goodidea
09-14-2021, 07:52
Đàn ông ngoại t́nh rồi cũng quay về với gia đ́nh. Bởi sau những ngày tháng hân hoan của thể xác họ mới nhận ra trên đời này không ai tốt bằng vợ. Ngược lại, đàn bà một khi đă có chồng không dễ dàng ǵ lên giường với người khác. Chỉ khi trong ḷng đă đă tan nát v́ chồng họ mới ngoại t́nh.
Đàn ông nhiều khi vô tâm đến mức tàn nhẫn với người bạn đời của ḿnh. Đi đi về về như một cái bóng mà không hề biết rằng người vợ ḿnh đang trông chờ, khao khát ǵ ở người chồng. Điều đàn bà cần trong cuộc đời này đơn giản lắm. Chỉ là một câu hỏi han quan tâm, một cử chỉ yêu thương khi ốm đau, mệt mỏi. Đàn ông dễ dàng quỵ lụy, nâng niu những thứ ngoài xă hội c̣n với người bạn đời của ḿnh th́ không.
Chị không hiểu tại sao ḿnh lại có thể sống với người chồng như vậy được 5 năm. Nhiều khi chị không biết ḿnh lấy chồng để làm ǵ? Ngày xưa không chồng, cuộc sống giản đơn, vui vẻ biết bao nhiêu. Có chồng những tưởng đời ḿnh có chỗ tựa nương, san sẻ vui buồn. Ai ngờ, như con thuyền chọn nhầm bến đậu, đời chị cứ tiếp tục ch́m trong những nỗi buồn chán mà không cách nào thoát ra được.
Anh có tật trăng hoa, mê gái. Đi bên cạnh vợ nhưng cô nào trẻ đẹp đi ngang anh nh́n theo muốn rớt con mắt. Chị có buồn th́ anh nói nh́n thôi chứ có làm được ǵ. Rồi từ những cái nh́n đó, anh dắt biết bao cô vào nhà nghỉ. Khi chị phát hiện ra, anh cũng biết hối lỗi mà quay về. Anh bảo sinh lư anh mạnh quá, anh chỉ t́m nơi để giải quyết, c̣n anh vẫn yêu thương chị rất nhiều.
Chị thấy nghẹn đắng. Chồng ḿnh chỉ sống theo bản năng thôi ư? Không thèm quan tâm đến cảm xúc và cảm nhận của vợ. Chị từng đau đớn đến mức muốn buông xuôi tất cả nhưng trải qua biết bao lần chồng ngoại t́nh, cảm xúc trong chị gần như chai sạn. Chị tự nhủ gắng gượng sống với chồng v́ con. Anh vẫn là chồng chị trên giấy tờ nhưng với chị, anh chỉ là người đàn ông sống chung nhà. Anh làm ǵ, anh ngủ với ai chị không quan tâm nữa. Càng quan tâm, càng biết nhiều sự thật về chồng càng làm chị đau đớn tận tâm can.
Một hôm chị có công việc đi về khuya, xe bị hư giữa đường. Nh́n quanh chẳng có tiệm sửa xe nào, đường th́ vắng. Chị sợ cướp giật, biết bao nguy hiểm ŕnh rập. Chị gọi điện cho chồng, anh không nghe máy. Chị vừa dắt xe vừa dáo dác nh́n xung quanh.
Rồi bỗng có một người đàn ông đi xe chậm lại, hỏi han chị hư xe hay có việc ǵ? Chị sợ đứng tim v́ nghĩ anh ta là người xấu. Chị xua tay liên tục để đuổi đi nhưng anh vẫn lái xe từ từ bên cạnh. Anh bảo đường vắng, rất nguy hiểm, để anh đưa chị đến tiệm sửa xe.
Rồi anh ta theo chị đến tiệm sửa xe thật, chờ chị sửa xe xong anh mới quay về. Chị cảm kích trước tấm ḷng của một người đàn ông tốt, chị xin số điện thoại để mời một bữa ăn cảm ơn. Từ bữa đó, thỉnh thoảng chị cũng gọi anh đi uống cà phê, ăn uống cùng nhau.
Anh là một người đàn ông tốt, lại rất hiền trái ngược hẳn với chồng chị. Sau nhiều lần gặp gỡ, chị bị cuốn hút bởi vẻ điềm tĩnh, đứng đắn của anh. Chị như yêu thêm lần nữa, hân hoan vui sướng như thời hai mươi tuổi ḥ hẹn người yêu.
Rồi chuyện ǵ đến cũng đến, chị lao vào anh như một con thiêu thân. Mặc dù biết rằng sai trái nhưng những đau khổ mà chồng gây ra làm cho chị có thêm cái cớ để ngă vào ḷng người đàn ông ấy. Ở anh, chị t́m thấy sự trân trọng và một bờ vai vững chắc cho chị dựa vào.
Cũng có lúc chị muốn dừng lại, quyết tâm dứt bỏ nhân t́nh để về với chồng. Nhưng về giữa căn nhà mênh mông nhưng lạnh lẽo, chồng vẫn chưa về. Nửa đêm, anh chỉ có vào nhà nghỉ với gái. Bất chợt chị trào nước mắt. Một người như chồng, chị cố gắng để làm ǵ?
Rồi chồng cũng biết chuyện chị ngoại t́nh. Nửa đêm say rượu, anh ta về nhà và túm tóc chị lôi dậy. Anh ta tát như trời giáng vào má chị: “Con đàn bà lăng loàn mất nết, đi ngoại t́nh c̣n vờ vịt đạo đức”.
Chị gào lên bằng tất cả sự câm nín lâu nay: “Anh nói tôi lăng loàn, vậy th́ có bao giờ anh nghĩ về bản thân ḿnh không. Anh ăn nằm hết người đàn bà này đến người đàn bà khác, anh có bao giờ nghĩ tôi sẽ đau đớn như thế nào không?”.
Chị vừa khóc vừa nói trong nghẹn ngào: “Ngoài kia có rất nhiều đàn ông tốt hơn anh. Anh đừng nghĩ tôi sẽ chôn chặt cuộc đời ḿnh với một người đàn ông khốn nạn như anh. Chúng ta chấm dứt ở đây đi…”.
Rồi chị gom đồ đạc rời khỏi nhà. Trước khi ngoại t́nh, trong trái tim của chị đă sẵn sự đổ vỡ với chồng. Bao nhiêu năm, chị đă cố gắng rất nhiều để mong hàn gắn lại, nhưng càng cố gắng vết thương trong ḷng chị càng sâu hoắm.
Chị buông tay chồng, để cuộc đời ḿnh c̣n chút ánh sáng phía trước.
VietBF@sưu tập
Đàn ông nhiều khi vô tâm đến mức tàn nhẫn với người bạn đời của ḿnh. Đi đi về về như một cái bóng mà không hề biết rằng người vợ ḿnh đang trông chờ, khao khát ǵ ở người chồng. Điều đàn bà cần trong cuộc đời này đơn giản lắm. Chỉ là một câu hỏi han quan tâm, một cử chỉ yêu thương khi ốm đau, mệt mỏi. Đàn ông dễ dàng quỵ lụy, nâng niu những thứ ngoài xă hội c̣n với người bạn đời của ḿnh th́ không.
Chị không hiểu tại sao ḿnh lại có thể sống với người chồng như vậy được 5 năm. Nhiều khi chị không biết ḿnh lấy chồng để làm ǵ? Ngày xưa không chồng, cuộc sống giản đơn, vui vẻ biết bao nhiêu. Có chồng những tưởng đời ḿnh có chỗ tựa nương, san sẻ vui buồn. Ai ngờ, như con thuyền chọn nhầm bến đậu, đời chị cứ tiếp tục ch́m trong những nỗi buồn chán mà không cách nào thoát ra được.
Anh có tật trăng hoa, mê gái. Đi bên cạnh vợ nhưng cô nào trẻ đẹp đi ngang anh nh́n theo muốn rớt con mắt. Chị có buồn th́ anh nói nh́n thôi chứ có làm được ǵ. Rồi từ những cái nh́n đó, anh dắt biết bao cô vào nhà nghỉ. Khi chị phát hiện ra, anh cũng biết hối lỗi mà quay về. Anh bảo sinh lư anh mạnh quá, anh chỉ t́m nơi để giải quyết, c̣n anh vẫn yêu thương chị rất nhiều.
Chị thấy nghẹn đắng. Chồng ḿnh chỉ sống theo bản năng thôi ư? Không thèm quan tâm đến cảm xúc và cảm nhận của vợ. Chị từng đau đớn đến mức muốn buông xuôi tất cả nhưng trải qua biết bao lần chồng ngoại t́nh, cảm xúc trong chị gần như chai sạn. Chị tự nhủ gắng gượng sống với chồng v́ con. Anh vẫn là chồng chị trên giấy tờ nhưng với chị, anh chỉ là người đàn ông sống chung nhà. Anh làm ǵ, anh ngủ với ai chị không quan tâm nữa. Càng quan tâm, càng biết nhiều sự thật về chồng càng làm chị đau đớn tận tâm can.
Một hôm chị có công việc đi về khuya, xe bị hư giữa đường. Nh́n quanh chẳng có tiệm sửa xe nào, đường th́ vắng. Chị sợ cướp giật, biết bao nguy hiểm ŕnh rập. Chị gọi điện cho chồng, anh không nghe máy. Chị vừa dắt xe vừa dáo dác nh́n xung quanh.
Rồi bỗng có một người đàn ông đi xe chậm lại, hỏi han chị hư xe hay có việc ǵ? Chị sợ đứng tim v́ nghĩ anh ta là người xấu. Chị xua tay liên tục để đuổi đi nhưng anh vẫn lái xe từ từ bên cạnh. Anh bảo đường vắng, rất nguy hiểm, để anh đưa chị đến tiệm sửa xe.
Rồi anh ta theo chị đến tiệm sửa xe thật, chờ chị sửa xe xong anh mới quay về. Chị cảm kích trước tấm ḷng của một người đàn ông tốt, chị xin số điện thoại để mời một bữa ăn cảm ơn. Từ bữa đó, thỉnh thoảng chị cũng gọi anh đi uống cà phê, ăn uống cùng nhau.
Anh là một người đàn ông tốt, lại rất hiền trái ngược hẳn với chồng chị. Sau nhiều lần gặp gỡ, chị bị cuốn hút bởi vẻ điềm tĩnh, đứng đắn của anh. Chị như yêu thêm lần nữa, hân hoan vui sướng như thời hai mươi tuổi ḥ hẹn người yêu.
Rồi chuyện ǵ đến cũng đến, chị lao vào anh như một con thiêu thân. Mặc dù biết rằng sai trái nhưng những đau khổ mà chồng gây ra làm cho chị có thêm cái cớ để ngă vào ḷng người đàn ông ấy. Ở anh, chị t́m thấy sự trân trọng và một bờ vai vững chắc cho chị dựa vào.
Cũng có lúc chị muốn dừng lại, quyết tâm dứt bỏ nhân t́nh để về với chồng. Nhưng về giữa căn nhà mênh mông nhưng lạnh lẽo, chồng vẫn chưa về. Nửa đêm, anh chỉ có vào nhà nghỉ với gái. Bất chợt chị trào nước mắt. Một người như chồng, chị cố gắng để làm ǵ?
Rồi chồng cũng biết chuyện chị ngoại t́nh. Nửa đêm say rượu, anh ta về nhà và túm tóc chị lôi dậy. Anh ta tát như trời giáng vào má chị: “Con đàn bà lăng loàn mất nết, đi ngoại t́nh c̣n vờ vịt đạo đức”.
Chị gào lên bằng tất cả sự câm nín lâu nay: “Anh nói tôi lăng loàn, vậy th́ có bao giờ anh nghĩ về bản thân ḿnh không. Anh ăn nằm hết người đàn bà này đến người đàn bà khác, anh có bao giờ nghĩ tôi sẽ đau đớn như thế nào không?”.
Chị vừa khóc vừa nói trong nghẹn ngào: “Ngoài kia có rất nhiều đàn ông tốt hơn anh. Anh đừng nghĩ tôi sẽ chôn chặt cuộc đời ḿnh với một người đàn ông khốn nạn như anh. Chúng ta chấm dứt ở đây đi…”.
Rồi chị gom đồ đạc rời khỏi nhà. Trước khi ngoại t́nh, trong trái tim của chị đă sẵn sự đổ vỡ với chồng. Bao nhiêu năm, chị đă cố gắng rất nhiều để mong hàn gắn lại, nhưng càng cố gắng vết thương trong ḷng chị càng sâu hoắm.
Chị buông tay chồng, để cuộc đời ḿnh c̣n chút ánh sáng phía trước.
VietBF@sưu tập