PDA

View Full Version : Quá khứ khó khăn và 40 năm diễn hài của NSƯT Xuân Hinh


Cupcake01
08-22-2022, 05:36
Trước khi 'vang danh tứ phương' như hiện tại, nghệ sĩ Xuân Hinh từng phải trải qua một tuổi thơ nghèo, khó khăn về vật chất.

Đối với lớp khán giả thuộc thập niên 80-90, có lẽ không ai mà không biết đến Xuân Hinh. “Cái tên” này như một “bảo chứng tiếng cười” uy tín nhất cho các chương tŕnh, tiểu phẩm hài thời bấy giờ.

Thế nhưng, ít ai biết rằng, người đàn ông tưởng chừng “hạnh phúc nhất thế giới” với nụ cười luôn thường trực trên môi ấy lại có một quá khứ chẳng mấy dễ dàng.

https://www.intermati.com/forum/attachment.php?attac hmentid=2100597&stc=1&d=1661146573
Xuân Hinh phải nỗ lực rất nhiều để có được vị trí hiện tại

Xuân Hinh sinh ra trong cái nôi quan họ Bắc Ninh, là con trưởng trong gia đ́nh có 7 anh chị em. Gia đ́nh không mấy khá giả, bố làm nghề giáo, mẹ lại bận lo việc đồng áng nên từ nhỏ những việc như trông em, nấu cơm, trồng rau, bắt cua, cất vó, thu mua đồng nát..., Xuân Hinh đều nếm trải hết.

Trong một chương tŕnh truyền h́nh, nam danh hài từng chia sẻ kư ức đi buôn chó lấy tiền ăn học và nuôi các em thời niên thiếu. Có đêm mang chó đi bán chợ xa, lỡ xe nên phải ngủ ở bến. Nửa đêm, lũ chó trong rọ sủa nhiều quá bị người ta mắng, phải thả ra cho chúng khỏi kêu, sáng hôm sau phải lần ṃ đi t́m từng con bắt lại.

Đến khi lên Đại học, cuộc sống của Xuân H́nh cũng chẳng “dễ thở” hơn là bao.

“Gia đ́nh tôi đông con nên rất nghèo. Tôi nhớ măi h́nh ảnh tôi về xin mẹ 20 ngh́n đồng. Bà không nói ǵ. Tôi biết bà không có tiền, chắc là không vay được nữa. Hôm sau, lúc tôi đă ra bến xe để về Hà Nội học, mẹ tôi tất tả chạy đến, trên vai là đôi quang gánh rỗng. Bà thở gấp v́ vừa tận măi trên bến về. 20 ngh́n gói chặt trong chiếc túi vải giắt cạp quần.

Tôi theo bạn bè tập đi buôn bán lấy tiền trang trải việc học. Tôi buôn đủ thứ, từ quần áo, đồ dùng, kim chỉ cho người vùng cao, măng miến, mộc nhĩ, chó mèo, lợn gà xuôi xuống… cho tới cả vàng. Tôi vào rất sâu trong rừng, đổi áo quần, mắm muối cho dân để lấy vàng cám mà họ đăi được ở suối, mang về cho ông thợ kim hoàn ngay gần trường. Ấy đấy, những bài học về việc phân biệt vàng thật giả bây giờ tôi c̣n thuộc đấy…

Từ trường Sân khấu Điện ảnh, tôi ra đầu cầu bắt xe lên thị trấn Bảo Yên cách gần 300 cây số. Đi từ chiều thứ 7 th́ 7 giờ tối tôi có mặt trên đó mua quần áo, rồi đi xe đạp 12-14 cây số vào trong rừng đổi quần áo cho người dân tộc lấy vàng cốm mà họ lấy được từ dưới suối. Đêm, tôi lại đạp xe với chiếc đèn pin, đường rừng hun hút, một bên là vực thẳm… Tôi c̣n mua những bao trám đưa về chùa Dâu quê tôi vào lúc 2 giờ sáng. Thời đó, tôi gầy g̣ lắm. Tôi lại kéo từng bao trám vào nhà dân xin ngủ nhờ, không xin ngủ được, tôi ứa nước mắt ngồi chờ đến sáng…”, Xuân Hinh kể lại.

Buôn này bán kia, thậm chí có thời điểm, nam danh hài c̣n cặm cụi đi buôn đồng nát, kiếm từng đồng để trang trải cuộc sống.

May mắn thay, cái nghèo đă không “ở lại” măi. Nhờ tài năng và sự nỗ lực của ḿnh, cái tên Xuân Hinh dần tỏa sáng trên sân khấu hài. Chàng trai nghèo khó năm nào giờ đây đă trở thành cây hài ăn khách bậc nhất miền Bắc, sở hữu khối tài sản không phải dạng vừa, được đông đảo công chúng yêu mến, đồng nghiệp ngưỡng mộ.

VietBF @ Sưu tầm