troopy
12-26-2021, 04:23
Khi đi ngang qua tiệm bán đồ lưu niệm, lúc nào cô bé cũng kéo anh trai đứng lại để cô ngắm con búp bê xinh đẹp. Ngắm măi mà không biết chán.
Hôm nọ lấy can đảm, người anh tiến vào cửa hàng và hỏi bác bán hàng con búp bê đó giá bao nhiêu.
Bác nh́n hai anh em rồi nói:
-Cháu có bao nhiêu!
-Dạ cháu chưa có tiền nhưng một tháng sau cháu sẽ có để mua !
-Rồi! Tháng sau cháu quay lại bác để dành cho cháu.
Bí mật sai nhân viên theo dơi cậu bé và biết rằng trong tháng đó cậu bé xin rửa bát thuê mỗi ngày 1 tiếng ở cửa hàng bán phở(cậu nói dối với mẹ là thầy dạy thêm)
Đúng hẹn sau khi lănh lương, cậu quay lại :
-Bác ơi con búp bê hôm nào bác c̣n giữ cho cháu ko !
Ông chủ mỉm cười :
-C̣n đấy cháu ạ!
Và ông vội lấy con búp bê để ở một góc khuất của tủ ra
-Thưa bác giá bao nhiêu !
-Cháu có bao nhiêu tiền?
Móc hết tiền trong túi ra cậu đếm được mười chín Đô la
Nghe tiếng ông chủ:
-Ồ nó vừa đúng 19 Đô cháu ơi!
-Mà nè, Giáng sinh này cháu có giày mới chưa!
-Dạ chưa!
-Vậy bác tặng cháu đôi giày nha!
-Thôi bác ơi, cháu ko dám nhận!
Ông chủ cười:
-Cứ nhận đi khi nào có tiền trả bác cũng đc .
Cậu bé sáng mắt lên :
-Nhất định cháu sẽ quay lại!
Lúc ấy ở góc tiệm có cô bé cũng trạc tuổi cậu đứng quan sát, cô thầm nhủ :”à anh ta có nốt ruồi ở đuôi mắt phải, anh tốt với em gái quá”
Khỏi nói, Giáng sinh năm đó anh em cậu ta vui biết dường nào: em có con búp bê đẹp tuyệt vời c̣n anh có đôi giày xinh .
Sau này lớn lên cậu đă biết giá con búp bê ấy gần 50 Đô la…
Cũng một thời gian lâu thật là lâu …Hơn mười mấy năm sau có 1 chàng trai ghé lại tiệm bán đồ lưu niệm năm xưa!…
Chàng vào cửa hàng không thấy bác bán hàng đâu hết nét buồn bă hiện rơ lên gương mặt của chàng trai.
Thay vào đó là cô gái trẻ duyên dáng, nh́n chàng trai cô thấy ngờ ngợ :”Nốt rồi ở đuôi mắt phải; ồ chàng trai năm nào”
Anh tần ngần, chưa biết bắt đầu ra sao, th́ giọng nói của cô gái trẻ vang lên:
-Dạ anh muốn mua ǵ ạ!
-Xin lỗi, tôi muốn tôi muốn!…(anh lấp bấp)
-Dạ tôi muốn gặp bác bán hàng năm xưa !
-Ba tôi mất rồi anh ơi, mà anh gặp ba tôi để làm ǵ?
Bất giác chàng trai sững sờ, giọt nước mắt lăn nhanh xuống g̣ má. Làm bộ xoay người để lau giọt nước mắt rơi… Chàng trai thẫn thờ !
Chẳng biết nói ǵ với cô gái. Đột nhiên tiếng cô gái vang lên:
-Anh có phải là anh trai đă mua con búp bê cho em ḿnh năm nào không?
Rất ngạc nhiên chàng trai hỏi:
-Làm sao cô biết!
-Ngày xưa ba em giữ con búp bê một tháng cho anh, anh hứa tháng sau quay lại. Nhiều người hỏi nhưng ba không bán.
Lúc ấy lúc ấy khách ra vô rất đông, chàng trai nói :
-Nếu ko bận, tối mai mời cô đến quán cà phê XX gần Thánh đường .
-Dạ!
Hôm sau có đôi trai gái trẻ diện kiến sau gần mười lăm năm…
-Làm sao bác mất!
-Ba bệnh,nhưng ba nhắc măi là anh hứa sẽ quay lại!!!
-Ừ hôm nay anh quay lại để trả một món nợ ân t́nh. Koooo có bác vậy em nhận thay nhé!
-!!!
-Làm sao em biết đc anh?
-Vậy mới tài chứ!!!
Ngoài kia chuông nhà thờ 🔔 đổ vang, như hoà nhịp vào niềm vui của đôi bạn trẻ!…
https://intermati.com/forum/attachment.php?attac hmentid=1959222&stc=1&d=1640492565
VietBF@sưu tập
Hôm nọ lấy can đảm, người anh tiến vào cửa hàng và hỏi bác bán hàng con búp bê đó giá bao nhiêu.
Bác nh́n hai anh em rồi nói:
-Cháu có bao nhiêu!
-Dạ cháu chưa có tiền nhưng một tháng sau cháu sẽ có để mua !
-Rồi! Tháng sau cháu quay lại bác để dành cho cháu.
Bí mật sai nhân viên theo dơi cậu bé và biết rằng trong tháng đó cậu bé xin rửa bát thuê mỗi ngày 1 tiếng ở cửa hàng bán phở(cậu nói dối với mẹ là thầy dạy thêm)
Đúng hẹn sau khi lănh lương, cậu quay lại :
-Bác ơi con búp bê hôm nào bác c̣n giữ cho cháu ko !
Ông chủ mỉm cười :
-C̣n đấy cháu ạ!
Và ông vội lấy con búp bê để ở một góc khuất của tủ ra
-Thưa bác giá bao nhiêu !
-Cháu có bao nhiêu tiền?
Móc hết tiền trong túi ra cậu đếm được mười chín Đô la
Nghe tiếng ông chủ:
-Ồ nó vừa đúng 19 Đô cháu ơi!
-Mà nè, Giáng sinh này cháu có giày mới chưa!
-Dạ chưa!
-Vậy bác tặng cháu đôi giày nha!
-Thôi bác ơi, cháu ko dám nhận!
Ông chủ cười:
-Cứ nhận đi khi nào có tiền trả bác cũng đc .
Cậu bé sáng mắt lên :
-Nhất định cháu sẽ quay lại!
Lúc ấy ở góc tiệm có cô bé cũng trạc tuổi cậu đứng quan sát, cô thầm nhủ :”à anh ta có nốt ruồi ở đuôi mắt phải, anh tốt với em gái quá”
Khỏi nói, Giáng sinh năm đó anh em cậu ta vui biết dường nào: em có con búp bê đẹp tuyệt vời c̣n anh có đôi giày xinh .
Sau này lớn lên cậu đă biết giá con búp bê ấy gần 50 Đô la…
Cũng một thời gian lâu thật là lâu …Hơn mười mấy năm sau có 1 chàng trai ghé lại tiệm bán đồ lưu niệm năm xưa!…
Chàng vào cửa hàng không thấy bác bán hàng đâu hết nét buồn bă hiện rơ lên gương mặt của chàng trai.
Thay vào đó là cô gái trẻ duyên dáng, nh́n chàng trai cô thấy ngờ ngợ :”Nốt rồi ở đuôi mắt phải; ồ chàng trai năm nào”
Anh tần ngần, chưa biết bắt đầu ra sao, th́ giọng nói của cô gái trẻ vang lên:
-Dạ anh muốn mua ǵ ạ!
-Xin lỗi, tôi muốn tôi muốn!…(anh lấp bấp)
-Dạ tôi muốn gặp bác bán hàng năm xưa !
-Ba tôi mất rồi anh ơi, mà anh gặp ba tôi để làm ǵ?
Bất giác chàng trai sững sờ, giọt nước mắt lăn nhanh xuống g̣ má. Làm bộ xoay người để lau giọt nước mắt rơi… Chàng trai thẫn thờ !
Chẳng biết nói ǵ với cô gái. Đột nhiên tiếng cô gái vang lên:
-Anh có phải là anh trai đă mua con búp bê cho em ḿnh năm nào không?
Rất ngạc nhiên chàng trai hỏi:
-Làm sao cô biết!
-Ngày xưa ba em giữ con búp bê một tháng cho anh, anh hứa tháng sau quay lại. Nhiều người hỏi nhưng ba không bán.
Lúc ấy lúc ấy khách ra vô rất đông, chàng trai nói :
-Nếu ko bận, tối mai mời cô đến quán cà phê XX gần Thánh đường .
-Dạ!
Hôm sau có đôi trai gái trẻ diện kiến sau gần mười lăm năm…
-Làm sao bác mất!
-Ba bệnh,nhưng ba nhắc măi là anh hứa sẽ quay lại!!!
-Ừ hôm nay anh quay lại để trả một món nợ ân t́nh. Koooo có bác vậy em nhận thay nhé!
-!!!
-Làm sao em biết đc anh?
-Vậy mới tài chứ!!!
Ngoài kia chuông nhà thờ 🔔 đổ vang, như hoà nhịp vào niềm vui của đôi bạn trẻ!…
https://intermati.com/forum/attachment.php?attac hmentid=1959222&stc=1&d=1640492565
VietBF@sưu tập