PDA

View Full Version : Nhân vật sống sót diệu kỳ sau thảm án


june04
02-12-2022, 10:22
Sau thảm sát tại gia đ́nh đêm Giáng sinh, Betty, 13 tuổi được cấp cứu với ba viên đạn, ở ngực, cổ và hông. Cả nhà đă sẵn sàng đón nhận "tin xấu" về cô nhưng điều kỳ kiệu đă xảy ra.

Một ngày đầu năm 2010, bà Betty Mayfield, 76 tuổi cảm thấy đau nửa đầu và quyết định tới khám tại bệnh viện Đại học Washington. Con trai và con dâu ở Seatle nghe tin, gác lại công việc đi cùng mẹ.

"Bà có biết ḿnh có một viên đạn găm ở cổ không?", bác sĩ chau mày nh́n bà cụ và hai con bằng vẻ lo lắng. Bà Betty mỉm cười quay sang ba người họ cười và bắt đầu kể bằng giọng chậm răi: "Có chết tôi cũng không quên".

Câu chuyện đằng sau viên đạn trong cổ bà Betty bắt nguồn từ sáng tinh mơ của Ngày Giáng sinh năm 1947, một kỳ nghỉ vừa đáng nhớ, vừa đáng quên.

Trong căn nhà nhỏ tồi tàn ở Glyndon, thị trấn ŕa tây của tiểu bang, vợ chồng người thợ xây Alvin, Hilma cùng 5 con 4- 14 tuổi đang trải qua những ngày tháng không êm đềm.

Bà Hilma khi đó đă tống đạt giấy tờ ly hôn cho chồng được gần một năm với nhiều lư do, trong đó có tiền sử về hành vi bạo lực vợ con. Nhưng v́ nhiều lư do, thủ tục ly hôn bị dừng lại. Đêm Giáng sinh, một lệnh cấm đă được ban hành đối với ông Alvin, trong đó nêu rơ: "Không được tới nhà quấy rối vợ con".

https://www.intermati.com/forum/attachment.php?attac hmentid=2004342&stc=1&d=1644661281
Betty (đứng cạnh cha) trong một bức ảnh gia đ́nh. Ảnh: Grandsforks Herald

Lệnh cấm được ban hành ngay sáng trước Giáng sinh đă không ngăn được Alvin thăm gia đ́nh vào đêm đó. Không ai biết Hilma đang tỏ ra thông cảm với chồng bằng cách để ông ta ăn tối và mở quà với các con hay Alvin đă đe dọa để ḿnh được ở lại. Song Hilma sau đó cho biết chồng bà vẻ rất vui và mải miết chơi đùa với các con.

Nhưng rắc rối bắt đầu ập đến khi những đứa trẻ yên vị trong chăn, quây quanh ngọn lửa ấm áp. Người cha bắt đầu tỏ ra nóng nảy và bồn chồn khi biết con gái lớn, 14 tuổi, nhận được một món quà từ bạn trai.

Khoảng 2h30' sáng 25/12/1947, Alvin lùa cậu con trai ra khỏi pḥng, lấy khẩu súng lục và tiến vào pḥng 3 con gái, vẫn đang ngủ ngon lành. Người cha tiếp tục gào thét tra khảo về chiếc đồng hồ, bắn trước khi cô bé kịp giải thích.

Betty khi đó 13 tuổi, giật ḿnh ngă từ giường tầng xuống gầm. Người cha nă thêm ba phát đạn xuống gầm giường trong cơn cuồng loạn, một viên đạn găm gần tim, một viên vào cổ và viên đạn cuối ở bên hông Betty.

Tin đồn nhanh chóng lan truyền trong thị trấn nhỏ và cảnh sát trưởng có mặt. Vài người đàn ông hàng xóm đă soi đèn pin và cùng cảnh sát trưởng đi bộ đến nhà Alvin.

Lúc này, ông ta đang ở trên tầng hai của ngôi nhà, quan sát những người đang đến mỗi lúc một gần. Từng bước, cảnh sát trưởng và nhóm dân tiến vào. Thêm ba phát súng nữa vang lên xé toang màn đêm yên ắng. Alvin bắn các con gái sau đó tự tử, chỉ có Betty, khi này vẫn đang bị thương nặng.

Sau ca phẫu thuật gắp các viên đạn, cô bé đă sống sót kỳ diệu để trả lời cảnh sát một cách tỉnh táo, hoạt bát. Betty nói hầu như không có kư ức ǵ về những giây phút thảm án. Viên đạn duy nhất c̣n nằm lại trong người Betty là ở cổ, vị trí mà các bác sĩ quyết định "để nó lại, sẽ tốt hơn là lấy ra".

https://www.intermati.com/forum/attachment.php?attac hmentid=2004343&stc=1&d=1644661281
Betty cười tươi sau khi được cứu tại bệnh viện. Ảnh: Grandsforks Herald

Ngay sau đó cộng đồng Glyndon đă dành t́nh yêu và sự hỗ trợ của ḿnh cho Betty và toàn bộ gia đ́nh cô. Họ thành lập một ủy ban, đi từng nhà để vận động quyên góp tiền cho bốn mẹ con Betty.

Khi câu chuyện buồn và sự sống sót kỳ diệu của Betty được đưa tin toàn quốc, hàng ngh́n lá thư của người Mỹ đă đổ về giường bệnh của cô. Cả huyền thoại Hollywood, Mickey Rooney cũng tự tay viết một tấm bưu thiếp.

Mẹ con cô sau đó đă chuyển ra khỏi Glyndon. Ngôi nhà họ từng ở cuối cùng đă bị phá bỏ. Betty kết hôn vào năm 1956, sau đó chuyển đến Washington, nhưng hồi ức đau thương về Giáng sinh năm 1947 không bao giờ biến mất.

https://www.intermati.com/forum/attachment.php?attac hmentid=2004344&stc=1&d=1644661281
Bà Betty (ngồi hàng đầu) cùng chồng và các con, tháng 7năm 2010. Ảnh: Grandsforks Herald

Trải qua những năm tháng xa cách, Betty đă cố gắng giữ liên lạc với mẹ và hai em trai. Mẹ của Betty qua đời vào năm 1980.

Với cái chết của người em trai út vào năm 2014, không ai trong gia đ́nh Betty c̣n sống để nhớ lại ngày Giáng sinh đau buồn của 75 năm trước. Những kư ức ám ảnh Betty suốt bao năm qua, cuối cùng đều được bà âm thầm chôn chặt, như viên đạn vẫn nằm lại trong cổ.