florida80
10-15-2021, 01:58
Hôm nay, tôi sẽ chia sẻ với quư vị về một câu hỏi khá nhạy cảm đối với cuộc sống ở Mỹ của những người Việt Nam. Đó là: Người Việt Nam khi qua đây liệu có ai trở thành ăn xin hay phải sống cảnh vô gia cư hay không?
Thực sự đây là vấn đề khá nhạy cảm nhưng không phải là không có. Phần lớn những người rơi vào t́nh cảnh vô gia cư thường chỉ có 3 trường hợp. Đầu tiên là trường hợp bị bỏ tù, đi tù do phạm pháp. Những người này thường sau khi được ra tù, không có chỗ nào dám nhận họ làm do vậy họ không có công việc, không có thu nhập, không có ǵ cả, dẫn tới t́nh cảm vô gia cư.
Thứ 2 là những người dính tới các tệ nạn xă hội như cờ bạc, hút chích, ma túy. C̣n trường hợp cuối cùng, tôi gọi là ‘bán vô gia cư’, tức là họ không có vô gia cư nhưng lại chọn đời sống như người vô gia cư.
Đầu tiên, tôi xin đề cập chung tới trường hợp những người vô gia cư hoàn toàn, tức là không có nhà, không có việc làm, phải ngủ ngoài đường, đi ăn mày, ăn xin. C̣n trường hợp thứ 2 là những người ‘bán vô gia cư’, tức là họ có công ăn việc làm, có xe cộ nhưng lại không có nhà, mà chọn ăn ngủ ở trên xe. Vậy lư do ǵ khiến họ phải sống như vậy? Và làm sao để chúng ta tránh t́nh trạng như vậy?
Bản thân tôi là người đă đi được khá nhiều nơi, do đó tôi nhận thấy rằng các vùng nóng như Cali hay Texas có tỉ lệ người vô gia cư khá nhiều và đương nhiên có người Việt Nam ḿnh, nhất là ở khu vực Phước Lộc Thọ. Vậy do hoàn cảnh ǵ khiến họ qua Mỹ rồi mà vẫn phải rơi vào t́nh cảnh đó? Trường hợp nửa vô gia cư như này, tôi xin chia sẻ thật ḷng là thường rơi vào các cánh đàn ông ḿnh hơn là chị em phụ nữ.
Có nhiều anh trai ḿnh, do hoàn cảnh, hay v́ lư do ǵ đó mà ly dị vợ. Trong khi bên Mỹ, thường là khi ly dị, căn nhà thường là do vợ con ở, c̣n ḿnh ‘xách vali’ ra ngoài thôi. Tuy nhiên ly dị rồi, vẫn phải đóng rất nhiều khoản phí mà tính ra nếu đi làm hăng cũng chẳng dư giả bao nhiêu. Đó là lư do tại sao rất nhiều người dù có công ăn việc làm đàng hoàng nhưng lại chọn cách sống như thể người vô gia cư.
Bởi lẽ nếu không thuê nhà, th́ sẽ đỡ được khoản khí rất lớn. Nhiều người đă chọn cách mua một chiếc xe rộng rộng, đêm tới th́ qua mấy chỗ đậu xe công cộng, ngủ tạm qua đêm rồi sáng hôm sau lại đi làm hăng tiếp. Vệ sinh cá nhân th́ họ sẽ tới mấy chỗ vệ sinh công cộng, c̣n đồ ăn th́ mua ngoài. Mùa hè th́ như vậy, c̣n mùa đông lại hơi cực, 5-6 anh thường rủ nhau mướn chung một căn pḥng để ăn ngủ, tắm rửa bởi lẽ mùa đông khá lạnh, ngủ ngoài xe th́ hơi nguy hiểm.
Kết lại, những chia sẻ vừa xong của tôi, chỉ là do mong muốn đưa cho quư vị một cái nh́n mới về cuộc sống bên Mỹ, đặc biệt là với những người sắp qua Mỹ định cư. Mọi trường hợp đều có thể xảy ra và nếu không chuẩn bị trước hay có nghị lực vượt lên, chúng ta đều có thể phải chịu t́nh cảnh xấu. Cuộc sống ở đâu cũng vậy, không hề dễ dàng nếu như chúng ta không biết cố gắng.
Thực sự đây là vấn đề khá nhạy cảm nhưng không phải là không có. Phần lớn những người rơi vào t́nh cảnh vô gia cư thường chỉ có 3 trường hợp. Đầu tiên là trường hợp bị bỏ tù, đi tù do phạm pháp. Những người này thường sau khi được ra tù, không có chỗ nào dám nhận họ làm do vậy họ không có công việc, không có thu nhập, không có ǵ cả, dẫn tới t́nh cảm vô gia cư.
Thứ 2 là những người dính tới các tệ nạn xă hội như cờ bạc, hút chích, ma túy. C̣n trường hợp cuối cùng, tôi gọi là ‘bán vô gia cư’, tức là họ không có vô gia cư nhưng lại chọn đời sống như người vô gia cư.
Đầu tiên, tôi xin đề cập chung tới trường hợp những người vô gia cư hoàn toàn, tức là không có nhà, không có việc làm, phải ngủ ngoài đường, đi ăn mày, ăn xin. C̣n trường hợp thứ 2 là những người ‘bán vô gia cư’, tức là họ có công ăn việc làm, có xe cộ nhưng lại không có nhà, mà chọn ăn ngủ ở trên xe. Vậy lư do ǵ khiến họ phải sống như vậy? Và làm sao để chúng ta tránh t́nh trạng như vậy?
Bản thân tôi là người đă đi được khá nhiều nơi, do đó tôi nhận thấy rằng các vùng nóng như Cali hay Texas có tỉ lệ người vô gia cư khá nhiều và đương nhiên có người Việt Nam ḿnh, nhất là ở khu vực Phước Lộc Thọ. Vậy do hoàn cảnh ǵ khiến họ qua Mỹ rồi mà vẫn phải rơi vào t́nh cảnh đó? Trường hợp nửa vô gia cư như này, tôi xin chia sẻ thật ḷng là thường rơi vào các cánh đàn ông ḿnh hơn là chị em phụ nữ.
Có nhiều anh trai ḿnh, do hoàn cảnh, hay v́ lư do ǵ đó mà ly dị vợ. Trong khi bên Mỹ, thường là khi ly dị, căn nhà thường là do vợ con ở, c̣n ḿnh ‘xách vali’ ra ngoài thôi. Tuy nhiên ly dị rồi, vẫn phải đóng rất nhiều khoản phí mà tính ra nếu đi làm hăng cũng chẳng dư giả bao nhiêu. Đó là lư do tại sao rất nhiều người dù có công ăn việc làm đàng hoàng nhưng lại chọn cách sống như thể người vô gia cư.
Bởi lẽ nếu không thuê nhà, th́ sẽ đỡ được khoản khí rất lớn. Nhiều người đă chọn cách mua một chiếc xe rộng rộng, đêm tới th́ qua mấy chỗ đậu xe công cộng, ngủ tạm qua đêm rồi sáng hôm sau lại đi làm hăng tiếp. Vệ sinh cá nhân th́ họ sẽ tới mấy chỗ vệ sinh công cộng, c̣n đồ ăn th́ mua ngoài. Mùa hè th́ như vậy, c̣n mùa đông lại hơi cực, 5-6 anh thường rủ nhau mướn chung một căn pḥng để ăn ngủ, tắm rửa bởi lẽ mùa đông khá lạnh, ngủ ngoài xe th́ hơi nguy hiểm.
Kết lại, những chia sẻ vừa xong của tôi, chỉ là do mong muốn đưa cho quư vị một cái nh́n mới về cuộc sống bên Mỹ, đặc biệt là với những người sắp qua Mỹ định cư. Mọi trường hợp đều có thể xảy ra và nếu không chuẩn bị trước hay có nghị lực vượt lên, chúng ta đều có thể phải chịu t́nh cảnh xấu. Cuộc sống ở đâu cũng vậy, không hề dễ dàng nếu như chúng ta không biết cố gắng.