goodidea
02-07-2021, 14:41
Tôi với người bạn ngồi trong một tiệm cà phê nổi tiếng một thị trấn gần thành phố Venice của Ý - Thành phố của nước và ánh sáng.
Khi chúng tôi đang thưởng thức cà phê thì một người đàn ông bước vào và ngồi xuống bàn còn trống bên cạnh. Anh ta gọi người hầu bàn rồi kêu cà phê: "Cho 2 li cà phê, 1 li để trên bức tường kia"
https://www.intermati.com/forum/attachment.php?attac hmentid=1737513&stc=1&d=1612708861
Cách kêu cà phê của anh ta làm chúng tôi tò mò muốn biết anh ta được phục vụ như thế nào khi chỉ có một mình lại gọi 2 li cà phê.
Khi người đàn ông rời quán, anh hầu bàn gắn một mẩu giấy trên tường rồi nói: "một li cà phê"
Trong lúc chúng tôi vẫn ngồi đó, lại thấy có 2 người đàn ông đi vào và kêu 3 li cà phê, 2 li được đưa ra phục vụ tại bàn còn 1 li trên tường. Họ dùng 2 li cà phê, nhưng trả tiền 3 li trước khi rời quán.
Điều đó làm cho chúng tôi thấy lạ và cảm thấy khó hiểu.
Vài ngày sau, chúng tôi lại có dịp ghé qua quán cà phê đó. Đang lúc thưởng thức cà phê, chúng thì thấy một người đàn ông ăn mặc tồi tàn bước vào quán. Anh ta ngồi xuống bàn, nhìn lên bức tường rồi kêu: "Cho một li cà phê trên tường"
Người hầu bàn mang cà phê ra cho anh ta với một cách kính cẩn quen thuộc. Anh ta uống xong cà phê rồi ra về mà không thấy trả tiền.
Chúng tôi rất ngạc nhiên chứng kiến cảnh này, nhất là khi người hầu bàn gỡ một mẩu giấy trên tường rồi ném vào thùng rác.
Đến lúc này sự thể không còn là sự ngạc nhiên nữa – mọi sự đã rất rõ ràng. Sự quan tâm lớn lao của cư dân thị trấn này đối với người nghèo ở đây đã làm cho chúng tôi thấy cay cay mắt.
Một người có thể cân nhắc nhu cầu thứ mình muốn. Anh ta bước vào quán mà không hề phải hạ thấp lòng tự trọng…anh không cần thiết phải hạ cố xin một li cà phê miễn phí…không phải hỏi hay biết về người đã tặng cho mình li cà phê…anh chỉ cần nhìn lên tường, kêu cho mình li cà phê trên đó, thưởng thức nó rồi ra về.
Thực là một ý tưởng đẹp. Đó có thể là bức tường đẹp đẽ nhất mà bạn từng thấy ở bất cứ nơi nào!
*VietBF@sưu tập
Khi chúng tôi đang thưởng thức cà phê thì một người đàn ông bước vào và ngồi xuống bàn còn trống bên cạnh. Anh ta gọi người hầu bàn rồi kêu cà phê: "Cho 2 li cà phê, 1 li để trên bức tường kia"
https://www.intermati.com/forum/attachment.php?attac hmentid=1737513&stc=1&d=1612708861
Cách kêu cà phê của anh ta làm chúng tôi tò mò muốn biết anh ta được phục vụ như thế nào khi chỉ có một mình lại gọi 2 li cà phê.
Khi người đàn ông rời quán, anh hầu bàn gắn một mẩu giấy trên tường rồi nói: "một li cà phê"
Trong lúc chúng tôi vẫn ngồi đó, lại thấy có 2 người đàn ông đi vào và kêu 3 li cà phê, 2 li được đưa ra phục vụ tại bàn còn 1 li trên tường. Họ dùng 2 li cà phê, nhưng trả tiền 3 li trước khi rời quán.
Điều đó làm cho chúng tôi thấy lạ và cảm thấy khó hiểu.
Vài ngày sau, chúng tôi lại có dịp ghé qua quán cà phê đó. Đang lúc thưởng thức cà phê, chúng thì thấy một người đàn ông ăn mặc tồi tàn bước vào quán. Anh ta ngồi xuống bàn, nhìn lên bức tường rồi kêu: "Cho một li cà phê trên tường"
Người hầu bàn mang cà phê ra cho anh ta với một cách kính cẩn quen thuộc. Anh ta uống xong cà phê rồi ra về mà không thấy trả tiền.
Chúng tôi rất ngạc nhiên chứng kiến cảnh này, nhất là khi người hầu bàn gỡ một mẩu giấy trên tường rồi ném vào thùng rác.
Đến lúc này sự thể không còn là sự ngạc nhiên nữa – mọi sự đã rất rõ ràng. Sự quan tâm lớn lao của cư dân thị trấn này đối với người nghèo ở đây đã làm cho chúng tôi thấy cay cay mắt.
Một người có thể cân nhắc nhu cầu thứ mình muốn. Anh ta bước vào quán mà không hề phải hạ thấp lòng tự trọng…anh không cần thiết phải hạ cố xin một li cà phê miễn phí…không phải hỏi hay biết về người đã tặng cho mình li cà phê…anh chỉ cần nhìn lên tường, kêu cho mình li cà phê trên đó, thưởng thức nó rồi ra về.
Thực là một ý tưởng đẹp. Đó có thể là bức tường đẹp đẽ nhất mà bạn từng thấy ở bất cứ nơi nào!
*VietBF@sưu tập