và từ khi các cháu nội ngoại đua nhau ra đời, lại thêm bận rộn chuyện nuôi cháu giúp con. Trong nhà vang tiếng trẻ cười, nhất là dịp cuối tuần, con cháu về đầy nhà, tôi bận túi bụi, đi chợ nấu ăn lo bữa cơm gia đ́nh. Tôi cảm thấy hạnh phúc thật đầy đủ ...

Cách đây hơn một năm, các bác sĩ t́m ra nhà tôi bị bệnh Alzheimer ! Căn bệnh này xuất hiện từ từ rồi tăng tiến bất ngờ, mau lẹ đến phải lo ngại. Alzheimer, tôi có xa lạ ǵ với cái tên này đâu ! tôi vẫn thường cười nhạo về sự đăng trí của chồng … quên ch́a khóa ...lái xe lạc đường về ...để cái này qua chổ khác, rồi loay hoay kiếm t́m...

Và tôi cũng đă nghe đến, biết đến từ lâu. Suốt cả cuộc đời nghề nghiệp của tôi trong 40 năm làm việc ở Canada, săn sóc thuốc men cho các bệnh nhân cao tuổi, thường thường là cuối cùng họ cũng phải chịu số phận dọn vào ở trong các viện dưỡng lăo dành cho những ông bà già mắc bệnh Alzheimer.

Điều này khiến tôi đôi khi lo sợ lắm, nhưng rồi cuối cùng chúng tôi cũng phải hồi hộp, đau khổ mà chờ đợi, chuẩn bị chấp nhận một kết cuộc đau ḷng và tệ hại có thể xảy đến.

Khi nhà tôi nhận được kết quả xác định bệnh Alzheimer, chúng tôi đă ôm lấy nhau và khóc vùi... Khi b́nh tĩnh lại, chúng tôi cùng lau nước mắt cho nhau và bắt đầu đề cập đến những hệ lụy có thể xảy ra...Cả hai chúng tôi đều là chuyên viên trong ngành y tế, nên sự đề cập, bàn luận đến bệnh t́nh cũng là điều dễ dàng...Chúng tôi cũng hiểu rơ những ǵ trong tương lai gần chờ đợi chúng tôi...những ngày sắp tới mà không hoảng hốt, không hoang mang. Chúng tôi cũng chẳng lạ lùng ǵ với căn bệnh này v́ chính trong gia đ́nh, mẹ chồng tôi ngày xưa cũng đă mắc phải căn bệnh này trước khi qua đời vào trước tuổi 90. Phần chồng tôi th́ ông không bao giờ muốn nhắc lại những kỷ niệm đau buồn đó.

Từ ngày ấy, chúng tôi vẫn tiếp tục sống bên nhau, giảm bớt dần những giao tế xă hội, bạn bè. Tôi tiếp tục săn sóc chồng cho đến ngày t́nh thế bắt buộc anh ấy phải nhập viện. Mỗi tuần năm ngày, tôi vào viện thăm chồng, mang theo những thức ăn ngày trước anh ưa thích...Mặc dầu vậy, anh ăn rất ít và trí nhớ dần dần mất đi...bạn bè thân thiết vào thăm, anh không c̣n nhớ tên, cũng không thể nhận ra người quen.

Tuy vậy, với những thành viên trong gia đ́nh, anh vẫn nhận biết dễ dàng và gọi tên rơ ràng từng đứa cháu, đứa con, nét vui mừng lộ ra mặt mỗi lần tôi đến thăm.

Chúng tôi càng ngày càng ít chuyện tṛ với nhau, thay vào đó chúng tôi thường cầm tay nhau. Chúng tôi tay trong tay rất lâu, tôi vuốt ve bàn tay của chồng và hôn nhẹ lên vầng trán rộng...

Mỗi ngày, tôi thường đọc cho anh nghe một trang báo hay cùng đi dạo ngoài vườn vào những hôm nắng đẹp. Ông nhà tôi ngồi vững vàng trên xe lăn, tôi đẩy xe đi nhè nhẹ, ông hài ḷng ngắm những luống hoa nở rực rỡ hai bên lối đi, hoặc cùng ngước nh́n bầu trời xanh bát ngát, theo dỏi những cánh chim rộn ră bay về sau nhiều tháng ngày dài trốn tuyết ở tận miền Nam...

Có lúc tôi cầm chiếc kéo, cẩn thận cắt xén mái tóc lưa thưa trắng bạc, ông ngồi im lặng, cười rất hiền và lộ vẻ sung sướng, hài ḷng...Nh́n ông, thật khó mà tưởng tượng một ngày kia phải rời xa người chồng, người anh, người bạn đời thân yêu này măi măi.

Ḍng đời vẫn trôi...những buồn vui nối tiếp, con đường trải dài từ nhà đến viện dưỡng lăo, những cuốc xe taxi cố định, không thay đổi hướng đi bên những tàng cây xanh, chuyển vàng vào tiết thu, phủ đầy bụi tuyết trong mùa Giáng Sinh…

Xuân, Hạ, Thu, Đông ...Từng chu kỳ tuyết trắng... và người chồng thân yêu của tôi ch́m dần..ch́m dần trong thế giới yên lặng. C̣n tôi, một ḿnh chiến đấu với nỗi cô đơn bất lực của chính ḿnh.

Thỉnh thoảng tôi có mặc cảm so sánh, tại sao ḿnh lại c̣n được sức khỏe hơn chồng ... tiếp tục với cuộc sống đơn độc, ngoài hai buổi đi về thăm viếng, c̣n được vui với con cháu vây quanh, bạn bè sum họp .

Đôi khi liền sau một cuộc vui tôi cảm thấy ḿnh có lỗi, ích kỷ, chỉ biết vui cho riêng ḿnh mà quên nghĩ đến chồng ...Tự hỏi như vậy, tôi có hay không đánh mất t́nh yêu, đạo đức của người vợ, có chồng đau yếu, bệnh hoạn đang chờ đợi từng phút từng giâyở nơi chốn nào đó trong một viện dưỡng lăo của thành phố ?

Nhưng mặt khác, với cuộc sống chung quanh không ngừng nghỉ, tôi thầm nhủ, nên trôi theo ḍng đời, phải có sự giao tiếp với đời sống c̣n lại, có như thế, chỉ có cách đó, tôi mới có thể giữ được nụ cười và nguồn năng lượng ít ỏi, cần thiết để tiếp sức sống cho chồng ...

Không muốn, cũng không dám nghĩ xa hơn về những ngày sắp tới...Hiện tại, đối với tôi, cuộc đời không phải là một màu hồng tuyệt đối, nhưng tôi c̣n có thể chịu đựng được những thăng trầm nhè nhẹ bằng cách chu toàn những nhiệm vụ, bổn phận nho nhỏ mỗi ngày...

Phần riêng cho tôi, thấy cần phải tự chăm sóc ḿnh, giữ sức khỏe tốt và tâm thần thanh thản để vui sống và để đừng làm phiền hà đến những người sống chung quanh ḿnh, nhất là để đủ năng lực chăm sóc người bệnh, người chồng yêu quí của tôi, càng lâu dài càng tốt...

Hy vọng những lời tâm sự này mang lại cho bạn chút vui sống, niềm hy vọng, nếu chẳng may một ngày kia, một người bạn của chúng ta gặp phải chuyện không may như tôi. Xin hăy cố gắng. Cố gắng ....

florida80
12-09-2019, 22:39
Những ngày xa xưa trên quê hương
đâu rồi?


Hỏi:

Tôi ở với con gái và rể - v́ con trai chưa thành gia thất. Rể và con gái tôi đều là bác sĩ. Tôi nghĩ ở với con gái dễ hơn là dâu.

Nói là ở chung nhưng thật ra nhà cháu rộng có làm thêm một pḥng ngủ và bếp rất tiện cho một người ở. Tôi đi làm tối về nấu ăn và cho ngày mai bới đi làm, ngày nghỉ ở nhà săn sóc vườn nên hoa cỏ rất đẹp. Lâu lâu th́ 2 mẹ con lại đi shopping hoặc cũng đi chợ. Vợ chồng con gái tôi ăn riêng và ở trên lầu. Được 2 năm.

Nay bỗng cháu có ư định mua nhà khác ở vùng nhà giàu trên đồi với lư do rất chính đáng: v́ vùng này bây giờ họ cho housing nhiều quá, phần đông là người mới qua. Họ có cách sống giống ở VN - cả ngày ở nhà và coi phim bộ, vài ba ngày lại chửi bới con cái, đương nhiên là bằng tiếng Việt. Thật sự, tôi không chịu nổi họ, chứ nói ǵ con tôi học hành đỗ đạt bên này.

Nhưng con gái tôi dọn ra th́ không mang tôi theo, lư do: nhà mới vừa đủ hai pḥng và chúng không muốn tôi ở chung. Tôi nay đă 60, nay đau mai yếu, lại bị cao máu, vả lại 5-3 năm nữa cũng về hưu ở nhà cả ngày làm sao ở một ḿnh được. Tôi đă khóc lóc nói ra ư tưởng cô đơn của ḿnh, nhưng con gái tôi bảo:

“Ở Mỹ có ai con cái ở chung với cha mẹ đâu?”

Ở địa vị tôi, bà Thuần Nhă nghĩ ra sao? Xin chân thành cảm ơn bà nhă ư chia sẻ cùng tôi.

Một độc giả (Oakland)



Đáp:

Đọc xong thư của bà, ḷng nặng trĩu, tôi mở cửa bước ra vườn. Chiều hôm nay trở gió, bầu trời u ám, sương phủ mờ rặng núi xa xa. Những ngày xa xưa trên quê hương đâu, đâu rồi?

Quê hương chúng ta, ở đó có cô Nguyên, nhà gần chợ Nguyễn Tri Phương, có bà mẹ bị ngă từ trên sân thượng xuống đất, găy xương sống ngay trước ngày đám cưới của cô chỉ chừng gần một tháng. Cô lặn lội trong nhà thương nuôi mẹ, rồi bệnh không hết, mẹ về nhà ăn, ngủ, tiêu, tiểu, đều trên giường, một ḿnh cô là con độc nhất, hầu giường phân chiếu tiểu, vị hôn phu gớm quá từ hôn, cô nói:

“Ảnh biểu tui giao mẹ cho người làm rồi đi theo ảnh, ảnh không chịu ở chung nhà. Má tui biểu nghe theo lời ảnh; nhưng mà thôi, ảnh không thương th́ tui chịu, tui hổng nỡ bỏ mẹ cho người ngoài cắn đắng khi dễ trong lúc bịnh hoạn này, tội nghiệp mẹ tui.”

Ở đó có nhà thím Ba Hồi, góa chồng sớm, hẩm hút một ḿnh nuôi hai con. Con lớn đạp phải ḿn cụt hai chân trong chiến tranh, không làm ăn ǵ được, sống nhờ vào gánh hàng rong của thím Ba hai sương một nắng, vậy mà tối nào về, thím cũng mang theo mấy tờ báo cũ thím xin được trên đường, để dưới ánh đèn mờ, con đọc mẹ nghe, mái nhà tôn tối nhờ nhờ lại vang lên tiếng cười thương yêu, đầm ấm.

Ở đó có nhà cụ Tâm Thái, hồi c̣n ở quê hương, mỗi chiều khi đi làm về, ngang qua, tôi liếc mắt vào thường thấy cụ ngồi ngay một đầu chiếc bàn bầu dục, đó là chỗ danh dự của cụ, cụ ngồi đó nghe các cháu chia nhau đọc truyện Tầu cho cụ giải trí. Đến bữa th́ các con và các cháu ngồi quây chung quanh cụ, lao xao, “Mời mẹ... Mời bà xơi cơm...” Tôi nghe nói h́nh ảnh này cũng vẫn c̣n quen thuộc đối với một số gia đ́nh người Trung Hoa trên San Francisco, California, bà ạ.

Thế hệ bà là thế hệ khoảng trống của bước nhảy giữa hai nền văn hóa. Nền văn hóa mà bà lănh hội th́ cha mẹ hết ḷng hy sinh cho con cái đến tối đa, đến tận khi nào đă kiệt lực, miễn sao con đủ lông cánh ra đời. Con ra đời rồi, mà thất bại, thương tích, tàn tật, cha mẹ lại sẵn ḷng đem con về, tiếp tục tận tụy lo cho con, bất kể tuổi tác. Tất cả là v́ t́nh thương yêu, t́nh phụ tử, mẫu tử. Khi cha mẹ già yếu, bất lực, con cái cũng ăn ở cho tận hiếu đạo, để đền đáp tối đa tấm ḷng cha mẹ đă nghĩ đến con, chăm lo, thương yêu con khi xưa. Trong cái xă hội mà mọi người đều sống với nề nếp như vậy, th́ sự bảo bọc nhau đó là tự nhiên, bà ạ.

Con gái bà nói, “ở Mỹ có ai con cái ở chung với cha mẹ đâu?”, cô ta nói cũng có phần đúng, đó là v́ cũng có những người như thế. Tuy nhiên, hàng xóm nhà tôi cũng là người Mỹ, họ ở chung 3 thế hệ, bà cụ hằng ngày dắt cháu đi học, vẫn đi qua nhà tôi. Thực tế, quả là cũng có những gia đ́nh không ở chung với cha mẹ, thậm chí bỏ rơi cha mẹ luôn, cha mẹ có nhớ con mà già quá không c̣n di chuyển được, th́ phải mua vé máy bay cho con về thăm.

Nhưng chuyện ǵ cũng có nguyên nhân của nó, có lẽ cô con gái của bà cũng biết, nhưng không muốn nói ra, rằng cũng có nhiều cha mẹ bên đây đă bắt con phải tự lập khi vừa đủ 18 tuổi, không tiếp tục nuôi con nữa, v́ cha mẹ c̣n phải thủ tiền để đi du lịch, đi ṣng bài, v.v... để enjoy cuộc đời, hơi đâu mà đóng tiền học cho con. Cha mẹ đuổi con ra khỏi nhà, bắt con phải tự lập khi con vừa mới đúng 18 tuổi th́ con bỏ rơi cha mẹ lúc về già; tuy là bất hiếu bất nhân thật đấy, nhưng cũng chỉ là nhân quả.

Bà được giáo dục bằng nền văn hóa Đông Phương của chúng ta, nên đau đớn, bàng hoàng, kinh ngạc, khi thấy con nhẫn tâm bỏ rơi ḿnh lại. Cô con gái lại đem một khía cạnh của nếp sống lạnh lùng ở đây ra ví von để đủ lư do hất mẹ ra khỏi ṿng tay nâng đỡ mẹ lúc tuổi già. Đă đến nông nỗi này th́ tôi nghĩ rằng sự con bà đổi ư, cho bà đi theo là chuyện rất khó xảy ra. Cho nên tôi đề nghị là bà nên can đảm tiếp tục đi làm cho đến khi về hưu, và sẽ tiếp tục sống như những người già về hưu khác. Bà nên tiếp xúc với các Hội Người Già (Senior Citizen Community Center), kể cả hội của người Việt Nam lẫn hội của người Mỹ.

Gần nhà tôi có một hội người già Mỹ. Hằng ngày tôi thấy có cả các cụ Việt Nam tới ăn cơm trưa. Họ có cả thư viện và các loại thể thao, Tai Chi, Khí Công, và các tṛ giải trí, chơi các loại bài, thí dụ mạt chược, bài tây, v.v... Nhiều cuối tuần tôi thấy các cụ leo lên nhiều xe bus, hỏi ra mới biết là các cụ đi picnic ngoài biển, hoặc đi chơi tiểu bang khác, hoặc sang chơi bên Mexico, v.v... Tôi thấy cả các cụ phải đi xe lăn cũng được họ thả cần trục xuống cho các cụ lăn xe vào rồi kéo lên. Thấy các cụ vui cười trong lúc tuổi già, tôi mừng lắm.

Bà cũng đừng quá lo lắng về chuyện bệnh hoạn, hoặc già quá, không c̣n tự lập được.Trong khu tôi ở có một cụ già Mỹ đă 87 tuổi. Hằng ngày, cụ trang điểm gọn gàng, xinh xắn rồi thủng thỉnh chống gậy đi bách bộ trong khu, gặp ai cũng tươi tỉnh “Hello!”, hoặc “Hi, how are you, honey?” Mỗi buổi trưa lại có người của Hội Già đem phần ăn của cụ tới, v́ cụ không lái xe ra pḥng ăn của hội được. Khoảng 11 giờ mỗi sáng là cụ đă ngồi sẵn cạnh cửa sổ, kéo rèm mở hé để chờ người của hội. Trông thấy họ từ xa, cụ đă bước ra đón tận phía ngoài, ríu rít chào hỏi, vui lắm. Ngoài ra, hệ thống y tế cho người già bên đây cũng rất tốt.

Bà mới 60 tuổi, kể ra là c̣n trẻ đối với đời sống văn minh khoa học tân tiến này. Hăy nh́n về tương lai, tạo một nhóm bạn hợp với quan niệm sống của ḿnh để mà cùng nhau thưởng thức cuộc đời, nh́n đời một cách lạc quan. Không nên u sầu mà cơ thể héo hon dần, lại thành bệnh hoạn sớm. Nhập gia tùy tục, bà ạ. Đời cho ta quả chanh th́ ta hăy pha thành ly nước chanh cho nó đỡ chua.

Chỉ tiếc cho con gái của bà, cô ta sẽ không được hưởng niềm vui ấm áp khi nh́n thấy mẹ già run rẩy xỏ kim, ḿnh chạy lại giành lấy để làm giùm mẹ; rồi hai mẹ con cười khanh khách, tiếng cười vang lên khiến cho mấy cháu chạy ùa ra, miệng bi bô: “Bà... bà... mẹ... mẹ...”



Thuần Nhă (ĐPK)



Reply With Quote Reply With Quote .

--------------------------------------------------------------------------------




30-09-2019, 03:04
#2


phanngoc








phanngoc is offline
Administrator

--------------------------------------------------------------------------------
Join Date:Jul 2015Posts:5,743Thank s Thanks Given :115Thanks Thanks Received :1,029Thanked in:990 Posts

florida80
12-09-2019, 22:39
Những Cuốn Sách Làm Thay Đổi Thế Giới
Túp Lều của Bác Tom
Harriet Beecher Stowe




Những nhà phê b́nh "Túp lều bác Tom", dù khen hay chê cũng đều đồng ư về một điểm duy nhất là : tập truyện này khi xuất bản đă gây được một xúc động mănh liệt và đă ảnh hưởng sâu rộng trong việc thúc đẩy cuộc nội chiến ở Mỹ. Một nhà b́nh luận đương thời đă viết một cách cực đoan rằng : Cuốn truyện "Túp lều bác Tom" chịu ảnh hưởng của bọn chủ trương phế nô cuồng tín, đă trắng trợn xuyên tạc sự thật để gây nên những sự chia rẽ". Một nhà trí thức có tiếng hồi đầu thế kỷ này đă nhận định rằng :"Chưa có tập sách nào tai hại cho thế giới bằng cuốn truyện Túp lều bác Tom".

Ngược lại, Longfellow đă nói lên được tâm trạng chung của những người ngưỡng mộ Harriet Beecher Stowe. Trong một bức thư, thi sĩ Longfellow viết :

"Túp lều bác Tom "là một thành công vĩ đại nhất trong lịch sử văn học, ấy là chưa kể đến ảnh hưởng luân lư của tác phẩm". Lại có những nhà phê b́nh gọi tập truyện là một "thành công của sự thật", là "bất hủ" và gọi tác giả "là một nữ thiên tài" không ai phủ nhận được."

Chưa hề có cuốn sách nào lúc ra đời lại hợp t́nh hợp cảnh bằng cuốn truyện Túp lều bác Tom. Cuộc tranh đấu về vấn đề nô lệ da đen ngày một thêm gay gắt. Đạo luật về nô lệ đào tẩu được quốc hội chấp thuận như đổ đầu thêm vào lửa. Trong hai mươi năm liền, hàng ngũ chủ trương phế nô vẫn không ngớt hoạt động. Quốc hội chia rẽ về vấn đề nô lệ da đen. Ở giáo đường, các mục sư cả hai miền Nam, Bắc đă dẫn lời trong Kinh thánh để bênh vực, hay để đả đảo chế độ nô lệ. Không khí chung chẳng khác ǵ nồi thuốc súng chỉ đợi một tia lửa để nổ tung, và chính cuốn truyện Túp lều bác Tom là tia lửa đó.

Không những tập sách ra đời đúng lúc mà người ta c̣n có thể nói được rằng : truyền thống gia đ́nh và hoàn cảnh đă tạo ra tác giả đúng là con người để thúc đẩy cuộc thánh chiến chống lại chế độ nô lệ.

Harriet Beecher Stowe là con gái của Lyman Beecher, một nhà thần học trứ danh thế kỷ XIX, em gái của Henry Ward Beecher, một mục sư nổi tiếng không kém, vợ cũng của một mục sư, chị và là mẹ của nhiều mục sư khác nữa. Suốt cả đời Harriet Beecher Stowe sống trong một bầu không khí sùng đạo. Nền giáo dục tôn giáo của bà chịu ảnh hưởng Calvin, Jonathan Edwards, Samuel Hopkins và những nhà Thanh giáo khác ở New England. Sống trong truyền thống đạo giáo nồng nhiệt đó, Harriet rất dễ dàng trở nên một nhà truyền giáo th́ dầu không ở giáo đường cũng bằng ng̣i bút. Trong những tác phẩm của Harriet kể cả truyện "Túp lều bác Tom", người ta đều nhận thấy rơ cái tinh thần và giọng văn nồng nhiệt của nhà truyền giáo.

Harriet Beecher Stowe sinh năm 1811 ở Litchfield, thuộc tiểu bang Connecticut. So sánh với những thiếu nữ đồng thời th́ Harriet được hưởng một nền giáo dục khá cao, tuy rằng hai phần ba nền giáo dục đó có tính cách tôn giáo. Harriet rất ham đọc sách, ngoài những sách về giáo lư, bà rất say mê Byron và Scott, là hai văn hào ảnh hướng lớn đến bút pháp của bà sau này.

Năm bà mười bốn, thân phụ của bà, ông Lyman Beecher, vị giáo sĩ đầy hăng say hoạt động, đến ở Boston, rồi mấy năm sau lại về ở Cincinnati để giữ chức Giám đốc Viện Thần học Lane. Harriet ở Cincinnati cho đến năm 1850, bà dạy học, thành hôn với Calvin Stowe, một nhân viên của Viện Thần học, sinh hạ được sáu người con, thỉnh thoảng bà viết kịch ngắn và truyện đăng báo.

Những năm ở Cincinnati đă giúp bà trên nhiều khía cạnh. Thành phố Cincinnati nằm ngang sông Ohio, gồm nhiều đồn điền rộng lớn c̣n đặc kịt nô lệ thuộc tiểu bang Kentucky. Cincinnati là trung tâm của cuộc tranh đấu quyết liệt về vấn đề nô lệ. Những đám quần chúng chống băi bỏ chế độ nô lệ thường biểu dương lực lượng ngoài đường phố, đập phá báo chí đối lập, và đánh đập những người da đen tự do. Dư luận sôi nổi v́ những bài diễn văn hoặc chống hoặc bỏ chế độ nô lệ.

Ngoài ra Cincinnati nằm trên con đường lên phương Bắc, c̣n là nơi trú ẩn của những nô lệ trốn thoát khỏi các đồn điền bằng đường bí mật dọc theo đường xe lửa để qua Canada t́m tự do. Viện thần học của Lyman Beecher chính là nơi hun đúc tinh thần chống chế độ nô lệ. Sở dĩ viện này tránh được sự đập phá của quần chúng đối thủ là v́ viện ở cách thành phố tới hai dặm và muốn tới nơi phải vượt qua một con đường gồ ghề lầy lội. Lyman Beecher nhiều lần đă chứa chấp tại nhà những nô lệ da đen đào tẩu. Trong những dịp này, Harriet đă nghe chính những người nô lệ kể chuyện lại những cảnh gia đ́nh tan nát, sự ác độc của cai đồn điền, những chuyện ghê tởm về chợ buôn người, về sự sợ hăi bị săn đuổi trong lúc đào tẩu.

Ngoài những chuyện nghe kể lại, chính bà Stowe c̣n được chứng kiến tận mắt tổ chức duy tŕ nô lệ hành động. Vào năm 1833, bà cùng với bè bạn đi thăm Maysville ở Kentucky, và thấy nhiều đồn điền có những dinh thự to lớn và những khu nhà dành cho nô lệ da đen. Chính trong chuyến đi này bà đă t́m thấy "nguyên mẫu" cho nông trại Shelby tưởng tượng trong truyện Túp lều bác Tom, và thâu thập được nhiều chi tiết khác về lao công trong chế độ nô lệ. Em của bà là Charles, một nhà kinh doanh thường hoạt động ở New Orleans, và miền Red River kể cho bà nghe nhiều chuyện thê thảm về t́nh trạng nô lệ ở tận miền Nam xa xôi. Chính Charles đă hiến cho bà mẫu nhân vật Simon Legrel trong truyện Túp lều bác Tom, khi kể lại chuyện tên đốc công hung bạo gặp trên chuyến tàu xuôi sông Mississippi.

Trong những năm ở Cincinnati, Harriet Stowe vẫn chưa thực sự hoàn toàn là người chống chế độ nô lệ da đen, có thể bà đồng ư với ông thân sinh là những người chủ trương phế bỏ chế độ nô lệ là "chất a xít, chất nổ, chất đốt, rồi một ngày kia sẽ nổ tung và đốt cháy tứ phía". Sự thật th́ trước khi trở về New England, bà Stowe vẫn chỉ là kẻ bàng quan. Năm 1850 bà theo chồng là Calvin Stowe, được bổ làm giáo sư tại trường Bowdoin ở Maine.

Giữa khi đó nhân dân ở New England đă công phẫn về đạo luật nô lệ đào tẩu. Họ c̣n công phẫn trước những sự tàn bạo khi đạo luật đó đem ra thi hành ở Boston. Theo đạo luật này những người chủ nô lệ ở Nam Mỹ có quyền truy tầm những nô lệ đào tẩu ở các tiểu bang tự do, nghĩa là không có nô lệ; và những viên chức ở đây có bổn phận giúp đỡ họ thâu hồi "sản nghiệp". Những nô lệ được tự do từ lâu, đều bị bắt trả về chủ cũ, và gia đ́nh họ v́ đó mà bị phân tán mỗi người một nơi.

Harriet Stowe nhận được một bức thư của em dâu là bà Edward Beecher, yêu cầu bà "hăy viết một cái ǵ để cho cả miền thấy rơ chế độ nô lệ thảm khốc tới mức nào". Bà Harriet Stowe, theo truyền thống của gia đ́nh Stowe, liền quyết định "sẽ viết một cái ǵ, nếu Thượng đế cho chị tuổi sống và giúp đỡ chị". Trong thời gian đó em của bà Edward vẫn không ngớt lời đả kích chế độ nô lệ tại nhà thờ ở Boston, và một người em khác là Henry Ward đă tổ chức những cuộc mua bán đấu giá nô lệ ở nhà thờ Brooklyn để giải phóng cho họ.

Về chuyện Túp lều bác Tom, bà Harriet Stowe trước tiên viết đoạn gay cấn nhất, đó là đoạn bác Tom chết. Bà kể lại là một hôm đang dự lễ ở nhà thờ Drunswirk, bà chợt thấy tất cả cái cảnh tượng bác Tom chết. Ngay chiều hôm đó bà Stowe vào pḥng riêng, khóa chặt cửa lại và viết ra những ǵ bà đă "nh́n thấy" ở nhà thờ. Hết giấy, bà phải dùng cả đến những mảnh giấy gói màu nâu để viết cho hết phần truyện, sau này là chương "Tử nạn" trong truyện Túp lều bác Tom. Viết xong bà đọc cho chồng, con nghe và ai nấy đều hết sức xúc động. Người ta kể lại là chồng bà, ông Calvin Stowe đă nói to lên :

"Harriet, đây phải là đoạn cuối cùng một truyện dài về chế độ nô lệ mà em đă hứa với Isabel. Hăy bắt đầu truyện bằng một đoạn khác rồi mới tới đoạn kết này. Sách của em chắc chắn sẽ hay".

florida80
12-09-2019, 22:40
Mấy tuần lễ sau, Harriet Stowe viết thư cho Gamaliel Bailey, chủ bút báo National Era, một tờ báo chủ trương phế nô ở Washington. Trước đây Bailey có quen thân với gia đ́nh Beecher ở Cincinnati là nơi Bailey xuất bản tờ nhật báo Philanthropist, chống chế độ nô lệ và về sau bị quần chúng hành hung nên phải bỏ Cincinnati ra đi. Trong thư bà Stowe kể rơ ư định viết một tập truyện đề là Túp lều bác Tom hay là Chuyện người biến thành đồ vật (phụ đề này sau được đổi là Đời sống thấp hèn) để đăng báo làm ba hay bốn kỳ. Bailey trả bà ba trăm đô la tiền nhuận bút và báo National Era khởi đăng truyện Túp lều bác Tom vào tháng Sáu năm 185l.

Câu chuyện Harriet Stowe định đăng trong ba hay bốn kỳ th́ hết, không ngờ lại kéo dài dường như bất tận. Bao nhiêu khung cảnh, biến cố, nhân vật, cùng những cuộc tiếp xúc bà ghi nhớ, lần lần hiện trở lại sôi sục trong óc tưởng tượng sáng tạo của bà. Truyện đăng gần một năm trời, Harriet Stowe mới kết thúc được, và sau này bà nói :

"Chính Thượng đế đă viết! Tôi chỉ là phương tiện trong tay Ngài".

Cốt truyện Túp lều bác Tom không có ǵ phức tạp trong đó gồm nhiều nhân vật. Một người chủ nô lệ tên là Shelby ở Kenntucky, đem bán một số nô lệ trong đó có Tom, cho Hailey, một tay buôn nô lệ ở New Orleans để lấy tiền trả nợ. T́nh cờ nghe được câu chuyện mua bán giữa Shelby và Haley, một thiếu phụ lai da đen tên là Eliza được biết ông chủ của chị đem bán cả con của chị tên là Harry. Ngay đêm hôm đó chị đem con vượt qua sông Ohio đóng băng, t́m đường sang Canada t́m tự do. Chồng của chị tên là George Harris, nô lệ ở nông trại bên cạnh cũng bỏ trốn theo chị. Bị truy nă rất gắt, nhưng rồi được nhiều người da trắng giúp đỡ, gia đ́nh người nô lệ t́m tự do này sang được Canada rồi trở về châu Phi.

Số phận của bác Tom hẩm hiu hơn nhiều. Để tránh làm phiền cho chủ, bác đành vĩnh biệt vợ con để ra đi theo chủ mới. Trong cuộc hành tŕnh xuôi ḍng sông Mississippi đi New Orleans, bác Tom cứu được mạng em bé Eva. Để trả ơn bác, cha em tên là St Clare mua lại bác ở tay Shelby. Hầu hạ chủ mới ở ṭa nhà tráng lệ tại New Orleans, lại có em Eva ngoan ngoăn và em Topsy, đứa bạn quỷ rẫy da đen của Eva, làm bầu bạn nên bác Tom sống được dễ chịu trong hai năm.

Nhưng rồi em Eva chết và St.Clare v́ nhớ đến con nên dự tính trả lại tự do cho Tom và những nô lệ khác. Chưa kịp thi hành ư định, St.Clare đă bị thiệt mạng khi ông xông vào ngăn cản một vụ đánh lộn. Bà St Clare liền đem bác Tom ra chợ bán cho Simon Legree, một nhà trồng trọt nghiện ngập, tàn bạo ở Red River. Tom rất có thiện chí chiều ḷng ông chủ ác độc, và không có điều ǵ đáng chê trách, nhưng bác vẫn bị ông chủ thù hằn và thường hay bị đánh đập tàn nhẫn.

Hai chị nô lệ tên là Cassy và Emmeline bỏ trại đi trốn. Legree đổ tội cho Tom đă giúp họ trốn và nghi Tom biết chỗ họ ẩn náu. Tom nhất định khai không biết ǵ hết, Legree liền đem bác ra tra khảo cho đến khi bác ngất lịm mới thôi. Hai ngày sau George Shelby, con chủ cũ của Tom tới Red River để mua lại Tom. Nhưng đă muộn rồi v́ Tom đă bị đánh chết. Nổi giận George Shelby đánh cho Legree một trận nên thân, sau chàng trở về Kentucky giải phóng hết các nô lệ của cha và quyết tâm tranh đấu cho chủ nghĩa phế nô .









Báo National Era in không nhiều, nhưng chỉ vài tháng sau truyện Túp lều bác Tom đă thu hút được một số độc giả đông đảo và nhiệt thành. Trước khi báo đăng chương kết cuộc. Harriet Stowe đă cho in thành sách. Phần v́ truyện quá dài, phần v́ tác giả lại là phụ nữ và phần v́ chủ đề của câu chuyện, John P.Jewett ở Boston liều lắm mới dám in tác phẩm của Harriet Stowe.

Để đề pḥng có thể bị lỗ vốn, Jewett đề nghị chia năm mươi phần trăm lời cho Harriet Stowe, ngược lại Harriet Stowe phải chịu nửa phí tổn trên in sách. Sợ thiệt tḥi nên Harriet Stowe không nhận đề nghị đó và được hưởng 10 phần trăm tiền trên số sách bán được. Quyết định này khiến gia đ́nh Stowe thiệt mất một món tiền lớn.

Cả tác giả và nhà xuất bản đều không mấy lạc quan về triển vọng thương mại truyện Túp lều bác Tom. Bà Stowe chỉ dám mong tiền bản quyền đủ để sắm một bộ áo lụa mới. Kỳ xuất bản đầu tiên, tác phẩm của bà in ra có 5.000 bộ, mỗi bộ hai tập, đầu sách có phụ bản in gỗ vẽ h́nh căn lều của một người nô lệ da đen.

Ngày phát hành sách bán được ba ngàn bộ, ngày thứ hai sách bán hết hơn. Đơn đặt mua nhiều không kể xiết. Trong ṿng một tuần lễ sách bán được 10 ngàn bộ, và trong năm đầu tiên riêng Hoa Kỳ tiêu thụ 300 ngàn bộ.

Ba nhà máy giấy cung cấp giấy cho tám nhà in lớn, máy chạy đêm ngày mà vẫn thiếu sách bán. Nhà xuất bản phàn nàn "phải giao thiếu hàng ngàn bộ cho các đơn đặt mua". Theo số sách bán được, người ta có thể nói bất kỳ ai thường hay đọc sách báo, cũng đọc tác phẩm của Harriet Stowe.

Ở ngoại quốc, truyện Túp lều bác Tom cũng thành công không kém. Một công nhân của nhà Putnam chỉ gửi một bộ cho xuất bản ở London, anh liền được nhà xuất bản này thưởng 5 bảng Anh. Sách in lậu nhiều không kể xiết, v́ khi đó bản quyền chưa được luật pháp quốc tế đảm bảo. Chẳng bao lâu đă có tới 18 nhà xuất bản Anh tung ra thị trường hơn bốn mươi ấn bản "Túp lều bác Tom" khác nhau. Trong ṿng một năm, ước lượng có tới một triệu rưỡi bộ bán ra ở Anh và các thuộc địa. Bà Harriet Stowe không được hưởng một đồng quyền tác giả nào ở số sách bán khổng lồ này.

Trong khi đó những nhà xuất bản ở lục địa châu Âu cũng không bỏ qua cơ hội làm giàu. Truyện Túp lều bác Tom được dịch ít ra là hai mươi hai thứ tiếng và thành công ở Pháp, Đức, Thụy Điển, Hà Lan và ở nhiều nước khác, không kém ở các nước nói tiếng Anh.

Truyện Túp lều bác Tom c̣n được soạn thành kịch và là vở kịch thành công nhất ở trên sân khấu nước Mỹ. Không biết bao nhiêu là gánh hát đă soạn kịch theo tích truyện của Harriet Stowe, và những kịch đó được đem ra tŕnh diễn ở nhiều nơi trên thế giới. Về kịch, vợ chồng Stowe cũng không thêm được đồng nào quyền tác giả v́ luật bản quyền năm 1852 chưa đề cập đến trường hợp này. Bà Stowe không tán thành việc soạn kịch và nhiều lần từ chối không chính thức cho phép soạn thành kịch tác phẩm của bà.

Truyện Túp lều bác Tom phá kỷ lục trong lịch sử ngành xuất bản, và có lẽ chỉ bán kém có bộ Thánh Kinh. Dưới h́nh thức truyện, kịch, thơ và nhạc, truyện Túp lều bác Tom lan tràn khắp thế giới.

Truyện "Túp lều bác Tom" gây xúc động tương xứng với số sách khổng lồ bán ra. Chính con và cháu của bà Stowe sau này kể lại:

"Tập truyện chẳng khác nào một mồi lửa châm ng̣i phát ra đám cháy vĩ đại. Ngọn lửa công phẫn bốc rực cả bầu trời, lấn át hết, và vượt cả đại dương. Rồi toàn thế giới không c̣n có người bàn tán ǵ khác ngoài vấn đề nô lệ da đen".

Miền Nam Mỹ uất hận không tiếc lời nguyền rủa tác giả và cải chính om ṣm, người ta đă cột chung tên bà với tên Chúa Quỷ. Báo chí đăng nhiều bài phê b́nh tỉ mỉ nêu lên những sự sai lầm, và thiên kiến về t́nh trạng nô lệ da đen diễn tả trong tập truyện. Điển h́nh là bài phê b́nh của báo Southern Literary Messenger viết:

"Cuốn truyện của Harriet Stowe là "sự đánh đĩ tội lỗi của năng khiếu tưởng tượng" và "các nhà phê b́nh ở miền Nam nước Mỹ không thể dung thứ cho tác giả được".

Trong khi đó hàng ngàn bức thư với những lời lẽ thóa mạ được gửi tới Harriet Stowe. Khởi đầu, truyện Túp lều bác Tom được bán tự do ở miền Nam, nhưng về sau, có một cuốn trong nhà cũng có thể bị hành hung.

Chuyện mỉa mai là bà Harriet Stowe hy vọng và tin tưởng rằng tiểu thuyết của bà có thể là lối để giải quyết ḥa b́nh cuộc tranh chấp về vấn đề nô lệ da đen vốn kéo dài từ lâu. Đọc xong cuốn truyện, một người bạn của bà ở miền Nam viết trong thư "Sách của bà sẽ mang lại sự ḥa giải và thống nhất giữa Nam - Bắc Mỹ". Trong truyện Túp lều bác Tom, bà Stowe cố gắng diễn tả cả hai khía cạnh, một bên là những cái đẹp, cái thơ mộng của đời sống êm đềm ở điền giă và một bên là những cái tàn ác và ghê tởm ở đây. Shelby và St. Clare là hai người chủ nô lệ ở miền Nam có những đức tính cao quư. Eva, con gái của St. Clare thật là một em bé thơ ngây trong trắng điển h́nh nhất, trong lịch sử tiểu thuyết. C̣n Simon Legree đúng là hiện thân của sự độc ác. Hai nhân vật New England khác là Miss Ophelia và Marky đă đem lại nhiều tính cách hài hước cho cuốn sách. Bà Stowe cho rằng:

"Ở Bắc Mỹ người ta chỉ biết chút ít về thực trạng của người nô lệ da đen, dù rằng đa số có thể thông cảm với dân nô lệ bằng trí óc".

Tuy nhiên những nhượng bộ của Túp lều bác Tom không đủ làm dịu bớt sự uất hận của dân miền Nam. Từ ở khắp miền Nam vẫn tiếp tục nói lên những lời đả kích và tố cáo Harriet Stowe đă bóp méo sự thật. Họ nêu ra bằng chứng thí dụ như luật lệ miền Nam vẫn nghiêm khắc đối đầu với kẻ sát nhân dù là giết nô lệ hoặc giết người da trắng - luật lệ vẫn cấm chia rẽ mẹ con khi đứa bé c̣n dưới mười tuổi, và nô lệ là thứ tư hữu có giá trị nên không thể hành hạ đánh đập tàn nhẫn.

Ở miền Bắc dư luận đối với truyện Túp lều bác Tom cũng không đồng nhất. Một số người dù không ưa ǵ chế độ nô lệ nhưng cũng lên án tiểu thuyết này v́ sợ xảy ra nội chiến. Những nhà tư bản miền Bắc đầu tư vào nghề bông sợi ở miền Nam cũng đả kích v́ sợ hiểm nguy cho quyền lợi của họ. Quan điểm của những người này đă được báo Journal of Commerce ở New York phát biểu trong một bài xă luận gay gắt, chất vấn về sự xác thực trong tiểu thuyết của bà.

Tuy nhiên đại đa số người Bắc Mỹ đều coi truyện Túp lều bác Tom là bản án đứng đắn về chế độ nô lệ da đen, và không ǵ khác hơn là sách này đă thức tỉnh lương tâm và t́nh nhân loại của nhân dân Mỹ. Với tinh thần sùng đạo, truyện Túp lều bác Tom c̣n cho người ta ư nghĩ rằng:

"Chế độ nô lệ là một vết dơ trong tâm hồn nhân loại''.

Truyện Túp lều bác Tom có một hậu quả ngay tức khắc, là làm cho đạo luật Nô lệ đào tẩu không thi hành được. Ngoài miền Nam nước Mỹ, hầu hết các tiểu bang đều không áp dụng đạo luật. Kỳ lạ hơn nữa là cuốn truyện c̣n phát động mănh liệt cao trào chống chế độ nô lệ và có lẽ làm cho cuộc nội chiến khó tránh được.

Vào năm 1862 nhân dịp tiếp bà Stowe tại Nhà Trắng, Tổng thống Abraham Lincoln đă gọi bà là "người đă viết tập sách nguyên nhân của cuộc nội chiến giữa hai miền Nam, Bắc nước Mỹ".

Charles Summer cũng nhận định rằng :

"Nếu không có tiểu thuyết Túp lều bác Tom có thể Abraham Lincoln không được bầu làm Tổng thống Mỹ".

Mới đầu người ta không mấy chú ư đến giá trị văn chương tác phẩm của Harriet Stowe như các nhà phê b́nh lớp sau. Sử gia James Ford Rhodes viết:

"Truyện Túp lều bác Tom bút pháp giọng văn thường nhạt nhẽo và không được trau chuốt, đôi khi lại quê kệch, b́nh dân, và khôi hài gượng gạo".

Về ngôn ngữ của người da đen trong truyện, một nhà phê b́nh miền Nam Stark Young viết:

"Bà tiếp xúc với rất nhiều người da đen nhưng không thể làm cho họ nói chuyện. Tai của bà bất cập không nhận định được nhịp điệu hay vẻ linh hoạt trong ngôn ngữ của họ".

Van Wych Brooks nêu ra "những sơ hở về bố cục câu chuyện và t́nh cảm", dù sao ông cũng nh́n nhận rằng "đây là một tài liệu quí giá về con người".

Một nhà phê b́nh hiện đại Katherine Anthoni tin rằng tiểu thuyết Túp lều bác Tom "là một thi ca, là bức họa về đời sống ở Mỹ... Bộ sách xứng đáng có một địa vị rất cao. Bà Stowe có nhiều cảm t́nh với miền Nam, nhưng bà diễn tả cuộc sinh hoạt ở đấy với chứa chan nhiệt t́nh. Bà là nhà văn Mỹ đầu tiên đă coi trọng người Mỹ da đen và lấy người Mỹ da đen làm nhân vật chính trong tiểu thuyết. Sách viết ra nhằm một tác dụng luân lư, nhưng nhiều khi say sưa với câu chuyện, bà quên hẳn mục đích luân lư bà đă tự đặt ra cho ḿnh".

Đứng về quan điểm lịch sử dĩ nhiên là tiểu thuyết của Harriet Stowe mang nhiều ư nghĩa xă hội hơn là giá trị văn chương nghệ thuật. Khỏi cần phải nói, người ta không thể coi Túp lều bác Tom chỉ là câu chuyện gồm có - theo lời một nhà phê b́nh ác ư - "những vụ sát nhân, dâm ô, ái t́nh bất chính, tự sát, tra tấn, phạm thánh, say sưa và những vụ phá phách ở tiệm rượu".

Tiểu thuyết Túp lều bác Tom đă khiến cho tác giả nổi danh toàn cầu ngay tức khắc. Một năm sau khi sách xuất bản, Harriet Stowe lần đầu tiên xuất ngoại, đi viếng thăm Anh và Scotland. Ở đây bà được hàng trăm các nhân vật Hoàng gia, quí tộc, các danh nhân tiếp đón nồng hậu, như Nữ hoàng Victoria, Hoàng tử Albert, Dickens, George Eliot, Kingsley, Ruskin, Macaulay và Gladstone. Trong chuyến đi đầy vinh dự đó, bà c̣n được quần chúng hoan hô nhiệt liệt coi bà như một chiến sỹ tranh đấu cho lớp người thấp hèn. Ở Edingburg bà được nước Anh trao tặng một số tiền lên tới 1000 đồng tiền vàng để bà xúc tiến công cuộc tranh đấu chống lại chế độ nô lệ. Xưa nay chưa hề có một nhà văn Mỹ nào gây sôi nổi và được hoan hô ở Anh bằng bà Harriet Stowe.

florida80
12-09-2019, 22:40
Sau này muốn chứng tỏ h́nh ảnh về thân phận người nô lệ diễn tả trong truyện không phải dối trá hay đă được phóng đại như đă có người tố cáo, bà Stowe viết cuốn "Ch́a khóa của truyện Túp lều bác Tom". Theo lời bà cuốn sách này có tất cả những sự kiện, những mẩu chuyện, những tài liệu thật dùng làm nền tảng, ngoài ra c̣n có nhiều truyện khác rất ly kỳ và cảm động không kém trong "Túp lều bác Tom". Sách chia làm bốn phần, phần đầu giải thích các nhân vật để chứng tỏ những nhân vật đó có thực. Phần thứ hai nói về những luật lệ quy định cuộc sống của người nô lệ da đen để chứng tỏ rằng họ không được luật lệ hiện hành bảo vệ. Trong phần thứ ba, bà kể lại những kinh nghiệm bản thân của các nô lệ da đen, sự thất bại của dư luận trong việc bảo vệ và một khảo luận về chế độ nô lệ đă gây ảnh hưởng chán nản cho giới công nhân tự do ở miền Nam. Sau hết bà Stowe kịch liệt lên án thái độ chia rẽ và vô hiệu quả của các giáo hội, trong vấn đề nô lệ da đen.

Cuốn "Ch́a khóa" có nhược điểm và nhiều sở đoản là những tài liệu của sách này được thâu thập sau khi chuyện Túp lều bác Tom đă viết xong. Không những vậy, những tài liệu này phần lớn đều chỉ căn cứ vào những chuyện nghe người ta kể lại. V́ những lẽ đó cuốn "Ch́a khóa" không mấy thành công đối với quần chúng và không góp ǵ thêm cho truyện Túp lều bác Tom, trong công cuộc khích động tinh thần chống chế độ nô lệ. Một nhà xuất bản Anh từng in lậu truyện Túp lều bác Tom, tưởng lại gặp được cơ hội làm giàu liền in 50 ngàn cuốn "Ch́a khóa", nhưng không ngờ bị phá sản.

Sau này Harriet Stowe c̣n viết một tiểu thuyết nữa về chế độ nô lệ da đen "Dred, chuyện đồng lầy buồn thảm" xuất bản năm 1856. Tuy không được như tác phẩm trước, truyện Dred cũng bán được tới 100 ngàn cuốn trong ṿng một tháng. Trong truyện Dred, Harriet Stowe nêu rơ ảnh hưởng khốc hại của chế độ nô lệ đối với người da trắng - cả tầng lớp ông chủ lẫn tầng lớp công nhân. Tác giả bi thảm hóa sự thông dâm giữa hai giống người cùng những hậu quả ghê gớm của nó đối với các nhân vật. Truyện Dred c̣n có rất nhiều cảnh sinh hoạt của lớp người cùng khổ da trắng, các nhà truyền giáo muốn gây xúc động mạnh trong quần chúng và nhiều cảnh sinh hoạt ở các đồn điền, nhưng không có nhân vật chính nào chiếm được cảm t́nh của độc giả như bác Tom.

Sau này, cho măi đến khi tạ thế vào năm 85 tuổi, Harriet Stowe vẫn không ngưng viết tiểu thuyết, truyện, tiểu sử, bài đăng báo, tiểu luận về các vấn đề tôn giáo. Trong gần ba mươi năm trường, trung b́nh bà viết mỗi năm một tập sách, và thường chỉ lướt qua vấn đề nô lệ da đen.

Trong trận nội chiến Nam - Bắc Mỹ, đóng góp chính của bà là một bức thư ngỏ gửi cho phụ nữ Anh. Trong thư bà nhắc lại rằng tám hay chín năm trước đây phụ nữ Anh đă đáp lại truyện Túp lều bác Tom nhiệt liệt tán thưởng lư tưởng phế nô. Và bà trách cứ phụ nữ Anh đă tỏ cảm t́nh và ủng hộ miền Nam nước Mỹ, sau khi trận nội chiến Nam - Bắc Mỹ xảy ra. Kết quả, nhiều cuộc biểu t́nh đă được tổ chức ở khắp nước Anh, gây áp lực khiến cho dư luận chính giới Anh ngả về phía chính phủ Liên bang Mỹ. Như vậy, bức thư của bà Stowe có thể nói là đă ngăn cản được sự can thiệp của Anh vào cuộc nội chiến Mỹ vào đúng lúc mà sự can thiệp đó có thể tai hại cho phe Bắc Mỹ.

Định địa vị của Harriet Beecher Stowe trong lịch sử, Kirk Monroe viết :

"Bà là một trong số những phụ nữ có tên tuổi của thế giới. Hơn nữa, bà đă nhào nặn nên vận mạng của nhân dân Mỹ trong một giai đoạn cực kỳ nghiêm trọng của lịch sử. Có lẽ ảnh hưởng của bà lớn lao hơn bất cứ một nhân vật nào khác...".

Sau khi duyệt những yếu tố đă đem lại sự thành công cho chính phủ liên bang Mỹ, Monroe viết tiếp:

"Dĩ nhiên hủy bỏ chế độ nô lệ không phải và không thể là công cuộc của một người..." nhưng phải nh́n nhận truyện Túp lều bác Tom đă đóng góp một phần vô cùng trọng đại".

Định giá trị truyện Túp lều bác Tom xác đáng hơn cả có lẽ là nữ văn sĩ Constance Rourke. Hơn một thế kỷ sau, bà Constance Rourke viết :

"Mặc dù bị tung lên, d́m xuống v́ những t́nh cảm nhất thời, mặc dù có nhiều sơ hở quan trọng, Túp lều bác Tom vẫn c̣n có nhiều đặc tính khiến cho cuốn truyện vượt lên trên những sách báo có tính truyền đơn đương thời, và dễ dàng gạt bỏ được những lời buộc tội là truyện có tính cách thêu dệt. Túp lều bác Tom hiển nhiên thiếu nghệ thuật tả thực, nhưng có lẽ ở đây không nên nói đến tả thực. Tập truyện c̣n thiếu tia nh́n mạnh dạn và tinh khiết của một tác phẩm lớn. Ngoài ra xúc động trong truyện không phải là thứ xúc động tự do, mà là thứ xúc động dữ dội, dễ cảm, không kiểm soát được như do bệnh loạn thần kinh gây ra. Tuy nhiên chính thứ xúc động mạnh mẽ đó đă khiến cho truyện có quy mô rộng lớn. Nó tràn lan, cuốn hút, chằng chịt những số kiếp, những hành động, khiến cho tập truyện có cái phong vị một bản anh hùng ca".

Van Wyck Brooks cũng viết :

"Không kể đến hoàn cảnh sáng tác, truyện Túp lều bác Tom vẫn c̣n là bức họa vĩ đại về một thời đại và một dân tộc".


_http://m.truyengi.com/truyen/Nhung-Cuon-Sach-Lam-Thay-doi-The-Gioi-Phan/5-daN-Su-BaT-PHuC-TuNG-765297

florida80
12-09-2019, 22:41
4 câu chuyện đáng suy ngẫm
về "Luật Nhân Quả"





Câu chuyện thứ nhất: Tấm ḷng trẻ thơ

Có một bà mẹ đơn thân nọ vừa mới chuyển nhà, bà ta phát hiện hàng xóm là một gia đ́nh nghèo khó, gia đ́nh đó có một bà mẹ góa chồng và hai đứa con. Có một hôm mất điện, bà ta đành phải thắp nến lên cho sáng. Một lúc sau, có tiếng người gơ cửa. Bà ra mở cửa, th́ ra đó là con của nhà hàng xóm. Đứa bé nghiêm túc hỏi:

“Con chào d́, d́ cho con hỏi nhà d́ có nến không ạ?”.

Bà ta thầm nghĩ:

“Cái gia đ́nh này nghèo đến nỗi ngay cả nến cũng không có sao? Tốt nhất không cho, cứ như thế họ sẽ ỷ lại mất”.

Nghĩ rồi, bà liền nói to một tiếng:

“Không có!”.

Đúng lúc bà ta đang chuẩn bị đóng cửa, đứa bé đó liền cười rạng rỡ và nói:

“Con thừa biết là nhà d́ không có nến mà!”.

Nói xong, đứa bé liền lấy ra hai cây nến:

“Mẹ và con sợ d́ sống một ḿnh không có nến nên con đem sang tặng d́ hai cái để thắp sáng ạ!”.

Lúc này, bà ta vừa tự trách bản thân, vừa cảm động rơi nước mắt, sau đó liền ôm chặt đứa bé vào ḷng.


***

Câu chuyện thứ hai: Chúng ta chỉ bất tiện có 3 tiếng thôi

Ngày hôm đó, tôi may mắn đặt được vé về quê ngoại cùng với chồng, nhưng sau khi lên xe th́ nh́n thấy có một quư cô đang ngồi ở vị trí của chúng tôi. Chồng tôi bảo tôi ngồi ở cạnh vị nữ sĩ đó nhưng lại không mời bà ấy nhường chỗ. Tôi phát hiện ra chân phải của bà ấy có chút trở ngại, lúc đó tôi mới hiểu tại sao chồng tôi lại làm như thế. Chồng tôi cứ đứng như thế suốt dọc đường về mà không hề có ư định lấy lại chỗ ngồi.

Sau khi xuống xe, tôi nói với giọng điệu của một bà vợ xót chồng: “Nhường chỗ là việc nên làm, thế nhưng từ Gia Nghĩa đến Bắc Kinh xa như thế sao không nói bà ấy đổi vị trí cho ḿnh chứ”. Chồng tôi đáp:

“Người ta bất tiện cả đời rồi, c̣n ḿnh chỉ bất tiện có 3 tiếng thôi mà”.

Nghe chồng nói vậy, tôi vô cùng xúc động. Có được một người chồng vừa tốt bụng vừa lương thiện như thế, tôi thấy rằng cả thế giới này đều trở nên ấm áp hơn nhiều. Tâm niệm thay đổi, thế giới h́nh như cũng v́ thế mà thay đổi theo. Trong cuộc sống, mỗi một câu chuyện đều có khả năng xoay chuyển, cứ lấy chúng tôi làm ví dụ là rơ nhất. Có thể chúng ta sẽ không thành công trong ba phút nhưng đôi lúc chỉ cần mất đi một phút, số mệnh con người sẽ hoàn toàn khác nhau.

***

Câu chuyện thứ ba: Duyên nợ đời người

Ngày xưa, có một chàng trai tên Thư Sinh, anh và bạn gái đă đính ước và chuẩn bị cử hành hôn lễ. Thế nhưng trước đó ít ngày, cô gái ấy lại đi lấy người khác. Thư Sinh bị đả kích mạnh và lâm bệnh nặng. Vừa hay, có một du khách qua đường đưa cho Thư Sinh một chiếc gương soi. Thư Sinh nh́n thấy xác của một cô gái trôi dạt vào bờ biển, trên người cô ta không một mảnh vải che thân.

Người đầu tiên đi qua cũng chỉ thoáng nh́n, lắc đầu rồi đi. Người thứ hai đi qua cởi chiếc áo khoác và đắp lên người cô gái. Người thứ ba đi qua bèn đào hố và xây mộ cẩn thận cho cô gái. Vị du khách cho biết, người con gái xấu số đó chính là bạn gái của anh ta ở kiếp trước.

“Anh là người qua đường thứ hai, đă từng đắp cái áo cho cô gái. Đến nay, cô gái gặp và yêu anh chỉ là để trả nợ t́nh cho anh thôi. C̣n người mà cô ấy phải báo đáp cả đời đó chính là người đă chôn cất cô cẩn thận, người đó chính là người chồng hiện tại của cô gái".

Thư Sinh nghe xong liền tỉnh ngộ ra mọi chuyện.

florida80
12-09-2019, 22:42
Câu chuyện thứ tư: Câu chuyện về luật nhân quả

Vào một đêm muộn đầu xuân, mọi người đều đă ngủ say, có một đôi vợ chồng tuổi đă cao bước vào một khách sạn, đáng buồn thay khách sạn đó đă hết pḥng.

Nhân viên lễ tân không đành ḷng để cho cặp vợ chồng đó lại đi t́m khách sạn, anh ta liền dẫn họ vào một căn pḥng:

“Có thể đây không phải là căn pḥng tốt nhất nhưng ít nhất hai bác cũng không phải chạy đi t́m pḥng nửa đêm nữa”.

Cặp vợ chồng thấy căn pḥng được dọn dẹp sạch sẽ nên quyết định ở lại đó.

Ngày thứ hai, khi họ thanh toán, nhân viên lễ tân đó liền nói:

“Hai bác không cần thanh toán đâu ạ, v́ căn pḥng hai bác ở đó là pḥng của cháu. Chúc hai bác có một hành tŕnh du lịch vui vẻ ạ!”.

Th́ ra, nhân viên lễ tân đó đă ngủ một đêm tại quầy bàn để nhường pḥng cho họ. Cặp vợ chồng hết sức cảm động và nói:

“Chàng trai trẻ à, cậu là nhân viên lễ tân khách sạn tốt nhất mà chúng tôi từng gặp đấy. Cậu nhất định sẽ được đền đáp”.

Chàng trai liền cười rồi tiễn cặp vợ chồng ra cửa và rồi nhanh chóng quên đi chuyện hôm đó.

Bỗng có một ngày, anh ta nhận được một bức thư, trong đó có một tấm vé đi du lịch New York một ḿnh, chàng trai đi đến một căn biệt thự trang hoàng theo như chỉ dẫn trong thư. Th́ ra, hai người mà anh ta tiếp đón trong đêm muộn hôm đó chính là một nhà tỷ phú cùng với vợ của ông ấy. Ông ấy đă mua tặng chàng trai một tiệm rượu lớn sau đó giao cho anh quản lư.


***

Thực ra nhân quả đều do mỗi người nắm giữ, khi chưa xác định được mục tiêu vĩ đại của đời người th́ hăy dùng tấm ḷng của ḿnh để làm việc ǵ đó. Mỗi một cá nhân đều là một nhân viên phục vụ, những điều lớn lao đều bắt nguồn từ việc chúng ta phục vụ cho người khác, khả năng một người phục vụ cho người khác lớn bao nhiêu th́ kết quả chúng ta có được càng lớn bấy nhiêu.

Sống trong đời cần phải trải nghiệm nhiều. Trên đường đời, chúng ta có thể có tiếng cười sảng khoái, nhưng cũng có thể có cả những giọt nước mắt khổ đau, trên đường đời, có niềm tin từ sự thành công, cũng có thức tỉnh từ sự thất bại, nhưng chúng ta đều phải biết quư trọng.

Sự giàu có của đời người đến từ một trái tim vô tư, không ích kỷ, cái tốt đẹp của cuộc đời đến từ một trái tim giản dị. Trên đường đời không cần điều ǵ cao quư, chỉ cần làm việc bằng một trái tim chân thực là đủ. Nếu muốn có được những người bạn tốt, trước tiên bạn phải đối tốt với người khác.

Nếu muốn được vui vẻ, hạnh phúc, trước tiên bạn hăy mang hạnh phúc đến cho người khác, không lâu sau bạn sẽ nhận thấy bản thân càng ngày càng hạnh phúc. Chúng ta có khả năng làm việc tốt cho bản thân ḿnh mới có khả năng đi làm việc tốt cho người khác.

Yêu người, yêu cuộc đời, cho yêu thương, nhận yêu thương và rồi… trưởng thành trong t́nh yêu thương!

florida80
12-09-2019, 22:54
T́nh Yêu Chân Thực





Một buổi sáng bận rộn, khoảng 8:30, một người đàn ông nghiêm trang độ hơn 80 tuổi đến để được lấy chỉ trong ngón tay cái của ông ra. Ổng nói ông đang vội là v́ ông có hẹn vào lúc 9 giờ sáng.

Tôi lấy nhiệt độ, đo áp huyết và mời ông ngồi, tôi biết là hơn một tiếng đồng hồ nữa mới có thể có người khám ông. Tôi thấy ông nh́n đồng hồ và trong khi đó tôi không bận với bịnh nhân khác nên tôi quyết định khám vết thương của ông.

Theo sự khám nghiệm th́ vết thương đă gần lành, tôi nói với một trong những bác sĩ rồi lấy dụng cụ cần thiết để lấy chỉ ra rồi băng bó vết thương lại.

Trong khi săn sóc vết thương, tôi hỏi có phải ông có hẹn với bác sĩ khác sáng nay hay sao mà ông gấp rút như vậy.

Ổng nói với tôi không, ông cần đi đến viện dưởng lăo để ăn sáng với vợ ông.

Tôi hỏi thăm sức khỏe của vợ ông. Ổng nói với tôi là vợ ông ở trong viện dưởng lảo một thời gian khá lâu và bà là nạn nhân của bịnh lảng trí. Trong câu chuyện, tôi hỏi nếu ông đến trể một chút bà có giận không. Ổng trả lời rằng từ 5 năm nay bà không c̣n nhận biết ông là ai nữa.

Tôi ngạc nhiên và hỏi ông, “Và ông vẫn đến đó mỗi buổi sáng mặc dầu bà không biết ông là ai?”

Ông cười, vỗ nhẹ tay tôi và nói, “Bà không biết tôi, nhưng tôi c̣n biết bà là ai.”

Tôi phải cố gắng cầm nước mắt trong khi ông đi khỏi, cánh tay tôi nổi da gà và nghĩ rằng, “Đó là thứ t́nh yêu mà tôi muốn có cho đời tôi.”

T́nh yêu chân thực không chỉ nhằm vào thể chất hay yêu đương lăng mạn. T́nh yêu chân thực là sự chấp nhận tất cả những ǵ đang có, sẽ có và sẽ không có.

Phỏng dịch, SND




Alzheimer's and a Husband's Love for his Wife
Stanton O. Berg







It was a busy morning, about 8:30 , when an elderly gentleman in his 80's, arrived to have stitches removed from his thumb. He said he was in a hurry as he had an appointment at 9:00 am.


I took his vital signs and had him take a seat, knowing it would be over an hour before someone would to able to see him. I saw him looking at his watch and decided, since I was not busy with another patient, I would evaluate his wound.


On exam, it was well healed, so I talked to one of the doctors, got the needed supplies to remove his sutures and redress his wound. While taking care of his wound, I asked him if he had another doctor's appointment this morning, as he was in such a hurry.


The gentleman told me no, that he needed to go to the nursing home to eat breakfast with his wife.


I inquired as to her health. He told me that she had been there for a while and that she was a victim of Alzheimer's Disease. As we talked, I asked if she would be upset if he was a bit late. He replied that she no longer knew who he was, that she had not recognized him in five years now.


I was surprised, and asked him, "And you still go every morning, even though she doesn't know who you are?"


He smiled as he patted my hand and said, "She doesn't know me, but I still know who she is."


I had to hold back tears as he left, I had goose bumps on my arm, and thought, "That is the kind of love I want in my life."

True Love is neither physical, nor romantic. True Love is an acceptance of all that is, has been, will be, and will not be

florida80
12-09-2019, 22:55
Chút nghĩa thầy cô




Đầu tuần này, lớp học t́nh thương của một nhóm thiện nguyện tại quận 3, Sài G̣n, bắt đầu ngày học của ḿnh bằng giờ tập vẽ, làm thiệp chúc mừng ngày thầy cô giáo 20-11.

Lớp học loi nhoi tiếng hỏi han cách thức, đ̣i thêm giấy, viết màu của nhau. Khó khăn lớn nhất của những đứa trẻ đó là viết được lời chúc đàng hoàng để tặng cho người dạy ḿnh. Một đứa khều khều, hỏi nhỏ “con chúc cô giáo ăn nhiều có kỳ không?”.

Hầu hết những đứa nhỏ học lớp vẽ đó đến từ những gia đ́nh rất nghèo. C̣n lại th́ là những những đứa không biết một mái nhà là ǵ, từ lúc ra đời đến giờ. Cô giáo Sa, một trong những thiện nguyên giáo dục đường phố nói rằng nhiều đứa trẻ như vậy đă thân thuộc với vỉa hè, gầm cầu… v́ khi ra đời cho đến khi lớn lên, bầu trời là mái nhà.

“Nhà” đôi khi rất khủng khiếp, v́ đó là những nơi chúng bị bắt về, bị buộc đóng các loại tiền ǵ ǵ đó theo chính sách… sau những đợt thu gom của chính quyền để làm “sạch đường phố”.

Nhưng với thầy cô là một chuyện rất khác. Những gương mặt đầy giận dữ, tinh ranh… ngày thường trên vỉa hè của chúng tức th́ dịu lại, khi thấy thấp thoáng bóng dáng thầy hay cô xuất hiện. Có cái ǵ đó rất kỳ diệu trong nghĩa thầy tṛ vừa mong manh, vừa vĩ đại này. Những đứa trẻ Việt Nam dù ở hoàn cảnh nào, vẫn thầm lặng mang trong ḷng ḿnh một không gian kính ngưỡng dành cho người dạy dỗ ḿnh, thậm chí c̣n đậm sâu hơn nhiều đứa trẻ đeo khăn quàng và được giáo dục trong mái trường xă hội chủ nghĩa.

Rất nhiều người đau đớn nói rằng thế hệ trẻ hôm nay đă hỏng tất cả, khi mỗi ngày nh́n thấy chuyện tṛ đánh thầy, tṛ vây đánh tṛ… mỗi lúc càng ghê sợ. Nhưng phải đi và đến những điểm tận cùng của cuộc sống, nh́n thấy của những đứa trẻ chơ vơ ấy, chứng kiến chúng khao khát được gọi tiếng “thầy-cô”, khao khát được nh́n nhận như một học tṛ, có thể mới hiểu rằng mọi vấn nạn đều sinh ra từ nhà trường, từ chính sách, từ xă hội… Chúng chỉ là những nạn nhân. Những nạn nhân mỏng manh của người lớn.

Một thằng bé không chịu nói tên, chăm chút vẽ ngôi trường của nó và tô toàn bộ là một màu đen. Mấy đứa bạn cười ngặt nghẽo, nói nh́n là biết ngay là trường bị cúp điện. Đứa khác nói v́ hết màu nên nó tô đại màu đen. Nhưng có thể tác giả của cái thiệp th́ biết rơ hơn ai hết, trường của nó chỉ là tưởng tượng, đêm đến, hết làm việc th́ nó được học ở ngoài trời, khi các thầy cô thiện nguyện đến.

Những năm cuối thập niên 70, cái đói hoành hành toàn miền Nam. Nơi nơi người ta phải nấu hạt bo bo dành cho ngựa và ḅ, được viện trợ từ Liên Xô, để ăn ngày hai bữa. Cô giáo tiểu học của tôi, lúc đó đi dạy luôn mang theo chuối nấu và bánh kẹo để bán chịu cho học tṛ, nhằm có thêm chút tiền sinh sống.

Cuối năm, tặng quà tết cho cô, mẹ tôi cứ đắn đo giữa việc tặng quà hay đưa tiền mặt. Cuối cùng nắm chặt b́ thư nhét vào tay cô giáo kèm một lời xin lỗi, mẹ tôi về kể lại với ánh mắt buồn buồn rằng cô giáo đă ôm mẹ tôi, nói rằng cô cám ơn v́ mẹ tôi đă rất thực tế giữa buổi khốn khó đó. Hôm nay th́ chuyện nhét ít tiền vào túi thầy cô đă không c̣n lạ, rất thông tục – thậm chí không có là không xong. Nhưng tôi th́ nhớ măi phút giây mẹ tôi cứ đau đáu v́ sợ làm tổn thương người dạy học, thành phần được vô cùng kính trọng trong nền văn hoá giáo dục của miền Nam cũ.

Trong tập truyện kể Những tâm hồn cao thượng (Les Grands Coeurs) của Edmond De Amicis mà mẹ tôi tặng cho tôi khi vào lớp 3, như một cẩm nang sống, câu chuyện vị tướng quân quay lại ngôi trường cũ, cúi đầu trước người thầy già luôn làm tôi cảm động rơi nước mắt. T́nh người và nghĩa thầy tṛ mới cao đẹp làm sao.

Bơi lặn trong cuộc đời, nh́n thấy những điều quặn ḷng trong đời Việt, tôi luôn nhớ câu chuyện nhỏ đó như để ủi an cho ḿnh. Tôi đọc những câu chuyện có thật về tṛ giết thầy rồi nhơn nhơn tự đắc như chuyện của Vũ Quang Hùng, chuyện hiệu trưởng dụ dỗ học tṛ vào đường cùng như Sầm Đức Xương… cho đến nhan nhản những chuyện tṛ nghèo không có kịp tiền đóng học phí, bị thầy cho bêu tên làm nhục dưới cột cờ, cô giáo thẳng tay đuổi học tṛ v́ bị mẹ phê b́nh… Tôi hiểu cuộc sống hôm nay không đẹp như ngày xưa nữa, nghĩa thầy tṛ cũng phai nhạt theo thời gian. Tôi luôn nhớ câu chuyện của Edmond De Amicis mà dặn ḷng, rồi sẽ có một ngày, người Việt sẽ dựng xây lại đất nước này với những điều tốt đẹp nhất – như thế hệ tôi từng biết.

Trong học vấn kém cơi của ḿnh, tôi chỉ có hai người thầy hiếm hoi, bao dung nổi tính cách ngang ngược của ḿnh. Một là người thầy trong Nhạc Viện, và người thầy môn Anh Văn. Thầy dạy Anh Văn là một người uyên bác lạ kỳ, ông biết năm thứ tiếng và đặc biệt là tiếng Latin, nên thường được chính quyền cậy nhờ làm việc mỗi khi đối thoại, thư từ với Vatican trong thời cố tổng thống Ngô Đ́nh Diệm. Người thầy dạy nhạc với hơn 30 năm tuổi đảng th́ dặn tôi phải lớn khôn và đừng bao giờ trở thành người cộng sản. Người thầy dạy chữ th́ khó tính và lặng lẽ, nhưng lại dạy cho tôi hiểu biết rất nhiều về thế giới không cộng sản.

Tôi nhớ hoài một cánh tay của ông bị liệt, nên khi dạy luôn phải dùng tay này đỡ tay kia. Sức khoẻ ông yếu nên mỗi ngày cần phải uống một viên multivitamin. Nhưng loại thuốc đó th́ rất khó t́m trong thời tôi đi học. Nhiều năm sau khi ra đời, chuyến đầu tiên ra nước ngoài, tôi đă chạy t́m mua mấy hộp multivitamin để mang về cho thầy. Nhưng về, th́ thầy đă mất. Sức ông yếu, lại trải qua nhiều năm trong trại tù – gọi là trại học tập cải tạo nên đột quỵ, gượng phục hồi sau khi bị liệt nửa người, nhưng rồi suy nhược dần.

Ngày 20/11 luôn nhắc tôi nhiều điều. Dịp đến thăm lớp học t́nh thương của những đứa trẻ nghèo lại càng gợi lên trong tôi nhiều kỷ niệm. Tôi không đo được nghĩa thầy cô trong ḷng những đứa trẻ được giáo dục trong mái trường xă hội chủ nghĩa hôm nay như thế nào, nhưng với thế hệ tôi, đó là điều thiêng liêng khôn tả, nó giống như sự kính trọng và thương mến thầy cô mà tôi nh́n thấy ở những lớp học t́nh thương đó.

Nh́n tấm thiệp tô mái trường đen ng̣m của đứa trẻ, tôi chợt nhận ra rằng đời khốn khó không bao giờ có thể giết chết được nghĩa thầy cô. Mà chỉ khi nghĩa thầy cô cao cả ấy bị bóp chết trong một xă hội nhiễu nhương, trong một chính quyền với nền giáo dục nhiễu nhương, ấy mới chính là lúc tất cả chúng ta và mai sau đang có một cuộc sống rất đỗi đen ng̣m.

———————-
tranh minh họa: họa sỉ Lê Thiết Cương

_https://nhacsituankhanh.word press.com/2015/11/19/chut-nghia-thay-tro/

florida80
12-09-2019, 22:58
Thế giới ta đang sống chính là pháp giới
TS Nguyễn Tường Bách






Là một nhà khoa học chuyển sang kinh doanh, hơn 40 năm sống ở nước ngoài nhưng Nguyễn Tường Bách lại là một cái tên khá quen thuộc ở lĩnh vực sáng tác và dịch thuật.

Như một sự trùng hợp ngẫu nhiên, cuộc tṛ chuyện giữa chúng tôi diễn ra vào một buổi chiều đầu xuân Mậu Tư - thời điểm anh vừa bước sang tuổi 60. Kể từ mùa xuân này, anh đă quyết định về sống và làm việc tại quê hương.

Nhân gian như mộng, xa nước từ lúc tóc c̣n xanh, nay trở về th́ tóc mai của người đă nhuốm bạc.

* Sau hơn bốn thập niên định cư ở Đức, đâu là lư do khiến anh quyết định quay về sống tại quê hương?

- Về hay ở là một câu hỏi lớn đối với những anh em Việt kiều như chúng tôi. Quyết định hồi hương là một thay đổi hết sức to lớn. Một bên là cuộc sống tương đối đầy đủ về vật chất, trong môi trường sống dễ chịu… Bên kia là đối diện với những xáo trộn, với nhiều điều chưa tốt như môi trường ô nhiễm. Nhất là những người đă đến tuổi hưu, thường ngại thay đổi, không muốn bắt đầu lại bằng cái nhà cái cửa, cái chén, đôi đũa… Tuy nhiên, tôi nghĩ rằng nếu về th́ tôi có thể cống hiến một số khả năng cho xă hội và điều đó làm cán cân lệch hẳn.

* Hẳn anh đă có sự chuẩn bị cho sự thay đổi này?

- Thực ra, tôi đă về Việt Nam nhiều lần trong nhiều năm qua. Nhưng bây giờ là thời điểm thích hợp để bắt đầu sống lâu dài tại Việt Nam. Lần này tôi về hai tháng, vừa ăn Tết ở quê nhà, vừa làm công tác chuẩn bị cả về vật chất và tâm lư. Đúng là quê hương của ḿnh, ăn món ăn của ḿnh, nói tiếng nói của ḿnh, có những người thân thiết sẵn ḷng chia sẻ niềm vui, suy nghĩ và cả những ưu tư. Đó là những điều mà những người Việt Nam ở nước ngoài, dù sống ở xă hội nào chăng nữa, cũng không thể so sánh được. Chỉ có điều tôi c̣n e ngại là mức độ ô nhiễm của môi trường đă đến mức báo động. Thể chất bị tác hại th́ tinh thần cũng sẽ bị ảnh hưởng.

* Sự tác hại về tinh thần đă đến lúc cần phải báo động chưa, thưa anh?

- Theo quan sát của tôi, trong phạm vi này th́ có một điều là quan hệ giữa người với người không tốt lắm. Tuy vấn đề này chưa đến mức nghiêm trọng như môi trường nhưng nếu không có sự hướng dẫn của dư luận th́ sớm hay muộn chúng ta cũng sẽ phải báo động. Tôi nghĩ các nhà lănh đạo và giới trí thức nên suy nghĩ về vấn đề này thật nghiêm túc. Cách nay chưa lâu, tôi có nghe một lănh đạo của thành phố đặt vấn đề văn hóa đối xử cần phải được chú ư hơn trong năm mới. Đó là một tín hiệu cho thấy chính quyền đă chú ư đến vấn đề này.

* Được biết anh là một tiến sĩ ngành vật lư nhưng lại chuyển sang kinh doanh. Lần trở về này, anh có ư định tiếp tục công việc kinh doanh như nhiều Việt kiều khác?

- Đúng là tôi có học về vật lư nhưng 15 năm qua, tôi hoạt động kinh doanh, nhập khẩu thiết bị công nghiệp về Việt Nam. Tuy nhiên, đầu năm 2008 này, tôi quyết định chấm dứt toàn bộ hoạt động kinh doanh. Tôi đă nhận được lời mời làm công tác giảng dạy từ một số viện Phật học. Tôi cũng nhận được đề nghị hợp tác với một vài công ty tư nhân trong lĩnh vực huấn luyện kỹ năng giao tiếp và đàm phán, tư vấn quản lư dự án…

* Đạo của Vật lư của tác giả Fritjof Capra được xem là một cuốn sách không hề dễ đọc đối với nhiều người. Là người chuyển ngữ sang tiếng Việt, anh có thể nói về bản dịch này trong một vài câu được không?

- Được xuất bản năm 1975, Đạo của Vật lư đă được dịch sang nhiều thứ tiếng trước khi dịch sang tiếng Việt. Nội dung của cuốn sách bàn về sự đồng quy, song hành và phù hợp giữa tiến bộ, khám phá khoa học của ngành vật lư với những kiến giải của các đạo gia phương Đông như Lăo Tử hay trong một số tôn giáo như Phật giáo, Ấn Độ giáo…

Một thí dụ là ngày nay, ngành vật lư, nhất là vật lư lượng tử, đă thừa nhận rằng sự xuất hiện của vũ trụ phải được xem là mối tương tác giữa vật được quan sát và người quan sát, chứ không phải bản chất vũ trụ tự nó là như vậy. Cách nay 2.500 năm, Phật giáo cũng đă cho rằng vũ trụ xuất hiện phù hợp với cái mà chúng ta tạm gọi là “nghiệp” của mỗi con người, phân thành “chính báo” và “y báo”. Theo đó, chính báo chỉ cái thân và cái tâm của chúng ta, c̣n y báo là vũ trụ quanh ta.

* Ư anh là mỗi người nh́n thấy vũ trụ một cách khác nhau?

- Đúng. Nhưng v́ nghiệp của chúng ta giống nhau quá, nên khi chúng ta thấy giống nhau, chúng ta tưởng rằng chỉ có một vũ trụ duy nhất. Hăy lấy một thí dụ, thông thường khi chúng ta đi xe đến ngă tư, gặp đèn đỏ th́ dừng, gặp đèn xanh đi tiếp. Giả định rằng có một người bị mù màu, đối với anh ta, tín hiệu đèn giao thông không phải là màu sắc, mà theo thứ tự trên dưới, đèn phía trên sáng th́ dừng, đèn phía dưới sáng th́ đi. Chúng ta không hề biết anh ấy bị mù màu, không biết anh ấy nh́n đèn giao thông khác chúng ta bởi anh ấy tuân theo hiệu lệnh đèn giao thông như chúng ta. Thậm chí nói miệng với nhau th́ anh ta cũng gọi là “đèn xanh, đèn đỏ” như chúng ta. Thực tế là có hai cây đèn, đèn xanh, đèn đỏ và đèn trên, đèn dưới. Tương tự như vậy, vũ trụ hiện ra theo mức độ của mỗi người.

* Vậy th́ vũ trụ dưới góc nh́n của Nguyễn Tường Bách là cái ǵ?

- Đối với tôi và bạn, đóa hoa là đóa hoa, nhưng với con vi khuẩn th́ đóa hoa là thế giới của nó, c̣n với con ong th́ đóa hoa là một bữa tiệc. Tôi và bạn cùng thấy đóa hoa là đóa hoa v́ như cách lư giải của nhà Phật, chúng ta có cùng “cộng nghiệp”. Thế nhưng c̣n có “biệt nghiệp”. Khi xem một trận đá banh, có người chỉ thấy một cầu thủ đang lừa banh, người am hiểu một chút th́ thấy vài ba đồng đội đang di chuyển để nhận banh, người sâu sắc th́ thấy 22 cầu thủ đang vận động, c̣n ông huấn luyện viên th́ biết cả cầu thủ nào cần phải thay ra khi điều chỉnh đấu pháp. Mức độ am tường đó chính là khái niệm “biệt nghiệp” trong nhà Phật, khiến chúng ta nh́n thấy thế giới này một cách khác nhau.

* Thông thường, các nhà khoa học luôn đề cao tính chính xác. Là một tiến sĩ vật lư nhưng anh chuyển sang nghiên cứu về đời sống tâm linh. Liệu hai lĩnh vực này có đồng quy không, thưa anh?

- Quả thật, khoa học đ̣i hỏi sự chính xác, đ̣i hỏi tính định lượng trong khi tâm linh hướng đến sự định tính. Nói chung th́ hai lĩnh vực này khó có khả năng đồng quy nhưng thật ra giữa hai ngành này cũng có nhiều điểm tương đồng. Thí dụ về mặt chính xác th́ khi đi sâu vào nghiên cứu đạo Phật, chẳng hạn như mảng tâm lư học Phật giáo, ta sẽ thấy mức độ chính xác cũng rất cao. Thí dụ tám tâm vương, 51 tâm sở v.v… trong tâm lư học Phật giáo. Chỉ có điều đối tượng nghiên cứu của Phật giáo là các t́nh trạng tâm lư, c̣n đối tượng của các nhà vật lư là vật chất.

florida80
12-09-2019, 22:58
* Ngoài những sách dịch thuật của anh, độc giả c̣n biết nhiều đến anh qua những tác phẩm đă xuất bản như Mùi hương trầm, Lưới trời ai dệt…, ghi lại những xúc cảm dọc đường hành hương về đất Phật. Trong những cuộc hành tŕnh đó, điều ǵ khiến anh tâm đắc nhất?

- Với tôi, Ấn Độ là miền đất đă để lại nhiều ấn tượng sâu sắc nhất. Trước khi đi hành hương, tôi đă biết rằng Đức Phật là một nhân vật lịch sử, tức là đă sống và đă chết trên trái đất này. Nhưng chỉ khi đến thăm nơi Đức Phật sinh ra, lớn lên, hành đạo và từ trần, tôi mới chứng thực được những cảm nhận của ḿnh. Đức Phật là một con người, chứ không phải một đấng Thượng đế. Thực ra, đây không phải là một khám phá ǵ ghê gớm lắm, nhưng với riêng tôi th́ điều này rất có ư nghĩa. Tất nhiên, dọc đường hành hương, tôi c̣n có những cảm nhận khác, những khám phá khác mang tính chất tâm linh, rất khó diễn đạt.

* Trên hành tŕnh khám phá tâm linh, bây giờ anh đang “dừng chân” ở đâu?

- Tôi may mắn có cơ hội đi nhiều nơi trên thế giới. Ngoài Ấn Độ, tôi c̣n đến nhiều nơi có tính tâm linh cao như Trung Quốc, Thái Lan, Myanmar, Ai Cập, Hy Lạp… Ở Việt Nam, tôi cũng đă thăm được một số nơi nhưng tôi chưa có ư định dừng lại. Tôi nghĩ rằng đi nhiều tới mấy cũng không đủ, mỗi nơi đều có cái hay, cái đẹp, c̣n sức th́ c̣n đi… Về khía cạnh tâm linh, tôi sẽ c̣n tiếp tục t́m hiểu và học hỏi, đến một mức độ nào đó th́ tự chuyển hóa con người ḿnh, khiến nội tâm thay đổi th́ mới tạm gọi là được.

* Phải chăng đó là một trạng thái của “ngộ” đă được đề cập trong Phật pháp?

- Tôi chưa “ngộ” nên tôi chưa biết “ngộ” là trạng thái như thế nào. Tôi chỉ nghĩ “ngộ” là trạng thái mà trong đó con người ta chứng thực được sự nhất thể của vũ trụ, một cái toàn vẹn và thiêng liêng và những ai đi theo con đường tâm linh đều t́m cách tập luyện để vươn tới.

* Một điểm tương đồng giữa các tôn giáo là hướng thiện. Thế nhưng có một nhận xét rằng chính ở những thánh địa của tôn giáo như Jerusalem, Nepal… lại thường tồn tại sự bất ổn. Anh thấy sao?

- Đúng là Jerusalem hiện vẫn c̣n nhiều bất ổn. Trung Đông là vùng đất rất kỳ lạ trên địa cầu, nơi phát sinh ba tôn giáo lớn là Do Thái giáo, Thiên Chúa giáo và Hồi giáo. Tôi không dám trả lời câu hỏi này. Tôi chỉ đặt câu hỏi: Việc ba tôn giáo cùng xuất phát từ một nơi và đều có một quan niệm “độc thần” phải chăng là nguồn gốc của những tranh chấp. C̣n những biến động tại Nepal tương đối nhỏ hơn và không xuất phát từ Phật giáo. Bởi Phật giáo không chủ trương “độc thần”, tôn trọng mọi niềm tin khác.

* Một người bạn thâm giao của anh nhận xét rằng chưa một lần nghe anh nói xấu bất kỳ ai. Điều đó có đúng không?

- Theo tôi, con người là sự tổng ḥa của hai mặt tốt và xấu, không ai tốt hoàn toàn và xấu hoàn toàn. Là một Phật tử, tôi tin tất cả mọi người đều có hạt nhân của sự giác ngộ. Nếu người ta có “xấu” th́ chẳng qua là kết quả của một thói quen nào đó, c̣n bản chất đích thực, sâu xa ở mỗi con người là Phật tính. Thêm nữa, cách hành xử của mỗi người đều chịu sự quy định của quá khứ. Đất nước ḿnh từng trải qua nhiều đau thương, chiến tranh, có khi cả hận thù… nên người Việt Nam có ǵ không phải cũng là do kết quả của lịch sử để lại. Chính v́ vậy mà tôi cảm thông, thương mến tất cả mọi người, kể cả những người không thích ḿnh, không phải với ḿnh. Thật tâm tôi nghĩ vậy.

* “Nhân chi sơ, tính bản thiện”. Đành rằng ai cũng có Phật tính nhưng để hạt nhân giác ngộ phát triển lành mạnh th́ cần phải có chế độ chăm sóc. Với anh th́ sao?

- Cái gọi là “Phật tính” sâu xa lắm, không đơn giản cho chúng ta trải nghiệm nhưng đồng thời lại chi phối chúng ta hoàn toàn. Chúng ta sống bao nhiêu đời, bao nhiêu kiếp nên hạt nhân đó bị nhiều thói quen che lấp, nên chúng ta hầu như là giống nhau về điều này. Liên tục tự vấn sẽ giúp chúng ta ư thức được ḍng tâm thức của ḿnh, để từ đó chúng ta tự giải thoát khỏi những thói quen xấu. Giả sử như một người đang giận, nếu ư thức được ḿnh đang giận th́ sẽ bớt được sự giận dữ.

* Nhưng nếu biết việc ḿnh giận là đúng?

- Ngang đó thôi cũng đă tốt hơn là giận mà không biết v́ sao. Tiến thêm một bước nữa là t́m hiểu tại sao ḿnh giận. Cơn giận, rồi cơn vui, cơn say… cuối cùng đều là vô thường, xuất hiện rồi ắt sẽ tan biến, có sinh tất có diệt.

* Dường như anh tin vào sự luân hồi?

- Vấn đề này rất sâu xa, tôi không thể nói cạn được ư ḿnh trong vài ba câu. Nhưng tôi tin thân xác này chỉ là dạng xuất hiện trong dạng vật chất của một ḍng tâm thức. Thân này có gián đoạn, sau một thời gian khoảng bảy, tám chục năm, hiếm lắm là một trăm năm cũng sẽ chết. Nhưng ḍng tâm thức đó là một sự liên tục, khi thân xác này phân ră, ḍng tâm thức khao khát sự sống, nên sẽ t́m cơ hội để có một thân mới.

* Thực tế đâu đă có ai chứng minh được rằng thân xác này chỉ là chỗ trú ngụ tạm thời của một ḍng tâm thức. Nói cách khác, đâu đă có ai biết được kiếp trước của ḿnh là ǵ, kiếp sau của ḿnh ra sao?

- Tôi th́ thấy điều đó rất logic. Nếu quy một đời người về một ngày, giả định giấc ngủ là cái chết, th́ ngày hôm trước cách ngày hôm sau đúng một giấc ngủ. Nếu hôm nay tôi uống rượu nhiều, ngày mai tôi bị nhức đầu, hôm nay tôi nóng giận, ngày mai trong người tôi vẫn c̣n vương vất bực dọc… Sự tiếp nối đó dễ hiểu, v́ người ta nửa tin nửa ngờ nên chuyện đó trở nên huyền bí.

* Có một thời gian dài chúng ta đồng nhất văn hóa tâm linh với mê tín dị đoan. Anh nghĩ thế nào về vai tṛ của tâm linh trong đời sống đương đại?

- Ở Việt Nam, theo cảm nhận của tôi, đời sống tâm linh đă trở lại trong năm, bảy năm gần đây sau một thời gian vắng mặt. Người ta bắt đầu tin rằng có một cái ǵ đó nằm đằng sau sự vận động của vật chất trần trụi. Tôi cho đó là một dấu hiệu tốt, khiến con người ta cẩn trọng hơn với những điều ḿnh đang làm và sẽ làm. Dẫu rằng đời sống tâm linh hiện c̣n khá thô sơ, nhưng tôi nghĩ nó sẽ chuyển hóa và trưởng thành.

florida80
12-09-2019, 22:59
- Chắc chắn. Khi áp lực về đời sống vật chất giảm bớt th́ hầu như người ta đến với đời sống tâm linh, nhất là ở những người đă bước sang tuổi trung niên.

* Nghiên cứu khoa học, chuyển sang kinh doanh, rồi làm công tác dịch thuật và viết sách. Nếu xem bốn lĩnh vực này như bốn gương mặt th́ gương mặt nào khiến anh hài ḷng nhất?

- Trước hết, tôi phải khẳng định rằng tất cả chúng ta đều có những gương mặt khác nhau. Tùy theo từng đối tượng và trong những thời khắc, chúng ta xuất hiện với một gương mặt khác. Nếu là một tù nhân, tôi có thể ghét người cai ngục. Nhưng biết đâu chừng ông ấy là một người cha tốt, một người chồng chung thủy, một người hết ḷng v́ bạn bè, một chiến sĩ quả cảm… Trở lại với câu hỏi của bạn, tôi cảm thấy hài ḷng nhất với vai tṛ của một người viết. Công việc này tôi làm tốt hơn mảng khoa học, kinh doanh và dịch thuật bởi qua đó tôi tiếp cận được nhiều người nhất…

* Người ta thường nói không ai hiểu ḿnh bằng chính ḿnh. Theo anh, bốn gương mặt đó có đồng quy không?

- Nói chung, ai cũng thế, những vai tṛ của mỗi người tuy có khác nhau nhưng đều xuất phát từ một ḍng tâm thức duy nhất. Tôi nghĩ chúng không chỏi lẫn nhau.

* Anh cũng là một con người lịch sử và dành nhiều năm nghiên cứu về Phật giáo. Nguyễn Tường Bách trong đạo và đời có ǵ khác nhau?

- Với tôi, đạo và đời không có sự phân biệt. Thế giới ta đang sống chính là pháp giới. Nếu sống thực với ḿnh th́ cuộc đời và tâm thức phải khớp với nhau. Người ta không thể trong đầu suy nghĩ đạo lư mà bên ngoài làm điều giả dối.

* Nhưng có vẻ trong cuộc sống không phải lúc nào người ta cũng nói đúng, nói hết những điều người ta đang nghĩ.

- Đạo Phật chia làm ba b́nh diện: thân, khẩu và ư. Ba b́nh diện này liên hệ với nhau, trong đầu (ư) nghĩ thế nào th́ phát xuất ra lời (khẩu) và hành động (thân). Trong một t́nh huống nào đó, v́ một lư do nào đó, người ta phải nói khác, phải hành động khác với suy nghĩ th́ hẳn là họ phải rất khó chịu. Trong thâm tâm, tôi vẫn tin ai cũng muốn sống thực với ḷng ḿnh.

* Hôm nay là Valentine - ngày T́nh yêu. Nhân tiện xin hỏi anh quan niệm thế nào về t́nh yêu?

- Tôi cho rằng t́nh yêu là một trạng thái của tâm có thực nhưng chỉ những ai thật may mắn mới có cơ hội chứng thực. Trạng thái mà người ta thường gọi là “yêu thương” thực ra lại là yêu chính bản thân ḿnh. Đạo Phật quan niệm t́nh yêu là sự cho đi mà không màng đến chuyện đền đáp. C̣n người phương Tây có một câu nói: “Yêu là không bao giờ phải nói hối tiếc”.

* Câu hỏi này khá riêng tư. Anh có phải là người may mắn trong t́nh yêu?
- Tôi xin giữ sự riêng tư này cho ḿnh.

* Xuân này anh bước sang tuổi 60. Nếu làm một cuộc tổng kết khép lại những năm tháng bôn ba ở nước ngoài, anh sẽ nói ǵ?

- Tôi có may mắn sống trong những nền văn hóa khác nhau. Tôi mong những người trẻ có cơ hội sống trong những nền văn hóa khác trong một khoảng thời gian hoặc dài hoặc ngắn, nói tiếng nói của người ta, t́m hiểu văn hóa của người ta, qua đó cảm nhận được tính cách của người Việt Nam rơ ràng hơn, khách quan hơn. Ra ngoài không phải là xa Việt Nam. Đi để nh́n lại, để tạo cơ hội nh́n rơ con người ḿnh nhiều hơn. Có xa gia đ́nh mới thấy yêu gia đ́nh của ḿnh thế nào, có xa đất nước ḿnh mới thấy yêu đất nước ḿnh như thế nào.

* Một câu hỏi cuối cùng. Sau Mùi hương trầm, Lưới trời ai dệt… những bạn đọc yêu mến anh có thể chờ đợi ǵ trong năm Mậu Tư này?

- Tôi chưa nghĩ ra sẽ viết cái ǵ. Trước giờ, tôi chỉ viết những ǵ ḿnh đă chứng thực và cảm khái. Trong tương lai, có lẽ tôi vẫn tiếp tục trung thành với tinh thần đó.

* Xin cảm ơn anh!

florida80
12-09-2019, 22:59
6 đạo lư đơn giản của Phật gia
giúp chúng ta thay đổi cuộc đời



Cuộc sống xô bồ đôi khi khiến con người ta mất đi phương hướng, rơi vào trạng thái mệt mỏi, buồn chán. Những giáo lư đạo Phật dưới đây sẽ giúp bạn thay đổi cuộc đời ḿnh theo hướng tích cực hơn.





Thay đổi cuộc đời với giáo lư đạo Phật đơn giản.
(Ảnh: Internet)


1. Cảm ơn thiên nhiên v́ đă cung cấp thức ăn cho ḿnh

Hăy luôn biết cảm ơn thiên nhiên v́ những ǵ chúng mang lại cho bạn. Nếu không có thiên nhiên bạn sẽ chẳng thể tồn tại trên đời.

2. Biết dừng lại, lắng nghe và điềm tĩnh

Luôn thận trọng với phát ngôn của ḿnh. Khi cảm thấy ḿnh sắp nói ra lời bất hảo, hăy biết cách kiềm chế mà dừng lại để cân nhắc xem có đáng tổn đức v́ khẩu nghiệp hay không.

Cố gắng nói những lời vui vẻ, thiện ư, tránh làm tổn thương người khác gây khẩu nghiệp. Nhẫn nại lắng nghe ư kiến người khác để có thể hiểu và đồng cảm.

3. Hăy biết ơn

Luôn ư thức được ḿnh đang sở hữu ǵ và được giúp đỡ ǵ. Con người trong cuộc đời luôn gắn liền với xă hội, có thể nhận được tương trợ từ người khác. Một khi hàm ơn cần tỏ thái độ biết ơn và đền đáp nếu có cơ hội.

Biết ơn là mỹ đức giúp con người hướng thiện và chỉ có ở những người thiện lương. Người vô ơn sẽ không bao giờ được phúc báo và chắc chắn sẽ tạo nghiệp sau này.

4. Luôn sống lương thiện và ḥa nhă với mọi người

Hăy luôn sống lương thiện, sẵn ḷng tương trợ người gặp khó khăn. Một cá nhân nếu đối xử ḥa nhă với mọi người sẽ luôn được người người yêu mến.

Làm từ thiện xuất phát từ trong tâm chắc chắn sẽ được phúc báo. Hăy ghi nhớ điều này để rộng mở tấm ḷng, chắc chắn bạn sẽ không bao giờ thiệt tḥi.

5. Luôn nỗ lực khai mở trí tuệ

Người có trí tuệ sẽ giúp ích cho xă hội và bản thân. Đừng ngại ngần học hỏi và trau dồi kiến thức bởi c̣n có quá nhiều thứ con người chưa thể biết hết về cuộc sống này. Việc nỗ lực học hỏi và khai mở trí tuệ là nền tảng để con người tiến xa hơn, vươn tới những chân trời mới.

6. Đừng ngại thay đổi

Cuộc sống luôn đổi thay và việc chấp nhận nó cũng là một nỗ lực đáng ghi nhận của con người. Nên biết trân quư hiện tại, lưu giữ và trân trọng quá khứ thay v́ hoài niệm quá độ. Hướng tới tương lai với tâm thái từ bi và hướng thiện.


Theo minhbao.net

florida80
12-09-2019, 23:01
6 đạo lư đơn giản của Phật gia
giúp chúng ta thay đổi cuộc đời



Cuộc sống xô bồ đôi khi khiến con người ta mất đi phương hướng, rơi vào trạng thái mệt mỏi, buồn chán. Những giáo lư đạo Phật dưới đây sẽ giúp bạn thay đổi cuộc đời ḿnh theo hướng tích cực hơn.





Thay đổi cuộc đời với giáo lư đạo Phật đơn giản.
(Ảnh: Internet)


1. Cảm ơn thiên nhiên v́ đă cung cấp thức ăn cho ḿnh

Hăy luôn biết cảm ơn thiên nhiên v́ những ǵ chúng mang lại cho bạn. Nếu không có thiên nhiên bạn sẽ chẳng thể tồn tại trên đời.

2. Biết dừng lại, lắng nghe và điềm tĩnh

Luôn thận trọng với phát ngôn của ḿnh. Khi cảm thấy ḿnh sắp nói ra lời bất hảo, hăy biết cách kiềm chế mà dừng lại để cân nhắc xem có đáng tổn đức v́ khẩu nghiệp hay không.

Cố gắng nói những lời vui vẻ, thiện ư, tránh làm tổn thương người khác gây khẩu nghiệp. Nhẫn nại lắng nghe ư kiến người khác để có thể hiểu và đồng cảm.

3. Hăy biết ơn

Luôn ư thức được ḿnh đang sở hữu ǵ và được giúp đỡ ǵ. Con người trong cuộc đời luôn gắn liền với xă hội, có thể nhận được tương trợ từ người khác. Một khi hàm ơn cần tỏ thái độ biết ơn và đền đáp nếu có cơ hội.

Biết ơn là mỹ đức giúp con người hướng thiện và chỉ có ở những người thiện lương. Người vô ơn sẽ không bao giờ được phúc báo và chắc chắn sẽ tạo nghiệp sau này.

4. Luôn sống lương thiện và ḥa nhă với mọi người

Hăy luôn sống lương thiện, sẵn ḷng tương trợ người gặp khó khăn. Một cá nhân nếu đối xử ḥa nhă với mọi người sẽ luôn được người người yêu mến.

Làm từ thiện xuất phát từ trong tâm chắc chắn sẽ được phúc báo. Hăy ghi nhớ điều này để rộng mở tấm ḷng, chắc chắn bạn sẽ không bao giờ thiệt tḥi.

5. Luôn nỗ lực khai mở trí tuệ

Người có trí tuệ sẽ giúp ích cho xă hội và bản thân. Đừng ngại ngần học hỏi và trau dồi kiến thức bởi c̣n có quá nhiều thứ con người chưa thể biết hết về cuộc sống này. Việc nỗ lực học hỏi và khai mở trí tuệ là nền tảng để con người tiến xa hơn, vươn tới những chân trời mới.

6. Đừng ngại thay đổi

Cuộc sống luôn đổi thay và việc chấp nhận nó cũng là một nỗ lực đáng ghi nhận của con người. Nên biết trân quư hiện tại, lưu giữ và trân trọng quá khứ thay v́ hoài niệm quá độ. Hướng tới tương lai với tâm thái từ bi và hướng thiện

florida80
12-09-2019, 23:01
Truy T́m Tự Ngă
Thích Tuệ Sỹ





Chúng ta hăy khởi đầu đọc kinh Kim-cang như một tác phẩm văn học. Giá trị văn học là sự biểu hiện thẩm mỹ của nội dung tư tưởng. Kinh Kim-cang được soạn tập bằng tiếng Phạn tiêu chuẩn, nhưng rất tiếc chúng ta không thông thạo thứ cổ ngữ này, nên cũng chắc chắn là không thể hiểu hết những tư tưởng ẩn áo của kinh hàm chứa trong các từ ngữ và các câu văn.

Như người không biết chữ Hán mà đọc thơ Đường qua một bản dịch th́ không thể thưởng thức hết giá trị của bài thơ. Lời thơ là lời của phàm phu mà c̣n vậy, huống chi lời kinh là lời của Phật. Tuy nhiên, không hiểu chữ Hán th́ đọc thơ Đường qua các bản dịch cũng được. Nhưng cũng nên nói thêm là thế giới xưa nay chưa có Huệ Năng thứ hai.

Kinh điển Nguyên thủy và Đại thừa được kết tập không giống nhau. Kinh điển Nguyên thủy được kết tập theo dạng truyền khẩu; có những nét đẹp của nền văn học truyền khẩu. Kinh điển Đại thừa phần lớn được kư tải bằng văn tự, có những nét đẹp riêng của văn tự.

Văn học Đại thừa xuất hiện vào giai đoạn mà văn học Ấn Độ nói chung phát triển đến một h́nh thức nhất định, với văn chương thi ca, các thể loại về kịch, truyện, vốn rất ít được phổ biến trong thời Phật. Như kinh Pháp hoa chẳng hạn, mở đầu bằng nhân duyên Phật phóng quang, sau đó ngài Di-lặc hỏi, Văn-thù trả lời. Đó là phần mở đầu giới thiệu, như thường được thấy trong các thể loại kịch cổ.

Trong kinh Kim-cang, chúng ta sẽ thấy không giống như kinh điển Đại Thừa khác, mà lại gần với Nguyên thủy ở chỗ Phật ôm b́nh bát khất thực xong rồi trở về Tinh xá. Sau bữa ăn, các vị tỳ-kheo thường tập hợp tại giảng đường để thảo luận giáo lư. Bấy giờ, trong đại chúng có sự hiện diện của Tu-bồ-đề; và ngài bắt đầu thưa hỏi. Ở đây, không mở đầu bằng sự phóng quang, hay những thần thông biến hóa khác. Nh́n từ ư nghĩa văn học, người ta giải thích rằng, những vấn đề được nêu trong kinh Kim-cang là những sự việc trong đời sống, là những cái ăn, cái uống, nghỉ ngơi, không phải trong thế giới huyền bí kỳ ảo như là của Hoa nghiêm, Pháp hoa.

C̣n một nghĩa nữa mà chúng ta thấy có quan hệ đến lịch sử văn học.

Trong các kinh điển Nguyên thủy, các vị tỳ-kheo buổi trưa sau khi thọ thực xong, nếu không tụ tập tại giảng đường, th́ thường vắt tọa cụ trên vai, đi vào rừng, t́m đến một gốc cây mà ngồi nghỉ trưa. Có khi đức Phật ngồi ở một gốc cây, và các ngài Xá-lợi-phất, Mục-kiền-liên, cũng ngồi ở một gốc cây gần đó. Cho đến xế chiều, các tỳ-kheo ngồi gần đó liền đi tới ngài Xá-lợi-phất, tới đức Phật để đảnh lễ, hoặc thưa hỏi giáo lư.

Trong kinh Kim-cang cũng thế; các tỳ-kheo tụ tập quanh đức Phật để chờ nghe Phật giảng Pháp

Trong truyền thống Ấn Độ, các buổi giảng hay các lớp học của những người Bà-la-môn thường diễn ra giữa khu rừng, giữa cảnh thiên nhiên. Một lớp các đạo sĩ sống trong rừng, giảng giải ư nghĩa cũng như nghi thức Vệ-đà; tư tưởng triết học tôn giáo của họ được soạn tập thành bộ Sâm lâm thư. Đó là bộ Thánh điển về sau phát triển thành các Upanishad, tức Áo nghĩa thư.

Chúng ta nên hiểu tổng quát về Upanishad hay Áo nghĩa thư v́ nó liên hệ tới kinh Kim-cang rất nhiều, là điểm để chúng ta có thể tin là kinh Kim-cang thật sự do Phật nói hay không.

Một số vị nhận định kinh điển Bát-nhă từ h́nh thức kết cấu văn học đến nội dung tư tưởng, so sánh với các tập Upanishad, rồi kết luận Kim-cang cũng như toàn hệ Bát-nhă chỉ là một bộ phận của Upanishad, hay phỏng theo Upanishad; nghĩa là, không phải Phật thuyết.

Upanishad là giai đoạn phát triển cao của tư duy Ấn Độ, bắt đầu từ Vệ-đà. Có tất cả bốn bộ Vệ-đà, nhưng trong thời Phật chỉ mới xuất hiện có ba, mà kinh Phật gọi là Tam minh. Bà-la-môn tam minh là người thông thạo ba bộ Vệ-đà. “Minh” là từ Hán dịch của Vệ-đà. Thời Phật, chưa xuất hiện Upanishad.

Trên kia, chúng ta đă nói đến Sâm lâm thư. Đây là từ dịch tiếng Phạn Aranyaka. Ở nơi khác, chúng ta có nói các tỳ-kheo a-lan-nhă sống trong rừng thời đức Phật. A-lan-nhă là từ phiên âm của aranyaka.

Luật tạng có kể, một thời, đức Phật nhập thất, không một tỳ-kheo nào được phép đến gần hương thất của Phật, trừ vị thị giả. Bấy giờ có một nhóm ba chục vị là những tỳ kheo a-lan-nhă đến thăm Phật. V́ Phật đang nhập thất, nên các vị tỳ-kheo tại trú xứ này ngăn cản. Nhưng các tỳ-kheo a-lan-nhă nói, họ được Phật cho phép đến gặp Ngài bất cứ lúc nào. V́ các vị này chỉ sống trong rừng nên ít có cơ hội gặp Phật. Rồi họ vẫn tới gơ cửa hương thất. Thật đáng kinh ngạc, từ trong thất đức Phật liền mở cửa.

Đức Phật truyền dạy những pháp ǵ cho các tỳ-kheo A-lan-nhă? Không có kinh điển nào tường thuật. Đức Phật đă có biệt thị đối với họ, tất cũng có giáo pháp biệt truyền cho họ. Pháp ấy là pháp ǵ? Kinh điển Nguyên thủy không đề cập.
Ngài Tu-bồ-đề cũng là một tỳ-kheo a-lan-nhă, như được xác định chính trong kinh Kim-cang. Truyền thống Pāli cũng xác nhận điều này.

Các tỳ-kheo a-lan-nhă thường tu tập Không tam muội, như được Phật nói trong kinh Đại không, Trung A-hàm. Sau thời Phật, các Trưởng lăo chủ tŕ cuộc kết tập thứ hai cũng phần lớn tu tập Không tam muội, như được ghi chép trong Luật tạng. Các vị này cũng sống trong rừng. Không tam muội là thiền định y trên hành tướng vô ngă. Không và vô ngă là giáo nghĩa căn bản trong kinh Kim-cang.

Kinh nói: Hết thảy pháp hữu vi đều là như chiêm bao, như huyễn thuật, v.v...; đó là nói về giáo nghĩa Tánh không và Vô ngă bằng kinh nghiệm trực giác hay thực chứng. Giáo nghĩa này về sau được các Bà-la-môn học Vệ-đà thay thế bằng học thuyết như huyễn tức māyā và hữu ngă tức ātman. Những điểm tư tưởng này là tinh yếu của các tập Upanishad. Nói một cách đại cương, thế giới này chỉ là huyễn hóa, vậy ta là ai, hay ta là cái ǵ, trong tấn tuồng huyễn hóa này?

florida80
12-09-2019, 23:02
Như vậy có thể thấy ảnh hưởng của các tỳ-kheo a-lan-nhă đối với các đạo sĩ soạn tập Sâm lâm thư để rồi phát triển thành tư tưởng triết học Upanishad. Thế nhưng, về sau do sự phục hồi địa vị của giai cấp Bà-la-môn, những người Ấn Độ giáo thâu thái rất nhiều giáo nghĩa của Phật trong đó có giáo nghĩa Tánh không diễn thành như huyễn, rồi cho rằng tư tưởng Không trong các bộ Bát-nhă là do ảnh hưởng của Upanishad. Cũng có nhiều Phật tử tin điều này nên cho rằng kinh điển Bát-nhă cũng như của cả Đại thừa chịu ảnh hưởng của Bà-la-môn giáo, thay v́ ngược lại.

Vậy, Upanishad là phản ứng của các Bà-la-môn, họ vay mượn giáo nghĩa Tánh không tức Vô ngă trong các kinh Bát-nhă. V́ phủ nhận sự tồn tại của tự ngă thường hằng là phủ nhận luôn cả sự tồn tại của Brahman, là Thượng đế Sáng tạo.

Ngay cả trong Phật giáo, sau khi Phật nhập niết-bàn, trong nội bộ Phật giáo đă xuất hiện một số bộ phái chấp nhận có tự ngă hay ātman, như Độc tử bộ hay Hóa địa bộ. Những bộ phái này lư luận rằng, nếu không tồn tại một tự ngă, không có một cái tôi thường hằng bất biến, vậy ai hay cái ǵ luân hồi, lang thang ch́m nổi trong biển sinh tử? Cũng nên biết rằng tự ngă hay ātman trong tư tưởng tôn giáo Ấn Độ là cái mà trong các tôn giáo, Đông cũng như Tây, hiểu là linh hồn. Cho nên, có linh hồn mới có đầu thai, mới có việc sinh lên Thiên đường hay đọa địa ngục như là hậu quả của hành vi tội hay phước.

Giáo nghĩa Phật dạy, có tác nghiệp thiện ác, có quả báo lành dữ, nhưng không có người hành động, không có người thọ quả. Đây là điều rất khó hiểu.

Chúng ta nên đi từ cái dễ, rồi đến cái khó. Cái dễ hiểu là tất cả đều có một cái tôi: tôi đi, tôi đứng, tôi ăn, tôi ngủ, v.v... Nhưng khi người ta ngủ, mà ngủ như không chiêm bao, th́ h́nh như cái tôi này biến mất. Hoặc như người bị tai nạn mà mất trí nhớ, không c̣n nhớ ra ḿnh là ai. Nếu được chữa trị, trí nhớ phục hồi, bấy giờ vẫn là cái tôi như khi trước. Rồi khi người ta chết, cái tôi ấy c̣n hay không? Thừa nhận c̣n, tức là thừa nhận có linh hồn tồn tại bất biến, khi thức cũng như khi ngủ, lúc c̣n sống cũng như sau khi chết.

Đấy là kinh nghiệm thường nhật về một cái tôi. Kinh nghiệm ấy là sự tích lũy trong một đời người những hoài niệm, những đau khổ, hạnh phúc, những danh vọng, khốn cùng. Từ những kinh nghiệm tích lũy ấy mà h́nh thành ư tưởng về một cái tôi thường hằng. Trong tŕnh độ thấp nhất, cái tôi ấy được đồng hóa với thân xác và những sở hữu cho thân xác. Vị đại hoàng đế có cả một đế quốc: ta và đế quốc của ta. Nhưng một khi thân xác này tan ră, mà chắc chắn là như vậy, th́ ta là ai, mà đế quốc này là ǵ? Những hoàng đế ấy, như Tần Thủy Hoàng, Hán Vũ Đế, Thành Cát Tư Hăn, tin vào một cái ta và thân xác ta có thể tồn tại lâu dài, v́ không muốn cái danh vọng, quyền lực đang có mất đi; họ đi t́m đạo sỹ, cầu thuốc trường sinh. Những người đi t́m trường sinh ấy, bây giờ ở đâu?

Lại c̣n những người khác, giàu sang có cả một cơ đồ, nhưng khi thị trường chứng khoán sụp đổ, nhảy lầu tự tử. Ta và tài sản của ta; cái này mất th́ cái kia cũng không c̣n lư do tồn tại. Thật sự th́ ở đây ta là ai, trong cái cơ đồ phú quư ấy?

Với một hạng người khác, ta là danh, đă sinh ra trong trời đất, th́ phải có danh ǵ với núi sông. Một mai vật đổi sao dời, để bảo tồn danh tiết, họ đâm cổ tự sát. Vậy, ta là ǵ trong cái danh này?

Với những tín đồ tôn giáo tin vào một linh hồn bất tử, một cái ta tồn tại trên thiên đường, hưởng những lạc thú mà Thượng đế ban cho v́ đă biết phục tùng Thiên ư. V́ thế họ sẵn sàng giết đồng loại để chinh phục nước Chúa dưới trần gian.

Ta là ai, ta là cái ǵ, để v́ phục vụ nó, bảo tồn nó, mà tự gây khổ cho ḿnh, và cũng gây khổ cho người? Có chăng một cái ta thường hằng, siêu việt thân xác này, và tâm trí này, để cho mọi hành vi trong một đời người, dù thiện hay ác, ngu hay trí, chỉ nhằm mục đích là phục vụ nó, v́ ích lợi của nó, v́ hạnh phúc của nó, v́ danh dự của nó, v́ quyền lực của nó?

Trước khi muốn hỏi ta là ai, trước hết nên hỏi, từ đâu có ư tưởng về cái ta ấy?

Có một người mới mua về một con chó, đặt tên cho nó Lucky. Ban đầu, gọi Lucky, nó dửng dưng, vô cảm. Dần dần, nghe hai tiếng Lucky, nó mừng rỡ, ngoắt đuôi. Nó đă hiểu Lucky là cái ǵ, và như vậy nó cũng hiểu nó là cái ǵ. Nó h́nh thành một cái vỏ tự ngă mới qua một cái tên gọi mới. Trước khi có một tên gọi, nó vẫn tồn tại, và tự bảo vệ sự tồn tại ấy. Nó t́m thức ăn, t́m chỗ ngủ, và cắn bất cứ ai đến gần như muốn đe dọa, uy hiếp nó. Khi được đặt tên, toàn thể sự tồn tại ấy bây giờ tồn tại dưới một cái tên gọi Lucky. Dù vậy, nếu có ai xúc phạm đến cái tên Lucky, nó không có phản ứng ǵ. Nhưng với một con người, khi cái tên gọi, một cái danh ǵ đó, mà bị xúc phạm, th́ hăy coi chừng. Tất nhiên, con người cho đến một tuổi nào đó mới biết nó tên ǵ, cũng như con Lucky vậy. Rơ ràng, cái danh mang nội hàm tự ngă ấy chỉ là hư danh, nhưng con người cũng như vậy đau khổ hay hạnh phúc bởi chính cái hư danh đó.

Một ông thầy giáo có cái ngă là thầy giáo. Ai xúc phạm đến danh từ thầy giáo, chức nghiệp nhà giáo, người ấy phải bị khiển trách.

Nó là ông vua, nhưng ban đêm lẻn ra ngoài thành chơi. Dân nào không biết mà đối xử vô lễ như với dân thường, hăy coi chừng.

Tự ngă chỉ là một cái danh, và đó là giả danh do nghề nghiệp, hay do chỗ ngồi, chỗ đứng giữa mọi người mà đạt thành. Cái giả danh chỉ mới h́nh thành trong một đời người thôi, mà đă khó quên, khó trừ như vậy; nếu là cái ngă được tích lũy trong nhiều đời, tất không dễ ǵ trừ bỏ.

Cái ngă của ông xă trưởng chỉ to bằng cái xă của ông. Cái ngă của một quốc vương to bằng cái vương quốc của ông. Cái ngă của một nhà thông kim bác cổ th́ dài bằng thời gian kim cổ, rộng bằng không gian đông tây. Cái ngă của một chúng sinh luân hồi trong tam giới, tất cũng lớn bằng cả tam giới. Cái ngă ấy không phải dễ nhận ra. Không nhận ra nó, để thấy nó là thật hay giả, th́ cũng không thể tận cùng biên giới đau khổ.

Trong kinh Phật có một câu chuyện: Một thiên thần kia, hiện đến Phật, nói rằng trong quá khứ, ông là một tiên nhân, có tên là Ngựa Đỏ, có phép thần thông quảng đại. Ông muốn thấy được biên tế vũ trụ, để thấy được biên tế khổ, và chấm dứt khổ. Thế là ông bắt đầu đi tìm biên tế của vũ trụ. Tuổi thơ của ông bấy giờ dài đến một đại kiếp, đại khái là tỷ tỷ năm, nhưng không bao giờ thấy được cái biên tế của vũ trụ. Rồi ông hỏi Phật:

“Có cần đi suốt cái biên tế vũ trụ này mới chấm dứt khổ không?”

Phật xác nhận rằng:

“Nếu không thấy được cái biên tế của vũ trụ th́ không chấm dứt được khổ”.

florida80
12-09-2019, 23:02
Đức Phật lại nói thêm:

“Nhưng không cần. Chỉ trên cái thân cao một tầm này, với năm uẩn nầy, ta có thể biết được thế gian sinh, thế gian diệt”.

Điều đó có nghĩa rằng, thân thể này, với xúc cảm này, với tư duy này, với nhận thức này, là tập hợp tích lũy cả một khối kinh nghiệm lớn bằng biên tế vũ trụ. Cái khối ấy đông kết thành cái vỏ cứng dày. Nó chỉ có thể bị đập vỡ bằng chày Kim-cang mà thôi.

Nói tóm lại, giáo nghĩa trong kinh Kim-cang bắt đầu bằng sự đối trị tự ngă: vô ngă tưởng, vô nhân tưởng… Trong các tôn giáo, trong mỗi hệ thống tư tưởng triết học, đều có riêng một quan niệm về tự ngă. Trong nhiều tôn giáo, tự ngă là linh hồn do Thượng đế ban cho. Giữ cho linh hồn đừng bị mất, để sau này được hưởng ân phước của Thượng đế, đó là mục đích đời người.

Trong Nho giáo, người quân tử phải biết lập thân và lập danh. Lập thân cho hiện tại, lập danh cho hậu thế. Đó là xác lập tự ngă trong xă hội.

Lăo Tử nói: ta có đại hoạn v́ ta có thân. Nếu ta không có thân, nào đâu có đại hoạn? Đó là hăy sống trọn tuổi trời chớ đuổi theo hư danh, hăy để cho thân và danh cùng mục nát với cỏ cây.

Các đạo sĩ Upanishad đi t́m cái tự ngă chân thật là ǵ. Vượt ra ngoài cái tôi trong đời sống thường nhật, và cái tôi lang thang trong luân hồi để chịu đau khổ, có hay không có một cái tôi thường hằng, chân thật? Cái tôi như giọt nước biển bị cô lập trong một cái vỏ cứng nhỏ mọn, vô nghĩa, trôi nổi bồng bềnh trong đại dương; để rồi khi cái vơ cứng ấy đạp vỡ, giọt nước ấy sẽ ḥa tan vào nước biển trong đại dương. Khi ấy, Tiểu ngă ḥa tan vào Đại ngă.

Trong Phật giáo, Tiểu ngă hay Đại ngă, chỉ là những khái niệm giả danh. Nhưng cái giả danh được đông kết bởi tích lũy vô số vọng tưởng điên đảo. Cái ngă được h́nh thành trong đời này, do ảnh hưởng truyền thống, tôn giáo, tư tưởng, xă hội, để từ đó h́nh thành một nhân cách, một linh hồn, và rồi chấp chặt vào đó để mà tồn tại. Cái đó được gọi là phân biệt ngă chấp.

Cái ngă do tích lũy từ điên đảo vọng tưởng nhiều đời, h́nh thành bản năng khát vọng sinh tồn nơi cả những sinh vật li ti nhất; đó là câu sinh ngă chấp.

V́ vậy, không cần đi t́m ở đâu Tiểu ngă và Đại ngă, mà cần diệt trừ khái niệm giả danh bởi vọng tưởng điên đảo.

florida80
12-09-2019, 23:03
Truy T́m Tự Ngă - Thích Tuệ Sỹ







Truy T́m Tự Ngă
Thích Tuệ Sỹ





Chúng ta hăy khởi đầu đọc kinh Kim-cang như một tác phẩm văn học. Giá trị văn học là sự biểu hiện thẩm mỹ của nội dung tư tưởng. Kinh Kim-cang được soạn tập bằng tiếng Phạn tiêu chuẩn, nhưng rất tiếc chúng ta không thông thạo thứ cổ ngữ này, nên cũng chắc chắn là không thể hiểu hết những tư tưởng ẩn áo của kinh hàm chứa trong các từ ngữ và các câu văn.

Như người không biết chữ Hán mà đọc thơ Đường qua một bản dịch th́ không thể thưởng thức hết giá trị của bài thơ. Lời thơ là lời của phàm phu mà c̣n vậy, huống chi lời kinh là lời của Phật. Tuy nhiên, không hiểu chữ Hán th́ đọc thơ Đường qua các bản dịch cũng được. Nhưng cũng nên nói thêm là thế giới xưa nay chưa có Huệ Năng thứ hai.

Kinh điển Nguyên thủy và Đại thừa được kết tập không giống nhau. Kinh điển Nguyên thủy được kết tập theo dạng truyền khẩu; có những nét đẹp của nền văn học truyền khẩu. Kinh điển Đại thừa phần lớn được kư tải bằng văn tự, có những nét đẹp riêng của văn tự.

Văn học Đại thừa xuất hiện vào giai đoạn mà văn học Ấn Độ nói chung phát triển đến một h́nh thức nhất định, với văn chương thi ca, các thể loại về kịch, truyện, vốn rất ít được phổ biến trong thời Phật. Như kinh Pháp hoa chẳng hạn, mở đầu bằng nhân duyên Phật phóng quang, sau đó ngài Di-lặc hỏi, Văn-thù trả lời. Đó là phần mở đầu giới thiệu, như thường được thấy trong các thể loại kịch cổ.

Trong kinh Kim-cang, chúng ta sẽ thấy không giống như kinh điển Đại Thừa khác, mà lại gần với Nguyên thủy ở chỗ Phật ôm b́nh bát khất thực xong rồi trở về Tinh xá. Sau bữa ăn, các vị tỳ-kheo thường tập hợp tại giảng đường để thảo luận giáo lư. Bấy giờ, trong đại chúng có sự hiện diện của Tu-bồ-đề; và ngài bắt đầu thưa hỏi. Ở đây, không mở đầu bằng sự phóng quang, hay những thần thông biến hóa khác. Nh́n từ ư nghĩa văn học, người ta giải thích rằng, những vấn đề được nêu trong kinh Kim-cang là những sự việc trong đời sống, là những cái ăn, cái uống, nghỉ ngơi, không phải trong thế giới huyền bí kỳ ảo như là của Hoa nghiêm, Pháp hoa.

C̣n một nghĩa nữa mà chúng ta thấy có quan hệ đến lịch sử văn học.

Trong các kinh điển Nguyên thủy, các vị tỳ-kheo buổi trưa sau khi thọ thực xong, nếu không tụ tập tại giảng đường, th́ thường vắt tọa cụ trên vai, đi vào rừng, t́m đến một gốc cây mà ngồi nghỉ trưa. Có khi đức Phật ngồi ở một gốc cây, và các ngài Xá-lợi-phất, Mục-kiền-liên, cũng ngồi ở một gốc cây gần đó. Cho đến xế chiều, các tỳ-kheo ngồi gần đó liền đi tới ngài Xá-lợi-phất, tới đức Phật để đảnh lễ, hoặc thưa hỏi giáo lư.

Trong kinh Kim-cang cũng thế; các tỳ-kheo tụ tập quanh đức Phật để chờ nghe Phật giảng Pháp

Trong truyền thống Ấn Độ, các buổi giảng hay các lớp học của những người Bà-la-môn thường diễn ra giữa khu rừng, giữa cảnh thiên nhiên. Một lớp các đạo sĩ sống trong rừng, giảng giải ư nghĩa cũng như nghi thức Vệ-đà; tư tưởng triết học tôn giáo của họ được soạn tập thành bộ Sâm lâm thư. Đó là bộ Thánh điển về sau phát triển thành các Upanishad, tức Áo nghĩa thư.

Chúng ta nên hiểu tổng quát về Upanishad hay Áo nghĩa thư v́ nó liên hệ tới kinh Kim-cang rất nhiều, là điểm để chúng ta có thể tin là kinh Kim-cang thật sự do Phật nói hay không.

Một số vị nhận định kinh điển Bát-nhă từ h́nh thức kết cấu văn học đến nội dung tư tưởng, so sánh với các tập Upanishad, rồi kết luận Kim-cang cũng như toàn hệ Bát-nhă chỉ là một bộ phận của Upanishad, hay phỏng theo Upanishad; nghĩa là, không phải Phật thuyết.

Upanishad là giai đoạn phát triển cao của tư duy Ấn Độ, bắt đầu từ Vệ-đà. Có tất cả bốn bộ Vệ-đà, nhưng trong thời Phật chỉ mới xuất hiện có ba, mà kinh Phật gọi là Tam minh. Bà-la-môn tam minh là người thông thạo ba bộ Vệ-đà. “Minh” là từ Hán dịch của Vệ-đà. Thời Phật, chưa xuất hiện Upanishad.

Trên kia, chúng ta đă nói đến Sâm lâm thư. Đây là từ dịch tiếng Phạn Aranyaka. Ở nơi khác, chúng ta có nói các tỳ-kheo a-lan-nhă sống trong rừng thời đức Phật. A-lan-nhă là từ phiên âm của aranyaka.

Luật tạng có kể, một thời, đức Phật nhập thất, không một tỳ-kheo nào được phép đến gần hương thất của Phật, trừ vị thị giả. Bấy giờ có một nhóm ba chục vị là những tỳ kheo a-lan-nhă đến thăm Phật. V́ Phật đang nhập thất, nên các vị tỳ-kheo tại trú xứ này ngăn cản. Nhưng các tỳ-kheo a-lan-nhă nói, họ được Phật cho phép đến gặp Ngài bất cứ lúc nào. V́ các vị này chỉ sống trong rừng nên ít có cơ hội gặp Phật. Rồi họ vẫn tới gơ cửa hương thất. Thật đáng kinh ngạc, từ trong thất đức Phật liền mở cửa.

Đức Phật truyền dạy những pháp ǵ cho các tỳ-kheo A-lan-nhă? Không có kinh điển nào tường thuật. Đức Phật đă có biệt thị đối với họ, tất cũng có giáo pháp biệt truyền cho họ. Pháp ấy là pháp ǵ? Kinh điển Nguyên thủy không đề cập.
Ngài Tu-bồ-đề cũng là một tỳ-kheo a-lan-nhă, như được xác định chính trong kinh Kim-cang. Truyền thống Pāli cũng xác nhận điều này.

Các tỳ-kheo a-lan-nhă thường tu tập Không tam muội, như được Phật nói trong kinh Đại không, Trung A-hàm. Sau thời Phật, các Trưởng lăo chủ tŕ cuộc kết tập thứ hai cũng phần lớn tu tập Không tam muội, như được ghi chép trong Luật tạng. Các vị này cũng sống trong rừng. Không tam muội là thiền định y trên hành tướng vô ngă. Không và vô ngă là giáo nghĩa căn bản trong kinh Kim-cang.

Kinh nói: Hết thảy pháp hữu vi đều là như chiêm bao, như huyễn thuật, v.v...; đó là nói về giáo nghĩa Tánh không và Vô ngă bằng kinh nghiệm trực giác hay thực chứng. Giáo nghĩa này về sau được các Bà-la-môn học Vệ-đà thay thế bằng học thuyết như huyễn tức māyā và hữu ngă tức ātman. Những điểm tư tưởng này là tinh yếu của các tập Upanishad. Nói một cách đại cương, thế giới này chỉ là huyễn hóa, vậy ta là ai, hay ta là cái ǵ, trong tấn tuồng huyễn hóa này

florida80
12-09-2019, 23:05
Đức Phật lại nói thêm:

“Nhưng không cần. Chỉ trên cái thân cao một tầm này, với năm uẩn nầy, ta có thể biết được thế gian sinh, thế gian diệt”.

Điều đó có nghĩa rằng, thân thể này, với xúc cảm này, với tư duy này, với nhận thức này, là tập hợp tích lũy cả một khối kinh nghiệm lớn bằng biên tế vũ trụ. Cái khối ấy đông kết thành cái vỏ cứng dày. Nó chỉ có thể bị đập vỡ bằng chày Kim-cang mà thôi.

Nói tóm lại, giáo nghĩa trong kinh Kim-cang bắt đầu bằng sự đối trị tự ngă: vô ngă tưởng, vô nhân tưởng… Trong các tôn giáo, trong mỗi hệ thống tư tưởng triết học, đều có riêng một quan niệm về tự ngă. Trong nhiều tôn giáo, tự ngă là linh hồn do Thượng đế ban cho. Giữ cho linh hồn đừng bị mất, để sau này được hưởng ân phước của Thượng đế, đó là mục đích đời người.

Trong Nho giáo, người quân tử phải biết lập thân và lập danh. Lập thân cho hiện tại, lập danh cho hậu thế. Đó là xác lập tự ngă trong xă hội.

Lăo Tử nói: ta có đại hoạn v́ ta có thân. Nếu ta không có thân, nào đâu có đại hoạn? Đó là hăy sống trọn tuổi trời chớ đuổi theo hư danh, hăy để cho thân và danh cùng mục nát với cỏ cây.

Các đạo sĩ Upanishad đi t́m cái tự ngă chân thật là ǵ. Vượt ra ngoài cái tôi trong đời sống thường nhật, và cái tôi lang thang trong luân hồi để chịu đau khổ, có hay không có một cái tôi thường hằng, chân thật? Cái tôi như giọt nước biển bị cô lập trong một cái vỏ cứng nhỏ mọn, vô nghĩa, trôi nổi bồng bềnh trong đại dương; để rồi khi cái vơ cứng ấy đạp vỡ, giọt nước ấy sẽ ḥa tan vào nước biển trong đại dương. Khi ấy, Tiểu ngă ḥa tan vào Đại ngă.

Trong Phật giáo, Tiểu ngă hay Đại ngă, chỉ là những khái niệm giả danh. Nhưng cái giả danh được đông kết bởi tích lũy vô số vọng tưởng điên đảo. Cái ngă được h́nh thành trong đời này, do ảnh hưởng truyền thống, tôn giáo, tư tưởng, xă hội, để từ đó h́nh thành một nhân cách, một linh hồn, và rồi chấp chặt vào đó để mà tồn tại. Cái đó được gọi là phân biệt ngă chấp.

Cái ngă do tích lũy từ điên đảo vọng tưởng nhiều đời, h́nh thành bản năng khát vọng sinh tồn nơi cả những sinh vật li ti nhất; đó là câu sinh ngă chấp.

V́ vậy, không cần đi t́m ở đâu Tiểu ngă và Đại ngă, mà cần diệt trừ khái niệm giả danh bởi vọng tưởng điên đảo.

florida80
12-09-2019, 23:06
Thắc mắc về vấn đề Ăn Chay






HỎI :

- Tôi thấy một số món ăn chay trong các tiệm ăn và đôi khi cả trong một vài chùa, có h́nh thức các con vật và tên gọi giống y nhưcác món mặn, thí dụ như: "cá chiên, cá hấp, thịt quay bánh hỏi, tôm xào chua ngọt.. v..v..". Nếu tâm c̣n thèm ăn các món mặn th́ ăn quách đồ thật c̣n hơn là giả dối như vậy. Đạo Phật nói trực tâm là đạo tràng cơ mà?

ĐÁP :

- Đây là một câu hỏi có nội dung phức tạp, có thể chia ra làm bốn phần:

(1) Món ăn chay giả thịt cá bán tại các chùa

(2) Món ăn chay giả thịt cá bán tại các tiệm

(3) Ăn chay v́ lư do sức khỏe,

(4) Người ăn chay chỉ v́ có ḷng thương súc sinh, không liên quan đến tu tâm theo Phật giáo.

Món ăn giả thịt cá tại các chùa:

Đức Phật dạy rằng "Tất cả chúng sinh đều có Phật tánh", "Ta là Phật đă thành, chúng sinh là Phật sẽ thành", chữ chúng sinh ở đây là chỉ tất cả mọi loài động vật có cảm giác, chứ không chỉ riêng loài người.

Cửa chùa là nơi truyền bá đạo Phật, tu sĩ ở chùa là Trưởng tử Như Lai, đem chánh pháp dạy chư Phật tử. Một trong những lời dạy quan trọng, cốt tủy của Đức Phật là phải dùng tâm b́nh đẳng để đối xử với mọi loài, cả người lẫn vật. Vậy th́ chúng ta không nên tạo thói quen xấu là thản nhiên nh́n h́nh ảnh con cá con tôm nằm cong queo giữa đĩa nước xốt, hoặc cầm muỗng, đũa xắn cắt con cua, con gà, dù chỉ là gà giả.

Ngoài ra chư vị nào đă thọ Bồ Tát Giới th́ đừng quên là, khác với giới Thanh Văn, chỉ ràng buộc trong một kiếp người và chỉ phạm khi có hành động, giới Bồ Tát là Tâm Giới, chỉ khởi tâm phạm, chưa hành động, là phạm giới rồi. Vậy th́ chư vị Cư Sĩ Bồ Tát Giới chỉ cần nghĩ là : "Ăn con tôm rang muối này ngon quá", dù là tôm giả, tâm của quư vị khởi niệm muốn ăn, là phạm giới rồi.

Món ăn giả thịt cá tại các nhà hàng.

Về các nhà hàng dùng tên giả để gọi các món ăn chay th́ chúng ta nên cảm thông rằng họ làm thương mại, họ cần có những phương pháp lôi cuốn khách hàng, là những người đă quen ăn thịt cá nay chuyển sang ăn chay. Nếu món nào cũng chỉ dùng tên vật liệu để gọi th́ chỉ c̣n là: nấm xào rau, đậu om, rau luộc, rau kho..v..v.., rất ít món, khó lôi cuốn khách hàng.

Dầu sao, thực khách khi ăn một món giả, cứ nghĩ đến một con thật đă thoát chết, th́ ḷng từ bi cũng đang tăng trưởng rồi đó.

Ăn chay v́ lư do sức khỏe:

Nhóm người này tránh ăn thịt động vật v́ thấy rằng thịt động vật mang đến nhiều chất độc và bệnh tật. Đối với họ, lư do ăn chay hoàn toàn vị kỷ. Nếu một mai khoa học t́m ra rằng ăn vẩy rồng, gân cọp sẽ khỏe mạnh sống lâu, th́ họ sẽ lại hỳ hục đi săn rồng, săn cọp.

Tuy nhiên, dù mục tiêu ăn chay của họ vị kỷ, không v́ loài vật, nhưng phó sản của nó lại vô t́nh cứu loài vật bớt chết (có nghĩa là bớt bị sản xuất ra để rồi phải sống tù tội và chết đau đớn), và cũng giúp cho ḍng nghiệp lực sinh tử tử sinh của họ bớt nợ máu.

Cho nên, đối với nhóm người này, món ăn giả nếu có làm cho họ cảm thấy hấp dẫn, thích ăn, bớt thèm thịt, th́ vẫn có ích lợi cho cả phiá người và vật.

Ăn chay v́ ḷng thương loài vật:

Nhóm này thuộc đủ mọi thành phần tôn giáo và không tôn giáo. Họ tránh ăn thịt chỉ v́ ḷng thương xót loài vật, không nỡ đóng góp thêm vào nỗi thống khổ của cuộc sống đầy đau thương, bị hành hạ, chà đạp, đánh đập, sống chen chúc, bị ép cho đẻ nhiều rồi chia rẽ mẹ con, trước khi chết c̣n bị sống những ngày kinh hoàng trên những chiếc xe chuyên chở khổng lồ, đói khát, dồn ép trong một trạng thái thần kinh rất là khủng khiếp, rồi bị lùa vào hành lang dẫn đến ḷ sát sinh, để nghe thấy những tiếng thét thất thanh trong giây phút dẫy chết.

Do được thấy tận mắt, hay coi phim, hoặc xem sách báo, tâm những người này đă chuyển, họ cảm thấy ăn thịt là kéo dài những nỗi thống khổ cho loài vật, cũng là những sinh vật có đầy đủ t́nh cảm, xúc động v..v.. như con người. Nhóm người này ăn chay dễ dàng và c̣n cổ động mọi người ăn chay để toả rộng ḷng nhân từ ra khắp nơi.

Điển h́nh nhóm này là những hội viên hội PETA (People For The Ethical Treatment of Animals). Đối với họ, khi nh́n tôm thịt cá giả trên bàn, th́ họ cũng cảm thông với những người đang từ từ chuyển hướng sang ăn chay, và mừng rằng cứ một con tôm, con cá, con gà "giả" trên bàn ăn là đă cứu một con tôm, con cá, con gà "thật".

Cho nên, nhóm người này rất ủng hộ những tiệm ăn chay và hoan nghênh những con "tôm cá giả, gà giả" trên bàn ăn đă giúp những "sinh vật thật" khỏi chết thảm. Họ quan niệm rằng:

"Nếu như tật xấu ăn thịt cá đă bám rễ sâu xa trong óc con người, th́ những món "chay giả mặn" đă cứu những sinh vật thật thoát chết".

florida80
12-10-2019, 21:16
Pháp môn Niệm Phật







Pháp môn Niệm Phật





Pháp môn Niệm Phật, vốn là bi tâm triệt để của Thích Ca Thế Tôn độ chúng sanh; pháp môn này tối giản tiện, tối ổn định, tối cao siêu. Nếu như pháp môn này không thể tu được, vậy th́ không cần nói đến pháp khác. Chỗ tốt của pháp môn này, bậc đại học vấn càng nghiên cứu, càng cảm thấy cao thâm; người không biết một chữ, cũng có thể làm đến được.

Đáng tiếc người không rơ lư, chỉ đem nó cho là việc của ông già bà lăo, thật là quá đổi sai lầm. Mời xem hai vị đại thánh Văn Thù, Phổ Hiền, trên hội Hoa Nghiêm, đều ở trong Kinh khuyến tu; Mă Minh, Long Thụ, hai vị Đại Bồ Tát của Ấn Độ, đều có trước luận hoằng dương Tịnh Độ.

Cổ đức của Trung Thổ, từ Đại Sư Huệ Viễn măi đến Đại Sư Ấn Quang, những lịch đại tổ sư này, phần nhiều là trước tu các pháp môn khác về sau quy về Tịnh Độ. Đại Sư Loan Đàm có nhục thân Bồ Tát nổi tiếng, Đại Sư Trí Giả là người truyền đăng Phật, đều hoằng dương Tịnh Độ.

Thời cận đại, Đại Sư Đế Nhàn của Tông Thiên Thai, Đại Sư Thái Hư của Tông Duy Thức, Đại Sư Hoằng Nhất của Luật Tông, Hư Vân, Viên Anh, hai vị Đại Sư của Thiền Tông, mỗi vị đều có trước tác, cũng là hoằng dương Tịnh Độ.

Các vị cư sĩ nổi tiếng Lô Sơn triều Tần, Bạch Lạc Thiên của triều Đường, Tô Đông Pha, Văn Ngạn Bác của triều Tống, Viên Hoằng Đạo của triều Minh, Bàng Xích Mộc Vương Nhân Sơn .v.v của triều Thanh, đều là những nhà đại học vấn, họ đều là tức tâm Tịnh Độ, đây là người người đều biết đến.

C̣n có rất nhiều người, nhất thời không thể nhớ ra hết, cũng không cần phải nêu ra nữa. Hạng như ta tự hỏi: trí huệ, đức năng, so với những thánh hiền trên đây, ai cao ai thấp? Các ngài đều là chuyên tu chuyên hoằng Tịnh Độ, c̣n ta th́ ngược lại xem thường; tri kiến như vậy, có thể nói là chính xác chăng?


Pháp sư Tịnh Không

florida80
12-10-2019, 21:17
“Thuốc trường sinh” vốn dĩ đă nằm ngay bên trong cơ thể chúng ta?



(Dân trí) Hàng ngàn năm qua, con người đă phải đi đến mọi chân trời góc bể để t́m ra phương thuốc trường sinh bất lăo. Thế nhưng theo kết quả của một nghiên cứu khoa học có lẽ “phương thuốc” này vốn dĩ đă nằm sẵn trong người chúng ta.




Sau khi tiến hành phân tích mẫu tế bào của những người siêu bách tuế (những người sống trên 110 tuổi), các nhà khoa học Nhật Bản đă khám phá ra một sự thật thú vị: Những cụ lăo này có chứa lượng tế bào T CD4 (một loại tế bào miễn dịch) nhiều hơn hẳn so với người b́nh thường. Phải chăng chính loại tế bào nằm ngay trong cơ thể chúng ta lại là thứ “thuốc trường sinh”, mà con người đă mải công t́m kiếm suốt hàng ngàn năm qua.





Những người sống trên 110 tuổi rất hiếm trên thế giới. Lấy ví dụ ở Nhật Bản, năm 2015, Đất nước mặt trời mọc (vốn nổi tiếng về sống thọ) có khoảng 61.000 người trên 100 tuổi, nhưng chỉ có 146 người trên 110 tuổi.

Nhiều nghiên cứu được thực hiện trước đây đă chỉ ra rằng, nhóm siêu bách tuế có mối liên quan đến khả năng miễn dịch với rất nhiều loại bệnh, điển h́nh là nhiễm trùng và ung thư, trong suốt cuộc đời. Điều này cũng đồng nghĩa với việc những cụ siêu bách tuế sẽ sở hữu một hệ miễn dịch cực mạnh, và nghiên cứu mới đây của nhóm tác giải này đă phần nào giải thích được nhân tố tạo nên khả năng tuyệt vời này.

Cụ thể, nhóm các nhà nghiên cứu đến từ Trường đại học Y Keio (Nhật Bản) đă tiến hành phân tích các tế bào miễn dịch từ những siêu bách tuế và nhóm đối chứng là những người trẻ hơn. Trong thí nghiệm này, các nhà khoa học đă thu thập tổng cộng 41.208 tế bào từ 7 siêu bách tuế (trung b́nh 5.887 tế bào/người) và 19.994 tế bào từ 5 người thuộc nhóm đối chứng (trung b́nh 3.999 tế bào/người) có độ tuổi 5x đến 8x.





Kết quả phân tích chỉ ra rằng, số lượng tế bào B ở nhóm siêu bách tuế thấp hơn nhưng lượng tế bào T lại gần như tương đương nhóm đối chứng. Đặc biệt, số lượng của một phân loại của tế bào T có sự tăng cao ở nhóm siêu bách tuế. Phân tích sâu phân loại này cho thấy nhóm siêu bách tuế sở hữu số lượng cao vượt trội các tế bào T độc (tế bào T chứa chất độc tế bào có khả năng giết chết tế bào khác). Thậm chí, trong một vài trường hợp, số lượng tế bào T độc này chiếm đến 80% tổng lượng các tế bào T, so sánh với mức 10-20% ở nhóm đối chứng.

Thông thường những tế bào T CD8 mới có khả năng gây độc tế bào và tế bào T CD4 th́ không có năng này. Tuy nhiên, trong trường hợp của những siêu bách tuế, những tế bào T độc có số lượng cao vượt trội lại là CD4. Để t́m hiểu xem những tế bào T CD4 đặc biệt ở nhóm siêu bách tuế được sản xuất như thế nào, các nhà khoa học tiến hành phân tích mẫu máu của 2 siêu bách tuế và nhận thấy rằng, những tế bào này là kết quả của sự nhân nhanh vô tính (tế bào tiến hành phân bào tạo ra một lượng lớn các tế bào con cháu).





Tiến sĩ Piero Carninci, đại diện nhóm nghiên cứu cho biết: “Thông thường các tế bào T CD4 sẽ tạo ra cytokines (một loại tín hiệu tế bào) và tế bào T CD8 sẽ tạo ra chất độc tế bào. Trong trường hợp của nhóm siêu bách tuế, những tế bào T CD4 đặc biệt, rất hiếm gặp ở người b́nh thường có thể chính là nguồn gốc của khả năng chống lại nhiều loại bệnh tật, đặc biệt là sự khởi phát của khối u . Phát hiện này đă mở ra một hướng nghiên cứu mới về khả năng chống lại bệnh tật của những người trường thọ.”




Minh Nhật

florida80
12-10-2019, 21:21
Những Niềm Tin Huyễn Hoặc Liên Quan Sức Khỏe - BS. Hồ Ngọc Minh






(H́nh minh họa: Getty Images)




Qua nhiều năm tháng, chúng ta thu thập được khá nhiều kiến thức về các “tập tục” hay thói quen được tin là tốt cho sức khoẻ. Một số khiến thức được truyền miệng từ thế hệ trước sang qua thế hệ sau, gọi là kiến thức “dân gian”. Một số khác thoạt nghe rất ư là khoa học, rất ư là logic, nhưng thật ra không có một bằng chứng khoa học nào hỗ trợ hết, hoặc nếu có th́ đă lỗi thời. Ở thời đại Internet và mạng xă hội, kiến thức “dân gian” và kiến thức “khoa học” về sức khoẻ, lẫn lộn với nhau, loạn cào cào, thượng vàng hạ cám, khó phân biệt chính tà. Những quan niệm, tập tục, thói quen về sức khoẻ cần phải được định nghĩa lại cho đúng. Một số niềm tin huyễn hoặc nầy đă được tác giả đề cập qua nhiều bài viết trước đây.
1.Giải độc và tẩy rửa cơ thể

Những luận cứ về giải độc và tẩy rửa nội tạng của cơ thể là vô căn cứ. Gần đây rất nhiều người trong giới thượng lưu Mỹ, các “ngôi sao” điện ảnh, gọi là celebrities và nhiều công ty sản xuất thực phẩm đă không ngừng cổ xuư cho ư tưởng dùng một số nước trái cây, sinh tố, trà, hay bột dược thảo để tẩy uế, để tẩy độc ra khỏi cơ thể.




Ư tưởng sạch sẽ và mạnh khoẻ, không có độc tố thoạt nghe rất ư là hấp dẫn và quyến rũ, nhưng, thật ra cơ thể của chúng ta đă thường xuyên giải độc từng phút từng giây nhờ vào năm cơ phận chính, lá gan, hai trái thận, đường ruột, lá phổi, và lớp da, trong đó lá gan và trái thận đóng phần quan trọng nhất. Bạn không cần làm một điều ǵ khác, có chăng chỉ tạo thêm việc cho cơ thể phải… giải độc v́ những thứ lằng nhằng nầy.

Để tiết kiệm tiền, nên uống nước lạnh để giúp cơ thể giải độc là đủ.
2.Uống nước trái cây, nước rau cải


Ở đây muốn nói đến loại “máy sinh tố juicer” chỉ vắt nước trái cây nhưng bỏ chất xơ. Thật ra, chất xơ mới là thành phần chính có lợi cho sức khoẻ, giúp ta no lâu, giảm cholesterol, giảm lượng đường trong máu. Nước juice trái lại chỉ chứa nhiều đường trong đó. Tốt hơn hết là ăn và nhai trái cây, rau cải tươi.

florida80
12-10-2019, 21:22
Uống nước lạnh có vắt chanh để giải độc và điều hoà độ pH

Hiểu theo thuyết âm dương, ngũ hành, hay hiểu theo sự cân bằng giữa nồng độ acid và kiềm, các tế bào trong cơ thể bao giờ cũng ở mức độ băo ḥa, không nóng không lạnh, không âm không dương, không acid hay kiềm tính quá độ. Một cơ thể khỏe mạnh, là một cơ thể không bị mất cân bằng đi xa quá điểm trung hoà, thí dụ như nồng độ acid pH hơi kiềm một chút chẳng hạn.

Nước chanh không thay đổi độ pH, của cơ thể. Chỉ cần nước lạnh là đủ. Có chút chanh để dễ uống nước, nhưng không nhất thiết phải có để giải độc.
4.Uống thuốc vitamin C để trị cảm cúm

Lư thuyết uống vitamin C để trị cảm cúm được đề xuất bởi khoa học gia từng lănh giải Nobel, Linus Pauling, nhưng không có một nghiên cứu nào chứng minh điều ấy. Có chăng, uống nhiều vitamin C lại tăng oxidant free radicals chứ không giảm đi so với ăn trái cây. Khi cảm th́ nên uống nước nhiều, và ăn cam tươi.
5.Uống nhiều thuốc bổ, antioxidants

Khoảng 40% dân Mỹ, rất trung kiên, uống thuốc bổ mỗi ngày. Tuy nhiên nghiên cứu mới năm 2013, cho thấy không có một bằng chứng nào chứng tỏ uống thuốc bổ, thậm chí đa sinh tố multivitamin, có thể giúp chống bệnh tật như đau tim hay ung thư, hay làm cho ta khỏe hơn cả.

Thuốc antioxidants cũng thế. Mặc dù một số thức ăn như trái cây, có chứa antioxidants giúp đỡ cho cơ thể, nhưng uống thuốc th́, ngược lại, có thể làm tăng nguy cơ bị ung thư, v́ chính thuốc làm tăng oxidants do phản ứng dây chuyền.
6.Uống thuốc bổ biotin để bớt rụng tóc và tốt móng tay

Đúng, là những người thiếu chất biotin th́ sẽ rụng tóc và móng tay dễ bị găy. Nhưng, t́nh trạng thiếu biotin chỉ xảy ra khi chúng ta bị đói dài hạn, lâu ngày. Ở Mỹ, không dễ ǵ bị đói như ở những nơi bị chiến tranh như Phi Châu hay Syria. Uống thuốc bổ chỉ mắc công cho cơ thể phải, giải độc mà thôi.
7.Sợ ăn bột ngọt

Rất nhiều websites của Mỹ, đả phá, cho rằng bột ngọt là chất độc. Thật ra không có một bằng chứng ngộ độc bột ngọt nào xảy ra cả. Theo những nghiên cứu mới, một số người than phiền bị bị nhức đầu, nôn mửa, tức ngực, hồi hộp v́ ăn bột ngọt, trên thực tế họ chỉ ăn đường mà không biết. Dĩ nhiên, cũng không nên nấu nướng quá nhiều bột ngọt, không tốt, nhưng một tí để thêm hương vị cũng chẳng sao.

florida80
12-10-2019, 21:22
Súc rửa âm đạo

Hiện nay ở các hiệu thuốc Tây đều có bán các loại thuốc, nước để súc rửa âm đạo. Thật ra, môi trường âm đạo luôn luôn được tự động giữ sạch. Càng súc với rửa, càng làm xáo trộn môi trường ấy, dễ đưa đến bệnh nhiễm trùng.
9.Súc rửa ruột già

Có nhiều người tin rằng phải bơm nước, có khi “tưới ṿi” cả 15 gallons, để tẩy rửa ruột già. Thật ra, đường ruột của chúng ta làm việc rất đắc lực để tẩy uế hằng ngày. Xịt nước với áp suất cao vào ruột già, chỉ làm cho ta dễ bị lủng ruột, hại thận mà thôi.
10.Xem nhiều h́nh ảnh trên mạng xă hội, Instagram về xuống cân

Không thiếu ǵ những h́nh ảnh được “ chia sẻ” trên mạng lưới xă hội khoe thân thể gọn, đẹp, eo thon này nọ. Mạng xă hội có thể giúp ta động viên tinh thần trong thời gian ngắn, nhưng sự đua tranh cuối cùng sẽ làm tổn thương về tâm thần, mất tự tin, gây bệnh trầm cảm, v́ nghĩ là ḿnh không thể đạt được một thân h́nh đẹp như người trên mạng.


Người Mỹ có câu “If it ain’t broke, don’t fix it.” và “Keep it simple” có nghĩa là, nếu không hư th́ đừng có sửa, và hăy giữ mọi thứ đơn giản. Càng đơn giản càng tốt khi nói đến sức khoẻ.




BS. Hồ Ngọc Minh

nguoi-viet.com

florida80
12-10-2019, 21:24
Tự Hào Nghệ An Quê "bác" - Chân Như (Danlambao)









Vài ngày sau khi nhà chức trách Anh phát hiện 39 thi thể trong xe thùng đông lạnh tại Essex phía đông London hôm 23 tháng 10, được sự cho phép của Bộ Ngoại Giao VN, Thông Tấn Xă BBC và Reuters đều có gửi phóng viên tới xă Đô Thành, huyện Yên Thành, tỉnh Nghệ An, nơi có nhiều gia đ́nh đă đề nghị lên chính phủ VN liên lạc sang Anh để t́m người nhà mất tích.


Suy nghĩ đầu tiên của người ngoại quốc là người VN v́ nghèo đói cực khổ nên họ phải liều mạng để tha phương cầu thực, nhưng hỡi ôi, đến ngay quê hương của bác, Làng Sen Nghệ An th́ các phóng viên người Anh này đều bất ngờ đến... ngă ngựa. (1)

Nhà báo Jonathan Head của BBC đă chứng kiến toàn là "nhà lầu và xe hơi" nhan nhản tại huyện Yên Thành - Nghệ An.




Một nhà báo khác, nhà báo James Pearson từ hăng Reuters của Anh trong bài báo có tựa đề “In Vietnam's Billionaire Village, migrant cash can buy a palace” (Tại Làng Tỉ Phú ở VN, tiền người nhà gửi về mua được cả dinh thự), đă dẫn lời của Chủ Tịch UBND xă Đô Thành, Yên Thành, Nghệ An nói 70-80% biệt thự tại đây đều được xây từ tiền gửi từ nước ngoài về!




Tội cho mấy ông Tây mơ màng không biết tí ǵ về chính sách Xuất Khẩu Lao Động (XKLĐ) của Đảng và Nhà Nước từ 10 năm qua. Đây được xem như là chính sách mang tính chiến lược xóa đói giảm nghèo, đồng thời đem lại nguồn ngoại tệ khủng mà các quan chức cộng sản thèm thuồng từ bấy lâu.


T́m đọc báo đảng từ hai năm trở lại như báo Dân Trí hồi 2018 đă mô tả hết sức hồ hởi về xă Đô Thành, Nghệ An như sau: "Xă Đô Thành Nghệ An từng thuộc một trong những xă nghèo nhất huyện, thế mà nay xă đă có đến 1.000 tỷ phú, bậc nhất xứ Nghệ, biệt thự hàng ngàn, ô tô nhiều vô ( kể. Biệt thự, xe con bóng loáng được người dân ở đây xem như là một nhu cầu b́nh thường trong cuộc sống thường ngày. Nguồn tài chính dồi dào mà xă Đô Thành mang về chính là nhờ người dân Đô Thành kéo nhau đi Tây lập nghiệp"! (2)

Trang web Du Lịch Nghệ An của tỉnh, thậm chí c̣n có bài viết "Top 5 xă giàu nhất Nghệ An" với lời quảng cáo "Nghệ An được biết đến trước là quê hương của Bác Hồ kính yêu. Nay Nghệ An c̣n là nơi có các làng xă được xếp hạng giàu nhất nước ta nữa. Mỗi nhà b́nh quân có 2-3 người, thậm chí có những gia đ́nh có tới 9-10 người đi XKLĐ. B́nh quân mỗi lao động gửi về cho gia đ́nh khoảng 700 USD/tháng."




Theo Wiki, số liệu công nhân Việt Nam ra nước ngoài làm việc tổng kết như sau:

Số liệu nhân công Việt Nam ra nước ngoài

2102, 80,320 người, đến 33 quốc gia

2013, 88,155, 38 quốc gia

2014, 106,840, 29

2015, 119,530, 22

2016, 126,296, 28

florida80
12-10-2019, 21:24
Đây chỉ là những con số chính thức XKLĐ, c̣n số những người đi không chính thức theo các tổ chức vượt biên như vụ 39 người chết trong xe thùng bên Anh th́ phải lên đến hàng chục ngàn người mỗi năm. Ước tính sơ bộ vừa đi chính thức vừa đi không chính thức từ 10 năm qua có thể lên đến gần 1 triệu người. Mỗi người gửi về $700 USD/1tháng th́ mỗi năm Đảng ta có thể ngồi không thu về $8 tỷ USD là thường.




Người XKLĐ gửi tiền về càng nhiều Đảng ta càng mừng. Gia đ́nh bên này th́ nhận ngay tiền tươi, có điều là thứ tiền Hồ do Trung Cộng in giả thật lẫn lộn, in ba tờ tiền có cùng một số seri là chuyện dễ dàng, nên nguy cơ lạm phát đến lúc nào đó cũng vỡ ra hết đường cứu chữa.

C̣n tiền Đô, tiền Euro th́ các quan chức cộng sản ăn chia với các đường giây rửa tiền gh́m lại bên ấy, cho vào các nhân hàng ngoại quốc đứng tên con cái quan chức để sau này hạ cánh an toàn. Nói có sách mách có chứng, tháng 9 vừa rồi, Tổ Chức Liêm Chính Tài Chính Toàn Cầu (Global Financial Integrity) có trụ sở ở Washington, Mỹ, báo cáo rằng: VN là quốc gia hàng đầu thế giới về hoạt động rửa tiền trong giai đoạn 2006-2015, vượt qua cả đàn anh Trung Cộng!




C̣n một góc khuất mà báo đảng ít khi dám nói đến ở các ngôi làng tỷ phú Nghệ An, sự giàu có đó có khi được đánh đổi bằng nước mắt và đôi khi là cả sinh mạng! Việc xin visa đi chính thức ra nước ngoài làm việc ngày càng trở nên khó khăn, tốn kém, nhiều người dân Nghệ An quyết định sang các nước láng giềng t́m cơ hội làm giàu, đó là đi sang Lào buôn ma túy. Một công việc chỉ cần một vốn nhưng lời thành trăm, có điều nguy cơ chung thân hoặc tử h́nh luôn ŕnh rập ngày đêm! Chỉ cần bấm vài từ khóa “Vận chuyển ma túy từ Lào về VN” th́ trong ṿng 0.64 giây sẽ hiển thị lên 26 triệu kết quả liền!




Tóm lại, sau vụ cảnh sát Anh khám phá ra 39 tử thi trong xe thùng mà đa số những nạn nhân này có cùng quê hương Nghệ An Làng Sen-Giếng Cốc nổi tiếng vang lừng của bác, bỗng dưng người viết cảm xúc dâng trào đến độ phải thốt lên “Tự hào Nghệ An quê bác, quá bác ơi.”

Xưa bác xuống tàu đi Tây làm bồi, làm cu ly nay con cháu bác cứ theo dấu chân bác mà đi ra nước ngoài làm ô sin, trồng cỏ, đĩ điếm... cứ nghề nào làm ra tiền th́ bán thân, bán máu mà làm. Đi chính thức không được th́ đi lậu, đi chui bất kể mọi nguy hiểm tính mạng trên đường, miễn sao sang đó làm có tiền gửi về cho gia đ́nh thoát cơn nghèo khó, riêng đảng lại vô cùng tự hào về đường lối lănh đạo đúng đắn, đưa toàn dân mau tiến lên thiên đường (mù) XHCN!




V́ bác đi Tây đem chủ nghĩa cộng sản về mà dân ḿnh được nếm đủ kiểu chết khủng khiếp, chưa có người dân nước nào phải chịu nhiều đau đớn như vậy: Chết bằng búa đập đầu, chết v́ bị chôn sống hồi Cải Cách Ruộng Đất hay Mậu Thân, chết trên biển khi t́m đường vượt biển sau 75, chết bị tra tấn bầm dập trong đồn côn an, chết bệnh tật ung thư v́ bị đảng đầu độc dân như hiện nay, chết cóng trong thùng xe -25 độ... Bác chết (mẹ) từ bao đời kiếp nhưng sao hậu hoạn cứ dồn dập đổ lên đầu dân măi là v́ sao vậy bác?

florida80
12-10-2019, 21:25
Xin mượn bài thơ “Nếu Ngày Ấy” của tác giả Cậu Bẩy đă nói dùm cho ước nguyện của toàn dân nước tôi:

Nếu ngày ấy, bến Nhà Rồng đóng cửa
Người lang thang quay trở lại Nghệ An
Làm giáo làng hay một chân thơ lại
Th́ ngày nay dân đă thoát lầm than.

Nếu ngày ấy, sông Sàig̣n nổi sóng
Người đang leo bỗng rớt mẹ xuống sông
Bầy sấu đói đă reo mừng rước bác
Th́ ngày sau xương đâu trắng cánh đồng.


(1

florida80
12-10-2019, 21:27
Ăn Để Chết
“Ăn để chết” là tựa đề của một bài báo trong nước về điều thường được gọi là “văn hóa ẩm thực” tại Việt Nam thời xă hội chủ nghĩa.





Ngoài tựa đề ra, bài viết chẳng có ǵ mới mẻ. Chuyện ăn uống của người Việt Nam trong nước hiện nay là một đề tài không bao giờ cạn.


Thoạt đọc qua tựa đề, tôi không thể không liên tưởng đến bữa ăn cuối cùng của các tử tội trước khi bị đem đi hành quyết. Mà suy cho cùng, dường như cái lối ăn uống của nhiều người Việt Nam trong nước hiện nay chẳng khác bao nhiêu với bữa ăn cuối cùng của các tử tội.

Bài viết nói đến trường hợp của một bệnh nhân tại quận Đống Đa, Hà nội: “Bệnh nhân 54 tuổi này đă rời xa các bàn nhậu từ khoảng gần một năm nay v́ bệnh tiểu đường. Trước đây, trong các cuộc nhậu của bạn bè, gần như ông không bao giờ vắng mặt. Bác sĩ trưởng khoa Tim mạch tại Bệnh viện Hữu Nghị Hà Nội cho biết ông đă gặp nhiều người (nói không ngoa) chết v́ ăn, chết v́ uống.




Ông bác sĩ này kể lại: “Một bệnh nhân mới 45 tuổi, khi c̣n nghèo khó th́ làm việc cật lực, chí thú kiếm tiền và tiết kiệm. Đến khi có nhiều tiền, anh quay ra ăn uống nhậu nhẹt vô biên, ngày nào cũng nhậu, có ngày nhậu mấy cuộc. Ở tuổi 45, anh chết v́ xơ gan sau một thời gian dài phải “đeo ba lô ngược” (bụng quá phệ).


Cũng theo bài viết, có nhiều bệnh nhân ăn uống vô độ, chỉ cao khoảng 1m63, nhưng nặng đến gần một tạ. Gia đ́nh bệnh nhân này lại có tiền sử mấy đời cao huyết áp. Khi được bác sĩ khuyên cần phải giảm cân bằng cách giảm ăn, tăng vận động, bệnh nhân từ chối hợp tác v́ nhịn ăn là chuyện không thể.


Bác sĩ trưởng khoa Tim mạch, bệnh viện Hữu Nghị Hà Nội nhận định: “Nếu cứ như vậy th́ anh ta không phải ăn để sống, mà là ăn để chết. Tôi thấy xă hội chúng ta giờ trọng chuyện ăn uống quá. Làm việc ǵ cũng phải có tiệc chiêu đăi toàn món ngon, bổ béo”.


Bác sĩ này cũng cho biết: đa số những người “ăn để chết” đều là những người giàu có và các bệnh phổ biến hơn cả vẫn là tim mạch, huyết áp, gan, thận, tiểu đường.



Dĩ nhiên, nếu có những người giàu “ăn để chết” th́ cũng không thiếu người nghèo bị buộc phải ăn thực phẩm rẻ tiền, không hợp vệ sinh, không an toàn do đó cũng bị mang bản án “ăn để chết”. Tựu trung, người giàu chết v́ béo ph́, c̣n người nghèo chết v́ thiếu vệ sinh.


Phải nói chẳng có nơi nào trên thế giới, người ta ăn nhậu tưng bừng như ở Việt Nam. Sáng sớm, mới mở mắt đă thấy có người gánh hàng đi ngang trước nhà. Tối đến, khuya lơ khuya lắc, không chỉ các nhà hàng sang trọng, mà các hàng quán rẻ tiền cửa vẫn mở. Tiệc vui, người ta ăn nhậu đă đành, mà ma chay, người ta cũng nâng ly “dzô” tới bến.


Không biết có phải v́ điếc mà người ta không sợ súng chăng? Người Pháp thường nói “bụng đói không có tai”. Đây là kinh nghiệm của cá nhân tôi.






Sau năm 1975, cái bụng đói của tôi hầu như không c̣n tai nữa. Cà phê được pha chế cỡ nào, tôi cũng nốc. Thuốc lá có tẩm thuốc độc cỡ nào tôi cũng rít. Rượu th́ khỏi nói. Biết người ta bỏ thêm thuốc rầy Mitox vào để tăng nồng độ rượu, tôi cũng chẳng chê. C̣n thịt mỡ có thèm “nhỏ răi” cũng chẳng có mà ăn, hơi đâu mà quan tâm đến “Cholesterol”, tức mỡ trong máu. Cũng nhờ “được” sống trong thiên đàng xă hội chủ nghĩa mà hầu như thịt ǵ tôi cũng nếm. Đúng là hễ con ǵ cựa quậy, nhúc nhích là xơi được ráo!