goodidea
09-14-2022, 03:13
Tiến là kỹ sư làm việc tại Viện thiết kế ở Hà Nội. Chuyến công tác đầu tiên của chàng kỹ sư trẻ đặt chân tới thành phố Hồ Chí Minh những năm đầu giải phóng. Tiến háo hức v́ đă biết nhịp sống và kiến trúc đô thị thành phố mang dáng dấp tư bản. Những năm trước, bố Tiến cùng đoàn quân giải phóng vào tiếp quản thành phố này.
Làm việc với một công ty trong Thành phố, Tiến gặp Liên. Như tiếng sét ái t́nh, họ cảm t́nh nhau từ ánh nh́n đầu tiên. Liên và Tiến mở ḷng như những người đă quen nhau từ lâu. Qua đó, Tiến biết Liên là con nhà tư sản có tiếng ở Sài G̣n trước giải phóng, tiểu thư út được ba má rất nuông chiều. Những ngày 30/4/1975, gia đ́nh Liên di tản ra nước ngoài vội vă, v́ sơ xuất trong giờ phút hoảng loạn, Liên bị bỏ lại không đi kịp cùng gia đ́nh. Biệt thự của gia đ́nh Liên bị trưng thu làm công sở. Liên được Thành phố xếp cho căn pḥng 16m2 chung cư cùng nhiều người lao động. Thời gian này, Liên tự bươn trải để sống và xin được vào làm việc tại công ty nhờ ngoại h́nh ưa nh́n với vốn tiếng Anh vừa đủ. Gia đ́nh ba má Liên đă định cư ở Mỹ. Thương con, ba má gửi tiền về giúp Liên sống và đang khẩn trương làm thủ tục bảo lănh để Liên được đoàn tụ cùng gia đ́nh. Liên biết Tiến xuất thân từ gia đ́nh tri thức Hà Nội, bố Tiến là tướng quân đội. Bố mẹ Tiến rất khắt khe trong việc nuôi dạy con. Không có khoảng cách về “giai cấp”, Tiến gặp Liên như người thân t́m thấy nhau sau bao ngày xa cách. Họ là nhân chứng của 2 miền nam bắc một thời chia cắt. Liên kể cho Tiến nghe cuộc sống tiểu thư trong gia đ́nh tư sản, tuổi trẻ gắn với những đêm hội, vũ trường và những chuyến du lịch..không khí Sài G̣n những ngày 30 tháng 4 khi đoàn xe tăng của Quân giải phóng vào thành phố. Tiến kể cho Liên về những năm tháng xa Hà Nội đi sơ tán tránh bom Mỹ trút xuống miền bắc; cuộc sống gian khổ của người dân miền bắc thời kỳ chiến tranh, lớp lớp thanh niên nhập ngũ; những ngày B52 rải thảm bom Hà Nội và không khí ḥa b́nh khi miền nam được giải phóng, đất nước thống nhất. T́nh yêu của họ vượt qua những định kiến thông thường, tôn trọng, không làm tổn thương nhau khi biết xuất thân của mỗi người từ gia đ́nh đứng ở 2 bên có tư tưởng chính trị đối lập.
Họ thấy ḿnh hạnh phúc, đẹp đôi, tự hào như “ cặp đôi hoàn hảo” khi đi bên nhau trước ánh mắt ái mộ của mọi người. Liên đẹp, vẫn giữ được tác phong sang trọng tiểu thư ngày nào. Tiến to cao đẹp trai, lịch lăm của chàng tri thức Hà Nội. Họ có những kỷ niệm đẹp bên nhau. Liên đưa Tiến về thăm một ấp nghèo ở miền tây, nơi Liên đă gắn nhiều t́nh cảm. Trước đó vài năm, trong chuyến vượt biên không thành, Liên được ở nhờ nhà hai bà cháu nghèo trong ấp. Bà già tên Hồng, có con trai cùng vợ làm ăn xa gửi lại cháu cho bà trông nom. Bà Hồng tốt bụng, biết hoàn cảnh Liên vừa thoát chết trong chuyến vượt biên, bà cho Liên tá túc, chăm sóc đến khi Liên phục hồi sức khỏe trở lại Thành phố.
Về thăm ấp, họ men theo con đường nhỏ lầy lội vào nhà bà Hồng. Bà Hồng mừng thấy Liên khỏe mạnh, t́nh nghĩa nhớ đến bà. Trên đường về lại Thành phố, Liên nói với Tiến:
- Ấp này bà con nghèo, nhưng mọi người đểu rất tốt, đùm bọc lúc em hoạn nạn. Em muốn giúp được họ ǵ đó. Sẽ có ngày em sửa con đường nhỏ vô ấp và mua cho bọn con nít mấy cái xe đạp đi học cho đỡ cực.
Từ khi yêu Liên, Tiến luôn t́m cách đi công tác vào nam để gặp Liên. Không nề vất vả, Tiến sẵn sàng đi miền nam bằng xe khách, tàu hỏa. Xa Liên về lại Hà Nội, trong tiếng tàu ŕ rầm, loa trên tàu phát bài Nối ṿng tay lớn của Trịnh Công Sơn..
Rừng núi dang tay nối lại biển xa
Ta đi ṿng tay lớn măi để nối sơn hà
Mặt đất bao la, anh em ta về
Gặp nhau mừng như băo cát quay cuồng trời rộng
Bàn tay ta nắm nối tṛn một ṿng Việt Nam..
Nh́n cảnh qua cửa sổ tàu, quang cảnh lùi dần phía sau, Tiến tâm trạng nặng trĩu. Nhiều dấu tích chiến tranh c̣n đó bao giờ mới được phục hồi? Có bao nhiêu cuộc chia ly v́ cuộc chiến này... trong đó có cả cuộc chia ly của ḿnh khi Liên sẽ rời Việt Nam đoàn tụ với gia đ́nh.
Có thời gian bận công việc, Tiến không đi miền nam được, Liên ra Hà Nội thăm Tiến. Lần đầu tiên cô tiểu thư Sài G̣n hôm nào một ḿnh đi tàu hỏa ra Hà Nội. Tiến đưa Liên đi chơi phố cổ, cà phê, ẩm thực.. các điểm đến đặc trưng Hà Nội và cả ngôi trường Tiến đă học phổ thông. Ngày về lại TP. Hồ Chí Minh, Tiến tiễn Liên trong chiều muộn ga Hàng Cỏ. Tàu chậm giờ khởi hành cả tiếng, trong tàu nóng bức, Tiến càng cảm động, thương cảm người yêu. Tàu lăn bánh, Tiến c̣n đi xe máy chạy dọc theo tàu. Liên vươn người ra ngoài cửa sổ, mắt nḥa lệ vẫy Tiến đến khi tàu đi xa, hai người không nh́n thấy nhau.
Hàng tuần, họ viết thư cho nhau thấm đẫm t́nh yêu. Ngóng thư Liên, mỗi ngày làm việc về, việc đầu tiên Tiến mở ḥm thư gia đ́nh xem có thư Liên không. Những khác thường của Tiến làm Bố Tiến nhận ra con trai đang yêu. Ông hỏi Tiến việc này. Tiến được dịp trải ḷng với bố mẹ mối quan hệ với Liên. Không ngoài dự kiến, cả bố và mẹ Tiến đă phản ứng dữ dội và không chấp nhận con trai yêu người xuất thân từ gia đ́nh như vậy. Tiến rất buồn và kiên tŕ thuyết phục bố mẹ mà không được.
Càng gần ngày xuất cảnh, Liên càng day dứt, vừa muốn được đoàn tụ cùng gia đ́nh nhưng không muốn xa Tiến. Liên viết thư giới thiệu với ba má về người yêu ḿnh. Ba má Liên đă trả lời gay gắt, không đồng ư và nói nếu Liên ở lại Việt Nam lấy Tiến th́ ba má sẽ từ Liên.
Trước phản ứng từ 2 gia đ́nh, t́nh yêu của Tiến và Liên càng sâu sắc hơn, cảm thông nhau về những cản trở họ phải gặp. Tới một ngày, Tiến nhận được thư Liên báo đă có giấy xuất cảnh, visa đi Mỹ. Tiến thu xếp ngay công việc vào TP Hồ chí Minh.
Trước ngày bay, Liên cầm visa xuất cảnh, nh́n vào mắt Tiến, Liên nói:
- Em đă suy nghĩ rất nhiều. Em sẽ ở lại Việt Nam với anh, em biết ba má 2 bên sẽ từ chúng ḿnh, v́ không đồng t́nh cho chúng ḿnh đến với nhau. Chúng ḿnh lấy nhau, em chấp nhận sẽ phải bắt đầu từ số O. Nếu anh đồng ư, em sẽ xé visa này trước mặt anh.
Nước mắt Liên trào ra. Tiến xúc động càng trân trọng t́nh yêu Liên dành cho ḿnh. Ôm Liên vào ḷng, mắt Tiến rưng rưng:
- Anh hiểu em, yêu thương em nhiều. Trong suốt những năm qua em phải bươn trải cơ cực, xa ba má. Nếu ḿnh lấy nhau, ở lại Việt Nam em sẽ rất cực, gia đ́nh 2 bên từ mặt, em không được đoàn tụ với ba má, sẽ là quá thiệt tḥi cho em, anh không cầm ḷng được.
Họ nói với nhau trong trầm lặng, đượm buồn, kết cục là chấp nhận cuộc chia tay. Cuối cùng, Liên nói trong nước mắt:
- Em phải ra đi, em sẽ giữ măi t́nh yêu chúng ḿnh và muốn giữ h́nh ảnh đẹp của chúng ḿnh trong mắt nhau. Em xin lỗi anh, em sẽ không gặp lại anh nữa, cầu mong anh hạnh phúc.
Tiến tiễn Liên ở sân bay. Liên mặc bộ quần áo ngày đầu tiên đi chơi cùng Tiến. Trước khi vào pḥng chờ, họ viết vào ḷng bàn tay nhau “ I LOVE YOU”. Qua cửa an ninh, Liên đứng trong vách kính, Tiến bên ngoài, họ cùng áp bàn tay “ I LOVE YOU” lên nhau. Không nói được ǵ, mắt Liên đẫm lệ..
Kể từ ngày Liên đi, Tiến hẫng hụt, buồn thấm hiểu sự chia ly với người yêu. Ngày nối ngày Tiến mong đợi thư Liên. Ngày nào cũng vậy, mỗi lần đi đâu về, việc đầu tiên Tiến mở hộp thư xem có thư Liên không, nhưng đều thất vọng. Tiếp đó, Tiến vào TP Hồ Chí Minh t́m lại những người quen Liên mong t́m được tin tức về Liên, nhưng đều vô vọng. 5 năm sau khi xa Liên, Tiến mới lập gia đ́nh. Song t́nh yêu và những kỷ niệm Liên chưa bao giờ nguôi ngoai.
Thời gian trôi nhanh, Tiến đă là sếp của cơ quan. Có lần, lúc miên man nghĩ về Liên, Tiến thấy cồn cào khác lạ. Linh cảm cùng kỷ niệm với Liên về thăm bà Hổng ở ấp nghèo hôm nào hiện về. Tiến nhớ đến ước muốn của Liên sửa con đường vào ấp và mua xe đạp cho bọn trẻ đi học.
Thực hiện ước nguyện của Liên, Tiến bay vào nam với quà từ thiện 20 chiếc xe đạp cho bọn trẻ con. Trở lại ấp, vẫn con đường đó nhưng nay đă được cải tạo thảm bê tông đẹp, vừa đủ cho hai xe ba bánh tránh nhau. Đến nhà bà Hồng, gặp cô cháu hôm nào nay đă thành thiếu nữ. Cô bé nói:
- Nội con mới mất được hơn tháng. May trước đó mấy tháng cô Liên về c̣n gặp được Nội. Cô về thăm, Nội mừng lắm. Cô c̣n từ thiện sửa con đường vô ấp. Bữa cô về, Nội hỏi sao chú Tiến không về cùng? Cô nói chú bận sẽ về sau. Nay chú về thiệt- cô bé cười vô tư.
Tiến hỏi thông tin về Liên. Cô bé không biết, chỉ nghe cô Liên nói thỉnh thoảng có về Việt Nam làm từ thiện. Tiến chuyển cho bọn trẻ trong ấp những chiếc xe đạp, món quà Liên muốn cho bọn trẻ ngày nào. Không gặp được Liên, song Tiến cảm nhận được t́nh yêu như sợi tơ ḷng hiện hữu kết nối giữa họ. Tất cả những kỷ niệm đẹp vẫn măi trong tim mỗi người.
Tiến hủy vé máy bay để đi tàu hỏa về Hà Nội. Tiến muốn trở lại cảm xúc những ngày vào nam với Liên. Qua khung cửa sổ tàu, quang cảnh lùi dần lại phía sau. Bao năm trôi qua, cảnh vật đă thay đổi. Cây cối, cánh đồng xanh ngát, nhiều công tŕnh hiện đại, các khu du lịch mọc lên.. đă xóa hết dấu tích chiến tranh. Chỉ c̣n tiếng tàu ŕ rầm vẫn như trước, âm thanh c̣n lưu giữ cùng những h́nh ảnh, kỷ niệm, cảm xúc về t́nh yêu với Liên. Đó cũng là vết thương ḷng cùng Tiến măi theo thời gian.
Tiếng tàu vẫn rầm ŕ, qua khung cửa sổ, quang cảnh mờ đi, không biết do hoàng hôn xuống hay nước mắt Tiến đang trào ra...
VietBF©sưu tập
Làm việc với một công ty trong Thành phố, Tiến gặp Liên. Như tiếng sét ái t́nh, họ cảm t́nh nhau từ ánh nh́n đầu tiên. Liên và Tiến mở ḷng như những người đă quen nhau từ lâu. Qua đó, Tiến biết Liên là con nhà tư sản có tiếng ở Sài G̣n trước giải phóng, tiểu thư út được ba má rất nuông chiều. Những ngày 30/4/1975, gia đ́nh Liên di tản ra nước ngoài vội vă, v́ sơ xuất trong giờ phút hoảng loạn, Liên bị bỏ lại không đi kịp cùng gia đ́nh. Biệt thự của gia đ́nh Liên bị trưng thu làm công sở. Liên được Thành phố xếp cho căn pḥng 16m2 chung cư cùng nhiều người lao động. Thời gian này, Liên tự bươn trải để sống và xin được vào làm việc tại công ty nhờ ngoại h́nh ưa nh́n với vốn tiếng Anh vừa đủ. Gia đ́nh ba má Liên đă định cư ở Mỹ. Thương con, ba má gửi tiền về giúp Liên sống và đang khẩn trương làm thủ tục bảo lănh để Liên được đoàn tụ cùng gia đ́nh. Liên biết Tiến xuất thân từ gia đ́nh tri thức Hà Nội, bố Tiến là tướng quân đội. Bố mẹ Tiến rất khắt khe trong việc nuôi dạy con. Không có khoảng cách về “giai cấp”, Tiến gặp Liên như người thân t́m thấy nhau sau bao ngày xa cách. Họ là nhân chứng của 2 miền nam bắc một thời chia cắt. Liên kể cho Tiến nghe cuộc sống tiểu thư trong gia đ́nh tư sản, tuổi trẻ gắn với những đêm hội, vũ trường và những chuyến du lịch..không khí Sài G̣n những ngày 30 tháng 4 khi đoàn xe tăng của Quân giải phóng vào thành phố. Tiến kể cho Liên về những năm tháng xa Hà Nội đi sơ tán tránh bom Mỹ trút xuống miền bắc; cuộc sống gian khổ của người dân miền bắc thời kỳ chiến tranh, lớp lớp thanh niên nhập ngũ; những ngày B52 rải thảm bom Hà Nội và không khí ḥa b́nh khi miền nam được giải phóng, đất nước thống nhất. T́nh yêu của họ vượt qua những định kiến thông thường, tôn trọng, không làm tổn thương nhau khi biết xuất thân của mỗi người từ gia đ́nh đứng ở 2 bên có tư tưởng chính trị đối lập.
Họ thấy ḿnh hạnh phúc, đẹp đôi, tự hào như “ cặp đôi hoàn hảo” khi đi bên nhau trước ánh mắt ái mộ của mọi người. Liên đẹp, vẫn giữ được tác phong sang trọng tiểu thư ngày nào. Tiến to cao đẹp trai, lịch lăm của chàng tri thức Hà Nội. Họ có những kỷ niệm đẹp bên nhau. Liên đưa Tiến về thăm một ấp nghèo ở miền tây, nơi Liên đă gắn nhiều t́nh cảm. Trước đó vài năm, trong chuyến vượt biên không thành, Liên được ở nhờ nhà hai bà cháu nghèo trong ấp. Bà già tên Hồng, có con trai cùng vợ làm ăn xa gửi lại cháu cho bà trông nom. Bà Hồng tốt bụng, biết hoàn cảnh Liên vừa thoát chết trong chuyến vượt biên, bà cho Liên tá túc, chăm sóc đến khi Liên phục hồi sức khỏe trở lại Thành phố.
Về thăm ấp, họ men theo con đường nhỏ lầy lội vào nhà bà Hồng. Bà Hồng mừng thấy Liên khỏe mạnh, t́nh nghĩa nhớ đến bà. Trên đường về lại Thành phố, Liên nói với Tiến:
- Ấp này bà con nghèo, nhưng mọi người đểu rất tốt, đùm bọc lúc em hoạn nạn. Em muốn giúp được họ ǵ đó. Sẽ có ngày em sửa con đường nhỏ vô ấp và mua cho bọn con nít mấy cái xe đạp đi học cho đỡ cực.
Từ khi yêu Liên, Tiến luôn t́m cách đi công tác vào nam để gặp Liên. Không nề vất vả, Tiến sẵn sàng đi miền nam bằng xe khách, tàu hỏa. Xa Liên về lại Hà Nội, trong tiếng tàu ŕ rầm, loa trên tàu phát bài Nối ṿng tay lớn của Trịnh Công Sơn..
Rừng núi dang tay nối lại biển xa
Ta đi ṿng tay lớn măi để nối sơn hà
Mặt đất bao la, anh em ta về
Gặp nhau mừng như băo cát quay cuồng trời rộng
Bàn tay ta nắm nối tṛn một ṿng Việt Nam..
Nh́n cảnh qua cửa sổ tàu, quang cảnh lùi dần phía sau, Tiến tâm trạng nặng trĩu. Nhiều dấu tích chiến tranh c̣n đó bao giờ mới được phục hồi? Có bao nhiêu cuộc chia ly v́ cuộc chiến này... trong đó có cả cuộc chia ly của ḿnh khi Liên sẽ rời Việt Nam đoàn tụ với gia đ́nh.
Có thời gian bận công việc, Tiến không đi miền nam được, Liên ra Hà Nội thăm Tiến. Lần đầu tiên cô tiểu thư Sài G̣n hôm nào một ḿnh đi tàu hỏa ra Hà Nội. Tiến đưa Liên đi chơi phố cổ, cà phê, ẩm thực.. các điểm đến đặc trưng Hà Nội và cả ngôi trường Tiến đă học phổ thông. Ngày về lại TP. Hồ Chí Minh, Tiến tiễn Liên trong chiều muộn ga Hàng Cỏ. Tàu chậm giờ khởi hành cả tiếng, trong tàu nóng bức, Tiến càng cảm động, thương cảm người yêu. Tàu lăn bánh, Tiến c̣n đi xe máy chạy dọc theo tàu. Liên vươn người ra ngoài cửa sổ, mắt nḥa lệ vẫy Tiến đến khi tàu đi xa, hai người không nh́n thấy nhau.
Hàng tuần, họ viết thư cho nhau thấm đẫm t́nh yêu. Ngóng thư Liên, mỗi ngày làm việc về, việc đầu tiên Tiến mở ḥm thư gia đ́nh xem có thư Liên không. Những khác thường của Tiến làm Bố Tiến nhận ra con trai đang yêu. Ông hỏi Tiến việc này. Tiến được dịp trải ḷng với bố mẹ mối quan hệ với Liên. Không ngoài dự kiến, cả bố và mẹ Tiến đă phản ứng dữ dội và không chấp nhận con trai yêu người xuất thân từ gia đ́nh như vậy. Tiến rất buồn và kiên tŕ thuyết phục bố mẹ mà không được.
Càng gần ngày xuất cảnh, Liên càng day dứt, vừa muốn được đoàn tụ cùng gia đ́nh nhưng không muốn xa Tiến. Liên viết thư giới thiệu với ba má về người yêu ḿnh. Ba má Liên đă trả lời gay gắt, không đồng ư và nói nếu Liên ở lại Việt Nam lấy Tiến th́ ba má sẽ từ Liên.
Trước phản ứng từ 2 gia đ́nh, t́nh yêu của Tiến và Liên càng sâu sắc hơn, cảm thông nhau về những cản trở họ phải gặp. Tới một ngày, Tiến nhận được thư Liên báo đă có giấy xuất cảnh, visa đi Mỹ. Tiến thu xếp ngay công việc vào TP Hồ chí Minh.
Trước ngày bay, Liên cầm visa xuất cảnh, nh́n vào mắt Tiến, Liên nói:
- Em đă suy nghĩ rất nhiều. Em sẽ ở lại Việt Nam với anh, em biết ba má 2 bên sẽ từ chúng ḿnh, v́ không đồng t́nh cho chúng ḿnh đến với nhau. Chúng ḿnh lấy nhau, em chấp nhận sẽ phải bắt đầu từ số O. Nếu anh đồng ư, em sẽ xé visa này trước mặt anh.
Nước mắt Liên trào ra. Tiến xúc động càng trân trọng t́nh yêu Liên dành cho ḿnh. Ôm Liên vào ḷng, mắt Tiến rưng rưng:
- Anh hiểu em, yêu thương em nhiều. Trong suốt những năm qua em phải bươn trải cơ cực, xa ba má. Nếu ḿnh lấy nhau, ở lại Việt Nam em sẽ rất cực, gia đ́nh 2 bên từ mặt, em không được đoàn tụ với ba má, sẽ là quá thiệt tḥi cho em, anh không cầm ḷng được.
Họ nói với nhau trong trầm lặng, đượm buồn, kết cục là chấp nhận cuộc chia tay. Cuối cùng, Liên nói trong nước mắt:
- Em phải ra đi, em sẽ giữ măi t́nh yêu chúng ḿnh và muốn giữ h́nh ảnh đẹp của chúng ḿnh trong mắt nhau. Em xin lỗi anh, em sẽ không gặp lại anh nữa, cầu mong anh hạnh phúc.
Tiến tiễn Liên ở sân bay. Liên mặc bộ quần áo ngày đầu tiên đi chơi cùng Tiến. Trước khi vào pḥng chờ, họ viết vào ḷng bàn tay nhau “ I LOVE YOU”. Qua cửa an ninh, Liên đứng trong vách kính, Tiến bên ngoài, họ cùng áp bàn tay “ I LOVE YOU” lên nhau. Không nói được ǵ, mắt Liên đẫm lệ..
Kể từ ngày Liên đi, Tiến hẫng hụt, buồn thấm hiểu sự chia ly với người yêu. Ngày nối ngày Tiến mong đợi thư Liên. Ngày nào cũng vậy, mỗi lần đi đâu về, việc đầu tiên Tiến mở hộp thư xem có thư Liên không, nhưng đều thất vọng. Tiếp đó, Tiến vào TP Hồ Chí Minh t́m lại những người quen Liên mong t́m được tin tức về Liên, nhưng đều vô vọng. 5 năm sau khi xa Liên, Tiến mới lập gia đ́nh. Song t́nh yêu và những kỷ niệm Liên chưa bao giờ nguôi ngoai.
Thời gian trôi nhanh, Tiến đă là sếp của cơ quan. Có lần, lúc miên man nghĩ về Liên, Tiến thấy cồn cào khác lạ. Linh cảm cùng kỷ niệm với Liên về thăm bà Hổng ở ấp nghèo hôm nào hiện về. Tiến nhớ đến ước muốn của Liên sửa con đường vào ấp và mua xe đạp cho bọn trẻ đi học.
Thực hiện ước nguyện của Liên, Tiến bay vào nam với quà từ thiện 20 chiếc xe đạp cho bọn trẻ con. Trở lại ấp, vẫn con đường đó nhưng nay đă được cải tạo thảm bê tông đẹp, vừa đủ cho hai xe ba bánh tránh nhau. Đến nhà bà Hồng, gặp cô cháu hôm nào nay đă thành thiếu nữ. Cô bé nói:
- Nội con mới mất được hơn tháng. May trước đó mấy tháng cô Liên về c̣n gặp được Nội. Cô về thăm, Nội mừng lắm. Cô c̣n từ thiện sửa con đường vô ấp. Bữa cô về, Nội hỏi sao chú Tiến không về cùng? Cô nói chú bận sẽ về sau. Nay chú về thiệt- cô bé cười vô tư.
Tiến hỏi thông tin về Liên. Cô bé không biết, chỉ nghe cô Liên nói thỉnh thoảng có về Việt Nam làm từ thiện. Tiến chuyển cho bọn trẻ trong ấp những chiếc xe đạp, món quà Liên muốn cho bọn trẻ ngày nào. Không gặp được Liên, song Tiến cảm nhận được t́nh yêu như sợi tơ ḷng hiện hữu kết nối giữa họ. Tất cả những kỷ niệm đẹp vẫn măi trong tim mỗi người.
Tiến hủy vé máy bay để đi tàu hỏa về Hà Nội. Tiến muốn trở lại cảm xúc những ngày vào nam với Liên. Qua khung cửa sổ tàu, quang cảnh lùi dần lại phía sau. Bao năm trôi qua, cảnh vật đă thay đổi. Cây cối, cánh đồng xanh ngát, nhiều công tŕnh hiện đại, các khu du lịch mọc lên.. đă xóa hết dấu tích chiến tranh. Chỉ c̣n tiếng tàu ŕ rầm vẫn như trước, âm thanh c̣n lưu giữ cùng những h́nh ảnh, kỷ niệm, cảm xúc về t́nh yêu với Liên. Đó cũng là vết thương ḷng cùng Tiến măi theo thời gian.
Tiếng tàu vẫn rầm ŕ, qua khung cửa sổ, quang cảnh mờ đi, không biết do hoàng hôn xuống hay nước mắt Tiến đang trào ra...
VietBF©sưu tập