Log in

View Full Version : NGHĨA VỢ T̀NH CHỒNG


goodidea
02-09-2021, 10:30
Gần nhà có cặp vợ chồng từ Bắc vào Nam lập nghiệp. Khởi sự bằng việc bán rau củ mỗi sáng. Không có chỗ cố định, anh chị phải thuê đỡ một mảng tường "loang lỗ" của căn nhà cấp 4 để bán. Chủ nhà tưởng thương họ thiệt tình, nên chỉ tính ngày mấy chục. Vợ chồng bản tính siêng năng, thức khuya dậy sớm lấy công làm lời, nên khách b́nh dân như tôi rất thích. Tôi thường dặn nhà mình sáng đi ngang ghé mua ủng hộ.

https://www.intermati.com/forum/attachment.php?attac hmentid=1738333&stc=1&d=1612866585

Được tháng mấy, chủ nhà lấy lại mặt bằng. Anh chị không t́m được chỗ nên đành chất cả lên xe kéo, chạy quanh khu phố. Chủ nhà sau đó bày đúng mặt hàng rau củ quả ra bán. Giật mối mang làm ăn. Người ta không biết cứ mua ầm ầm ... !
Mấy tháng sau, không chỉ tôi mà cả thảy cḥm xóm ai cũng thấy, chỉ còn anh chồng bươn chăi mỗi sáng. Chị vợ không thấy đâu nữa ... Ít lâu sau, có 1 cậu bé con xuất hiện.
Có bận sau khi mua xong, tôi cố t́nh nán lại để hỏi thăm th́ biết đó là con của anh chị. Anh chị vào Nam lập nghiệp, nên gửi "núm ruột" lại cho ông bà nuôi. Nhưng dạo đó vợ anh bệnh dữ dội tưởng không qua khỏi, nên rước con "vào ở cùng mẹ" được ngày nào hay ngày nấy. Đời có nhiều cái nhiệm màu, con gần mẹ, con truyền tinh thần cho mẹ, để mẹ có thêm nghị lực chống lại cơn bệnh. Vậy mà chị qua khỏi !
Mấy năm sau.
Anh chị đă dành dụm thuê 1 căn trọ đầu hồi (giáp mặt đường) để buôn bán kết hợp che mưa che nắng. Sáng sáng tôi thường chở vợ ngang, ghé vào ủng hộ anh chị đôi món. Không nhiều, nhưng cũng đủ khiến ḷng người ấm với nhau. Chị vợ thường bốc cho nhà tôi ít ớt, mấy cọng rau thơm, và ngồi tâm sự với chúng tôi khi có dịp. Chị nói :
- Em tưởng em đă chết trong bệnh viện, nhờ có 1 tay chồng vào nuôi em. Em nói nhớ con, chồng rước cả con vào cho em cưng nựng, chồng em ... không bỏ em !
Nói rồi chị hướng đôi mắt yêu thương về phía chồng. Anh đang loay hoay tách bó cải, khiêng thùng khoai lang, sắp lại mấy trái quưt. Mồ hôi lăn tí tách trên vầng trán nhô cao. Chị chạy lại dùng vạt áo của ḿnh lau vội cho chồng.
Vợ chồng ... thiệt ! Không cần cứ phải ôm ấp, không cần phải quá mặn nồng. Mà điều quan trọng là phải luôn nghĩ về nhau. Có như vậy mới ăn đời ở kiếp bên nhau cho được. Tôi biết dù cuộc sống bộn bề đầy khó khăn nhưng anh chị sẽ măi bước đi cùng nhau ... !!!!

*VietBF@sưu tập