Log in

View Full Version : DON HO chia sẻ những kỉ niệm khó quên với danh ca Thái Thanh


Romano
03-18-2021, 16:50
Mới đây DON HO đă có những chia sẻ trên trang cá nhân những kỉ niệm về danh ca Thái Thanh. Được biết danh ca Thái Thanh đă mất cách đây đúng 1 năm. Dưới đây là những thông tin cụ thể...Cũng chẳng nhớ nổi đă nghe nhạc cô hát tự bao giờ, có lẽ từ lúc nhỏ lắm, từ những cái Tết của Sài g̣n măi những năm trước năm 1975.
Cứ mỗi độ Xuân về, một thứ không thể thiếu để không khí Tết rộn ràng, bừng bừng lên là nhạc phẩm "Ly Rượu Mừng" của nhạc sĩ Phạm Đ́nh Chương, mà phải qua giọng hát của nữ ca sĩ Thái Thanh cùng ban hợp ca Thăng Long th́ mới thấy Tết về cơ.
Thế rồi 30/4/1975, nhà cháu có c̣n được cái máy magnetophone nhỏ chạy bằng pin để nghe nhạc cùng vài cuộn băng trong đó có một cuốn với "Tiếng hát Thái Thanh".
Cái thời của những chiến dịch càn quét "văn hoá phẩm đồi truỵ của "Mỹ Nguỵ" để lại" (những người cộng sản thời ấy đă xài từ như thế), mỗi lần muốn nghe là phải để volume nhỏ chút xíu, rồi dí tai sát vào loa mà nghe. Để lớn, âm thanh lọt ra ngoài là có thể bị vạ lây cho cả gia đ́nh.
Mà cái màn cứ lén lút th́ nghe nó lại càng hay.
Và cứ thế mà những "Thuyền Viễn Xứ", "Tóc Mai Sợi Ngắn Sợi Dài", "Ngày Xưa Hoàng Thị", "Kỷ Vật Cho Em", và c̣n nhiều nhiều nữa, qua giọng hát thanh cao mượt mà cứ thế mà rót vào tai, đan dệt mộng mơ, đưa cháu vào những giấc ngủ...
Cuối năm 1980 vượt biên băng qua vịnh Thái Lan trên chiếc ghe đánh cá nhỏ cùng người anh cả.
Sau hơn một tuần trên biển cùng 2 tuần lễ nằm chờ ở trại nhỏ Pak Panang, 2 anh em cháu chính thức được chuyển vào trại tỵ nạn Songkhla trên đất Thái.
7h sáng, buổi sáng đầu tiên trong trại tỵ nạn Songkhla, loa phóng thanh của trại kêu rẹt rẹt rồi phát ra một bài hát với một giọng hát nữ cao vút:
"Tôi yêu tiếng nước tôi từ khi mới ra đời người ơi..." (T́nh Ca - Phạm Duy)
Đang ngủ mà cháu chợt bừng tỉnh, chống tay ngồi phắt dậy, một ḍng điện chạy dọc theo sống lưng, toàn thân nổi gai ốc.
Ôi tiếng hát Thái Thanh thân thuộc của ngày nào đây mà!
Tiếng hát bay bổng dắt đưa cháu bay trở về căn nhà ở đâu đó bên kia mặt đại dương.
Và cứ thế mà quay quắt nhớ, tay ṿng ôm đầu gối rấm rức khóc vùi theo từng câu hát...
Thế rồi được qua Mỹ.
Những năm trung học, có chút tiền để dành được là xài để mua băng nhạc. Tiệm băng có bao nhiêu băng cassette tapes mà có giọng hát Thái Thanh là cháu "nhặt" hết. Cháu đă bị nghiện giọng hát ấy tự bao giờ.
Thời ấy nghe nhạc là chỉ biết nghe, biết cô Thái Thanh hát hay, bài nào cũng thấm thía, bài nào cũng ngấm vào tim mà chẳng hiểu v́ sao...
Năm 1985, nghe tin nữ danh ca Thái Thanh được qua Mỹ đoàn tụ với gia đ́nh, cả hải ngoại xôn xao đón chào người nữ danh ca này.
Tiếng hát trân quí của cô một lần nữa lại vút cao tại hải ngoại sau 10 năm im bặt nơi quê nhà.
Được những trung tâm băng nhạc cùng vũ trường mời đón, nhưng dường như cô chỉ xuất hiện ở vũ trường Nuit D'orient của anh Duy Quang, cậu cháu trai cô.
Vũ trường sang trọng lắm, xe tới được valet park (có người lái đậu xe cho), giá vé th́ chẳng hề rẻ.
Thời sinh viên nghèo làm ǵ có nhiều tiền, thế mà cháu cũng ráng một lần mua vé vào ngồi để được tận tai thưởng thức tiếng hát ḿnh quá thần tượng.
Một đêm nhạc mà cháu mê man đắm đuối lắng nghe từng câu hát một.
Cháu có cảm tưởng giọng hát cô cuồn cuộn nhưng mượt mà, trong trẻo, trầm bổng nhưng lả lơi như một ḍng sông uốn lượn, lấp lánh phản chiếu muôn triệu ánh sao trên trời. Để ra về mà cháu vẫn c̣n ngẩn ngơ cả cho đến mấy ngày trời sau...
Thế rồi... cháu trở thành ca sĩ. Có vài lần được gặp cô ở đâu đó. Được tận mặt chào hỏi cô thôi mà ḷng ôi hớn hở & sung sướng lắm!
Lần cuối cùng cháu được gặp cô, khi ấy cô đă tuyên bố giă từ sân khấu rồi.
Đêm đó là buổi tiệc Tân Niên của Hội Y sĩ miền Nam California có cháu & nữ ca sĩ Ư Lan hát. Cô đi theo chị Ư Lan chơi.
Chị Ư Lan ra sân khấu, cô ngồi đàng sau sân khấu ngó ra tóc bạc trắng, trên người khoác một một chiếc áo lông dường như cũng màu trắng.
Chị Ư Lan hát bên ngoài, trong này cô vỗ tay theo, cử chỉ cô dễ thương chi lạ!
Chờ lúc bên ngoài chị Ư Lan đang nói, cháu ngần ngừ bước lại xin được chụp chung với cô một tấm h́nh. Cô cười tươi rói bảo:
- "Được chứ..."
Rồi cô mỉm cười thật tươi để cháu tự chụp 2 cô cháu ḿnh, một nụ cười rất hồn nhiên.
Cuộn phim đó chẳng biết tiệm làm thế nào mà lúc rửa bị hư, ra h́nh toàn đen thui. Thế là chẳng có được tấm nào chung với cô làm cháu cứ tiếc ngẩn tiếc ngơ!
Về sau này, cháu có nghiệm ra rằng:
Ca sĩ là những người "kể chuyện bằng chính giọng hát của ḿnh".
Cô Thái Thanh là một người "kể chuyện" không thể nào tuyệt vời hơn!
Cô "kể" những bài hát, ở bất cứ thể loại nào, nghe vừa đủ để thấm thía, vừa đủ để quay quắt, không thiếu - không thừa. Có lẽ một phần nhờ vào kinh nghiệm sống của ḿnh (cô là dân gốc Bắc di cư)
Cô mất đi ngày 17 tháng 3 năm 2020, ngay đúng tuần lễ đầu tiên toàn tiểu bang California bị lệnh phong toả, đóng cửa v́ dịch bệnh, bắt mọi người phải ở trong nhà, chỉ ra ngoài khi có chuyện thật cấp bách. Thế mà gia đ́nh cô cũng lo sao cho được một lễ tang tiễn đưa cô (bà hàng xóm trước nhà cháu mất đúng tuần lễ này đă không được cho làm đám tang mà đă phải đem đi thiêu luôn, người nhà không được gặp mặt!).
Tuy không thể đến viếng cô lần cuối, nhưng chắc hẳn cả triệu khán giả đă ở nhà thương tiếc cầu nguyện tiễn chân cô, trong đó có gia đ́nh cháu.
Cô có biết thời cháu mới đi hát đă bao lần khán giả ṭ ṃ hỏi:
- "Don Hồ hát có bị ảnh hưởng của một giọng hát nào đó không?"
Cháu đă rất hănh diện ngẩng cao mặt mà trả lời:
- "Don Hồ đă chịu ảnh hưởng cách lấy hồn bài hát, cách nhả chữ của nữ danh ca Thái Thanh rất lớn!"
Với cháu, cô là một giọng hát tuyệt vời nhất, là Tiếng Hát Vượt Thời Gian đúng như danh hiệu mà ai đó đă ưu ái tặng cô.
Cháu yêu vô cùng những khoảng khắc đêm khuya tĩnh mịch, nhắm nghiền mắt để ḿnh bập bềnh lênh đênh trôi trên ḍng sông lấp lánh đầy sao. Ḍng sông huyền thoại lóng lánh khi th́ êm ả, lúc th́ chảy siết mà chỉ có mỗi tiếng hát của cô có thể tạo nên được, tiếng hát mà cháu muôn đời ngưỡng mộ, tiếng hát của một người nữ danh ca mang tên THÁI -THANH...