goodidea
06-01-2022, 08:09
"Mảnh trăng cuối rừng" là một trong những truyện ngắn xuất sắc được viết đầu những năm chống Mỹ. Đây là một truyện ngắn lăng mạn của con người Việt Nam giữa những năm chống Mỹ ác liệt.
Một câu chuyện t́nh yêu giữa một chiến sĩ lái xe và một nữ TNXP trong chiến tranh và .một cuộc hẹn ḥ kỳ lạ của một đôi trai gái, mà điểm hẹn là nơi trọng điểm đánh phá của giặc Mỹ, giữa rừng già Trường Sơn.
https://intermati.com/forum/attachment.php?attac hmentid=2061666&stc=1&d=1654070974
T́nh yêu trong ḷng Nguyệt, thực không dễ dàng ǵ mà một cô gái lại dành cho người con trai chưa biết mặt thứ t́nh cảm thủy chung hàng mấy năm ṛng không đổi như thế. Đó là một điểm sáng nổi bật nhất của nhân vật, đồng thời cũng chính là “ḥn ngọc” mà Nguyễn Minh Châu muốn gửi gắm đến tất cả độc giả đọc truyện.
Nhà văn muốn khẳng định điều ǵ thông qua nhân vật này, th́ đó chỉ có thể là niềm tin, niềm yêu mạnh mẽ của cô gái, cũng như những hy vọng về một tương lai tốt đẹp, rằng một mai có thể gặp được Lăm, người yêu chưa từng thấy mặt, để cùng xây dựng những mộng ước hạnh phúc tuyệt vời. Mà xa hơn ấy chính là niềm tin vào kháng chiến một mai nhất định thành công, Bắc Nam sum họp một nhà, cô nhân công làm đường và anh lính lái xe trở thành đôi. T́nh yêu thủy chung mà Nguyễn Minh Châu xây dựng cho Nguyệt, có vẻ hơi kỳ lạ giữa đời sống ngày nay, và khó có thể xảy ra. Thế nhưng trong thời chiến, khi gặp gỡ ít, xa cách nhiều, đặc biệt là sự khốc liệt của chiến tranh, t́nh yêu dần trở nên thiêng liêng và khác biệt, cùng với sức trẻ, ḷng yêu nước, tinh thần chiến đấu không ngừng nghỉ, những con người trẻ tuổi c̣n cần thêm t́nh yêu để làm động lực cho cuộc kháng chiến trường kỳ, đó là một niềm hy vọng dẫu mỏng manh, nhưng rất đẹp, rất trân quư.
Lăm từng trăn trở “Qua bấy nhiêu năm tháng sống giữa bom đạn và cảnh tàn phá những cái quư giá do chính bàn tay ḿnh xây dựng nên, vậy mà Nguyệt vẫn không quên tôi sao? Trong tâm hồn người con gái bé nhỏ, t́nh yêu và niềm tin mănh liệt vào cuộc sống, cái sợi chỉ xanh óng ánh ấy, bao nhiêu bom đạn dội xuống cũng không hề đứt không thể tàn phá nổi ư?”.
Những gian khó trong chiến tranh, chỉ càng làm cho mối dây t́nh cảm của Nguyệt thêm sâu sắc, càng chứng minh cho cái sức sống tiềm tàng mạnh mẽ, một tâm hồn giàu đẹp đă trở thành miền đất màu mỡ gieo hạt giống t́nh yêu với Lăm. Cũng chính t́nh cảm đặc biệt của Nguyệt dành cho ḿnh mà Lăm đă có những trăn trở, bâng khuâng, đồng thời càng thêm tin tưởng vào tương lai, vững ḷng hơn trong chiến đấu. Lăm hiến dâng tuổi thanh xuân cho cuộc chiến đấu của dân tộc không chỉ v́ đất nước, dân tộc, mà cũng c̣n v́ cả tấm ḷng của Nguyệt dành cho ḿnh trong suốt những năm tháng qua, trở thành động lực, niềm tin vào một tương lai tươi đẹp của đất nước.
VietBF©sưu tập
Một câu chuyện t́nh yêu giữa một chiến sĩ lái xe và một nữ TNXP trong chiến tranh và .một cuộc hẹn ḥ kỳ lạ của một đôi trai gái, mà điểm hẹn là nơi trọng điểm đánh phá của giặc Mỹ, giữa rừng già Trường Sơn.
https://intermati.com/forum/attachment.php?attac hmentid=2061666&stc=1&d=1654070974
T́nh yêu trong ḷng Nguyệt, thực không dễ dàng ǵ mà một cô gái lại dành cho người con trai chưa biết mặt thứ t́nh cảm thủy chung hàng mấy năm ṛng không đổi như thế. Đó là một điểm sáng nổi bật nhất của nhân vật, đồng thời cũng chính là “ḥn ngọc” mà Nguyễn Minh Châu muốn gửi gắm đến tất cả độc giả đọc truyện.
Nhà văn muốn khẳng định điều ǵ thông qua nhân vật này, th́ đó chỉ có thể là niềm tin, niềm yêu mạnh mẽ của cô gái, cũng như những hy vọng về một tương lai tốt đẹp, rằng một mai có thể gặp được Lăm, người yêu chưa từng thấy mặt, để cùng xây dựng những mộng ước hạnh phúc tuyệt vời. Mà xa hơn ấy chính là niềm tin vào kháng chiến một mai nhất định thành công, Bắc Nam sum họp một nhà, cô nhân công làm đường và anh lính lái xe trở thành đôi. T́nh yêu thủy chung mà Nguyễn Minh Châu xây dựng cho Nguyệt, có vẻ hơi kỳ lạ giữa đời sống ngày nay, và khó có thể xảy ra. Thế nhưng trong thời chiến, khi gặp gỡ ít, xa cách nhiều, đặc biệt là sự khốc liệt của chiến tranh, t́nh yêu dần trở nên thiêng liêng và khác biệt, cùng với sức trẻ, ḷng yêu nước, tinh thần chiến đấu không ngừng nghỉ, những con người trẻ tuổi c̣n cần thêm t́nh yêu để làm động lực cho cuộc kháng chiến trường kỳ, đó là một niềm hy vọng dẫu mỏng manh, nhưng rất đẹp, rất trân quư.
Lăm từng trăn trở “Qua bấy nhiêu năm tháng sống giữa bom đạn và cảnh tàn phá những cái quư giá do chính bàn tay ḿnh xây dựng nên, vậy mà Nguyệt vẫn không quên tôi sao? Trong tâm hồn người con gái bé nhỏ, t́nh yêu và niềm tin mănh liệt vào cuộc sống, cái sợi chỉ xanh óng ánh ấy, bao nhiêu bom đạn dội xuống cũng không hề đứt không thể tàn phá nổi ư?”.
Những gian khó trong chiến tranh, chỉ càng làm cho mối dây t́nh cảm của Nguyệt thêm sâu sắc, càng chứng minh cho cái sức sống tiềm tàng mạnh mẽ, một tâm hồn giàu đẹp đă trở thành miền đất màu mỡ gieo hạt giống t́nh yêu với Lăm. Cũng chính t́nh cảm đặc biệt của Nguyệt dành cho ḿnh mà Lăm đă có những trăn trở, bâng khuâng, đồng thời càng thêm tin tưởng vào tương lai, vững ḷng hơn trong chiến đấu. Lăm hiến dâng tuổi thanh xuân cho cuộc chiến đấu của dân tộc không chỉ v́ đất nước, dân tộc, mà cũng c̣n v́ cả tấm ḷng của Nguyệt dành cho ḿnh trong suốt những năm tháng qua, trở thành động lực, niềm tin vào một tương lai tươi đẹp của đất nước.
VietBF©sưu tập