goodidea
10-12-2023, 09:18
Người xưa có nói: Ai ơi cứ ở cho lành/ Kiếp này chẳng gặp để dành kiếp sau. Mới thoạt nghĩ người ta cho rằng câu tục ngữ ấy có phần tiêu cực, ở lành mà măi không gặp được lành, phải chờ đợi đến kiếp sau, kiếp sau là bao giờ, xét cho cùng đây cũng là một câu tục ngữ muốn nhắn nhủ người đời phải ăn ở làm sao cho có nhân, có đức, có t́nh, có nghĩa, để lại cho con cháu về sau, nếu đời ḿnh chưa đến phải kiên tŕ chờ đợi sẽ đến, ở lành nhất định sẽ được gặp điều lành.
Đức Khổng Tử có câu: “Tích thiện phùng thiện, tích ác phùng ác”. Đó là nhân quả ở đời, làm điều thiện sẽ gặp được điều thiện, làm điều ác sẽ phải gặp điều ác. Ở đời mỗi người ta phải biết ḿnh, biết người, biết đối nhân xử thế, dành cho nhau những t́nh cảm yêu thương, tôn trọng và giữ ǵn danh dự cho nhau, để cho cuộc sống có ư nghĩa trên cơi đời.
Sống ở đời có vay ắt sẽ phải có trả, phải nhận những ǵ ḿnh tạo ra, làm điều ác mà cầu b́nh an th́ không thể có, không cho đi mà muốn nhận lại th́ không bao giờ được, không chịu giúp người mà lại muốn người khác giúp ḿnh th́ không thể, không yêu thương người mà đ̣i người yêu thương ḿnh th́ không có, sống giả dối mà muốn người khác thật thà với ḿnh th́ sao được, đời có vay có trả mà, người thiện, người ác dù to dù nhỏ, dù ít dù nhiều cũng đều sẽ bị báo ứng, đừng nghĩ không ai biết việc ḿnh làm, ḿnh không tử tế với người mà đ̣i người khác tử tế với ḿnh th́ không bao giờ có, ḿnh bất hiếu với cha mẹ, mà đ̣i con cái phải có hiếu với ḿnh là điều vô lí, miệng nói đoàn kết mà không thực ḷng đoàn kết, không khác ǵ nguồn đục lại muốn nước trong, cây cong lại đ̣i gỗ thẳng.
Trong phương châm xử thế ở đời có dạy rằng, không thích ai đừng quan tâm họ, ghét ai nên tránh xa họ, không cùng quan điểm không nên tranh căi với họ mất thời gian, ai tốt với ḿnh th́ ḿnh phải tốt với họ, ai chân thành với ḿnh ḿnh phải chân thành với họ, người tin tưởng ḿnh không được phụ ḷng tin của họ, không được bỏ rơi người đă giúp ḿnh, người mà đâm sau lưng ḿnh cười một tiếng rồi tránh xa, đi đâu rồi cũng phải về nhà, đi muôn nơi rồi cũng phải về tổ ấm, ḿnh hơn người chớ kiêu ngạo, người hơn ḿnh chớ nịnh hót, đối với của người chớ tham lam, đối với của ḿnh chớ bủn xỉn, khi có lỗi phải biết nhận lỗi, biết nhận lỗi để hết tính tự cao, trong đời cái ǵ ḿnh không muốn, chớ để người khác phải làm “kỉ sở bất dục, vật thi ư nhân”. Lời dạy của thánh hiền, ba người đi cùng đường hẳn có người là thầy ta, ta phải khiêm tốn mà học họ: “Tam nhân đồng hành, tất hữu ngă sư”.
Cuộc sống là thế, con người phải biết khiêm nhường, coi nhân loại như đại dương, coi bản thân như hạt cát, sống phải biết ơn cha mẹ, ơn thầy, ơn bạn, ơn người yêu thương ḿnh, không được oán trách ai làm cho trong ḷng thêm khổ, phải “tiên trách kỉ, hậu trách nhân”.
VietBF@sưu tập
Đức Khổng Tử có câu: “Tích thiện phùng thiện, tích ác phùng ác”. Đó là nhân quả ở đời, làm điều thiện sẽ gặp được điều thiện, làm điều ác sẽ phải gặp điều ác. Ở đời mỗi người ta phải biết ḿnh, biết người, biết đối nhân xử thế, dành cho nhau những t́nh cảm yêu thương, tôn trọng và giữ ǵn danh dự cho nhau, để cho cuộc sống có ư nghĩa trên cơi đời.
Sống ở đời có vay ắt sẽ phải có trả, phải nhận những ǵ ḿnh tạo ra, làm điều ác mà cầu b́nh an th́ không thể có, không cho đi mà muốn nhận lại th́ không bao giờ được, không chịu giúp người mà lại muốn người khác giúp ḿnh th́ không thể, không yêu thương người mà đ̣i người yêu thương ḿnh th́ không có, sống giả dối mà muốn người khác thật thà với ḿnh th́ sao được, đời có vay có trả mà, người thiện, người ác dù to dù nhỏ, dù ít dù nhiều cũng đều sẽ bị báo ứng, đừng nghĩ không ai biết việc ḿnh làm, ḿnh không tử tế với người mà đ̣i người khác tử tế với ḿnh th́ không bao giờ có, ḿnh bất hiếu với cha mẹ, mà đ̣i con cái phải có hiếu với ḿnh là điều vô lí, miệng nói đoàn kết mà không thực ḷng đoàn kết, không khác ǵ nguồn đục lại muốn nước trong, cây cong lại đ̣i gỗ thẳng.
Trong phương châm xử thế ở đời có dạy rằng, không thích ai đừng quan tâm họ, ghét ai nên tránh xa họ, không cùng quan điểm không nên tranh căi với họ mất thời gian, ai tốt với ḿnh th́ ḿnh phải tốt với họ, ai chân thành với ḿnh ḿnh phải chân thành với họ, người tin tưởng ḿnh không được phụ ḷng tin của họ, không được bỏ rơi người đă giúp ḿnh, người mà đâm sau lưng ḿnh cười một tiếng rồi tránh xa, đi đâu rồi cũng phải về nhà, đi muôn nơi rồi cũng phải về tổ ấm, ḿnh hơn người chớ kiêu ngạo, người hơn ḿnh chớ nịnh hót, đối với của người chớ tham lam, đối với của ḿnh chớ bủn xỉn, khi có lỗi phải biết nhận lỗi, biết nhận lỗi để hết tính tự cao, trong đời cái ǵ ḿnh không muốn, chớ để người khác phải làm “kỉ sở bất dục, vật thi ư nhân”. Lời dạy của thánh hiền, ba người đi cùng đường hẳn có người là thầy ta, ta phải khiêm tốn mà học họ: “Tam nhân đồng hành, tất hữu ngă sư”.
Cuộc sống là thế, con người phải biết khiêm nhường, coi nhân loại như đại dương, coi bản thân như hạt cát, sống phải biết ơn cha mẹ, ơn thầy, ơn bạn, ơn người yêu thương ḿnh, không được oán trách ai làm cho trong ḷng thêm khổ, phải “tiên trách kỉ, hậu trách nhân”.
VietBF@sưu tập